1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng trước có độc - Khu Khu Nhất Nhật

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 8: Tìm việc.

      Editor: Cẩm Tú – DĐLQĐ.

      Bạch Ngôn Sơ mang vẻ mặt mệt mỏi vào, chỉ là ánh mắt vẫn sáng quắc như cũ. Khi thấy Du DU đứng ở đó nhanh chóng liếc cái.

      Du Du cười ngạo nghễ, thậm chí còn lười muốn chào hỏi .

      "A Sơ, sao lại đến trễ như vậy?" Đường Hạc Lễ trầm giọng hỏi.

      Bạch Ngôn Sơ điềm đạm : "Đoạn đường phía chân núi bị lụt nghiêm trọng, cho nên đến chậm. xin lỗi, lão gia tử (vì biết nên để xưng hô như thế nào nên mình để nguyên như thế này nhé)." Sau đó ngoảnh sang Du Du khẽ cười, "Du Du, Chủ nhật dạo sao?"

      Du Du với vẻ xa cách: "Giúp cha ăn cơm, buổi tối ."

      Đường Hạc Lễ nhịn được : "Buổi tối còn có chuyện gì à? Con kiếm việc làm trong công ty ta là được rồi, đừng chạy lung tung khắp nơi như vậy!"

      Du Du dậm chân: "Con có chạy lung tung!"

      Bạch Ngôn Sơ cười khẽ : "Du Du lâu rồi tới công ty?"

      Nhắc tới công việc của mình, Du Du có chút vui: "Sao thẳng ra là tôi lười luôn ?"

      Đường Hạc Lễ vỗ vỗ mu bàn tay của con , : "Ta muốn nó chịu khổ cực, làm ở những công ty bên ngoài kia, còn phải xem sắc mặt người ta như thế nào!"

      "Lão gia tử, con thấy ra, ngài có thể thả ấy ra thế giới bên ngoài lần!" Bạch Ngôn Sơ lại tán thành với ý kiến của ông.

      Ah? Lúc nào ta lại trở nên hiểu mình như vậy? Du Du quay sang nhìn , lại vừa đúng lúc cũng nhìn sang .

      Ánh mắt hai người giao nhau trong chốc lát, cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, liền vội vàng cúi đầu xuống.

      Đường Hạc Lễ có chút vui: "Những chuyện này sau này hãy ! Ăn cơm ăn cơm!"

      Đến cạnh bàn ăn ngồi xuống, Bạch Ngôn Sơ còn thêm: "Đông Hải mua Thanh Điền, nghe muốn xây khu biệt thự."

      Trong khu vực nội thành sắp bão hòa, cho nên rất nhiều công ty đất đai chuyển hướng sang vùng biển ngoại thành xa xôi. Thanh Điền cách nội thành năm mươi ki lô mét, có núi lớn bảo bọc xung quanh, phía tây là biển rộng, đúng là khu vực tốt.

      "Ừ, con nghĩ thế nào?" Đường hạc lễ hỏi .

      Du Du dùng toàn lực chú ý vào chén hải sâm kia, có chút hứng thú đối với cuộc chuyện của hai người đàn ông.

      Lâm Như Nguyệt giọng hỏi : "Gần đây có hay Châu Âu shopping ?"

      "Bên kia lại bắt đầu giảm giá rồi?" Du Du cười hỏi.

      "Nghe Paris cùng Milan bán giảm giá số hàng độc, dì muốn xem thử! Nếu như con muốn , dì đặt vé máy bay!"

      Đường Hạc Lễ đột nhiên : "A Sơ, thu mua Thanh Điền! Thừa dịp này mau ra tay."

      Ngữ khí nghiêm túc của ông làm cho mọi người ngồi ở đây có chút rùng mình.

      Bạch Ngôn Sơ mỉm cười: "Con cố gắng, để cho ngài thất vọng."

      Đường Hạc Lễ : "Ta tin tưởng con! Kha Đông Hải giao chuyện đất đai này cho đứa con cả Kha Triết Khôn xử lý rồi. Cái tên này cũng phải là quá xuất sắc! So với con còn thua xa!"

      Du Du ăn hải sâm, yên lặng nghe cha .

      Phụ thân đột nhiên chuyển hướng sang : "Đúng rồi, Du Du, phải con chơi rất thân với nhị thiếu của Kha gia hay sao?"

      có chút nhịn được mà : "Cha, hai người bàn chuyện, sao lại liên quan tới con? Con cùng Tiểu Nam phải là bạn tốt từ lâu rồi sao? Với lại, cậu ấy quan tâm tới việc của công ty, cha phản ứng mạnh như vậy làm gì?"

      "Ta có ý này, chỉ hỏi chút. Ta vẫn cảm thấy ra nó là đứa ngoan ngoãn, đáng tiếc, có chút nhu nhược, giống như bé ." Đường Hạc Lễ dò xét nhìn con .

      Du Du phục: "Ai ! Cậu ấy rất trượng nghĩa đấy. Mặc dù nhìn cậu ấy rất xinh đẹp, nhưng bên trong nội tâm là nam tử hán!"

      Ánh mắt Bạch Ngôn Sơ trở nên lạnh lẽo, cúi đầu dùng nĩa chọc vào khối cá tuyết.

      Lâm Như Nguyệt cũng gia nhập cuộc chuyện: "Vậy ý của con là, con rất thích nó?"

      Du Du ngẩn ra, sau đó lầm bầm : "Đương nhiên con thích cậu ta! Cậu ta là Tiểu Nam mà!"

      rất thích chơi với Tiểu Nam, bởi ở bên cạnh có gánh nặng, cần phải lo lắng đề phòng, vô ưu vô tư.

      Bạch Ngôn Sơ ngồi đối diện đột nhiên với dì Mai phục vụ đứng bên cạnh: "Tôi muốn chút nước chấm Nhật Bản, có ạ?"

      Dì Mai vội vàng : "Xin chờ chút!" Sau đó liền xoay người vào phòng bếp lấy.

      Lâm Như Nguyệt chế nhạo : "Xem ra, Du Du của chúng ta rất nhanh có mục tiêu mới rồi!" Dứt lời, bà cố ý nhìn sang Bạch Ngôn Sơ.

      Trong nhà này, người ghét Bạch Ngôn Sơ, đương nhiên chỉ mình Niên thúc.

      Người ngoài như Bạch Ngôn Sơ, có thể nhanh như vậy lấy được cảm tình của Đường lão gia, chiếm được toàn bộ tin tưởng của ông, Niên thúc thân là quản gia lâu năm cùng với Lâm Như Nguyệt thân là vợ sao có thể tâm phục khẩu phục được?

      "Ăn cơm ăn cơm!" Đường Hạc Hễ chấm dứt cuộc chuyện này. Sau đó với Bạch Ngôn Sơ, "A Sơ, sau khi ăn xong con vào thư phòng, ta có mấy chuyện muốn hỏi con."

      Sau bữa cơm chiều, Bạch Ngôn Sơ theo Đường Hạc Lễ vào thư phòng. Căn phòng với phong cách thanh nhã, cổ kính, khiến cho người ta có cảm giác thoải mái.

      "A Sơ, gần đây vất vả cho con rồi. Sau khi con với Du Du ly hôn con vẫn xử lý chuyện ở công ty, bên ngoài truyền đến rất nhiều chuyện, ta đoán con cũng nghe đến rồi?"

      Bạch Ngôn Sơ khẽ cười tỏ vẻ quan tâm: "Lão gia tử, con để ý đến những thứ này."

      Bên ngoài đều , ly hôn cùng với đại tiểu thư của Đường gia nhưng vẫn còn ngồi ở vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Hoa An, điều này thủ đoạn của .

      Đường Hạc Lễ rất vui mừng gật đầu cái: "Ta coi trọng con, phải vì con là con rể của ta, mà bởi vì ta nhìn ra con có tư chất rất tốt! Ta cũng biết , ban đầu con vì cứu vớt công ty cha con mới cưới con ta. Nhưng sau đó con lại kiên quyết giao công ty nhà mình cho chú mình xử lý, con lại qua công ty của ta, đây chính là dũng khí và quyết tâm của con! Ta chứng kiến được cách giải quyết công việc quyết đoán và cứng cỏi của con."

      Bạch Ngôn Sơ nhìn ông, thâm sâu : "Nếu có con mắt tinh tường của ngài, có lẽ cả đời con cũng có tiếng tăm gì."

      "Đúng rồi, chuyện của Du Du cùng với nhị thiếu của Kha gia, con biết bao nhiêu?"

      Lần đầu tiên Bạch Ngôn Sơ giật mình, sau đó cười : "Biết được nhiều. Bọn họ là thanh mai trúc mã, hay cạnh nhau cũng là bình thường."

      Đường Hạc Lễ hình như có chút lo lắng: "Du Du thích thằng bé kia?"

      "Cái này ngài hỏi Du Du là nhất."

      Đường Hạc Lễ nheo lại mắt lại hỏi Bạch Ngôn Sơ: "A Sơ, con , con. . . . . .Con Du Du?"

      Ông đương nhiên biết chuyện ban đầu con mình quyết liệt theo đuổi thằng bé này.

      " ấy con." Bạch Ngôn Sơ cẩn thận .

      "Lúc đầu là con bé theo đuổi con!"

      "Con tại." Giọng của Bạch Ngôn Sơ dần trở nên rất thấp.

      "Con sao? Con từng nó chưa?"

      lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

      Bạch Ngôn Sơ khẽ nhắm mắt lại, .

      Đường Hạc Lễ có chút vui lớn tiếng : "Vào !"

      "Cha!" Du Du vào, nhìn hai người bọn họ.

      Đường Hạc Lễ liếc , "Chuyện gì?"

      Bạch Ngôn Sơ nhìn Du Du, câu: "Hai người chuyện , con về trước đây."

      Đường Hạc Lễ gật đầu cái: "Mấy ngày gần đây con khổ cực nhiều rồi, nghỉ ngơi sớm !"

      Du Du cũng quay đầu lại nhìn bóng dáng Bạch Ngôn Sơ rời chút, sau đó với cha: "Cha, con muốn từ chức."

      "Con muốn làm ở công ty?"

      Du Du kéo cánh tay của cha, : "Con muốn núp dưới đôi cánh của cha làm kẻ vô tích , con trưởng thành rồi, con muốn chính mình phấn đấu để đạt được hạnh phúc! Cha, con vẫn rất tùy hứng, cho rằng tất cả mọi thứ đều xoay quanh mình. Nhưng bây giờ con nghĩ, con muốn cố gắng, tạo ra cuộc sống của mình."

      "Con nghĩ như vậy? sợ chịu khổ? sợ nhìn sắc mặt của người ta? Bị ngăn cản chạy về khóc lóc?" Đường Hạc Lễ dùng ánh mắt khác thường nhìn khuôn mặt nhắn đầy kiến quyết của con hỏi.

      "Con cố gắng!" Du Du cười giống như đóa hoa rực rỡ.

      "Tốt! Nếu bảo bối nhà ta kiên định như vậy, ta thả con ra ngoài!"

      " sao? Cha vạn tuế!" Du Du, hôn lên khuôn mặt trải qua bao nhiêu dãi gió dầm sương.

      Đường Hạc Lễ thở dài : "Còn nữa, chuyện của mình cũng nên để ý đến, nhanh sinh ra bé trai cho ta !"

      "Tốt lắm tốt lắm, con mê người như thế, sao lại kiếm được? Cha tin con của mình à?" Du Du làm mặt quỷ.

      Đường Hạc Lễ sờ đầu , mang theo tia thương cảm : "Con , tìm được người đàn ông tốt toàn tâm toàn ý với con dễ dàng. Hi vọng con có thể tìm được."

      Trong lòng Du Du là hồi bi thương, sau đó liền tựa đầu vào trong ngực cha: "Cha, cha cứ yên tâm."

      === ====== ====== ====== ====

      Ba ngày sau, Du Du vào nơi tên là "Công ty thiết kế quảng cáo Nhạc Thái". Đây chính là công ty quảng cáo mà Kha Triết Nam giới thiệu cho .

      Sau khi tiến vào, trước tiên báo tên của mình. Quản lý dùng ánh mắt quét lượt từ đầu đến chân , gật đầu cái: "Là người Kha nhị thiếu giới thiệu?"

      Du Du thân thiện mỉm cười : "Đúng vậy."

      nhìn thấy bảng tên đặt mặt bàn viết tên tiếng Trung "Vương Gia Mẫn" cùng với tên Tiếng "Bella Wong" .

      dĩ nhiên biết, nơi này phải công ty của cha, cho nên cần phải để ý mọi thứ, lưu ý mọi chuyện. Đầu tiên, quan trọng nhất là học được cách mỉm cười, được từ chối người khác.

      Nữ quản lý khẽ kiêu ngạo ngẩng đầu lên, giống như con thiên na kiêu ngạo: "Tôi biết rồi! Nhưng, mọi việc phải theo trình tự, tôi đưa cho chủ đề đơn giản, mười lăm phút sau phác thảo thiết kế tờ giấy, sau đó trình bày đơn giản chủ đề của . ok?"

      Du Du ngừng gật đầu: " thành vấn đề."
      ly sắc thích bài này.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 9: tới.

      Editor: Cẩm Tú

      Nữ quản lý nghiêm túc : "Gần đây yếu tố bảo vệ môi trường rất phổ biến! hãy lấy ‘Làm việc với màu xanh’ làm chủ đề, trong vòng mười lăm phút viết ra bản đề xuất và vẽ phác thảo ý tưởng của ! Xong rồi tới tìm tôi!" Dứt lời, đưa bàn tay trắng như tuyết chỉ chỉ vào cái bàn trong.

      Du Du cười : "Vâng! Cám ơn!" Liền lấy bút cùng giấy trắng qua bên kia chuẩn bị.

      Lúc học đại học ở Mỹ là học chuyên ngành thiết kế quảng cáo chuyên nghiệp, cho nên tại cầm cái đề mục này cũng thấy khiếp sợ. hít vào hơi, cầm bút viết về ý tưởng của .

      Mười lăm phút trôi qua, Du Du viết xong bản đề xuất cùng với bản vẽ phác thảo, cảm thấy trán lấm tâm mồ hôi.

      Cầm giấy tờ lên, tới bên trong phòng làm việc. Nữ giám đốc ngẩng đầu, dùng giọng lạnh băng hỏi: "Finish?"

      Du Du cười đưa tờ giấy cho : "Xin hãy em qua, đây chính là ‘Làm việc với màu xanh’ đối với tôi, nhất định chính xác."

      Nữ quản lý nhận lấy tờ giấy, cúi đầu nghiêm túc nhìn. Mấy giây sau, nét mặt của dần dần nhu hòa hơn, thậm chí còn lộ ra nụ cười.

      Du Du ban đầu còn thấp thỏm lo lâu thoải mái hơn chút.

      Nữ quản lý coi xong bản đề xuất cùng với bản vẽ của , cuối cùng cũng mỉm cười tán thưởng: "Khó trách Kha nhị thiếu , bạn của cậu ta có cách nghĩ rất giống bé ! Hôm nay xem thành phẩm của , phát rất khá! Chỉ là. . . . . ."

      ấy thu lại nụ cười, " là công chúa của tập đoàn Hoa An, tại sao còn muốn chạy đến đây chịu khổ?"

      Du Du có chút bận tâm hỏi: "Vương tiểu thư, ý của là?"

      Quản lý Vương thấy vẻ mặt co trở nên khẩn trương, khỏi cười : "Đường tiểu thư phải lo lắng, tôi chỉ là tùy tiện hỏi chút! ra , tôi cũng sợ cái gọi là quyền y. nguyện ý, vậy tôi cũng rất nguyện ý tiếp nhận nhân tài như tới đây làm việc! Hơn nữa, tôi đối đãi với như là tiểu thư con nhà quyền quý đâu!"

      " sao? Ý của là, tôi được nhận?" Du Du cho là mình nghe lầm.

      Quản lý Vương gật đầu cái.

      "Cám ơn ! Tôi cố gắng!" Du Du vội vàng cảm ơn.

      Quản lý Vương cười , "Ngày mai chín giờ đúng làm! chính thức được nhận!"

      === ====== ====== ======

      "Cái gì? ấy nhận cậu? tệ!"

      Khi Kha Triết Nam nghe Du Du lại với mình, rất là mừng rỡ.

      Du Du uống từng ngụm nước chanh lớn, sau đó : "Toàn bộ đều là công của cậu! cảm ơn cậu"

      "Cảm ơn thế nào? Lấy thân báo đáp?" Kha Triết Nam híp mắt trêu chọc.

      Du Du giả vờ giận, đưa tay vỗ đầu của . vội vàng : "K iểu tóc mới, nên đánh!"

      Du Du tò mò hỏi: "Cậu định để tóc dài hơn à?"

      "Dài như vậy thôi, dài hơn cắt"

      Đột nhiên, chuông điện thoại di động reo lên. Kha Triết Nam cúi đầu quan sát, phát là điện thoại di động của mình, liền cầm lên nghe máy: "Vâng, ?"

      Sau đó nhíu mày cái, "Ừ, biết rồi. Bái bai."

      Du Du liếc mắt : " trai cậu? Sao vậy?

      Gương mặt Kha Triết Nam có vẻ mất hứng: " ấy buổi chiều có người quen cũ tới, gọi tớ tới ăn cơm tối! Ai, tớ còn vội thiết kế đồ!"

      ruột Kha Triết Khôn của Kha Triết Nam, lớn hơn bốn tuổi, là nhân sĩ tinh của thương giới. Người cha Kha Đông Hải lòng hi vọng hai đứa con trai cũng theo ông làm thương nhân, nhưng đứa con thứ muốn buôn bán, mà lại si mê thiết kế thời trang. May mắn đứa con cả Kha Triết Khôn thừa kế tính cách của cha, lăn lộn thương giới rất khá. Hôm nay, Kha Đông Hải giao vụ đất đai cho Kha Triết Khôn xử lý.

      Du Du lại cười : " của cậu, nghiêm trang nhưng có chút ngờ nghệch, đúng là nhìn ra lại là tinh của thương giới!"

      " ấy gánh vác kỳ vọng rất lớn của cha, cho nên ấy cũng dễ dàng gì!"

      "Ừ, chẳng qua tớ cảm thấy ấy khá nhạt nhẽo!" Du Du vênh má .

      "Cho dù nhạt nhẽo nhưng cũng rất nhiều phụ nữ theo đuổi! Cậu biết, bao nhiêu phụ nữ ở Hương thành muốn được cưới tớ đâu!"

      Du Du tiếp tục bát quái: "Đúng rồi, cậu định lúc nào đính hôn? phải định đính hôn với đại tiểu thư của Trình gia đó sao?"

      Ai cũng biết, Kha đại thiếu gia chuẩn bị trở thành đại thương gia hải sản, được "Hoàng đế Bào ngư " Trình gia kết thân, về phần lúc nào kéo cửa sổ hai nhà lại chỉ là chuyện sớm hay muộn.

      Kha Triết Nam gật đầu cái, cầm cây bút tay bắt đầu thay đổi kế hoạch: "Hình như vậy, nhưng lúc nào đính hôn vẫn chưa biết."

      Du Du thấy bận rộn ngừng, : "Tớ trước, cậu làm việc ! Lần sau dẫn cậu ăn ngon!"

      Kha Triết Nam ngẩng đầu lên, xin lỗi cười tiếng: "Giống như tớ đuổi cậu ấy."

      "Tốt lắm! Cậu cố gắng lên! Cố gắng lên!" vỗ vỗ vai , rời .

      === ====== ====== ====== ====== =====

      Dù sao ngày mai cũng là ngày làm đầu tiên, cho nên tối nay phải nghỉ ngơi sớm.

      Khi Du Du tắm xong đứng ở trước gương gần như muốn nhảy cẫng lên. Ngày mai đúng là ngày mới, là ngày bước về phía tự do, thuộc. Ngày mai, dùng phấn đấu của mình để đổi lấy hạnh phúc.

      Uống xong cốc sữa nóng, sau đó ngủ giấc, ngày mai tinh thần toả sáng làm! Vì vậy, lái xe vào nhà, kêu tiếng: "Chị Tiên, cho em ly sữa nóng! Cám ơn."

      Lầu dưới truyền đến tiếng của chị Tiên giúp việc: "Vâng, tiểu thư!"

      Nhưng vài giây sau, chị Tiên lại câu: "Ai vậy? Thiếu gia?"

      Thiếu gia?

      Sao Bạch Ngôn Sơ lại đến đây? Du Du nắm chặt vạt áo ngủ, sau đó sải bước xuống cầu thang, lớn tiếng hỏi: "Chị Tiên, sao vậy?"

      "Thiếu gia tới." Chị Tiên bất đắc dĩ . Sau lưng phải là Bạch Ngôn Sơ sao?

      Người làm quen thay đổi, cho nên vẫn là gọi là "Thiếu gia" . Nhưng Du Du so đo những thứ này, mà là rất nghi hoặc: Tại sao lại xuất ở đây?

      Du Du cười lạnh: "Bạch tiên sinh, nơi này phải Thanh Hà! nhầm nơi rồi!"

      Bạch Ngôn Sơ lại cười khẽ tiếng: "Tôi cố ý tới đây."

      CHị Tiên lui xuống. Chuyện của chủ nhà, hỏi gì.

      Du Du giơ ngón tay chỉ ra cửa chính: " về ! Tôi muốn ngủ."

      " ngủ sớm vậy? hiếm thấy!" Bạch Ngôn Sơ vừa vừa nhìn đồng hồ, ý vị sâu xa cười .

      Du Du đỏ mặt. đương nhiên là biết cố ý cười nhạo . Bởi vì trong quá khứ luôn làm nũng, nếu chơi trò chơi, lướt web, đọc tạp chí chút, nấu cháo điện thoại, lúc ngủ là hơn mười giờ rưỡi rồi.

      "Bởi vì tôi là người có công việc." keo kiệt cho biết.

      "Hả? Tìm được rồi sao? Chúc mừng."

      "Công ty quảng cáo Nhạc Thái, hôm nay phỏng vấn, đối phương đồng ý nhận tôi." Du Du đến đây cảm thấy rất tự hào.

      Bạch Ngôn Sơ gật đầu mỉm cười, bày tỏ tán thưởng: " tệ! Để cho độc lập cũng được."

      Du Du cười lạnh: "Tôi coi như lòng khen tôi! Tốt lắm, tôi muốn ngủ! tự tiện đến đây, tốt nhất là nên cút !"

      xong, liền tới cầu thang.

      Lúc này, lại phát người đàn ông phía sau còn nhanh hơn , đứng lên cầu thang.

      "Này! Nơi này là nhà tôi, thể lên!" nóng nảy, kêu lên.

      Bạch Ngôn Sơ cười lạnh: "Có số việc tôi muốn bàn cùng với ."

      Du Du tức giận vô cùng, gần như muốn hét lên: "Tôi muốn chuyện với loại người như ! Tôi phải là Giang Tâm Di, tôi với có gì để hết!"

      Nghe được ba chữ "Giang Tâm Di", Bạch Ngôn Sơ giận tái mặt, lạnh lùng : "Trừ ấy ra, đến cái khác có được ? Có phải là do trong lòng vẫn buôg tay được?"

      Trong lòng Du Du cứng lại, trống ngực đập thình thịch. tới đây để làm tổn thương hay sao?

      Rốt cuộc thiếu nợ cái gì? Tất cả mọi chuyện của , sớm theo kiếp trước bị té ngã xuống cầu thang mà chết biến mất rồi. Đời này muốn lại vì mà sống, sao lại có thể tiếp tục làm tổn thương ?

      rành mạch từng câu từng chữ: " buông được là việc của tôi! Nhưng nên nhớ, đồng ý là quấy rầy cuộc sống của tôi nữa, vậy sao tối nay lại có thể tự do ra vào trong nhà tôi?"

      Bạch Ngôn Sơ lạnh lùng : "Vậy cũng thể mập mờ với tên Kha Triết Nam đó như vậy được, càng thể cùng với cậu ta! với cậu ta, thể nào!"

      "Hả? ghen? hiếm thấy!" Du Du cười lạnh.

      ghen? Đúng là nực cười.

      Nhưng giây kế tiếp mới nhận ra mình chọc giận . tiến lên bước, ôm ngang cả người lên.

      "A. . . . . . Buông tay!" Du Du nghĩ tới đột nhiên làm vậy, liền vung tay loạn xạ, hai chân đạp loạn.

      Bạch Ngôn Sơ cười gian đe dọa : "Chớ lộn xộn! Bằng tôi cho té xuống cầu thang đấy."

      Du Du thấy vừa tức vừa thẹn, từ trước tới nay đối với chỉ có lạnh lùng, có nhu tình. Cũng dịu dàng với , càng nhìn thâm tình. Thậm chí ở giường, phát tiết ở người xong liền tuyên cáo kết thúc.

      Làm người phụ nữ vui vẻ, chưa bao giờ tự nghiệm thấy.

      càng nghĩ càng tức giận, liền ác độc mắng: "Bạch Ngôn Sơ, đúng là bị bệnh thần kinh! Sao chết luôn !"

      Nhưng Bạch Ngôn Sơ ôm vào gian phòng ngủ lớn, sau đó ném lên giường. Du Du vội vàng dậy, định đạp cước, lại bị nhanh chóng né tránh, cánh tay vững vàng nắm lấy đôi chân của .

      "Biến thái chết tiệt! Buông tay!" Lúc này Du Du mới phát ra mình động đậy được, quát lên.

      Bạch Ngôn Sơ nhếch môi cười, vẻ mặt y hệt kẻ vô lại. chậm rãi sờ mắt cá chân của , cười : "Xem ra em muốn thỏa hiệp? Vậy cũng tốt. . . . . ."

      Dứt lời cúi người xuống, nhéo bắp chân . Du Du cảm thấy đau, cũng rất muốn dùng lực tránh thoát. Nhưng lại đường lên, mập mờ vuốt ve.

      Du Du cảm thấy máu trong người sôi trào, liền khẽ rên rỉ đôi câu, mắng: " cút ngay! Tôi muốn chuyện với ! Chúng ta có gì để !"

      Bạch Ngôn Sơ vẫn tiếp tục động tác của , cười : "Muốn tôi dừng tay, nên đồng ý tôi được lui tới với Kha Triết Nam." xong, tay của sờ đến bên trong bắp đùi của .
      ly sắc thích bài này.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 10: Đêm triền miên.

      Editor: Cẩm Tú – DĐLQĐ.

      Du Du cố gắng giơ cái chân còn lại lên, lại bị Bạch Ngôn Sơ đè cả người, dùng hai chân vững vàng kẹp chặt chân . Lần này hay rồi, hoàn toàn bị khống chế.

      Du Du mặt đỏ bừng lên tức giận lấy tay đấm vào nệm, dùng giọng đe dọa : " mau cút xuống cho tôi! Nếu , tôi gọi điện thoại gọi người phía dưới lên!"

      Ý là vệ sĩ trong nhà A Sơn. Cha sợ gặp chuyện may, nên thuê vệ sĩ tới bảo vệ cho . Nhưng chê phiền, nên luôn để ra ngoài cùng mình.

      Tay của Bạch Ngôn Sơ vẫn ở chỗ giữa hai đùi , khẽ : "Chờ tên vệ sĩ đần độn đó lên, chúng ta cũng giải quyết xong chuyện rồi."

      Du Du cảm thấy mình dưới chân mình đột nhiên lạnh toát, sau đó cho ngón tay vào chỗ sâu kín của , cũng nhàng khuấy động . Du Du ngờ được làm thế, trong nháy mắt tâm trí trống rỗng.

      Vô liêm sỉ! lại dám đánh lén!

      Có lẽ đây là chiêu học được từ người con tiện nhân kia. Con tiện nhân đó chắc hẳn kĩ thuật lên giường rất thành thục, cho nên mới khiến cho bỏ được.

      , chỉ là ngoài miệng mà thôi, trong thâm tâm đối với chuyện giường chiếu, tư thế cơ thể kỷ xảo chỉ là kiến thức nửa vời, thậm chí thẳng ra là hiểu biết có hạn!

      Trong ấn tượng, đây là lần đầu tiên Bạch Ngôn Sơ dùng ngón tay. Nhưng, lần đầu tiên này lại làm cho rất vui sướng ý loạn tình mê. Cả người trở nên tê dại, trong đầu cũng như bị dính keo, chỉ cảm thấy nơi đó bị trêu chọc mà trở nên ẩm ướt ấm nóng, nhiệt độ thân thể cũng nhanh chóng tăng lên.

      Người đàn ông chết tiệt! Sao lại thua nhanh như vậy chứ?

      Nghe được khẽ ưm tiếng cùng với ánh mắt mê loạn, Bạch Ngôn Sơ tăng thêm lực độ đè ở người , cúi đầu xuống thầm ở bên tai : "Sau này đừng cùng với Kha Triết Nam, đồng ý với tôi! Nếu tôi độc ác hơn đấy."

      Trong nháy mắt tư duy của Du Du có chút thanh tỉnh hơn, nghe như vậy, liền : " thể nào!"

      Giây kế tiếp liền thảm thiết kêu lên. lại có thể cắn lên cái cổ trắng như tuyết của , mặc dù phải là rất dùng sức, nhưng cảm thấy khó chịu cùng với cảm giác vừa đau lại vừa nhột.

      tức giận đến muốn khóc, liền đưa tay véo cái lên cánh tay : "Khốn kiếp! Tôi với ai mượn xen vào! Cái tên biến thái này!"

      Cánh tay của thực cứng cáp, véo đau, vẻ mặt lại càng thêm đưa đám.

      Tối nay quá kém rồi, nhanh như vậy liền thua trận, thậm chí còn có nguy cơ bị ăn sạch .

      Bạch Ngôn Sơ tựa hồ như biết suy nghĩ trong lòng , liền cười cười: "Xem như em có chút lợi hại, là do em ép tôi đấy, Du Du." Dứt lời liền vén áo ngủ màu trắng của lên.
      Du Du thấy áo mình bị cởi, lại bị hù dọa làm cho ngây người, quát lên: " cút ngay!"

      Nhưng trễ, cũng cởi quần áo của mình, còn hung hăng tách hai chân ra, ưỡn người hung hăng vào giữa hai chân .

      còn chưa kịp phản ứng, liền hung hăng vào trong . Giống như cho biết: Lần này có cảm giác chứ?

      Du Du cảm thấy não mình như phình to ra, thần kinh cũng trở nên cứng ngắc, chỉ còn lại nơi sâu bên trong cơ thể trở nên nóng bỏng căng cứng, tự chủ được mà co rút nhanh, dần dần mút chặt lấy nơi nóng rực của .

      ra muốn tiếp nhận , nhưng xảy ra chuyện gì chứ? lại có thể quấn chặt lấy ?

      Hô hấp của Bạch Ngôn Sơ cũng trở nên gấp gáp, liền tăng nhanh tốc độ đâm vào. Theo va chạm mãnh liệt của , Du Du cảm thấy thân thể mình như bay lên, hơi sức cả người tất cả đều bị rút sạch.

      Đau.

      Tại sao mỗi lần đều dữ dội như vậy? hận chết giải quyết xong lại khóc ra nước mắt.

      tiếp tục cuồng nhiệt ra vào, làm cho dao động, cả người cũng bị mất ý thức. chỉ muốn mình chết , liền đưa tay níu lấy ga giường chặt.

      Có lẽ là khuất nhục, có lẽ là cam lòng, có lẽ là đau đớn, khóe mắt Du Du từ từ chảy xuống dòng nước mắt trong suốt. Bạch Ngôn Sơ dùng đầu lưỡi liếm lấy nước mắt của , thở ra hơi, đôi môi đặt lên môi , cuốn vào sâu, thắt lấy đầu lưỡi mềm mại của cùng nhau xoay tròn.

      Về sau động tác của hình như dịu dàng rất nhiều, ngưng mãnh liệt đụng nhau, mà là dọc theo tiểu huyệt của ma sát có quy luật. vẫn như cũ cảm thấy có dòng chất lỏng ấm nóng chảy ra từ giữa hai chân mình, cảm thấy vừa ngượng lại giật mình.

      Trước khi ly hôn âu yếm nhiều lần như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên có này loại hành động mất khống chế. Trước kia mỗi lần, từ đầu đến cuối đều khô, cho nên mỗi lần đều cảm thấy rất đau đau, cảm thấy được chút vui vẻ và ngọt ngào nào.

      Chẳng lẽ tối nay lên đỉnh rồi hả?

      Môi lưỡi bị quấn lấy kịch liệt ở bên trong, cảm thấy trong cơ thể mình lại có loại phản ứng kỳ dị. Đáng chết! Tối nay chống cự! Ai bảo tối nay Bạch Ngôn Sơ trở nên vô cùng quỷ dị, giống như biến thành người khác, giống như bị quỷ ám.

      Lại dịu dàng triền miên, rốt cuộc muốn chơi cái gì? Có phải định từ từ hành hạ hay ?

      thẳng người lên, vật cứng rắng nóng rực lần nữa đâm vào hoa tâm ướt át của , lần nữa cảm nhận được rung động. Du Du liều mạng lắc đầu, trong miệng ngừng ưm, cuối cùng run rẩy ra "Đủ rồi! đủ rồi!"

      tiếp tục dùng lực, cười xấu xa ở bên tai , thở hổn hển tuyên cáo tham lam của mình: "Còn chưa đủ."

      sâu vào chỗ mẫn cảm nhất của rốt cuộc cũng bắn ra, ở bên trong cuồng ác đánh phá. hét lên tiếng, sau đó nhắm chặt mắt lại.

      Hơi sức toàn thân như bị hút , cả người mềm nhũn ướt nhẹp, ngay cả hô hấp cũng trở nên mềm nhũn.

      Bạch Ngôn Sơ đáng chết. Đáy lòng hung hăng mắng.

      Bạch Ngôn Sơ dừng lại, cũng khóc sụt sùi. lại hôn , sau đó từ từ rút ra khỏi người , đưa tay ôm lấy , thở gấp : " đồng ý tôi mang lại hậu quả này!"

      " biến thái!" Mặc dù thân thể bị hành hạ đến kiệt sức, nhưng vẫn còn mạnh miệng.

      Môi của đặt trán , khí nóng xông tới: "Ngủ ."

      hoàn toàn còn khí lực.

      === ====== ====== ========

      Hỗn loạn qua , cũng biết mình ngủ bao lâu. Khi mở mắt ra, phát xung quanh là mảnh đen tối.

      Khẽ cử động, cả người đều đau nhức, gân cốt vô lực giống như bị ai đó bẻ gãy. khẽ gọi tiếng, giùng giằng.

      Lúc này mới nhìn đến người đàn ông nằm bên cạnh . hít hơi, bật đèn ngủ, xuống giường, chạy vào phòng tắm.

      Du Du vừa dội nước nóng vừa mắng thầm: Tên đàn ông thối tha dám vào nhà hành hạ khí dễ , có còn biết đạo lí nữa ? Được rồi, Bạch Ngôn Sơ, lần này coi như số gặp may! Lần sau còn dám chọc bản tiểu thư, mình nhất định ăn miếng trả miếng!

      nhận thua. Lần này, kệ lần !

      Bởi vì sợ thú tính của Bạch Ngôn Sơ phát tác, tắm xong liền chạy sang gian phòng ngủ khác. Ngày mai là ngày đầu tiên làm, nhớ mãi quên.

      Sau khi trời sáng, tỉnh dậy từ từ duỗi lưng cái, nhưng vẫn cảm thấy đau nhức toàn thân.

      Bạch Ngôn Sơ khốn kiếp! lại hung hăng mắng trong lòng, sau đó xuống giường. Lúc này đột nhiên có người gõ cửa.

      đành phải mở cửa, Bạch Ngôn Sơ mặc áo quần chỉnh tề đứng ở cửa. Cùng với tên cầm thú tối hôm qua khác biệt hoàn toàn, sáng nay quần áo chỉnh tề, là dáng vẻ của thân sĩ tao nhã.

      Nhớ ngày đó, chính là dáng vẻ tao nhã ưu tú này làm cho si mê, quyết tâm theo đuổi .

      là bạn thời đại học của họ Đặng Tử Mộ. Lúc bọn họ lần đầu tiên gặp mặt là lúc Đặng Tử Mộ hẹn mấy người bạn liên hoan, nhàn rỗi nhàm chán đưa Du Du cùng.

      Lúc ấy, Bạch Ngôn Sơ mặc áo sơ mi kẻ sọc màu xanh dương đại, quần jean màu trắng, cả người có vẻ cao lớn phóng khoáng, và vẻ cao quý thể xâm phạm. Khiến tiểu thư nhà giàu Du Du hay vênh váo hống hách hai mắt tỏa sáng.

      Trọng yếu nhất là, cái phong thái trầm tĩnh có chút ngại ngùng kia làm cho mê say. vốn định mở miệng đùa giỡn , nhưng càng ngày càng thấy tim mình đập nhanh, miệng như bị dán chặt mở ra được.

      nhất kiến chung tình mặc dù buồn nôn, nhưng điều đó phủ xuống người rồi.

      bắt đầu kiên nhẫn theo đuổi . Mỗi ngày ăn mặc xinh đẹo, bưng cháo gà hầm cách thủy, chè đến dưới công ty nhà , chờ ra liền tới gần. rất phiền , lạnh lùng : " đừng như vậy, vô dụng thôi"

      "Em thích !" lớn mật sợ .

      Bạch Ngôn Sơ thở dài : "Cám ơn ! tôi hợp với , Đường tiểu thư."

      Cứ như vậy, mỗi lần đều để lại cho bóng dáng kiên định.

      "Bạch Ngôn Sơ! Em thích , em từ bỏ!" nhìn bóng lưng của hét lớn.

      Cuối cùng cũng đạt được ý nguyện. Bởi vì công ty của Bạch gia phải đóng cửa, cha cũng bởi vì mệt nhọc quá độ mà chảy máu não chết trong phòng cấp cứu ở bệnh viện. Chỉ còn lại Bạch Ngôn Sơ cùng mẹ đối mặt với cục diện rối rắm.

      Ở thế nước sôi lửa bỏng, lão tổng tập đoàn Hoa An cũng chính là cha của Du Du Đường Hạc Lễ xuất . Ông cùng mẹ con Bạch gia thương lượng, có thể mua 70% cổ phần của Bạch thị hay ? Bạch Ngôn Sơ đầu tiên có đồng ý, nhưng qua ba ngày ba đêm suy tính, quyết định đồng ý.

      Nhưng, Đường Hạc Lễ lại ra điều kiện: Cưới con của ta, ta đồng ý cậu, hơn nữa bảo đảm Bạch thị càng ngày càng phát triển.

      Cuối cùng ông còn thêm câu: Cưới con bé tôi bạc đãi cậu, con bé rất thích cậu...cậu nhìn ra được mà.

      Bạch Ngôn Sơ trầm tư hồi lâu, thể làm gì khác hơn là đồng ý vụ hôn nhân này.

      Mới vừa kết hôn trong vòng tháng, mỗi đêm đều say rượu ở ngoài, cũng về nhà cùng với vợ mới cưới. Tiểu thư Du Du của Đường gia đáng thương, tháng quạnh phòng nhà trống.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 11: ngày mới
      Editor: Nam Cung Nguyệt – DĐLQĐ.
      Beta-er: Cẩm Tú.

      tháng sau vào buổi tối nào đó, đột nhiên Bạch Ngôn Sơ trở về, vào phòng ngủ cứ thế đè Du Du ở giường.

      Bởi vì là lần đầu tiên, Du Du hoàn toàn biết mình cần phải phối hợp như thế nào đối với người đàn ông muốn phát tiết này. chỉ nhớ là rất đau. Thời điểm vào đau đến muốn rơi lệ, cả người phát run dứt. như bộc bạch tất cả mọi oán hận cùng bất mãn, điên cuồng ra vào ở người , căn bản màng đến sống chết của .

      Đây là lần đầu tiên của , lại bị chồng của thô lỗ cưỡng đoạt.

      có tình mà chỉ chiếm đoạt, khác nào bị cường bạo? Đêm đó sau khi đưa lưng về phía ngủ, khóc nức nở đến lúc trời sáng.

      Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, vẫn là người chồng lạnh lùng cao ngạo. Du Du biết, chỉ là cần giải quyết nhu cầu sinh lý của mình mà thôi, chỉ coi như công cụ phát tiết. Có lẽ, muốn thông qua việc giày vò thân thể của để biểu đạt việc cam lòng.

      là vì gia tộc của mình mới cưới , cho nên oán hận của làm sao có thể nuốt trôi được?

      Nhưng, vẫn nghĩ muốn níu kéo cả đời. Chỉ cần mỗi ngày có thể thấy , liền thỏa mãn. Cho đến khi nghe , cùng mối tình đầu của Giang Tâm Di vẫn qua lại với nhau.

      Khi tận mắt nhìn thấy cùng người phụ nữ kia ở trước cửa nhà hàng Tây mới hai mắt đẫm lệ tim như bị đao cắt.

      Cơn ác mộng bắt đầu ngay tại lúc đó. Về sau, quản gia Niên thúc lặng lẽ cho biết, Bạch Ngôn Sơ rất có thể có con cùng với người phụ nữ kia, bởi vì cứ tuần lễ lại đưa ta đến bệnh viện khoa phụ sản hai lần để làm kiểm tra.

      Du Du hận đến muốn ngất. Lần lượt tìm Bạch Ngôn Sơ chất vấn, đều là " liên quan đến ." mỗi lần giận đến mức muốn tìm đến cái chết, đều làm như thấy, nhiều nhất là than thở cái.

      Nhưng điểm chết người nhất chính là, Giang tiện nhân kia còn chạy đến cửa uy hiếp !

      Đây chính là kiếp trước tràn ngập máu và nước mắt của . Nhớ lại, cả người Du Du phát run, thất thần đứng ở cửa.

      Bạch Ngôn Sơ cắt đứt suy nghĩ của : "Em phải làm sao? Nhanh lên chút, tôi đưa em ."

      Du Du hoàn hồn lại, lạnh lùng : " cần."

      giơ tay lên để cho nhìn lên kim chỉ giờ đồng hồ: "Em xem chút mấy giờ rồi? Ngày đầu tiên làm liền trễ, em đúng là đáng tin cậy."

      Tám giờ đúng! Du Du trừng lớn mắt.

      "Nhanh trang điểm chút! Quần áo gọi chị Tiên chuẩn bị cho em, trứng chiên cùng sữa tươi đặt ở bàn! Em nhanh lên chút ăn xong tôi đưa em còn kịp đến lúc chín giờ!"

      Du Du tức giận dậm chân: "Còn phải là tại tên khốn này tối hôm qua. . . . . ." xuống muốn nữa, chỉ cảm thấy mặt đỏ tới mang tai.

      Bạch Ngôn Sơ cười cười: "Được rồi. Tối hôm qua là tôi đúng."

      là mặt dày vô sỉ! Du Du cười lạnh: " cần quan tâm, coi như tối hôm qua là bản tiểu thư chơi ." Sau đó lại cố ý đưa tay , "Ra giá ? Tôi viết chi phiếu!"

      xem giận đến tím mặt.

      Bạch Ngôn Sơ sững sờ lúc, nhưng vẫn mỉm cười: "Vậy tôi ngại chờ tới lần sau tính luôn thể!"

      "Tên biến thái!" Du Du hận đến nỗi đạp lên bắp đùi của . Mày kiếm cau lại, , "Đừng làm rộn, phải làm rồi."

      " cẩn thận chút cho tôi!" Du Du hung hăng , hất đầu xuống cầu thang.

      === ====== ====== ====== ===

      May mà vẫn kịp chạy tới công ty lúc chín giờ. vào Vương quản lý liền mỉm cười với : "Chào, Đường Du Du!" Sau đó lại phất tay với sáu nam nữ ở bên kia hô, "Mọi người! Đây chính là đồng nghiệp mới của chúng ta, Đường Du Du! Về sau mọi người chính là đội, phải hợp tác vui vẻ biết ?"

      " Đường Du Du? Tên rất quen thuộc!"

      "Là con của Đường Hạc Lễ sao?"

      " là đại tiểu thư của Đường gia ư?"

      Mấy người nam nữ trẻ tuổi ồn ào bàn tán. Du Du có chút ngượng ngùng, nhìn Vương quản lý.

      Vương quản lý ho khan cái, : "Các vị! ấy là Đường tiểu thư sai, nhưng bây giờ ấy lấy thân phận đồng nghiệp mới của chúng ta làm việc ở đây, mọi người về sau phải nhớ kỹ ấy là Đường Du Du, phải là đại tiểu thư của Đường gia."

      Du Du tươi cười rạng rỡ : "Các vị đồng nghiệp! Tôi là người mới, còn nhiều thiếu sót mong mọi người chỉ giáo! Con người của tôi ra rất dễ chung sống, có cái gì chưa được mọi người cứ ra, cám ơn!"

      tóc quăn bước lên trước tự giới thiệu mình: "Chào ! Tôi tên là Cathy, rất hân hạnh được biết !"

      "Tôi tên là Amine! Cũng có thể gọi tôi là Hà Mễ!" người đàn ông đẹp trai đeo mắt kính cười .

      "Tôi tên là A Moon! Hoan nghênh gia nhập với chúng tôi!" mập hài hước cũng chào hỏi.

      Vương quản lý vỗ vỗ bả vai của : "Đội của chúng ta mọi người đều rất tốt. hiểu việc gì cứ hỏi bọn họ, cố gắng lên!" Sau đó liền xoay người ra ngoài.

      Ngày thứ nhất công việc mặc dù bận rộn nhưng cũng rất phong phú. Lần đầu tiên Du Du được trải nghiệm qua vui vẻ trong công việc, mỗi phút mỗi giây đều là phong phú và phong phú, cả người tràn đầy năng lượng, mệt mỏi. Mà mỗi người trong phòng làm việc cũng rất tốt, cũng kịp thời trợ giúp cho .

      Bận đến lúc tan tầm, vừa nhìn là sáu giờ rồi.

      dễ dàng! hoan hô ở trong đáy lòng. Ngày thứ nhất chính thức làm làm đến sáu giờ, hơn nữa giữa chừng cũng có kêu mệt.

      Đáng để ăn mừng. trong lòng. Sau đó lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho cha.

      "Như thế nào? Tiểu công chúa của ta? Mệt mỏi ?" Đường Hạc Lễ dịu dàng hỏi.

      Du Du làm nũng : "Quốc vương bệ hạ, con đói rồi! Nhưng mệt!"

      "Vậy nhanh lên tới chỗ của cha ăn cơm! Cha bọn họ làm đồ ăn ngon cho con."

      Du Du : " cần đâu, tự con ăn là được. Cha, cha phải chú ý thân thể!"

      Cùng cha xong, lại gọi cuộc điện thoại cho Kha Triết Nam.

      Tên kia bây giờ còn làm việc sao?

      "A lô? Cậu làm gì đó?" Khi bên kia bắt máy thấy đầu dây bên kia rất ồn ào.

      Tiểu Nam ở bên kia : "Tớ chuẩn bị công việc ở hậu trường của cuộc triển lãm! Tám giờ tối nay bắt đầu!"

      Du Du : "Cậu lại bận rộn? Được cái, điều đó chứng minh danh tiếng của cậu càng lúc càng lớn rồi!"

      "Ai, tháng sau có thể tớ lại phải Paris chuyến, bên kia có cuộc triển lãm."

      " sao? Tớ cũng muốn , nhưng tớ được, bởi vì bây giờ tớ làm!"

      Kha Triết Nam vội vàng hỏi: "Đúng rồi, ngày đầu tiên làm cảm giác như thế nào?"

      "Rất tốt! Vô cùng tốt! Tiểu Nam tớ phải cám ơn cậu! có cậu nào có tớ hôm nay đây?" Du Du hưng phấn .

      Có thể kết bạn với người bạn thành tâm thành ý như vậy, đúng là tam sinh hữu hạnh của .

      "Cám ơn tớ làm cái gì? Cậu phải là chị của tớ sao?" ở bên kia cười cười.

      "Ừ, cái người em trai này là tốt! Về sau ai dám khi dễ cậu, tớ đứng ra bảo vệ cậu!"

      Kha Triết Nam : "Tớ làm việc, cúp máy đây. Bye bye!"

      Bữa tối hôm nay, xem ra phải ăn mình rồi. hít vào hơi, cất xong đồ ra ngoài. tới bên ngoài phòng làm việc, chào tạm biệt mấy đồng nghiệp: "Bye bye! trước!"

      "Nghỉ ngơi sớm chút! Bye bye!" Mấy người đồng nghiệp cười với .

      Ra đến cửa công ty, mới phát bụng của mình kêu rột rột. rất muốn ăn no nê rồi mới lái xe trở về.

      Lái xe chạy ra khỏi cao ốc, nhìn xung quanh lượt, tự hỏi mình nên ăn cái gì?

      Từ trước đến giờ toàn ăn sơn hào hải vị, nhìn các loại bảng hiệu của quán ăn vặt đầy rẫy đường có chút hoa mắt chóng mặt. Làm người Hương thành lâu như vậy, lại có thể chưa từng thử qua quán ăn vặt ven đường lấy lần!

      Từ đến lớn, mọi người trong nhà đều cho cùng bạn học ra ngoài mua đồ ăn vặt, sạch . Nhà người có tiền cũng có nhiều điều tiếc nuối mà nhà bình thường nhận thức được, tỷ như thể ăn những thứ kia.

      muốn ăn cái gì đây? Ngưu nhục phấn ( món ăn của Trung Quốc) hay curry trứng cá?

      lúc này, đối diện truyền tới tiếng la: "Bánh trứng gà non đây! Bánh trứng gà non mới ra lò đây! Mười đồng phần!"

      Trong bụng lại thầm kêu lên. nhìn thấy bên phố đối diện có bà cụ bán bánh trứng gà non, chăm chỉ kêu người đường mua bánh.

      Mùi thơm hấp dẫn Du Du, thúc giục tới, lớn: "Bà, con muốn cái."

      Bà cụ tầm sáu bảy mươi tuổi cười híp mắt gật đầu cái, gắp lên cho bánh trứng gà non. Du Du đưa tay vào trong túi xách lấy ví tiền ra, lấy cho bà 10
      ly sắc thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      đồng.

      ra, rất ít khi dùng tiền. Bởi vì khi xuất ngoại đều dùng thẻ tín dụng.

      Bà thõa mãn nhận lấy tiền: "Cám ơn mỹ nữ!"

      Bánh trứng gà non nóng hổi ở tay, làm cho Du Du hận thể cắn cái. Nhưng, điều này hình như phù hợp với hình tượng của ? Mẹ của từ dạy : được ăn cái gì ở đường, lúc ăn được , lúc ăn được phát ra thanh. . . . . .

      Nhưng bây giờ muốn quản nhiều như vậy. Há mồm cắn miệng lớn.

      là thơm, hơn nữa rất mềm dẻo. Giữa hàm răng tất cả đều là hương vị ngọt ngào của trứng gà và bột mì.

      thỏa mãn. Du Du vui sướng trong lòng.

      lúc này, nghe được giọng quen thuộc của người phụ nữ trung niên truyền đến từ sau lưng: "Vậy tôi trước!"

      Sau đó là giọng của người đàn ông : "Bạch phu nhân, thắt lưng của bà phải chú ý! Đừng nên đến chỗ có gió nhiều, khi nào đau hãy gọi cho tôi!"

      Chẳng lẽ là?

      Chương 12: Bắt gian.
      Editor: Nam Cung Nguyệt – DĐLQĐ.
      Beta-er: Cẩm Tú.
      Du Du vội vàng quay đầu lại, thấy bên kia đường có người phụ nữ trung niên đội mũ. Lưng hơi gù, vóc dáng xinh xắn. Mặc dù như thế, nhưng quần áo lại rất sang trọng, khí chất thanh khiết,

      Mà ở bên cạnh bà là người phụ nữ tóc ngắn chừng ba mươi tuổi, hình như là bảo mẫu.
      Người phụ nữ tóc ngắn đỡ người phụ nữ trung niên kia, lên chiếc xe Mercedes màu trắng. Xe rất nhanh lái .

      Du Du sững sờ nhìn xe xa, sau đó mới ngẩng đầu nhìn bảnh hiệu của cửa tiệm sau lưng, đó viết "Tiệm mát xa Hàn Thế An" .

      Vị kia chính là mẹ của Bạch Ngôn Sơ, cũng chính là mẹ chồng trước của .

      Chu Tuyết Phi mẹ của Bạch Ngôn Sơ là người phụ nữ thiện lương khiêm tốn. Cho dù con trai thích Du Du, nhưng bà vẫn luôn rất ưa thích tính tình của Du Du, cởi mở thẳng thắn. Nhưng, bởi vì tình cảm vợ chồng nghèo nàn với Bạch Ngôn Sơ, cho nên cũng hay gặp mặt bà.

      Thậm chí sau khi kết hôn còn thăm bà lấy lần.

      Bánh trứng gà non ở trong tay nguội lạnh.

      === ====== ====== ========

      Sau khi làm việc được tuần lễ, năng lực của Du Du lấy được khen ngợi của mọi người. Mặt khác, cũng thân quen với đồng nghiệp. Tất cả mọi người đều thích cá tính của , cảm thấy vừa bình dị gần gũi vừa đáng , đều thích cùng với .

      Cuộc sống càng ngày càng tốt hơn. Trong lòng Du Du thầm .

      Hôm nay sau khi hoàn thành phương án, muốn tan việc, liền nhận được điện thoại của Từ Thi Thi gọi tới: " Du Du, tan làm chưa? Sau khi tan làm đến chỗ tớ được ?"

      Du Du nghe thấy giọng của có cái gì đó ổn, liền hỏi: "Sao vậy? Lại thấy thoải mái sao?"

      " có gì, chỉ là muốn tìm người chuyện chút." Từ Thi Thi cười cười.

      Du Du : "Cậu đến ‘Rose¬mar¬ry’ ở phố Lan Tâm chờ tớ! Tớ lập tức đến ngay."

      Sau khi đến Rosemarry, thấy Từ Thi Thi ngồi ở chỗ đó. mặc bộ đầm màu vàng nhạt pha thêm chút sắc Burberry, làm cho càng thêm thanh tú tao nhã.

      Nhưng, Du Du đến gần mới phát khóe mắt của thâm quầng, hiển nhiên là thiếu ngủ.

      "Cậu làm sao vậy? Tinh thần kém như vậy." Du Du ngồi xuống .

      Từ Thi Thi nhìn cốc cà phê đặt ở bàn chút, : " Du Du, tớ thấy tớ càng ngày có lòng tin đối với cuộc sống này."

      Du Du vội vàng hỏi: "Cậu làm sao vậy?"

      "Có lẽ tớ cũng nên học theo cậu, ra ngoài tìm việc làm, mà phải cả ngày buồn bực ở nhà có việc gì! Tớ cảm thấy tớ rất vô dụng!"

      Nhìn bạn tốt của mình tâm tình tốt, giọng điệu chậm chạp, trong lòng Du Du rất nóng nảy, : " Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? cho tớ biết, có phải họ đối xử tốt với cậu phải ?"

      họ Đặng Tử Mộ của , là người khôn khéo giỏi giang, dáng dấp cũng tuấn tú lịch đẹp trai, nhưng tính cách lại tốt lắm, rất thích tự do, thích bị người khác trói buộc.

      Từ Thi Thi ban đầu qua lại với , là lòng muốn cái người chịu bị trói buộc kia quay trở về nơi bình yên. Nhìn hoàn cảnh trước mắt, có vẻ như có bao nhiêu thành công.

      Thiên kim tiểu thư gặp gỡ thiếu gia ngang ngược, biết là câu chuyện ngược tâm cẩu huyết xa xưa đến thế nào?

      Từ Thi Thi cười thảm đạm: " Du Du, có phải tớ đáng thương hại hay ? Tự nhiên than vãn? Tớ rất hạnh phúc phải ? Từ đến lớn tớ sống an nhàn sung sướng, tại làm phu nhân, theo lý thuyết tớ có gì thiếu thốn cả! Nhưng, cuối cùng tớ thấy như mình đánh mất thứ gì đó. Tớ. . . . . ."

      Du Du càng ngày càng gấp gáp, : "Rốt cuộc là sao? Thi Thi, cậu tớ giúp cậu như thế nào?"

      "Tớ hoài nghi. . . . . . ấy có người ở bên ngoài." Từ Thi Thi rốt cuộc cũng ra, đôi mắt đẹp bắt đầu đỏ lên, giọt nước mắt tràn ra ngoài.

      Cái gì? Du Du nghe thấy, cả người cũng cứng đờ.

      họ của cũng có phụ nữ ở bên ngoài? Cái thế giới này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Những người đàn ông này làm sao vậy chứ?

      Khó trách cha : "Muốn tìm người đàn ông toàn tâm toàn ý đối tốt với con dễ dàng."

      hâm mộ tình của các bậc cha chú. đời kiếp, nắm tay nhau cùng tới cuối con đường. Nhưng đến thế hệ của bọn họ, tình tựa như thành Trung Lâu Các, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

      Tới cùng có sai lầm gì?

      Từ Thi Thi khóc sụt sùi : "Tớ rất sợ! Bởi vì tớ này biết chuyện này có ý nghĩa gì? Ngộ nhỡ Tử Mộ ly hôn với tớ, tớ bị người nhà của tớ cười nhạo mất!"

      Du Du suy nghĩ chút, giọng hỏi: "Cậu cần khóc! Bây giờ phải là thời điểm để khóc, trước tiên cậu cho tớ biết, cậu chắc chắn ta có phụ nữ ở bên ngoài? Rốt cuộc là ai?"

      Từ Thi Thi dừng khóc : " ra mấy tháng này tớ hoài nghi, sau đó tớ cũng lén lút sai người thăm dò. Nghe là nữ thư ký của ấy, tên gọi Andy."

      "Sao cậu lại cho tớ biết sớm hơn?" Du Du cau mày .

      "Chính cậu cũng dễ dàng gì, chuyện của tớ sao lại phiền tới cậu được?"

      Du Du cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, phối hợp cười cười, sau đó nhìn thẳng vào mặt Từ Thi Thi : "Thi Thi, trước tiên cậu cứ trở về ăn bữa cơm ! Đừng nghĩ gì cả."

      "Cậu sao? Cậu về sao?" Từ Thi Thi hiểu hỏi.

      "Cậu yên tâm về !" Du Du làm mặt quỷ với , sau đó đứng dậy nhàng bước .

      Từ Thi Thi ngạc nhiên ngồi đó.

      === ====== ====== ====== ====

      Công ty của Đặng Tử Mộ ở trong Khu Kim Hoàn phía Tây của Hương thành, ở cao ốc A tầng 45.

      Hương thành là trung tâm quốc tế tài chính, mà nơi này là hệ thống cao ốc tài chính, ngân hàng quốc gia tập trung nhiều ở đây. Các tòa cao ốc nhan nhản như rừng rậm. Đập vào mặt là hơi thở của tài phú.

      Du Du xoay vô lăng, lái vào tầng hầm để xe của tòa cao ốc.

      Hôm nay phải giúp Từ Thi Thi chứng chuyện.

      vào thang máy, bấm vào tầng 45. Sau khi ra khỏi thang máy, tao nhã bước tới phòng làm việc của tổng giám đốc.

      "Ah? Đường tiểu thư? Sao lại tới đây?" người đàn ông trẻ tuổi mặc âu phục vội vàng tiến lên chào hỏi.

      "Tom, nơi này có chuyện cậu. Cậu làm việc ! Tôi tới tìm họ của tôi." Du Du nhanh chóng liếc nhìn cái, mau tránh ra.

      Người đàn ông thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng lui ra, nhưng mặt lại là có chút nóng nảy.

      Du Du tới phòng làm việc của Tổng giám đốc, có lập tức gõ cửa, mà là tựa vào trước cửa nín thở lắng nghe. Bên kia mặc đồ công sở cầm tài liệu tới, nhìn thấy đứng ở nơi đó, kinh ngạc giật mình.

      Ánh mắt Du Du nghiêm nghị nhìn chằm chằm, sau đó dùng ngón tay chỉ phía bên kia, ý bảo ấy đừng tới đây.

      Bên trong truyền đến tiếng trò chuyện, tiếng cười của cặp nam nữ.

      " đáng ghét! Đồng ý dẫn người ta Tokyo ngắm hoa đào! tại ngay cả hoa đào cũng cảm tạ." Giọng nữ nũng nịu vang lên.

      "Bảo bối, cần gấp như vậy! Chúng ta có nhiều thời gian! . . . . . ." Giọng dịu dàng dỗ dành của đàn ông.

      Sau đó là tiếng cười của : "Ha ha ha. . . . . . Đáng ghét!"

      Du Du nghe được mà cả người nóng lên, cơn tức giận xộc thẳng lên ót.

      Thế giới này sao nhiều tiện nhân quá vậy? Giang Tâm Di còn chưa đủ, lại còn thêm Andy nữa?

      Thân đều là phụ nữ, sao lại khác biệt như vậy chứ?

      nhịn được nữa, dùng sức đẩy cửa vào.

      Đôi nam nữ ôm nhau bên trong giật nảy mình. người trẻ tuổi mặc váy áo Gucci màu xám nhạt lập tức từ đùi Đặng Tử Mộ đứng dậy.

      " Du Du? Sao em lại tới đây?" Đặng Tử Mộ kinh ngạc giật mình rồi lại hết sức bất mãn nhìn em họ của mình.

      "Tôi...tôi ra ngoài trước!" Nữ thư ký trẻ tuổi xinh đẹp thở hổn hển .

      Lúc ta vội vã ra ngoài Du Du lại xoay người lại, nâng bàn tay lên hướng về phía gò má dày cộm phấn son kia cho tát.

      sảng khoái! Nếu ta là Giang Tâm Di càng sảng khoái hơn!

      sửng sốt, vài giây sau mới sờ lên gò má nóng ran của mình.

      Du Du hung hăng nhìn ta chằm chằm, cười lạnh: " trang điểm dày quá, người thư ký sao có thể trang điểm dày như vậy? Trừ phi muốn trở thành hồ ly tinh quyến rũ cấp !"

      Đặng Tử Mộ tới, lập tức ôm bị đánh vào trong ngực, quát lên với em họ: "Em lại nổi cơn gì thế? Tới cửa đánh liền người? Andy là tới đây giúp !"

      Du Du nhìn họ chòng chọc, chất vấn: " họ! Sao lại biến thành như vậy? làm như vậy thấy phụ lòng Thi Thi sao? ấy buồn bực ở nhà toàn tâm toàn ý hy vọng dành nhiều thời gian hơn cho ấy, biết ? Nếu ấy, vậy tại sao lúc đầu vẫn cưới ấy?"

      Đặng Tử Mộ cười lạnh: "Chuyện nhà của cần em quan tâm! Em quản tốt mình trước ! Bạch Ngôn Sơ phải là bị tiểu minh tinh đó mê hoặc sao? Em đừng động tý là tiểu thư lên nữa, em còn gây rối, cho dượng em giở thói ngang ngược!"

      Thấy nhắc tới Bạch Ngôn Sơ cùng Giang tiện nhân, trong lòng Du Du trầm xuống, cười lạnh: "Do em nhìn lầm, còn lâu em mới hi vọng bạn tốt của mình cũng dẫm lên vết xe đổ! họ, đàn ông các nhất định phải tam thê tứ thiếp mới thấy vui vẻ sao? Chẳng lẽ các biết ai mới là người quan trọng nhất?"

      tới chỗ này, lòng chua xót, nước mắt rơi xuống.

      Đặng Tử Mộ vẫn có chút ý tứ hối cải nào, lạnh lùng : " chịu đựng người phụ nữ này đủ rồi! Cả ngày lẫn đêm đều trầm lặng, như con mèo bệnh vậy. Nếu phải ban đầu cha muốn cưới ta để dạy dỗ lại ...còn lâu mới cưới ấy! thích phụ nữ giống như Andy ấy, có năng lực cũng có phong tình, đây mới gọi là mùi vị!"

      Du Du lệ rơi đầy mặt: " họ, sao lại có thể Thi Thi như vậy! ấy là vợ của !"

      Đặng Tử Mộ lại vênh váo tự đắc : "Sao lại được? Ngay trước mặt cha ta, cũng như vậy!"

      Bên kia Cửa chính, bóng dáng bước vào, ba người trong phòng lập tức nhìn.

      Từ Thi Thi.

      Du Du ngơ ngẩn, vội vàng kéo qua hỏi: "Thi Thi, sao cậu lại tới đây?"
      ly sắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :