1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em thật nóng tính!! - Đồng Hoan [Tuyển Editor]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Editor: Tam Yên
      Chương: 3.2

      bóng dáng nhắn, như đuổi xe lửa chạy vọt vào trong quán cà phê, bộ dáng cuống quít trong bầu khí yên tĩnh trông vô cùng đặc biệt

      Ba sớm vào chỗ chờ đợi, ngay lúc chuông gió treo cửa vang lên, các nàng hẹn mà cùng ngừng cuộc trò chuyện, đồng loạt nhìn về phía cửa.

      “ Xin lỗi, xin lỗi, em đến muộn!” Thiệu Cảnh Tinh vội vã xin lỗi.

      Mỗi tháng họp lần chưa bao giờ đến muộn, nhưng lần này chỉ phá kỷ lục tốt đẹp đó, mà lại còn đến muộn những 20’.

      “Chị tiện đường qua đón em, em lại muốn, kết quả là lại đến muộn như vậy!” thân là bà chủ của tiệm Áo cưới hạnh phúc, cũng chính là lãnh đạo trực tiếp của 3 người ngồi đây, Tăng Sở Bảo thẳng thừng oán giận .

      “ Em cắt cái mắt kính mới, nên mới trễ như vậy.” Thiệu Cảnh Tinh thở hồng hộc vỗ ngực cái, cầm lấy bình nước bàn mãnh liệt rót.

      “ A, cậu nghĩ thông rồi à? khuyên cậu nên sớm đem cái mắt kính gọng đen chỉ để dùng cho mấy bà già kia bỏ rồi!” Thân là thợ trang điểm chuyên nghiệp, Dương Oa Oa đương nhiên rất chú trọng bề ngoài.

      Hình tượng a, sớm phỉ nhổ cái khung kính chướng mắt kia của bạn tốt 4 năm ròng rã.

      Cái gì bà già!? Từ này chói tai!

      “ Này, Oa Oa thối, lại đâm chọt tớ.” cái tầm mắt ác liệt thẳng tấp bắn về phía Duong Oa Oa. Tính ra cũng 28 cái xuân xanh, nhưng vẫn chưa chờ được người có duyên, Tăng Sở Bảo cho là đúng.

      Vốn là ở đây còn có Hàn Lại Băng cùng tuổi làm bạn với , nhưng cách đây lâu, ấy chấp nhận lời cầu hôn của thiên vương trong giới diễn viên Nhiếp Huân , bởi vậy, ở đây người phù hợp với ba chữ “Bà già", bi thảm chỉ có mình .

      Biết cẩn thận giẩm lên chỗ đau của bạn tốt, Dương Oa Oa le lưỡi xin lỗi, tay tự chủ buộc hai bên tóc.

      rất thích ăn mặc như bình thường vì bản thân thích ăn diện, hôm nay mặc chiếc áo thủy thủ cùng váy màu lam đậm dài đến gối, rất thích hợp với vốn là gương mặt trẻ con cùng thân hình nhắn

      Thiệu Cảnh Tinh lạnh lẽo nhìn bọn họ trò chuyện cùng nhau, khỏi bật cười.

      Lúc này, người phục vụ đến ghi món cho Thiệu Cảnh Tinh.

      “ Cho tôi phần mì ống hấp nướng, nước quả trà.” đói meo! Ngày hôm qua sau khi thay đồ rồi thu dọn tàn cục, cũng mất hết tâm tư ăn cơm.

      Sau khi ghi món xong, người phục vụ rời , Thiệu Cảnh Tinh tiếp tục đề tài mới.

      tại ở thủ đô hết mắt kính gọng đen rồi sao?” chạy hai gian hàng cũng mua được, hơn nữa nhân viên cửa hàng sau khi nghe được muốn mua mắt kính gọng đen, ánh mắt của bọn họ nhìn đều rất quái dị, cuối cùng thể làm gì khác hơn là lùi bước chọn cái khác, cái màu xám bạc

      “ Ai có chút tinh thông về mắt kính thời thượng nhất định bán cái loại kiểu dáng tầm thường kia.” Tăng Sở Bảo dương môi , nụ cười xinh đẹp chỉ có thể dùng từ phong tình vạn chủng để hình dung.

      "Ồ..." Giọng điệu này biểu Thiệu cảnh tinh rất thất vọng.

      “ Cậu làm gì mà cứ phải nhất định là màu đen thế…, xấu hổ chết mất, uổng công cậu là nhà thiết kế áo cưới, phải đứng trước mũi nhọn thời đại, phải biết thưởng thức cậu có hiểu hay !” Dương Oa Oa chê bai đến nỗi cả gương mặt đều nhăn lại. chịu nổi cái nàng thiết kế kiên trì cách quái dị này.

      “ Quen thuộc mà!” Thiệu Cảnh Tinh miệng thốt lên, “ Đều là tại cái tên đàn ông ác độc kia! có chuyện gì bẻ gãy mắt kính người ta làm gì chứ!” nhớ tới hung thủ bẻ kính của mình.

      “ Đàn ông gì?” Tăng Sở Bảo thính tai vội bắt lấy , hiếu kỳ truy hỏi.

      “ Chính là cái tên hàng xóm vừa mới chuyển đến dưới lầu nhà em, ta rất hung dữ, mỗi lần chuyện giống như ăn thuốc nổ, chính ta bảo mắt kính của em xấu gần chết, sau đó đùng tiếng bẻ gãy.” Thiệu Cảnh Tinh nghiêm túc hình dung người hàng xóm mới vừa ác miệng vừa ác tính.

      Người có trí tưởng tượng phong phú nhất - Dương Oa Oa - nghe vậy, khỏi cùng nàng tính gà mẹ Tăng Sở Bảo trao đổi ánh mắt sắc bén, dường như ngửi ra cái mùi vị bình thường, nhưng lại kiên trì giữ vẻ bình tĩnh cùng lãnh đạm, vẫn bình chân như vại như trước uống cà phê.

      Thiệu cảnh tinh nhíu mũi thon lại. Oa Oa có lòng thông cảm!

      “ Cậu tối qua có ngủ sao?” Hàn Lại Băng đột nhiên phát sắc mặt tức giận của tốt lắm.

      Sờ sờ mặt của mình, Thiệu Cảnh Tinh sững sờ hỏi: "Ồ? Cậu có thể thấy hả?"

      Lại Băng là lợi hại nha, hổ là cao thủ nhiếp ảnh, sức quan sát số a!

      “Sâu sắc với cậu, cậu hôm nay mang theo hai cái quầng đen a!” Dương Oa Oa tiến gần về hướng , tỉ mỉ nhìn cái quầng thâm làn da trắng nõn.

      Aiiii! Đương nhiên là có quầng đen rồi, bởi vì hôm qua mất ngủ, cả đêm đều vì cái nụ hôn đầu vô duyên vô cớ bị cường trộm kia, lăn qua lộn lại thẳng đến khi trời sắp sáng.

      “ Em muốn nhanh chóng hoàn thành thiết kế công bố vào cuối năm sao?” Chỉ có nguyên nhân này mới có thể khiến nàng thức thâu đêm thôi! Tăng Sở Bảo nhớ tới chỉ còn có hai tháng nữa.

      “ Cái đó vội, em chuẩn bị xong, hơn nữa cũng đưa qua cho thợ bắt đầu làm.” Thiệu Cảnh Tinh tinh thần dạt dào đáp rất chắc chắn.

      Tiếp đó, trong lòng bỗng dưng lên nghi vấn, đơn thuần chút nghĩ ngợi trực tiếp hướng về phía bạn tốt tìm kiếm đáp án.

      người đàn ông vì sao lại hôn phụ nữ?” hỏi Hàn Lại Băng trước, bởi vì nàng bây giờ là phụ nữ hạnh phúc chìm đắm trong ái tình.

      “ Vì .” Hàn Lại Băng . Quả nhiên là bị người Nhiếp Huân ảnh hưởng.

      “ Kích động.” Dương Oa Oa nghĩ. Tựa như kích động mà cưỡng hôn tên Kỷ kiêu ngạo.

      “ Tính Trư Ca trỗi dậy.” Tằng Sở Bảo mắng. gặp phải đàn ông đa phần là đồ xấu xa chỉ muốn thân xinh đẹp.

      “ Vậy có khả năng là vì chán ghét . . .” Thiệu Cảnh Tinh buồn bực, sâu kín phun ra nghi hoặc

      “ Làm sao có khả năng đó? Bất kể là , kích động hoặc là tính Trư ca trỗi dậy, đều bắt nguồn từ việc có cảm tình tốt, tuyệt đối thể là vì ghét!” Dương Oa Oa bộ dáng già dặn kinh nghiệm .

      “ Vậy kỳ lạ, ta ràng đối với tớ rất dữ dằn …” Thiệu Cảnh Tinh như rơi vào trong năm dặm sương mù, bộ mặt hiểu vì sao, lầm bầm lầu bầu.

      Trong ấn tượng, cái vị Cổ tiên sinh kia phải đối với rống to hét lớn, chính là “ đen mặt”, biểu như vậy thể nào là bắt nguồn từ cảm tình tốt chứ? Hơn nữa, nào có ai dùng thái độ như hung thần để thể tình cảm?

      Vì lẽ đó, rất ràng, ta rất đáng ghét , vậy , tại sao ta lại hôn chứ?

      Hơn nữa cũng phải là kiểu hôn như chuồn chuồn lướt nước ( vô cùng hời hợt) kia, mà là hôn đến trời đất quay cuồng, thể hô hấp, cuối cùng, hai chân còn vô lực ngã ngồi đất nữa!

      Hoặc giả ta tức giận vì bị phun ẩm ướt, vì lẽ đó, nụ hôn kia là trừng phạt chăng?

      đúng lắm, lớn đến từng này, còn chưa từng nghe tới có loại phương thức dùng môi hôn để trừng phạt đấy!

      Aiiiiiiii, là phức tạp a! Suy nghĩ mau mau đưa ra kết luận a.

      “ À mà…. đúng nha, em làm sao đột nhiên lại hỏi như vậy?” Tằng Sở Bảo nhận ra được điều kỳ lạ

      .” Hàn Lại Băng chữ quý như vàng, lời tuy ít, nhưng mà đánh trúng trọng điểm.

      “ Oa---- a! Bảo tỷ, còn lại mình chị rồi!” Dương Oa Oa đoạt trước phản ứng của Thiệu Cảnh Tinh mà phụ họa, còn quên đâm Tằng Sở Bảo cái.

      Bị cười nhạo Tằng Sở Bảo suýt chút nữa sử dụng bạo lực, liền liều mạng nhịn xuống ham muốn tung chân đá của mình

      “ Em quá lâu hoạt động gân cốt rồi sao? Muốn chị đến tóm lấy, ném ngã cái mới thỏa mãn có phải ?” uy hiếp , ép đốt ngón tay tới vang vọng thanh rắc rắc.

      Dương Oa Oa bướng bỉnh vội lẩn trốn, nương tựa vào Hàn Lại Băng bên cạnh, giữ khoảng cách với nhân vật nguy hiểm.

      Mọi người cười to, bạn tốt tranh cãi, ở giữa chính là thú vui.

      Giây lát, Thiệu Cảnh Tinh lần nữa nắm quyền phát ngôn quên trịnh trọng rũ sạch ----

      "Em nha!"

      Các người suy nghĩ nhiều quá, chỉ hy vọng có thể cùng “hàng xóm tốt bụng” dưới lầu chung sống hòa bình là tốt rồi.
      SiAm, Kimiko, anh88775 others thích bài này.

    2. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Chương 3.3


      Nếu cảm thấy xấu hổ phải làm sao? Tránh gặp mặt!

      Nếu xảy ra xung đột phải làm sao? Tránh gặp mặt!

      Bởi vì Thiệu Cảnh Tinh này ngoài trừ thành thạo trong việc thiết kế áo cưới ra, cái gì khác đều cần để tâm, đối mặt với hai câu hỏi này, cũng chỉ nghĩ ra được phương pháp ứng phó như vậy.

      Bởi vậy, trong thời gian gần đây, Cổ Hách Minh rất may mắn gặp mặt .

      Gặp phải xui xẻo, bị kích động khác thường . . . khiến giữ khoảng cách sống khắp nơi, cũng vì nhận thức được kế sách an toàn.

      Sinh hoạt thường ngày rốt cuộc cũng được khôi phục lại, tâm tình cũng từ từ chuyển biến tốt đẹp, bây giờ, hăng hái cao độ tự mình xuống bếp, muốn tự mình chúc mừng.

      Tay áo sơ mi được xoắn lên cao tới khuỷu tay, lộ ra cánh tay mạnh mẽ rắn chắc, thân hình cao lớn của đứng lặng trước bếp gas, tay đặt ở thắt lưng, tay cầm lấy cái sạn, lật qua lật lại miếng thịt bò thượng hạng trong chảo.

      Ở nơi đầy dầu mỡ cùng tiếng vang ùng ùng, mơ hồ có thể nghe được tiếng huýt sáo hòa lẫn trong đó, từ đó có thể biết, tâm trạng của cực kỳ vui vẻ.

      Sau mấy phút đồng hồ, Cổ Hách Minh mang chiếc khay để đĩa bò bít tết, súp cùng rượu đỏ tới đình bên ngoài, dự định thưởng thức ở đó.

      đặt từng thứ lên bàn, khóe miệng khẽ giương cao chứa đựng nụ cười thỏa mãn, nhàn nhã ngồi xuống cách mãn nguyện.

      Bóng đêm ôn nhu, hoàn cảnh thanh nhã, rượu đỏ hảo hạng, cùng đồ ăn ngon, tốt đẹp!

      “A…” Cổ Hách Minh thoải mái thở ra hơi, “ Đây mới là hưởng thụ a!”

      Hương vị bay vào trong mũi khiến ngón trỏ chuyển động, giơ cao cái nĩa, cầm đĩa lên ăn ngấu nghiến….

      ***


      "Rau cần, khổ qua, củ cải đỏ, táo, rau diếp, cà chua, lê, đu đủ, bánh pudding. . ."

      Thiệu Cảnh Tinh mang rau quả xắt xong từng thứ bỏ vào trong máy ép trái cây, cái miệng nhắn lẩm bẩm nhớ kỹ tên của từng loại.

      Tiếng máy móc vận chuyển cùng với lượng TV trong phòng khách, tràn ngập cả căn hộ.

      Có thể tưởng tượng mấy thứ hỗn hợp này trộn lẫn vào nhau có mùi vị gì sao?

      Bất luận là vì màu sắc hay mùi vị, người bình thường nghe thấy đem mấy thứ này . . .trộn lẫn vào nhau, cảm thấy có chút buồn nôn, phải, đây chính là bữa tối hôm nay của Thiệu Cảnh Tinh.

      Chính xác là vì sống dựa vào mì ăn liền và thực phẩm đóng hộp khiến người thiếu chất từ rau củ quả, vừa biết nấu ăn lại rất lười ra ngoài, cố hết sức phát minh ra cái này vừa tiết kiệm thời gian, lại là phương pháp bổ sung dinh dưỡng gấp 2 lần ---- món nước ép thập cẩm tổng hợp rau củ quả.

      Đây phải là lần đầu tiên thực món này, thành , tần suất xuất của loại nước ép này rất cao.

      Ý tưởng này của , nếu quá chú ý mùi vị có tốt hay . …, đem tất cả rau củ quả trộn chung lại, 1 lần bổ sung được rất nhiều dinh dưỡng, thực rất thuận tiện.

      “A, được rồi.” thêm chút mật ong vào thứ chất lỏng màu sắc quỷ dị kia rồi quấy đều, sau đó lại đem đổ vào chiếc ly sứ lớn.

      khẽ nhấp miệng, thử xem mùi vị.

      Nguyên liệu cho mỗi lần pha trộn đều khác nhau, cho nên mùi vị cũng giống nhau, lúc nào gặp may mắn, có thể mơ hồ mà pha trộn ra đúng mùi vị dễ uống.

      Bất quá, ngày hôm nay được may mắn lắm, thành phẩm làm ra hề dễ uống, màu sắc còn xấu hơn con gà *, rất giống con gà phương Đông nào đó!

      * Chỗ này để là Bất lạp kỷ, là phương ngữ Đông Bắc, mình chỉ biết nó chỉ con gà, nhưng hiểu lắm, bạn nào biết giúp mình nhé!

      Thôi bỏ ! Làm người phải biết chấp nhận số phận, dù sao đối với đồ ăn rất tùy tiện, uống ly lớn này là có thể no rồi.

      “ Đô đô, em cũng muốn sao?” Liếc nhìn thấy đô đô ngoan ngoãn ngồi dưới đất, đuôi vẫy vẫy ngừng, Thiệu Cảnh Tinh cưng chiều cười cười, lấy ra cái bát chuyên dùng của Đô đô, rót vào đó ít đồ uống trong ly sứ, vui vẻ chia sẻ.

      Nào ngờ, đô đô hứng chí chạy lại, ngửi ngửi, rồi bỗng mũi hừ tiếng, cái đuôi thất vọng rũ xuống, quay đầu, chậm rãi bỏ .

      “Này!” trợn đôi mắt tròn như quả hạnh, trừng mắt đô đô cũng quay đầu lại. ràng để cho chút mặt mũi nào mà!

      “ Đô đô thối, miệng kén chọn như thế, cho ngươi đói 1 ngày 1 đêm, xem có còn kén chọn hay !” bĩu môi trách cứ, hậm hực đem cái bát ném vào trong bồn rửa chén, vặn nước chà rửa.

      “ Đồ dễ ngậm, nhưng giá trị dinh dưỡng cao a, cho dù ai cổ vũ, tự mình uống vậy!” cầm ly sứ về phía phòng khách, miệng ngừng thầm.

      Bỗng dưng, mùi hương bay vào trong mũi làm cho dừng bước.

      Hửm…. cái gì vậy nhỉ?

      nhíu nhíu chiếc mũi thon, cố sức hít hà, mùi hương của đồ ăn nồng nặc bay khắp trong khí.

      Chắc là ai đó vừa nấu xong đồ ăn chăng? Hương thơm như vậy.

      Ọt..Ọt ------ vốn dĩ có muốn ăn gì, nhưng dạ dày bị cái hương thơm này kích thích rất nhanh phản ứng, nước bọt cũng nhanh chóng được phân bổ, bỗng dưng lại đói bụng.

      “ Thơm quá . . .” Thiệu Cảnh Tinh tự chủ được theo hướng mùi hương bay đến từ ban công, theo bản năng tìm kiếm nơi phát ra mùi hương.

      “ Đói quá . . .” tiếng thở dài từ trong cái miệng nhắn bật ra, đói bụng đến nỗi tinh thần đều bay mất. Để ngửi được nhiều hương vị, cả nửa người đều nghiêng ra ngoài ban công cũng hề biết, cũng quên chú ý cái ly sứ cầm tay nghiêng lệch theo cơ thể , làm chất lỏng trong ly chậm rãi mà sóng sánh...

      Hình như là từ dưới lầu truyền đến nha!

      Đầu não nhắn nhủ ra lệnh cho Thiệu Cảnh Tinh kiễng đầu ngón chân, muốn nhìn xuống phía dưới, thành ra cái tư thế gập người chín mươi độ, vừa vặn làm tăng thêm độ lớn góc nghiêng của cái ly sứ, trong nháy mắt chất lỏng màu nâu đậm hướng phía dưới nhanh chóng đổ xuống.

      “Nguy rồi!” cả kinh hô lên, vội vàng xem trạng, nhìn người nào đó ở phía dưới dùng cơm, mà cái ly nước ép rau củ quả kia của cứ như vậy, chuẩn xác mà đổ xuống chỗ quay đầu….

      Thảm rồi!

      Đại họa rồi, Thiệu Cảnh Tinh theo phản xạ ngay lập tức ngồi xổm xuống, tìm kiếm chỗ trốn.
      Last edited: 25/6/16
      SiAm, Kimiko, anh88776 others thích bài này.

    3. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      editor: Tam Yên


      Chương 4.1


      Cho dù có nhiều hơn nữa nhàn hạ thoải mái, cũng bị trôi hết bởi cái chất lỏng dinh dính thình lình đổ xuống này.

      Cổ Hách Minh xiên 1 miếng thịt bò, định bỏ vào miệng, việc bất ngờ ngoài ý muốn làm dừng động tác trong nháy mắt.

      Đầu của , tay, vạt áo trước cùng với thịt bò và rượu đỏ bàn, đều may mắn tránh khỏi..

      Khuôn mặt tuấn tú hưng phấn hoàn toàn biến sắc.

      Vài giây sau, hoàn hồn, còn cảm thấy chất lỏng từ đỉnh đầu của chậm rãi giọt chảy xuống, cũng thấy cái chất lỏng ra cách bất minh kia màu cà phê

      ổn !

      Tâm tình đột ngột rơi thẳng xuống tới đáy cốc, khỏi tự mình ngửi ngửi ------ may quá, phải là phân, mặc dù theo quan sát rất là giống!

      Nhưng mà, bất kể là cái gì, hình dáng bây giờ xem ra rất thảm hại, việc này cần hoài nghi a!

      Bất ngờ qua , ngọn núi lửa trong người mạnh mẽ bùng phát.

      “ Mẹ nó! Tên đần độn nào gây ra cái chuyện tốt này!” ném dao nĩa, đột nhiên đứng dậy, động tác rất mãnh liệt, làm cái ghế nhất thời ngã xuống, gây ra tiếng va chạm cực lớn.

      lau mặt, ngẩng đầu nhìn lên, từ lầu 2 nhìn lên lầu 7, lại từ lầu 7 nhìn xuống lầu 2, bỗng dưng, ánh mắc sắc bén qua khe hở ban công lầu hai mà nhìn thấy bóng đen tháo chạy. “ Thiệu, Cảnh, Tinh!” phát hỏa, giận dữ lớn tiếng gọi.

      Nghe vậy, cái bóng đen kia lập tức cứng ngắn, tiếp đến, cái bóng đen thấy đâu nữa, chỉ truyền đến thanh mở cửa.

      Lại là ta!

      rốt cuộc kiếp trước tạo nghiệt gì? Nếu , sao lão Thiên gia lại nghiêm phạt như thế, khiến bị ma xui quỷ khiến chọn căn phòng này, lại còn đưa đến nữ hàng xóm!?

      Nham thạch núi lửa nóng chảy bốn phía, nung đỏ con mắt của , đốt đen gương mặt của .

      Người phụ nữ kia cho rằng trốn có chuyện gì sao!?

      Lửa giận đốt tan lý trí của , quên mất rằng chính bản thân mình muốn tránh xa hung thần, tránh bị ảnh hưởng, cách ly cho vận xui quấn lấy mình.

      Cổ Hách Minh nổi giận đùng đùng bước ra khỏi nhà, trong lòng thầm thề, thể tha cho Thiệu Cảnh Tinh .

      Kính kong, kính kong. . .

      Chuông cửa vang lên ngừng, làm chuyện sai, nhưng lại dám đối mặt, Thiệu Cảnh Tinh gấp đến độ như kiến bò chảo lửa, liên tục bước qua bước lại, tâm hoảng ý loạn xoa xoa hai tay biết làm thế nào mới đúng.

      “ Bị ta phát rồi, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Lớn tiếng như vậy, giống như là muốn ăn tươi người ta vậy, nếu mình mở cửa, còn giữ được mạng sao?” khẩn trương lảm nhảm. Lúc này mặc dù cách cánh cửa, có nhìn thấy dáng dấp tức sùi bọt mép của , cũng cảm nhận được khí thế mãnh liệt của .

      phải cố tình, chỉ là nhất thời quên mất tay có cái gì, mới khiến . . . cho giải thích chứ?

      Có nên mở ?. Thiệu Cảnh Tinh nghĩ nghĩ, lại suy sụp hạ vai.

      sợ hãi trừng mắt nhìn cánh cửa kia, đương nhiên muốn làm đà điểu trốn rồi.

      Có thể mở cửa được ? Nhìn ta vừa rung chuông vừa gõ cửa, nếu chấp nhận cầu . .. ., chỉ sợ là yên.

      “ Thiệu Cảnh Tinh! mở cửa cho tôi!” Ngay lúc do dự, thanh gầm rống rung cả đất trời xuyên qua ván cửa truyền vào, làm hoảng sợ cả người giật nảy.

      Lại rống! xem ra, ta tiếc náo loạn 1 trận, cũng thể tìm tính sổ!

      Cái tên Thiệu Cảnh Tinh của có thể hay xuất tiêu đề báo chí xã hội ngày mai, mà nguyên do là bị hàng xóm vung đao chém giết a?

      Ô. . . trước giờ sống ngay thẳng chính trực, muốn tuổi còn trẻ mà phải chết oan uổng a! Hơn nữa hội nghị công bố của còn chưa làm, tâm nguyện chưa làm hoàn thành, chết thể nhắm mắt nha!

      Ngoài cửa, Cổ Hách Minh tràn ngập tức giận nhưng vẫn liều mạng ấn chuông cửa.

      Nếu mở cửa, chỉ sợ phát nát nó.

      hoài nghi, có phải hay là người của kẻ địch phái tới, nếu vì sao luôn làm tức đến suýt chút nữa bỏ mình chết bất đắc kỳ tử.

      Năm phút đồng hồ trôi quá, ta ra!?

      “ Tôi biết ở bên trong, tôi có lời muốn .. . ., vĩnh viễn đừng bước ra đây!” lửa giận của cơn tức từ lồng ngực bốc lên ùn ùn bốc lên dứt, dốc toàn lực dùng sức đập cửa.

      “ Gâu, gâu, gâu. .. “ Đô đô nhe răng trợn mắt, hướng về phía cửa mãnh liệt sủa.

      “ Á… đô đô em muốn sống nữa à! ta đem em đưa vào quán thịt nha!” Thiệu Cảnh Tinh ngồi xổm xuống ngăn đô đô sủa lại.

      “ Mở cửa ra!” thái độ trốn tránh của càng làm Cổ Hách Minh thêm tức giận, mãnh liệt nhấc chân đạp cửa nhà . “ ra tôi liền đạp hỏng nó!”

      thanh đạp cửa làm bên trong sợ đến mặt biến sắc, vội bước lên mở cửa.

      Cổ Hách Minh lập tức về tư thế đứng thẳng từng bước tiếng vào, Thiệu Cảnh Tinh sợ hãi liên tục thối lui, cuối cùng mất trọng tâm mà ngã ngồi mặt đất.

      “ Nhìn cho kiệt tác của !” nghiến răng , đứng trước mặt , từ cao trừng mắt tên đầu sỏ gây chuyện, bên trong ánh mắt sắc bén như chứa đựng cuồng phong bão táp.

      “ Bình tĩnh, bình tĩnh chút, nghe tôi giải thích . .” kéo khóe môi, trong bầu khí đầy sát khí mà giương ra nụ cười hòa hoãn cứng nhắc.

      “ Nếu muốn giải thích, vậy trốn cái gì?” khuôn mặt tuấn tú khẽ chau mày, đôi mắt trầm lạnh liếc nhìn dáng vẻ hốt hoảng đến thất thố của .
      Kimiko, sanone2112, anh88776 others thích bài này.

    4. Tam Yên

      Tam Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      42
      Được thích:
      296
      Chương 4.1 (tiếp)


      , hung dữ như vậy, phản ứng đầu tiên của tôi đương nhiên là trốn a!” ra sức bò dậy, phản bác với giọng hết sức đương nhiên.

      Theo cách của , dường như là vì hung dữ nên là đúng! Cổ Hách Minh nhíu chặt mày.

      “ Ta hung dữ?! thử xem vô duyên vô cớ bị xối bẩn đầy người, có tức giận hay !” cất cao lượng, trừng mắt nhìn .

      "Xin lỗi, xin lỗi... " Thiệu Cảnh Tinh liên tiếp cúi người xin lỗi.

      trừng mắt nhìn , thấy cứ như vậy mà chịu tội, lửa giận ngập trời cứ như vậy mà hóa thàng đám lửa .

      “ Tôi thề thực phải là tôi cố ý, chỉ bởi vì cái mùi kia quá thơm, ngửi được đói bụng, cho nên tôi chạy đến ban công ngửi xem cái mùi kia là từ đâu bay đến, cẩn thận, mới làm đổ cái ly.” Khuôn mặt nhắn của tràn ngập vẻ xấu hổ, thái độ khúm núm đầy nỗ lực dập tan cơn tức của .

      Nhân gia phải tự thú được khoan hồng sao? tại bất chấp nguy hiểm, thừa nhận sai lầm, hẳn là được tha thứ chứ nhỉ?

      phải là người biết đạo lý sao! Nếu sao ta lại từng bước từng bước, đối với là muốn làm cái gì hành động trả thù …., yếu đuối như đúng là kháng cự được!

      Cổ Hách Minh khóe mắt thoáng nhìn vật chứng đặt tủ giày--- cái ly sứ lớn, chợt thấy rùng mình. May là này chỉ làm đổ chất lỏng trong ly, để cho cái ly cùng rơi xuống, nếu chỉ sợ rằng cũng mà đứng đây lý với , mà là trực tiếp đưa đến bệnh viện may đầu rồi.

      Thực là quá kinh khủng ! nhẫn thở hốc vì kinh ngạc.

      “ Đây là cái thứ quỷ gì đây?” , u ám chỉ vào ngọn tóc vẫn còn giọt thứ chất lỏng màu cà phê

      Tuy nó có màu cà phê, nhưng chắc chắn 200% đây phải là cà phê, bởi vì nó thực rất kỳ dị.

      “ Gì mà thứ quỷ gì! Đó là bữa tối của tôi, nước ép rau củ quả.” Thiệu Cảnh Tinh thích dùng từ như vậy để hình dung thứ dùng để cho vào bụng.

      Bữa tối? Nước ép rau củ quả? nghi ngờ tự hỏi lại.

      Buồn nôn! là khó ngửi! Trải qua thời gian ngắn, đích thị là càng trở nên quái dị, Cổ Hách Minh thiếu chút nữa nôn trận.

      nên đánh giá thấp nó a, nó vậy mà có rất nhiều dinh dưỡng, có rau cần, khổ qua, rau diếp, lạc, đu đủ, bánh pudding …” tỉ mỉ giải thích, lại lén dò xét biểu tình mặt , rất sợ lần nữa phát tác cơn giận.

      Nghe , Cổ Hách Minh khỏi nhíu mày.

      Dường như chủng loại này “…” phương pháp ăn uống .. .. rất hoài nghi trước mắt này cả vị giác, khứu giác đều có vấn đề!

      ! phải , ta căn bản là cái đầu đều có vấn đề!

      Vậy nếu đối với đầu có vấn đề này tính toán, chẳng phải là tự hạ thấp trí thông minh của mình sao!?

      “ Thực nếu như tôi muốn đùa giỡn …, dùng nước là được rồi, đâu cần phải dùng nước ép rau củ quả phức tạp như vậy, từ đó có thể tôi phải là cố ý đâu.” Thiệu Cảnh Tinh đột nhiên nhớ tới lý do này có khả năng chứng minh trong sạch của mình.

      Nhìn ánh mắt nghiêm túc của , Cổ Hách Minh thầm nghĩ, thôi quên , cho là may vậy, cùng ngu ngốc này chấp nhặt.

      “ Thôi quên ! Tôi là đại nhân chấp kẻ tiểu nhân, lần này bỏ qua cho …” nhướn đôi lông mày tuấn mỹ đầy kiêu căng, miệng như là ban ơn huệ lớn.

      “ Cám ơn, cám ơn, tôi biết là người thấu tình đạt lý mà!” vội vã nắm lấy tay , cảm kích hoàng ân mênh mông cuồn cuộn

      Rút cái tay bị nắm chặt ra, tận lực gạt bỏ cảm giác mềm mại nhu hòa, Cổ Hách Minh ngắt lời “ Nhưng mà, bộ đồ này phải giặc sạch cho tôi.”

      “Ô, điều này là đương nhiên, tôi nhất định giặc sạch.” Thủ phạm lấy được ân xá đôi mắt trong veo sáng lên, cười rực rỡ như ánh mặt trời.

      Người đàn ông này cũng phải là rộng lượng nha! đối với nên có thêm vài phần kính trọng mới phải. Thiệu Cảnh Tinh thầm nghĩ.

      Cổ Hách Minh ngay tại chỗ bắt đầu cởi các nút áo, dự định ném cho thực trách nhiệm giặc tẩy.

      “ Đến, tôi đến thay phục vụ.” nhiệt tình tiếp nhận động tác của , đơn thuần chút phòng ngừa.

      Đổi lại là người đàn ông khác, nghĩ rằng động tác của như vậy ám chỉ cái gì khác mới là lạ! Nhưng khẳng định, với đầu óc đần độn của Thiệu Cảnh Tinh, căn bản nghĩ đến động tác thay đàn ông cởi áo của người phụ nữ có bao nhiêu ám muội.

      “ Cổ tiên sinh, a đúng rồi, chúng ta quen biết lâu như vậy, còn chưa biết tên nha?” Thiệu Cảnh Tinh nịnh nọt cất tiếng hỏi, muốn gạt lúng túng của .

      “ Cổ Hách Minh .” ngẩng đầu ưỡng ngực cho ngốc kia mở nút áo, tức giận đáp.

      “ Ô …. Tên thực rất hay nha!” vì cảm tạ đại nhân chấp kẻ tiểu nhân, khoa trương tâng bốc trận.

      ràng là nịnh hót! khỏi trừng cái.

      “Nịnh bợ cũng vô dụng, cho biết, tốt nhất nên cẩn thận chút, có việc gì đừng mang đồ ra ban công, tránh cho xảy ra cái gì ngoài ý muốn như này.” lên tiếng cảnh cáo

      Nếu nhắc nhở , nghĩ, sau này ra vào đình viện nhà mình sợ rằng còn phải mang thêm nón bảo hộ, mới đảm bảo được an toàn.

      “ Dạ dạ dạ, tôi sau này nhất định cực ----- kỳ cẩn trọng.” cường điệu theo lấy lòng, cung tiễn rời .

      Thẳng đến khi nguy cơ triệt để bị hóa giải, mới dựa vào ván cửa mà nặng nề thở ra.

      tốt quá! Chuyển nguy thành an, yên ổn qua ải

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Thanks editor
      Tam Yên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :