1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 31: Bí kíp tình


      Tiếu Đồng nhàn nhã ngồi ghế salon trong văn phòng, tay quay vòng vòng chùm chìa khóa, bên nhìn chằm chằm vào mẫu tiêu bản tảo silic, miệng còn khe khẽ hát thầm, “Tôi bỗng có con lừa , cho tới bây giờ cũng dámcưỡi…”


      “Ui cha, vui vẻ như vậy sao, còn hát nữa cơ chứ?” Chung Phàm cầm ảnh chụp cụccảnh sát mới đưa tới vào văn phòng của Tiếu Đồng, vừa vào cửa liền chứng kiến khuôn mặt vui vẻ của ai đó cho nên khôngnhịn được trêu chọc câu.


      Mà Tiếu Đồng chỉ liếc xéo cái,đứng lên cầm lấy ảnh chụp trong tay , nhưng bài hát thiếu
      nhi vẫn tiếp tục ngâm nga trong miệng, chưa từng gián đoạn.


      “Đây là ảnh chụp nhà của đối tượng tìnhnghi mà đội trưởng Phạm mới lấy được.Trước đó trong báo cáo của cậu khôngphải nhắc tới bên trong mảnh xươngsọ của nạn nhân có thành phần của tảo silic sao, mà tảo silic lại được tìm thấy ởbể nước trong nhà đối tượng tình nghi.Đợi lát nữa chờ đội trưởng Phạm mangbản gốc tảo silic lấy từ bể nước trong nhàđối tượng tình nghi với phần chúng ta tìm được đến phòng thí nghiệm, sau đó sẽnhanh chóng có báo cáo chính thức.”


      Tiết Đồng vừa nghe Chung Phàm vừa cẩn thận nhìn bố cục căn phòng bên trongbức ảnh, lát sau mới đặt bức ảnh lênbàn làm việc, xoay người trở về sô phacầm hộp sandwich đặt vào bên trong ngănkéo bàn làm việc.


      Chung Phàm nhìn thấy Tiếu Đồng giữ hộp đồ ăn như bảo bối, trong đầu khỏi nhớ đến lời đồn lúc mới đến, lời đồn là có cực kì xinh đẹp mang bữa sáng đến tìm Tiếu tiên sinh, mà Tiếu tiên sinhcòn tự mình ra ngoài cửa nghênh đón, ngay từ đầu còn tưởng đây chỉ là lời đồn, có khả năng là .


      Dù sao là bạn bè của Tiếu Đồng bao nhiêu năm như vậy nhưng cho tới bây giờ cũng chưa khi nào thấy tên đó quan hệvới bất kì ai thuộc giới tính nữ. Nếu phải Tiếu Đồng vẫn chưa có ý định ra tay với , nhịn được hoàinghi tên đó có phải bị đồng tính luyến ái .


      “Tiếu Đồng, tớ nghe đếntìm cậu tặng bữa sáng tình hả? Thế nào? Có bạn rồi sao?” Tuy ngoài miệng Chung Phàm thử thăm dò nhưngtrong lòng vẫn cảm thấy người đókhông có khả năng là bạn tên kia, tuy Tiếu Đồng về nhân phẩm, gia đình, bề ngoài, học thức đều hoàn hảo nhưng người con bình thường nào có thể chịu được cái miệng độc của tên đó.


      phải.”


      Haha, quả nhiên.


      “Bây giờ còn phải nhưng nhanh chóng trở thành vợ tớ thôi.”


      “Phụt…” Sau khi nghe xong lời tuyên ngônđầy tự tin của Tiếu Đồng, toàn bộ cà phê Chung Phàm vừa uống vào đều phụt ra, tay chân luống cuống rút khăn giấylau người, sau khi lau sạch cà phê trênmặt mới ngẩng đầu kinh ngạc trừng TiếuĐồng.


      “Cậu cái gì? nhanh chóng trở thànhvợ cậu? Chẳng phải cậu đó phải là bạn cậu sao?”


      “Đúng vậy, bây giờ còn phải nhưng nhanh chóng trở thành, thành bạn sau đó là có thể kết hôn rồi.”


      Tiếu Đồng vô cùng bình tĩnh ra nhữnglời kinh hồn đó, chút cũng biết logic của mình có vấn đề gì.


      “Từ từ, từ từ , cậu đó bây giờvẫn chưa phải bạn của cậu, vậy bây giờ cậu theo đuổi ấy phải ? Cậu có biết làm thế nào để theo đuổi con ? Có biết gì khi ở cùng con ?” Chung Phàm hiểu rất tháiđộ làm người của Tiếu Đồng rồi, nếu có người cho biết Tiếu Đồng biếttheo đuổi con , vậy có đánh chết cũng tin.


      “Chỉ số thông minh của mình là hơn 200,loại kỹ xảo này vừa học biết, hơn nữamình áp dụng những gì học được vào thực tế, hiệu quả rất khả quan.”


      “Cậu học tập? Cậu học từ chỗ nào? Cònnữa, cậu vận dụng cái gì rồi?”



      “Xoẹt”, Tiếu Đồng ôm hơn mười quyển sách từ trong ngăn kéo ra đặt ở trước mặt Chung Phàm.


      Chung Phàm cầm lấy quyển cùng,sau khi đọc tên sách, khóe miệng co giật. Tên quyển sách này là “Cẩm nang tình ”, lại lật tiếp quyển sách ở dưới lên, nhìn vào, “Biết người biết ta”, lậttiếp, “Những điều quan trọng nhất cho mộttình hoàn mỹ”, từ đó xuống tới quyển cuối cùng còn tìm được cuốn tiểuthuyết ngôn tình nổi giờ.


      Tưởng chừng quá khiếp sợ rồi, nhưng khi Chung Phàm tiện tay mở ra mộtquyển, càng khiến kinh ngạc hơn, bêntrong mấy quyển sách này, mỗi câuđều được ghi chú. như vậy, quả
      Tiếu Đồng học tập chăm chỉ vô cùng.


      __^^___^^___


      Hôm nay 2 chap nhé (post bù )
      milktruyenky, hoadaoanh, Jena3 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 32: Tiến hành theo trình tự


      “Tiếu tiên sinh, xin hỏi chút, lời bìnhnày của cậu là có ý gì?” Chung Phàm chỉ vào câu trong sách bị gạch chân bằngmực đỏ đến hai lần, hỏi Tiếu Đồng.


      Tiếu Đồng nhìn thoáng qua, tuy bởi vìkhoảng cách gần nên cũng thể thấy từng chữ nhưng trí nhớcủa rất tốt, đặc biệt là ở dưới câu này còn có hai dấu gạch chân, cũng có lời phê bình chú giải cảm nghĩ sau khi thực .


      nhớ cả câu này đó là: Khoe sở trường của mình cách thích hợp, đối phương càng hiểu lại càng thể học thức uyên bác của mình.


      Mà lời bình của là: Sau khi mô tả vụán cho nhóc nghe, nhóc dùng ánh mắt sùng bái nhìn tôi, hiệu quả rất tốt, về sau tiếp tục thực .


      “Ý nghĩa của lời bình thể ngay trênmặt chữ, cậu xem mà hiểu sao?”


      Nhận thấy ý nghĩ cho là đúng trong lời của Tiếu Đồng, còn có vẻ mặt dương dương tự đắc của , Chung Phàm cố gắng nhắm mắt lại, cố gắng nén nhịnxúc động tiến lên cốc đầu tên kia.


      hiểu, chỉ số thông minhcủa người này cao như vậy mà vì sao cáchđối nhân xử thế của lại thể mởmang ra được chút nào. Chẳng lẽ biết, đời này chẳng có bao nhiêu người con thích nghe mấychuyện máu me tàn nhẫn sao? Lại còn có thể dùng ánh mắt sùng bái nhìn nữa,đó là bởi vì con người ta bị những miêu tả của dọa đến mở to hai mắt đămđăm chứ còn gì nữa.


      “Tiếu Đồng, cậu đừng với tớ, lúc gáikia vào văn phòng cậu, bộ hài cốt ở bên ngoài, cậu ngay cả che cũng thèmche?”


      “Có cần phải thế ? Công việc của mình chính là làm bạn với hài cốt, nếu ấy mau chóng thích ứng sau nàylàm sao có thể chuyện với mình được?”


      Chúng Phàm vươn tay xoa xoa mặt mình,cố gắng hết sức đứng lập trường của Tiếu Đồng để lý giải tư duy của , nhưng, đáng chết, vẫn hiểu nổi.


      “Tiếu Đồng, cậu còn muốn chuyện với ấy về hài cốt sao, cậu sợ dọa côấy chạy trối chết sao?”


      “Dọa chạy?! đâu, lá gan của nhóc rấtlớn, cho dù lúc mới đầu còn cảm thấy sợ nhưng sau khi quen rồi, ấy nhanh chóng tiếp nhận được. Đây là cơ chế tự nhiên của con người. Sở dĩ con người sinhra sợ hãi, vui vẻ, lo lắng đó là khi hoàn cảnh đột nhiên thay đổi, kích thích cơ thểkhiến cơ thể mất cân bằng, đến khi quen thuộc với hoàn cảnh rồi, loại kích thích này tự biến mất.”


      “…”


      Chung Phàm bất đắc dĩ phát hiên, ở phương diện này mình hề có cáchnào thuyết phục Tiếu Đồng cho nên hắnchỉ còn cách thử tác động vào tình cảm trước, tuy rất hoài nghi xác suất thành công của phương pháp này. Nhưnglà người bạn, vẫn phải vì hạnh phúc của Tiếu Đồng mà cố gắng lần.


      “Tiếu Đồng, người muốn ở chung vớingười đều tiến hành theo trình tựnhất định, thời gian cậu quen biết nhà người ta cũng dài, ngay từ đầuchọn dùng phương pháp dè dặt đúng mựcmột chút vẫn tốt hơn, nếu ngay từ đầu khiến ấy sinh ra lòng kháng cự, về sau muốn ở chung rất khó khăn.”


      “Mình vẫn luôn tiến hành theo trình tự mà, ít nhất mình vẫn còn chưa mang ấytới trường
      phạm tội, cũng mời ấy đến sờ thử hài cốt, chẳng qua mới chỉ để ấy cảm nhận chút về tính chất công việccủa mình sau đó nhìn xem bộ hài cốt đãrửa sạch từ đằng xa xem có cảm nhận gì thôi.”


      Sau khi xong lời này, Tiếu Đồng dùng ánh mắt nhìn tên ngốc nhìn lại ChungPhàm, trong mắt để lộ điều, cậu tốt xấu gì cũng là cao thủ qua n lần yêuđương vậy mà cũng thể nhìn sắp xếp và chuẩn bị của tớ sao.


      Nhìn thấy Tiếu Đồng như vậy, rốt cuộc Chung Phàm cũng nhận ra thực: chẳng thể nào thuyết phục Tiếu Đồng. đành bất đắc dĩ thở dài, chỉ có thể ởtrong lòng yên lặng vì đáng thươngkia mà tặng cây thánh giá, hy vọng ấy có thể kiên trì đến cùng để cùng với tên quái dị này tiếp vào lễ đường vào mộtngày nào đó.



      @all: Bạn editor vô trách nhiệm nào đó trở về đây, mấy hôm nay chết chìm trong truyện quên ăn quên ngủ đương nhiên quên luôn cả edit, hôm nay bạn cố gắng post bù hết, để các bạn chờ lâu nữa.
      @Chimy Lữ: …hẹn nàng vào ngày 20 nhé, đừng khủng bố ta mà tội nghiệp
      Jena, jun, linhdiep17 1 thành viên khác thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 33: Cha mẹ xa


      Tuy Văn Mân cảm thấy từ khi và TiếuĐồng gặp lại nhau, vẫn luôn bị nắmmũi kéo , điều này có vẻ thực uất ức nhưng chỉ bằng việc chủ động tạo thêm cơ hội ở chung giữa hai người, vẫn cảm thấy may mắn.


      Trước khi về nhà nhờ bác tài dừng xe ở trước cửa siêu thị lớn. Vốn địnhsáng sớm hôm sau đến chợ mua nguyên liệu tươi về chuẩn bị bữa sáng cho Tiếu Đồng nhưng vì lo xe của mình vẫn còn ở chỗ Tiếu Đồng mà chỗ ở của khôngtiện gọi taxi nên phòng ngừa ngày mai lúc mua lại thể mua được nguyên liệu theo ý muốn, Văn Mân quyết định cứ đến tạm siêu thị chọn ít nguyên liệunấu ăn, mua về nhà rồi để vào hộp giữ đồtươi hẳn vẫn có thể cam đoan độ tươi mới của thực phẩm.


      Văn Mân lang thang trong các gian hàng ở siêu thị, cứ do dự biết thứ nàomới tốt, sau khi trải qua buổi sáng với thực phẩm ướp muối công nghiệp, cũngkhông dám…mua nữa, chỉ sợ Tiếu Đồng đến lúc đó lại thao thao bất tuyệt thêmmột tràng.


      Về phần các loại rau dưa, cũng lo lắng lắm chuyện Tiếu Đồng sợ thuốc sâu lưu lại, sau khi về nhà ngâm với muốilà được rồi, nhưng vấn đề là biết thích ăn gì, thích ăn gì, quantrọng nhất là, dị ứng với cái gì, hoàn toàn biết.


      Văn Mân cố gắng nhớ lại, khoảng thời gianở cùng nhau kiếp trước, thói quen ăn uống của là gì? Nhưng bất kể có nghĩ thế nào cũng cho ra chút nào. Cuối cùng Văn Mân đành dựa theo phán đoán của mình mà chuẩn bị, đờinày, xem ra nên từ đầu tới cuối rời khỏi .


      Sau khi về nhà, Văn ba ba và Văn mẹ mới sắp xếp xong hành lý, chuẩn bị ra ngoài.Khi hai người nhìn thấy Văn Mân mang theo túi to túi nguyên liệu nấu ăn trởvề khỏi kinh ngạc.


      “Nhóc, con mua nhiều đồ ăn như vậy làm gì? phải thím Lâm mỗi ngày đều mua đồ ăn mới về sao? Đến, đến, đến, đặt ở đây trước , sao con lại mang nhiềuvậy.” Văn mẹ thấy Văn Mân mang đồ thựcvất vả, bà bèn buông hành lý trong tay tiến lên đặt túi lớn túi của Văn Mân xuống nền nhà.


      Văn Mân buông những chiếc túi đầy thực phẩm của mình xuống, xoa bóp tay mình.Vừa rồi cố gắng mang hết đồ từ xe đivào trong tiểu khu này, tay đều tê rần. Sau khi bỏ đồ xuống, mở lòng bàn tay mình ra, vết hằn của chiếc túi còn in rõtrên ngón tay.


      “Mẹ, con cũng thể nhờ vả thím Lâmgiúp cả đời được, con mua đồ về là để cho mình tự luyện tập, ít nhất sau này cũngkhông lo chết đói.”


      Văn Mân dám biểu lộ tài nấu nướng của mình trước mặt cha mẹ. Bởi vìhai người đều biết người khôngbiết nấu ăn, nếu trong vòng đêm chợt biến thành người có tay nghềgiỏi, này chẳng phải khiến hai ngườikinh sợ sao.


      “Học học nhưng con nhất định phải chúý an toàn, biết chưa? Mẹ và ba con được, chuyện mẹ đồngý với con nhất định suy nghĩ kỹ,sau khi chuyến công tác này kết thúc, mẹsẽ cho con quyết định của mẹ và bacon được ?” Văn mẹ thấy bộ dạng muốn lại thôi của con , biết cômuốn hỏi đến chuyện tiếp nhận công việc nữa của hai người nên bà liềnmở miệng trước để tránh nghĩ nhiều.


      Lấy được hứa hẹn như vậy, Văn Mân vô cùng thỏa mãn rồi. Hơn nữa cũng tiếp tục cầu cái gì cho nên mộtnhà ba người bọn họ lưu luyến rờinói lời ly biệt rồi tách ra.


      Sau khi ba mẹ cất bước, Văn Mân để thímLâm chuyên phụ trách việc quét tước vệsinh, nấu cơm giặt quấn áo cho mình về nhà, mình mình chui vào phòng bếp, hôm nay chia nguyên liệu nấu ăn làm hai phần, là cho bữa sáng ngàymai, hôm nay làm trước lần, như vậy mới có thể chắc chắn hương vị món ăn ngày mai làm là ngon nhất.
      milktruyenky, Jena, jun2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 34: Người cũ tìm tới cửa


      Bởi vì phải thiết kế thực đơn đầy đủ sắc hương vị, còn phải tuân thủ đầy đủlượng dinh dưỡng cung cấp trong ngày, cho nên sau khi Văn Mân hết bậnbịu cũng đến mười giờ tối.


      xoa xoa thắt lưng cho đỡ mỏi, sau đó cẩn thận phân loại những nguyên liệu dùng vào ngày mai, lúc này Văn Mân mớimỉm cười, rửa sạch tay, chuẩn bị trở về phòng ngủ. Văn Mân hy vọng ngàymai Tiếu Đồng nhìn thấy , thần sắc của tốt, chỉ hy vọng thứ Tiếu Đồng nhìn thấy là vẻ xinh đẹp của .


      Nhưng khi vừa mới ra khỏi phòng bếp, liền nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, nghi ngờ nhìn đồng hồ tường rồi đến trước cửa, giọng thầm,“ muộn thế này rồi, là ai đến cơ chứ?”


      Văn Mân ghé vào cửa nhìn qua mắt mèotrên cửa, sau khi nhìn thấy người ngoài cửa như bị người ta đánh quyền mạnh mà giật lùi về phía sau.


      Vẻ mặt Vân Mân lúc này là trộn lẫn củakinh ngạc, sợ hãi nhưng nhiều nhất chínhlà chán ghét.


      “bộp bộp bộp.”


      Người ngoài cửa thấy mình ấn chuông mà có ai đáp lại nên kiên nhẫn mà dùng sức đạp lên cửa.


      “Tiểu Mân, là Tề Tuyền, em mở cửa ra , biết em ở bên trong, ở dướilầu nhìn thấy phòng em sáng đèn rồi, em mở cửa được ? Em nghe giải thích, mọi việc phải như em tưởng tượng đâu, với người phụ nữ kia sớm còn quan hệ, biết vì sao cảnh sát lại nghi ngờ em, thậtđó, em hãy tin .”


      Nếu phải có trí nhớ của kiếp trước,chỉ sợ Văn Mân tin tưởng lời ngon tiếng ngọt của tên đàn ông này, nghĩlà vô tội, nhưng Văn Mân lại nhớ rõkiếp trước khi tìm đến nhà đãchứng kiến hết thảy, tên đàn ông luônmiệng còn quan hệ với ngườiphụ nữ kia, khi tìm tới cửa lại cùng chính người phụ nữ đó dây dưa quênhết thảy.



      đời này, tìm nữa, cũngkhông bắt gian tại gường nữa cho nên hắnmới có can đảm lớn đến thế tìm đến cửanói dối phải ?


      Nghĩ đến đây, Văn Mân đối với tên vô sỉđứng ngoài kia lại thêm vài phần căm hận, cả đời trước vì sao lại thương mộtkẻ như vậy, vì , đánh mất cuộc hôn nhân của mình, mất hạnh phúc cả đờimình, bỏ lỡ người chồng .



      Dường như đoán được Văn Mân đangđứng ngay sau cửa, tiếng đập cửa của Tề Tuyền lại càng to hơn.


      Nếu có thể, Văn Mân muốnmở cửa cho , nhưng mặc kệ tiếp tục làm thế cũng phải biện pháp gìtốt.


      Văn Mân thò tay vào túi tạp dề lấy điệnthoại ra, chỉ do dự lát sau đó nhanhchóng gửi tin nhắn , rồi mới hít sâu mấyhơi, đưa tay mở cửa.


      Tề Tuyền đứng ngoài ngờ cửa lại đột nhiên được mở ra, bàn tay giơ lên chuẩn bị đập cửa vì việc bất ngờnày mà khiến thiếu chút nữa mất đàngã vào, cũng may bình thường chămchỉ vận động, lực thăng bằng cũng khôngtệ lắm, chỉ lát ổn định lại ngườiđược.


      Đợi đến khi đứng thẳng rồi, thấy VănMân đứng cạnh cửa lạnh lùng nhìn ,Tề Tuyền hai lời tiến về phía trước định ôm Văn Mân vào lòng.


      “Tiểu Mân, rốt cuộc em cũng đồng ý gặp .”


      Trước khi Tề Tuyền kịp ôm Văn Mân lùi về phía sau hai bước, đề phòng nhìn , cho tới gần.
      milktruyenky, Jena, jun2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      chapter 35: Tề Tuyền


      đứng lại đó cho tôi, được tới gần tôi.”


      Văn Mân lạnh nhạt khiến động tác của TềTuyền khựng lại nhưng sau đó nhanh chóng thay đổi biểu cảm, dùng ánh mắt thâm tình mà thống khổ nhìn Văn Mân.


      “Tiểu Mân, có làm chuyện có lỗi với em, em biết mà, vẫnluôn vô cùng em. Vì em muốnquan hệ trước khi kết hôn, cũng nhẫn nhịn vì em, người đàn ông có thể làm được đến điều này, em cảm thấy tình này còn cần phải chứng minh nữa sao?Chẳng lẽ tình cảm của chúng ta chỉ yếu ớt đến thế, chỉ vì vài câu chửi bới của ngườikhác mà em hoài nghi sao?”


      Tề Tuyền càng biểu tình thâm ý thiết, Văn Mân càng cảm thấy ghê tởm tênđàn ông này.


      “Tề Tuyền, đừng dễ nghe như vậy. muốn ép buộc tôi sao?! A, đó làbởi vì còn có nhiều người phụ nữ khác mà, thêm tôi nữa hơn bao nhiêu mà thiếu tôi cũng vẫn khôngít, còn dám ép buộc tôi sao? Chọc giậntôi còn có đứa con ngu ngốc nàonữa cho tiền tiêu đây?”


      Lần đầu tiên Tề Tuyền bị Văn Mân đối xử như vậy, khỏi cảm thấy thực kinh ngạc. Trước kia Văn Mân bao giờđối xử với như thế, cho dù bị cảnh sátbáo cho chuyện có người khác, cũng biến đổi hoàn toàn như vậychứ?


      Ngoại hình của rất được, hơn nữamột thân khí chất nghệ sĩ khiến cho đám con bên cạnh như si như cuồng, màVăn Mân cũng khác gì những người đó. Tuy luôn làm ra vẻ thánh khiết thể xâm phạm khiến chán ngán nhưng thắng ở chỗ có nhiều tiền, muốn dùng bao nhiêu, cho bấy nhiêu. Người con như vậy, dù cho khuyết thiếu khả năng lên giường, cũng bao giờ buông bỏ.


      “Tiểu Mân, em cảm thấy đến với em chỉ vì tiền bạc thôi sao? Nếu em thực cảm thấy vì tiền của em vậyvề sau em cần đưa tiền cho nữa,sở dĩ muộn rồi vẫn đến tìm em, chỉ vì muốn giải thích ràng mọi chuyện với em, hy vọng bởi vì tội danh vô căncứ này hủy hoại tình cảm của chúng ta.”


      Văn Mân nhìn tên đàn ông hay như hát, vẻ lạnh lẽo trong mắt càng tăng thêm.Tình hình hôm nay cùng với lần ngẫu nhiên gặp lại ở KTV kiếp trước cũng giống nhau, cũng đem này, quý trọng này treo ngay miệng. Lúc đó với Tiếu Đồng kết hôn được 1 năm rồi,chỉ vì tình cảm hai người lúc nào cũng cóvẻ lạnh lùng xa cách khiến tàinào tìm được cảm giác thương. Lại thêm ngày đó uống rất nhiều rượu, thần trí ràng, hơn nữa còn đượchắn nhiệt tình diễn xuất, rồi cứ thế mà làm ra chuyện hồ đồ.


      Mà bây giờ khác rồi, uốngrượu, quan trọng nhất chính là biếtai mới là người nên quý trọng, bao giờ…để tên khốn kiếp có vẻ ngoài xinh đẹp này lừa gạt nữa.


      Ngay tại lúc Tề Tuyền còn muốn tiếp,trong phòng liền vang lên tiếng chuông cửa, sau khi Văn Mân nghe thấy tiếngchuông liền nhanh chóng xoay người,chạy ra ngoài cửa.


      Tề Tuyền theo bản năng đưa tay ra ngăn cản Văn Mân nhưng hiển nhiên động tác của vẫn đủ lực, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Văn Mân chạy ra ngoàicửa.
      milktruyenky, Jena, jun2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :