1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chồng à, anh thật quái gở - Nara ngư (Trọng sinh) Full đã có ebok

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 71: Cùng nhau hànhđộng


      Văn Mân thấy Tiếu Đồng như vậy trẻ con, cắn chặt môi, cố gắng để mình cười ra tiếng, đây sao có thể là giáo sư Tiếu mà mọi người đều kính sợ, quả chính là anhbạn .

      Nhưng tốt xấu gì vừa rồi cũng chịunhượng bộ rồi, cho nên vẫn là chấp nhận cầmlấy bát vào phòng bếp lấy thêm cơm giúp .

      Tiếu Đồng nhìn bóng lưng của Văn Mân vàophòng bếp, bộ dáng đại nam nhân nãy giờ vẫnluôn giữ vững liền biến mất chút dấu vết,im lặng nhìn hướng phòng bếp nở nụ cười rạng rỡ.

      “Chung Phàm có lý, ở chung với phụ nữ nên cò kè mặc cả, nếu chuyện gì cũng sảng khoáiđáp ứng tốt, hắc hắc hắc.”

      lẩm bẩm cái gì vậy?” Văn Mân bưng cơm trở về liếc mắt cái liền thấy được TiếuĐồng cúi đầu, bên cầm đũa gõ lên mặt bàn, bên lắc lắc đầu tự lẩm bẩm cái gì đó.

      “Có gì sao? có a.” Tiếu Đồng nhậnbát cơm Văn Mân đưa tới, cúi đầu ngửi ngửi mùi thơm của gạo, làm ra bộ dáng vô cùnghưởng thụ.

      “Tiểu nữ nhân lấy cơm là thơm.”

      “Được rồi, đừng ngồi đó nhảm nữa, mau ăn , chờ ăn xong rồi nhớ gọi điện cho đội trưởng Phạm, miễn cho ngày mai ông ấy lại tớitìm tôi, tôi cũng còn đủ sức ứng phónữa.” Văn Mân dùng đũa chỉ chỉ lên mặt bàn trước mặt Tiếu Đồng ý bảo đừng lảm nhảm nữa.

      “Sao tôi phải gọi cho a, là em đề nghị tôi đồng ý, hơn nữa cũng là em có điều kiện liền cùng bọn họ thương lượng, em làm, vâyai làm thay đây?”

      “Tôi!?” Văn Mân đưa tay chỉ vào mình, “, được, phải còn có trợlý sao? Để cho trợ lý chuyện , ta chắc chắn có kinh nghiệm hơn tôi, hơn nữa ngày mai tôi còn có việc gấp.”

      “Em có việc gấp gì? Em phải theo tôicùng điều tra vụ án sao?” Nghe Văn Mân hôm đó cùng làm việc, Tiếu Đồng lập tức mất hứng mặt nghệt dài ra.

      “Tôi và cùng nhau điều tra vụ án a! Tôi chẳng có hiểu biết gì về kiến thức chuyên môn cả, dám , gây rắc rối cho may mắn lắm rồi, trước đây điềutra như thế nào tại cứ làm thế đó , cứcoi như có tôi là được, hơn nữa, ngày maitôi có việc cần làm, thể cùnganh.”

      Văn Mân nghĩ rồi, dù sao cũng tốt nghiệp đại học, cứ ở nhà suốt ngày làm việc làm đàng hoàng ổn, tuy rằng biết điều quan trọng nhất trong đời mình là cái gì, nhưng cảm thấy có nghiệp riêng cũng rất quantrọng, nếu như ảnh hưởng đến tình cảm của mình và Tiếu Đồng, cũng muốn tạo cho mình mảnh trời riêng. Việc nỗ lực đặt hết tâm tư người Tiếu Đồng khiến đối vớinhững chuyện nhặt bình thường cũng rất mẫn cảm, về lâu dài, đó phải là việc tốt.

      “Coi như có em!? được, đây rõràng là đúng, còn nữa, em quên lúc đầu tôi chuyển đến đây ở là vì lý do gì rồi sao?Tôi tới đây là vì phòng ngừa tên bạn trai cũ củaem lại tới gây rối, em cùng tôi, tôi bảo vệ em thế nào? Nếu em quyết định như vậy, vụán này tôi điều tra nữa, bắt đầu từngày mai tôi xin nghỉ phép dài hạn, ở cùng em.”

      Lời vừa dứt, Tiếu Đồng liền giả bộ lấy di độngra gọi điện thoại, kết hợp với những lời vừanói, khó để đoán ra đây là gọi cho ai.

      “Tiếu Đồng, đừng có quyết định nhanh nhưvậy được , chúng ta thương lượng lại chút, dễ dàng từ bỏ việc điều tra như vậy,người bị hại làm sao bây giờ? giờ cảnh sátđều có biện pháp xác nhận thân phận nạnnhân, sau này biết điều tra thế nào, muốnnghỉ phép cũng phải chờ kết thúc vụ án này đãnha.”

      “Thương lượng chút? được, thương lượng, chúng ta nhất định phải cùngnhau hành động, thể tách ra.”

      “Được được được, ngày mai tôi cùng , được rồi, mau đặt điện thoại xuống .”

      “Đáp ứng sớm phải xong rồi sao? là ~”

      “Ách…” Văn Mân thấy Tiếu Đồng dường như có việc gì lại cúi đầu ăn cơm, nhất thời có cảm giác bị lừa gạt, tất cả biểu tình vừa rồi đều là diễn trò để gạt đây mà.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 72: Hồng chọn quả mềm


      Mãi đến ngày hôm sau theo Tiếu đồng đếnđội cảnh sát, Văn Mân vẫn mãnh liệt có cảmgiác bị lừa gạt.

      “Giáo sư Tiếu, Văn tiểu thư, rất vui được chào đón hai vị, tối qua nhận được điện thoại của Văn tiểu thư, lão Phạm ta vẫn thấp thỏm đến bâygiờ, cuối cùng cũng mời được giáo sư Tiếu đại giá rồi, chỉ cần giáo sư Tiếu chịu ra tay hỗ trợ,tin tưởng vụ án này rất nhanh được phá.”

      Từ sáng sớm Phạm Thành đứng chờ ở bênngoài văn phòng đội cảnh sát, chính là hi vọng giáo sư Tiếu có tính cách quái gở này tìmra điểm sai sót, kỳ thực trong lòng ông cũng biết, để mời được Tiếu Đồng tham gia điều tra vụ ánnày cũng có chút khó khăn.

      Nghĩ đến đây, ông lập tức quay đầu nhìn vị côngthần có công lớn nhất trong việc này, chỉ là Văn Mân lúc này còn cúi đầu suy nghĩ xem mình như thế nào bị lừa đưa đến nơi này, cănbản chú ý tới Phạm Thành vẫn híp mắt với vẻ đầy cảm kích.

      “Ông hẳn là rất cao hứng , hơn nữa còn phảiđặc biệt cảm ơn Tiểu Mân, nếu phải TiểuMân thuyết phục tôi, tôi mới muốn cùng mấy người cảnh sát chỉ biết nịnh nọt, hiệu suất làm việc lại cực kém hợp tác đâu."

      Văn Mân vừa mới định thần lại chợt nghe câu phát ngôn “vĩ đại” của Tiếu Đồng, nhất thời cảm thấy cả kinh, vội càng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Phạm Thành. Ôi chao, coi như đây là , nhưng cũng thể cứ như vậy thẳng a, chẳng lẽ chút cũng lo lắng những người này đến lúc đó gây khó khăn cho sao.

      “Đội trưởng Phạm, ý Tiếu Đồng phải như vậy, ý của ấy là ngài sáng sớm đứng ở ngời đợi chúng tôi rồi, là làm cho chúng tôi thụ sủng nhược kinh*, lần này hợp tác với cảnh sát là nghĩa vụ của người dân như chúng tôi, nếukhả năng chuyên môn của Tiếu Đồng có thể giúp đỡ được chút việc gì đó, đây là vinh hạnhcủa chúng tôi mới phải.”

      *thụ sủng nhược kinh: được sủng ái mà lo


      Phạm Thành sớm chuẩn bị tâm lý rằng Tiếu Đồng chuyện rất thẳng thắn, nhưng lạikhông nghĩ tới thẳng đến mức này, ông muốn phản bác chút, nhưng lại tìm khôngthấy có chỗ nào có thể phản bác, phảivừa rồi ông ta cũng có ý nịnh nọt sao? Hơn nữađúng là bọn họ làm việc hiệu suất rất thấp, từ lúc phát xác chết ba bốn ngày nhưngchưa phát ra được chút đầu mối nào.

      Mà ngay tại thời điểm bị lời của TiếuĐồng làm cho lúng túng biết trả lời thếnào, Văn Mân kịp thời mở miệng giải vây, làmcho Phạm Thành lần nữa hạ quyết tâm, chỉcần sau này cùng hợp tác với Tiếu Đồng phá án, nhất định mang theo Văn Mân, nếu hắnthật lo lắng hai bên thể giao tiếp bìnhthường.

      “Ha ha a, Văn tiểu thư hơi quá rồi, hai vị xinmời vào bên trong, chúng ta ở trong này nóichuyện.

      Khi Phạm Thành trước dẫn vào văn phòng,Văn Mân mới xoay người hướng vẻ mặt vô tộicủa Tiếu Đồng trừng mắt cái.

      “Tiếu Đồng, lời nào chết sao, vừa mở miệng liền đắc tội người ta, khôngsợ người ta gây khó dễ cho , người ta dù sao cũng là cảnh sát, dù có học vấn cao cũng chỉ là người dân bình thường. Nếu người ta tâm muốn đối phó , nhấtđịnh xong đâu.”

      Văn Mân cho là Tiếu Đồng bị mắng nhất địnhsẽ mở miệng phản bác, hoặc ít nhất cũng tỏ vẻ phục, nhưng ngoài dự kiến là, ngườinày lại có thể nhìn chằm chằm cười đến ánh mắt cũng híp lại.

      “Em lo lắng cho tôi?”

      Nghe được giọng điệu ràng như vậy, còn có biểu cảm của ánh mắt, Văn Mân lần nữa cảm thấy được hơi thở dồn dập, mạnh mẽ lắc đầu,vừa di về phía trước, bên ném lại câu.

      “Có quỷ mới lo lắng cho .”

      Tiếu Đồng đứng tại chỗ nhìn Văn Mân bước được vài bước, lúc này mới nhấc chân đuổi theo , duỗi tay đem người phụ nữ xấu hổ ôm vào trong ngực mình.

      “Yên tâm , Phạm Thành phải là ngườithích so đo, nếu là tiểu nhân, tôi những lời này rồi, hơn nữa, cho dù tại tôichỉ là người dân bình thường, nhưng banđầu khi về đây là đáp ứng lời mời hợp tác củaBộ công an làm cố vấn đặc biệt, như vậy chứcvị so với Phạm Thành đội trưởng đội cảnh sát còn lớn hơn.”

      “Ách…” Văn Mân ngẩng đầu nhìn Tiếu Đồng chớp mắt, nửa ngày sau mới thốt lên câu: “ đây là điển hình của hồng chọn quả mềm*”

      Đây phải là EQ thấp nha, người đàn ôngnày đơn giản là so với khỉ còn tinh*.

      *Hồng chọn quả mềm: là câu thành ngữ ý chỉ những người biết chọn đối tượng, hoàn cảnh sao cho cólợi với mình. Trong câu của Văn Mân ý Tiếu Đồng đối với Phạm Thành thẳng kiêng dègì là vì biết Phạm Thành có chức vụ thấp hơn mình.

      *so với khỉ còn tinh: Mình giải nghĩa thêm chút câu này, ta vẫn thường nghe người ta gọi mấy người hơikhôn lỏi, giảo hoạt là "khỉ thành tinh", ở đây ý chị Mâncũng tương tự như vậy, là Tiếu rất giảohoạt đó
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 73: Giáo sư Tiếu ngạo mạn


      “Giáo sư Tiếu, việc này nên chậm trễ, chuyện ngoài lề nữa, về vụ án kia lúctrước tôi cũng đề cập qua, biết ngài có ý kiến gì ?”

      Phạm Thành mấy ngày nay đều bị cấp hỏithăm tiến độ phá án đến điên rồi, cho nên lúcnày cũng làm bộ khách khí, vừa vào đênphòng làm việc, pha trà ngon mời Tiếu Đồng và Văn Mân xong liền mở lời nhắc tới vụ án.

      có ý kiến.” Tiếu Đồng lời này đặcbiệt hợp tình hợp lý.

      Ách…Hôm trước phải ngài và Văn tiểuthư cùng đến trường sao? Sau lại còn cầm theo chứng cứ quay về sở nghiên cứu.”Dưới tình thế cấp bách này, Phạm Thành cũng che dấu việc ngày hôm qua có theo dõibọn họ.

      ra Phạm Thành cũng hiểu, dù ông khôngthừa nhận, chuyện theo dõi này cũng gạt được Tiếu Đồng, ngày hôm qua khi lái xe theo bọn họ đến sở nghiên cứu, lúc Tiếu Đồng điđến cổng của sở nghiên cứu còn quay đầu lạinhìn hướng chiếc xe của ông rồi nở nụ cười nhạt.

      Kia khắc ông biết, chỉ sợ là lúc ông vừaxuất ở cổng công trường, Tiếu Đồng nhận ra rồi, sở dĩ , có thể là lo lắngđến cảm giác của Văn Mân, đây cũng là lý dothúc đẩy ông quyết định tìm Văn Mân ngả bài.

      “Chứng cứ? Con mắt nào của ông nhìn thấy tôi mang chứng cứ quay về sở nghiên cứu, tôi chỉ làquá nhàm chán nên đến vùng ngoại ô bắt congiun mà thôi.”

      “Tiếu Đồng ~~ chuyện nghiêm túc .”

      Tuy rằng Tiếu Đồng cần lo lắngđắc tội Phạm Thành, nhưng Văn Mân cảm thấy tốt nhất là vẫn nên chuyện có chừng mực, trong hoàn cảnh này tuyệt đối…như vậy có lợihơn.

      “Hừ ~~ tôi phải là chuyện nghiêm túc sao?” Tiếu Đồng dĩ nhiên hàilòng việc Văn Mân lần nữa vì giúp Phạm Thànhmà trách cứ , nhưng lại thể cáugiận với , cho nên chỉ có thể phóng mắt hướng đến người vô tội Phạm Thành.

      Phạm Thành sờ sờ cái trán, cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, ông đường đường là đội trưởng đội cảnh sát uy vũ, tuổi lại bó to vậy mà có thểlàm đối tượng trút giận cho tên nhóc cònchưa lớn, buồn bực nhất chính là, chút ý kiến cũng dám có.

      “Còn chuyện đàng hoàng, mau chóng cho đội trưởng Phạm chuyện phát được những gì từ người con giun kia rồi, nghĩ bắt được hung thủ nhanh chút sao?” Văn Mân để ý đến tính tình trẻ con của Tiếu Đồng, giọng ở bên tai hắncảnh cáo: “ mau tìm cách kết thúc vụ án này, tôi cùng hồ nháo thêm nữa.”

      Tiếu Đồng híp con mắt, lại hơi quệt quệt miệng, thấy Văn Mân cũng mảy may để ý đến, lúc này mới ngả mình vào ghế sa lon, tức giận : “Theo mức độ tiêu hóa các tổ chức tếbào của người bị hại trong cơ thể con giun, kết hợp tốc độ tiêu hóa thức ăn của con giun đó có thể phỏng đoán, thời gian nạn nhân là bị sát hại vào khoảng 3 – 4 ngày trước, các ông chỉ cầnsắp xếp điều tra theo dõi băng giám sát trongkhoảng thời gian này là được rồi.”

      “Nhưng, vùng phụ cận ở đó đều rất hẻo lánh, chỉ sợ rất khó tìm thấy thiết bị ghi hình.”

      Phạm Thành cau mày cố gắng nhớ lại các điểm phân bố thiết bị ghi hình ở vùng này, cuối cùng vẫn là thất vọng phát , chỉ sợ rất khó dựavào thiết bị ghi hình để tìm được kẻ tình nghi,vùng này năm trước hoàn thành quy hoạch, bị các đơn vị kiến trúc phân định khu vực để xây tường rào ngăn cách, bình thườngrất ít người lui tới, lại có đường quốc lộ qua, cho nên cái thiết bị theo dõi cũng chưa lắp.

      “Tìm thấy thiết bị ghi hình, các ông hỏi người dân xung quanh đó sao? Chỉ cần là nơi có người ở, chắc chắn tìm được dấu vết để lại.”

      “Ách…giáo sư Tiếu rất đúng, tôi đây liền cử nhân viên hỏi thăm người dân, chỉ là…giáo sư Tiếu có thể hay nhắc lại chút manh mối, để chúng tôi có thể nâng cao hiệu suất làm việc.”

      Từ biểu ở vụ án mạng xác chết trầm dưới hồ, Phạm Thành đối với chuyên môn của TiếuĐồng tin tưởng rằng chỉ cần xem qua hài cốt của nạn nhân, tuyệt đối có thể tìm được rấtnhiều thông tin của người chết. Mà trước đó, ông nhận được báo cáo rằng Tiếu Đồng cũng sớm nhìn thấy thi thể rồi, cho nên khặng định là còn ít tin tình báo mà muốnnói tới.

      Về phần vì sao muốn , ông cũng đoán ra.
      tốc độ edit của bạn quá
      thanks bạn nhiều
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 74: Lời nhắc nhở của giáo sư Tiếu


      Tiếu Đồng lạnh lùng nhìn Phạm Thành, nhìn đếnPhạm Thành cả người đều được tự nhiên, nhưng vẫn ngậm miệng chữ cũng đềukhông muốn .

      trả thù Phạm Thành dám tự mình tìm Văn Mân, tên này khẳng định là nhìn ra tâm tư của đối với nhóc con rồi, biết cự tuyệt ai cũng thể cự tuyệt nhóc con, cho nên mới tính kế ở sau lưng .

      Văn Mân liếc mắt bên trái nhìn người đàn ông vẫn cố chấp ngậm chặt miệng chịu ,lại ngoảnh đầu nhìn vẻ mặt chờ đợi của PhạmThành, cuối cùng bất đắc dĩ ở trong lòng thở dài hơi.

      “Đội trưởng Phạm, người bị hại từ 18 – 24 tuổi,cao 155cm, sơ với bạn cùng lứa tuổi hơnnhiều, là nữ, xác bị thiêu cháy, đầu từng bị va chạm mạnh, đây cũng là nguyên nhân chí mạnggây tử vong.”

      Văn Mân cúi đầu cận thận nhớ lại những lời lúctrước Tiếu Đồng khoe khoang ở trước mặt . “Ừhm ~~ bắp chân của người bị hại từng phátsinh va chạm mãnh liệt với mặt đất, có thể là khi còn sống từ cao té xuống mà thành.”

      Tiếu Đồng thấy Văn Mân cư nhiên đem nhữngchuyện lúc trước mình cho biết đều hết với Phạm Thành, khỏi có chút nhỏmọn, quay lưng lại nhìn Văn Mân, còn cốý lấy chén trà trước mặt , để cho uống.

      “Từ cao té xuống!” Phạm Thành giọnglặp lại những lời này, trong đầu cũng tự độnghiện lên tình trạng địa hình ở khu vực công trường, ông nhớ khu vực đó có chỗcao như vậy, điều này chứng tỏ người chết là té xuống ở nơi khác, đầu bị thương, chẳng lẽlà lúc ngã xuống chạm đất đầu tiên?

      Tiếu Đồng thấy Phạm Thành từ lúc nghe đượcthông tin tình báo, cau chặt mày im lặng hồi lâukhông thấy gì, cảm thấy thể kiên nhẫn.

      là ngốc, ở công trường tìm thấy, chứng tỏ đó phải là địa điểm gây án, hungthủ nhất định là đem giết nạn nhân từ trước, sau đó mới di chuyển xác chết đem chôn ở nơi này.Nạn nhân dù gầy cũng đến 155cm, tôi cũngkhông tin có mang theo cái túi lớn như vậymà đường cũng bị người chú ý.”

      Bị Tiếu Đồng châm chọc như vậy, Phạm Thànhnhất thời có cảm giác bị dội gáo nước lạnh, ông như thế nào sớm chú ý điểm này đây? Nhưng nghĩ lại, ông lại cảm thấy có chỗ đúng.

      đúng a, giáo sư Tiếu, vạn nhất hung thủ đem xác người bị hại đặt ở cốp sau xe hơi chởtới đây, như vậy phải là làm người khác chú ý sao.”

      ông ngốc, ông còn chịu thừa nhận,xem thời gian từ lúc tử vong đến khi các ôngphát xác chết, mấy ngày đó thời tiết đều rất tốt, giọt mưa cũng có, hơn nữa gió cũng lớn, công trường bên kia nơi nơi đềulà bùn đất, nếu có xe qua, lúc thăm dò hiệntrường sao các ông lại phát vết xe.”

      “Dù ông có lúc ấy công trường có nghi thức đặt móng, xe ra vào rất nhiều, cócách nào xác định dấu xe nào là của hung thủ để lại, nhưng là hung thủ giấu xác, có thểchọn con đường bình thường để ra vào sao.”

      “Chắc chắn là càng bí mật càng tốt, điều tra trường của nhân viên pháp y bỏ lỡ mấy điểm đáng nghi này, xung quanh hiệntrường hẳn tìm kiếm hết, nếu có phát , vậy chứng minh hung thủ phải dùngxe để vận chuyển xác chết.”

      Nghe đến đây, cảnh sát có kinh nghiệm lâunăm như Phạm Thành sao lại , dùng xe, chỉ mang theo cái xác chết, vậy cũng chỉ có thể có khả năng, chính là hung thủlà người sống ở gần đó, nếu làm sao đủ sức đem thi thể vận chuyển đến nơi này.

      Còn có, dùng xe mà có thể đem thi thểvác đến nơi này, chứng minh hung thủ có sứclực tương đối lớn, như vậy có thể đưa ra kếtluận rằng hung thủ là nam giới.

      Như vậy, bọn họ có thể trực tiếp khoanh vùngphạm vi điều tra các đối tượng như mô tả ở khu vực mấy thôn làng và thị trấn phụ cận rồi.
      Pe Mick, milktruyenky, Jena2 others thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 75: Cái gì cũng nghe theo


      Phạm Thành chân trước vừa mới , Tiếu Đồngcũng lập tức đứng dậy lôi kéo tay Văn Mân, chân sau rời khỏi đại đội cảnh sát, hơn nữa lầnnày, để cho Văn Mân lái xe, mà mình trực tiếp ngồi vào ghế lái.

      Văn Mân bên thắt dây an toàn, bênnghiêng đầu nhìn vẻ mặt đầy hưng phấn của Tiếu Đồng.

      muốn chỗ nào a? Chúng ta hôm nay trừ việc tới gặp đội trưởng Phạm, cócông việc khác ?”

      “Hắc hắc, em muốn nhìn xem hung thủ là cái dạng gì sao?”

      Văn Mân nghe xong lời này, nắm tay cầm dây an toàn trở nên căng thẳng, sau đó xoay người vội vàng nắm lấy cánh tay Tiếu Đồng cự tuyệt: “ cần, muốn, tôi muốn xem hung thủ là cái dạng gì, độc miệng nhưuvậy, lỡ như kích thích tới hung thủ, muốngiết chúng ta phải làm sao bây giờ? chỉ là thư sinh yếu ớt, làm sao có thể là đối thủ của .”

      “Tôi phải đối thủ của ? Em dám khinhthường tôi! được, em phải cùng, muốn cũng phải , tôi dù sao cũng phải chứngmình cho em thấy thân thủ của tôi tệ.”

      Lúc đầu Tiếu Đồng thấy Văn Mân nhất định cự tuyệt như vậy, còn do dự hay là đếnhiện trường nữa, dù sao việc nhìn thấy hung thủđối với Văn Mân cũng quá sức chịu đựng, nhưngvừa nghe xong lời này, trong nháy mắt liền bỏqua ý định quay về nhà, đàn ông cái gì cũng có thể cần, chính là hình tượng cao lớntrước mặt phụ nữ là thể vứt , phải để cho Văn Mân biết đại nam nhân cường tráng có đủ sức bảo vệ .

      “Tiếu Đồng ~~ bất quá tôi nhìn nhận rồi được sao? Chúng ta về nhà, tôi làm nhiều món ngon cho , hôm qua phải muốn ăn bánh ngọt pho mát sao? Tôi sẽcho thêm rất nhiều pho mát được ?”

      “… được.” Tiếu Đồng nuốt ngụm nước bọt, chỉ do dự lát rỗi vẫn quyết định cự tuyệt.

      “Tiếu Đồng ~~ ở trong lòng tôi là giỏi nhất, chúng ta xem náo nhiệt, quay về xem tin tức cũng giống vậy thôi, chỉ cần bây giờ anhquay về nhà, tôi cái gì cũng nghe theo , đượckhông?”

      “…..Cái gì cũng nghe theo tôi?” Lần này thờigian do dự ràng dài hơn so với lần trước ít.

      “Phải, cái gì cũng nghe theo , chúng ta về nhà có được , Tiếu Đồng.”

      Văn Mân sợ nhìn thấy hùng thủ giết người hùng ác này, đối với hình dáng của hung thủ chút hiếu kỳ cũng có, quan trọng nhất là, sợ Tiếu Đồng thích thể , phải dùng lời kích thích đến hung thủđể chứng minh thân thủ của mình tốt, mà còn tựtiện xông lên thay cảnh sát bắt hung thủ, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cuối cùngngười đau lòng còn phải là .

      cái gì cũng nghe theo tôi? Bất cứ chuyện gì?”

      Văn Mân thấy ánh mắt thâm sâu khó lường của Tiếu Đồng nhìn về phía mình trong mắt tràn đầy hoang mang, trực giác cho biếttrong lòng nhất định có quỷ, nhưng mộtkhi gật đầu tuyệt đối nuốt lời.

      “Ách… có thể cho tôi biết muốn tôi đápứng cái gì ?”

      “Chính em là cái gì cũng nghe theo tôi, hiệntại lại hỏi tôi em phải đáp ứng cái gì, ràngkhông dủ thành ý, quên , tôi vẫn là đưa em xem hung thủ giết người vậy.”

      “Đừng, đừng, đừng, tôi đáp ứng còn khôngđược sao? Tôi cái gì cũng đáp ứng , chúng ta mau về nhà .”

      Lời vừa ra, Tiếu Đồng vốn gương mặt còn rất nghiêm túc liền lộ ra nụ cười sáng lạn.

      “Em sớm đáp ứng là tốt rồi, em xem, đoạn đường xa như vậy đều phí công rồi, lãng phí xăng dầu nha, tiết kiệm năng lượngchính bảo vệ trái đất, nhóc, em phải nhớ, tươnglai trái đất mà bị phá hủy, em cũng có lỗi đó…”

      “…”
      ------------
      Lời người edit: Đố các bạn điều đầu tiên Tiếu bắt chị Mân nghetheo là cái gì, m bonus thêm 1 chương khi có đáp án đúng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :