1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 95: Sức chiến đấu của Bình An tăng mạnh

      Lâm Tú Lan cũng cảm thấy lời mắng này của Cố Bình An có chút quá đáng, dù sao cũng là thân thích, nhưng bà vẫn lên tiếng, Cố Bình An nín khí trong lòng, từ lúc đính hôn đến bây giờ nín hơi, con lớn của bà từ phải là người hiền lành gì, em trai và em dâu của bà lại đem con của mình đến thăm sau lễ đính hôn của nó, đây phải là kích thích nòng súng của Cố Bình An sao? ràng cho thấy đến làm bia đỡ đạn, dù sao cơn giận này của Bình An ra, sớm muộn gì cũng bạo phát, bằng để cho nó mắng .

      Cái giáo dưỡng này là cái gì? Bà tạm thời biết.

      Cố Vân im lặng ở bên uống trà, Cố Doanh Doanh súyt chút nữa là vỗ tay khen hay.

      "Giáo dưỡng?" Cố Bình An cười gằn, "Mợ, mợ đến bàn luận giáo dưỡng với con, mợ cảm thấy buồn cười sao? Có thời gian mợ đem giáo dưỡng của Lâm Viện Viện trở về a, đoán chừng là cho chó ăn rồi, chuyện đào hôn rồi để người khác thế thân là chuyện có giáo dưỡng sao, con xem như là học thêm điều mới, ôi, mợ, mợ và Lâm Viện Viện rất có giáo dưỡng, giáo dưỡng này có lẽ là từ Cao gia mang tới , Lâm gia làm gì có giáo dưỡng cao siêu như vậy, con chưa từng biết qua a."

      Cố Vân súyt chút nữa cười lên, con nhanh mồm nhanh miệng như vậy, đều nhớ ở trong lòng, thể trêu chọc nó.

      "Cố Bình An, con.... Con muốn được lời còn ra vẻ, Mục Lăng có cái gì tốt? Viện Viện của chúng ta vô duyên vô cớ cho con người chồng, con cảm ơn còn chưa tính, mở miệng cái là tiện nhân, con có ý gì?"

      "Mục Lăng tốt như vậy, sao mợ gả con cho Mục Lăng ? Đem chủ ý hướng tới con, mợ cũng cảm thấy ngại, đừng cho là con biết mợ ở sau lưng giựt dây mẹ con, giúp con bảo bối của mợ mượn con đến thế thân, người nét mặt già nua da mặt cũng dày đúng ?" Cố Bình An càng bạo phát, "Bây giờ nhìn Mục Lăng đẹp trai, muốn người có người, muốn mới có mới, hối hận rồi đúng ? Mợ mã hậu pháo tuyển thủ ."

      "Ho khan cái, Bình An...." Cố Vân lên tiếng, ngăn Cố Bình An lại, mắng như thế thực rất khó nghe, dù sao cũng là thân thích, dù tốt cũng phải nể mặt mũi, mắng tiểu bối còn chưa tính, ngay cả trưởng bối cũng mắng, có chút thích hợp.

      "Tức chết tôi, con nhà các người là tốt, sớm biết lúc trước..."

      "Em dâu, có chừng mực chút ." Lâm Tú Lan bỗng nhiên lên tiếng, ánh mắt sắc bén, "Chuyện này vốn là các người sai, hy sinh Bình An nhà chúng ta, cứu Lâm gia, ngày đầu tiên sau lễ đính hôn của Bình An Viện Viên lại trở về, còn cố ý đến nhà thăm, thấy Bình An, nó xin lỗi chưa? Nó còn thiếu Bình An lời xin lỗi đấy."

      "Xin lỗi, Bình An, chị có lỗi với em."
      " cần." Cố Bình An giơ tay, "Mẹ của tôi sinh cho tôi người chị nào cả, đừng nhận em bậy bạ, tôi cũng thèm khát lời xin lỗi của , giữ lại cùng giáo dưỡng để cho chó ăn ."

      đính hôn với Mục Lăng.

      cái gì cũng trễ, ai cần ta giả mù sa mưa tiếng xin lỗi.

      Cả đời Lâm Viện Viện đều tối.

      Tốt nhất đừng rơi vào tay .

      Lâm Viện Viện đỏ cả mắt, "Bình An, là chị có lỗi với em, chị quá sợ hãi, vừa nghe Mục Lăng là người như vậy, chị thực rất sợ, chị cũng ngờ tới khi chị đào hôn, em lại trở thành người thế thân, là chị quá vô tâm."

      ta qua lại, nước mắt đều rơi xuống.

      " là dễ nghe, nếu như phải là tôi thay thế gả cho Mục Lăng, tôi súyt chút nữa tin rồi. đào hôn còn chưa tính, lẽ nào mẹ cho biết là tôi thế thân cho sao? Nếu như cảm thấy áy náy như vậy, trốn làm gì? Trở về cũng đúng lúc quá nhỉ, sau khi tôi đính hôn rồi mới trở về, phải là muốn , thực ra trở về để cứu vãn, nhưng tiếc là trễ đêm chứ? Cút , bạch liên hoa, đừng có xuất ở nhà tôi."
      Hale205 thích bài này.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 96: Bia đỡ đạn bị đuổi

      Lâm Viện Viện bị Cố Bình An tới đất dung thân, đôi mắt ướt át, bộ dáng điềm đạm đáng này, Cố Bình An cảm thấy nếu như người đàn ông chắc chắn đặt biệt thương ta, quả thực có năng lực ngụy trang.

      "Bình An, bất kể thế nào, là chị có lỗi với em."

      " cần." Cố Bình An lạnh lùng nhìn ta, "Nếu thực cảm thấy có lỗi với tôi hãy cút khỏi nhà tôi, cảm ơn hợp tác, nếu như phải nể mặt ông ngoại, tôi sớm đem chổi lông gà đuổi ra ngoài rồi."

      "Mẹ...." Lâm Viện Viện cuối cùng nhịn được cầu cứu, Cao Vân nỡ để con của mình bị bắt nạt, đến kéo Lâm Viện Viện, "Ngày hôm nay Viện Viện vừa về tôi kéo nó đến xin lỗi, nếu như là các người cần, chúng tôi cũng cần phải ở lại đây xem sắc mặt các người."

      xong kéo Lâm Viện Viện rời , Cố Bình An vỗ tay, " thong thả, tiễn."

      "Bình An." Lâm Tú Lan gọi tiếng, với em trai mình, "Em, hôm nay các người thực nên tới đây."

      "Em cũng biết , Viện Viện cảm thấy rất có lỗi với Bình An, nhất định phải tới thăm, tiếng xin lỗi, em cũng ngăn cản được, Bình An, là chúng ta có lỗi với con, con cũng đừng tức nữa, cậu về dạy dỗ lại chị họ con."

      Cậu như vậy rồi, Cố Bình An tiện thêm gì nữa, kỳ thực, người cậu này của , cũng coi như là người hiền lành, chỉ có điều vợ quản nghiêm, cũng trông cậy cậu có thể gì mẹ con họ, dù sao khiến hai người kia cảm thấy khó chịu là rất hài lòng rồi.

      "Chị, em cũng biết, miệng của chị lại lợi hại như vậy, cho chị họ khóc luôn."

      " phải em nhận ta là chị họ sao?"

      "Đúng, đúng, đúng, Lâm Viện Viện, chị họ cái gì chứ, em mới có chị họ đây."

      Lâm Tú Lan , "Được rồi, Bình An, con đừng dạy hư em, dù sao cũng là người thân, bây giờ đính hôn cũng xong, tạm thời Mục gia bên kia cũng có làm cái gì, cuối cùng cũng coi như có kết thúc, Bình An mẹ thấy tuy rằng Mục Lăng khó ở chung, nhưng phải là người ngang ngược biết lý lẽ, nếu như con thực thích , đồng ý từ hôn, chúng ta cũng có ý kiến, chỉ là đính hôn lại từ hôn, sợ thanh danh của con bị ảnh hưởng."
      "Mẹ, mẹ đừng giỡn, bây giờ con còn có cái danh tiếng gì đây?"

      " phải lại, còn phải là trách con cận thận sao, nếu đụng trúng Mục Phàm."

      "Chính là con.... Con oan uổng."

      "Được rồi, được rồi, đừng nữa." Cố Vân hòa giải, "Chị họ bên kia của con, con mắng quá lần còn chưa tính, dù sao cũng là thân thích, ngày tết còn muốn lại chút, ông ngoại con lớn tuổi rồi, cũng muốn bận tâm những việc này, lần sau gặp mặt cũng cần khách khí như thế."

      "Con cam lòng, gặp lại lần con mắng cho ta khóc lần." Cố Bình An tức giận bất bình, " phải ta rất thích khóc sao?"

      "Con thực muốn buông tha cho nó sao?"

      "Ba, ba đứng về bên nào vậy?"

      "Đương nhiên là đứng về phía con của ba rồi." Cố Vân cười khẽ.

      Mẹ con Lâm gia vừa vừa tức giận bất bình, đặc biệt là Cao Vân, con bị oan ức, bà so với ai khác đều khó chịu hơn, bọn họ vào chỗ để Cố Bình An chỉ vào mặt mắng, mắng Lâm Viện Viện rồi lại mắng Cao Vân, trong lòng Cao Vân khó tránh khỏi tức giận, bà là trưởng bối lại bị Cố Bình An nhục mạ như thế, thực còn mặt mũi. Cố Vân và Lâm Tú Lan đều ngăn cản, đây là cái mà làm bà tức nhất.
      Hale205 thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 97: Điều ba mẹ vợ sợ nhất

      Cao Vân càng nghĩ càng bất bình, "Dựa vào đâu mà bắt chúng ta phải chịu kinh bỉ? Cố Bình An có tư cách gì nổi nóng với chúng ta, coi như là mẹ đề nghị để cho nó thế thân, Lâm Tú Lan đồng ý, chúng ta có thể bắt bà ta đồng ý sao? Lâm gia sụp đổ, đối với bà ta có lợi ích gì? Bà ta cũng là con Lâm gia, lão già bất công như vậy, chừng khi phân gia sản, gia sản chúng ta được phân chưa chắc bằng Lâm Tú Lan, huống chi ba lại rất thương cháu ngoại, còn thương hơn cả cháu đích tôn, ai cũng biết chị em Cố gia chắc chắn được phân gia sản, mẹ cũng vì suy nghĩ cho lợi ích của mình mới bán Cố Bình An, dựa vào đâu mà bắt nhà mẹ phải chịu khinh bỉ?"

      "Cố Bình An này đê tiện hèn hạ, từ mẹ thấy nó hợp mắt, mắt ông nội con là bị mù rồi, lần này may mắn gạt được ông nội con, nếu để ông ấy biết chuyện này, chắc chắn đánh chết ba con."

      "Mẹ, đừng nữa." Lâm Viện Viện thở dài, sắc mặt tái nhợt, vóc dáng xinh xắn, khi thương tâm lên, làm người khác thương , Cao Vân đau lòng vô cùng, "Con bảo bối, con đừng đau lòng, nha đầu Cố Bình An này, vốn lỗ mãn, tạo nổi sóng gió gì đâu."

      "Ừ."

      "Mẹ con a, đào hôn làm cái gì vậy! Mẹ thấy dáng người Mục Lăng được, lại có tiền, kim cương vương lão ngũ (*), chuyện cười Mục gia, ai cũng dám chống lại, gả cho tốt, vô cớ lại cho Cố Bình An, đều do ** đem Mục Lăng đến đáng sợ như vậy, mấy người vợ chưa cưới lúc trước của biết tại sao lại chết, nghe đồn vừa già lại vừa xấu, ai biết... Aizz, đề cập tới cũng được, lần này là chúng ta tính sai, nếu đào hôn, con chính là vợ chưa cưới của Mục Lăng rồi." Ở trong điển lễ đính hôn, bà cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Mục Lăng, vốn là nghĩ đợi xem chuyện cười của Cố Bình An, dù sao Cố Bình An và bà vẫn luôn hợp, bà cũng thích Cố Bình An.

      (*) Kim cương vương lão ngũ: Thường nhắc đến những người đàn ông kiệt xuất, còn độc thân, chỉ giàu có mà còn đẹp trai, phong độ, tài giỏi, đạt chuẩn về mọi mặt.

      Ai biết, Mục Lăng đẹp trai phóng khoáng, là nhân tài, trong nháy mắt bà cảm thấy Lâm Viện Viện giúp cho Cố Bình An được lợi rồi.

      Cố Bình An lại dám chỉ vào mũi bọn họ mắng, quả thực là ở trong phúc mà biết hưởng.

      "Mẹ, đừng nữa." Sắc mặt Lâm Viện Viện tối sầm lại, nếu phải là bất đắc dĩ cũng muốn đào hôn.

      "Bỏ , nhắc nữa, chuyện này bỏ vào quá khứ , tính khí của Mục Lăng kém như vậy, vị hôn thê của cũng chết cách ly kỳ, đoán chừng Cố Bình An cũng tốt đến mức đó đâu, chúng ta cần trừng trị nó, đợi ông trời trừng phạt . Mẹ nhất định kiếm cho con người tốt hơn cả Mục Lăng, con thấy Đường Dạ Bạch như thế nào, mẹ nhìn sai, tuy rằng hơi đào hoa chút." Cao Vân ảo tưởng, luôn cảm giác ai có thể xứng với con ưu tú của mình.
      Chọn tới chọn lui, cũng ứng cử viên phù hợp.

      "Mẹ, tạm thời con muốn chuyện này, mẹ cũng cần bận tâm."

      "Làm sao muốn đây, con so với nha đầu Cố Bình An kia lớn hơn ba tuổi, tại nó đính hôn, con cũng thể chậm được." Cao Vân .

      "Mẹ, mẹ cần quan tâm, trong lòng con nắm chắc." Lâm Viện Viện , " giờ con lo lắng, trong nhà thích con, làm sao bây giờ? Ông chắc chắn cũng thích con."

      " thích thích, con nghĩ chúng ta muốn trèo cao sao?" Cao Vân , "Thời điểm chia gia sản, Lâm Tú Lan tới, cũng lui tới, coi như lui tới, cũng phải là lỗi của con."

      "Mẹ, ra, con..." Lâm Viện Viện dừng chút, vẫn là gì.

      Cao Vân hơi kiên nhẫn, "Ba con và bọn họ còn có cái gì để bàn chứ, còn ra."

      Vừa mới xong, ba Lâm chầm chậm ra, bất mãn nhìn Cao Vân chút, " đường tới xin lỗi tốt lắm, làm bộ làm tịch làm gì."
      Hale205 thích bài này.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 98: Đầu trộm đuôi cướp

      "Tôi thể thầm xin lỗi sao? Lúc đầu tôi và Viện Viện cũng ăn khép nép xin lỗi, ông thấy Cố Bình An như thế nào? Chỉ vào mặt trưởng bối mắng, lớn cũng quản, ông cũng để cho chúng tôi bị tiểu nha đầu mắng như phim?" Cao Vân vừa nghe liền bùng phát.

      Lâm Viện Viện cuống quýt , "Ba, mẹ, đừng ầm ĩ, về nhà trước rồi sau."

      Sau khi người của Lâm gia , Cố Doanh Doanh hỏi, "Chị, hôm nay chị có kế hoạch gì ?"

      " kế hoạch, chỗ nào cũng muốn , chị muốn ra sân tắm nắng." Cố Bình An .

      "Chị Hoan Tình tìm chị chơi sao?"

      "Chị ấy muốn hẹn hò với Tần Mục."

      "Sáng nay em chạy bộ có nhìn thấy chàng đẹp trai tới đón chị Hoan Tình , rất tuấn tú, hình như là tối ngày hôm qua từng nhìn thấy chàng đẹp trai này rồi." Cố Doanh Doanh , mặt si mê, " ấy rất lịch , hơn nữa, cực giỏi."

      "Tiểu hoa si."

      "Thực rất giỏi." Cố Doanh Doanh , "Chị Hoan Tình có quan hệ gì với ấy nhỉ, chị, chị hỏi chị ấy giới thiệu cho chúng ta biết được ."

      " họ Mục, em cảm thấy đầu óc của chị bị lừa đá sao, chị giới thiệu cho em biết sao?"

      "Nha nha, hẹn thôi mà, lại có gì, chỉ là làm quen chút, chừng người ta lọt mắt em, em cũng hết hy vọng thôi."

      "Vậy em hết hy vọng , lọt mắt em."

      "Chán ghét, chị thử lần làm sao biết?"

      " thích người như Hoan Hoan, em cảm thấy em giống Hoan Hoan chỗ nào?"

      "Cũng đúng ha, quên ." Cố Doanh Doanh rầu rĩ vui, "Vậy em ra ngoài tìm bạn học xem phim rồi dạo phố đây."
      " , ." Cố Vân làm việc chính phủ, Lâm Tú Lan đoán chừng đánh bài, Cố Doanh Doanh cũng ra ngoài, trong nhà chỉ còn mỗi Cố Bình An, pha bình trà, chạy đến vườn hoa tắm nắng, đọc sách, uống trà, trôi qua rất vui vẻ.

      Đương nhiên, vui vẻ bao lâu, bị tiếng còi đánh thức.

      Hoa viên Cố gia là hoa viên mở ra thưởng thức, tường vây cũng cao, hơn nữa là điêu khắc thiết kế, có thể thấy cảnh tượng hoa trong vườn, Cố Bình An mở mắt ra nhìn thấy Mục Lăng ngồi trong chiếc xe thể thao màu xanh lam ở bên ngoài tường rào, đeo cặp mắt kính, nhìn chằm chằm .

      Cố Bình An giả chết, tiếp tục nằm xuống lại.

      "Cố Bình An, mở cửa ra cho ." Mục Lăng dừng xe lại, bảo Cố Bình An mở cửa.

      Cố Bình An lấy sách che mặt lại, " tiện, người này chết, có việc hoá vàng mã."

      Mục Lăng, "............"

      muốn gặp Mục Lăng chút nào nên mới nghĩ đến mở cửa cho Mục Lăng vào đây.

      Bọn chờ hồi, dường như nghe thấy động tĩnh gì, Cố Bình An xốc sách lên, sợ hết hồn, Mục Lăng trèo tường vào, động tác ưu nhã nhảy vào trong sân, sống ở vùng này toàn là biệt thự, trị an cực kỳ tốt, tường còn có điện cao thế, Mục Lăng cứ như vậy mà nhảy vào sao?

      Mỗi lần nhìn thấy Mục Lăng, dường như đều là trang phục thể dục này, này thích hợp mặc quần áo thể dục, nhưng lại thích mặc như vậy, rất mâu thuẫn, tuy rằng trèo trường vào, nhưng chật vật chút nào, thậm chí còn rất phong độ.

      Mặt Cố Bình An thay đổi nhìn , tay Mục Lăng quơ quơ trước mắt , "Phục hồi tinh thần lại , em ở đây nhìn cái gì vậy?"

      "Tôi muốn kiện cáo, cái gì gọi là điện cao thế, tùy tiện nhảy vào cũng vào được, điện làm gì, sao lại giật cho tên trộm chết ." Cố Bình An lòng đầy căm phẫn.
      Hale205 thích bài này.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 99: Bà xã, ai chọc giận em rồi hả?

      Mục Lăng ngồi ở ghế mây bên cạnh , "Điện giật chết , em rất tiếc hận a."

      "Vô cùng tiếc hận." Cố Bình An , " phải mấy người vợ chưa cưới lúc trước của chết cách ly kỳ sao? Mọi người ai cũng mạng cứng, nếu nhảy tường bị điện giật chết, chứng tỏ mạng của tôi cứng hơn , tôi rất tình nguyện gánh tội danh khắc chết chồng chưa cưới."

      "Nhanh mồm nhanh miệng, thay quần áo rồi theo ra ngoài." Mục Lăng .

      " có hứng thú." Cố Bình An cự tuyệt tiếng, chỉ muốn tắm nắng thôi, có thể cho tắm nắng tốt được ? Sớm biết vậy đến hoa viên, ở lầu ngủ trưa, làm bộ ở nhà, Mục Lăng cũng có cách nào tìm tới .

      "Em lại lần nữa?"

      " có hứng thú." Cố Bình An bị dọa sợ, lười biếng nhìn Mục Lăng chút, "Ngày hôm qua bận bịu cả ngày, tôi mệt chết được, vất vả lắm hôm nay là chủ nhật để nghỉ ngơi, đừng hòng tôi ra ngoài cùng với diễn kịch, lão tử có hứng thú."

      " như em lại xưng là lão tử..."

      "Dừng.... Giáo dưỡng của tôi là ba mẹ lo, mướn lo, cảm ơn hợp tác." Hôm nay Cố Bình An bị người khác đến giáo dưỡng, giờ nghe lại hai từ giáo dưỡng này, nổi giận, "Ngày hôm nay tâm tình của tôi tốt, tốt nhất đừng chọc tôi."

      "Đại tiểu thư, tính khí của em a, súng có thể bắn chết em đấy."

      "Tôi cho biết, đe dọa là phạm pháp, tôi mới sợ đây, nơi này có quản chế, có bản lĩnh súng bắn chết tôi ." Cố Bình An đánh bạo khiêu khích, sợ chút nào.

      Mục Lăng dở khóc dở cười, chỉ là đến tìm Cố Bình An tham gia lễ cắt băng khánh thành, nha đầu này lại ra sức khước từ, cớ gì cũng có, quả nhiên phối hợp, điều này làm cho rất đau đầu.

      "Ai chọc giận em rồi hả?"

      Cố Bình An , "Cùng có quan hệ gì?"

      "Tâm tình vợ chưa cưới tốt, làm chồng chưa cưới, đương nhiên có tư cách biết."

      " như vậy."

      "Cố Bình An, dường như em chưa chuyện, chúng ta đính hôn rồi, từ đầu đến cuối, đều là , phải là giả, bây giờ cầu em cùng **, em cũng phải phục vụ, hiểu ?" Mục Lăng trầm giọng .
      Sắc mặt Cố Bình An đột nhiên đỏ bừng, " biết xấu hổ."

      Mục Lăng nở nụ cười, "Ai chọc giận em vậy hả?"

      "Lâm Viện Viện." Cố Bình An hừ lạnh, Mục Lăng nhíu mày, , " xem có phải đầu óc ta có gạt , muốn đính hôn với chạy, chạy rồi còn chưa tính, sau ngày tôi vừa mới đính hôn lại quay về, còn ở nhà tôi lại trước mặt tôi, cảm thấy IQ và EQ của ta cần chữa gấp sao? Tới cửa tìm, tôi chưa từng thấy nào như thế." Cố Bình An mắng hơi cũng thở dốc.

      "Đúng là có chút ngu ngốc." Mục Lăng gật đầu, ít nhất cũng phải qua mấy ngày rồi mới trở lại.

      đây cũng có chút hiểu nổi.

      Ngày hôm sau liền đến trước mặt Cố Bình An, đúng là có chút ngu ngốc.

      nhàn nhạt , "Em cũng phải là người dễ chọc gì, cho nên?"

      "Tôi đem người phun rồi." Cố Bình An , "Chà chà sách, thực đóa đại bạch liên hoa, tùy tiện hai câu cũng có thể khóc, tôi cũng phải là đàn ông đau lòng vì ta, khóc vẫn mắng như thường."

      Mục Lăng dựng thẳng ngón tay cái lên, tỏ vẻ ủng hộ.

      Cố Bình An dừng chút, đột nhiên câu, "Thực ra, tôi cảm thấy và Lâm Viện Viện rất xứng đôi, có muốn cân nhắc từ hôn rồi cưới ta hay , tôi ngại."

      *****

      Đôi lời của editor: Hôm nay Tịnh bão chương và bắt đầu từ chương 100 trở Tịnh chỉ đăng độc quyền tại dembuon.vn (còn gọi là Việt Nam Overnight), nếu mọi người thích truyện sang đó đọc nhé<3

      Lên google gõ "chồng trước ra lệnh truy bắt dembuon.vn"
      Hale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :