1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chọc phải thủ lĩnh tổng tài : Hắc đạo công chúa

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/NkkcDYV.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/pPD40Ev.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/5xJMTXT.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/VD1Bury.jpg" width="620" height="3000" />



    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chánh văn chapter 103 – NGUYÊN NHÂN TỨC GIẬN

      Edit: Mai Hương





      Trong phòng ăn còn lại Tần Tấn Dương và Quan Mị Nhi. Tần Tấn Dương ngẩn người đứng yên tại chỗ, nhìn hai người bọn họ rời , đôi môi mỏng khẽ nhếch. Tâm ý ẩn sâu trong đôi mắt đen, khiến người khác đoán được giờ phút này hắn suy tính điều gì.

      “Tấn Dương” Quan Mị Nhi chạy đến bên cạnh, cẩn thận chậm rãi ôm lấy cánh tay hắn. Vừa rồi, người phụ nữ kia dám giơ tay đánh ? Chẳng lẽ ta biết Tấn Dương là ai sao? biết Tần Tấn Dương là vị tổng tài cao cấp nhất Đài Loan sao?

      Tần Tấn Dương lạnh lùng cúi đầu, liếc nhìn người bên cạnh. Hất nhẹ đôi tay ôm mình ra ngoài, Tần Tấn Dương lạnh nhạt nói

      “ Hôm nay tôi đưa em về được. Chiếc đồng hồ kim cương em nhìn trúng lấy danh nghĩa của tôi mà tự mua.” Nói xong xoay người ra khỏi phòng ăn, để lại một mình Quan Mị Nhi. Quan Mị Nhi nhìn theo thân ảnh xuống, ấm ức đứng tại chỗ dậm chân

      “ Tấn Dương! Tấn Dương! Tấn Dương!”

      lẽ lại đúng như mọi người đồn đãi, tta đối với mỗi người phụ nữ đều rất ôn nhu dịu dàng nhưng cũng rất lạnh lùng lưu luyến.Vậy vì sao hắn đối với gái vừa rồi tức giận.

      Tiêu Bạch Minh dẫn Đồng Thiên Ái ra khỏi hỏa oa điếm. Đưa tay mở cửa xe, để Đồng Thiên Ái ngồi vào vị trí phó lái. Từ lúc ra khỏi nhà hàng hắn tuyệt nhiên nói lời nào, lẳng lặng khởi động xe, hướng phía Đài Bắc thẳng tiến.

      Đồng Thiên Ái cúi gằm mặt xuống, tâm tình vẫn chưa bình phục. Mọi chuyện vừa rồi, vẫn chưa kịp tiếp nhận. Thậm chí cũng nghĩ đến sẽ xảy ra xung đột dưới tình huống như vậy. Nhìn chằm chằm vào bàn tay mình, nó có vẻ ửng hồng. Nhớ tới cái tát vừa rồi, trong lòng hiện lên chút sợ hãi.

      Đồng Thiên Ái đây cũng có ngày động thủ đánh người? Sống hai mươi mấy năm mới hiểu thế nào là phản kháng. Hơn nữa đối tượng mà phản kháng lại là tổng tài tập đoàn Tần thị. Cái gã biến thái đó, nhất ̣nh sẽ tha cho .

      “ Thiên Ái!” giọng nói Tiêu Bạch Minh bên cạnh bay đến. Đồng Thiên Ái vẫn như cũ cúi đầu. Cư nhiên dưới tình huống đó, làm cho biết tất cả, làm thế nào đối mặt với được đây?

      Tiêu Bạch Minh có chút sửng sốt, nhẹ giọng hỏi

      “ Lời nói vừa rồi, em ̣nh đoạt sao đây?”

      Hả? Dự ̣nh đoạt cái gì? Bạch Minh nói gì vậy?

      “……..”Đồng Thiên Ái mơ hồ ngẩng đầu, nhìn người bên cạnh. Ngồi cạnh thế này dễ dàng chiêm ngưỡng vẻ đẹp nam tính của gò má trơn láng, sống mũi thẳng tắp còn có đôi mắt đen thâm tình lúc này có nhìn chính mà nhìn chằm chằm phía trước. Có lẽ là đeo kính phản quang, thế nên ánh mắt mới hiện ra Ngũ Quang Thập Sắc.

      “Thiên Ái! Lời nói vừa rồi em tính sao?” Tiêu Bạch Minh mỉm cười, nghiêng đầu liếc nhìn một cái.

      Đồng Thiên Ái bĩu môi, hiểu hỏi

      Bạch Minh, cùng em chơi đoán chữ sao? Cái gì mà ̣nh đoạt với tính toán. muốn nói câu nào”

      “ Được rồi! “ Tiêu Bạch Minh có chút xấu hổ, ngập ngừng nói “ Câu kia…… Em là bạn gái .”

      “……” Hai bên mặt đỏ lên, ngay cả tai cũng đều đỏ. Tiêu Bạch Minh chợt đưa tay nắm lấy mu bàn tay , nhiệt độ lòng bàn tay cứ như thế từ tay truyền đến trong lòng

      “ Thiên Ái! Em nguyện ý làm bạn gái ?”. Lại một lần nữa, Tiêu Bạch Minh thận trọng hỏi.

      Đồng Thiên Ái ngơ ngác nhìn , miệng há to, mọi thứ giống như một giấc mộng. Bằng sao lại có chuyện tốt như thế này xảy ra chứ? Sau khi đã biết chân tướng mọi việc, Bạch Minh vẫn hỏi có nguyện ý làm bạn gái hay .

      Bạch Minh…. Em…….” Vẫn còn cảm giác mình xứng đáng với . Bạch Minh là người rất ưu tú sao lại…..

      Tiêu Bạch Minh thấy ngập ngừng như thế, lực đạo tay càng thêm mạnh. Hắn nghiêm túc nói

      “ Em lo lắng sao? Ngốc ạ! cần lo lắng! Em ở trong lòng , vĩnh viễn vẫn là Đồng Thiên Ái nguyên vẹn lúc trước.” Một Đồng Thiên Ái ngây thơ, thiện lương, đơn thuần, lúc nào cũng một mình chịu đựng thống khổ.

      “Trước kia như thế, bây giờ vẫn vậy, tương lai thay đổi” Tiêu Bạch Minh trịnh trọng nói, hắn là đảm bảo cho tình cảm của chính mình với sẽ bao giờ thay đổi. Đồng Thiên Ái nói thêm gì, nhìn nở ra nụ cười thật tươi.

      biết từ lúc nào, sắc trời đã dần tối. Toàn thành phố được bao phủ bời màn đêm, ngôi sao nhỏ trời vẫn như thế tịch đơn độc. Nhưng là đơn người của, bên cạnh làm mất này có làm bạn

      “ Mẹ! Mẹ biết ? Mẹ đã từng nói qua làm người có hai chuyện thể nào bỏ qua, con dường như cũng chưa từng bỏ qua!”

      Thứ hai đầu tuần

      Khi Tần Tấn Dương cùng Quan Nghị xuất hiện tại Cao Ốc Tần thị, vô số ánh đèn flash lộ ra. Hàng loạt ký giả báo giải trí đồng loạt ùa lên, vây quanh hai người bọn họ như vây cá trong lưới. cách nào thoát được.

      “ Tần tổng, được biết hôm qua ngài cùng minh tinh điện ảnh Quan Mị Nhi cùng nhau vào tiểu hỏa oa điếm ăn cơm. Điều này có đúng là sự thật?” một ký giả nhanh tay, đem máy ghi tiếp cận Tần Tấn Dương.

      Một nữ ký giả khác chịu yếu thế, nói thẳng

      “Tần tổng, nghe nói quan hệ giữa ngài và Quan Mị Nhi tiểu thư là tình nhân có đúng

      “ Tần tổng, Quan Mị Nhi tiều thư từng công khai bày tỏ tình cảm đối với ngài, ngài sẽ tiếp nhận ấy sao?”

      “…..”

      Trong lúc nhất thời, đám ký giả hò hét loạn lên khó có thể chế. Lúc này chục nhân viên an ninh mới vội tiến lên, đem đám ký giả dàn sang bên, mở đường cho hai người. Nhờ đám người bảo vệ, hai người mới thoát khỏi vòng vây của đám ký giả điên cuồng.

      Thang máy chuyên dụng đóng lại trong nháy mắt, Quan Nghị nhịn được lên tiếng trách mắng

      “ cái tên tiểu tử thối này, cậu thể an phận sao? ăn cũng phải tìm nơi nào yên tĩnh chứ?”

      “……” Tần Tấn Dương dựa vào thang máy, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Chợt buồn buồn hỏi

      “ Vì sao khi người phụ nữ của cậu ở cùng người đàn ông khác cậu sẽ thấy tức giận”

      Két! Quan Nghị sửng sốt, nhướng mày nhìn hắn

      “ Rất đơn giản! Vì ghen!”

      Ghen! Làm sao có thể…. Quan Nghị thấy hắn nói gì, nghi ngờ hỏi “Người này chắc phải là ngài chứ, Tần tổng?”.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']CHƯƠNG 104 – CUỐI CÙNG ĐÃ HIỂU RÕ

      darkEdit: MAI HƯƠNG





      Văn phòng tổng tài nằm tầng cao nhất. bàn làm việc, chiếc đồng hồ nhỏ phát ra tiếng “tik tak”, cây kim nhỏ từ từ đung đưa. Bốn phái yên tĩnh khác thường khiến người ta cảm thấy nặng nề.Tần Tấn Dương một mình đứng trước cửa sổ sát đất, ánh mắt nhìn thẳng phía trước.

      “ Rất đơn giản! Vì ghen! Người này chắc phải ngài chứ, Tần tổng?” lời nói của Quan Nghị vẫn quẩn quanh trong đầu hắn.

      Có khả năng này sao? Thật ra cũng đơn giản là muốn chinh phục người phụ nữ kìa. suy nghĩ làm thế nào chinh phục thì đã bị chinh phục từ sớm. Nếu , giải thích như thế nào hành động khác thường của đây. Tần Tấn Dương đây lẽ thực sự thương con nhím nhỏ kia rồi à?

      Chợt, hắn sảng khoái mà cười. Bởi vì hiểu được nội tâm của chính mình, cho nên mới cười như thế thoải mái, sợ hãi. nghĩ mình từng lăn lộn với hàng trăm người phụ nữ, cuối cùng lại bại tay một gái. Đây đúng là chuyện buồn cười.

      Trò chơi “Săn tâm “ này hiện phải đổi thành “Săn thê” mới đúng. Người phụ nữ Tần Tấn Dương đã nhìn trúng, tuyệt đối sẽ để cho chạy trốn. Cho dù bên người có một đám người bảo hộ.

      Vui vẻ với ý nghĩ trong đầu, Tần Tấn Dương xoay người, ra phòng làm việc. Ngẩng đầu đã thấy Quan Nghị sớm đứng chờ hắn trong thang máy. mặt Quan Nghị lộ ra biểu tình “ Tôi đã biết”, khiến người khác có chút bất đắc dĩ.

      Quan Nghị đợi hắn đến gần, đưa tay ấn cho thang máy chuyển động, thang máy từ từ từ tầng cao nhất xuống

      “ Cậu hỏi tôi đâu sao?” Tần Tấn Dương đem cả người dựa vào bên cạnh thang máy, hứng thú hỏi ngược lại

      Quan Nghị lắc đầu, ́ ý nói

      “ Ngài muốn đâu tôi làm sao biết được. Tôi cũng chỉ là một thư ky nhỏ nhỏ thôi phải con giun trong bụng ngài.”

      Tần Tấn Dương cười, đưa nắm đấm hướng thẳng lồng ngực Quan Nghị đánh vào “ Tiểu tử nhà cậu”

      Đinh! Thang máy cuối cùng cũng đến nơi.

      Quan Nghị ánh mắt nghiêm túc, đứng đắn hỏi

      “Tấn Dương! Cậu xác ̣nh sao?”

      Liền xác ̣nh là bé kia sao? Tình giống như liều ma túy. Một khi đã hút vào liền cách nào bỏ được. Cho dù là cưỡng chế hay khống chế, trong lòng chính mình cũng bao giờ quên được. Huống chi người này nổi danh là phong lưu, hiện tại lãng tử đã muốn quay đầu sao?

      Tần Tấn Dương thẳng người đứng lên, vào trong thang máy, có chút do dự, đưa tay ấn nút. Trong nháy mắt khi thang máy đóng lại gần hết, hắn mới nhẹ nói

      ấy khác”

      Đơn giản chỉ ba chữ. Vậy là đủ rồi, đủ chứng minh Đồng Thiên Ái trong lòng hắn chiếm một vị trí rất lớn. Một khi hắn đã nhận ̣nh điều gì đó, đoán chừng sẽ bao giờ thay đổi. Nhưng đáng cười chính là, gái đáng thương kia hiện nắm ưu thế trong tay, Tấn Dương hẳn là hiểu được điều này . Khuôn mặt rạng rỡ tươi cười của Tần Tấn Dương cuối cùng cũng biến mất trong tầm mắt. Quan Nghị nhìn theo cửa thang máy đã khép chặt, cả người rơi vào trầm tư “Tấn Dương hắn thay đổi, ngày mai mặt trời chắc mọc từ đằng Tây quá!”. Vừa nói xong liền xoay người, hướng phòng làm việc của mình tới.

      “ Aaaaaa! Số mình thật khổ mà, chắc cũng nên tìm một bé con để nói chuyện đương thôi! Quan Nghị vừa vừa nghĩ, lại tự lẩm bẩm với chính mình. Chợt nhớ ra điều gì, hắn nhíu nhíu mày “ Đúng rồi! Tìm một nhi như Đồng Thiên Ái.”

      Phía trước Cao ốc công ty Âu tiệp, một chiếc xe con từ đằng xe tiến tới, ngay lập tức dừng sát bên đường. Tiêu Bạch Minh cẩn thận đem khóa an toàn cởi ra, ́ ý dặn dò

      “ Buổi trưa nhớ ăn cơm biết , được để đói bụng”

      BẠch Minh! Làm ơn ! Sao em thấy giống ông quản gia già quá! Chỉ có việc ăn cơm thôi mà, sẽ chẳng có ai quên đâu!” Đồng Thiên Ái chịu hết nổi, liếc mắt nhìn người bên cạnh.

      Tiêu Bạch Minh ngây ngô cười, đem lời cằn nhằn của vào tai.

      “Được rồi! Bạch Minh, em đây thì muộn mất! Còn mười phút nữa thôi!” Đồng Thiên Ái liếc nhìn đồng hồ, vội vàng muốn xuống xe.

      “Thiên Ái” Tiêu Bạch Minh chợt gọi một tiếng. Động tác dừng lại, Đồng Thiên Ái quay đầu lại, nghi hoặc nhìn

      “Sao vậy Bạch Minh?”

      “Thật ra thì…..” Em cần phải gọi là “ Bạch Minh”. Tiêu Bạch Minh nhìn khuôn mặt ngơ ngác của , lời tiếp theo biết nói thế nào. Ai! Mặc dù đáp ứng làm bạn gái của mình, nhưng Tiêu Bạch Minh bi ai mà phát hiện, giữa bọn họ có cảm giác người , mà chính là càng lúc càng giống “tình em”. Người , có thể thế này sao? có một chút hành động thân mật mờ ám gì cả. Thiên Ái là ngốc, là còn ngây thơ, hay đối với mà nói phải là loại cảm giác “ thích” đó.

      “ Thiên Ái” Thấp giọng nỉ non tên , trong tiếng nói đều có chút khàn khàn.

      Đồng Thiên Ái nhìn , cũng cảm thấy có gì khác thường “ Bạch Minh! hôm nay sao vậy?”

      “…….” Tiêu Bạch Minh trong lòng nhẻ thở dài. Đưa tay nhẹ vuốt mái tóc , bất chợt tiến lại gần, cúi đầu muốn hôn lên đôi môi kia.

      “…….” Nhìn mặt của càng ngày càng lại gần, trong nháy mắt sắp chạm tới môi mình, Đồng Thiên Ái theo phản xạ quay đầu né tránh. Mà môi theo như thế liền rơi xuống khuôn mặt .

      Hành động mờ ám tuy rất nhỏ, nhưng lại đủ để biết rõ lòng mình. Mang tiếng là người , nhưng lại có cách nào làm ra hành động thân mật đúng chất người . Như vậy quan hệ của bọn họ, có phải hay cần cân nhắc lại.

      Bạch Minh…. Em…….” Đồng Thiên Ái cắn răng, biết nên nói gì. Sao tự nhiên lại quay đầu né tránh đây? Ngay chính mình cũng hiểu. thích Bạch Minh, tại sao khi sắp hôn lại quay đầu….

      Tiêu Bạch Minh nhàn nhạt cười “ sao! Mau làm ! Sắp trễ rồi!”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chánh văn chapter 105 : Phản ứng cơ thể là chính xác nhất
      '] 

      ']Phòng giải khát tầng

      ']Đồng Thiên Ái cúi đầu, ánh mắt vô hồn nhìn máy pha cà phê phía trước từ lúc nào đã nhảy sang đèn màu xanh. Máy cà phê phát ra tiếng “Xì!Xì!, mùi hương cà phê thơm ngát lan tỏa khắp căn phòng nhỏ, mê đắm lòng người.

      ']Tại sao…. Vào thời điểm đó…. Lại cự tuyệt ấy… thật kỳ quái. Tràn ngập trong đầu lúc này là chuyện xảy ra xe lúc sáng, căn bản chú ý đến chiếc máy cà phê bốc khói nghi ngút trước mặt

      ']“Thiên Ái! Cà phê pha xong chưa? Mọi người đợi đấy!”

      ']Tiền YY người chưa thấy mặt nhưng đã thấy tiếng, lúc Tiền YY vào phòng đã nhìn thấy Đồng Thiên Ái đứng trước máy pha, ngốc nghếch đứng yên phía trước, mặt lộ rõ vẻ ảo não.

      ']“ gái này nghĩ gì thế này? Đồng Thiên Ái ngốc nghếch!”

      ']Tiền YY hận hực khỏi than phiền, thở phì phò đến bên người , gào to “ Đồng…… Thiên……. Ái”. Đáng tiếc, lúc này Đồng Thiên Ái còn đắm chìm trong thế giới của bản thân, phát hiện bên cạnh có người.

      ']Tiền YY chán nản đưa tay vỗ vỗ bả vai của , ghé vào bên tai kêu to

      ']“Đồng Thiên Ái tỷ tỷ! Đừng nghĩ đến đàn ông nữa! Mau tỉnh lại cho tôi!”

      ']“A” bên tai đột nhiên nổ tung, Đồng Thiên Ái giật mình giật lùi về sau một khoảng. Hoàn hồn, nhìn lại thì thấy Tiền YY đứng chống nạnh trước mặt, dùng ánh mắt soi mói nhìn chính mình. Ách! ấy đến đây từ lúc nào? Sao mình biết gì hết vậy.

      ']“ YY” Đồng Thiên Ái ngượng ngập mấp máy gọi.

      ']Tiền YY nhanh chóng khoát tay

      ']“Stop! Đừng gọi tên tôi! gọi thế này chắc chắn là có chuyện gì tốt!”

      ']“ Sao lại nói thế?” Đồng Thiên Ái trợn to hai mắt hỏi ngược lại.

      ']Tiền YY tức giận hỏi “ Có người từng nói như thế sao?”

      ']Đồng Thiên Ái vội vàng gật đầu

      ']“Có! Tiểu Tình cũng từng nói như vậy! Chỉ là ấy cùng Hướng Phàm nước ngoài công tác rồi! biết khi nào  thì về nước….”

      ']Tiền YY thở dài một hai, buồn chán đem bình cà phê máy xuống, rót cho chính mình một tách.

      ']“ muốn hỏi tôi vấn đề gì?” Rõ ràng Đồng Thiên Ái lớn hơn , nhưng sao Tiền YY cảm thấy mình giống chị hai của nàng ta vậy.

      ']Đồng Thiên Ái tiến đến gần bên, mở to đôi mắt tròn nhẹ nhàng thủ thỉ

      ']“ YY, tôi có thích một người, thích nhiều năm lắm rồi. Hiện tại…. Hiện tại được xem như là người ”. Đồng Thiên Ái ngựng ngùng đỏ hết cả mặt nói với Tiền YY.

      ']“Vậy lo lắng cái gì?’. Tiền YY liếc nhìn Đồng Thiên Ái, thật sự muốn bóp chết . Thế thì tốt rồi, còn ở đây tự chuốc lấy những thứ phiền não đâu .

      ']Đồng Thiên Ái ấp úng, khó nói

      ']“Sáng hom nay, ấy muốn hôn tôi, nhưng mà tôi….tôi…”

      ']“Nhưng mà cho ta hôn, quay đầu sang chỗ khác, đúng ?” Tiền YY rầu rĩ nói, nhìn thấy Đồng Thiên Ái liên tục gật đầu, mặt xuất hiện bộ dáng “YY! đúng là thần”.

      ']Đồng Thiên Ái ảo não khẽ rủa một tiếng, dựa vào vách tường

      ']“Tại sao lúc đó tôi lại quay đầu, để ấy hôn chứ?”. Đồng Thiên Ái mãi vẫn hiểu vì sao.

      ']“Rất đơn giản!” Tiền YY đưa ngón trỏ ra, chỉ vào ngực trái Đồng Thiên Ái.”Đó là phản ứng bản năng! Điều này cho thấy cơ thể so với tâm của thành thực hơn rất nhiều!. Tình cảm của chỉ là dạng thích đơn thuần kia thôi. Thích có rất nhiều loại. Có thể là bạn bè, cũng có thể là em, tất nhiên còn có là người nữa. Nhưng cuối cùng, đối với ta thích ở loại nào đây?”

      ']Tiền YY nói xong một hồi, dừng lại nhìn Đồng Thiên Ái

      ']“ thích có rất nhiều loại….Cơ thể thành thực hơn ….”Đồng Thiên Ái từ từ lặp lại lời Tiền YY. Là như thế sao? Cho nên mới tránh né nụ hôn của . Nhưng chính xác là thích mà… Chẳng lẽ “thích” của đối với Bạch Minh thuộc loại người ?

      ']Tiền YY hỏi tiếp “ ở cùng một chỗ với ta, có cảm giác “nhịp tim” hay ?”

      ']“nhịp tim? Tim mọi người đều đập mà! Tim đập chẳng lẽ chết à?” Đồng Thiên Ái ngu ngốc nhìn Tiền YY kinh hô hỏi

      ']“….” Bó tay! Thực sự là bó tay!

      '] đầu Tiền YY xuất hiện ba dấu chấm than “Cái loại nhịp tim tôi nói phải là loại đó! Là loại khác. Chính là….”

      ']“Loại nào?” Đồng Thiên Ái nhìn chằm chằm, nghiêm túc hỏi Tiền YY.

      ']Tiền YY “Ai!” một tiếng “Chính là cảm giác như chạm phải điện, cả người run rẩy, kiểm chế nổi”

      ']“Chạm điện” Đồng Thiên Ái ngốc nghếch khạc ra hai chữ.

      ']“̣c!̣c!̣c”---- tiếng gõ cửa.

      ']Hai người quay đầu lại, phát hiện Miss Trần khoanh tay trước ngực đứng dựa vào cánh cửa trước. Son môi đỏ chói, làm cho lòng người trung run lên, nhịn được khẽ run.

      ']“Tiền YY, tốn thời gian ở đây ói chuyện, có việc gì làm sao? Miss Trần đưa mắt về phía Tiền YY, nghiêm khác daỵ dỗ.

      ']Tiền YY nhếch mắt nhìn về phía Đồng Thiên Ái, nói thêm gì, bưng khay cà phê, ra khỏi phòng

      ']“Cái đó……Miss TRần, tôi cũng làm việc!” Đồng Thiên Ái ấp a ấp úng, vội bước chân, theo sau Tiền YY.

      ']“Đợi chút!”

      ']Dừng tại chỗ, Đồng Thiên Ái nghi ngờ nhìn người phía trước, đôi lông mày nhíu lại. Aaaa! Sẽ xảy ra ẩu đả trong lúc làm việc chứ? sẽ chịu nổi nha đến lúc đem Miss Trần đả thương thể trach đâu nha!

      ']Miss Trần cư nhiên bày ra  bộ mặt lạnh, nở nụ cười khinh thường

      ']“Đồng tiểu thư! Mời sang phòng làm việc của quản lý một chuyến.”

      ']Ách. Sang phòng làm việc của quản lý? Đến đó làm cái gì? Chẳng lẽ tên biến thái chết tiệt lại có gì mới à, lại nghĩ thêm vài điều ác độc để chỉnh à?

      ']Chuyện ngày hôm qua vẫn chưa đủ à? Hắn ta cũng đạt được mục ́ch rồi mà.

      ']“Đồng tiểu thư!” Miss Trần lại gọi thêm tiếng nữa

      ']Đồng Thiên Ái mím môi, gượng gạo cười, nói

      ']“À! Vâng! Tôi biết rồi. Tôi sẽ ngay giờ”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      CHƯƠNG 106 – CĂN DUYÊN TIỀN ĐỊNH


      đến phòng quản lý, Đồng Thiên Ái đưa tay nhẹ nhàng gõ lên cửa hai cái “Quản lý! Tôi là Thiên Ái!”

      Giây tiếp theo đã nghe thấy thanh trầm ổn từ trong phòng truyền đến “Đồng tiểu thư sao? Mời vào!”

      Đặt tay lên nắm đấm, Đồng Thiên Ái nhẹ nhàng vặn nắm đấm sang bên trái. Cánh cửa được mở ra, trong nháy mắt, Đồng Thiên Ái thấy Đôn quản lý mập mạp ngồi ghế, mặt mang theo nụ cười mờ ám. Tầm mắt xẹt qua vị quản lý, hướng nhìn sang bên, Đồng Thiên Ái chợt thấy cả người buồn bực. Là hắn – tên biến thái chết tiệt đó.

      Ánh mắt của so với ngay hôm qua rất khác biệt, có vẻ lạnh lùng cuồng ngạo như trước. Hắn đứng ở một nơi xa, ánh mắt thâm trầm mà chăm chú nhìn , mặt là nụ cười dịu dàng đến mê người.

      Nhìn biểu tình người đàn ông trước mặt, Đồng Thiên Ái bỗng dưng thấy do dự, chần chừ. Kì lạ! Sao lại có loại cảm giác này chứ? “chính là cảm giác chạm phải điện, cả người run rẩy, cách nào tự kiềm chế được”

      Cảm giác chạm phải điện… chẳng lẽ lại….. phải đâu… sao lại có thể liên tương đến cái này?

      Trời ơi! Đồng Thiên Ái! Đầu óc của mày nhất ̣nh là ngập nước rồi, cho nên mới ở nơi này suy nghĩ lung tung! Phải nhanh chóng dẹp bỏ tư tưởng ấy ! Bây giờ phải chuẩn bị tinh thần đấu tranh với tên biến thái nữa.

      Vị quản lý mập hề hề cười nói “ Tần tổng, Đồng tiểu thư, hai người từ từ nói chuyện”. Nói xong, vội vàng ra khỏi phòng, quên giúp hai người đóng cửa phòng lại.

      Đồng Thiên Ái trưng ra khuôn mặt lạnh lùng, nhìn người trước mặt. Hôm nay tên biến thái mặc áo sơ mi màu đỏ tía, loại màu sắc hoa mĩ, cùng bộ Âu phục màu đen, những có vẻ tầm thường, ngược lại càng làm lộ rõ vẻ cao quý bức người của hắn. Hay nói đúng hơn, người đẹp trai mặc kiểu gì cũng đẹp

      Phi phi phi! Đồng Thiên Ái! Sao lại bắt đầu loạn tưởng rồi! Lấy lại vẻ trấn ̣nh, Đồng Thiên Ái bình thản nói “ Tần tổng có chuyện gì ? Có chuyện thì mau nói! Nói xong, tôi còn phải làm việc!”

      Tần Tấn Dương nhàn nhã dựa vào bàn làm việc, lẳng lặng quan sát . Tại sao có vẻ gì gọi là tức giận. Ngày hôm qua đã như thế khiến tổn thương rất nhiều. Hiện tại lại có thể bình tâm tĩnh khí nói chuyện với . hẳn là nên tức giận, quát to mắng mỏ mới đúng.

      “ngày hôm qua….” Hắn mở miệng, thử nói

      Ngay lập tức, Đồng Thiên Ái chặn lời, lạnh nhạt nói “ có gì! Những gì Tần tổng nói đều là sự thật! Thật sự là tôi có bán mình cho ngài , làm người phụ nữ của ngài trong một tháng. Là sự thật thôi mà! Nói ra rồi tôi cũng như cũ chẳng mất miếng thịt nào cả!”

      Tần Tấn Dương nghe lạnh nhạt nói như thế, trong lòng bỗng nhiên có chút tức giận. Tình nguyện nhìn thấy dáng vẻ “con nhím” của , hướng kêu to rống lớn, hoặc là múa máy môn võ Thủ Đạo mèo cào với , như vậy mới giống Đồng Thiên Ái trước kia từng biết. Hiện tại, cư nhiên lạnh lùng yên tĩnh như thế này khiến muốn phát điên.

      Hừ! Đồ xấu xa. Lại nói lời nào. Muốn im lặng sao? Được rồi! Tự mình mà im lặng .

      Đồng Thiên Ái liếc nhìn sang bên phát hiện người bên này có chút mất hồn. lẽ nghĩ nên tìm cách nào để tính sổ với sao? Tốt nhất nên rời khỏi chỗ này càng nhanh càng tốt, nên tự rước họa vào thân.

      “Tần tổng! có chuyện gì, tôi xin phép trở về làm việc!”. Nhanh chóng xong, Đồng Thiên Ái xoay người bước nhanh đến trước cửa phòng.

      Bỏ chạy…. mỗi lần nhìn thấy ... liền muốn nhanh chóng bỏ chạy…. có bất kì lý do gì….cứ thế mà trốn chạy.

      Thời điểm Đồng Thiên Ái vừa mở cửa ra, sau lưng có người giật ngược cánh tay lại, đem cả người ôm vào trong ngực. Lực đạo rất lớn, khiến có chút sợ hãi.

      “A”  Đồng Thiên Ái vừa la lên tiếng liền im bặt.

      Lần này, hẳn có chuẩn bị sẵn tâm lý bắt đầu kêu gào

      “Tên biến thái chết tiệt. lại muốn gì nữa. chế nhạo tôi thế chưa đủ hay sao? Tôi như thế nào mới hài lòng hả?”

      Chẳng lẽ ngày hôm qua vẫn chưa đủ với sao? Mục đích của phải là đạt được rồi à?Trước mặt tình nhân của cùng với Bạch Minh, hung hăng, nể mặt ra nỗi đau của . Sau đó còn tiện tay, xát thêm muối vào vết thương ấy.

      Thân hình rộng lớn của giờ phút này bao trùm lấy toàn bộ cơ thể mềm mại của Đồng Thiên Ái. Đem cả người Đồng Thiên Ái  ép vào vách tường, dùng chính mình, giữ chặt lấy , để cho bất kỳ cơ hội nào nhúc nhích.

      buông tôi ra! Tên biến thái chết tiệt này. có nghe hả? tôi kêu lên cho mọi người nghe bây giờ! Tôi nhất định kêu to.” Đồng Thiên Ái nhấc chân muốn đá cái.

      Đoán được ý tốt của , Tần Tấn Dương vòng chân lên, kẹp chặt lấy đôi chân lộn xộn của .

      phải như thế!”. Tần Tấn Dương gầm lên tiếng, lúc này biết cách nào biểu đạt tâm ý của chính mình. Trước mặt người , sao lại trở nên hốt hoảng thế này. giống biểu của nam sinh lần đầu biết , biết làm gì ( đúng là lần đầu mà! Khác gì đâu chứ!)

      Đồng Thiên Ái vẫn ở chỗ cũ giãy giụa yên, nhất quyết tha

      “còn phải như vậy! phải tế là gì chứ! chính là như thế!chính là như thế! Chính là như thế!”. Đồng Thiên Ái vô số lần lặp lại lời của chính mình, nhất quyết vẫn như thế, luôn khiến người khác ….”

      “chán ghét” hai chữ tiếp theo kịp ra, bị nuốt lấy. Tần Tấn Dương hốt hoảng hôn lên môi , toàn bộ lời của chính mình cũng biết ra như thế nào. Nhưng muôn nghe, muốn từ trong miệng nghe được… nghe chán ghét mình. Đột nhiên phát , cỡ nào khát vọng để thích chính mình.

      từng quen qua rất nhiều phụ nữ, tất cả bọn họ đều . Nhưng là biết, họ là tiền của hay là chính . Hoặc hơn nữa là tiền nhiều hơn .

      Nhưng mà……. Đồng Thiên Ái… Em là ngoại lệ.

      thế giới này, mỗi chúng ta phải chăng có ngày gặp đúng căn duyên tiền định của chính mình. thực cái gọi là nhân duyên có thực đời này sao.

      Nếu quả có kiếp trước, thế kiếp trước nhất định làm chuyện có lỗi với . Cho nên kiếp này mới khiến ăn ngủ yên lo được lo mất. Kiếp này thực hi vọng, có thể nghe được từ miệng hai từ “ ”.

      Đồng Thiên Ái em thương sao?


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :