1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chọc phải thủ lĩnh tổng tài : Hắc đạo công chúa

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chánh văn chapter 97: Ý nghĩa tồn tại

      ']Edit: Minoz2611



      Trong xe con, Tiêu Bạch Minh dùng ánh mắt lén nhìn sang người bên cạnh.

      Đồng Thiên Ái đầu uốn éo hướng ra ngoài cửa sổ, chăm chú nhìn mảng xanh ngoài kia. ít Nhất Đại đóa Bạch Vân nổi lơ lửng tự do tự tại. Bạch Vân vì làm đẹp bầu trời mà tồn tại, vậy còn đây? Đồng Thiên Ái là vì ai mà tồn tại đây?

      Còn gì nữa , ai là vì Đồng Thiên Ái mà tồn tại đay? Nếu như mỗi người tồn tại đều có ý nghĩa, như vậy ai là vì ai mà tồn tại đây?

      "Thiên Ái muốn ăn gì?" Thanh Tiêu Minh Bạch vững vàng truyền vào tai.

      Đồng Thiên Ái buồn buồn "Dạ" tiếng, cúi đầu :" Bạch Minh, quyết định là được rồi. Em theo ăn cái gì cũng được, sao!"

      "Muốn ăn lẩu ? Mới vừa rồi phải em cùng với bạn muốn ăn lẩu sao?" Nhớ tới lời mới , Tiêu Bạch Minh cẩn thận hỏi.

      đối với luôn luôn cẩn thận như thế. Mang theo tâm ý bảo vệ, luôn muốn giữ lại những thứ tốt nhất cho .

      Phải làm sao đây, làm sao mới có thể trở lại bộ dạng ngày trước đây? Nếu như nhất thời xúc động, hướng thổ lộ, tại cũng lạnh nhạt như vậy.

      Nhưng nếu như , như thế nào biêt thích mình đây.

      "......" Đồng Thiên Ái nhìn ngón tay chằm chằm, tính trẻ con nghịch móng tay, lặo lại lời vừa nãy:" Bạch Minh, quyêt định là được rồi, em vấn đề gì."

      "Sao? Vậy ăn lẩu nhé?" xong, trong lòng cũng bất đắc dĩ.

      Đồng Thiên Ái gật đầu cái, có bất kỳ dị nghị nào

      tiếng động thở dài, tại muốn than thở cũng muốn để nghe thấy, muốn tạo phiền não cho , muốn làm khó , muốn làm cho cảm thấy mình chịu thua thiệt.

      Cho nên vẫn tủm tỉm đối mặt.

      Đằng sau xe con, chiếc Benz hào hoa bám theo đoạn. trước sau, chậm rãi chạy băng băng ở đầu đường.

      tay Tần Tấn Dương dựa vào cửa xe, có chút nhịn được sờ cằm, tay khác cầm lái. đôi mắt tối tăm nhìn chằm chằm xe phía trước.

      Hận giết được người trước mắt, đem xe ngăn lại.

      "Tấn Dương, rốt cuộc muốn mang gia nhân nơi nào sao?" Quan Mị Nhi đem thân kề sát người , đưa tay vuốt ve gương mặt .

      Đột nhiên xúc động, Tần Tấn Dương trực giác nghiêng đầu tránh né.

      vài ngón tay nõn nà cứ thế dừng lại giữa trung, có vẻ lúng túng.

      Quan Mị Nhi nhìn thấy mờ ám, có hơi chút kinh ngạc. Bàn tay ở nơi nào đó đột nhiên có động tác kế tiếp. Mà mặt của cũng vì động tác của mà có chút ửng hồng.

      Quan hệ giữa tình nhân vốn rất nhạy cảm, được phép nửa viên cát ( cái này em chịu luôn )

      "Bảo bối, đừng làm loạn, ngoan ngoãn ngồi xuống!"

      Tần Tấn Dương đúng lúc đổi tay lái, vốn là tay nắm tay liền cầm tay trả về chỗ cũ.

      "Tấn Dương, em biết điều nghe lời." Quan Mị Nhi nhàng .

      Trực giác của phụ nữ rất nhạy cảm. gần như có có thể cảm nhận, người đàn ông dưới tình huống nào mới có thể làm ra hành động như vừa vậy.

      Đây là chán ghét người phụ nữ, mới có thể theo phản xạ làm ra mờ ám.

      Tần Tấn Dương nghiêng đầu, hướng về phía cười dịu dàng. Nhưng là trong mắt lại che lên tầng băng mỏng. Dường như vạch nó ra nghênh đón Băng Thiên đất đông.

      Xe con dừng trước chỗ đậu xe nhà hàng, tắt máy.

      Tiêu Bạch Minh vội vàng xuống xe, tới bên kia mở cửa xe. Cực kì giống thái độ đối đãi với bạn .

      Nhưng tất cả đều được Đồng Thiên Ái xem ở đáy mắt, lại vẫn phải làm bộ động lòng chút nào. Thừa nhận mình cách nào động tâm, nhưng hiểu hơn là mình thể động lòng. Tiếp tục lạnh lùng, cho đến khi hiểu được mà lùi bước.

      Cố ý cười nhạt, xuống xe, lễ phép cười :" Bạch Minh, cám ơn !"

      nở nụ cười khách sáo, giọi vào đáy mắt Tiêu Bạch Minh. Chợt cảm thấy tia bi thương, giống như bị kim châm, thấy được vết thương nhưng cũng xâm nhập da.

      Hành động nhưng lại khắc cốt.

      Rốt cuộc cũng nhịn được, cúi đầu ra:" Thiên Ái! ra em........ cần như vậy......thực cần như vậy......"

      "Đồng Thiên Ái quay đầu chỗ khác, nhìn .

      Thanh của tiếp tục vang lên:"Thích có rất nhiều loại, chúng ta quen biết lâu như vậy, ....Đối với em....Giống như là đúng....em ....."

      Thanh Tiêu Bạch Minh cực kỳ nhàng, đến nỗi nghe được hai chữ "em ' kia.

      Khó chịu.........

      Như vậy cũng tốt, em sao? Em cũng rất tốt. Như vậy thích cũng thành " em" thôi.

      Đồng Thiên ái ngẩng đầu lên, nhìn lại mặt , nâng lên khuôn mặt tươi cười:" Bạch Minh! em đói bụng! vào ăn cơm nhanh ! Em cảm thây mình có thể nuốt được cái đầu heo sữa!"

      xong chủ động kéo tay của , đắn đo vào nhà hàng.

      Xe Benz dừng sát ở cách đó xa, có tắt máy,

      Tần Tấn Dương thấy bọn họ đứng ở cửa, miệng giọng những thứ gì. Thái độ giữa hai người bọn họ dường như có thể đoán được nội dung chuyện.

      Thấy Đồng Thiên Ái nâng lên khuôn mặt tươi cười, hơn nữa còn chủ động dắt tay ta vào nhà hàng, trong lòng chợt căng thẳng.

      Đó là loại cảm giác chưa bao giờ có. Ghét dắt tay người đàn ông khác, ghét hướng về người đàn ông khác cười, hơn nữa còn cười ngọt ngào như vậy. Chẳng lẽ biết nụ cười của mình động lòng người cỡ nào sao?

      Ngồi ở trước, Quan Mị Nhi cũng nhìn thấy màn vừa rồi.

      " bé kia cung Tấn Dương là quan hệ như thế nào? Chẳng nhẽ Tấn Dương tới nơi này là vì theo dõi bé kia sao?"

      Bắt đầu từ khi nào? Tình nhân của , thủ lĩnh tổng tai Đài Loan, Tần Tấn Dương, lại có người trong lòng để ý?

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/M9JqqE7.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/R01TZaY.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/h4NjDiq.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="alignnone" alt="" src="https://i.imgur.com/EgmLe3n.jpg" width="620" height="3000" />

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chánh văn chapter 99: Cuộc sống tự do

      Edit: Mai Hương





      Tiêu Bạch Minh chợt nhớ lại thời điểm hai ngươi gặp mặt lần đầu tiên, cái cảm giác bức bách rất rõ ràng. Có lẽ khi đó vì trời quá tối, có lẽ chính là thế, nên sẽ cảm nhận được điều gì. Sau này, khi nhìn thấy bài viết về Tần Tấn Dương báo, lúc này mới chợt nhận ra.

      hỏi Đồng Thiên Ái tại sao lại muốn lưà gạt , tại sao lại nói tổng tài lớn nhất đài Loan Tần Tấn Dương là họ của . Chính vì một mực tin tưởng đằng sau mỗi lời nói dối đều có những nguyên nhân của nó. nói cũng sẽ hỏi.

      Nhưng là hiện tai, Tần Tấn Dương cư nhiên vào nơi này. Hắn tới đây làm cái gì? Quan hệ giữa hắn cùng Thiên Ái cuối cùng thì là gì? Trong lòng khốn hoặc càng lúc càng lớn, thấp thoáng đâu đó là chút bất an. Cảm giác đó rất mãnh liệt, hắn đến nơi này, nhất ̣nh sẽ có chuyện gì tốt.

      ̣nh liễu, trấn tĩnh lại lòng mình, quay đầu nhìn về Thiên Ái, lại phát hiện ánh mắt nhin chằm chằm vào Tần Tấn Dương, biểu tình giống như muốn mang người đàn ông kia băm vằm thành trăm mảnh.

      - Thiên Ái. Em muốn uống gì? Tiêu Bạch Minh họ nhẹ một tiếng, tìm chủ đề nói chuyện.

      Đồng Thiên Ái nghe tiếng gọi, vội vàng “ A” – một tiếng, ngắc ngứ nói “ nước uống … tùy tiện thôi …. Em uống gì cũng được”

      Cúi đầu xuống, Đồng Thiên Ái ước gì mình có thể thu nhỏ người lại, tốt nhất là nhỏ như con kiến vậy. Có như thế, tên biến tahi kia sẽ nhìn thấy . Nhưng mà thật kì quái, tên biến thái làm sao lại đến những chỗ như thế này? Tại sao hắn đúng lúc xuất hiện ở đây chứ? Lần thứ nhất, lần thứ hai, lý nào năm lần bảy lượt bọn họ lại cùng hắn giáp mặt nhau.

      Phục vụ nhà hàng nhanh chóng đến báo cho quản lý, vị quản lý vội vàng chạy ra nghênh đón. Tần Tấn Dương nắm tay Quan Mị Nhi, hướng vị quản lý nhỏ giọng dặn dò mấy câu. Ánh mắt hắn cứ như vậy trực tiếp dừng tại vị trí gần cửa sổ, nhìn thấy chiếc áo sơ mi Đồng Thiên Ái mặc người.

      - Vâng! Vâng! Tần tổng! Hôm nay ngài đại gái quan lâm nhà hàng nhỏ chúng tôi, thật là vinh hạnh ngàn đời. Quản lý vừa gật đầu vừa cúi đầu nịnh nọt

      Tần Tấn Dương quét mắt nhìn về phía Đồng Thiên Ái, lạnh lùng nói:

      - Toàn bộ lầu hai tôi bao trọn, nệu như này có khách, hôm nay tôi mời mọi người một bữa.

      - Dạ! Dạ! Tất cả nghe theo Tần tổng – quản lý tươi cười đáp lại, quả hổ danh là đệ nnhất tổng tài Đài Loan.

      Quan Mị Nhi theo đó mà tựa đầu vào vai Tần Tấn Dương, tay trái cũng ngang nhiên vòng quanh vòng eo của hắn, ́ ý cho mọi người thấy, chính mình như thế nào được hắn cưng chiều. Đôi mắt to xinh đẹp, sắc bén mà quét qua vị trí gần cửa sổ. Nói đúng hơn, đây chính là ́ tình muốn ai đó nhìn thấy.

      Chợt, Tần Tấn Dương mỉm cười nói:

      - Hai người chúng tôi ăn cơm có chút nhàm chán, như vậy , phiền quản lý mời hai vị kai cùng chúng tôi ăn cơm.

      Tay của hắn ngay su đó giơ lên, giống như vị quân vương điểm con dân của mình, tùy ý mà di chuyển, dừng lại bàn của Đồng Thiên Ái.

      - Được được! Tần tổng đã phân phó, tôi nhất ̣nh sẽ đem hất khả năng của mình để làm. Viên quản lý hiến mị nói.

      Tần Tấn Dương nhìn quản lý về phía cửa sổ, nhìn thấy hắn bắt đầu nhỏ giọng nói. Ngay sau đó, Đồng Thiên Ái ngẩng đầu lên, đưa đôi mắt hình viên đạn bắn về phía hắn, cảm giác có chút nghiến răng nghiến lợi. Cha! Sao mỗi lần nhìn thấy bộ dáng này của đặc biết thấy vui vẻ. Chẳng lẽ bị con nhím nhỏ kia chỉnh nhiều lần đâm ra nghiện hay sao?

      Quan Mị Nhi còn dựa vào vai Tần Tấn Dương, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh mình, ánh mắt nhìn về phía Đồng Thiên Ái mang theo ý khiêu khích. Bàn về dáng người, đều là hơn người, nhưng tại sao có cảm giác chính mình gặp phải đối thủ. Trước đây cũng tửng gặp qua những người phụ nữ của Tần Tấn Dương nhưng lại hề mang lại cảm giác này. được! Tuyệt đối thể như những người phụ nữ trước đây, bị vất bỏ.

      Một lát sau, vị quản lý có chút xấu hổ, trở lại

      - Thế nào? Chuyện như vậy mà làm xong sao? – Tần Tấn Dương dường như đã sớm đoán được kết quả, trong giọng nói đều là sự nhàn nhạt giễu cợt.

      Vị quản lý, trán đầy mồ hôi:

      - Cái đó…. Tần tổng…. Vị tiểu thư kia nói….

      - ấy nói gì? – trong đầu hắn hẳn là nghĩ xem biết sẽ nói những gì.

      - Vị tiểu thư kia nói…. – quản lý ấp a ấp úng, cẩn thận quan sát sắc mặt người đàn ông trước mặt, nhìn thấy hắn gật đầu, lúc này mới tiếp tục nói – vị tiểu thư đó nói “ cuộc sống tự do, có ai quy ̣nh nhất ̣nh phải cùng ngài ăn cơm”

      Tần Tấn Dương nhìn về phía Đồng Thiên Ái, lại phát hiện cũng nhìn lại nơi này, sau đó đưa tay hướng mình trưng ra thái độ“ coi thường” . Đôi môi hắn lúc này vô tình giương lên.

      Quan Mị Nhi thấy rõ từng biến hóa khuôn mặt Tần Tấn Dương, mặc dù rất nhỏ nhưng dễ dang có thể nhận ra. Liếc mắt nhìn về Quan Mị Nhi thấy trong đáy mắt kia phần Liên Y bắt đầu phục.

      - Chuyện này tôi hẳn là đã giao cho rồi. Nếu như thể khiến cho hai người kia cùng tôi ăn cơm như vậy quá 3 ngày, nơi này của hoàn toàn biến mất.

      - Tần… Tần tổng…. Tôi hiểu rồi…. Ngài lên ngồi trước . Vị quản lý sau khi nghe Tần Tấn Dương nói như thế, sống lưng bỗng dưng lạnh , đầu óc quay cuồng.

      Tập đoàn Tần thị, truyền kỳ của giới thương nghiệp Đài Loan, có vị trí cực lớn đối với nền kinh tế, việc đầu tư thì hoàn toàn chuẩn xác. Dĩ nhiên, tất cả mọi thứ đều nhờ vào quyết ̣nh minh của tổng tài tập đoàn – Tần Tấn Dương.

      Hiện tại, việc làm ăn của hắn thuận lợi, nếu hắn làm theo lời vị tổng tài kia thì bao nhiêu khổ tâm gầy dựng nhà hàng này sẽ xuống sông xuống biển sau 3 ngày sao ?

      Tần Tấn Dương nói thêm gì nữa, liếc nhìn Đồng Thiên Ái rồi nắm tay Quan Mị Nhi hướng lầu lên.

      …..

      - Cái gì ? cư nhiên nói như vậy ?- Đồng Thiên Ái từ ghế nhảy lên, dám tin, trợn to hai mắt nhìn.

      Quản lý nhà hàng cười khổ, hết sức bất đắc dĩ:

      - Tiên sinh, tiểu thư, hai người phát lòng từ bi ! Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà. Sẽ có tổn thất gì với hai người đâu.

      Chuyện lạ năm nào cũng có nhưng năm nay lại đặc biệt nhiều. Một đại tổng tài nhất ̣nh phải có người khác cùng hắn ăn cơm, còn ́ tình có người muốn cùng hắn ăn bữa cơm miễn phí nữa chứ!

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 23/8/14

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 101 – Tiêu Bạch Minh! còn thích ta sao?

      Edit: Mai Hương





      Quả nhiên còn ai hó hé gì nữa, khí lúc này trở nên nặng nề còn mang theo chút lúng túng. Nồi lẩu bàn vẫn sôi ùng ục, bốc lên từng luồng khi` nóng, thật giống tâm tình của ai đó lúc này.

      Đồng Thiên Ái ngẩng đầu, đôi mắt lộ ra vẻ hung tợn nhìn chẳm chằm Tần Tấn Dương.

      Hắn nghĩ làm cái gì? Trong lòng đã sớm chuẩn bị tinh thần, dự ̣nh sẽ chặn đánh mọi phục kích của hắn .

      Tiêu Bạch Minh trầm mặc nói, đưa mắt nhìn Đồng Thiên Ái rồi lại nghiêng sang người đàn ông đối diện. Biểu tình của người đàn ông này cùng Đồng Thiên Ái hiện tại rất giống nhau, rất giống binh sĩ đứng trận chiến,bộ dáng chuẩn bị đón đánh kẻ ̣ch.

      - Tấn Dương – Quan Mị Nhi mềm mại nỉ non một tiếng, giấy tiếp theo lại tiếp tục trầm mặc lên tiếng.

      Tần Tấn Dương quét mắt về phía ta, trong nháy mắt Quan Mị Nhi biết điều ngậm miệng lại. Tầm mắt của hắn trực tiếp đối diện với Đồng Thiên Ái. Nhìn cùng tên đàn ông kia chung với nhau hơn thế thái độ còn rất thân mật trong lòng hắn khỏi tức giận.

      Tại sao khi hai người ở chung với nhau lại ́ tình đối chọi với hắn? Tên ngốc này có ưu điểm gì chứ? sao lại đối xử tốt với hắn như thế, tệ hơn chính là ́ tình làm vậy cho hắn xem.

      - Đồng Thiên Ái, em thích kiểu đàn ông như thế này sao? Vậy thì, để tôi thử xem, người này em nhiều bao nhiêu? Tần Tấn Dương khóe môi nâng lên, từ từ đứng lên, về phía Đồng Thiên Ái.

      Đồng Thiên Ái thấy Tần Tấn Dương dần dần đến bên cạnh mình, lòng bàn tay bất chợt đổ mồ hôi. Ngũ quan tuấn lãng của hắn giây phút này trở nên cực kì tăm tối. Theo từng bước chân của Tần Tấn Dương, lồng ngực cũng như thê mà đập nhanh hơn “ Bùm bùm!”. Khoảng cách càng ngày càng rút ngắn, hắn cuối cùng cũng đến bên người .

      Tần Tấn Dương nhìn Tiêu Bạch Minh khẽ cười một tiếng, sau đó làm ra hành động hết sức động trời. Hắn khẽ cúi người xuống, đưa tay ra ôm lấy bả vai Đồng Thiên Ái- tư thế hết sức thân mật.

      - . Đồng Thiên Ái vội vàng đứng lên, muốn tránh né hành động thân mật này.

      - Đừng động. Tần Tấn Dương nhẹ giọng hà hơi vào tai – Đừng khiêu chiến với tính cách của tôi.

      Đồng Thiên Ái mặt đỏ bừng, đôi tay nhỏ nắm chặt mép khăn trải bàn.

      - Tần Tấn Dương muốn cái gì?

      Dường như nhớ lại thời điểm ban đầu, mỗi lần xuất hiện luôn hỏi “ muốn cái gì?”. Chỉ là mỗi một lần như thế đều làm ra chút chuyện khiến khiếp sợ. Lần này nghĩ mình sẽ làm gì đây?

      Quan Mị Nhi ngồi ở đối diện,trong lòng căm giận nhìn Đồng Thiên Ái, hết sức cam lòng. Chính mới khiến cho Tần Tấn Dương vui vẻ, đột nhiên đâu ra gái này. Vừa gầy lại vừa khó coi. Giữa bọn họ rốt cục là có vấn đề gì?

      Tiêu Bạch Minh nhìn hai người như thế đột nhiên sinh ra một loại ảo giác. Ảo giác hai người họ ở chung một chỗ nhìn thật sự rất xứng đôi. Có thể đoán được Tần Tấn Dương rất bá đạo, nhưng cảm giác của người đàn ông nói cho biết, Tần Tấn Dương hiện ghen. Vì lúc nãy hắn thấy và Thiên Ái thân mật với nhau sao? Vậy thì người đàn ông trước mắt chính là tình ̣ch của .

      Tần Tấn Dương nghiêng đầu, ánh mắt tà đạo nhìn về phái Tiêu Bạch Minh, trong giọng nói có chút bất cần:

      - Tôi đoán biết tôi phải là họ của Thiên Ái.

      Tiêu Bạch Minh bề ngoài nhìn qua cũng biết hắn phải loại đàn ông ngu ngốc biết gì.

      - Tần tổng. Tiêu Bạch Minh tự nhiên trấn ̣nh lại bản thân, khách sao nói một tiếng

      Trong lòng Đồng Thiên Ái càng thêm chắc chắn Bạch Minh quả nhiên nhận ra Tần Tấn Dương. Nhưng vẫn hiểu sao lại làm như chính mình biết, cũng hỏi tại sao lại nói dối .Trong giây lát phát hiện người bên cạnh mình thật giống một câu đố, khiến người khác dễ gì đoán được.

      - Chỉ là tôi cảm thấy một điều rất kì lạ, chẳng lẽ muốn biết, mối quan hệ giữa tôi và ấy chính xác là gì hay sao? Giọng nói lạnh lùng của Tần Tấn Dương quanh quẩn đâu đây trong khí.

      Nội tâm Đồng Thiên Ái căng thẳng thôi, giống như bị ai đó lấy gối chụp lên mặt, cách nào thở được. Hắn nghĩ hắn sẽ nói những gì? phải hắn muốn trước mặt mọi người nói ra quan hệ của bọn họ chứ? cần! Ngàn vạn lần cần! Ít nhất cũng cần ở trước mặt Bạch Minh. cần như vậy!

      “Bá”- từ chỗ ngồi đứng lên, Đồng Thiên Ái cắn răng nói:

      - Tần Tấn Dương có chuyện gì nói chuyện với nhau.

      Tần Tấn Dương lại ́ ý lắc đầu một cái, đội tay dùng sức đem cả người trở về chỗ ngồi. Thái độ của hắn lúc này chính là giễu cợt cùng với khinh thường.

      - Giờ mới muôn cùng nói chuyện sao ? nụ cười xuất hiện mặt hắn lúc này lại khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo.

      Trong lúc Đồng Thiên Ái còn kinh ngạc, từ từ khạc ra hai chữ “ Quá Muộn”. Tiêu Bạch Minh cuối cùng cũng lên tiếng, nhẹ nhàng nói:

      - Tần tổng, bất kể giữa hai người có ân oán gì, hiện tại xin Tần tổng buông bạn gái tôi ra.

      Bạn gái

      Ngoại trừ Quan Mị Nhi, hai người còn lại vạn phần kinh ngạc. Từ lúc nào thì là bạn gái chứ? Đồng Thiên Ái nghi hoặc nhìn Tiêu Bạch Minh. Lúc này chợt nhận ra hiện tại là muốn bảo vệ mình. Nhưng những lới này, Tần Tấn Dương nghe thấy cực kì chói tai.Người phụ nữ của hắn, con mồi của hắn trở thành bạn gái của người khác. Buồn cười! Hết sức buồn cười.

      - Bạn gái của sao? Ánh mắt thâm thúy của Tần Tấn Dương quét về phía Tiêu Bạch Minh, khóe môi cũng theo thế mà cong lên “ Nếu thế thì biết, bạn gái này của đã từng là người phụ nữ của tôi rồi!”

      Oanh

      Giờ phút này, ngoại trừ Đồng Thiên Ái thì cả Tiêu Bạch Minh cùng Quan Mị Nhi đều vạn phần kinh ngạc.

      “Thiên Ái là người phụ nữ của hắn”

      gái trước mắt này, trong quá khứ là người phụ nữ của Tấn Dương sao? Như vậy hiện tại, Tấn Dương làm ra loại hành vi này làm gì nữa?”

      Trong lòng Tiêu Bạch Minh cùng Quan Mị Nhi nghi ngờ vô cùng, lời nói của hắn thực sự khiến người ta chấn động.

      Tần Tấn Dương tiếp tục giễu cợt nói:

      - Bạn gái Đồng Thiên Ái của , một tháng trước đây đã bán mình cho tôi, làm người phụ nữ của tôi. Tiêu Bạch Minh! còn thích ta sao?

      Nụ cười chiến thắng xuất hiện mặt Tần Tấn Dương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :