1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Chồng Ơi, Đừng Đánh Vợ Nữa - Túy Ca Tửu

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 46
      Loan nhìn đồng hồ, ả mỉm cười ám muội. cảm thấy lạ mới hỏi:- có việc gì gấp sao?
      - Phải. đến giờ rồi.

      - Vậy chúng ta chia tay ở đây. Tôi rất v…

      - được đâu cả trước khi giao cho tôi thứ?

      - Này , có lầm lẫn gì ??? Tôi giao tiền đủ, xem lại , tôi cũng làm đúng giao kèo mà…

      - tôi có làm đúng đâu. Nhưng quên điều.- Ả nhoẻn miệng, thái độ lạnh lùng.

      vẫn thấy khó hiểu, cau mày khô khốc:- Tôi quên điều gì???

      - Cũng thể trách được. Có trách trách kẻ thù của . Họ trả tiền cho tôi rất hậu để lấy của thứ.

      - Hừ, đừng là cái mạng của tôi nhé. Chơi như vậy đẹp chút nào.

      - Mạng của ư??? Ha.. ha… ha… ha… điều này có trong hợp đồng.

      - nhanh ! Các người muốn gì???

      - Bỏ lại điện thoại rồi biến . - Loan gắt lên.

      - Xin lỗi, tôi thể theo ý được thưa người đẹp!- nhìn Loan rất tình. Xem ra, lo sợ gì cho lắm!

      - Bọn bay đâu!- Loan gọi lớn.

      đám người từ bên ngoài mở cửa bước vào tay cầm theo nào rìu, nào típ sắt, nào mã tấu, dao găm….

      - A, khá lắm! Hôm nay xem ra tôi thể khỏi đây nếu làm theo cầu của các người.

      - thông minh đấy!- ả mỉa mai.

      - Tôi làm theo cầu của . Nhưng có thể cho tôi biết ai thuê các người làm việc này? Và tại sao lại muốn lấy điện thoại của tôi làm gì?

      - Đừng nhiều nữa, trước khi tôi đổi ý.- Ả chịu khai ra danh tính kẻ đứng đằng sau “chơi” cho vố.

      - Được thôi. Chiếc điện thoại cùi mía này xem như là quà tặng của tôi dành cho trong buổi hẹn hò “ấn tượng” này. Nhưng tôi cũng cho biết, để tôi khỏi chỗ này ngày hôm nay là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời . Nhớ lấy!- quăng chiếc điện thoại lên bàn. Rồi bỏ .

      - “ chàng này cũng thú vị đấy!”- Loan mỉm cười trong bụng.

      Chương 47
      - Mẹ kiếp! Hôm nay đúng là ngày xúi quẩy.- vừa vừa lầm bầm.
      Đoạn đường dẫn lên nhà xe cộ và người tụ tập rất đông. Trông thấy hàng xóm hớt ha hớt hải chạy lại, vừa đến là hỏi ngay:- Có chuyện gì mà ồn ào vậy bạn?

      - vẫn còn chưa biết gì sao??? Trời ơi…

      - Biết gì là biết gì???- ngạc nhiên trước thái độ ra vẻ nghiêm trọng của hàng xóm.

      - Nhà bị cháy rồi. Hai mẹ con ấy chắc chết cháy luôn rồi. là tai ác mà.

      - Hả??? bảo sao??? Nhà tôi bị cháy á…

      - Chúng tôi đ...

      hàng xóm chưa hết câu chạy mạch. Đến nơi quả nhà mình bị thiêu rụi. bước trong nỗi bàng hoàng, mọi người dạt ra hai bên.

      - ... vợ tôi và con tôi chết đâu... ... ...- vùng chạy đến đống tro tàn đào bới. người đàn ông trung niên bước lại lấy :- hãy bình tĩnh lại nào... hãy bình tĩnh nào bạn...

      - Trang ơi! Trang ơi...- Giọng mếu máo...

      - Chú ơi!- Con bé nhà cạnh bên chạy đến kéo lấy tay áo của .- Trang việc gì đâu...

      - Mi, đừng bậy bạ nữa, mẹ mà biết mà đánh em chết đấy- trai của con bé nhắc nhở.

      Mắt sáng lên, hình như vừa có tia hy vọng, muốn bỏ lở bất cứ thứ gì dù là nhất, miễn sao điều đó có thể, dù cho là huyễn hoặc vẫn còn hơn cảnh ngộ lúc này của .:- Cháu Trang sao hả??? ấy ở nhà cháu đúng ??? Chú biết ngay mà...- cười gượng gạo.

      - Chú tin cháu sao? Cháu mà... chính cháu trông thấy Trang với nhóm người mặc áo đen… cháu có với ba mẹ và mấy bác ở đây nhưng ai tin cả. Họ : “cháu là đứa chuyên dối nên…”

      - Hả??? nhóm người áo đen ư? Nhưng làm sao cháu thấy được?- liên tưởng lại những việc kỳ lạ diễn ra tối hôm nay:- “Hừm, chắc chắn là bọn bay bắt vợ tao rồi phóng hỏa. Nếu đúng như vậy tao băm vằm chúng mày ra nghìn mảnh.”

      - Buổi đêm cháu khát nước quá nên xuống nhà dưới lấy cốc, lúc lên lại gát, cháu vén màn cửa sổ nhìn ra ngoài trời thấy… lúc đó trăng sáng lắm ạ… nhầm được đâu.- Con bé rất thành .

      - Giỏi lắm bé! Đây là phần thưởng của cháu.- móc ví lấy ra tờ tiền polime cho nó.

      Bây giờ yên tâm rồi. Mặc dù nhà cháy, nhưng cũng còn may vì vợ con có bề gì. tin chắc là như vậy.

      Chương 48
      chưa thở kịp hơi cho lại hồn hai người mặc áo da đen từ đâu lại khóa chặt tay trước chứng kiến của mọi người.
      - Đứng yên! bị bắt, hãy ngoan ngoãn theo chúng tôi về đồn.- Người thứ ba lên tiếng, những người xung quanh kịp nhận ra đó những cảnh sát hình mặc thường phục.

      - Buông ra! Tại sao lại bắt tôi??? Tôi phạm tội gì nào???- vùng vằng.

      “Hự”

      - Hộc…hộc…hộc…- bị ăn ngay mũi giày vào bụng.

      - Bọn mày dám đánh tao, để xem bọn mày có yên thân với tao hay ?- sợ gì, ánh mắt cho thấy sẵn sàng làm mọi thứ.

      - Đưa ta lên xe! - Người chỉ huy ra lệnh.

      bị còng tay và đưa trước ngỡ ngàng của những người hàng xóm.

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 49

      Dũng () bị bắt và điều tra về hành vi tàn trữ, mua bán chất ma túy. bị giam ở phòng “đặc biệt”.

      Buổi sáng, 9h 30’

      - Có người muốn gặp đấy! theo tôi- viên cảnh sát đến với .

      Dũng đứng lên, theo ra ngoài. được đưa vào căn phòng khác. Vừa bước vào thấy đẹp mê hồn. đó là Loan: - Chào ! Trông có vẻ tiều tụy nhiều so với ngày hôm qua.

      - A, khá lắm! ra tất cả đều là mưu của . Tôi chỉ cảm thấy khó hiểu biết tôi làm gì đắc tội với để khiến phải bày ra thủ đoạn đê hèn này.- cười mỉa.

      - Đừng vội nóng giận vậy chứ. Tôi đến là để cứu đấy!

      - Cứu tôi??? giỏi , đưa tôi vào đây rồi lại cứu tôi ra… muốn gì đây??? Cứ ra hết … nếu tôi thà ở đây còn hơn ra ngoài để các người xỏ mũi.

      - có thù với “quan lớn” đúng ?

      Nghe đến đó chồm người dậy:- , sao biết chuyện đó???

      - Lão là khách hàng của tôi.

      - Ra lão thuê ăn cắp và đốt nhà.

      - thừa rồi. Tôi đốt nhà .

      - phải là ai? Làm sao vào được đây để chuyện với tôi, còn muốn khai thác gì ở tôi nữa? , tôi lấy gì để tin hả người đẹp???

      - Bằng cảm nhận. cũng có trái tim mà. Nếu tin tôi đến nhà hàng có đúng ?

      - Phải, chính vì tin mà tôi bị vố đau.

      - Đừng những chuyện dài dòng nữa, bây giờ phải tìm cách đưa ra khỏi đây.

      - muốn giúp tôi??? Nhưng lý do, tại sao lại làm như vậy?

      - Tại tôi thể chấp nhận được phản bội.

      - Phản bội???

      - Ừm, rất thông minh, nhưng vẫn thoát khỏi mưu của những tên gián điệp hai mang.

      - như tôi bị “ em” chơi bẩn sao?

      - Cái thằng bên cạnh bán đứng . Nó nhận tiền và chức quyền của “lão già dê” ban cho để cùng bọn chúng lên kế hoạch đưa vào rọ. Thằng đó đến chỗ tôi, mục đích là dùng mồi thơm để câu tôi. Điều kiện nó đưa ra rất “cám dỗ”. Nếu tôi chịu hợp tác với “quan lớn”, nó đưa cho tôi số tiền “khủng” để duy trì hoạt động của tổ chức. Kèm theo đó là bảo trợ của “quan lớn” giúp tôi mau chóng đánh đổ được Minh.

      - Và đồng ý!

      - thấy đó, hợp đồng rất béo bở. Chỉ việc đưa cho số hàng , dùng vũ lực cướp lấy điện thoại của tiêu hủy đoạn video quay được để đe dọa lão là tôi có được tất cả những gì tôi muốn. Nếu là , có từ chối ?

      - .

      - Rất thẳng thắng. Nhưng tôi như .

      - Vậy ra từ chối hợp tác với chúng, nhưng tại sao…

      - Tôi rồi, tôi căm ghét những kẻ phản bội. Thằng đàn em của nó ngoài là thằng phản chủ ra còn là đứa tiểu nhân đáng khinh tởm.- Gương mặt Loan bừng bừng lửa giận.

      - Nó làm gì khiến khó chịu đến vậy ư?

      - Tôi cũng chẳng ngại giấu làm gì.

      - Rốt cuộc nó làm mếch lòng người đẹp ở chỗ nào?

      - Điều khoảng thứ 3 của nó là…

      - Ngủ với .

      Loan kinh ngạc:- … làm sao biết được?

      - Hừm, tôi guốc trong bụng nó mà. Nó chỉ là thằng khờ nhưng lúc nào cũng nghĩ mình thông minh qua mặt được người khác.

      - Nhưng vẫn bị nó lừa đấy thôi.

      - Còn lâu tôi mới bị nó lừa. Thực ra tôi chỉ đợi chính miệng ra đó thôi. Vì tôi rất thích , ngay từ buổi đầu tiên gặp gỡ tôi bị cuốn hút, đẹp lắm! Và cá tính cũng rất thú vị. Nhưng có điều tôi muốn xác nhận hơn nên cố giả nai cho thằng đó thực thi kế hoạch của nó. Bây giờ tôi rất vui, vì dù sao cũng tuyệt. Cám ơn đến đây.- đặt tay lên tay Loan. Những gì , kèm theo cử chỉ và hành động của làm trái tim bấn loạn. thẹn thùng, mặt ửng lên.

      - biết từ lúc nào???

      - Ngay khi nó đưa mồi câu ra dụ , cho người ngầm theo dõi nó. Nó định bắt tay với lão già “chơi” . Nhưng nó quá coi thường , vì lúc nào đứng trước mặt nó cũng giả làm thằng ba hoa, khoác lác và còn… mê nữa.

      - Chẳng lẽ mặc cho chúng nó đốt nhà và bắt vợ con đem ư?

      - Điều mà ngờ nhất là bọn nó lại chơi liều như vậy.

      - Chẳng phải chúng ta vẫn có cách đó sao? Em giữ điện thoại của , trong đó có lưu giữ đoạn video chúng ta dùng nó để gây sức ép với lão già.

      - Ha ha ha ha…- cười sảng khoái:- Em nghĩ chỉ có đoạn video đó thôi sao. sao ra cho những “người thân tín” của mình nắm giữ rồi. Vì biết “thằng già dê” đó sớm muộn cũng hành động. Nhưng trước nó bước, bất cứ lúc nào cũng có thể bình an ra khỏi đây. Thực ra kế hoạch của bọn chúng trông có vẻ rất hoàn hảo. Đầu tiên là đánh cắp cuộn băng, chúng dùng thủ đoạn để từ em lấy được điện thoại của . Đột nhập nhà để lục lọi tìm những bản sao khác, đến mức đốt nhà để trừ hậu hoạn tận gốc quả ngoài dự tính của .

      - Em hiểu rồi. Chúng bắt vợ con để uy hiếp lại .

      - Đâu chỉ có uy hiếp, thằng già đó thèm khát vợ lâu. Nó muốn “ăn thịt” ấy đó thôi.

      - Thôi chết, vậy mẹ con họ nguy mất!

      - Em yên tâm . Lão dám làm gì đâu? Vì lão thừa biết thể dùng vợ để uy hiếp thằng như , càng thể lột đồ của vợ được vì nắm cáng đây mà. Dù cho lão có cái gan thủ tiêu lão cũng thể ra tay được, vì bất cứ lúc nào đám thuộc hạ của cũng có thể cho nghiệp và gia đình của lão tong.

      - Em sai rồi.- Loan lắc đầu.

      - Em sai, thông minh quá tốt, em đúng đấy!

      - Nhưng với lại rất tốt đó là gì?

      - Thực ra đâu có thông minh, chỉ biết thôi.- , ngón tay nghịch ngợm những sợi tóc của Loan.

      Chương 50
      Gã thuộc hạ nham hiểm của quan lớn với Trang:- Mày biết khôn tự nguyện dâng mình cho quan.
      Bằng chồng mày mọt gông trong tù.

      Trang ấp ủ đứa bé ngủ vùi trong lòng mẹ. Rơm rớm nước mắt:- Thả chồng tôi ra, rồi các người muốn sao cũng được.

      - Phải vậy có tốt hơn . Mày ngoan cố được ích gì. Đằng nào mày cũng nằm trong tay bọn tao rồi, muốn lột sạch mày ra có khó phỏng. Nhưng “hợp tác” của mày làm quan vui dạt dào cảm hứng biết mấy. Kha… kha… kha… kha…- Gã cười sảng khoái.

      - Khi nào tôi mới được gặp chồng mình.

      - Sau khi mày làm “hài lòng” quan.

      - Được rồi. Hãy đưa tôi đến gặp ông ấy.

      - Đừng vội! Mọi việc cứ phải từ từ.- Gã quay sang tên đàn em ra lệnh:- Mày, đưa nó lựa bộ đồ đẹp. Nhất định phải làm quan đêm nay vui vẻ, hiểu chứ!

      - Dạ em hiểu ạ!

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 51
      Căn phòng của quan lớn chẳng khác ổ chó là mấy. Bẩn thỉu và hôi hám ngoài sức tưởng tượng.
      Quan có sở thích kì lạ, đó là: cho phép người nào được đụng chạm đến đồ đạt trong phòng ngủ của quan. Quan thường : “Ở dơ sống lâu” nên cấm tuyệt đối người làm dọn dẹp trong phòng.

      Quan nằm ễng, phơi cái bụng óc nóc bóng loáng dưới ánh đèn mờ ảo. Tên thị vệ đứng gát bên ngoài vào bẩm báo:

      - Thưa đại nhân! Hàng đến.

      Mắt quan sáng lên, lười quan thè ra, thiếu điều nước dãi chảy nữa là đúng lẩn đâu được.

      - Đưa nàng vào đây!

      Gã tay sai thân cận nhất của quan đưa Trang vào dâng:- Thuộc hạ làm trọn nhiệm vụ thưa quan!- Gã chắp tay, cúi đầu.

      - Hé… hé… hé… hé. Khá khen cho nhà người làm ta thất vọng. Ta thưởng hậu… thưởng rất rất hậu đấy!

      - Dạ…aaa, được phục vụ quan là diễm phúc của con rồi.

      - Bây giờ mày ra ngoài được rồi đấy.- Quan chẳng thèm để ý gì đến gã tay sai nữa, ánh mắt quan bây giờ chỉ tập trung chú ý vào người con “sắc nước hương trời” đứng trước mặt.

      Còn lại Trang mình với “lão dê xồm” trong cái “ổ chó” hôi hám, tởm lợm. Da gà nổi lên, tóc gáy dựng đứng, xương sống buốt lạnh.

      - Em lạnh sao? Lát nữa thôi em cảm nhận được hơi ấm từ truyền sang cho em.

      Trang bị buộc phải ngọt ngào với lão, nếu chồng gặp nguy hiểm.

      - muốn gì làm , sau đó thả chồng em ra. hứa với em rồi, nam tử hán lời phải giữ lấy lời.

      - Được, hứa… hứa…lại đây với nào!

      Trang tiến lại chỗ lão dê xồm ngồi xuống chiếc giường nhớt nhác của lão. nhắm mắt, nghiến chặt răng chuẩn bị chịu đựng màn cực hình nhất đời.

      Quan hình như ý thức được hoàn cảnh của mình lúc này nên có gì phải vội, cứ từ từ mà thưởng thức món ăn mặn nồng mỹ sắc giai nhân.

      Nhịp tim Trang “bình bịch”, ngực nâng lên thụp xuống, trống ngực cứ thúc liên hồi. chửi thầm trong bụng:- “Thằng cóc già này, ngờ có ngày cơ thể mềm mại của mình lại để xơi tái. Nhưng còn cách nào khác, mình phải cứu chồng trước , cứ cắn răng mà chịu đựng lần .

      Quan lấy tay nâng cằm của người đẹp lên ngắm nghía:- Ôi chao! tuyệt tác của tạo hóa. Đường nét mới hài hòa làm sao.

      Đôi mắt quan dừng lại ở vùng cổ trắng ngần của Trang, nhìn xuống dưới chút nữa và tưởng tượng tạo vật núp đàng sau dải lụa mềm đó. Gương mặt đẹp như vậy những đường cong uyển nghệ kia hẳn phải tuyệt vời lắm!

      Những vết hằn dải lụa hồng đủ để quan phán đoán: “Người đẹp có đôi gò bồng đảo, tròn lẳn, tràn đầy hơi thở nhục cảm, đê mê.” Vòng eo mới chuẩn làm sao khi kết hợp với vòng ba đầy đặn, nở nang. Quan trầm trồ: “Thằng quỷ kia tốt phước . Nếu có được nàng ta sẵn sàng đánh đổi tất cả, nàng đẹp như nàng tiên cá, còn ta như hoàng tử phi phàm, cốt cách.” (T/g: Đầu óc của quan nghĩ về bản thân mình như thế em cũng thua, hết thuốc cứu J)

      Quan cảm thấy phần hạ của mình ngọ nguậy, ngứa ngáy rất chi là khó chịu. Quan trong lòng: “ đến giờ ăn rồi. để lâu mì nở hết.” Thế là, quan vồ chụp lấy con cừu non ôm hôn ngấu nghiến lên mặt, lên cổ người đẹp… Trang vùng vẫy trong vô vọng. Quan đè xuống áp cái bụng tròn nóc, bóng mỡ của mình lên bụng người đàn bà nhan sắc. Quan cởi được cúc áo đầu tiên của người đẹp, khát dục của quan mỗi lúc bạo liệt, cồn cào, bứt bối.

      Đến nước này Trang chỉ còn biết thả lỏng cơ thể mặc cho quan táy máy, sờ mó.

      - Bẩm quan!- Tên tay sai thân cận nhất của quan mở cửa chạy vào, nét mặt hốt hoảng.

      Quan gầm lên: - Thằng chết băm kia…aaa! Mày dám phá hoại thiên đường của bố hả, tao băm vằm mày thằng mất dạy.

      - Quan tha cho con… có chuyện nghiêm trọng rồi quan ơi…mau mau đem con này về lại thôi.- Tên tay sai mặt cắt còn hột máu.

      - Mày cái gì hả??? xảy ra chuyện chó chết gì rồi hử?

      Gã ghé tai quan .

      Nghe xong nét mặt quan biến sắc, méo mó, trong bộ dạng có vẻ thê thảm lắm!

      - Hừ, mày giết tao rồi thằng vô dụng.- Quan đạp thẳng vào bụng tên tay sai, rú lên tiếng rồi ngã nhào xuống đất nằm lăn ra bất tỉnh.

      Chương 52
      mưu của quan lớn hòng trả thù Dũng và chiếm đoạt người vợ của bị thất bại.
      Hậu quả là quan nằm nhập viện 3 tháng ăn uống gì được phải sống nhờ vào những bình đạm truyền trực tiếp vào cơ thể.

      Ngay cái đêm quan vui vẻ thưởng thức “món ăn ngon” tên tay sai của quan nhận được đoạn video, kèm theo lời đe dọa khiến gã hồn phách lên mây. Tay chân của Dũng với gã: “Phải thả ngay vợ ra! Nếu bọn bay sống bằng chết.” Biết mưu đồ của mình phá sản, gã ba chân bốn cẳng chạy đến bẩm lại với quan. Nếu chẳng may quan “xơi tái” người đẹp đúng là hậu quả khôn lường, chết cả đám là có.

      Trang được thả ra ngay lập tức. Cũng may “lão cóc già” chưa “ăn thịt” được . hiểu chuyện gì xảy ra, tuy vẫn lo lắng cho chồng mình nhưng cũng vui mừng vì vừa thoát nạn. Ngay đêm đó, bồng con đến nhà Phương Linh xin ngủ nhờ đợi sáng ra tìm cách để cứu chồng.

      ngày sau khi quan bị sốc phải nhập viện, được thả vô điều kiện. Chuyện quan lớn “dê ” tạm thời công bố cho dư luận được biết. “bỏ qua” cho quan thêm lần nữa với “ cầu nho ” đó là: “Quan phải bồi thường cho căn biệt thự mới đồi thạch môn với giá trị gấp 3 lần căn biệt thự cũ. Đòi hỏi thứ hai của là quan phải cho tên tay sai bày mưu xảo quyệt đến liếm giày cho và sủa gâu gâu trước mặt đám thuộc hạ của . Điều kiện thứ ba là từ nay trở cấm tuyệt quan được nhòm ngó người vợ đẹp của nữa, bằng quan phải gánh kết cục bi thảm.Cả ba điều kiện đưa ra quan đều tức tửi chấp thuận hết. Mới hay:

      Lập mưu bày kế hại người

      Đâu hay lắm kẻ sỏi đời hơn ta.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 53
      Trong khi chờ đợi căn nhà mới được xây xong, vợ chồng phải dời qua sống ở khách sạn năm sao.

      có rất nhiều tiền nhưng bao giờ đầu tư vào bất động sản. Để giải thích cho điều này trả lời rất khùng: “Đất đai và tài nguyên là của nhân dân, do nhà nước quản lý. Tất cả đều là của công được tư hữu, tôi ngu gì đầu tư cho những thứ tạm bợ chắc chắn thuộc về tôi. Chấm hết!” Thế nên chỉ có ngôi nhà sang trọng để hai vợ chồng và đứa con bé bỏng. Tiền bạc tất cả đều nướng vào những sòng bạc, rượu chè, nhậu nhẹt, hàng trắng, xã hội đen... Triết lý của là: “Tận hưởng lạc thú ngay khi còn có thể. Vì cuộc đời này rất ngắn, hãy lắng nghe những gì mà cơ thể mình đòi hỏi. Kiềm chế và giáo điều chỉ giết chết bản thể sáng tạo và ý nghĩa thực của đời người.”

      Hôm nay, uống rất nhiều. biết được chuyện vợ hiến thân cho quan. thể thoát ra khỏi đa nghi rằng vợ ngủ với quan. Cho dù làm việc đó là vì , cũng thể chấp nhận được.

      Trang vẫn giữ thói quen cũ, mỗi lần về lại chạy ra quan tâm, săn sóc:- Chồng về rồi, để em dọn cơm...

      - Con kia, lại đây tao hỏi!- ra lệnh cho vợ.

      Trông thái độ Trang biết là sắp có chuyện nên rất lo lắng. lủi thủi tiến lại đứng khép tay trước bụng nghe hỏi.

      - Có phải mày ngủ với thằng cóc già đó???- ánh mắt sòng sọc những tia đỏ.

      - có đâu chồng. Đêm hôm đó, lão chưa làm gì được em cả. đấy!

      “Bốp” - tát vào mặt vợ.

      - Mày còn láo à. Ai bảo mày mò xác đến cho nó xờ mó hả???

      - Em... em...- Trang rơm rớm nước mắt,- vì...vì...

      - Hừm, mày đừng là vì tao nhé! Tao căn dặn mày bao nhiêu lần rồi, rằng tao có bất cứ chuyện gì cũng đến phiên mày xía vào. Tao có chết mày cũng làm tròn phận của mày cho tao, đó là chăm con, nấu nướng, lên giường với tao. Chấm hết! Chỉ có như vậy mà mày cũng làm được sao???- gầm lên như con thú.

      Trang ấm ức trước thái độ vô tình của . bán thân mình để cứu , cảm tấm ân tình đó lại còn trách và đánh :- Chồng ác lắm! Em cũng vì chồng nên mới hiến mình cho cái lão dê xồm đó, chồng ...

      “bốp...bốp...bốp”- điên tiết tát liền ba tát tai vào mặt Trang.

      - Nín ngay cho tao! Mày học đâu ra cái kiểu đốp chát với tao vậy hả con nô kia.- lồng lộn.

      Trang quay nhìn căm thù. lạnh lùng:- Đánh ! Đành chết tôi . Tôi muốn sống nữa.

      lao vào bóp cổ vợ mình, nghiến răng keng kéc:- Đù má...mày dám thách thức tao.- đẩy ngã nhào xuống nền nhà, khiến đầu đập vào thành giường, máu đầu chảy đầm đìa. Cũng may chỉ là vết trầy ngoài vùng mềm tổn thương bên trong. Chưa hết tàn bạo, rút giây nịt ra quất tới tấp lên người Trang.

      “Chát... chát...chát...”

      Trang nằm co quắp, đau đớn ôm lấy đầu. Mỗi lần nếm đòn buốt nhói đến tận tủy là giật người như bị kinh phong. càng đánh càng tay, vợ càng rên rĩ van xin tha mạng càng quất mạnh.

      - Á...á... chồng ơi! Đừng đánh vợ nữa. Vợ biết lỗi rồi... biết lỗi rồi...hu hu..hu.

      “Oe...oe...oe...” - Con bé nằm trong nôi nghe mẹ khóc cũng khóc theo. Tội nghiệp hai mẹ con, đó có khác chi là địa ngục trần gian.

      Chương 54
      Tên đàn em chạy vào bẩm báo với Loan:- Chị Cả ơi! Nó đến “đòi nợ” đấy!

      - Hừ, chị muốn tìm nó để tính sổ đây, ngờ nó lại chui đầu vào rọ.

      Nhân vật mời mà đến này chẳng phải ai xa lạ, đó là tên thuộc hạ phản chủ đến trong những chương trước. Gã đến tìm Loan khi Dũng vừa mới bị bắt còn trong quá trình giam giữ, điều tra. Gã tay sai hèn hạ này ngu ngốc đến nỗi tưởng mình chinh phục được trái tim người đẹp bằng những thủ đoạn dụ dỗ tầm thường. Vừa trông thấy Loan gã mừng ra mặt :

      - Xin lỗi Loan! Bây giờ tôi mới đến được.

      - Chà, thay đổi cách xưng hô nhanh nhỉ?- Loan mỉa mai.

      - Bây giờ tôi là quan viên rồi. Phải thay đổi phong thái chứ!

      - À, mới đó làm quan rồi đấy! Thế “quan bán em của mình cũng được giá đấy nhỉ?

      - Loan cũng biết mà, trong thế giới này kẻ mạnh được, kẻ yếu thua. Mà kẻ mạnh là những người biết nắm bắt thời cơ, lạnh lùng và điều kiện tiên quyết đó là phải phi đạo đức.

      - Ai dạy những triết lý này vậy? Nghe rất sành đời.

      - ra hơi buồn . Vì người dạy cho tôi những thứ này là , tên chủ nhân...à , tên từng là chủ nhân của tôi. nuôi tôi “nên người” để khi đủ lông đủ cánh tôi mổ ngay vào đầu . Đó gọi là gậy ông đập lưng ông, giang hồ kết cục đều như vậy thôi.

      - Thầy của cũng tài ba đấy. Dạy ra thằng “phản bội”, mặt dày biết trơ trẽn là gì nữa rồi. - Thái độ Loan thay đổi, chuyển sang khinh miệt ra mặt.

      Gã thất sắc, : - ... bị làm sao vậy??? Chẳng phải chúng ta hợp tác với nhau rồi ư. cũng đừng quên những gì mình hứa.


      - Bẩm quan ! Con nào dám quên cái thân phận bèo trôi của mình. Quan muốn ngủ với con, vậy đó là diễm phúc của con đấy chứ!

      - biết điều vậy tốt. Bằng như tôi mà bực lên bẩm chuyện này với quan lớn liệu đó mà giữ cái tổ của mình.- Gã đe dọa Loan.

      “Rầm” - Loan đập mạnh tay xuống bàn.- Bay đâu! Bắt thằng chó dái này lại cho tao!

      Bọn đàn em của Loan xông vào túm cổ gã, dí đầu xuống.

      - ... định gây với cả quan chức chính quyền sao???

      - Gây á??? Ha...ha....ha...ha... Tao hiền như mày tưởng đâu. Tao có quà dành cho mày đấy!- rồi Loan quay sang bọn đàn em:- Tụi bay, lột sạch áo đồ của nó ra!

      - Buông...tôi...ra....aaa, các người muốn gì...iii???

      - Vã và mồm nó!

      “chát...chát...chát...”

      - Mày câm miệng lại chưa con chó lọ đuôi kia?- Loan trừng mắt nhìn gã trần truồng như nhộng quỳ lạy van xin tha tội.

      - Chị Loan ơi tha cho em... tha cho em mà... em có làm thân trâu ngựa cho chị cũng được, đừng giết em...đừng...hu hu hu - Gã khóc lóc thảm thiết.

      - Giết mày làm gì cho bẩn tay tao. Chẳng phải mày muốn thử xem mùi vị của giang hồ lắm sao? Tao cho mày thỏa nguyện, mày thấy thế nào???

      - Em dám nữa... dám nữa...em ngu...ngu rồi chị em. Em là đồ cóc nhái mà đòi ăn thịt thiên nga, em biết lỗi rồi chị ơi...

      - Cái tội của mày lớn lắm! Để tao liệt kê cho mày nhớ: là, phản chủ. Hai là, dâm dục. Ba là, cậy chức cậy quyền vô liêm sỉ. Bốn là, chọc giận tao. Tụi bay thiến hòn của nó cho tao.

      - Á.... chết em chị Loan xinh đẹp ơi! Em vẫn chưa có vợ mà... hu hu hu...

      - Cho mày nhớ, tao để lại cho mày hòn là thương mày lắm rồi đấy! Lần sau chừa cái thói nhé!

      Bọn đàn em định vào vặt “hòn bi” của gã nhân vật bất ngờ xuất giải cứu. Vừa trông thấy con người bí này gương mặt Loan rạng rỡ hẳn lên.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 55
      Phương Linh dạo này thay đổi nhiều. đẹp và quyến rũ gấp chục lần trước kia.
      Cơ thể của mỗi lúc gợi cảm khiến hầu hết cánh đàn ông gặp đều bị ám ảnh. Ở toát lên ma lực hấp dẫn giới tính khó có thể cưỡng lại. rèn được cho mình kỹ năng dụ dỗ đàn ông xếp vào bậc thầy. vai trần của có thêm hình xăm nghệ thuật đầy cá tính cám dỗ.

      Mấy tháng nay, ngày nào Hậu cũng đến công ty nơi làm việc để chờ đợi, tỏ tình. Dường như Phương Linh ý thức được cần thiết phải tha hóa trong lối sống. Với lúc này chuyện quan hệ loạn luân giữa những người cùng huyết thống chỉ là “chuyện vụn vặt”, điều quan trọng đối với lúc này là “ trả thù”, đối tượng là tất cả bọn đàn ông. Hậu là cá thể trong số tổ hợp những cây si ái mộ người đẹp như . Bây giờ học được tuyệt chiêu mèo vờn chuột. Mỗi đối tượng nhắm đến đều bị buộc chặt với thể tháo gỡ ra được.

      - Sao??? Vẫn còn ngoan cố hả ông “tốt bụng” của tôi. Ăn thịt tôi chưa à???

      - Linh ơi! Em đừng vậy mà, đêm đó say quá nên...

      - Về chuyện đó cứ yên tâm, tôi cho ai biết đâu, ngay cả dì và vợ chưa cưới của tôi cũng giấu. Dù sao đêm hôm đó cũng thưởng cho tôi món quà thú vị đấy, tôi nhớ cả đời.- Linh cười vô cùng quyến rũ.

      Hậu ngạc nhiên, sửng sốt trước thái độ và vẻ đẹp mới của Linh. Trước đây Linh nay lại càng gắng chặt với hơn. Quả , đổi mới luôn mang lại cảm giác thú vị hấp dẫn.

      - Em, thà em cứ chửi mắng , em cư xử như vậy càng lo lắng hơn. chịu trách nhiệm trong chuyện này.- Hậu cầm lấy tay Linh.

      - muốn chịu như thế nào đây??? - hất tay của Hậu ra,- lấy tôi chắc, hay là chịu bằng cách với mẹ và với vợ sắp cưới của : “Con cởi sạch nội y và “chơi” cho em họ đến còn gì.”- Linh thản nhiên, hình như còn biết ngượng ngùng là gì nữa.

      Hậu nhớ lại cảm giác đê mê đêm hôm đó. riêng gì Hậu mà Dũng , Trang – những người từng quan hệ xác thịt với Linh đều nhận rằng: có năng lực hấp dẫn giới tính trời cho. Ai quan hệ với rồi đều thể quên được cái cảm giác thăng hoa mang lại cho họ. Hậu là kẻ nghiện tình dục nhưng thoát ra khỏi những định kiến xã hội cho đến lần “đồi bại” đêm hôm đó. Hậu hiểu hơn về con người của mình. ta thành với bản thân mình khi cho mình là kẻ dâm dục, thèm muốn xác thịt của em họ từ lâu nhưng chưa có cơ hội vồ chụp lấy. Nay nếm thử mùi vị rồi lại càng thể cai được cái cảm giác phiêu bồng mà đêm loạn luân mang lại cho Hậu. Lòng tham của con người vô bờ bến. Hậu muốn nhiều hơn nữa... và ta tự biện hộ cho lòng ái dục bệnh hoạn đó là tình chân chính.

      - biến khỏi mắt tôi ngay! Đồ trơ trẽn, bệnh hoạn! - Linh gắt lên.

      - Linh, cầu xin em đó. em! em... đừng như vậy với nữa có được , chết mất nếu có em bên đời.


      - Đồ biến thái! tôi á??? Chà, tôi hay là “cái đó” của tôi??? cho tôi biết với. Làm ơn mà.- Linh nhoẻn miệng cười mỉa.

      - Em ơi, chúng ta đến nơi xa để sống. lấy em làm vợ. Chúng ta gia đình hoàn hảo. có con và cuộc sống như bao người khác.

      - Ha ha... ha ha ha... vui nhỉ? Thạc sĩ mà cũng khờ thấy ớn nhỉ? có mua bằng đấy! Chúng ta thành vợ chồng, có con nữa á??? Thế đứa con đó bị quái thai chắc vui lắm nhỉ? Còn mẹ , vợ để cho chó nuôi à! Đồ đáng khinh! Hãy cút ngay cho tôi nhờ.

      chiếc taxi chạy ngang qua. Linh vẫy gọi:- Taxi... taxi...

      Chiếc xe dừng lại, tài xế mở cửa cho Linh bước lên.

      - đưa tôi đến đường Phan Đình Phùng, chung cư Tường Vy.

      Người tài xế cho xe chạy. Hậu chạy bộ đuổi theo phía sau trông thảm bại.

      Chương 56
      - ta có vẻ “ quá nhỉ?- tài xế lái xe taxi rất bảnh trai hỏi Linh.
      - Phiền toái.- Linh đánh hơi được đối tượng mới.

      - lạ đấy! Có những người ái mộ như vậy phải vui lên mới phải chứ! Nhiều muốn được như được đó.

      - Nếu họ được như tôi họ nuối tiếc nhiều hơn.- Linh thở dài, làm ra vẻ uể oải.

      tài xế đẹp trai nhìn qua gương chiếu hậu, “vô tình” trông thấy bộ ngực căn đầy phập phồng của . Hạ thể liền bị kích thích, cảm giác cân cấn rất khó chịu.

      Linh hình như đoán được phản ứng tự nhiên này. cười thầm trong bụng: “Hừ, đúng là đàn ông đều loại với nhau cả.”

      - Tại sao lại vậy. Nuối tiếc ư??? Nhưng vì điều gì? - tài xế cố bắt chuyện.

      - Hì J - Linh cười duyên dáng,- chẳng hạn như gian và thời gian, khi bị làm phiền thấy tất cả những thứ này bị xâm phạm trắng trợn.

      - À, ra người bận rộn. Thế làm gì?

      - Nhân viên văn phòng, thuộc bộ phận Marketing.

      - Xinh đẹp như sao làm người mẫu hay diễn viên.- tài xế cười duyên, hàm răng trắng đều tăm tắp.

      - Trời! Tôi muốn bị ném đá đâu. Tôi có năng khiếu trong lĩnh vực đó.

      - Chắc chưa nhận ra được hết những thế mạnh của mình đó thôi.

      - vậy hình như thấy được nó, có thể cho tôi biết ?

      - Ồ, được thôi. rất quyến rũ.

      - Ở điểm nào???

      - Tất cả mọi thứ thuộc về .

      - Hi hi… tôi chắc lắm! Có điều ăn cũng cừ đấy!

      - Cám ơn khen, tôi chỉ có sao vậy thôi. Sở thích của tôi là được trò chuyện với những người con đẹp như .

      - Đàn ông các ai cũng vậy đúng ?

      - Sao lại nghĩ vậy? Có vẻ người may mắn trong tình nhỉ?

      Linh thầm nghĩ: “Hừ, những câu tán tỉnh cũ mèm, trước sau gì cũng lộ bản chất thôi, để xem nào…”

      - Đúng là vậy. Hình như tôi có duyên với những cuộc hẹn hò.

      - Điều này tôi dám chắc sai rồi.- tài xế cười thoải mái.

      - Ơ, quả quyết nhỉ?

      - Ừm. Nếu muốn chứng minh dễ thôi.

      - nghe xem!

      - Nếu ngại tôi muốn mời dùng bữa tối, thấy sao?

      Linh cười trong bụng: “Ha ha… có sai đâu, cá cắn câu rồi.”

      - Ồ, tính hẹn hò với tôi sao. Rất tiếc tôi rảnh vào tối nay.

      - sao. Xem như tôi gặp may mắn vậy.

      - Nhưng nếu muốn tối thứ bảy tuần này tôi có thể ăn tối cùng . Ok chứ?

      - Thứ bảy tôi lại bận rồi. Thôi chúng ta thống nhất chủ nhật , vậy nhé!

      - Cứ như .

      - Vậy đọc số điện thoại , tôi liên lạc báo lại địa điểm sau.

      - 0…1…6…- Linh đọc số điện thoại của mình cho tài xế taxi đẹp trai.

      - Tên là gì nhỉ? Ham chuyện quá bỏ qua cho.

      - Linh, Phương Linh. Còn ?

      - Thắng, Tất Thắng.

      - Nghe tên oách đấy! Công việc chạy xe taxi của có vẻ bương chải nhỉ?- Linh nhấn mạnh từ “taxi” cho đối tượng của mình hiểu thân phận của ta.

      Thắng cười hồn nhiên, bình tĩnh đáp:- Tôi lại thấy nghề Marketing bương chải ấy chứ! - Thắng nhấn mạnh từ “bương chải” ngụ ý đến những bán thân cho sếp để đạt mục đích thăng tiến trong nghiệp.

      Linh bực mình lắm nhưng biết gì hơn. Đành phải im lặng suốt quảng đường còn lại.

      - Chào ! Hẹn gặp lại. Rất vui được quen biết .- Linh cười híp mắt, vẫy tay chào Thắng.

      - Chào Linh. Tôi gọi lại cho Linh. Vậy nhé!

      - Ừm.

      Thắng rồi Linh mới nhỏen miệng cười độc địa: “Để xem tôi bắt phải sống khổ sở như thế nào? Có trách trách là thằng đàn ông đểu cáng, háo hắc.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :