1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chọc phải thủ lĩnh tổng tài : Hắc đạo công chúa

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 3: Khi nào kết hôn.
      Beta :Ha.chi


      Mặt trời nhô lên cao tỏa ra những tia nắng chói mắt.

      Sau thời gian ngắn, tắc xi rốt cuộc tới biệt thự Tần gia ở Đài Bắc. Xe chậm rãi rồi dừng hẳn lại.

      Tần Tấn Dương dẫn đầu xuống xe, từ trong xe chui ra, trở tay đóng cửa lại. Ngay sau đó, nhanh chóng vòng qua sườn xe tiêu sái mở cửa.

      “Bà xã, em có mệt ?” cúi đầu lấy lòng hỏi.

      Đồng Thiên Ái từ trong xe chui ra, nghiêng đầu nhìn biệt thự to lớn trước mắt. để ý đến quan tâm của , trong lòng có chút kích động hỏi: “ Chính là nơi này phải ? Quan Nghị cùng Kỳ Kỳ đều ở nhà sao? Ngày hôm qua trước khi lên máy bay em gửi Email báo trước cho Kỳ Kỳ.”

      biết ấy có nhận được ?” xong liền thẳng hướng biệt thự tới.

      Tắc xi còn chưa rời chắn ngang giữa hai người.

      cần tìm.” Tần Tấn Dương rút ra mấy tờ nhân dân tệ vội vàng đưa cho tài xế nhưng ánh mắt vẫn rời khỏi thân ảnh , lo lắng gọi: “Bà xã, em chờ chút.”

      “A, được.” đáp lại lời nhưng đôi chân vẫn thẳng tới phía trước có vẻ dừng lại.

      Tần Tấn Dương có chút im lặng, lần nào cũng đều như vậy. Trong nửa năm này, với càng ngày càng phí sức. Xem ra đem cưới vào cửa được. phải bảo vệ địa vị của mình, lỡ như chọc cho Đồng đại tiểu thư mất hứng cho đạp.

      Đồng Thiên Ái qua vườn hoa trước biệt thự, đứng ở giữa cửa đưa tay nhấn chuông biệt thự.

      Trong nháy mắt, bộ đàm nội với chuông cửa vang lên thanh của người phụ nữ lớn tuổi: “Nơi này là Tần gia, xin hỏi là ai?”

      “Éc……………” Đồng Thiên Ái nghe vậy liền sửng sốt.

      biết nên dùng tên gì để trả lời, biết nên gì chỉ còn cách ấp úng. Đầu óc xuất tiếng “Ông ——", trong nháy mắt nhớ tới người khác trước kia cuồng vọng tuyên ngôn.

      “Chị Đồng Thiên tham món lợi , bắt đầu từ hôm nay,em chính thức thông báo cho chị, tương lai lâu, chị trở thành Tần phu nhân.”

      Tần phu nhân? Ai? Nghĩ như vậy tử biến thái dường như rất lâu năn nỉ kết hôn cùng .

      “Uy? Xin hỏi là vị nào?” Bên đầu điện thoại kia thanh vẫn tiếp tục vang lên.

      Lúc này, Tần Tấn Dương chạy tới bên người , tay xách theo vali hành lý, tay khác theo thói quen ôm , hướng về phía ống điện thoại : “Vương mụ, là tôi, nhanh mở cửa .”

      Bên đầu dây điện thoại kia đột nhiên im bặt, giây sau đó kinh hô: “Thiếu gia, cậu trở lại.”

      Lúc này, cửa bị người mở ra. Du Ty Kỳ gần như là vọt ra, hướng về phía hai người bọn họ lộ ra nụ cười xấu hổ, đỏ mặt : “A! Tần ca ca! Chị Thiên Ái, các ngươi về rồi.”

      “Kỳ Kỳ, chúng ta về rồi, chị còn mua cho em rất nhiều đồ .” Đồng Thiên Ái vừa vừa hất tay người nào đó ra, thân mật ôm chầm lấy bả vai Du Ty Kỳ.

      tiếp tục : “Chúng ta mới từ Hawaii trở chị  mang về cho em rất nhiều váy lụa màu rất đẹp .”

      àh?Thiến Ái, các ngươi phải  du lịch vòng quanh thế giới sao?” Du Ty Kỳ đối với đề tài du lịch thế giới tương đối hưng phấn hỏi.

      Đồng Thiên Ái hăng hái, kịch liệt hét lên: “Đúng a, sai biệt lắm.” Trừ số ít quốc gia ở ngoài chưa từng , những nơi khác đều đến. Trừ điều này ra chơi là vui.

      hạnh phúc nha!”

      “Đúng vậy. lát nữa cho ngươi, oh! Rất nhiều…..”

      Hai người thân mật vào biệt thự, hoàn toàn quên mất người đàn ông ngoài cửa.

      Tần Tấn Dương nhìn người phụ nữ trước mắt nở nụ cười bất đắc dĩ. Tựa hồ như nhất định muốn như vậy cùng vượt qua cả đời. Được rồi, được rồi! Đáng giá.

      Hai cùng nhau vào biệt thự, trong đại sảnh Quan Nghị ngồi chờ ghế salon. Nhưng hai người bọn họ trò chuyện quên cả trời đất xem như tồn tại.

      “ Hawaii mỹ nữ nhiều ? Thảo váy vũ nhìn có được hay ?” Du Ty Kỳ trời sanh sợ nóng dám đến những nơi như vậy.

      Đồng Thiên Ái ra dấu tay, gật đầu cái: “Nóng a! Em nhìn thấy da củchị đen rồi sao?”

      “A, vậy em dám đâu, em sợ nhất là nóng.” Tâm trí của tạm biệt quần đảo nhiệt đới đó, về sau chơi tuyệt đối Hawaii.

      “……” Quan Nghị mở miệng muốn nhưng rồi lại phát mình hoàn toàn chen miệng vào được.

      Tần Tấn Dương xách vali hành lý theo sau các vào biệt thự. Ngẩng đầu nhìn Quan Nghị bị bỏ rơi, hai người đồng thời ngầm hiểu lẫn nhau. Tuyệt đối để cho các ở chung chỗ với nhau, nhất định phải tách ra, họ quá dính lấy nhau rồi.

      “Thiếu gia, để tôi cất hành lý vào phòng cho cậu.” Vương mụ ra, nhìn thấy kia trong lòng liền hiểu . Người này nhất định là người mà tiểu thư Kỳ Kỳ qua, vợ chưa cưới của thiếu gia.

      “Cám ơn.’’

      Vương mụ mặt hiền lành: “Cảm ơn cái gì, đây đều là điều Vương mụ nên làm. lát nữa, Vương mụ bộc lộ hết tài năng để thiếu gia và thiếu phu nhân thay đổi khẩu vị, món ăn Tây có cái gì tốt đâu.” Những thứ đó đều là khoai tây, chân gà chiên, sạch hơn nữa lại có chất dinh dưỡng.

      Vương mụ xong, xoay người lên lầu, nhìn Đồng Thiên Ái ở bên cạnh quên nhiệt tình gọi tiếng: “Thiếu phu nhân”

      Nghe được ba từ “Thiếu phu nhân” này, Đồng Thiên Ái lập tức im bặt. Nghiêng đầu nhìn Tần Tấn Dương lại phát cũng nhìn mình trong nháy mắt đỏ mặt.

      “Đồng Thiên Ái, em chừng nào cùng Tần Tấn Dương kết hôn?” Quan Nghị rốt cuộc cũng mở miệng sẵng giọng .

      “Em………” Đồng Thiên Ái tức giận nhìn gương mặt trẻ con kia.

      Con ngươi khẽ lay động xuất tia gian xảo : “Em đợi.”

      “Đợi cái gì?” Hai người đàn ông đồng thanh hỏi.

      Đồng Thiên Ái gật đầu cái, đôi tay vòng quanh ngực vô cùng trấn định : “Em có bạn tốt gọi là Phương Tình vốn là hai người chúng em hứa kết hôn cùng nhau.”

      “Nhưng ấy kết hôn rồi.”

      tại…..” dừng chút rồi thành khẩn : “ tại em định đợi Kỳ Kỳ cùng kết hôn.”

      Lời kia vừa thốt ra làm cho hai nam nữ mở to mắt kinh ngạc.

      (Ha.chi : sao chị í mập mờ thế)

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 4: Mưu kế
      Beta : Ha.chi


      Vốn căn biệt thự này có người nào ở ngoại trừ Vương mụ nhưng kể từ sau khi Du Ty Kỳ đột nhiên tới Đài Bắc, Quan Nghị cũng theo chuyển vào ở. tại, Tần Tấn Dương mang theo vị hôn thê du lịch nửa năm cũng trở về.

      Bữa tối, Vương mụ lo trong lo ngoài bày ra bàn lớn đầy thức ăn. Cuối cùng nhìn bàn có nhiều món ngon, mới nở nụ cười thỏa mãn nhìn mọi người.

      Giờ phút này, bốn người hai nam hai nữ đồng loạt ngồi ở trước bàn ăn chờ bữa tối được mang lên.

      “ Bữa tối chuẩn bị xong. Thiếu gia, thiếu phu nhân nếm thử chút xem tay nghề của Vương mụ có suy giảm hay ?” Vương mụ nhiệt tình , gương mặt lộ vẻ mong chờ.

      Ngồi ở ghế Đồng Thiên Ái nghiêng đầu nhìn Vương mụ ở bên cạnh có chút xẩu hổ : “ Vương mụ, cần gọi ta là ‘thiếu phu nhân’, trực tiếp gọi ‘Thiên Ái’ là được rồi.”

      là chịu nổi cách xưng hô này quen.

      “Vậy làm sao có thể , vốn chính là thiếu phu nhân.” Vương mụ kinh ngạc kêu lên, gương mặt nghiêm túc.

      Đồng Thiên Ái giật giật khóe miệng, hiển nhiên có chút chịu nổi. Vừa quay đầu sang nhìn về phía vị “thiếu gia”. Lại nhìn thấy gương mặt tuân mĩ kia xuất nụ cười gian xảo, bộ dạng như xem kịch vui.

      Đồng Thiên Ái bất đắc dĩ tiến gần về phiá Vương mụ, con ngươi màu xanh lục khẽ lay động cái, yếu ớt : “Vương mụ, con  còn chưa có gả cho Tần Tấn Dương, cho nên chưa được coi là thiếu phu nhân.”

      “Về phần vị hôn thê, cũng chỉ là gật đầu đáp ứng, có cử hành nghi lễ nên  tính toán gì hết đó.” vui vẻ xong cũng biết người nào đó trong nháy mắt sắc mặt trở nên đen sì.

      Tần Tấn Dương nghe thấy thế tròng mắt khẽ nheo lại. phải là vì tức giận mà bởi vì mình đến tại cũng nghĩ ra biện pháp nào để nàng này đáp ứng gả cho .

      và vị hắc đạo công chúa   đính hôn được thời gian. Cứ tiếp tục như vậy đến lúc nào đây.

      Du Ty Kỳ mở miệng muốn gì nhưng Quan Nghị tiến tới dán lên lỗ tai : “Để cho bọn họ náo, chúng ta có kịch vui xem. Ngoan!”

      Hơn nửa năm mới nhìn thấy Tần Tấn Dương mặt xanh mét đúng là có chút hoài niệm.

      Nhìn bị tiểu nữ nhi chỉnh đến tức điên mà dám đây là thú vui mà có tiền cũng mua được.

      Du Ty Kỳ nghe như vậy, lại thấy tươi cười xảo trá cũng chu môi bất mãn : “ là xấu, cư nhiên đều giúp Tần ca ca. Tần ca ca ấy ……”

      “Ăn cơm.” Quan Nghị nhìn cười híp mắt. đợi xong gắp con tôm bỏ vào trong bát .

      Du Ty Kỳ ngay lập tức di chuyển lực chú ý, đau thương nhìn chằm chằm vào con tôm trong bát, chuẩn bị cùng nó tiến hành cuộc đọ sức. Bóc tôm là chuyện khó khăn.

      Vương mụ trợn to hai mắt, cũng cảm khái : “Vậy……Vậy cũng được gọi là thiếu phu nhân….Vương mụ xuống bếp dọn dẹp. Thiếu gia, thiếu phu nhân, tiểu thư Kỳ Kỳ, Quan Nghị thiếu gia từ từ ăn.”

      “Cảm ơn Vương mụ.”

      Bốn người trăm miệng lời trả lời vô cùng ăn ý.

      Tần Tấn Dương đợi sau khi Vương mụ vào phòng bếp, lúc này mới nhanh chóng hỏi: “Bà xã, chúng ta khi nào kết hôn.”

      ra vấn đề này, nhịn thời gian có hỏi qua. Trước vị tiểu thư luôn nghĩ hết tất cả các biện pháp cự tuyệt sau vô số lần, ngừng hỏi.

      Nhưng tại, nhịn được nữa.



      Mặc dù là người của nhưng lúc nào trong đầu lúc nào cũng có suy nghĩ tự do, rằng buộc. Biện pháp tốt nhất là nhanh chóng cưới đề phòng đêm dài lắm mộng. bây giờ thể đề phònga. Có trời mới biết vài hôm nữa lại nhảy ra tên kì đà nào.

      “Bà xã, có được hay vậy?” Tần Tấn Dương thấy tiếp tục dũng bữa chưa từ bỏ ý định tiếp tục truy vấn.

      Lại để ý tới . Buồn bực!

      Đồng Thiên Ái say sưa ngon lành ăn món mỹ vị tôm, nghe được người bên cạnh giống như con muỗi cứ “Ong ong ——" bên tai, nhịn được cau mày, thuận miệng đáp: “ phải em rồi sao?”

      “Em cái gì ?” Tần Tấn Dương cúi gằm đầu, đối với tương đối có cách.

      Đem miếng thịt tôm nuốt vào trong miệng, mơ hồ : “Chính là vừa mới qua, vốn muốn cùng Tiểu Tình kết hôn, tại em muốn chờ Kỳ Kỳ cùng nhau kết hôn .”

      xong quay đầu sang nhìn dịu dàng mỉm cười.

      “………….” Tần Tấn Dương nghe được như vậy, vội xoay đầu hướng sang phía đại tiểu thư đối diện.

      Giờ phút này, Du Ty Kỳ cùng con tôm trong bát chiến đấu hăng say. Nhưng tựa hồ lúc này  đuôi tôm giải quyết được có chút tức giận bất bình, vừa cau mày, vừa híp mắt, tỉnh thoảng cái miệng còn mở ra.

      Cuối cùng bất đắc dĩ nhìn về phía Quan Nghị, mím mím môi nhưng có lên tiếng.

      Quan Nghị vô vung thức thời bưng lấy cái bát của chỉ hai, ba lần đem tôm lột sạch , rồi đem bát đặt lại trước mặt . Đáy mắt cưng chiều lên ràng, dịu dàng khiến cho phụ nữ say mê.

      “ Đây, cho em, ăn nhanh .” Thanh của cũng đặc biệt dịu dàng, mê người.

      Đồng Thiên Ái trợn tròn hai mắt, ở trong trí nhớ của Quan đại thư ký luôn hihihaha, lúc nào trở nên tỉ mỉ như vậy rồi? đúng là mở rộng tầm mắt.

      Tình quả vĩ đại.

      “Kỳ Kỳ, em cùng Quan Nghị chuẩn bị khi nào kết hôn?” Tần Tấn Dương thanh cũng biến thành êm ái bất khả tư nghị mà thái độ của cư nhiên rất đáng đánh đòn.

      Du Ty Kỳ ngẩng đầu lên, sững sờ nhìn : “Tần ca ca, Kỳ Kỳ mới hai mươi mốt tuổi, khoảng chừng vài năm nữa kết hôn tốt hơn.”

      “Kỳ Kỳ, cũng vội, mười năm nữa cũng vội.” Quan Nghị tâm tình vô cùng tốt .

      Lời kia vừa thốt ra khiến cho  Đồng Thiên Ái vui vẻ nhưng là gương mặt Tần Tấn Dương đen hẳn .

      nhíu lông mày tuấn, nhìn Đồng Thiên Ái bên cạnh, mắt sáng như đuốc nhìn từ xuống dưới lượt. Chợt tầm mắt của dừng lại ở bụng .

      Phương pháp gì có thể làm cho đáp ứng?

      Như vậy, sinh đứa con . phải cố gắng nhiều hơn nữa rồi.

      (Ha.chi: cuối cùng a cũng nghĩ ra 1 kế sách)




    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 5: Chúng ta ngủ
      Beta : Ha.chi
      Ăn cơm tối xong bốn người hài lòng đứng dậy ra ngoài đại sảnh, hai đôi ngồi ôm nhau ghế salon.

      Vương mụ bắt đầu dọn dẹp bãi chiến tích. Nhìn thấy những chiếc đĩa ăn sạch , khuôn mặt đôn hậu tràn ngập ý cười quay đầu nhìn hai đôi nam nữ trong đại sảnh.

      “Thiếu gia, thiếu phu nhân, đồ ăn có hợp khẩu vị ?” Bà ân cần hỏi.

      Đồng Thiên Ái nghe thấy như vậy vừa cau mày, “Vương mụ, đồ ăn thực rất ngon đó, tài nấu ăn của Vương mụ tốt. Nếu Vương mụ gọi con là thiếu phu nhân, con nghĩ con cảm thấy tốt hơn.”

      Tay đột nhiên bị người nào đó dùng sức nắm. cần nghĩ cũng biết người này là ai, chính là người ngồi bên cạnh , cầm quả táo trong tay định gọt vỏ cho , Tần Tấn Dương.

      Đồng Thiên Ái cúi đầu mở miệng chỉ như vậy khẽ liếc cái. Người nào đó cảm nhận được ánh mắt của , cực kỳ thức thời thu ta, ủy khuất cúi đầu cầm con dao gọt trái cây lên bắt đầu chiến đấu với quả táo trong tay.

      “Thiếu phu nhân là thích giỡn.” Vương mụ cười tiếng, bưng cái mâm đưng đầy bát đĩa xoay người vào nhà bếp.

      “Cho em. Ăn thừ từ thôi, mới vừa ăn cơm xong.” Quan Nghị đem quả táo được gọt vỏ cắt thành từng miếng bỏ vào cái đĩa đưa lên trước mặt Du Ty Kỳ.

      Du Ty Kỳ cầm cây tăm xiên miếng bỏ vào miệng, nở nụ cười ngọt ngào.

      “Oh, Ăn ngon, Quan Nghị kỹ thuật gọt vỏ của tốt nha.” liếc thấy vỏ quả táo từ đầu đến đuôi đứt đoạn, ngược lại nhìn Tần Tấn Dương buồn bã.

      Quả táo trong tay Tần Tấn Dương hiển nhiên thảm nỡ nhìn.

      “Uy, kém , gọt quả táo cũng xong. Còn đâu là tổng tài của công ty lớn nhất Đài Loan nữa, em với ra ngoài mất mặt.” Đồng Thiên Ái chộp được nhược điểm của , quên hung hăng đả kích phen nhưng trong lời có nửa điểm châm chọc.

      Tần Tấn Dương nghiêng đầu nhìn bà xã đại nhân của , vừa thê thảm : “ có thể làm tất cả những việc khác, nhưng những việc như thế này em phải làm nha, làm được đâu.”

      Ai mà biết trong đầu ấy cả ngày nghĩ những gì. Trước Provence, kết quả muốn hái hoa, làm sao biết hái ở nơi nào.

      Đồng Thiên Ái để ý đến , đôi với chỉ thờ ơ tiếng: “Để xem ”. Cầm điều khiển TV lên, quyết định xem chương trình giải trí để tiêu khiển.

      màn hình TV, các kênh được bật lướt qua. Cuối cùng, ngòn tay của dừng lại ở kênh tin tức trong ngày.

      Người dẫn chương trình nở nụ cười rực rỡ, biểu cảm phong phú cùng bạn dẫn nam phối hợp ăn ý với nhau, đột nhiên mặt nữ chủ trì lộ vẻ hồ nghi tiếp: “ biết , hôm nay tin tức rất thú vị.”

      “Tin tức gì cơ? Để tôi đoán xem. Nhất định là có liên quan đến đạo diễn Yohji.” Nam chủ phối hợp ăn ý tiến vào chủ đề.

      Tiếp, nữ chủ trì nở nụ cười thần bí hướng về ống kính : “ Theo thông tin nhận được, chiều hôm qua đạo diễn nổi tiếng thế giới Yohji bất ngờ mở họp báo tại khách sạn Sương Cảnh tuyên bố dừng chân lần này để khai mạc “ thần thâu”.

      “Mời quý vị xem báo cáo trực tiếp của phóng viên tại trường.”

      Ngay sau đó, ống kính bất ngờ chuyển đổi.

      Chỉ thấy trường huyên náo, rối mù. Trong đại sảnh tráng lệ, chen chúc toàn người là người. Các phóng viên chen lấn bị đám vệ sĩ áo đen ngăn cản. Chỉ thấy toàn đầu người, càng nhìn lên phía là làm cho người ta có cảm giác khó thở. Ống kính bất ngờ thoáng qua, màn hình lên khuôn mặt đàn ông. khí thế bức người mặc dù chỉ là gò má. Đôi mắt trong lúc lơ đãng bắn ra những tia lạnh băng làm cho người ta khỏi run rẩy, cần gặp trực tiếp chỉ nhìn qua ống kính thôi cũng có cảm giác như vậy.

      Satan trong truyền thuyết là như thế sao? Nhưng so với Satan làm cho người ta có cảm giác càng lãnh khốc hơn.

      “Cực giỏi lại rất đẹp trai.” Du Ty Kỳ trong miệng còn nửa miếng táo cũng nhịn được mà thốt lên.

      Người đàn ông ở trước mặt cùng Tần Tấn Dương và Quan Nghị hoàn toàn bất đồng, đó là loại thần bí hơn nữa còn mang cảm giác quỷ dị, ràng là khí chất lạnh lùng nhưng lại làm cho người ta nhịn được muốn lại gần.

      Đồng Thiên Ái vốn có chút nhàm chán, phụ họa : “Ừ, rất là……..”

      Bởi vì hình ảnh tiếp theo bất ngờ xuất khiến cho ngây ngẩn cả người lời kế tiếp nghẹn lại ở cổ họng, con ngươi trong nháy mắt mở lớn như dám tin vào mắt mình.

      Người đàn ông màn hình trong ngực người ăn mặt giống nam sinh chỉ lộ ra nửa khuôn mặt. Đôi mắt kia, lại lóe sáng.

      Nhưng là có thể biết người này là ai. Lại là Tiền YY,sao lại là ấy?

      “…………” Đồng Thiên Ái chợt từ ghế salon nhảy lên nhìn chằm chằm màn hình TV, nỉ non : “ ấy rốt cuộc ở nơi nào? Tại sao lại đột nhiên xuất bản tin?”

      nhớ ràng ngày đó lúc ở sân bay nhìn thấy thân ảnh ấy. Nhưng khi hoàn hồn tiếp tục tìm kiếm làm thế nào cũng tìm được.
      Tần Tấn Dương thấy cử động khác thường của vừa nhìn chằm chằm màn hình buông. Giờ phút này màn hình chuyển đến người đàn ông kia nhất thời bắt đầu nảy sinh đố kỵ.

      “ Bà xã.” gọi tiếng muốn kéo suy nghĩ của trở về.

      Đồng Thiên Ái để ý đến vẫn như cũ sững sờ mất hồn, nức nở tự : “Làm sao lại như vậy? Nhưng chắc chắn sai !”

      “ Bà xã.” người nào đó tiếp tục gọi.

      “…………..” Vẫn có người đáp lại.

      thể nhịn được nữa tới bên người , bất ngờ ôm ngang lấy .

      “A……………” Đồng Thiên Ái lúc này mới ý thức được làm gì, đỏ mặt hét lên: “Buông em ra, Tử biến thái, có nghe thấy hả, làm cái gì vậy?”

      Nơi này còn có Du Ty Kỳ và Quan Nghị nha.

      Tần Tấn Dương đem người khác đặt vào mắt như trốn người dịu dàng hôn , nụ cười khuôn mặt có chút tà ác.
      “ Bà xã, chúng ta mời từ xa trở về chắc hẳn mệt mỏi rồi, chúng ta nghỉ thôi.” mở miệng tiếng “chúng ta” đến cực kỳ sung sướng.

      Vừa vừa hướng cầu thang đến.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 6: Chỉ thiếu ba chữ
      Edit : Ái Nhân
      Beta : Ha.chi
      Du Ty Kỳ thấy động tác của bọn họ, tất nhiên là ngượng ngùng cúi đầu, cả gương mặt đều đỏ. Đưa tay cầm cây tăm cắm vào miếng táo, ăn ngấu.

      « …… » Ăn quá nhanh, mắc nghẹn.

      Có người vươn tay, dịu dàng vỗ vỗ lưng , « Ăn từ từ ! Em ăn vội

      Kỳ Kỳ của xấu hổ? Ai ai ai! Xem ra còn rất ngấy thơ! Nhìn thấy bọn họ ôm nhau mà cũng xấu hổ thành bộ dáng này?

      Du Ty Kỳ liền vội vàng gật đầu, cúi đầu dám nhìn , cũng ấp úng , “ Quan Nghị…… Cái đó…… Em muốn ……. Dạ…… Cái đó……”

      thế nào đây? Hình như cũng chưa có hôn lần nào !

      “Cái gì?” Quan Nghị có chút ngạc nhiên, gương mặt sáp lại.

      Thanh đến gần , Du Ty Kỳ trực giác nghiêng đầu, môi của cứ như vậy nhàn nhạt phớt qua gương mặt , hề báo trước! Mà khuôn mặt trắng nõn trẻ con kia, khóe miệng chứa đựng nụ cười .

      Du Ty Kỳ sửng sốt, giương môi mềm mại, gì.

      “Đứa ngốc!” Quan Nghị nhìn dáng vẻ ngơ ngác của , trong lòng vui mừng, nhịn được hôn môi .

      Mặc dù chỉ là cái hôn môi nho , nhưng là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật.

      “Vừa rồi em muốn với cái gì?” Hăn thương chạm vào mũi thanh tú khéo léo của .

      Du Ty Kỳ vội vàng lắc đầu, thuận miệng , “ có a! Cái gì cũng có ! Em muốn táo này ăn ngon, Quan Nghị gọt thêm quả cho Kỳ Kỳ !”

      “Được!” cũng suy nghĩ nhiều, cầm quả táo lên bắt đầu gọt.

      Du Ty Kỳ lại cười cong lông mày, trong lòng hô to"Vạn tuế!"

      đầu khác, Đồng Thiên Ái được ôm vào ngực, xấu hổ đạp chân, “Buông em ra ! Đồ biến thái! Thả em ra! Này! Tần Tấn Dương! Em ghét !”

      Làm sao bây giờ ! Ở trong đại sảnh mà tự nhiên ôm ?

      Xem mặt cười đểu như mặt cáo, quả chính là cần ăn đòn !

      ‘Vâng vâng ạ ! Vợ à ! hiểu ý em là ! Em ‘ em chán ghét ’, hiểu ! Mỗi ngày với lần ! Từ trái nghĩa đúng ?’ Tần Tấn Dương nghĩ tới trước đây, nhếch môi khoác lác vô sỉ .

      tại biện pháp tốt nhất chính là giả vờ ngây ngốc!

      Đồng Thiên Ái cảm thấy có chút hôn mê, cũng nheo tròng mắt lại, ngẩng đầu, nhìn thấy đáy mắt tràn đầy chân tình, mím mím môi, vốn còn muốn mở miệng gì đó, bây giờ toàn bộ nuốt hết.

      Vừa nghĩ thế, hình như lâu với câu trái nghĩa "Em chán ghét " rồi sao!

      A? sao còn chưa qua" em" ?

      Đột nhiên, ánh lạnh bắn qua càn quét .

      Tần Tấn dương ôm đến lầu hai, nhận được ánh lạnh của , trong lòng có chút hiểu, cũng là tìm ra đầu mối. Lại thấy bĩu môi, bộ dáng mất hứng.

      Chuyện gì xảy ra? Mới vừa rồi còn tốt, cư nhiên bây giờ thay đổi sắc mặt?

      "Vợ ! Sao vậy?" cúi đầu, lấy lòng hỏi.

      Đồng Thiên Ái khinh bỉ liếc cái, quay đầu về nơi khác, khinh thường"Hừ" tiếng.

      ". . . . . ." có chút im lặng, thể làm gì khác hơn là lập lòe ôm vào trong phòng.

      Cửa phòng, dùng chân nhàng đá cái đóng lại.

      ôm nằm ở giường lớn, đôi tay cầm khuôn mặt nhắnđáng của , nhàng hôn, vừa lấy lòng hỏi, "Vợ ! Sao vậy?

      Em nhìn bộ dạng bĩu môi của em xem, giống như con heo con!"

      "Ai là heo a! Đồ biến thái!" Đồng Thiên Ái trực giác mở miệng, cũng là tức giận.

      Ách. . . . . . Hỏa khí to. . . . . .

      Tần Tấn Dương gặp trắc trở, càng nghĩ ra được. Tỉ mỉ hồi tưởng lúc trước, dường như mình cũng có làm chuyện gì sai! Nhưng là tại sao, đột nhiên liền thay đổi thành ra như vậy rồi sao?

      "Vợ ——" tựa đầu vào cổ của , có chút trẻ con cọ xát xuống, bên trong tim Đồng Thiên Ái mặc dù ngọt ngào, nhưng vẫn nén xuống hơi. Đồ biến thái! lâu như vậy cũng tiếng" em" ! muốn chết!

      Chẳng lẽ còn muốn mở miệng nhắc nhở sao?

      Đồ biến thái đáng chết, đồ biến thái, đồ biến thái, đồ biến thái!

      Nghĩ như vậy, trong lòng càng lúc càng tức giận, đôi tay bé nắm thành nắm đấm, tập trung lực lượng lập tức bộc phát. chợt đẩy lồng ngực ra, cả người dịch sang nằm bên cạnh.

      "Đừng đụng vào em á! nghe hiểu à?" Gương mặt đỏ lên, tức giận nhìn chằm chằm .

      Tần Tấn dương ngờ được đột nhiên có động tác như thế, đúng là bị đẩy sang bên. Đưa tay gãi gãi tóc của mình, áo não nhíu mày.

      chọc khi nào à? Muốn chết!

      Đồng Thiên Ái cũng nghĩ để ý , hung tợn liếc cái. Thẳng từ giường , sau đó vào phòng tắm trong tắm rửa. Nháy mắt đóng cửa kính, vừa nhịn được cắn răng nghiến lợi.

      tới trước gương trang điểm, đôi tay chống nạnh, "Cư nhiên thực ba cái chữ kia a!"

      "Còn muốn kết hôn? có cửa đâu à!" tức giận đè cúc áo xuống bắt đầu mở ra, quyết định tắm nước nóng, để ý tới cái tên biến thái đó nữa!

      "Rào rào ——" phòng tắm trong truyền ra tiếng nước chảy.

      Tần Tấn dương nằm thẳng ở giường, mím môi, nghĩ thấy là lạ ở chỗ nào, cho nên chọc tới vợ "Hắc đạo công chúa" kia! Kết quả, suy nghĩ hồi lâu cũng nhớ ra.

      Phụ nữ! Quả nhiên là cực kỳ phiền toái! Ai!

      Qua hơn nửa canh giờ, Đồng Thiên Ái tắm sạch ra.

      Cửa kính vừa mới mở ra, liền đột nhiên bị tập kích.

      người của mang theo mùi thơm sữa tắm, Tần Tấn dương có chút nhẫn nại được, "Vợ ! Em thơm!"

      "Buông tay!" thèm quan tâm đến lý lẽ, khạc ra hai chữ này.

      giữ vững trầm mặc, nhưng là đôi tay lại như cũ vòng quanh , ". . . . . ."

      "Buông tay!" khẽ nhíu lông mày, vừa khạc ra hai chữ. Cũng nhìn thấy gương mặt tuấn tú khổ não của .

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 7: Khát vọng của con
      Beta : Ha.chi
      Đồng Thiên Ái đưa tay đẩy ra, hung hăng trừng mắt liếc cái. Sau đó về phía giường lớn, kiên quyết nhìn đến hữu của , vén chăn lên, liền nằm xuống.

      "Hôm nay em có tiện! Cho nên em muốn mỗi người ngủ cái chăn!" Thanh của , buồn buồn vang lên.

      Trong lòng lại ngừng mắng: Đồ biến thái! Đồ biến thái! Sao lại ngốc như vậy! Thế mà chút cũng hiểu lòng của phụ nữ! phải trước kia có rất nhiều tình nhân sao?

      Nghĩ tới trước kia đối với tình nhân rất dịu dàng, nghĩ đến mình, Đồng Thiên Ái nhất thời lên cơn giận dữ.

      Tần Tấn Dương vò đầu bức tóc, mặc dù cảm thấy ràng có cái gì đúng, nhưng cũng lắm mình sai ở đâu. Lập tức, thể làm gì khác hơn là theo ý của , vòng qua bên kia giường lớn, giũ cái chăn khác.

      Nhìn bóng lưng của , gương mặt tuấn tú ỉu xìu, nằm vào trong chăn.( H.c: con khó hiểu nhưg thế mới là con )

      Hơn nửa năm nay, lần đầu tiên hai người phân chăn để ngủ, mặc dù cùng nằm ở giường lớn, nhưng cảm giác cũng là có chút kỳ quái. Dường như giữa hai cái chăn mà như cách con sông.

      ràng lật người là có thể vượt qua, nhưng cố tình lại có người dám động.

      Đồng Thiên Ái áo não cau mày, là giận dỗi, là giận , cũng là giận mình. Tần Tấn Dương cũng sợ tức giận, cho nên chậm chạp có dám làm gì.

      đêm này, hai người đều có ngủ ngon.

      Buổi sáng khi tỉnh lại, Đồng Thiên Ái vẫn phồng má như cũ, bộ dáng buồn buồn.

      Sau khi đứng lên, đánh răng rửa mặt. Thậm chí cũng có ý tưởng trêu cợt người khác, trước đây mỗi sáng sớm đều muốn bóp mũi , để cho khó có thể hô hấp mà tỉnh lại.

      Nhưng hôm nay lại có tâm tình này rồi, liếc nhìn khuôn mặt say ngủ quen thuộc của , giận dễ sợ.

      Đổi bộ y phục nhàng thoải mái, thân mình ra khỏi phòng.

      Đồng Thiên Ái có chút nhàm chán xuống lầu, cũng chẳng có mục đích gì. Vừa đến phòng khách, ngửi thấy trong phòng bếp bay ra mùi thơm mê người, nhịn được nuốt nước miếng cái.

      "Thơm quá a. . . . . . Vương mụ làm gì món ngon gì vậy. . . . . ." có chút say mê trong loại mùi thơm này, nỉ non tiếng.

      nhịn được hấp dẫn, chạy tới nơi phát ra mùi thơm.

      Giương đầu dò vào phòng bếp, có nhìn thấy thân ảnh của Vương mụ mập mạp phúc hậu. Trong phòng bếp , khiến cho lấy làm kinh hãi. Người này phải là người khác, lại là Du Ty Kỳ!

      mặc tạp dề màu hồng, bộ dáng quen nấu nướng.

      Đồng Thiên Ái rất tự nhiên vào phòng bếp, kinh ngạc , “Siqi! Em có thể làm bảnh ngọt à? Lợi hại vậy?”

      Thiên kim nhà giàu…… Làm bánh ngọt…… Ách…… Còn làm ngon như vậy…….

      Du Ty Kỳ nghe được giọng nữ, xoay người lại, lộ ra nụ cười có chút xấu hổ, "Chị Thiên Ái! Sao chị dậy sớm vậy? A? Tần ca ca đâu? ấy còn ngủ phải ?"

      Vừa nhắc tới "Đồ biến thái" , Đồng Thiên Ái nhíu mày cái, tùy ý vẫy vẫy tay.

      "Mặc kệ ấy !" thờ ơ môi vểnh vểnh lên.

      Du Ty Kỳ cũng có phát giác ra cái gì khác thường.

      Vừa đem chú ý lực chuyển sang chờ đợi bánh ngọt ra lò, tràn đầy mong đợi , "Chị Thiên Ái! Chị biết ? Quan Nghị muốn mở cho Kỳ Kỳ cửa hàng bánh ngọt!"

      "Hả? Cửa hàng bánh ngọt? Sao lại nghĩ đến mở cho em cửa hàng bánh ngọt vậy?" Đồng Thiên Ái nhìn thấy bộ dáng hạnh phúc của , càng thêm tò mò.

      Thiên kim nhà giàu làm bánh ngọt? . . . . . . Cái này rất kinh người rồi. . . . . .

      Kế tiếp. . . . . . Thiên kim nhà giàu muốn mở cửa hàng bánh ngọt? . . . . . .
      Hôn mê. . . . .

      Du Ty Kỳ gật đầu cái, , "Đúng a! Quan Nghị trong bánh ngọt Kỳ Kỳ làm có hương vị hạnh phúc, sau đó muốn cho toàn bộ người Đài Bắc đều có thể ăn bánh ngọt của Kỳ Kỳ làm!"

      Nhớ tới người mình mến, khuôn mặt Du Ty Kỳ càng hồng thuận, ánh mắt xinh đẹp tràn ra thâm tình vô hạn.

      Đồng Thiên Ái cau mày, Quan Nghị lời như thế? giống con người nha. Nhất định là có nguyên nhân khác! thí dụ như muốn Du Ty Kỳ học được cách sống độc lập để có thể lớn lên!

      Để cho tự mở cửa hàng bánh ngọt? Ừ! Đây là chủ ý tốt!

      nhìn ra, Quan đại thư ký đúng là có dụng tâm đối với vị thanh mai trúc mã này của !

      Du Ty Kỳ nghe được hưởng ứng, nghiêng đầu sang hỏi, “Chị Thiên Ái! Chị mở cửa hàng bánh ngọt, có được hay đây?”

      "Được!" Đồng Thiên Ái mỉm cười , chợt trừng hai mắt, ngón tay chỉ gò má của mình, "Chỉ là! Chị có ý kiến hay, cho chị chen chân với!"

      "Chen chân?" Du Ty Kỳ hiểu, khốn hoặc hỏi.

      Đồng Thiên Ái đến bên người , vuốt vuốt tóc , , "Chị Thiên Ái muốn cùng em mở cửa hàng bánh ngọt! Khiến toàn bộ người Đài Bắc có thể được nếm mùi vị hạnh phúc!"

      Ai! Giờ là quá nhàm chán! cũng muốn mình có chút mục địch sống mới được!

      người có mục tiêu, trở nên dũng cảm hơn, kiên cường hơn!

      "Cùng nhau mở?" Đôi mắt bồ câu của Du Ty Kỳ trong nháy mắt nở rộ ánh sáng, cao hứng , "Được! Chúng ta cùng nhau mở!"
      Đồng Thiên Ái gật đầu cái, cũng là tràn đầy khát vọng , "Trước mở nhà! Về sau mở thêm chi nhánh! Nếu làm được như vậy tốt lắm, OK! Mở rộng khắp toàn bộ Đài Bắc! Sau đó xông ra nước ngoài!"

      "Oa ——" Du Ty Kỳ hưng phấn kêu lên.

      Khi hai líu ríu thảo luận ngừng nghỉ, Tần Tấn Dương cùng Quan Nghị cũng xuống lầu. người còn mặc đồ ngủ, cũng có bộ dáng buồn ngủ giống nhau.

      Lúc đến bậc thang cuối cùng, liền nghe được hai người các hưng phấn kêu gào, hai người lập tức tò mò xuống lầu.

      Tần Tấn Dương lầu bầu tiếng, "Vợ ! Hôm nay em dậy sớm thế "

      "Hừ . . ." Đồng Thiên Ái hừ tiếng, quyết định để ý tới !

      Quan Nghị nhìn có chút hả hê, tới bên cạnh Du Ty Kỳ, ôm thân mật hỏi, "Kỳ Kỳ! Em cùng chị Thiên Ái của em gì đấy? Trò chuyện đến vui vẻ như vậy?"

      "Chúng em muốn cùng nhau mở cửa hàng bánh ngọt! Hơn nữa sau đó còn muốn mở rộng!" Du Ty Kỳ vui thích báo cáo chuyện này.

      "Hả?" Hai người đàn ông này đồng thời trợn to hai mắt.

      Đôi tay Đồng Thiên Ái vòng quanh ngực, "Đúng thế đó!" gật gật đầu.

      (H.c: 2 vị phu nhân này quá rảnh rồi, phải có bảo bảo !)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :