1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 20: Vấn đề khó có thể trả lời


      “Em cảm thấy cứ như vậy định cho em tộidanh này thể nào tưởng tượngnổi?” Tiếu Đồng nhướn mi lên, nhìn thấy rõràng tia cam lòng trong đôi mắt Văn Mân.


      Văn Mân cười khổ, cúi đầu khẽ nghịch ngóntay mình rồi lại hỏi câu: “Em cũng đâu thể cảm thấy đây là điều đương nhiênđược?”


      “Dựa vào trình độ giám định ở trong nướchiện giờ, mới chỉ dừng lại ở mức xem xét tìnhtrạng thi thể của nạn nhân mà nạn nhân ở đâyđã gần như phân hủy hoàn toàn. Phươnghướng điều tra của bọn họ hề sai, sai ở chỗ bọn họ nhân tài chuyênnghiệp cao cấp giống như .”


      Dù biết Tiếu Đồng đúng nhưngtrong lòng Văn Mân vẫn nhịn được oán thầm câu “ khen mình câusẽ chết sao”, đương nhiên xét trong tìnhhuống trước mặt, bọn họ mới quen biếtkhông bao lâu, đương nhiên đem những lời này ra.


      Đợi đến khi tất cả vấn đề của mình hỏixong, Văn Mân mới ý thức được vấn đế, nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn TiếuĐồng, trong mắt lộ ra tia lo lắng.


      “Tiếu Đồng, em xem ti vi phải đềunói các tư liệu về vụ án đều là cơ mật, cho phép tiết lộ với người ngoài mà? nóicho em biết nhiều như vậy, có thể gặp phải phiền toái gì ?”


      Tiếu Đồng thấy Văn Mân để lộ vẻ mặt trong lo lắng lại có phần thân thiết, nhịnđược cười: “Bọn họ để cho tham gia vào vụ án này, chính bản thân họ cũng vi phạmnguyên tắc này rồi.
      cũng đâu phải người ở trong hệ thốngcủa bọn họ, cho nên cần phải tuân thủtheo nguyên tắc của họ, hơn nữa em là đương của vụ án, chính là người vô tội bị oan uổng, đương nhiên có quyền biết đầu đuôisự việc.”


      Thấy bộ dáng chăm chú của Văn Mân khi nghe giải thích, tựa như nuốt lấy từng lời , Tiếu Đồng ngồi sô pha chợtthẳng lưng, vươn ra tiến lại gần , nhìn vàomắt , mỉm cười hỏi câu: “Em quan tâmđến sao? Em đối với là vừa gặp đãyêu sao?”


      Nghe thấy hai câu hỏi của Tiếu Đồng, VănMân thiếu chút nữa mà phun máu lên mặthắn. Sao đời này lại có người trựctiếp đến mức biết xấu hổ như vậy? Rốtcuộc người vô cùng mẫn cảm haylà người quá chậm chạp hiểu cảm xúc? Cả đời trước, cũng là như vậy sao? Sao thấy giống?


      , đối với việc đời trước thái độ ban đầu của Tiếu Đồng đối với là gì, Văn Mân cũng còn nhớ . Thời điểm đó, tâm tư của đặt người , cho đến khi tất cả mọi chuyện xảy ra rồi, biến thành người ăn có ý tứ rồi. Tuy hành động của vẫn tiết lộ săn sóc của đối với nhưng trong lời , tất cả đều là trầm mặc.


      “Tiếu Đồng, tìm được chưa?” Văn ba ba thấy Tiếu Đồng vào phòng con lâu như vậy mà vẫn chưa ra cho nên nhịn được hỏimột câu. Ông cũng muốn tạo cho hai đứa có cơ hội ở chung nhưng… dù sao ông cũng làmột người ba, cũng đâu thể để con mìnhcùng với người đàn ông có cơ hội cọ sátra lửa sớm đến thế.


      Văn Mân nhìn thấy ba mình xuất ngoàicửa phòng, trong lòng xác định là thất vọng hay nên cảm thấy may mắn. Suy nghĩ cẩn thận lại, cảm thấy vẫn là may mắn hơn, bởi vì hai vấn đề Tiếu Đồng hỏi, căn bảnkhông biết nên trả lời thế nào.



      Chapter 21: Lệch khỏi quỹ đạo


      bàn cơm rốt cuộc Văn Mân cũng biết nguyên nhân vì sao Tiếu Đồng xuất ở nhà mình. ra Văn ba ba và Văn mẹ ngày mai trở về Ả Rập rồi, công tác khảo cổ ở bên đó là do hai người chủ trì, trước đó xảy ra cố vì vậy hai người lo lắng cho nên bỏ qua hết thảy mọi việc. Bây giờ biết
      có việc gì tự nhiên ba mẹ phảinhanh chóng trở về đó.


      Mà Tiếu Đồng giúp nhà ơn lớn nhưvậy cho nên ba mẹ muốn mời bữa. Hơn nữa hai người cũng hi vọng có thể nhân cơ hội này khiến cho con với Tiếu Đồng có thêm nhiều cơ hội tiếp xúc với nhau hơn, có lẽ cọ xát ra lửa cũng đâu phải chuyện bất ngờ.


      Biết được tin tức ba mẹ mình sắp , tronglòng Văn Mân ngập tràn kinh ngạc. vẫn nhớ kiếp trước bởi vì tâm trạng tốt cho nên ba mẹ vẫn ở bên lâu, cho đến sau khi gặp gỡ với Tiếu Đồng, hai ngườikết hôn xong lúc đó ba mẹ mới xuất ngoại.Vậy mà bây giờ mọi chuyện lại
      hoàn toàn giống với kiếp trước.


      Mà càng khiến Văn Mân sốt ruột là, ba mẹ rồi vậy ai sắp xếp cho gặp gỡ vớiTiếu Đồng a. Nếu phải do ba mẹ, côlàm thế nào có thể gả cho Tiếu Đồng.


      Càng nghĩ, Văn Mân làm sao còn có tâm tư ăncơm. chỉ mực lén lút nhìn Tiếu Đồngngồi ở phía đối diện, bộ dáng muốn lạithôi.


      Bộ dáng mất hồn mất vía của rơi vào trong mắt Văn ba ba và Văn mẹ, trong lòng hai người vui đến nở hoa. Vốn bọn họ cho rằngVăn Mân hãm sâu vào tình cảm với người bạntrai trước như vậy, lần này tuy có tỉnh ngộ, biết tên kia đáng tin cậy, quyết tâm chia tay rồi nhưng cũng cần có thời gian chữa lành vết thương. Cho nên hai người khôngdám tùy tiện để Văn Mân quen với người khác, chỉ sợ khiến con họ kích động.


      Nhưng nhìn cảnh này, xem ra bọn họ cũng cần lo lắng rồi. Nha đầu của hai ngườinhất định động tâm với Tiếu Đồng rồi, bằng chỉ có bữa cơm mà nhìntrộm người ta tới 20 lần a.


      Mà thằng bé Tiếu Đồng này cũng lạ. ràng bọn họ bắt gặp khi bé con nhà mìnhkhông chú ý, thằng bé cũng cong miệng trộm cười. Ngay từ lần đầu tiên Văn Mân nhìn lén nó, nó để lộ vẻ mặt này, cũng biết hai đứa này muốn làm trò quỷ gì.


      bữa cơm ai cũng mang trong mình những suy tính riêng. Tiếu Đồng bởi vì có việc nên sau khi ăn xong cảm ơn mọi người chiêu đãi rồi bước luôn.


      Sau khi Tiếu Đồng , Văn Mân cũng trở về phòng mình. đứng cạnh cửa sổ nhìn chiếcxe của Tiếu Đồng càng lúc càng xa, sau đó biến mất ở chỗ rẽ.


      Sau đó, nhìn chằm chằm chỗ rẽ kia mà ngơ ngẩn. vốn nghĩ đời này theo quỹ đạo như trước cho nên từ đầu tới giờ vẫn chưabao giờ lo lắng tới hôn của mình và Tiếu Đồng. nghĩ tới, vận mệnh vào hôm nay chợt nghịch chuyển lớn. Ba mẹ rồi, với Tiếu Đồng phải làm sao đây?


      được, phải nghĩ cách để giữ ba mẹ lại. Tuy công tác của ba mẹ rất quan trọng nhưng nếu vì hạnh phúc của hẳn hai người cũng bằng lòng, nếu kiếp trước bamẹ đâu ở bên lâu đến vậy, phải sao?


      Đúng, nếu lại thêm lần nữa làm y như cũ chẳng phải tốt sao? Rốt cuộc đời trước làm thế nào?


      nhớ , sau khi ra khỏi viện tìm tên khốn kia. Sau đó bắt gặp người đàn bà kia ngay trong nhà , sau khi náo loạn hồi, liền mình tới quán bar uống đến saymèm. Sau đó, sau đó xảy ra chuyện gì thể nào nhớ được, chỉ biết sau khi tỉnhlại ở nhà rồi mà ba mẹ rất lo lắngtrông coi .


      Được, cứ làm như thế . Tên khốn kia cũng muốn gặp nữa, chi bằng cứ trựctiếp đến quán bar, sau đó giả vờ uống say, đểcho người phục vụ gọi điện cho ba mẹ . giả vờ say khướt mình giờ đau lòngthế nào, khổ sở thế nào, áp lực thế nào. tin, vậy rồi, ba mẹ còn có thểmặc kệ mà ra nước ngoài công tác.


      ___^^___^^___


      Hôm nay 2 chap nhé!
      Pe Mick, milktruyenky, hoadaoanh3 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 22: Say rượu


      Văn Mân hạ quyết tâm diễn y như thế.Thực ra trong lòng rất áy náy. Dù sao nếucô làm như vậy, công tác của ba mẹ phảichậm trễ ít nhiều nhưng thực khôngnghĩ ra phương pháp thứ hai có thể cứu lấyhôn nhân của với Tiếu Đồng.


      Văn Mân thừa dịp Văn ba ba và Văn mẹ tảnbộ dưới vườn hoa bèn lẻn ra ngoài. Trước đócô còn để lại tờ giấy trong phòng, mình muốn ra ngoài giải sầu, để ba mẹ đừng lo lắng. Thực ra đây là cố tình tunghỏa mù, ra ngoài giải sầu chứng tỏ có tâmsự, bằng cần gì phải giải sầu?


      Theo trí nhớ mơ hồ về kiếp trước, Văn Mântìm thấy quán bar mà có ấn tượng, vừa vàocửa, bị cảnh mờ ảo cùng những ánh đèn lóe sáng ở đó làm cho đau đầu.


      Bởi từng bị ung thư, hơn nữa còn biết nỗi thống khổ của ung thư giai đoạn cuối cho nên bản năng của Văn Mân vô cùng chống lạicách sống sa đọa này. Vừa mới vào cửa, muốn quay đầu trở về nhà. Nhưng nghĩ đếntương lai của với Tiếu Đồng, lại cắn chặt răng kiên trì vào.


      Sau khi vào trong bar, tìm chỗ ngồi yên tĩnh ở góc quầy, gọi phục vụ mang tớimột ly Whiskey sau đó cầm ly rượu trong tay, uống. Tay còn lại bôi rượu lên cổ,tai còn có cổ tay, giả thành bộ dáng uống đếnsay khướt.


      Sau khi công tác chuẩn bị hoàn tất, Văn Mân mới lấy điện thoại di động ra đưa chongười phục vụ, nhờ ta gọi về nhà giúp, nóicô uống say đến túy lúy rồi, cần có người đón trở về.


      Người phục vụ của quán bar nhận điện thoạirồi giương mắt quan sát Văn Mân. rất tòmò biết vì sao lại muốn náo loạn ồnào như thế. Nhưng nhớ đến tiền boa đượcnhận, lại dám hỏi nữa, ấn đúng tám số điện thoại nhà của vị khách này.


      Cho đến khi điện thoại được nhận rồi, ngheđược đối phương trả lời rồi, lúc này người phục vụ mới hiểu vì sao lại có màn này. Vì thế nhìn Văn Mân bằng ánh mắt thấu hiểu rồi thêm mắm thêm muối vàolời dặn của Văn Mân lúc trước để cho đầubên kia.


      thế nào?” Văn Mân thấy người phục vụngắt điện thoại, lập tức vội vàng hỏi.


      là nửa giờ sau đến, bảo tôi trong lúcđó hãy trông chừng , đừng để bị ngườikhác mang hoặc là đừng để la hét linhtinh gì đó.”


      Trực giác của Văn Mân mách bảo mấy lời này có gì đó đúng nhưng lại khôngnghĩ ra rốt cuộc nó đúng ở chỗ nào, cho nên đành đem cảm giác thể hiểurõ này ném ra sau đầu. Sau khi cảm ơn ngườiphục vụ, lúc này Văn Mân mới suy nghĩ xemlát nữa nên thế nào mới thích hợp.


      Kiếp trước, sau khi say rượu đâu còn nhớ nữa. Bây giờ cảm xúc của còn chưa tới, biết nên gì đây. Chờ đếnkhi vất vả lắm mới nghĩ ra vài câu, giơ tay nhìn đồng hồ mới phát sắp đến giờ rồi. uống nửa ly Whiskey còn lại nhưng chỉngậm ở trong miệng.


      Sau khi uống rượu vào, cũng nuốt,chỉ hy vọng làm thế này khiến mùi rượu được nồng hơn.


      Nếu ở kiếp trước, căn bản đemngụm rượu này để vào mắt. Trong vô số đêmmất ngủ, đều dựa vào rượu mới ngủ được,cho nên tửu lượng của rất tốt. Nhưng kiếp này sao còn dám uống rượu. lo lắng nếu uống xong ngụm rượu này, với cơ thể bây giờ của thể nào chịu đựng được.


      Văn Mân ước chừng thời gian, cảm thấy ổn ổn rồi lúc này mới đến nhà vệ sinh, bỏ ngụmrượu này . Sau khi trở lại, liền giả bộ ghé vào quầy bar nhúc nhích, đợi ba mẹ đến đón trở về.


      Văn Mân mới gục xuống trong chốc lát, khóemắt liền liếc thấy bóng dáng đếngần bên
      mình. Nhưng đây lại phải là ba mẹ .Tuy góc độ nhìn khiến thể nhìn thấy mặt người đó nhưng chóp mũi lại ngửi thấy mùi hương bạc hà thoang thoảng.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena3 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 23: Càng giúp càng phiền


      “Xin chào, tôi chính là người vừa mới nghe điện thoại.”


      Giọng quen thuộc vang lên, thậm chí còn ngửi được mùi bạc hà thoangthoảng chứng minh dự cảm của làthật. Văn Mân nhắm chặt hai mắt, vôcùng hi vọng rằng mình thực say đến chết rồi, miễn cho khỏi xấu hổ.


      ràng bảo người phục vụ gọi vào số máy riêng của nhà , vì sao người xuất ở đây lại là . Mà dựa theo lời vừa rồi của , người vừa nghe điện thoại nhất định cũng là . phảihắn còn công việc phải xử lí cho nên trở về phòng nghiên cứu rồi sao? Vì sao vẫn còn ở nhà , thậm chí còn trùng hợp nhận cuộc điện thoại kia.


      A ~~~ Ông trời ơi, cho sống lại đời dễ dàng, những thế ông còn chỉ … mà…liên tục trêu trọc đến ba bốn lần.


      “Xin chào, tôi nhận ra giọng . Vị tiểuthư này uống rượu say rồi, lúc ấyngồi ở đây mặt mày vẫn luôn ủ ê, có vẻkhông vui. Sau khi say còn ngừng gọi “Chồng à”. Tôi nghĩ ấy nhất định rất . Hai người là vợ chồng, có gì vui ra là được rồi, làm chồng nên rộng lượng với vợ mình.”


      Người phục vụ quán bar vì nhận được rất nhiều tiền boa của Văn Mân, hơn nữahành động giả say rượu nhờ gọiđiện thoại của Văn Mân thực dễ khiến người khác hiểu lầm hai người thành vợ chồng cãi nhau, vợ cố ý diễn trò đểanh chồng lo lắng. Cho nên giờ phút này, tự nhận là mình vô cùng tốt mànói dối thêm cho Văn Mân, lòngmuốn Văn Mân có được hiệu quả tốt nhất nhờ màn diễn này.


      Nghe thấy tên phục vụ quán bar bốc phét như thế, Văn Mân vẫn ghé vàoquầy bar giả vờ say rượu nhịnđược tức giận muốn nhảy lên mắng chửi, “Lỗ tai nào của cậu nghe thấy bàđây gọi chồng à, con mắt nào của cậu chứng kiến bà đây mặt mày ủ ê.”


      Cũng may, trước khi đánh mất lý trí còn kịp nhớ mình “ say rượu”,nếu nhảy dựng lên như thể, chỉ sợ sau đó rất khó giải quyết.


      Văn Mân thầm nắm chặt tay, cố gắng nhắc nhở mình, tôi say, tôi say rồi, cái gì cũng nghe thấy, cái gì cũng biết.


      Sau khi Tiếu Đồng nghe xong, chỉ liếc mắt nhìn người phục vụ quán bar cái, sau đó tầm mắt liền rơi xuống người vẫn lẳng lặng nằm úp sấp ởmột chỗ, trong ánh mắt lộ ra tia nghiềnngẫm.


      Người phục vụ kì quái nhìn nam nữ trước mắt, dù biết hai người làm trò xiếc gì nhưng tự nhậnkhả năng của tới đâu giúp đỡhết rồi, tiếp theo đây, việc có phát triển thế nào cũng liên quan đến . Cho nên vừa cầm lấy cái khăn trắng lau sạch các loại ly vừa yênlặng chuyển sang chỗ khác phục vụ khách hàng.


      Văn Mân nằm úp sấp ở góc, nhìntrộm cặp chân dài kia, đầu của úp lên hai cánh tay nên chỉ nhìn được từng đó.Qua lúc lâu sau, chút tiếng động cũng có, người kia cũng có ý muốn đỡ dậy. Giờ phút này lạikhông thể nào nhìn được mặt TiếuĐồng là vẻ mặt gì, chỉ cảm thấy nóng lòng đến phát điên.


      ngàn vạn lần đừng có tin lời dốicủa tên phục vụ chỉ giỏi chõ mồm vào việc của người khác kia, vạn nhất tin rằng đối với tên khốn kia tình cũ khó quên, lại còn thân mật đến mức gọi chồng à, vậy có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng tẩy sạch được a.


      Ngay khi Văn Mân còn nghĩ có nên dũngcảm đứng lên giải thích trênđỉnh đầu bỗng truyền đến giọng nóivô cùng từ tốn: “Em muốn tiếp tục giả vờđể cõng em về nhà? Hay là tự mìnhđứng lên theo về nhà?”


      ___^^___^^___


      Hôm nay 2 chap nhé ^^!
      Pe Mick, milktruyenky, hoadaoanh4 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 24: Vẻ mặt của em khi say rượu


      Văn Mân xám xịt theo sau lưng Tiếu Đồng ra khỏi quán bar. Giờ phút này, côthật chỉ muốn đâm đầu vào đâu đó chết luôn . ràng là kịch bản rấttốt lại bị tên phục vụ quán bar thích xen vào việc người khác phá hỏng, còn nữa,Tiếu Đồng, ở phòng thí nghiệm, lại chạy đến nhà làm cái gì?


      “Lần sau có giả say nhớ vỗ hồng cả phần cổ và da mặt nữa nhé, giả say cũng giả giống, chậc.”


      Tiếu Đồng ở phía trước, mà cũng quay đầu lại, sau đó còn “chậc” tiếng rồi nhàng lắc đầu.


      “Ai uống rượu cũng đâu nhất định là da phải đỏ lên, có người còn xanh mặt màchạy vào WC ấy!” Văn Mân nhìn bộ dáng muốn ăn đòn của Tiếu Đồng mà chỉ muốn xông lên đánh cho trận. Nhưng cuối cùng, cũng chỉ đành cúi đầu, đá chân, giọng phản bác.


      Bởi vì Văn Mân cứ cúi đầu chuyên tâm nhìn mũi chân mình cho nên khôngđể ý đến người đằng trước sớmdừng chân, xoay người đứng đối diện với .


      Cho đến khi đầu của Văn Mân đâm thẳngvào lòng , mới chợt phát ra sớm đứng lại rồi.


      “Á…Sao tiếng gì mà đứngyên chỗ thế này? Đau chết mất.” Văn Mân vuốt vuốt cái mũi bị đập vào, bấtmãn oán hận.


      ai bảo em đường phải nhìn đằng trước sao? Nếu trước mặt em làmột cây cột điện, vậy em đâm phải nócũng trách mắng nó sao? Em cảm thấytrách cứ cây cột điện có thể khiến cho em bớt đau hơn sao?”


      “Ách…em còn chưa có gì a, vì sao mà liên tục trách mắng em rồi.”


      Lúc này, vẻ mặt của Tiếu Đồng khi nhìnVăn Mân thực nghiêm túc, giống như chuyện xảy ra vừa rồi chính là chuyệnvô cùng lớn mà phải chỉ là vấn đềnhỏ nhặt khi hai người va vào nhau. Đối mặt với Tiếu Đồng như vậy, Văn Mân vô cùng mất mặt, dám phản bác, chỉ rầu rĩ đáp lại câu,
      chủ yếu là để diễn tả oan ức của bảnthân.


      “Lần sau đường nhớ phải cẩn thận.Đâm vào bị đau chỉ có mình em, đau ở người, ai thay em được. Còn nữa, em mà uống rượu là cả người đỏ hồng, bao giờ xanh mặt mà chạy vào WC cả.” xong, Tiếu Đồngvươn tay xoa xoa cái mũi bị sưng hơi đỏ lên của Văn Mân, sau đó lại xoay ngườiđi đến bãi đỗ xe.


      Văn Mân nhìn theo bóng lưng Tiếu Đông, ngơ ngác đứng yên tại chỗ. Cả đầu chỉ suy nghĩ vấn
      đề, làm sau biết khi uống say cả người đỏ lên?


      ____^^___^^___


      Bởi vì mình phải thi nên từ chap này truyện CAATQG ngừng đến 7/7 nhé! Mong các bạn thông cảm và tiếp tục ủng hộ mình . Hị hị!!!
      Pe Mick, milktruyenky, Jena3 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chapter 25: Ngày mai gặp lại


      Bởi vì trong lòng Văn Mân tồn tại nghi vấn cho nên suốt dọc đường đều nóilời nào, chỉ thỉnh thoảng liếc mắt dò xétTiếu Đồng chuyên tâm lái xe.


      Mà Tiếu Đồng sao? còn vô cùngchăm chú với tình hình giao thông, lái xe vững vàng, căn bản hề phát hiệnVăn Mân nhìn lén , nhưng nếu nhìn cẩn thận phát khóe miệng của lúc nào cong lên.


      Sau khi đưa Văn Mân về đến nhà, TiếuĐồng cũng xuống xe, chỉ đơngiản là giúp tháo chốt dây an toàn, sau đó lướt qua , giúp mở cửa xe, bộ dángnhư thể muốn : em mau vui vẻ xuốngxe .


      Cho đến cuối cùng Văn Mân cũng thể lấy được dũng khí tiến lên hỏi vì sao biết khi say rượu cả người đỏhết lên, nghiêng đầu muốn lại thôi nhìn Tiếu Đồng mà từ đầu tới đuôiđều là bộ dáng có giác ngộ, cuốicùng cũng chỉ có thể cắn môi, xuống xe.


      Mà ngay tại lúc đóng cửa xe vào, Tiếu Đồng lại hạ thấp cửa sổ xe xuống, ném ra câu: “Ngày mai gặp lại.”


      Sau đó ngay tại lúc trợn mắthá mồm mà lái xe rời .


      “Ngày mai gặp lại? Ngay mai gặp làm cáigì? đồng ý những gì chẳng lẽ còn quên sao?” Văn Mân đứng yên tại chỗ mộtlúc lâu, dù có thế nào cũng nghĩ ra mình đồng ý gặp ngày mai lúc nào,rơi vào đường cùng, chỉ có thể về nhà trước , biết chừng ba mẹ của cũng biết lí do vì sao.


      Văn Mân mới chìa khóa cắm vào ổ, cửa bị người từ bên trong mở ra trước rồi, côngẩng đầu nhìn, chỉ thấy khuôn mặt lo lắng của ba mẹ mình đứng ngoài cửa .


      Thời điểm Văn mẹ đến gần Văn Mân chỉthoáng chốc bà ngửi thấy mùi rượu người , lo lắng trong mắt càng thêmnồng đậm.


      “Nhóc, con làm sao vậy? Có gì vui với ba mẹ, con, đứa con nửa đêm chạy tới quán bar uống nhiều rượu như vậy, nếu xảy ra chuyện gì làm sao bây giờ?”


      Văn mẹ lên trước ôm lấy Văn Mân, dùvậy vẫn ngớt lời trách móc quantâm.


      “Mẹ, con sao đâu, chỉ muốn ra ngoàigiải sầu, sau đó cẩn thận bị ngườita đổ rượu lên người cho nên cả người đầy mùi rượu. Con sợ đường lái xe nếu có cảnh sát kiểm tra, thấy mùi rượutrên người con cho rằng con say rượuvì thế mới nhờ người phục vụ quán bar giúp con gọi điện thoại về nhà, để ba mẹtới đón con.”


      Tuy giải thích như vậy nhưng từ lời giảithích của vẫn nhận thấy rất nhiều chỗ hợp lí, chỉ là Văn ba ba và Văn mẹthấy chuyện ràng, quả thậtkhông giống như uống say cho nên mớikhông truy cứu tiếp.


      Mà Văn Mân sau khi xong cũng hiểu vì sao Tiếu Đồng lại ngày maigặp lại, đơn giản bởi vì lái xe của mất rồi.


      hỏi câu mà lái xe côđi mất tiêu rồi!


      “Mẹ, phải Tiếu Đồng rồi sao? Vì sao ấy lại quay lại nhà mình, rồi cònnhận điện thoại nữa?” Theo hiểu biết của về Tiếu Đồng, phải là mộtngười tùy tiện tiếp điện thoại của ngườikhác ở trong nhà của họ.


      “Thằng bé đến lấy bạc hà, ban công của con phải vẫn trồng mấy bồn bạc hàsao? Tiếu Đồng rất thích bạc hà, tới nửa đường mới nhớ ra vẫn chưa lấy bạc hà, lúc điện thoại reo, mẹ và ba con còn đangở trong phòng con chăm sóc mấy bồn bạc hà này, tay dính toàn bùn đất cho nên mới nhờ
      Tiếu Đồng tiếp điện thoại, nghĩ tới lại là chuyện của con. Quả thực là quá phiền toái cho Tiếu Đồng rồi, thằng bé bậnnhư vậy mà vẫn phải đón con về nhà.”


      xong lời cuối cùng, Văn mẹ vẫn khôngquên tốt cho Tiếu Đồng vì hề biết suy nghĩ của con về Tiếu Đồng cho nên chính bà cũng biết, ở trong lòng con sớm hạ quyết tâm phải gảcho Tiếu Đồng rồi, cả buổi tối náo loạn thếnày cũng chỉ vì mục đích này mà thôi.


      ___^^___^^___


      Hôm nay 3 chap nhé!
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :