1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chapter 36: cứu em


      Văn Mân mở cửa liền gặp ngay Tiếu Đồngvẫn mặc nguyên bộ quần áo lúc sáng đứng bên ngoài, hiển nhiên là vừachạy thẳng từ sở nghiên cứu tới.


      Bởi vì gấp gáp cho nên lúc này Tiếu Đồng còn có chút thở dốc. Khi nhìn thấy VănMân bình yên vô đứng ở trước mặt đáy lòng lặng lẽ bình ổn nhưng vừa buônglỏng, chân mày liền nhíu lại.


      “Tốt nhất em nên giải thích cho biếtnội dung bên trong tin nhắn rốt cuộc là có ý gì?”


      Văn Mân nhìn sắc mặt Tiếu Đồng, biết hắnkhó chịu, trong lòng cũng có chút kinh sợ. Bởi vì vẫn thể nào xác định phânlượng của mình trong lòng cho nên lúc dùng từ hơi quá lên. Tin nhắn vừa rồi gửi có nội dung là: “Em ở nhà, mau tới cứu em.”


      “Tiểu Mân, là ai vậy?” Thời điểm Tề Tuyềnnhìn thấy Tiếu Đồng khỏi có cảmgiác nguy cơ ập đến. muộn thế này mà còn tìm đến hiển nhiên là phảiquan hệ bình thường, hơn nữa xét về vẻ bề ngoài, thể thừanhận, người ngoài cửa này còn xuất sắchơn cả .


      Tiếu Đồng liếc mắt nhìn thoáng qua Tề Tuyền đứng sau lưng Văn Mân, hai hàng mi nhướn lên chút rồi nhíu lại, sau đó tầm mắt lần nữa dừng lại trênmặt Văn Mân, muốn xem thếnào.


      “Tề Tuyền, cần dây dưa với tôi,tôi và còn khả năng nữa. đến việc ở sau lưng tôimột chân đạp lên mấy chiếc thuyền màcho dù đạp, tôi cũng sẽkhông ở bên nữa. Tôi đính hôn với ấy rồi, sau đó nhanh chóng gả cho ấy thôi.”


      Khi đến đây, Văn Mân cũng tiến lênđến bên người Tiếu Đồng, giơ tay ngoắcvào cánh tay , lạnh lùng nhìn Tề Tuyền.


      Tuy ngoài mặt Văn Mân biểu vô cùngtrấn định nhưng chỉ mới biết trong lòng mình khẩn trương đến thế nào. Sở dĩ gửi tin nhắn cho Tiếu Đồng, phải bởi vì ứng phó được với Tề Tuyềnmà bởi vì bỗng chợt nghĩ rằng có thể thừa dịp cơ hội này mà tuyên bố TiếuĐồng là vị hôn phu của mình. Nếu phản bác, sau này có thể mặt dàydùng những lời này để tìm , còn nếuhắn phản bác ngay lúc này biết nên làm thế nào để thu thậpcục diện cả.


      “Vị hôn phu?! có khả năng, mấy hôm trước em vẫn còn thề son sắt em , mà chỉ mới có vài ngày, em cóhôn phu rồi? Tiểu Mân, biết lúc em bịcảnh sát đưa , xuất đúng lúc để ở bên cạnh em là đúngnhưng em cũng nên dùng cái cớ vô lí này để lừa gạt chứ?”


      Tề Tuyền tin Văn Mân là người có thể thay lòng đổi dạ trong thoáng chốc như vậy. suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy nguyên nhân là bởi vì thời điểm cần có ở bên mà lại có nên mớitức giận, nên mới có thể tùy tiện tìm gã đàn ông khác đến giả vờ là hônphu của mình.


      Nếu đổi thành trước kia, có lẽ cũng sẽkhông cần đến van xin Văn Mân như vậy.Chỉ là tìm người con có tiền thôi, việc này đối với cũng phải việckhó.


      Nhưng tình huống bây giờ khônggiống, làm sao đoán được người đàn bà kia lại nợ khoản lớn đến thế, tìm đến chẳng qua chỉ muốn trộm tiền của , sau khi trộm tiền lại càng quáđáng hơn, ta còn dẫn mấy người chovay nặng lãi đến tìm .


      Bây giờ ta chạy rồi, mấy tên cho vaynặng lãi lại đến đòi , buộc trả tiềncho ta, dọa nếu trả cho ngườivẽ hoa lên mặt .


      Ngoại trừ Văn Mân coi tiền như rác này, thể nghĩ ra biện pháp nào nữa rồi. Cho nên tại tuyệt đốikhông thể chấm dứt quan hệ với được.
      Pe Mick, Jena, jun2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chapter 37: Chạy trối chết


      Văn Mân nhìn thấy Tề Tuyền lộ vẻ khôngchịu tử bỏ, trong lòng cũng cảm thấy kỳquái. Kiếp trước cũng hề van cầu tha thứ mà vì sao kiếp này rốt cuộccó cái gì khiến quấn quít lấy khôngbuông đến thế.


      Văn Mân hề biết, kiếp trước khi đến nhà Tề Tuyền, chứng kiến vớingười phụ nữ kia giường sau đó lạikhóc lóc om sòm đuổi ta ra khỏi nhà Tề Tuyền, chính điều này gián tiếp ngăncản người phụ nữ đó quay lại nhân lúc Tề Tuyền ngủ say mà trộm tiền của .Nhưng kiếp này, quấy rốikhông làm loạn, người phụ nữ đó đươngnhiên càng hoàn thành kế hoạch nhanh hơn.


      Cho nên kiếp này, buông tay với TềTuyền từ sớm chẳng khác nào gián tiếpđòi lại công bằng cho mình.


      “Tiểu Mân…” Tề Tuyền vẫn còn muốn nóivới Văn Mân vài lời nhưng khi vừa gọi tên xong bị Tiếu Đồng xen vào.


      “Nhóc, mắt em sao vậy, loại đàn ông thế này mà cũng lọt vào mắt được sao?”


      Tiếu Đồng vừa thốt ra lời này, cả hai ngườicòn lại đều nhất thời kinh sợ. Văn Mân nhìn Tề Tuyền từ xuống dưới cẩnthận, xác định mắt mình thực có vấn đề gì, tuy khuôn mặt Tề Tuyền hơi có chút nhu nhưng cũng là trai đẹp hàng giá , hề khó coi chút nào.


      Tề Tuyền là người coi trọng ngoại hình nhất, từ đến lớn chưa từng có ai dámnói khó coi, nay
      lại xuất người đầu tiên nhưvậy nhưng quá đáng nhất là người này lại có ngoại hình còn đẹp hơn so với , điểm ấy càng khiến lòng thêm khó chịu.


      “…Ách, Tiếu Đồng, ấy như vậy cũng…cũng tính là quá xấu mà?” Tuy Văn Mân rất chán ghét Tề Tuyền, gã đàn ôngnói dối mà còn có thể mở to mắt này tốt chút nào nhưng điều này thực sựcó chút sỉ nhục mắt thẩm mĩ của .


      tính là quá xấu?! Đây chỉ là tạmthời thôi, bởi vì còn trẻ nên còn có da thịtbám vào khung xương. Nếu em đem toàn bộ da thịt của cậu ta bỏ , sợi cơ cũng phân hủy hết phát tỉ lệ khungxương của cậu ta hoàn toàn dị dạng, đếnkhi già rồi trông cực kỳ kinh khủng, còn nữa.” được lát, Tiếu Đồng dừng lại, cười như cười nhìn thoáng qua Tề Tuyền.


      “Con người theo đuổi vẻ ngoài đẹp đẽ có gì đáng trách nhưng rồi ngày mọi người nhìn lại những cuộc chỉnh hình đủ loại cảm thấy bộ dángcủa mình trở nên đáng sợ đáng xấu hổ như những người phụ nữ bó chân thời cổđại. Huống hồ, cậu ta làm phẫu thuật chỉnhhình cũng được tính là hoàn hảo.”


      “Quan trọng nhất, nếu có ngày cậu ta bị người nào mưu sát, khi được phát hiệnthi thể ở trong trạng thái thối rữa cao độ, sau khi kiểm tra trong ngân hàng ADN, cảnh sát rất khó khăn để lấy mẫu ADN từ khung xương của cậu ta đối chiếu vớingân hàng ADN rồi tìm ra thân phận củacậu ra. Cậu ta lại còn khiến xương sọmình biến dạng càng làm công tác xétnghiệm thêm khó khăn, cuối cùng thể nào tìm được người sát hại cậu ta đãđành, cậu ta còn trở thành thi thể vô danh được mai táng trong nghĩa địa côngcộng. Từ đó về sau người cúng bái, người nhà cũng thể nào tìm được tung tích của cậu ta.”


      Tiếu Đồng quay sang mỉm cười vô hại vớiTề Tuyền toàn thân lông tơ đều dựng đứng.


      “Cậu là Tề Tuyền phải ? Vậy tôi đề nghị cậu nên xăm tên mình vào trong xương cốt nếu …”


      Tề Tuyền bị những miêu tả của Tiếu Đồnglàm cho toàn thân được tự nhiên. Gãnày mở miệng là thi thể thối rữa cao độ,đầu lâu biến dạng, sợi cơ phân hủy…


      Những lời này đều được Tiếu Đồng dùng giọng điệu chậm rãi tao nhã ra nhưngkhi lọt vào tai tề Tuyền đều giống nhưmình bị người ta giải phẫu vậy.


      Cảm giác này, tin rằng dù có là ai cũng khócó thể chấp nhận.


      “Đồ thần kinh.” Sau khi mắng xong câunày. Tề Tuyền xông ra khỏi phòng. Ở được đến lúc này cũng phải công nhận rằngcan đảm của mình lớn lắm rồi. Dù sao cũng chỉ có mình Văn Mân ở đây, sau này lựa thời gian nào tên quái dị này ở rồi tìm đến là được, tại cần gìtranh giành với .
      Jena, jun, linhdiep17 1 thành viên khác thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chapter 38: gián tiếp hôn môi?


      Văn Mân nhìn Tề Tuyền mới vừa rồi cònquấn quýt buông vậy mà chỉ cần Tiếu Đồng khéo léo nhàng vài câu khiến cắp đuôi chạy mất khiến côlại có thêm những hiểu biết mới về ngườiđàn ông bên cạnh mình.


      Vốn nghĩ Tiếu Đồng nghe Tề Tuyền mấy lời buồn nôn về chuyện quá khứ nhất định để ý nhưng ngờ, vẫn có thể trấn định nghe Tề Tuyền thao thao bấttuyệt, đây chẳng lẽ bởi vì thíchcô ư? Cho nên mới lạnh nhạt như vậy…bình tĩnh như vậy. Kiếp trước khi biết phản bội mình mà lên giường với TềTuyền, câu cũng chỉtung ra cú đấm thôi.


      vừa rồi vì sao đánh anhta, đuổi ta ra ngoài coi như xong rồi cần gì phải nhiều như vậy?” Dự đoánkia khiến trong lòng Văn Mân rối loạn, sau khi rối rắm lúc, vẫn lựa chọn đemvấn đề trong lòng hỏi ra.


      Mà phản ứng của Tiếu Đồng đối với vấnđề này của Văn Mân chính là, khóe miệng khẽ cong lên, ngồi ở thềm cửa cởi giầy ra sau đó dép lê rồi cứ thẳng tiến vào phòng khách.


      Vừa vừa mở miệng giải thích nghi hoặccủa : “Động miệng lưỡi chút là có thể giải quyết mọi chuyện rồi cần gì phảidùng đến vũ lực. Calo tiêu hao cho việcđánh người nhiều hơn chuyện nhiều, nếu như phải thực cần thiết, cũng thích sử dụng loại phươngthức tiêu hao thể lực quá lớn này.”


      Khi đến phòng bếp, bước chân Tiếu Đồng chợt dừng lại, nhìn mâm cơm ít ỏi bàn lại quay đầu nhìn Văn Mân vẫnyên lặng theo sát sau lưng mình nãy giờ.


      “Đồ ăn này, đều là cho em ăn sao?”


      Suy nghĩ của Văn Mân đều tập trungtrong lời của Tiếu Đồng nên nhất thời kịp phản ứng xem Tiếu Đồng cái gì, muốn từ lời đó đoán xemhắn để ý tới mình chưa nhưng càngkhiến người ta phải thất vọng chính là, chẳng đoán ra được cái gì.


      Văn Mân nghi hoặc nhìn theo tầm mắt củaTiếu Đồng, mới phát Tiếu Đồng đangnhìn đúng mấy món ăn tối nay luyệntập, vì thế vội vàng lắc đầu.


      phải, chỉ là em muốn tập luyệnnấu nướng, làm xong đặt lên thôi.”


      Văn Mân còn , Tiếu Đồng tựđộng đến trước bàn ăn, vô cùng tự giác kéo ghế chính giữa ra ngồi, sau khi ngồi xuống chỉnh tề rồi mới nhìn Văn Mân,thấy Văn Mân có phản ứng gì, lúc này mới mở miệng : “ đói bụng rồi, còn chưa kịp ăn cơm tối.”


      “Ách… muốn ăn đồ ăn này sao,nhưng đồ ăn nguội rồi, để em làm thêm cho phần nữa, bên trong tủ lạnh vẫn còn nguyên liệu.” Sau khi VănMân hiểu lời của Tiếu Đồng, nhất thời xuất cảm giác chân tay luống cuống. Tuy đồ ăn bàn chính là nhữngmón hài lòng nhưng để lâu như vậy rồi, món ăn sớm nguội lạnh, ăn cũng còn ngon nữa.


      Nhưng Văn Mân còn chưa kịp bước vàophòng bếp, ngay lúc bước qua ngườiTiếu Đồng liền bị kéo tay lại.


      “Độ ấm thế này mới tốt, ăn nóng dễ bị ung thư thực quản.”


      “Ách…”


      Văn Mân đứng bên cạnh Tiếu Đồng, nhìn cầm lấy bát đũa vừa dùng để ăn cơm, trong lòng liền dâng lên cảm giác ngọt ngào. Mà đáng ghét là trong đầu lại lên suy nghĩ lạ kì, đây có tính làbọn họ gián tiếp hôn môi .


      Tuy kiếp này vẫn còn là hoàng haokhuê nữ nhưng kiếp trước trải qua chuyện chăn gối rồi, theo lý thuyết, bao giờ xuất những suy nghĩ như vậy chứ nhưng cố tình loại cảm xúcchỉ xuất ở những mới lớn nàylại thừa dịp phòng vệ bất ngờập tới, ít nhiều gì cũng khiến cảm thấythẹn thùng.
      Pe Mick, Jena, jun2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chapter 39: ở chung


      “Em cũng đói à?” Tuy Tiếu Đồng hềngẩng đầu nhìn Văn Mân nhưng dường như đối với biểu cảm mặt VănMân như lòng bàn tay vậy.


      , em chỉ quên nhắc , bát đũaanh dùng lúc nãy em ăn dùng qua rồi, có cần em lấy bộ mới ra ?”


      cần, cũng chê em bẩn.”


      ràng đây là lời rất dịu dàngthắm thiết nhưng từ miệng Tiếu Đồng nóira lại khiến người nghe nhữngđông cứng mà còn sượng dài cả mặt. Cũng may Văn Mân quen với cách nóichuyện cho nên cũng cảm thấy quáxấu hổ.


      Văn Mân thấy Tiếu Đồng ăn uống rất chuyên tâm nên cũng thêm gì nữa, chỉ kéo cái ghế bên cạnh rồi ngồi xuống, yên lặng tiếp lấy bát từ tay ,múc cho thêm bát canh gà nữa.Canh gà này là mới nấu xong chưa được bao lâu, độ ấm vừa đủ. Thực ra cũng định dùng món này, làm gì có ai sáng sớm uống canh gà đâu.


      Nhưng vì thấy thịt gà còn rất tươi, nếu để tới ngày mai mới nấu hương vị sẽkhông còn ngon như trước cho nên đểtránh ngày mai thời gian ít ỏi, liềnthuận tay nấu luôn, nghĩ buổi tối có đói bụng có thể làm vài bát cho đỡ đói, nhưng ngờ, nó phát huy côngdụng ngay từ bây giờ rồi.


      “Ba mẹ em lại công tác rồi sao?” Chođến khi ăn khá no, Tiếu Đồng mớibuông bát đũa, cầm lấy canh gà Văn Mânchuẩn bị sẵn cho mình uống.


      “Ừ, công tác bên kia của ba mẹ thể chậm trễ lâu hơn nữa cho nên chiều nay hai người lên máy bay rồi.” Tuy Văn Mân hiểu vì sao Tiếu Đồng đột nhiên hỏi câu này nhưng vẫn theo bản năngtrả lời chi tiết.


      như vậy, hai ba tháng sau này em đều ở mình?” Tiếu Đồng buông bát canh gà chỉ còn nửa xuống, nghiêng đầunhìn tháng qua Văn Mân.


      “Ách…Ừ.”


      “Vậy sáng sớm mai mang đồ đến ởvới em.” Sau khi xong, Tiếu Đồng đứnglên, cài lại cúc áo cổ tay, sau đó bước ra ngoài cửa, để lại Văn Mân vẫn còn sửng sốt vì lời của lại phía sau.


      “Ách, chờ…từ từ , Tiếu Đồng, vì sao anhphải đến ở với em? Em…em còn chưa có chuẩn bị tư tưởng.”


      Đến khi Tiếu Đồng bước ra bậc thềmchuẩn bị thay giày, Văn Mân mới từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần. Sau khi tỉnh táo, lập tức ý thức được chuyện gì, vậy nên mới nhanh chóng đuổi theo Tiếu Đồng,đứng trước mặt , đỏ mặt đưa ra ý kiến nho .


      Tuy rất muốn gả cho nhưng cũngkhông có muốn đến mức đó. vẫn nhớ kiếp này bọn họ mới gặp nhau có hai bangày. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhưvậy tiến hành ở chung, tốc độ này khỏi quá mức kinh người.


      “Chuẩn bị tư tưởng? Vì sao cần phải chuẩnbị tư tưởng?”


      “Ách, cần sao? đếnở chung với em, chúng ta mới quen biết cóvài ngày, cho dù trước đây từng quenbiết nhưng xa cách nhiều năm như vậy,cũng phải chỉ cần gặp mặt mấy lần là có thể hiểu phải sau này mớicần phát triển từ từ từng bước đến bước này sao?” Văn Mân cảm thấy ra nhữnglời này xấu hổ nhưng sợ Tiếu Đồng có quan niệm khác với người thường, cảm thấy nhanh chóng ở chung như vậy cũng thành vấn đề cho nên mới kiên trìcẩn thận giải thích.


      “Phát triển đến bước này? Bước nào cơ? Bạn trai cũ của em tối nay đến đạt được mục đích, sau này cậu ta nhấtđịnh lại tới tìm em, chỉ lo lắng cho an toàn của em thôi, đến ở đây cũng tiện chăm sóc em hơn, những chuyện này cầnchuẩn bị tư tưởng gì sao? Hay là phòngkhách nhà em quá bẩn, cần tốn thêm chútthời gian quét tước vệ sinh?”


      Cho đến lúc này, Văn Mân mới ý thứcđược Tiếu Đồng nghĩ cái gì, mặt nhất thời đỏ hồng, nên sớm biết Tiếu Đồng nghĩ tới mấy chuyện phong hoa tuyết nguyệt mới phải. Rốt cuộc là đầu óccô rối loạn đến mức nào mới có thể nghĩđến phương diện kia cơ chứ?
      Pe Mick, hoadaoanh, Jena3 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 40: Dưới lớp núi băng


      , phòng khách bẩn, ngày mai em thu dọn chút là có thể lạiđây ở được rồi, bây giờ cũng muộn, đường về nhớ lái xe cẩn thận.”Văn Mân sợ Tiếu Đồng tiếp tục truy cứucâu vừa rồi cho nên nhanh chóng giải thích trước, sau đó mở cửa chờ Tiếu Đồngđi giày xong rời khỏi.


      Thấy bộ dáng vội vã đuổi người của , Tiếu Đồng nhíu mày chặt.


      “Người bạn trai trước của em hợpvới em đâu, chia tay là đúng rồi, về sau con mắt nhìn đàn ông nên tốt hơn mộtchút, đừng bỏ gần tìm xa.”


      Sau khi xong lời này, Tiếu Đồng rời đikhông hề quay đầu lại, chỉ để lại Văn Mânmang vẻ mặt khó hiểu đứng ở cửa.


      Văn Mân vẫn lặp lại trạng thái tự hỏi xem lời trước khi của Tiếu Đồng là có ýgì, đây là ám chỉ với cái gì sao?Ngay lúc Văn Mân sắp cho rằng như vậy, cơn gió ngoài hành lang chợt thổi tới,trong thoáng chốc khôi phục tỉnh táo cho đầu óc .


      đúng, làm sao có khả năng ám chỉ cái gì được. ngườikhuyết thiếu EQ trầm trọng, nhất định hắnsẽ biết chiêu ám chỉ này đâu, nếu muốn cái gì, nhất định nóithẳng ra rồi.


      Mất mát lắc đầu, lúc này Văn Mân mớiđóng cửa phòng trở lại phòng bếp thu dọn bát đĩa.


      Văn Mân đứng cạnh bàn ăn, nhìn vào vị trí Tiếu Đồng vừa ngồi, còn cả cái bát khôngvà đôi đũa được đặt chỉnh tề bàn, trước mắt tự giác ra hình ảnhhắn ngồi ở chỗ này chuyên tâm nhấmnháp đồ ăn chuẩn bị.


      Ngọt ngào cứ từ từ dâng lên trong lòng,khóe miệng Văn Mân khẽ cong lên.


      kiếp trước, hề biết đến cảmgiác hạnh phúc vì người rửa tay nấu canh, chỉ biết dùng nó để giành lấy tráitim người đàn ông, lúc nào nấu cơm cũng chỉ biết tính kế cho nên khi nấu xong đượcmột bữa cơm mệt muốn chết.


      Bây giờ tuy cũng phải tiêu phí rất nhiềutâm tư nhưng xuất phát điểm của lạihoàn toàn bất đồng. chỉ hy vọng Tiếu Đồng mỗi ngày đều có thể ăn đồ ăn tỉ mỉ chuẩn bị vì , cơ thể và tinh thần của luôn ở vào trạng thái tốt nhất.


      Vốn là bữa sáng chuẩn bị cho Tiếu Đồng vào ngày mai bị dùng trước rồicho nên Văn Mân lại bắt đầu nghĩ thêm vài món mới từ chỗ nguyên liệu nấu ăn trongtủ lạnh, chỉ thay đổi chút thôi, dù sao cũng thể để Tiếu Đồng hôm nay ăn hết chỗ này, sáng sớm ngày mai lại ăn giống hệt như thế. Tuy để thay đổi có chút khó khăn nhưng nếu đổi nửa thìvẫn có thể làm được.


      Bởi vì phải điều chỉnh thực đơn nên VănMân ngủ rất muộn. Nhưng hềhay biết, có chiếc xe đỗ ở dưới lầunhà suốt đêm, cho đến khi hừng đôngmới yên lặng rời .


      Ai EQ thấp biết thể tìnhyêu, chẳng qua là họ dùng phương thức yên lặng trả giá vì người mình mà người bình thường thể lí giải. Chỉ cần nhìn kĩ chút, kiên nhẫn chútsẽ phát dưới lớp núi băng đó là tìnhcảm nóng bỏng.
      Pe Mick, hoadaoanh, Jena3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :