1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Đụng xe tại sân nhà là thấy có gian trá rồi...:yoyo17::yoyo17::yoyo17:
      LạcLạc thích bài này.

    2. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123

    3. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Có khi nào cố ý đụng và cố ý mất trí nhớ :yoyo60:
      ngủ quên trời đấtLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 11: Chạy đến phòng ngủ của làm gì!
      Theo như các bạn nam trong lớp , mỗi lần bọn họ layup[1] đều cảm thấy áp lực rất lớn, chỉ sợ bản thân phanh kịp, liền cắm đầu vào tảng đá to tướng ấy.

      [1]layup: thuật ngữ trong bóng rổ: nghĩa là lên bóng

      A, lạc đề rồi, muốn , rất may mắn là tảng đá ấy rất cao, có thể chứng minh người trong hình này chính xác là , mà dáng dấp Nghiêm Thiếu Hành chẳng giống mối tình đầu tiên gì đó của cả, mà Nghiêm Thiếu Hành cũng phải vì nguyên nhân này mới cưới ...

      Câu chuyện quá cẩu huyết.

      May là cuộc sống của cách xa cẩu huyết.

      Lại liếc tấm hình lần nữa, Hứa Y Nhiên hơi hiếu kỳ.

      ở đây ba tháng, khi dọn , có mấy món quên lấy cũng là chuyện bình thường.

      Nhưng cho đến bây giờ chưa từng bước vào phòng sách nha!

      Vì vậy… chắc hẳn tấm hình này rơi ngay hành lang, chồng trước của nhặt được nên tiện tay đặt trong ngăn tủ.

      Đoán được 'câu trả lời chính xác', Hứa Y Nhiên nghĩ nhiều nữa.

      Vốn định lấy tấm hình , nhưng nghĩ nghĩ lại, lại sợ Nghiêm Thiếu Hành phát thiếu mất tấm hình, dẫn đến nghi ngờ lục lọi đồ của .

      Aizz, quên , dù sao chồng trước của mặc dù lạnh nhạt với , nhưng tuyệt đối phải tên ác ôn gì, ps (photoshop) hình phát tán lung tung mạng đâu.

      Lấy máy scan quét tấm hình vào máy vi tính, lại gửi vào hòm thư của mình, sau khi Hứa Y Nhiên sao lưu, cũng nghĩ về tấm hình nữa, tập trung ghi chép thực đơn.

      Ghi chép xong thực đơn, dĩ nhiên là phải tắm ngủ.

      Nhưng vấn đề mới lại xuất —— có đồ thay.

      Nghiêm Thiếu Hành dường như thích người ngoài tiến vào địa bàn của mình, trước đây ngôi nhà này cũng chưa từng tiếp đãi bạn bè, phòng khách hình như chuẩn bị quần áo dự phòng.

      Hứa Y Nhiên đành tùy vào vận may của mình, mở cánh cửa, aizz, trống .

      Lại mở thêm cánh cửa, aizz, vẫn như vậy, liên tiếp mấy căn phòng, Hứa Y Nhiên mất hết hi vọng, bắt đầu lo lắng đêm nay phải mặc tạm quần áo trước đó ngủ, đợi sáng mai lại về nhà thay.

      Ủ rũ mở căn phòng cuối cùng, Hứa Y Nhiên sững sốt tại chỗ.

      Lui về phía sau bước, quan sát mọi thứ xung quanh.

      sai, đây là căn phòng thứ hai bên trái của tầng hai, vì tầng dưới đối diện với vườn hoa, cho nên sau khi bước vào, bỏ qua phòng ngủ chính, mà dọn đến nơi này.

      cách khác, đây là căn phòng ở trước khi ly hôn.

      Nhưng bây giờ, người đàn ông nằm chiếc giường từng chỉ có mình ngủ, thân hình cao to, vẻ ngoài tuấn tú, ràng là chồng trước của .

      Chương 12: Muốn giúp em tắm ?
      phải mới vừa rồi kể chuyện cho nghe à? Di chứng sau khi đầu bị va, ngoại trừ ký ức hỗn loạn, có thêm chứng mộng du sao?

      muốn lặng lẽ lui ra ngoài, người đàn ông hình như ngủ đột nhiên ngồi dậy, nhanh chóng xuống giường, đến bên cạnh , rồi ôm trở về giường.

      Toàn bộ quá trình với tốc độ cực nhanh, làm tưởng chắc nghe kể chuyện đến thành tinh rồi, biến thành thỏ con.

      “Sao còn chưa ngủ?” Giọng người đàn ông ôm có vẻ lười nhác, khẽ đặt câu hỏi.

      “…Tôi tìm quần áo thay.” Gần như bị người đàn ông lõa thể ôm, hơn nữa còn ngã lên giường, Hứa Y Nhiên cực kỳ mất tự nhiên.

      Đặc biệt người đàn ông này vẫn còn là chồng trước của .

      “Quần áo của em phải đều ở trong tủ sao?” Người đàn ông xong thực ngồi dậy, vài bước tới bên cạnh tủ quần áo, rất thành thạo mở tủ, “Muốn mặc bộ nào?”

      “…” Hứa Y Nhiên trợn mắt há hốc mồm nhìn loạt áo ngủ sau lưng .

      lại có thể biết áo ngủ để ở đâu à! Nhưng căn bản bước vào phòng mà!

      Về phần căn phòng tại sao có quần áo của , có gì quái lạ cả.

      Tuy luôn xem như khí, nhưng tiêu tiền lại cực kỳ hào phóng, chỉ ở có ba tháng thôi, nhưng đều có người thường xuyên đưa quần áo và đồ dùng hàng ngày mới cho .

      Thực ra số lượng nhiều, hơn nữa phong cách đều thống nhất, trùng hợp là thích phong cách này, cũng có lòng thành cho lắm khi đưa hết tất cả những bộ cánh mới theo mùa tới, cho dù hình như trải qua quá trình chọn lựa kỹ lưỡng, mới được đưa đến trước mặt .

      Nhưng vừa nghĩ đến thái độ lạnh nhạt của dành cho …thôi, có lẽ thư ký của khá hao tâm tổn trí, quần áo này tuyệt đối phải do Nghiêm đại tổng tài tự mình chọn rồi

      Mặc kệ ra sao, những bộ này đều xa xỉ, lúc rời , đương nhiên mang theo bộ nào.

      Giờ xem ra, sau khi , chồng trước của cũng kêu người tới dọn dẹp nơi này, tất cả vẫn còn diện mạo lúc chưa rời khỏi.

      Khi Hứa Y Nhiên ngẩn người, Nghiêm Thiếu Hành giúp chọn áo ngủ xong, chất liệu bằng tơ lụa trắng, kiểu dáng rất bảo thủ mà cũng rất thoải mái.

      Nhét vào ngực , lại kéo , nửa kéo nửa ôm dẫn đến cửa phòng tắm.

      “Muốn giúp em ?” hơi cúi đầu, mỉm cười với trong lòng, hỏi , muốn gọi hoàn hồn.

      cần!” Hứa Y Nhiên kinh hoàng thoát khỏi ngực , dùng tốc độ nhanh nhất chạy ào vào phòng tắm.

      Chương 13: Đợi vợ tắm rồi bước ra.
      Đóng cửa, bóp khóa, làm liền mạch, “két” tiếng, khiến Nghiêm Thiếu Hành cau mày.

      quên có chìa khóa sao? Có điều chuyện có phẩm giá kiểu này, chẳng đáng để làm.

      Xoay người lên giường chờ vợ bước ra, đường cong đẹp đẽ bên môi nhếch lên đầy thích thú.

      Lắc lư trong phòng tắm lúc, Hứa Y Nhiên lại tắm, bỗng nhiên mở cửa, tới với tinh thần đầy hăng hái, “Tôi có chuyện muốn với .”

      “Chuyện gì?” Nghiêng người tựa vào đầu giường, nửa người trần trụi, rộng rãi phơi bày dáng người đẹp đẽ của mình, Nghiêm Thiếu Hành híp mắt, giọng lộ vẻ lười biếng, điệu bộ thong dong.

      “Tôi vừa vào phòng sách lục lọi đồ của , còn nhìn thấy rất nhiều tài liệu cơ mật.”

      Hứa Y Nhiên cũng tính là bậy, vừa vào phòng sách thực có thấy mấy cặp tài liệu, chỉ là chưa xem bên trong có nội dung gì thôi.

      Chẳng qua tài liệu có thể đặt lên bàn , nội dung đều phải chuyện .

      Hứa Y Nhiên hề nương tay tự đổ tội cho chính mình.

      muốn ở riêng mấy tiếng với đâu, trải qua 'nguy hiểm trùng trùng', dám tưởng tượng nếu thực dọn đến ở cùng , xảy ra chuyện gì.

      Vì cân nhắc tới khả năng chịu đựng của trái tim , còn bằng bây giờ chọc giận, để đuổi ra khỏi cửa.

      ngờ chồng trước lại nổi giận, vẫn thảnh thơi hỏi , “Phần báo cáo bất động sản về sa mạc Gobi đó, em thấy thế nào?”

      dám xem! quên làm bên bất động sản à? sợ đào bới bí mật thương nghiệp gì đó sao?

      Dù sao chuyện liên quan đến bí mật thương nghiệp hàng đầu về bất động sản của tập đoàn Hoàn Vũ, nếu tùy tiện lật lung tung, cũng có thể bán được giá hời, cả đời cũng cần lo cơm áo.

      Hứa Y Nhiên rất tức giận trừng , nhưng vốn mở mắt.

      Để có thể bị đuổi , đành tiếp tục bậy, “Còn có máy tính của , mất lúc lâu tôi cũng tìm ra mật mã rồi…”

      Nghiêm Thiếu Hành cắt ngang , “Mật mã là ngày sinh và chữ cái đầu tiên của tên em.”

      ". . ." bậy!

      Hứa Y Nhiên suýt nữa thốt ra, giữ bình tĩnh nửa ngày mới hỏi , “Ngày sinh của tôi là ngày nào?” tin biết!

      “Ngày 1 tháng 6.”

      “…” Hứa Y Nhiên còn chưa tin, cố ý phủ nhận, “ lú lẫn rồi, ngày đó là quốc tế thiếu nhi.”

      Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười, tay kéo sang, “Sinh nhật của vợ chính là ngày quốc tế thiếu nhi.”

      “…” biết à!

      Chương 14: Hai người họ giống vợ chồng.
      Hứa Y Nhiên trợn mắt há hốc mồm nhìn , sửng sốt nửa ngày, rốt cuộc khôi phục tinh thần, từ trong lòng nhảy dựng lên, mạch chạy ào vào phòng sách.

      Mở máy tính trước đó thiết lập mật khẩu, gõ xyr0601[1], mật khẩu thực chính xác!

      [1]Hứa Y Nhiên có tên phiên là XǔYīRán. 0601 là do cách viết ngày tháng chuẩn bên Trung: tháng - ngày.

      Mà điều khiến thể tin nổi nữa là, màn hình chờ máy tính lại là hình chụp chung của hai người giấy hôn thú.

      Trời ạ, giết !

      ————————

      Sáng hôm sau, Hứa Y Nhiên mượn cớ phải về nhà lấy ít đồ, ôm vành mắt đen thui cực to, tìm trợ lý của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Húc xin giúp đỡ.

      “Người xảy ra tai nạn thực là Nghiêm thiếu, phải tôi chứ?”

      Trong tiệm cà phê, Hứa Y Nhiên hơi trút hết tách cà phê đen hoàn toàn nguội lạnh, uể oải đối mặt với Nghiêm Húc.

      “… Hứa, bị sao thế?”

      Mới vừa xuất đối mặt với vấn đề này, Nghiêm Húc nghe xong mờ mịt.

      “Khi chưa ly hôn, tôi gặp vài lần.” Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc hỏi , “Tôi và Nghiêm thiếu có phải nhìn giống đôi vợ chồng ?”

      hỏi quá thẳng thừng rồi, Nghiêm Húc hơi lúng túng đẩy gọng kính, “…Ừ.”

      Biểu của hai người khi đó, làm người ta thể đặt điều bậy.

      Lúc ấy trông hai người hệt như hai người xa lạ!

      Đáp án khẳng định của khiến ánh mắt Hứa Y Nhiên sáng lên, xem ra phải đầu óc hỗn loạn, “Nhưng giờ hình như ta rất thân với tôi.”

      Khoát khoát tay, Hứa Y Nhiên giải thích, “Tôi biết sau khi bị tai nạn đầu óc ta hỗn loạn, nhưng thông tin căn bản của tôi ta đều biết , thậm chí cả ngày sinh ta cũng biết!”

      Về phần mật mã để khởi động máy tính là tên + ngày sinh, Hứa Y Nhiên để lộ.

      Nhưng biết sinh nhật của cũng quá dọa người rồi, trong khi trước đó, ngay cả bao nhiêu tuổi cũng chẳng biết!

      Nghiêm Húc cũng lấy làm kinh hãi, nửa ngày mới phản ứng được, “Có lẽ hôm qua tổng giám đốc xem hồ sơ của .”

      “Hồ sơ của tôi?” Hứa Y Nhiên khẽ nhíu mày, “Mấy người điều tra tôi?”

      Việc này… Nghiêm Húc phát mình bậy rồi, lúng túng giải thích.

      “Rất xin lỗi Hứa, tại hôm qua chúng tôi có cách nào để tổng giám đốc tin tưởng hai người ly hôn, thư ký Trương bèn chuyển lý lịch trích ngang của tới, chính là bản sơ yếu lý lịch khi đến Hoàn Vũ xin việc.”

      Bọn họ muốn chứng minh cho tổng giám đốc thấy, người lý lịch này vốn xa lạ với , đại khái là ngay cả học ở đại học nào cũng biết.

      ngờ tổng giám đốc căn bản để ý chuyện này, còn khăng khăng cho rằng hai người họ là đôi vợ chồng nhau.

      Chương 15: Chuyện để ai biết.
      À, ra là sơ yếu lý lịch.

      Khi tìm việc, gửi biết bao nhiêu bản sơ yếu lý lịch, hơn nữa bản lý lịch này cũng có bí mật gì, nên Hứa Y Nhiên quan tâm lắm.

      Nhưng… “Tôi từng đến công ty mấy người xin việc?”

      Tốt nghiệp xong tìm việc tìm đến mê man, mỗi ngày đều phỏng vấn xin việc giống như chợ, do đó mặc dù là chuyện của nửa năm trước, nhưng giờ thể nào nhớ .

      “Ừ.”

      Hơn nữa Hứa Y Nhiên còn phỏng vấn qua điện thoại và kiểm tra viết, ở vòng biểu rất nổi bật, nhưng ngay khi tiến vào vòng hai, lại bị tổng giám đốc đại nhân đích thân đánh rớt.

      nhớ kỹ như thế, là vì khi ấy chức vị thông báo tuyển dụng là phòng thư ký.

      Xem như cấp dưới của , cũng thường xuyên gặp mặt tổng giám đốc, tình huống khá đặc biệt.

      Vì vậy lần tuyển dụng này, phải do phòng nhân đảm nhiệm, mà do tự phụ trách.

      thường hỏi chuyện vặt vãnh của tổng giám đọc đại nhân, nhưng có ngày, ngài lại muốn trình danh sách nhân viên bước vào vòng hai, sau đó lời nào gạt bỏ Hứa!

      , khi ấy vẫn còn ngờ vực, có phải thời trung học tổng giám đốc làm chuyện gì thể gặp người ta , nên mới cần lý do nào từ chối học muội thời trung học tiến vào công ty mình.

      sai, học muội. Tổng giám đốc và Hứa tiểu thư học chung trường cấp ba.

      Chuyện này vẫn là khúc mắc lớn nhất trong lòng , có điều bây giờ thể ra được, tránh cho Hứa tiểu thư càng muốn dọn đến ở chung với tổng giám đốc.

      Tổng giám đốc phải tiếp tục 'ngốc'…

      Hứa Y Nhiên lại hỏi vài câu về chuyện lý lịch, sau đó trong lòng sáng tỏ.

      Chắc chắn thấy ngày sinh của sơ yếu lý lịch! Về phần mật khẩu… có lẽ sau khi lú lẫn mới đổi.

      Nghĩ thông suốt, rốt cuộc Hứa Y Nhiên còn thắc mắc nữa.

      Thực ra chuyện rất đơn giản. chăm sóc chồng trước vài ngày, đợi đến khi khôi phục, hai người họ còn liên quan nữa.

      Trò chuyện vài câu, từ chối việc Nghiêm Húc có lòng muốn đưa về, sau khi tạm biệt hắnắn, tâm trạng Hứa Y Nhiên cực kỳ tốt bước ra tiệm cà phê.

      Đáng tiếc tâm tình này duy trì được bao lâu.

      Vừa bước ra tiệm cà phê được 3 phút, còn chưa đến trạm xe buýt, chợt chuông điện thoại vang lên.

      Nhạc chuông Giặc vào thôn này được cài đặt đặc biệt làm Hứa Y Nhiên thoáng giật mình, gấp rút nhận cuộc gọi, dùng giọng đáng nhất chào hỏi, “Mẹ, mẹ về quê trở lại rồi à?”

      Chương 16: Ngay cả quần áo cũng chưa cởi
      “Mẹ cái gì mà mẹ! còn chưa kết hôn, đừng gọi tôi là mẹ.”

      Mẹ Hứa khí thế đầy mình rống to, vừa mới về quê hơn nửa năm, trở lại bèn nhắc đến chuyện chung thân của con như có lịch trình cài đặt sẵn.

      “…” Nhưng kết hôn rồi, còn 'tiện thể' ly hôn luôn, có phải vượt mức cầu đề ra hay ?

      Lời này, Hứa Y Nhiên dám , bằng mẹ già nhà chắc chắn xách dao phay ra chém .

      Đáng tiếc cuộc hôn nhân trước đó quá bất ngờ, biết thế nào với gia đình, định chờ ba mẹ từ quê lên mới , nếu tại phải đợi bị chém rồi.

      Trong điện thoại, mẹ Hứa vẫn còn rống to, “Tôi cho biết, tôi sắp xếp đối tượng xem mắt cho , nếu dám , tôi chặt thành vịt hầm quế!”

      “Vịt hầm quế?”

      Vừa dạy dỗ con vừa dọn hành lý mẹ Hứa chợt ngừng lại, “Sai rồi, vịt hầm quế là món tối nay gia đình mình ăn, nếu dám , tôi cắt thành dưa chuột muối!”

      “… Con muốn ăn vịt hầm quế…”

      có phần của !” Mẹ Hứa đanh thép từ chối vang dội.

      “Mẹ, con phải con ruột của mẹ…”

      “Trừ phi xem mắt, nếu phải con ruột tôi!”

      xong, mẹ Hứa còn bổ sung thêm câu, “Sau khi về nhà cho ăn thịt!”

      “…” Hứa Y Nhiên chỉ có thể lặng lẽ rơi lệ.

      Để trở thành dưa chuột bị tỉa, Hứa Y Nhiên đồng ý coi mắt, tối thứ tư bèn đến gặp con trai của dì họ bạn đồng nghiệp với bạn chơi mạt chược của dì cùng tập Thái Cực với mẹ.

      Nghe người đó là thanh niên tài giỏi mới du học về, tốt nghiệp trường danh tiếng, chuẩn bị tiếp nhận cơ nghiệp của gia đình, hơn nữa dáng dấp cũng điển trai nhã nhặn.

      Ngược lại tin người có điều kiện thế này có thể coi mắt, nhưng đối tượng coi mắt, sao có thể là con cái gia đình bình thường như bọn .

      Thôii, thông tin của đối tượng giả giả trước so đo, nhưng chỉ từng kết hôn lại vừa ly hôn, mà còn 'ở chung' với chồng trước!

      Tình trạng như vậy còn coi mắt! thấy mẹ chưa chém , đối tượng coi mắt cũng chém !

      Ừ đúng, ngộ nhỡ Nghiêm đại tổng tài lú lẫn phát coi mắt, cũng tham gia vào đại đội chém người!

      Aizz, mớ bòng bong, đều do ngày nào đó hơn ba tháng trước!

      Nhớ đến ngày đó lại cảm thấy buồn bực, đầu cực kỳ đau lắc lư trở về phòng trọ của mình, Hứa Y Nhiên cắm đầu ngã xuống giường, ngay cả quần áo cũng cởi.

      Chương 17: Thoát khỏi lòng .
      Tối hôm qua bị mật khẩu máy tính của Nghiêm Thiếu Hành làm cho ngủ được, mà tách cà phê trước đó hình như có tác dụng nâng cao tinh thần, hơn nữa bụng rỗng uống cà phê, lại nguội lạnh, tại dạ dày rất khó chịu.

      Kéo chăn quấn quanh người, Hứa Y Nhiên mơ màng ngã vào thứ gì đó, muốn xuống giường lấy cốc nước nóng cho bản thân.

      Đại khái tối qua thực nghỉ ngơi quá ít, cho dù dạ dày khó chịu như vậy, nhưng vẫn ngủ được, còn ngủ rất sâu.

      Trong lúc mơ mơ màng màng, cảm thấy hình như có người kéo ra rồi đặt tay lên dạ dày .

      Vật gì đó cực kỳ nóng ấm di động bụng , rất dễ chịu.

      Ưm, chắc là ảo giác…

      khẽ lẩm bẩm, muốn xoay người, lại bị 'tấm chăn' giữ lại.

      Ơ, tấm chăn hình như ấm áp hẳn.

      Hứa Y Nhiên cọ cọ, gắng sức thân thiết với nguồn nhiệt, a, dễ chịu quá.

      Nhưng nguồn nhiệt bị cuốn lấy nhanh đhóng ẩy ra, muốn cách xa .

      Trời ơi, về đây về đây !

      Hứa Y Nhiên vẫn cho rằng đó là túi chườm nóng cỡ lớn, vì vậy dùng sức kéo kéo túi chườm nóng thành trở lại.

      Ngay lúc này, túi chườm nóng bị kéo lại, mà hình như cũng bị người bế tới bế lui, còn được đút ăn gì đó…

      Hở, giống như cháo ấy.

      Chép chép mồm, Hứa Y Nhiên tiếp tục cho rằng đây là ảo giác.

      Cũng mặc kệ như thế nào, 'túi chườm nóng' trước người và ăn cháo 'trong ảo giác' làm dạ dày suýt co thắt thoải mái vô cùng, đầy thỏa mãn ngáp cái, lại ngủ sâu.

      Đợi đến khi tỉnh lại, biết là mấy giờ, chí ít chắc là bình minh.

      Phía sau là lồng ngực ấm áp rắn chắc, đặc biệt khi bàn tay to vòng qua hông , luồn vào trong áo , trực tiếp phủ lên bụng.

      Cảnh tượng rất ấm áp, Hứa Y Nhiên sợ hết hồn, chợt từ giường nhảy dựng lên, “Ai… sao ở đây?”

      Thấy người trước mặt là ai, câu hỏi đột nhiên thay đổi nội dung.

      giường, chồng trước của vẫn còn duy trì tư thế ngủ ôm người, hình như cảm thấy bất mãn bỗng nhiên trong lòng thiếu mất người, hơi nhướng mày.

      Mấy giây sau, tinh thần tỉnh táo hơn, Nghiêm Thiếu Hành ngồi dậy, nhìn cười, “Đương nhiên là tới đón em về nhà.”

      Người đàn ông ngồi giường có vẻ ngoài đẹp như thiên thần, cười rất mê người 'Đón em về nhà', hình ảnh này đúng là rất đẹp mắt và ấm áp.

      Nhưng Hứa Y Nhiên chỉ cảm thấy đầu to ra, “Sao biết tôi ở đâu?”

      Chương 18: Sau khi ngủ dậy rất dễ bị lừa.
      “Làm sao biết vợ ở đâu?” Nghiêm Thiếu Hành hỏi ngược lại như chuyện hiển nhiên.

      “…” Quên , chắc chắn vừa nhìn thấy địa chỉ trong sơ yếu lý lịch của .

      Về phần chìa khóa… Tuy hiểu quá khứ của , nhưng nhìn cuộc sống khá giả hơn người bình thường rất nhiều và cực kỳ nhạy bén, đại khái cũng trải qua huấn luyện.

      Con cháu nhà giàu, sợ người ta bắt cóc, đương nhiên phải học kỹ năng tự bảo vệ mình.

      Vì vậy khi huấn luyện, 'tiện thể' học luôn khóa 'Kỹ thuật công nghệ'.

      Suy đoán này hình như hợp lý cho lắm, nhưng Hứa Y Nhiên cũng lười nghĩ nhiều.

      Căn phòng thuê chỉ có phòng bếp, cũng biết có phải do hữu quá mạnh mẽ của hay , vốn phòng ngủ chật chội, vì có thêm , nên gian đột nhiên chật hẹp hẳn.

      Thấy thoải mái xông vào chốn riêng tư của , luôn có cảm giác là lạ.

      “… Muốn uống gì ?” Có điều ở đây hình như chỉ có nước.

      Hứa Y Nhiên tìm cớ rời khỏi phòng ngủ, bước vào phòng bếp, lại bất ngờ phát túi takeaway trong thùng rác.

      Đây là…

      cúi người để nhìn chữ túi, phía sau có giọng trầm thấp của người đàn ông xác nhận suy đoán của ——

      “Thấy dạ dày em khó chịu, gọi cháo đến.”

      Chẳng qua khi vợ ngủ rất dễ bị lừa, có chút cảnh giác nào, sau này cần phải nhốt lại, tránh cho bị người ngoài ăn hiếp mà cũng biết.

      Hóa ra trước đó phải ảo giác!

      Nhớ lại lúc mơ mơ màng màng mình ôm lò sưởi, có túi chườm tự động giữ ấm cho dạ dày , còn ảo giác có người đút ăn cháo, mặt Hứa Y Nhiên đột nhiên phát sốt.

      Thấy người đàn ông trước mắt từ sống trong nhung lụa, lại nhớ vừa nãy bản thân hình như tránh xa ra, Hứa Y Nhiên thoáng áy náy.

      Tuy trí nhớ rối loạn, nhưng muốn Nghiêm đại tổng tài tự hạ thấp mình phục vụ người khác, thực cũng làm khó mà.

      “…Cảm ơn.” lúng ta lúng túng cảm ơn.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành giống như rất bất mãn với lời này, duỗi tay, nâng cằm lên, yên lặng nhìn , “Vợ à, cưng chiều em là điều hiển nhiên.”

      Khi lời này giọng điệu rất bá đạo, động tác cũng bá đạo vô cùng, bắt lấy cằm , cho tầm mắt trốn tránh, cứng rắn ép đối mặt với .

      Lời lại cố tình dịu dàng đến thế.

      Thực ra Hứa Y Nhiên thích kiểu người đàn ông bá đạo dịu dàng, nhưng giờ thầm nghĩ…

      Chương 19: Dọn đến ở chung với
      Duỗi tay kéo cửa tủ lạnh, Hứa Y Nhiên buộc lòng lấy bịch sữa tươi ra, “Uống sữa .”

      Nhà chỉ có thứ này là bổ não thôi.

      Haizz, người đàn ông này trước đây xem như khí, tại cư xử thâm tình như vậy, thực hoàn toàn lú lẫn rồi...

      Tuy Nghiêm đại tổng tài điển trai mê người, khả năng vượt trội, bất kể thương thường hay tình trường đều có thể hô mưa gọi gió, nhưng bây giờ có chút đồng cảm với .

      Nghiêm Thiếu Hành nhìn bịch sữa tươi tay như nhìn quái vật.

      Ắc… biết sao? Hứa Y Nhiên rất kiên nhẫn giảng giải cho , “Bịch này tuyệt đối là sữa tươi đó, xem bốn chữ này nè —— sữa, bò, nguyên chất.”

      Lại giở giọng dụ dỗ trẻ con.

      Bịch này cũng rẻ thôi… có điều chắc Nghiêm đại tổng tài chưa thấy qua loại bao bì này.

      Hứa Y Nhiên hoàn toàn phản ứng kịp, Nghiêm Thiếu Hành vô cùng kinh ngạc với việc làm gì lại lấy sữa tươi cho .

      Thừa dịp Nghiêm Thiếu Hành ngẩn người, Hứa Y Nhiên vùng vẫy khỏi vòng tay , xoay người lấy cái ly.

      Nhưng người nào đó cực kỳ thích sữa tươi lập tức ngăn lại, “ uống!”

      “Ngoan nè, uống nhiều sữa mới thông minh đó.” Hứa Y Nhiên lại lo lắng vô cùng dụ dỗ 'em bé'.

      Nghiêm Thiếu Hành vừa bực vừa buồn cười nhìn , đột nhiên đứng đắn nhướng mày, “Em đút uống liền.”

      Haizz… Nghiêm đại tổng tài, bây giờ phải thời điểm liếc mắt đưa tình nha, tôi vội bổ não cho đấy!

      Hứa Y Nhiên càng lo lắng hơn, rất kiên nhẫn khuyên , “Ngoan nè, tự mình uống mới là bé ngoan.”

      “…”

      Cuối cùng, Nghiêm Thiếu Hành cũng chịu 'tự mình' 'uống', Hứa Y Nhiên lay chuyển được , tạm thời đành buông tha ý nghĩ bổ não cho .

      Hay trở về làm bữa tiệc lớn bổ não cho cũng được.

      Đóng gói ít quần áo, máy tính và các thứ chuẩn bị, Hứa Y Nhiên lưỡng lự lúc, vẫn đem đồ ăn trong tủ lạnh mang .

      thấy tình trạng của chồng trước còn rất nghiêm trọng, có lẽ phải ở nhà thêm mấy ngày, nếu mang mấy món này , khi trở về chắc hư hỏng mất vì quá hạn sử dụng.

      Haizz… cuộc sống 'ở chung' của vợ trước và chồng trước, nghe nó quái dị sao ấy!

      Cũng mặc kệ trong lòng lẩm bẩm thế nào, Hứa Y Nhiên dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, bèn kiểm tra điện nước khí ga, sau đó cùng chồng trước rời khỏi.

      Về phần hành lý —— đương nhiên người chồng trước luôn cho rằng bản thân rất xách rồi.

      Theo xuống lầu, Hứa Y Nhiên nhìn bóng lưng cao lớn của , trong lòng rất nghi ngờ.

      Đợi đến lúc trí nhớ của Nghiêm đại tổng tài khôi phục lại bình thường, nhớ lại khoảng thời gian cưng chiều như bảo bối, có thể buồn bực đến chết ?

      Nhưng dù sao cũng đừng để trái tim mất thăng bằng, rồi bắt làm đầy tớ sai bảo hai ngày nha…

      Lại , chồng trước của , bụng dạ … hẹp hòi chứ?

      Khi liên tục suy đoán, người đàn ông cao to trước mắt đột nhiên chuyển mọi thứ sang tay trái, rồi duỗi tay phải ra sau.

      Hả… “Tự tôi xuống được rồi.”

      Nghiêm đại tổng tài thèm nghe , dứt khoát trực tiếp kéo tay , mười ngón tay sít sao đan vào nhau, “ thích nắm tay em.”

      “…” Chồng trước à, khi chúng ta chưa ly hôn, đâu biểu như vậy!

      Hứa Y Nhiên thuê phòng ở lầu sáu, nơi này lại có thang máy, có điều tay cầm nhiều đồ thế xuống, hơi thở Nghiêm Thiếu Hành vẫn đều đặn, dáng dấp vẫn ung dung.

      Thậm chí Hứa Y Nhiên ngờ vực, nếu thoáng biểu 'tôi mệt', chắc chắn hai lời ngồi xổm xuống, cõng xuống lầu!

      Thấy đặt hành lý ra ghế sau, rồi giúp mở cửa bên ghế phụ, Hứa Y Nhiên hơi sửng sốt, “ tự mình lái xe ra ngoài?”

      vừa bị tai nạn, tại sao kêu người đưa ?

      “Để tôi lái cho.”

      nhét người đàn ông bên cạnh vào xe, sau đó vòng qua phía tay lái.

      Trong thời gian tìm việc có thi bằng lái, tuy mua xe, chẳng qua sau khi làm, cũng lái xe công ty ra ngoài vài lần, vì vậy kỹ thuật xem như đảm bảo.

      Bất kể từ suy nghĩ gì, đối với hành động quan tâm của , Nghiêm Thiếu Hành đương nhiên vui vẻ tiếp nhận.

      liến nhìn đồng hồ, “ coi xe rồi về.”

      Nếu phải chỗ bọn họ cách công ty rất xa, lại rất ít taxi, nếu có việc đến đón , làm rất phiền phức.

      cần đâu, phía trước xa là trạm xe điện ngầm.” Hứa Y Nhiên từ chối rất nhanh.

      Thực ra chỉ là nguyên nhân thứ yếu, chủ yếu cũng ở biệt thự đó bao lâu, hai người họ nhanh chóng trở về mối quan hệ xa lạ của chồng trước vợ trước, muốn tốn số tiền lớn mua xe cho .

      Nghiêm Thiếu Hành nhìn , điện thoại Hứa Y Nhiên chợt vang lên, là nhạc chuông phân theo nhóm, xem ra là số lạ gọi tới.

      Đường xá hơi đông, Hứa Y Nhiên dám phân tâm.

      nghe dùm tôi .” Cùng lắm về sau giải thích với người gọi đến câu 'là bạn bè.'

      Nghiêm Thiếu Hành vui vẻ nhận điện thoại, “Xin chào.”

      Giọng trầm thấp như say rượu cực kỳ êm tai, người đàn ông này toàn thân dưới toàn là ưu điểm.

      Đối phương im lặng nửa ngày, mới chất vấn, “… là ai?”

      Bên trong xe khá yên tĩnh, vì vậy Hứa Y Nhiên nghe rất giọng chất vấn.

      Sợ đến mức đánh trượt tay lái, Hứa Y Nhiên suýt nữa đụng phải làn đường dành cho người bộ[1], may mà người bên cạnh kịp thời duỗi cánh tay ra, giúp ổn định tay lái.

      [1] Nguyên văn là 安全岛: là khu vực nhô lên giữa đường chia giao thông thành hai dòng, để người bộ qua đường tránh xe.

      Nhưng Hứa Y Nhiên vẫn bị dọa đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lái xe rẽ vào con hẻm phía trước. khi dừng lại lập tức nhận cuộc gọi của mình, lao xuống xe nghe máy.

      “…Mẹ.” Huhuhu.

      Ngay từ đầu cài nhạc chuông đặc biệt 'Giặc vào thôn' cho số điện thoại của mẹ —— thuận tiện luôn, mẹ rất vui lòng với việc sắp xếp này…

      Nhưng sao đột nhiên đổi số gọi tới chứ? Nếu biết trước mẹ điện, có đánh chết cũng để Nghiêm đại tổng tài giúp mình nhận!

      Đầu dây bên kia, mẹ Hứa im lặng lúc, chợt dùng giọng đặc biệt dịu dàng hỏi, “Nhiên Nhiên à, người vừa nghe điện thoại là ai đấy?”

      “Là… ông chủ của con! Hôm nay chúng con tăng ca!”

      Có lẽ từ chịu giáo dục có vấn đề, nên giọng của Nghiêm Thiếu Hành rất đặc biệt, tuy có khí thế ác liệt bức người, nhưng lại có dáng vẻ uy nghiêm và cao quý.

      Giống như giọng này, là ông chủ của cũng dễ tin nhất!

      Quả nhiên, mẹ Hứa nghi ngờ nữa, giọng điệu lại thay đổi, bèn mục đích của cuộc gọi ——

      “Ban nãy mẹ mới nhớ, hôm nay vừa vặn là cuối tuần, con làm gì mà để thứ tư mới xem mắt hả? Đúng lúc hôm nay đối phương cũng rảnh, hai người các con gặp mặt chút .”

      “… Mẹ, hôm nay con tăng ca.” Có thể kéo dài được ngày nào tốt ngày nấy.

      “Cuối tuần còn muốn làm thêm giờ đến tối?” Mẹ Hứa nổi giận, “Kêu ông chủ con đến đây! Quá vô lý rồi, sao có thể để nữ viên chức còn độc thân tăng ca vào cuối tuần? có thời gian hẹn hò, công ty phụ trách tìm bạn trai à!”

      “…” Hứa Y Nhiên 囧, lần nữa bị khí thế mạnh mẽ của mẹ đánh bại.

      Huống hồ cũng thể để Nghiêm Thiếu Hành đóng vai ông chủ của chuyện điện thoại được!

      Đành chịu, buộc lòng phải đồng ý tối nay coi mắt.

      Dù sao đưa đầu vào cũng đao, rụt đầu lại cũng đao, !

      Nhớ kỹ thời gian và địa điểm, Hứa Y Nhiên cúp máy, xoay người, lại bị người phía sau làm cho hoảng sợ, “Nghiêm thiếu?”

      Chương 20: Liên quan đến nụ hôn ban nãy…
      Dưới kinh ngạc, lại gọi cách xưng hô trước khi kết hôn.

      Dường như chú ý cách xưng hô này, Nghiêm Thiếu Hành nở nụ cười, “Vợ, sao khẩn trương vậy?”

      Vừa rồi lại trao đổi với mẹ chuyện coi mắt! khẩn trương sao được?

      Tinh tế đánh giá ánh mắt Nghiêm Thiếu Hành, nhưng tâm trạng hình như rất vui vẻ, hề có dấu hiệu tức giận nào.

      Xem ra vừa tới, chẳng nghe được gì.

      Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, lui về sau bước, muốn tách khỏi người đàn ông càng lúc càng gần kề , “Sao lại xuống xe?”

      Nghiêm Thiếu Hành trực tiếp trả lời, nhìn trước mắt chột dạ, con ngươi trở nên trầm, “Vợ.”

      “…Vâng?” Haizzz, là vợ trước, vợ trước!

      Hứa Y Nhiên ý thức được nguy hiểm đến gần, trong lòng vẫn còn uốn nắn .

      muốn hôn em.”

      Việc này căn bản phải thương lượng, mà là tuyên bố công khai.

      Lời còn chưa dứt, tay vòng qua hông , áp người vào lòng mình, cúi đầu, rất chính xác vồ lấy môi .

      Hành động cực nhanh, làm Hứa Y Nhiên ngay cả thời gian đẩy ra cũng có.

      Môi lưỡi tấn công mãnh liệt, nụ hôn này vừa bá đạo vừa thể dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ.

      Trước đó giống như đè nén khát vọng giờ lập tức bộc phát ra, nụ hôn điên cuồng nồng nhiệt, khiến người ta đầu óc choáng váng tay chân mềm nhũn, căn bản còn sức chống cự.

      Lúc buông ra, hai người đều thở hổn hển, mà còn chưa muốn buông tha , vẫn ôm chặt vòng eo nhắn, gần kề , hơi thở thiêu đốt phả bên tai.

      “Coi mắt? Hửm?” khàn giọng hỏi.

      nghe được!

      Ý nghĩ này như lời cảnh báo thoáng cái nổ tung trong đầu , đầu óc hơi choáng váng rốt cục tỉnh táo chút.

      Đầu tiên vội vàng đẩy ra, sau đó chột dạ rụt cổ, Hứa Y Nhiên làm liều viện cái cớ, “… Bạn học nhờ tôi chở coi mắt.”

      Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười áy náy, “Hóa ra là hiểu lầm em, còn tưởng em coi mắt sau lưng chứ.”

      Dễ lừa gạt vậy à?

      Đây rốt cuộc là Nghiêm đại tổng tài sau khi bị thương trí lực suy giảm, hay quá tin tưởng 'vợ ', nên nghi ngờ lời ?

      Haizz, mặc kệ thế nào, việc bổ não đúng là chuyện quan trọng nhất!

      thấy thời gian vẫn còn kịp, đợi đến lúc về nhà, chắc chắn làm bữa tiệc lớn bổ não cho rồi mới coi mắt!

      Cười khan tiếng, nếu coi mắt suông sẻ trót lọt, vậy cũng có chuyện thương lượng với !

      Chính là nụ hôn ban nãy…
      Last edited: 12/8/16
      Khủng Long, Mieu1810, Sweet you56 others thích bài này.

    5. Ngoc Dieu

      Ngoc Dieu Member

      Bài viết:
      90
      Được thích:
      79
      Ung ho nang.
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :