Cuốn 1 Chương 34. Trò hay bắt đầu diễn.
“Đúng vậy.” Hàn Quân Hồng ngầm giúp hiểu, “Mặc Mặc sớm trở thành tiểu công chúa của Triệu gia. Cậu nhìn xem, ở Triệu gia, người nào là quý mến bé, ngay cả Lý Hạo cũng che chở cho bé, để cho cậu là trai bé đúng là tàn nhẫn.”
“Tôi sai rồi.” Tần Nghị vô lực.
“Tuy nhiên, Mặc Mặc dù ở Triệu gia mười hai năm, nhưng dù tình cảm với Triệu gia có thân tình bao nhiêu bé vẫn là người cùng chung huyết thống với cậu, máu mủ ruột thịt. Mặc dù cậu cho bé tiền sinh hoạt, nhưng là đủ. Cậu bảo bé ăn cây táo rào cây sung là đúng.” Hàn Quân Hồng lại oanh tạc.
…
“Từ sau bao giờ mắng nó nữa.” Tần Nghị cam đoan.
Nghe mà vẫn hiểu, đồ ngu ngốc! Hàn Quân Hồng nén giận.
“Chẳng lẽ cậu còn hiểu? Mặc Mặc hay vòi vĩnh tiền , chỉ là muốn nhớ đến bé có tồn tại! Còn Triệu gia như thế nào, ấy muốn tiền mà có sao? Sao cần phải xin xỏ cậu, lại còn bị cậu mắng cho!” Hàn Quân Hồng lớn giọng.
“A?” Tần Nghị đần độn. Nguyên lai Mặc Mặc nghĩ vậy? lại cứ nghĩ bé có tiền mới mừng rỡ!
“Cậu thất bại rồi, thể làm vị hôn phu, càng phải là ca ca.” Hàn Quân Hồng nhịn được mắng .
“Tôi thảm tới mức đó sao?” Tần Nghị giọng hỏi.
“Còn gì hoài nghi sao, cậu chính là như thế.” Hàn Quân Hồng khẳng định.
Aizzz!
Hai nam nhân đồng thời thở dài.
Hồi lâu im lặng, Tần Nghị hưng phấn đứng lên hỏi: “Hồng, theo cậu phân tích, tôi vẫn còn hi vọng?”
Trời ạ!! có lối suy nghĩ nhanh chóng từ khi nào vậy!
“Có, nhưng sợ là nhiều.” Hàn Quân Hồng ăn ngay ,
“Tại sao?” Tần Nghị hỏi.
“Cậu nghĩ xem, nữ nhân đợi cậu mười hai năm, ấy sắp 30 tuổi, bạn bè sớm thành gia thất, cuộc sống mỹ mãn, cậu xem ấy còn tin tưởng cậu lấy ấy ? ấy phải người ngu ngốc! ấy có tuổi, sớm còn tin ở ảo vọng của tình , tại, chỉ muốn có cuộc sống an nhàn.” Hàn Quân Hồng từng chữ, lại còn bổ sung, “Tôi , Bách Lý Hạo chính là lựa chọn hoàn hảo.”
Tần Nghị bất mãn, “Hồng, cố tình đả kích tôi sao!”
“Tôi chỉ giúp cậu nhận .” Hàn Quân Hồng lạnh lùng .
Tần Nghị lại lập tức luống cuống, “Bây giờ tôi nên làm gì? Làm sao đây?” kêu loạn.
“ tại, việc cậu có thể làm, là dùng chân tình lay động ấy, hồi tâm chuyển ý.’ Hàn Quân Hồng cố mỉm cười, chậm rãi .
“Hảo, tôi biết rồi.” Tần Nghị đứng lên, hồi phục tinh thần.
Quay đầu, nhìn về phía giường bệnh dương dương tự đắc, thầm xúc động với tình bằng hữu này, nhưng cũng có băn khoăn: “Hồng, tại sao cậu lại nhìn thấu được hết mọi chuyện như thế?”
Bởi vì tôi là người ở ngoài, là người từng trải. Nhưng, thế. Hàn Quân Hồng đắc ý cười: “Đó là lí do tôi chìm đắm trong tình với Thanh Thanh mà cậu vẫn còn lưu lạc.”
“Cậu…” có thể dừng khiêu khích được ? Tần Nghị chỉ có thể nhìn trân trân,
Hàn Quân Hồng lại càng cười đắc ý.
“Cậu định lãng phí thời gian ở đây bao lâu nữa?” Tâm tình sung sướng , “Ba ngày rồi gặp Triệu Kỳ? hỏi xem ấy làm gì? Có phải bồi dưỡng tình cảm với Lý Hạo ? ấy có nhiều người theo đuổi, cậu nghĩ xem, lúc này bọn họ làm gì…”
“Đừng nữa! Tôi trước! Ngày mai cậu ra viện, tự lo lấy, tôi rảnh.” Mỗi chữ phun ra, sắc mặt Tần Nghị càng khó coi. đợi bạn hữu xong, liền dùng lời lẽ cuồng phong quét .
Cố Thanh Thanh đối diện thiếu chút nữa cũng bị thổi mất.
“Ca ca, Tần đại ca vội vàng như thế, rốt cục muốn đâu?” Nhìn bóng khuất xa, Cố Thanh Thanh nghi hoặc hỏi.
“ nhìn Triệu Kỳ quý của bị kẻ khác cướp mất.” Hàn Quân Hồng vui sướng .
“Cướp?” Cố Thanh Thanh tròn mắt tin, “ giỡn hả! Tỉnh cảm Kỳ Kỳ thế nào, ai cũng .”
“Có gì là đảm bảo.” Hàn Quân Hồng kéo ngồi bên cạnh mình, thâm thúy : “Đây chính là truyện trong truyền thuyết, kẻ trong cuộc mê muội.”
“Vậy tại sao cho ấy ?” hỏi.
“Tại sao lại muốn cho nghe?” Hàn Quân Hồng hỏi ngược lại
“Hai người phải bạn tốt sao?”
Hàn Quân Hồng đạm tiếu: “Bạn tốt đúng là thế, nhưng, em nghĩ mà xem, chiếm dụng Triệu Kỳ mười hai năm, tại mới nhận thức được là mình ấy, có phải rất đáng hận ?”
“Oa, Tần đại ca chậm hiểu thế sao?” Cố Thanh Thanh mở tròn mắt, ngạc nhiên hỏi, rồi lập tức giận dữ, “ là đáng hận”, rồi ngay lập tức ưu tư mếu máo, “Kỳ Kỳ đáng thương.”
“Cho nên, cho bài học là còn .” Hàn Quân Hồng giọng điệu vẫn như cũ.
“Đúng là nên cho bài học.” Cố Thanh Thanh bốc lên nắm tay, bừng bừng .
“Ca ca, cho em xem, có nên gọi điện thoại an ủi Kỳ Kỳ ?” Nghĩ thế nào, nàng liền ngẩng đầu hỏi Hàn Quân Hồng ngay.
Hàn Quân Hồng cười cười, ôm Thanh Thanh vào lòng: “Bọn họ là vợ chồng son, cần chúng ta tham gia đủ náo nhiệt rồi.”
“Nhưng em vẫn muốn gọi cho Kỳ Kỳ a…” Cố Thanh Thanh giọng .
Hàn Quân Hồng giọng : “Thanh Thanh, đừng quên, bây giờ em trong lòng , còn dám chuyện của người khác a.”
“Nhưng, Kỳ Kỳ là nữ nhân mà.” Cố Thanh Thanh bất mãn .
“Nhưng nữ nhân thích ấy còn nhiều hơn nam nhân.” Hàn Quân Hồng lạnh lùng , ôm chặt hông , sợ cũng biến thành trong số nữ nhân kia.
“Có ?” Cố Thanh Thanh che miệng, ngạc nhiên hỏi, “Tình địch của Tần đại ca là nữ nhân? buồn cười.”
“Chuyện cười còn nhiều ở phía sau.!” Hàn Quân Hồng dấm dứ , mắt lên tia xấu xa.
Nghị, đừng người em giúp , ra cố cảnh cáo cậu, nhưng hết thôi. Chuyện này tôi cố hết sức. Còn lại, cậu phải diễn thôi, chúng tôi chờ xem kịch vui cậu diễn a.
Nhưng là, nhìn người khác dẫm vào vết xe đổ của mình, vẫn vui vẻ được như thế, chính xác là kẻ biến thái vô cùng!
Cuốn 1 Chương 35. Bắt gian tại trận.
Mang tâm tình như lửa đốt trong lòng, chạy như bay trở về nhà Triệu Kỳ, Tần Nghị tung cước đạp tung cửa lớn, rồi lập tức phi thẳng vào.
“Kỳ Kỳ!” Chân mới bước vào cửa, liền kêu vang tên của Triệu Kỳ, nhưng thấy có tiếng trả lời.
Cả căn phòng đều im ắng.
Quan sát cẩn thận xung quanh vòng, thấy bóng người. nhàng đẩy cửa phòng ngủ của Triệu Kỳ, ló đầu vào quan sát.
Trong phòng cũng im ắng, nhưng giường ràng có người ngủ.
Hắc hắc, xem ra nàng ở ngủ trưa!
tốt quá! Vừa vặn cũng mệt mỏi, vậy cùng nhau ngủ nào!
với Kỳ Kỳ ở cùng nhau, cũng là chuyện thường.
thích Kỳ Kỳ… Ừm, thích xưng hô như thế.
Cười thầm đắc ý, Tần Nghị nhanh chóng đóng cửa lại, rón ra rón rén tới bên giường, cởi quần áo ra, lao vào trong chăn, ôm thân thể mềm mại vào lòng.
Nhưng như bình thường, người trong chăn vẫn nhúc nhích, sau đó lại ra sức giãy giụa, tìm chỗ trốn tránh.
“Kỳ Kỳ, em làm sao thế?”
Cảm thấy có điều gì đó đúng, Tần Nghị mới vừa mở miệng hỏi, chỉ nghe thấy “Phanh” tiếng, cửa phòng mở rộng.
Mới vừa rồi còn tràn đầy sung sướng với ý định trộm hương của mình, Tần Nghị trong nháy mắt biến thành pho tượng, bởi vì xuất ở trước cửa phải là ai khác, chính là người mong nhớ mấy ngày nay Triệu Kỳ!
Đến lượt người từ trong chăn thò đầu ra, hét thảm tiếng:
“Oa, buồn chết tôi mất!”
Tiếng nghe cũng xa lạ gì, cúi đầu xuống, thấy ngay gương mặt quen thuộc, Tần Nghị há to miệng cả kinh, thiếu chút nữa sái quai hàm.
Người ở cửa mắt mở đến suýt lọt tròng nhìn xuống hạ thân của hai người giường, chần chừ lúc, rồi mới chậm chạp nhả ra từng tiết vô nghĩa:
“… …”
“Các người muốn làm cái gì tôi xen vào, nhưng đừng có làm việc ngay giường của tôi chứ? Buổi tối tôi còn ngủ đó.”
Thoang thoảng có nụ cười chế nhạo trong lời của mình, Triệu Kỳ tay để lên khung cửa, thoải mái đứng ở cửa, tận tình thưởng thức màn kịch tính này, có ý tránh .
“Nhị thiếu, ở đây làm ….”
Triệu Kỳ chưa kịp tiếp, thanh kiều mỵ đến tận xương tủy truyền đến. Ngay sau đó, cái đầu nho , dưới nách Triệu Kỳ chui ra, khuôn mặt Mỹ Mỹ xuất trước mặt hai người nằm giường cùng với chăn mềm rối loạn.
“Oa!”
Chứng kiến màn tưởng tượng được, mỹ nhân môi đào đỏ hồng chuyển thành hình chữ O, gương mặt xinh đẹp tràn ngập khiếp sợ. Cả người nàng chui qua nách Triệu Kỳ, hai con mắt nhìn hai thân người giường vài lần, mới vui sướng kêu to: “Tần Đại thiếu, nguyên lai đúng là gay nha!”
“Thiến Thiến tỷ, mọi người cái gì đó?”
Mỹ nhân vừa mới dứt lời, lại giọng ngọt ngào từ xa vọng đến càng lúc càng gần. Trong trí nhớ Tần Nghị, tiểu bằng hữu làm văn thư ở trường học cũng xuất . ta may mắn trở thành người thứ ba bắt gian bọn họ tại trận.
Cửa phòng ngủ, Triệu Kỳ đứng ở giữa, mỹ nhân đứng bên phải, Tần Mặc đứng bên trái, ba người canh giữ sít sao, làm Tần Nghị thẹn đến muốn chui xuống đất nhưng mà chẳng có vết nứt nào quanh đây.
Nhìn ca ca nhà mình, thân dưới ca ca cùng với người kia, đôi mắt tròn to của Tần Mặc vụt sáng, tò mò nhìn bọn chằm chằm lúc lâu, cái hiểu cái quay qua Triệu Kỳ, hỏi: “Nhị ca, lão Đại cùng Tam ca giường làm cái gì vậy? Đấu vật sao?”
Mỹ nhân bên phải nghe được lời khờ dại của nàng, nở nụ cười mê đắm. vươn tay, trìu mến nâng khuôn mặt Tần Mặc, kéo ra ngoài, trong ngữ khí mềm mại : “Mặc Mặc đáng , vẫn còn là đóa bách hợp thuần khiết nha! Thực đành lòng dụ dỗ a!”
Biết là lấy lòng, Tần Mặc đối với hành động này sớm tập thành thói quen, mặc kệ ta, chính là nghi hoặc với hai người giường chuyển sang người trước mặt, hỏi lại: “Thiến Thiến tỷ, lão Đại cùng Tam ca hai người bọn họ rốt cuộc làm gì đó? Em thấy có vẻ là lạ?”
“Em đoán ?” Mỹ nhân cười hỏi.
Tần Mặc nhăn trán suy nghĩ lúc, lắc đầu: “Em biết.”
“Nếu phía dưới tên kia đổi thành nhị thiếu, em liên tưởng đến cái gì?” Mỹ nhân nháy mắt với nàng mấy cái, giọng dẫn dắt.
“Nhị ca…”
Tần Mặc nhìn chằm chằm hai người giường, thử đổi người phía dưới thành Triệu Kỳ.
” A! Em biết rồi!” Ngay lập tức, nàng liền tỉnh ngộ.
Căm tức nhìn ca ca mình, nàng để ý chỉ trích : “Lão Đại, chẳng lẽ thực có ham mê kì lạ này à? Uổng công em vừa rồi còn giải thích cho chị Thiến Thiến nửa ngày, tuyệt đối chỉ thích nữ nhân! làm cho em thất vọng quá!”