1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 124: Lá gan to hẳn (1)

      Mặc dù Nghiêm đại thiếu rất cường đại ai địch nổi, nhưng có “thiếu sót” mà ai cũng biết —— bao che khuyết điểm.

      Từ các trưởng bối Nghiêm gia, cho tới ông quản gia về hưu và mấy cháu trai mập mạp, thậm chí mấy chú chim sẻ kêu chíp chíp chíp hằng ngày trong sân nhà họ Nghiêm…

      Chỉ cần tiếp xúc với Nghiêm gia, đều bị Nghiêm đại thiếu nhét vào phạm vi bảo hộ, tự thử thách thần kinh của người nhà được rồi, nhưng người ngoài đừng nghĩ muốn bắt nạt bọn họ chút nào.

      Nghiêm đại thiếu bao che khuyết điểm cực kỳ… mà Nghiêm Thiếu Hành là em trai , cho dù thực đoán đúng , chắc chắn giúp em trai gạt người, chẳng thừa nhận.

      thể hỏi Nghiêm Thiếu Huân, còn Nghiêm nghiệt lại đáng tin, nhưng những người khác ngang vai vế trong Nghiêm gia, đều quen lắm.

      Có lẽ… “Vết thương của tốt hẳn rồi, về thăm nhà chút sao?” Hứa Y Nhiên đột nhiên ngẩng đầu, hỏi Nghiêm Thiếu Hành.

      Đáy mắt lóe lên ý cười, Nghiêm Thiếu Hành rất ra vẻ đạo mạo gật đầu, “Ừ phải về chứ, tiếng với ba mẹ, tối mai chúng ta cùng về?”

      “… được.” Tuy rằng đây chính là kết quả mong muốn, nhưng lời này có ý nghĩa kiểu như “hai vợ chồng cùng nhau về”, làm Hứa Y Nhiên thoáng im lặng.

      Tâm trạng Nghiêm Thiếu Hành tốt, rất trẻ con xoa xoa mặt , “Ngoan nà, đừng ngẩn người nữa, thay đồ .”

      “… Tôi cần dạy.” Sao còn nhớ kỹ chuyện học bơi vậy?

      Aizz, đối xử với kẻ ngốc, phải nhẫn nại!

      Lần này Nghiêm Thiếu Hành cũng nhiều lời, chỉ đứng tại chỗ nhìn , con ngươi đen mang theo ý cười xấu xa, thấy thế da đầu Hứa Y Nhiên tê rần, nhìn sao cũng cảm thấy, ý là…

      Nếu còn dài dòng nữa, tự mình ra tay giúp thay đồ.

      có công lý mà, bị kẻ ngốc uy hiếp.

      Hứa Y Nhiên thoáng hồi tưởng, sau đó với , “Trước nhắm mắt .”

      “Tại sao?”

      “Tại tôi phải thay đồ chứ gì.”

      Nghiêm Thiếu Hành kinh ngạc nhíu mày, Nhiên Nhiên của sao có thể thay đồ trước mặt nhỉ?

      chút nào tin lời của Hứa Y Nhiên, có điều vẫn phối hợp nhắm nghiền hai mắt.

      Mà Hứa Y Nhiên lập tức chạy tới tủ quần áo tìm đông tìm tây trong ngăn tủ, quả nhiên ở chỗ này!

      Nghiêm Thiếu Hành từ từ nhắm mắt, chỉ cảm thấy có người nhanh chóng chạy đến cạnh .

      Tâm trạng Nhiên Nhiên nhà chắc chắn rất tốt, lại còn ngâm nga. Nghiêm Thiếu Hành cong môi, chờ chứng kiến Hứa Y Nhiên muốn làm gì.

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 126: Lá gan to hẳn (3)

      Còn chưa bắt đầu hưởng thụ, lại nghe tiếng nước chảy ‘phốc phốc’ vang lên, sau đó cái người lúc lạnh lùng lúc dịu dàng rất quen thuộc kia nhưng bây giờ cực kỳ trầm nguy hiểm gọi , “Nhiên Nhiên.”

      … Cứu mạng!

      Hứa Y Nhiên căn bản có thời gian quay đầu lại nhìn, ba chân bốn cẳng liều mạng quẩy nước, muốn chạy lên bờ.

      Nhưng hết thảy bể bơi rộng lắm, Nghiêm Thiếu Hành dễ dàng bắt người trở lại, “Có gan dùng còng tay còng ư?”

      “…” Hứa Y Nhiên khóc ra nước mắt nhìn cổ tay trống , cố gắng sang chuyện khác, “Sao trốn được?”

      “Chút chuyện vậy, làm khó được.” rất dễ dàng, giống như tự mở còng tay, là kỹ năng thiết yếu của người bình thường.

      Ngài minh thần võ thế, sao lại ngốc vậy…

      Nhưng bây giờ có thời gian đồng tính , chẳng biết giờ lấy lòng còn kịp nữa?

      Có lẽ kịp… hoặc có lẽ .

      Bởi chồng trước túm cổ tay , kéo tới cạnh bể bơi, sau đó lại nghiêm trang bắt đầu dạy làm sao hít thở dưới nước.

      Dáng dấp thực rất nghiêm túc muốn dạy bơi, hơn nữa hoàn toàn giống như muốn tính sổ.

      Hệt như rất nhiều lần trước đây, tâm tình biến hóa cực nhanh, nhanh đến mức làm người ta nhìn .

      “Chuyên tâm chút.” Nghiêm Thiếu Hành véo véo mặt .

      “… Vâng.” Hứa Y Nhiên thu hồi suy nghĩ, làm theo lời .

      Học xong hít thở chính là tập nổi nước, tiếp theo đó trở lại mặt đất tập tư thế chân, Hứa Y Nhiên hệt như học viên vỡ lòng, có lẽ hiếm khi tìm được, nhưng Nghiêm Thiếu Hành rất kiên nhẫn dạy, thoạt nhìn vẫn cực kỳ nghiêm trang.

      Sau cùng Hứa Y Nhiên chịu nổi nữa, “ giận tôi à?”

      " được lười biếng!" Dường như thực muốn trả lời vấn đề của , véo mặt , để chuyên tâm hơn.

      Thế này hệt như ông thầy nghiêm túc hẳn hoi.

      Hứa Y Nhiên bĩu môi, nghe lời tiếp tục luyện tập.

      ngừng lặp lại động tác, cảm thấy hơi tẻ nhạt, chán muốn chết nhắm hai mắt lại.

      Ngay lúc nhắm mắt, sau khi loạng choạng luyện tập được mấy giây, Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên vòng qua sau .

      Vị trí như vậy, tương đối dễ dàng để sửa động tác đúng cho , Hứa Y Nhiên cũng nghĩ nhiều.

      Nhưng vào lúc này đây, lại nghe Nghiêm Thiếu Hành cuối cùng cũng trả lời vấn đề của , “Giận sao chứ?”

      Chương 127: Lá gan to hẳn (4)

      Giọng vặn hỏi của rất bình thản, hề chỉ trích cũng hề oán trách, nhưng nghe vào tai, chợt khiến Hứa Y Nhiên nghĩ đến chuyện đêm qua, hỏi vì sao thuộc số của Nghiêm Thiếu Huân mà nhớ số .

      Khi đó chỉ thấy bóng lưng , giờ nghe được giọng của , rốt cuộc sao có thể gắn liền hai tình cảnh này được chứ?

      Đây quả thực giống như suy đoán của tí nào, nhưng rất muốn biết, ngay khi những lời này, nét mặt của Nghiêm Thiếu Hành ra sao.

      Muốn xoay đầu, nhưng đầu vừa xoay, liền bị Nghiêm Thiếu Hành vặn lại, “Chuyên tâm chút.”

      “…” Hứa Y Nhiên muốn nghẹn, lại nghe Nghiêm Thiếu Hành , “Nếu nổi nóng với em, chẳng phải em càng muốn rời xa ư?”

      Giọng ngừng chút, rồi tiếp tục, “Huống chi phát cáu cũng chỉ thoáng qua thôi.”

      Đây cũng phải ngày đầu tiên tim phổi, rất nhiều năm vậy rồi, cũng quen rồi.

      Những lời này để trong lòng , Nghiêm Thiếu Hành cốc đầu Hứa Y Nhiên, chính là cho xoay lại, chơi rất vui khi thấy bất mãn giãy giụa.

      “Thực muốn xoay?”

      “Đương nhiên!” Giọng tuy rằng cương quyết, nhưng trong lòng Hứa Y Nhiên thoáng đủ niềm tin.

      Thực ra Nghiêm Thiếu Hành vừa nãy cũng gì, sau khi dọn về, cũng ít những lời buồn nôn.

      Trước đây biết nên so sánh được, tại nghĩ lại, ngày trước mặc kệ hay giả, chắc chắn có chút trêu đùa, cố ý ra để trêu chọc tâm tình .

      Nhưng lời vừa rồi… mặc dù ngữ điệu nhàng bâng quơ, nhưng cảm xúc sau đó đau lòng bao nhiêu.

      Tuy rằng rất chắc chắn đầu óc mình chẳng lú lẫn, ký ức cũng chẳng bị lỗi, nhưng Nghiêm Thiếu Hành như vậy, khiến áy náy thôi, giống như cuộc sống trước đây nợ điều gì đó.

      “Được, xoay lại .” Giọng điệu dung túng và cưng chiều lại xuất , Nghiêm Thiếu Hành rất “nghe lời” buông bỏ kiềm hãm Hứa Y Nhiên.

      Nhưng đợi đến lúc Hứa Y Nhiên xoay đầu…

      Trước mắt đột nhiên xuất cái bóng lớn rơi xuống, bờ môi ấm áp dán lên, mạnh mẽ áp lên môi .

      Nụ hôn này chỉ nhè lướt qua, Nghiêm Thiếu Hành nhanh chóng buông ra, ngón tay dài khẽ lướt cánh môi đầy đặn, dùng giọng điệu dịu dàng với , “Thực ra xoay lại, vẫn có thể hôn em.”

      Từng động tác liên tiếp thực , mà nụ hôn của quá bất ngờ, đợi đến lúc Hứa Y Nhiên lấy lại tinh thần, xong lời này.

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 129: Lá gan to hẳn (6)
      Nhưng ở dưới nước còn chưa cảm giác được gì, vừa lên bờ mới phát chân mình mềm nhũn, đứng vững ngã về hướng bên cạnh.

      Nghiêm Thiếu Hành buồn cười đỡ , dùng khăn tắm bao bọc, trực tiếp bế người, sải bước tới phòng khách.

      Hứa Y Nhiên mệt đến độ ngay cả thở còn thấy phiền, hiếm khi từ chối cái ôm của , nhưng vẫn bất mãn thầm trong lòng.

      Đều nhớ phải bọc khăn tắm cho , cũng biết “che” cho mình tí nào ư?

      Cơ ngực rắn chắc dính mảng bọt nước lớn lay động trước mặt, Hứa Y Nhiên vốn mệt sắp hoa cả mắt, giờ càng cảm thấy… nhắm mắt lại có thể dưỡng mắt nhưng màn này cũng rất thử thách thần kinh con người nha.

      “Nhiên Nhiên.” Giọng nguy hiểm mê người vang đỉnh đầu .

      … Hở? Hứa Y Nhiên muốn thốt ra tiếng, lười nhác híp mắt, nhìn Nghiêm Thiếu Hành dò hỏi.

      làn môi mỏng lộ ra đường cong duyên dáng, đổi tư thế, tay ôm lấy , còn tay kia véo mặt , “Em đỏ mặt.”

      “…” Đây tuyệt đối là bị véo đỏ đó!

      Cũng may Nghiêm Thiếu Hành trêu nữa, sau khi trở vào trong, bèn ném lên ghế salon, “Nghỉ lát , làm bữa khuya.”

      Buổi tối vốn chỉ ăn được vài miếng, hơn nữa bơi lội tiêu hao nhiều quá, sớm đói đến bụng kêu ộc ộc.

      Nghe vậy, Hứa Y Nhiên rất tự chủ muốn chảy nước miếng, càng tự chủ được nghĩ, thực ra có ông chồng tốt vô cùng…

      Chẳng qua điều kiện tiên quyết là, ông chồng này phải nha!

      Hứa Y Nhiên bất đắc dĩ dõi theo chồng trước tiến vào phòng bếp, ngồi phịch xuống salon, từng chút từng chút lau khô tóc.

      Nghiêm Thiếu Hành có khổ luyện tài nấu nướng, nên động tác cực nhanh, làm xong, trở lại phòng khách, bèn trông thấy Hứa Y Nhiên co người ghế salon nhúc nhích, hệt như khối bột nhào mềm mại úp lên.

      vội tới, Nghiêm Thiếu Hành tựa vào mép cửa, rất hưởng thụ nhìn hình ảnh này.

      Nhưng Hứa Y Nhiên lại bất mãn, u oán lườm , giống như oán ngược đãi .

      Nhịn được bật cười, Nghiêm Thiếu Hành lập tức tới, ôm người, “Con mèo tham ăn.” cười véo mũi .

      “Bữa tối tôi bị cướp hết rồi…” muốn tiêu hao sức lực để , giọng mơ hồ líu ríu, nhưng mèo con kêu meo meo.

      Bộ dáng ngoan ngoãn này, Nghiêm Thiếu Hành chứng kiến muốn ôm người lên lầu, ăn sạch sành sanh còn mảnh xương nào… Ừ, ý tưởng kích động.

      Chương 130: Lá gan to hẳn (7)
      Có điều những ý tưởng xấu xa khác cũng xuất , ví như mỗi ngày đều bỏ đói vài giờ, mới có thể khiến ngoan ngoãn làm ổ trong lòng mình… Vẫn là ý tưởng kích động.

      Nếu có thể xài chút thủ đoạn ngoan độc với , cục cưng của hai người cũng có thể lên tiểu học rồi.

      Hương vị mềm mại của cháo hầm xương nấu với sò điệp, súp há cảo tép ong tuyệt vời, còn có xà lách rau trộn tươi ngon…

      Tài nấu nướng của Nghiêm Thiếu Hành quả thực tệ, món ngon bàn đầy đủ sắc hương vị, thực kích thích thèm ăn của mà, ý nghĩ “ ông chồng tốt” rất nên lại xuất .

      Aizzz, mệt đến lú lẫn rồi.

      Nghiêm Thiếu Hành ôm người vào lòng, tốt tính kiên nhân đút cho vợ mình, ngay cả cháo đều thổi nguội, đợi nhiệt độ vừa phải lại đút cho .

      Đến khi người trong lòng mềm nhũn rốt cuộc có chút tinh thần, có thể khua tay từ chối tiếp tục đút, mới cười hỏi , “No chưa em.”

      “No rồi.”

      “Thực no rồi?”

      “Vâng.”

      cười nhướn mày, “Nhưng còn chưa no.”

      Lời thoại này sao quen thế nhỉ… vừa phục hồi chút nên đầu óc Hứa Y Nhiên còn hơi chậm chạp, lúc sau mới nghĩ tới, hai câu này rất giống kiểu đối thoại cực sắc… trong tiểu thuyết thường gặp mà.

      ràng đút người ta ăn xong, nhưng Nghiêm Thiếu Hành vẫn buông ra, tay ôm người, rốt cục bản thân mới bắt đầu ăn khuya.

      Thực ra tối nay cũng ăn được bao nhiêu, cho dù có thể lực tốt hơn nữa, nhưng dạy bơi nửa ngày, nhất định cũng sớm đói bụng.

      Nhưng vừa nãy chỉ đút , cái gì cũng chưa ăn cả…

      Nhìn bộ dáng cúi đầu ăn, Hứa Y Nhiên chợt nhớ tới cuộc gọi hôm qua.

      Chính là lúc Nghiêm Thiếu Hành cứ ngỡ bị bắt cóc, với “bọn bắt cóc” trong điện thoại.

      Khi đó bị mặt xa lạ này của Nghiêm Thiếu Hành dọa, thực ra, trong giọng lạnh lẽo kia, hàm chứa bao nhiêu quan tâm lo lắng…

      “Hôm qua… xin lỗi.” Rất tự nhiên, lời xin lỗi bèn thốt ra.

      “Ừ.” Nghiêm Thiếu Hành ăn khuya, giống như thuận miệng đáp câu, cũng chẳng biết có chăm chú nghe hay .

      Có điều Hứa Y Nhiên vẫn tiếp, “Chuyện trước kia, cũng xin lỗi.”

      Chiếc đũa trong tay Nghiêm Thiếu Hành thoáng ngừng chút.

      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 132: Người muốn gặp nhất (2)

      Việc này biết mất bao nhiêu ngày đây, cho dù sức khỏe chịu được, nhưng nửa kia của mình tuyệt đối oán hận cho xem.

      “Ừ…” Hứa Y Nhiên gật đầu bày tỏ hiểu, có điều trong lòng bắt đầu cảm thấy ổn.

      Quả nhiên, giám đốc hết động viên tới động viên, báo danh cũng chỉ lác đác mấy người.

      Giám đốc bộ phận kế hoạch nhìn những người tiên phong đầu, muốn ép cấp dưới, giờ chỉ có thể bất đắc dĩ đếm số lượng.

      Ba người.

      Phòng kế hoạc bọn họ vốn ít đàn ông, vẻn vẹn cả ba người toàn độc thân, đều báo tên.

      Nhưng ba người cũng ít quá , bên Tả thị tổ bốn người hiệu suất cao, bọn họ bên này làm sao mới gom đủ bốn người đây?

      Người cuối cùng này, chỉ có thể áp dụng cách bắt lính…

      Mọi người nhìn tới nhìn lui, sau cùng tầm nhìn đồng loạt rơi xuống người Hứa Y Nhiên.

      “Tiểu Hứa à…” Ánh mắt giám đốc sáng lên, sau đó ôn hòa nhìn .

      “…” Hứa Y Nhiên muốn khóc, chỉ biết tìm , bởi trừ ba gã đàn ông độc thân kia, là kẻ duy nhất còn “độc thân”!

      Nhìn ánh mắt trông mong tha thiết của mọi người, muốn hô tiếng, tôi có chồng trước!

      Chồng trước còn “cao cấp” hơn bạn trai và chồng nha, lại , con đường hôn nhân, là thế hệ trước đó…

      Nhưng ý nghĩ động kinh này, cũng chỉ có thể ngấm ngầm nghĩ trong lòng.

      Đồng nghiệp A cục cưng rất bám người, gặp mẹ chịu ăn cơm, đồng nghiệp B bạn trai Châu Phi, gần đây rất vất vả mới về nước thăm người thân….

      Nhìn từng người từng người , phát đồng nghiệp nào cũng thể phân thân, chỉ có là người “độc thân” tự do.

      Khóc… , Tả Tư Thần ăn thịt người, hơn nữa chuyện năm đó thương thầm ta, cũng chả ai biết, chỉ cần cư xử bình thường chút, cũng có gì xảy ra….nhỉ?

      Tâm trạng Hứa Y Nhiên yên tự an ủi mình cả ngày, tối đó vì phải cùng nhau trở về biệt thự Nghiêm gia, nên Nghiêm Thiếu Hành tới đón , cho xe dừng ngay con hẻm vắng vẻ phía sau công ty.

      Thấy Nghiêm Thiếu Hành, Hứa Y Nhiên bỗng dưng chột dạ.

      Có nên cho biết chuyện này ?

      Nhưng bình thường về nhà đều bàn công việc, giờ đặc biệt nhắc tới, trái lại có đáng nghi ?

      Nhất là Nghiêm Thiếu Hành chắc chắn biết Tả Tư Thần, chừng chồng trước lú lẫn bị nóng đầu, tới chào hỏi Tả Tư Thần, nhờ ta chăm sóc “vợ” chút….
      Last edited: 27/9/15
      TieuLinh8359, Jin292, Chôm chôm41 others thích bài này.

    2. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      này giựt tem, hố hố hố :hoho:
      LạcLạc thích bài này.

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Đợi vợ tắm xong rồi thịt chứ giề :v
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Mizuki cuồng thịt quá rồi:yoyo4:, Nhiên tỷ còn chưa mê nữa, thịt thà gì cơ :062:
      quỳnhpinkyMizuki thích bài này.

    5. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Hehe, tui cứ tưởng truyện này trong box sắc nữ, mới coi lại ra trong box đại
      Mà truyện của bà Thẩm Du chắc chẳng có miếng thịt nào ra hồn rồi nhỡ
      Dạo này tui thiếu thịt quá, gặp truyện nào cũng hỏi thịt, thông cảm tí nhe :v
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :