1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 133: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (1)
      nghĩ gì vậy?” Nghiêm Thiếu Hành buồn cười nhìn vẻ mặt 囧 của .

      nghĩ bị nóng đầu đó, chuyện kết hôn bị bại lộ! Nếu việc này cứ truyền tới tai mẹ như vậy ….

      Thoáng run mình, Hứa Y Nhiên dám tưởng tượng chuyện phát sinh những hung hiểm gì.

      được, quyết chí bảo vệ bí mật, tạm thời chuyện đến Tả thị, thể cho Nghiêm Thiếu Hành biết!

      có gì, chẳng qua gần đây tôi phải tăng ca thời gian, buổi tối đừng chờ tôi, tự mình ăn .”

      này giở trò quỷ gì nhỉ?

      Mặc dù ràng nhìn thấu Hứa Y Nhiên , nhưng câu dặn dò sau cùng này, lại làm tâm tình Nghiêm Thiếu Hành tệ.

      Những lời ấy, rất có mùi vị gia đình.

      Véo mặt , Nghiêm Thiếu Hành cười cực kỳ thỏa mãn, “Vợ.”

      “…” Hứa Y Nhiên rất muốn nghiêm túc hỏi câu “Chồng trước ơi, gọi tôi à?”

      Chẳng qua cân nhắc cái câu “Duy trì tâm trạng thoải mái” mà bác sĩ lặp lặp lại rất nhiều lần kia, chỉ có thể buông tiếng thở dài, lấy gói óc chó gần đây rời khỏi người đưa cho , thành khẩn , “Ăn nhiều chút .”

      Chồng trước của mau chóng hồi phục bình thường , bằng cảm thấy đầu óc mình nhanh lú lẫn mất.

      Sau khi tới biệt thự Nghiêm gia, còn chưa bước vào cửa, Hứa Y Nhiên bèn trông thấy bức tường ràng suýt chút nữa bị tông sập.

      Ngây người lúc, Hứa Y Nhiên vội vã bảo tài xế dừng xe, sau đó tới mép tường kia, sững sờ nhìn nó.

      “Lúc đó ba đụng rất nghiêm trọng, may mà có túi khí an toàn bảo hộ, đầu chỉ bị thương , cực kỳ may mắn rồi.”

      Em họ Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm nghiệt vốn nghênh đón hai người họ ngay cửa chính, thấy Hứa Y Nhiên xuống xe, cũng nhiệt tình qua đây “giảng giải”.

      Ngay cả trí nhớ đều rối loạn, vẫn có thể là “vết thương ” sao?

      Xe đụng vào tường xi măng, còn thiếu chút nữa sập tường, đến tột cùng có bao nhiêu lực đâm vào, cũng nữa.

      Nhưng kỹ xảo đặc biệt màn ảnh nhìn rất đẹp mắt, nếu đụng như vậy, xảy ra ở người bên cạnh, cũng khiến người ta kinh hãi.

      Ngày bị ‘bắt cóc’, Nghiêm Húc quá qua loa, hơn nữa mấy ngày nay người Nghiêm gia cũng tới chăm sóc thương tích của Nghiêm Thiếu Hành, còn tưởng ngày đó tai nạn nghiêm trọng lắm, chỉ đụng vào tường thôi.

      Thậm chí tối qua vừa vặn, còn nghi ngờ, màn tai nạn này đến tột cùng có xảy ra .

      Bởi mấy ngày nay, biểu của Nghiêm Thiếu Hành quá kỳ quái…

      Chương 134: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (2)

      chỉ , mà biểu của toàn bộ Nghiêm gia, bao gồm cả Nghiêm đại thiếu cường đại đều đúng lắm…

      Thậm chí rất nghi ngờ, Nghiêm Thiếu Hành thực mất trí hay giả vờ.

      Nhưng giả vờ mất trí có mục đích gì?

      Để dọn về ư? Suy đoán này hình như buồn cười quá, cũng phải người Nghiêm Thiếu Hành nhớ mãi quên, làm sao vì mục đích này mà hao tâm tổn trí chứ?

      … Để chỉnh sao?

      Cũng có khả năng lắm, trước Nghiêm đại tổng tài vốn phải người có bụng dạ hẹp hòi, hơn nữa cho dù thực chọc , muốn trả thù, cũng dùng phương pháp phức tạp tới vậy.

      Với thân phận của , đến cả động ngón tay cũng cần, ánh mắt cũng có thể làm trở mình được.

      Mặc dù nghĩ ra lý do, nhưng phần hoài nghi này vẫn mọc rễ trong lòng, đến buổi tối bèn phát triển mạnh mẽ, khiến khăng khăng đến biệt thự Nghiêm gia xem kết quả.

      nghĩ tới, kết quả lại thế.

      Đương nhiên bức tường này suýt bị hủy có thể là giả, ví dụ như dùng búa đập sập chứ phải đụng sập, nhưng mấy trưởng bối Nghiêm gia tuyệt đối để bọn tiểu bối làm vậy, xem ra tai nạn đúng là rồi.

      Nghĩ thế, trái lại Hứa Y Nhiên càng đồng tình với Nghiêm Thiếu Hành hơn, trong lòng càng biết làm sao.

      “Trong sân nhà mình còn có thể xảy ra tai nạn nghiêm trọng tới vậy,” nhịn được oán giận , “Sau này mặc kệ đâu, đừng tự mình lái nữa.”

      Bị vợ mình lên lớp hồi, Nghiêm Thiếu Hành chút nào cảm thấy mất hứng, giương khóe miệng chứng tỏ tâm trạng rất tốt.

      Dang tay ra, cũng kiêng dè em họ còn ở đây, kéo Hứa Y Nhiên vào lòng, hôn lên trán , “Vợ à, em quan tâm ư?”

      Đúng vậy, còn lo lắng cho chứ, lo lắng trí thông minh của nữa!

      Hứa Y Nhiên rất vô lực xoay đầu , “Nghiêm túc với đó.”

      “Yên tâm , mà dính tới rượu tuyệt đối chạm vào vô lăng, ngày đó là ngoài ý muốn.” Nghiêm Thiếu Hành cũng rất nghiêm túc dỗ dành yên lòng, xong, lại cười xoa đầu , “ còn muốn sống trăm tuổi, theo Nhiên Nhiên nhà cả đời mà.”

      “…” Nửa câu đầu còn tốt cực kỳ, nửa câu sau lại ngu ngốc rồi!

      Hứa Y Nhiên hết cách với , thoát khỏi lòng , trực tiếp tới nhà chính.

      Nghiêm Thiếu Hành hiếm khi đuổi theo , mà rớt lại phía sau khoảng, cùng em họ bước vào.

      “Bức tường sao phá ghê vậy?”

      Chương 135: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (3)
      Nghiêm nghiệt cười rất xấu xa, “Em sợ chị ba tin, tối qua cầm búa đập cho nó nghiêm trọng thêm chút.”

      Nghiêm Thiếu Hành nhíu mày, “Ba mẹ phản đối à?”

      Biệt thự Nghiêm gia là nhà tổ, từng ngọn cây cọng cỏ đều được tỉ mỉ giữ gìn, ngoại trì lúc cần thiết phải sửa chữa, bất kỳ kẻ nào đều được tự ý động vào.

      Lần trước đụng bức tường chỉ hỏng chút, mà ba suýt nữa cầm bát nện rồi, sao lần này lại mặc kệ?

      “Em với bác hai, nếu lần này theo đuổi được chị ba, đến lúc đó mỗi ngày đều hối hận đập đầu vào tường, tất cả tường nhà chúng ta cũng phải cho đập sập.”

      “…”

      Lý do này trái lại rất vẹn toàn, nhưng… cái gã em họ thích trêu chọc người này của , sao lại tốt bụng thế?

      Nhìn ánh mắt họ đầy hoài nghi, Nghiêm nghiệt cười càng xấu xa hơn, cặp mắt đào hoa ấy thấy thế nào cũng khiến người ta yên lòng, “ phải em muốn cướp vợ chưa cưới của em về sao, làm nhiều chuyện tốt, tích góp chút công đức.”

      Từ thấy làm chuyện xấu thành thói quen, Nghiêm nghiệt “hoàn lương” này khiến người ta thích ứng lắm, có điều chuyện Nghiêm Thiếu Hành kinh ngạc là chuyện khác, “Tìm được con nhóc nhà em rồi?”

      “Tìm được rồi, mấy ngày nữa em phải tìm ấy về.” Nhắc tới vợ chưa cưới là thanh mai trúc mã với mình lại đào hôn hết ba năm, Nghiêm nghiệt cười càng rạng rỡ hơn, đôi mắt đào hoa híp thành đường, trong đường cong cong này lóe lên ánh sáng lấp lánh, cực kỳ hấp dẫn.

      Đáng tiếc từ Nghiêm Thiếu Hành biết , liếc mắt liền biết nụ cười mê người này là miễn cưỡng chống đỡ, tựa như năm đó bị nhóc hơn mười tuổi mà mình cưng chiều vứt bỏ ở lễ đính hôn, nụ cười này thuần túy che giấu trái tim tan nát.

      Chẳng qua đều là người đồng cảnh ngộ, Nghiêm Thiếu Hành cũng vạch trần.

      tiếp tục nữa, hai em im lặng bước vào trong, tâm trạng đều chẳng thể tốt nổi.

      Có điều trong phòng khách biệt thự, tại là bầu khí hòa thuận vui vẻ.

      Hứa Y Nhiên cảm thấy mình bị vây xem.

      Thực ra mỗi lần tới Nghiêm gia đều rất được hoan nghênh, trước , người Nghiêm gia rất nhiệt tình, ai có dáng vẻ phách lối của kẻ có tiền, nhưng hôm nay, thái độ của họ ràng quá sốt sắng mà…

      Ngoại trừ con chú tư của Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm Huyên và Nghiêm đại thiếu gần đây biết bận việc gì, toàn bộ người Nghiêm gia đều tập trung ở đây, ngay cả mấy con cún được nuôi trong nhà cũng tới, xếp thành hàng ngồi xổm xuống đất, ánh mắt lóe sáng nhìn chằm chằm.

      Chương 136: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (4)

      Hứa Y Nhiên 囧, khẽ ho tiếng, muốn gọi người, nhưng biết nên gọi thế nào.

      Ngày trước trở về, theo Nghiêm Thiếu Hành gọi ba mẹ và chú ba chú tư vân vân, nhưng còn giờ sao?

      định gọi bác trai bác , Nghiêm Thiếu Hành bèn bước vào, thấy tình huống này, cực kỳ tự nhiên hỏi , “Sao thưa ba mẹ?”

      “…” câu “bác trai bác ” của Hứa Y Nhiên cứ như vậy nghẹn trong cổ họng, nhắm mắt đổi cách xưng hô gọi ba mẹ.

      Dù sao người ở đây đều biết Nghiêm Thiếu Hành mất trí, cũng biết bất đắc dĩ, gọi gọi, coi như đóng kịch .

      Chỉ là phản ứng của ba mẹ Nghiêm Thiếu Hành đều bình tĩnh lắm, ba Nghiêm còn khá chút, chỉ cười toe toét, liên tục gật đầu, “tốt, tốt, tốt.” ngừng ba chữ “tốt”, hiển nhiên tâm trạng rất tốt.

      Còn mẹ Nghiêm? Rất kích động lôi kéo tay hỏi han ân cần, viền mắt hình như hơi ửng đỏ.

      Tất cả mọi người kích động cái gì, vì sao nhìn hiểu…

      Thoáng chốc, Hứa Y Nhiên lại bắt đầu nghi ngờ người bị thương ở đầu, mất phần ký ức chính là mình.

      Bầu khí bữa cơm rất hòa hợp, chẳng qua giống như trước, tất cả chú ý của mọi người đều đặt người , mà Nghiêm Thiếu Hành bị thương chưa khỏi hẳn, trái lại ai quan tâm cả.

      Hứa Y Nhiên sợ bị vắng vẻ tâm trạng tốt, còn đặc biệt gắp thức ăn cho , “Ăn nhiều chút.”

      gắp món ăn trước mặt mình, rất , nhưng người ngồi bàn đều dừng đũa, vừa mừng vừa sợ nhìn , lát sau, đều mím môi vui vẻ, như vừa chứng kiến chuyện kinh hỉ nào đó.

      “…” Hứa Y Nhiên bị mọi người nhìn đầu óc trở nên mờ mịt.

      Tâm trạng Nghiêm Thiếu Hành càng tốt hơn, cái tay cầm đũa kia vòng qua, kéo tay trái , nắm trong lòng bàn tay nhàng vuốt ve, cực kỳ cực kỳ thân thiết.

      Sau bữa tối, mẹ Nghiêm lôi kéo hồi, sau đó là mẹ của Nghiêm nghiệt, thím ba của Nghiêm Thiếu Hành, tiếp theo đó là thím tư của Nghiêm Thiếu Hành…

      Sau hồi chuyện nhà, thời gian khuya lắm rồi.

      Mà Nghiêm Thiếu Hành có vài ngày về, bình thường ở công ty, còn gặp các thành viên khác trong gia đình, duy chỉ có hai ruột của mình làm ở công ty là chưa gặp.

      Cho nên rất “dũng cảm” gặp hai

      Hai em cũng biết gì, gần 10 giờ rồi, mà Nghiêm Thiếu Hành còn chưa trở lại.

      Chương 137: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (5)
      dưới Nghiêm gia cũng ai dám tìm người địa bàn của Nghiêm Thiếu Huân.

      “Chị ba, chị và ba tối nay ở lại đây .” Nghiêm nghiệt tựa vào khuông cửa, cười như đào thành tinh.

      “… Tôi có quần áo thay, sáng mai về nhà thay nữa lại kịp.” Hứa Y Nhiên tìm lý do sứt sẹo nhất.

      Có điều Nghiêm Thiếu Hành chỉ có em họ, chính là Nghiêm Huyên - con chú tư, là người đẹp cao gầy có dáng người rất bốc lửa, muốn mượn quần áo cũng có cách nào mượn của người ta, lấy cái cớ này xem như dùng được.

      Ai ngờ Nghiêm nghiệt sớm chuẩn bị kỹ lưỡng, cười , “Chỗ em có quần áo, nhóc nhà em, dáng người khác chị bao nhiêu.”

      Hả? Hứa Y Nhiên thoáng sửng sốt, nhóc nhà ? Người nào ta?

      Nghiêm nghiệt có bạn à sao chưa gặp cũng chưa nghe qua?

      Vợ chưa cưới kia của Nghiêm nghiệt ở Nghiêm gia mười năm, tuy hơn Nghiêm nghiệt vài tuổi, nhưng chẳng khác nào được Nghiêm nghiệt tự tay nuôi lớn.

      Sau khi ấy rời , tất cả mọi chuyện liên quan đến ấy đều trở thành đề tài cấm kỵ ở Nghiêm gia, nên Hứa Y Nhiên chưa nghe về ấy.

      Nghiêm nghiệt nhìn thấu hoài nghi của , nhưng định giải thích, hàng mi dài cong cong rũ xuống, che giấu tất cả tâm tình sâu trong đáy mắt.

      Cái câu “ nhóc nhà em” kia, gần như mỗi ngày đều treo ngay mép, im lặng tròn ba năm đề cập tới, hôm nay lại lơ đãng thốt ra.

      Khóe môi chậm rãi nhếch lên, lại khôi phục vẻ nghiệt, “Chị ba, đợi lấy quần áo , rồi em dẫn chị tới phòng ba trước.”

      “…” Đây là nguyên nhân tìm cái cớ sứt sẹo mà cũng muốn rời khỏi đấy!

      Tuy dưới Nghiêm gia đều biết hai người họ ly hôn, hãy nhìn câu chị ba hai câu chị ba của Nghiêm nghiệt là biết, trong mắt mọi người, hai người họ có ly hôn hay cũng chẳng khác biệt gì.

      Muốn ở phòng khách? chút khả năng cũng có! Người Nghiêm gia chắc chắn tìm muôn vạn cớ kỳ quặc cho biết giờ có dư phòng khách, chỉ có thể đến phòng Nghiêm Thiếu Hành thôi.

      Tối hôm trước là tình huống đặc biệt, hôm nay muốn ngủ chung giường với Nghiêm Thiếu Hành nữa!

      Quên , dù sao thời tiết bây giờ nóng lắm, tối nay có thể ngủ dưới sàn.

      Chống đầu, cảm thấy quan hệ chồng trước vợ trước của bọn thực càng ngày càng loạn.

      Nghiêm nghiệt ở tầng ba phía tây biệt thự, mà phòng Nghiêm Thiếu Hành lại ở tầng hai phía đông biệt thự, nên từ cầu thang chính lên, Hứa Y Nhiên bèn chờ ngay cửa cầu thang tầng hai.

      Chương 138: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (6)
      Chưa được nửa phút, Hứa Y Nhiên chợt nghe tiếng bước chân từ phía sau.

      Lúc này khuya lắm rồi, tất cả mọi người đều trở về phòng mình, Hứa Y Nhiên còn tưởng tối nay Nghiêm Huyên liên tục chưa lộ diện rốt cuộc cũng về nhà, lại thấy người đẹp như mỹ nhân trong tranh bước ra.

      Gen của Nghiêm gia rất tốt, mỗi người đều là trai xinh đẹp, Nghiêm nghiệt vừa lên lầu càng đẹp đến mức khiến con phải xấu hổ, nhưng so với người đẹp trước mắt, xem ra mặt mũi vẫn còn bình thường lắm.

      Hứa Y Nhiên thoáng ngây người, hai mắt nhìn chằm chằm người đẹp như phủ tầng sương dày, cho dù đều là phụ nữ, cũng sắp bị ấy mê hoặc đến điên đảo thần hồn, sau đó hai người họ cuối cùng cũng chuyện, người đẹp kia rời lúc nào, cũng nhớ .

      Lần nữa hoàn hồn, chính là bị Nghiêm nghiệt gọi, “Chị ba, chị làm sao vậy?”

      “… Tôi vừa trông thấy mỹ nữ rất đẹp rất đẹp, ấy là ai thế?” Nếu phải vội vàng muốn biết đáp án, Hứa Y Nhiên thực ngại liên tục trăm từ “rất đẹp” để hình dung thoáng Kinh Hồng* ban nãy.

      *Kinh Hồng [惊鸿] hai từ này từng xuất trong bài “Lạc Thần phú” của Tào Thực, dùng để miêu tả vẻ đẹp của Lạc Thần: “Phi nhược kinh hồng, uyển nhược du long” nghĩa là nhàng như chim hồng, uyển chuyển như rồng bay. Còn thoáng Kinh Hồng để lên, dù chỉ thoáng nhìn, nhưng lại để lại cảm xúc mãnh liệt. Chỉ nhìn thoáng vội vã khiến người ta say mê.

      “Hả, chị ấy à,” Nghiêm nghiệt hiển nhiên biết tới ai, lại vô tình nhún vai, “ biết tên gì nữa.”

      Hở? Lần này Hứa Y Nhiên kinh ngạc, cho dù người đẹp kia rất đẹp, nhưng ở đây dù sao cũng là Nghiêm gia, trong phòng sách đặt biết bao nhiêu bí mật thương nghiệp liên quan đến tài sản, ngay cả tên đối phương cũng biết, còn có thể để ấy chạy loạn trong Nghiêm gia nữa?

      Điểm này cũng giống phong cách làm việc của Nghiêm gia nha.

      Nghiêm nghiệt biết hiểu lầm, khoát khoát tay, giải thích, “Lần đầu tiên bọn em thấy ấy đó, ấy là từ địa bàn của hai bước ra.”

      “…Hả?” Kinh ngạc lâu, Hứa Y Nhiên mới thốt ra tiết.

      Nghiêm nghiệt gật đầu, bày tỏ hiểu nghĩ gì, “Chắc là người máy hai nghiên cứu ra.” Bằng chính là bạn bè từ ngoài hành tinh tới, hai lo lắng bọn họ có năng lực chịu đựng, nên ném bộ da người cho người ta khoác lên.

      “…À…’ Hứa Y Nhiên cũng biết mình nên bày tỏ tiếc nuối hay hiểu.

      Quả nhiên phải người ta… Hèn gì có thể xinh thế. Chẳng qua cũng có chút tiếc nuối, nếu trong thực thực có người đẹp đến vậy tốt biết mấy.

      ngừng nghĩ đến “người máy” ban nãy vừa trông thấy, Hứa Y Nhiên trở lại phòng của Nghiêm Thiếu Hành, mới phát quần áo trong tay đều mới tinh, nhãn mác còn chưa gỡ.

      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 17/5/15
      midnight, Juuni, shakugan01220 others thích bài này.

    2. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Tem tem .....:yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      LạcLạc thích bài này.

    3. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      Nhan tao la chac rui
      LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 134: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (2)

      chỉ , mà biểu của toàn bộ Nghiêm gia, bao gồm cả Nghiêm đại thiếu cường đại đều đúng lắm…

      Thậm chí rất nghi ngờ, Nghiêm Thiếu Hành thực mất trí hay giả vờ.

      Nhưng giả vờ mất trí có mục đích gì?

      Để dọn về ư? Suy đoán này hình như buồn cười quá, cũng phải người Nghiêm Thiếu Hành nhớ mãi quên, làm sao vì mục đích này mà hao tâm tổn trí chứ?

      … Để chỉnh sao?

      Cũng có khả năng lắm, trước Nghiêm đại tổng tài vốn phải người có bụng dạ hẹp hòi, hơn nữa cho dù thực chọc , muốn trả thù, cũng dùng phương pháp phức tạp tới vậy.

      Với thân phận của , đến cả động ngón tay cũng cần, ánh mắt cũng có thể làm trở mình được.

      Mặc dù nghĩ ra lý do, nhưng phần hoài nghi này vẫn mọc rễ trong lòng, đến buổi tối bèn phát triển mạnh mẽ, khiến khăng khăng đến biệt thự Nghiêm gia xem kết quả.

      nghĩ tới, kết quả lại thế.

      Đương nhiên bức tường này suýt bị hủy có thể là giả, ví dụ như dùng búa đập sập chứ phải đụng sập, nhưng mấy trưởng bối Nghiêm gia tuyệt đối để bọn tiểu bối làm vậy, xem ra tai nạn đúng là rồi.

      Nghĩ thế, trái lại Hứa Y Nhiên càng đồng tình với Nghiêm Thiếu Hành hơn, trong lòng càng biết làm sao.

      “Trong sân nhà mình còn có thể xảy ra tai nạn nghiêm trọng tới vậy,” nhịn được oán giận , “Sau này mặc kệ đâu, đừng tự mình lái nữa.”

      Bị vợ mình lên lớp hồi, Nghiêm Thiếu Hành chút nào cảm thấy mất hứng, giương khóe miệng chứng tỏ tâm trạng rất tốt.

      Dang tay ra, cũng kiêng dè em họ còn ở đây, kéo Hứa Y Nhiên vào lòng, hôn lên trán , “Vợ à, em quan tâm ư?”

      Đúng vậy, còn lo lắng cho chứ, lo lắng trí thông minh của nữa!

      Hứa Y Nhiên rất vô lực xoay đầu , “Nghiêm túc với đó.”

      “Yên tâm , mà dính tới rượu tuyệt đối chạm vào vô lăng, ngày đó là ngoài ý muốn.” Nghiêm Thiếu Hành cũng rất nghiêm túc dỗ dành yên lòng, xong, lại cười xoa đầu , “ còn muốn sống trăm tuổi, theo Nhiên Nhiên nhà cả đời mà.”

      “…” Nửa câu đầu còn tốt cực kỳ, nửa câu sau lại ngu ngốc rồi!

      Hứa Y Nhiên hết cách với , thoát khỏi lòng , trực tiếp tới nhà chính.

      Nghiêm Thiếu Hành hiếm khi đuổi theo , mà rớt lại phía sau khoảng, cùng em họ bước vào.

      “Bức tường sao phá ghê vậy?”

      ********************
      Chương 135: Thực mất trí hay giả vờ mất trí (3)
      @Mizuki @Lnmt131 @ Trần @Tiểu tinh @Nhược Vân @Betty @trạch nữ @linhdiep17 @Neavah Redneval @AnLy90 @myuyen
      midnight, Juuni, shakugan01219 others thích bài này.

    5. AnLy90

      AnLy90 Well-Known Member

      Bài viết:
      223
      Được thích:
      257
      ta mà dễ gi a nghiem tu dam vao tuong chu:hoho::hoho::hoho:
      Sô Cô la ĐắngLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :