1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      1 ngày vào vô đọc liền 4 chương, con mắt nha :yoyo63:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      [​IMG]
      [​IMG]

      Chương 104: Trái tim lỗi nhịp (2)

      Chẳng ngờ kế hoạch vĩnh viễn cũng có lúc biến hóa, ba tháng sau và Nghiêm Thiếu Hành ly hôn, còn cơ hội chứng kiến năm mới ăn chơi điên cuồng ở Nghiêm gia nữa.

      … Ơ, sao đề tài lại quay trở lại ta?

      Được rồi, thừa nhận, vừa nãy cố nghĩ đến Nghiêm đại thiếu, nhổ mạch suy nghĩ người Nghiêm Thiếu Hành .

      ngờ vòng vòng tròn, mạch suy nghĩ lại trở về ban đầu.

      Tình huống này có chút giống tình cảnh giờ của , sau khi ly hôn, vậy mà lại dọn về, thậm chí cách thức ở chung với Nghiêm Thiếu Hành, thấy thế nào cũng giống đôi vợ chồng.

      Còn có điểm rất quan trọng chính là…

      Ngày đó Nghiêm Húc “bắt cóc” , thực ra mới là ngày thứ ba hai người họ ly hôn thôi.

      Ơ… nghĩ đến điểm này, Hứa Y Nhiên lại muốn ôm đầu rên rỉ tiếng.

      Mới cách có ba ngày mà dọn về, hơn nữa đầu óc cũng lú lẫn, Nghiêm Thiếu Hành lúc nào cũng xem như vợ của mình…

      Tiếp tục như vậy, thấy cũng nên ăn quả óc chó bổ não thôi!

      Nếu giống như bây giờ, trong đầu vậy mà lại lóe lên ý nghĩ “Thay vì cứ nhớ mãi quên Tả Tư Thần, còn bằng thích Nghiêm Thiếu Hành ”.

      Nơi đó “còn bằng” nữa? hỏng bét rồi!

      Tình trạng hai người chung sống trong ba tháng đầu kết hôn thế nào, còn chưa sao?

      Trước đó cuộc hôn nhân này là ngoài ý muốn, bọn căn bản thích hợp... nhỉ?

      Lời cuối cùng chắc như định đóng cột, lại biến thành câu chất vấn thể xác định.

      Nghĩ đến mấy ngày nay hai người họ ở chung, nhất là buổi sáng hai người vừa nhận giấy hôn thú, Nghiêm Thiếu Hành rất nghiêm túc với “Sau này bất cứ lúc nào, chỉ cần em có chuyện, đều có thể gọi cho , là người đầu tiên chạy tới.”

      Đây là lời hứa hẹn đơn giản nhất, chất phác nhất, mà cho tới bây giờ, vẫn còn nhớ như in ánh mắt khi ấy những lời này.

      Chuyên chú đến mức thế giới chỉ còn mỗi mình , nghiêm túc đến mức hứa hẹn cả đời, giờ nhớ lại, ở khoảnh khắc ấy, chắc chắn trái tim mình từng lỗi nhịp.

      Nếu sau khi kết hôn cố gắng hơn nữa, có lẽ ít ra đêm tân hôn hôm đó vẫn đặt lời Nghiêm Thiếu Hành ở trong lòng…

      Giả thiết này cứ luôn lẩn quẩn trong đầu, lý trí mách nên nhớ nữa, nhưng lại khống chế được mạch suy nghĩ.

      Mà ban đầu vì trong lòng còn phiền muộn Tả Tư Thần, tại hoàn toàn bị vứt ra sau ót rồi.

      Bởi vì liên tục thất thần, nên biểu của Hứa Y Nhiên thoạt nhìn vô cùng ngoan ngoãn, rất thành công đóng vai bình hoa di động.

      Chương 105: Trái tim lỗi nhịp (3)

      Toàn bộ châm chọc khiêu khích của Tả phu nhân đều thu vào mắt, chữ cũng dám phản bác —— đương nhiên, đây là suy nghĩ đơn phương của Tả phu nhân.

      Lỗ tai Tùy Dật cũng nhét tai nghe, nhưng giỏi hơn Hứa Y Nhiên nhiều, vì biết đọc khẩu ngữ, chỉ nhìn khẩu hình của Tả phu nhân, cũng biết bà gì.

      Cho nên cảm thấy quá buồn chán, Tùy Dật bèn cúi đầu, lười nhìn Tả phu nhân.

      Tả phu nhân còn tưởng Tùy Dật bị khí thế của mình ép tới ngốc đầu nổi, trong lòng đắc ý thôi.

      Chẳng qua điều mà Tả phu nhân mong muốn, còn đắc ý hơi sớm.

      Tự cho là tất cả điều cần đều hết rồi, đối diện với nam nữ “khiêm tốn” lắng nghe, Tả phu nhân cảm thấy mình đạt được mục đích, trước khi , còn ngừng cao ngạo, Tả phu nhân đem người đặt vào mắt lại liếc Hứa Y Nhiên cái.

      Ánh mắt đó bao gồm cả uy hiếp, cần cũng biết.

      Lần đầu tiên nhìn thấy ánh mắt ngoan độc như vậy, cảm giác này giống như bị độc xà ác độc theo dõi, Hứa Y Nhiên bị bà ta nhìn đến da đầu tê dại.

      Lúc này Tùy Dật ngẩng đầu, dĩ nhiên bỏ sót cái liếc mắt này.

      “Tả phu nhân xem tôi như cái đinh trong mắt, nhưng trong bụng lại phập phồng lo lắng, thể trực tiếp xuống tay với tôi, chắc chắn bỏ qua người bên cạnh tôi.”

      Khi hai người ra khỏi CLB, Tùy Dật với Hứa Y Nhiên như vậy.

      Giọng Tùy Dật rất êm tai, kết hợp với vẻ ngoài làm người ta cảm thấy, thanh réo rắt, giọng điệu ôn hòa hờ hững, phảng phất như đàn sáo trong dàn nhạc cổ điển, nghe như gió xuân gột rửa.

      … Đây là cảm giác trước kia của Hứa Y Nhiên.

      Nhưng giờ nghĩ vậy nữa.

      Người bên cạnh Tùy Dật? Là “bạn ” của Tùy Dật thông qua người “bên cạnh” à, này phải ư!

      Thấy mặt thoáng biến sắc, Tùy Dật rất tốt bụng an ủi, “Nhưng yên tâm , bà ta băm thành thịt xiên đâu.”

      “…”

      “Lại càng cắt thành dưa muối.”

      “… Nếu trước khi tôi tới vậy, tôi cảm thấy rất buồn cười.”

      cố tình trêu , Tùy Dật cười , “Nếu tôi có thể dẫn tới đây, chắc chắn đảm bảo bị sứt mẻ gì.”

      sớm nghĩ đến điểm này, vì vậy ban đầu muốn kéo vào.

      Nhưng lần trước từ nhà ra, phát mình bị theo dõi.

      Nếu bên Tả gia chú ý đến Hứa Y Nhiên, cần giấu giếm nữa.

      Có điều liên lụy người vô tội, chút mánh khóe của Tả gia, đối với chỉ như trẻ con, hoàn toàn để vào mắt.

      Chương 106: Thổ lộ chân tình (1)
      Tùy Dật rất quả quyết, Hứa Y Nhiên chợt nghĩ đến vết chai nhàn nhạt tay như vết chai cầm súng, chiếc xe vừa nãy mới thấy còn thiết kế kỳ quái.

      … làm sao bảo vệ?” Thực khỏi tò mò, do dự nửa ngày, cuối cùng Hứa Y Nhiên vẫn hỏi ra.

      “Mỗi ngày tôi có thể cầu nguyện cho được bình an.” Tùy Dật trả lời vô cùng chân thành.

      “…” Khóe miệng Hứa Y Nhiên co quắp nhìn .

      Tuy dáng dấp ta rất đẹp rất thoát tục, nhưng ta thể xem bản thân như thiên sứ nha…

      “Hoặc là dọa bọn họ tôi chính là người của xã hội đen.” Tùy Dật bình tĩnh đưa ra biện pháp khác.

      “… Dọa?” Đây là lần đầu tiên hai người tiếp cận đề tài này, Hứa Y Nhiên phân vân nắm cơ hội.

      Biết nghi ngờ điều gì, Tùy Dật cũng cố ý thành trả lời, “Bọn họ rất dễ lừa, vì xe của tôi có hình dáng cổ quái.

      …”

      “Thực ra vừa rồi tôi lừa thôi, tôi chở chiếc xe kia về, phải vì nghèo, mà tôi cố tình để bọn họ hiểu lầm tôi trong xã hội đen, dám tùy tiện đụng tôi.”

      “Nhưng đúng là tôi rất nghèo.” Tùy Dật bình tĩnh bổ sung câu cuối cùng.

      “… Tùy tiên sinh rất cẩn thận.” Cả khuôn mặt rất nhanh đổi thành chữ "囧", Hứa Y Nhiên chỉ còn mỗi câu này có thể thôi.

      “Thực ra tôi rất nhát gan.” Tùy Dật cảm thán , “Aizz, sao gan của tôi lại vậy.”

      Hứa Y Nhiên đổ mồ hôi lạnh, đây tuyệt đối phải do suy nghĩ miên man, mà giọng điệu câu vừa rồi, nghe thế nào cũng giống như “Sao hôm nay tôi mới giết có người vậy”!

      Khóe miệng co quắp nửa ngày, Hứa Y Nhiên phát bản thân biết nên gì với Tùy Dật nữa.

      Rảnh rỗi kiếm chuyện , lấy điện thoại trong túi xách ra, lúc này mới phát vô số cuộc gọi của vị kia.

      Suýt nữa quên mất, trước vì phải gặp vị phu nhân kia, nên để chế độ im lặng.

      Lại nhìn số lượng, tổng cộng hơn 100 cuộc gọi và hai tin SMS.

      Hơn nữa bất kể cuộc gọi đến hay tin nhắn, dãy số của đối phương đều cùng người —— chồng trước của .

      Sao tìm vội vậy? Mặc dù lén chuồn , nhưng có để lại giấy mà!

      Hứa Y Nhiên chợt hoảng sợ, còn nghĩ Nghiêm Thiếu Hành ở nhà mình “ngốc” đến độ xảy ra chuyện gì, đây là nhân viên y tế gọi cho .

      sốt ruột muốn gọi điện, màn hình di động lại phát sáng, tên chồng trước xuất màn hình.

      Nhận cuộc gọi, Hứa Y Nhiên còn chưa kịp , đầu dây bên kia truyền đến giọng trầm lạnh lùng, “Mày muốn gì?”

      Chương 107: Thổ lộ chân tình (2)
      Hả? câu đầu đuôi này, khiến Hứa Y Nhiên sửng sốt, gì vậy?

      Hơn nữa giọng điệu này, hề giống Nghiêm Thiếu Hành ngày thường, ngược lại có chút tương tự Nghiêm đại thiếu trong truyền thuyết.

      Hứa Y Nhiên còn chưa kịp , đối phương lại tiếp tục.

      Giọng điệu bình tĩnh như nước, nhanh chậm, lại rét buốt khiến người ta sợ hãi, “Mày muốn làm gì ấy, tao có thể có cơ hội ngăn cản. Nhưng sau khi việc xảy ra, tao có thời gian từ từ chơi với bọn mày, ấy mà thiếu sợi tóc nào, tao chặt tay chặt chân bọn mày, nếu ấy có chuyện gì xảy ra…”

      nơi khác trong điện thoại giọng đột nhiên ngừng lại, mơ hồ, Nghiêm Thiếu Hành dường như cười thành tiếng, “Tao để bọn mày chôn cùng.”

      nhàng bâng quơ nghe câu “Tao để bọn mày chôn cùng”, ràng tuyên bố cuộc sống trong tương lai, dài đằng đẳng nhưng chịu giày vò tàn nhẫn.

      Từ lúc câu đầu tiên, khí lạnh xuyên thấu qua sóng điện, trực tiếp thấm vào xương cốt.

      Vào buổi tối đầu hạ, Hứa Y Nhiên đều lạnh đến mức da đầu tê dại, tay chân lạnh lẽo.

      Nghe xong câu sau cùng, Hứa Y Nhiên há hốc mồm muốn , nhưng mồm lại dùng được, bờ môi động hai cái, mà chỉ phát ra tiết mơ hồ.

      Ở đầu dây khác, chừng Nghiêm Thiếu Hành còn tưởng đây là thanh rên rỉ khi bị hành hạ, chỉ làm càng sốt ruột hơn.

      Tùy Dật đứng ở bên được đặc huấn, nên nhĩ lực vượt xa người bình thường, vì vậy lời trong điện thoại nghe rất ràng.

      Hơn nữa cũng mau chóng đoán được tại sao Nghiêm Thiếu Hành lại cho rằng Hứa Y Nhiên bị bắt cóc, còn tản ra sát khí mạnh mẽ như thế.

      Cầm điện thoại của Hứa Y Nhiên, nhanh chóng giải thích, “Nghiêm tiên sinh, tôi là Tùy Dật, vừa rồi chúng tôi ở phòng tư nhân trong CLB, bên trong có thiết bị nhiễu sóng, làm nhiễu tín hiệu định vị điện thoại.”

      Điện thoại đổ chuông cũng nhận, vốn làm lo lắng rồi, cộng thêm việc tìm được vị trí tại của di động, nên Nghiêm Thiếu Hành chắc chắn cho rằng có người bắt cóc Hứa Y Nhiên, còn cố ý phát tín hiệu nhiễu sóng, cho Nghiêm Thiếu Hành tìm được vị trí của họ.

      Giải thích xong điểm mấu chốt, Tùy Dật liếc nhìn Hứa Y Nhiên bên cạnh, “Còn có, ấy bị dọa rồi.”

      Làm người dân lương thiện hơn hai mươi năm, lớn như vậy, kiểu uy hiếp chặt tay chặt chân cũng chỉ coi trong phim, Hứa Y Nhiên đúng là bị dọa.

      Tùy Dật cầm điện thoại của , nhưng mà tay vẫn duy trì tư thế nghe, tại cũng vừa vặn để Tùy Dật đặt điện thoại trở về.

      Chương 108: Thổ lộ chân tình (3)

      Di động vừa về bên tai, chợt nghe giọng Nghiêm Thiếu Hành có chút vô lại, “Vợ ơi, đói bụng.”

      Ngữ điệu thay đổi 360 độ, khiến người ta phải nghi ngờ, lời vừa rồi rốt cuộc có phải ra .

      “…” Nghiêm Thiếu Hành làm nũng, làm Hứa Y Nhiên giật mình rùng mình cái, rốt cuộc cũng hoàn hồn.

      đúng là càng lúc càng quen với Nghiêm Thiếu Hành phiên bản trẻ em ở vườn trẻ…

      “Đứa trẻ” to xác lớn tiếng mình đói bụng rồi, Hứa Y Nhiên phải vội vàng trở về thôi.

      Nhà nước khởi xướng, trẻ em khổ thể khổ thêm nữa… Ừ Ừ, thể để trẻ to xác bị đói được.

      Thực ra càng muốn hưởng ứng lời kêu gọi “ nghèo thể nghèo giáo dục” [1], nhưng lo lắng chỉ số thông minh bây giờ của chồng trước… Việc này vẫn là sau .

      [1] “trẻ em khổ thể khổ thêm nữa, nghèo thể nghèo giáo dục” mình dịch đại khái thôi, đây là câu của ông Chu Ân Lai – lãnh đạo xuất chúng của Đảng Cộng sản Trung Quốc

      Tùy Dật biết Hứa Y Nhiên muốn giấu giếm cái gì, nên giả ngu đưa Hứa Y Nhiên đến trạm xe điện ngầm gần biệt thự của Nghiêm Thiếu Hành nhất, kiên trì đưa về tận cửa.

      Mà sau khi xuống xe, Hứa Y Nhiên chuẩn bị chạy như điên, bèn thấy bóng dáng người đàn ông cao lớn đứng gần trạm xe điện ngầm.

      Kính râm che quá nửa gương mặt, lại thêm vành nón lưỡi trai được đè đến cực thấp, khiến chỉ lộ đường cong hoàn mỹ của cái cằm và nụ cười quyến rũ.

      Tuy người chỉ mặc áo sơ mi và quần jean đơn giản, nhưng vì có dáng người tuyệt đẹp, mà thoạt nhìn đẹp trai đến mức làm người ta phải thét chói tai, đưa tới vô số ánh nhìn chuyên chú đào hoa.

      Hứa Y Nhiên đau đầu, giơ nửa túi xách lên che khuất mặt, lập tức chạy tới, kéo chạy như điên đến chỗ tối.

      “Sao ra đây?”

      Cho đến khi chạy tới con hẻm có đèn đường, Hứa Y Nhiên mới buông tay, thở hồng hộc hỏi người chồng trước ở trước mắt.

      Gỡ kính mác xuống, Nghiêm Thiếu Hành nhìn đầy ý vị , “ thêm nhiều bước, giúp kiểm soát hơi thở.”

      Dưới ánh trăng, lộ ra hàm răng trắng đều như bắp, hệt như muốn cắn người.

      Hứa Y Nhiên thoáng giật mình, lập tức đổi chủ đề, “… lại có mũ lưỡi trai?”

      Nghiêm đại tổng tài mặc dù có phong cách … giống người của hai , nhưng dù sao cũng là người đứng đầu tập đoàn Universe, bộ dáng nên là âu phục giày da, chẳng có chút nào giống người đội mũ lưỡi trai.

      Nghiêm Thiếu Hành rất phối hợp trả lời, “Mũ thời trung học.”

      “Mũ thời trung học còn giữ à?”

      rất nhớ cuộc sống thời trung học của .”

      Chương 109: Thổ lộ chân tình (4)

      Nhìn chằm chằm khuôn mặt nhắn xinh đẹp trước mắt, Nghiêm Thiếu Hành lại cười ý vị sâu xa.

      Hứa Y Nhiên nghĩ nhiều, trái lại nghe đến xúc động.

      Thời đại học Nghiêm Thiếu Hành học ở Yale, có thể vào được Yale, chắc chắn chỉ số thông minh của rất cao

      Nhìn lại chồng trước bây giờ lú lẫn, aizz, nếu , cũng hoài niệm thời trung học!

      Nghiêm Thiếu Hành buồn cười nhìn cảm khái thở dài liên tục, thỉnh thoàng còn đồng tình liếc bộ dáng cái.

      Vợ lại có ý nghĩ gì trong đầu?

      Kéo suy nghĩ miên man đến trước người, “Nhiên Nhiên, đêm nay bị em dọa chết khiếp.”

      Nhưng sau khi xong câu này, lại cười lộ ra hàm răng đều như bắp, giọng điệu nhàng lướt qua đầu, “Nhiên Nhiên, em , chuyện tối nay, nên tính sổ với em thế nào đây?”

      Tuy rằng bộ dáng này nhìn thế nào cũng giống như muốn giở giọng dạy bảo người ta, nhưng vòng tay ôm lại siết chặt, vững vàng giam trong lòng, khi nhìn kỹ ánh mắt của , còn có loại vui mừng khôn xiết.

      Ngoài miệng bảo muốn tính sổ, nhưng trong lòng chắc chắn nghĩ “Cũng may vợ sao cả”?

      quen với lối tư duy tại của chồng trước, nên Hứa Y Nhiên nhanh chóng suy đoán nghĩ gì.

      Cho nên dưới cái nhìn chằm chằm và nụ cười lộ ra hàm răng trắng đều như bắp của Nghiêm Thiếu Hành, Hứa Y Nhiên rất đau buồn nhìn .

      Sau nửa phút đối mặt, Hứa Y Nhiên rốt cuộc mở miệng, giọng điệu có vẻ nặng nề, “Về nhà rồi .”

      Phản ứng này hoàn toàn trái ngược trong dự đoán, Nghiêm Thiếu Hành khẽ nhíu mày.

      Có điều rất tự nhiên “Về nhà” chứ phải “Về nhà ”, cũng khiến tâm tình khá hơn rất nhiều.

      Hai người mạch trở về nhà, tuy tản bộ dưới bầu trời sao rất lãng mạn, tuy bên người còn có người đàn ông cho dù che nửa gương mặt cũng toát ra vẻ điển trai, tuy đường gặp phải rất nhiều em dùng ánh mắt ước ao hoặc ghen tỵ nhìn … Nhưng trong lòng Hứa Y Nhiên vẫn càng ngày càng nặng.

      Sau khi về nhà, Hứa Y Nhiên bảo Nghiêm Thiếu Hành ngồi ở ghế salon đợi, còn bản thân lại trở về căn phòng của mình ở tầng hai trước.

      Ít phút sau, liền xuống lầu, cầm vật gì đó trong tay, thần thần bí bí chắp tay sau lưng.

      “Vừa nãy hỏi tôi, nên tính sổ thế nào ư?” Giọng điệu của rất nặng nề hỏi Nghiêm Thiếu Hành.

      “Ừ.” Về đến nhà, Nghiêm Thiếu Hành cũng gỡ kính râm và mũ, gương mặt điển trai mê người cố tình nghiêm túc, chờ đợi vợ nghĩ ra chủ ý gì quái đản.

      Chương 110: Thổ lộ chân tình (5)

      Gật đầu, Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc kéo tay Nghiêm Thiếu Hành, đem vật giấu sau lưng kia đặt lên tay , rồi khép ngón tay lại, để nắm chặt vật ấy.

      Toàn bộ quá trình rất nghiêm túc, giống như muốn giao vật phẩm quan trọng ảnh hưởng đến tồn vong của nhân loại cho .

      Thu tay về, đợi Nghiêm Thiếu Hành nhìn đó là vật gì, vẫn mím chặt môi khống chế được muốn giơ lên, “Chi phiếu?”

      Hình như đoán được vợ muốn làm gì rồi.

      “Đây là thẻ lương của tôi.” Hứa Y Nhiên trả lời càng thêm khẳng định.

      phải muốn tính sổ sao? Hôm trước vừa phát lương xong, còn chưa động đến nha.” Hứa Y Nhiên ngừng chút, trong lòng nặng nề tiếp, “ đều cầm mua quả óc chó ăn .”

      “…” đúng là để đoán trúng rồi!

      Nghiêm Thiếu Hành mất sức lực rất lớn, nhưng vẫn nhịn được, bật cười.

      Vừa thấy cười, Hứa Y Nhiên cảm thấy tâm trạng càng nặng nề hơn.

      ngốc như vậy rồi, sao còn cười được chứ!

      Aizz, chẳng qua chỉ thời gian ngắn liên lạc với , làm sao lại biến thành như vậy, sát khí lẫm liệt uy hiếp “Bọn cướp” đâu rồi?

      Nhưng là vợ trước bị xem như khí nha!

      Hi sinh tháng tiền lương hi sinh vậy, Nghiêm Thiếu Hành lại ngốc nữa, người Nghiêm gia vội, nhưng thực nhìn nổi.

      Lấy tháng tiền lương này mua quả óc chó, ăn xong, chắc chồng trước cũng trở lại bình thường … nhỉ?

      Hứa Y Nhiên lo lắng khủng khiếp vỗ vỗ đầu chồng trước, thở dài xoay người, “Tôi làm bữa khuya cho đây.”

      Nhưng chân vừa bước ra, người đàn ông phía sau bèn nắm cánh tay , thuận tiện kéo tới.

      trận trời đất xoay chuyển, ngã lên ghế salon mềm mại, bị Nghiêm Thiếu Hành đặt dưới thân.

      …”

      Nghiêm Thiếu Hành ôm lật người, để ghé vào lòng mình, “Để ôm chút , ngoan nè.”

      Lời này giống như dỗ dành, cũng có chút mệt mỏi, hơi thở nặng nề lướt qua đỉnh đầu , gương mặt kề sát trái tim , nghe nhịp tim từng chút từng chút trầm ổn, Hứa Y Nhiên chợt cảm thấy trong lòng thoáng cuồng loạn.

      “Sau này mặc kệ đâu, điện thoại đừng để chế độ im lặng nữa, được , hửm?”

      “…Vâng.” Có lẽ bị giọng mệt mỏi của tác động, Hứa Y Nhiên nghĩ tới trí nhớ tại của bị rối loạn nữa, cũng giục bổ não nữa, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

      Nghiêm Thiếu Hành gì thêm, chỉ lẳng lặng ôm .

      Chương 111: Thổ lộ chân tình (6)

      Lời này giống như dỗ dành, cũng có chút mệt mỏi, hơi thở nặng nề lướt qua đỉnh đầu , gương mặt kề sát trái tim , nghe nhịp tim từng chút từng chút trầm ổn, Hứa Y Nhiên chợt cảm thấy trong lòng thoáng cuồng loạn.

      “Sau này mặc kệ đâu, điện thoại đừng để chế độ rung nữa, được , hửm?”

      “…Vâng.” Có lẽ bị giọng mệt mỏi của tác động, Hứa Y Nhiên nghĩ tới trí nhớ tại của bị rối loạn nữa, cũng giục bổ não nữa, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

      Nghiêm Thiếu Hành gì thêm, chỉ lẳng lặng ôm .

      tại còn chưa muộn, Hứa Y Nhiên cũng cảm thấy mệt mỏi, nhưng tư thế ghé vào lòng , với hơi thở nam tính trầm ổn nhàng vây quanh, cảm giác an toàn nồng đượm kiểu này khiến thoáng buồn ngủ.

      Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, nghe tiếng thở dài của Nghiêm Thiếu Hành, “Nhiên Nhiên.”

      “… Vâng?” mơ màng trả lời, giọng điệu ngoan ngoãn, hệt như móng vuốt mèo con cào cào trong lòng Nghiêm Thiếu Hành.

      Cúi đầu nhìn cái đầu trong lòng, Nghiêm Thiếu Hành ôm người cao hơn, để đối mặt với chính mình.

      bình tĩnh nhìn , có rất nhiều lời muốn , sau cùng chỉ còn lời dặn dò đơn giản nhất, “Đừng để tìm được em.”

      có thể chịu được vĩnh viễn chú ý , có thể chịu được cho tới nay đem lời để trong lòng, chỉ có kiện, đừng để cho rằng xảy ra chuyện.

      Trong lúc mơ mơ màng màng, Hứa Y Nhiên mơ hồ cảm giác bản thân nghe qua giọng điệu tương tự, lời tương tự.

      “Hình như tôi…” xoa xoa mắt, vì sắp thiếp , nên giọng ngoan ngoãn lắm, như tiếng mèo con kêu meo meo.

      Nghiêm Thiếu Hành nhịn được cúi đầu hôn , “Sao vậy?”

      Nếu biết Hứa Y Nhiên muốn hỏi gì, cho dù có đánh bản thân trận cũng muốn khống chế hôn , nhưng cái gì cũng biết…

      Mà bị hôn như vậy, Hứa Y Nhiên lại quên mất ý nghĩ mơ mơ màng màng vừa rồi, “Mau ăn quả óc chó !”

      nhảy khỏi lòng , lắc lắc đầu, thầm buồn bực bản thân tự nhiên lại ghé vào lòng vậy trời, sau đó cứng rắn kéo từ ghế salon đứng dậy, khi lên lầu còn tiện tay cầm theo gói quả óc chó mới mở, rồi mạch đưa tới phòng ngủ, “Ăn xong đánh răng ngủ!”

      Nhét người vào phòng ngủ, nghe được tiếng phản kháng của Nghiêm Thiếu Hành, Hứa Y Nhiên hài lòng tắm.

      Sau khi tắm xong, mặc áo ngủ chuẩn bị nhào lên chiếc giường ấm áp, thế nhưng ——

      “Rầm!”

      Cửa phòng ngủ trực tiếp bị người đẩy ra, chồng trước của hùng hổ tới chỗ , khách sáo chút nào bế lên, sau đó đến phòng ngủ chính.
      Last edited: 27/9/15

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      temmmmmmmmmmmmm
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Cái giao diện sao thành ra thế này rồi, icon đâu mất hết rồi aaaaaaaaaa

    5. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      Chương tiêp ơi :yoyo42:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :