1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 86: Làm dâu vui vẻ


      “Nếu phải vì Tề Tuyền, con tại sao lạikhông kết hôn? Tiếu Đồng đứa này là ngườisống rất nội tâm, nó thích con, muốn cưới con, chắc chắn là suy nghĩ rất cặn kẽ, con như vậy liền trực tiếp cự tuyệt nó, biết như vậy là rất tổn thương người hay sao?”

      Văn mẹ thầm thở dài, lần nữa cố gắng thuyết phục con mình sớm chút kết hôn, bà cùng chồng sau khi sinh ra đứa con này lại bởi vì công việc mà có cách nào ở bên cạnhchăm sóc, lúc trước chuyện với Tề Tuyền làm cho bọn họ rất lo lắng rồi, lần này rất may con cũng dứt khoát để ý tới cái tên Tề Tuyền đó nữa, cũng thích người là đối tượng mà bọn họ rất yên tâm, sớm nhìn thấy bọn họ kết hôn làm sao thấy yên tâm.

      “Mẹ ~ con và Tiếu Đồng cùng bàn bạc tốt, mẹ đừng lo lắng, mẹ và ba nhớ chú ý thân thể làđược, cứ như vậy , chúng ta lần sau lại tán gẫu tiếp.”

      Văn Mân thấy Tiếu Đồng từ sau khi nghe nóikhông muốn kết hôn nhanh như vậy đến giờ vẫnluôn trầm mặc, cũng còn tâm tư tròchuyện tiếp với Văn mẹ nữa, chỉ đơn giản tổngkết câu liền vội vàng cúp điện thoại.

      “Tiếu Đồng ~~ giận sao?”

      Tiếu Đồng nhìn thoáng qua Văn Mân vơi vẻ mặt chút biểu cảm, đặt mông ngồi xuống mộtbên ghế sa lon, nhìn chằm chằm vào mắt .

      “Là có chút tức giận, chỉ muốn biết lý do, nếu em có lý, tức giận nữa.”

      Nghe câu trả lời như vậy, Văn Mân cảm thấy cóđiểm dở khóc dở cười, biết có nên cảm thấy may mắn vì quá thẳng thắn haykhông? Hay là nên thay lo lắng vì khôngbiết che dấu cảm xúc và tính khí của mình.

      Sau khi bước đến ngồi xuống bên cạnh TiếuĐồng, Văn Mân mới nghiêng đầu giọng hỏi câu.

      “Tiếu Đồng, có phải chúng ta mới gặp lại khôngbao lâu?”

      Người đàn ông rầu rĩ vui nhàng gật đầu.

      “Sau khi gặp lại, có phải từ khi chúng ta dành tình cảm cho nhau, rồi xác định quan hệ thời gian còn ngắn hơn?”

      Lại là tâm cam lòng nguyện gật đầu cái.

      “Chúng ta mới xác định quan hệ bạn trai bạn bao lâu, liền lập tức tính chuyện kết hôn, có phải hay là quá sớm? Nếu việc duy trì hôn nhân chính là phải dựa vào tình cảm và trách nhiệm, chúng ta có phải là nên dành thêm nhiều thời gian tìm hiểu lẫn nhau chút, ví dụ như thói quen, tính cách, còn có khi đối mặt với bất hòa chúng ta làm cách nào để hòa giảithật tốt?”

      Văn Mân cố gắng vừa vừa giữ được vẻ mặttrấn định, bởi vì biết với khả năng nhạy bén của Tiếu Đồng, nếu như xuất dù chỉ mộtít cảm xúc ràng nhất định sẽhoài nghi những lời giải thích này của .

      Mặc dù những lời giải thích này nghe có vẻ rất hợp lý, nhưng ra là chỉ mới đọc qua ở mấy quyển sách bí kíp, căn abnr là chịu được những câu hỏi và suy luận sắc bén của Tiếu Đồng.

      Thực ra Văn Mân nghĩ, những lý luận đó cũngchỉ là cái rắm, đối với nam nữ từ tình đến hôn nhân, quan trọng là tình cảm còn thời gian hề có quan hệ. Còn có, tìm hiểu tính cách, thói quen cuộc sống, phương thức hòa giải, những cái này căn bản quyết định thắng bại của cuộc hôn nhân, cuộc hôn nhân thành công hay thất bại, quan trọng là còn hay đối phương, và sẵn sàng baodung lẫn nhau.

      Nghe được những lời này của Văn Mân, TiếuĐồng chỉ im lặng câu, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm ngón tay thon dài của mình,qua môt hồi lâu mới ngẩng đầu nhìn Văn Mân, trong ánh mắt còn mơ hồ và cam nguyện. (cam lòng và nguyện ý)

      Nhóc, kỳ em những cái đó cũng khôngtính là lý do, nhưng cũng hiểu vì saochúng ta tại thích hợp kết hôn, anhchỉ hy vọng em vui vẻ trở thành dâu của , mà tại gả cho , em khôngvui vẻ, cho nên đợi, đợi cho đến khichính miệng em muốn gả cho .

      Nhìn thấy Tiếu Đồng như vậy, Văn Mân chỉmuốn liều lĩnh bổ nhào vào trong ngực , hônanh, cho biết muốn gả cho , nhưng vì đứa con còn chưa kịp gặp mặt ấy, chỉ có thể nhẫn nại.
      ôi Tiếu Đồng quá . truyện hay quá thanks nàng nhiều . hóng chương tiếp . moi ng vao đây cho minh 1 chút ý kiến thanks m.n nhiều
      viewtopic.php?f=27&t=322675
      Pe Mick, hoadaoanh, Jena2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 87: Kết hôn chung phòng


      Bởi vì chuyện xảy ra buổi chiều, Văn Mân cảmthấy được khí lúc và Tiếu Đồng ở cạnh nhau có chút kỳ quái.

      Dĩ nhiên, chủ yếu là do cảm thấy mình kỳquái, cũng biết Tiếu Đồng có phải thậtsự bỏ xuống chuyện kết hôn, thấy có vẻ như chẳng có việc gì.

      Nhưng lại chịu được, cảm thấy hình như mình làm chuyện có lỗi với , rànglà lúc vừa sống lại, tìm đủ mọi cách để đượcmau chóng gả cho , tại thích , nguyện ý kết hôn, lại bởi vì cái nguyên nhân kia mà kéo dài hôn lễ.

      “Nhóc, hình như ngửi thấy mùi thức ăn bị khét rồi, em còn làm gì vậy?”

      câu của Tiếu Đồng đột nhiên truyền tới làm cho Văn Mân giật mình hoảng hốt, cái chảođang cầm tay cũng liền rơi xuống, may mắnlà tay có đụng tới cái viền nóng, bằng bị rộp lên vài cái bỏng nước.

      “Em làm sao vậy? Có tâm gì? Cư nhiên lại cóthể thất thần?” Tiếu Đồng nhăn mày nhìn vềphía Văn Mân vội vội vàng tắt lửa xoayngười nhặt lại cái chảo.

      có, mau lên phòng khách ngồi , em chuẩn bị xong gọi , mau , nhanh lên,đừng đứng đợi ở chỗ này, bị nhìn nữa em sẽkhẩn trương.” Văn Mân tùy tiện dối rồi vừađẩy Tiếu Đồng ra ngoài, đợi đến khi nhìn thấyanh thong thả bước đến ngồi xuống ghế sa lon ởphòng khách mới quay người lại đem thức ăn vừa bị nấu cho đến khét đổ , lại cọ rửa cái chảo, nấu lại món ăn đó thêm lần nữa.

      Lần này, Văn Mân dùng mười hai phần tinh lực để chuẩn bị đồ ăn, cuối cùng cũng làm xong mộtbàn đồ ăn đầy đủ hương sắc vị.

      Ngồi cạnh bàn ăn, Văn Mân cắn cắn đũa,nghiêng đầu nhìn Tiếu Đồng rồi lại thất thần.

      “Nhóc, em rốt cuộc có tâm gì, ra nghe chút, em phải biết rất thông minh, mặc kệ em có vấn đề gì khó, đều có thể giúp em giải quyết.”

      “Ách… có, mau ăn cơm , sao lạinhìn em?” Vừa nghe Tiếu Đồng như vậy, Văn Mân cũng hồi phục tinh thần, nhưng lạikhông biết có nên đem suy nghĩ trong lòng vừa nãy ra .

      “Em nhìn sao biết nhìn em, còn phải em nhìn trước, …”TiếuĐồng giọng phản bác, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Văn Mân, cuối cùngkhông dám lớn tiếng lên kháng nghị.

      “Tiếu Đồng ~”. Phải lúc lâu sau, Văn Mân chợt ngẩng phắt đầu lên nhìn về phía Tiếu Đồng.

      Tiếu Đồng bị động tác đột ngột của Văn Mân dọa sợ, thiếu chút nữa bị nghẹn, cũng may kịp thời khôi phục lại bình tĩnh.

      “Hả.” Cố gắng nuốt xuống ngụm cơm, lúcnày Tiếu Đồng mới lên tiếng.

      “Tiếu Đồng ~~ em muốn thương lượng với anhchuyện này, được ?” Văn Mân cắn cắnmôi, dường như hạ quyết tâm. “Nếu chúng ta kết hôn, chỉ là chung phòng, phát sinh quan hệ, thấy được ?”

      Nghe thấy lời đề nghị của Văn Mân, đôi mắt Tiều Đồng càng mở lớn, trong ánh mắt tràn đầy kinh ngạc đến tưởng nổi.
      Pe Mick, Jena, fujjko 1 thành viên khác thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 88: Thương lượng


      “Em vừa mới cái gì?”

      “Em là, chúng ta có thể kết hôn trước, sau đó phân phòng ngủ, chờ em chuẩn bị tốt rồi chúng ta mới ở chung phòng.” Văn Mân cũngbiết đề nghị này của mình rất vô lý, cho nên lúcnói ra những lời này, thanh cũng cũng thấp,giống như đè nén cổ họng để ra.

      “Em muốn chuẩn bị cái gì? Đôi mắt Tiếu Đồnghơi nheo lại, ánh mắt hẹp dài tỉ mỉ đánh giá vẻ mặt của Văn Mân.

      “Chuẩn bị…chuẩn bị cho cuộc sống vợ chồng, sau đó lại chuẩn bị sinh con.”

      “Em bị lãnh cảm?”

      …ừhm ~~ muốn hiểu như vậy cũngđược.” Văn Mân vốn muốn trả lời phải,nhưng nghĩ lại, do dự trong lát rồi giả giả coi như chấp nhận lý do này.

      “Em cùng Tề Tuyền từng lên giường?”

      có, có, nghĩ đâu vậy, emkhông có cùng lên giường.” Văn Mân vừa nghe Tiếu Đồng vậy, lập tức khoát khoát tay tỏ mình hoàn toàn trong sạch, tuy rằng ở kiếp trước là có, nhưng ở kiếp này, vẫn là trong sạch nha, hy vọng Tiếu Đồng có bất cứ hiểu lầm nào.

      “Em có kinh nghiệm tình dục, làm sao biết mình bị lãnh cảm? Theo lý mà có cảm giác với Tề Tuyền đó là bình thường, ai kêu tên đàn ông đó kém như vậy, nhưng mà là người đàn ông ưu tú, có khả năng em sẽkhông có cảm giác, tin, tối nay chúng tathử xem.”

      “Ai nha ~~ Tiếu Đồng, em với vậy, em còn chưa có chuẩn bị tốt tư tưởng để làmmẹ, em còn chưa muốn sinh con.”

      “Ha ha a, ra là như vậy, em cứ yên tâm, muốn sinh con, có rất nhiều biện pháp, ngày mai thắt ống dẫn tinh, chờ đến lúc em muốn sinh con, lại làm phẫu thuật “thông thương”.” Vừa nghe Văn Mân lo lắngchính là chuyện này, tâm tình Tiếu Đồng lập tứcvui vẻ hẳn lên, còn tưởng là vấn đề khókhăn nào khác thể giải quyết được, hóa ra là cái này a, còn nhiều cách giải quyết mà.

      được, cho phép thắt.” Vừa nghe đến đề nghị này của Tiếu Đồng, Văn Mân chút đắn đo liền cự tuyệt, tuy rằng rất cảm động vì Tiếu Đồng nguyện ý trở thànhngười chủ động tránh thai, muốn chịu thương tổn nào, nhưng là phương pháp phải mấtmột thời gian mới có thể làm phẫu thuật “thông thương”, hơn nữa sau khi phẫu thuật xong cũng cần an dưỡng thời gian, lỡ như bỏ qua mất ngày mang thai kia, vậy phải làm sao? thể mạo hiểm như vậy.

      “Tại sao? Để em uống thuốc tránh thai là tuyệtđối được, thuốc này đối với thân thể phụ nữ có rất nhiều tác hại. Nhóc, có phải em lo lắngphẫu thuật có nguy hiểm? Yên tâm, đảmbảo với em, đó chỉ là cuộc tiểu phẫu có độ nguy hiểm cực kỳ thấp, chờ thêm khoảng mộtnăm rưỡi nữa, em chuẩn bị tâm lý rồi, lạiđén bệnh viện chuyến là được, tuyệt đốikhông ảnh hưởng đến sức khỏe bản thân.

      được, được, em được là được, hơn nữa em muốn mộtnăm rưỡi sau mới sinh con, em nghĩ khoảngmười tháng là có thể chuẩn bị tốt tư tưởng rồi,khi đó căn bản là kịp làm phẫu thuật.”

      Tiếu Đồng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Văn Mân liền khỏi nhíu mày. Mười tháng? làm sao khặng định mười tháng sau là có thể chuẩnbị tốt tư tưởng?

      “Hay là… mang áo mưa bảo vệ được ? Tuy rằng như vậy khặng định ảnh hưởngđến chất lượng cuộc .”

      “Bao cao su cũng phải hiệu quả tránh thai trăm phần trăm, lỡ đâu mang thai ngoài ý muốn phải làm sao?”

      Tiếu Đồng bất đắc dĩ đưa tay sờ sờ trán, “Nhóc,mang thai rồi sinh ra chứ sao, em mười tháng là có thể chuẩn bị tốt tư tưởng, cũnggóp sức, đem thời gian chuẩn bị rút ngắn lại chút được sao?”

      được, em nhất định phải mười thángsau mới có thể mang thai.”

      Lời phản đối của Văn Mân ra đặc biệt cólực, thanh cũng rất lớn, khiến cho Tiếu Đồngngồi bên cạnh tự nhiên cũng bị run tay.
      chị lui 1 bước nhưng vẫn khó chấp nhận a . ai kết hôn rồi còn ở riêng bao giờ làm thế ai chịu nổi chứ có phải bị lãnh cảm đâu . biết a Tiếu phải đợi đến 10 tháng sau ư haizz, xin chia buồn với , cách mạng vẫn chưa hoàn thành đồng chí hãy tiếp tục cố gắng a " vỗ vỗ vai" . hihi
      thanks ss nhiều
      tại sao chị cứ phải quan trọng hóa thời điểm mang thai nhỉ??? ta nghĩ nếu là đứa bé đó cho dù kết hôn sớm hay muộn đến đúng thời điểm nó đến chứ có phải căn thời gian là được đâu
      hax, chị là....
      chỉ tội cho Tiếu của ta thôi, cố mà nhịn nhá
      thanks nàng nhiều nhiều!!!
      Pe Mick, Jena, fujjko 1 thành viên khác thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 89: Bảo đảm chắc chắn trăm phần trăm


      “Bé, sao đột nhiên em lại thay đổi quyết định, đồng ý kết hôn trước? phải cũng đãnói, hy vọng em vui vẻ gả cho màkhông phải mang theo ủy khuất cùng miễn cưỡng sao.”

      Tiếu Đồng nhìn Văn Mân với ánh mắt khó hiểu, hy vọng nghe được đáp án , muốn cứ như vậy mơ hồ cùng người phụ nữ mình thích kết hôn mà vẫn hiểu hết đượclý do tại sao.

      “Tiếu Đồng, em lòng muốn gả cho , những gì em vừa lúc nãy cũng là , emkhông muốn chung ta chung phòng là bởi vì chưa muốn mang thai. Em cũng biết có rất nhiềubiện pháp tránh thai nhưng bất kỳ biện pháp nàocũng đảm bảo chắc chắn an toàn khôngphải sao? Em muốn xác định cụ thể thời gianmang thai con chúng ta, về phần lí do tại sao, tại em chưa sẵn sàng cho biết.”

      “Nhóc, em nghĩ chúng ta kết hôn chính là vì sinh con sao?”

      “Đương nhiên phải.”

      “Vậy vì cái gì em lại đem hai chuyện kết hôn và sinh con kết hợp làm đây? Chuyện con cái còn phải tùy vào duyên phận, có chính là có, có chính là có, nếu có chúng ta mang theo lời chúc phúc chờ đợi đưa trẻ ra đời, còn nếu chúng ta cũng khôngcần quá miễn cưỡng, tại em lại chuyện xác định thời gian mang thai khiến cho cảmthấy thể nào hiểu được.”

      Văn Mân ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiếu Đồnglúc này hơi nhíu nhíu mày, sau đó lại lần nữa cúi đầu, dùng đũa chọt chọt chén cơm, cũng biết cầu này của mình có chút kỳ quái.

      Nhưng là, dứt bỏ được đứa bé mà chưa từng gặp mắt ấy, kiếp trước, rất nhiều đêm khi chỉ còn lại mình, bởi vì nhớtới đứa bé bị vô tình vứt bỏ mà khóc cho đếnsáng. dưới lần nghĩ, nếu nhưđứa bé được sinh ra, biết đó là bé trai hay bé , liệu nó có thông minh giống Tiếu Đồng ? có ánh mắt, chân mày giống với …?

      Nhưng là, tất cả những chuyện này cũngkhông có cách nào giải thích với Tiếu Đồng.

      “Tiếu Đồng, nếu em với , em có mộtgiấc mơ, mơ thấy mười tháng sau em mang thai đứa bé, mà đứa bé ấy em đặc biệt rất thích.Em muốn nhìn thấy xuất của đứa bé ấy trong cuộc sống của chúng ta chính vào thờiđiểm đó, vậy lý do này có thể tiếp nhậnkhông?”

      “Nhóc, em xác định cuộc hôn nhân của chúng ta chỉ còn tồn tại duy nhất vấn đề này?”

      “Phải.” Lúc này, Văn Mân ngẩng đầu nhìn TiếuĐồng bằng ánh mắt đặc biệt kiên định, cóbất kỳ tia né tránh hay giấu diếm nào.

      Nhìn thấy vậy, Tiếu Đồng cũng lập tức lộ ra nụ cười nhõm.

      “Được, cam đoan, trước khi em đãchuẩn bị tốt để mang thai nhất định sẽkhông để em mang thai, nhưng em phải đáp ứng mau chóng kết hôn, cũng được chiaphòng ngủ, cũng phẫu thuật thắt ống dẫn tinh, để em uống thuốc tránhthai, có biện pháp, đảm bảo chắc chắn trắmphần trăm.”

      “Trăm phần trăm? chắc chắn?” Lúc lời này, trong ánh mắt Văn Mân lên bộ tin, đời này có cái gì có thể chắc chắn trăm phần trăm, sao lại dám đảmbảo chắc chắn như vậy đây?

      “Em tin là được rồi, nhất định được làm được, còn làm như thế nào, sau này em biết.”

      Tiếu Đồng cười mập mờ nhìn Văn Mân, trựcgiác của Văn Mân khặng định có gì đó mờ ám,nhưng lại tìm thấy chứng cớ nào, sauđó cũng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng .Hơn nữa, phát sinh quan hệ là chuyện hai người,nếu biện pháp của khiến hài lòng, cự tuyệt phải là xong sao?
      Pe Mick, fujjkowindlove_9693 thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 90: khoe khoangsẽ chết sao

      ***
      Lấy được đồng ý của Văn Mân, Tiếu Đồng phấn khích đến độ ngay cả tâm tình ăn cơm cũng còn, xắn tay áo lên muốn lập tức gọi điện thoại báo cho cha mẹ hai bên, để bọn họnhanh chóng về nước bàn bạc chuyện hôn lễ, nếu phải Văn Mân dùng ánh mắt ngăn cản, chỉ sợ sớm nhảy khỏi bàn cơm rồi.

      vất vả đợi đến cuối cùng bữa cơm cũng xong, Tiếu Đồng vừa lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho Văn cha và Văn mẹ, nhưng ngón tay còn chưa chạm vào, di động tayanh đột nhiên vang lên, nhìn số điện thoại gọitới, miệng theo bản năng nhếch lên.

      “Là ai vậy? Trông cái bộ dáng tìnhnguyện đó của , phải là đội trưởngPhạm chứ?”

      Văn Mân với vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa liếc nhìn Tiếu Đồng cái, lại tiếp tục động tác thu dọn bát đĩa, chậm rãi xong lời châm chọc, ai kêu vừa rồi còn ra vẻ đắc ý,hừ, đội trưởng Phạm gọi điện tới chặt đứt cái vẻđắc ý của cũng tốt.

      “Xí, em đúng là cái miệng quạ.” Mặc kệđiện thoại tay ngừng vang, TiếuĐồng chính là đùa giỡn chút chưa muốn nhận.

      “Giáo sư Tiếu, có thể làm phiền ngài mộtchuyện được ? người đàn ông đừngcó xí tới xí lui, em nghe ê răng.”

      “Xí, xí, xí, cứ thích xí đấy sao nào? Sau này em chọc vui, liền xí cho emnghe, cho em ê răng được, xem em saunày còn có nghe lời hay .”

      Văn Mân liếc mắt xem thường, cùngngười đàn ông này so đo, cầm bát đĩa vào phòng bếp, để lại mình ngồi ở phòng ănso đo với cái điện thoại di động.

      Tiếng chuông di động vang lên lúc rồi dừng lại, ngay sau đó lại tiếp tục vang lên đầy thách thức.

      Tiếu Đồng nhìn chằm chằm di động trong tay,thấy Văn Mân chỉ lo rửa chén trong phòng bếp, thèm để ý đến , lúc này mới dùng tốcđộ vô cùng chậm rãi nhấn nút trò chuyện rồi mở loa ngoài. tại hễ nghĩ tới Phạm Thành làanh liền thấy nhức đầu, ngay cả năng lực phảnứng cũng biến mất, luôn luôn có loại dựcảm, cái người tên Phạm Thành này về sau nhấtđịnh lần lại lần phá hỏng chuyện tốt của .

      “Ông sao lại biết phân biệt thời gian sớm muộn gì gọi điện thoại cho tôi đây? Tôi cũngkhông phải cấp dưới của ông, cần phải tùy thờiđợi lệnh đâu.”

      đợi Phạm Thành mở miệng, Tiếu Đồng dùng câu đánh phủ đầu trước, trong lònganh rất khó chịu, cũng phải để cho PhạmThành biết, làm cho cái người chuyên phá hỏng chuyện người khác này nơm nớp lo sợmột chút, trong lòng thấy thoải mái.

      “Ha ha a, giáo sư Tiếu, làm phiền ngài rồi, ngại quá, tôi cũng là có chuyện quan trọng muốn tìm ngài báo cáo tiếng thôi.”

      Đầu kia điện thoại Phạm Thành đến góc khuất người, hạ thấp giọng cười ha hả, trong lòng ông kỳ rất muốn đối với người so với mình còn tuổi hơn nhiều kiacúi đầu, làm tổn hại tới hình tượng của ông, nhưng người ta là người rất có tài, nên ông cũngchẳng còn cách nào chỉ có thể cúi đầu thôi.

      “Được rồi, được rồi, mau , ngắn gọn biết ? Buổi tối tôi với vợ tôi còn có việcmuốn làm nha.” đến chữ “vợ”, Tiếu Đồngcòn cố ý đề cao giọng, muốn cho Văn Mân ở trong phòng bếp cũng nghe thấy. Buổi tối vừamới giải quyết xong chuyện hôn với Văn Mân, phải khoe khoang chút.

      “Ách!? Giáo sư Tiếu, cậu tới chính là Văn tiểu thư sao?”

      Trong điện thoại truyền đến thanh đè nén kinh ngạc, Phạm Thành dĩ nhiên nghĩ tớitiến độ của hai người này lại nhanh như vậy, phải hai người mới quen biết từ vụ án mạng xác chết trầm dưới hồ thôi sao?

      Tiếu Đồng này bề ngoài trông có vẻ hiểu phong tình, nghĩ tới lại có bản lĩnh, nhanh như vậy thu phục được vợ xinh đẹp rồi.

      “Ngoài ấy ra còn có ai, đúng là ấy đấy, ha ha ha ha…..A ~ nhóc, sao em lại đánh ?”

      Tiếng cười đầy đắc ý của Tiếu Đồng còn dứt, sau gáy bị đánh cái, bị đau quay đầu lại nhìn chằm chằm bàn tay còn dính đầybọt xà phòng của Văn Mân, vẻ mặt vô cùng ủy khuất.

      im miệng lại cho em, có thể đừngkhoe khoang nữa có được ? Còn khoenữa, em liền đuổi ra khỏi nhà.” Văn Mân hạthấp giọng, dùng giọng chỉ hai người bọn họcó thể nghe thấy cảnh cáo cái người đàn ôngđang có vẻ mặt hí hửng này.
      ai da. cuối cùng hai người cũng sắp kết hôn, ^_^ haha. hóng mãi . aizz Tiếu Đồng sung sướng chưa kìa vừa mới được Văn Mân đồng ý là kheo ngay dc rồi >_< . chúc mừng cách mạng của sắp thành công.
      thanks ss nhiều . biết lần này cái ông Pham, Thành ấy lại có việc j nhờ Tiếu Đồng đây, sau này mà chị làm truyện ấy mà ông ấy gọi đến đúng là ờm ờm mất hết cảm súc nhỉ ^^
      ôi ôi à, em thấy nghi ngờ độ tuổi của quá
      chả hiểu mấy tuổi rồi mà còn giở cái trò "khoe" vs mọi người, lại còn sung sướng nữa chớ
      em phục !!
      thanks nàng nhiều!!!
      Pe Mick, Jena, fujjko2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :