1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng Trước Anh Thật Là Nham Hiểm - Tô Tô (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 29 : Trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích
      Edit: dohuyenrua
      Beta: linhlunglinh

      Xem như Hàn Tử Tây ở HC cũng là người nổi danh!

      vốn chỉ mới vào công ty đến nửa năm, từ nhân viên của bộ phận hạng mục có danh tiếng gì, vậy mà lại thành thư kí riêng của tổng giám đốc!

      Quan hệ của với người trong cùng bộ phận hạng mục cũng tệ lắm, bây giờ thấy, cũng là sau khi lá mặt lá trái khen hồi, lại ở trong toilet xấu sau lưng.

      "Biết mặt biết người nhưng biết lòng, những lời này, rất đúng!"

      Tiếng của người bình thường hay nhờ vả Hàn Tử Tây - Tần Sảng vang lên: "Bình thường thấy ấy nhiều lắm, cũng thích trang điểm, rất thành , ai biết ... Chậc, chậc, chậc, tôi rất muốn biết ấy dùng biện pháp gì mà có thể chiếm được vị trí đó!"

      "Làm sao?" Người tiếp là người hay vay tiền Hàn Tử Tây - Trương Lệ :" cũng muốn bắt chước theo sao?"

      " chết !" Tần Sảng khinh thường :" Tôi có thể sánh bằng người ta, vào công ty ba năm vẫn chỉ là nhân viên , cho người ta thời gian ba năm, chỉ sợ ngay cả vị trí phu nhân tổng giám đốc cũng có thể tới tay rồi ?"

      "Nhìn đau xót kìa!" Hàn Tử Tây quá quen thuộc giọng này:" phải có quan hệ rất tốt với ta sao, mau lót cửa sau , trợ lý Cố còn mình kìa!"

      "Tôi làm gì có quan hệ tốt với ta, đều là do quản lí Sở căn dặn, đem công việc giao hết cho ta."

      Sau đó, bọn họ còn cái gì đó, Hàn Tử Tây tiếp tục nghe, bởi vì di động vang lên.

      "Dạ, tổng giám đốc, tôi lập tức ra!"

      Hàn Tử Tây ra, thấy sắc mặt mấy người tốt, cũng cái gì, rửa tay rời .

      Có cái gì đâu, bọn họ nhiều chuyện, muốn cái gì, thích cái gì, là quyền của bọn họ!

      Cái này cũng phải là khó nghe nhất trong mấy ngày qua, phải sao?

      Vậy đại khái mục đích lần này của Sở Trạm Đông khác thường như vậy, là để biến thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích !

      ***

      vào phòng của tổng giám đốc, Hàn Tử Tây lại bất ngờ gặp được ...

      Âu Dương Lâm!

      Âu Dương Lâm mặc bộ quần áo màu đen lịch , ngồi ở ghế sô pha, khi nhìn thấy liền nhanh chóng đứng dậy : "Tiểu Tây..." Có lẽ cảm thấy mình xưng hô hợp lí, nhưng biểu cũng quá ràng, ngay lập tức liền sửa lại:" Sở phu nhân!"

      Trong nháy mắt Âu Dương Lâm thấy Hàn Tử Tây kia, con ngươi của liền để lộ ra ánh sáng, Sở Trạm Đông ngồi ở đối diện đều thu hết vào mắt, con ngươi đen tối sầm dấu vết.

      Sở Trạm Đông với Hàn Tử Tây: "Thư kí Hàn, gần đây công ty chúng ta hợp tác với tập đoàn Âu Dương trong hạng mục, tiếp tổng giám đốc Âu Dương cùng tham gia hội đấu thầu."

      "..." Hàn Tử Tây : " Dạ, tổng giám đốc."

      ***

      "Sở phu nhân, có ý kiến gì với tôi sao?" Sau khi hội nghị đấu thầu kết thúc, đường về, Âu Dương Lâm đột nhiên hỏi.

      " có!"

      có ý kiến, chỉ có phòng bị!

      "Phải ?" Âu Dương Lâm nghi ngờ nàng: "So với lúc ở phòng khám, thái độ của với tôi, cảm thấy giống đúng ?"

      "Tổng giám đốc Âu Dương, bây giờ là thời gian làm việc của tôi!" Hàn Tử Tây vẫn có thái độ giải quyết việc chung.

      Sở Trạm Đông muốn cùng , dụng ý trong đó cần đoán cũng biết!

      phải là muốn nhìn xem bọn họ có quan hệ bất chính hay sao!

      "A, như vậy, hết giờ làm, lạnh nhạt với tôi như vậy ?" Âu Dương Lâm giơ cổ tay lên nhìn: " Công ty của tan tầm lúc năm giờ rưỡi? Mười, chín, tám,... Ba, hai, !"

      Đếm tới , đưa tay đến trước mặt , cổ tay đeo đồng hồ, cười :" Bây giờ vừa đúng năm giờ rưỡi, hết giờ làm!"

      Hàn Tử Tây:"..."
      Hành TinhChris thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 30: Coi chừng...


      Edit: Lãnh Băng Hinh
      Beta: linhlunglinh

      "Tiểu Tây, tôi biết tôi gọi em như vậy là rất thất lễ..." Âu Dương Lâm : "Nhưng là tôi muốn trở thành bạn bè với em, mặc dù chúng ta biết nhau thời gian ngắn, nhưng tôi là cảm thấy mới quen thân! Em đừng hiểu lầm, tôi phải là ý tứ kia, tôi..."

      vừa vừa cười: "Tôi cũng biết nên như thế nào, dù như thế nào, đều là ở giấu đầu lòi đuôi, giữa nam nữ tồn tại tình hữu nghị thuần khiết, trước khi biết em, tôi cũng là tin, làm sao có thể chứ? Nhưng hãy tin tưởng tôi, tôi là muốn em trở thành bạn bè, đúng, chính xác mà là em ..."

      Ánh mắt của đột nhiên thay đổi, mang theo đơn: "Kỳ tôi có người em , tuổi cũng bằng em, chỉ là thời thơ ấu... Có lẽ em , em cùng em ấy lớn tuổi hơn nhiều, vì cái gì tôi tình cảm của tôi lại chấp nhất đối với em giống, đó là bởi vì..."

      Tay, đột nhiên Âu Dương Lâm vung, sờ lên nốt ruồi đỏ ở bên trái giữa lông mày của ...

      Hàn Tử Tây co người lại, động lui về phía sau.

      Tay Âu Dương Lâm lúng túng giữa trung, sửng sốt chớp mắt cái, thu hồi tay, : "Giữa lông mày em ấy, cũng giống như em, đều có nốt ruồi đỏ như vậy, chẳng qua là ở bên phải."

      "Âu Dương tiên sinh, tới phía trước cho tôi xuống là được rồi!"

      "Em tin tôi?" Vừa vặn gặp đèn đỏ, Âu Dương Lâm dừng xe, nhìn thẳng vào ánh mắt của , mang theo bi thương: "Em cũng giống Sở Trạm Đông, đều cho rằng tình cảm tôi đối với em là có mục đích khác sao?"

      "Tôi tin tưởng!" Hàn Tử Tây : "Bởi vì tôi biết mình có sức quyến rũ đến như vậy, sở dĩ thái độ thay đổi, bởi vì bất luận thế nào, tôi đều là phụ nữ có chồng!"

      "Em..." Âu Dương Lâm bật cười: "Đúng vậy, em là phụ nữ có chồng!"

      Âu Dương Lâm lại lái xe đến đầu đường phía trước, theo lời để Hàn Tử Tây xuống xe, Hàn Tử Tây khách sáo hàn huyên vài câu, hướng phía trạm xe buýt phía trước tới.

      Âu Dương gia, mặc dù bây giờ so ra kém với Sở gia ở thành phố B, nhưng cũng là nhà giàu nổi tiếng có hậu duệ quý tộc.

      Âu Dương gia mấy đời theo nghề thuốc, đến Âu Dương Bùi, mở ra công ty sản xuất dụng cụ chữa bệnh, năm đó phát triển tính sai, những năm về sau đều do Âu Dương Đức quản lý, giờ doanh nghiệp lâu đời nổi tiếng.

      Chỉ tiếc, có người thừa kế.

      Âu Dương Đức sinh được ba người con , sinh lần bệnh nặng, mất luôn khả năng sinh đẻ.

      Mặc dù ba người con đều gả cho những gia đình kém, nhưng là phải công ty nhà mình đến tay người khác họ...

      Mà Âu Dương Lâm cũng phải con trai , mà là con ngoài giá thú của Âu Dương Bùi .

      Đồng thời với thân phận con ngoài giá thú, làm cho Âu Dương Lâm ở Âu Dương gia rất lúng túng, địa vị ...

      So với thân phận của Hàn Tử Tây là con dâu nuôi từ bé, cũng khá hơn bao nhiêu!

      Những thứ này là thời điểm Hàn Tử Tây hoài nghi Âu Dương Lâm, điều tra có được kết quả, ngoại trừ những thứ này có quan hệ đến thân phận của Âu Dương Lâm, chỉ còn là cha mẹ qua đời từ lâu, ngoại trừ Từ Lộ, người thân của cũng chỉ còn lại có đám người thường xuyên xem thường ở Âu Dương gia.

      Hàn Tử Tây nghĩ ra, Âu Dương Lâm đến gần mình, đến cùng là có mục đích gì?

      Đúng vậy, đến gần!

      bao giờ tin cái lý do khoái thác kia của Âu Dương Lâm!

      Vô luận như thế nào nhớ lại, đều chưa từng nhớ được là mình làm sao có thể rời khỏi Mị Hoặc, và như thế nào lại ở ven đường đụng phải đây!

      tại lại đến lấy người em làm lý do từ chối!

      Nhiều trùng hợp như vậy, biết là trùng hợp hay lừa gạt!

      Trong mắt , thoạt nhìn rất dễ bị lừa gạt sao?

      Hàn Tử Tây chỉ là suy nghĩ, nên có chú ý tình hình giao thông!

      "Coi chừng..."

      tiếng thét kinh hãi vang lên ở phía sau lưng, Hàn Tử Tây còn có kịp phản ứng, cả người bị...
      Chris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 31: Làm phiền em đưa tôi trở về phòng.
      Edit: thuonglu
      Beta: linhlunglinh

      Cả người Hàn Tử Tây được bao trùm bởi loại hơi thở nam tính hề xa lại!

      cách tự nhiên, thấm vào ruột gan, rồi lại..

      Đại khái động tác vừa rồi vô cùng lớn, Hàn Tử Tây cảm giác đầu mình có chút mơ hồ, nhất là khi đối mặt với đôi mắt tựa như thanh tuyền kia.

      Bàn tay của đặt ở ngang hông của , nhiệt độ nóng rực, làm cho Hàn Tử Tây đột nhiên cả kinh, gấp rút đẩy ra.

      Lực đạo quá lớn khiến Âu Dương Lâm bị đẩy lui về phía sau hai bước mới đứng vững được, nhưng sắc mặt lại trắng bệt.

      "Có gì mạo phạm, kính xin Sở phu nhân tha thứ." Âu Dương Lâm .

      Cách đó xa có chiếc xe gắn máy dừng lại, chủ xe xuống xe xin lỗi liên tục, Hàn Tử Tây mới bừng tỉnh, vừa rồi chỉ lo nghĩ chuyện, cũng có chú ý rằng mình thiếu chút nữa bị xe gắn máy đụng phải.

      Người ta ra tay cứu giúp, lại lấy oán trả ơn, lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, cho rằng người ta là đồ háo sắc, chiếm tiện nghi của mình...

      Mặc dù hoài nghi mục đích của , nhưng lần này may mắn được người ta cứu thoát nạn, đây là thực cần bàn cãi nữa.

      "Âu Dương tiên sinh, ngượng ngùng!" Hàn Tử Tây : "Còn nữa cảm ơn ra tay cứu giúp."

      " có việc gì, bất quá tôi có chuyện mới nhờ Sở phu nhân..." Âu Dương Lâm lắc đầu: "Tôi..."

      Lời chưa dứt, thân hình của đột nhiên nhoáng cái, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, nhìn rất khó coi.

      dùng tay che ngực, bộ dạng lung lay muốn đổ, liệu có thể ngoảnh mặt làm ngơ sao?

      Hàn Tử Tây tiến lên đỡ lấy , thuận thế ngã vào trong ngực của , hơi thở yếu ớt : "Làm phiền em đưa tôi về nhà được ?"

      " có khỏe ?" Mới vừa rồi phải là còn rất tốt sao, thế nào trong nháy mắt, bộ dạng giống như muốn nắm mắt buông tay vậy?

      "Tôi..." Âu Dương Lâm chuyện rất tốn sức: "Trước kia tôi từng bị bệnh tim, hôm nay lại quên mang thuốc, nên phải nhanh về nhà mới được!"

      Chẳng lẽ là bởi vì vừa rồi thấy thiếu chút nữa bị xe đụng phải, nên bị dọa đến phát bệnh rồi?

      Nhìn xem cũng giống là giả bộ, lại mang theo xe, Hàn Tử Tây : " ở nơi nào?"

      ***

      Âu Dương gia!

      Âu Dương Lâm để cho Hàn Tử Tây vào từ cửa sau.

      Xuống xe, lại nhờ đưa trở về phòng.

      Âu Dương Lâm suy yếu giơ ngón tay chỉ về hướng: "Phòng của tôi ở đó!"

      Nơi chỉ là phía bắc, nơi đó chỉ có căn nhà.

      những cũ rách, mà lại còn ở góc khuất nhất.

      Ở trong nhận thức của Hàn Tử Tây, căn phòng như thế đều là cho...

      Ở góc bắc của Sở gia cũng có căn nhà, nhưng so với nơi này còn tốt hơn nhiều, bất quá đó là nơi dành cho người làm ở.

      Thân người của Âu Dương gia đệ nhất, thế nhưng lại ở nơi đây...

      Quả nhiên, địa vị của ở Âu Dương gia, còn bằng ở Sở gia, đúng là giống như trong tài liệu thu thập được.

      Đôi mi thanh tú của Hàn Tử Tây cau lại, nhưng cái gì cũng , nửa ôm lấy về phía trước.

      "Tôi có phải hay rất nặng?" Âu Dương Lâm áy náy ấp úng giọng hỏi: "Tôi cũng muốn phiền toái đến em, đúng là... hơn nữa có lẽ em tin nhưng tại ngoài em ra, có bất kỳ ai nguyện ý muốn giúp tôi, kể cả người giúp việc."

      Lúc những lời này, trong đáy mắt mang theo tự giễu.

      Lời này, Hàn Tử Tây tin!

      Bởi vì ở Sở gia cũng là giống như vậy.

      Người giúp việc đều là với lên cao giẫm thấp, càng đến Sở Bích Đình ban xuống lời thề độc, ta cùng Hàn Tử Tây bao giờ đội trời chung!

      sao, tôi có thể đỡ được!" Hàn Tử Tây thản nhiên .

      Hàn Tử Tây cao mét bảy, Âu Dương Lâm sai biệt lắm cao mét tám ba, hai người tướng mạo đều tầm thường, hình ảnh cùng nhau mà là quá mức duy mỹ.

      Những người ngang qua khỏi ngoái đầu lại nhìn nhiều hơn chút..
      Chris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 32 : Bị đội nón xanh cũng có phản ứng sao?

      Beta: Linhlunglinh

      Đinh ----

      Điện thoại di động truyền đến báo tin nhắn.

      Sở Trạm Đông họp, nghe thấy tiếng chuông, vội vàng mở ra.

      cho là kết quả điều tra của Cố Tử Mạch...

      Nhưng phủ kín màn ảnh toàn là hình ảnh, ánh mắt đỏ ngầu: Hàn Tử Tây, trò chơi bắt đầu rồi, hi vọng vẫn có thể giữ được mạng để tiếp tục chơi với tôi.

      ***

      Cơ Ngô Lê nhìn điện thoại di động có có bất kỳ phản ứng nào mà buồn bực: "Làm sao có thể, theo tính tình của , bị đội nón xanh, thể nào có chút xíu phản ứng được?"

      Mới vừa rồi ngồi xe là Cơ Ngô Lê, cùng Úc Hoan Nhan vội tới Âu Dương gia, tặng đồ cho Âu Dương Thu, vừa đúng lúc nhìn thấy Hàn Tử Tây đỡ Âu Dương Lâm, dáng vẻ dường như rất thân mật, lập tức liền giận kềm được.

      Sở Trạm Đông là em tốt của , Hàn Tử Tây lại dám trắng trợn đội nón xanh cho Sở Trạm Đông, khiến thể chịu đựng được, vì vậy lập tức chụp hình rồi gửi qua cho Sở Trạm Đông.

      " cái gì?" Úc Hoan Nhan nghiêng đầu, cố gắng nhìn điện thoại di động mà Cơ Ngô Lê nhìn nhìn chằm chằm hề chớp mắt.

      "Nhìn cái gì vậy!" Cơ Ngô Lê chút nào thương hương tiếc ngọc đẩy đầu ra: "Rời nhi viện cũng nhiều năm như vậy, thế nào còn có nổi chút quy củ nào, ra ngoài chớ em là người Cơ gia, em biết xấu hổ, nhưng đây có!"

      "Hừ, người nào nhìn?" Úc Hoan Nhan bĩu môi: "Bất quá em chỉ xem chút mấy giờ rồi, khẩn trương cái gì, phải là..."

      Cánh môi mềm đỏ mọng cong lên, lộ vẻ khinh bỉ hết cỡ: "Ban ngày ban mặt lại ... ha ha ha!"

      "Ha ha cái cục than bùn!" Cơ Ngô Lê chỉ tay hướng về phía : "Úc Hoan Nhan, Lão Tử cảnh cáo em, an phận chút cho Lão Tử, nếu Lão Tử đập chết em có tin hay !"

      Nha đầu chết tiệt kia, dám coi là tài xế mà sai sử, trong nhà có nhiều tài xế như vậy, vậy mà cũng phải để lái cho bằng được.

      Đáng hận hơn chính là, cha mẹ ăn cây táo rào cây sung kia của , nha đầu chết tiệt này gì cũng coi như thánh chỉ, mỗi lần phản kháng là lại khóa tài khoản của .

      Làm vậy đơn giản chính là muốn tánh mạng của có được hay , có tiền còn tán thế nào, thế nào lên mặt a!

      " đập !" Úc Hoan Nhan sợ chết cứng cổ nghênh đón: "Ai u là sợ a, cầu xin đập chết em !"

      "Đáng chết!" Cơ Ngô Lê rất muốn vặn gãy cổ của : "Em chờ đó cho Lão Tử, ngày đó em có muốn khóc cũng khóc được!"

      " phải là chờ trở thành người lãnh đạo Cơ thị, liền đem em đuổi ra khỏi Cơ gia sao!" Úc Hoan Nhan xem thường nhún vai: "Tùy thời xin đợi Cơ thiếu đại giá, bất quá..."

      cà nhắc giống như vợ , thay sửa sang lại cổ áo, lại vỗ vỗ lên áo sơ mi màu hồng, căn bản cũng tồn tại bụi bậm, nàng cười đắc sắt lại giảo hoạt: "Trước đó, còn phải nhìn sắc mặt của em!"

      "Em …:” Cơ Ngô Lê hé ra gương mặt đẹp trai vặn vẹo dữ tợn, đem tên của cơ hồ nhai bể: "Úc! Hoan! Nhan!"

      Úc Hoan Nhan cười cười tự đắc, lại còn chút hình tượng đứng làm động tác ngoáy lỗ tai: "Em biết tên của em nghe uyển chuyển cảm động, nhưng là có thể hay mời giọng chút, người ta xấu hổ!"

      "A..." Cơ Ngô Lê giận dữ cười, : "Có ý tứ! Nhìn dáng vẻ của em, đúng tự là đem mình làm gốc cây tỏi? Ha hả mặt mũi của em! Họ Úc, nếu phải là bởi vì mẹ em, ông già bà già ăn no rảnh rỗi nên mới trông nom chết sống của em..."

      " gì?" Úc Hoan Nhan đổi sắc mặt: "Các người biết cha mẹ em là ai?"

      Những năm này, vẫn luôn ở đó để điều tra thân thế của mình, chỉ tiếc chút đầu mối cũng có, mà mới vừa , bọn họ là bởi vì mẹ mới có thể...

      "..." Nguy rồi, lại lỡ miệng ra rồi!

      Cơ Ngô Lê sốt ruột, phía trước lại đột nhiên chạy tới đám người, gấp gáp bận rộn, kỳ quái hơn chính là, phải Sở lão phu nhân mất tích hai tháng cũng ở trong đó sao.

      Trở về từ lúc nào? Tại sao vừa trở về lập tức tới Âu Dương gia?
      Chris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: Bắt kẻ thông dâm.

      Editor: Ice Queen

      Beta: linhlunglinh

      Xác thực là phát sinh đại , thời điểm Cơ Ngô Lê chứng kiến màn kia cứ cho là mắt mình bị mù rồi!

      Quần áo người Âu Dương Lâm thoát hết chỉ còn lại cái quần đùi, cùng với Hàn Tử Tây quần áo chỉnh tề lộ ra nửa, đám người đến đây mà hai người kia giống như nhìn thấy bọn họ, vẫn còn khí thế hừng hực triền miên ở giường.

      Quả nhiên là hai cẩu nam nữ này ăn gan hùm mật gấu!

      Đây chính là ban ngày, hai người này tính tình táo bạo !

      "Âu Dương Lâm" Âu Dương lão phu nhân Vân Uyển Nghi cơ hồ giống như bệnh tâm thần, tức giận gầm thét lên.

      Người này như thế nào làm lại ở cùng chỗ với tiểu ăn mày này?

      Hàn Tử Tây là cháu dâu của Chung Huyên, mặc kệ Âu Dương Lâm này phải là cháu ruột của mình, nhưng bà cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ khi đối mặt với Chung Huyên!

      Hai người ở giường giống như là mới lấy lại được tinh thần, chỉ trong phút chốc dừng động tác lại, cả hai chuyển con mắt nhìn sang nơi phát ra thanh.

      Khi thấy ở cửa đứng đám rất nhiều người, lúc này hai người mới tách nhau ra.

      Tình huống mặc dù rất hoảng loạn nhưng Âu Dương Lâm vẫn hết sức cẩn thận đắp chăn cho Hàn Tử Tây, vỗ vỗ vai trấn an: "Đừng sợ, hết thảy ."

      Hàn Tử Tây cũng thập phần nhu thuận gật gật đầu, để mắt mình đối diện với mắt , cứ như vậy hoàn toàn tin tưởng , giọng đáp: "Ừ"

      Thấy vậy Cơ Ngô Lê là muốn chửi bậy!

      gặp qua nhiều người to gan rồi nhưng chưa từng gặp qua ai to gan đến như vậy cả!

      Đừng làm ràng như vậy có được ?

      Đây là ở trước mặt mọi người bắt kẻ thông dâm đấy, cũng phải là nhàn rỗi có việc gì làm mà kéo nhau xem ngươi trình diễn kịch tình cẩu huyết này đâu!

      Sở Trạm Đông là người như thế nào, căn bản là người có thù tất báo đó!

      Hai người này làm cho mất mặt như vậy, cơ hồ có thể đoán được, tương lai lâu sau hai người này có bộ dáng hung tàn nhất, đó là đầu và thân ở hai nơi!

      Trấn an tốt Hàn Tử Tây, Âu Dương Lâm mới mặc vội quần áo vào rồi xuống giường, "phịch" tiếng quỳ gối xuống trước mặt hai vị lão phu nhân.

      "Bà nội, Sở lão phu nhân, chuyện này liên quan đến Tiểu Tây, tất cả là lỗi của con, là con kiềm chế được tình cảm của mình, con cầu xin mọi người nên trách tội Tiểu Tây, tất cả hậu quả con nguyện ý mình gánh chịu!"

      Lời này căn bản chính là giấu đầu lòi đuôi.

      màn vừa rồi ràng là hai bên tình nguyện!

      "Vô liêm sĩ!"Vân Uyển Nghi giơ tay lên cho cái tát: "Ai cho ngươi lá gan lớn như vậy?"

      "Bà nội..." Âu Dương Lâm dập đầu dưới chân Vân Uyển Nghi: "Cháu biết sai rồi, chuyện này là do cháu kiềm lòng được a!"

      "Câm miệng..." Vân Uyển Nghi rống giận tiếng: "Đừng gọi ta là bà nội, ta nhận nổi! Bị coi thường có phải di truyền hay , nhà các người, từ Kim Như Yến cho đến ngươi, còn phải bỉ ổi sao?"

      Kim Như Yến chính là tình nhân của Âu Dương lão thái gia, là bà nội ruột của Âu Dương Lâm!

      Chuyện cũ cùng chuyện mới này làm cho Vân Uyển Nghi hận thể lập tức giết chết Âu Dương Lâm!

      Năm đó có rất nhiều người cực kỳ hâm mộ cùng ghen tỵ với vợ chồng bọn họ, lại nghĩ rằng...

      Âu Dương Lâm là điểm nhơ duy nhất mà cả đời này bà thể nào buông xuống được, mà bây giờ cũng là bởi vì lại lôi quan hệ của bà cùng Chung Huyên phải chịu liên lụy, bà sao có thể hận được!

      Nhìn lại Chung Huyên, giận đến cả người run rẩy, sắc mặt tái nhợt, bộ dạng giống như là bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng làm cho bà lại càng tức.

      "Người đâu, đem bắt nhốt vào mật thất dưới đất cho ta!"

      " muốn!" Hàn Tử Tây ở giường nãy giờ có lên tiếng bỗng nhiên lảo đảo chạy xuống giường, cũng chạy đến bên này quỳ xuống: "Âu Dương lão phu nhân, cầu xin người đừng làm vậy! Là do con quyến rũ A Lâm, đều tại con làm sai, con cầu xin người đừng trách A Lâm, con cầu xin người, van xin người!"

      A Lâm, A Lâm!

      Gọi thân mật như vậy, Cơ Ngô Lê nghiến răng nghiến lợi, lấy điện thoại di động ra ghi lại màn này!

      Úc Hoan Nhan thấy vậy bước đến bên lỗ tai : " làm cái gì vậy?"

      Cơ Ngô Lê nhìn : "Cái đồ đê tiện biết xấu hổ này, tôi muốn làm cho ta chết có chỗ chôn!"

      " khỏi nhàm chán quá , ta có thù oán gì với à?"

      " ta khi dễ em tốt của , em xem có thù oán gì hay ?"
      Hale205Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :