1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 176: Khương Bạch San trở lại 2


      “Bị phán tử hình rồi cũng đâu dễ dàng như vậy? Thiên Húc muốn để tôi làm thử nghiệm vấn đề này. Mặc dù ấy ra nhưng tôi biết, ấy là sợ tôi thất vọng. Nhưng mà tôi vẫn muốn cố gắng thử xem, dù chỉ còn tia hy vọng, tôi cũng có ý định bỏ cuộc.”

      Khương Bạch San vốn là người biết che giấu tâm của mình, Văn Mân vừa hỏi như vậy, tự chủ cũng buột miệng ra hết.

      “Ừ, cũng đừng suy nghĩ quá nhiều, ấy làm như vậy cũng chỉ vì đau lòng giúp thôi. hãy thả lỏng tinh thần, cân đối lại dinh dưỡng, chuẩn bị tốt cho việc mang thai, nhất định có, trực giác của tôi luôn rất đúng, hãy tin lời tôi.”

      Trong khoảng thời gian này, mặc dù công việc rất bề bộn nhưng Khương Bạch San vẫn từ bỏ ý định muốn mang thai, nhưng mà mỗi lần đều thất bại, Nếu nản lòng là thể, nhưng bây giờ nghe được Văn Mân câu khẳng định chắc chắn như vậy, nhất định có con, trong lòng đột nhiên lại tràn đầy hy vọng.

      “Ừ, tôi tin chị, ngày nghỉ hàng tháng tôi vẫn đến bệnh viện kiểm tra đều đặn, bác sĩ cũng độ dày niêm mạc tử cung giờ của tôi càng ngày càng bình thường rồi. Tôi nghĩ là, cứ từ từ điều dưỡng thân thể, có lẽ bao lâu nữa là có kết quả rồi.”

      chuyện phiếm về vấn đề này thêm vài câu, Văn Mân tìm cơ hội thích hợp chuyển hướng đề tài sang chuyện công việc của Phó Thiên Húc. nên hỏi quá nhiều, dù sao công việc của bọn họ cũng có nhiều quy định hạn chế về bí mật công việc, nhưng nếu hỏi lại thấy yên tâm. Tính theo thời gian, nếu kiếp trước có chuyện phát sinh ngoài ý muốn tại cũng có ít nhiều manh mối rồi.

      “Đúng rồi, là công việc ở Sở nghiên cứu rất bề bộn, sau khi trở về từ Mỹ vẫn bận rộn tới bây giờ, vậy mà chồng có ý kiến gì sao?”

      ấy ư, ấy còn bận rộn hơn tôi nữa. Lúc ấy tôi còn nghĩ sao ấy đột nhiên nghĩ đến chuyện đưa tôi đến Mỹ hưởng tuần trăng mật, hóa ra là ấy còn mang theo công việc nữa. Cụ thể như thế nào ấy cũng , sau khi đến Mỹ, ấy ném tôi lại khách sạn rồi mình ra ngoài, trời còn chưa tối ấy còn chưa trở về. Có đôi khi ấy còn qua đêm khiến tôi vô cùng tức giận, may mắn là ba ngày cuối cùng ấy cũng dành thời gian dạo với tôi.”

      “Vậy sau khi về nước ta cũng bề bộn rất nhiều việc sao?”

      “Đúng vậy, công việc của ấy có lúc nào là bận. Nhiều lần thấy ấy cực khổ như vậy tôi cũng rất đau lòng, nhưng ấy chỉ luôn cười khổ mà , ấy cũng hy vọng có thể được nhàn rỗi, nếu bọn họ được nhàn rỗi chứng tỏ người dân đều được sống cách an ổn, có án mạng phát sinh, có ai lại muốn đâu? ấy như vậy, tôi cũng biết nên gì nữa, chỉ hy vọng lúc ở bên ngoài ấy chú ý nhiều hơn đến an toàn của bản thân mình.”

      Nghe vậy, nỗi bất an trong lòng Văn Mân càng lớn. Nhưng cũng có cách nào, lại thể trực tiếp mở miệng với Khương Bạch San, trong mấy tháng tiếp theo, có thể chồng gặp chuyện nguy hiểm đến tính mạng, cho nên hãy bảo chồng tránh thời gian. Còn chưa kể đến, lời này ra có thể khiến Khương Bạch San khó chịu, nghĩ đến việc ấy quan tâm Phó Thiên Húc, cho dù ấy tin lời với tính cách của Phó Thiên Húc, có khả năng ta rời bỏ công việc.

      Hơn nữa, mơ hồ cảm thấy được, chuyện phát sinh sau này có thể có quan hệ với việc Phó Thiên Húc đến Mỹ trước đó. Nếu là như vậy, tại muốn tránh cũng tránh được nữa rồi. Hơn nữa, vụ án mạng nếu thầm điều tra lâu như vậy, mọi chuyện trong đó nhất định hề đơn giản.
      Last edited: 9/10/14
      milktruyenky thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 177: Manh mối


      Bởi vì trong lòng Văn Mân có tâm nên buổi cơm tối cũng ăn rất ít. Tiếu Đồng vốn là người rất tỉ mỉ, tại Văn Mân lại mang thai, cho nên càng để tâm đến nhất cử nhất động của .

      Mặc dù nhìn ra được, nhưng trước mặt ba mẹ vợ cũng tiện hỏi gì thêm. Hai người này đối với chuyện con mang thai cũng rất lo lắng, nếu hỏi ngay trước mặt bọn họ như vậy có thể khiến họ lo lắng những chuyện đâu.

      Đợi đến khi hai người tắm rửa xong nằm ở giường, Tiếu Đồng mới ôm Văn Mân hỏi ra những nghi vấn trong lòng, vừa hỏi, bàn tay đặt ở thắt lưng cũng nhàng mát xa giúp .

      Mặc dù bây giờ bụng còn chưa lớn lắm, nhưng dù sao cũng mang thai tới tháng thứ năm rồi, chống đỡ cả ngày chắc thắt lưng cũng rất mệt mỏi, mỗi tối đều mát xa chút, ngày hôm sau cũng thấy thoải mái hơn.

      “Hôm nay có phải xảy ra chuyện gì rồi ? Dáng vẻ của em giống như có tâm .”

      Văn Mân trở mình, bởi vì bụng gồ lên nên lúc trở mình có chút khó khăn, chỉ có thể chọn tư thế tương đối thoải mái, hơi nghiêng người dựa vào trong ngực Tiếu Đồng.

      vô thức đưa tay sờ mặt mình, “Biểu của em ràng như vậy sao?”

      Tiếu Đồng buồn cười bắt lấy đôi tay sờ sờ mặt của , đặt bàn tay hơi nhiễm lạnh ấy vào tay mình, ngón cái nhàng cọ xát lòng bàn tay.

      là gì của em vậy?”

      “Là ông xã nha.” biết tại sao đột nhiên lại hỏi như vậy nhưng vẫn thành đáp lại câu.

      Nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc của trong ngực mình, Tiếu Đồng vui vẻ đưa ngón trỏ nhéo lên chóp mũi cái.

      Từ lúc mang thai, vóc dáng thon gầy của dần dần cũng trở nên đẫy đà hơn, khí sắc cũng tốt lên ít. Đặc biệt là, lấy lý do mang thai, thỉnh thoảng bày ra ánh mắt ngây thơ như vậy khiến cho “ngón trỏ” của rất muốn đại động nhưng lại làm gì được.

      là người bên gối của em, em có chuyện gì cũng giấu được, , ngay cả khi thể giúp em giải quyết cũng có thể khiến cho lòng em cảm thấy dễ chịu hơn.”

      Văn Mân vùi sâu vào trong ngực Tiếu Đồng, mới ngập ngừng : “Hôm nay Bạch San gọi điện cho em, bọn em có tán gẫu lát.”

      “A ~~”

      “Chúng em cứ tán gẫu lúc rồi đột nhiên nhắc đến chuyện công việc của Phó Thiên Húc.”

      Nghe thấy cái tên Phó Thiên Húc, Tiếu Đồng bất giác nhíu mày, chỉ là Văn Mân vẫn vùi đầu trong ngực lại phát được có gì bất thường.

      “Bạch San , lần trước lúc bọn họ Mỹ, Phó Thiên Húc cứ thần thần bí bí bận rộn làm việc gì đó. Sau khi về nước cũng như vậy, trong lòng em luôn có dự cảm chẳng lành, cảm giác, cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra.” Văn Mân thể thẳng, đành phải lấy cớ là có dự cảm để ra những lời này. Nếu như kiếp trước Phó Thiên Húc là vì những việc ở Mỹ mời gặp chuyện may, vậy có liên quan gì đến Tiếu Đồng. nhớ trước đó Tiếu Đồng cũng có lần đột nhiên Mỹ, có phải bọn họ cùng liên quan đến vụ án mạng đặc biệt, nhưng đó là vụ án nào mới được?

      suy nghĩ suốt cả buổi chiều nhưng có bất cứ đầu mối nào. Những dự đoán của cũng chỉ là dựa vào những chuyện phát sinh ở kiếp trước để đoán mò mà thôi. Suy đoán này có thể tin cậy được bao nhiêu, ngay cả chính cũng biết, chỉ hy vọng có thể tìm hiểu được chút gì đó từ miệng Tiếu Đồng.

      “Đừng có đoán mò, Phó Thiên Húc là chồng của Khương Bạch San, việc này nên để ấy lo lắng mới phải, em cũng đừng quan tâm mấy chuyện vớ vẩn ấy làm gì, còn về cảm giác, em sợ nghe thấy ghen sao?”

      Vài ba câu , Tiếu Đồng liền muốn chấm dứt đề tài này. Văn Mân cắn cắn môi, cũng biết là thể hỏi thêm đưuọc gì nữa. Nhưng càng như vậy, lại càng cảm thấy giữa Tiếu Đồng và Phó Thiên Húc chắc chắn có chuyện gì đó liên quan mà thể ra.



      Chương 178: Tâm


      Tiếu Đồng năng càng thận trọng, Văn Mân càng bứt rứt khó chịu trong lòng. Bởi vì trong lòng có tâm nên tự nhiên cũng hết cả lên mặt, thậm chí có chút ý định muốn che giấu.

      Theo thời gian, ba mẹ Văn Mân cũng từ từ nhận ra có chuyện bất thường. Lúc đầu ông bà còn nghĩ, đôi vợ chồng son lúc nào cũng ngọt ngào giống như mật ong này giận dỗi nhau, chắc chỉ vài ngày tự nhiên hết ngay thôi. Nhưng mà qua nửa tháng rồi, vẻ mặt Văn Mân vẫn cứ rầu rĩ vui, điều này khiến cho Văn mẹ nhịn nổi nữa.

      “Mẹ này, hai đứa các con rốt cuộc xảy ra chuyện gì, bề ngoài có vẻ như là cãi nhau nhưng nếu cẩn thận nhìn kỹ lại thấy phải.”

      Bàn tay cầm chén của ba Văn hơi khựng lại chút, ngay sau đó lại tiếp tục động tác của mình, cho đến khi người bạn già nóng nảy đến mức muốn chạy đến đập vỡ cái chén rồi mới chậm rãi : “Tôi với bà bao nhiêu lần rồi, con cháu tự có phúc của con cháu, lúc trước tôi tưởng bà hiểu ra rồi, sao mới về nhà thời gian ngắn thay đổi cả rồi?”

      Văn mẹ nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi trước mặt với dáng vẻ chuyện liên quan đến mình, chỉ hết giận mà ngược lại còn có chiều hướng muốn bốc lên.

      “Vậy cũng phải xem trong trường hợp nào. Nếu là bình thường tôi cũng mặc kệ hai đứa nó rồi, muốn thế nào cứ làm thế đó, miễn là tách ra, dù sao cũng coi như là tình cảm vợ chồng. Nhưng mà bây giờ, con bé còn mang thai, thời gian càng lớn càng phải cẩn thận, cảm xúc của phụ nữ có thai trực tiếp ảnh hưởng đến phát triển của đứa trẻ trong bụng, tôi có thể lo lắng được sao?”

      “Bà để tâm vào chút , tôi thấy Tiếu Đồng vốn là đứa trẻ rất tỉ mỉ, chúng ta đều nhìn ra được, đứa trẻ này đối với vợ mình còn hiểu hơn nhiều so với chúng ta. Nếu nó có động tĩnh gì chứng tỏ việc có gì nghiêm trọng, bà còn gấp gáp, sốt ruột cái gì chứ.”

      Thấy chồng mình cũng có lý, Văn mẹ cũng đành phải nén lại tính khí của mình. Bà tự biết mình là người rất nóng vội, những chuyện khác còn , muốn đánh là đánh. Nhưng chuyện liên quan đến con và cháu ngoại của mình, bà chỉ có thể cố gắng kiên nhẫn hơn chút thôi.

      Lời của ba Văn, quả có phần đúng nhưng cũng có chỗ sai. Tiếu Đồng nhận ra bất thường của Văn Mân là , nhưng sau đó lại có động tĩnh gì phải vì cảm thấy mọi chuyện nghiêm trọng mà hoàn toàn ngược lại. Chẳng qua là việc quá lớn, liên quan đến rất nhiều vấn đề nên thể gì, cũng thể làm gì được.

      biết tại sao Văn Mân lại có thể nhận ra cùng Phó Thiên Húc làm chuyện bí mật, tại sao lại lo lắng Phó Thiên Húc gặp chuyện may. Việc mà bọn họ làm, lực lượng phân bổ khắp nơi, bố trí nghiêm mật, căn bản bị bại lộ. Nếu như bị đoán được, Phó Thiên Húc xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, những người tham gia nhiệm vụ lần nãy cũng chuẩn bị tâm lý cả rồi, thể trách ai được.

      Nhưng điều khiến cảm thấy khó hiểu nhất chính là, Văn Mân là vợ của , tại sao lại lo lắng cho Phó Thiên Húc còn nhiều hơn lo lắng cho ? Tình cảm giữa và Khương Bạch San tốt đến mức đó sao?

      Mặc dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn nhưng Tiếu Đồng cũng biết thể hỏi ra được. khi hỏi ra rồi, bị Văn Mân tóm được, sau đó quay lại truy hỏi , bọn họ rốt cuộc bận rộn làm chuyện gì, như vậy biết trả lời thế nào nữa.

      hơn lần cố tình giả bộ như nghe hiểu ý tứ trong lời của , nếu thêm lần nữa, chẳng lẽ còn có thể giả vờ nghe hiểu.
      Last edited: 9/10/14
      milktruyenkyhuyendo thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 179: Thăm dò


      lấy được đáp án từ Tiếu Đồng, Văn Mân đành phải tìm cách khác, tìm thời gian hẹn Khương Bạch San ra ngoài. Hienj tại bụng lớn hơn nhiều, tiện ra ngoài nhưng hẹn người ta đến nhà cũng khó khăn gì.

      Văn mẹ vốn lo lắng Văn Mân suốt ngày ở trong nhà buồn, cảm xúc tốt. Cho nên, lúc này thấy chủ động mời bạn bè đến nhà chơi, bà dĩ nhiên cũng rất cao hứng.

      Vui vẻ chuẩn bị ít đồ ăn , lúc này bà mới lặng lẽ ở sau lưng Văn Mân dặn dò Khương Bạch San.

      “Cháu , trong khoảng thời gian này tâm tình của con bé nhà dì được tốt lắm, ba mẹ như chúng tôi cũng tiện hỏi nhiều, cháu hàn huyên với con bé lúc, bảo con bé phải vì đứa bé mà biết tự chăm sóc mình. Chuyện này dì phải nhờ đến cháu thôi.”

      Khương Bạch San mỉm cười vỗ bàn tay Văn mẹ nắm lấy tay trả lời: “Dì à, dì cứ yên tâm, cháu cố gắng khuyên nhủ ấy.”

      xong, xoay người bước vào phòng ngủ của Văn Mân, nếu còn ở ngoài này thêm chút nữa, khéo Văn Mân lại sinh nghi mất.

      Ai ~~ đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ khắp thiên hạ. Lúc đầu, việc kết hôn và Phó Thiên Húc tiến hành thuận lợi, ra lý do phần cũng vì cha mẹ hai bên.

      Cha mẹ Thiên Húc là bởi vì thể sinh, lo lắng con cái về sau có người nối dõi, cho nên hài lòng khi quyết định kết hôn với . Cha mẹ lại càng thích, ngay từ đầu khi bọn họ mới nhau, cha mẹ công việc của Thiên Húc quá nguy hiểm, nếu lỡ xảy ra chuyện gì phải làm thế nào đây?

      lo lắng của cha mẹ hai bên là điều dễ hiểu, mặc dù có vẻ được hợp với lòng người nhưng ra cũng là vì tương lai của bọn họ mà suy nghĩ.

      Cho đến khi kiểm tra rồi biết được mình rất khó mang thai, cha mẹ mới cởi mở hơn chút, bây giờ cũng tỏ ra quá thờ ơ mỗi khi gặp Thiên Húc nữa. Thực tế sao? Rất thực tế! Nhưng lại có cách nào trách cứ được, bọn họ cũng là vì muốn tốt cho cả thôi.

      Khương Bạch San vừa bước vào phòng ngủ thấy Văn Mân đứng cạnh chiếc bàn trà đặt gần cửa sổ sát đất, động tác chậm rãi cúi xuống pha trà. lập tức bước lại gần, cầm lấy bình trà tay Văn Mân.

      “Chị mau ngồi xuống , cũng nên để chị làm việc này, lỡ như ảnh hưởng đến đứa trẻ phải làm thế nào?”

      “Đâu có yếu ớt như được, thân thể của tôi vẫn rất tốt.” Văn Mân cũng từ chối, nghe lời Khương Bạch San ngồi xuống ghế, bàn tay vuốt vuốt bụng cũng dịu dàng đến thể dịu dàng hơn.

      “Chị sao vậy? Lần này gặp lại, sao tôi lại có cảm giác giống như chị có rất nhiều tâm .”

      “Có phải mẹ tôi lại với chuyện gì rồi ?” Nhìn thấy vẻ mặt mất tự nhiên của Khương Bạch San, Văn Mân biết rằng mình đoán đúng, thảo nào ấy vào phòng chậm như vậy.

      đừng nghe mẹ tôi linh tinh, chỉ là mang thai bụng hơi lớn, cảm thấy mình làm được việc gì nữa, cho nên tâm trạng mới được tốt.”

      “Tâm trạng tốt, chị phải cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình, điều này rất quan trọng bởi vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến phát triển của thai nhi.”

      Văn Mân cúi đầu gì, hai tay đặt lên vùng bụng gồ lên, lúc sau mới giọng trả lời: “Ừ.”

      Những điều này đều biết, nhưng càng đến gần thời điểm kết hôn của Khương Bạch San và Tiếu Đồng ở kiếp trước, lại càng nôn nóng. Trong lòng mơ hồ có cảm giác bất an, nhưng Tiếu Đồng lại chịu tiết lộ có phải và Phó Thiên Húc bí mạt làm việc gì đó .

      “Bạch San, lúc trước chồng bề bộn rất nhiều việc, bây giờ ấy còn bận rộn ?”

      Câu hỏi bất ngờ của khiến cho Khương Bạch San nhất thời kịp phản ứng, chủ đề này sao có thể chuyển nhanh như vậy? Chẳng lẽ tâm trạng của Văn Mân trong thời gian này được tốt là bởi vì công việc của giáo sư Tiếu rất bận rộn, cho nên lúc này ấy mới đột nhiên quan tâm đến tình trạng công tác của chồng ? Nhưng mà, cũng đúng nha, công việc của giáo sư Tiếu gần đây quá bận rộn nha, còn nhìn thấy ta ở Sở nghiên cứu nữa.
      Last edited by a moderator: 9/10/14

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 180: Hiểu lầm

      Khương Bạch San vừa nghĩ tới chuyện này, vẻ măt cũng trở nên khác thường. nhìn thấy giáo sư Tiếu ở Sở nghiên cứu, mà vừa rồi theo như ý tứ trong lời của Văn mẹ tình huống ở chung của hai người này gần đây có chút là lạ. Chẳng lẽ, giáo sư Tiếu có người phụ nữ khác? Lợi dụng thời gian làm việc ngoại tình rồi?

      phải phỏng đoán lung tung, đúng lúc gần đây mới nhìn thấy bài viết về báo cáo phân tích nguyên nhân đàn ông ngoại tình…Theo như số liệu phân tích trong bài báo cáo, trong thời gian vợ mình mang thai, xác suất đàn ông bên ngoài…chiếm đến hơn 60%. (pó tay với trí tưởng tượng của chị này)

      “Văn Mân, có phải và giáo sư Tiếu xảy ra vấn đề gì ?”

      Mặc dù những lời này tiện ra, nhưng cuối cùng cũng thốt ra được. biết, hỏi han chuyện vợ chồng người khác cũng tốt lắm, nhưng coi Văn Mân là bạn của mình, cũng hy vọng ấy và giáo sư Tiếu hạnh phúc. Nếu như có vấn đề, dĩ nhiên vẫn nên chuyện với nhau cách cởi mở, ràng, cứ giấu mãi trong lòng phải là chuyện tốt.

      “A…” Nghe thấy câu hỏi đầu đuôi của Khương Bạch San, Văn Mân vừa mới uống ngụm trà, thiếu chút nữa cũng phun ra hết.

      ràng vừa mới hỏi Khương Bạch San là trong khoảng thời gian này công việc của Phó Thiên Húc có bận , biết ấy lại nghĩ thế nào mà trả lại câu liên quan như vậy.

      Nghĩ đến gần đây ánh mắt mẹ nhìn và Tiếu Đồng có chút kỳ quái, cái đầu gỗ của đột nhiên thông suốt rồi.

      Chắc phải chứ? Chẳng lẽ mẹ cũng nghĩ như vậy, lại còn gì đó với Khương Bạch San nữa? Cho nên ấy mới hỏi như vậy.

      Văn Mân hoảng hốt nên lời, nhưng mà phản ứng này trong mắt Khương Bạch San lại giống như bị trúng tâm , nét mặt ấy cũng xuất tia lo lắng.

      “Văn Mân, nếu giữa vợ chồng có bất cứ chuyện gì vẫn nên chuyện với nhau ràng , tôi tin tưởng giáo sư Tiếu phải là người như vậy, hay là chị tìm cơ hội chuyện với ấy để thăm dò trước chút xem sao?”

      “Bạch San, đến chuyện gì đây? Cái gì Tiếu Đồng phải người như vậy? Sao tôi lại nghe hiểu đây?” Văn Mân đặt chén trà xuống, mở to hai mắt nhìn Khương Bạch San, vẻ mặt khó hiểu, rốt cuộc ấy muốn điều gì nha?

      “A, phải sao?” Nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Văn Mân, trong lòng Khương Bạch San lộp bộp cái, chẳng lẽ là đoán sai rồi?

      phải cái gì phải? Vừa rồi muốn hỏi tôi và Tiếu Đồng cái gì?”

      “Ha ha, phải là tốt rồi, phải là tốt rồi. Tôi con tưởng giáo sư Tiếu có người phụ nữ khác bên ngoài, cho nên hai người mới xảy ra mâu thuẫn. Là do tôi nghĩ linh tinh rồi, tại tôi, ha ha.” Khương Bạch San vừa lúng túng tự vả vào miệng mình vừa xấu hổ cười ha ha.

      Văn Mân trợn tròn mắt, óc tưởng tượng của Khương Bạch San cũng quá siêu rồi. Với tính cách của Tiếu Đồng như vậy, sao có thể ngoại tình đây, cái khác biết, nhưng điểm này tuyệt đối tin tưởng, nếu như muốn ngoại tình, là người đầu tiên thông báo.



      ------------------------------
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      milktruyenkyAndrena thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 181: Rối rắm


      Bị gán vào vụ Ô Long* nhưng tâm trạng của Văn Mân lại tốt hơn trước rất nhiều. Thảo nào tất cả mọi người đều muốn làm bạn với những người có tính cách vui vẻ lạc quan, lâu dần cũng trở thành người lạc quan như vậy. Ít nhất, bây giờ cảm thấy buồn bã, mờ mịt như trước đó nữa.

      *Vụ Ô Long: Đây là điển tích về kiện được ghi lại cuối thời Tần. người đàn ông nuôi con chó đặt tên là Ô Long. Sau này, có người đầy tớ trong nhà dan díu với vợ ta nên lập mưu giết chết ông chủ của mình. May mắn là lúc người đầy tớ chuẩn bị ra tay con chó Ô Long lại nhảy ra cứu chủ nên người đàn ông đó mới thoát nạn.

      ***
      Bởi vì hiểu lầm vừa rồi, Khương Bạch San tặng cho Văn Mân nụ cười hết sức ngây ngô, khiến cho khóe miệng của Văn Mân nhịn được cong lên.

      dường như hiểu lý do tại sao kiếp trước cuộc hôn nhân của Tiếu Đồng và Khương Bạch San lại được duy trì lâu như vậy. người như thế, có ai lại thích, ngay cả khi giữa họ có tình nam nữ sống chung với nhau lâu ngày, giữa họ nảy sinh thứ tình cảm còn đáng quý hơn, đó chính là tình thân và tình bạn.

      “Bạch San, có đôi khi tôi nghĩ, so với tôi có lẽ thích hợp với Tiếu Đồng hơn. Tính cách của ấy lạnh nhạt, lại là người nhiệt tình như vậy, nếu lạnh và nóng kết hợp cùng chỗ, chừng còn có thể hạnh phúc hơn.”

      Lời vừa thốt ra kịp suy nghĩ, Văn Mân lập tức cảm thấy hối hận rồi. biết làm sao, đành đem ánh mắt chiếu thẳng vào người Khương Bạch San, muốn nhìn xem ấy có phản ứng như thế nào.

      Khương Bạch San dĩ nhiên ngờ tới Văn Mân ra những lời như vậy, trợn tròn mắt nhìn mất lúc lâu, sau đó mới lập tức cúi đầu, đưa tay sờ thử trán của Văn Mân.

      bị sốt nha, hôm nay chị sao vậy? Chẳng lẽ phụ nữ có thai đều thất thường giống như chị vậy.”

      Bị câu thương tiếc của Khương Bạch San làm cho muốn sặc, gương mặt của Văn Mân cũng đỏ lên, sau đó mới ngượng ngùng liếc mắt sang chỗ khác.

      “Văn Mân, chị và giáo sư Tiếu có chuyện gì chứ? Sao tôi cảm thấy chị là lạ thế nào ấy, vừa rồi còn có thể ra câu tôi và giáo sư Tiếu thích hợp.”

      “Lời này của chị nếu để cho giáo sư Tiếu nghe được, nghĩ tới ấy tức giận thế nào ư? Lại , tôi thể chịu nổi tính khí của ấy được, tôi cùng Thiến Húc nhà tôi khó khắn lắm mới được ở cùng chỗ, vẫn là nên yên ổn sống với nhau cả đời thôi.”

      Nghe đến tên Phó Thiên Húc, lúc này Văn Mân mới nhớ tới mục đích ban đầu khi tìm Khương Bạch San. Chính cũng tự hiểu mình có chút hơi kì dị. Tại sao đột nhiên lại ra những lời như vậy, chẳng lẽ là vì mang thai, cho nên cảm xúc của mới trở nên mẫn cảm như vậy?

      Mặc kệ là lý do gì, bây giờ cũng phải lúc lại suy nghĩ lung tung. Cho nhanh chóng hồi phục tinh thần, nhìn Khương Bạch San cười ngượng ngùng: “ đừng quá để bụng, chỉ là tôi trong thời kỳ mang thai nên hormon tiết ra thất thường, thỉnh thoảng nghĩ ra vài ý tưởng quái lạ, cứ coi như chưa từng nghe qua . Phải rồi, lúc trước chồng bí mật làm việc gì đó, bây giờ việc đó kết thúc rồi sao?”

      “Ai ~~~, kết thúc đâu, gần tuần nay ấy về nhà rồi. Bởi vì lo lắng cho ấy, tôi gọi cho ấy rất nhiêu cuộc điện thoại, nhưng mà, cứ mười cuộc có đến bảy tám cuộc có người bắt máy, khó khăn lắm mới kết nối được, ấy lại chỉ vội vã câu xong việc lập tức về nhà, chờ tôi trả lời cúp máy rồi.”

      Văn Mân nghe giọng điệu của Khương Bạch San vừa lo lắng vừa oán hận, trong lòng lặng lẽ nhớ lại thời gian. Tháng sau chính là ngày và Tiếu Đồng ly hôn ở kiếp trước, mà Phó Thiên Húc và Tiếu Đồng đều trở nên bận rộn hơn trước, nếu giống như đoán, vậy có phải chứng tỏ việc mà bọn họ bí mật làm đến giai đoạn quyết định rồi?

      Kiếp trước và kiếp này, có rất nhiều chuyện giống như trước. Tình trạng của giờ, căn bản là thể giúp gì cho họ. Điều có thể làm, chỉ là thầm cầu nguyện cho số mệnh của Phó Thiên Húc cũng thay đổi so với kiếp trước.

      Như vậy, khi đối mặt với Khương Bạch San mới cảm thấy chột dạ, cảm thấy chính mình đánh cắp hạnh phúc của ấy.
      Last edited: 9/10/14
      milktruyenkyAndrena thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :