1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 65: Cố Bình An, theo

      Cố Vân ho khan cả năm phút đồng hồ, Cố Bình An lên lầu gọi Lâm Tú Lan, hai mẹ con đỡ người lên phòng ngủ chính, Cố Vân ngã đầu ngủ, Lâm Tú Lan vẫn lải nhải, Cố Bình An rất hâm mộ, tình cảm của ba mẹ vẫn luôn rất tốt, ba khá ít khuyết điểm, cũng rất nghe lời mẹ, tuy rằng mẹ hung dữ, nhưng cũng có lúc rất nghe lời ba, tình cảm vợ chồng của hai người vẫn luôn rất tốt, ngày đó Cố Vân đánh Lâm Tú Lan, nhìn thấy trong lòng cũng thoải mái chút nào.

      Cuối cùng cũng tốt.

      “Ba con chắc chắn là vì chuyện của con mà bận tâm, lâu ông ấy uống say rồi.” Lâm Tú Lan , gần đây trong nhà toàn gặp cảnh bi thương, bà làm sao mà biết được, nhưng có thể có biện pháp gì đây?

      Cố Bình An , “Mẹ, mẹ hãy khuyên ba , hai người thể theo con đến hết cuộc đời được, chính là quyết định của con, mặc kệ sau này có như thế nào, con đều tự gánh vác hết, hai người cũng đừng tự trách khứ mình, nếu hai người vẫn luôn sầu não uất ức như thế, con cũng hạnh phúc, chừng tương lai con hạnh phúc đấy, ai biết được.”

      Lâm Tú Lan , “Con có thể nghĩ như vậy là tốt, ai có thể đoán trước được tương lai chứ, Bình An của chúng ta tốt như vậy, chắc chắn được rất nhiều người thích.”

      “Cái này là tất nhiên.” Cố Bình An giả vờ vui vẻ, “Mẹ, mẹ chăm sóc tốt cho ba , con về trước.”

      “Ngủ ngon.”

      Cố Bình An tới cửa, quay đầu lại nhìn ba mẹ chút, thực ra bọn họ tính là già chút nào, nhưng mà đầu ba lại có tóc bạc, dù sao cũng còn trẻ nữa, hoài bão của chính mình thực được, lại càng nên vì vấn đề của con mà khổ não.

      trở về phòng, trong lòng có hơi suy sụp, rồi lại nhận được điện thoại của Dương Sâm.

      Đây là lần đầu tiên nhận được điện thoại của Dương Sâm, Cố Bình An cũng có chút**, cũng có chút biết làm sao, là gọi nhầm ư? Số điện thoại này phải xin Dương Sâm rất lâu, mặt dày mày dạng, Dương Sâm mới đồng ý cho , vẫn thường nhắn tin cho Dương Sâm, nhưng Dương Sâm ít khi nhắn lại, lâu lâu mới cùng đôi lời, cũng từng gọi cho mấy lần, nhưng đều là gọi vào chủ nhật, có lần còn ở thư viện, Cố Bình An vẫn luôn sợ quấy rầy , vì thế dám gọi nữa, sau đó cũng gọi qua, trong ấn tượng, Dương Sâm chưa bao giờ gọi điện thoại cho , cũng chủ động gửi qua tin nhắn nào cả, chủ yếu đều là hỏi, Dương Sâm trả lời.

      Chuông điện thoại vang lên đến mười mấy lần, Cố Bình An mới khôi phục lại tinh thần, xác định là Dương Sâm tìm , cuống quýt nhấc máy, nhưng bên kia lại trầm mặc gì, Cố Bình An có hơi hồi hộp, buổi chiều thực là quá khó xử.

      nghĩ biết sau này Dương Sâm có càng xem thường hay , nghĩ tới buổi tối, Dương Sâm lại gọi điện thoại cho .

      Cố Bình An biết nên cái gì.

      Tại sao gọi tới rồi lại lời nào đây.

      “Sư huynh, là sao?” Cố Bình An dè dặt hỏi.

      “Ừ.”

      “Có chuyện gì sao?”

      “Cố Bình An, em thực đồng ý ở lại bên cạnh người đàn ông đánh em sao? Tại sao lại bị coi thường như vậy?” Dương Sâm hỏi, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.

      Cố Bình An trận thất vọng, nhịn được cười khổ, lại chờ mong cái gì đây?

      Cố Bình An, mày có bị ngu đây?

      “Sư huynh, Mục Lăng là hạng người gì, cần mọi người cho em biết, em đều biết, thực , em vẫn luôn biết, rất xấu, phải là người tốt, em đều biết, xin , cần…”

      theo .” Dương Sâm đột nhiên lên tiếng, cắt đứt lời của Cố Bình An.

      Cả người Cố Bình An đều sững sờ.

      nghe nhầm rồi sao?

      Dương Sâm vừa cái gì?

      Để chứng thực nghe nhầm, Dương Sâm lập lại lần nữa, “Cố Bình An, em theo .”

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 66: kịp người mình

      Cố Bình An rất chắc chắn mình nghe được Dương Sâm cái gì, tâm tình lâu thể khôi phục lại, trong lòng cổ cảm xúc mãnh liệt thiêu đốt, rồi lại tuyệt vọng, đến thời điểm cách nào cứu vãn được nữa rồi, Dương Sâm mới , theo .

      nơi nào?

      Bọn họ có thể chỗ nào, tại sao phải theo ?

      “Tại sao?” Cố Bình An nghe được giọng khàn khàn của chính mình.

      Dương Sâm , “Em muốn gả cho Mục Lăng, tại sao phải gả cho , theo được sao?”

      Nước mắt Cố Bình An rơi xuống, “Em là vẫn luôn theo đuổi , bị người ta biết xấu hổ, tự lượng sức mình, kẹo mạch nha, nhưng em đều nhịn gì, bởi vì em , em cũng thực làm số chuyện khiến chán ghét. những lời khó nghe kia với em, em cũng chú ý, bởi vì em thực quá lơ là, chuyện đến nước này, ngay cả câu thích em, cũng cảm thấy khó khăn đến vậy sao? Chắc có lẽ, chỉ là tội nghiệp em, vậy cần thiết.”

      Sư huynh, mở miệng câu thực khó khăn như vậy sao?

      Nếu như chỉ là tội nghiệp, vậy cần thiết, giả bộ làm dáng vẻ thích , việc này chỉ càng làm cho thương tâm và đau khổ hơn mà thôi.

      “Cố Bình An….” Dương Sâm nhẫn cắn răng, “Đến cùng là em có theo hay , chuyện lúc trước, cũng quan trọng, mang em rời khỏi thành phố S, tốt nghiệp, có đầy đủ năng lực nuôi sống em, chăm sóc em rồi.”

      “Nhưng em vẫn chưa tốt nghiệp, em còn có người nhà.” Cố Bình An , “Em gả em em bị gả.”

      Nếu như sớm chút tốt rồi.

      Tại sao lại là đêm nay ? vừa quyết định gả cho Mục Lăng, để ba mẹ yên tâm, để em bình an du học, ít nhất trong hai chị em Cố gia, vẫn có người có cuộc sống tự do theo ý muốn của mình, sống hạnh phúc, vậy là đủ rồi.

      Nếu như theo Dương Sâm rồi, có thể xác định, hạnh phúc, em ở lại thành phố S, bị Mục Lăng bắt nạt, cũng hạnh phúc, cả nhà bọn họ cũng đều hạnh phúc, rất thương bản thân mình, nhưng ích kỷ như vậy.

      “Ý của em là , em muốn theo , sao?”

      còn kịp.”

      vừa muốn giải thích, nhưng Dương Sâm cúp điện thoại, kinh ngạc mà nghe thanh khó nghe trong điện thoại, nhịn được cười khổ, ngay cả câu giải thích của cũng muốn nghe, Dương Sâm chắc chắn cho rằng thể chờ đợi được nữa muốn gả cho Mục Lăng, dù sao ở bên trong quan niệm của Dương Sâm, chính là người phụ nữ như vậy, như vậy, cũng hiểu nổi, tại sao lại còn muốn gọi cuộc điện thoại này đây? Làm điều thừa.

      Nếu như thích , tại sao lại nhiều lời khó nghe với đến như vậy, tổn thương lòng , gọi điện thoại, nhưng dũng khí câu thích cũng có, cần gì phải như vậy?

      lại ngu xuẩn mong đợi cái gì đây?

      Chuyện này nên chờ mong bất cứ điều gì, bản thân ngu xuẩn, nhìn hiểu, chỉ đến thế mà thôi.

      Dương Sâm có ý gì, quan trọng, dù sao cũng liên quan đến , thích cũng được, thích cũng được, kết thúc đoạn thầm mến căm hận này, để nó trở thành bí mật vùi sâu trong lòng , cũng biết, cần thời gian bao lâu mới có thể quên được Dương Sâm nữa, nhưng thời gian là thuốc chữa tình cảm hay nhất, ngày nào đó, quên, có thể quên.

      Trong lòng ngừng an ủi mình, nhưng vẫn đau khổ, Cố Bình An ôm hai chân mình lại, cúi đầu khóc lớn.

      Cận thận mà khóc hồi.

      Tế kịp người mình .

      Tế rời xa sung sướng.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 67: Lễ đính hôn

      Ngày mai.

      Ánh nắng tươi sáng, khí trời sáng sủa.

      Cố Bình An thoáng có chút đau buồn, đây coi là cái gì đây? Có thể rơi xuống chút mưa để hợp với tình hình được ? Tốt xấu gì cũng tôn lên được tâm tình tốt của , phim truyền hình đều là diễn như thế a, chỉ tiếc, khí trời tốt làm Cố Bình An rất ủ rũ.

      Tài xế trong nhà sớm chuẩn bị xong, đưa bọn họ đến khách sạn Shangri-La ở trung tâm thành phố, Mục Lăng lựa chọn tổ chức lễ đính hôn tại khách sạn, mời 50 bàn tiệc, cũng mời mười mấy đài truyền hình và bạn bè.

      Cố Bình An vừa đến được Tiểu Ngô mời đến phòng trang điểm, thay lễ phục.

      Lễ phục của dâu tương lai màu nude, chói mắt như mạng che mặt, màu sắc rất hài hòa, may cũng rất khéo, vô cùng vừa vặn, giống như là trực tiếp đo thân thể của Cố Bình An vậy, tìm ra được chút gì để bắt bẻ, mặc lễ phục vào, dáng người trở nên thon thả, đẹp đến nỗi khó mà tin được, đong đưa thướt tha, tâm tình Cố Bình An cũng coi như là có chút chuyển biến tốt.

      Nhìn chính mình xinh đẹp, tâm tình chắc chắn trở nên cực kỳ tốt.

      Chuyên gia trang điểm Anna đối với rất thân thiện, giúp nhấc làn váy lên, bắt đầu giúp trang điểm, làm tóc, Cố Bình An lời, cái gì cũng muốn , Anna hỏi cái gì, cũng trả lời vô cùng , để Anna nhìn làm là được, Anna cũng có thể nhận ra được tâm trạng của Cố Bình An tốt lắm, cũng nhiều lời nữa, tiếng đồng hồ, trang điểm xong, tóc cũng làm xong, da dẻ Cố Bình An rất đẹp, trang điểm có vẻ rất đơn giản, thậm chí Anna còn cảm thấy lớp trang điểm xinh đẹp làm hỏng khí chất của Cố Bình An, nên cố ý trang điểm hết sức trang nhã.

      Vừa tinh tế, lại cao quý.

      Tóc búi lên, làm nền cho khuôn mặt tròn của , thậm chí có thể so được với ánh ngọc long lanh, Cố Bình An nhìn mình trong gương lặng lẽ quyết định, sau này bắt đầu trang điểm , xinh đẹp.

      Giống tinh vậy.

      “Rất đẹp.” Cố Bình An cười, “Cảm ơn .”

      “Cố tiểu thư thích là tốt rồi.” Đồ trang sức còn chưa đưa tới, vì thế tạm thời chưa cho Cố Bình An đeo được, Cố Bình An vốn cho rằng người mình nhìn thấy đầu tiên là Mục Lăng, ngờ tới là Lý Hoan Tình và Tần Mục.

      Lý Hoan Tình và Tần Mục đại diện cho Lý gia và Mục gia đến tham gia hôn lễ lần này, hai người từ lớn lên cùng nhau, thanh mai trúc mã, chưa từng gặp đôi nào xứng đôi vừa lứa như vậy, Tần Mục là người cao gầy, vóc dáng thon dài, ngũ quan thanh tú, cười lên rất ôn nhu, là người như gió xuân ấm áp, đến chỗ nào cũng là quý công tử phong độ nhàng, còn Lý Hoan Tình vừa có tri thức lại xinh đẹp, hai người đứng chung chỗ rất giống thần tiên quyến lữ, theo quan niệm của Cố Bình An, thanh mai trúc mã, thần tiên quyến lữ đẹp như vậy tốt như vậy chỉ để hình dung Lý Hoan Tình và Tần Mục, quả thực là đo thân đặt làm.

      “Hắc, bảo bối đính hôn vui vẻ.” Lý Hoan Tình cười híp mắt , ôm rồi hôn cái lên gò má.

      Mặt Cố Bình An hề có cảm xúc, “Đâm vào chỗ đau của mình.”

      “Lễ phục này cậu mặt đẹp.” Lý Hoan Tình mỉm cười , “Thay đổi kiểu tóc, bộ đồ mới, cả người cũng khác hẳn, cảm giác khí chất cũng bị thay đổi theo, Bình An nhà chúng ta cũng có tiềm chất làm tinh a, có lẽ mình nhìn nhầm rồi.”

      “Có phải mê mẩn mình ?”

      “Có chút.”

      Cố Bình An tự luyến chốc lát, cũng cảm thấy xinh đẹp, “Mình cũng suýt chút nữa mình rồi.”

      Tần Mục khẽ mỉm cười, hai này ở với nhau lâu nên cũng lây bệnh tự luyến cho nhau.

      “K thiết kế lễ phục, làm gì có sai sót, cái này là sản phẩm hot nhất mùa này, cả thành phố S chỉ có cái, đối với cậu cũng coi như là để tâm.”

      “Có thể đến Mục Lăng hay ?” Cố Bình An giận!!

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 68: Thiếu niên nhà ai đủ phong lưu

      Lý Hoan Tình nở nụ cười, “Mọi người mặc lễ phục, trang điểm, cậu còn chờ mong bạch mã hoàng tử từ trời giáng xuống đưa cậu sao? à, thực tế chút, tiếp nhận thực .”

      “Hoan Hoan.” Tần Mục ôn nhu lên tiếng, “Đừng kích thích Bình An nữa.”

      “Vẫn là Tần Mục tốt nhất.” Cố Bình An cười .

      “Cậu chắc chắn là ghen tỵ với mình.” Lý Hoan Tình nháy mắt.

      “Cố Bình An cắn răng, “Mình rất muốn chửi rủa cậu.”

      Nếu phải Tần Mục ở đây, rất muốn chửi rủa phải làm sao bây giờ?

      “Mục Lăng đâu?”

      “Mình làm sao biết.”

      Lý Hoan Tình thở dài, “Được rồi, chọc cậu nữa, chúng mình chỉ là sợ cậu buồn, nhất thời học theo cái gì mà dâu đào hôn trong phim truyền hình, nhấc làn váy lên trốn qua khỏi cửa sổ, vì thế nên ghé thăm cậu chút.”

      lời hay chút .”

      “Cậu xinh đẹp.” Lý Hoan Tình quyết đoán đổi giọng, “Ngoại trừ mình, cậu là người phụ nữ xinh đẹp nhất mình từng gặp.”

      “Này còn tạm được.”

      Tần Mục bật cười, Cố Bình An đáng , cũng rất đơn thuần, lời này ràng cho thấy Lý Hoan Tình khen chính mình mà, nhất thời cũng phản ứng lại, Lý Hoan Tình cũng vui vẻ như có gì, mấy người chuyện phiếm hồi, Cố Doanh Doanh và Lâm Tú Lan đến.

      “Oa, chị, chị xinh đẹp.” Cố Doanh Doanh bước đến bên cạnh Cố Bình An, cầm điện thoại chụp tấm.

      Tần Mục lễ phép chào hỏi Lâm Tú Lan, rồi kéo Lý Hoan Tình rời trước, cho người nhà bọn họ gian riêng, Lý Hoan Tình kéo cánh tay của hỏi, “Ai, em thực rất đau lòng cho Bình An.”

      biết.” Tần Mục nở nụ cười dịu dàng.

      “Nhưng em đau lòng cho Bình An, em cũng thay đổi được gì, coi như Lý gia phải là mặt trời sắp lặn, đoán chừng em cũng có năng lực chống lại Mục Lăng, làm sao cũng thể bảo vệ được Bình An, Bình An cũng thể rời , kết cục đều giống nhau, bằng làm cho cậu ấy vui vẻ tiếp nhận.” Trong lòng Lý Hoan Tình hơi đơn.

      Tần Mục , “ dẫn em xuống hoa viên dưới lầu giải sầu.”

      “Được.”

      Tiệc ở lầu hai, từ cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy phong cảnh đẹp đẽ ở dưới lầu, lúc này mùa hoa nở rất đẹp, hoa viên vùng mỹ cảnh, Tần Mục nắm tay Lý Hoan Tình xuống lầu, dẫn vào hoa viên ngắm hoa.

      “Hoan Hoan, chuyện của Lý gia, em cần lo, ngày còn có ở đây, chắc chắn giữ được.” Đây là cam kết của Tần Mục đối với , chưa bao giờ phụ lòng, cũng cần thêm gì, Lý Hoan Tình hiểu .

      Dù cho sau lưng có bị chê trách, vẫn muốn bảo vệ vợ mình, chắc chắn bảo vệ được.

      Mặc cho thời gian như con ngựa trắng quá khích, vẫn chờ Lý Hoan Tình, trước sau như .

      Giữa bọn họ có sóng to gió lớn gì, thanh mai trúc mã, ở cùng nhau cách rất tự nhiên, vẫn còn nhớ lần đầu tiên viết thư tình cho Lý Hoan Tình là vào lớp 11, mình trốn ở hành lang hoa tường vi, vắt hết óc, viết bức thư tình.

      là nhân vật nổi tiếng ở trong trường học, có rất nhiều nữ sinh thích, có nữ sinh ngẫu nhiên gặp, tỏ tình với , Tần Mục , tôi rất nhiều năm, muốn viết thư tình, biết viết thư tình như thế nào ?

      Nữ sinh kia cũng rất thú vị, cho rất nhiều ý kiến, cảm ơn, rồi lại thể nào hạ bút, cuối cùng đưa cho Lý Hoan Tình bức thư tình trống .

      Lý Hoan Tình hiểu gì hỏi , đây là ý gì?

      nghiêm trang mà , thư tình a.

      Lý Hoan Tình hỏi, tại sao thư tình có chữ.

      , thư tình này, chúng ta cùng viết .

      còn nhớ khi đó Lý Hoan Tình cười rất đẹp, ánh mặt trời chiếu vào người , như là tầng kim phấn di động, lay động con mắt của , đẹp đến hơi choáng váng.

      thử dắt tay Lý Hoan Tình, Lý Hoan Tình thẹn thùng bỏ qua , đường chạy về phòng học.

      Sau đó, cứ cách tự nhiên như vậy mà ở cùng nhau.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 69: Mục Vân Sinh xuất

      Bọn họ ở cùng nhau nhiều năm như vậy, xưa nay chưa từng hối hận qua.

      Tình cảm giữa bọn họ, giống như là đầu cành cây hoa ngọc lan vậy, trắng nõn, tỏa ra mùi hương thoang thoảng, nồng nặc rồi lại thơm ngát.

      Sở thích của bọn họ rất giống nhau, đề tài tán ngẫu trời nam đất bắc, từ chính trị, quân , lịch sử và đại, kỳ lạ, có cái gì là , bao giờ tìm được người nào có thể hiểu hơn cả Lý Hoan Tình.

      Giữa bọn họ, cũng có tiểu tam.

      Lý Hoan Tình tốt như vậy, có rất nhiều người theo đuổi, cũng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng chưa bao giờ dính thị phi.

      Ai cũng biết, bọn họ là đôi, tương lai kết hôn.

      , nếu có ngày em gặp phải chuyện giống Bình An, như thế nào?” Lý Hoan Tình nghiêng đầu hỏi , “Có ác, đột nhiên xuất , đoạt em mất, làm gì?”

      “Ai có thể cướp em chứ?” Tần Mục nở nụ cười, để ở trong lòng.

      Thành phố S ai có thể cướp người phụ nữ của chứ?

      Mục Lăng, !

      Mục Lăng là dạng đàn ông xếp tính mạng người thân lên hàng đầu, nếu là phải mâu thuẫn gì phải chết, người phụ nữ mà đối nghịch với Tần gia và những người khác, cái giả thiết này thể thành lập.

      “Chỉ là ví dụ thôi a.” Lý Hoan Tình , “Chúng ta cũng biết ngày mai xảy ra chuyện gì, đúng ?”

      Lý Hoan Tình vừa nghĩ tới có loại khả năng này, trong lòng cũng có chút thoải mái, biết mình nghĩ quá nhiều rồi, nhưng lại nhịn được nghĩ như vậy, Tần Mục , “Được rồi, nếu như có chuyện như vậy, nghĩ tất cả biện pháp đoạt em lại.”

      ?”

      “Đương nhiên.”

      Lý Hoan Tình suy nghĩ chút, “ là bạch mã hoàng tử của em, phải là kỵ sỹ của em, muốn làm sao để đoạt lại em đây?”

      vừa là vương tử vừa là kỵ sỹ của em.” Tần Mục , rồi trêu ghẹo, “Ai vương tử và kỵ sỹ thể là đây?”

      cũng có lý.” Lý Hoan Tình quấy nhiễu , “Em chắc chắn là bị chuyện của Bình An làm cho tinh thần có chút**, thậm chí có điểm bị hồ đồ rồi, thành phố S này làm gì có ai có mắt đến đối nghịch với hai nhà chúng ta chứ. Coi như là Mục Lăng, Đường Dạ Bạch, cũng thể, còn ai có bản lĩnh thông thiên đây.”

      “Hoan Hoan.” Giọng của Tần Mục đột nhiên trở nên nghiêm túc, lấy ra hộp nhung, quỳ gối xuống sân cỏ, dọa Lý Hoan Tình giật mình cái, Tần Mục , “Quen biết rất nhiều năm, ở cùng nhau rất nhiều năm, đời này, ngoại trừ tốt với em, em, bao giờ phản bội em. Vì thế, Lý Hoan Tình tiểu thư, em đồng ý gả cho ?”

      Cầu hồn?

      Lý Hoan Tình lấy lại lý trí, có chút sững sốt.

      muốn?”

      “Đồng ý.” Dường như là sợ Tần Mục hối hận, Lý Hoan Tình vội vàng đồng ý, cầm lấy nhẫn đeo vào tay mình.

      Tần Mục, “…..Đây là chuyện của làm mà.”

      “Vậy em ra lệnh cho hôn môi dâu tương lai.”

      Tần Mục nở nụ cười, nhàng ôm , dịu dàng hôn lên môi của .

      Lầu hai.

      Mục Lăng cùng người đàn ông thân hình cao lớn đứng ở bên cạnh cửa sổ chuyện, giống với Mục Lăng cuồng ngạo, người đàn ông này có khuôn mặt tuấn, sống nội tâm, vừa nhìn biết là người đàn ông vô cùng trầm ổn, đeo cặp kính vô cực, sau thấu kính là đôi mắt đen kịt mà ác liệt. ràng thân quần áo thường, lại rất trầm ổn, nhưng người lại có luồng sát khí ngang ngược, khí tràng vô cùng mạnh mẽ.

      “A Sinh, cậu ở đây nhìn cái gì vậy?” Mục Lăng theo ánh mắt của người đàn ông nhìn xuống, “Nha, cậu biết Tần Mục sao? Sao cứ nhìn vậy, theo lý thuyết, át chủ bài và Tần gia thể nào có quan hệ.”

      Tay người đàn ông đặt lan can, hơi nắm chặt, gân xanh mu bàn tay lên, bàn tay còn lại đẩy mắt kính.

      quen, chưa từng gặp.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :