1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chồng ơi, đừng ăn em! - Thẩm Du (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. trạch nữ

      trạch nữ Well-Known Member

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      525
      Moi gap ma a da noi thu tinh roi u?
      Thank lac lac
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 27: Thân thể ấm áp dán vào nhau.
      Lấy cớ ‘ có cảm giác’ vạn người dùng trái lại rất tốt, hai người chỉ cần thông đồng với nhau, về nhà có thể qua cửa trót lọt.

      Thương lượng xong, Hứa Y Nhiên kiềm chế được lòng hiếu kỳ, “Tùy tiên sinh, gia đình bận tâm chuyện môn đăng hộ đối ư?”

      và Nghiêm Thiếu Hành là tình huống đặc biệt, bằng với địa vị bá chủ thương trường của Nghiêm gia, có thể qua được cửa ải trưởng bối kia của Nghiêm gia.

      “Gia đình muốn tôi cưới người vợ an phận ở nhà, lúc rảnh rỗi có thể học nấu nướng, chăm sóc vườn hoa.”

      Về những tính toán của gia đình, thực rất buồn cười. Trong mắt Tùy Dật thoáng qua ý cười châm biếm.

      “…” Hứa Y Nhiên cảm thấy tuy điều kiện của Tùy Dật rất tốt, nhưng khó có thể tìm được vợ rồi.

      Thực ra có rất nhiều người thích những điều này, nhưng bạn thích làm, và chồng bạn cưới bạn về nhà chỉ vì những điều này, khác biệt khá lớn nha!

      Bất quá cũng quen Tùy Dật, mấy lời đó có cách nào được.

      Trái lại Tùy Dật tự cho biết, “Hôm qua tôi gặp được người, chắc chắn có thể thỏa mãn cầu của gia đình, ít ra mỗi ngày ấy đều tốn rất nhiều thời gian để làm cơm.”

      “… Vì sao?”

      “Vì ấy bán nồi cơm điện ở trung tâm thiết bị gia dụng.”

      “…” Chuyện cười này quá lạnh rồi, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tùy Dật, Hứa Y Nhiên lại bật cười.

      Tầm mắt Tùy Dật quét qua , rơi vào phía sau , cười nhắc nhở, “Nghiêm tiên sinh lại ghen rồi, ấy rất quan tâm đấy.”

      Hả… Nụ cười mặt Hứa Y Nhiên cứng đờ.

      Khẽ gật đầu xem như lời từ biệt, trước khi Tùy Dật còn biết, “Tôi kể chuyện cười thực ra lạnh thế.”

      “…”

      “Có điều cũng hay lắm.”

      “…”

      tại Hứa Y Nhiên mới hiểu cái gì gọi là nửa đại dương, nửa biển lửa.

      Chuyện cười lạnh của Tùy Dật quả thực rất lạnh, làm cực kỳ muốn về nhà mặc thêm mấy bộ quần áo, nhưng sau lưng lại có ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm , giống như lên kế hoạch ăn tươi nuốt sống .

      thấy đêm nay vẫn nên ở bên ngoài, đừng về nhà Nghiêm Thiếu Hành tương đối an toàn hơn!

      Quyết định xong, Hứa Y Nhiên cũng quay đầu, vội vả bước ra.

      Trước đó ngồi chung với Nghiêm Thiếu Hành, nhân viên phục vụ đều nhìn thấy, vì vậy ai ngăn lại để tính tiền.

      Thuận lợi chạy ra cổng chính nhà hàng, Hứa Y Nhiên lập tức rẽ vào con hẻm , con đường này xem như quen thuộc với , chỉ cần trốn khỏi nhà hàng, có thể…

      Suy nghĩ chợt lóe được nửa, đột nhiên từ phía sau có thân thể ấm áp rắn chắn dán vào.

      Chương 28: Tân hôn đêm đầu tiên
      “Á!” bị dọa sợ thét lên tiếng, trong đầu lập tức ra đủ loại kết cục đáng sợ.

      “Là .”

      Giọng trầm thấp như men say quen thuộc lập tức trấn an nỗi sợ hãi trong lòng , Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, xoay đầu lại, lần đầu tiên cảm thấy gương mặt của chồng trước thân thiết đến thế.

      làm tôi sợ muốn chết…” Trong lòng vẫn còn sợ hãi vỗ vỗ ngực, mặt còn giọt máu.

      Nghiêm Thiếu Hành biết suy nghĩ gì, nhìn chằm chằm sắc mặt trắng bệch của , đột nhiên giam người trong lòng, dùng sức hôn .

      Đợt tấn công rất mãnh liệt, nụ hôn cũng quá ngắn ngủi.

      Buông cánh môi ra, Nghiêm Thiếu Hành kéo cái tay cầm điện thoại của , liếc cũng thèm liếc màn hình, giơ lên trước mặt .

      Vừa nãy còn tưởng phần tử phạm pháp gì đó, dưới nỗi sợ kinh hoàng, ngoại trừ thét chói tai theo phản xạ, phản ứng đầu tiên của Hứa Y Nhiên là báo cảnh sát.

      màn hình điện thoại là dãy số còn bấm dở, hai số 1, muốn gọi 110.

      “Hứa Y Nhiên, lời em vĩnh viễn bao giờ nhớ, lúc nguy hiểm, điều đầu tiên em nghĩ tới luôn luôn là báo cảnh sát, mà phải gọi cho - thằng chồng này.”

      căn bản cần nhìn điện thoại , cũng biết dãy số màn hình chắc chắn phải của .

      Bởi vì giọng nghe ra tâm trạng gì, cũng bởi vì đây là lần đầu gọi cả tên lẫn họ của , Hứa Y Nhiên ngơ ngác nửa ngày, “… Số của rất dài.” Hơn nữa vốn thuộc.

      giúp em cài phím tắt.”

      Khẽ xoay di động, ấn giữ phím “1”, màn hình lập tức ra chữ “Chồng”, điện thoại cũng nhanh chóng gọi đến.

      Mà cách này còn nhanh hơn bấm 110.

      Hơn nữa, Hứa Y Nhiên phát mình vốn có cách nào phản bác .

      Cũng bởi lần trách móc này, nhớ lại ít chuyện vốn để trong lòng.

      Hai người họ kết hôn, là vì chuyện ngoài ý muốn, lúc đó hai người rất xa lạ.

      đường đăng ký kết hôn có tâm trạng gì, cũng nhớ nữa, nhưng nhớ rất từ lúc bước ra cục dân chính, Nghiêm Thiếu Hành cầm điện thoại của , bấm số của .

      Lúc đó cũng cài phím tắt.

      Nếu tìm bạn bè đồng nghiệp, đều gọi từ danh bạ, nếu gọi cho ba mẹ hoặc điện thoại cố định, vì dãy số quá quen thuộc, bèn trực tiếp bấm số.

      Cho nên nhanh chóng cài phím tắt cũng như , sau khi ly hôn, cũng quên xóa bỏ.

      Mà ngay lúc đó, người đàn ông vừa trở thành chồng lại đứng trước mặt , cúi đầu, từng bước từng bước nhập 11 con số.

      Khi đó hiểu biết của về Nghiêm Thiếu Hành rất ít, nhưng nghe đồng nghiệp , là người nóng nảy mạnh mẽ, có tư duy sắc bén, hiệu suất làm việc rất cao, thích người ta lãng phí thời gian của .

      Cũng đúng thôi, gánh vác người vô số kế sinh nhai của công nhân, mỗi ngày biết có bao nhiêu việc lớn việc cần phải xử lý, thời gian chắc chắn rất eo hẹp.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành khi đó, chính là lúc lưu số điện thoại, có phần từ tốn hơn, giống như rất cẩn thận, cũng giống như… hơi hồi hộp.

      Thậm chí khi ấy Hứa Y Nhiên cũng có loại ảo giác này.

      Nhưng sao có thể chứ, chuyện kết hôn là do đề xuất, hề ép , thân phận hai người chênh lệch quá xa, lại có bất kỳ chỗ nào để Nghiêm Thiếu Hành tiếng tăm lẫy lừng phải căng thẳng.

      Mà lúc lưu số xong, Nghiêm Thiếu Hành trả di động cho , , “Sau này bất kể vào thời gian nào, chỉ cần em có chuyện, đều có thể gọi cho , là người đầu tiên chạy tới.”

      Khi ấy rất từ tốn, từng câu từng chữ rất ràng, nhưng giọng điệu nghe có hơi gượng gạo.

      biết là lừa phụ nữ, hay thực khẩn trương nữa.

      Nhưng ánh mắt lúc đó cực kỳ chăm chú, con ngươi đen thâm thúy nhìn chằm chằm, chuyên chú này, giống như Nghiêm đại tổng tài hô mưa gọi gió cao cao tại thượng thương trường, mà giống như người đàn ông rất đỗi bình thường, thậm chí …

      Rất giống thuở thiếu thời, chàng trai trẻ lần đầu tiên biết , rất trịnh trọng rất nghiêm túc hứa hẹn với nữ sinh mình thích.

      Vô cùng sạch , vô cùng đơn thuần.

      Về sau nhớ lại màn này, cảm thấy bản thân vừa nhận giấy hôn thú, nên có chút đa sầu đa cảm, mới có thể suy nghĩ miên man.

      Nhưng khi ấy, nhìn ánh mắt nghiêm túc của người đàn ông trước mặt, chợt cảm thấy, thực ra kết hôn cũng tốt lắm.

      Ngày đó xin nghỉ để đăng ký kết hồn, rồi Nghiêm Thiếu Hành đưa về công ty, lúc xuống xe, kéo lại, khẽ hôn lên môi , “Tối nay đợi đến đón em nhé.”

      Lúc đó như vậy.

      Trước giờ chưa từng giao du với bạn trai, điều này ngoại trừ ba mẹ, đây là lần đầu tiên có người thế với .

      Giờ tan tầm, có người đón . Cảm giác này rất kỳ diệu, rất ấm áp, và ngay lúc ấy, trái tim quả có chút rung động.

      Nhưng cuộc sống luôn luôn phải câu chuyện cổ tích, trong đầu có nhiều ảo tưởng lãng mạn nữa, vừa về đến công ty, công việc như núi đè lên vai, lại làm bận túi bụi.

      Đợi đến lúc nhớ tới câu ‘Tối nay đợi đến đón em nhé’, ở trong căn phòng thuê của mình.

      chỉ quên mất Nghiêm Thiếu Hành muốn đón , thậm chí còn quên mất bản thân kết hôn rồi, về nhầm nhà.

      Thảm hại hơn nữa, hôm qua nghỉ ngơi tốt, xế chiều lại bận bịu đến mệt mỏi, vừa về đến nhà lập tức ngã lên giường, mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      Đến lúc tỉnh lại, chín giờ tối.

      Vừa chột dạ vừa khẩn trương cầm điện thoại lên, lại phát vị kia căn bản gọi cho .

      Kiểm tra chút, điện thoại hỏng, tính năng gọi bình thường.

      Nghiêm Thiếu Hành điện cho ư? Hay quên chuyện muốn đón ?

      Định bụng gọi điện tiếng, nhưng quen thuộc Nghiêm Thiếu Hành cho lắm, biết tính khí thế nào, mà lại có can đảm nên gửi tin nhắn trước, muốn xem có nổi nóng .

      Nội dung cụ thể của tin nhắn nhớ , đại khái là bận đến lú lẫn rồi, quên gọi điện cho , còn tối nay mới về.

      mình quên mất chuyện kết hôn, bây giờ ở phòng trọ.

      Nghiêm Thiếu Hành trả lời tin nhắn rất chậm.

      Chậm đến mức cho rằng dùng chức năng tin nhắn, chuẩn bị lấy hết can đảm gọi cho , mới trả lời lại.

      Được.

      chỉ gửi mỗi chữ này.

      bận sao? Thở phào nhõm, Hứa Y Nhiên mau chóng dọn dẹp đồ đạc, xuống lầu thẳng đến trạm xe điện ngầm, trở về biệt thự của Nghiêm Thiếu Hành.

      Nghiêm Thiếu Hành vĩnh viễn , Hứa Y Nhiên cũng vĩnh viễn biết, đêm đó, Nghiêm Thiếu Hành đứng dưới nhà .

      biết 6 giờ tan tầm, cũng biết ông chủ chưa bao giờ cho phép nhân viên về sớm, nhưng vẫn đến rất sớm đậu xe dưới công ty .

      Công việc trong tay chưa xử lý xong, nên lúc ngồi trong xe, bèn vừa làm vừa chờ .

      Nhưng luôn luôn tập trung được, Nghiêm Thiếu Hành ngày xưa điên cuồng với công việc dường như biến mất, hầu như cứ mỗi phút đều đưa mắt nhìn lần, nhìn xem ra hay chưa.

      Sau đó dứt khoát ném công việc sang bên, chuyên tâm chờ .

      rất nghiêm khắc với cấp dưới, bản thân luôn luôn làm gương, công việc cần xử lý hết tuyệt đối kéo sang ngày thứ hai. Chẳng qua có thể thức suốt đêm.

      tại, chỉ muốn chuyên tâm chờ .

      Đợi khoảng tiếng, liền trông thấy vừa trở thành vợ bước ra cửa chính của công ty.

      Vài đồng nghiệp vây quanh , đám người vừa vừa cười đến trạm xe buýt cách đó xa.

      Bọn họ xem như may mắn, chờ đợi bao lâu, chờ được chiếc xe họ muốn ngồi.

      Khi thấy vừa trở thành vợ mình cùng người ta xếp hàng lên xe, tìm kiếm tay vịn để đứng ngay ngắn, hình như hoàn toàn nhớ lời lúc trưa muốn đón .

      gọi , cũng điện cho .

      Khi xe buýt rời , cũng khởi động xe, chạy theo.

      Thời gian này là giờ cao điểm người ta tan tầm, đường xe rất nhiều, nên xe buýt chạy rất chậm, giống như phải mất khá lâu, mới dừng gần chỗ thuê phòng.

      Lúc thấy xuống xe, còn vẫy tay với đồng nghiệp từ biệt, trở về nhà mình, lên lầu.

      Sau đó, vẫn đứng ở dưới đợi.

      Đợi từ lúc hoàng hôn buông xuống cho đến khi trăng lên cao, đợi 3 tiếng đồng hồ, cuối cùng ngay cả điện thoại cũng có, chỉ có mỗi tin nhắn ngắn ngủi của mà thôi.

      Có thể thấy được, đó là lối diễn đạt rất cẩn thận, dường như e sợ kích thích cơn thịnh nộ của , còn che giấu .

      Lúc trả lời, ban đầu nhắn rất nhiều chữ, chữ đầy màn hình, cuối cùng vẫn bị xóa từng chữ từng chữ , mà gửi đichỉ vẻn vẹn chữ “Được.”

      Đêm đó, Hứa Y Nhiên trở về biệt thự của Nghiêm Thiếu Hành, và dĩ nhiên trong nhà chỉ có mình .

      Khi xem TV luôn cảm thấy phòng ốc như vậy rất tốt, có bãi cỏ có vườn hoa, thậm chí còn có bể phun nước nho .

      Nếu Nghiêm Thiếu Hành đồng ý, còn muốn mua hai cái ghế xích đu đặt ở vườn hoa, thỏa mãn chút nguyện vọng từ của .

      Diện tích phòng ốc trái lại sao cả, nhưng thích ngôi nhà có cái sân to.

      Ban ngày quan sát ngôi biệt thự này, rất thích, nhưng khi đêm đến, cả ngôi biệt thự lại chỉ có mình , có chút khủng khiếp.

      Từng ngóc ngách trong sân dường như chứa điều gì đó, bóng cây lắc lư phản chiếu qua cửa sổ thoạt nhìn như tầng tầng lớp lớp bóng dáng ma quỷ.

      Đặc biệt khi trở về căn phòng ở tầng hai để thay đồ, càng nơm nớp lo sợ hơn, cởi quần áo còn phải thỉnh thoảng dừng động tác, dỏng tai lên nghe, để ý xem trong phòng có thanh lạ nào .

      Căn phòng lớn vậy, nếu tầng có người xông vào, ở tầng hai, căn bản thể nào phát giác.

      Càng khẩn trương càng nghĩ loạn, Hứa Y Nhiên tự mình dọa mình chết khiếp, sau khi thay đồ xong bèn nắm chặt di động, ngồi ghế sopha ở phòng khách tầng .

      Nhìn chằm chằm cửa ra vào, lo lắng có người đột nhập từ cửa sổ, coi như mắt nhìn sáu hướng chăm chú nhìn mọi vị trí ở tầng , cũng sợ có người từ tầng hai lẻn vào.

      Biệt thự cố tình nằm riêng lẻ, hơn nữa vì cân nhắc riêng tư giữa các hộ với nhau, nên mỗi hộ cách nhau khoảng.

      Nếu thực có kẻ xấu lẻn vào, kêu cứu có lớn hơn nữa, cũng ai nghe.

      Bản thân nơm nớp lo sợ, phía cổng đột nhiên truyền tới thanh nho .

      Là ai? Hình như nghe được tiếng động cơ của ô tô, phải Nghiêm Thiếu Hành nên lái xe về ư? Vậy người này là ai?

      Thời điểm căng thẳng vô cùng, chợt khóa cửa chuyển động, cánh cửa bị đẩy ra, Nghiêm Thiếu Hành xuất trước mặt .

      “Làm tôi sợ muốn chết, tôi còn định báo cảnh sát đấy.”

      Khi đó chú ý, thực ra từ lúc những lời này xuất , thái độ của Nghiêm Thiếu Hành thay đổi.

      ràng ít lắm, nhưng đêm đó, hầu như mở miệng.

      xin lỗi , cũng chỉ sao.

      Khi ấy cảm thấy là người đàn ông rất tốt tính, còn tưởng vì công việc gặp khó khăn nên mới im lặng vậy.

      Trước khi trở về phòng, Nghiêm Thiếu Hành im lặng cả đêm rốt cuộc cũng với , “Sau này lại có chuyện gì, gọi cho .”

      Lúc đó đồng ý, nhưng mấy ngày tiếp theo, gặp phải chuyện gì, đều quên gọi cho .

      Sau đó nữa, cũng quên luôn ngày đó, còn lại bắt đầu sớm về trễ, hầu như thấy bóng dáng của đâu cả.

      Cho dù tình cờ hai người đối mặt nhau, cũng chưa bao giờ chủ động mở miệng, cái người nghiêm túc hứa hẹn với ngày đó, dường như thay đổi thành con người khác.

      Vài chuyện như thế đều bị xem , vì câu chất vấn của Nghiêm Thiếu Hành, bất chợt trong đầu .

      Cuộc hôn nhân chỉ duy trì trong ba tháng, vẫn cảm thấy ai có lỗi với ai, hai người vốn nên lấy nhau, còn cảm thấy xem như khí, cũng có thể hiểu được.

      Nhưng bây giờ nhớ lại, ngay từ lúc bắt đầu, Nghiêm Thiếu Hành đúng là rất nghiêm túc muốn kết hôn với , cũng rất nghiêm túc hứa hẹn.

      … Đều do phá hỏng mối quan hệ này.

      Nếu lúc đó cố gắng chút, ít ra, hai người còn có thể làm đôi vợ chồng hòa thuận.

      Chột dạ thoáng nhìn Nghiêm Thiếu Hành, nhưng Nghiêm đại tổng tài cũng nhìn , trực tiếp buông tay ra, xoay người bước .

      Hứa Y Nhiên đứng tại chỗ, do dự bản thân có nên đuổi theo hay , Nghiêm đại tổng tài lại đưa tay ra sau.

      Giống như lần trước về nhà thu dọn hành lý, hai người họ cùng nhau xuống lầu vậy.

      Chương 29: Tối nay phải phạt em cho tốt
      Lần này, Nghiêm Thiếu Hành cho Hứa Y Nhiên có cơ hội cự tuyệt, lui về sau nửa bước, trực tiếp nắm tay , mười ngón tay đan vào nhau.

      “Vợ à, về nhà nên tính sổ với em thế nào đây?” Người đàn ông bên cạnh nhướng mày đầy tà ác, cười hỏi .

      Gương mặt dường như còn xụ lại như trước, giơ điện thoại lên chất vấn chuyện quên còn mảng, lại khôi phục dáng vẻ lú lẫn, hình tượng người đàn ông chiều vợ sau đó.

      Hứa Y Nhiên đành phải nhìn khuôn mặt tươi cười đầy xấu xa trước mắt, nhắc nhở , “Bây giờ tức giận.”

      “Ai tức giận?” Nghiêm Thiếu Hành nhướn mày, “Vợ à, làm sao nổi giận với em chứ?”

      Lời vừa dứt, bỗng dưng lại nghiêng người, kề sát bên tai , “Có điều tối nay phải phạt em cho tốt.”

      Giọng khàn khàn, ngữ điệu mập mờ, ‘phạt’ thế nào đây, cần cũng biết.

      Nghĩ đến thời gian hai người vừa kết hôn, quả cảm thấy có lỗi với , cũng có nghĩa là ngoan ngoãn để ăn sạch sành sanh!

      Hơn nữa, nếu tại Nghiêm đại tổng tài có đầu óc bình thường, cũng muốn thân mật với vợ trước này như vậy đâu.

      Đẩy người đàn ông bên cạnh ra, Hứa Y Nhiên nghiêm trang hỏi , “Ăn cơm chưa?”

      “Ăn giấm chua no rồi.” Nghiêm Thiếu Hành rất tự nhiên.

      Nếu Nghiêm đại tổng tài khôi phục lại bình thường, có thể vì nghe được câu trả lời kiểu này mà giết diệt khẩu ?

      “Ngoan quá, tiết kiệm lương thực như thế, đêm nay ngủ mình tự thưởng cho bản thân nhé!”

      Lại lừa gạt… Vâng, lần này là giọng điệu bắt nạt trẻ con.

      Nghiêm Thiếu Hành nhịn cười nhìn , cánh tay nhấc lênthân mật ôm hông , “Nhưng muốn ngủ mình.”

      “Thực muốn?" Hứa Y Nhiên dường như có chút khó xử.

      " muốn."

      Do dự nửa ngày, Hứa Y Nhiên mới gật đầu, “Vậy về nhà phải ngoan ngoãn ăn cơm đó, câu cũng thể hỏi.”

      lại muốn giở mánh khóe gì nhỉ?

      Cười nhướng mày, Nghiêm Thiếu Hành cũng phối hợp gật đầu, “Thế bây giờ muốn ít phúc lợi.”

      “Phúc lợi gì?”

      muốn hôn em.” lại đường hoàng biểu thị công khai, vẫn nụ hôn bá đạo, sít sao dây dưa với .

      Trong nháy mắt bùng nổ nhiệt tình vậy, bầu khí xung quanh dường như cũng bị đốt nóng.

      May mà hai người họ còn chưa ra khỏi con hẻm mờ mịt, cũng ai thấy màn kiểu này.

      Hai người về đến nhà, Nghiêm Thiếu Hành rất giữ lời ăn cơm, về chuyện coi mắt cũng chưa từng hỏi câu.

      Sau khi ăn xong Nghiêm Thiếu Hành lên lầu tắm, bao lâu sau, chỉ quấn mỗi khăn tắm ngay hông, xuống lầu.

      Đường cong bả vai vừa đẹp đẽ vừa gợi cảm, cơ ngực rắn chắc mà cường điệu, hơn nữa cơ bụng sáu múi ràng như thành lũy…

      Hứa Y Nhiên xem TV, thần tượng đóng vai nam chính có vóc người rất đẹp, so với chồng trước ở cách đó xa, thực có chút nào sánh bằng.

      Mặt nóng lên, Hứa Y Nhiên nhảy dựng ghế salon, cầm âu phục che chắn người , “ lại mặc đồ!”

      “Vợ à.” cười như cười gọi tiếng, con ngươi tối sầm, giọng đầy nguy hiểm.

      Tuy tiếp, nhưng Hứa Y Nhiên cảm thấy, hình như hiểu ý .

      muốn , ngại kéo cái khăn tắm đó xuống, để biết cái gì mới thực mặc quần áo…

      "Thời gian còn sớm, ngủ thôi!" Mặt đỏ tận mang tai đẩy lên lầu, Hứa Y Nhiên nghĩ hôm nay xuất trận được thuận lợi lắm.

      Đúng là đẩy Nghiêm đại tổng tài về phòng ngủ, “Em trở lại ngay.”

      Khi Hứa Y Nhiên rời , chưa đến phút lại xuất lần nữa, dáng vẻ vẫn còn giả vờ như vừa rồi, chẳng qua trong tay có thêm con búp bê thỏ cao gần nửa người.

      đồng ý ngủ mình, nên tôi để nó ngủ với .” Hứa Y Nhiên rất nghiêm trang nhường con búp bê lúc ngủ mình hay ôm cho .

      Nghiêm Thiếu Hành vừa bực vừa buồn cười nhìn con thỏ trắng trước mặt, tay chân và đôi tai đều dài, cười híp mắt, còn mặc váy hoa màu tím hồng.

      nghĩ rằng cứ như vậy đuổi được ?

      Bất quá Nghiêm Thiếu Hành vẫn vô cùng phối hợp tiếp nhận búp bê thỏ.

      Qua cửa thuận lợi! Trong lòng Hứa Y Nhiên reo hò tiếng, chẳng qua phòng này thể ở lâu, vội vã chúc ngủ ngon với Nghiêm Thiếu Hành, rồi xoay người muốn co cẳng bỏ chạy.

      Nhưng mới bước được bước, bên hông đột nhiên có thêm cánh tay, luồng sức mạnh kéo về phía sau. Trời đất quay cuồng, ngã lên giường, còn Nghiêm Thiếu Hành chống tay lên, treo người bên nhìn .

      Bờ vai rất rộng, phần lớn che khuất ánh sáng rọi xuống đỉnh đầu, nhưng trong hoàn cảnh tối mờ như vậy, càng có cách nào xem ánh mắt nóng rực của .

      chống tay, có lẽ vì gắng sức, có lẽ vì kiềm chế, mà cả người đều căng thẳng, mang theo cảm giác chạm vào là bùng nổ ngay.

      Lúc này hơi thở đều nhàng khoan khoái đầy nam tính, ràng chạm vào , nhưng toàn thân cao thấp đều nằm trong tầm kiểm soát của .

      nhịn được thở dồn dập.

      Nhưng lý trí cuối cùng vẫn còn, Hứa Y Nhiên muốn tách khỏi, song cơ thể nam tính trần truồng trước mắt lại làm có tí sức nào, đành phải đẩy ra.

      Tính chui từ khuỷu tay , nhưng còn chưa động, Nghiêm Thiếu Hành đột nhiên rời khỏi giường, thuận tay, ôm ngang Hứa Y Nhiên bước ra ngoài.

      Động tác liên tiếp của cực nhanh, vẻ mặt căng thẳng, con ngươi tối sầm, nhưng liếc Hứa Y Nhiên cái.

      Vẫn ôm trở về phòng, đặt lên giường, thậm chí kéo chăn đắp cho , rồi cúi đầu hôn .

      Lần này còn nụ hôn sâu nóng bỏng nữa, mà rất kiềm chế hôn lên trán.

      “Ngủ ngon.” Giọng điệu căng thẳng, nhưng khi ngồi dậy, đột nhiên lại biến thành dáng cười rất tà ác, “ phải tắm nước lạnh rồi.”

      “...”

      rời nửa ngày, mặt Hứa Y Nhiên vẫn còn phát sốt.

      Mặc dù thấy hơi lạ là tại Nghiêm Thiếu Hành ràng cho rằng hai người họ là vợ chồng, làm sao có thể kiềm chế được dục vọng tắm nước lạnh chứ, mà phải thực muốn .

      Thực ra với tính cách của Nghiêm Thiếu Hành, miễn cưỡng, ép buộc con người ta, có điều khi đó còn chưa kịp từ chối Nghiêm Thiếu Hành tự mình đổi chủ ý rồi.

      Chẳng qua Hứa Y Nhiên nghĩ nhiều, ổn định nhịp tim tăng vọt chút, bèn đứng dậy tắm.

      Tắm táp được nửa, chợt nghe nhạc chuông Giặc vào thôn vang lên.

      Là mẹ đại nhân điện cho ! xem mắt về, quên ‘báo cáo’ kết quả!

      Hứa Y Nhiên thoáng giật mình, lập tức quấn khăn tắm bước ra nghe điện thoại.

      Nhưng ngoài dự đoán của , mẹ gọi đến để an ủi .

      Mẹ Hứa nghe bạn bè báo kết quả rồi, vì đây là lần đầu Hứa Y Nhiên coi mắt, ra trận với tâm trạng lo âu thế, thuận lợi làm con chịu đả kích, nên gọi đến an ủi vài câu.

      Chẳng qua mẹ Hứa luôn luôn nhanh, hôm nay biết sao, sau khi an ủi, hình như có điều muốn , lại vòng tới vòng lui vào trọng điểm.

      Hứa Y Nhiên cũng vội hỏi, tính mẹ hiểu rất , giờ mà hỏi mẹ cũng , bất quá bao lâu nữa, bản thân mẹ nhịn được mà ra à.

      Quả nhiên, hai mẹ con trò chuyện được vài câu, sau khi cúp máy bao lâu, Giặc vào thôn lần nữa vang khắp phòng ngủ.

      Hứa Y Nhiên nhận cuộc gọi, còn chưa kịp mở miệng, giọng nóng nảy của mẹ Hứa lại vang lên, “ được, nếu hỏi mẹ rất khó chịu!”

      Chương 30: từng thương thầm người
      Nhưng sau khi xong câu đó, mẹ Hứa lại im lặng trong chốc lát, giọng điệu lúc trầm lúc bổng, “Nhiên Nhiên à, có phải con còn nhớ… người kia ?”

      Mẹ Hứa dè dặt hỏi, sợ con đau lòng, ngay cả tên của người đó cũng dám nhắc.

      Nhưng Hứa Y Nhiên lập tức hiểu ngay, người mà mẹ chính là Tả Tư Thần.

      Tả Tư Thần, thương thầm Tả Tư Thần… gần hai năm chưa từng nhắc tới , Hứa Y Nhiên khỏi sửng sốt nửa ngày.

      Đây là bí mật giữa hai mẹ con, chẳng những ba biết, ngay cả bạn thân nhất của cũng biết chuyện này.

      Thời cấp ba, thương thầm nam sinh cùng khóa, thành tích tốt, dáng dấp điển trai, chơi bóng rổ rất khá, là bạch mã hoàng tử rất được hoan nghênh trong trường.

      Có điều đẳng cấp của , đúng là bạch mã hoàng tử, vẻ ngoài đẹp như ngôi sao, thành tích lúc nào cũng đứng nhất lớp, hơn nữa lại là chủ lực trong đội bóng rổ của trường.

      Lúc học cấp ba mỗi năm họ đều tổ chức trận đấu bóng rổ, mỗi lần người kia ra sân, sân bóng đều bị vây kín ngay cả con kiến cũng chui lọt, gần như toàn thể nữ sinh trong trường đều đến cổ vũ cho , làn sóng thanh ‘Tả Tư Thần cố lên’vang vọng khắp sân bóng.

      Trường học khi đó, hình như cũng chỉ có người học họ khóa mới có thể ngang tài ngang sức với Tả Tư Thần.

      Vị học trưởng đó tên gì nhỉ… khi ấy chắc chắn nghe qua, chỉ là nhớ thôi.

      Về phần dáng dấp vị học trưởng đó như thế nào, lúc đó toàn bộ chú ý của đều đặt người Tả Tư Thần, từ đầu đến cuối chưa từng hiếu kỳ, cũng chưa từng gặp.

      Chỉ biết có người như vậy, vì có lần cả hai vị thần tượng nổi tiếng cùng lúc tham gia trận bóng rổ của trường, sân bóng, hai nhóm fan hâm mộ đều lớn tiếng cổ vũ giống như đánh võ đài, tiếng la hét ầm ĩ sục sôi vào giữa trưa trở thành truyền thuyết trong lòng học sinh bọn họ bấy giờ.

      Vào năm mười hai, Tả Tư Thần phải ra nước ngoài, chuyến bay lại bay lúc nửa đêm.

      có cách nào xin phép gia đình để , lại bỏ được suy nghĩ muốn đưa tiễn trong đầu.

      Thực ra hai người họ vốn chưa từng chuyện lần nào, cho dù chạy ra sân bay, cũng chỉ có thể đưa tiễn từ xa.

      Nhưng dù sao chuyện thương thầm này chiếm gần như toàn bộ thời gian học cấp ba của , việc đưa tiễn này cũng xem như lần cuối cùng gặp mặt, nên muốn bỏ qua.

      Khoảng thời gian đó ăn ngon ngủ yên, mỗi ngày đều vác vành mắt đen kịt học, dựa vào cà phê chống đỡ ban ngày.

      Lên lớp mười hai, nhất là học kỳ sau, thực ra mọi người đều cặm cụi thức đêm học bài, đa số mọi người trong lớp đều vác đôi mắt gấu trúc, cũng ai cảm thấy kỳ quái.

      Nhưng thể qua mặt hỏa nhãn kim tinh của mẹ, chấm dứt chuỗi ngày tự học lúc về đêm, mẹ lại đón về nhà, trò chuyện rất lâu với lần.

      Dưới kiên trì gặng hỏi của mẹ… thực ra là bị uy hiếp cắt thành món dưa muối mới .

      Mà mẹ cũng chưa từng mắng câu nào, trái lại chỉ trách móc vài câu sao sớm .

      Ngày đó Tả Tư Thần rời , là nửa đêm mẹ theo ra sân bay, chờ tiễn người xong, hai mẹ con mới đón xe về nội thành.

      Khi đó là học kỳ sau của năm 12, sắp thi tốt nghiệp trung học, mẹ con đương nhiên mắng .

      Mà sau khi thi tốt nghiệp trung học, thực ra mẹ cũng chưa từng mắng màn xem như ‘ sớm’ này, mẹ chỉ làm mâm dưa chuột muối, ý vị sâu xa nhìn vài lần, sau đó lặng lẽ ăn hết…

      Thuận tiện luôn, thực cảm thấy mình có người mẹ tốt.

      Đương nhiên, nếu khi ăn dưa muối bà có thể đừng nhìn càng tốt hơn… (┬_┬)

      Lại trò chuyện với mẹ vài câu, sau khi cúp máy, Hứa Y Nhiên làm thế nào cũng tĩnh tâm nổi.

      Tắm rửa xong, nằm giường, ngủ được.

      Thời đại học vẫn ai, sau khi làm càng vội tìm bạn trai, bởi còn nghĩ đến Tả Tư Thần sao? Ngay cả bản thân cũng biết.

      Nhưng khi mẹ đề cập tới, lại cực kỳ cực kỳ muốn biết tại ra sao rồi.

      Lên mạng tìm thử ư?

      Lúc học bọn họ trao đổi đề tài gia thế bối cảnh, chẳng qua tất cả mọi người đều công nhận Tả Tư Thần chắc chắn rất có tiền.

      Đến khi xuất ngoại, mới có bạn học trước đây của , là người thừa kế duy nhất của Tập đoàn Tả thị, là công tử nhà giàu danh xứng với thực.

      Nếu là người thừa kế duy nhất, tại cũng nên về nước, tiến vào công ty gia đình phụ giúp rồi…

      Lúc tìm việc, đặc biệt tránh né tất cả xí nghiệp thuộc tập đoàn Tả thị, vì hai người họ vốn là người của hai thế giới, chẳng có chút khả năng nào, gặp mặt chỉ càng thêm đau lòng thôi.

      ngờ cuối cùng, lại lấy Nghiêm Thiếu Hành có địa vị còn cao hơn Tả Tư Thần.

      Haizz, đúng là tạo hóa trêu người.

      Trở mình lăn qua lăn lại giường nửa ngày, Hứa Y Nhiên vẫn ngủ được.

      Thôi, tìm thử xem! Chỉ xem tại ta ra sao thôi, xem xong cũng an tâm.

      Chương 31: Ở lại với nhé
      Hứa Y Nhiên cuối cùng cũng bất chấp tất cả, rời giường mở máy lên mạng, gõ tên Baidu[1].

      [1] trang web tìm kiếm như Google, đứng đầu TQ về mật độ sử dụng, Google chỉ xếp sau thôi.

      Lâu lắm rồi dám chạm vào nỗi lòng này, khi gõ chữ tay khẽ run rẩy, ở khung tìm kiếm gõ ba chữ từng viết đầy trong cuốn nhật ký, thoáng nín thở lùng sục, sau đó… máy tính bèn lên màn hình xanh chết chóc [2].

      [2] Màn hình xanh chết chóc hay còn gọi là Blue Screen of Death (BSOD) hay Crash Dump là lỗi hệ thống cơ bản của máy tính, màn hình máy màu xanh, chằng chịt chữ trắng, thường do RAM bị lỗi gây nên.

      Tắt máy mở lại, vẫn màn hình xanh, lặp lặp lại như vậy rất nhiều lần, Hứa Y Nhiên mới nhức đầu nhớ ra nguyên nhân.

      Khi vừa lên đại học, luôn luôn nhịn được muốn tìm kiếm tên Tả Tư Thần, về sau vì bản thân mà mời vị cao thủ máy tính trong trường giúp thiết kế chương trình trojan, chỉ cần gõ tên người đó, máy tính crash dump.

      Năm ngoái khi đổi máy mới, sợ tay mình ngứa ngáy, lại nhét chương trình đó vào máy mới…

      Haizz, sao có thể quên mất chuyện này chứ!

      quyết định phải biết tình hình gần đây của người kia, giờ lại có máy dùng, cảm giác này giống như có con mèo cào cào trong lòng.

      Giờ càng ngủ được nữa.

      Do dự trong chốc lát, Hứa Y Nhiên lấy áo khoác mặc vào, nhàng rời khỏi phòng, đến phòng sách của Nghiêm Thiếu Hành.

      Mượn máy của Nghiêm Thiếu Hành dùng chút.

      tới phòng sách lần, vì vậy lần này cần bật đèn, nương theo ánh trăng ngoài cửa sổ, trực tiếp hướng về máy cài mật khẩu.

      Ngồi lên ghế của Nghiêm Thiếu Hành, muốn khởi động máy, Hứa Y Nhiên chợt cảm thấy được tự nhiên lắm.

      Ngồi ở vị trí chồng trước, tìm kiếm tin tức của mối tình đầu, cảm giác này…

      May mà đây là laptop, ôm latop, tính về phòng mình tra cứu.

      “Sao còn chưa ngủ?”

      Căn phòng bật đèn, đột ngột vang lên giọng chất vấn lộ vẻ lười nhác.

      Hứa Y Nhiên lại càng hoảng sợ, nghe ra được đó là giọng cùa Nghiêm Thiếu Hành, nhưng vẫn suýt chút nữa ném laptop trong lòng .

      “… ở đâu?” mờ mịt nhìn xung quanh.

      “Bên trái.” Giọng Nghiêm Thiếu Hành thoáng vui vẻ nhắc nhở , thuận tiện bật màn hình sáng lên điện thoại, cho biết vị trí của mình.

      Hứa Y Nhiên thở phào nhõm, tuy được đèn nền màn hình di động chiếu sáng, nhưng Nghiêm Thiếu Hành bày ra khuôn mặt cực kỳ điển trai nhìn thế nào cũng giống ma ám, dù sao vẫn tốt hơn việc chuyện với khí.

      “… Sao chưa ngủ?”

      Hơn nữa đèn cũng bật, trễ thế này còn chạy đến phòng sách ngồi.

      “Còn em?” Nghiêm Thiếu Hành nhàn nhã hỏi ngược lại .

      “Tôi… ngủ được, muốn tìm phim xem,” Hứa Y Nhiên có chút mất tự nhiên giải thích, “Máy tôi hỏng rồi.”

      “Vừa vặn, ở lại với nhé.”

      Nghiêm Thiếu Hành xong từ ghế salon đứng dậy, đến trước mặt Hứa Y Nhiên, rồi kéo ngồi xuống salon.

      Để tra cứu tin tức của mối tình đầu trước mặt chồng trước ư?

      Hứa Y Nhiên chuẩn bị từ chối, chợt Nghiêm Thiếu Hành buông tay , sau đó bật đèn, lại ngồi lên ghế lưng cao ở bàn làm việc.

      tại ngồi góc ghế salon ở phòng sách, bên cạnh là chậu cây cảnh cao hơn mét, cách Nghiêm Thiếu Hành rất gần.

      Cũng may, vị trí như vậy rất an toàn.

      Sau khi Nghiêm Thiếu Hành trở lại bàn làm việc, nhưng vẫn xử lý giấy tờ gì mà tựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần.

      trễ thế này, rốt cuộc làm gì hả?

      Chờ đợi khởi động máy, Hứa Y Nhiên ngập ngừng quan sát , lúc này mới phát vật bên cạnh và phòng sách được thiết kế theo phong cách mạnh mẽ cực kỳ phù hợp ——

      con búp bê thỏ.

      Hơn nữa lại là con búp bê ngày thường ôm ngủ, đêm nay cầm đến lừa gạt .

      Trước đó ánh sáng mờ nhạt, cũng thấy con thỏ này vốn nằm bàn làm việc, hay lúc nãy ngồi salon với Nghiêm Thiếu Hành, vừa được mang tới.

      Đặt máy sang bên cạnh trước, Hứa Y Nhiên muốn khuyên , “ đầu còn bị thương, bác sĩ phải nghỉ ngơi nhiều đấy.”

      “Ở lại với chút .” Nghiêm Thiếu Hành mở mắt.

      Giọng điệu như vậy, Hứa Y Nhiên phản đối nổi.

      Nhưng Nghiêm Đại tổng tài à, tôi chỉ là vợ trước của thôi!

      Vốn đầu óc bị thương, nếu nghỉ ngơi cho tốt, muốn hoàn toàn ngốc luôn ư?

      Quên , cho thêm 10 phút, 10 phút sau sao cũng bắt ngủ.

      Thu hồi tầm mắt, Hứa Y Nhiên vốn muốn trực tiếp lên mạng tìm kiếm tên người kia.

      Nhưng đột nhiên nghĩ đến, đây là máy của Nghiêm Thiếu Hành.

      Mà máy này chỉ cài đặt trình duyệt IE, làm cách nào mới xóa hết dấu vết duyệt web chứ?

      Đối với kẻ dốt máy tính như vấn đề này hơi phức tạp…

      Hết cách rồi, Hứa Y Nhiên đành phải tải trình duyệt web danh[3].

      [3] Trình duyệt web danh nghĩa là những thông tin trong quá trình bạn lướt web bị lưu lại trong lịch sử duyệt web và cookies cũng bị xóa ngay khi tắt trình duyệt danh.

      Đợi phần mềm cài đặt xong, Hứa Y Nhiên ngẩng đầu, nhìn chồng trước ở cách đó xa.

      Lại … Nghiêm Thiếu Hành và Tả Tư Thần hình như đều tốt nghiệp đại học Yale, hai người còn là đồng hương, cha mẹ lại giao thiệp với nhau, hai người họ chắc chắn biết nhau nhỉ? chừng quan hệ rất tốt nữa.

      Trong lúc suy nghĩ miên man, trình duyệt cài đặt hoàn tất, mở Baidu, tin tức đồng loạt xuất trước mắt.

      Những chuyện liên quan đến người đó đầy màn hình, cố ý né tránh cái tên lâu rồi xuất trước mắt, Hứa Y Nhiên cảm thấy khó thở.

      Sửng sốt chăm chú nhìn màn hình rất lâu, mới hít sâu hơi, mở trang có tin tức mới nhất.

      chú ý thời gian trôi qua, chú ý bản thân quá chuyên tâm nhìn chằm chằm màn hình, cũng chú ý Nghiêm Thiếu Hành ở bàn làm việc mờ mắt từ lâu, nhìn , con ngươi đen sáng quắc, đáy mắt phức tạp khiến người ta nhìn thấu tâm tư.

      Thực ra tin tức tuy nhiều, nhưng lướt lên lướt xuống cũng chỉ có những nội dung đó.

      Tả Tư Thần vừa về nước chưa đầy 1 tháng, còn chưa chính thức tiến vào công ty, nghe đính hôn, chỉ là chẳng ai biết vợ chưa cưới của là thiên kim nhà nào.

      Có lẽ từ lâu biết bọn họ có khả năng ở chung, thấy tin tức đính hôn, lồng ngực hơi tắc nghẽn, nhưng cảm giác này nhanh chóng phai nhạt.

      Thực khiến canh cánh trong lòng, là chuyện khác ——

      Sau khi người kia tốt nghiệp ở Yale, đến công ty tư vấn chiến lược nổi tiếng nhất thế giới - McKinsey làm cố vấn quản lý xí nghiệp.

      Vì biểu xuất sắc ở McKinsey, nên tuy rằng về nước, nhưng chưa chính thức bước vào công ty, truyền thông cũng dự đoán, thương trường trong tương lai, là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.

      thương trường trong tương lai, là người duy nhất có khả năng phân cao thấp với Nghiêm Thiếu Hành.

      … Trông thấy tên mối tình đầu và tên chồng trước ở chung chỗ, hơn nữa còn là quan hệ cạnh tranh, quả thực làm lòng cảm thấy là lạ.

      Tắt trang web, mới phát hơn nửa tiếng rồi.

      Đầu óc chồng trước của hỗn loạn mà?

      Ngẩng đầu lên, lại phát chồng trước vẫn còn ở phòng sách, dù bận bịu nhưng vẫn ung dung tựa vào ghế nhìn chằm chằm.

      Hứa Y Nhiên lập tức đứng dậy, lời nào kéo rời khỏi ghế, “Mau ngủ !”

      là, có người làm đối thủ cạnh tranh với , bây giờ có lẽ mọi người chờ đợi xem hai người họ ai thắng ai thua, chồng trước à thể cứ ung dung ngu ngốc thế được?

      vô cùng muốn gõ đầu , để tỉnh táo chút, ý thức được nguy cơ, song lại sợ gõ xong còn ngốc hơn…

      Haizz, đối xử với trẻ em phải kiên nhẫn!

      chú ý cách lớp áo ngủ, ngón tay cũng có thể cảm nhận ràng cơ bắp rắn chắc, vừa nghĩ tới giờ trí nhớ rối loạn, Hứa Y Nhiên lại kiên trì cho rằng là ‘trẻ con có cơ bắp’.

      Chương 30: Bị đến mức hơi chột dạ
      Bắt đầu từ ngày mai, chắc chắn phải tăng tốc kế hoạch bổ não!

      Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười tiếng, chống cự bị kéo dậy. Lúc rời , còn thuận thế mang theo con búp bê thỏ tay dài chân dài kia.

      Kéo người đến trước cửa phòng ngủ, Hứa Y Nhiên đẩy đẩy , “Được rồi, mau ngủ .”

      Thân hình cao to vững chãi như núi, Nghiêm Thiếu Hành nhìn trước mặt, đột nhiên đưa tay kéo người, làm người ta đứng cách mình chỉ còn bước.

      Từ lúc Hứa Y Nhiên bắt đầu dọn đến, đều thân mật với , kiêng kỵ gì, nhưng hôm nay lại đặc biệt kiềm chế.

      nhìn chằm chằm, con ngươi thâm thúy, chuyên chú giống như đời này chỉ còn lại mình .

      Thực ra Hứa Y Nhiên quen với cách cư xử lập dị của , nhưng mới vừa rồi dưới mí mắt lại tra cứu tin tức của mối tình đầu, giờ bị nhìn chằm chằm như vậy, đột nhiên càm thấy chột dạ.

      Luôn luôn có cảm giác… hình như Nghiêm Thiếu Hành biết chút gì đó.

      Tuy suy đoán này có căn cứ, bởi đời này ngoại trừ mẹ và bản thân , ai biết từng mến Tả Tư Thần, Nghiêm Thiếu Hành cũng thể nào biết, càng thể thần thông quảng đại đến nổi đoán được vừa rồi tìm kiếm tin tức của Tả Tư Thần.

      Nhưng càng lúc càng chột dạ, dứt khoát rũ mắt xuống, nhìn nền nhà dưới chân lẩn tránh ánh nhìn chuyên chú.

      Nghiêm Thiếu Hành cũng ép ngẩng đầu, tay ôm con thỏ nhét cho , tay kia giơ lên quàng ra sau ót , kéo đến trước người, “Ngủ ngon, vợ à.”

      Giọng dịu dàng, êm tai, dường như rằng tâm trạng sa sút.

      Hứa Y Nhiên cảm thấy mình suy nghĩ quá nhiều. Phớt lờ cảm giác kỳ lạ trong lòng, chúc ngủ ngon, sau đó trở về phòng mình.

      Ngủ sớm dậy sớm, ngày mai tiếp tục bổ não cho chồng trước!

      Sáng hôm sau, bàn cơm xuất chén cháo óc chó trông có vẻ kì dị.

      “Ngoan nà, món này ăn ngon lắm đó.” Đặt bữa sáng lên bàn, ngồi vào chỗ của mình, Hứa Y Nhiên rất kiên nhẫn dụ dỗ ‘đứa trẻ to xác’ trước mắt.

      Khi tra sách nấu ăn, món này có tên là cháo óc chó bồi bổ trí não.

      ‘Bồi bổ trí não’, cái tên khiến người ta phấn khởi.

      Cho nên nhất định phải dụ Nghiêm Thiếu Hành ăn.

      Nhưng Nghiêm Thiếu Hành lại rất phối hợp, sau khi xác định chén cháo này phải sữa tươi, bèn cầm thìa bắt đầu ăn.

      Hứa Y Nhiên cũng bắt đầu bữa sáng của mình, chợt nghe người đàn ông ngồi đối diện , “Đêm nay có việc, cơm tối em ăn mình nhé.”

      “Được.” Hứa Y Nhiên gật đầu bày tỏ hiểu, thuận miệng hỏi , “ đâu vậy?”
      Last edited: 10/8/16
      Uyên Sama, TieuLinh8359, Jin29250 others thích bài này.

    3. mattroiden2810

      mattroiden2810 Well-Known Member

      Bài viết:
      218
      Được thích:
      240
      Chương nữa ơi, ngắn quá à :yoyo26:
      linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @mattroiden2810 để xem, từ h đến 1h đc 10 like tui up tiếp :yoyo60:
      quỳnhpinky, Tiểu yêu tinhlinhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      BAO @LạcLạc luôn ấy......chuẩn bị sẵn là vừa.....điểm danh nào 3 rui......nam 9 của chúng ta mạnh mẽ qúa......nữ 9 làm gì đánh được ý...
      LạcLạcLnmt131 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :