1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng trước có độc - Khu Khu Nhất Nhật

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 6: Đại mỹ nhân

      Editor: Cẩm Tú

      Hồng viên là nơi ở của hai bọn họ trước khi ky hôn, cũng là nơi lần trước Du Du ngã chết. Sau khi ly hôn, Bạch Ngôn Sơ liền rời khỏi nơi này, chuyển đến ở trong căn hộ ở Thanh Hà.

      Nghe , Giang Tâm Di cũng ở đó.

      ra là để dễ dàng chăm sóc cho người tình? Khó trách! Vậy dứt khoát ở cùng chỗ thôi, cần gì tốn công tốn sức tìm chỗ khác làm gì? Du Du dienndanlqd thầm cười khổ trong lòng.

      Tiễn Cường nghe vậy, đạp ga lái xe đến đó. Lúc này Du Du rốt cuộc hỏi: "Hôm nay sao lại gọi điện thoại cho tôi?"

      Bạch Ngôn Sơ lạnh nhạt : " có gì. Bởi vì muốn biết chuyện."

      cười lạnh: " cho rằng tôi có con của ?"

      Lúc ra những lời này chính cũng cảm thấy buồn cười.

      Ba tháng cuối cùng trước khi ly hôn, bọn họ chiến tranh lạnh, ngay cả cũng rất kiệm lời, làm sao có thể nhiệt tình vận động giường được?

      " tại liền nghĩ như vậy." Bạch Ngôn Sơ vẫn nhàn nhạt , vừa vừa quay đầu lại nhìn .

      Du Du là hận thể cho cước. có đứa con rơi đó, lại còn có thể trông chờ có con? Chẳng lẽ muốn toàn bộ phụ nữ thế giới này sinh con cho hay sao?

      nghĩ nghĩ lại, đầy chế giễu : " rất nhanh được làm cha, quên chúc mừng !" Lại còn cố ý chen thêm vào câu, "Đứa bé sau khi sinh, mang họ gì? Họ Bạch hay là họ Giang?"

      Bạch Ngôn Sơ trả lời, chỉ dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vềphía trước. Mà Tiễn Cường ngồi ở phía trước khẽ thở dài hơi.

      Hồi lâu, Bạch Ngôn Sơ mới chậm rãi : " cần quan tâm."

      Du Du cười lạnh: "Dĩ nhiên! Con của hai người khẳng định cần tôi quan tâm!"

      Bạch Ngôn Sơ lại lạnh lùng : "Về sau đừng nữa những nơi như thế nữa."

      Giọng cứng rắn thể phản bác.

      Du Du cố gắng kìm chế ý định nổi đóa trước mặt , gì. Sống lại lần, muốn lãng phí nước bọt với . nhất định phải cho biết, sống rất tốt, tốt hơn cuộc sống ở bên trước kia.

      Xe vòng vòng, lái về phía Hồng viên. Lúc này, Du Du đột nhiên nghĩ tới cảnh tượng khiến cho người ta sợ hãi.

      Đó là cảnh tượng trượt chân rơi xuống cầu thang.

      ra đến bây giờ, vẫn hoài nghi đó là cơn ác mộng. Nhưng tất cả cho biết, đó phải là nằm mơ. đúng là sống lại lần nữa.

      Trong lúc bất chợt có chút bận tâm hỏi: "Đúng rồi, chuyện Thi Thi vào quán bar cho Tử Mộ biết chứ?"

      Bạch Ngôn Sơ ngắn gọn : "."

      ? Du Duthở ra hơi: "Coi như có lòng tốt."

      Bạch Ngôn Sơ lại hung hăng liếc cái: "Sau này làm chuyện xấu đừng kéo những người khác theo."

      Du Du phục: " quán bar uống rượu tính là chuyện xấu." xong lại phình môi ra.

      mím mím môi, gì, cuối cùng còn khe khẽ cười.

      Du Du lườm , tức giận hỏi: " cười cái gì?"

      biết chỉ có cười nhạo . Kể từ lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, liền ý thức được bọn họ là hai thế giới riêng biệt, con người cao ngạo đó vĩnh dienndanlqd viễn nhìn vừa mắt với .

      Bởi vì chính là cố tình gây , điêu ngoa bốc đồng.

      giúp vén lại tóc mai bị rối sang hai bên, cười : "Cười tóc mai bị rối tung giống như người điên vậy."

      Du Du lập tức đẩy tay của ra: "Đừng chạm vào tôi!"

      Thế nhưng mặt lại đỏ lên.

      Tiễn Cường đột nhiên dừng xe lại, câu: "Tiểu thư, đến nơi rồi."

      Du Du : "Cám ơn." Sau đó liền cầm lấy túi xách mở cửa xuống xe.

      Sau khi xuống xe, quên câu với người đàn ông đó: "Tôi thay mặt Thi Thi cám ơn giúp ấy giữ bí mật."

      " cần khách khí. Ngủ ngon." Bạch Ngôn Sơ trầm trầm .

      === ====== ====== ====== =====

      Sáng sớm, Du Du nhận được điện thoại từ Tiểu Nam: "Có rảnh ? Hôm nay ra ngoài tớ dẫn cậu làm cái image desgine (hình mẫu thiết kế) mới nhất, như thế nào?"

      Du Du kéo màn cửa sổ ra : " lâu rồi chưa làm, muốn !"

      "Tớ có người bạn đối với mỹ nữ như cậu cảm thấy rất hứng thú, muốn gặp mặt cậu giúp cậu làm lần! Cậu ta rất được hoan nghên, bình thường xếp hàng cũng chưa chắc được! Ngôi sao lớn đều tìm cậu ta, như thế nào? thả lỏng chút chứ?"

      Du Du thể làm gì khác hơn là : "Được rồi!"

      Sau khi ăn sáng xong, Kha Triết Nam lái xe tới đón . Lên xe của , mới thần bí cười : " ra tối nay có nơi rất mode, muốn gọi cậu cùng."

      Du Du hỏi: "Ở nơi nào?"

      "Tầng ba trung tâm Kim Tọa! Nghe rất nhiều danh viện cùng với vài mỹ nữ ở trong làng giải trí cũng tới!"

      "Sao tớ chưa từng nghe qua?" Du Du khỏi cảm thán.

      Kha Triết Nam lái xe cười : "Rất nhiều tin tức cậu đều biết ! Tốt nhất cậu nên điều chỉnh lại tâm tình, quay đầu lại còn có rất nhiều chuyện vui chờ cậu đấy! Đúng rồi, có phải rất lâu rồi cậu tới công ty làm việc có phải ?"

      Nhắc tới công việc, Du Du khỏi có chút bi thương. ra vẫn tạm giữ chức phó phòng kế hoạch trong công ty, nhưng bởi vì là con của chủ tịch, mọi người tự nhiên để cho phải mệt nhọc, trở thành phú quý nhàn nhân. ra , tuyệt thích cuộc sống như thế, kẻ vô tích còn bị người ta thành bình hoa lớn. Nếu phải vì nể mặt cha , có lẽ mọi người sớm hất ra khỏi cửa rồi.

      muốn sống mà lãng phí thời gian như vậy, nhưng lại cách nào thuyết phục cha để cho mình đơn độc ra ngoài làm việc. học về chuyên nghề thiết kế quảng cáo, cho nên vẫn rất muốn tìm công ty làm việc. Nhưng là, cha muốn con bảo bối ra ngoài phải nhìn sắc mặt người khác mà làm việc, liền ép buộc làm việc trong công ty của ông.

      Du Du thở dài : "Triết Nam, ra tớ rất dienndanlqd muốn tích góp tiền buôn bán, hoặc là mở cửa hàng gì đó. Tớ muốn ăn ngồi rỗi chiếm chức vụ ở công ty của cha thế kia."

      "Đồng ý đồng ý! Tớ tán thành! Quả cậu thể tiếp tục làm ký sinh trùng nữa, cha cậu cũng già, ông ấy thể nuôi cậu cả đời."

      Du Du nhíu mày: "Nhưng là, vài năm gần đây tớ tiêu hoang quá, tiết kiệm được bao nhiêu! Ai, cho nên, tớ muốn tìm việc."

      Sống lại lần nữa, cảm thấy chính mình rất muốn tự lập, ít nhất về mặt kinh tế phải dựa vào cha, như vậy mới để cho ông vì mình mà lo lắng.

      Cha là người thân quý của , muốn để cho ông phải đau lòng.

      Kha Triết Nam cười : "Từ từ , tớ giúp cậu lưu ý. Cậu có thể tìm công ty quảng cáo tốt chút, như vậy có thể kiếm được khá nhiều tiền! Hơn nữa, cậu lại có ô dù của cha cậu, sợ tìm được, chỉ sợ cậu muốn ."

      "Có ? Vậy cậu thay tớ hỏi thăm nhé!"

      === ====== ====== ====== =========

      Người bạn nhà thiết kế của Kha Triết Nam tên gọi A Đức, cũng là người đẹp trai. A Đức trước hết để cho Du Du chăm sóc làn da, sau đó giúp tạo hình.

      Ngồi ở bên trong phòng hóa trang, Mỹ Dung Sư ôn nhu giúp đắp mặt nạ. Du Du cầm tờ Fashion Magazine lật lật lại, rất nhanh cảm thấy mệt nhọc.

      Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của A Đức: "Hoan nghênh ! Giang tiểu thư!"

      Sau là giọng nữ mềm mại vang lên: "A Đức, lâu gặp! Tối nay tôi có khách, lại phải làm phiền rồi...!"

      A Đức nở nụ cười: " gì vậy? Đó là vinh hạnh của tôi!"

      Đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Thế nào tới chỗ nào cũng gặp con tiện nhân đó vậy!

      Tiện nhân Giang đó trắng ra cũng chỉ là tiểu minh tinh của đài truyền hình mà thôi, chỉ là đóng vai nữ phụ trong mấy bộ phim truyền hình cẩu dienndanlqd huyết, lấy được giải"Tân binh sáng giá" mà thôi, trừ lần đó ra có gì đặc biệt hơn người!

      Nhất thời kích động, hận thể tháo cái mặt nạ ra.

      Nhưng sau khi nghĩ lại: Đường Du Du, sống lại lần chính là muốn để cho mày hiểu, mọi việc đều phải giữ bình tĩnh! Phải bình tĩnh!

      Hít sâu hơi, đổi sang tư thế thoải mái tiếp tục nằm.

      Bên kia truyền đến giọng của tiểu thư Mỹ Dung Sư: "Phòng này có người rồi! vào phòng khác !"

      Sau đó là giọng nhàng của Giang Tâm Di: "Cám ơn!"

      Du Du thầm tự nhủ: Hôm nay xem như là khóa học rèn luyện bình tĩnh ! Đường Du Du, cố gắng lên!

      20' trôi qua rất nhanh, Mỹ Dung Sư tiểu thư vào, giúp tháo mặt nạ, phủ lớp Cream ẩm ướt bảo vệ lên. Sau, liền ra bên ngoài.

      Kha Triết Nam nghênh đón, giọng : "Cái Giang Tâm Di đó ở bên kia!"

      Du Du cười lạnh: "Tớ biết! Chẳng lẽ tớ sợ ta sao?"

      "Ủng hộ cậu! Chỉ là nhớ giữ vững hình tượng, đánh nhau là được."

      Du Du cười mắng: "Khốn kiếp!"

      A Đức tới cười : "Đường tiểu thư, mời qua bên này!"

      Từ từ liền theo ngồi xuống trước gương. A Đức cúi người xuống, cười : "Tối nay tôi biến Đường tiểu thư thành người phụ nữ xinh đẹp nhất tại bữa tiệc!" Sau đó liền vẫy tay gọi nữ phụ tá tới đây : "Lucy, trang điểm cho Đường tiểu thư , làm theo phương án A tôi lúc nãy! Chú ý màu sắc của bọng mắt, biết ? Lát nữa tôi làm kiểm tóc."

      Nữ phụ tá tay chân rất nhanh nhẹn, rất nhanh trang điểm xong bộ mặt. Sau khi làm xong, Du Du nghe nữ phụ tá thở dài : "Đường tiểu thư, phương án A rất hợp với ! đẹp!"

      Trong gương, mỹ nhân cao quý thoát tục đẹp như đóa hoa hồng nở rộ. Nụ cười này, đủ để khiến tất cả ánh đèn đều có chút ảm đạm.

      Bởi vì tinh thần bị sa sút thời gian dài, Du Du cũng cực kỳ ít ra ngoài tham gia các buổi tiệc, cho nên cũng rất ít trang điểm tỉ mỉ dienndanlqd như vậy. Nhưng giờ phút này phát , vẫn như xưa, vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy.

      Sau lưng đột nhiên truyền đến hồi tiếng vỗ tay nhàng. Du Du vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Kha Triết Nam nhìn , hiểu ý cười.

      Du Du cười đứng lên, hỏi: "Quần áo của tớ đâu?"

      Kha Triết Nam nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, đưa tay chỉ bên cửa của căn phòng: "Ở đó, phụ tá Jim mới vừa đưa tới. Tớ vì cậu mà tỉ mỉ thiết kế bộ ‘Hi vọng’ có hai đấy!"
      Du Du hận thể lập tức ôm lấy : "Cám ơn, Tiểu Nam là tốt nhất!"
      Tôm Thỏ, ly sắc139 thích bài này.

    2. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      Tr có vẻ hài hước +_+

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 5: Tỉnh táo
      Editor: Cẩm Tú
      Từ chương này xưng hô của Du Du với Từ Thi Thi chuyển thành cậu - tớ thay cho chị - em nhé, mấy chương trước mình beta lại.

      Nếu đc nhiều thanks ngày mai có chương mới nhé mn

      Bên ngoài "Hoàng tước", dãy xe Porsche dừng lại.

      đầu xe, người đàn ông tóc húi cua thân hình vai u thịt bắp cao lớn với người đàn ông ngồi bên cạnh: "Bạch tiên sinh, đúng là tiểu thư."

      Người đàn ông gật đầu cái, hình dáng tuấn ở trong màn đêm có chút thần bí. trầm trầm : "Cái người mặt trắng thư sinh kia, chính là nhị thiếu của Kha gia phải ?"

      Người kia vội vàng trả lời: "Đúng đúng! Người kia chính là Kha Triết Nam, là nhà thiết kế quần áo và trang sức."

      ra là, nhị thiếu của Kha gia ở trong mắt Bạch Ngôn Sơ cũng chỉ là tên mặt trắng thư sinh mà thôi.

      Bạch Ngôn Sơ hạ lệnh: "TIễn Cường, cậu lái xe sang bên cửa sau . Tôi xuống xe."

      Tiễn Cường cau mày: "Ngài muốn vào bên trong? Tiểu thư chắc hẳn muốn gặp lại ngài."

      hiểu, Bạch Ngôn Sơ cần gì tự mình làm khổ mình như vậy? Cái đại tiểu thư Đường gia nổi danh kiêu kỳ đó, sớm qua sau khi ly hôn muốn gặp mặt lại !

      Bóng dáng cao lớn của Bạch Ngôn Sơ biến mất sau cánh cửa hình vòm hoa lệ.

      === ====== ====== ====== ====== ====== =====

      "Cheers!"

      Tiếng nhạc xập xình tứ phía, Du Du cụng ly cùng Từ Thi Thi, Kha Triết Nam cũng vì hai mà cao hứng hơn hẳn, cầm cốc nước ép cà chua lên cụng ly với bọn .

      Du Du gần như muốn hoan hô: "Chúc mừng tôi trở lại hàng ngũ độc thân! Vạn tuế!"

      Từ Thi Thi cười khúc khích : "Cậu vui mừng như vậy à?"

      Kha Triết Nam lại cách đầy ý vị sâu xa: "Gần đây chuyện ly hôn rất phổ biến! Cho nên, Du Du tớ ủng hộ cậu! Cậu rất thời thượng!"

      Du Du đặt ly rượu xuống, kéo tay của : "Đến đây! Theo tớ high lúc!" Sau đó kéo vào trong sàn nhảy.

      Ánh đèn trong sàn nhảy làm thần chí con người ta mê muội. Theo tiết tấu của nhạc, Du Du giãn nở tứ chi, nhảy nhót. Kha Triết Nam đứng bên cạnh , cùng nhảy.

      bên sàn nhảy, người đàn ông tầm 30 tuổi đứng đó. mặc áo t shirt màu trắng, quần jean màu xanh dương đậm, duy trì tư thế đứng gần như nhúc nhích, ánh mắt lại chăm chú nhìn cặp nam nữ nhiệt tình high.

      Bên kia, kỹ thuật nhảy quyến rũ của Du Du thu hút rất nhiều đàn ông vây lại xem. Trong đó có người đàn ông nước ngoài cao lớn, có vẻ rất hứng thú tới bên cạnh , cười mờ ám, còn khẽ huýt sáo tiếng.

      Du Du dĩ nhiên biết ý tứ của nụ cười này, giả bộ thấy, tiếp tục uốn éo thân thể của mình. Mà bên cạnh , Kha Triết Nam cũng bị người phụ nữ mặc quần áo bó sát màu đen chú ý tới.

      Người phụ nữ với khuôn mặt dày cộm phấn son nghiêng người sang, đưa lưng tới gần Kha Triết Nam, cái mông gần như dán vào cánh tay của , sau đó cũng ngừng điên cuồng uốn éo. Tự nhiên có người bên cạnh, Kha Triết Nam khỏi nhíu mày, theo bản năng lui về sau bước.

      Du Du nhìn thấy, liền tiến lên bước, dùng thân thể khẽ đẩy người phụ nữ đó ra, đứng ngay ngắn ngay bên cạnh Kha Triết Nam, ghé sát vào tai hỏi: "Đừng sợ!"

      Mặt Kha triết Nam đỏ lên, gật đầu cái.

      Tiết tấu nhạc càng ngày càng nhanh, làm cho máu con người sôi trào. Du Du nhắm mắt lại, hít thở sâu hơi, lắc lắc phần hông lóe sáng dưới ánh đèn cách nhiệt tình. Cái tên đàn ông ngoại quốc đó hình như muốn buông tha, cứ tiếp tục dính vào, rất nhanh chen được vào giữa hai người, đứng ở ngay trước mặt .

      Kha Triết Nam tinh tường thấy bàn tay của tên ngoại quốc kia đặt ở vai , bắt đầu từ từ trượt xuống dưới.

      "Sorry!" quát to tiếng, lập tức đưa tay đẩy bàn tay của tên kia ra, sau đó liền lấy tốc độ nhanh nhất kéo qua hàng người, bước ra khỏi sàn nhảy.

      Kha Triết Nam thấy ra khỏi vùng nguy hiểm, : "Nơi này là lắm cầm thú!"

      Du Du vỗ ngực cười than: "Yên tâm! Tớ dễ dàng bị ăn vậy đâu!"

      Hai người cùng nhau trở lại chỗ ngồi lại phát có thêm người. Xác thực mà , nhiều hơn người đàn ông.

      Khi thấy là ai máu chảy toàn thân Du Du trở nên hỗn loạn, thậm chí còn muốn quay đầu rời ! Nhưng nghĩ lại: Tại sao phải ? Chẳng lẽ mình sợ ta?

      Nhưng tại sao ta lại xuất ở chỗ này? Mới vừa rồi có nhận điện thoại của ta, ta liền hồn bất tán cũng tới đây?

      ly hôn rồi, ta còn muốn náo loạn cái gì nữa?

      Ánh mắt lạnh lùng của Bạch Ngôn Sơ cực nhanh quét qua người và Kha Triết Nam đứng bên cạnh, nhưng gì. Mà vẻ mặt Từ Thi Thi có chút lo lắng, cười cười: "Du Du, Ngôn Sơ vừa tới."

      Kha Triết Nam lên trước, ôn hoà : "Bạch tiên sinh cũng thấy hứng thú với nơi này sao? Chắc là nghĩ muốn câu em nào để thay đổi khẩu vị sao?"

      Bạch Ngôn Sơ lạnh lẽo liếc cái, nhàn nhạt cười : "Khí sắc của Kha thiếu gia xem ra tệ! Xem ra đúng là cần thường xuyên phải high, tránh cho thiếu hụt vận động mà khí huyết lại thông!"

      Du Du nghe ta ra những câu đầy châm chọc, liền cười lạnh : "Bạch tiên sinh, bên kia có con bé phương Tây ngực to mông lớn, rất thích hợp với ! Mời cho! Tránh cho đến lúc đó ngay cả cặn cũng còn."

      vừa dứt lời, bóng dáng xông ra kéo lại, để phản kháng kéo ép vào cây cột bên cạnh.

      Từ Thi Thi cùng Kha Triết Nam đều ngây dại.

      " làm gì đấy? Muốn giết người à?" Du Du ngẩng đầu hung hăng .

      Bạch Ngôn Sơ cúi đầu xuống trầm giọng : "Bên kia có tòa soạn báo, quan sát lâu rồi! Ngộ nhỡ ngày mai được đưa lên tiêu đề, cha nghĩ như thế nào?"

      Du Du cực kỳ tức giận: " cần động chút là lấy cha ra dọa tôi!"

      muốn sống thế nào là quyền tự do của , dựa vào cái gì mà lấy cha ra làm lá chắn để can thiệp tới cuộc sống của ?

      Giọng u lạnh lẽo kia vẫn tiếp tục vang lên bên tai : "Tôi là vì mặt mũi của ông cụ, mới tốt bụng nhắc nhở . Chúng ta vừa li hôn, khiêm tốn chút, cần phải gấp gáp ra ngoài uống rượu!"

      Du Du giận đến cả người đều muốn phát run, giọng cũng ngay lập tức thay đổi: "Bạch Ngôn Sơ, ít quản chuyện của tôi . Còn nữa, còn là người nhà của chúng tôi! Chuyện của cha tôi cũng cần bận tâm!"

      Thế nhưng lại coi như nghe thấy lời của ..., tiếp: " tại phải nghe tôi, từ nơi này thẳng ra cửa sau. Nơi đó có xe chờ sẵn, lên xe ngồi trước, tôi theo sau!"

      Du Du muốn lên tiếng phản đối, lại bị hai tay kéo qua, thắt lưng của bị mạnh mẽ siết chặt có chút đau, liền hung dữ trừng mắt tỏ vẻ tức giận.

      dám đánh ! hận thể đạp cước.

      Thế nhưng lại nhếch môi cười, giống như : Đấu với tôi? sợ chết sao?

      thành công chế ngự , liền g gắt gao dồn ép sát vào cây cột lạnh như băng. có cách nào nhúc nhích, thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại. Mặt của gần như chạm vào ngực , hơi thở nóng bỏng thần bí mang theo hương thơm của nước hoa xông tới, trong nháy mắt làm cho mê muội suy nghĩ rối loạn.

      "Nghe tôi, nếu tôi khiến cho càng đau!" Giọng vô tình của phát ra ở đỉnh đầu , bàn tay đặt ở thắt lưng , làm cho trong lòng khẽ run rẩy.

      Du Du biết rất , mặc dù thoạt nhìn phải rất vạm vỡ, nhưng những bắp thịt người lại hết sức cứng rắn tráng kiện, cái này là vì luyện Taekwondo thời gian dài. Cho nên , sức lực của chút nào, nếu muốn đánh giá, hai người đàn ồn trưởng thành cùng tiến lên cũng chỉ sợ phải đối thủ của .

      hít vào ngụm khí lạnh, hàm răng nghiến lại.

      Tốt! Tôi nhịn lần, họ Bạch!

      Thấy còn kháng cự, Bạch Ngôn Sơ hài lòng gật đầu cái, cười : "Ngoan! Trở về thôi!" Rồi nới lỏng tay ra.

      Du Du cắn môi, cúi đầu về hướng cửa sau.

      Bạch Ngôn Sơ nhìn bóng lưng của xa, lúc này mới chút hoang mang trở lại chỗ ngồi. Từ Thi Thi cùng Kha Triết Nam gì.

      Có lẽ bởi vì đột nhiên xuất , khiến khí trở nên quái dị.

      "Du Du đâu?" Kha Triết Nam rốt cuộc nhịn được hỏi.

      Bạch Ngôn Sơ trả lời, mà chỉ nhìn ly nước của cười hỏi: "Nước cà chua? Còn cần ?"

      Kha Triết Nam có chút nhịn được rồi, đấm lên bàn hỏi: "Tôi hỏi , Du Du đâu?"

      Từ Thi Thi vội vàng kéo lại: "Tiểu Nam, đừng như vậy! Có gì cứ bình tĩnh !"

      Ánh mắt lạnh lẽo của Bạch Ngôn Sơ lại lần nữa rơi vào người , chậm rãi : " về."

      "Tại sao lại đuổi ấy ? Tại sao lại muốn cản trở cuộc sống của ấy? ấy ly hôn!"

      Giọng điệu thâm trầm của Bạch Ngôn Sơ vang lên: "Tỉnh táo lại chút , Kha thiếu! Phóng viên của tòa soạn ở ngay bên kia, quan sát chòng chọc. Bạn tốt lại muốn ngày mai ấy được lên đầu đề tạp chí hay sao?"

      Từ Thi Thi thở dài. Lúc này, Bạch Ngôn Sơ mới nhìn : " yên tâm, tôi chuyện tối nay cho Đặng Tử Mộ biết." tiếp, "Cám ơn vừa rồi cho tôi biết chân tướng." Dứt lời liền đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, về phía cửa sau.

      Sau khi , Kha Triết Nam vội vàng hỏi Từ Thi Thi: "Chân tướng gì? gì với ?"

      Từ Thi Thi cúi đầu : "Ừ, ta hỏi tớ chuyện Du Du xuất tại bệnh viện hôm nay! ta. . . . . . ta cho là cậu ấy mang thai."

      Kha Triết Nam nghe xong, tức giận thoáng nhìn qua bên kia.

      === ====== ====== ========

      Tiễn Cường đứng sau xe, từ từ cúi đầu xoa xoa thắt lưng da của mình, cảm thấy đặc biệt phiền lòng nôn nóng.

      Tiễn Cường dám hé răng nửa lời. đương nhiên biết, Đại tiểu thư của Đường gia tính khí cao ngạo cũng hẳn là khó hầu hạ. Thế nhưng khi hợp, ấy phá hỏng bạn.

      nàng xinh đẹp này thể dịu dàng chút hay sao? Cũng khó trách Bạch Ngôn Sơ ly hôn với ta. Trong lòng cảm thán.

      bóng dáng từ bên kia tới, là Bạch Ngôn Sơ. Bạch Ngôn Sơ mở cửa ghế sau ra, ngồi xuống.

      thèm liếc lấy cái.

      Bạch Ngôn Sơ ra lệnh: " thôi! Đưa ấy về trước."

      Tiễn Cường hỏi: "Về núi?"

      Người giàu có ở Hương thành đa số nhà đều ở núi An Sơn. Mà Đường gia, cũng nằm ở phía nam của An Sơn.

      Bạch Ngôn Sơ : "Trở về Hồng viên !"

      Du Du lúc này mới ngẩng đầu nhìn .
      ly sắc thích bài này.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 6: Đại mỹ nhân

      Editor: Cẩm Tú – DĐLQĐ.

      Hồng viên là nơi ở của hai bọn họ trước khi ky hôn, cũng là nơi lần trước Du Du ngã chết. Sau khi ly hôn, Bạch Ngôn Sơ liền rời khỏi nơi này, chuyển đến ở trong căn hộ ở Thanh Hà.

      Nghe , Giang Tâm Di cũng ở đó.

      ra là để dễ dàng chăm sóc cho người tình? Khó trách! Vậy dứt khoát ở cùng chỗ thôi, cần gì tốn công tốn sức tìm chỗ khác làm gì? Du Du thầm cười khổ trong lòng.

      Tiễn Cường nghe vậy, đạp ga lái xe đến đó. Lúc này Du Du rốt cuộc hỏi: "Hôm nay sao lại gọi điện thoại cho tôi?"

      Bạch Ngôn Sơ lạnh nhạt : " có gì. Bởi vì muốn biết chuyện."

      cười lạnh: " cho rằng tôi có con của ?"

      Lúc ra những lời này chính cũng cảm thấy buồn cười.

      Ba tháng cuối cùng trước khi ly hôn, bọn họ chiến tranh lạnh, ngay cả cũng rất kiệm lời, làm sao có thể nhiệt tình vận động giường được?

      " tại liền nghĩ như vậy." Bạch Ngôn Sơ vẫn nhàn nhạt , vừa vừa quay đầu lại nhìn .

      Du Du là hận thể cho cước. có đứa con rơi đó, lại còn có thể trông chờ có con? Chẳng lẽ muốn toàn bộ phụ nữ thế giới này sinh con cho hay sao?

      nghĩ nghĩ lại, đầy chế giễu : " rất nhanh được làm cha, quên chúc mừng !" Lại còn cố ý chen thêm vào câu, "Đứa bé sau khi sinh, mang họ gì? Họ Bạch hay là họ Giang?"

      Bạch Ngôn Sơ trả lời, chỉ dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng về phía trước. Mà Tiễn Cường ngồi ở phía trước khẽ thở dài hơi.

      Hồi lâu, Bạch Ngôn Sơ mới chậm rãi : " cần quan tâm."

      Du Du cười lạnh: "Dĩ nhiên! Con của hai người khẳng định cần tôi quan tâm!"

      Bạch Ngôn Sơ lại lạnh lùng : "Về sau đừng nữa nhữn nơi như thế nữa."

      Giọng cứng rắn thể phản bác.

      Du Du cố gắng kìm chế ý định nổi đóa trước mặt , gì. Sống lại lần, muốn lãng phí nước bọt với . nhất định phải cho biết, sống rất tốt, tốt hơn cuộc sống ở bên trước kia.

      Xe vòng vòng, lái về phía Hồng viên. Lúc này, Du Du đột nhiên nghĩ tới cảnh tượng khiến cho người ta sợ hãi.

      Đó là cảnh tượng trượt chân rơi xuống cầu thang.

      ra đến bây giờ, vẫn hoài nghi đó là cơn ác mộng. Nhưng tất cả cho biết, đó phải là nằm mơ. đúng là sống lại lần nữa.

      Trong lúc bất chợt có chút bận tâm hỏi: "Đúng rồi, chuyện Thi Thi vào quán bar cho Tử Mộ biết chứ?"

      Bạch Ngôn Sơ ngắn gọn : "."

      ? Du Duthở ra hơi: "Coi như có lòng tốt."

      Bạch Ngôn Sơ lại hung hăng liếc cái: "Sau này làm chuyện xấu đừng kéo những người khác theo."

      Du Du phục: " quán bar uống rượu tính là chuyện xấu." xong lại phình môi ra.

      mím mím môi, gì, cuối cùng còn khe khẽ cười.

      Du Du lườm , tức giận hỏi: " cười cái gì?"

      biết chỉ có cười nhạo . Kể từ lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, liền ý thức được bọn họ là hai thế giới riêng biệt, con người cao ngạo đó vĩnh viễn nhìn vừa mắt với .

      Bởi vì chính là cố tình gây , điêu ngoa bốc đồng.

      giúp vén lại tóc mai bị rối sang hai bên, cười : "Cười tóc mai bị rối tung giống như người điên vậy."

      Du Du lập tức đẩy tay của ra: "Đừng chạm vào tôi!"

      Thế nhưng mặt lại đỏ lên.

      Tiễn Cường đột nhiên dừng xe lại, câu: "Tiểu thư, đến nơi rồi."

      Du Du : "Cám ơn." Sau đó liền cầm lấy túi xách mở cửa xuống xe.

      Sau khi xuống xe, quên câu với người đàn ông đó: "Tôi thay mặt Thi Thi cám ơn giúp ấy giữ bí mật."

      " cần khách khí. Ngủ ngon." Bạch Ngôn Sơ trầm trầm .

      === ====== ====== ====== =====

      Sáng sớm, Du Du nhận được điện thoại từ Tiểu Nam: "Có rảnh ? Hôm nay ra ngoài tớ dẫn cậu làm cái image desgine (hình mẫu thiết kế) mới nhất, như thế nào?"

      Du Du kéo màn cửa sổ ra : " lâu rồi chưa làm, muốn !"

      "Tớ có người bạn đối với mỹ nữ như cậu cảm thấy rất hứng thú, muốn gặp mặt cậu giúp cậu làm lần! Cậu ta rất được hoan nghên, bình thường xếp hàng cũng chưa chắc được! Ngôi sao lớn đều tìm cậu ta, như thế nào? thả lỏng chút chứ?"

      Du Du thể làm gì khác hơn là : "Được rồi!"

      Sau khi ăn sáng xong, Kha Triết Nam lái xe tới đón . Lên xe của , mới thần bí cười : " ra tối nay có nơi rất mode, muốn gọi cậu cùng."

      Du Du hỏi: "Ở nơi nào?"

      "Tầng ba trung tâm Kim Tọa! Nghe rất nhiều danh viện cùng với vài mỹ nữ ở trong làng giải trí cũng tới!"

      "Sao tớ chưa từng nghe qua?" Du Du khỏi cảm thán.

      Kha Triết Nam lái xe cười : "Rất nhiều tin tức cậu đều biết ! Tốt nhất cậu nên điều chỉnh lại tâm tình, quay đầu lại còn có rất nhiều chuyện vui chờ cậu đấy! Đúng rồi, có phải rất lâu rồi cậu tới công ty làm việc có phải ?"

      Nhắc tới công việc, Du Du khỏi có chút bi thương. ra vẫn tạm giữ chức phó phòng kế hoạch trong công ty, nhưng bởi vì là con của chủ tịch, mọi người tự nhiên để cho phải mệt nhọc, trở thành phú quý nhàn nhân. ra , tuyệt thích cuộc sống như thế, kẻ vô tích còn bị người ta thành bình hoa lớn. Nếu phải vì nể mặt cha , có lẽ mọi người sớm hất ra khỏi cửa rồi.

      muốn sống mà lãng phí thời gian như vậy, nhưng lại cách nào thuyết phục cha để cho mình đơn độc ra ngoài làm việc. học về chuyên nghề thiết kế quảng cáo, cho nên vẫn rất muốn tìm công ty làm việc. Nhưng là, cha muốn con bảo bối ra ngoài phải nhìn sắc mặt người khác mà làm việc, liền ép buộc làm việc trong công ty của ông.

      Du Du thở dài : "Triết Nam, ra tớ rất muốn tích góp tiền buôn bán, hoặc là mở cửa hàng gì đó. Tớ muốn ăn ngồi rỗi chiếm chức vụ ở công ty của cha thế kia."

      "Đồng ý đồng ý! Tớ tán thành! Quả cậu thể tiếp tục làm ký sinh trùng nữa, cha cậu cũng già, ông ấy thể nuôi cậu cả đời."

      Du Du nhíu mày: "Nhưng là, vài năm gần đây tớ tiêu hoang quá, tiết kiệm được bao nhiêu! Ai, cho nên, tớ muốn tìm việc."

      Sống lại lần nữa, cảm thấy chính mình rất muốn tự lập, ít nhất về mặt kinh tế phải dựa vào cha, như vậy mới để cho ông vì mình mà lo lắng.

      Cha là người thân quý của , muốn để cho ông phải đau lòng.

      Kha Triết Nam cười : "Từ từ , tớ giúp cậu lưu ý. Cậu có thể tìm công ty quảng cáo tốt chút, như vậy có thể kiếm được khá nhiều tiền! Hơn nữa, cậu lại có ô dù của cha cậu, sợ tìm được, chỉ sợ cậu muốn ."

      "Có ? Vậy cậu thay tớ hỏi thăm nhé!"

      === ====== ====== ====== =========

      Người bạn nhà thiết kế của Kha Triết Nam tên gọi A Đức, cũng là người đẹp trai. A Đức trước hết để cho Du Du chăm sóc làn da, sau đó giúp tạo hình.

      Ngồi ở bên trong phòng hóa trang, Mỹ Dung Sư ôn nhu giúp đắp mặt nạ. Du Du cầm tờ Fashion Magazine lật lật lại, rất nhanh cảm thấy mệt nhọc.

      Lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng của A Đức: "Hoan nghênh ! Giang tiểu thư!"

      Sau là giọng nữ mềm mại vang lên: "A Đức, lâu gặp! Tối nay tôi có khách, lại phải làm phiền rồi...!"

      A Đức nở nụ cười: " gì vậy? Đó là vinh hạnh của tôi!"

      Đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Thế nào tới chỗ nào cũng gặp con tiện nhân đó vậy!

      Tiện nhân Giang đó trắng ra cũng chỉ là tiểu minh tinh của đài truyền hình mà thôi, chỉ là đóng vai nữ phụ trong mấy bộ phim truyền hình cẩu huyết, lấy được giải"Tân binh sáng giá" mà thôi, trừ lần đó ra có gì đặc biệt hơn người!

      Nhất thời kích động, hận thể tháo cái mặt nạ ra.

      Nhưng sau khi nghĩ lại: Đường Du Du, sống lại lần chính là muốn để cho mày hiểu, mọi việc đều phải giữ bình tĩnh! Phải bình tĩnh!

      Hít sâu hơi, đổi sang tư thế thoải mái tiếp tục nằm.

      Bên kia truyền đến giọng của tiểu thư Mỹ Dung Sư: "Phòng này có người rồi! vào phòng khác !"

      Sau đó là giọng nhàng của Giang Tâm Di: "Cám ơn!"

      Du Du thầm tự nhủ: Hôm nay xem như là khóa học rèn luyện bình tĩnh ! Đường Du Du, cố gắng lên!

      20' trôi qua rất nhanh, Mỹ Dung Sư tiểu thư vào, giúp tháo mặt nạ, phủ lớp Cream ẩm ướt bảo vệ lên. Sau, liền ra bên ngoài.

      Kha Triết Nam nghênh đón, giọng : "Cái Giang Tâm Di đó ở bên kia!"

      Du Du cười lạnh: "Tớ biết! Chẳng lẽ tớ sợ ta sao?"

      "Ủng hộ cậu! Chỉ là nhớ giữ vững hình tượng, đánh nhau là được."

      Du Du cười mắng: "Khốn kiếp!"

      A Đức tới cười : "Đường tiểu thư, mời qua bên này!"

      Từ từ liền theo ngồi xuống trước gương. A Đức cúi người xuống, cười : "Tối nay tôi biến Đường tiểu thư thành người phụ nữ xinh đẹp nhất tại bữa tiệc!" Sau đó liền vẫy tay gọi nữ phụ tá tới đây : "Lucy, trang điểm cho Đường tiểu thư , làm theo phương án A tôi lúc nãy! Chú ý màu sắc của bọng mắt, biết ? Lát nữa tôi làm kiểm tóc."

      Nữ phụ tá tay chân rất nhanh nhẹn, rất nhanh trang điểm xong bộ mặt. Sau khi làm xong, Du Du nghe nữ phụ tá thở dài : "Đường tiểu thư, phương án A rất hợp với ! đẹp!"

      Trong gương, mỹ nhân cao quý thoát tục đẹp như đóa hoa hồng nở rộ. Nụ cười này, đủ để khiến tất cả ánh đèn đều có chút ảm đạm.

      Bởi vì tinh thần bị sa sút thời gian dài, Du Du cũng cực kỳ ít ra ngoài tham gia các buổi tiệc, cho nên cũng rất ít trang điểm tỉ mỉ như vậy. Nhưng giờ phút này phát , vẫn như xưa, vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy.

      Sau lưng đột nhiên truyền đến hồi tiếng vỗ tay nhàng. Du Du vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Kha Triết Nam nhìn , hiểu ý cười.

      Du Du cười đứng lên, hỏi: "Quần áo của tớ đâu?"

      Kha Triết Nam nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, đưa tay chỉ bên cửa của căn phòng: "Ở đó, phụ tá Jim mới vừa đưa tới. Tớ vì cậu mà tỉ mỉ thiết kế bộ ‘Hi vọng’ có hai đấy!"
      Du Du hận thể lập tức ôm lấy : "Cám ơn, Tiểu Nam là tốt nhất!"
      ly sắc thích bài này.

    5. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      Chương 7: Xuất chiêu
      Editor: Nam Cung Nguyệt
      Beta-er: Cẩm Tú
      Cả người Du Du đột nhiên cứng ngắc, giống như Lâm Đại Địch, thu về cánh tay giãn ra. Kha Triết Nam nháy mắt với , sau đó cười với người phụ nữ bên kia : "Giang tiểu thư, phụ tá Jim của tôi ở bên kia, trực tiếp tìm cậu ta lấy đồ là được."

      Giang Tâm Di trông thấy , khỏi có chút kinh ngạc: "A, đúng lúc như vậy, Kha nhị thiếu cũng ở đây?"

      Kha Triết Nam mặt biến sắc cười : "Lễ phục của chính là tôi thiết kế, tôi đương nhiên muốn tới rồi!"
      Du Du quay đầu lại. biết, khi quay đầu lại có động đất cấp mấy đây?

      Giang Tâm Di hổ là Tiểu Hoa Đán của đài truyền hình, nghe vậy đến gần bước, dùng ánh mắt đưa tình nhìn Kha Triết Nam dịu dàng : "Kha nhị thiếu là quá chu đáo! Váy của thiết kế tôi chắc chắn rất thích! Tôi có thể mặc váy mà thiết kế, rất vinh hạnh!"

      Kha Triết Nam cười : " mong đợi phim mới của !"

      Giang Tâm Di lại thẹn thùng cười tiếng: "Tôi chuẩn bị nghỉ phép! Tháng sau tôi chụp xong ảnh cho hai tạp chí rồi nghỉ ngơi, bởi vì thân thể của tôi được tốt!"

      "Hả? Thân thể khó chịu còn kiên trì làm việc! hiếm thấy! chăm chỉ!" Kha Triết Nam khẽ cười .

      Du Du đột nhiên quay đầu lại, cười : "Giang tiểu thư, có thai còn kiên trì chụp hình tạp chí, tôi rất bội phục!"

      Giang Tâm Di ngơ ngẩn, trong nháy mắt sắc mặt tái nhợt: "? cũng ở đây?"

      Kha Triết Nam tới bên cạnh Du Du, nhìn : "Gay go rồi, Giang tiểu thư sao mang thai, chiếc váy kia tương đối bó sát ở phần bụng, biết có ảnh hưởng tới thai nhi hay ? Đúng rồi, có mấy tháng rồi?"

      Sắc mặt Giang Tâm Di vừa hồng vừa trắng, cắn môi : "Hơn hai tháng."

      Kha Triết Nam cau mày : "Vậy phải bảo vệ tốt! Ba tháng đầu là giai đoạn nguy hiểm!"

      Du Du lại cố ý : "Giang tiểu thư là Hoa Đán của đài truyền hình, chưa tới phút giây cuối cùng sao lại buông tay việc đóng phim được!"

      Vài nhân viên xung quanh nghe được, cũng dám lên tiếng. Dù sao, ở trong ngành giải trí, chuyện mang thai sinh con ... Bình thường có thể công khai đều công khai, miễn cho bị người khác quá chú ý.

      Giang Tâm Di cắn môi, sắc mặt trắng bệch. ta xoa bụng của mình, nhíu mày, câu cũng được.

      Du Du tiếp tục cười lạnh: " nên ở nhà nghỉ ngơi, nên ra ngoài nhiều!"

      Giang Tâm Di bước đến gần , hung hăng : " ghen tỵ với tôi! mang thai đứa bé của ấy, nhưng tôi lại có đứa bé! chính là ghen tỵ! Nhưng có ích sao?"

      Lúc này, phía sau ta truyền tới thanh vui: "CeCe, phải là tôi bảo khiêm tốn chút sao?"

      Sau đó người phụ nữ đeo kính tới. ấy là người đại diện của Giang Tâm Di.

      Sắc mặt Giang Tâm Di đột biến, cắn môi xoay người lại. Du Du lui bước, đối diện với Kha Triết Nam : "Tiểu Nam, tớ muốn uống chút gì đó!"

      Kha Triết Nam cười : "Ừ, bên kia hình như có cà phê đá cùng trà chanh lạnh ."

      Du Du theo ra ngoài, Giang Tâm Di bị người đại diện giọng trách mắng.

      Du Du ra bên ngoài liền hỏi Kha Triết Nam: "Cậu còn giúp ta thiết kế lễ phục à?"

      thay rót cốc cà phê đá : "Có khách tìm tới nhất định phải làm! ta cũng là Tiểu Minh Tinh. Người đại diện cùng trợ lý của ta đều quen tớ, cho nên từ chối được."

      Đưa cốc cho , cười tiếng: "Yên tâm! Tớ vĩnh viễn ủng hộ cậu!" Lại hỏi, "Đứa bé của ta là của . . . . ."

      Du Du bưng chén lên nhàng uống hớp, : " Bạch Ngôn Sơ."

      Trong ánh mắt của Kha Triết Nam thoáng qua vẻ kinh ngạc, sau đó cúi đầu cười khổ: "Là như vậy sao." Sau đó lại vỗ vai của , dịu dàng , "Đừng đau lòng!"

      "Tớ nhận thua!" Du Du nắm tay, bình tĩnh .

      === ====== ====== ===

      Bóng đêm bao trùm, hơn chín giờ tối rồi. chiếc Porsche màu đen chạy đường cao tốc Thanh Hà.

      Tiễn Cường vừa lái xe vừa nhìn người phía sau báo cáo: "Bạch tiên sinh, tiểu thư vẫn ở trong phòng khách ra ngoài. vào hơn tiếng."

      Bạch Ngôn Sơ "Ừ" tiếng, gì.

      "Hình như Giang tiểu thư cũng ở đó." Tiễn Cường khó khăn , sau đó theo thói quen liếc vẻ mặt của người đàn ông kia qua kính chiếu hậu.

      Bạch Ngôn Sơ khẽ nhíu chân mày cái, : " có việc gì."

      Tiễn Cường thở dài : "Bạch tiên sinh, ngài mệt mỏi rồi. Về nhà nghỉ ngơi chút !"

      Chiếc xe vòng lại, vào đường hầm sáng rực.

      lúc này, điện thoại của Bạch Ngôn Sơ đột nhiên vang lên, vội vàng cầm lên nghe: "Tâm Di, có chuyện gì sao?"

      Bên kia là thanh yểu điệu của phụ nữ, làm cho người ta nổi lòng thương tiếc: "Ngôn Sơ, em có chút thoải mái, có thể tới đón em ?"

      Bạch Ngôn Sơ hỏi: "Trương tiểu thư đâu?"

      tới người đại diện của Trương Lệ Đình.

      "Em muốn về cùng ấy! Em muốn tới đón em." Bên kia bắt đầu nũng nịu.

      Bạch Ngôn Sơ biết, ta nhất định lại cãi nhau với người đại diện rồi.

      hạ lệnh: "Vòng lại, đón Giang tiểu thư!"

      Nhận được chỉ thị, Tiễn Cường gật đầu.

      Bạch Ngôn Sơ để tay ở đầu gối, ánh mắt lúc sáng lúc tối. Còn nhớ , khi Giang Tâm Di còn là thiếu nữ chất phác rất dịu dàng động lòng người. Nhưng kể từ vào con đường nghệ sĩ, tính tình trở nên rất nóng nảy.

      là mối tình đầu của , cũng thế. Bọn họ là đồng hương cũng cùng tuổi, đều là cùng cha mẹ đến Hương thành để kiếm sông. Từ lúc bọn họ mười lăm mười sáu tổi liền bắt đầu làm bạn tốt, mãi cho đến khi hai mươi tuổi mới chính thức nhau.

      lên đại học, nhưng bởi vì hoàn cảnh gia đình nên học đại học, mà thi đậu ban diễn viên của đài truyền hình, làm diễn viên. Bởi vì cạnh tranh kịch liệt, vẫn luôn đứng lên được.

      thay đổi của bắt đầu vào lúc đó. trở nên kiêu căng, cam lòng làm người bình thường, đây là điều mà muốn nhìn thấy. Sau đó, khi bình tĩnh suy nghĩ lại, đưa ra quyết định đường ai nấy .

      Sau khi Giang Tâm Di cùng chia tay, rất nhanh xảy ra xì căng đan với các thiếu gia nhiều tiền, hôm nay nghe theo thiếu gia nhà này ra ngoài uống rượu, ngày mai lại nghe theo thiếu gia nhà kia ra ngoài hóng gió.

      số việc, khi thay đổi cách nào quay lại được nữa. Giống như chuyện và Giang Tâm Di qua. Bây giờ hết sức lệ thuộc vào , luôn thể bỏ . Nhưng bây giờ có thể cho bao nhiêu đây?

      ra cũng biết.

      === ====== ====== ======

      Buổi trưa thứ bảy, Du Du trở lại Đường gia ăn cơm trưa. vừa vào cửa, mẹ kế Lâm Như Nguyệt liền nghênh đón cười : " Du Du, về rồi à?"

      Du Du chào hỏi ta: "Dì Nguyệt."

      Đối với người mẹ kế trẻ tuổi này, Du Du thích cũng chán ghét. Với lại, Lâm Như Nguyệt cũng là người phụ nữ thông minh, rất biết nhìn vẻ mặt mà chuyện tiến lùi đúng lúc, làm người khác chán ghét. Tuy cùng con của chồng chưa tới mức tình cảm như mẹ con, nhưng cũng sống yên ổn với nhau.

      Người có thể trèo vào gia đình Đại phú hào, có chút tài năng sao được?

      Đường Hạc Lễ xem báo ghế sofa ngẩng đầu lên nhìn con , cau mày : "Sắc mặt sao lại kém như thế?"

      "Cha. . . . . ." Du Du lập tức giang hai tay, lao vào lồng ngực cha, như tiểu miêu ở trong lòng ông cọ cọ.

      Cha mới là người thương nhất, điểm này cần hoài nghi.

      Đường Hạc Lễ thương sờ sờ cái ót của con bảo bối, thở dài : "Con hãy ở lại đây ! người ở bên kia, cũng biết ăn cái gì?"

      Lâm Như Nguyệt ở bên cười : "Tôi cũng cảm thấy như vậy. Như vậy Du Du có thể cả ngày ở bên cha của mình rồi!"

      Du Du lại bĩu môi: "Con chỉ muốn ở mình!" Liền ôm cổ cha của mình, dịu dàng , "Cha, con muốn sống tự lập! Cha chăm sóc con hơn hai mươi năm, con muốn để cho cha bận tâm vì con nữa!"

      Lúc này, Niên thúc lên : "Đúng thế, ở cạnh cha mẹ trưởng thành được. Lão gia, người cũng nên yên lòng!"

      Đường Hạc Lễ buông con ra, gật đầu cái: "Ta vì lo lắng nó! Ông xem, vất vả gả cho người ta lại ly hôn, để cho ta yên tâm. . . . . ."

      Lâm Như Nguyệt thở dài : "Ông xã, cái này cũng phải là lỗi của Du Du!"

      Du Du thấy đề tài bắt đầu nghiêm trọng, vội vàng chuyển sang chuyện khác: "Tốt lắm tốt lắm! Dì Nguyệt, Hải sâm hầm đậu đỏ làm xong chưa?"

      Lâm Như Nguyệt cười cười: "Dì lập tức đến phòng bếp coi ngay! Con chờ chút!" Sau đó liền ưu nhã bước vào phòng bếp.

      Đường Hạc Lễ như nghĩ tới cái gì, hỏi: "Đúng rồi, A Niên, A Sơ tại sao còn chưa đến?"

      Niên thúc trả lời: "Có lẽ là kẹt xe, cũng có lẽ do có chuyện gì đó nên mới đến muộn."

      Du Du hiểu: "Cha, làm sao cha còn mời Bạch Ngôn Sơ tới đây ăn cơm?"

      Tại sao ly hôn rồi mà vẫn coi như con trai?

      Đường Hạc Lễ dở khóc dở cười: "Ăn bữa cơm có sao đâu? Chủ nhật tụ họp phải rất bình thường sao? Con yên tâm, ta tuyệt đối càu nhàu chuyện của hai đứa con! Các con thích thế nào như thế đó, ta chỉ ăn cơm, ok?"

      "Lần sau đừng có gọi ta tới nữa, có được ạ?" Du Du lại bắt đầu cọ cọ vào trong ngực ông.

      Đường Hạc Lễ đẩy ra ra, bất đắc dĩ lắc đầu cái: " là càng ngày càng kỳ cục rồi!"

      Lâm Như Nguyệt dịu dàng tới, cười : "Có thể ăn cơm được rồi!" Lại hỏi, "Tại sao Ngôn Sơ còn chưa đến?"

      Trong giọng có chút kiên nhẫn.

      Niên thúc lặng lẽ nhìn , lắc đầu cái.

      Đường Hạc Lễ đứng lên : " cần chờ, chúng ta ăn trước!"

      Du Du hoan hô lên: "Con muốn ăn hải sâm!"

      lúc này, cửa mở ra. Niên thúc vội vàng kêu lên: "Bạch tiên sinh đến rồi!"
      ly sắc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :