1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Chồng Ơi, Đừng Đánh Vợ Nữa - Túy Ca Tửu

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 68

      Linh vừa về đến nhà, hôm nay rất vui.

      Thấy tâm trạng bạn mình có nhiều chuyển biến tích cực Trang cũng mừng ra mặt:- Hi hi, trông bồ có vẻ đời quá nhỉ? Chắc tình đến gõ cửa rồi đây.

      - Tình á??? phải vậy đâu bồ. Mình thấy vui vì cuộc sống của mình tốt hơn nhiều sau khi thay đổi tư duy đó thôi.

      - Thay đổi tư duy sao??? Ý bồ là gì mình vẫn chưa hiểu lắm. Cụ thể là trong công việc hay tình ?

      - Cả hai bồ à. Mình cũng mong bồ thay đổi như mình. Ai chứ bồ là người cần phải được tẩy não để làm lại từ đầu.

      - , mình cũng từ bỏ ấy đâu.

      - ngốc ạ, hết phương cứu chữa rồi. Thế có gọi điện hay nhắn tin cho bồ ?

      - . Mình chờ đây, mới xa nhau có mấy ngày mà mình thấy nhớ ấy chết được. Chắc mình phải về nhà lại thôi.

      - Mới có chút xíu mà bồ như vậy rồi ư??? Xem ra bùa mê của quá nặng nề.

      Linh thất vọng, ngao ngán trước si mê ngu muội của bạn. Nếu là việc từ bỏ chắc như đinh đóng cột, nhưng với bạn khác. Thế giới quan và cá tính của hai người cách nhau trời vực. Mặc dù cả hai đều rất nhạy cảm, mong manh nhưng can đảm, quyết đoán và chịu đựng của hai người hề giống nhau.

      - Bồ ơi! Chúng ta vào ăn cơm trưa . Chắc bồ đói lắm rồi, hôm nay mình nấu món mới đấy.- Trang .

      - Chà, đúng là có phụ nữ đảm trong nhà nên khác hẳn nhỉ?

      - Hì, hì, đừng chọc mình nữa mà.

      - Con bé nhà mình cậu ấp ngủ rồi à?

      - Mình thả cho chơi ở trong phòng á, con bé càng ngày càng thích chơi mình, mình sợ nó bị tự kỷ đây.

      - có đâu, bồ đừng nghĩ vậy, lát nữa mình chơi với nó.

      - Hôm nay, nhất định bồ phải kể cho mình nghe chuyện vui của bồ đấy!

      - Ok, ok, mình hứa.

      Bữa cơm với đầy đủ những món ăn ngon được Trang chuẩn bị rất chu đáo. Hai bạn cùng ăn cơm chuyện vui vẻ. Linh cũng chẳng giấu gì Trang, kể cho nghe câu chuyện ly kỳ thú vị về sếp tổng của mình.

      - Ôi, cứ như trong phim nhỉ!- Trang thốt lên.

      - Lúc đầu mình vô cùng sửng sốt khi trông thấy ấy.

      - Bồ có nghĩ tất cả mọi chuyện này là do ấy sắp sếp ?- Trang hỏi bạn.

      - Ý bồ là ấy để ý mình từ trước sao?

      - Ừm.

      - Mình dám chắc là , chỉ là tình cờ thôi.

      - Xem ra bồ và ấy cũng có duyên nhỉ?

      - Mình cũng biết nữa.

      - Sao vậy???

      - Mình chán chuyện tình cảm lắm rồi. Lũ đàn ông chẳng ai là tử tế cả.

      - Bồ đừng vậy chứ.

      - Những gì mình trải nghiệm và chứng kiến quá đủ.

      - Bồ vẫn chưa quên người đó sao?- Trang bất ngờ hỏi bạn.

      Câu hỏi của Trang khiến trái tim của Linh nhói lên. Vết thương mà gây ra cho quá lớn, cứ trái gió trở trời lại đau thắt. ràng vẫn chưa quên được . Trong giấc mơ, trong vô thức đều nhớ . kẻ đối xử với vô cùng tệ bạc, kẻ cưới đời con của , xem như món đồ giải trí. Lòng tự trọng cho phép bị chà đạp như vậy. đau lắm! Chỉ mong chờ cơ hội để trả thù .

      - Bồ đừng nhắc đến tên khốn nạn đó nữa. Mình căm thù .

      - Vậy là đúng rồi, bồ còn ta.

      - Hết rồi, chấm dứt hết rồi. Với mình lúc này bọn đàn ông đáng xu.

      Trang cảm nhận được nỗi đau của bạn, phản ứng của Linh cho thấy bị tổn thương nghiêm trọng đến mức thể chấp nhận được . Trang đánh câu chuyện sang hướng khác.

      - Phải rồi, lâu nay gặp Hậu nhỉ? Dạo này biết ấy sống ra sao rồi bồ?- Trang hỏi.

      - Hừ, thằng cha đó là đồ thối tha, đáng tởm.

      - Sao thế??? có chuyện gì xảy ra rồi??? Đó là của bồ mà.

      - Thôi đừng nhắc đến bọn đàn ông nữa, chúng mình ăn cơm .

      Trang cảm thấy kỳ lạ trước thái độ của bạn. ràng Linh gặp chuyện gì đó kinh khủng lắm. cần phải tìm hiểu và làm mọi chuyện.

      Chương 69

      Thời gian này, Dũng thường ở bên người đẹp giang hồ của .

      Vợ con tạm thời gác qua bên để thay vào đó những thú vui nhục lạc êm ái nhất trần gian. vừa mới làm tình với Loan xong, còn ôm ấp trong lòng.

      - lúc nào em làm thấy chán. Em là rất có ma lực đấy!- với nhân tình.

      - Với ai cũng vậy ư?

      - , chỉ vài người thôi.

      - Có thể là những ai ?

      - Em, người con nữa, vợ, chấm hết!

      - Ngoài em và vợ ra còn người nữa sao? - Loan hỏi .

      Câu hỏi của Loan làm nhớ tới Linh. Cái đêm mặn nồng ân ái đó khắc sâu vào tâm trí . rất thèm muốn làm cái chuyện đó lần nữa với Linh, nhưng xem ra để được lần ăn trái cấm nữa đơn giản chút nào.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      - nghĩ gì thế?

      - À, nghĩ về công việc thôi.

      - Em tưởng thích những thứ gò bó.

      - Đôi lúc công việc cũng thú vị lắm em à. Làm việc vì tiền tới, nhưng làm việc vì đam mê đáng để lắm. Đó là những thử thách để mình chinh phục.

      - Có phải giống như chinh phục em?

      - Khà khà, đại loại như vậy đó.

      - là trơ trẽn, tán tỉnh nhiều như vậy sợ em đánh ghen sao?

      - .

      - tự tin vậy ư?

      - Vì biết em như những khác, em rất tuyệt. Ở bên em cảm thấy vô cùng thoải mái. Hơn nữa, em cũng có cuộc sống của em mà, biết, ngoài ra em vẫn ngủ với những người đàn ông khác.

      - Trước đây thôi, từ khi có rồi em cai nghiện được.

      - Xạo nữa.

      - mà.

      - tin.

      - Tin mà.

      Hai người chọc ghẹo nhau. hiểu thế nào đó tay của lại chạm vào cái chỗ tròn tròn nhạy cảm của , lòng ham muốn trỗi lên mãnh liệt. đè người đàn bà xuống giường hôn tới tập lên cổ.

      - Ôi, mới nghỉ có nửa tiếng tiếp rồi sao. mệt à?- Loan .

      - Đừng nhảm nữa, hãy nằm yên để xoa bóp cho!

      Miệng tay làm, những cái hôn liên tiếp dồn dập lên bộ ngực căn đầy nhựa sống của Loan. Vẫn là những đam mê xác thịt có hồi kết. Cuộc sống của Dũng đậm màu ái dục, chơi bời, xấu xa.

      Chương 70

      Hậu vẫn chưa từ bỏ ý định bám đuổi em họ.

      ( chai mặt hết chỗ ) Kể từ ngày làm chuyện đồi bại với Linh, tâm thần của Hậu trở nên điên loạn, bất ổn. Hậu tìm mọi lý lẽ để biện minh cho hành động xấu của mình. Cuối cùng đều quy về hai chữ tình . Hậu nhận mình say mê Linh từ rất lâu rồi nhưng ham muốn đó bị kìm nén bởi những rào cản xã hội. Để đến khi con đập vỡ tung phơi bày ra tất cả những gì thô thiển nhất lương tâm của Hậu lại lên tiếng phản bác mặc cho Hậu có dùng lý lẽ gì để thanh lọc tâm hồn đen tối, ám muội của mình.

      Đêm hôm đó, Hậu đến gõ cửa nhà Linh. thấy rất phiền trước đeo bám dai dẳng của Hậu, dù thử dùng mọi cách để Hậu làm ơn biến ra khỏi đời .

      - Linh ơi! Mở cửa cho em. Chúng ta cần chuyện với nhau, chỉ lần này nữa thôi em.

      - cút cho tôi! Chúng ta còn gì để nữa. có lòng tự trọng sao?

      - có em chết mất Linh, làm ơn mà.

      - Đúng , con người như làm ra những chuyện tày đình như vậy còn sĩ diện đâu nữa.

      - Em vẫn còn giận vì chuyện đó ư? Có trách trách quá em đó Linh ơi!

      - Đồ mặt dày. Biến ! Biến !

      Linh bịt tai hét lên trước ngỡ ngàng của Trang. Nãy giờ nghe được hai người chuyện với nhau, cũng lờ mờ hiểu chuyện. Trang ôm bạn vào lòng an ủi:- Bồ bình tĩnh lại ! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì hãy cho mình biết, thể để những ấm ức trong lòng như vậy được.

      Linh khóc thành tiếng nằm trong vòng tay che chở của Trang. Hậu vẫn đứng ngoài trời mưa đóng cho trọn vai trò là kẻ si tình của mình. Có lẽ, đưa Linh vào phòng chuyện tốt hơn nên Trang dìu bạn vào bên trong, để mặc người họ với những gào thét bệnh hoạn của ta.

      Linh kể lại đầu đuôi chuyện mình bị làm nhục cho Trang nghe. Nước mắt ngừng rơi với những tiếng nấc, Linh gục đầu vào ngực bạn, hy vọng nương tựa vòng tay mềm mại của người nhân tình từng lần mặn nồng.

      - Đồ dâm dục. ngờ bồ phải chịu đựng cực hình quá đỗi như vậy.- Trang tỏ ra bức xúc.

      - Chuyện qua rồi nhưng mình vẫn sao thoát khỏi nỗi ám ảnh đó.

      - ngờ em trong nhà với nhau lại đối xử với nhau như cầm thú.

      - Đàn ông là vậy đó bồ à! Mỗi người biến thái theo kiểu thôi.

      Câu của Linh đánh động tâm cang của Trang. thể liên tưởng đến người chồng vũ phu của mình. Nếu xét kỹ chồng cũng có khác gì cầm thú đâu? Nhưng với người khác căm giận mà với chồng lại tha thứ, bao dung. đổ lỗi cho dạ của mình là do thiên chức của người phụ nữ buộc phải như vậy. càng thể hiểu được cảm xúc quái gở của mình khi nếm những đòn roi. thấy đau khổ xé lòng mỗi khi bị hành hạ, nhưng có nó sống bằng chết. Giống như bị nghiện thuốc phiện, muốn bị đánh, và thèm bị đánh.

      - Đừng mất lòng tin bồ à. Đừng.- Trang khuyên nhủ bạn.

      - muốn mất lòng tin cũng được. Thực tế của mình màu hồng như bồ nghĩ, nó là màu xám u ám đáng ghét. Rồi đây mình cũng bị phản bội mà thôi. Mình trở nên giả tạo và muốn trả thù, nhưng thể làm khác hơn được. Mình căm hận lũ đàn ông, tất cả bọn người đó đều là những con dê đực bệnh hoạn, minh chứng cụ thể nhất là cái gã điên ở ngoài kia.

      - Phải có biện pháp gì đó với ta thôi, chứ để thế này nguy hiểm lắm. Mình sợ ta thần kinh ổn định làm bậy khốn.

      - Bồ bảo mình phải làm sao đây? Trình báo tất cả chuyện này với cảnh sát ư. Rồi mọi người biết chuyện mình bị người họ lột sạch đồ, hiếp dâm. Báo chí chạy dòng tít gì cho bất hạnh của mình? Mình còn mặt mũi nào nhìn mặt bà con, họ hàng nữa. Dì mình biết chuyện này chắc chết thôi. Còn mẹ mình mắc bệnh tim, bà chịu nỗi đả kích này đâu.

      - Trời ơi! Thế phải làm sao? thể cứ sống kiểu này bên gã biến thái nguy hiểm như vậy được. Phải tìm giúp đỡ thôi.

      - Thôi mà, dù sao đó cũng là số phận bi kịch của mình.

      - Bồ yên tâm . Chồng mình nhất định có cách giúp bồ. Mình về lại với ấy, ấy rất kín chuyện lại thông minh nữa. Thể nào cũng có cách giải quyết.

      Linh cũng cười thầm trước ngây thơ của bạn:- Thôi ơi! mà vừa bước về thân e khó mà giữ được, chớ gì đến chuyện giúp tôi.

      Trang biết trả lời bạn như thế nào, vì Linh rất có lý. mà về nhà lúc này chắc chắn bị trận nhừ tử, nhiều khi còn nguy hiểm đến tính mạng chứ đùa được.

      - A, phải rồi. Có người có thể giúp được chúng ta đấy.- Trang vui mừng thốt lên.

      - Ai???

      - Sếp tổng của bồ chứ còn ai vào đây nữa. Theo như bồ kể ấy là người đàn ông rất bản lĩnh, sao bồ tìm kiếm trợ giúp từ ấy thử xem.

      - được.

      - Tại sao???

      - Mình tin vào bất cứ người đàn ông nào.

      - Mục ruỗng đến thế rồi hả bồ?

      - Ừm. Trong hoàn cảnh này thể trông đợi vào ai ngoài chính bản thân mình. Bồ đừng lo, mình nghĩ được cách tống khứ tên bẩn thỉu ngoài kia ra khỏi cuộc đời mình.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 71

      Sau khi đầu quân cho Hà Minh, Trắng bắt đầu xây dựng kế hoạch cho cuộc báo thù sắp tới.

      Gã đổ lỗi cho hoàn cảnh sống chui lủi như con chó của mình nguyên nhân bởi Dũng mà ra. Nếu đến nông nổi như ngày hôm nay, bị mất tất cả đành. Còn bị nhục mặt trước bao tên đàn em từng suy tôn gã như thần thánh.

      - Đệ nghĩ được cách bắt đôi gian phu dâm phụ đó chưa? - Minh hỏi.

      - Đệ nghĩ rồi. Muốn đánh gục hai đứa gian dâm đó phải dùng kế rất thâm.

      - Là kế gì vậy đệ? Nếu thanh toán được bọn chúng nghiệp của huynh đệ mình phất lên như diều gặp gió.

      - Huynh lại gần hơn, đệ cho nghe.

      Minh ghé tai sát lại nghe Trắng trình bày kế sách của mình.

      - Diệu lắm! Diệu lắm! Quyền mưu của đệ thua gì Phạm Tăng ngày xưa. Ta may mắn khi có đệ phò giúp.

      Chương 72

      Dũng giết thời gian của mình vào những cuộc truy hoan thác loạn.

      Hai con người nghiện dục sống với nhau là kết hợp chê vào đâu được. Loan vừa xinh đẹp mặn mà, kỹ năng làm tình xếp vào hàng bậc thầy mang lại cho những ngày tháng thần tiên ngàn vàng mua được.

      Sỡ dĩ Dũng bị Loan cuốn hút đơn giản chỉ bởi phần xác thịt mà còn nằm ở điểm khác. Đó là giá trị tinh thần thể thỏa mãn trọn vẹn, niềm khao khát chiếm đoạt ai đó bên trong bùng cháy như ngọn lửa địa ngục. Trước đây những đến với điều bị thuần phục và phụ thuộc vào . dễ hiểu hơn là cuồng điên. Nhưng với Loan . Dũng tìm thấy ở lệ thuộc nào dù là nhất. Cảm giác của cứ như mình là vật giải trí cho Loan, lần đầu tiên tự đặt mình dưới con mồi. Có khi nào kẻ săn chuyển đổi thân phận, biến thành nạn nhân từ lúc nào chẳng biết.

      - nghĩ gì thế? Dạo này hay thơ thẩn quá nhỉ? - Loan hỏi .

      - À, nghĩ đến tương lai của chúng ta.

      - Chúng ta cũng có tương lai sao?

      - Em gì lạ vậy, ai lại có tương lai.

      - Chẳng phải từng với em chúng ta sinh ra là để thỏa mãn những nhu cầu cho nhau. Cả và em đều xem tình là thứ ảo mộng đó là gì.

      - .

      - ngập ngừng, bắt đầu thay đổi rồi đấy. Nếu nhớ vợ có thể về bất cứ lúc nào. Em có lý do gì để níu giữ .

      - có lý do gì??? Em đúng là khác biệt.

      - cũng biết mà, bắt tình chẳng khác gì bắt bóng. muốn đâu nhưng đừng nghĩ rằng khi nào quay lại với em cũng được. Em đón tiếp nếu em cảm thấy hứng thú, còn , biết kết quả rồi, đừng làm phiền em nữa.

      Loan vuốt ve bộ ngực vạm vỡ của .

      - Em vẻ bất cần nhỉ? Thế có bao giờ em nghĩ cho cảm xúc của ?

      - bắt đầu giống với những người đàn ông em từng quen rồi đấy. Đòi hỏi tốt đâu, là bậc thầy quyến rũ lẽ nguyên tắc cơ bản đó còn hiểu, người đàn ông hấp dẫn của em rất mạnh mẽ, em biết mà.

      - được như em muốn. Nhưng từ đây cho đến lúc đó, em vẫn thuộc về .

      bế lên, đưa vào buồng.

      Chương 73

      Thời gian trôi qua rất nhanh, mới đó đến thứ bảy. Cả hai người Thắng và Linh, đều háo hức mong đợi gặp được nhau.

      Cảm xúc là thứ có thể che giấu được người khác nhưng thể che giấu chính bản thân mình. Huyễn hoặc và lừa dối chính bản thân mình có nhưng vẫn nguyên vẹn đó. Con tim Linh lại rung lên nhịp đập tình mời gọi, đúng lúc rời bỏ tình nó lại xuất để thử thách số phận nghiệt ngã của . (Chỉ mong cho sớm tìm lại được niềm tin đánh mất, nếu bất hạnh lắm!) Về phần Thắng, người từng trải. Va vấp và thất bại trong tình trường rất nhiều rồi. Kinh nghiệm và con mắt nhìn người cho biết: Linh là người vợ cùng chung chăn gối với . Thứ ám dục từ cơ thể Linh đem đến cho chưa đủ sức chiến thắng lý trí và tình cảm thuần khiết trong sáng bên trong người đàn ông rất bản lĩnh ấy.

      - Em hát bài nhé! - Thắng ghé tai Linh trong nền nhạc du dương.

      Phòng trà với thứ ánh sáng mờ ảo, gian lãng mạn ngất ngây lòng người. Linh mỉm cười duyên dáng, khóe môi gợi cảm như cắn vào cái bản lĩnh đàn ông hùng mạnh. đáp lời:

      - với em cùng hát .

      - Ok, vậy hát bài bữa hổm nha. Bài em thích nhất ấy.

      - “Vẫn có bên đời.”

      - “Vẫn có em bên đời.”

      - Chúng ta bắt đầu thôi.

      Hai người cùng bước lên sân khấu. nhạc công nhanh nhẹn chuyển cây guitar cho ông chủ chơi.

      - đánh .- Thắng với nhạc công.

      - Sếp chơi ạ. Như thế tình tứ hơn nhiều. Em nghe sếp đánh đàn cũng tuyệt lắm nhưng chưa được lần nào nghe thử.

      - Ồ, Tôi đánh cũng tạm thôi. Đành múa rìu qua mắt thợ vậy.

      Thắng cầm lấy cây đàn rải vài hợp cơ bản rồi quay xuống giới thiệu đôi lời với khán thính giả. Mc duyên dáng còn cho mọi người biết họ được nghe chủ nhân của phòng trà NTC trình diễn. tràng pháo tay rầm rộ vang lên.

      Thắng vuốt đàn gảy lên những phách đầu tiên bước vào đoạn intro đậm chất lãng mạn trữ tình. Giọng đàn ngọt như mật rót môi mềm, đắm đuối mê ly, phê phê trầm ấm, ngây ngất tâm cang. Linh cất lên giọng hát trong trẻo.

      - Vẫn thấy bên đời còn có

      Tấm lòng em như lá kia còn xanh

      Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé

      Những cành hoa phai quá đành...

      nhạc mang những cánh hoa theo cơn gió lùa về miền ký ức. Buồn cho thân phận bèo trôi của mình, buồn cho tình như cánh bướm non chập chờn rơi rụng.

      giọng hát trầm ấm bùng lên như ngọn lửa hồng sưởi ấm đêm đông buốt giá:

      - Vẫn thấy em cười đùa đó đây

      Mái nhà năm xưa tóc em còn bay

      Gặp nhau giấy phút trong đời ấy

      Nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài...

      Cả thính phòng nín lặng để nhạc chảy vào hồn. ít người cảm xúc dâng lên nghẹn họng, nước mắt rưng rưng. Mỗi người thân phận, họ cũng từng , từng nếm trải những cung bậc trong tình . Hạnh phúc, niềm vui rồi chia tay trong nước mắt để lại biết bao hoài niệm vấn vương.

      - đến nơi này tựa như cánh én

      Dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân

      Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng

      Thương ai mà sương khuya vội vàng buông

      Chiều nay bên trời xao xuyến

      Còn trong từng nhớ thương...

      Nốt rê trầm rung lên rồi trả về hợp La thứ, tái tê cõi lòng.

      - Vẫn thấy bên đời còn có

      Mái nhà năm xưa tóc còn bay

      Gặp nhau giây phút trong đời ấy

      Nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài…

      lặp lại nữa từ Rê sang La trầm. Để vào đoạn kết. Đôi trai tài sắc cùng hòa chung tiếng hát.

      - Mỗi vết thương lành nỗi vui

      Mắt cười mênh mông giữa đôi bàn tay

      khẽ bước thành tiếng

      Cõi đời bao la… vẫn... ngân dài…iii…

      Mọi người đứng lên vỗ tay ầm ầm. Màn trình diễn quá ấn tượng. thể chê vào đâu được nữa.

      Linh dụi nước mắt chạy ra ngoài trước ngơ ngác của mọi người. Thắng vội vã đuổi theo, xem chuyện gì xảy ra.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 74

      nhạc đẩy cảm xúc lên cao trào. Nỗi trái ngang hữu trong từng giây, từng khắc.

      Những ước mơ bị vùi dập tàn nhẫn thương tiếc. Linh cảm thấy đắng họng nghẹn ngào khi nghĩ đến cuộc đời nhuốm nặng ưu phiền của mình. khao khát tình cháy bỏng, tình mà hai người nhau lòng, sẵn sàng hy sinh mọi quyền lợi vì nhau. Nhưng khó quá thôi. Tại sao con người vẫn cứ vị lợi. Đối xử với nhau như món hàng, như rơm rác.

      Điều đó vẫn chưa đủ chua xót bằng suy nghĩ ngu xuẩn của chính mình. Bằng hành động của con thiêu thân cứ muốn lao đầu vào chỗ chết. vẫn còn nhớ , kẻ độc ác ngại ngùng vùi dập tâm hồn mong manh nhạy cảm của . Đến bao giờ mới hết say? Đến bao giờ mới buông tha chứ? (T/g: Cái đó gọi là tình sao? thể hiểu nổi.)

      - Em ổn chứ? - Thắng quan tâm hỏi.

      - sao.

      - Em rất tâm trạng. Có phải những ký ức lại tràn về làm em đau?

      - Cám ơn !

      - Vì điều gì?

      - Đàn cho em hát. Lâu rồi mới có lại cảm giác này.

      - Đau khổ cũng làm em vui ư?

      - Dù sao cuộc sống là để cảm thụ mà. Vui hay buồn, sung sướng hay đau khổ sao đâu.

      - Tim em đập đều, nó bấn loạn.

      Thắng nhìn sâu vào mắt Linh. Quả , thở rất mệt. Những trải nghiệm cay nghiệt trong quá khứ làm quả tim thắt lại. Máu huyết bị tắt nghẽn khó lưu thông gây ra tình trạng khó điều hòa hơi thở.

      - Em đúng, quá khứ phải để ta trốn tránh mà để ta đối mặt. Hãy mạnh mẽ lên!

      Ánh mắt Linh rời cửa sổ tâm hồn của người đàn ông tài hoa. thể phũ nhận tâm hồn mình bắt đầu lóe lên ánh sáng của niềm tin. Cho dù lý trí có dùng bao lý lẽ để kéo trở về lại với thực phũ phàng. Người đàn ông đứng trước mặt quá tuyệt vời, có thể đánh mất tình đích thực chỉ vì những vết thương thấp hèn do những kẻ đê tiện tầm thường gây ra. Như thế có khác gì vì những kẻ đó mà đánh mất tương lai tươi sáng hạnh phúc của mình. . Nhất định phải tự cứu lấy mình, phải vượt qua bản ngã để sống tốt, đó mới là cách trả thù hữu hiệu nhất.

      - Chúng ta về thôi .- Gương mặt Linh trở nên đằm hơn, giống như vừa tẩy rửa được lớp sơn dày quét lên người bao lâu nay.

      - Tốt rồi. Cứ vậy nha em. Mình thôi em, đưa em về.

      Chương 75

      Khi ở bên nhau xem nhau như ác quỷ. Khi xa nhau mới nhớ thương thiên thần.

      Cảnh ngộ của Trang khác mấy câu . Lòng ngập tràn nỗi nhớ thương chồng da diếc lắm vậy. Ẩm con bé Hân tay cũng gọi tên . “Con ơi! Ngoan nào, ít hôm nữa ba đến đón mẹ con mình về thôi. Nín , đừng khóc nữa... ngoan... mẹ thương ” xào thức ăn bỗng giật mình đánh rơi cả đũa nhớ lại ngày nào nhè từ phía sau ôm lấy eo thon của vợ. Khi ăn cơm nghĩ đến chồng biết ăn uống ra làm sao? Ai nấu cho ăn, có bị bỏ đói ? Tối đến nhớ lại những đòn roi đau đớn ngọt ngào.

      Có những người sống đời muốn tìm kiếm những trải nghiệm hành xác để biết là mình tồn tại. Họ bị xô xuống vực thẳm chong gai, rồi bàn tay xuất kéo họ thoát khỏi cơn nguy kịch. cảm giác hú hồn, nhưng vô cùng thú vị.

      Có tiếng gõ cửa bên ngoài. Lúc này gần mười giờ đêm, Trang tưởng Linh về nên ra mở cửa. ngờ người đó lại là Hậu, run sợ đóng cửa nhưng Hậu chặn lại được.

      - Hãy để vào lát!

      - cho. Nơi này hoan nghênh .

      - Vì sao?

      - Điều đó tự hiểu mới phải chứ.

      - Linh tất cả với em rồi sao?

      - Bộ nghĩ giấu được người ta cả đời à! Hành động xấu xa đê tiện của bị trả giá. Chỉ tội nghiệp cho Linh tin vào kẻ bệnh hoạn như .

      - Linh, tình có đúng và sai.

      - Triết lý gì mà kỳ cục vậy? Vì vậy mà làm những chuyện đồi bại sao?

      Những câu nặng nề của Trang làm cơn sóng dằn xé bên trong nội tâm Hậu cuộn lên dữ dội. Cảm giác như ai đó vừa lột sạch đồ mình đem trói ở ngoài đường, nhục nhã và chỉ muốn chết cho xong. Trước đây Hậu được Linh tin tưởng, thương bao nhiêu nay lại bị khinh thường tởm lợm bấy nhiêu. Chỉ vì hành động mà lương tâm Hậu lúc này cũng thể chấp nhận được mà làm hại cả cuộc đời Linh. Hậu đúng chăng khi cho rằng tình có đúng và sai? Nhưng vì tình mà làm hại đời nhau thể trốn tránh được , ta chính bản thân mình.

      - Linh có trong nhà ? muốn gặp ấy.

      - ngay cho. Nếu tôi la lên đấy!

      Hậu vẫn ngoan cố chịu cho đến khi gặp được Linh mới thôi. Trang cố dùng sức đóng chặt cánh cửa nhưng thể thắng được cánh tay mạnh mẽ đàn ông của Hậu. định la lên cũng đúng lúc Linh vừa về đến nhà. Thắng cũng theo , vì Linh mời Thắng vào nhà giới thiệu với bạn là Trang.

      Lúc này những ánh mắt nhìn nhau, mỗi người mang suy nghĩ riêng. Hậu là người lên tiếng trước.

      - Em về rồi, sao lại chơi khuya như vậy? Có biết là lo lắng lắm ?

      - Đồ điên, rảnh quá rồi đấy! là gì của tôi mà lên mặt vậy hả?- Linh tức giận mắn Hậu.

      - có là gì của em cũng được, nhưng em với tên này an tâm.- Hậu liếc mắt nhìn Thắng.

      - Này, hiểu lầm nghiêm trọng rồi đấy!- Thắng .

      - im . có biết mình làm gì hả? Người này là…

      Linh muốn để Thắng biết được quá khứ xấu hổ của mình nên lập tức ngắt lời Hậu quay sang với Thắng.

      - Thắng, hãy về , đừng để tâm chuyện này, em nhắn tin cho sau.

      - Linh, rốt cuộc tên này là gì của em? Em còn nhắn tin với ư.- Hậu kiềm chế được cảm xúc bồng bột của mình hỏi rất vô duyên.

      - Thôi đủ rồi đó, hãy biến cho.

      Hậu đột nhiên cầm lấy tay Linh kéo vào trong nhà. Linh vùng vằng tìm cách thoát ra, hét lên.

      - Buông…ra…aaa. Thắng ơi! Cứu em!

      Thắng lao vào gỡ tay Linh ra khỏi tay Hậu, trừng mắt quát:

      - kia, nếu còn động tay động chân với ấy đừng trách tôi thô bạo đấy!

      - Hừ, phải chuyện của . ấy là người tôi có quyền gì can thiệp vào.

      - kiểu gì lạ vậy hả, người ta muốn mà cứ ép là sao?

      - muốn gì?

      - Từ nay về sau được làm phiền ấy nữa, bằng tôi chẳng để yên đâu.

      - là gì của Linh mà bày đặt thế hả?

      Linh bỗng ôm lấy Thắng ngay trước mặt Hậu. chập rãi từng tiếng:- … ấy…là… người……của…tôi.

      Hậu bàng hoàng trước cử chỉ thân mật của Linh với người đàn ông lạ mặt. Nhớ lại chuyện trước đây Linh và Hậu từng đóng kịch để thử Dũng , nay lại tưởng Thắng là người đó.

      - A, ra chính mày hại đời em tao. Thắng khốn!

      Linh kịp chặn lại câu của Hậu, nó làm tim nhói lên, mặt nóng hầm hầm, cảm giác giống như người làm việc xấu mới bị phát giác. lấp liếm bằng cách lớn tiếng át những gì Hậu , và cố tìm cách xua đuổi Hậu .

      - Thôi, đủ lắm rồi. mau cho, ngay!

      - Có ở đây em sợ gì kia chứ. Nếu , chúng ta đâu có đến nông nổi này.

      Trang lúc này mới lên tiếng can thiệp.

      - Quá đáng lắm rồi đó Hậu. Cái người làm hại cuộc đời Linh ngoài ra chẳng ai đáng tởm bằng đâu. Hãy nhìn lại mình , thứ mặt dày, trơ trẽn hết chỗ .

      - Mời ra ngoài cho. - Thắng lịch nhưng thái độ cho thấy nếu Hậu chịu nghe chuyện bằng nắm đấm.

      - Mày dám đuổi tao hả thằng kia. Này bố láo!- Hậu bất ngờ tung đấm vào mặt Thắng.

      Cú đánh của Hậu mạnh khủng khiếp nhưng gặp phải Thắng là tay nhà nghề. Từng ba năm liền là quán quân Karate-Do của tỉnh nên khống chế đòn đánh ruồi muỗi kia mấy khó khăn. Chết nỗi kỹ thuật chiến đấu của Karate đơn giản, hiệu quả và chớp nhoáng; công thủ thường đôi với nhau, chỉ chưa đầy tích tắc Hậu phải lãnh trọn cú đấm xoáy nặng như chì vào mặt. Thực ra Thắng hạ nhiệt rất nhiều đòn tấn công của mình, vì bình thường đòn đấm xoáy kinh điển Karate công phá cả chục viên gạch thẻ, thử hỏi đục vào mặt xương, da thịt nát mới lạ.

      - Á!- Hậu rú lên tiếng, ngã bịch xuống nền nhà.

      - Tao cảnh cáo mày lần nữa. Hôm nay tao nương tay để mày còn cơ hội sửa đổi, nếu để tao điên lên hậu quả vượt ngoài sức tưởng tượng của mày đấy. Còn bây giờ, Cút ngay!

      gì lúc này cũng vô ích, vì Hậu bất tỉnh nhân mất rồi.

      - Trời ơi! ta chết rồi. - Trang thốt lên.

      - đâu, chỉ ngất thôi, lát nữa ta tỉnh lại. - Thắng .

      - Bây giờ phải làm sao đây ?- Linh hỏi.

      - Em yên tâm. đưa gã trời đánh này dùm cho.

      - Xin lỗi Thắng!

      - có gì đâu em.

      - đừng nghe những gì ta nhé!

      - Em ngốc lắm! gì với em nào, hãy can đảm nhìn vào bộ mặt của quá khứ. chờ ngày đó, ngày mà em cho tất cả .

      - Em.

      - Thôi, Em và Trang đúng nhỉ? - Thắng mỉm cười với Trang ,:- Có em ở bên Linh rất an tâm. Chúc hai em ngủ ngon!

      - Dạ, cám ơn Thắng. đường cẩn thận.- Trang đáp lại.

      Thắng tạm biệt Linh và Trang rồi vát theo cái thân thể còng kềnh của Hậu mang ra ngoài xe.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 76
      quyết định tạm thời rời xa Loan.
      phải sức lôi cuốn của Loan bị giảm sút mà nguyên nhân nằm ở cách suy nghĩ lập dị của . quen thuộc giết chết quyến rũ và muốn đều đó xảy ra. Dù có phải nhịn thèm cũng buộc duy trì hấp dẫn và muốn đạt được kết quả như ý nguyện cần học cách rời xa. Vẫn câu quen thuộc của : vắng mặt phải lúc nào cũng tồi tệ. Hơn nữa, mấy ngày gần đây rất nhớ vợ và thèm khát lần chung đụng nữa với Linh, người mà tin chắc đến lúc này còn tha thiết.

      Loan ngăn cản, mặc tình cho muốn đâu , làm gì làm. tự tin khẳng định rằng có đủ bản lĩnh để thoát khỏi bùa yểm lên trái tim đa tình của .

      vừa rời chưa được ngày người đàn ông khác xuất thế chỗ. Người này lai lịch , nghe phong phanh chàng này là mối tình đầu của Loan. Tên thường gọi của người bí này là Phong, gã trai giang hồ mới nhìn qua biết phải là hạng tầm thường. Từ cách ăn mặc, tóc tai cho đến cử chỉ đều toát lên vẻ lãng tử bất cần đời.

      - Em vẫn sống tốt nhỉ?- Giọng của Phong rất trầm và ấm.

      - Đến đúng lúc lắm! cũng được xếp vào loại người ngựa quen đường cũ đấy!

      - Im mồm nhóc, đừng chọc tiết lên. - Thái độ của Phong rất tợn.

      - Ha ha, vẫn nóng tính như xưa nhỉ.

      - Em có biết vì sao trở lại ?

      - Vì chán mấy con bé tiểu thư con nhà giàu rồi chứ gì.

      - Vì em đấy.

      - Vì tôi á! Nghe nực cười. người bất trị như mà sẵn sàng vì con bé giang hồ từ bỏ những mối ngon lành ư?

      - Em đừng nghĩ bạc tình thế chứ. Nghe giang hồ đồn đại em cặp với thằng diễn viên hư hỏng.

      - Đâu chỉ cặp, tôi còn ấy nữa. nhiều lắm!

      - Ấy chà chà, nhiều lắm cơ đấy. vợ của tôi mà cũng có tình nữa thế mới điêu chứ.

      - năng cho cẩn thận, tôi còn là vợ nữa đâu.

      - Phải, phải, từng… từng. Hà hà hà.

      Cũng lâu lắm rồi Loan gặp Phong, nhớ lại ngày nào từng con người này rất say đắm. Hồi đó còn là người con thùy mị, nết na, gia đình cũng giàu có, đứng ở địa vị cao trong xã hội. rơi vào tình với gã trai giang hồ và từ đó cuộc đời của thay đổi. Vì có quan hệ thân thiết với Phong mà bị gia đình từ bỏ, bạn bè xa lánh; gia nhập vào giới giang hồ bị vùi dập dưới thô bạo của đàn ông biết bao nhiêu lần mà kể. Có thể , Phong mang đến cho cuộc đời đáng sống với bao nhục nhã, tưởng chừng có lúc mình còn thua xa con gà. Ấy vậy mà vẫn như điên, như dại cho đến khi đủ khả năng tự lập và còn phụ thuộc vào người như Phong. Lúc mà phất lên trong nghiệp cũng là lúc Phong tụt dốc thảm hại.

      - hết tiền rồi chứ gì? cần bao nhiêu?- Loan hỏi mối tình đầu của mình, giọng điệu của cho thấy tình cảm mà dành cho người đàn ông này chưa phai nhạt hoàn toàn như vẻ bề ngoài của nó.

      - . Em đừng đến tiền ở đây, thứ mà cần lúc này phải là tiền.

      - Vậy cần gì?

      Thay vì trả lời Loan, Phong nhàng ôm lấy . Loan kịp kháng cự và cũng muốn kháng cự lại vòng tay của tình đầu ấp ủ. Vẫn ấm áp và dịu dàng như những ngày xưa hai người đứng dưới hàng phượng vĩ.

      - Chuyện qua lâu rồi, còn vương vấn làm gì nữa?

      - Đó là định mệnh của hai ta. Cuộc đời ô trọc này đủ sức mạnh để giết chết tình . Dù em chẳng bao giờ tin vào cái khái niệm ngờ nghệch đó.

      - vẫn nghĩ em bao giờ tin vào tình ? Có phải rất tự tin vào năng lực hủy hoại của mình đối với con bé ngu ngốc như em?

      - Em ngu ngốc.

      - Nhưng từng làm em trở nên như vậy.

      - biết mình là thằng đàn ông hoang dã, vô nhân tính. Những gì gây ra cho em thể cứu chuộc được, mà quái quỷ , tại sao chúng ta cứ mãi nhai nhai lại quá khứ làm gì.

      - đúng, trói mình vào quá khứ là đặc điểm của những kẻ yếu đuối, thất bại. Vì vậy cũng đừng thắt mắc chuyện của chúng ta chấm dứt rồi. Chúng ta ai cũng có cuộc sống riêng của người đó, thấy có đúng nào.

      - Tất nhiên, tôn trọng quyết định của em. Nhưng an tâm được khi trao em cho kẻ xảo quyệt vô đạo đức xếp vào hàng top ten như .

      - tìm hiểu về ấy hả?

      - Phải, dù sao người mà quen phải ai khác chính là em. Hãy để được đóng trọn vai trò của mình.

      - Vì điều đó mà dừng bước giang hồ về đây sao?

      - Đừng hỏi nữa công chúa bé của .

      Phong vẫn giữ thói quen gọi Loan là công chúa như thời bé dại đong đưa tán tỉnh nhau. Được nằm gọn trong lòng ngực người đàn ông mạnh mẽ đậm chất lãng tử cảm giác sung sướng. Bởi vậy nên cơ thể Loan tê liệt hoàn toàn, thể kháng cự lại những vuốt ve mơn trớn đậm đà xác thịt.

      - định ăn em sao?

      - Em ngây thơ , có mèo nào chê mỡ ?

      - Có đấy, mèo thiến.

      - Vậy kiểm tra nhé!

      Phong bế vào buồng. Làm gì chắc ai cũng biết rồi. (T/g: Quay lại những cảnh nhạy cảm này tác giả ít lần đỏ mặt, tía tai. J )

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :