1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 55: Dương Sâm cũng thích ?

      "Cố Bình An, em còn mặt mũi sao?" Dương Sâm giận dỗi, "Nếu như đây là em , thứ cho thể nào hiểu được, sau này, đừng em nữa, nghe xong cảm thấy buồn nôn, em cùng mấy người đàn ông ràng, còn dám , Cố Bình An, em...."

      Dường như Dương Sâm phẫn nộ, biết lựa lời, nước mắt của Cố Bình An, trong nháy mắt rơi xuống, cắn răng, ngẩng đầu lên nhìn Dương Sâm, "Sư huynh, xin lỗi, sau này em bao giờ nữa. Có số việc, em có cách nào lựa chọn, chuyện này, em cũng chỉ có thể giấu ở trong lòng cả đời, em rất vui vì trước giờ chưa từng đáp trả em, nên em cũng chưa từng mang đến tổn thương cho , xin lỗi."

      Cố Bình An lướt qua Dương Sâm mà , Dương Sâm giận, "Làm sao em biết chưa từng mang đến tổn thương cho ?"

      Cố Bình An đột nhiên dừng bước lại, hai người quay lưng lại với nhau, yên lặng hồi, trái tim của đập mãnh liệt, ý của sư huynh là gì? nhiều lời khó nghe như vậy, rồi lại mang đến cho tổn thương?

      Là sao?

      Có phải ý như nghĩ ?

      , chắc chắn là nghĩ quá nhiều rồi, nhưng Cố Bình An vẫn chưa từ bỏ ý định, xoay người lại nhìn bóng lưng Dương Sâm, "Sư huynh, có ý gì?"
      Dương Sâm đột nhiên quay người, ôm lấy Cố Bình An, hai tay ôm chặt , giống muốn đem hòa vào trong mình, giống như là nếu buông lỏng tay, được gặp lại Cố Bình An nữa, Cố Bình An thuộc về người khác, những tình cảm cố gắng kiềm chế, tiếc nuối, tâm tình hối hận cùng nhau tiến lên, lấp đầy Dương Sâm, Cố Bình An ngây ngẩn cả người, tim đập nhanh, tiếp theo là mừng như điên, cũng thích sao? theo đuổi Dương Sâm lâu như vậy, chút biểu cũng có, từ chối cũng tiếp nhận, nhưng mà, những người theo đuổi Dương Sâm, rất nhiều, rất nhiều, nhưng Dương Sâm lại từ chối hết.

      Lúc trước, và Lý Hoan Tình từng nghe qua tin đồn, quản lý khoa Huệ Hoa tỏ tình với Dương Sâm, muốn theo đuổi Dương Sâm, nhưng Dương Sâm lại từ chối, Huệ Hoa vô cùng cam lòng, thừa dịp bọn họ tụ họp dùng sắc để dụ dỗ Dương Sâm, nhưng vẫn thất bại.

      Người khác đều thất bại, chỉ có , vẫn đuổi theo phía sau Dương Sâm, Dương Sâm cũng từ chối.

      cũng thích sao?

      Những lời khó nghe kia là vì cảm thấy bị tổn thương, vì thế nên biết lựa lời sao? Đột nhiên loại cảm giác hi vọng, ngay cả Mục Lăng là người đáng sợ như vậy, cũng lãng quên, "Sư huynh?"

      Đột nhiên Dương Sâm đẩy Cố Bình An ra, cũng quay đầu lại bối rối bỏ chạy, sức của vô cùng lớn, Cố Bình An súyt chút nữa là bị đẩy cho ngã, chỉ có thể sững sờ mà nhìn bóng người Dương Sâm càng ngày càng xa.

      Bối rối như vậy, lại vội vã như vậy.

      Dương Sâm cũng thích sao?

      Lòng Cố Bình An nhảy nhót, nhưng mà, vừa nghĩ tới Mục Lăng, lại vừa nghĩ tới sắp phải đính hôn, giống chậu nước lạnh, vô tình đổ xuống, dội đến lạnh thấu tim, coi như Dương Sâm thích , cả hai đều nhau, nhưng có thể chống lại Mục Lăng sao?

      Đáp án là thể, huống chi, bên cạnh Dương Sâm phải còn có sao? Tại sao lại muốn trêu chọc ? Vào lúc sắp phải đính hôn, biết Dương Sâm cũng thích , đối với Cố Bình An mà , chỉ có tiếc nuối và xót xa.

      Cố Bình An biết là, cách đó xa, Mục Lăng ở khán đài nhìn thấy hết cảnh này, ngay từ lúc Cố Bình An xuất tại bậc thang, Mục Lăng nhìn thấy , ánh mắt của trở nên đặc biệt... Sáng.

      Cố Bình An!

      Trong khán đài còn có người đàn ông, mỉm cười , "Xem ra vợ chưa cưới của cậu rất có giá, cậu phải cùng nhiều người tranh giành như vậy, là khó khăn cho cậu."
      Nguyên NguyễnHale205 thích bài này.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 56: Đường tổng độc ác

      Người đàn ông này tên là Đường Dạ Bạch là đối tác làm ăn của Mục Lăng, lần này cũng tới đây xem đua xe, đúng lúc gặp mặt nên cùng nhau uống ly, nghĩ tới tầm nhìn tốt như vậy, có thể trùng hợp nhìn thấy Cố Bình An và Dương Sâm.

      Đường Dạ Bạch và Cố Vân có giao tình gì, thị trưởng mấy năm đổi lần, ai làm thị trưởng cũng lo, dù sao quan hệ của cũng rất vững chắc, cho dù là thị trưởng cũng dám trêu chọc vào , tuy rằng ông nội nhà rất đáng ghét, cũng tính là có toàn quyền ở Đường gia, nhưng trong lòng vẫn luôn cảm thấy, hạnh phúc hơn Mục Lăng rất nhiều.

      Người thân cận với Mục Lăng nhất chính là cha mẹ và ông nội của , ông nội ở trong bệnh viện sống đời sống thực vật, có thể tỉnh lại hay vẫn là số, cha mẹ chết sớm, có người , chuyện của Mục lão thái gia là có người cố ý sắp đặt, chung cũng phải là chuyện gì tốt đẹp.

      Hai người em trai của , người rất phiền phức, còn người rất nghe lời lại rất hiểu chuyện, làm cho bớt lo ít.

      ngờ cậu cũng chú ý tới vợ chưa cưới của tôi.” Mục Lăng hừ lạnh tiếng, đừng tưởng rằng biết trong lòng Đường Dạ Bạch suy nghĩ cái gì, chờ xem chuyện cười của , nhưng để cho Đường Dạ Bạch chế giễu, đính hôn với Cố Bình An.

      vụ bê bối lớn như vậy, muốn chú ý cũng khó.” Đường Dạ Bạch bên uống rượu bên tấm tắc , “Bình thường lão tử cũng đọc tạp chí giải trí, ai biết được vừa đọc lại xảy ra chuyện thú vị như vậy, còn chưa vào cửa khiến em trong nhà cãi nhau, dĩ nhiên là tôi muốn xem chút coi là dạng tiên nữ hạ phàm gì, có thể làm cho Mục đại và thiếu gia Mục gia để tâm như vậy, quả nhiên làm tôi thất vọng, là người đẹp, chỉ có điều quá phù hợp với khẩu vị của cậu a, có ăn nổi ?”

      “Cút!” Mục Lăng giận, “Đường Dạ Bạch, cậu đừng có cười nỗi đau của người khác, này cùng lắm là chuyện trùng hợp, bọn họ cũng phát sinh chuyện gì, cậu câm miệng của cậu lại .”

      “Tôi ngậm miệng lại cũng thành vấn đề, nhưng thành phố S nhiều miệng như vậy cậu có thể khiến cho tất cả mọi người ngậm miệng lại được sao?” Đường Dạ Bạch khẽ mỉm cười, “A, cũng đúng nha, mấy ngày nay cậu cứ đả kích mấy tòa tạp chí, là mưa gió lênh đênh, xem ra tới hai ngày trở thành lịch sử, người ta phát triển cũng dễ dàng gì, vì người vợ chưa cưới có tình cảm, gây chiến lớn đến như vậy có đáng hay ? cho cùng, phải vì mặt mũi của cậu.”

      “Phí lời!” Mục Lăng giận, “Cố Bình An tính là cái gì chứ, đáng giá để tôi làm lớn chuyện như vậy sao, tôi ăn no rảnh rỗi chuyện gì làm dùng số tiền lớn như thế để đánh đỗ mấy toàn tạp chí đó hả, cậu chuyện phiếm đủ chưa? Cút!”

      “Tính khí đừng nóng như vậy mà!” Đường Dạ Bạch nháy mắt cái, cười híp mắt vẻ mặt mang theo vài phần giảo hoạt, Mục Lăng đối với Đường Dạ Bạch này, xưa nay quá thích, nếu phải là người cùng thuyền trong chuyện làm ăn, sớm đá Đường Dạ Bạch cái bay ra ngoài rồi.

      luôn cảm thấy Đường Dạ Bạch cười lên, ý đồ vô cùng xấu, người này cũng đặc biệt có rất nhiều ý đồ xấu.

      Xem trò vui, càng là bản lĩnh sở trường của .

      “Tôi có bí mật muốn chia sẻ với cậu, có quan hệ với vợ chưa cưới của cậu, có nghe hay ?”

      Mục Lăng nghe là biết có chuyện gì tốt, “Từ trong miệng của cậu có thể nghe được chuyện gì tốt?”

      “Phí lời! Chuyện tốt của vợ chưa cưới của cậu tôi cho cậu biết sao?” Đường Dạ Bạch đương nhiên mà , “Dĩ nhiên càng là chuyện khiến cho cậu bế tắc, càng phải cho cậu biết a, mới gần đây thôi, vợ chưa cưới của cậu gây ra chuyện bê bối khiến cậu biết giấu đâu, đường đường là Mục đại, cưới người tai tiếng đầy trời, còn cùng em trai mình sử dụng chung người phụ nữ, ai, nếu đổi thành tôi, tôi sớm nhảy xuống sông rồi, còn mặt mũi đối với liệt tổ liệt tông nữa?”

      *****

      Ai muốn biết thêm về Đường Dạ Bạch hãy đọc truyện "Mẹ 17 tuổi: Con trai thiên tài cha phúc hắc" nhé, bộ đó Đường Dạ Bạch là nam chính.
      Last edited: 28/11/19
      Nguyên Nguyễn thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 57: Bối cảnh của Dương Sâm

      Mục Lăng giận, “Cậu có tin quyền của lão tử có thể đánh cậu nằm bò xuống đất hay ?"

      dù cậu có đánh tôi cũng thế thôi.” Đường Dạ Bạch khịt mũi khinh bỉ, “Năm đó lão tử là triệt quyền thủ ở chợ đêm, xuất thân Judo chín đoạn, đánh người được gọi là sắc bén, cậu có thể đánh lại sao?”

      tin!

      Mục Lăng cười gằn, vén tay áo lên, “Đường Dạ Bạch, cậu đứng lên cho tôi, bây giờ thử xem tôi có thể đánh cậu quỳ xuống hay , lão tử nhịn cậu lâu rồi.”

      Đường Dạ Bạch thoáng suy tư chút, lấy vóc người của Mục Lăng, chắc chắn là thường xuyên huấn luyện, đồng thời bối cảnh thoáng có chút thần bí, chắc thực là lão luyện đây, hơn nữa, dáng người của Mục Lăng lớn hơn so với , đàn ông đánh nhau mà, dáng người lớn cũng chiếm ưu thế hơn, đặc biệt là đàn ông vừa có dáng người lớn lại vừa nhanh nhẹn nữa, chừng thực đánh lại, nếu thua mất thể diện lắm, Đường tổng trải qua phen suy nghĩ, nhanh chóng quyết đoán , “Tôi cảm thấy hai ông lớn đánh nhau quá khó coi, cũng phải là cậu cướp vợ tôi, tôi cướp cậu, đánh nhau rất khó coi, người biết nhìn thấy, quay lại video, hai người đàn ông độc thân hoàng kim của thành phố S lại ở trận đua xe đánh nhau, vợ chưa cưới của cậu vẫn còn, tin nữa, Đường tổng và Mục đại tức giận vì hồng nhan, lão tử cũng phạm tội, tội danh này tuyệt đối gánh nổi, cậu thử xem?”

      Mục Lăng gì mà nhìn Đường Dạ Bạch, người đàn ông này có thể mặt dày đến trình độ như thế này, là say rồi sao?

      lòng mà câu, Đường Dạ Bạch là tên biết xấu hổ nhất mà từng gặp, biết ứng phó với mọi hoàn cảnh, nếu phải vậy làm sao có thể ở bên cạnh Đường lão gia lãnh khốc ngông cuồng đây, hơn nữa so với Đường lão gia còn lãnh khốc ngông cuồng hơn, muốn đánh vì đánh lại thẳng , cần gì phải biện nhiều lý do như vậy.

      Càng quá đáng hơn chính là, cũng cảm thấy Đường Dạ Bạch rất có lý, phải làm sao bây giờ?

      Nếu như có người quay lại, phát lên mạng, Đường thị và Mục thị hợp tác nhiều hạng mục và đầu tư nhiều hạng mục như vậy, chắc chắn làm cho thị trường chứng khoáng rung chuyển, ngẫm lại hay là thôi , muốn đánh Đường Dạ Bạch là chuyện, thiệt hại tiền là chuyện.

      “Chúng ta đến bí mật .” Đường tổng cũng là người khá thức thời, trầm ngâm , “Người vừa mới ở cùng vợ chưa cưới của cậu cậu biết là ai ?”

      phải là sinh viên sao.”

      “Sai rồi.” Đường tổng giơ ngón trỏ lên, hơi lắc lắc, “Con riêng của Dương gia.”

      Mục Lăng ngớ ra, theo bản năng mà hỏi, “Dương gia nào?”

      “Phí lời, thành phố S này có mấy Dương gia có thể để tôi nhắc đến.” Đường Dạ Bạch dùng vẻ mặt đại ca cậu rất là ngu xuẩn mà nhìn Mục Lăng, “ lo cho chỉ số thông minh của cậu a, đụng tới việc của vợ cậu, chỉ số thông minh của cậu lại giảm đến đáng lo, làm người khác hiểu lầm ơ.”

      Ơ em cậu ơ, ông lớn, chuyện lại mang ngữ khí trợ từ.

      Dương gia cũng là quý tộc ở phía Nam của thành phố S, giao thiệp rất rộng, hai quý tộc lâu năm ở thành phố S, qua ba thời đại, chính là Lý gia, hai chính là Dương gia, Lý gia từ từ sa sút, nhưng sức ảnh hưởng của Dương gia là thể tưởng tượng được, vì lẽ đó vẫn có riêng ngọn cờ, cho dù là Đường Dạ Bạch cũng luôn muốn lôi kéo Dương gia đối đầu với ông nội của mình, Dương gia từ trước tới nay vẫn luôn chỉ có người thừa kế là đàn ông, đối với đàn ông có hứng thú, muốn đá vị hôn thê của mình để chơi gay với đàn ông đâu.

      So với Mục gia, loại nhân tài Đường gia này mới xuất , bọn họ ở thành phố S, thậm chí cắm rễ rất sâu ở trong khắp cả nước.

      “Dương Lập Công lại dám có con riêng, đến cùng là nhịn được a.” Mục Lăng nhịn được nhổ nước bọt, “Vợ của quản nghiêm như vậy, vẫn tính sai.”
      Nguyên Nguyễn thích bài này.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 58: Đường tổng muốn ăn đòn

      giờ Dương Lập Công là người nắm quyền Dương gia, vợ quản rất nghiêm khắc, trong giới kinh doanh ai là biết.

      Mục Lăng và Đường Dạ Bạch xem như là hậu bối, biết lén lút cười nhạo bao nhiêu lần, vợ Dương Lập Công là tổng giám đốc ngân hàng quốc gia, thế lực cần , Dương Lập Công cũng là chủ đại xí nghiệp quốc gia, hai người dưỡng dục đứa con trai. Kế hoạch hóa gia đình đối với những người làm việc ngành chính phủ là vô cùng khắc khe, dù cho bọn họ muốn sinh nhiều thêm mấy đứa cũng có cách nào, gần đây nhất nghe con trai của bọn họ ở quán bar uống say rồi đánh nhau với người khác, đầu bị va chạm, đầu óc trở nên ngốc nghếch, nuôi đứa con trai như thế, người phế bỏ, bọn họ có thể sốt ruột sao?

      Ngay sau đó, Dương Lập Công liền thẳng thắn thừa nhận mình có đứa con riêng, đồng thời nuôi dưỡng ở bên ngoài nhiều năm, việc này gây ra sóng gió lớn ở Dương gia, cũng may tình nhân mất sớm, con riêng vẫn theo Dương Lập Công cùng nhau lớn lên, đối với Dương Lập Công còn rất có tình cảm, cũng cảm thấy mẹ của mình chen chân vào tình cảm của người khác rất quá đáng, cũng khá là căm ghét, rồi lại thể lựa chọn, lòng muốn sau khi lớn lên tự dựa vào năng lực của chính mình để thoát ly khỏi Dương gia.

      Ai biết, Dương gia đem mang về, đồng thời nhận tổ quy tông.

      Sở dĩ vợ Dương Lập Công đồng ý để Dương Sâm về là bởi vì con trai của mình phế bỏ, gia nghiệp to lớn mà rơi vào tay người khác, quá có lời, huống chi Dương Sâm tốt xấu gì cũng là em ruột với con trai bà, nhiều năm sau còn có thể chăm sóc con trai của bà, hơn nữa, tiểu tam sớm chết rồi, có chút chuyện tình rắc rối nào, bà mới miễn cưỡng để Dương Sâm trở về.

      “Chuyện nhà người ta, chúng ta mặc kệ, chỉ có điều Dương gia và Lý gia vẫn luôn tồn tại rất là đặc biệt, cậu xem Lý gia như mặt trời sắp lặn, chỉ có lão thái thái chống đỡ, nhưng mà cậu xem, toàn bộ thành phố S này, ai dám câu khó chịu với Lý gia? Ừ, cậu dám, tôi dám, nhưng mà người khác dám sao? Coi như cậu và tôi câu khó nghe, đoán chừng ngày mai có người dưới ngáng chân. Nghe đến đó có phải là chỉ muốn câu, ** Gà, này quần lão bất tử.”

      Mục Lăng, “……….”

      Vãi, cũng bị cậu mất rồi, cậu để tôi cái gì đây?

      Mục Lăng , “Cậu từ đâu mà lấy được tin tức này?”

      “Tôi có con đường của tôi, chuyện này bọn họ làm rất đẹp, thẳng là con chính thống nhà bọn họ, thực là như thế nào, trong lòng ai cũng hiểu , Dương gia lớn như vậy, chi bên so với họ còn lợi hại hơn, dĩ nhiên có người khó chịu, có người dở chiêu trò.” Đường Dạ Bạch lời ý vị sâu xa, “Vì lẽ đó tôi a, Mục đại, làm người phải có niềm vui, đừng có cả ngày chỉ biết kiếm tiền kiếm tiền, đánh đánh giết giết, cũng phải có chút niềm vui cuộc sống chứ, có chuyện gì mời người khác uống vài ly, nghe chút chuyện, chơi đùa đàn bà chút, sung sướng cỡ nào, tiền là kiếm hết, người cũng giết hết mà.”

      Mục Lăng, “Đường Dạ Bạch, tôi đánh cược cậu sau này có vợ.”

      “Cậu quan tâm tôi có vợ hay làm gì, lẽ cậu muốn chơi gay với tôi sao?” Đường Dạ Bạch liếc mắt nhìn hai bên Mục Lăng, “Dáng người này của cậu thảo lên đủ nghiện a, tôi từ chối.”

      “Tên quỷ này cút cho lão tử!” Mục Lăng giận.

      Đường tổng thêm câu, “Nam thẳng ung thư thời kỳ cuối.”

      “Có ý gì?”

      “Xem thêm nhiều từ thịnh hành mạng , bạn mập.” Đường tổng than thở, “Chúng ta là bạn cùng lứa tuổi đúng , tại sao lại khác nhau đến vậy chứ, hiểu nổi.”

      “Cậu cút ngay.” Mục Lăng cảm thấy, chịu đựng đủ Đường Dạ Bạch lắm rồi.

      Nếu như được phụ nữ cọi trọng, chắc chắn là coi trọng tiền của , phải là coi trọng con người của .
      Hale205 thích bài này.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 59: Cái tát vô tình

      Vị ôn thần Đường Dạ Bạch này cuối cùng cũng rồi, Mục Lăng nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy còn tâm tình xem trận đấu nữa.

      Cố Bình An còn đứng tại chỗ cầm điện thoại di động biết là suy nghĩ cái gì, cả người đều cảm thấy vô cùng rối rắm, đến cùng có muốn gọi điện thoại cho Dương Sâm hay , muốn tìm chút chứng cứ xem rốt cuộc đây là có ý gì? Nhưng mà, coi như tìm được chứng cứ, có thể làm cái gì đây? theo đuổi Dương Sâm lâu như vậy, cuối cùng cũng coi như nhanh mà kết thúc, coi như có kết quả, cũng tiếp nhận rồi, chỉ là có chút tiếc nuối mà thôi.

      lòng thầm mến có kết quả so với hai bên tình nguyện nhau đến cuối cùng nhiều tiếc nuối hơn, bây giờ đột nhiên rơi xuống câu , hắc, phải là em thầm mến, cũng thích em, Cố Bình An nhảy nhót, đột nhiên cảm thấy đoạn thầm mếm trẻ con này, còn bất cứ tiếc nuối nào.

      Nhưng mà, coi như còn tiếc nuối, vậy thế nào?

      cũng biết nên làm cái gì đây.

      Cú điện thoại này, mặc kệ bấm như thế nào, cũng bấm nổi, điều này làm cho Cố Bình An vô cùng rối rắm, cũng vô cùng bất đắc dĩ, biết nên làm gì mới tốt đây, đột nhiên nghe được tiếng bước chân, Cố Bình An vui mừng quay lại, nhưng ngoài ý muốn thấy được Mục Lăng.

      Niềm vui từ mặt từ từ rút , sau biến thành bình tĩnh.

      Mục Lăng nhìn châm biếm, “Nhìn thấy cảm thấy thất vọng sao? Em nghĩ nhìn thấy ai? Hửm?”

      Vấn đề liên tiếp xảy ra, lại châm biếm như vậy, Cố Bình An vốn thích Mục Lăng chút nào, giờ lại càng thêm chán ghét, nếu phải , giờ vẫn còn theo đuổi học trưởng, khi học trưởng tốt nghiệp, có khả năng đáp lại , bọn có thể ở cùng nhau rồi.

      “Tôi chờ ai cả.” Cố Bình An , muốn dây dưa với , tìm chỗ yên lặng chút cũng có hay sao?

      Đột nhiên Mục Lăng đưa tay ra, nắm lấy cổ tay Cố Bình An, thanh như đao, giơ lên mặt Cố Bình An, đau rát, “Cố Bình An, nhắc nhở em, chuyện của em và Mục Phàm, còn lần đầu tiên, người biết vô tội, cũng là trùng hợp, tìm em tính số, nhưng em hãy nhớ kỹ, đính hôn, em chính là vị hôn thê của , nếu như em dám ràng với người đàn ông khác, có chuyện gì phiền phức, chặt chân của em.”

      Câu cuối cùng kia, vô cùng nghiêm túc, chút ý tứ đùa giỡn cũng có, trong lòng Cố Bình An ngưng lại chút, cười gằn , “Tùy , cho rằng ai ai cũng giống sao?”

      “Nha, làm sao?” Mục Lăng hỏi ngược lại.

      cầu tôi chung thủy, được đó, thành vấn đề, xin hỏi, quản lý được nửa thân dưới của sao?” Cố Bình An thẳng thắng thô lỗ hỏi, thân là người gia giáo nghiêm khắc, vốn cũng muốn chuyện thô tục như vậy với Mục Lăng, nhưng mà, có vài người, bạn chính là có cách nào từ văn minh với , bạn muốn văn minh với , nhưng lại muốn lưu manh, bạn lưu manh với , có thể càng lưu manh hơn bạn.

      Bạn có thể có biện pháp gì đây?

      “Em ở đây là cầu chung thủy?”

      phải là cầu tôi chung thủy sao? Lẽ nào tôi thể cầu ?” Cố Bình An nhìn , “ cuộc hôn nhân lợi dụng lẫn nhau, còn muốn chung thủy, lại tìm hoa hỏi liễu, tôi biết tôi có tư cách cầu , có quyền lợi điều kiện với , chỉ có điều, tôi thế nào thế đó, có bản lĩnh chặt chân của tôi thử xem, tôi chính là Dương Sâm đấy!”

      Mục Lăng càng ngăn cản , càng đối chọi.

      Mục Lăng nâng tay lên, đùng cái tát, đánh vào mặt Cố Bình An, tóc dài bay theo gió, che mắt Cố Bình An.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :