1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Nhạc chuông của chị quả là khó đỡ :yoyo52::yoyo52::yoyo52:
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1: Lời mời của chồng trước
      Việc này có được tính là bắt cóc ?

      Làm ổ băng ghế sau của chiếc RV [1], Hứa Y Nhiên ngờ vực liếc mấy người đàn ông mặc âu phục đối diện ràng có gan nhìn , cuối cùng chuyển tầm mắt lên người nọ, “Trợ lý Nghiêm?”

      [1]RV là loại xe thùng có đầy đủ tiện nghi như ngôi nhà di động, bạn nào hay xem phim Mỹ là biết.

      “Khụ, là tôi.”

      Gương mặt nhã nhặn hơi ửng hồng, Nghiêm Húc lúng túng đẩy gọng kính, “Xin lỗi Hứa tiểu thư, vì thời gian khá gấp, nên chúng tôi dẫn … lên xe trước.”

      Thực ra phải là 'khiêng' mới đúng.

      Hết cách rồi, nếu nguyên nhân trước, chắc chắn Hứa tiểu thư đồng ý theo bọn họ, buộc lòng phải ra hạ sách này.

      Nghiêm Húc càng cảm thấy chột dạ nên đổi đề tài, “Là vầy, tối qua tổng giám đốc lái xe đụng vào bức tường trong sân vườn biệt thự Nghiêm gia, cũng may trán chỉ hơi trầy xướt, bác sĩ ngài có chuyện gì.”

      “…” Sân vườn nhà mình cũng có thể xảy ra tai nạn ư?

      đúng, đây phải trọng điểm, trọng điểm chính là việc này liên quan gì đến ?

      Thấy ánh mắt ngờ vực của , trợ lý Nghiêm càng thêm lúng túng, “Là… tổng giám đốc vừa mở mắt liền hỏi ở đâu.”

      với ta tôi ở nhà phải tốt hơn à?”

      “…” Đây là chuyện cười lạnh sao? Khóe miệng Nghiêm Húc co rút, “Tổng giám đốc muốn gặp .”

      “Gặp tôi làm gì?”

      “… biết.”

      “Vậy mấy người trói tôi đến đây muốn làm gì hả?”

      “Tổng giám đốc thấy nên bắt đầu nổi giận, nếu dẫn người đến, chúng tôi sợ ngài đập phá ngôi nhà mất.”

      “Tôi nhớ ta đâu phải là người hay cáu kỉnh.”

      “… Nhưng sau khi ngài bị thương tính tình xấu hẳn.” Căn bản là rất tệ.

      “Ờ.” Hứa Y Nhiên gật đầu, bày tỏ đại khái có thể hiểu tình huống giờ, “Nhưng tôi muốn gặp ta.”

      Cho nên giờ có thể rồi đó? Bụng đói meo, muốn trở về ăn sáng.

      “… Xin lỗi Hứa tiểu thư, phải gặp tổng giám đốc.” Nếu bọn họ trói người làm gì!

      “Vì sao?”

      “… Vì tổng giám đốc nghĩ ngài bị thương, lúc này hẳn phải ở cạnh ngài.”

      “Tại sao chứ? Sau khi ly hôn chúng tôi đâu còn liên lạc với nhau.”

      Đúng rồi, đây mới là trọng điểm, Nghiêm Thiếu Hành – Nghiêm đại tổng tài bị thương, trợ lý của tìm người vợ trước là đây làm gì?

      “… Hứa tiểu thư.”

      “Sao?” Giọng điệu nghiêm túc của làm Hứa Y Nhiên hơi khẩn trương.

      “Tổng giám đốc ngài… nhớ chuyện hai người ly hôn.”

      Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, “Tôi còn tưởng chuyện gì to tát, vậy mấy người cho ta biết là được rồi?”

      “… Thư ký Trương ngài biết, nhưng ngài tin.”

      " tin?" trợn mắt, “Sao có thể?”

      “Tổng giám đốc ngài… ngài hai người có khả năng ly hôn.”

      Hả?

      Hứa Y Nhiên có phần rối rắm, Nghiêm Thiếu Hành mà bọn họ có phải là người từng kết hôn ba tháng với ?

      Mặc dù ly hôn là do đề xuất, nhưng chồng cũng phản đối, chẳng chút do dự ký tên luôn mà, hai người vốn có tình cảm, ở đâu ra ' có khả năng ly hôn'?

      Nghiêm Húc xấu hổ nhìn , , “Tổng giám đốc chỉ quên chuyện hai người ly hôn à, hơn nữa hình như nhớ tình trạng chung sống trước đó của hai người.”

      “Ý , tại ta vẫn nghĩ chúng tôi là đôi nhau, đôi vợ chồng thắm thiết ngọt ngào hả?”

      “Đúng ạ.”

      “…Vậy mấy người phải giúp ta hồi phục trí nhớ chứ, nên tới tìm tôi.”

      Nghiêm Húc lau mồ hôi lạnh, nghĩ chắc Hứa Y Nhiên vẫn hiểu tình huống nghiêm trọng cỡ nào.

      “Hứa tiểu thư, chúng tôi thử giúp ngài khôi phục trí nhớ, nhưng tổng giám đốc ngài… ngài cảm thấy hai người chắc chắn nhau sâu đậm, bất kể chuyện gì cũng thể chia rẽ hai người.”

      “…Núi gồ ghề, trời đất hợp lại, mới dám chia tay quân [2]?”

      [2] Núi gồ ghề, trời đất hợp lại, mới dám chia tay quân: nguyên văn 山无棱,天地合,才敢与君绝trích trong bài hát Mộng Lý của bộ phim Hoàn Châu Cách Cách, do Lâm Tâm Như và Châu Kiệt thể .

      “…” Mồ hôi lạnh mới được lau sạch lại toát ra tiếp, Nghiêm Húc bất đắc dĩ gật đầu, “Cũng gần như vậy…”

      Hứa Y Nhiên im lặng nửa ngày, lúc này mới nghiêm túc hỏi , “Công ty mấy người gần đây muốn đóng phim đúng ?”

      “… phải vậy đâu.” Nhưng nếu cứ tiếp tục như thế, ông chủ thực có thể đóng phim Quỳnh Dao đấy.

      Mà bọn họ cố gắng khôi phục trí nhớ cho tổng giám đốc, nghĩa là đóng vai phụ độc ác trong phim Quỳnh Dao, 'có mưu đồ' chia rẽ hai người họ.

      là oan quá mà!

      Hao tốn nước bọt lúc, Nghiêm Húc mới có thể làm Hứa Y Nhiên hiểu tình huống nghiêm trọng cỡ nào.

      Tuy Hứa Y Nhiên chưa muốn gặp chồng trước của mình, nhưng người bị nhốt xe, trừ phi muốn nhảy khỏi xe và té bị thương, nếu chỉ có thể nhìn chiếc xe chạy về hướng quen thuộc, từ từ tới gần biệt thự mà ở trong ba tháng qua.

      Cũng may là trở về biệt thự Nghiêm gia, tạm thời chỉ gặp vài người thôi. Hứa Y Nhiên rất có tinh thần AQ[3] tự an ủi mình.

      [3]AQ là tên nhân vật chính trong tiểu thuyết của Lỗ Tấn thuộc loại nhân vật luận đề, thể tư tưởng, quan niệm của nhà văn. AQ mang tính cách an phận, luôn bằng lòng với những gì mình có, luôn tự thưởng cho mình “phép thắng lợi tinh thần”, dù có bất kỳ điều tồi tệ nào xảy ra.

      Tình trạng Nghiêm Thiếu Hành rốt cuộc nghiêm trọng cỡ nào?

      Thành , suốt dọc đường, Hứa Y Nhiên cũng chẳng cảm thấy vấn đề này hóc búa.

      Nếu trí nhớ sai, người đàn ông đó ràng hề có tình cảm với , vì vậy mặc kệ tại ta muốn hai người trở thành đôi hiệp lữ tình cảm sâu nặng ra sao, đợi đến khi trông thấy , chắc chắn 'tỉnh lại'.

      Chương 2: Nụ hôn nóng bỏng.
      Nhưng…

      Vừa bước vào cửa, thấy người đàn ông ngồi ghế salon.

      Ngũ quan thâm thúy tuấn dật mà tao nhã, người đàn ông trước mắt lộ ra khuôn mặt xinh đẹp khiến các phải thét chói tai, tuy trán có vài vết xướt, nhưng mảy may ảnh hưởng đến sức quyến rũ của , trái lại còn sinh ra cám dỗ chết người.

      Đúng là sau khi ly hôn còn liên lạc với chồng trước nữa.

      Nhưng gương mặt lạnh lùng đó, khi nhìn thấy trong tích tắc, đường nét gương mặt trở nên mềm mại hẳn, lộ ra nụ cười dịu dàng.

      đúng!

      Trong lòng Hứa Y Nhiên dấy lên hồi chuông báo động, dứt khoát xoay người bỏ chạy.

      Nhưng người đàn ông phía sau chân cẳng dài, chỉ vài bước đuổi kịp , cánh tay bá đạo vòng qua cái eo nhắn, lồng ngực rắn chắc sít sao dán vào lưng , ấm nóng, khiến Hứa Y Nhiên hoài nghi, có phải cởi áo rồi mới ôm lấy .

      đâu vậy? Sao để đón em?”

      Giọng người đàn ông trầm thấp đầy sức hút, ngữ điệu đó lại cực kỳ tự nhiên, tựa như bọn họ là đôi ngọt ngào chưa từng xa nhau, giống như chỉ mới bước ra cửa vào sáng nay.

      Hứa Y Nhiên có tâm trạng trả lời , cố sức kéo cánh tay ra, muốn thoát khỏi vòng tay của người đàn ông sau lưng.

      Cánh tay buông lỏng, nhưng phải do kéo, Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười, xoay nửa vòng trong lòng mình, để đối mặt với bản thân.

      Sau đó tay lại vòng qua eo lần nữa, còn tay kia luồn ra sau ót, rất tự nhiên hạ nụ hôn ngọt ngào lên đôi môi .

      Dường như hôn như thế đủ, nụ hôn vốn ân cần thăm hỏi lại biến thành nụ hôn sâu nóng bỏng, hơi thở bá đạo cuốn tới.

      Nụ hôn nóng bỏng hung hăng dây dưa, vòng tay bên hông siết chặt, đánh đuổi khoảng cách cuối cùng giữa hai người, cơ thể dán chặt vào nhau như vậy, chặt đến mức có thể cảm nhận được bên dưới lớp quần áo, cơ bắp rắn chắc của có sức lực kinh người, còn có…

      Ý thức được nửa thân dưới của biến hóa, Hứa Y Nhiên ầm cái đỏ bừng mặt, nụ hôn bất ngờ thế này làm ý chí choáng váng, rốt cục mới tỉnh táo lại.

      luống cuống tay chân tính đẩy người đàn ông ôm mình ra, cánh tay người đàn ông trước người càng siết chặt hơn, “Sao vậy?”

      Bởi vì động tình, mà giọng khàn khàn hơn bình thường, khiến người nghe càng mặt đỏ tim đập.

      Giống như bất mãn vì bị đẩy ra, cúi đầu, bắt đầu hôn từ bờ môi, rồi đường xuống phía dưới, dọc theo bên gáy mẫn cảm của .

      Chương 3: Ngã vào lòng .

      “Sáng thức dậy, em ở bên cạnh .”

      khẽ lẩm bẩm tựa như oán giận, tựa như bọn họ là đôi vợ chồng ngọt ngào, mỗi sáng đều phải tỉnh dậy trong lòng , mà tại chỉ muốn bổ sung nụ hôn vào sáng sớm.

      Phớt lờ hành động khước từ rất ràng của , nụ hôn vẫn lượn lờ bên gáy, dục vọng ràng tích góp đợi chờ thời cơ phát động, nhưng tiến thêm bước nào nữa, chỉ ôm chặt trong lòng, “Sau này được rời khỏi .”

      xong, khẽ cắn lên môi giống như trừng phạt.

      Á! Cảm giác hơi đau nhói làm Hứa Y Nhiên hoàn toàn tỉnh táo, phát người đàn ông ôm muốn buông tay, hơn nữa hành vi có xu hướng ngày càng quá đáng.

      Đẩy được, Hứa Y Nhiên nhấc chân phải lên, mạnh mẽ đạp cước.

      Có phần đáng tiếc là, sáng nay xuống lầu mua đồ ăn sáng bị bắt đến đây, khi ấy bản thân mang giày đế bằng.

      Chẳng qua sau khi vào cửa có cơ hội thay giày, mà đế giày lại ở bên ngoài, cứ xem như đế bằng , nhưng lại giẫm lên chân mang dép lê, thế nào cũng tạo ra lực sát thương nhất định.

      Đáy mắt Nghiêm Thiếu Hành chợt lóe lên ý cười, trong con ngươi đen có chút u, sau khi bị đạp, hơi cường điệu 'siz' tiếng, rồi khom người xuống.

      Hứa Y Nhiên chớp lấy cơ hội, thuận thế lại đạp thêm cước, thừa dịp đau đớn hơi lỏng tay, liền giãy giụa thoát khỏi cánh tay , chạy…

      Nhấc chân bỏ chạy, đấy là câu chuyện trong tính toán.

      Song thực tế, cánh tay siết chặt bên hông vẫn buông tay, nhưng lại nắm ngược cánh tay .

      Thảm hại hơn là, hai chân cũng bị giẫm lên, hình như đứng vững té lăn xuống đất, cánh tay bị nắm, đành phải ngã theo, ngã lên cơ thể rắn chắc của , ngã vào lồng ngực .

      Nhưng người đàn ông mới vừa rồi còn 'yếu ớt' đứng vững, bị người nặng hơn 45kg đè lên, giờ giống như có chuyện gì, dứt khoát trở người ôm lấy , đặt dưới thân mình.

      Khẽ nhướng đôi mày đẹp đẽ, cười cực kỳ tà ác, “Nhiên Nhiên, hóa ra em thích làm mặt đất.”

      Dưới thân là tấm thảm lông dày mềm mại, người là thân hình rắn chắc khỏe khoắn, người đàn ông điển trai nở nụ cười quyến rũ đầy tà ác, nhưng Hứa Y Nhiên lại tức đến mê man.

      mặt đất cái đầu ! Giờ rất muốn đánh quyền xuống địa ngục!

      Cũng may, mặc dù đặt dưới thân, tư thế hai người mập mờ, nhưng Nghiêm Thiếu Hành có động tác gì tiếp theo.

      Chương 4: Bày tỏ tình cảm nồng nàn

      Chẳng qua chỉ ôm , con ngươi thâm thúy lặng lẽ rơi mặt , cũng biết nhìn gì.

      Hít sâu hơi, Hứa Y Nhiên lần nữa đẩy ra, nhưng vẫn giống như trước, có cách nào thành công.

      Xoay đầu, muốn tìm bóng dáng của Nghiêm Húc, nhưng phòng khách lớn như vậy cũng chỉ có hai người họ, Nghiêm Húc sớm thấy đâu.

      Nghiêm Húc ở đó, đành phải tự lực cánh sinh, “Nghiêm… thiếu.”

      Nhất thời biết nên gọi chồng trước của mình như thế nào, Hứa Y Nhiên buộc lòng phải gọi theo cách trước khi chưa lấy , dùng xưng hô cũ.

      Mà câu 'Nghiêm thiếu', thực ra cũng chỉ gọi có ngày.

      sai, hai người họ quen biết nhau chỉ ngày liền kết hôn, đến bây giờ nhớ tới nguyên nhân hai người kết hôn, mà vẫn thấy cực kỳ khó tin.

      Ngừng!

      Cự tuyệt bản thân mình nhớ lại, Hứa Y Nhiên hoàn hồn nhìn người đàn ông trước mắt, lại bị ánh mắt của làm hoảng sợ.

      "Nghiêm thiếu?"

      Nghiêm Thiếu Hành nhếch miệng, khóe môi xóa sạch ý cười, nhưng ánh mắt lại xuất tia nguy hiểm, “Vợ, em gọi là gì?”

      “… Nghiêm thiếu, chúng ta ly hôn rồi, tôi có thể lấy giấy ly hôn cho xem.”

      Nếu có thể thả ra để lấy giấy ly hôn, vậy phải cảm ơn trời đất.

      Nhưng cơ thể vừa nhúc nhích, Nghiêm Thiếu Hành liền kéo người về, ôm cười, “Được được được, tin em.”

      Hoàn toàn hết cách, giọng điệu vừa dung túng vừa cưng chiều.

      “Nhưng chúng ta thực …”

      “Suỵt…” Ngón tay thon dài đặt lên môi , còn yên phận vuốt ve cánh môi, chống cằm trán , giọng khàn khàn trầm, “Nhiên Nhiên, đùa nữa, nổi giận đấy.”

      Ai đùa với chứ!

      Còn chưa phản bác, chợt nghe Nghiêm Thiếu Hành tiếp, “ em lâu vậy, vất vả lắm mới cưới em về nhà, sao có thể cam lòng ly hôn với em?”

      Đúng đó, vậy xin hỏi sau khi kết hôn mỗi ngày đều thấy bóng dáng đâu, nghe muốn ly hôn, người này hề chớp mắt ký tên là bị ma ám à?

      Hứa Y Nhiên nghe xong im thinh thích, đâu phải chỉ lẫn lộn ký ức, thấy người đàn ông này thực … bị hỏng não rồi!

      Đối phó với người có đầu óc lú lẫn, cứng rắn làm tới đương nhiên thể, Hứa Y Nhiên bèn nở nụ cười cực kỳ thân thiết, vẻ mặt rất là dịu dàng với , “ đứng lên trước được ? Tôi có việc muốn với trợ lý Nghiêm.”

      Thái độ mềm mỏng thế, suýt thêm câu 'Bạn ' trước những lời này.

      Con ngươi đen láy thoáng qua ý cười, Nghiêm Thiếu Hành hôn trộm má , cuối cùng mới có lòng tốt buông ra.

      Chương 5: Nhiệt tình như núi lửa phun trào.

      Được cứu rồi!

      Hứa Y Nhiên cũng nhìn sắc mặt , sau khi đứng dậy liền đẩy ra, quệt môi, gần như trốn chạy, chạy ra khỏi cửa.

      Ngoài cửa, Nghiêm Húc nghiêm trang thưởng thức bể phun nước trước mắt, thấy Hứa Y Nhiên vội vàng chạy đến, cũng tiếp tục vờ như làm chuyện nghiêm túc.

      Haizz, đầu năm nay, làm công dễ dàng mà!

      Lúc tổng giám đốc muốn kéo Hứa tiểu thư qua, lập tức chạy ra ngoài, đỡ phải thấy những cảnh nên thấy.

      , khi tổng giám đốc chưa ly hôn, cũng từng chứng kiến tình trạng chung sống của đôi vợ chồng này vài lần, nên chỉ có thể dùng câu 'Hai chúng tôi quen biết' để hình dung thôi.

      ngờ vừa rồi… biểu lại nhiệt tình vậy, thực có thể so với núi lửa phun trào.

      biết tính tình ông chủ, ông chủ phải loại người cuồng sắc, nhưng khi nãy vội vã hôn mãnh liệt thế thậm chí có chút mất khống chế.

      Nếu để , vậy giống như đối mặt với người phụ nữ mình nhất mong nhớ nhất, mới có phản ứng này.

      Thu hồi mạch suy nghĩ, đẩy gọng kính, Nghiêm Húc thấy Hứa Y Nhiên còn lúng túng hơn mình, “Hứa tiểu thư, cũng thấy rồi đấy, trí nhớ của tổng giám đốc thực có chút vấn đề.”

      Hứa Y Nhiên nghe xong gật đầu liên tục, Nghiêm Húc quá khéo léo, phải thẳng là ta ngốc rồi, còn có thể chuẩn bị tâm lý cho tốt…

      “… Bác sĩ bó tay sao?”

      Nghiêm Húc lắc đầu, “Bác sĩ cũng kiểm tra nhưng tìm ra nguyên nhân, chỉ có khả năng do di chứng sau tai nạn, khoảng thời gian nữa có thể tự hồi phục.”

      Sợ Hứa Y Nhiên phủi tay mặc kệ, Nghiêm Húc vội vàng thêm câu, “Nhưng ngài ấy có thời gian, thoạt nhìn tổng giám đốc rất cáu kỉnh, bác sĩ tâm trạng ngài ấy ổn định, rất bất lợi cho việc hồi phục.”

      đêm vợ chồng trăm năm ân nghĩa.” (Nguyên văn: 一日夫妻百日恩- nhất dạ phu thê bách dạ ân)

      Vốn muốn Nghiêm Húc dẫn rời khỏi, nhưng nghe Nghiêm Húc vậy, trong đầu Hứa Y Nhiên chợt xuất lời này.

      Vừa khéo, và Nghiêm Thiếu Hành tuy lấy nhau ba tháng, thực ra danh xứng với thực ' đêm vợ chồng'.

      Thấy Hứa Y Nhiên xuất thần, Nghiêm Húc thoáng do dự, vẫn giúp ông chủ mình làm thuyết khách.

      “Hứa tiểu thư, đừng trách tôi lắm mồm, tuy tôi biết vì sao hai người ly hôn, nhưng tôi dám cam đoan với , bên cạnh ông chủ tuyệt đối có người phụ nữ nào khác.”

      cách khác, ông chủ tuyệt đối chưa làm gì có lỗi với Hứa tiểu.

      Thậm chí trước khi Hứa tiểu thư xuất , ông chủ cũng thích thân mật với phụ nữ.

      Đương nhiên, cũng thích đàn ông…

      Chương 6: đêm vợ chồng.
      Với điều kiện của ông chủ, tuy có thể hấp dẫn rất nhiều phụ nữ “Hiến thân”, nhưng ông chủ tuyệt đối giữ mình trong sạch, về điểm này toàn bộ công ty dưới đều có thể làm chứng, vài chủ động đưa tới cửa, bị ông chủ chừa chút mặt mũi nào làm mặt lạnh cưỡng chế đuổi , mấy thiên kim tiểu thư có thể làm chứng…

      Đối với người đàn ông trưởng thành mà , cuộc sống riêng của tổng giám đốc sạch đến khó tin.

      , nếu phải vị trí thương trường của ông chủ đặc thù, ai dám trêu chọc người nhà họ Nghiêm, chắc chắn có người làm lớn chuyện này từ lâu, chừng còn nghi ngờ năng lực ở 'mặt kia' của ông chủ có vấn đề.

      Thu hồi mạch suy nghĩ vốn chạy quá xa, Nghiêm Húc chỉnh đốn lại sắc mặt, rất nghiêm túc , “Hứa tiểu thư, giờ tổng giám đốc thực cần giúp đỡ.”

      Nếu tổng giám đốc mắc sai lầm lớn, vậy cho dù hai người ly hôn, cũng đến mức trở thành kẻ thù nhỉ?

      Nghiêm Húc ôm hi vọng chờ đợi đáp án của Hứa Y Nhiên.

      Hứa Y Nhiên có chút đau đầu.

      Nên giúp tay ? và Nghiêm Thiếu Hành, chắc hẳn có thể xem là bạn bè thân thiết lắm.

      Trước biết tình huống nghiêm trọng cỡ nào, mới muốn đến, đỡ phải tự mình làm mất mặt mình.

      Nhưng bây giờ... Haizz, ngược lại cảm thấy mình nên giúp tay, nhưng nghĩ đến hành vi thân mật ban nãy…

      muốn mỗi ngày đều ôm ôm ấp ấp hôn tới hôn lui với chồng trước đâu!

      Nhưng đến cuối cùng, Hứa Y Nhiên vẫn ở lại.

      Hết cách rồi, tuy ai ép buộc , nhưng chỉ cần mỗi lần muốn cất bước rời khỏi, lương tâm lại bất an nhớ câu 'bất lợi cho việc hồi phục' kia.

      Haizz, lương tâm! Lương tâm!

      thấy sớm muộn gì cũng có ngày bị lương tâm hại thê thảm!

      Lần trước nếu phải vì 'có lương tâm', cũng dây dưa với Nghiêm Thiếu Hành, càng gả cho !

      Càng nghĩ càng cảm thấy căm phẫn tức tối, tối hôm đó, đứng trong phòng bếp ngôi biệt thự của Nghiêm Thiếu Hành, ngay cả động tác khuấy sữa của cũng đằng đằng sát khí.

      chuẩn bị đặt ly sữa tươi vào lò vi sóng, đột nhiên bên hông thò ra cánh tay, phía sau thuận thế kéo , ngã vào lồng ngực ấm áp.

      Ặc!

      kinh hoàng, ly sữa trong tay suýt đổ xuống đất.

      “Cẩn thận.” Giọng trầm thấp nhắc nhở thế, nhưng giống như cố ý làm càng 'bất cẩn' vậy, người đàn ông phía sau tiện đà hôn trộm gáy cái.

      Có điều lúc này người đàn ông đó có kinh nghiệm, giúp đỡ ly sữa trước, sau mới giúp đặt xuống bồn rửa tay.

      Cẩn thận cái đầu đấy!

      Chương 7: muốn 'được thưởng' thứ khác.
      Hứa Y Nhiên rất muốn dùng sức đập sau ót người đàn ông này, nhưng lại nghĩ, đủ ngốc rồi, đập nữa thực còn cách cứu chữa.

      thể ăn hiếp trẻ con, thể ăn hiếp trẻ con…

      Hứa Y Nhiên rất AQ mặc niệm trong lòng, cũng muốn hâm nóng nữa, cầm ly sữa lên, bình tĩnh xoay người, “…”

      Nửa câu sau nghẹn nơi cổ họng, cảnh tượng trước mắt làm cả kinh, nửa ngày mới được lời, “Sao mặc quần áo!”

      "Mặc rồi." Người đàn ông này vừa tắm xong vô cùng tự nhiên kéo kéo khăn tắm ngang hông, tiện thể tặng cho nụ cười quyến rũ.

      “…” Mặc kệ Hứa Y Nhiên chuyển tầm mắt sang chỗ khác cũng tránh khỏi phải nhìn gần như toàn bộ cơ thể nam tính lộ ra.

      Hơn nữa khóe mắt liếc trúng cơ bắp rắn chắc, làm Hứa Y Nhiên đành tự an ủi mình “ thể ăn hiếp trẻ yếu ớt."

      Trẻ yếu ớt chỗ nào!

      Trước đặt ly sữa sang bên, sau đó Hứa Y Nhiên chạy như bay đến ghế salon lấy áo khoác âu phục của , vội vàng khoác lên người Nghiêm Thiếu Hành.

      “Vợ?” Nghiêm Thiếu Hành khẽ nhướng mày, hài lòng lắm khi áo khoác âu phục khoác lên người.

      Cố ý xem cách xưng hô đó, Hứa Y Nhiên lại cầm ly sữa lên, “Uống sữa tươi.”

      uống.” Cực kỳ chán ghét mùi vị sữa tươi, người đàn ông ban nãy còn rất man rất thành thục lại bất mãn nhíu mày, ngay cả liếc cũng thèm liếc ly sữa tay .

      Hứa Y Nhiên vẫn bình tĩnh dụ dỗ , “Ngoan nè, uống nhiều sữa có thể thông minh hơn đó.”

      Giọng điệu này hoàn toàn giống như dụ dỗ trẻ .

      giờ ngốc như vậy, uống sữa tươi sao được? Haizz, đau đầu quá.

      thấy nên lên mạng tra cứu chút, xem thử ăn gì có thể bổ não, ngày mai bắt đầu cho ăn ba bữa.

      đủ thông minh rồi.” Người đàn ông khoanh tay trước ngực, dường như rất hứng thú tiến hành cuộc đối thoại dụ dỗ bạn kiểu này với , còn cực kỳ phối hợp trả lời .

      Đáng tiếc Hứa Y Nhiên chú ý mà bận tâm chuyện khác, bỏ qua ý cười đầy thích thú trong mắt , vẫn nghiêm túc hỏi, “Vậy , môt cộng bằng mấy?”

      Hứa Y Nhiên hóa thân thành giữ trẻ.

      “Hai.” Nghiêm Thiếu Hành cũng hóa thành người bạn , rất phối hợp đáp vang dội.

      “Giỏi quá, tính nhanh tới vậy!” Hứa Y Nhiên hào phóng khen ngợi , “Thưởng cho ly sữa tươi nè.”

      lại nghĩ ra phương pháp quái gỡ để dụ dỗ ?

      Nghiêm Thiếu Hành nhìn chằm chằm, bỗng dưng cười to, sau đó duỗi tay kéo hơi cách chút vào lòng, “ muốn được thưởng thứ khác.”

      Chương 8: Dán sát vào thân thể .
      Tầm mắt sáng rực, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm, muốn 'được thưởng' cái gì, cũng biết.

      đợi Hứa Y Nhiên trả lời, đón ly sữa, ngửa đầu uống hơi hết sạch, sau đó ném cái ly vướng víu ấy , cánh tay chợt vòng qua, ôm ngang Hứa Y Nhiên bước nhanh lên cầu thang.

      Đến giờ 'được thưởng' rồi!

      Cả người đột nhiên bay lên, Hứa Y Nhiên theo phản xạ túm áo khoác trước ngực , nhưng bị giày vò thế này, cái áo khoác đó sớm rời rồi.

      Hứa Y Nhiên túm như vậy, khác nào sờ soạng trước ngực .

      Xúc cảm rắn chắc ở lòng bàn tay khiến gương mặt Hứa Y Nhiên thoáng nóng bừng, cánh tay rụt lại, toàn bộ ngón tay đều rúc vào tay áo, cách lớp áo lại chạm cánh tay .

      Nghiêm Thiếu Hành nhướng mày, hơi bất mãn với hành vi muốn chạm thẳng vào của .

      Hứa Y Nhiên vẫn làm theo ý mình, sau khi dời lực chú ý của , bèn nghiêm túc , “ thả tôi xuống trước , tôi có chuyện muốn .”

      Chuyện gì? Muốn bỏ chạy à? Nghiêm Thiếu Hành lộ ra nụ cười quyến rũ, “Cứ , nỡ thả em xuống.”

      Rốt cuộc làm sao đụng đầu óc thành ngốc thế!

      Sởn cả gai ốc, Hứa Y Nhiên cứng nhắc mỉm cười, “Nhưng bác sĩ thể mệt mỏi quá độ.”

      thực tế căn bản bác sĩ câu này, chỉ duy trì tâm trạng thoải mái cho thôi.

      Nụ cười mặt Nghiêm Thiếu Hành càng rạng rỡ, dứt khoát điều chỉnh tư thế, co cánh tay lại, để ngồi cánh tay mình.

      “Á!” Đột nhiên thay đổi độ cao và tư thế nguy hiểm như vậy làm Hứa Y Nhiên càng thêm hoảng sợ, chỉ có thể cố gắng kề sát người , giữ thế cân bằng.

      Hết lần này tới lần khác người đàn ông đáng ghét này dù bận tối mắt tối mũi nhưng vẫn ung dung nhìn , ràng tay gánh hết trọng lượng của , thế mà lại dễ dàng duy trì trạng thái thở dốc.

      “Nhiên Nhiên, thể lực của chồng em rất tốt.”

      Đúng vậy, đầu óc còn rất ngốc!

      Vẫn mỉm cười đầy quyến rũ, nhưng con ngươi lại u ám, hơn nữa tư thế rỉ tai nhau mập mờ như vậy, cho dù là ai cũng nghe ra được, ám chỉ gì.

      ta bị thương, ta bị thương… thể tính toán với người lú lẫn.

      Khi mở miệng tiếp, Hứa Y Nhiên bình tĩnh trao đổi với , “Vậy thả tôi xuống trước , được ?”

      rất kiên trì muốn thoát khỏi tư thế thân mật này.

      Lời vừa dứt, Hứa Y Nhiên ngờ vực mình bị hoa mắt, vì hình như thấy trong mắt lóe lên tia ảm đạm.

      Chương 9: Trốn khỏi phòng ngủ của .
      Sao có thể chứ, ăn hiếp mà!

      Chớp chớp mắt, quả nhiên Nghiêm Thiếu Hành khôi phục dáng vẻ ngày thường, vẫn cười với , “Vậy phần thưởng của đâu?”

      “Tôi kể chuyện cho nghe nhé?” Hứa Y Nhiên tiếp tục dụ dỗ bạn , mà Nghiêm Thiếu Hành cười liếc nhìn khuôn mặt nhắn trắng nõn trước mắt, lại gật đầu, thực phủ phục nghe theo.

      Vì vậy 10 phút sau, hai người chuẩn bị ổn thỏa mọi thứ thực làm ổ trong phòng ngủ, Nghiêm Thiếu Hành nằm giường, Hứa Y Nhiên ngồi ở mép giường, chuẩn bị kể chuyện cho nghe.

      Đương nhiên trong nhà Nghiêm Thiếu Hành làm gì có loại sách này, Hứa Y Nhiên lại có thời gian tra cứu mạng, đành phải lấy truyện ngụ ngôn Rùa và thỏ ra.

      Câu chuyện này ngay cả trẻ con chân chính đều nghe nhiều đến thuộc lòng, nhưng vị Nghiêm đại tổng tài được xưng tụng là thành thục quyết đoán thương trường lại nghe rất hứng thú, nghe xong lúc, còn nịnh nọt thêm câu “Sau đó sao.”

      Khi hỏi lời này, câu chuyện kể xong rồi…

      Sau đó là hết thôi!

      Nhưng hết chuyện rồi, có nghĩa là có gì để kể.

      Hứa Y Nhiên vẫn nghiêm túc tiếp, “Sau khi rùa chạy thắng thỏ con, thỏ con về nhà khóc huhu lên, khóc được lúc, thỏ con quyết định, cố gắng trở thành kẻ mạnh, lập lời thề năm sau chắc chắn thắng rùa!”

      "Sau đó sao?" Nghiêm đại tổng tài vẫn rất hăng hái hỏi tiếp.

      “Sau đó thỏ con nghĩ, làm thế nào mới có thể chạy thắng rùa? Ngoại trừ kiêu căng lười biếng, điều quan trọng nhất là phải có sức khỏe tốt! Vì vậy thỏ con dứt khoát lập tức nhắm mắt ngủ!”

      Hứa Y Nhiên rất nghiêm túc biết, “Ngoan nè, phải học theo thỏ con, ngủ sớm chút sức khỏe mới tốt nha.”

      Trước đó người đàn ông này còn thành nghe kể chuyện lúc này lại cười hahả, duỗi tay kéo người vào lòng.

      Bộ ngực trần rắn chắc áp lên người , thân mật kề sát , “Vợ đáng quá.”

      Vợ trước! Là vợ trước! Với lại chồng à, trước đây luôn xem tôi là khí mà, ngay cả nhà cũng về!

      Lặng lẽ ở trong lòng uốn nắn, Hứa Y Nhiên đẩy ra, “Tôi có việc, ngủ trước .”

      Sau đó chạy trốn khỏi phòng ngủ, đến lúc đóng cửa mới thở phào nhõm.

      Trước đó , thực muốn tìm vài món bổ não cho ta ăn.

      Có điều sáng sớm bị Nghiêm Húc trói tới, chẳng mang theo thứ gì, đương nhiên cũng mang theo máy tính.

      Chương 10: Bất ngờ phát tấm ảnh.

      Hết cách rồi, tại chỉ có thể đến phòng sách mượn máy tính của Nghiêm Thiếu Hành.

      Bọn họ từng kết hôn ba tháng, khi dọn vào ngôi biệt thự này, thực ra Nghiêm Thiếu Hành chưa từng biết lệnh cấm được vào phòng sách, chẳng qua xông vào thôi.

      Dù sao cũng làm lộn xộn đồ đạc của ta, mượn máy dùng chút, có vấn đề gì nhỉ?

      Có hai máy tính trong phòng sách, xem như gặp may, trong đó máy dùng để lên mạng, máy để lưu trữ bí mật thương nghiệp, do đó cài mật khẩu.

      Trang web dạy nấu ăn online ít, nhất thời Hứa Y Nhiên cũng nhớ nhiều vậy, bèn tìm giấy bút ghi lại.

      “Dọn dẹp sạch .”

      mặt bàn tìm thấy tờ giấy nào, Hứa Y Nhiên thoáng do dự, buộc lòng phải mở ngăn kéo của ra tìm.

      “Tuyệt đối được lật loạn, tuyết đối được nhìn loạn…”

      Ngăn kéo của Nghiêm Thiếu Hành cũng khóa, Hứa Y Nhiên vừa lẩm bẩm, vừa kiểm tra ngăn kéo bên cạnh.

      Rất may mắn, ngăn kéo đầu tiên mở có xấp A4, Hứa Y Nhiên định rút tờ ra, lại cẩn thận kéo luôn vật gì đó nằm mặt giấy.

      Hứa Y Nhiên nghĩ nhiều, khom người nhặt lên, muốn để lại chỗ cũ.

      Hóa ra là tấm ảnh, xúc cảm nơi ngón tay mò mẫm có thể nhận ra được.

      Duy trì nguyên tắc 'tuyệt đối được lật loạn, tuyệt đối được nhìn loạn', tuy vật Hứa Y Nhiên rút ra là tấm hình, nhưng coi kỹ nội dung, ngồi dậy, tính đóng ngăn kéo lại.

      Ơ, đúng.

      Tấm ảnh vừa nãy hình như úp xuống, mặt dưới tấm ảnh màu trắng, nên mới có thể lẫn lộn với giấy A4, làm nhìn ra.

      Nếu đặt sai, bị ta phát , chừng còn mang tội danh ' tôn trọng riêng tư của ta'.

      Hứa Y Nhiên đành phải mở ngăn tủ lần nữa, lật bức ảnh lại.

      Ơ? Hình này trông quen quá!

      Nếu chỉ quen mắt bình thường, tuyệt đối nhiều chuyện, nhưng…

      Chợt kéo ngăn tủ, Hứa Y Nhiên nhanh chóng lấy tấm hình đó ra.

      Đúng là mà!

      Trong ngăn tủ của Nghiêm Thiếu Hành lại có tấm hình của ?

      Kỳ lạ hơn nữa, tấm hình này phải chụp gần đây.

      Trong hình mặc đồng phục học sinh có hơi ngố, buộc đuôi ngựa, dáng dấp này ràng là lúc học cấp ba.

      từng chụp tấm như vậy à? Năm tháng rất lâu rồi, trí nhớ sớm .

      Nhưng hình này chắc chắn là , Hứa Y Nhiên rất may mắn thời cấp ba của mình có sân tập với hình dáng cổ quái, bên cạnh mỗi khung bóng rổ, còn có tảng đá khổng lồ chẳng biết xuất ở đó từ lúc nào.
      Last edited: 12/8/16
      levuong, Khủng Long, Happyanh68 others thích bài này.

    3. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      tem tem, chưa đọc nhưng com cho có khí thế
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    4. yui_9x

      yui_9x Well-Known Member

      Bài viết:
      182
      Được thích:
      299
      hehe tai nạn xe trong sân nhà, nghe có mùi dối trá trong này :yoyo60:
      chắc nhớ chị, muốn nối lại tình xưa mà tại bệnh sĩ nên có ý lừa chi đây mà :yoyo53:

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      CHuẩn thế nàng @yui_9x , ta thấy được độ bá đạo của a nam 9 nhà ta thông qua vệ sĩ của a rồi đó,.... Tiếp tục chờ mong bí mậtt hé lộ....ko biết sao 2 a chị chia tay nhỉ,..... thanks @LạcLạc

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :