1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 6: Ông xã, đây là thời điểm bỏ trốn

      “Cậu biết?”

      “Bà nội cho mình biết.” Lý Hoan Tình mỉm cười , “Sáng sớm hôm nay cũng nghe Mục nữa, sắp làm dâu rồi, trong lòng cảm thấy thế nào?”

      “Cậu đừng cười đau khổ của người khác.”

      “Mình đâu có cười đau khổ của người khác đâu.” Lý Hoan Tình nhàn nhạt mỉm cười, “Cậu là chị em tốt nhất của mình, mình làm sao có thể cười đau khổ của cậu được, nghe đồn Mục Lăng rất đáng sợ, mình từng thấy qua lần, tính khí rất thô bạo, cử chỉ cũng rất thô lỗ, có điều có chút rất hợp với tâm ý của cậu.”

      Mắt Cố Bình An chợt sáng lên, tỏ vẻ nịnh nọt: “Chỗ nào?”

      “Vóc dáng rất khá.”

      “……...” Cố Bình An có gì để , “Mình kết nhầm bạn xấu rồi.”

      Lý Hoan Tình cười khẽ, “Từ trước tới giờ mình luôn tin vào vận mệnh, việc gì tới cũng tới, thể tránh khỏi, hãy dũng cảm đối mặt .”

      “Cậu và Tần Mục là thanh mai trúc mã, tình cảm rất tốt, đương nhiên rất nhàng, nếu có ngày ác ma xuất phá vỡ đôi uyên ương, cậu được dễ dàng như vậy đâu.” Cố Bình An thở dài, luôn luôn hoạt bát, rộng rãi, cũng như thuyền đến cầu, tính tình dĩ nhiên thẳng thắng, nhưng mà, “Gả cho Mục Lăng, mình làm được, Viện Viện chết tiệt, đều do ta, nếu như ta bỏ trốn đâu xảy ra chuyện gì.”

      Lý Hoan Tình vẫy tay, “Mình vẫn luôn thể nào thích cái người chị họ kia của cậu được.”

      rất hay, giống ý của mình.” Cố Bình An nhịn được nhổ nước bọt, “Tuy rằng đều là bạch liên hoa giống nhau, nhưng xem ra vẫn là người hiền lành, hay là chúng ta tuyển người thích bạch liên hoa về nhà vui vẻ .”

      Lý Hoan Tình: “……..”

      Cố Bình An, cậu biết tại bạch liên hoa là nghĩa xấu sao?

      giỡn.” Lý Hoan Tình hỏi, “Cậu định làm như thế nào?”

      Cố Bình An nằm ở sân cỏ, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, chỉ thiếu chút nữa là long lanh đau thương bùi ngùi, “Hoan Hoan, mình cảm thấy… Đây là thời điểm bỏ trốn.”

      Lý Hoan Tình muốn , Cố Bình An đột nhiên ngồi dậy từ sân cỏ, nắm chặt quyền, “Trước khi rời nhà trốn , mình phải thổ lộ cho nam thần của mình biết mới được.”

      Lý Hoan Tình, “……..”

      Cố Bình An và Lý Hoan Tình đều là sinh viên trường đại học A, năm nay học năm hai, đều là khoa tài chính, nhưng Lý Hoan Tình học bằng kép, vẫn là sinh viên tài cao khoa tiếng Trung, nam thần của Cố Bình An là sư huynh năm cuối khoa tài chính, tài tử khoa tài chính Dương Sâm, lại là hotboy của khoa, Cố Bình An thầm thương lâu.

      Lý Hoan Tình theo đường lôi kéo Cố Bình An, “Cậu đừng náo loạn, Dương Sâm sư huynh chỉ lòng muốn tốt nghiệp, nhanh chóng tìm được việc làm, quan tâm đến việc tìm bạn trong trường học đâu.”

      thử lần làm sao biết?” Cố Bình An luôn tin tưởng, thử lần mới biết được kết cục, nếu phải thử lần có chết cũng cam lòng,

      Lại , định trốn khỏi nhà, biết lúc nào mới có thể gặp lại được đây.

      Lý Hoan Tình thấy quen cửa quen nẻo chạy đến phòng học số sáu, nhịn được hỏi, “Sao cậu biết ngày hôm nay sư huynh có khóa học tại phòng số sáu ở lầu?”

      “Thời khóa biểu của sư huynh, mình còn thuộc hơn thời khóa biểu của mình nữa.” Cố Bình An cười híp mắt , “Mình giỏi hay ?”

      “Mình bái cậu, cậu nhớ thời khóa biểu của bản thân, nhưng lại nhớ thời khóa biểu của người khác, xin lỗi, có cách nào để cậu tuyệt, mê trai.” Lý Hoan Tình gì nhìn , người này quá mê trai, “Nếu nhờ có ba cậu, với kết quả học tập luôn đứng bét của cậu làm sao có thể vào trường đại học A?”

      “…..Làm người phải hiền hậu, đừng đâm vào chỗ đau của mình.” ra Cố Bình An quan tâm chút nào về lời của Lý Hoan Tình, cho dù ai cũng có người ba tốt, thiếu mười mấy điểm so với điểm chuẩn vẫn vào được trường đại học A, cũng bao giờ quan tâm, người chủ nghĩa kết quả.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 7: Bà xã, em muốn thổ lộ với nam thần?

      Lúc tan học, Cố Bình An nhìn thấy nam thần của mình theo dòng người ra khỏi phòng học, nhảy lên khua tay cái, chỉ lo nam thần nhìn thấy , bên cạnh nam thần ràng có , đối với Cố Bình An tràn đầy địch ý, vô cùng cảnh giác nhìn Cố Bình An.

      bạn trai bên cạnh Dương Sâm chọc chọc , “Hắc, tiểu sư muội lại đến tìm cậu kìa, diễm phúc nha.”

      Lý Hoan Tình ở bên cạnh gì, rất muốn bước đến chỗ các đàn đàn chị nhìn với ánh mắt kỳ lạ , cái người mê trai này em quen biết.

      Dương Sâm bước đến, mỉm cười chào hỏi, “Bình An, Hoan Tình, tìm có chuyện gì?”

      Cố Bình An theo đuổi nam thần, đuổi hơn tháng, nam thần đương nhiên khắc sâu ấn tượng đối với , hơn nữa còn có Lý Hoan Tình giúp đỡ, quan hệ của Cố Bình An và nam thần cũng coi như tệ, thỉnh thoảng cũng cùng ăn ở quán, nhưng chưa bao giờ riêng hai người.

      cách khác, Cố Bình An hơi lúng túng, nếu có Lý Hoan Tình ở bên cạnh, chỉ có và nam thần ở cùng nhau rất căng thẳng.

      “Sư huynh, là Bình An tìm .” Lý Hoan Tình , muốn khéo léo hỏi Dương Sâm có muốn cùng ăn cái gì hay , để thuận tiện chuyện, coi như là thổ lộ, cũng phải tìm nơi chỉ có hai người để thổ lộ chứ, nơi này nhiều người như vậy.

      “Dương sư huynh, em có thể làm bạn hay ?”

      Dương Sâm, “…………”

      Lý Hoan Tình, “…………”

      Các đàn đàn chị xem vui, “………..”

      Lý Hoan Tình ở bên cạnh gì nhìn Cố Bình An, mặt đỏ hồng, ràng căng thẳng, nhưng gương mặt lại mong chờ nhìn Dương Sâm, bên cạnh đống người, hoặc chế giễu, hoặc xem trò vui mà nhìn bọn họ, còn có người cầm điện thoại chụp ảnh nữa.

      Cố Bình An vẫn luôn là người đơn giản, chăm chú, thoải mái, có tâm nhãn, chính vì như thế, mới thích kết bạn với Cố Bình An, cần lo Cố Bình An lừa gạt và tính toán với mình.

      “Bình An, sao đột nhiên em lại những lời này?” Dĩ nhiên Dương Sâm cũng nghĩ tới, nên thấy hơi kinh hãi, bé trước mắt vẫn luôn được người ta thích, chỉ là, loại cảm giác bị người khác chú ý, rất thích.

      Người đến người , tất cả mọi người đều đến xem náo nhiệt, khá là tức giận, cảm giác như Cố Bình An cố ý xuất vào lúc tan học, cố ý để nhiều người xem như vậy, có loại cảm giác ép làm bạn trai.

      Nhiều người như vậy, người đàn ông như , thể làm mất mặt con , chỉ có thể đồng ý.

      Cố Bình An, em là chắc điểm này sao?

      “Em đủ xinh đẹp, cũng thông minh, tính cách cũng tốt, làm bạn của tốt sao?” Cố Bình An hỏi, điểm cũng nhận ra được Dương Sâm rất khó chịu, “Sư huynh, em , em ?”

      “Xin lỗi, có dự định đương trong lúc còn ở trường học.” Dương Sâm , sắc mặt có chút lạnh, nhiều người nhìn náo nhiệt như vậy, rất là thoải mái, “Nếu như còn chuyện gì trước.”

      Dương Sâm vừa bước đến cầu thang, lúc nãy ở bên cạnh đuổi tới, “Dương Sâm, cùng ăn cơm .”

      “Được.”

      Cố Bình An cúi đầu, trong lòng rất khó vượt qua, lần đầu tiên lấy hết dùng khí người, nhưng đối phương lại cự tuyệt cách ràng như thế, trong lòng vô cùng khó chịu, mọi người xung quanh cười nhạo, chút cũng đáng kể, thèm quan tâm, thái độ của Dương Sâm làm cho rất thương tâm.

      Nếu như Dương Sâm đồng ý làm bạn trai , có lẽ, có thể tranh luận với ba chút, là có người , muốn gả cho Mục Lăng, có thể ba mềm lòng, bắt gả cho Mục Lăng nữa.

      Dương Sâm như vậy.

      Cũng sợ sệt, khi rồi, còn được gặp lại Dương Sâm nữa, lần đầu tiên thích người, tỉnh tỉnh mê mê thầm mến, cứ như vậy kết thúc.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 8: Ông xã, hoang dã (1)

      Càng muốn, trong lòng càng tủi thân, có chút muốn khóc.
      “Tiểu sư muội này biết tự lượng sức, theo đuổi Dương Sâm lâu như vậy, nên tự cho là mình có thể theo đuổi được.”

      “Đừng nữa.”

      “Tiểu sư muội, đừng buồn nữa, chúng ta đều là tài tử khoa tài chính, nên kiêu căng tự mãn, em nhìn sư huynh làm gì, cũng rất em a, làm bạn trai của em được ?” sư huynh bên cạnh Cố Bình An sợ quá thương tâm, quá khó xử nên bước đến chọc cười.

      Cố Bình An nhìn rất chăm chú : “ muốn.”

      Mọi người, “………”

      Lý Hoan Tình mỉm cười nhìn những vây xem, “Các có thể cười nhạo ấy, thế nhưng, tôi cảm thấy các có đủ tư cách, ít nhất ấy còn có dũng khí thổ lộ với người mình , các dám ?”

      “Ở các thấy Bình An biết tự lượng sức, nhưng theo tôi thấy là Dương Sâm bỏ mất viên minh châu, sau này chắc chắn hối hận.”

      Các lục tục tản , Lý Hoan Tình dắt Cố Bình An xuống lầu.

      tới hai tiếng, đoán chừng chuyện này truyền khắp cả trường, tin đồn về thiên kim thị trưởng tỏ tình với sư huynh bị cự tuyệt lan xa, nếu Cố Bình An có thân phận gì chuyện này cũng gây rắc rối quá lớn, nhưng mà, thân phận lại đặc biệt nên mọi hành động đều là chuyện lớn.

      ra, rất hâm mộ Cố Bình An.

      Có thể thẳng thắng lời đối với người con trai như vậy.

      Tần Mục nhiều năm như thế, nhưng vẫn thể mở miệng được, hai người vẫn cứ mãi là thanh mai trúc mã, trước sau nợ lời thương, ràng hơn Cố Bình An, nhưng lại thiếu tinh thần phấn chấn và thanh xuân như Cố Bình An.

      “Đừng đau lòng nữa.” Lý Hoan Tình , “Về nhà thôi.”

      “Cậu , tại sao ấy lại thích mình? bên cạnh ấy đẹp hơn mình ở chỗ nào? Vóc dáng đẹp hơn vóc dáng của mình ở chỗ nào? Cùng lắm là kết quả học tập tốt hơn mình chút mà thôi, vừa nhìn là thấy cứng ngắc vô vị.” Cố Bình An phục lắm, tại sao nam thần lại thích mình.

      Lý Hoan Tình : “Cậu vẫn tự luyến như thế, mình thực rất lo lắng cho trái tim pha lê của cậu đấy.”

      Mắt Cố Bình An đỏ lên, “Mình thực rất đau lòng.”

      sao, cậu hãy thử nghĩ chút, chồng tương lai của cậu chắc chắn tốt hơn ấy, cậu cân bằng lại.”

      Cố Bình An tức giận, “Có thể đừng tới Mục Lăng hay ?”

      Lý Hoan Tình kinh ngạc, “Mình chưa gì, cậu Mục Lăng, chính cậu tự cảm thấy Mục Lăng là chồng tương lai của cậu rồi sao? Đúng là có chút tự giác mà, Mục đại thiếu phu nhân.”

      Cố Bình An, “……….”

      Ba muốn bán , người bạn xấu xa mà lầm lỡ kết giao lại cười nỗi đau của , thế giới này là tăm tối.
      Đây là thời điểm trốn khỏi nhà.

      Cố Bình An luôn thực hành động thực tế hơn là hành động suy nghĩ, về nhà lần rồi đặt vé máy bay Vân Nam, vẫn luôn thích Vân Nam, nhưng chưa từng được du lịch qua, điều này làm cho có chút tiếc nuối, lúc này dù sao cũng trốn khỏi nhà nên sẵn tiện Vân Nam luôn.

      Mang chứng minh thư, hộ chiếu và thẻ ngân hàng, Cố Bình An mang theo hai bộ quần áo, thừa dịp đêm khuya chạy ra khỏi nhà lớn Cố Gia, đón taxi đến sân bay, lần đầu tiên du lịch mình, trong lòng Cố Bình An có cảm giác thấp thỏm bất an.

      Có thể gặp phải người xấu hay ?

      Bỏ , cho dù gặp phải người xấu, cũng đỡ hơn làm vợ chưa cưới của Mục Lăng, chừng lúc nào đó ngay cái mạng cũng còn.

      Đột nhiên, xe taxi thắng gấp, dừng ngay tại đường cao tốc, Cố Bình An suýt chút nữa bị đập chấn thương, xoa trán hỏi, “Tại sao lại dừng lại vậy?”

      , có phải chọc phải người nào hay ?” Giọng của người lái taxi có chút run rẫy, Cố Bình An nhìn phía trước, trợn tròn cặp mắt.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 9: Ông xã, hoang dã (2)

      đoạn đường cao tốc vắng vẻ bóng người, có dừng mấy chiếc xe màu đen việt dã, còn có chiếc xe thể thao màu đen, chặn ở giữa đường, người đàn ông ngồi dựa vào đầu xe, hai chân để chéo, trong tay có cầm điếu thuốc lá, hơi cúi đầu, khói thuốc lượn lờ, như là hồn trong đêm tối. Khoảng cách khá xa, thấy khuôn mặt, nhưng mà, loại khí thế thô bạo che dấu kia, đập vào mắt, làm Cố Bình An căng thẳng chảy mồ hôi.

      Hai bên đường có hai người đàn ông mặc đồ tây đen, ai nấy đều cao to hung mãnh, tâm Cố Bình An nhịn được nhổ nước bọt.

      Vãi, làm phim, quay phim hay hù dọa ai đây.

      Tưởng chưa xem 007 sao?

      , vẫn nên xuống xe , tôi trêu nổi những người này được đâu.”

      Cố Bình An tức giận, làm như muốn trêu vậy, cũng đâu có trêu nổi đâu a, dưới cầu xin của tài xế, Cố Bình An đành bất đắc dĩ phải xuống xe, tốt xấu gì cũng phải hỏi câu, ai biết được vừa mới bước xuống xe, tài xế quay đầu xe chạy mất.

      “………”

      có chút nghĩa khí nào mà.

      Để ở nơi hoang vu vắng vẻ, đối mặt với đám vệ sĩ trong phim điện ảnh này, thích hợp sao? bị người khác ăn đến xương cốt cũng còn sao?

      “Các người là ai?” Trong đêm tối, biết là lạnh hay sợ hãi, giọng Cố Bình An hơi run rẩy, nhịn được ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, vầng trăng sáng ở cao, gió lạnh thổi .

      Ừ, chắc chắn là khí trời quá lạnh rồi.

      Người đàn ông ngẩng đầu lên, cà lơ phất phơ hút thuốc lá, phun ra làn khói trắng, cuối cùng Cố Bình An cũng thấy được mặt mũi , người đàn ông này vô cùng tuấn, giống với những vẻ đẹp của ngôi sao Nhật Hàn đương thời, đẹp theo kiểu kiên cường và kiêu ngạo, đôi mắt thâm thúy như là con sói trong bóng tối, phát ra ánh sáng khiến người ta khiếp sợ. tuấn nhưng lại có tính xâm lược vô cùng mạnh liệt, xem ra cũng dễ trêu chọc, mặc kệ nhìn từ góc độ nào, người đàn ông này xem ra cũng phải là người hiền lành tốt bụng gì.

      Vóc người rất cường tráng, có lẽ cao 1m85 trở lên, thân quần áo thể dục, nhưng lại sinh ra chút khí chất tầm thường nào của bộ quần áo.

      là đẹp trai, vóc dáng cũng rất tốt, hai điểm này nằm ở trọng tâm, trong lòng Cố Bình An rất tò mò, là ai?

      Nếu lấy động vật để hình dung người đàn ông này tuyệt đối là con sói hung ác.

      Cố Bình An cảm giác mình giống như con thỏ trắng , đưa đến bên miệng sói.

      chính là Cố Bình An?” Giọng trầm thấp mang theo tia trào phúng, người đàn ông này phun ra làn khói, “Cố thị trưởng tân bốc con mình đến mức ba hoa chích chòe rồi, tôi còn tưởng là tiên nữ hạ phàm gì, chà chà sách, là thất vọng.”

      Cố Bình An nghiêng đầu, khẽ mỉm cười, “Trái ngược lại với , tôi lại cảm thấy mình lớn lên là xinh đẹp, tin có thể hỏi bọn đàn em.”

      Bọn đàn em, “………”

      Này này này, theo thiếu phu nhân, chúng tôi chỉ là bức tranh phong cảnh, đứng xa như vậy cũng bị dính chưởng sao?

      Đối với việc vừa thấy mặt bắt đầu lời công kích vẻ bề ngoài, Cố Bình An chưa từng có lời tốt đẹp nào, mở chuyện cười thế giới sao, là hoa khôi năm hai của khoa tài chính, luôn tự nhận mình lớn lên vẫn rất là xinh đẹp trong mắt mọi người, tuy rằng phần lớn là bởi vì là con thị trưởng nên mới bầu làm hoa khôi, nhưng tốt xấu gì cũng rất là xinh đẹp mà? Đúng là người đàn ông có mắt nhìn, hừ!

      Mục Lăng ngờ tới Cố Bình An lại phản bác lại, hơi dừng chút, hừ lạnh tiếng.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 10: Ông xã, hoang dã (3)

      Có chút thú vị, cho rằng thiên kim thị trưởng là tiểu thư khuê các, ngờ lại đào hôn giữa đường, nhanh mồm nhanh miệng, xem ra đây là loại người thông minh nhanh trí được người khác thích.

      “Mục Lăng?” Cố Bình An nghi hoặc hỏi.

      Mục Lăng gảy gảy tàn thuốc, “ rất thông minh.”

      Cố Bình An càng nghi ngờ, “ phải khi còn bị lửa thiêu nửa khuôn mặt nên dẫn đến hủy cả khuôn mặt luôn sao?”

      “Con mẹ nó nghe ai ?” Mục Lăng ném điếu thuốc lá , dẫm tắt đất, bộ mặt tức giận.

      bị hủy khuôn mặt?

      Tên khốn khiếp nào dám bịa đặt?

      “Đại ca, đại ca, bình tĩnh, bình tĩnh…. Xem ra người ta tính khí tốt, đúng là sai.” Cố Bình An lùi về sau hai bước, lại sợ chết thêm câu, trong lòng vô cùng vui, “ phái người giám sát tôi?”

      Mục Lăng cười, “Nếu lão tử phái người giám sát , làm sao biết được nửa đường chạy trốn? Người mà Mục Lăng tôi muốn, nửa đường chạy mất, xem mặt mũi của tôi nên đặt ở chỗ nào?”

      Cố Bình An cũng cười, “Thứ cho tôi nhắc nhở câu, dâu tương lai là Lâm Viện Viện, chạy mất, mặt mũi của đặt ở trong áo hay trong chăn sớm mất rồi, nhìn chằm chằm tôi làm cái gì, dù sao đây cũng phải là lần đầu tiên vợ chưa cưới của chạy mất.”

      “Cố Bình An, muốn chết sao?” Mục Lăng cái nhanh chân bước đến, có loại khí thế giống như muốn bóp chết Cố Bình An vậy.

      Trong nháy mắt Cố Bình An lúng túng, “Đại ca, có chuyện gì từ từ , từ từ nha, chúng ta là người văn minh, phải biết lễ độ.”

      “Văn minh?” Mục Lăng buồn cười nhìn , “Trong tự điển của Mục Lăng tôi có cái từ này!”

      Cố Bình An thầm nghĩ, quả nhiên lãnh khốc, thô bạo, dã man.
      Lý Hoan Tình đánh giá rất đúng “Nhất châm kiến huyết.” (*)

      (*) Nhất châm kiến huyết: châm thấy máu.

      “Đào hôn trốn thoát được rất vui vẻ sao?” Mục Lăng hỏi, nhìn từ cao nhìn xuống Cố Bình An, khoảng cách gần như thế, Cố Bình An mới phát , người đàn ông này cao, khí thế càng bộc lộ tính xâm lược, lần đầu tiên Cố Bình An tiếp xúc với loại đàn ông này, căng thẳng đến nỗi tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nhịn được lùi về sau bước, Cố Bình An thừa nhận kinh hãi luôn là kỹ năng hộ mệnh của , cái này vừa nhìn biết đánh lại rồi.

      “Sợ?” Mục Lăng nheo mắt lại, “Để tôi cho biết thế nào gọi là văn minh, mang người ra đây.”

      Mục Lăng xong, trở về đầu xe, vẫn tựa người vào đầu xe, tên áo đen đè Dương Sâm lại, đột nhiên đẩy về phía trước, Dương Sâm nho nhã yếu ớt bị ngã xuống đường, Cố Bình An kinh hãi, cuốn quýt chạy tới đỡ , “Sư huynh, sao chứ?”

      ngẩng đầu trợn mắt lên giận dữ nhìn Mục Lăng, “ khốn nạn!”

      Mục Lăng giơ ngón cái hướng về phía , thái độ thô bạo, ngữ khí trào phúng, “ đúng là có dũng khí, lần trước có người mắng tôi khốn nạn, tôi quăng thi thể của người đó ở giữa dòng sông rồi.”

      đoạn đường tối thui, hoang vu có chiếc xe, bình thường xe đến xe qua nơi này, trong nháy mắt biến thành đường núi hoang vắng.

      “Bình An, chuyện gì thế này?” Dương Sâm hỏi, hiểu tại sao lại bị đánh ngất rồi trói lại, đến khi tỉnh lại bị ngã ở giữa đường, đầu óc mơ hồ, có thể nhìn thấy người có tư thế ở trước mắt cũng phải dễ trêu vào.

      “Sư huynh, xin lỗi.” Cố Bình An cắn răng, nhìn về phía Mục Lăng, “ muốn thế nào?”

      Mục Lăng , “Còn chạy ?”

      chạy nữa.”

      “Ba ngày sau chính là lễ đính hôn….”

      “Tôi xuất đúng giờ.”

      Mục Lăng cười, nụ cười như thế kết hợp với mặt mũi của , nhìn sao cũng giống là thiện ý, “Sớm ngoan như vậy đâu có xảy ra chuyện gì.”

      “Bình An, ta là ai, ta là bức hôn, tại sao em lại đồng ý….” Dương Sâm cũng chưa xong, cũng nhìn thấy động tác của Mục Lăng như thế nào, chỉ cảm thấy có cơn gió thổi qua, người bị Mục Lăng đánh cho quyền, ngã văng thân xe việt dã, Dương Sâm hoa hết cả mắt, bụng đau giống như là bị lửa đốt vậy, Mục Lăng nắm lấy cổ của , “Tao chuyện với bà xã, chỗ nào đến lượt con tin như mày xen mồm vào hả?”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :