1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chọc Lửa Thiêu Thân - Minh Lam Phong (Quân Hôn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 24: Tranh cãi nhau
      Editor: Núm Nguyễn

      Tô Cẩm Niên trầm mặt cúp điện thoại, sau đó xuống dưới lầu, vài người bạn cùng phòng của , đám hai mặt nhìn nhau, nhìn bóng lưng xa của , cơ thể nhịn được run rẩy chút.

      Tô Cánh Văn , "Chị dâu Tô Khả quá trâu bò rồi, mấy câu là có thể làm cho sóng nước xao động hơn ngày thường, lão đại là người luôn luôn bình tĩnh tức giận đến sắc mặt đại biến."

      Tôn Dương Dương gật đầu, "Đúng vậy, trâu bò."

      Lý Quân chậm rãi uống xong sữa đậu nành, nhìn về phía Tiền Vũ ngẩn ngơ bên kia , " có thể chơi."

      Tiền Vũ vỗ đùi, "Ai nha, rốt cuộc lão đại vừa mới nhìn cái gì, mau mau xem chút ."

      vừa xong, Tô Cánh Văn cách máy vi tính của gần nhất "Vèo------" ngồi xuống cạnh Tiền Vũ, Tiền Vũ cũng lấy tốc độ sấm sét về chỗ ngồi của mình, nhìn Tô Cánh Văn hét lớn, "Mau tránh ra cho ông."

      Tôn Cánh Văn bị Tiền Vũ đặt mông đụng ngã đất, hùng hùng hổ hổ đứng dậy, "Tôi đánh, chỉ biết khi dễ tôi, ở trước mặt lão đại còn chỉ là tiểu bạch thỏ thôi."

      Mới vừa xong lời này rước lấy cái trợn mắt, "Chẳng lẽ cậu phải."

      Được rồi, Tôn Cánh Văn quyết định thêm lời nào, chỉ là đem cái cổ duỗi dài, nhìn kết quả. Mấy người khác hết sức ăn ý thêm lời nào, cùng nhau vây quanh trước máy vi tính của Tiền Vũ.

      Tiền Vũ trợn mắt nhìn bọn họ, hết sức tập trung mà nhìn máy vi tính. Chẳng qua màn hình máy tính, ngoại trừ màn hình Tao Bao kia, cùng khung trò chơi chim cách cụt phía dưới menu ra, cái gì cũng có.

      Tiền Vũ vô cùng lưu loát mở trang ghi nhận của máy tính, sau đó tìm được lịch sử ghi chép vừa mở ra nhìn, hả, cái gì cũng có!

      Mọi người vô cùng nhục chí hận thể đập bể máy vi tính cho hả giận: có cần ác như vậy hay !

      Sau khi im lặng thời gian ngắn, Triệu Lâm nhíu mày nhìn về phía mọi người , "Khi lão đại xem xong trang của máy vi tính, liền gọi điện thoại."

      "Ừ, tôi nhớ nghe thấy lão đại 'Lão Lang, mau xử lý'." Lý Quân gật đầu tiếp thu lời .

      "Lão Lang hình như là có cùng xây dựng trang chủ diễn đàn kia." Tiền Vũ biết nhân vật số này.

      "Lên!" mọi người cùng nhau lên tiếng, ánh mắt của mọi người đều bốc lên ngọn lửa tò mò. Mười ngón tay của Tiền Vũ càng thêm nhanh chóng khiêu vũ ở bàn phím, động tác vô cùng nhanh nhẹn lên tường diễn đàn kia.

      Chỉ thấy đập vào mắt thêm ngôi sao, tiêu đề vô cùng hoa lệ, "Dẫn chuyên đề tình lữ khó có thể tưởng tượng nhất Tô Khả và Tô Cẩm Niên của Đại Học thành phố X"

      Lửa tò mò của mọi người được gọi là hừng hực cháy, thúc giục Tiền Vũ, "Mau nhấn vào xem chút."

      Tiền Vũ cũng kích động thôi, chẳng qua lúc nhấn vào xem, nháy ra "Trang bị lỗi, địa chỉ bạn tìm kiếm tồn tại."

      Trong nháy mắt mọi người hiểu được nguyên nhân gọi điện thoại cho lão Lang, toàn bộ giơ ngón tay giữa lên. (‵′) 凸 lão đại quá mọn rồi, mọi người đều xem qua vì sao bọn thể xem!

      Đoàn người vô cùng hối hận, phải là đấm ngực dậm chân, tại sao bọn bắt chước học sinh nữ kia, lên diễn đàn Bát Quái chứ! Tin tức thú vị như thế cũng bỏ qua, đây gọi là thói đời gì chứ!

      *

      Tô Cẩm Niên xuống lầu, liền nhìn thấy Tô Khả đứng ở bên kia, nhìn cái điện thoại di động cười khúc khích thôi.

      Đầu Tô Cẩm Niên đầy vạch đen đến bên người Tô Khả.

      rất tức giận, chưa từng gặp qua học sinh nữ vô sỉ như vậy, giống kẹo dẻo như thế còn chưa tính, biết xấu hổ đến muốn lôi xuống nước.

      Còn lại là Tô Khả đứng yên tại chỗ, đợi Tô Cẩm Niên xuống tới, sau đó nhìn điện thoại của mình chút, nhịn được suy nghĩ, tin nhắn mình mới vừa gửi có phải quá mức phát hỏa hay ? Hình như uy hiếp người khác như thế là vô cùng hạ lưu.

      Sau đó lắc đầu, thở dài cái, bất kể thế nào, trước hết để cho xuống tới rồi sau, có người uốn cong tuổi trẻ hết sức lông bông, thừa dịp cơ hội tốt đẹp, nếu nổi điên lần, xin lỗi tuổi trẻ của mình.

      Cho nên khi cảm thấy bầu khí đúng, ngẩn đầu nhìn cái, quả nhiên Hoa Sen Trắng nhà đen mặt nhìn .

      rất thức thời mà nhìn về phía phía Hoa Sen Trắng , "Xin lỗi."

      Vẻ mặt của Tô Cẩm Niên vẫn khó coi như cũ.

      Tô Khả , "Ừ, nội dung tin nhắn em vừa mới gửi , em đắn đo suy nghĩ cảm thấy hơi có chút quá đáng, nhưng mà em gửi như vậy, cũng xuống phải ?"

      Tô Cẩm Niên có loại kích động như bị quăng cái tát qua.

      Hành động của như vậy thể nghi ngờ là như tát vào mặt , lại cho ăn quả táo thể kém hơn, nhưng bộ dạng của giống như kẻ ngu vậy sao?!

      Tô Khả tiếp tục , "Bất quá những lời bàn mạng kia có quan hệ với tôi, thể giận chó đánh mèo, tôi cũng là người bị hại."

      Tô Cẩm Niên cười lạnh, "Người bị hại?"

      Tô Khả gật đầu, "Tất nhiên rồi! ràng em vô tội, mà em ra hẳn ai cũng phải tin, cho nên nhất định em là ngươi bị hại."

      "A."

      Nghe Tô Cẩm Niên cười lạnh tiếng, Tô Khả dắt lừa thuê có chủ phát run, nhưng vẫn tiếp tục , "Ha ha, huấn luyện viên~ đừng như vậy mà, em sợ."

      " cũng biết sợ?" Tô Cẩm Niên lạnh nhạt châm biếm, "Tôi nghĩ sợ trời sợ đất, lá gan lớn đến gì sánh bằng mà."

      Tô Khả mím môi, cố tình xuyên tạc, "Huấn luyện viên, sao thế? Chúng ta gặp nhau hai tháng rồi, sao vừa gặp mặt liền tức giận với em thế, chẳng lẽ bởi vì lần trước tôi lén lút hôn mà tức giận hả?"

      Vẻ mặt của Tô Cẩm Niên càng khó coi hơn, lời ra càng thêm lạnh lẽo, "Tô Khả, cần giả ngu, tôi biết đầu của ràng hung ác! Hôm nay tôi nhấn mạnh lại lần nữa, tôi thích ! Cho nên cầu xin chút, cần lại làm phiền tôi được chứ? Kẹo dẻo rất kinh khủng!"

      Tô Khả cắn cắn môi, "Em làm được!"

      "Tô Khả!"

      "Trong đời em chưa từng có thích qua học sinh nam như vậy, nếu như thử theo đuổi lần, suốt đời em cũng hối hận, cho nên muốn em cần làm phiền , em làm được!"

      " biết tôi chưa được bao lâu. thích tôi cái gì? lại hiểu tôi cái gì? có tư cách gì chưa bao giờ có thích qua học sinh nam như vậy?" Giọng điệu của Tô Cẩm Niên càng lạnh lẽo, ngay tiếp theo ánh mắt nhìn Tô Khả cũng phát ra khí lạnh "Trong mắt của tôi, bất quá là hoa si dính người!"

      Tô Khả nhìn Tô Cẩm Niên, nhìn tư thế ép sát của , trong lòng có chút khó chịu, hất cầm lên, giọng điệu quật cường, " dựa vào cái gì tôi chỉ là háo sắc nên mới thích !"

      "Chẳng lẽ đúng?" Tô Cẩm Niên lạnh lẽo châm biếm.

      Tô Khả nắm tay chặt, "Đúng, trước hết là tôi nhìn trúng bề ngoài của , nếu như lớn lên giống Triệu Lâm, tôi mới mặc kệ ! Nhưng mà cũng chỉ là lúc trước kia a!"

      Tô Khả xong lời này, cảm thấy Logic của mình xuôi, vì sao biểu đạt ý tứ này, lại rơi vào ý tứ lời của Tô Cẩm Niên mới vừa rồi? Cho nên khi muốn tiếp tục giải thích, Tô Cẩm Niên cắt đứt lời .

      " như vậy, còn nhìn trúng gia thế của tôi? Tô Khả nên cảm ơn mới lên đại học, cũng có thể cảm ơn tôi đem thủ đoạn đối phó học sinh nam dùng người , nhưng mà nếu như tiếp tục làm như thế nữa, tôi thể bảo đảm tôi có phá bỏ quy định của mình hay ."

      "Tô Cẩm Niên, ngày nào đó, em khiến thu hồi lời của bây giờ!" Tô Khả nắm tay chặt.

      Tô Cẩm Niên, hái được đóa Hoa Sen Trắng là , em thề bỏ qua!
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Âm Phong Vũ Nguyệt, MizukiTrâu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 25: Tranh chấp của hai
      Editor: Becuacon

      Tô Cẩm Niên đứng tại chỗ, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tô Khả, đôi mắt long lanh như màu hoa đào, điều này khỏi làm dao động, suy nghĩ lại bay tới cái ngày mưa phùn lất phất, buổi sáng lành lạnh nụ hôn nhàng như lông vũ lướt qua.

      Tô Cẩm Niên bị cảnh tượng khó hiểu trong đầu mình làm sợ hết hồn, khẽ lắc đầu, nhìn Tô Khả, nghĩ đến từng bị nữ sinh này hôn, cả người được tự nhiên, vì vậy trong nháy mắt cảm thấy mặt của đáng ghét.

      Tô Cẩm Niên xoay người, “Nên tôi cũng rồi, tự giải quyết cho tốt.” xong, bóng dáng lạnh lùng của về ký túc xá.

      Tô Khả nhìn bóng dáng của từ xa, cắn răng cái, xông lên phía trước hai tay trực tiếp ôm chặt hông của , tư thế này của Tô Khả là tư thế ấm áp nhất, lãng mạn kinh điển truyền hình là bước gặt hái thành công nhiều nhất.

      Ngay lập tức, thân thể Tô Cẩm Niên đứng bất động tại chỗ.

      Tô Khả thừa cơ , “Huấn luyện viên, thế nào, cũng phải ôm cái để chia tay nha.”

      ra lúc Tô Khả lời này, là nghiến răng nghiến lợi. Mỗi lần làm cho lòng buồn phiền thoải mái, dù thế nào tôi cũng phải vấy dầu lên người , để cho thoải mái!

      Tô Cẩm Niên dùng sức thoát khỏi hai tay của Tô Khả, xoay người lại hung dữ mà nhìn Tô Khả, “ nghe hiểu tiếng người có phải ?”

      Tô Khả bĩu môi, lập tức buông thân thể của Tô Cẩm Niên ra, “Tôi đây phải là chia tay sao, hôn cũng bị tôi hôn, ôm cái cũng hẹp hòi như vậy, có phải là đàn ông con trai hay ha.”

      Sắc mặt Tô Cẩm Niên đen tới mức có thể ra mực, từng chữ , “Tô Khả!”

      “Huấn luyện viên, bái bai, lần sau tôi lại tìm .” Tô Khả thấy tình hình bất thường, bộ dạng xun xoe chạy hết tốc lực, còn chưa chạy được năm mươi mét, Tô Khả lại quay người, chậm rãi tới trước mặt Tô Cẩm Niên sắp phát điên, rụt cổ lại , “Ai da, tôi chạy làm gì, cũng ăn tôi, hơn nữa, ngược lại tôi rất hi vọng ăn tôi đấy.”

      Quả nhiên, gần đây não có chút hư hỏng, chạy cái gì mà chạy chứ, chạy thế làm sao theo đuổi Hoa Sen Trắng! Nghĩ vậy, Tô Khả gõ gõ đầu óc của mình. Nhưng mà phải hình thành nghiệp to lớn, là chinh phục Hoa Sen Trắng này.

      Chiêu thứ nhất là nhất định phải liều chết quấn lấy, mặc kệ là dùng cách gì, thử lần biết, nếu hôm nay cứ chạy như vậy chẳng phải là bại trận mà rút lui sao, vì nỗ lực dồn sức để “Nổ súng” mà sau này có nền tảng tốt sao? Cho nên nắm chắc việc “Đưa đầu đao, rụt đầu đao”, chết sớm sớm siêu sinh, Tô Khả lại có cốt khí như hùng nên nửa đường quay lại bên cạnh Tô Cẩm Niên, tính đợi lúc Hoa Sen Trắng hết giận tiếp. (“Đưa đầu đao, rụt đầu đao”: có nghĩa là đường nào cũng chết đó)

      Đây cũng là để sau này làm mọi chuyện dễ dàng mà đặt nền móng!

      Tô Cẩm Niên bị Tô Khả “ xằng bậy” giận đến hận thể gạch đập dô đầu .

      “Hắc hắc, huấn luyện viên, đừng như vậy, hôm nay tôi tới tìm có chuyện.” Tô Khả lại cợt nhã với Tô Cẩm Niên.

      Tô Cẩm Niên hít thở hơi, có cảm giác mình thở được nữa vậy, đoán chừng là bị Tô Khả làm tức chết.

      “Tô Khả!”

      “Huấn luyện viên, ra nhìn tôi kỹ chút.” Tô Khả nháy mắt với Tô Cẩm Niên mấy cái, “Dáng người tôi cũng tạm được có phải ? Tôi làm bạn của , cũng có mất mát gì mà.”

      Tô Cẩm Niên có phần nổi giận mà câu, “Tôi thua thiệt lớn!”

      Ngay lúc đó, hai người đều như có sấm bên cạnh.

      Tô Cẩm Niên cảm giác mình càng ngày càng bình thường, hễ mấy câu với Tô Khả, dễ dàng bị làm cho tức giận đến giậm chân, lời ra thông qua đại não suy tính chút nào, giống như tại.

      Tô Cẩm Niên nhất thời cảm thấy sau tai khẽ nóng lên, trực tiếp xoay người về ký túc xá, chưa được mấy bước, trong nháy mắt quay người lại nhìn chỗ Tô Khả đứng, từ ngữ hùng hồn, “ cho đuổi theo!”

      Tô Khả lại thích thú.

      Gào khóc, Hoa Sen Trắng nhà là đáng .

      Mới vừa có nhiều chuyện thoải mái, trong nháy mắt có nhiều hành động đáng như vậy, tan thành mây khói.

      Tô Khả biết tức giận của Hoa Sen Trắng nhà tiêu tan hơn phân nửa, hấp ta hấp tấp chạy lên phía trước, “Huấn luyện viên, tôi xin lỗi, tôi nên động chút là ôm , để tỏ lòng áy náy của tôi, tôi mời ăn cơm như thế được ?”

      Gương mặt Tô Cẩm Niên lạnh lùng, dừng bước lại, đối mặt với cái mấy người láu lỉnh, còn là Tô Khả dày dặn kinh nghiệm ‘chơi xấu’, vô lực. Đánh cũng được, mắng cũng xong.

      Quả nhiên, phụ nữ là sinh vật phiền toái nhất thế giới!

      Tô Cẩm Niên cứ nhìn Tô Khả như vậy, đáy mắt là mảnh lạnh giá.

      “Huấn luyện viên, còn quyến rũ tôi như vậy nữa... tôi nhịn được…” Tô Khả chớp chớp mắt, đôi mi dài tạo thành hai cây quạt , dưới ánh mặt trời, lấp lánh rạng rỡ.

      Tô Cẩm Niên nghiêng đầu, đột nhiên nhìn thấy bên kia có bóng quân màu xanh lục chậm rãi tới ký túc xá, cau mày, nghiêng đầu liếc thấy Tô khả vẫn giống như kẹo mè xửng theo , hơi suy nghĩ lát, từng bước về phía trước, tới nữ sinh màu xanh lục bên kia.

      Sau khi cái bóng người màu xanh lục kia nhìn thấy , mặt vô cùng vui vẻ, chạy chậm tới bên cạnh Tô Khả và Tô Cẩm Niên. Cũng biết có phải là sinh viên trường quân đội hay , động tác chạy chậm rất là lưu loát, xem ra cũng hiên ngang mạnh mẽ.

      Dưới ánh nắng rực rỡ, thân hình của ấy giống như mạ tầng ánh sáng màu vàng, nhìn xa xa, dung mạo của ấy xinh đẹp, đôi môi đào đỏ ửng nhắn cùng với bộ quân trang màu xanh lá cây, càng có vẻ đặc biệt hấp dẫn.

      Tô Khả nhìn nữ sinh kia, hình như nhìn rất quen, lâu sau, mới nhớ, đây phải đây là em trường quân đội sao, còn là hoa khôi của trường quân đội, thanh mai trúc mã trong truyền thuyết của Hoa Sen Trắng, tình địch của !

      “Cẩm Niên.” Nữ sinh kia cười ha ha, sau đó đôi mắt cong lên, “Em nghe trở về, đặc biệt tới thăm chút.”

      Tô Cẩm Niên “Ừ” tiếng.

      Sau khi nữ sinh kia dứt lời, lúc này mới phát ra tồn tại của Tô Khả, khỏi cau mày, “ này là?”

      bông hoa si phiền phức.” Tô Cẩm Niên khách khí chút nào với Trịnh Duyệt.

      Trịnh Duyệt nghe câu đó, khẽ kinh ngạc, sau đó “A” tiếng, nhìn Tô Khả từ xuống dưới mấy lần, giống như là nhớ tới điều gì đó, “A, có vấn đề đó.”

      Tô Khả nắm chặt hai quả đấm, rất là bất mãn , “ mới là có vấn đề, cả nhà đều là có vấn đề!”

      Lông mày của Trịnh Duyệt giật giật, có chút im lặng, quả nhiên là nữ sinh , tùy ý câu liền kích động thôi. Nghĩ như vậy, Trịnh Duyệt nghiêng đầu nhìn Tô Cẩm Niên, “Thế nào, quấn lấy sao?”

      Tô Cẩm Niên có hành động gì.

      Trịnh Duyệt cười, “Ai ui, quá ưu tú, hết cách rồi, bây giờ mấy nữ sinh đều như vậy, nhìn thấy khối thịt ngon cũng như ong vỡ tổ tranh giành đến sống chết, đều để ý đến thể diện, rụt rè chút nào.”

      “Ý của là huấn luyện viên Tô là khối thịt ngon hả?” Tô Khả buồn cười nhìn Trịnh Duyệt.

      Trong nháy mắt mặt của Trịnh Duyệt đỏ lên, khẽ cao giọng , “Tôi đây là ví dụ, chẳng lẽ cái này cũng hiểu sao?”

      Tô Khả giọng “hừ” tiếng, “Vậy như , huấn luyện viên Tô là khối thịt ngon, tôi biết xấu hổ ít nhất vẫn có thể ăn được thịt để cho mình đói bụng, muốn có thể diện, rụt rè, cũng chỉ có thể đứng ở bên ngửi canh thịt, chảy nước miếng. Đến lúc đó liền ước ao ghen tị với tôi!”

      !” Trịnh Duyệt bị nghẹn câu cũng ra.
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Âm Phong Vũ Nguyệt, MizukiTrâu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 26: Hoa nhài cắm bãi phân trâu
      Editor: Becuacon

      Tô Khả nhìn Trịnh Duyệt ra được nửa câu, nhíu mày nhìn Tô Cẩm Niên, “Huấn luyện viên, sao có thể ở trước mặt người ngoài giúp em vậy, thế nào, hai ta cũng phải có quan hệ nha, hôn cũng hôn, nhào cũng nhào, chỉ còn thiếu sinh con… ưm…” lời của Tô Khả còn chưa hết, đột nhiên bàn tay to đưa ra che miệng lại, sau đó chỉ có thể “Ưm ưm” nhìn chằm chằm chủ nhân của cái tay kia.

      cho nữa!” Tô Cẩm Niên bình tĩnh, sau đó tay nắm lấy cổ áo Tô Khả, giống như là tha con gà con kéo Tô Khả tới cửa trường học.

      Bên kia mặt Trịnh Duyệt ngạc nhiên nhìn Tô Khả và Tô Cẩm Niên, hình như là tin vào mắt mình. Đôi mắt to của ta chớp, cái miệng đào nhắn cũng mở hình chữ “O” đứng hình tại chỗ, mặt ngây ngốc ngơ ngác nhìn sắc mặt tái xanh của Tô Cẩm Niên kéo Tô Khả “giương nanh múa vuốt” lộn xộn ngừng rời .

      Trong đầu của đầy những câu mà Tô khả vừa , mặc dù cuối cùng lời của Tô Khả bị tay của Tô Cẩm Niên bưng kín.

      Hôn!

      Bọn họ hôn.

      vừa nghĩ đến việc, cho tới bây giờ ngay cả cổ tay của Tô Cẩm Niên cũng chưa đụng tới, lại tự nhiên bị vô lại như Tô Khả hôn, nhịn được muốn nổi điên!

      Cho tới bây giờ đều cảm thấy Tô Cẩm Niên là của , <Truyện của diễn đàn LeQuyDon và chỉ được đăng tại diễn đàn> năm sáu tuổi ấy, lần đầu tiên nhìn thấy cũng biết như vậy!

      Mặc dù bây giờ quan hệ của bọn họ cũng phải là quan hệ bạn trai bạn , nhưng vẫn tin chắc, sau này vợ của chỉ có thể là !

      Chuyện này, vô cùng tự tin. đến điều kiện môn đăng hộ đối, chỉ bằng việc qua nhiều năm như thế, nữ sinh ở bên cạnh , bị ghét bỏ chỉ có mình ! Hơn nữa, vẻ ngoài của rất đẹp, đứng bên cạnh Tô Cẩm Niên có thể trai tài sắc. Cho nên Tô Cẩm Niên có mở miệng , “Chúng ta qua lại.” Dù sao chuyện nam nữ này, đều là khi đến lúc (thuận theo tự nhiên)

      Quan trọng nhất là cũng chưa bao giờ lo lắng hằng năm Tô Cẩm Niên coi trọng những nữ sinh khác, đầu tiên Tô Cẩm Niên chưa từng nóng lòng vì chuyện đương trai , nếu sao từ đến lớn đều lạnh như băng cách xa ngàn bước với con .

      Tiếp theo, những nữ sinh nhìn thấy bên cạnh , tất nhiên tự ti vòng, mặc dù mở to mắt nhưng nhất định là vật hy sinh.

      Nhưng mà hôm nay Tô Khả này xuất làm lo lắng thôi.

      vừa nghĩ tới việc cho tới bây giờ đều là lạnh nhạt lạnh nhạt, mặt Tô Cẩm niên gợn sóng, hôm nay lại mặt đen nghiêm túc quát lớn với nữ sinh kia, thậm chí còn lấy tay che miệng của ấy, lòng của vô duyên vô cớ hoảng loạn.

      phải ghét nhất là tiếp xúc thân mật với con hay sao?! Đúng, bọn họ là hôn nhau, nếu như phải nguyện ý, ai có thể đến gần thân thể !

      Nghĩ tới những thứ này, vô cùng tức giận! Truyện này thuộc về *******************. tuyệt đối để cho chết tiệt kia cướp đâu!

      Trịnh Duyệt nhịn được nắm chặt hai quả đấm, hai tay trắng nõn mềm mại nổi lên gân xanh, ánh mắt nhìn bóng lưng bọn họ từ từ rời , con mắt sắc của càng ngày càng sâu, càng ngày càng đen.

      Trùng hợp có nam sinh ngang qua nhìn nụ cười xinh đẹp ngày thường của Trịnh Duyệt lộ ra vẻ mặt như vậy, khỏi sợ hết hồn, nhanh chóng rời .

      *

      “Ưm… ưmh…, mau buông em ra! Tôi hít thở được!” Tô Khả nhìn chằm chằm Tô Cẩm Niên, “Em cũng phải là chó con, làm gì mà kéo em”!

      Tô Cẩm Niên thèm để ý tới Tô Khả giương nanh múa vuốt, trực tiếp kéo đến cửa trường học, sau đó với bác bảo vệ ở cửa trường học, chỉ chỉ mặt của Tô Khả, “Bác nhìn nhe, sau này cho ấy vào.”

      Bác bảo vệ vô cùng giật mình, tất nhiên ông biết nhân vật quan trọng này, dù sao ảnh chân dung của Tô Cẩm Niên cũng thường xuất trang wed điện tử ở cửa trường học. Nhưng tại sao vnhân vật quan trọng này lại ngây thơ như vậy? Có khách muốn vào thăm, ông có thể ngăn cản được hay sao? Cản nổi!

      Tô Cẩm Niên thấy mặt bác bảo vệ nhìn như nhìn kẻ ngốc, nghĩ tới mấy lời vừa của , hình như quả giống như kẻ ngốc.

      cười trừ, sau đó quay đầu có chút thẹn quá hóa giận mà tiếp tục kéo Tô Khả ra khỏi trường.

      Tô Khả nhìn chằm chằm Tô Cẩm Niên, “Huấn luyện viên, sao thể dịu dàng chút!”

      “Tô Khả!” Tô Cẩm Niên thở hơi dài, chịu đựng việc muốn bóp chết vọng động của . Tô Cẩm Niên cảm thấy, và Tô Khả nên dừng lại phút, thông minh thở phì phò mười mấy lần.

      “Ở đây, huấn luyện viên…” Tô Khả cười híp mắt nhìn bộ dạng sắp xù lông của Tô Cẩm Niên, lập tức nhã nhặn , “Ai nha, huấn luyện viên, đừng tức giận, mặc dù tôi mới vừa đều là .” truyện của editor becuacon Lequydon. Những trang wed khá đăng lại đều là copy xin phép

      “Tô Khả, tôi thích nữ sinh bình thường.” hồi lâu, Tô Cẩm Niên bức bối câu, đối với Tô Khả, bất lực.

      Tô Khả gật đầu, “Tay chân tôi đầy đủ, mặt mũi đoan trang, quan trọng nhất là, tôi có thể sinh con, bởi vì ‘dì cả’ của tôi thường đúng lúc. . . . . .”

      Sắc mặt Tô Cẩm Niên rất khó nhìn, trong nháy mắt lấy tay che miệng Tô Khả lại, để thêm gì nữa, sợ mình mất khống chế mà tát cái.

      “Nhìn kìa, đó là Tô Cẩm Niên!” Đúng lúc này, giọng của từ phía sau Tô Khả truyền đến.

      sao, nữ sinh bên cạnh ấy là ai ?” Giọng của nữ sinh khác cũng bay vào lỗ tai của bọn họ.

      “Có phải là họ Tô biết xấu hổ trong lời đồn hay ?”

      “A, nhất định là ta! Tô Khả kia! Nha! ngờ Tô Cẩm Niên và Tô Khả ở cùng nhau đó!”

      “Ô ô, đáng tiếc , hoa nhài cắm bãi phân trâu rồi !”

      mới là phân trâu! Tô Khả quay đầu lại, dùng ánh mắt hung hăng nhìn hai người kia.

      Hai người kia thấy được, nhịn được , “Haizzz, kinh khủng quá, Tô Cẩm Niên sao lại thích ấy rồi!”

      xong, hai nữ sinh này dùng ánh mắt chua xót nhìn Tô Khả cái, lại có vẻ mặt đồng tình nhìn Tô Cẩm Niên, líu ra líu ríu ra ngoài.

      Mặt mày đẹp đẽ của Tô Cẩm Niên xanh mét, sau đó nghiến răng nghiến lợi với Tô Khả, “Khi tôi học đại học !”

      có việc gì, dù sao cũng năm tư, còn có năm, tôi chờ được!” Tô Khả cười hì hì , đay coi như là Hoa Sen Trắng giãn ra? Ha ha ha ha, quả nhiên là Tô Khả ngưu bức! Mới có ngày công sức có thể làm mềm miệng cứng của Hoa Sen Trắng!

      “Tôi coi như là , cũng tìm người bình thường!”

      “Ai nha, tôi rồi tôi là bình thường! Tôi… ưm… ưmh…”

      “Tôi là đầu óc bình thường!”

      Tô Khả liếc Tô Cẩm Niên cái, lấy hai tay kéo tay che miệng của ra, “Tôi rất bình thường có được hay chưa, tôi thông minh có trăm năm đấy!” Nếu sao thi đậu đại học y học lâm sàng XX lớn vậy!

      “Tôi tưởng hai trăm năm!” Tô Cẩm Niên tức giận .

      Tô Khả cười, “ là đồ ngốc, tôi biết.”

      Trong nháy mắt, mặt của Tô Cẩm Niên tối sầm.
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Âm Phong Vũ Nguyệt, MizukiTrâu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 27: Doãn Lạc Phong
      Editor: Becuacon

      Tô Khả trở lại túc xá, tất nhiên đủ mọi thoải mái vui vẻ.

      Bạn cùng phòng của nhìn thấy, khỏi nháy mắt với Tô Khả, “Tiểu Khả, hình như tình cảm của cậu tiến triển vô cùng thuận lợi nha!”

      Cai đuôi của Tô Khả vểnh lên trời, vô cùng hả hê , “Ai nha, cũng như vậy thôi, ha ha ha ha”

      Nháy mắt mọi người nữa.

      Buổi tối lúc ngủ, đầu Tô Khả tràn đầy hình ảnh của Tô Cẩm Niên. nghĩ tới, ngày mai có thể nhìn thấy Tô cẩm Niên, là quá tuyệt vời.

      Chỉ là ngày hôm sau, khi Tô Khả hào hứng chạy tìm Tô Cẩm Niên, lại bị Triệu Lâm cho biết, Tô Cẩm Niên về nhà rồi. Tô Khả buồn bực, dù là về nhà, sao thể nhận được của !

      Vẻ mặt Tô Khả ỉu xìu trở về ký túc xá, tất nhiên bạn cùng phòng phát , Vương Mộng Mộng , “Tô Khả, cậu bị táo bón sao?”

      Tô Khả chu miệng lên, “Đúng vậy, ‘bà trĩ’ cũng chạy tới chăm sóc mình rồi !” (ý chị săp bị bệnh trĩ đó)

      Trần Tĩnh Tĩnh vỗ ngực cái với Tô khả, “Tô Khả, về sau mình giúp cậu cắt ‘bà bác trĩ’! Yên tâm, mình để cho những người khác nhìn thấy cúc hoa của cậu đâu. A ha ha, mình nghĩ rồi, đến lúc đó mình lặp tứ cắt trĩ theo phương hướng phát triển, cúc hoa cái gì, mình thích, các cậu hoặc là người nhà các cậu bị trĩ, cũng có thể tìm mình nha, mình giải quyết!”

      “Mình cần!” Tô Khả ngồi bật dậy, “Cậu chờ đấy, về sau mình giúp người đàn ông của cậu cắt bọc da, tiện thể làm chỉnh hình, để cho ta từ ‘đốm lửa ’ biến thành xúc xích, để cho mỗi đêm cậu nhìn tiểu ** của ta cũng vui vẻ!”

      “Cậu độc!” hồi lâu, Trần Tĩnh Tĩnh hướng về Tô Khả khạc ra ba chữ.

      Mấy bạn cùng phòng khác cũng cười đến ngã xuống giường.

      *

      Sáng sớm thứ Hai, có chút lành lạnh. Lần đầu tiên Tô Khả phá lệ dậy sớm, còn chưa tới sáu giờ sáng, mặc quần áo chỉnh tề cạnh giường, mấy bạn cùng phòng buồn ngủ mắt mờ mịch, “Tô Khả, sớm như vậy làm gì?”

      “Bí mật.” Tô Khả vừa đeo ba lô lưng, vừa sung sướng rời khỏi ký túc xá, chạy đến căn tin trường .

      Bình thường sáng sớm năm giờ rưỡi căn tin bắt đầu buôn bán, lúc Tô Khả đến, trong phòng ăn mọi người tụm năm tụm ba, ở đây phần lớn là thực tập sinh năm tư, sau khi ăn xong phải ra ngoài thực tập, cũng có vài đứa trẻ chịu khó, sau khi ăn xong phải cố gắng học tập.

      Tô Khả gói hai phần đậu và sữa cùng hai lồng bánh bao hấp, sau đó vui vẻ chạy tới trường quân đội chạy. Bác bảo vệ nhìn Tô Khả tới, mắt cong lên nụ cười, “Người bạn , lại tới tìm Tô Cẩm Niên đây sao.”

      Hết cách rồi, ông muốn biết Tô Khả cũng được, dù sao Tô Cẩm Niên ấy là nhân vật quan trọng hơn nữa tần số Tô Khả tới nơi này cũng quá cao. ><

      Đầu Tô Khả đầy vạch đen: ông mới là người bạn ! Cả nhà ông đều là người bạn !

      Chỉ là Tô Khả vẫn là vô cùng lễ phép mà với bác bảo vệ, “Đúng vậy ạ, Cẩm Niên có ở trường ạ?”

      Bác bảo vệ vui vẻ , “Có ở đây, nhưng hôm nay tôi thể để vào được.”

      Đầu Tô Khả đầy vạch đen: “Tôi hiểu.”

      Bác bảo vệ lại vui vẻ , “Biết là tốt rồi, đây là quy định của trường chúng tôi.”

      Tô Khả đưa bữa ăn sáng cho bác bảo vệ, “Vậy bác có thể đem bữa ăn sáng đưa đến tay Tô Cẩm Niên ?”

      Trán bác bảo vệ đổ mồ hôi, “Sao tôi phải đưa cái này.”

      “Bác thử đưa , hoặc là bảo cho ấy ra đây lấy?”

      “Người bạn , tới đưa bữa ăn sáng cho bạn trai mình là chuyện tốt, nhưng mà phải nghe ngóng quy định của trường học này chứ.” Bác bảo vệ càng ngày càng cảm giác mình tốt

      Tô Khả nghẹn lời, mặc dù sáng sớm nghĩ đến khả năng này, nhưng mà vẫn nghĩ thử đưa bữa ăn sáng đến cho Tô Cẩm Niên, sau đó cứ như vậy liếc cái là tốt rồi, haizz, quả nhiên vẫn thất bại.

      Chẳng lẽ sau tuần lễ tiếp theo phải tự mình vượt qua nhung nhớ như hai tháng trước sao?

      Tô Khả lặng lẽ để bữa ăn sáng vào tay bác bảo vệ, “Này bác, cái này cho bác ăn.”

      Bác bảo vệ vui vẻ nhận lấy, “Vậy có ý tứ cho lắm.”

      *

      Ban ngày khi học, Tô Khả ngừng thất thần, nhìn thầy giáo ở bảng đen liên tụ viết viết, ngay cả liếc mắt nhìn Tô Khả cũng có.

      Mấy bạn cùng phòng bên cạnh vô cùng chịu khó cố gắng chép lên tập ghi chép.

      Đúng vào lúc này, cửa đột nhiên mở ra, nam sinh vào.

      Toàn thân cậu ấy là bộ đồ màu trắng, tay mang theo ba lô lệch vai, tay cầm cây kẹo mút, tóc ngắn nhuộm màu bởi vì gió mà ngừng chuyển động.

      tai trái của cậu ta là bông tai có hai viên kim cương, ánh mặt trời khúc xạ xuyên thấu qua thủy tinh chiếu vào, lấp lánh rạng rỡ. Da tay của cậu ta trắng tinh, mặt còn có đôi mắt phượng hẹp dài, sắc môi mỏng đỏ tươi bởi vì gặm kẹo que, mang theo tia nước ẩm ướt, môi cậu ta khẽ nâng lên độ cong, nhìn thấy có vẻ hiểm độc và vô lại.

      Đây là chàng đẹp trai. Con lai châu Âu thịnh hành kém cậu ta xa.

      Mọi người đưa mắt nhìn nhau, dù sao lớp này cũng học được hai tháng, đột nhiên xuất chàng trai đẹp lạ hoắc như vậy, nhất định là gây xôn xao. Nhất là nữ sinh, những cặp mắt này đều chăm chú vào người cậu ta, “Tư tư” các nguồn điện phát ra như tiếng pháo hoa rồi.

      là quá đẹp trai rồi!

      Các nữ sinh rối rít thể tin được, phải biết rằng ở bộ môn y học lâm sàng này, mỗi nam sinh đều mang theo bộ mắt kiếng cọc gỗ nhìn rất có học thức! ngờ lại có thể xuất người trai đẹp năng lực bức người như vậy, là quá hạnh phúc.

      Đầu tiên Tô Khả nhìn cậu ta, ánh mắt sáng lên, cảm thấy người đàn ông này cũng rất đẹp trai, có thua kém cùng với Hoa Sen Trắng của chút nào cả, chỉ là Hoa Sen Trắng kia vượt khỏi tầm cao, khí chất như tiên, đơn giản nhưng luôn hào hoa phong nhã, nhưng là cậu ta có .

      Chỉ là mặc kệ thế nào, vị này là trai đẹp trong dòng vua chúa nha!

      Giáo sư khẽ cau mày, liếc nhìn nam sinh kia, sau đó tiếp tục “lả tả” viết viết bảng đen.

      Nam sinh chẳng để tâm, trực tiếp tới hàng cuối cùng, sau đó chọn vị trí ngồi xuống.

      tại, các nữ sinh trong lớp còn chăm chú viết bài bảng, mỗi người, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn trai đẹp chút, sau đó ngượng ngùng tiếp tục ghi chép nội dung bảng đen.

      Ba bạn cùng phòng của Tô Khả, càng thêm “Gào khóc” kêu lên, “Rất đẹp trai nha! Khoa chúng ta xuất trai đẹp như vậy từ lúc nào, tại sao tôi chưa bao giờ gặp qua!”

      Giữa tiết học, giáo sư điểm danh, gọi “Doãn Lạc Phong” người nọ giơ tay lên, vì vậy, trong lòng đám nữ sinh lại bắt đầu YY.

      Trần Tĩnh Tĩnh , “Cậu cúc hoa cậu ta vẫn còn sao?”

      “Đúng!” Kiều Nhạc chút do dự .

      phải!” Vương Mộng Mộng xem thường nhìn qua Kiều Nhạc

      “Tôi cảm thấy được cậu ta có bị trĩ.” Tô Khả gật đầu.

      “Cậu mới có trĩ!” Ba người kia vô cùng ăn ý nhìn chằm chằm Tô Khả.

      Tô Khả bĩu môi, sau đó nhìn người con trai kia, vô cùng thở dài, “Đáng tiếc tôi có Hoa Sen Trắng.”

      Mọi người lập tức : “Cậu cút nha, được tiện nghi còn ra vẻ!”

      Tô Khả cười, tiếp tục nhìn chằm chằm mặt của người kia, “Các cậu có phải là chỉnh dung hay hả? Tôi cho là chỉ có dáng dấp Hoa Sen Trắng nhà tôi đẹp nhất rồi, ngờ đời còn có đóa hoa mẫu đơn.”

      Đúng lúc, ánh mắt của người kia cũng nhìn Tô Khả, Tô Khả nhếch môi cười đến cực kỳ bình thường với cậu ta, người kia cũng cười với Tô Khả, hàm răng trắng dưới ánh mặt trời cũng phản xạ ra ánh sáng.
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Âm Phong Vũ Nguyệt, MizukiTrâu thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 28: Bên trong rất quan trọng
      Editor: Becuacon

      Tất nhiên mấy bạn cùng phòng của Tô Khả thấy được nam sinh kia cười với Tô Khả, trong nháy mắt căm phẫn dứt lắc lắc bả vai Tô Khả. Tô Khả bị đau, quay đầu nhìn mấy bạn cùng phòng, “Các cậu làm gì đấy.”

      cho quyến rũ trai đẹp, cậu có huấn luyện viên Tô!”

      Họ có thể hoảng sao, Tô Khả là ngay cả Tô Cẩm Niên ưu tú khó theo đuổi trong lịch sử của trường quân đội cũng nằm trong tay, có thể tưởng tượng được năng lực theo đuổi trai đẹp của , nếu là trai đẹp này cũng bị Tô Khả bắt rồi, rất nhiều đồng bào chị em phụ nữ làm sao mà chịu nổi! Cho nên nhất định phải ngọn lửa thiêu đốt trước, dập tắt nó.

      Tô Khả tái mặt. Chỉ là, đối mặt với nhiều cặp mắt ăn thịt người như vậy, tô Tô Khả rất có cốt khí khuất phục, sau đó lưu luyến đem ánh mắt cho chuyển về.

      Mặt Vương Mộng Mộng tràn đầy si mê nhìn Doãn Lạc Phong, “ ra là ta chính là Doãn Lạc Phong nha, ngờ lại đẹp trai như vậy.”

      Đối với cái tên Doãn Lạc Phong, ra mọi người tính là xa lạ, bởi vì mỗi tiết điểm danh, phía sau cái tên Doãn Lạc Phong là vô cùng hoành tráng, mọi người đều biết cậu ta chuyên cúp học, nhưng ngờ, người lại đẹp trai đến “Thảm tuyệt nhân hoàn”! (cực kỳ bi thảm, ý đẹp quá trời đẹp)

      Trần Tĩnh Tĩnh , “ biết môn này ấy có bị ở lại hay , bỏ nhiều tiết như vậy rồi.”

      Tiết học đến mười giờ trưa. Lúc tan học, đống nữ sinh tụ ở cửa, chậm chạp mà về trước, phải biết, ngày thường mọi người lập tức đứng dậy mà ra.

      Mấy bạn cùng phòng của Tô Khả cũng chầm chậm từ từ mà , thỉnh thoảng quay đầu lại xem Doãn lạc Phong đeo ba lô lệch vai lưng chút.

      Tô Khả nhìn đám bạn học ngoài cửa kia từng bước , thỉnh thoảng mấy bạn cùng phòng quay đầu lại nhìn Doãn Lạc Phong cái, “Đừng nhìn nữa, cùng lớp, sau này có rất nhiều cơ hội, bây giờ thừa lúc căn tin ít người xếp hàng, còn mau chóng cùng mình đến đó.”

      Kiều Nhạc liếc Tô Khả cái, “Cậu ăn bữa, đói chết sao.”

      “Chắc đói chết, nhưng mà ngực mình ! Mình muốn , chồng của mình mình nữa, mình liền đem người đàn ông của các cậu biến thành thái giám!”
      “Mình bó tay!”

      Tô Khả bĩu môi, tiếp tục , “Đàn ông đều động vật thị giác, tác giả họ Trương nào đó phải , đời này có mấy người đàn ông phụ nữ vì tâm hồn đẹp. Cho nên , vẻ ngoài rất quan trọng, nhưng bây giờ gương mặt xinh đẹp rạng rỡ thể hấp dẫn được bọn họ nữa, cho nên bên trong chúng ta còn phải đầy đủ!” xong, Tô Khả nhìn ba người bạn chung phòng rồi “A” tiếng, “Chính là tình hình của các cậu bây giờ, mình cũng là lo nghĩ cho tương lai u của các cậu nha.”

      “Cậu chết nha!” Ba người ‘trăm miệng lời”.

      Tô Khả lôi kéo bọn họ, “ , đẹp trai hơn nữa cũng đẹp trai bằng Hoa Sen Trắng nhà mình nha, các cậu đều gặp qua Hoa Sen Trắng của mình, như nào lại bị cậu này mê hoặc vậy, bĩnh tĩnh chứ!”

      Vương Mộng Mộng khinh bỉ, “ ít lời châm chọc thôi, nếu là lúc trước chúng mình tẩy não của cậu, cậu cũng khá hơn bọn mình chút nào.”

      *

      Quả nhiên căn tin là trại tập trung dân tị nạn, ngồi ăn cơm, phải là ăn như hổ đói sao.

      Tô Khả nhìn thấy vậy, nghĩ về dáng vẻ ăn cơm của Tô Cẩm Niên ở căn tin, hi vọng giống như đám người trước mắt kia tốt, nếu , lá gan của cũng vỡ nát.

      mua đồ ăn, đúng lúc nữ sinh phát Doãn Lạc Phong từ cửa căn tin nhanh vào, sau đó xếp vào hàng.

      Khóe miệng Doãn Lạc Phong vẫn treo độ cong có chút tà khí, mà cái người bên cạnh cậu ta, vẫn cười vô cùng rực rỡ, sau đó thỉnh thoảng móc ra điện thoại của ây, lắc lư trước mặt của Doãn Lạc Phong .

      Trước tiên Tô Khả tới nhìn mặt của mấy bạn cùng phòng, quả nhiên, họ cũng tối. Tấm lòng phúc hậu của rất đắc chí, quả nhiên vẫn là người đàn ông của tốt nha, nụ hôn đầu cũng dâng hiến cho . A ha ha…

      Tô Khả há miệng ra cười, lộ ra nụ cười dâm đãng vô cùng hả hê. Này cảm giác ấm nóng ấy, quá ** rồi !

      Trần Tĩnh Tĩnh liền , “Tô Khả, cậu đừng hả hê nha, cẩn thận mình đào góc tường của cậu đó.”

      Tô Khả nhìn ngực của Trần Tĩnh Tĩnh, lại nhìn cánh tay bên kia dựa sát vào Doãn Lạc Phong, rồi , “Chỉ cậu ư, còn được.”

      Trần Tĩnh Tĩnh tức giận, “Cậu B rất giỏi rồi.”

      “Khẳng định là dậy nổi.” Tô Khả cười, “Nhìn thấy kia , ngực đó, tối thiểu là D! Cho nên , các cậu phải cố gắng đem phần bên trong cho thăng lên! Mình cũng phải cố gắng đến C nha! Cố lên!”

      Kiều Nhạc “hừ” mũi cái, “Cậu đó, có trang điểm nữa, ai biết có phải là con hay , chừng ngực này cũng là giả !”

      Tô Khả xám xịt, “Kiều Nhạc, cậu chua quá…”, được rồi, câu cuối cùng là nuốt vào trong bụng, bởi vì ánh mắt Kiều Nhạc nhìn Tô Khả, như muốn giết . > <

      vất vả mới mua cơm xong, bốn người chọn cái bàn ngồi xuống, cũng lâu lắm, nữ sinh kia cùng Doãn Lạc Phong cũng mua cơm xong, ngồi vào bàn kế bên bọn họ.

      Trong nháy mắt đám người Kiều Nhạc lại nở hoa si, cũng quản trai có chủ. Tô Khả liếc nhìn, cũng gì, dù sao ngồi ở bên cạnh trai đẹp phải chuyện lạ.

      Có lẽ là ánh mắt của bốn người họ quá mức nóng rực nên nữ sinh kia cau mày nhìn họ vài lần, thậm chí còn bất mãn trợn mắt nhìn họ cái.

      Tô Khả khinh bỉ, thầm nghĩ: muốn người khác nhìn còn dẫn cậu ta ra ngoài làm gì!

      Ánh mắt Tô Khả khinh bỉ, vừa lúc bị Doãn Lạc Phong nhìn thấy, mặt cậu ta khẽ hếch lên, hướng về Tô Khả , “ là đúng lúc.”

      Tô Khả cười, “Ha ha.”

      Bạn của Doãn Lạc Phong cũng quay đầu, nhìn Tô Khả, khẽ cau mày, sau đó với Doãn Lạc Phong, “Các người quen biết à?”

      biết.”

      Nữ sinh kia để đũa xuống, với Doãn Lạc Phong, “Chúng ta thôi, đâu ăn cơm cũng bị người ta nhìn chằm chằm, thưa cậu Doãn Lạc Phong, ngày thường có việc gì đẹp như thế làm gì!”

      Dĩ nhiên mấy bạn cùng phòng của Tô Khả nghe thấy lời đó của nữ sinh này, trong lòng kêu tức tiếng, nhưng ta đúng , cho nên bọn họ giận nhất vẫn vì mình là hoa si!

      Sau khi trở lại túc xá sau, Trần Tĩnh Tĩnh hướng về phía Tô Khả , “Tô Khả, đem người đàn ông của cậu ra cho bọn mình xem chút, nhất định bọn mình phải nhìn huấn luyện viên Tô nhiều chút, như vậy mới có thể đối với trai đẹp sinh ra năng lực miễn dịch, đến nỗi mất thể diện như hôm nay!”

      Tô Khả cười trừ, tôi còn có cửa nhìn thấy ấy, làm sao các cậu có thể nhìn thấy!

      “Đúng vậy, Tô Khả, đem huấn luyện viên Tô gọi ra nha! Mình nghe đại học đều như vậy, cậu có bạn trai, nên đem bạn trai giới thiệu, sau đó mời bọn mình ăn bữa cơm.” Vương Mộng Mộng gật đầu như bằm tỏi.

      Tô Khả : “Người đàn ông của mình ở trường quân đội mà! Mô phật, thường ngày mình đều vào được, mình gặp được ấy, thế giới hai người cũng có, làm sao có thể mang theo các cậu để làm kỳ đà cản mũi.”

      Lúc Tô Khả câu này, vẫn hơi chột dạ, nhưng vừa nghĩ tới lúc đeo bám dai dẳng Tô Cẩm Niên, hề xua đuổi nữa, chứng minh bước đầu tiên “Theo đuổi tình ” của quấn chặt lấy rất có hiệu quả.

      “Đáng ghét!”

      Qua khỏi thời gian khó khăn, thứ bảy tốt quá, Tô Khả vô cùng kích động dậy sớm tính tới trường Tô Cẩm Niên chận người. Bác bảo vệ nhìn thấy Tô Khả đến, vô cùng nhiệt tình vẫy tay với Tô Khả cái, “Ơ, tới rồi.”

      Tô Khả gật đầu.

      là trùng hợp nha, Cẩm Niên mới vừa ra cổng trường tới rồi. Tôi đoán chừng cậu ấy là tới tìm , sao các người như vợ chồng được gặp vậy?”

      Tô Khả vừa nghe, lập tức hỏi, “Bác à, ấy hướng nào vậy?”

      “Trường của ở hướng kia mà? Chẳng lẽ phải tìm sao?” Bác bảo vệ nghi ngờ.

      Tô Khả cười, “Ha ha, tôi nhớ rồi, hôm nay tôi và ấy hẹn gặp tại cửa nam của trường tôi, ha ha, quên mất, tôi qua đó ngay.” Tô Khả , nhấc chân lên liền đuổi theo hướng trường học của mình đuổi theo. Ai, sáng sớm, Hoa Sen Trắng, muốn đâu vậy? Nếu dám tìm người khác sau lưng tôi, ha ha, tôi liền đem biến thành thái giám, xem ai dám muốn nữa!
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Âm Phong Vũ Nguyệt, MizukiTrâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :