1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chọc phải thủ lĩnh tổng tài : Hắc đạo công chúa

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 183 : Bởi vì thích

      Beta: B.Cat


                  Tần Tấn Dương kéo Đồng Thiên Ái đường tới bãi đỗ xe ở tầng hầm, lấy ra điều khiển xe bấm '' Bíp bíp ----'' hai tiếng, đèn xe Benz dừng ở cách đó xa liền sáng lên.



      ''..........'' Liếc nhìn con nhím bên cạnh, phát ra yên tĩnh dọa người.



      dắt tay của , vòng qua sườn xe, mở cửa chỗ ngồi, nhét vào trong xe. Động tác mặc dù thô lỗ, nhưng vào lúc cúi đầu bước vào trong xe, đưa tay chắn mui xe, đề phòng bị đụng đầu.



      Ngay sau đó, sải bước về phía bên kia xe.



      mở cửa xe, cả người nhanh chóng chui vào bên trong xe. Nổ máy, ánh mắt của liếc nhìn người yên tĩnh dị thường ở bên cạnh, sau đó đạp chân ga, chậm rãi lái xe ra khỏi bãi đỗ xe.



      Xe Benz đường chạy băng băng ở đường Đài Bắc, sắc trời bắt đầu tối rồi.



      Đồng Thiên Ái cảm thấy có chút lạnh, định vươn tay ôm lấy thân thể gầy yếu của mình. Nhưng mà trong tay còn cầm cái hộp bánh ngọt, đem cái hộp đặt ở đùi của mình.



      ''........'' Quật cường xoay đầu hướng cửa sổ xe, nhìn tới gương mặt tuấn tú cuồng ngạo kia.



      Biến thái chết tiệt! Cư nhiên cho chút mặt mũi! Cư nhiên ở trước mặt học trưởng lễ phép như vậy!



      Tần Tấn Dương quay đầu, nhìn thấy làm chút ít động tác. Vội vàng ấn nút mở khí ấm, cũng lâu lắm, nhiệt độ trong xe ấm lên ràng.



      Rốt cuộc nhịn được hỏi, ''Làm gì mà lời nào?''



      Đồng Thiên Ái quay đầu lại, vẫn nhìn ra cảnh vật xẹt qua ngoài cửa sổ, buồn giọng truyền đến, '' phải là vị đại tổng tài bảo tôi 'câm miệng' sao?''



      nhất định là người hai mặt! giây trước còn bảo câm miệng, giây sau lại muốn mở miệng chuyện! Người đàn ông khó sống chung nhất thế giới --------- tổng tài Tần thị Tần Tấn Dương!



      '' bây giờ là chuyện với em!'' Tần Tấn Dương nhíu mày, cũng là dở khóc dở cười.



      luôn ở thời điểm nên nghe lời lại nghe lời đến khác thường! Mọi chuyện đều muốn làm ngược lại với , vậy mới có thể khiến trở nên chững chạc như thế! chính là có bản lĩnh lớn như thế!



      ''A!"Đồng Thiên Ái quay đầu sang chỗ khác, vô cùng nghe lời mà .



      chuyện đúng ? Nếu muốn chuyện, như vậy ngại làm tượng gỗ! hỏi cái gì, trả lời cái đấy! Cứ như vậy, dè dặt làm cho phải thần kinh.



      ''Mua cái gì?'' Tần Tấn Dương liếc nhìn cái hộp màu tím nhạt ở đùi , tò mò hỏi.



      ''Tùy tiện dạo cửa hàng bánh ngọt, sau đó mua chiếc bánh ngọt.'' Trả lời đàng hoàng, thanh cũng là nhàn nhạt có chút điệu nào, giống như lúc làm việc, là thái độ của nhân viên đối với cấp .



      Còn nghe lời như vậy? Nghe lời đến mức làm cho cảm thấy quá kỳ quặc!



      Tần Tấn Dương nghi ngờ mà nhìn , rồi quay đầu về phía trước, trầm giọng , ''OK! Mới vừa rồi tính rồi! Là em phải cùng ôm ôm ấp ấp!''



      ''A!'' Vẫn là chữ như cũ.



      ''Ai bảo động tay động chân đối với em, em như vậy mà cũng tránh né a!'' Tiếp tục chỉ trích, đem tất cả lỗi đổ lên người .



      Đồng Thiên Ái có bất cứ biểu tình khác thường nào, nhàn nhạt ''Nha" tiếng.



      Tự nhiên tại sao cả thái độ cùng giọng của lại có tinh thần, làm cho muốn phát điên! Ngược lại thích sinh long hoạt hổ chỉ vào này nọ, hoặc là hành động giống như con nhím vậy.



      Tóm lại, thích có cái thái độ lạnh như băng này.



      Bất đắc dĩ khẽ chửi thề tiếng, ''Đừng nóng giận! Mới vừa rồi là tốt!''



      ''Tần Tấn Dương!'' Đồng Thiên Ái chợt mở miệng rồi nhìn , nghiêm túc , '' có thể hay cần tự cao tự đại như vậy, có thể hay mỗi lần làm chuyện gì, cũng  nghe ý kiến của người khác chút!''



      ''Nếu như vốn là tự cho là đúng, vẫn lặp lại những hành động ngây thơ kia, làm cho tôi quá thất vọng! Bởi vì tôi thích ! Cho nên đừng làm cho tôi cảm thấy mình chọn sai người!''



      ''Hả?'' Tần Tấn Dương dựng lỗ tai lên, vội vàng hỏi '' Em vừa cái gì?''



      Đồng Thiên Ái suy nghĩ, nhớ lại những lời mình mới , thầm , ''Đừng làm cho tôi cảm thấy mình chọn sai người? Là những lời này sao?''



      ''Trước câu!'' Tần Tấn Dương tha thiết .



      Cắn môi dưới, , ''Làm cho tôi quá thất vọng? Là câu này sao?''



      Tần Tấn Dương ảo não cau mày, nổi giận hỏi, ''Thiên Ái! Em là cố ý sao? muốn nghe em câu kia!''



      ''Bởi vì tôi...........'' Trực giác mà nghĩ lại đoạn hội thoại kia, còn chưa hết khuôn mặt đỏ ứng.



      Cơ hồ có chút xấu hổ nhìn , lại phát khuôn mặt của mang theo vẻ mong đợi. mím mím môi, quay đầu, có chút tức giận nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn , ''Tôi quên mất!''



      "Thiên Ái!'' Tần Tấn Dương chợt vươn tay đặt lên tay của . Nắm chặt tay , dịu dàng vuốt ve.



      Đồng Thiên Ái đẩy tay của ra. Mà nhiệt độ của lòng bàn tay , cứ như vậy theo mu bàn tay mình từ từ thấm vào da , thẳng tới đáy lòng.



      ''Về sau tùy tiện mà nổi giận! Tin tưởng !''



      Lời thề của giống như là viên kẹo ngọt, khiến cho trong lòng đều thấy ngọt ngào.



      Đồng Thiên Ái bình tĩnh nhìn , nâng lên khóe miệng, '' cần em tin tưởng! Em về sau xem biểu của !""



      ''Ừ!'' Nghe được lời ấy là gì, rốt cuộc thu tay lại, nắm tay lái, nghiêm túc lái xe.



      Bỗng nhiên quay đầu lại, cẩn thận từng tí mà dò xét hỏi, ''Thiên Ái! Nếu như mà biểu của vẫn tốt, phải dùng bao nhiêu thời gian em mới bằng lòng mà đáp ứng gả cho đây?''



      ''Còn chưa bắt đầu biểu , điều kiện với em rồi!'' Đồng Thiên Ái trợn to mắt mà nhìn chằm chằm , nghiến răng nghiến lợi .



      Tần Tấn Dương xoa xoa môi mỏng, hề lên tiếng nữa. Mà

      hai gò má tuấn của , bởi vì có được đáp án mà mình muốn, giờ phút này lộ ra chút trẻ con, có chút đáng .



      '' dẫn em ăn cơm! Em muốn ăn cái gì? Đồ ăn Nhật nhé? biết nhà hàng sushi ăn tệ? Hay là ăn đồ Ý?......''



      '' quyết định !" Đồng Thiên Ái cúi đầu nhìn hộp bánh ngọt ở đùi, trong đáy mắt tràn đầy ý cười.



      Cùng kết hôn? Ừ ? Thực có thể ?''



      Đây là vấn đề lớn............ Liên quan đến cả đời...........

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 184 : Tập kích ngọt ngào.

      Beta: B.Cat

       
                   Cuộc sống ''ở chung'' chính thức bắt đầu. khoảng thời gian rất dài kế tiếp trôi qua phải là rất có tư vị. Bởi vì có vị đại tổng tài trở nên vô cùng nghe lời, hơn nữa còn rất là khéo léo.



      Như vậy, tính toán ra ''ở chung'' ra cũng rất tốt!



      ngày tốt đẹp mới lại bắt đầu, tinh thần mỗi ngày đều sung mãn, hơn nữa lại tràn đầy sức sống.



      ''Tần Tấn Dương! Giúp em đem khăn lông phơi xong đến đây!'' Thanh của Đồng Thiên Ái từ trong phòng tắm nhàng bay ra ngoài, sau đó là cái đầu lộ ra.



      Tần Tấn Dương ra từ căn phòng ngủ khác, vẫn còn mặc áo ngủ ca rô màu xanh. Mở nửa mắt ra, mím mím môi, vô cùng nghe lời hướng đến ban công mà tới.



      đưa tay tùy tiện cầm cái, vừa híp mắt, vừa tới trước phòng tắm. Gõ cửa cái, khàn khàn , ''Lấy rồi đây!''



      Cánh tay gầy đưa ra, nhìn cũng nhìn cái, trực tiếp hét, ''Đưa em!''



      ''Ừ!'' Đem khăn lông cầm trong tay chưa cho , sau đó xoay người, bước chân nặng nề trở về phòng ngủ của mình. Chuẩn bị ngủ tiếp, bổ sung thể lực.



      ''Đợi nào.....!'' Sau lưng có người lên tiếng.



      Tần Tấn Dương nhíu mày, xoay người lại lần nữa, lần này đầu óc có chút thanh tỉnh, nghi ngờ hỏi, ''Làm sao nữa! Lại muốn lấy cái gì à?''



      ''Sao lại đưa khăn tắm cho em! ! Cái màu hồng ấy!'' xong, vật mềm nhũn bày tới mặt .



      ''...........'' mặt bị khăn lông ném vào, Tần Tần Dương chợt trợn to hai mắt.



      Cửa kính phòng tắm mở ra, Đồng Thiên Ái vòng tay quanh ngực, dáng vẻ khiêu khích. Nhìn cái, thẩm vấn , ''Thế nào? muốn lấy à? Vậy cũng được! Em tự !''



      xong, bước chân muốn đến ban công.



      Tần Tấn Dương vội vàng ngăn ở trước người , lấy lòng mà , : '' mà! Ai đâu! ngay bây giờ!''



      Vội vàng xoay người, sải bước về phía ban công. Lấy chiếc khăn màu hồng, sợ sai lần nữa, hỏi lại, '' Là cái màu hồng này sao?''



      ''Đem tới đây!'' Đồng Thiên Ái cố nén cười, cũng là cố ý trầm giọng .



      Dựa vào vách tường, tâm tình vô cùng tốt nhìn mặc đồ ngủ đến trước mặt mình. Ngoài ra mặt còn có chút cam tâm tình nguyện, cùng với cả biểu tình thể làm gì khác, quả nhiên làm cho người ta cảm thấy rất buồn cười.



      Hả? Tại sao đột nhiên lại cảm thấy rất đáng vậy? Ai ai ai!



      ''Cho em!'' Tần Tấn Dương đứng ở trước mặt , đem khăn lông cầm trong tay đưa tới trước mặt . Ngửi thấy mùi thơm tươi mát người , nhịn được hỏi , ''Em vừa mới tắm sao?''



      ''Làm sao biết!'' cầm khăn lông, hỏi.



      Cánh tay có lực của vây lấy , chôn ở cổ mà ngửi, có chút buồn bã , ''Bởi vì em thơm quá a........ buồn ngủ quá nha......Bà xã....''



      ''...........'' là vừa buồn cười vừa tức giận a!



      Đường đường là tổng tài Tần thị, bây giờ ở trước mặt , sao lại giống như tiểu hài tử như vậy? Thường xuyên làm nũng, lại còn thích cò kè mặc cả cùng ? Trước kia sao lại phát ra?



      Cách áo ngủ, Đồng Thiên Ái hung hăng cấu lưng của , nhưng lại có dùng nhiều lực, '' gần đây trở nên rất giống Tần đại tổng tài!''



      ''Thế giống như cái gì?'' Vẫn thanh mơ hồ như cũ, vẫn là giọng sao cả.



      Dùng sức đẩy ra, nhìn khóa chặt chân mày, nghiêm túc , ''Giống như hài tử được cho ăn đường, hơn nữa lại còn dính lấy em vô cùng!''



      '' liền muốn dính lấy em!'' xong, lại duỗi người ra lần nữa ôm.



      Đồng Thiên Ái vội vàng lui về phía sau bước dài, đôi tay chống nạnh, giống như huấn luyện viên ra lệnh cho học viên của mình, chỉ huy , '' tại! Lập tức! Lập tức! vào ngủ!''



      ''Ngủ ngủ!'' Tần Tấn Dương mím mím môi, rũ cánh tay xuống.



      Xoay người vài bước, quay đầu lại, buồn buồn , '' tại đột nhiên lại ngủ được!''



      Đồng Thiên Ái sửng sốt chút, sau đó nhìn thấy biểu tình thống khổ chịu nổi của , rốt cuộc cười “Ha ha”. Từ từ đến bên cạnh , đưa tay chọc chọc lồng ngực của .



      ''Này!" Trong thanh xen lẫn tia khác thường.



      Tần Tấn Dương cúi đầu nhìn con nhím ở phía trước, lại phát ra mặt của hơi đỏ ửng, giống như quả táo, khiến cho muốn cắn ngụm lớn. Liền nghi ngờ "Hả'' tiếng, lại muốn làm gì?



      Có chút nhịn được gầm , '' cúi người xuống!''



      ''Em định làm gì?'' nhịn được hỏi, trong lòng thực cảm thấy khó hiểu!



      cũng phải là muốn ngay tại thời điểm cúi người xuống, liền đưa tay tát cái chứ, hoặc là nhấc chân đá cái? Con nhím đáng ghét này! là bi thảm!
      Đồng Thiên Ái nhíu lông mày, nghiến răng , ''Bảo cúi người xuống cúi xuống ! Sao mà nhảm nhiều như vậy!''



      Ai! bắt đầu nổi đóa!



      có cách! thể làm gì hơn là vô cùng uất ức cúi người xuống, chờ hành động tiếp theo của . híp mắt, khẽ hỏi, ''Thiên Ái! Em định làm gì?''



      ''............'' Đồng Thiên Ái nhìn khuôn mặt tuấn của , nhìn lâu lâu. Tựa hồ là nhìn đủ rồi, hài lòng gật đầu cái.



      Chợt, đoán trước, ước lượng nâng mũi chân, nhanh chóng ở mặt trái của hôn cái.



      '' có gì! Em chỉ muốn hôn cái!'' xong, cầm lấy khăn lông, vội vàng chạy vào trong phòng tắm, cửa kính liền ''Bá bá ------'' đóng lại.



      Tần Tấn Dương sững sờ đứng nguyên tại chỗ, hiển nhiên là thể phản ứng kịp. Chờ đến khi ý thức được là có chuyện gì xảy ra, muốn bắt lấy người, nghiêng người sang, mới phát cửa kính đóng chặt.



      Môi, cũng trong nháy mắt mà mừng rỡ. Ngọt ngào mà tập kích sao? Ừm.......

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 185 : 30 cưới vợ

      Beta: B.Cat





         Thời điểm khi Đồng Thiên Ái ra khỏi phòng tắm, phát Tần Tấn Dương căn phòng khác đánh răng rửa mặt rồi. Xuyên thấu qua cửa kính, có thể mơ hồ nhìn thấy thân ảnh cao lớn của .

                  Nhớ tới vừa rồi kích động mà hôn , mặt còn có chút nóng.

                  Ai ai ai! Đồng Thiên Ái! Làm sao ngươi lại nhịn được mà hôn tên biến thái kia rồi? Trời ạ! Chủ động dâng hiến nụ hôn a! Loại chuyện như vậy, mình thế mà cũng làm ra được!

                  Dùng sức lắc đầu cái, muốn xóa cái xúc động vừa rồi, lại phát ra nội tâm khó có thể hồi phục.

                  ''...........'' Nheo mắt lại, trợn mắt nhìn thân ảnh cao lớn trong nhà tắm cái.

                  Xoay người, sải bước đến phòng bếp. mở tủ lạnh ra, vừa thầm, vừa lấy đồ ra, ''Sữa tươi, bánh bao, pho mát, còn có trái cây....... Quả táo?.....Ừ!......'' Cầm đống đồ, bắt đầu làm bữa sáng.

                  ''Ông ông ------- '' máy ép phát ra tiếng vang, đem quả táo cắt thành phần rồi bỏ vào. Cho thêm sữa tươi, nước trái cây giải quyết xong!

                   Lò nướng vừa ''Đinh ---- '' tiếng, nguồn điện tự động đóng lại. Bánh bao nóng hổi, mùi thơm bay ra

                   ''Hừ hừ dạ hừ .......'' Đồng Thiên Ái vô cùng vui vẻ hừ cười .

                    Chợt, sau lưng đưa ra hai cái tay, ngay sau đó Đồng Thiên Ái bị người ôm lấy.

                     cần quay đầu cũng biết là ai, thân thể run lẩy bẩy, cũng   giãy giụa được, chấp nhận , ''Buông em ra! Em sắp xong rồi! Ăn xong bữa sáng còn phải làm nữa!''

                   '' biết......... Nhưng mà muốn ôm em..........'' Tần Tấn Dương khẽ khom thân thể xuống, đầu tựa vào cổ của .

                Hơi thở nam tính của , nóng bỏng như vậy, lại gần ngay mình, đem vây chặt. Bỗng nhiên có cảm giác quanh thân run rẩy, nhịn được bên tai đỏ cả lên.

                  Đồng Thiên Ái nhăn nhó, giả vờ tức giận cảnh cáo, '' Đếm tới 3, là phải buông ra! Nếu em tức giận!''

                  ''Lại dùng tới chiêu này!'' Sau lưng , vô cùng cam lòng, lầu bầu . Nhưng là đôi tay cũng an phận mà buông lỏng lực đạo, tới bên người , cầm cái đĩa bưng lên.

                   Đồng Thiên Ái nhìn ra khỏi phòng bếp, khuôn mặt giương lên nét tươi cười dịu dàng.

                     '' cho ăn vụng!'' Mắt tinh nhìn thấy mờ ám, chống nạnh cáu kỉnh ngăn cản.

                      Tần Tấn Dương vội vàng an phận dừng lại động tác, buồn bã quay đầu nhìn cái, '' phải tất cả đều cho ăn sao! là! Được rồi!''

                  xong, quay ngược trở về bên cạnh . Dắt tay của , cùng ra khỏi phòng bếp.

                   Cảm giác như thế, đúng là càng lúc càng giống vợ chồng! Cứ như vậy cùng sống hết đời..... Đây cũng là chủ ý tốt đấy...... Ai ai ai.....

                    Bàn tròn , hai cái ghế, mặt đối mặt ngồi.

                    Tần Tấn Dương  ''Ừng ực ừng ực'' uống nửa ly sữa tươi, tay cầm lên miếng bánh mì, cực kỳ hài lòng cắn miếng lớn, mơ hồ , ''Ừ! Ăn ngon!"

                     '' ngu ngốc sao? Cẩn thận nghẹn!'' Đồng Thiên Ái nhịn được mà dặn dò.

                     lại vội vàng uống vài ngụm sữa tươi, nâng lông mày, nhếch môi cười , ''Bà xã đại nhân, biết là em quan tâm đến !''

                   "..........'' Đồng Thiên Ái trừng mắt liếc cái, quyết định nhìn nữa.

                   ta là tên biến thái, càng cùng cãi vã đánh nhau, càng hăng say. Phương pháp tốt nhất, chính là để ý tới , người cũng hát ra còn đùa giỡn cái gì!

                  Chợt, giống như là nhớ ra cái gì, ngẩng đầu nhìn , ''Đúng rồi! Cuối tuần này, có người bạn kết hôn!"

                  ''A! Kết hôn à! Vậy phải tham gia!'' Đồng Thiên Ái cắn miếng bánh bao, có chút nhàm chán cầm lên tờ tạp chí ở bên cạnh, tùy ý lật vài tờ.

                  Tần Tấn Dương ''Hắc hắc'' cười gian, gương mặt tuấn tú lại gần, thử dò xét mà hỏi, ''Bà xã! Người khác đều muốn kết hôn! Như vậy ! Chúng ta cũng thuận tiện kết hôn !''

                  ''A!'' Đồng Thiên Ái ngẩng đầu, chuyên chú nhìn chằm chằm tạp chí, lạnh lùng hỏi, '' muốn kết hôn à?''

                   ''Ừ ừ!'' Tần Tấn Dương vội vàng gật đầu.

                   Nha? Lại có thể hỏi như vậy, chẳng lẽ là bị hấp dẫn rồi sao? Tốt nhất là ngày mai lấy về nhà, như vậy mới an toàn chút! Tránh khỏi hai ba ngày sau lại xuất ''Trình Giảo Kim''!

                  Đồng Thiên Ái buông tạp chí trong tay ra, đem sữa tươi còn dư lại trong cốc uống nốt. Mỉm cười nhìn , ''Tần đại tổng tài muốn kết hôn, phụ nữ Đài Loan rất mong chờ!"

                   ''Em cam đoan với , chỉ cần đứng ở đường bộ mà hô, chỉ cần nhìn thấy diện mạo của , cho dù nghèo rớt mồng tơi. Đều có nữ nhân ngã vào, nguyện ý cùng kết hôn đấy!"

                  xong, còn quên gật đầu cái, đối với quan điểm của mình sâu sắc đồng ý.

                  Ai! Ai bảo ba mẹ của cho gương mặt tuấn vô địch như vậy đây? Ngày nào đó nếu Tần thị sụp đổ, làm Ngưu Lang đúng là đáng tiếc

                  Tần Tấn Dương nheo ưng mắt lại, nghiến răng nghiến lợi , ''Những nữ nhân kia, cần!""

                  ''Ừm! Liên quan gì tới em! kết hôn, cũng phải là em kết hôn!'' Lưu lại giọng , vừa vừa đứng dậy, chuẩn bị trở về phòng thay quần áo, sau đó ....

                  làm? làm! Được rồi! Nếu như ở nơi nào đó chơi cả ngày, cũng coi như là làm, như vậy chính là làm !

                  Tần Tấn Dương cũng đứng dậy, theo phía sau , hét lên, ''Chúng ta cũng ở cùng chỗ      ! Hơn nữa ! cũng sắp 30 rồi! Nam nhân đều phải 30 tuổi là thành gia sao?.......''

                   ''NO!'' Đồng Thiên Ái cắt đứt lời của , ''Tần đại tổng tài! Cái gì cũng có ngoại lệ! là cái ngoại lệ đó!''

                   ''Ai thế! tuyệt đối phải là cái ngoại lệ kia được ! Từ lý tưởng của chính là tìm bà xã!'' Mắt cũng chớp xong, mới phát cư nhiên chút cũng mình chột dạ.

                  Ai! ban đầu ---------- nữ nhân như quần áo, tùy thời phải thay đổi.

                  Lần này, hủy diệt toàn bộ! Thậm chí nếu có phương pháp, muốn đem buộc ở bên mình. Con nhím này! Làm sao lại khó trị như vậy! là buồn bực!

                  ''Em tại mới 23 tuổi, tới 25 tuổi kết hôn!" Quẳng lại những lời này, đem cửa phòng ''Phanh -------- '' đóng lại.

                  25 tuổi? này! Ý kia là còn phải đợi hai năm.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 186 : Chuyện bé xé ra to

      Beta:  Evy Nguyen

               #003366;']    Buổi chiều thứ sáu, cách giờ tan tầm 15 phút.

      #003366;']            Đồng Thiên Ái nhìn màn hình máy vi tính, vô cùng nhàm chán cầm con chuột, bộ phim thần tượng nhiều tập vẫn được mở. Nhìn hơn 10', nhíu nhíu mày, ấn nút tắt .

      #003366;']            ''Này! Em muốn làm việc! Em muốn giống như nhân viên bình thường!'' Vô cùng bất mãn bắt đầu oán trách.

      #003366;']             Sắp hỏng mất rồi! Suốt tuần lễ, cứ như vậy ngồi yên chỗ, mỗi ngày nếu phải uống trà, là xem phim. Được rồi! ra thích xem tivi, nhưng mà cũng thể mỗi ngày đều như vậy chứ?

      #003366;']           Dù gì cũng là sinh viên a! là! muốn làm sâu gạo!

      #003366;']           Tần Tấn Dương gật đầu cái, cũng xem việc oán trách cho làm việc là quan trọng, thuận miệng lừa gạt , ''Ừ! Biết! Nếu như em cảm thấy có việc gì làm, phiền toái Đồng phụ tá giúp bóp vai !''

      #003366;']            ''..........'' Bóp vai? lại có thể nghĩ ra!

      #003366;']            Đồng Thiên Ái tới trước bàn làm việc của , chỉ ngón tay, chịu nổi mà , '' Em là phụ nữ thời đại mới! Em cần làm nhu nhược để đàn ông nuôi!''

      #003366;']           ''Cho nên là?'' Người kia cũng ngẩng đầu lên, tiếp tục xem văn kiện.

      #003366;']           ''Cho nên em muốn công việc! Em muốn tay làm hàm nhai! có nghe hay a!'' Hướng về phía kêu la nửa ngày, lại phát căn bản bất vi sở động, thở phì phò hô lên cả họ tên , ''Tần ---- Tấn ----- Dương -----''

      #003366;']           Lúc này truyền đến tiếng ''đông đông -----'', có người gõ cửa phòng làm việc.

      #003366;']           ''.........'' Đồng Thiên Ái xoay đầu, cần nghĩ cũng biết là người nào. Hướng cửa hô, ''Quan đại thư kí! có thể tiến vào!''

      #003366;']          Kể từ khi bị bắt buộc chuyển vào phòng làm việc của tổng tài, trừ đại tổng tài, đáng thương ra , còn có Quan đại thư kí ở bên ngoài, còn ai vào đây.

      #003366;']            Bây giờ ở đây có hai người rồi, như vậy người ngoài cửa, trừ Quan đại thư kí còn ai vào đây nữa chứ!

      #003366;']            Quả nhiên, Quan Nghị với gương mặt trẻ con trắng noãn xuất sau cánh cửa. Mà thái độ của ta, khiến Đồng Thiên Ái vô cùng xúc động muốn đánh. Lại có thể cười đến vô sỉ như vậy!

      #003366;']            ''A! Tôi đây phải sợ quấy rầy hai người sao!'' Quan Nghị hết sức đàng hoàng xong, biểu tình mặt lại là trêu tức.

      #003366;']            Cái gì cái gì! ta cái gì! Quấy rầy cái gì! Hai người bọn họ ở trong phòng ngoài làm việc ra còn có thể làm được gì nữa! Vị Quan đại thư kí này, cùng đại tổng tài cùng ruột, trong đầu đều là những tư tưởng lộn xộn lung tung.

      #003366;']            Đồng Thiên Ái tức giận hừ tiếng, ngồi trở lại vị trí của mình. tay cầm con chuột, nhưng mà lại như trút giận dùng hết sức mà di di con chuột. Tức giận, cánh tay đụng phải ly trà, ''Phanh ------ '' tiếng, cái ly rơi xuống đất.

      #003366;']            Nước nóng trong ly , bắn tung tóe rơi vãi ra ngoài, làm bỏng cánh tay của .

      #003366;']            ''A ------ '' Nhịn đau, cố gắng để cho những người ở đây phát ra đau đớn.

      #003366;']             Tần Tấn Dương ngay lập tức đứng lên, sải mấy bước liền tới bên cạnh , nhíu mày, ''Sao thế! Sao lại cẩn thận như vậy! Về sau bàn của em được để chén nước!''

      #003366;']            ''Để xem có bị bỏng ?'' xong, nắm bàn tay của , có chút đâu lòng nhìn chằm chằm vào lâu. Phát có chuyện gì, mới ngẩng đâu lên nhìn .

      #003366;']           Đồng Thiên Ái khóe miệng cứng đờ, chịu nôi mà , ''Tần...... Tổng tài...... cảm thấy có chút chuyện bé xé ra to hay sao?''

      #003366;']            Làm ơn ! Chỉ bị vài giọt nước nóng bắn vào thôi mà!

      #003366;']            ''Đem cái ly dọn !'' Đầu cũng quay lại, hướng về phía người phía sau mà phân phó.

      #003366;']           Quan Nghị đưa tay chỉ cái mũi của mình, hét to tiếng, ''Cậu phải bảo mình chứ?'' Này! thư ký, lại có thể luân lạc trở thành nhân viên vệ sinh a!

      #003366;']           Ngay sau đó nhận được ánh mắt sắt lạnh của đại tổng tài.

      #003366;']           Vô cùng vô tội giương mắt to, chấp nhận đầu hàng,'' Mình ! Mình dọn dẹp! Mình dọn dẹp vẫn chưa được sao?'' Sớm biết thế thèm tiến vào!Tức chết mất!

      #003366;']           Tần Tấn Dương kéo Đồng Thiên Ái ngồi lên ghế salon, câu có câu chuyện, ''Humh! Hôm nay tan tầm về, dẫn em mua lễ phục!''

      #003366;']           ''Mua lễ phục làm gì?'' Đồng Thiên Ái mở miệng hỏi.

      #003366;']            ''Bạn kết hôn!'' Lúc sáng phải qua rồi sao?

      #003366;']           ''Ai?'' Quay đầu nhìn , trong lòng càng thêm nghi hoặc, '' Bạn của kết hôn, có liên quan gì đến em sao? Mua lễ phục làm cái gì vậy?''

      #003366;']           Tần Tấn Dương có chút tức giận nhìn , hận cắn được cái. ''Sao lại liên quan! Em phải cùng !'' Cái con nhím này! đến nửa ngày, sao vẫn chưa hiểu?

      #003366;']            ''A! Hiểu!'' Đồng Thiên Ái gật đầu cái, ''Em !''

      #003366;']            Nghe thấy '' '', vội vàng quát lên, '' được! Nhất định phải !'' Bắt đầu từ bây giờ, nơi nào cũng phải mang theo ! Ngược lại, tới chỗ nào, cũng muốn theo!
      #003366;']            Đồng Thiên Ái trong đầu hình ảnh bữa tiệc lớn, cộng thêm có nhiều ánh mắt sát lãnh của nhiều bắn về phía mình. Nghĩ nghĩ lại, khỏi nhíu mày, nhất thời cảm thấy lạnh lẽo.

      #003366;']           Trong lòng khẽ run rẩy, '' Em ghét nơi đông người! Hơn nữa em thích những nơi đó!''

      #003366;']           Mình và cái loại tiệc tùng hoa lệ đấy, cản bản là hợp nhau!

      #003366;']           ''Cũng phải nơi lớn gì! Bạn rồi, chỉ mời ít bạn bè thân thích. Chỗ kết hôn cũng là khu giáo đường, rất an tĩnh'' Thở phào nhõm, trấn an mà .

      #003366;']            Cũng tìm được lý do gì nữa để cự tuyệt, Đồng Thiên Ái thuận miệng mà hỏi, ''Bạn của là nam hay nữ vậy?''

      #003366;']           ''Bạn! Tấn Dương à, phải là mấy tình nhân trước đây nào của cậu chứ?'' Quan Nghị bên cạnh chăm chú lắng nghe, rốt cuộc nhịn được mà chen miệng, tò mò hỏi.

      #003366;']           Tên tiểu tử thúi này, kết giao bạn bè lúc nào chứ! Trước phải chỉ quan tâm  đám phụ nữ sao!

      #003366;']            Quả nhiên lời này vừa ra, bị ánh mắt hung ác bắn tới.

      #003366;']            A a a! trúng!

      #003366;']            Đồng Thiên Ái thấy có mở miệng phủ nhận, cắn cắn môi, đem mặt quay sang bên kia, quyết định cùng chuyện. Tên biến thái chết tiệt này! Thế nhưng lại mang tham gia lễ kết hôn của tình nhân cũ!

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 187 : muốn lừa dối em
      #993366;']Beta :yunafr


      "Cậu có thể ra ngoài!" Tần Tấn Dương lạnh lùng nhìn , đưa mắt ra hiệu, trầm giọng .

      Quan Nghị vừa mới thu dọn xong mấy miếng thủy tinh vương đầy sàn, vô cùng xui xẻo tiếp nhận ánh mắt của Tần Tấn Dương. "Ai” lên tiếng, ý bảo cần nhiều lời hơn nữa cũng hiểu rồi, có chút bất đắc dĩ xoay người, ra khỏi phòng làm việc. Trong nháy mắt đóng cửa lại, Quan Nghị khỏi than thở: “Tại sao mỗi lần có người bị đuổi ra ngoài lại luôn là tôi đây? Tại sao mời khi có chuyện luôn là tôi sử lí?” Lắc đầu cái, nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này rồi từ từ cất bước trở về phòng làm việc của mình.

      Bên trong phòng làm việc của tổng tài, Tần Tấn Dương ho khan tiếng, cũng biết nên gì. Trầm tư chốc lát, quyết định trung thực mà báo cáo tất cả, tuyệt đối quán triệt đạo lý "Thẳng thắn được khoan hông, kháng cự bị nghiêm trị”.

      "Em nghe !" Đưa tay xoay cả người Đồng Thiên Ái hướng về mình, nghiêm túc , " muốn lừa dối em! Nhưng mà xong, cho phép em tức giận!"

      Liếc nhìn sắc mặt , lại bổ sung câu, "Được rồi! Có thể tức giận! Nhưng là được để ý đến !"

      " ấy từng là tình nhân của , nhưng ấy cùng những tình nhân kia có điểm khác biệt! trước, phải là thay ấy tốt! Còn nhớ lần trước em ngã bệnh ? Em chịu   bệnh viện, lúc đó có cách nào khác!"

      "Liền mời ấy đến, là ấy cho em uống  thuốc ,lại giúp em thay quần áo!"

      " tại ấy rốt cuộc tìm được người cùng nắm tay cả đời, muốn kết hôn, em biết xấu hổ sao?"

      Nghe thế, Đồng Thiên Ái chợt ngẩng đầu lên, hung tợn nhìn về phía , nghiến răng phun ra mấy chữ, "Cho nên! Lần trước giúp em thay quần áo tức là gạt em!"

      "..........." Tần Tấn Dương bỗng chốc cảm thấy buồn bực, cũng nghĩ tới lại đột nhiên chuyện này. thể làm gì khác hơn là đưa tay ôm bả vai của , lấy lòng , "Được rồi! đùa thôi mà! Em cần phải tức giận! Chỉ là đám cưới, em nhất định phải với !"

      Ai ai ai! Sao nữ nhân lại khó trị như vậy! Trời ơi!

      "Em có sao?" Đồng Thiên Ái đẩy tay của ra, từ ghế salon đứng dậy.

      Mặc dù biết là tình nhân củ của , có chút khó chịu! Nhưng cũng phải loại người cố tình gây a! Người ta còn giúp uống thuốc, thay quần áo! Theo phép lịch , cũng nhất định phải !

      "Ai !" Tần Tấn Dương hưng phấn trợn to hai mắt, cũng từ ghế salon đứng bật dậy, phát bắt được cánh tay của , kéo vào trong lồng ngực mình, "Bà xã! biết ngay em để mình trong trường hợp đấy mà!"

      "Tần tổng tài! Nơi này là công ty! Mời công và tư ràng chút!" Đồng Thiên Ái có đẩy ngực ra, lạnh lùng .

      Gần đây, đối với việc bị đột nhiên tập kích, là thấy nhưng thể trách nữa rồi! Lúc mới bắt đầu còn phản kháng, đến bây giờ đành tiếp nhận. Nếu như lại tiếp tục quái gở nữa, như vậy chính là có bệnh rồi!

      Tần Tấn Dương thông minh mà gật đầu cái, nghiêm túc , " ràng a! ràng mà!" xong, rất nghe lời buông lỏng cánh tay.

      "......"  Đồng Thiên Ái liếc cái, gì thêm.

      Từ từ về bàn làm việc của mình, vô cùng nhàm chán ngồi xuống, cảm giác đột nhiên có chút khát nước, theo thói quen đưa tay muốn lấy chén trà, lại đáng thương mà phát ra chén trà thành đống mảnh vụn, hơn nữa được dọn ra ngoài. Nghiêng đầu, mím mím môi, cũng câu, dời tầm mắt lên màn ảnh.

      Tần Tấn Dương tinh mắt nhìn thấy lén lút khẽ liếm môi, trong nội tâm hiểu . Vội vàng ấn nút điện thoại nội tuyến, hướng Quan Nghị đầu điện thoại bên kia phân phó , " ly sữa tươi! Cộng thêm ly cà phê nóng!"
      "Tôi......" Người kia vừa mới mở miệng, Tần Tấn Dương liền nhanh chóng kết thúc cuộc hội thoại.

      Đồng Thiên Ái nghe thấy cuộc điện thoại vừa rồi, ánh mắt nhìn chằm chằm trò chơi nhàm chán màn hình máy vi tính, cũng là hướng về phía vị đại tổng tài nào đó hỏi, "Làm sao biết em khát nước?"

      Gần đây, đúng là càng ngày càng hiểu ! cũng chưa mình muốn uống nước, cũng biết rồi!

      "Hắc hắc! chính là biết! Bà xã đại nhân cần gì, đều biết đấy!" Ngẩng đầu lên, hướng về phía nheo mắt lại, lấy lòng mà lộ ra nụ cười tươi.

      Này! Người đàn ông điên khùng!
      Đồng Thiên Ái chịu nổi mà ném cho ánh mắt khinh thường, quay đầu tiếp tục chơi trò chơi nhàm chán.

      Ước chừng mười phút sau, Quan Nghị đá văng cửa phòng làm việc, đôi tay bưng khay nên có tay mở cửa. vào bên trong phòng làm việc, vô cùng khó chịu bắt đầu oán trách.

      "Tôi van hai người! Có thể hay đừng xem tôi như người giúp việc! Tôi dầu gì cũng là thư kí a! Cậu chút, tại thế nào liền ngay cả việc hâm nóng sữa tươi pha cà phê loại chuyện như vậy cũng để cho tôi làm rồi sao?" Oán hận oán hận, động tác trong tay vẫn ngừng lại.

      Quan Nghị bưng khay, tới trước bàn làm việc của Đồng Thiên Ái rồi đưa tay cầm lên ly sữa tươi ấm áp, muốn để xuống, "Ừ! Cái này là cho Đồng phụ tá vĩ đại uống!"

      "Đợi ......! Tôi uống cái này!" Đồng Thiên Ái ngửi thấy mùi cà phê thơm mê người, nhịn được nghĩ muốn nếm thử chút.

      xong bèn đứng dậy, liền muốn lấy ly cà phê khác khay.

      Tần Tấn Dương giống như trận gió vun vút bay qua xuất bên người , nhanh chóng đoạt lấy ly cà phê trong khay, lại nhận lấy sữa tươi trong tay Quan Nghị, đem sữa đặt vào trong tay Đồng Thiên Ái, lộ ra nụ cười thỏa mãn.

      "Ừ! Bà xã em uống cái này! Sữa tươi tốt cho da! Cà phê tốt! làm da em đen!" Vô cùng nghiêm túc , thái độ của hết sức trịnh trọng.

      Két? Uống cà phê da đen?

      Đồng Thiên Ái bán tín bán nghi uống hớp sữa tươi, hỏi, " đen sao? Quan đại thư ký, là sao?"

      ".........." Quan Nghị nhận được ánh mắt uy hiếp của người nào đó, nhắm mắt lại, ấp a ấp úng , "Éc..... tôi đoán là ..... chắc là......"

      Cái tiểu tử thúi Tấn Dương này! Lại kéo xuống nước!
      " phải đâu!" Đồng Thiên Ái còn có chút hoài nghi, ánh mắt hồ nghi qua lại nhìn hai người bọn họ.

      Tần Tấn Dương liền vội vàng gật đầu như giã tỏi, chỉ vào cái người bên cạnh mặt trẻ con trắng nõn , "Biết cậu ta tại sao lại trắng như vậy ? Bởi vì cậu ta thường uống sữa tươi, chưa bao giờ uống cà phê!"

      .................

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :