1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng em là siêu nhân - Thẩm Du

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 168 Tuyệt đối nên gây chuyện với người phúc hắc (3)


      Nếu so sánh độ buồn nôn, tin Tiểu Quan Quan có thể thắng được !

      Đáng tiếc…

      Bên kia điện thoại, vị đại gia chồng bé vô cùng ung dung đáp trả: “Thế cứ , dù có thế cũng bao giờ bằng Tâm Tâm tôi.”

      ... Người này, bất cứ lúc nào cũng đều thishc khoe khoang hạnh phúc đến mức nào! Cậu nhất định là người cặn bã nhất!

      Sở Mộ Phong nghiến răng nghiến lợi cúp điện thoại, đúng lúc Lan Tiêu Tiêu lại gọi tới, liền tức giận đáp: “!”

      Lan Tiêu Tiêu sợ hết hồn, theo thói quen kêu khẽ: “Ai nha…”

      Lời thảng thốt tinh tế, mềm mại như vậy, ai nghe thấy cũng phải thương tiếc.

      hổ danh là được luyện tập…

      Chẳng qua Sở Mộ Phong chút cũng khong bị ảnh hưởng, ngược lại càng tức giận hơn.

      làm bộ làm tịch cái gì chứ? Đừng đến vừa xấu vừa xa, dáng vẻ hào hoa tâm địa thiện lương như tôi, mà khi giả vờ yếu đuối còn bị vợ cho ăn quả bơ!”

      Hôm qua giả vờ ngất trong phòng tắm, kết quả vợ chút cũng quan tâm mà đến cứu . Mất công tạo ra dáng vẻ có thể phơi bày vóc dáng làm cho người người mê mẩn, hâm mộ của mình.”

      Sở Mộ Phong giở giọng nguy hiểm chất vấn: “ cảm thấy giả bộ yếu đuối có tác dụng ?”

      “… có tác dụng.”Lan Tiêu Tiêu dám chọc , cũng dám mắng thần kinh.

      Cuối cùng Sở đại mỹ nam cũng cảm thấy hài lòng, giọng hoà hoãn hơn nhiều: “ gọi có chuyện gì? Cuối cùng cũng nhận ra bản thân nên phẫu thuật thẩm mĩ?”

      “…” Lan Tiêu Tiêu nhẫn nhịn độc mồm độc miệng, ăn khép nép; “Vừa rồi bộ phim Điền Hải mà nhắc tới, tôi nhận.”

      “Biết rồi ~”Điệu bộ Sở Mộ Phong hết sức lười biếng, giống như hề quan tâm.

      Mặc dù Tiểu Quan Quan là kẻ cặn bã nhọt ngào nhưng đáng tiếc thay chính là bạn thân của mình nên việc trả thù này phải giúp Tiểu Quan Quan, để tránh cho Lan Tiêu Tiêu nghi ngờ, nhất định được tỏ ra nóng vội.

      Giọng của Sở Mộ Phong làm cho Lan Tiêu Tiêu cảm thấy cam lòng, ta đưa ra quyết định lớn như vậy, quả thực là cắn răng liền mạng đưa ra lời hứa hẹn, sao Sở Mộ Phong lại mang giọng điệu như vậy!

      Ít nhất cũng nên khen ta hi sinh vì nghệ thuật chứ!

      Tăng ba mươi cân đó…Còn chưa tính mất bao nhiêu thời gian để làn da có thể trắng trẻo lại như xưa.

      Nghĩ đến việc nay, Lan Tiêu Tiêu lại cảm thấy choáng váng, hoa mắt chóng mặt.

      Nhưng hiên tại ta có lựa chọn nào khác.

      Bây giờ đau đầu cũng là những lời đồn thổi khiếm nhã về ta, ký hợp đồng với công ty mới chưa chắc có cơ hội, dù có lấy tiền đổi lời hứa hẹn, cũng chưa chắc khán giả trong nước quan tâm giống như trước

      Cũng giống như những bộ phim của Điên Hải, cơ bản cũng là dùng tiền để chạy giải thưởng nhưng doanh thu phòng vé thể điều chỉnh được.

      Ước mộng làm ảnh hậu quốc tế ta tạm thời dám nghĩ đến, cứ cho là dành được giải thưởng nhưng với trình độ của Điền Hải việc được đề cử và tham gia lễ trao giải nhất định được bảo đảm.

      Đến lúc đó bước thảm đỏ điện ảnh quốc tế, trở về nước cũng có thể khoe khoang mình là ngôi sao quốc tế, hiệu quả tồi, lúc đó có người ra tay giúp đỡ ta.

      Đây là con đường thoát.

      Cũng là lối thoát duy nhất.

      Lan Tiêu Tiêu tự nhủ có bỏ mới có được, bỏ càng nhiều cơ hội mới có thể đến.

      Nhưng thực tế, ta bị bạn đại gia chông bé nào đó chơi xỏ, con đường tăng ba mươi cân lối thoát…

      Đương nhiên, đây cũng chỉ do chính bản thân ta gây nên, đối với ta, chỉ có hai chữ “Đáng đời” mới xứng đáng.

      Nguyên Nguyện hề hay biết bên ngoài sóng to gió lớn, vùi ở trong chiếc áo khoác bằng long to đùng, người con đắp áo khoác chăn lông quân dụng rất dày, ngủ đến trời trăng biết.

      Sau khi Phó Nhiên đến đây, tiến độ công việc của đoàn phim tăng nhanh rệt, tuy là được nghỉ sớm, nhưng trong đoàn phim mỗi ngày mọi người đều làm việc rất nhiều, Nguyên Nguyện chỉ cần có thời gian rảnh liền ngủ gục.


      Chương 169 Tuyệt đối nên gây chuyện với người phúc hắc (4)

      Tóc được cột kiểu cổ trang phức tạp, sợ làm rối tóc nên nằm xuống mà chỉ có thể tựa lưng chiếc ghế nằm, liền lập tức nhắm mắt ngủ.

      Tiếng điện thoại vang lên, là Quan Hành Duệ gọi tới để làm đồng hồ báo thức, nhắc nhở Nguyên Nguyện còn mười phút nữa phải diễn tiếp cảnh phim.

      Nguyên Nguyện mơ mơ màng màng trả lời được vài câu với chồng bé, mở mắt ra liền thấy Lôi Ngự dùng ánh mắt kì quái ngồi bên cạnh nhìn .

      Nguyên Nguyện vừa mới tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ hồ, theo bản năng khua tay tìm nước.

      Lâm Hân ở gần đó thấy vậy lập tức chạy tới, nhét vào tay cốc nước ấm.

      Nhìn vòng quanh phim trường, ta chắc chắn là trợ lý chịu khó nhất…

      ta nắm trong tay bí mật của Nguyên Nguyện nhưng chút cũng giở trò với , thậm chí con coi như tiểu tổ tông mà hâu hạ, chỉ sợ người mặt nạ bạc kia lại quay lại tìm ta.

      Lôi Ngự trước đây cũng tiếp xúc qua với Lâm Hân vài lần, biết ta luôn dựa vào gia cảnh giàu có của cha nuôi mà lấy làm kiêu ngạo, đối với những ngôi sao khác cũng đói xử tốt,thế nên những biểu nay làm con người ta phải trừng hết con ngươi.

      Biết Nguyên Nguyện chuẩn bị có cảnh diễn, Lôi Ngự cũng quan tâm Lâm Hân đứng gần đó, hỏi Nguyên Nguyện: “ lo lắng chút nào sao?”

      “Tại sao phải lo lắng ?” Nguyên Nguyện lúc nãy còn mơ hồ bỗng nhiên bật cười.

      “Chỉ là đám sơn tặc yếu kém làm sao có thể bắt được ta.”

      “…Hả?” Lôi Ngự thực điên rồi.

      phải mở mắt to rồi, sao còn mớ?

      Nguyên Nguyện thấy vẻ mặt thối của còn thắc mắc: “Cậu phải đến lời đối thoại trong kịch bản sao? Ngày thành thân thứ mười, cậu ra ngoài giết sơn tăc,nên tôi chuyện cùng nha hoàn.”

      Lơi Ngự nghe vậy, mồ hồi lanh như tuôn như xối, dùng tay che trán để lấy bình tĩnh, có hơi sức giải thích: “Tôi là muốn hỏi , Lục Tâm Vi tiến vào đoàn phim lo lắng gì sao…”

      Nguyên Nguyện càng mờ mịt: “Lục Tâm Vi là ai?”

      “...Người nhận vai nữ thứ thay Lan Tiêu Tiêu.”

      “A, Lưu Tô.”

      Lưu Tô là tên nhân vật mà Lục Tâm Vi đóng.

      “…” Lôi Ngự nhen nhóm hi vọng hỏi : “ có biết tên tôi là gì ?”

      "Hai vai, đóng vai người hai mặt, thế tử gia, Chinh ca ca, a Chinh ~ "

      Lôi Ngự: "..."

      Vị vạn người mê này bị đả kích đến nửa ngày ra lời, lặng yên lấy điện thoại di động ra soi gương tự sướng, trưng ra cái mặt mếu, đăng lên Microblogging với dòng status: “Cần lời khen.”

      Người hâm mộ còn tưởng rằng đóng phim… đám sắc nữ hùa khen ngợi hóa trang nhân vật cổ trang rất đẹp trai, hổ danh nam thần.

      Cuối cùng Lôi Ngự cũng nguôi ngoai chút, dám hỏi thêm vấn đề gì nữa…Lại truy hỏi : “ sợ bị Lục Tâm Vi hạ bệ sao?”

      Bộ phim này thực sáng tạo có hai trong lịch sử, được vô số người chú ý, ngay cả giới điện ảnh cũng rất quan tâm, muốn xem nam chính biểu có thua nam phụ , nữ chính chiến đấu với nữ phụ ra sao.

      Những ngày qua cảm thấy rất áp lực, buổi tối phải thường xuyên uống thuốc ngủ mới có thể chợp mắt, đâu giống như Nguyên Nguyện thần kinh thô, mỗi ngày ở studio cũng có thể ngủ ngon ngáy to?

      Nguyên Nguyên hiểu nhíu mày: “Vì sao phải sợ, tụt dốc tụt dốc có sao đâu.”

      sợ bị cư dân mạng chê cười.”

      “Họ muốn chê cuời liên quan gì đâu ”

      “… chờ chút.” Lôi Ngự nhìn ra hiệu, tự nhủ: “Tôi bị so sánh rằng bằng Phó Nhiên đó."

      ... Sau đó phát thêm rất có đương nhiên cảm giác "đó" cái này giọng trợ từ, căn bản giúp được cái gì, vẫn cảm thấy cái kết quả này làm cho cách nào tiếp nhận...

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 170 Tuyệt đối nên gây chuyện với người phúc hắc (5)

      Lôi Ngự đành phải khiêm tốn thỉnh giáo:vì sao lại nghĩ như thế…”

      “Bởi vì tôi có chồng bé.” Nguyên Nguyện cuối cùng cũng kết luận người ngồi bên cạnh mình nhảm.

      Đáng thương cho Lôi Ngự suy nghĩ nửa ngày, dò xét hỏi: “Bởi vì chắc chắn chồng bé chê cười nên mới quan tâm đến việc mọi người bàn luận cái gì?”

      Nhìn nét mặt của , Nguyên Nguyện càng cảm thấy kì quái: “Tôi còn chưa xảy ra chuyện gì, tôi làm sao lại quan tâm cư dân mạng gì chứ.”

      “…Vậy ý là gì?”

      “Bởi vì tôi có chồng bé.”

      Đáp án này thực làm cho Lôi Ngự tức điên, chỉ sợ chỉ trả lời câu này đến hết ngày, lại thấy Nguyên Nguyện đứng dậy : “Tôi có thể thua nhưng cũng có thể thắng, việc mọi người bàn tán chuyện gì có thể quan tâm nhưng cũng có thể . Nhưng chồng bé rằng để tôi rời khỏi bộ phim này và chắc chắn tôi phải chịu thiệt thòi cho nên việc gì tôi phải lo lắng cả.”

      Lôi Ngự: “…”

      Lời đến lưỡi lại bị chặn lại, muốn hỏi nhiều thứ nhưng cuối cùng đành im lặng”…Tôi thực rất tò mò vị chồng bé của thực là thần thánh phương nào mà có thể thường ngày che chở cho như vậy cũng làm cho tin tưởng ta vô điều kiện như thế.”

      Nguyên Nguyện trịnh trọng lắc đầu, với : “ phải thường ngày mà là từ .”

      Giọng điệu vui vẻ hẳn lên: “ ấy thực rất tốt với tôi.”

      Lôi Ngự thích ứng được với việc chuyện cùng loại người tứ chi phát triển này…

      Nhưng thấy mặt mũi Nguyên Nguyện sáng hẳn lên, cũng bị cuốn hút, khỏi bật cười: “Hai người hạnh phúc.”

      Đương nhiên, có Tâm Tâm làm sao hạnh phúc được.

      Ở phí bên kia điện thoại, người nào đó tâm tình nhộn nhạo, ngứa chịu được…

      Lúc nãy Nguyên Nguyện mơ màng quên cúp máy, Quan Hành Duệ cũng cố ý nghe lén cùng người khá chuyện, chỉ là lúc nghe Lôi Ngự vê chuyện tình cảm của bọn họ liền để ý mà thôi…

      Chờ Lôi Ngự , Nguyên Nguyện cầm lấy điện thoại phát vẫn chưa cúp máy: “Nhị Nhị.”

      “Ừ” Vị chồng bé đáp cực kì trôi chảy.

      Nguyên Nguyện vừa rồi chưa tỉnh, tại mới nhớ tới còn có việc chưa : “Lúc trưa em vừa nhận được quần lót con voi em đặt cho lúc trước.”

      Hộ vệ Giáp biết vừa rồi mình kí nhận bưu phẩm gì, nếu nhất định bây giờ nhịn được mà khóc lớn..

      Mặt bạn chồng bé nào đó chút thay đổi: “Được, tối về mặc cho em xem.”

      Nhưng việc làm cho Nguyện Nguyện bận tâm suy nghĩ lại là vấn đề khác: “Lúc trưa ở khách sạn em có mở ra nhìn , thấy vòi con voi có chút ngắn nên liền cắt bỏ phần trước.”

      Bạn chồng bé vẫn có thể bình tĩnh: “Cắt bỏ cũng có thể mặc được.”

      “Nhưng em thấy nó cứ là lạ làm sao.”

      mặc đẹp lên.”

      “Vì sao?”

      “Vì rất đẹp trai.”

      Nguyên Nguyện đồng ý: “ đẹp trai có liên quan gì.”

      “Nơi nào của cũng đẹp.” Bạn đại gia chồng bé hiển nhiên biết khiêm tốn là gì…

      Nguyên Nguyện suy nghĩ chút: “Được rồi, quả thực tất cả đều rất đẹp mắt.”

      Kết thúc cuộc chuyên, người nghe được đều muốn: “…” Nhưng hai vị đương lại hoàn toàn coi chuyện đó là bình thường, chút ngần ngại. Nguyên Nguyện để điện thoại vào hộp đựng đồ để sửa sang lại trang phục, rồi đứng dậy bắt đầu làm việc.

      Bởi vì quay ngoại cảnh nên những thứ như điện thoại di động hay đồ ăn đều có chỗ để, Nguyên Nguyện liền đặc biệt làm cái hộp , nhiều người trong đoan phim cũng làm vậy.

      Hành động này vốn có vấn đề gì, nhưng…Nguyên Nguyện vừa rời lâu, nhân lúc bọn cận vệ cùng Lâm Hân lơ là, chú ý, nhanh tay thò vào trong gương, lấy di động của Nguyên Nguyện.

      Chương 171 Nghiêm đại thiếu gia đáng sợ (1)

      Người bình thường mất điện thoại báo cảnh sát, nhưng đối với minh tinh, nếu chuyện riêng tư bị tiết lộ la đại họa.

      Người kia muốn đem chuyện làm to lên, vốn cũng định trộm di động hoàn toàn.

      Trộm cái điện thoại có ích gì chứ, quan trọng là những thông tin cùng hình ảnh trong chiếc điện thoại đó.

      Với việc tình cảm Nguyên Nguyện và Quan Hành Duệ có vấn đề, chừng trong điện thoại di động này còn có loại ảnh gì đây!

      Chỉ cần có thể tìm được ảnh của Nguyên Nguyện cùng người tai to mặt lớn tung ra mạng, kèm theo dòng tin: “Điện thoại của vị đại gia bị mất, thực hư ảnh chụp của nữ minh tinh nào đó bị lộ ra.”

      Nguyên Nguyện đánh mất địa vị, danh tiếng là chuyện , nhưng liệu Quan Hành Duệ có chịu được việc vợ sắp cưới của mình bị bàn tán chỉ trỏ? Sớm muộn cũng chia tay với Nguyên Nguyện.

      Người kia cười lạnh lùng, nhét di động vào túi

      Còn với việc mật mã di động của Nguyên Nguyện, người nọ cũng chuẩn bị sẵn trong túi thiết bị chuyên đánh cắp mật khẩu.

      Thứ kia tuy nhưng la thiết bị cao cấp nhất của đặc vụ chuyên nghiệp, lại bị lấy ra để giải mật khẩu của chiếc di động bình thường, đúng là đại tài tiểu dụng, chỉ cần năm phút là có thể hoàn thành.

      Người nọ vừa nhét di động vào túi xong, chuẩn bị đếm ngược thời gian,..

      Đột nhiên từ trong túi phát ra thanh cực to, mạnh, truyền ràng khắp cả tổ phim - -

      “MẬT MÃ CHÍNH XÁC, ĐIỆN THOẠI TỰ PHÁT NỔI SAU NĂM, BỐN…”

      Mọi người trong tổ phim da đầu tê dại, đều quay đầu lại nhìn về phía phát ra thanh - Lục Tâm Vi.

      Giọng kia chẳng lẽ là…Nghiêm đại thiếu !

      Đại danh đỉnh đỉnh Ngiêm đại thiếu gia Nghiêm Thiếu Huân, giọng bình tĩnh hề có chút vội vàng, thanh có thể khiến người ta nghe xong thiếu chút mất mạng, chỉ có thể là Nghiêm đại thiếu.

      Bởi vì sợ hãi Nghiêm Thiếu Huân, mọi người ngay cả nội dung của lời là gì cũng đều bỏ quên…

      Cho đến khi giọng kia đếm đến “”, mới có người tỉnh lại hét chói tai “Sắp nổ rồi!”

      giây sau, sóng yên biển lặng, tổ phim hoàn toàn xảy ra chuyện gì cả, căn bản cũng có việc nổ tung.

      Mọi người chỉ ngây ngốc nhin lẫn nhau, đều cảm thấy giống như may mắn sống sót sau ngày tận thế…Quả thực muốn ôm đầu khóc trận.

      Từ trong túi Lục Tâm Vi phát ra giọng bình tĩnh, vô của Nghiêm đại thiếu: “Lừa mọi người thôi.”

      “…” Cứu mạng a.

      Hiên tại bọn họ thực muốn khóc…

      Lừa gạt, lừa gạt bọn họ...May mắn NgHiêm đại thiếu muốn đùa với bọn họ, nếu bọn họ thực chết.

      Đúng là Nghiêm đại thiếu…Lão nhân gia ngài dù có muốn đánh chúng tôi cũng cần gạt chúng tôi, ngài ban cho loại “Ân đức” này…Chúng tôi chịu nổi…(┬_┬ )

      Mọi người đều bị tình huống ngoài ý muốn này làm cho hoảng sợ, bối rối, nhìn cả tổ phim chỉ có Nguyên Nguyện là bình tĩnh.

      nhíu mày, đưa tay ra ,nhìn về phía Lục Tâm Vi: “ cầm điện thoại di động của tôi đúng ?”

      Tim Lục Tâm Vi suýt ngừng đập…

      Việc giọng của Nghiêm đại thiếu phát ra từ trong túi áo của mình…Người bình thường chịu nổi.

      Nhưng nghe thấy Nguyên Nguyện hỏi vậy, ta lập tức cười lạnh: “Tôi lấy điện thoại của làm cái gì? Đừng có ngậm máu phun người.”

      Nguyên Nguyện cũng tiếp tục nhảm với ta, xoay lại tìm người.

      Bọn vệ sĩ đến, thấy quay người lại liền đưa cho chiếc điện thoại di động.

      Điện thoại của bọn họ đều được cài phần mềm hỗ trợ tìm kiếm lẫn nhau (như GPS),chỉ cần điện thoại liền tìm được.

      Nguyên Nguyện bấm loạt kí tự rồi ra n goài, liền nghe được - -

      “ĐƯA TAO RA NGAY.”
      noair, Nhok_Njco, linhkumiko3 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 172 Nghiêm đại thiếu đáng sợ (2)

      Tư trong túi Lục Tâm Vi, thanh của Nghiêm đại thiếu gia đột nhiên lần nữa lại phát ra:

      “A - - “

      Lục Tâm Vi bị dọa hết lên tiếng, nhất thời đầu óc trống rống, nghe đến chữ “Tao” còn tưởng là Nghiêm đại thiếu ở trong túi ta…

      Mọi người trong đoàn phim khẽ run rẩy, khí trong đoàn phim nhất thời tối sầm lại, bọn họ bây giờ mới hiểu trước kia chỉ là thời điểm tức giận hét người, căn bản cũng tính là áp suất thấp..

      (┬_┬ )Nghiêm đại thiếu rất, rất đáng sợ!

      Nguyên Nguyện tắt điện thoại, câu "ĐƯA TAO RA NGAY” lặp lặp lại, mà lần thứ hai vang lên, Lục TÂm Vi cũng bị dọa cho suýt ngất, nhanh chóng đem di động ra, giống như cầm quả bom, tay run run nhét di động trả lại cho Nguyên Nguyện.

      Động tác của ta quá nhanh, lôi cả thiết bị kia từ trong túi ra ngoài.

      ra nếu nhìn vật kia có nét giống USB, mà USb lại rất phổ biến nên cơ bản gây ra chú ý đối với người nào cả.

      Nhưng bọn vệ sĩ nhìn thấy liên nhận ra nó là cái gì.

      Tại sao lại là thiết bị của bọn làm ra? Rốt cuộc người chống lưng cho ta là ai?

      ràng bọn họ điều tra. Lục gia có khả năng lớn như vậy, những người theo bọn họ cũng có quyền lực hay tài lực lớn như thế.

      May mắn đối với Lục Tâm Vi bọn họ có phòng bị, đặc biệt đem điện thoại di động đến nơi Nghiêm đại thiếu nhờ mã hóa lượt.

      Thực ra bộ dạng lén lén lút lút của Lục Tâm Vi, bọn họ nhận ra từ sớm.

      Bọn họ có nhiều người như vậy, nếu canh chừng được cái điện thoại của chị dâu xứng đáng cho hai chữ: ”Phế vật”

      Bọn họ cũng ngăn cản Lục Tâm Vi ăn trộm điện thoại của chị dâu, còn giả vờ biết gì, muốn tất cả mọi người trong đoàn làm phim làm nhân chứng thấy được tình làm cho ta mất mặt.

      Cầm điện thoại di động về, Nguyên Nguyện tắt điện thoại di động, giọng của Nghiêm đại thiếu cũng hoàn toàn biến mất.

      Tất cả mọi người trong đoàn người người như có cách nào lấy lại được bình tĩnh…

      Bọn họ đều tự tìm ghế để ngồi xuống, cả đoàn đều im lặng hết sức trầm mặc…

      Nguyên Nguyện cất di động lai, vui hỏi Lục Tâm Vi: “ cầm điện thoại di động của tôi làm gì?”

      Trong chốc lát, mọi người trong đoàn đều quay lại nhìn.

      Trộm đồ!

      Bọn họ cũng biết nếu mất điện thoại di động nguy hiểm thế nào, huống gì “nhờ’ Lục Tâm Vi mà họ mới có thể nghe được giọng của Nghiêm đại thiếu!

      Về phần tại sao Nguyên Nguyện có thể ghi lại thanh của Nghiêm đại thiếu nhằm chống trộm…Đầu bọn họ bây giờ thực rất hỗn loạn, cũng có sức tòm mò chuyện này.

      Bị nhiều ánh mắt khinh bỉ cùng tức giận chiếu vào, Lục TÂm Vi cũng có chút lo sợ: “Tôi cố ý, chỉ tại điện thoại giống với của tôi quá nên tôi mới cầm nhầm.”

      “Lục đại tiểu thư làm sao có thể dùng điện thoại giống người khác được chứ.”

      Lâm Hân cười lạnh, chen vào tiếp: “Nhãn hiệu giống nhau nhưng trang trí lại khác nhau, phía sau điện thoại được nạm kim cương sắp xếp thành tên viết tắt, ngay cả bao da bao ngoài cũng thuộc da , hàng hiếm như thế , Lục tiểu thư có thể nhận lầm sao?”

      Lục Tâm Vi mắt cao hơn đầu, muốn thân quen với nhân viên trong đoàn, những người khác cũng lười muốn làm mình mất mặt nên quan tâm ta nhiều, đương nhiên cũng biết điện thoại ta có đặc thù gì.

      Nhưng Lâm Hân lại coi ta như kẻ thù, tuyệt đối quan sát cẩn thận.

      Lục Tâm Vi cũng hoàn toàn nể mặt Lâm Hân: “Liên quan gì đến ? Cút ngay! Tôi cho biết, tôi trộm điện thoại của ta sao nào?!Tất cả mọi người trong đoàn phim đều biết, kể cả Nguyên Nguyện cũng dám chọc đến Lục gia chúng tôi!”

      xong liền nhìn về phía Nguyên Nguyện đầy khiêu khích.

      Chương sau, chương sau…..

      Các bạn hãy chuẩn bị khăn giấy nhé :v

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 173: Nghiêm đại thiếu đáng sợ (3)

      Edit: Sebmon

      Nguyên Nguyện cầm điện thoại di động, nghe thấy thế liền nhìn Lục Tâm Vi cách kì quái, chuyện qua điện thoại: “Ừ, chính là như vậy, ta vừa tự nhận mình trộm đồ, cũng nghe rồi đó.”

      “…, chuyện với ai đó?”

      “110”

      Nguyên Nguyện đáp xong, còn tò mò hỏi người trong điện thoại: “ ta chủ động thừa nhận việc trộm cắp, vậy giam bao nhiêu ngày.”

      “…, …”

      Điện thoại 110 đương nhiên có chức năng ghi tự động rồi!

      Câu từ nhận ta trộm điện thoại bị ghi rồi!

      Trợ lý của Lục Tâm Vi, thực ra là thư kí của trai Lục Tâm Vi, mặt tái nhợt, chạy tới: “ Nguyên có chút chuyện bé xé ra to , chỉ là cầm nhầm điện thoại thôi mà,..”

      Nguyên Nguyện sửa đúng cho ta: “Chính ta ta trộm.”

      Trợ lý liền gấp rút đổi giọng: “…Đúng, nhưng chuyện cũng lớn cần gì phải động đến cảnh sát.”

      Chỉ cần việc này được giải quyết riêng, tiểu thư cần phải vào trại tạm giam ngồi, nếu như đám kí giả biết được việc này, tiểu thư coi như xong.”

      Trợ lý cười nheo mắt: “Đều là người quen, cần gì phải làm to chuyện như thế…”

      Nguyên Nguyện hoàn toàn đồng ý: “Quan hệ của chúng tôi tốt, ngày hôm qua ta còn bỏ thuốc vào trong rươu của tôi, hại tôi biểu phóng đãng trước mặt các sứ thần nước láng giềng, mà sứ thần chính là phò mã tương lai, làm công chúa giận tím mặt, hai nước suýt chút nữa trở mặt yến tiệc, bởi thế mà tôi bị vương phủ cùng toàn dân chúng trong kinh thành khinh bỉ.”

      “…” may là hằng ngày trợ lý nhàn rỗi có việc gì làm liền đọc kịch bản cho đỡ chán, nên còn có thể hiểu về chuyện gì…

      Đây là những việc mà nữ phụ thứ hai Lưu Tô do Lục Tâm Vi đóng làm với nữ chính Cửu Ca do Nguyên Nguyện đóng…

      Nguyên Nguyện ngày hôm qua là chỉ đến cảnh phim ngày hôm qua…

      Trợ lý của Lục Tâm Vi cho là Nguyên Nguyện cố tình gây khó dễ, nhưng bọn họ bây giờ đuối lí nên cũng đành gượng cười: “ Nguyên rất hài hước…Ý tôi ngoài đời thực, Nguyên cùng tiểu thư nhà tôi cũng là người quen.”

      “À…” Nguyện Nguyện gật đầu cái, lại cảm thấy có chỗ đúng: “Nhưng tôi biết ta mà.”

      Còn quen thuộc như trong phim đâu!

      Tất cả mọi người: “…”

      “Phụt…” Lôi Ngự là người đầu tiên bật cười.

      Vừa rồi mới mói chuyện cùng Nguyên Nguyện nên biết việc Nguyên Nguyện biết Lục Tâm Vi là .

      Tục ngữ , người xem cần lời dẫn truyện ...

      Trong trường hợp tại, mọi người cần nhất người tiên phong.

      Lục Tâm Vi hề dễ chọc, nhưng có tiếng cười của Lôi Ngự, mọi người cũng nhịn được, cả đám liền cười vang.

      Bị đối thủ giết trong chớp mắt, vẫn chưa phải là chuyện tàn nhẫn nhất.

      Tàn nhẫn nhất là khi bạn lao tâm khổ tứ bày binh bố trận, nhưng người kia từ đầu đến cuối hề quan tâm bạn làm gì, thậm chí còn biết bạn là ai..

      Lục Tâm Vi ngậm thìa vàng mà sinh ra, được nuông chiều từ , bị chế nhạo như vậy, sắc mặt từ hồng chợt chuyển thành xanh: “, …”

      Giơ tay lên muốn tát người,

      “Đồng chí cảnh sát, người vừa rồi ăn trộm chính là ta.” Giọng điệu của vệ sĩ Giáp hết sức trịnh trọng vang lên.

      Lục Tâm Vi cùng trợ lý của ta nháy mắt liền tái mặt, cái bạt tai cũng có cơ hội xuất ra, cứng ngắc quay đầu, liền nhận ra cảnh sát ở đồn công an gần đó hiệu suất rất cao nhanh chóng chạy tới..

      Phong cảnh ở đây rất đẹp, lại khá gần thành thị, nên các đoàn phim thường chọn nơi này để quay ngoại cảnh.

      Công an khu dân cư này cũng coi như được thường xuyên bắt gặp minh tinh…

      Nhưng đại minh tinh báo án, minh tinh khác ăn trộm điên thoại di động của ấy...

      Cảnh sát vừa nhìn thấy mặt những người này, khóe miệng liền giật giật đành phải giả vờ như cần biết ai là ai, ta chỉ làm việc theo quy tắc: “Trước tiên mời theo chúng tôi về đồn chuyến.”

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 174

      Lần này to chuyện rồi…

      Lục Tâm Vi cũng là nghệ sĩ của Viêm Thiên, xảy ra loại chuyện như vậy. trai của Lục Tâm Vi nôn nóng vừa chạy tới chỗ đoàn làm phim vừa gọi cho đại boss của Viêm Thiên là Tề Tư Khiêm:

      “Tề tiên sinh, mọi người đều cùng là người công ty, Nguyên Nguyện đuổi tận giết tuyệt như thế có phải là quá đáng lắm ?”

      Giọng điệu của trai Lục Tâm Vi tràn đầy uy hiếp:

      “Mặc du Lục Gia chúng tôi giao hữu nhiều với giới giải trí, nhưng có thể dùng tiền để giải quyết vấn đề, Lục gia chúng tôi nhất định làm, Chuyện này nếu Tề tiên sinh đem ra được lời giải thích đúng đắn cho em tôi, Lục gia tuyệt đối để yên!”

      ràng người sai là Lục Tâm Vi, nhưng lại giống như Nguyên Nguyện gây chuyện với bọn họ trước.

      Ở đầu kia điện thoại, đáp lại thanh nào : “ gọi nhầm số rồi.”

      “…” trai Lục Tâm Vi đem di động lên xem, phát màn hình lên ba chữ: “Quan Hành Duệ”.

      Làm sao có thể nhầm số được cơ chứ! Vừa rôi ràng đánh đầy đủ Tề Tư Khiêm mà!

      thể sai sót như thế được…

      Bạn đại gia chồng bé nghe đoàn phim núi xảy ra chuyện, liền đem sóng tín hiệu của cắt đứt, cho dù ta có gọi cho ai người cầm máy cũng là , tiếp theo…

      trai Lục Tâm Vi hiểu được tính khí của Quan Hành Duệ, lần trước gặp mặt lại gọi điện tới Nghiêm đại thiếu gia, đến bây giờ nghĩ lại lòng vẫn còn sợ…

      Cho nên ta muốn nhiều lời, liền chuẩn bị cúp máy để gọi điện cho Tề Tư Khiêm.

      Quan Hành Duệ bình tĩnh ngăn lại: “Nghe đoàn làm phim có chuyện hiểu lầm, tôi gọi điện cho Tâm Tâm để làm cho ấy đổi ý.Chuyện như vậy, cần thiết báo cảnh sát.”

      Biện pháp này đương nhiên là tốt nhất!

      trai Lục Tâm Vi thở phào nhõm, nhưng sau đó lại bắt đầu cảm thấy khinh thường.

      Người đàn ông của em chọn lần này cũng có gì đặc biệt, nhanh như vậy đầu hàng.

      Chẳng qua cũng đúng thôi, đối đầu với tài lực đáng sợ của Lục gia, có mấy ai có thể chống đỡ được ?

      A, thấy như vậy, Quan Hành Duệ này sớm muộn cũng là của em thôi!

      Từ trước đến nay Nguyên Nguyện đêu tin tưởng chồng bé, Quan Hành Duệ phải bận tâm, liền quan tâm cũng tò mò hỏi thêm.

      Đoàn phim cũng có ai chê cười cả.

      Vốn đều là người nổi tiếng, nếu việc bị làm to, fan hâm mộ của Lục Tâm Vi biết chuyện chắc chắn mắng chửi Nguyên Nguyện, bây giờ thu tay, khiến cho Lục Tâm Vi mất mặt tại đoàn, lại có chỗ xả giận, tuyệt ~ phải sao ?

      Bọn vệ sĩ rảnh rỗi nhìn trời, các người suy nghĩ đơn giản…

      Lục Tâm Vi muốn trộm di động của chị dâu, cần nghĩ cũng biết có mục đích xấu xa gì, Boss làm sao có thể tha cho ta được chứ?

      Chẳng qua Boss cũng cân nhắc đến việc Lục Tâm Vi có nhiều fan hâm mộ, lại muốn những người kia bàn tán về chị dâu, cho nên phải thay đổi phương pháp trừng trị ta.

      Về phần Bos nghĩ như thế nào, ba phút sau biết…

      Nghe xong chỉ thị của Quan hành Duệ, gân mặt bọn họ bị rút hết.

      Bos, ngài thực quá độc…

      Vệ sĩ Giáp mang điện thoại di động của Nguyên Nguyện đến, làm theo lời Boss là chuẩn bị, sau đó với Nguyên Nguyện: ‘Chị dâu, Boss chị từ giờ cần khóa màn hình, điện thoại di động dùng xong ném tùy tiện chỗ nào cũng được.’

      “ Ừ ~” Nguyên Nguyện lời cũng hỏi nguyên nhân trực tiếp đáp ứng.

      Hôm nay với Lôi Ngự có màn kịch trùng phùng rất khó diễn. Đạo diễn gọi họ sang bên, cho bọn họ tập thử để lát nữa có hiệu quả tốt nhất.”

      Lôi Ngự gần đây là được Nguyên Nguyện khích lệ, hai là có rất nhiều người muốn nhìn rớt đài, chính bản thân cũng muốn đấu lại nên kỹ năng diễn xuất tăng đột biến, còn có thể thỉnh thoảng thảo luận vói đạo diễn vài câu.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :