1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em thật nóng tính!! - Đồng Hoan [Tuyển Editor]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      @Haruka234 tối nay đăng bài còn đc k? :06(1)::06(1)::06(1)::06(1):

    2. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Đăng nàng. Đừng chậm trễ nữa nhá

    3. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên
      Chương 5.1



      Ban đầu thầm nghĩ chỉ muốn lướt qua cánh môi thơm của , nhưng khi vừa chạm vào mềm mại cùng ngọt ngào, khiến mê muội quên mất ý nghĩ ban đầu, mà chuyển thành thế tấn công cướp đoạt.

      cách nào dùng lực chống đỡ, chỉ cảm thấy trong đầu mảng trống rỗng, dưỡng khí dường như sắp bị hút sạch, nhưng biết bây giờ nên làm gì.

      Cổ Hách Minh ngừng cố sức hôn sâu, mãi cho đến khi kêu đau, mới ý thức được chính mình công phá cánh môi cách mất kiểm soát, mà vội vàng buông ra.

      “ Hô….” Vừa được buông ra, Thiệu Cảnh Tinh vội vã tham lam hút hơi lớn, gấp gáp vỗ vỗ bộ ngực phập phồng, mềm mại thở hổn hển.

      Ánh mắt sâu xa khóa chặt gương mặt e thẹn ửng đỏ đằng kia, hai cánh môi bị hôn đến sưng đỏ, giờ khắc này tản phát ra thanh thuần, dáng dấp rất mê người.

      …. Vì sao lại hôn tôi?” mềm mại dò xét hỏi . vất vả mới quên được chuyện của nụ hôn đầu, giờ lại tới lần thứ hai, nghi vấn lần nữa bị khơi nguồn, đầu của nghĩ ra.

      Vấn đề của hỏi đến , Cổ Hách Minh trong lòng chợt ngẩn ra, trong chốc lát biết trả lời như thế nào.

      Ngay cả cũng hiểu được vì sao “ lại” làm ra chuyện như vầy. Lần đầu tiên ah có thể giải thích là vì kích động, còn lần này sao?

      tự cảnh cáo chính mình, môi lại thắng thế, ấy vậy mà vẫn còn muốn có thể đem cái đương kia “ Chấn chỉnh đến còn chút sức lực nào”. Bài học lần trước làm cho đủ khó quên rồi, lần này sao lại kìm lòng được mà hôn !?

      , đúng! Nếu như chỉ là muốn khiến còn chút sức lực nào, vậy phản ứng tại giữa háng của nên giải thích thế nào? Cổ Hách Minh sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

      làm sao vậy?” Thiệu Cảnh Tinh nhìn khó hiểu. Câu hỏi của rất thâm thúy sao? Nếu sao mặt lại có bộ dáng khổ sở như vậy?

      có gì.” quay mặt , trốn tránh ánh nhìn của , cũng trốn tránh đáp án thực tế rất kỳ dị trong lòng.

      “ Vậy trả lời tôi , vì sao lại hôn tôi?” Nếu có được đáp án chính xác, chỉ sợ đem nay đầu lại nổ tung mất.

      Vì sao? nghĩ, chỉ có loại giải thích -----------

      “ Bởi vì trúng tà rồi!” bỏ lại câu, cũng quay đầu liền rời .

      Nhưng là, bước chân của rất gấp gáp, bộ dáng giống như chạy trối chết.

      ---------------Ta là đường phân tuyến ‘trúng tà rồi!!!’------------------------------------------


      Trời mưa, mưa rơi đứt quãng, tuy là lớn, nhưng cũng đủ làm cho khí trời chuyển lạnh.

      Kết thúc bữa cơm tối, Cổ Hách Minh lái xe về nhà.

      Suốt dọc đường , ngón tay đặt vô-lăng cứ gõ nhịp theo tiết tấu bài hát phát bên trong xe, cho thấy tâm hình rất vui vẻ.

      Hôm nay mời cơm là vị khách hàng quen dẫn đến giới thiệu với hai người bạn, đồng thời xin thiết kế cho các ấy bộ trang sức, chất liệu chủ yếu theo thứ tự là dùng làm thành bộ trang sức kết hôn, còn lại cùng với hổ phách dùng để chúc thọ các trưởng bối.

      Thiết kế của coi trọng đặc tính riêng, tính nguyên bản, cảm giác, vận dụng phương pháp khéo léo, nên các tác phẩm thiết kế khi hoàn thành luôn được rất nhiều người tán thưởng, bởi vậy, những người trong nghề biết thưởng thức giới hạn phương hướng thiết kế của , chỉ cần với mục đích chính của thiết kế.

      Bởi vì là người quen giới thiệu, nên đối với nguyên tắc làm việc và giá cả của các đều được biết đến và có tâm lý chuẩn bị, bởi vậy lúc bàn bạc cũng tương đối thoải mái, đối phương cũng rất tôn trọng tính chuyên nghiệp của , lại cho thời gian hoàn thành cũng dư dả, mà tiền đặt cọc thôi cũng có hơn trăm vạn được ghi vào doanh thu.

      Chuyện làm ăn suôn sẻ như thế, đương nhiên cảm thấy cự kỳ vui vẻ.

      Đèn đỏ ở đầu đường chợt bật sáng khiến Cổ Hách Minh nhanh chóng đạp phanh thắng lại. Rẽ hai con đường nữa là về đến nhà, bắt đầu dáo dác nhìn xung quanh xem có nơi nào còn chỗ đậu xe.

      Vào thời khắc ánh mắt nhìn xung quanh tìm kiếm, bóng dáng nhắn ở góc đường thu hút chú ý của .

      Những hạt mưa phùn bay tán loạn trong khí, mọi người đều bung dù che mưa, mà dáng vẻ của người kia đối với mưa giống như chưa tỉnh ngủ, làm tự chủ mà chau mày.

      “ Cái nàng ngớ ngẩn kia lại làm chuyện gì ngu ngốc rồi!” mắng, nhận ra đó chính là bóng dáng khiến ảnh cả tối hôm qua ngủ được ngon giấc, đây là lần đầu tiên cuộc sống của bị quấy nhiễu bởi .

      Đèn xanh nhanh chóng thay thế đèn đỏ, hai tay Cổ Hách Minh dường như hiểu suy nghĩ của bản thân mà xoay tay lái cái nhanh, lái chiếc xe đến bên cạnh Thiệu Cảnh Tinh.

    4. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Tin tin------ hai tiếng kèn xe kêu gọi chú ý của , làm cho dừng lại.

      Đập vào mắt chính là gương mặt tái nhợt đầy hoảng loạn của , dường như là có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, làm khỏi có chút thắt lại.

      làm gì thế? thấy trời mưa sao?” mở cửa sổ xe cạnh ghế phụ, thân thể hướng ra ngoài rống to.

      Ngu ngốc! ăn mặc lại phong phanh như vậy, cả người ướt đẫm, bị cảm mới là lạ.

      Xem ra, đầu của nàng ngốc đến nỗi ngay cả hành vi cũng giống người bình thường.

      Thiệu Cảnh Tinh hốt hoảng, thẳng đến khi nghe tiếng hô của , mới đột nhiên hoàn hồn, nhận ra .

      “ Đô đô chạy mất, thấy đâu nữa!” vừa lên tiếng, trong mũi bắt đầu nổi lên trận chua sót, nước mắt lập tức đọng khắp vành mắt.

      Đều tại tốt, sáng sớm ra ngoài, buổi chiều nghiệm thu trang phục xong, lại cùng đám thợ thảo luận đề tài đến tối mới kết thúc, quên mất đô đô cần phải ra ngoài mới chịu đại tiểu tiện, cho nên vừa nhìn thấy mở cửa, nó liền vội chạy xuống lầu, lại trùng hợp có gia đình mở cửa cổng … đợi đên khi xuống tới lầu, đô đô chẳng biết chạy đến nơi nào!

      tìm khắp các ngõ , dọc đường vừa vừa gọi, chạy đến thục mạng, nhưng vẫn là tìm được.

      Hóa ra là muốn tìm con chó ngu ngốc kia!

      “ Dầm mưa như vậy, cho dù tìm được chó, mạng của cũng mất nửa!”

      phát bản thân ra những lời quan tâm , còn lấy từ ghế sau cây dù đưa cho . “ Che ! từ từ mà tìm, tôi đây.”

      Đô đô cái gì, liên quan đến , cho nàng cây dù là lương thiện lắm rồi…

      Cố gắng quên đôi mắt đau thương, vẻ mặt bất lực của , đóng cửa sổ xe, chậm rãi quyết định rời nhanh.

      Thiệu Cảnh Tinh ngẩn người, mở dù ra.

      Còn tưởng rằng giúp , nghĩ tới chỉ đưa cho cây dù!

      Ô…. Dùng mu bàn tay lau giọt nước mắt gương mặt, kéo những bước chân mệt mỏi tiếp tục tìm kiếm.

      Trong xe, Cổ Hách Minh tự chủ được vẫn liếc nhìn về phía gương chiếu hậu.

      Nhìn bóng dáng bé và yếu ớt của , loại cảm xúc đặc biệt ngừng dấy lên từng đợt sóng rung động trong lòng .

      Lẽ nào cứ vậy mà mặc kệ sao? thanh trách cứ từ đáy lòng khiến nhíu mày.

      Quái, chó của bị lạc đường đâu có liên hệ gì với , lương tâm bất an vì cái gì?

      quan tâm nữa, a!! cùng bất quá chỉ là quan hệ hàng xóm gặp nhau được vài lần….. đừng … nhìn nữa..., lái xe thôi!

      Nhưng, khi nhấn bàn đạp , tốc độ nhấn bàn phanh của lại nhanh hơn giây, do dự.

      quan tâm , hình như có chút tàn nhẫn…

      Tuy rằng tính khí có chút tốt, nhưng cũng phải “ hạng xảo trá” máu mắt…. Trải qua hồi đấu tranh nội tâm, cũng có cách nào mặc kệ được.

      Aiiiiii! Xem như ăn no rãnh rồi, làm việc thiện, hòa thuận với láng giềng vậy… Cổ Hách Minh trong lòng tìm nhiều cái cớ bao biện cho mình, muốn thừa nhận chính mình nỡ nhìn dáng vẻ nước mắt lã chã của .

      đảo tay lái, hướng đến Thiệu Cảnh Tinh nhấn kèn.

      “ Này! Lên đây, tôi giúp tìm.” rướn người mở cửa xe giúp , vẫy vẫy tay giục.

      Đôi mắt ướt lệ của Thiệu Cảnh Tinh nhất thời sáng ngời, lộ ra dáng vẻ tươi cười đầy cảm kích, vội vã lên xe.

      “ Là cái con Maltese trắng đó có phải ?” mở miệng hướng về phía xác nhận, vừa quay đầu lại nhìn thấy toàn thân ẩm ướt, liền vô ý thức quay lưng cầm lấy chiếc áo jacket phía sau đưa chô . “ Mặc vào !”


      * Đây là cái con Maltese trắng ạ! ^^

      [​IMG]


      gật đầu trả lời, mặc lên chiếc áo jacket có mùi của , bởi vì đây là lần đầu tiên có động tác quan tâm đến mình, làm cảm thấy có chút rung động.

      “ Chúng ta dừng xe lại tìm , nhìn như vầy thấy lắm.”

      Thiệu Cảnh Tinh chăm chú nhìn bên ngoài cửa xe, đúng là mặc dù xe tốc độ nhanh hơn bộ, nhưng tầm nhìn ra bên ngoài cũng rất hạn chế.

      “ Được rồi.” Cổ Hách Minh rất nhanh tìm được chỗ đậu xe, hai người xuống xe tìm kiếm.

      “ Đô Đô----------” vừa bước xuống xe, trong lòng nóng như lửa đốt liền lớn tiếng gọi, bước từng bước hướng xuống đường, hướng đến công viên phía trước mà chạy.

      khóa xe, lập tức bước nhanh lên phía trước .

      cầm dù , chúng ta chia nhau ra tìm.” Cổ Hách Minh đưa dù cho , rồi quay về hướng khác tìm kiếm.

      “ Đô Đô-------- ” Cổ Hách Minh hô to, cảm thấy có chút quen.

      Sách! cái tên ngu ngốc!

      Khoảng chừng 10’ sau, hai người gặp lại nhau ở nơi họ phân công, vẫn như cũ tìm được.

      Nhìn về phía cũng có tin tức tốt, tuyệt vọng nhịn được ngồi xổm nguồi xuống, che mặt khóc rống.

      "Làm sao bây giờ? Tìm được đô đô, ô..."


      Cổ Hách Minh liếc nhìn dáng vẻ co lại nhúm của , đầu khỏi có chút đau.

      Cuộc đời thứ khiến chịu nổi nhất chính là thấy phụ nữ khóc!

      “ Này, đừng khóc nữa!” biết phải an ủi người ta như thế nào, có chút khó xử nhấc chân đụng đụng .

      “ Tìm lâu như vậy cũng tìm được . . . đường xe nhiều như vậy, nó chạy lung tung rất nguy hiểm a . . . Nếu như bị người ta bắt mất, hoặc là biến thành chó lang thang, nó rất đói …. Oa… ô…” xong câu cuối cùng, càng nghĩ càng thấy đáng sợ, khỏi vì lo lắng mà khóc lớn.

      bị tiếng khóc bỗng nhiên lớn hơn của lại càng hoảng sợ hơn.

      Trời ạ! Khóc thê thảm như thế, người biết còn tưởng rằng bắt nạt mất!

      Nhìn chăm chú lúc lâu, đôi vai run run, thân hình nhắn mong manh của bất tri bất giác lay động trái tim , cũng tác động đến bước chân của .

      “ Được rồi, đừng khóc, bây giờ phải lúc để khóc, trong lúc này chúng ta mau nhanh nhanh tìm nó, càng để lâu càng khó tìm hơn.” ngồi xổm xuống bên cạnh , ôm , giọng .

      Ngữ điệu ôn nhu hiếm lạ của làm kinh ngạc ngẩng đầu, ngưng mắt nhìn con ngươi tràn ngập ân cần của , tia xúc cảm lại lần nữa rót vào trái tim .

      “ Được, chúng ta lại tìm.” Mặc dù giọt nước mắt nóng hổi, kiềm chế được, lần nữa rơi xuống, nhưng trở nên phấn chấn hơn.

      Nở nụ cười động viên , thấy còn khóc đến nước mắt thi nhau tuông rơi nữa, tâm tình Cổ Hách Minh cũng bỗng dưng trở nên nhõm hơn.

      “ Đô Đô------” vội vã lau lau nước mắt, lập tức đứng dậy hô to.

      Mà lần này, bọn họ ngay lập tức nghe thấy thanh rưng rưng mơ hồ truyền đến.

      có nghe thấy ? Đó chính là tiếng kêu của nó!” gương mặt tràn đầy nước mắt trong nháy mắt chợt bừng sáng, Thiệu Cảnh Tinh mừng rỡ như điên lao nhanh hướng theo tiếng kêu bên ngoài công viên.

      Thấy nàng bừng tỉnh trong nháy mắt dường như dùng sức bật cả trăm mét, Cổ Hách Minh khỏi vô cùng ngạc nhiên bật cười, nhanh chóng đuổi kịp sau đó.

      “ Đô Đô, đến đây!” Từ xa thấy bóng dáng trắng trắng của nó, máu vui sướng trong Thiệu Cảnh Tinh nổi lên, nghĩ ngợi gì lập tức lao ra đường.

      Ngay lúc ấy, chiếc Ta-xi đúng lúc lao đến, tiếng kèn xe kinh động khắp trời, Cổ Hách Minh sợ đến nỗi ba hồn bảy vía đều bay mất----

      “ Cẩn thận!” tiếng kêu to, lao về phía trước, ngay giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc đẩy Thiệu Cảnh Tinh vẫn còn ngơ ngác chưa kịp phản ứng gì ra, bản thân cũng vì thế mà ngã lăn xuống đất.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Quả là "khắc tinh"...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :