1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 75: Lý Hoan Tình và Mục Vân Sinh

      Cố Bình An lắc đầu, Mục Lăng cười lạnh, “Ý tứ rất đơn giản, có thể làm cho công ty của bọn họ trở thành lịch sử, thời gian ngắn ngủi tới ba ngày, làm xong, thậm chí bọn họ có có lời oán trách, cũng có thể làm cho vị trí thị trưởng của ba em cách nào lên chức, cho tới nhà ông ngoại em, vậy càng đơn giản, gây khó xử rất dễ dàng, Cố Bình An, em đánh , niệm tình em tuổi trẻ hiểu chuyện, lần sau được làm như vậy nữa, bằng , có thể đánh em, nhưng phải đại diện cho động đến người Cố gia, người em để ý.”

      Mục Lăng dừng chút, lại nhàn nhạt câu, “Đương nhiên, nếu như em nghe lời, những chuyện này cũng có thể tránh khỏi.”

      Trong lòng Cố Bình An nguội lạnh, so với ai khác đều hiểu, trong tay có bao nhiêu vốn luyến có thể cùng Mục Lăng đối kháng.

      “Cái gì gọi là nghe lời?”

      Mục Lăng búng cái lên đầu Cố Bình An, “Ý tứ nghe lời rất đơn giản, bảo em khóc em thể cười, bảo em cười em thể khóc, bảo em cởi quần áo nằm ở giường đợi em được ở sofa, hiểu ý ?”

      Cố Bình An, “……….”

      Lưu manh.

      Ngoại trừ chửi câu lưu manh ra, biết còn có thể chửi câu gì hơn, Mục Lăng, biết xấu hổ chút nào sao? có thể biết vô liêm sỉ chút được ?

      Mục Lăng nhìn sắc mặt tái nhợt của Cố Bình An, sờ sờ khuôn mặt , “Bà xã, em đừng sợ đến như vậy, người ngoài đồn về đều là sai , thực ra con của người , dịu dàng, rất dịu dàng.”

      “Vô sỉ.” Cố Bình An nghiến răng ra hai từ này.

      Mục Lăng cười ha ha, nghênh ngang rời , rất hung hăng càn quấy, nếu ánh mắt có thể giết người, Mục Lăng đại khái bị Cố Bình An lăng trì rồi.

      Cố Bình An ngồi xuống, đột nhiên cảm thấy làm cái gì cũng được.

      “Cả đời mình phải nghe Mục Lăng thao túng sao?”

      ai có thể nghe được lời của , cũng ai có thể trả lời , đáp án này, chỉ có từ bên trong trận đấu trí của và Mục Lăng mới có thể có đáp án mà thôi.

      Tần Mục đến phòng rửa tay, Lý Hoan Tình nhìn chiếc nhẫn tay, trong lòng vô cùng thỏa mãn.

      Tuy rằng phải là chiếc nhẫn đáng giá gì, nhưng cũng rất tao nhã, đẹp đẽ, rất thích.

      Đêm nay về nhà, muốn chuyện này với bà nội, chuẩn bị lễ cưới của và Tần Mục, tuy rằng kết hôn hơi sớm, nhưng vẫn đồng ý, dù sao sớm muộn gì cũng là vợ của Tần Mục, gả cho sớm chút, cũng có gì thể.

      Bà nội chắc chắn đồng ý, Tần Mục là cháu rễ mà bà bổ nhiệm mà.

      Điện thoại di động vang lên, Tần Mục điện thoại tới, “Hoan Hoan, lễ đính hôn nhanh chóng bắt đầu, trực tiếp lên luôn, em cũng trực tiếp lên đây .”

      “Được.” Vừa mới đính hôn, tâm tình vui vẻ, bước chân của Lý Hoan Tình bước cũng trở nên rất nhàng, nhưng lanh chanh chú ý, ngay chỗ rẽ đụng trúng người, đúng lúc là nơi có bậc thang, Lý Hoan Tình đứng vững, người té xuống mặt đất mất.

      “A……”

      Thảm, hôm nay mang cao gót, té xuống như thế, chắc chắn rất chật vật, nhưng mà, dự liệu về đau đớn và chật vật đến, chỉ cảm thấy trước mắt có cơn gió thổi qua, người bị ôm vào lồng ngực ấm áp, mang theo mùi thuốc lá nhàn nhạt.

      Tay của người đàn ông, ôm chặt lấy eo của , đem vững vàng mà bảo hộ ở trong lồng ngực.

      Lý Hoan Tình sợ hãi thôi, hoảng hốt vội cảm ơn, ngẩng đầu, nhưng mà bất ngờ ngẩn ra, tát vào miệng cái, có chút xác định chớp mắt lần, trong nháy mắt có chút kinh ngạc vui mừng, “A Sinh?”

      “Ừ.” Người đàn ông nhàn nhạt , “Là tôi.”

      Lý Hoan Tình vui mừng nhìn , “ về khi nào vậy, sao cho tôi biết tiếng, tôi mời ăn cơm, lần trước vội vàng như vậy, ngay cả số điện thoại của tôi cũng xin được.”

      Mục Vân Sinh im lặng, vô cùng im lặng, im lặng đến Lý Hoan Tình có chút lúng túng, giống sau khi gặp lại, chỉ có mình vui mừng như thế, còn Mục Vân Sinh vẫn rất lạnh nhạt, rất lạnh nhạt.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 76: Mục Vân Sinh và Lý Hoan Tình

      Lúc Lý Hoan Tình còn quen biết Mục Vân Sinh.

      Chỉ là, ký ức có chút mỏng manh, chuyện lúc , cũng nhớ lắm, chỉ nhớ mang máng, Mục Vân Sinh và mẹ của từng sống ở nhà thời gian rất dài, mẹ là người hầu của nhà . Sau đó, sau khi mẹ của qua đời, Mục Vân Sinh rời khỏi Lý gia, lúc đó vì nguyên do gì, nhớ rất ràng, chị họ của rất thích chơi với Mục Vân Sinh, bà nội rất thích.

      Bà nội quan niệm về giai cấp rất nặng, rất thích con cháu trong nhà chơi với Mục Vân Sinh, chị họ so với bọn lớn hơn chút, mỗi ngày đều theo phía sau Mục Vân Sinh chơi, chọc đến bà nội vô cùng khó chịu, bà nội với chị họ vài câu, chị họ vui cãi vã với bà nội. Khi đó, mọi người đều còn , con nít cùng nhau chơi đùa, thực ra cũng có vấn đề gì, tại sao bà nội lại thích. Vào thời điểm mẹ Mục Vân Sinh bị bệnh nặng, bà nội từng tìm qua mẹ bàn luận về vấn đề này, ngữ khí rất khó nghe, bảo mẹ trông coi Mục Vân Sinh, nên cùng cháu của bà quá gần, lời đến mức rất khó nghe.

      Lúc đó Mục Vân Sinh ở bên nghe trộm được, vô cùng tức giận, đặc biệt từ đó về sau, thân thể của mẹ càng ngày càng ổn, Mục Vân Sinh cũng đối với bà nội của tràn đầy oán hận, Lý Hoan Tình bị quản rất nghiêm khắc, cũng cùng Mục Vân Sinh xảy ra quá nhiều tiếp xúc.

      Sau đó, mẹ Mục Vân Sinh qua đời, bà nội vốn là muốn nuôi nấng Mục Vân Sinh, lại bị từ chối, trước khi , hình như Mục Vân Sinh gì đó với bà nội, bà nội vẫn luôn rất tức giận, vẫn luôn nhớ .

      Khi đó, Mục Vân Sinh mới 9 tuổi, cũng lờ lờ mờ mờ, cái gì cũng biết.

      Tính cách của bà nội rất gàn bướng.

      Lý Hoan Tình cũng rất , dù sao bà nội cũng là bà nội của , lại rất cưng chiều , Lý Hoan Tình cũng tiện gì, tuy rằng Cố Bình An cũng từng nhổ nước bọt qua, bà nội khó nghe chỉ vì ghét bần phú. Từ đến lớn, chuyện giao du bạn bè của Lý Hoan Tình, ai là môn đăng hộ đối, căn bản đều là giàu cũng cao quý, tất cả đều là ba đời gì đó gì đó, Lý Hoan Tình cũng hết cách rồi, chỉ có thể bà nội quan niệm về dòng dõi quá sâu.

      Chuyện của Mục Vân Sinh, ở Lý gia cũng tính là sóng to gió lớn gì, dù sao lúc đó tuổi cũng còn mà.

      Lại lần nữa nhìn thấy Mục Vân Sinh, là 7 năm sau, Mục Vân Sinh trở thành thiếu niên.

      Năm đó, Mục Vân Sinh trở về tảo mộ, , Lý Hoan Tình nhớ tới chút nào, lúc đó Lý Hoan Tình còn tuổi, ngược lại chị họ đối với Mục Vân Sinh nhớ mãi quên, vẫn luôn là bạn chơi khi còn bé của chị ấy, được ca tụng là đôi uyên ương, đối với bà nội vẫn luôn rất bất mãn.

      Chị họ ngẫu nhiên gặp lại Mục Vân Sinh, đồng thời đối với Mục Vân Sinh nhất kiến chung tình, Mục Vân Sinh 16 tuổi, vóc người thon dài, phong độ nhanh nhẹn, tuấn đến cực điểm, dùng chị họ , đó chính là, trời ạ, chị sắp bị ấy giật chết rồi.

      Chị họ thích người, là huyên náo khắp nơi đều biết, bà nội cũng biết, sau đó để chị họ dẫn người về, lúc đó Lý Hoan Tình cảm thấy việc có chút đúng lắm, chị họ lại hai người nhau, bà nội gặp Mục Vân Sinh làm gì, hơn nữa bà nội lại thích Mục Vân Sinh, này khỏi có chút kỳ quái. khuyên chị họ đừng dẫn người đến, chuyện này hãy quên , ai biết chị họ bị tình làm choáng váng đầu óc, mực muốn dẫn người đến.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 77: Ân nhân cứu mạng lấy thân báo đáp

      Chị họ cũng cảm thấy bà nội coi thường người khác, chỉ vì thích bối cảnh xuất thân của Mục Vân Sinh mà thôi, bà thấy Mục Vân Sinh, chắc chắn thích Mục Vân Sinh và để cho bọn họ đương, chị ấy mực cho rằng đây nguyên nhân chủ yếu mà bà nội cho bọn họ đương.

      Lý Hoan Tình cũng vì lần đó, chân chính nảy sinh ấn tượng sâu sắc đối với Mục Vân Sinh, mà lại là dấu hiệu, trước đây đối Mục Vân Sinh ấn tượng chính là bà nội thích , bà nội luôn , Mục Vân Sinh là bạch nhãn lang (*), lại muốn ăn thịt thiên nga, khi đó, đều là rất bất đắc dĩ, chỉ là bọn cùng nhau chơi đùa mà thôi, bà nội nghĩ quá nhiều, nhưng lại mực chắc chắn, Mục Vân Sinh là bạch nhãn lang, đặc biệt dặn dò Lý Hoan Tình cách xa Mục Vân Sinh chút.

      (*) Bạch nhãn lang: là danh từ riêng chỉ loại vong ân bội nghĩa, tâm địa hung tàn.

      Sau khi trưởng thành, lần đầu tiên nhìn thấy Mục Vân Sinh.

      Ngày đó đứng gác xếp, nhìn chị họ dẫn người về, vóc người Mục Vân Sinh gầy yếu, khuôn mặt tuấn, mặc bộ áo sơ mi trắng, cái quần bò, trang phục rất chỉnh tề, cũng rất sạch gọn gàng, tóc cắt đến mức rất ngắn, khí bừng bừng. Lý Hoan Tình cảm thấy, Mục Vân Sinh so với những chàng trai từng gặp đều tuấn hơn nhiều, từng cử chỉ tay chân, tràn đầy khí khái nam tử.

      Ngày đó là giữa hè, nhiệt liệt sáng rỡ người thiếu niên che kín tầng lấp lánh mỏng manh, Lý Hoan Tình cảm thấy, rất tuấn.

      Đột nhiên, Mục Vân Sinh vừa ngẩng đầu, thấy được ban công, khắc đó, cơ thể Lý Hoan Tình như có đạo dòng điện xuyên qua.

      Đó là đôi mắt rất đẹp.

      Đó là lần đầu tiên cảm thấy hóa ra người, ánh mắt sắc bén như vậy, giống chút liền nhìn xuyên, suy nghĩ gì, len lén nhìn , Lý Hoan Tình còn cười phất phất tay, ai biết mặt Mục Vân Sinh hề cảm xúc, mở ra ánh mắt khác, hề để ý chút nào.

      Cực giỏi!

      Đây là cái nhìn bên trong của thiếu nữ Lý Hoan Tình đối với Mục Vân Sinh.

      vốn muốn quản chuyện này của chị họ, nhưng thấy Mục Vân Sinh, lại có hứng thú, hào hứng bước xuống lầu, lại nghe được bà nội rất vô lễ mắng Mục Vân Sinh, chửi đến rất khó nghe, hỏi em họ mới biết, ra bà nội đề ra nghi vấn sau khi Mục Vân Sinh rời khỏi Lý gia làm cái gì, học ở nơi nào.

      Mục Vân Sinh , học, đánh nhau.

      Bà nội rất tức, cho rằng người học lực cũng công việc đàng hoàng, cũng dám vọng tưởng cùng cháu của bà đương, này chỉ là mơ tưởng, đồng thời nhắc đến mẹ Mục Vân Sinh, Mục Vân Sinh bạch nhãn lang, xuất thân đê tiện.

      Lý Hoan Tình vẫn luôn thích bà nội cay nghiệt, cảm thấy người già đối với thiếu niên cay nghiệt như vậy, hơi quá đáng, lên tiếng ngăn bà nội lại.

      cho rằng Mục Vân Sinh chịu nhục nhã, chắc chắc rất tức giận, nổi trận lôi đình, ai biết được Mục Vân Sinh rất bình tĩnh, dường như bà nội nhục nhã, đối với chút ảnh hưởng cũng có, lúc rời , chỉ vào bà nội .

      ngày nào đó, tôi khiến cho bà đem cháu Lý gia xếp hàng loạt, cười với tôi, mặc cho cậu chọn.

      Khi đó, tôi cho bà biết, cháu Lý gia, xứng với tôi.

      làm bà nội huyết áp tăng vọt, người , chị họ khóc lóc đuổi theo, cũng thấy hình bóng của đâu, chị họ tức giận đến nỗi rời nhà trốn , Lý Hoan Tình cũng mới biết, Mục Vân Sinh tới vì chuyện đương với chị họ, đến Lý gia, chỉ vì lời này.

      vốn tưởng rằng, bọn họ có thấy cũng gặp nhau, nghĩ tới, cái đêm mưa kia, ở trong ngõ tối, nhặt được Mục Vân Sinh thoi thóp, đạn bắn trúng bụng của , máu vẫn chảy, Mục Vân Sinh lại hôn mê bất tỉnh, bốn phía mơ hồ có thể nghe được tiếng súng, Lý Hoan Tình cũng coi như bình tĩnh, thân thể gầy yếu cõng lấy Mục Vân Sinh, núp mấy tiếng, cuối cùng cũng coi như an toàn, Mục Vân Sinh tỉnh rồi.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 78: Cao lạnh chi hoa

      muốn báo cảnh sát, nhưng lại bị Mục Vân Sinh ngăn lại, lúc đó hết cách rồi, thể làm gì khác hơn là đưa đến biệt thự bỏ trống của ba mẹ.

      có gây mê, có bác sỹ, Mục Vân Sinh tự mình lấy viên đạn ngay bụng ra, rồi tự khâu vết thương, cũng hù dọa Lý Hoan Tình, sau khi làm tốt mọi việc, Mục Vân Sinh giống như bị vết thương làm phát sốt, thời điểm Lý Hoan Tình chăm sóc , luôn cảm giác Mục Vân Sinh sắp chết, nhiều lần muốn báo cảnh sát, nếu báo cảnh sát, có chết rồi, có miệng cũng được, nhưng mỗi lần định báo cảnh sát, quay đầu lại nhìn sắc mặt tái nhợt của Mục Vân Sinh, lại nhịn được.

      Lúc đó nghĩ, chắc cuộc sống của Mục Vân Sinh rất khó khăn, chắc chắn là do Lý gia tạo thành, nếu phải bà nội coi thường người khác, ở lại Lý gia, có lẽ tháng ngày trải qua cực khổ như vậy. Bởi vì quá áy náy, hay bởi vì có chút thiện cảm, Lý Hoan Tình vẫn chăm sóc , đồng thời đến tiệm thuốc gần đó mua thuốc kháng sinh cho dùng, sau ba ngày, Mục Vân Sinh từ hôn mê tỉnh dậy.

      Lý Hoan Tình đối với Mục Vân Sinh, kỳ thực rất có thiện cảm, cảm thấy Mục Vân Sinh giống như nhân vật tiểu hùng trong phim điện ảnh vậy, ở bên trong 2 giờ liền, cũng quản để ý, cũng cảm thấy Mục Vân Sinh nguy hiểm cỡ nào.

      Mục Vân Sinh hiển nhiên nhận ra , cũng gì, gọi cú điện thoại, có người tới đón , cứ như vậy câu cũng lưu lại, câu cảm ơn cũng có, quay đầu bước , đại khái qua tháng, Lý Hoan Tình ở trong phòng của mình nhìn thấy Mục Vân Sinh, sợ đến suýt chút nữa còn nửa cái mạng.

      là đến cảm ơn.

      vốn tưởng rằng, là con cháu Lý gia, Mục Vân Sinh bài xích đối với , bởi vì Mục Vân Sinh đối với người vẫn luôn rất lạnh nhạt, cũng có tâm tình gì, chưa kịp nhìn kỹ, Mục Vân Sinh cùng thêm cái gì nữa, tới tới lui lui, chỉ có ba câu.

      Lại lần nữa nhìn thấy Mục Vân Sinh, là chuyện của năm sau, giống lại bị thương.

      Sau đó, tìm đến Lý Hoan Tình giúp đỡ.

      Năm đó, Lý Hoan Tình biết lái xe, quấn lấy Tần Mục dạy làm sao lái xe, vị thành niên giấy phép lái xe, cũng biết điều khiển làm sao, nhưng mà, là con nhà quyền quý, hậu duệ quý tộc, theo Mục Vân Sinh đập phá cửa sổ người ta, trộm xe người ta, hơn nửa đêm ở đường cái điên cuồng chạy trốn, đồng thời bỏ qua những người đuổi theo ở phía sau, nghe được tiếng súng, nhìn thấy nổ tung, năm đó, cùng Mục Vân Sinh trải qua vài bước ngoặt sinh tử.

      Những việc này, đều dám cho Tần Mục.

      Nếu cho Tần Mục, chắc chắn cảm thấy là điên rồi, nhưng khi đó, cảm thấy tương đối kích thích.

      Đoạn thời gian đó, mỗi ngày của đều tràn đầy mới mẻ, thẳng đến sau khi Mục Vân Sinh rời , quên hỏi phương thức liên lạc, mỗi lần đều là xuất quỷ nhập thần, tới lặng lẽ, lặng lẽ, mang áng mây.

      rồi, tình cảm của Lý Hoan Tình và Tần Mục cũng bắt đầu ấm lên, sau biến thành người .

      Thoáng cái bốn năm trôi qua, lại gặp lại Mục Vân Sinh.

      Bỏ thời niên thiếu non nớt, bây giờ Mục Vân Sinh như biến thành người khác.

      Thiếu niên trầm mặc ít giết chóc quả quyết, lắc mình biến hóa thành thanh niên hào hoa phong nhã tầm nhìn lạnh lùng.

      Duy nhất thay đổi, chính là ánh mắt lợi hại này của , tư thái lạnh nhạt.

      giống đóa hoa mai lạnh đầu cành cây.

      Dùng lời Cố Bình An , chính là cao lạnh chi hoa.

      Lạnh lùng cùng xa cách của , luôn làm người khác cảm thấy cao cao thể với tới, nhưng Lý Hoan Tình vẫn cảm thấy Mục Vân Sinh đối với , vẫn tính là đặc biệt, có lẽ là bởi vì từng cứu , cho nên, đối với hơi hơi có chút ân tình như vậy.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 79: Chuyện rất quan trọng

      “Lần này trở về là có chuyện cần phải làm sao?” Lý Hoan Tình hỏi, biết, thời gian ở cùng Mục Vân Sinh, đều là chủ động gợi ra đề tài, Mục Vân Sinh đều là trầm mặc ít , nhưng cùng với , chưa bao giờ cảm thấy tẻ nhạt, cũng bao giờ cảm thấy nặng nề.

      Mỗi lần nhìn thấy , đều là rất kích thích, đều là trải qua giống như phim điện ảnh vậy, rất mới mẻ.

      “Mục Lăng và tôi là em họ.” Mục Vân Sinh từ tốn , ánh mắt vẫn rơi vào mặt Lý Hoan Tình, con ngươi bình tĩnh sau thấu kính, ai cũng nhìn ra suy nghĩ cái gì.

      “Ồ, xưa nay chưa từng thấy nhắc đến.”

      có gì hay để nhắc.” Mục Vân Sinh , mặc kệ nhắc đến, hay nhắc đến, cũng có ảnh hưởng gì, người có thành kiến với người khác, cũng vì thân thế của người đó mà thay đổi.

      Lý Hoan Tình có chút tiếc nuối, nếu như biết sớm hơn, có lẽ bà nội cay nghiệt với như vậy.

      Nhưng cảm thấy, thực ra Mục Vân Sinh có chút nào quan tâm đến bà nội thấy như nào.

      Hoặc là, thứ mà thực quan tâm rất là ít.

      “Lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, lên sao?” Lý Hoan Tình hỏi .

      Mục Vân Sinh , “ lên trước .”

      Lý Hoan Tình có chút do dự, “A Sinh, vui sao?”

      Tuy rằng tức giận hay tức giận, nhìn ra, nhưng có lẽ trực giác của phụ nữ rất nhạy cảm, luôn cảm thấy Mục Vân Sinh luôn đè nén tức giận, rất ngột ngạt, lại biết tại sao, tại sao lại tức giận chứ?

      Ai chọc ?

      biết gì về Mục Vân Sinh cả, nhưng biết, Mục Vân Sinh dễ trêu, ai chọc , chắc chắn có kết quả tốt, tận mắt thấy Mục Vân Sinh đánh người qua, động tác kia có vẻ quyết tâm, quả thực muốn đánh tan xương đối phương.

      “Tôi làm sao vui được?”

      “Tôi có cảm giác a.” Lý Hoan Tình nở nụ cười, “Quên , đề cập đến nữa, hiếm khi trở về lần, tìm thời gian, tôi mời ăn cơm được ? Mang chơi chút, thành phố S có rất nhiều nơi để chơi, tôi lúc nào cũng muốn dẫn chơi, nhưng vẫn luôn có cơ hội.”

      Mục Vân Sinh trầm mặc, Lý Hoan Tình nghĩ nghĩ lại, hỏi như vậy có phải là mạo muội, có rảnh hay ?

      Mỗi lần đều là tới vội vã, ngay cả phương thức liên lạc với Mục Vân Sinh cũng có.

      “Được.” Mục Vân Sinh , “Đây đúng lúc là kỳ nghỉ của tôi.”

      “Cứ quyết định như vậy , cho tôi số điện thoại, tôi liên hệ với sau.”

      Mục Vân Sinh đọc dãy số điện thoại, Lý Hoan Tình nhập vào, “Cứ quyết định như vậy , tôi lên trước, cũng lên nhanh chút .”

      “Được.”

      Mục Vân Sinh nhìn bóng lưng Lý Hoan Tình, nắm đấm lỏng ra lại chặt, nắm chặt rồi lại thả ra, cuối cùng chậm rãi buông ra, nhắm mắt lại, sắc mặt lên loại trắng trong suốt, vẻ mặt đen tối khó hiểu.

      lát sau, Mục Vân Sinh lấy điện thoại ra, gọi cú điện thoại.

      “Tiêu Dao, cậu cùng Lục Trăn về trước , tôi muốn ở lại thành phố S vài ngày.”

      An Tiêu Dao nhíu mày, “Chuyện ở thành phố S kết thúc, hôm nay em của cậu đính hôn, chúng ta phá lệ ở lại ngày, New York có rất nhiều việc cần chúng ta làm, hơn nữa, cậu ở lại thành phố S, quá nguy hiểm. Michael lòng muốn bắt mấy người chúng ta, biết cậu mình ở lại thành phố S, vừa có những người khác bảo vệ, tôi sợ cậu có chuyện, cậu cùng chúng tôi đồng thời trở về .”

      “Tôi muốn ở lại khoảng thời gian.” Mục Vân Sinh kiên trì.

      An Tiêu Dao , “Được, như vậy, cậu cận thận chút. Cậu có việc gì quan trọng cần phải xử lí sao?”

      “Ừ, rất quan trọng.” Chuyện quan trọng nhất đời này.

      “Cần hỗ trợ ?”

      cần.”

      “Được, tôi hiểu rồi.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :