1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng Em Là Mỹ Nam - Thẩm Du (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Beta: Diệp Dã

      Chương 61: Vì lấy vợ phải mua nhà, rất lạ sao?


      Kết quả là sau khi ký hợp đồng thuê phòng nửa phút, liền cảm thấy mình bị lừa rồi.


      Nhìn bên ngoài biệt thự xa hoa như thế bên trong chắc càng xa hoa hơn, có rất nhiều phòng. Chọn lấy bất kỳ phòng nào hẳn là xa hoa hơn so với phong ngủ của những nhà bình thường biết bao nhiêu lần?


      Nhưng nhà của Sở Mộ Phong…Trang trí rất tinh tế, xa hao cách thái quá, bất quá về chỉnh thể được thiết kế rất ấm áp và thoải mái, mang đến cảm giác gia đình.


      Chính là…Cả buổi chiều vội vàng làm cơm và bồi bà cố ngoại nền cũng có tham quan được.


      Bây giờ mới biết, trừ phòng khách và phòng bếp ở lầu có hơi lớn thái quá chút, ngôi biệt thự lớn như vậy kỳ thực chỉ có hai gian phòng…


      Ở lầu , lầu hai…Phòng ở dưới lầu vốn là Lãnh Viêm ở bây giờ bà cố ngoại ở đó.


      , ... lầu hai rộng như vậy làm cái phòng ngủ lớn như thế làm cái gì?” Kỷ An Trần hoàn toàn bị cái bố cục này dọa sợ ngây người.


      Mỗ mỹ nam muốn trở về phòng thay quần áo, vừa cởi cúc áo sơ mi, vừa lên lầu, nghe thấy như thế cười quay đầu lại, bộ dáng kia….Nhìn thế nào cũng là nụ cười chuyên nghiệp. →_→


      liền bày ngay cái khuôn mặt nghiệt hết sức rêu rao, vẻ mặt ngây thơ mà ngượng ngùng “ Phòng này mua là để khi lấy vợ dùng, muốn tiếp khách nên cũng có phòng khách.”


      Người có thể xưng là bạn , tổng cộng có mấy người, đều là bạn bè chí cốt, chỉ là…Ai cũng đừng có nghĩ quấy rầy thế giới hai người của cùng lão bà.


      “…” Khóe miệng Kỷ An Trần giật giật “ Thế nhưng phòng lớn như vậy, người bình thường làm thư phòng, phòng tập thể thao, phòng karaoke, phòng chơi bi-a…vân vân.” ( này mà được liệt vô dạng bình thường sao ?)


      Trong tiểu thuyết đều viết như thế a!


      Mỗ mỹ nam nào đó càng ngượng ngùng “ Nhưng là trách nhiệm của , bổn phận của .”


      “…A.”


      lầu có phân thành chỗ làm việc, chỗ tập thể hình còn có khu vui chơi, chỉ là có phân tách riêng biệt ra mà thôi, như vậy mặc kệ có làm cái gì vợ của cũng có thể nhìn thấy .”


      Mỗ mỹ nam nháy mắt lại cường điệu lần nữa, "Là trách nhiệm, bổn phận của . nguyện ý báo cáo cho vợ biết nhất cử nhất động của ."


      Kỷ An Trần:”…”


      Thế nhưng vì sao…Có cảm giác như là loại người có vợ ‘ giám sát’ liền vẻ mặt u oán hỏi “ Vợ à, vì sao em nhìn ” …


      Vẫn còn may, mặc dù lầu cái gì cũng đều có ngăn cách, nhưng phòng tắm lại được thiết kế xây kín đáo.


      Kỳ thực Kỷ An Trần có biết…Theo như cái tâm tư của mỗ mỹ nam, phòng tắm xác thực là được thiết kế kín đáo, nhưng nó là…hoàn toàn trong suốt. ←_←


      Chỉ là suy nghĩ đến năng lực thừa nhận của vợ mà mỗ mỹ nam mới tình nguyện mà đem nó biến thành bộ dáng bình thường….


      Trong thời gian thiết kế, còn hỏi qua nhà thiết kế, muốn phá bỏ toàn bộ tường thay bằng kính công nghiệp, tốn bao nhiêu thời gian.


      Đáp án làm cho thực vừa lòng. Cho nên sau đó tại nơi này,mỗi lần vào phòng tắm đều suy nghĩ, tính toán chút xem còn bao nhiêu thời gian lão bà mới hoàn toàn tiếp nhận , mới có thể đem cái phòng tắm đổi thành hoàn toàn trong suốt….


      Kỷ An Trần có biết cái kỳ hạn cuối cùng mà mỗ mỹ nam nghĩ trong lòng.


      Nhưng là nghĩ đến chia tay với cái khăn mặt con gà màu vàng…cùng nghiệt quấn khăn dùng chung phòng tắm , loại tình này hiển nhiên phù hợp với thế giới quan thuần khiết của Kỷ An Trần…


      Đương nhiên Kỷ An Trần cũng có tưởng tượng trực tiếp như vậy…Da mặt luôn luôn mỏng, mới nghĩ đến Sở Mộ Phòng mặc quần áo đứng ở trong phòng tắm, liền muốn chạy trốn…


      Chương 62: Mỗ mỹ nam có lời muốn .


      Vừa đúng lúc Kỷ An Trần phải về ký túc xá trường lấy ít sách vở, ít quần áo và đồ dùng cá nhân, ở trong phòng ngủ tắm rửa xong rồi mới trở về.


      Người già phải ngủ sớm, Kỷ An Trần chuyện với bà cố ngoại chút, chờ bà ngủ nhàng ra khỏi phòng, khi đó cũng chỉ mới hơn tám giờ tối.


      biết mình nên đối mặt với Sở Mộ Phong như thế nào, liền ôm máy tính chạy trốn ra ngoài sân, viết luận văn.


      Kéo dài cho đến thời gian phải ngủ, cứ như là ăn trộm vậy chạy vào trong phòng, ôm chăn đến cái ghế sô pha bên cạnh phòng bà cố ngoại “ Ngày mai gặp ngủ ngon.”


      Bởi vì khẩn trường nên cả người căng thẳng co lại thành đoàn, y như con mèo con sợ hãi.


      tiểu ngốc.


      có biết, bộ dáng ngượng ngùng khả ái của mình chỉ làm cho người nào đó lang tính đại phát, hận thể ngay lập tức ôm lên lầu…Hoặc là cần lên ở ngày ghế sô pha, cũng có thể là… đường lên lầu, những bậc thang…( này đen tối quá thể )


      Càng nghĩ càng xa thấy điểm dừng…


      Thân thể căng thẳng buộc chặt đứng lên, những ý nghĩ điên cuồng trong đầu bị khống chế….những ý niệm đó làm cho hô hấp của Sở Mộ Phong nặng nề…thêm mấy phần.


      Kỳ thực Kỷ An Trần cũng cần biết…


      Bởi vì trừ cái mỗ lưu manh xử nam, ai lại nghĩ loạn như thế…


      Người khác đều hận mỗi ngày được cùng người mình mến ở chung chỗ, thế nhưng đến Sở Mộ Phòng


      xác thực là muốn ngày ngày ở bên người vợ, thế nhưng cách càng gần khí càng ái muội… là sợ mình dọa vợ chạy mất.


      Cho nên cũng có náo loạn với Kỷ An Trần, mỗ mỹ nam nào đó chững chạc đàng hoàng ngồi ở lầu.


      Mặc dù căn bản là có ngủ được…


      giờ sau, phòng ngủ ở lầu, vang lên thanh nhè nghiêm túc mà lạnh lùng - -


      “ Chúng ta chuyện.”


      ai đáp lại.


      Tiếng của Sở Mộ Phong, cũng có thấy nửa phần ôn nhu và biếng nhác, hiển nhiên là gặp được người có cùng thực lực với mình “ Ngươi cũng biết, có ánh mắt thiển cận là tối kỵ, như bây giờ vậy, chỉ là kế tạm thích ứng mà thôi. Trong khoảng thời gian này ngươi phải nhẫn nại, mới có thể đạt được những gì mình muốn.”


      Giống như là cùng đối phương bày ra mưu nào đó.


      Nhưng mà nhiều như vậy, đối phương nửa câu cũng có đáp lại.


      Hiển nhiên Sở Mộ Phong có kiên nhẫn, hàn khí trong lời khỏi tăng thêm, mang theo ý vị uy hiếp “ nghe sao? Vậy ngươi tiếp tục bị đói ! Tốt xấu gì ta còn có thể nhìn thấy vợ của mình, chuyện với ấy, ngưới có thể nhìn thấy ấy sao? có thể chuyện với ấy sao? ngươi có thể cùng ăn cơm với ấy sao?


      xong câu cuối cùng, ngữ khí có phần khoe khoang, mỗ mỹ nam nhướng nhướng đôi mắt hoa đào, khoe khoang nhìn….Mỗ giá treo khăn mặt. . ←_←


      sai vừa nãy đúng là cùng “ khăn mặt” “ chuyện”


      Đối phương hiển nhiên là cái “ khăn mặt” có tôn nghiêm, đối mặt với khiêu khích và khinh bỉ như vậy, thế mà càng ngày càng uy vũ….


      Tựa hô như muốn dùng hành động thực tế để chứng thực…Nó chỉ treo cái mà có thể treo hai cái khăn mặt.


      Đây là tiêu chuẩn khoe khang thực lực a.


      Sở Mộ Phong bị nó “ khoe khoang” tức muốn nổ tung, thở hổn hển quay về lại giường, ngực kịch liệt phập phồng.


      “ Đàm phán” thất bại, mỗ mỹ nam nảy sinh lòng ác độc.


      đem chiếc khăn cuối cùng cái móc lấy xuống…Bởi vì tình huống tại, mặc dù khó chấp nhận…


      Sau đó đen mặt nắm cái khăn kia vứt sang bên cạnh…”Có bản lĩnh ngươi liền ở đó cả đêm !”


      tin trị được nó!


      Sau đó…Sở Mộ Phong liền thực tắt đèn , có nhìn mỗ khăn mặt ở chỗ kia nữa, ép chính mình ngủ…
      Last edited by a moderator: 15/1/16
      tieunai691993, Chris, Neavah Redneval16 others thích bài này.

    2. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Hay wa, thks bn da edit truyen nay tip

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Beta: Diệp Dã

      Chương 63: Bi kịch của Trần Trần.



      Tính cảnh giác của mỗ mỹ nam vô cùng cao, bất quá là do nhà có lắp thiết bị bảo vệ, là do người bạn cường đại đến nỗi nghịch thiên tự tay thiết kế.


      Chỉ cần là người trái đất…nghĩ cũng đừng nghĩ đột nhập vào nhà bọn họ mà ai biết, đánh động đến thiết bị bảo vệ.


      Cho nên lúc ngủ Sở Mộ Phong luôn ngủ rất thoải mái thả lỏng.


      Cho nên khi sáng ngày hôm sau có tiếng bước chân vang lên ở lầu hai, thanh cách cửa phòng ngủ của ngày càng gần… cũng có biết.


      …Thế là bà cố ngoại tiến vào.


      Sở Mộ Phòng ngủ say cảm giác có trận gió lạnh thổi qua…


      “Rắc rắc.” tiếng, răng của bà cố ngoại rất tốt cắn miếng táo…


      Sở Mộ Phong bỗng nhiên mở mắt ra, gần như là bật dậy ngay lập tức, nhảy xuống giường hướng đến người đột nhập, bắp thịt toàn thân vận sức chờ phát động, tinh thần chiến đấu dâng cao.


      …Sau đó mỗ mỹ nam yên lặng khẩn cấp thu lại thế tấn công, động tác quá mạnh suýt nữa đem thắt lưng bẻ gãy luôn rồi…


      Sở Mộ Phong cũng có tâm tư quản cái hông của .


      Dù có gãy, dưỡng thời gian là khỏe rồi, dù sao trong khoảng thời gian ngắn cũng được dùng hông của mình…


      …Đây là chỗ tiện lợi của Xử nam và…cũng là bi ai.


      Mỗ mỹ xử nam nào đó cũng muốn những thứ đó, chỉ là lập tức cúi đầu kiểm tra… tốt, mặc dù cái gì cũng có mặc, nhưng bên hông có đắp cái chăn mỏng, cũng có …trần trụi.


      …Thế nhưng ở bên cạnh giường có quần áo, nửa người của vẫn còn trần trụi. Chẳng lẽ muốn ngượng ngùng lên xé chăn mỏng ra che người sao…


      Bà cố ngoại chính là biết mà cũng xem Sở Mộ Phòng ra sao mà chỉ ăn táo, rồi lại bình tĩnh về phía trước.


      Toàn bộ lầu hai đều là phòng ngủ, giường của Sở Mộ Phong cách cửa khoảng bảy tám bước mà thôi.


      Bầu khí trong phòng rất quỷ dị, Kỷ An Trần chạy tới…


      Sau khi thức dậy, chuyện đầu tiên chính là xem bà cố ngoại, kết quả phát trong phòng có ai cả.


      sốt ruột ở trong biệt thự chạy quanh vòng, lúc ở lầu hai thấy bà cố ngoại thở phào nhõm, cũng quên luân vấn đề phải băn khoăn đó là phòng ngủ của Sở Mộ Phong, trực tiếp xông vào.


      vừa vào trong phòng, liền nhìn thấy bà cố ngoại cũng ngay lập tức giẫm lên đồ gì đó.


      Rèm cửa sổ đóng, lại bật đèn, Kỷ An Trần phương hướng lắm. Phản ứng đầu tiên đó là cái khăn lau, lau xong quên cất , cứ như vậy mà ném ở sàn.


      cũng có nghĩ đến bình thường làm gì có cái khăn lau nào màu đen…


      Sợ cái khăn đó ướt, bà cố ngoại dẫm lên bị ngã, Kỷ An Trần Lập tức qua nhặt cái khăn đó lên “ Quá, quá, quá…”


      Đoạn băng bị kịch của Trần Trần lại xuất , hóa đá nhìn cái ‘ khăn lau ‘ trong tay’.


      Có phải , cầm cái quần lót của đàn ông hay ? Hay là xuyên qua rồi!


      cầm nó trong tay còn thuận tay xếp lại!


      Xếp chút! e(┬┬﹏┬┬)3


      Hành động của quá lâu, bà cố ngoại tò mò quay đầu lại, mắt thấy vật mà cháu ngoại mình cầm tay là gì…


      Thế là mỗ mỹ nam lập tức ngăn cơn sóng dữ, thập phần trấn định thay lão bà đón nhận lấy “ Quá dễ nhìn”


      Kỷ An Trần cũng phục hồi lại tinh thần. vẻ mặt thành khẩn mà phụ họa theo “ Đúng quá dễ nhìn.”


      xong mới ý thức đươc chính mình mới cái gì.


      muốn sống nữa…


      Kỷ An Trần sụp đổ đem cái quần lót trong tay quăng , hai tay giơ cao như là đầu hàng “ bà cố ngoại, con xuống lầu rửa tay trước..Lập tức quay lại, bà đừng có tự mình xuống lầu, cầu thang hình như mới được lau qua có hơi trơn”


      Trước khi rửa tay cầm bất cứ cái gì!



      Chương 64: Thế giời quan sụp đổ…


      Bà cố ngoại lại cười ha ha từ chối” cần đâu, bà cũng có vô dụng như vậy, ngã. Tiểu Trần Trần của chúng ta còn mang thai chạy lên chạy xuống như vậy mệt chết.”


      “…” Bà cố ngoại con đủ bi kịch như vậy mà sao bà còn muốn hãm hại con…


      Bà bình thường ràng với con đươc ! e(┬┬﹏┬┬)3


      Kỷ An Trần cảm thấy hai tay tốt lắm…Vội vã rửa tay, cũng có nhiều thời gian để giải thích, liền vộ vã với Sở Mộ Phong “ giúp đỡ bà cố ngoại em chút.”


      ngờ Sở Mộ Phong rất nể mặt mà cự tuyệt “ được.”


      Cùng vời thái đô nhiệt tình chiêu đãi bà cố ngoại ngày hôm qua khác trời vực.


      “…” Kỷ An Trần muốn chạy ra ngoài, kinh ngạc quay đầu.


      Cho đến giờ phút này Kỷ An Trần mới phát kỳ thực ở trong lòng, ấn tượng của với Sở Mộ Phong rất tốt, trực giác mách bảo rằng nhất đinh hảo tâm giúp đỡ.


      Mỗ mỹ nam hướng vẫy vẫy tay, ý bảo lại đó.


      Có lẽ do quá kinh ngạc Kỷ An trần thực đến đó.


      Chỉ là mặt vẫn còn vẻ mặt bi phẫn, công thêm hai móng vuốt vẫn xoắn xít lấy nhau, thoạt nhìn cứ như con vật đầu hàng thợ săn, vừa đáng lại vô tội.


      Trong lòng mô mỹ nam kích thích vô cùng, mặt mày cười cong cong, đợi đến khi Kỷ An Trần đến gần , đến bên tai , thanh ôn nhu mà say lòng người.


      Lời mà mỗ mỹ nam với Kỷ An Trần là—


      có mặc quần áo.”


      Kỷ An Trần:”…”


      Oanh tiếng mặt nóng lên, Kỷ An Trần muốn bạo phát.


      có mặc tại sao còn muốn cho biết a a a! muốn biết ! Cũng muốn nhân cơ hội này nhìn cái gì hết!


      …Nhưng mà câu cuối cùng cũng ra a…


      Kỷ An Trần chảy lệ phát , thế giới quan thuần khiết của có cảm giác như thực sụp đổ…


      muốn chạy, mỗ mỹ nam lại trưng ra vẻ mặt vô tộ nhìn ;” Cũng có.”


      cũng muốn len lén mặc quần áo vào, thế nhưng ở bên cạnh giường cũng có…


      Kỷ An Trần:”…”


      Chẳng lẽ bình thường đều trần chuồng xuống giường lấy quần áo sao?


      …Thế nhưng vì sao lại phải lấy những thứ đó!


      Khuôn mặt đỏ bừng cứng lại giây, Kỷ An Trần đành phải qua tủ quần áo bên kia, ở gợi ý của Sở Mộ Phong, tìm quần….lại tìm áo, tùy tiện trong ngăn kéo lấy cái quần lót, ném lên giương của Sở Mộ Phong, liền chảy nước mắt mà chạy trốn.


      Ở trong lòng Kỷ An Trần, việc sáng nay gặp phải, cùng kiện khăn mặt gà con vàng tối hôm trước là cùng đẳng cấp…


      Cho nên bánh bao dấu cũng thể chữa khỏi được cho .


      có trở lại trường, bánh bao là sáng sớm Lãnh Viêm thuận tiện tập từ căng tin mua về.


      …Sau đó Lãnh Viêm liền ở lại, theo như tại là bạn tốt của Sở Mộ Phong, cũng là hàng xóm cùng tiểu khu.


      Bánh bao ở căng tin rất nổi tiếng, thầy giáo và nhân viên trong trường ở trong khu cũng hay đến đó mua bánh bao ăn sáng, Kỷ An Trần chỉ cho rằng Lãnh Viêm chỉ nhân tiện mà thôi, cũng có nghĩ nhiều.


      vừa nấu cháo cho bà cố ngoại vừa gặm bánh bao, cảm thấy nhân sinh chính là hồi cáo biệt, hôm nay là tạm biệt qua loa, ngày mai là tạm biệt thuần khiết…(T – T )


      Vĩnh viễn có tạm biệt với , hình như chỉ có bi kịc... e(┬┬﹏┬┬)3


      đủ buồn bực rồi, ngờ trong thời gian ăn cơm, tình huống họa vô đơn chỉ lại xuất .


      cùng Sở Mộ Phong bưng thức ăn để lên bàn, bà cố ngoại liền tới, thần thần bí bí kéo Sở Mộ Phong qua bên, còn lấy ra cái túi được bao gói hết sức cẩn thận.
      Last edited by a moderator: 15/1/16
      AELITA, tieunai691993, Chris20 others thích bài này.

    4. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Beta: Diệp Dã

      Chương 65. Bà ngoại đào hố to.



      Khi mở lớp bao bên ngoài ra, bên trong là xấp tiền lớn.


      Bà cố ngoại rất hào phóng lấy ra mấy trăm đồng, bỏ vào trong tay Sở Mộ Phòng “ Đứa bé ngoan, cầm .”


      Trong nháy mặt Kỷ An Trần liền bi phẫn, bà ngoại là thiên vị!


      Trước đây ràng luôn luôn cho tiền tiêu vặt, mặc dù có cầm nhưng luôn thừa dịp bà cố ngoại tắm hoặc ngủ bỏ trở lại…


      Nhưng vấn đề ở đây phải là tiền! Bà cố ngoại thích ai mới cho tiền tiêu vặt! Bây giờ bà cố ngoại mới biết Sở Mộ Phong có ngày, càng thích ta hơn!


      Kỷ An Trần ghen tỵ!


      Mỗ mỹ nam trong lòng vui sướng ngập tràn, người nhà của vợ thích tiếp nhận , có thể vui sao~~~


      Mỗ mỹ nam lập tức vui vẻ nhận tiền “ Cảm ơn bà cố ngoại!”


      Sợ bà cố ngoại có nghe , còn đặc biệt lớn lên.


      “Ai…” Bà cố ngoại liền nhíu mày, vẻ mặt đồng ý vỗ vỗ tay “ Đứa ngốc, cũng đừng có mà lớn tiếng như thế!”


      Sau đó bà cố ngoại thần thần bí bí ‘đè thấp’ thanh . Kỳ thực lượng rất lớn “ Sở Sở a, con cầm số tiền này mua cho mình ít sữa, trứng gà nhiều chút để bồi bổ. Nếu xinh đẹp như vậy, có ngực đáng tiếc a!”


      Ôi a, Sáng sớm bà nhìn thấy khi Sở Sở có mặc áo liền giật mình!


      Nếu phải Sở Sở có khuôn mặt đẹp, bà còn tưởng rằng người ngồi giường là người đàn ông đó!


      Bà cố ngoại mặc dù trí nhớ tốt lại có chút hồ hồ, thế nhưng nội tâm hiền lành chất phác thay đổi… đem lời này ra để ‘Sở Sở’ đau lòng.


      Thế nhưng chỉ cần bà ra những lời đó là đủ rồi… khí trong phòng ăn im lặng quỷ dị.


      Nửa phút sau Kỷ An Trần:” Phốc…”


      Ha ha ha ha ha ha ha ha ha…Thù lớn được báo tinh thần sảng khoái!


      Tất cả bi phẫn đều được chữa khỏi! tại tâm tình của rất tốt! Ha ha ha ha ha ha ha!


      Đứng ở bên canh , nắm mấy trăm đồng tiền “ tiền ngực lớn” Sở Mộ Phòng:”…..”


      Mỗ mỹ nam nào đó đột nhiên hiểu được từ “Chết tâm” là như thế nào…


      Sáng sớm hôm nay Kỷ An Trần có lớp, ăn sáng xong, liền vội vã chào tạm biệt bà cố ngoại, cười to ra cửa…


      kiên quyết để Sở Mộ Phòng đưa mình đến trường, bởi vì sợ trong lòng vui vẻ đường cười kiềm chế, đến lúc đó ‘ Sở Sở’ đánh


      Bất qua còn chưa có ra khỏi tiểu khu, Lãnh Viêm lái xe đến rồi, chở đoạn đường.


      Mà Sở Mộ Phòng ở nhà…


      Bà cố ngoại có thói quen là mỗi buổi sáng sau khi ăn cơm sáng xong ra bên ngoài phơi nắng, thế là chỉ có thể ở với bà ‘Sở Sở, con đừng có lo lắng, bây giờ làm cho ngực lớn lên vẫn còn kịp.” ánh mắt chứa đựng cổ vũ. im lặng, im lặng đỡ bà cố ngoại ra cửa…


      ra khỏi nhà mỗ mỹ nam, chính là hoa viên chính của tiểu khu, lúc này ở trong tiểu khu mấy người già cũng ra đây phơi nắng.


      Mấy người già tụ tập cùng nhau ở chỗ có rất nhiều đề tài để , về bọn trong nhà, về sức khỏe, về tuổi tác, bà cố ngoại rất nhanh cùng bọn họ quen thuộc.


      Mỗ mỹ nam còn chưa từ đả kích buổi sáng bình phục trở lại…Thấy bà cố ngoại cùng mấy người trò chuyện vui vẻ, liền qua bên ngồi xuống.


      Nơi này cách đại học A gần, Lãnh Viêm đưa Kỷ An Trần đến trường học, rất nhanh liền trở về, liền vội vã chạy đến bên người thiếu gia nhà !


      có chuyện quan trong muốn ! Chỉ là thiếu phu nhân tương lai và bà cố ngoại có ở đó, tại mới tìm được cơ hội để !


      Sáng sớm khi đến căng tin đại học A mua bánh bao, người đứng phía sau đúng là người theo học khoa tiếng Trung, nghe bọn họ …thiếu phu nhân có thai!


      Chương 66. Thiếu gia cậu như thế là giữ gìn trong trăng.


      ngày hôm qua trong trường học có rất nhiều người nhìn thấy, khoa Trung Văn, Kỷ An Trần tay chống thắt lưng, tư thế đường hết sức kỳ quái chậm chậm bước .


      Hơn nữa ràng gần đây gầy , nhưng mà ngày hôm qua…khi gió thổi lên, cái áo chiffon rộng thùng thình mặc bị gió thổi dính sát vào người, có thể ràng thấy bụng của nổi lên!


      Bằng chứng như núi a!


      Trong lòng Lãnh Viêm việc đó gấp a!


      Các sinh viên của trường đại học có biết nhiều việc, thiếu gia và thiếu phu nhân sớm ở chung cùng chỗ, còn có biết sao?


      Cho dù trước đây thiếu gia cùng phu nhân có cái gì liên quan, nhưng lần này hai người mới gặp nhau có mấy ngày!


      Thiếu gia rốt cuộc còn là xử…, mỹ xử nam, đáng giá để chúc mừng, xem ra tình cảm của hai người tiến triển rất tốt, nhưng mà!


      Cho dù thiếu gia có chân tay mau chăng nữa, thiếu phu nhân cũng nên có bộ dáng như mang thai được thời gian rồi, đến bụng cũng có thể nhìn ra!


      Đây chính là mấu chốt của vấn đề!


      Hóa ra cho đến bây giờ đây mới là chuyện lo lắng, thiếu gia nhà nhìn nghiệt như vậy, quả nhiên phải là người ←_← ( là chịu nổi này )


      Chỉ có đứa của nghiệt mới có thể lớn nhanh như vậy!


      Lãnh Viêm quá sốt ruột, năng lộn xộn quá trình ‘ trinh thám’ của mình.


      Sở Mộ Phong:” …”


      Lãnh Viêm nhìn thiếu gia có phản ứng gì quá lớn, còn tưởng rằng cậu ấy ý thức được mực độ nghiêm trong của vấn đề, khỏi ngày càng kích động “ Thiếu gia, cậu thông minh như vậy, lại nghĩ đến sao? cậu bây giờ rất nguy hiểm!”


      “ Cậu suy nghĩ chút tinh sợ cái gì nhất? nguyên hình!” JJ


      “ Bây giờ cũng phải là cổ đại, đàn ông mặc trường sam (áo dài), khi nguyên hình đuôi là từ trong vạt trường sam lộ ra, nhưng bây giờ cậu mặc chính là quần! Quần a!”


      Lãnh Viêm kích động hận thể bắt lấy vai thiếu gia nhà mà ắc mạnh “ Cho nên vạn nhất (bất ngờ) cái đuôi của cậu nhô ra, quần của cậu bị rách ra! Rách a!


      “ Thiếu gia cậu giữ gìn trong trắng nếu vạn nhất bị đám người nhìn thấy, cậu có thể chịu được sao? Có thể sao?” Lãnh Viêm vừa nghĩ đến trường hợp kia, tâm liền tan nát!


      Từ trước đến nay luôn luôn là làm người khác đứng hình, thế mà sáng nay lại liên tiếp bị đứng hình hai lần Sở Mộ Phòng:”…”


      Từ đến lớn đây là lần đầu tiên cảm thấy…Nhân sinh (đời người) có chút thê lương…


      Kỷ An Trần ở bên kia còn có biết trong mắt bạn học, vượt qua tình và hôn nhân, trược tiếp biến thành người có con


      Sáng sớm hôm nay bà cố ngoại đào cho Sở Mộ Phòng cái hố to, đường đều cười…Ngay cả đến phòng học, đều cười đến mặt mày cong cong.


      Tâm tình tốt…Xem ra là rất vui vẻ đồng ý chào đón tiểu sinh mệnh trong bụng.


      Cũng đúng, nhìn bạn trai hết sức phong độ, chắc hẳn cảm tình rất tốt, người kia biết có kết tinh tình , chắc rất vui!


      Chính là tại Kỷ An Trần mới học năm hai a… tạm nghỉ chờ sinh sao? Hai người kết hôn trước sao?


      Nhìn thấy vẻ mặt của Kỷ An Trần, tinh thần bát quái của quần chúng nháy mắt nổi lên.


      Kỷ An Trần vẫn cười, cũng có chú ý đến biểu tình khác nhau của mọi người, khi vào cửa cũng chú ý có người vẫn đứng ở cửa phòng học, phải là gọi điện thoại mà là đợi .


      liền làm như hoàn toàn thấy Trương Viễn, qua bên người


      Đúng, chính là sinh viên của khoa Trung Văn, ở bên ngoài lúc nào cũng rêu rao Kỷ An Trần thích - Trương Viễn.


      Điều này làm cho sáng sớm liền đứng ở cửa phòng học chờ giờ liền, Trương Viễn vẫn chờ , sắc mặc càng ngày càng khó coi.


      lập tức đuổi kịp bước chân của Kỷ An Trần, cũng bước vào trong phòng học.
      Last edited by a moderator: 15/1/16
      ly sắc, songli191, tieunai69199317 others thích bài này.

    5. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Co len bn oi, edit tip di, hay lam
      AELITA thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :