1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      @LạcLạc coi phim kinh di ak.....coi chung do nha......co can nguoi coi chung ko
      Anh Trần, LạcLạctrạch nữ thích bài này.

    2. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Hix hix halowen cup dien ca ngay ><
      Giờ mới len được ah......:yoyo49::yoyo49::yoyo49:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Lnmt131

      Lnmt131 Active Member

      Bài viết:
      174
      Được thích:
      221
      Ha lô quin ta ở nhà kh ai hốt hết :yoyo23: ta muốn có chồng giống a quá:tt1: Thương c thấy ghê luôn.thaks:012:
      BettyLạcLạc thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      đọc lèo mạch 21 chương liền quá @LạcLạc ơi :th_59: chung mấy bộ của mẹ Thẩm ta chỉ có thể câm nín :th_63: thế được gì về độ bá đạo của các rồi :th_125: post tiếp 20 chương tiếp theo rồi tôi đọc cả thể nhể :th_77: đọc mạch chục chương thế mới sướng chứ :th_77:
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 205: Người theo đuổi thần bí (7)
      “Á…” Khi thấy mặt , người rất hăng hái vừa rồi bỗng chóc thét chói tai, “ ba em sai rồi! đừng đưa em ngủ với hai!”

      Xong, xong phim, nếu biết là ba, đâu dám đùa giỡn như vậy!

      Lôi kéo bạn của mình, em họ nhất của Nghiêm Thiếu Hành ôm đầu chuẩn bị chạy trốn.

      Nhưng khi thấy Nghiêm Thiếu Hành, bạn của bạn học em họ kích động thôi, “Sư huynh! Á rốt cục em có thể thấy bằng xương bằng thịt rồi!”

      bé hất tay bạn trai muốn chạy tới, hai mắt sáng lấp lánh, tựa như gặp thần tượng.

      Bạn học em họ sớm biết bạn sùng bái ba mình, vốn chả muốn can thiệp, nhưng ánh mắt quét qua vẻ mặt cực kỳ tò mò của Hứa Y Nhiên, cậu em họ biến sắc ngay.

      Tiêu, chị ba cũng ở đây! … nhảm, nếu còn ai có thể khiến ba biến thành dã thú chứ?

      Đây là bí mật của ba mà, lại gây họa rồi! Cứu mạng… muốn ngủ chung với hai đâu!

      Lập tức tự mình ôm lấy bạn muốn xin chữ ký, bạn học em họ hóa thân thành thổ phỉ, nửa ôm nửa khiêng bạn .

      Rốt cuộc được thấy thần tượng bằng xương bằng thịt, bạn hơi quá khích, căn bản ý thực được bản thân bị khiêng , “Sư huynh bằng xương bằng thịt còn đẹp trai hơn trong hình! Đợi em lấy thêm giải thưởng về sinh học, là có thể chụp tấm ảnh với sư huynh dán bảng vàng rồi! Đáng tiếc bị ngáng đường bởi tên Tả… Ưm ưm ưm.”

      Thấy bạn sắp khai tên Tả Tư Thần, bạn học em họ sợ tới mức liên tục toát mồ hôi lạnh, vội vàng bịt miệng ấy, gì cũng để ấy tiếp nữa.

      Giọng hai người từ từ biến mất, Hứa Y Nhiên còn nghĩ tới câu ‘lập tức biến thành cầm thú đấy’ kia, muốn cười, nhưng cũng rất tò mò.

      “Tiểu Cửu học trường nào vậy?” Cậu bé này đứng thứ chín ở Nghiêm gia, nên mọi người đều gọi cậu em họ tuổi nhất của Nghiêm Thiếu Hành là Tiểu Cửu.

      Nếu nhớ lầm , Tiểu Cửu còn học trung học, vậy bạn cậu ta chắc là bạn cùng trường rồi.

      Quy chế về bảng vàng kia, nghe thế nào cũng giống trường trung học của bọn nhỉ…

      Trường trung học của bọn có hai bảng vàng, bảng khá lớn, dán hình toàn thể học sinh trúng tuyển vào đại học Q và đại học P, bảng khác chỉ dán năm học sinh đoạt giải trong cuộc thi toàn quốc, mới có thể xếp trong đó.

      Hồi trung học khi tham gia thi đua, đa số mọi người đều muốn được cử học, nên chỉ nhắm tới hạng nhất.

      Đồng thời có thể nhận được giải thưởng của năm môn toán, vật lý, hóa học, sinh học và cuộc thi máy tính, căn bản đều có IQ thiên tài, ví như Tả Tư Thần…

      Chương 206: Người theo đuổi thần bí (8 )
      Vì vậy mỗi năm hạng nhất bảng vàng đổi nhóm người, hạng hai bảng vàng hàng năm lại thay đổi gì.

      Bạn Tiểu Cửu ôm được bốn giải rồi? Lợi hại .

      Hứa Y Nhiên cảm thán, chợt nghe người đàn ông bên cạnh cười nham hiểm, “Trường nào giờ chẳng quan trọng nữa.”

      Hả? “Tại sao?”

      “Vì ngay lập tức nó ở nhà tự học.”

      "... Tự học?"

      "Đúng, tự học,” thu hồi nụ cười nguy hiểm, Nghiêm Thiếu Hành thoạt nhìn rất bình tĩnh, cực kỳ dịu dàng, “ hai phụ đạo cho nó.”

      “…” Thoáng rùng mình, Hứa Y Nhiên bắt đầu mặc niệm cho Tiểu Cửu.

      Mà bên kia, Tiểu Cửu vừa khiêng bạn chạy ra ‘hiểm cảnh’ bất chợt ớn lạnh.

      Sao có cảm giác sắp nổi cuồng phong nhỉ… A cứu mạng ——

      thực chứng minh, hôm nay Nghiêm Thiếu Hành rất có duyên với từ ‘sư huynh’ này.

      Ở lối an toàn ‘trừng phạt’ vợ biết nghe lời hồi, lúc này mới dắt vợ đỏ mặt, nhanh chóng về phía xe mình.

      Vào giữa trưa, dưới ánh nắng gay gắt, đường hầu như chẳng có ai, cho nên ai thấy hai người họ tay trong tay ra.

      Tài xế của Nghiêm Thiếu Hành bước xuống mở cửa cho hai người họ, thuận tiện đứng ở khoảng cách gần xem xét sắc mặt ông chủ chút.

      Thực … gió ‘xuân’ thỏa mãn mà… Quả nhiên chỉ khi đối mặt với phu nhân, ông chủ mới có dáng dấp cảnh xuân đầy mặt kiểu này.

      Hứa Y Nhiên vừa rảo bước tiến vào trong xe, bèn nghe tiếng kêu gào kích động sắp nghẹn ngào… khoa trương tí nào đâu, thực là kêu gào đó —— "Sư huynh!"

      Hôm nay Nghiêm Thiếu Hành đặc biệt mẫn cảm với từ xưng hô này, sắc mặt lập tức đen vài phần.

      Bên ngoài rất nóng, Nghiêm Thiếu Hành nhét Hứa Y Nhiên vào trong xe trước, đóng cửa lại, sau đó mới xoay người đối mặt với người vừa tới.

      Vì kích động, nên người đàn ông mặt trắng mới chạy tới đỏ mặt, “Sư huynh, là !”

      Gì, người này hơi quen nha, lúc tính tiền ở siêu thị, phải người đàn ông này mới xếp phía sau sao?

      Hứa Y Nhiên ghé vào cửa sổ, vừa 囧 vừa tò mò nhìn bên ngoài.

      Đây là fan hâm mộ khác của Nghiêm Thiếu Hành à? Hẳn, cách tấm kiếng chống đạn, vẫn có thể cảm nhận được nhiệt tình sục sôi.

      “Sư huynh, có thể biết em em là tiểu sư đệ gặp lần đây là huy hiệu trường trung học của chúng ta mấy năm nay em vẫn còn cài!” Người đàn ông mặt trắng kích động mạch, ngay cả chấm câu cũng chẳng có.

      Chắc sợ Nghiêm Thiếu Hành tin , còn kéo mảnh vải ngay ngực, cho xem huy hiệu trường mình.

      Lần này Nghiêm Thiếu Hành hoàn toàn đen mặt…

      Mà Hứa Y Nhiên ở trong xe nhìn huy hiệu trường quen thuộc, cực kỳ khiếp sợ.

      Đây là huy hiệu trường trung học của bọn mà, còn giữ đó!

      Nghiêm Thiếu Hành học chung trường cấp ba với ư?

      Chương 207: Người theo đuổi thần bí (9)
      Khi Hứa Y Nhiên khiếp sợ, người đàn ông mặt trắng vẫn tiếp tục kích động, “Sư huynh xin lỗi em quá kích động đừng ngại em dài dòng biết ảnh hưởng nhiều cỡ nào với em đâu vào năm 12 trở về làm buổi tọa đàm kia quả thay đổi cuộc sống của em…”

      Nghe đến đây, phần sau gì, Hứa Y Nhiên nghe nữa.

      Làm buổi tọa đàm khi trở về trường? Đây căn bản giống cách làm việc của Nghiêm Thiếu Hành nha!

      dễ nghe là hướng nội nghiêm tốn, nhưng khó nghe … chồng trước là người cực kỳ thích phiền phức kiểu này, mọi chuyện tương tự như họp báo trong công ty, đều đẩy cho đám em họ của làm cả, cho dù bảo tới trường dạo vòng, dù sao cũng để bọn ký giả chụp tấm, đây cũng đâu chịu nể mặt.

      Hơn nữa Nghiêm Thiếu Hành hơn tuổi, chắc là lúc lên năm thứ nhất đại học, buổi tọa đàm kia, hẳn là làm cho bọn học sinh nghe… có chuyện này sao?

      Tạm thời xem trọng chuyện này, Hứa Y Nhiên bèn nghĩ nhiều.

      Nghiêm Thiếu Hành chỉ chung trường cấp ba với , còn phá vỡ thói quen trở lại làm buổi tọa đàm sau khi tốt nghiệp… vẫn đắm chìm trong hai tin tức chấn động này.

      Chuyện Hứa Y Nhiên biết càng lúc càng nhiều, nhưng Nghiêm Thiếu Hành vẫn đứng tại chỗ, tiếp tục theo đuổi cuộc trò chuyện với sư đệ nên xuất .

      Thực ra trời nóng như vậy, mà hơi lạnh từ cửa hàng bên cạnh rất dồi dào, người bình thường đều chọn vào cửa hàng tiếp tục trò chuyện.

      Nhưng tục ngữ , có tật giật mình…

      Trong lòng Nghiêm Thiếu Hành, giờ mà chủ động cầu rời khỏi, giống như sợ bị Hứa Y Nhiên nghe được chuyện gì, như vội vàng mang kẻ đưa tin vô tâm

      thể chủ động rời, ánh mắt Nghiêm Thiếu Hành rơi xuống cửa sổ bên cạnh chỗ điều khiển, tầm mắt sắc bén lành lạnh xuyên thấu qua tấm kính chống đạn, nhìn chòng chọc khuôn mặt tài xế của mình.

      Thực ra ý của rất ràng —— ra hiệu tài xế nhanh chóng lái xe , để tránh Hứa Y Nhiên nghe được càng lúc càng nhiều.

      Tài xế theo rất nhiều năm, lúc ở Mỹ vừa học đại học vừa phụ trách công ty chi nhánh nghiệp vụ bên Mỹ, mà tài xế của từ khi bắt đầu kiêm luôn chức bảo vệ.

      Nếu là ngày thường, tài xế có thể lập tức hiểu Nghiêm Thiếu Hành có ý gì, nhưng hôm nay Hứa Y Nhiên ở đây…

      Ở trong mắt bạn học tài xế, ba chữ “Hứa Y Nhiên”, chẳng khác nào là sinh mạng của ông chủ nhà , qua nhiều năm như vậy, phần tình cảm kia vẫn chạy thoát thể quên được, sau cùng còn khổ tâm trói người tới bên cạnh mình, vậy đương nhiên phải quý trọng mỗi phút mỗi giây bên nhau rồi.

      Chương 208: Người theo đuổi thần bí (10)
      Đơn giản mà , ông chủ của chắc chắn ra lệnh, đưa Hứa Y Nhiên rời khỏi … Cho nên hoàn toàn hiểu ánh mắt của Nghiêm Thiếu Hành.

      Hơn nữa do chịu ảnh hưởng của sư đệ xuất nửa đường, bạn học tài xế cũng nhớ lại cảm giác điên cuồng sùng bái ông chủ đại nhân năm đó.

      Đương nhiên tại cũng rất sùng bái, chẳng qua theo lâu rồi, kích động như vậy thôi.

      Giờ thấy Nghiêm Thiếu Hành nhìn , bạn học tài tế lại tìm được nhiệt huyết sôi trào của năm đó.

      Á ông chủ muốn làm gì cứ việc tôi nhất định xông pha khói lửa chối từ! mà ánh mắt nhìn tôi như vậy tôi thông minh như ông chủ, thực hiểu ánh mắt ấy đâu!

      Vì vậy Nghiêm Thiếu Hành ở giữa ánh mắt sáng lấp lánh của sư đệ và tài xế của mình, tiếp tục bi kịch…

      Có điều dù sao Nghiêm Thiếu Hành cũng là Nghiêm Thiếu Hành, tuy đứng phơi nắng đến choáng váng dưới ánh mặt trời vào giữa trưa, nhưng vẫn nhanh chóng tĩnh táo lại, gì, chỉ lạnh nhạt liếc vị trí phía sau xe, lộ ra nụ cười dịu dàng.

      Tuy rằng nụ cười này đẹp đến mê người, nhưng Hứa Y Nhiên tò mò lại nghi ngờ lập tức rầu rĩ, bất đắc dĩ đỡ trán.

      Nghiêm đại tổng tài, hăng hái tranh giành à!

      Trước mắt còn có sư đệ sùng bái tới thế, nhưng nhất thiết đừng ở phía sau giả vờ ngu ngốc nữa!

      Mà động tác giống nhau, nhưng ở trong mắt người khác, ý nghĩ cũng khác nhau.

      Giống như được người ta ra khẩu lệnh, sư đệ thao thao bất tuyệt biểu đạt sùng bái của mình đột nhiên câm miệng, tỉnh ngộ.

      Khi nãy bên người sư huynh hình như có người?

      Hình như tóc dài… phụ nữ?!

      Người bình thường gặp phải tình huống này, cũng nghĩ “Hóa ra em làm bóng đèn! Em thêm nữa, em phải nhanh chóng rút quân.”

      Nhưng đối mặt với Nghiêm Thiếu Hành, là sư đệ cuồng nhiệt sùng bái , cảm thấy dù có lên trời cũng gì là thể…

      Sau cơn khiếp sợ ngắn ngủi, bạn học sư đệ càng kích động hơn, “Sư huynh, nghe khi học trung học, thích…”

      “Ầm” thanh vang lên, cửa xe bên kia chỗ điều khiển chợt mở, đụng vào cánh tay sư đệ, cắt ngang tiết lộ bí mật quan trọng.

      Tài xế liên tục toát mồ hôi lạnh, kéo sư đệ bị đụng đến điên đảo, ngay cả khiêng cũng mang người .

      Nhưng có khuynh hướng bạo lực, chẳng qua khi ấy tình huống quá khẩn cấp, cũng chỉ có phương pháp cắt ngang lời ta thôi.

      Chuyện ông chủ thích phu nhân, là bí mật —— tuy vì lý do nào đó, mà bí mật này truyền hơi rộng rãi, dưới Nghiêm gia đều biết cả…

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 210: Người theo đuổi thần bí (12)
      Nhìn Hứa Y Nhiên lại trầm tư, mặt Nghiêm Thiếu Hành lộ ra nụ cười, chỉ là vẻ mặt cười rất cổ quái, thấy có chút… nghiến răng nghiến lợi.

      “Đúng vậy, nổi tiếng thế kia em còn nhận ra .”

      Mỗi lần ngang qua đại sảnh tầng đều liếc trộm ảnh chụp của Tả Tư Thần bảng vàng, cự tuyệt chú ý tới người bên trái , sợ trông thấy tấm hình ghi danh đăng ký mờ ảo như tội phạm bị truy nã, còn đặc biệt tìm ông thầy thương lượng, thay đổi tấm hình rất đẹp trai rất giống bản thân của vào.

      Vào mùa hè năm học 12, Hứa Y Nhiên học lớp 11, có lần lớp và lớp Tả Tư Thần làm trận bóng rổ, khi ấy ngay cả đội trưởng đội cổ động của Tả Tư Thần cũng bớt chút thời gian chạy tới bên sân xem, mà này lại lập trường kiên định, thậm chí ánh mắt cũng chưa từng dời tới chỗ .

      Năm đó vừa tốt nghiệp học lớp 12, về trường làm buổi tọa đàm, dưới sân khấu nhiều người như vậy, nhưng chỉ liếc mắt cái liền phát ở nơi nào, mà sân khấu chỉ có mình , nhưng căn bản quan tâm tròn hay dẹt, ánh mắt vẫn thường len lén nhìn trộm Tả Tư Thần… Là ai lên sân khấu cao giọng chút, là có thể hấp dẫn chú ý của chứ?

      chú ý của chưa từng đặt lên người , giấm chua thực ra uống cả mấy bình rồi.

      Mà em họ đưa ra phương pháp thối này, vào ban đêm bị xách theo hai ngủ…

      nổi tiếng có ít gì, từ đầu tới cuối, ánh mắt đều nhìn .

      Đừng là cách thức vòng vèo, ngay cả khi hai người họ giáp mặt chuyện, cũng chẳng thể nhớ !

      Ngày đó trước khi kết hôn, là lần đầu tiên hai người họ gặp mặt ư!

      Nghĩ đến lúc cầu hôn, câu ‘nhưng hôm nay chúng ta mới quen biết’ kia của , hận thể kéo này qua hung hăng ‘trừng phạt’ cả ngày, để dám xem nữa.

      Truyền thông tung hô lên tận trời gì là làm được, mà nếu quả thực giỏi như vậy, chỉ mong muốn mang trở lại ngày đầu tiên hai người họ chân chính gặp nhau, để có thể nhớ tới .

      trước mắt hại mối tình đầu của gặp trắc trở, hại uống biết bao nhiêu bình giấm chua lại chẳng biết gì, còn mờ mịt nhìn .

      Ặc… Hứa Y Nhiên nhạy cảm nhận ra ánh mắt trở nên nguy hiểm, ánh mắt này quá quen thuộc, vội vàng muốn trốn tránh.

      Nhưng kịp nữa rồi, bàn tay mạnh mẽ vững vàng khóa chặt cánh tay , đem từ bên người, thuận thế áp đảo ở ghế sau.

      Chương 211: Người theo đuổi thần bí (13)
      “Ưm ưm ưm…”

      Bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào đều có thể điên cuồng đè kiểu này, thực càng làm càng thuần thục!

      Đáng tiếc giọng đều bị nụ hôn nồng nhiệt ấy cắn nuốt, muốn , vừa vặn Nghiêm Thiếu Hành thuận tiện tiến thêm bước công thành đoạt đất, đòi hỏi mật ngọt từ càng sâu.

      Môi lưỡi tiến công mãnh liệt, đầu óc nhanh chóng nhão thành đoàn… nên nên, còn rất nhiều vấn đề chưa hỏi đấy!

      Ví như ngày đó khi vừa mới lú lẫn, Nghiêm Húc từng cầm sơ yếu lý lịch của cho xem, bên ràng có viết tên trường trung học của mà!

      giờ chồng trước cưng chiều như bảo bối, phát hai người họ rất có duyên học chung trường trung học, làm sao chữ cũng đề cập tới?

      “Chuyên tâm chút.” Nghiêm Thiếu Hành trừng phạt khẽ môi , cho phép khi hôn còn phân tâm vào chuyện khác.

      “Ưm.” Hứa Y Nhiên nhân cơ hội che miệng, “Tôi có chuyện muốn hỏi .”

      nhướng mày, giọng Nghiêm Thiếu Hành vì động tình mà hơi khàn khàn, rất trịnh trọng , “ có người muốn ăn.”

      “…” Hứa Y Nhiên cũng biết nên cười hay nên đánh trận nữa.

      cố gắng kéo móng vuốt và cái mồm sói ra, “ từng xem sơ yếu lý lịch của tôi, biết chúng ta học chung trường trung học, làm sao cho tới bây giờ vẫn nhắc tới hả?”

      Đối với câu hỏi vạch trần kiểu này, Nghiêm Thiếu Hành biểu rất bình tĩnh.

      nửa ngồi dậy, cầm túi xách của Hứa Y Nhiên, lấy gói quả óc chó từ bên trong ra, nét mặt rất dịu dàng đưa cho .

      “…Gì đấy?”

      Vấn đề IQ của chồng trước lại dời rồi, bắt đầu ảnh hưởng tới thính lực ư?

      “Nghe quả óc chó có thể bổ não.”

      “…” quả óc chó đúng là có thể bổ não, nhưng những lời này là lời thoại của , cho tới bây giờ đều do khuyên chồng trước vậy mà!

      Hứa Y Nhiên mờ mịt nhìn .

      “Nhiên Nhiên, gần đây em mệt tới lú rồi đúng ?” Nghiêm Thiếu Hành thực đưa cho quả óc chó, “Em sớm biết chúng ta học chung trường trung học, tại sao phải nhắc tới chứ?”

      “…Sớm biết?”

      biết vợ học trường cấp ba nào sao?”

      Đương nhiên biết rồi! Bởi vì chỉ số IQ giờ của Nghiêm đại tổng tài có vấn đề mà!

      Hứa Y Nhiên tức giận ăn quả óc chó, nhưng ánh mắt vẫn nhìn Nghiêm Thiếu Hành chòng chọc.

      Phải chăng quá tự kỷ ư… Vì sao vẫn cảm thấy đúng lắm.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành giả ngốc… có thể ?

      Khi còn nghi ngờ, Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên hôn trộm cái, “Ngọt.”

      Chương 212: Người theo đuổi thần bí (14)
      Hở? Động tác ăn đồ chợt ngừng lại, sợ rằng đầu mình quá rối loạn nên nhớ nhầm, Hứa Y Nhiên còn đặc biệt liếc nhìn bao bì tay .

      nhầm mà, đây là gói quả óc chó mặn, sợ ăn ngọt đến phát ngấy, nên đặc biệt đổi khẩu vị.

      Vị giác của chồng trước nhạy à?! Hay ngốc đến mức nhận ra đâu là mặn đâu là ngọt?

      Hứa Y Nhiên rầu rĩ ngồi dậy, muốn gọi cho người nhà Nghiêm Thiếu Hành, xem thử có cần tìm bác sĩ khám .

      Nhưng điện thoại của còn chưa lấy ra, chợt nghe người đàn ông bên cạnh , “ là em đấy.”

      “…” Mấy giây sau, Hứa Y Nhiên mới kết nối hai câu với nhau được.

      Ý là… cái câu “ngọt” kia, chính là !

      mặt giống như có người đặt ngọn lửa, nóng đến mức quả thực muốn chạy ào vào tủ lạnh làm nguội chút.

      “Tôi phải về công ty!”

      Xem như nghi ngờ, cũng để tối về nhà hẳn , bằng cứ tiếp tục như vậy, chiều nay khỏi cần làm.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành căn bản chịu thả , cánh tay quấn lấy hông , ôm người trở về, “Giờ mới 12h10, ăn trưa xong rồi về.”

      Lời này rất đứng đắn, nhưng môi lại dán bên gáy , tinh tế hôn.

      Mùa hè ăn mặc khá ít, sợ để lại dấu hôn, nên hôn đặc biệt nhàng, chỉ là nụ hôn lướt mỗi tấc da như vậy, lại tê dại, mang theo dòng điện, tấn công mãnh liệt, có mùi vị gợi tình rất riêng.

      Hứa Y Nhiên vùng vẫy muốn thoát khỏi ngực , “Giờ nghỉ trưa của chúng ta chỉ có chút là kết thúc rồi! Tôi muốn mua ít đồ ăn mang về.”

      “Được.” Ngoài dự đoán của , hôm nay Nghiêm Thiếu Hành lại tốt tới thế, hình như đồng ý thả .

      … Thực chỉ là hình như!

      Khi nãy sao ngây thơ vậy, cứ ngỡ thả ư?

      Ba phút sau, Hứa Y Nhiên tức giận ăn bữa trưa, ở trong lòng oán hận ngừng.

      Nghiêm Thiếu Hành vốn lên kế hoạch mang ra ngoài ăn trưa, đặt chỗ, cũng chọn món ăn luôn.

      giờ kế hoạch có chút thay đổi, tài xế của Nghiêm Thiếu Hành đóng gói thức ăn làm xong, hai người họ ăn ở trong xe.

      Tuy rằng mỗi món ăn đều có đủ sắc hương vị, còn ngon hơn cơm hộp mua bên ngoài nhiều, nhưng vẫn rất rầu rĩ —— vì Nghiêm Thiếu Hành nhất định phải đút ăn!

      Bình thường quá mức cố chấp, nhưng hôm nay mặc kệ thế nào, cũng nhất định phải đút cho bằng được.

      ăn nữa, chiều muộn giờ làm mất.” Hết cách, Hứa Y Nhiên đành phải đổi cách thức khuyên .

      Chương 213: Người theo đuổi thần bí (15)
      Khẽ nhướn mày, “ là ông chủ.”

      “…” Nhưng trước kia là tấm gương tốt mà, là ông chủ bao giờ trễ!

      Hứa Y Nhiên cảm thấy trí thông minh của mình thực có vấn đề, vì lại nghĩ tới cái câu ‘Từ nay về sau, quân vương lâm triều sớm nữa’ …

      Hết sức oán hận khi Nghiêm Thiếu Hành đút thức ăn, ăn ăn ăn, bất chợt Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt, “Đây là gì?”

      chậm rãi nuốt thức ăn trong miệng, lúc này mới nhớ mà hỏi .

      “Súp lơ luộc.” Làm sao mà ngay cả rau còn nhận ra nhỉ.

      phải…” Hứa Y Nhiên thoáng chần chừa, cúi đầu nhìn hộp bao bì —— cái này nên gọi là bao bì, căn bản là bộ đồ ăn trong nhà bếp của người ta lấy ra?

      Thấy mức độ đẹp đẽ của bộ đồ ăn, phô trương như vậy, thực giống nhà hàng bình thường… Đương nhiên Nghiêm Thiếu Hành đến nhà hàng bình thường.

      Nhưng mà… “Cái này là mua ở đâu hở?”

      Nghiêm Thiếu Hành cũng quá để ý vấn đề này, thuận miệng trả lời, “Đồ của Đoàn gia.”

      “…Chính là người tổ tiên mấy đời đều làm ngự trù, mỗi ngày chỉ tiếp đãi ba khách hàng, còn cho phép người ta chọn món, ăn gì còn phụ thuộc vào tâm trạng của đầu bếp Đoàn gia hả?” Ở thành phố A từ tới lớn, xem như chưa qua, Hứa Y Nhiên cũng nghe qua nơi này.

      “Đúng.” Chẳng qua hai và người thừa kế thế hệ này của Đoàn gia có quan hệ rất tốt, nên người Nghiêm gia có đặc quyền chọn món.

      Lại bởi vì thế, mà người Nghiêm gia cũng nghi ngờ người Đoàn gia là người ngoài hành tinh nằm vùng ở Trái Đất…

      Hứa Y Nhiên biết người thừa kế của Đoàn gia có quen biết với Nghiêm Thiếu Huân, lại rối rắm chuyện khác.

      chẳng đồ ăn của Đoàn gia tốn bao nhiêu tiền, nhưng khi thấy quy tắc như vậy, nghĩ cũng biết, giá cả thân thiện gì, nhưng mà…

      “Tôi từng ăn mùi vị này.” Hứa Y Nhiên rất khẳng định.

      ở nhà, hay căn tin trường, hoặc tiệm ăn lớn đều ăn qua rồi, nhưng súp lơ luộc này tuyệt đối có mùi vị tươi ngon ngọt dịu rất riêng so với mấy món ăn gia đình khác.

      Nhưng món ăn Đoàn gia ở thành phố A sắp trở thành truyền thuyết rồi, nếu từng qua, làm sao lại nhớ chứ?

      “Thảm, người mất trí nhớ thực là tôi à…” Hứa Y Nhiên rối rắm vò đầu tóc.

      Tốt, rất tốt.

      Cuối cùng cũng nhớ ra điểm liên quan tới , kết quả này lại bị món ngon gợi nhớ lại…

      Rất nhiều người sức hấp dẫn của rất rộng, động tác tùy tiện cũng có thể khiến người ta mê đắm, thực ra trong mắt vợ , sức hấp dẫn của còn thua đĩa súp lơ…
      Last edited: 27/9/15
      Jin292, Chôm chôm, ThiênMinh37 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :