1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Chồng Ơi, Đừng Đánh Vợ Nữa - Túy Ca Tửu

Thảo luận trong 'Sách XB Đang Type'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 25

      Hai mua bia về nhà uống. Trút bầu tâm .

      Người kể lễ về vô tâm của chàng trai trong mộng. Người khóc lóc chia sẻ cuộc sống cực hình với người chồng vũ phu, tàn bạo.

      - Ngay từ đầu mình biết rồi.- Linh .

      - Chắc tại lúc đó những vết bầm tím mặt mình giấu được nhỉ?- Trang hỏi lại bạn.

      - Ừm. Thế sao cậu còn sống cuộc đời như vậy?- Linh cảm thấy bức xúc.

      - Vì mình ảnh.- Trang trả lời ngắn gọn.

      - Đó gọi là sao? Bồ chỉ là cái bao cát để xả stress thôi. bồ đâu, là vô lý quá mà.- Linh giận luôn bạn khờ khạo.

      - phải vậy đâu, mình hiểu ảnh nhất. Ảnh tuy thô lỗ, bạo lực nhưng chỉ khi nào say sưa mới vậy thôi, còn ngoài ra ảnh rất ngọt ngào, tình cảm.

      - thể đổ lỗi cho say xỉn được. Đó là bạo hành gia đình phải ngăn chặn, bồ tiếp tay cho được nước làm tới đấy.

      - Thôi mà, đừng mấy chuyện này nữa. Mình ôn lại mấy chuyện thời học sinh .- Trang gợi ý thay đổi đề tài.

      Hai lại tiếp tục uống. Trạng thái lân lân phiêu bồng ập đến. Phương Linh thích thú ngắm nhìn người bạn xinh như hoa của mình. Ánh mắt trào lên bản năng rất kỳ lạ. Trang ngồi bệt dưới nền nhà để mặt cho tóc tai lõa xõa, khiêu gợi. Cái nhìn của Linh cũng khiến đỏ mặt :- Nè, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy. Y chang cái “lão già dê” bữa hổm.

      - Lão già dê nào?- Linh hỏi lại.

      - Chuyện dài lắm!

      - Có chuyện này muốn hỏi bồ.- Nhịp tim Linh đập thình thịch.

      - Chuyện gì?

      - Chuyện đó đó...

      - Chuyện đó đó là chuyện gì?- Trang hiểu bạn muốn hỏi gì nữa.

      - Thôi mà, chuyện giữa...- Linh làm dấu cho bạn hiểu mình muốn đến chuyện chăn gối.

      - Ha ha ha...- Trang cười lớn- Tưởng chuyện gì, à... nhé, ra bồ của mình vẫn chưa thử lần nào. Đúng là con khủng long còn xót lại ở thế kỷ hai mốt.

      Linh đỏ mặt bừng bừng:- Nhưng rốt cuộc nó là như thế nào? Chắc lần đầu tiên bồ xấu hổ lắm nhỉ?

      - Ừm. Ai cũng vậy thôi mà.

      - Nhưng có đau lắm ?

      - Cũng tùy người à. Và còn phụ thuộc vào đối tác mình quan hệ nữa. Nếu chàng dịu dàng , gặp chàng hoang dã hơi đau đấy. Nhưng những lần sau đó còn đau nữa đâu.- Trang bắt đầu lên lớp về vấn đề giới tính, cuộc sống hôn nhân gia đình.

      - Tình dục chắc thô thiển lắm nếu có tình bồ nhỉ?- Linh .

      - Ờ, mình cũng nghĩ vậy. chung cũng tùy hoàn cảnh nữa à. Vấn đề tình đôi khi tách biệt với vấn đề sinh lý lắm! Dù sao con người vẫn mang trong mình cái bản năng loài vật.

      - Có khi nào bồ cảm thấy “lên đỉnh” trong chuyện đó chưa?

      - Nhiều là đằng khác ấy chứ. Chồng mình mạnh mẽ lắm! ấy luôn biết cách làm mình hài lòng.

      - Ấy chà chà! Hèn chi bỏ được .

      - Mà sao hôm nay bồ hỏi toàn những chuyện linh tinh thế? A, muốn thử lần cho biết chứ gì?

      - , chỉ tìm hiểu để chuẩn bị cho hôn nhân thôi.

      - Mình chỉ cho.

      - Bằng cách nào?- Linh hỏi lại.

      - Thực hành.

      Tim của Linh đập thình thịch. Nhưng cũng cười mặt dù mặt đỏ gay.- Bậy bạ nữa, coi chừng người ta mình là less đấy.

      - Bồ nhảm quá . Thực mình có như vậy là được rồi. Đây chỉ là bài học thôi mà, ai biểu bồ suy nghĩ lệch lạc làm gì... thôi nhanh lên nhiều nữa... vào phòng bắt đầu bài học đầu tiên.

      Hai vào buồng, cởi bỏ hết áo quần mặc người. Linh nằm ngửa, chân co chân duỗi như eva nằm giữa vườn địa đàng. Ngực phập phồng, hơi thở lúc đẩy cao hai bầu vú lên, khi từ từ hạ thấp xuống. Cả cơ thể khối nghệ thuật tạo tác với những đường cong gợi dục. Nhìn cũng đoán chắc chưa chung đụng chăn gối lần nào. Hai nhũ hoa màu hồng hào tươi nhuận, vùng nhạy cảm nhất của cũng vậy, chưa ai có phước hạnh đủ để khám phá.

      Trang tiến lại chỗ Trang nằm trần truồng.- Chà, nhìn cậu là muốn ăn rồi.

      - Muốn ăn nhào vô!- Linh mỉm cười khiêu khích.

      - Cái gì cũng phải từ từ, nông nóng được đâu.

      - Thôi, lẹ . Mình tò mò lắm rồi. Thế ban đầu người đàn ông thường làm gì?

      - Được rồi, mình làm “chồng tạm” của bồ nhé! Nó là như vậy nè...

      rồi Trang vuốt ve khắp cơ thể mỹ miều ngọt xớt của Linh. Động tác nhàng ôn nhu làm sao.

      Nhưng Linh chỉ bị kích thích khi hai bầu vú của mình được xoa bóp bởi bàn tay con rất dịu.

      - ư...ư...ư...- Linh rền rĩ...

      - Sao, thấy cảm giác chưa?

      - Bàn tay của đàn ông cũng vậy ư?

      - Hứ, làm sao được vậy, nhưng cũng tương tự đấy.

      - Vậy đó gọi là màn dạo đầu, intro?

      - xong đâu.

      Trang tiến sâu hơn với những môi hôn lên môi, lên cằm, lên... có những nhịp Trang dúi cả khuôn mặt mình áp vào bộ ngực trần căn mẩy của bạn.

      - Đôi uyên ương của bồ cứng chắc hơn mình tưởng đấy! Tuyệt lắm!- Trang đê mê thích thú.

      - Này, bồ đừng làm thiệt nhé! Chúng ta chỉ đóng kịch thôi đấy!- Linh bằng chất giọng say mê cháy bỏng.

      - Ừ, biết rồi.

      Trang ôm siết lấy cơ thể của Linh, cố dùng sức khóa chặt Linh lại để thực động tác cọ quậy kích thích bạn tình. Hai bầu vú của họ đụng chạm, rồi cọ sát vào nhau. Sức nóng của rượu làm mồ hôi người họ rịn ra lai láng. Nhưng cơ thể của họ phả ra mùi hương thơm lừng, bên là hương trinh thỏ thẻ chưa lần chung đụng. bên là hương nồng mặn pha nét phong nguyệt lả lơi.

      Những ngón tay búp măng thon dài của Trang ngọt ngào tìm đến khu vườn trinh nguyên của Linh, vuốt ve mơn trớn dịu dàng.

      Linh cười khúc khích:- Nhột, nhột quá! Hi hi hi... làm ơn mà... nhột...

      Hai người cứ thế... cứ thế tiếp tục màn trình diễn của mình. Họ kéo chăn trùm kín người làm những chuyện quan hệ đồng tính mà bản thân họ còn ngụy tạo cho đó chỉ là “học hỏi” kinh nghiệm của nhau.

      Hai tỉnh dậy sau buổi tối với trải nghiệm hết sức thú vị sực tỉnh và cảm thấy xấu hổ vô cùng. Trang thẳng về nhà, dặn mình từ đây gặp lại Linh nữa.- Ôi, mình làm gì thế này? Đúng là rượu làm đen danh dự mà... hu hu hu...

      Linh ngồi bất động giường, ánh mắt đờ đẫn. biết bây giờ có hối hận cũng muộn màng. quan hệ xác thịt với khác, đó chắc chắn là tình cảm đồng tính thể chối cãi. kinh hãi khi phát ra khao khát thầm kín trú ngụ trong người mình rất lâu rồi. căm ghét chính bản thân mình.

      Chương 26

      Gã thuộc hạ của quan lớn, tiếp tục bàn công việc với bọn đàn em:
      - Sao rồi, kế hoạch lên cụ thể chưa?

      - Dạ, tụi em tính đâu ra đó rồi đại ca. Chỉ đợi đại ca xét duyệt và cho hành động thôi. - Tên đàn em tâu bày.

      - Khá lắm! Nhưng tao dặn mày phải cẩn thận đấy. Vì thằng Dũng này phải thứ vừa đâu. Nó cũng máu mặt lắm.

      - Dù cho nó có thế nào chăng nữa cũng thể thoát được cuộc vây bắt lần này đâu ạ. Dùng binh phải xuất kỳ bất ý đánh vào nơi kẻ địch ngờ tới. Chúng ta tập kích bất ngờ lấy gì mà đỡ.- Tên này có vẻ đắc ý.

      - Thế mày nghe binh pháp có câu: kiêu binh tất bại à. Tốt nhất nên dùng mưu để bắt nó rồi khử .

      - về độ mưu mẹo em còn học đại ca nhiều lắm! biết đại ca có kế sách gì chưa?

      - Chúng mày lại đây tao cho nghe.

      Cả bọn chụm lại nghe đại ca chúng bày mẹo.

      Chương 27

      dúi điếu thuốc xuống cái gạt tàn trước mặt hỏi tên tay chân thân cận của mình

      :- Con Phương Linh vẫn đến tìm tao chứ?

      - Dạ, nó bây giờ động dục lắm rồi.

      - Chú mày dùng từ nặng quá rồi đấy. , nó cũng là con nhà lành, lại giỏi dang và quyến rũ nữa. Xét về mọi phương diện nó ăn đứt nhiều đứa con bây giờ đấy.

      - Chẳng qua là nó có nhan sắc thôi đại ca.

      - Mày biết cái quái gì, phải đẹp là quyến rũ đâu. Nó nằm ở tính cách, mày biết nữ hoàng Cleopatra sao, bà ấy đẹp nhưng là bậc thầy mê hoặc đàn ông đấy. Tao sợ nhất là loại đàn bà đó thôi, nếu chạm trán với loại đó tao xin thua. Nhưng xem ra tao đánh giá hơi cao con Phương Linh rồi. Vì nó đổ quá sớm trước dự tính của tao.

      - Lần này đại ca định làm gì với nó?

      - Từ từ chú mày biết thôi. Tao rồi. Nó dám chọc vào cái bản lĩnh đàn ông của tao. Tao bắt nó phải quỳ lạy để xin tao ban phát tình cảm. Thế giới này là phòng ngủ, và tao là kẻ vô đạo đức nhưng vô cùng quyến rũ... kha kha kha....

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 28

      - Đồ khốn! giỏi lắm! Để tôi phải khổ sở vì như vậy.- Phương Linh vừa mở cửa bước vào nhà.
      ngã người xuống ghế sofa, trông có vẻ rất mệt mỏi.

      Phương Linh cảm nhận sâu hơn nỗi đơn mà mình phải đối mặt. Trước kia cũng vậy, cuộc sống đơn điệu và độc; nhưng đến nỗi như bây giờ, khi mà con người biết ai đó. dệt bao mộng tưởng và tất nhiên... cả vỡ mộng.

      như người mộng du vào phòng tắm. Đứng dưới vòi sen mặc cho dòng nước ấm xâm nhập trọn vẹn cơ thể mình.

      bị làm sao vậy? Muốn tắm cũng phải cởi đồ chứ! Nhưng . mặc nguyên chiếc áo sơ mi trắng và váy công sở. Nước thấm vào đồ làm nổi lớp nội y bên trong.

      - Hừ, có cơ thể hút hồn sao kia chứ? Mình vẫn thể mê hoặc được ta.- cười nhếch mép.

      ...

      ...

      ...

      Chương 29

      “Bật”

      Căn phòng tối tăm được thắp sáng chỉ với bóng đèn ngủ nhập nhòa. vẫn nằm ở tư thế quen thuộc; chân co, chân duỗi như Eva trong vườn địa đàng. mặc độc người bộ đồ ngủ chất liệu satin trắng.

      nhắm mắt lại nghĩ ngợi miên man... bất thình lình bàn tay thô bạo bịt lấy mắt :- Hãy đoán xem là ai nào?- giọng quen thuộc thể nhầm lẫn.

      Bị bất ngờ, Phương Linh giật bắn người vùng dậy. Chút nữa hét toán lên nếu nghe được câu của . Tim đập mạnh như muốn bứt ra khỏi lòng ngực.

      - Tại sao vào được đây???- sửng sốt nhìn người đàn ông ngồi giường mình.

      - đợi em hơn ba tiếng đồng hồ rồi. xin lỗi, chỉ muốn mang đến cho em chút bất ngờ thôi. Đừng kiện tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp nhé!- mỉm cười rất hồn nhiên.

      - khủng khiếp! biết là mình làm gì đâu. Sao có thể làm vậy hả, có biết như vậy là “quá lắm” ?- Linh bề ngoài trách , nhưng thể phủ nhận được trong lòng rất vui.

      - Thôi mà. Bỏ qua cho . Nãy giờ nằm dưới gầm giường mỏi kinh khủng.

      - Đáng đời !- Linh vừa vừa buột lại tóc. Cử chỉ lúng túng.

      nhìn chằm chằm vào . Ánh mắt báo hiệu cho biết: “ gì có thể ngăn cản được quá giới hạn” trong đêm nay.”

      Bây giờ Phương Linh mới ý thức được hoàn cảnh của mình lúc này. trai, ngồi giường. Chàng là kẻ phóng đãng, còn nàng lại là còn trinh. Phải chi đừng ăn mặc mát mẻ có thể cứu vãng được chút ít, đằng này...

      - đừng nhìn em bằng ánh mắt đó có được ? làm em sợ đấy!- cúi mặt .

      nghịch nghịch những sợi tóc của .- rất thích em trong bộ dạng này. Đáng lắm!

      - Thôi đừng có xạo nữa. Nếu em tránh mặt em như vậy.- ngưởng mặt với vẻ giận hờn.

      - Đừng vậy chứ công chúa của . hiểu ra tất cả rồi.- Lần này những ngón tay của vân vê mép áo trước ngực .

      Tim đập mạnh hơn.- hiểu gì???

      - Điều đó em buột phải ra ư?

      - Phải. Em thích ràng.

      - Tình từ tim còn ngôn ngữ từ môi, đây này...- cầm lấy tay áp vào ngực mình:- Em hãy lắng nghe nhịp đập từ nó... nó tha thiết gọi tên em đấy.

      - ...- cảm thấy xốn xang trong lòng, mặt nóng bừng lên.- Làm sao em có thể tin ???

      - Em cần phải tin. Và cũng đừng bao giờ đặt niềm tin vào kẻ như . Vì biết mình làm em đau. muốn dừng lại và chấm dứt tất cả, muốn để cho người con đừng vì thằng hư hỏng mà đánh mất tất cả. Nhưng làm được, thể quên em sau hơn tháng tập làm quen với thiếu vắng hình bóng em. Để bây giờ biết thực tế đau đớn rằng: “ sống nổi đâu em à! Nếu em rời xa .”- Mắt ươn ướt.

      - đâu cần phải làm như vậy. Em chấp nhận được tất cả, chỉ cần em thôi.- chủ động cầm lấy tay .

      - Cũng vì con tim trót lưu giữ hình bóng người con . Người khiến kẻ ngang tàng như phải thao thức đêm thâu. Em có biết là em quá đáng lắm ??? Buổi sáng em làm nhớ, buổi trưa em làm thương, tuổi chiều em làm tiếc, và buổi tối mới là cực hình của ... giấc ngủ hiếm muộn đến với bởi mãi nghĩ về em...cho đến giấc mơ vẫn chạy đều hình ảnh người con trái xinh đẹp. Bộ phim xem tên là gì nhỉ? Phải rồi: “Vẫn có em bên đời.” Mà đúng vậy em à! 24 tiếng ít ỏi của ngày. Em chiếm trọn của mất rồi. ...- Giọng ấm áp, ngọt ngào như thỏi socola.

      - Vậy đừng nghĩ đến em nữa là ổn thôi. Chẳng phải bên cạnh có rất nhiều đẹp còn gì. Họ đủ để khỏa lấp lòng khao khát của ư?

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      - Em đúng. Bên cạnh có rất nhiều xinh đẹp. Nếu chưa lần ăn ở với họ thằng cuội. Em có nghĩ xấu xa thế nào cũng được, nhưng đó là . thể thoát ra cái bản năng đó, quá khứ bóp nghẹt trong hơi thở cuối cùng... cho đến khi gặp được em. Em là người đầu tiên và cũng là cuối cùng, người mang đến cho cảm xúc rất đặc biệt. Em cho biết thế nào là tình , em cho cảm nhận nỗi đau mà chưa bao giờ đóng cho trọn vai diễn của mình. Hãy chửi . Hãy đuổi thằng trai hư này ra khỏi nhà em nếu em muốn.- Giọng điệu của thay đổi đột ngột trở nên rất căng thẳng, như thể xúc động mạnh.

      - à!- Linh nhìn triều mến.

      - Em!

      - Thực ra... em... em...- Linh dồn hết can đảm để ra lòng mình,- Em rất nhớ . Em tưởng như mình thể sống tiếp được nếu thiếu . Hàng đêm, nỗi đơn dày xéo lên em. Niềm tin và hy vọng cũng ngoi ngóp dưới vực thẳm chờ tin . Em ! nhiều lắm! đến phát điên luôn. cũng quá đáng lắm! Nếu 24 giờ ngắn ngủi của chỉ để nghĩ về con này, em nào có thua kém tích tắc nào đâu. Có những khi em chờ đợi, em đau khổ mà chính bản thân em cũng hiểu nổi vì sao em lại “ quá giới hạn” như vậy. Bản tính kiêu sa của em đầu hàng trái tim em. Cũng vì người con trai mà em cả thôi. Em từ chối tất cả những cuộc hẹn với những người đàn ông chú ý đến em. cừ ! ai làm em phải khổ não như vậy ngoại trừ . Người mà em .

      - Em...

      - ơi! Đừng thêm lời nào nữa. Chẳng phải đó là gì. Tình từ tim còn ngôn ngữ từ môi.

      ôm chầm lấy . Bàn tay nhàng vuốt lên tấm lưng kiều diễm của . Phải, dịu dàng vào khúc dạo đầu.

      Những ngón tay ma thuật của lần xuống đai lưng chiếc áo ngủ... nút thắt từ từ được gỡ ra. Những chiếc hôn của cũng từ từ như động tác mơn trớn của . Môi kề môi, má kề má, lưỡi của họ chạm nhau khai vị ngọt ngào.

      Tốc độ của những môi hôn nhanh dần lên, ban đầu chầm chậm sau càng nồng nhiệt và đến mức độ bạo liệt hơn. Tới tấp những thương lên cổ, lên ngực người con trinh nguyên chấp nhận dâng hiến cái ngàn vàng cho người mình .

      - Ưm...

      Hai thân thể nguyên thủy nằm giường. Eva nằm ngửa đón nhận xâm nhập của Adam, mặc cho thượng đế có trừng phạt mình thế nào chăng nữa cũng cam chịu. Mùi vị của trái cấm chính là thiên đường của họ lúc này.

      Thân thể vạm vỡ, săn chắc, cuồng cuộng những cơ bắp cân đối tuyệt mỹ của siết chặc lấy cơ thể mềm mại mượt mà, mướt mát của . Linh nhúc nhích để những điểm nhạy cảm cơ thể trần trụi của mình cọ sát vào người bạn tình.

      cảm nhận được bầu vú nóng hổi cân cấn nhũ hoa của đối tác. Thân thể đầy đặn trinh nguyên của khởi động những chức năng cần thiết cho quá trình giao hợp.

      “Bản giao hưởng hòa kết” bước sang chương khác. Lần này, bàn tay chắc khỏe của bóp chặc hai bầu vú của bạn tình.

      - Ư...ư...ư...- Linh rơi vào trạng thái sướng rơn người.- “ ấy, quả là bậc thầy trong chuyện chăn gối. Tuy có “mạnh tay” đấy! Nhưng rất tuyệt.”...- Hai bầu vú của Linh căn hết biên độ.

      Mọi thứ có trình tự của nó. Quá trình khám cũng vậy. đến lúc tìm hiểu lãnh địa của khu vườn cấm.

      Ban đầu, Linh cảm thấy hơi nhột khi những ngón tay điệu nghệ của người bạn tình xoa vào “chỗ ấy” của mình. Nhưng càng về sau cái nhột bị thay thế, nhường chỗ cho cảm giác bị kích thích quá đội.

      - Ưm... ưm...ưm...- Tiếp tục những tiếng rên sương sướng,- “Ôi! Ai bảo rằng tình dục xấu, chỉ có đầu óc xấu mới nghĩ vậy thôi... đó là nghệ thuật. Tiếp , người đàn ông số của em.”- Linh nhắm mắt vừa tận hưởng đam mê, vừa khâm phục bạn tình.

      Về phần cũng bị kích thích kém gì , “ bé” của nàng mới tuyệt diệu làm sao. Chưa lần chung đụng, mềm mại, nóng bỏng... và...

      hết chịu đựng nỗi sức gợi dục từ cơ thể người bạn tình. có kinh nghiệm đầy mình trong chuyện này. Quan sát nàng, biết sắp đến giới hạn tột cùng.

      - “Phải sớm đưa nàng lên đỉnh thôi!”

      táo bạo tách hai đùi của đối tác ra. “Chỗ ấy” của nàng ẩm ướt hơn rất nhiều người phụ nữ khác mà từng quan hệ. nên tự thưởng mình tấm huy chương cho kỹ năng làm tình. Vì khiến cho đối tác thời của bị kích thích vượt giới hạn bình thường.

      “Cậu ” của sưng tấy lên. đút đút đầu của cái “tạo vật đàn ông” đó vào “miệng hang” dẫn vào khu vườn địa đàng.

      - Á...aaa- Linh la lên. Cảm thấy đau đớn vô cùng.- “A, hình như ...”

      tiếp tục đẩy mạnh vào.

      - Á....aaa- tiếp tục hét lên.- “Trời ơi! Sao thế này...”- cảm thấy phần hạ thể của mình rát lắm.

      Lại thêm cú hích nữa. Lần này, “của trời đánh” đó chui qua được “cái hang” chật hẹp.

      - ư...ư...ư...ư....- vừa thở vừa rên, hai bầu vú cũng rung theo nhịp đẩy của . Ban đầu chậm, rồi cứ thế... nhanh... nhanh nữa... và cực nhanh. Động tác này làm những cơn đau của tan biến, thay vào đó là những khoái cảm từ ngữ gì có thể diễn tả được.

      Chưa bao giờ lần quan hệ thỏa mãn tuyệt đối như vậy. Dòng “nhựa sống” từ “cậu ” như con đập bị dồn nén đến mức ức chế quá ngưỡng phải vọt ra khắp khu vườn tươi mát. nằm xấp, đè lên người bạn tình thở hổn hển. Nhịp phập phồng của hai lòng ngực quận siết lấy nhau.

      Linh vừa trải qua trải nghiệm có hai đời. thỏa mãn tuyệt đối. Đây cũng là lần đầu tiên biết đến cảm giác “lên đỉnh”.
      Nhược Vân thích bài này.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 30

      ngáp dài, sau đó gọi:- Nô ơi! Mở cửa mau. Chồng mày về rồi.

      Trang chạy vội ra mở cửa. Vừa trông thấy bộ dạng uể oải của quan tâm, hỏi:- Đêm qua chồng đâu mà mệt mỏi làm vậy?

      - Mày đừng hỏi nhảm nhí nữa. Thế hai ông bà cụ lúc mấy giờ hả?- cau có.

      - Dạ lúc 5 giờ sáng.

      - Ông bà có gì tao ?

      - Có hỏi sao đêm hôm qua về nhà.

      - Mày trả lời sao?

      - Em chồng có lịch diễn nên ở lại với đoàn làm phim.

      - Tốt lắm.- gật đầu hài lòng.

      - Chồng ơi! được với em là chồng đâu hả chồng? Tối qua em thức suốt đêm để chờ chồng. Em biết thói quen của chồng, khi nào về nhà được chồng gọi điện thoại báo cho em biết. Nhưng hôm qua...

      - Tao ngủ với cũng phải bẩm báo với mày à. Con điên!- cười khinh miệt.

      biết những gì ra là . Vì đối với chẳng có lý do gì mà giấu diếm. thẳng thừng tuyên bố:- Nếu mày chấp nhận được thằng “máu dê” như tao cứ biến . Và nhớ mang dùm con bé luôn.

      Trang đành chịu thua . Thà để chà đạp còn hơn phải chia tay với . Trang coi còn quan trọng hơn chính bản thân mình. Với , Dũng là thần, là thánh là ý nghĩa cuộc đời...là tất cả....

      - Chồng tắm nhé! Để vợ chuẩn bị nước ấm cho.- Trang ôm lấy cánh tay .

      - Con bé ngủ chưa dậy luôn hả?

      ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên hỏi về con mình.- Nó có dậy chặp, em ấp cho ngủ lại rồi.

      - Con nít là rắc rồi. Tao cũng hiểu vì sao người ta lại quy cho “tình con trẻ” là đặc tính của thiên tài. Với tao đó là phiền toái đeo bám dai dẳng.- nhếch mép.

      - À, xém chút nữa em quên. Đêm hôm qua có người đến tìm đấy.

      - Ai thế?

      - Em cũng biết nữa. Người đó mình là “em trai” của .

      - Tao biết rồi. Mày vào chuẩn bị nước tắm cho tao .

      Trang lủi thủi bước ra đằng sau nhà thực thi “mệnh lệnh” của .

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 31

      12h trưa cùng ngày. ngồi trong căn phòng sang trọng tràn ngập khói thuốc lá.

      Hai chân duỗi thẳng bàn. Bộ dạng của có vẻ suy tư lắm.- Mở tủ lấy rượu rót cho tao ly.- cầu tên đàn em.

      - Dạ, đại ca. thích loại nào để em lấy.- Tên đàn em kính cẩn.

      - Lấy cho tao Ballantine 21.

      - Dạ, có ngay!

      Tên đàn em chặp rồi quay lại với ly rượu tay.

      - Rượu đây đại ca.- Gã đưa bằng hai tay cho .

      - Tốt. Đây là phần thưởng của chú mày.- rút từ trong túi ra xấp tiền polime đưa cho tên đàn em.- Mười “củ” đấy. Tiền lương tháng này của chú mày, thanh toán đàng hoàng. Đây là thưởng riêng.

      Tên đàn em cúi mình nhận phần thưởng.- Dạ, cám ơn đại ca.

      - Mày nhớ quản lý cái sòng này tốt cho tao đấy!- căn dặn.

      - Dạ..aaa- Gã đàn em kéo dài thanh nịnh bợ.

      - Có phải chú mày rất tò mò chuyện của tao và con Phương Linh phải ?- cười đểu cáng.

      - Chẳng lẽ đại ca “làm thịt” được nó.- Gã đưa tay lên bóp bóp vào ngực mình.

      - Kha kha kha kha... Tao là làm được. Đêm qua, nó phơi hàng ra cho tao chơi chán. Đúng là đồ ngu xuẩn, nó lại tin vào lời tỏ tình của tao.- rất đắc ý.

      - Ô, em vẫn thấy khó hiểu.- Gã chau mày làm ra vẻ ngây thơ.

      - Mày khó hiểu ở chỗ nào?

      - Đại ca từng với em, trong nghệ thuật tán đừng bao giờ tỏ tình kia mà.

      - Mày khờ quá. Chẳng lẽ tao dạy thế nào mày làm y chang thế đó sao. Phải tùy hoàn cảnh mà ứng dụng. Mấy cái bọ trẻ trâu đọc được vài ba chữ trong mấy cuốn sách “vớ vẩn” về nghệ thuật cưa cẩm gì gì đó... rồi bê luôn những gì trong đó vào ứng dụng bất chấp đối tượng và hoàn cảnh thất bại là trăm phần trăm rồi. có thứ gì tuyệt đối cả, sách vở và những bài học chỉ để tham khảo thôi mày hiểu chưa. Kinh nghiệm của bản thân mày mới đáng tin, đừng ngu mà theo người khác chỉ kiểu dập khuông... sách vở là chết con ạ.

      - Em hiểu rồi đại ca. Lần sau em làm tốt hơn.

      - Mày cưa con nào à?

      - Dạ, là con hàng xóm thưa đại ca. Nó là con nhà gia giáo nên khó lắm!

      - Kha kha kha kha... đúng là thằng nice guy có khác. ra là tao biết mày chẳng có kinh nghiệm tẹo nào rồi. Mày nên nhớ con càng gia giáo, càng kiêu và càng chảnh càng dễ câu.

      - Có vậy đại ca?

      - Chẳng lẽ tao lừa mày, con Phương Linh là ví dụ cho mày thấy đấy. Từ nay thể xác và tinh thần của con khờ đó thuộc về tao. Mày biết được cái cảm giác đêm qua của tao đâu. Sướng rơn cả người.... ha ha ha ha...- cười nham nhở.

      - Nó là còn trinh ạ?

      - Ừm. những còn trinh mà còn rất hứng nữa. Nó có năng khiếu kích thích dục tình vô tiền khoáng hậu. Tao cũng bị bất ngờ đấy!

      - Đại ca định khi nào buông tha cho nó?

      - Mày với tao bao nhiêu năm rồi. lẽ mức sát của tao mày biết. Đứa nào tao rồi cả đời có lối thoát.

      - Hì hì- Gã cười tít mắt,- Với tụi con đại ca hẳn chuyện giống như với em nhỉ?

      - Mày cũng khá lắm thằng . Hỏi hay đấy! Mày cũng biết mà. Với bọn nó tao bao giờ khoe khoang thành tích của mình đâu. Biết khôn phải câm miệng lại, nếu có phải những gì đem lại hiệu quả. Kẻ ba hoa thất bại thảm hại đấy.

      - Ôi! Tuyệt kỹ của đại ca đạt đến mức “vô chiêu” rồi.

      - Tao chơi đâu. Vì tao coi mày là em út của mình nên mới thôi. Mày đừng cho đó là tao khoe về bản thân mình. Hơn nữa, tao cũng luôn để chú mày hiểu. Tao rất thích được khen và thích cung cách khiêm cung của mày. Mặc dù có giả tạo, nhưng tao chấp nhận được. Cứ làm việc cho tốt vào, tao để mày chịu thiệt đâu.

      - Dạ.- Tên đàn em cúi đầu. Gã ngờ “chủ nhân” của gã guốc trong bụng gã.- “Xem ra, mình đánh giá thấp quá rồi. Đúng là tên cáo già.”- Gã thầm trong bụng.

      - tao nghe xem. Đêm qua, chú mày đến nhà tao có việc gì? Lần sau có muốn gặp tao cũng tuyệt đối được đến nhà. Tao dặn rồi đấy!

      - Đúng rồi đại ca. Có phi vụ làm ăn rất “ngon”. Em muốn trình bày với . biết ý đại ca như thế nào?- gã hạ giọng, thầm.

      - Mày tao nghe xem.

      - Có “lô hàng” muốn bán tháo với giá rẻ mạt. Đại ca có hứng thú ?

      - Của bọn nào?

      - Của Chiến sún và bọn đàn em.

      - Lý do gì nó bán tháo mày nắm chứ?

      - Dạ. Đơn giản lắm đại ca. Chiến sún vừa vô trại. Thằng Hà Minh lên tiếp quản tổ chức. Việc này được lòng số chị trong băng đảng. Chị Cả Loan liên kết với những kẻ bất mãn tạo ra thế lực chống lại Hà Minh.

      - Việc tụi nó đấu đá với nhau có liên quan gì đến “hàng hóa” ở đây?

      - Em biết được “tin mật” từ phía tổ chức bọn chúng. tại phe bọn Cả Loan thiếu kinh phí hoạt động. Trong thời gian này “biển động” hàng hóa thể lưu thông được. Chắc đại ca hiểu em muốn gì rồi?

      - Bọn nó có hàng nhưng thể bán được đúng ?

      - Tin này mà bọn cơ hội biết được chúng hốt ngay đấy ạ.

      - Nhưng chúng nó bán với giá rẻ chứ. Bọn chúng cũng đâu phải hạng vừa lẽ chấp nhận thua thiệt?

      - Bình thường . Nhưng trong tình hình đấu đá căng thẳng này. Chúng cũng phải tính đến đại cục thôi. Nếu chúng ta khéo léo dàn xếp chút ... em nghĩ khó đâu đại ca.

      - Tin tức của mày chính xác tuyệt đối chứ? Việc này mà làm khéo bỏ mạng cả đám đấy.

      - Chúng ta chỉ cần lấy được hàng. Rồi trữ ở nơi kín đáo, khi thời cơ chín muồi tung ra hốt về mớ tiền đó đại ca.

      - Tiền bạc tao . Nhưng có vẻ lý thú. Tao thích như vậy.

      - Em biết đại ca có máu phiêu lưu mà.- Gã cười nịnh.

      - Tao có cách “bịt miệng” “những cái túi tham” nên mày cứ yên tâm mà hành . Cốt sao phải đem hàng về cho tao là có thưởng.

      - Dạ...aaa- Gã chắp tay, cúi đầu.

      Chương 32

      Phương Linh rơi vào trạng thái mất cân bằng nghiêm trọng. Chuyện là bỏ rơi ” theo như suy nghĩ của lúc này.
      Kể từ ngày lột sạch lớp y phục người , mặc tình khám phá mọi ngóc ngách thân thể ngàn vàng của mình. biến mất dạng.

      - Đồ đê tiện. Vậy ra, lừa tôi. Tôi có khác gì con đĩ để chơi chán rồi phủi đít bỏ .- Phương Linh rưng rưng nước mắt. Hận kẻ phụ bạc mình cách lạnh lùng, tàn nhẫn, bây giờ tất cả chỉ là màn kịch. tán tỉnh , bị cưa đổ... khổ sở tiều tụy vì . Đến cuối cùng phải “nằm ngửa” cho “chơi đẹp cần tốn tiền”.

      Nhưng muộn rồi. dâng hiến trọn vẹn cho . Tưởng chừng nỗi oán hận giết chết tình từng dành cho . Nhưng lầm. Càng hận bao nhiêu càng nhớ và bấy nhiêu. nuối tiếc vì bước ra khỏi cuộc đời . chà đạp tàn nhẫn... nhưng quá quyến rũ. Đẹp trai, lãng mạn, rất đỉnh khi ở giường... và còn vô khối những thế mạnh khác như giàu có, thông minh và... tất nhiên ... kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn coi ra gì.

      là mặt trăng xa xăm mà thể với tới được. tuyệt vọng và đau đớn. Lòng tự tôn của bị xúc phạm. Phương Linh nghiến răng:- Để xem, ân hận cả đời. Người đàn ông bội bạc kia.

      Chuông điện thoại reo lên. giật bắn mình. Vội nhìn vào màn hình xem người đó có phải là ? Nét mặt xịu xuống, chứng tỏ phải điện của .

      - Alo. Mình nghe đây.

      - Chúng ta uống cà phê rồi chuyện . - Trang qua điện thoại.

      Linh hơi bối rối, dư của lần “chung đụng” trước đó còn ở lại trong ,- Ờ... ở đâu đây?

      - Đến quán Hoa Diên Vỹ nghe bồ.

      - Bây giờ luôn sao?

      - Ừm.

      - Ok, mình tới.

      Phương Linh rơi vào trạng thái mất cân bằng nghiêm trọng. Chuyện là bỏ rơi ” theo như suy nghĩ của lúc này. Kể từ ngày lột sạch lớp y phục người , mặc tình khám phá mọi ngóc ngách thân thể ngàn vàng của mình. biến mất dạng.

      - Đồ đê tiện. Vậy ra, lừa tôi. Tôi có khác gì con đĩ để chơi chán rồi phủi đít bỏ .- Phương Linh rưng rưng nước mắt. Hận kẻ phụ bạc mình cách lạnh lùng, tàn nhẫn, bây giờ tất cả chỉ là màn kịch. tán tỉnh , bị cưa đổ... khổ sở tiều tụy vì . Đến cuối cùng phải “nằm ngửa” cho “chơi đẹp cần tốn tiền”.

      Nhưng muộn rồi. dâng hiến trọn vẹn cho . Tưởng chừng nỗi oán hận giết chết tình từng dành cho . Nhưng lầm. Càng hận bao nhiêu càng nhớ và bấy nhiêu. nuối tiếc vì bước ra khỏi cuộc đời . chà đạp tàn nhẫn... nhưng quá quyến rũ. Đẹp trai, lãng mạn, rất đỉnh khi ở giường... và còn vô khối những thế mạnh khác như giàu có, thông minh và... tất nhiên ... kẻ lạnh lùng, tàn nhẫn coi ra gì.

      là mặt trăng xa xăm mà thể với tới được. tuyệt vọng và đau đớn. Lòng tự tôn của bị xúc phạm. Phương Linh nghiến răng:- Để xem, ân hận cả đời. Người đàn ông bội bạc kia.

      Chuông điện thoại reo lên. giật bắn mình. Vội nhìn vào màn hình xem người đó có phải là ? Nét mặt xịu xuống, chứng tỏ phải điện của .

      - Alo. Mình nghe đây.

      - Chúng ta uống cà phê rồi chuyện . - Trang qua điện thoại.

      Linh hơi bối rối, dư của lần “chung đụng” trước đó còn ở lại trong ,- Ờ... ở đâu đây?

      - Đến quán Hoa Diên Vỹ nghe bồ.

      - Bây giờ luôn sao?

      - Ừm.

      - Ok, mình tới.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :