1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chị nông hạnh phúc - Mê Lộ Đích Ban Ban (31)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 22. Ăn cơm thừa

      Đoàn đưa thân nhà họ Ngô ở nhà họ Hồ bị chỉnh chật vật chịu nổi, vào nhà họ Ngô, Hồ Quốc Đống cũng tốt hơn chỗ nào, vừa vào cổng bị người vây lấy, mấy thằng con trai đứa túm cẳng đứa túm chân, trước tiên bắt người ngồi xổm hồi.

      Chỉ cái này cũng chưa hết, mấy thím thích náo nhiệt còn đặc biệt lấy cân và bao tải tới, muốn cân chú rể. Còn có người góp vui lột giày của Hồ Quốc Đống xuống, bắt Hồ Quốc Đống mua kẹo ăn, nhưng là tiền này còn thể tự mình bỏ ra, bắt phải xin hai cụ nhà họ Ngô. Về phần mấy em theo Hồ Quốc Đống đến tình huống cũng khá hơn chút nào, đến đoạn uống rượu kia chỉ là chắn rượu có mấy thanh niên trượt chân xuống dưới gầm bàn rồi.

      Thấy Hồ Quốc Đống bị trêu chọc chật vật chịu nổi, Ngô Hồng Nhi cũng có gì đau lòng, chung quy mọi người tuy rằng đùa nhưng mà lại biết vừa phải, tuyệt đối đùa quá trớn. Quả nhiên đến ba bốn giờ chiều lúc phải về nhà họ Hồ, tuy rằng bị trêu chọc thê thảm, nhưng là trừ mấy người theo uống say, Hồ Quốc Đống lại có vấn đề gì lớn, còn có thể vững vàng mang theo Ngô Hồng Nhi.

      Chẳng qua Ngô Hồng Nhi để ý đến, đường trở về thỉnh thoảng hoạt động chỗ ngồi chút, hiển nhiên là vừa rồi bị ngồi xổm. Chẳng qua lúc mọi người đùa cũng chú ý đúng mực, trước hết để cho cái mông chạm đất, bên đó thịt nhiều nhất cũng chỉ là đau chút, qua hai ngày là khỏi, thương gân động cốt.

      " còn tốt chứ?" Ngô Hồng Nhi ngồi nghiêng ngả chỗ ngồi phía sau Hồ Quốc Đống, có điều tùy tiện biết xấu hổ ôm hông của , chỉ kéo chéo áo của .

      Nghe thấy Ngô Hồng Nhi giọng hỏi thăm, Hồ Quốc Đống nhếch miệng cười : " có việc gì, da dày thịt béo mà, lại mọi người cũng chú ý đúng mực, tuy rằng nhìn đùa rất ghê gớm, nhưng là cũng dùng đến bao nhiêu sức lực." ra Hồ Quốc Đống cảm thấy khá tốt, tuy rằng mấy ngày nay cực kỳ bận cực kỳ mệt nhưng là vẫn cảm thấy người tựa hồ có sức bao giờ cạn. Chỉ cần vừa nghĩ đến hôm nay có thể cưới được Ngô Hồng Nhi, thậm chí hận thể buổi tối ngủ được ra ruộng đuổi thỏ.

      "Em cũng mệt mỏi rồi nhỉ, chúng ta lập tức là về đến nhà rồi." Hồ Quốc Đống cảm thấy mình chỉ câu nhạt nhẽo như vậy tốt, lại bồi thêm câu.

      Ngô Hồng Nhi ra cũng rất mệt, riêng gì mệt thân thể, tâm lý cũng mệt mỏi. Bắt đầu từ buổi sáng hôm nay vẫn luôn xách theo quả tim sợ xảy ra điều gì sai lầm, nhưng mà cũng may từ lúc bắt đầu đến bây giờ hết thảy đều tiến triển thuận lợi, có gì ngoài ý muốn xảy ra. Cho tới bây giờ Ngô Hồng Nhi mới xem như thở phào nhõm hơi. Lúc để ý với Hồ Quốc Đống, lại : "Vẫn tốt, phải mệt lắm, hôm nay em cũng làm cái gì."

      Lúc Ngô Hồng Nhi bọn họ trở lại nhà họ Hồ, người giải tán gần hết rồi. Chẳng qua còn có ít người bận rộn thu dọn đồ đạc. Nhìn thấy bọn họ trở về, Lý Quế Lan lập tức hô: "Trở lại rồi? Mau vào phòng nghỉ ngơi chút nhé."

      "Mẹ, con thay quần áo khác rồi qua đây hỗ trợ nhé." Lúc gọi Lý Quế Lan là mẹ Ngô Hồng Nhi có chút được tự nhiên, mặt cũng hơi ửng đỏ.

      tiếng gọi mẹ này làm cho Lý Quế Lan quả thực khép được miệng, bà tươi cười đầy mặt : " cần cần, con mau về phòng nghỉ ngơi , Quốc Đống còn mau đưa vợ con vào nghỉ ngơi chút. À đúng rồi, Hồng Nhi có đói bụng , trong nhà đồ ăn gì cũng đầy đủ, lát nữa để cho Quốc Đống bưng chút qua cho con."

      " cần, con đói bụng." Thấy Lý Quế Lan bảo về nghỉ, Ngô Hồng Nhi cũng gì thêm, suy cho cùng nào có dâu ngày đầu tiên vào cửa để cho làm việc, vừa như vậy cũng chỉ là ý tứ chút mà thôi. Có điều đói bụng, buổi sáng dâu ra cửa đều phải ăn hai quả trứng gà, sau này lại ăn chút ở nhà họ Hồ, trở về nhà họ Ngô mẹ sợ đói lại bưng bát đồ ăn cho , tại rất no.

      "Vậy mau mau về nghỉ ngơi , trong phòng các con mẹ sớm thu dọn xong rồi." Lý Quế Lan . Bây giờ thấy Ngô Hồng Nhi là bà nghĩ ngay đến cháu trai, ánh mắt kia rất chi là nóng bỏng, quả thực hận thể trong bụng Ngô Hồng Nhi có thể
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 23. Nháo động phòng

      tại trong thôn đều có điện, bình thường buổi tối mọi người đều là đốt đèn dầu hỏa, cây nến gia đình bình thường dùng nổi, ngay cả đèn dầu hỏa cũng là có thể đốt đốt, ngủ sớm.

      Hôm nay là việc vui, trong phòng của Ngô Hồng Nhi bọn họ đốt hai cây nến, trái lại ứng với ý động phòng hoa chúc. tại đống lớn nam nam nữ nữ vây quanh ở trong phòng của Hồ Quốc Đống bọn họ nháo động phòng đó, trong phòng nho thỉnh thoảng bộc phát ra tiếng cười to, còn có người hô lớn hôn cái hôn cái liên tiếp.

      Lý Quế Lan bọn họ là trưởng bối, nháo động phòng đều là thanh niên, bởi vậy bọn họ cũng vào. Nghe thấy tiếng cười lớn thỉnh thoảng truyền ra từ bên trong, Lý Quế Lan nhịn được với Hồ Lão Đồ: "Ông xem đám trẻ con này náo loạn ghê gớm, trời cũng còn sớm có cần nhắc nhở tiếng hay ?"

      "Bà thêm loạn cái gì, mọi người đều có chừng mực, gần đến giờ giải tán. Ai mà từng trải qua thời điểm này. Hồi chúng ta kết hôn còn có người nghe lén nữa đấy." Hồ Lão Đồ rất bình tĩnh.

      "Lão già đứng đắn này, gì thế." Lý Quế Lan thấy Hồ Lão Đồ như vậy nhất thời mặt nóng hừng hực. Năm đó bà chẳng biết cái gì, đêm kết hôn hôm đó có người nghe lén cũng biết, là làm trò cười ít, đến bây giờ nhớ tới còn ngượng ngùng đấy.

      Thời gian hai người chuyện, người trong phòng giải tán rồi. Tuy rằng đùa nhưng là đều đắn đo đúng mực thôi, mọi người vui chút là được rồi. đùa quá trớn mọi người ai cũng khó coi. Chẳng qua lúc ra mấy người kết hôn đều nhịn được dùng ánh mắt mập mờ nhìn Hồ Quốc Đống, nhìn đến Ngô Hồng Nhi cũng dám ngẩng đầu lên.

      Vất vả lắm mới tiễn hết người , Lý Quế Lan cười với con trai con dâu: "Được rồi, cũng mệt mỏi ngày rồi, mau nghỉ ngơi . Trong phích nước có nước nóng, Quốc Đống chuẩn bị nước rửa chân cho Hồng Nhi." xong bà đóng cửa luôn. Chẳng qua tới cửa, bà đề phòng tiện thể ra sau nhà xem thử, quả nhiên nhìn thấy mấy thằng cu nghe lén ở phía sau phòng của Hồ Quốc Đống bọn họ.

      Phòng ở ở nông thôn cách cũng tốt, dán lỗ tai lên tường có thể nghe thấy trong phòng chuyện. Mấy thằng nhóc thối này hiển nhiên là tính toán lại nghe lén."Mấy thằng nhóc thối chúng mày làm gì vậy, đứa nào đứng đắn?" Lý Quế Lan cười mắng.

      "Hề hề, thím chúng ta chính là từng trải qua." Hồ Kiến Tân dẫn đầu vừa thấy Lý Quế Lan lập tức . Sau đó đưa mắt ra hiệu cho mấy người bên cạnh, chạy nhanh như chớp. Vốn định xem thử khúc gỗ Hồ Quốc Đống này vào động phòng như thế nào đây, tại chỉ có thể thôi rồi.

      Bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, trong phòng nghe được cực kỳ ràng. Ngô Hồng Nhi vốn bị Hồ Quốc Đống kéo tay cứng đờ, vội vàng rút tay lại, Hồ Quốc Đống cũng ngây người vài giây, cơ mà lúc này Hồ Quốc Đống cực kỳ nhanh trí khó có được tiếp tục lôi kéo tay Ngô Hồng Nhi an ủi: " có việc gì, mẹ đuổi bọn họ rồi, bọn họ dám trở lại nữa." Chẳng qua ở trong lòng Hồ Quốc Đống lại mắng Hồ Kiến Tân đến máu chó đầy đầu, thầm hạ quyết tâm về sau nhất định cho thằng đó biết tay, lúc này mới tiếp tục dỗ dành Ngô Hồng Nhi.

      Đời người có bốn điều mừng, hạn hán lâu gặp cam lộ (sương ngọt), tha hương gặp người quen cũ, đêm động phòng hoa chúc, tên đề bảng vàng, tối hôm nay đối với Hồ Quốc Đống cùng Ngô Hồng Nhi mà ngày đặc biệt, ngọt ngào trong đó quả thực thể dùng lời mà hình dung được. đêm mà qua, trời rất nhanh sáng.

      Ngô Hồng Nhi dậy sớm bao nhiêu năm như vậy cũng quen rồi, đến giờ đó nhất định có thể mở mắt, chẳng qua buổi sáng hôm nay lại có chút ngoại lệ, ngày hôm qua mệt vô cùng, buổi sáng tuy rằng tỉnh nhưng muốn mở mắt. Hồ Quốc Đống khỏe như trâu, sáng sớm trái lại thần thanh khí sảng. Chẳng qua thấy bộ dạng mở nổi mắt của Ngô Hồng Nhi, dứt khoát cũng chợp mắt theo Ngô Hồng Nhi lúc.

      Cuối cùng vẫn là Ngô Hồng Nhi cảm thấy thời gian còn sớm thực
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 24. Ngày đầu tiên sau cưới

      Tuy rằng hôm qua ít người tới làm giúp, nhưng là làm xong cái đám cưới này, vẫn để lại cho nhà họ Hồ cục diện rối rắm vô cùng lớn. May mắn bàn ghế mượn hôm qua trả, tại còn lại chỉ là ít đồ dồn lại trong nhà. Bằng lượng công việc còn lớn hơn nữa.

      Hai mẹ chồng nàng dâu Ngô Hồng Nhi đầu tiên muốn thu dọn chính là ít đồ ăn. Ở nông thôn món tết thường chuẩn bị món xào trước, sau đó đặt ở trong cái chậu lớn, dù sao như thế nào cũng hỏng được, lúc nào ăn lúc đó múc, như vậy vừa bớt việc lại tiết kiệm đồ. Chẳng qua bởi vì điều kiện nhà họ Hồ tốt hơn chút, nên ít khi làm như vậy, bình thường đều là ăn đồ tươi, nhất là lúc con trở về rất nhiều đồ ăn đều là làm mới, dù sao đồ ăn nấu nấu lại ăn ngon hơn nữa cũng bằng đồ tươi mới.

      Nhưng mà ít đồ trộn gì đó đều là làm trước. Chẳng hạn như món ngon sở trường của Hồ Lão Đồ là giò thủ và tai lợn kho, trước đây ông thường làm nhiều chút thuận tiện chia chút cho mấy con mang về. Năm nay bởi vì Hồ Quốc Đống lấy vợ, cho nên trong nhà mổ hết hai con lợn to mập. Nhưng là cho dù mổ hẳn hai con lợn to mập mạp thịt lợn để lại cũng thể dư dả như năm ngoái.

      Trong nhà ầm ĩ mấy ngày, chỉ là bày tiệc rượu ăn gần hết cả đầu lợn, ngày đó còn kéo phần cho nhà Ngô Hồng Nhi, tại nhà họ Hồ chỉ còn lại nửa con lợn. Hơn nữa đầu lợn và chân lợn các loại của nửa đầu lợn này hết sạch rồi. Bởi vậy lợn này trái lại có gì để xử lý. Chẳng qua chia cho năm con thịt thủ lợn và tai lợn kho các loại là đừng suy nghĩ.

      ra đồ ăn thừa cũng có gì, tại mọi người rất ít được ăn chất béo, vất vả lắm mới có thể ăn bữa cỗ vậy nên mở rộng bụng ra mà ăn, có người da mặt dày thậm chí còn bưng về nhà. Tuy rằng nhà họ Hồ làm cỗ rất tốt, nhưng là cũng bị mọi người ăn bảy tám phần. Chút đồ ăn còn lại kia cũng đều bị Lý Quế Lan đưa cho mấy chị em dâu đến làm giúp. Dù sao người ta bận rộn theo ba bốn ngày cũng thể để cho người ta về tay . Mùa đông tuy đồ hỏng, nhưng là có số đồ ăn để lâu rốt cuộc cũng phải là tốt cho lắm, còn bằng cầm đền đáp.

      Bây giờ trong nhà còn lại chỉ là thức ăn làm chưa lên bàn và món xà bần còn thừa lại. Lý Quế Lan cùng Ngô Hồng Nhi cất hết món xà bần vào trong cái chậu sứ to chuẩn bị giữ lại từ từ ăn, trong món xà bần mặc dù là cải thảo chiếm đa số, nhưng là bên trong vừa có thịt lại có đậu hủ và miến cái nào cũng là thứ tốt. Cái này nếu ăn lúc bình thường mà cũng là rất xa xỉ.

      Về phần mấy mâm thức ăn thừa ra kia, có thể giữ được giữ lại, giữ được chỉ có thể thừa dịp mấy ngày này ăn. Ban đầu khi chuẩn bị bàn tiệc chỉ có thể chuẩn bị dưới tình huống theo hướng dôi ra, thiếu lại được. Dù sao thừa còn có thể nhà mình giữ lại ăn, nếu thiếu có thể bị mất mặt xấu hổ rồi. Cũng may nhà họ Hồ làm coi như chuẩn xác, chỉ dôi ra ba mâm mà thôi.

      Về phần các loại khác như hành gừng, cải thảo, khoai tây, khoai lang cũng xử lý xong, nên để ở hầm để ở hầm, nên đặt ở phòng bếp đặt ở phòng bếp. Mẹ chồng nàng dâu hai người bận rộn suốt cả ngày, lúc này trong nhà mới miễn cưỡng xem như thu thập thỏa đáng. Bởi vì sợ làm xong, ngay cả cơm trưa cũng là tùy tiện tạm bợ.

      Buổi tối mẹ chồng nàng dâu hai người mệt tê liệt rồi, cơm chiều chính là Hồ Lão Đồ làm, Hồ Lão Đồ bởi vì là nguyên nhân đầu bếp, làm đồ ăn còn lưu loát hơn Lý Quế Lan, hơn nữa hương vị còn ngon hơn. Ngô Hồng Nhi nhìn thấy có chút than thở thôi, phải biết ở nhà bọn họ Ngô Xuyên Tử là chưa bao giờ xuống phòng bếp. Thậm chí là mấy ông trai của cũng mấy khi vào phòng bếp, triệt triệt để để làm ‘quân tử xa nhà bếp’. Thậm chí số thân thích của cũng là như thế, Ngô Hồng Nhi còn tưởng rằng đàn ông đại để là như thế đấy, nghĩ tới bố chồng nhà mình trái lại là ngoại lệ.

      " chỉ cha con biết làm, tay nghề của Quốc Đống cũng kém. Đợi ngày nào đó bảo nó làm hai món sở trường cho con nếm thử,
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 25. Lại mặt

      Sáng sớm Thôi Vinh Mai bắt đầu nhìn ra ngoài cửa, bình thường con ở bên cạnh cảm giác cũng có gì, tại đột nhiên xoay quanh ở bên cạnh nữa, cứ cảm thấy đôi chút vắng vẻ.

      Vợ Ba Trần Hương Chi vừa ra tháng, thấy mẹ chồng vòng tới vòng lui ở cửa bèn nhịn được : "Mẹ, mẹ đừng quanh quanh ở cổng nữa, trời rất lạnh. Lúc cần phải trở về dĩ nhiên là trở về rồi. Mẹ cứ xoay quanh ở bên ngoài cũng về được mà."

      Thôi Vinh Mai nhịn được mặt già đỏ lên, tuy rằng bà biết đạo lý này, nhưng là vẫn muốn nhìn ra ngoài cổng hai cái.

      Cuối năm nhi mọi người đều bận rộn, lại tại cũng có chú ý nhiều như vậy. Cho nên hôm nay Ngô Hồng Nhi lại mặt cũng gọi người khác, chỉ đại gia đình nhà họ Ngô. Đếm kĩ, người đến cũng ít, chỉ trẻ con bốn đứa, cộng thêm ba em Ngô Tân Quốc và ba con dâu, bàn căn bản là ngồi đủ.

      Thôi Vinh Mai xoay mòng mòng ngoài cổng, Trần Hương Chi mang theo em bé vừa đầy tháng rảnh ra tay nào được, bởi vậy chỉ là Vương Vinh Hoa và Cao Quý Miên bận rộn nấu ăn ở phòng bếp, trong nhà vừa làm đám cưới đồ ăn gì cũng có, muốn làm ra bàn thức ăn ngon hết sức dễ dàng. Tối hôm qua Thôi Vinh Mai dặn dò, hôm nay nhất định làm ra bàn ngon, từ hôm nay trở Ngô Hồng Nhi về nhà chính là khách rồi.

      "Ai u, tới rồi." Thôi Vinh Mai nhìn cái bóng xa xa kia giống như là Hồ Quốc Đống, kết quả vừa nhìn đúng vậy. Bà liền cao hứng."Lão già, mau ra đây, Hồng Nhi bọn họ trở lại rồi."

      Cùng với tiếng này của Thôi Vinh Mai, Ngô Xuyên Tử cùng ba em nhà họ Ngô vốn ở trong phòng cũng ra, phía sau còn theo mấy thằng cu nghịch ngợm trong nhà. ra trong lòng Ngô Xuyên Tử sớm như mèo cào, sở dĩ vừa rồi cứ chờ ở trong phòng, chẳng qua là muốn bưng cái giá cha vợ mà thôi. tại Thôi Vinh Mai cho ông bậc thang xuống, ông cũng xuống đến là gọn gàng nhanh nhẹn.

      Vương Vinh Hoa cùng Cao Quý Miên vốn bận rộn ở phòng bếp cũng buông công việc trong tay ra đón tiếp em chồng, đám người vui vẻ náo nhiệt.

      Ngô Hồng Nhi và Hồ Quốc Đống vừa vào ngõ thấy cha mẹ chị dâu đều chờ ở cổng, vội vàng từ ghế sau xe xuống dưới, : "Cha, mẹ sao mọi người lại ra ngoài chờ. Bên ngoài trời rất lạnh mà." Đúng là lạnh, cái gọi là vào đông ngày rét; tại chính là thời điểm lạnh nhất trong năm, vừa rồi lúc hai người ra cửa còn chưa thấy thế nào, tại tung bay đầy bông tuyết rồi.

      " có gì, chúng ta đều mặc dày, mau mau vào phòng , xem đường đóng băng này. Ngày hôm qua còn êm đẹp hôm nay rơi tuyết rồi." Thôi Vinh Mai sờ sờ tay Ngô Hồng Nhi cảm thấy lạnh lẽo như băng, bèn lôi kéo con con rể vào trong nhà.

      Tuy rằng có lò sưởi, nhưng là bởi vì giường gạch đốt nóng hổi, trong phòng trái lại rất ấm áp. Bảo Ngô Hồng Nhi và Hồ Quốc Đống cởi giày lên giường gạch ấm áp, lại rót cho hai người mỗi người chén nước ấm tay, thấy người hai người có khí nóng hổi, Thôi Vinh Mai lúc này mới yên tâm.

      Ba thằng nhóc nghịch ngợm Ngô Đông sớm vây quanh bao lớn bao Ngô Hồng Nhi mang tới rồi, nhìn thấy bánh ngọt lại là trận hoan hô. Nhất là Ngô Tây tại vừa mới có thể chạy lưu loát, nhưng là trình độ tham ăn lại phân cao thấp với mấy trai.

      "Con xem, các con còn mang nhiều đồ tới đây như vậy làm gì, trong nhà cái gì cũng có, Quốc Đống chờ lúc lại cầm về cho cha mẹ con, trong nhà thiếu cái này." Nhìn thấy con cầm bao lớn bao trở về, Thôi Vinh Mai đầu tiên là cao hứng, xem ra con mình bị ấm ức ở nhà chồng, sau đó chính là trận lo lắng, con bé này biết tiết kiệm như vậy, nếu cha mẹ chồng nó có ý kiến làm thế nào?

      "Mẹ, đây vốn chính là mua về hiếu kính ngài, chúng con cầm về mẹ con đánh con, nào Tiểu Tây Tử ăn bánh ngọt."Hồ Quốc Đống cười hề hề với Thôi Vinh Mai. Thấy mấy đứa lượn vòng quanh hai bao bánh ngọt kia, bèn xé ra bao chia cho chúng nó mỗi đứa cái.

      "Wow, "

      ba thằng cu lấy được đồ ăn ngon, cao hứng hô tiếng "Cám ơn dượng út" rồi chạy như làn khói.

      Nếu chạy, chỉ sợ bánh ngọt này bị Thôi Vinh Mai đòi về. Tuy rằng cuối cùng bánh ngọt để cho bọn nó ăn vào miệng, nhưng là bà nội toàn để bánh ngọt tới cứng rắn ăn ngon mới chịu cho bọn nó.

      "Ba thằng nhóc thối này, "

      Thôi Vinh Mai thấy ba thằng nhóc chạy còn nhanh hơn thỏ liền cười mắng câu "Quốc Đống con chỉ biết chiều chúng nó, đám nhóc con nghịch ngợm này là thể nuông chiều. Đồ đắt quá đều cho chúng nó lãng phí rồi."

      Mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, Thôi Vinh Mai nhìn Hồ Quốc Đống như thế nào cũng thấy thuận mắt. Nhưng mà cuối cùng vẫn với hai người: "Về sau hai đứa các con cũng cần cầm bao nhiêu thứ tới nhà như vậy, chúng ta cái gì cũng thiếu. Vợ chồng son các con mới kết hôn, trong tay cũng có bao nhiêu tiền, nên tiết kiệm chút."

      là người qua hơn nửa đời người, Thôi Vinh Mai là đầy bụng kinh nghiệm muốn chia sẻ với đôi vợ chồng son.

      "Mẹ, sao, tiền mua chút đồ cho ngài chúng con vẫn phải có."

      Ngô Hồng Nhi cười .Đêm kết hôn đó Hồ Quốc Đống giao kho vàng tích cóp cho . cũng nhiều, chỉ có đến

      ngoài năm mươi đồng tiền. Nhưng là ngẫm lại vật giá bây giờ, cân thịt lợn loại cũng mới mấy hào, Hồ Quốc Đống có thể tích cóp được số tiền kia cũng coi như rất tốt rồi.

      Trong tay Ngô Hồng Nhi còn có tiền bình thường để dành được và tiền áp đáy hòm mẹ cho, tổng cộng là hơn trăm, tiền của hai người tổng cộng là hơn hai trăm chút, so với tiền tiết kiệm mười mấy năm của nhiều gia đình còn nhiều hơn đấy. Lại bọn họ bình thường ở ở nhà, ăn ở nhà, cũng tiêu tới, mua chút đồ cho mẹ mới tốn bao nhiêu.

      ra trước đây Ngô Hồng Nhi cũng hiếu kỳ, nhà họ Hồ chỉ có đứa con trai quả thực là gánh vác , nhưng là ít con trai đồng nghĩa với lao động khoẻ mạnh trong nhà cũng ít, tại thời đại lấy sức lao động làm chủ này, lao động thiếu mang đến gánh nặng gần như chính là trí mạng cho gia đình, tuy rằng đến mức đói bụng, nhưng là cuộc sống của nhà họ Hồ cũng đến mức nhàng như vậy mới phải.

      Sau này mới biết được Hồ Lão Đồ trừ ngày mùa ra đồng kiếm công điểm, bình thường ở đội sản xuất nuôi lợn mổ lợn cũng đều có thêm vào công điểm, như vậy là tương đương với ngừoi hai phần công, công điểm đương nhiên cũng là gấp hai. tại Hồ Quốc Đống trưởng thành, cũng theo con đường của cha , người kiếm được công điểm có thể tương đương được với hai lao động khoẻ mạnh.

      Cũng phải là có người ghen tị, nhưng là nuôi lợn mổ lợn này coi như là môn kỹ thuật sống, mặc dù mọi người đều biết nuôi, nhưng là phải ai cũng có thể nuôi tốt như vậy. Ai dám gây chuyện ở phương diện này, phải biết trong thôn hàng năm phải đều nộp lên số lượng thịt lợn sống nhất định, đều là lấy từ trong đội sản xuất ra, nếu xảy ra vấn đề thế nhưng phải bù từ chỗ nhà mình vào. Ai bỏ được cái này, phải biết rằng trong nhà tiền thu quanh năm suốt tháng trông cả vào ngừoi con lợn. Bởi vậy phần việc thu nhập này của Hồ Lão Đồ xem như là công việc lâu dài rồi.

      Cái này còn là thứ yếu, trong thôn bất kể là kết hôn hay là làm tiệc đầy tháng cầm muôi đều là Hồ Lão Đồ, đây cũng phải là làm , lần nào được vài thứ? Bởi vì có tầng quan hệ con rể Hai kia, rất nhiều thứ có được Hồ Lão Đồ đều bán, đây chính là khoản thu nhập lớn. Giá tiền của thứ cần phiếu có thể mua được còn cao hơn chỉ gấp đôi so với thứ dùng phiếu mua được.

      Mổ lợn cả đời, như thế nào cũng có chút bí quyết, bình thường trong nhà mổ lợn, Hồ Lão Đồ ngay cả giá tiền cũng có thể nhiều hơn nhà người ta phần rất lớn.

      Bằng những thứ đó giúp nhà họ Hồ chỉ gả năm con náo náo nhiệt nhiệt, của cải để lại cho con trai độc nhất cũng đầy đủ.

      "Con nhóc con chính là lo liệu việc nhà biết củi gạo đắt, đợi sau này có con, chỗ nào cũng phải tiêu tiền. Quốc Đống con bé này từ được chiều hư rồi, sau này con cũng thể cái gì cũng theo nó." Thôi Vinh Mai tới lui vẫn là muốn để cho Hồ Quốc Đống đối tốt chút với con nhà mình.

      "Mẹ, Hồng Nhi rất tốt, mẹ con cũng khen ấy ít." Hồ Quốc Đống cười ha hả, ra phải lời xã giao, cả nhà bọn họ cảm thấy Ngô Hồng Nhi rất tốt.

      Bốn cha con nhà họ Ngô vốn vẫn nghe bọn họ chuyện thấy Hồ Quốc Đống biết chuyện như vậy, cũng đều cười theo, coi như thằng này thức thời.

      "Cha, mẹ, cơm gần xong rồi, chúng ta ăn cơm ." Thấy thời gian còn sớm, Vương Vinh Hoa bèn vào phòng để xem lúc nào ăn cơm.

      "Nhìn mẹ vừa đóng miệng lại được, đói bụng , chúng ta mau ăn cơm thôi." Thôi Vinh Mai vội .

      Trong nhà nhiều người bàn hết, dứt khoát bày luôn hai mâm ở trong phòng của hai cụ nhà họ Ngô, năm ngoái đàn ông bày bàn mâm ở dưới đất, cánh phụ nữ mang theo trẻ con bày mâm ở giường gạch.

      Trần Hương Chi vốn vẫn ở trong phòng mình suốt, lúc ăn cơm mới qua đây. Đương nhiên đứa bé cũng được bế tới. Bé Ngô Bắc mới hơn tháng, cơ mà cả người trái lại béo núc ních, lúc Trần Hương Chi mang thai ăn được nhiều miệng cũng tham ăn, sau khi sinh con sữa cũng rất tốt, bởi vậy bé Ngô Bắc ăn sữa chẳng khó tẹo nào.

      Trong nhà ba cháu đều là Ngô Hồng Nhi tay nuôi lớn, chỉ có đứa này bởi vì lúc ra đời hôn kỳ của đến rất gần tuy rằng cũng giúp chút việc, nhưng là ra sức cũng nhiều, thấy Trần Hương Chi vừa tới lập tức nhânh lấy đứa bé: "Bắc Bắc lớn như vậy rồi. Trẻ con là mỗi ngày lớn."

      Trần Hương Chi trái lại có chút yên tâm giao con vào trong tay Ngô Hồng Nhi, còn trêu ghẹo : "Tiểu Viên Tử của chúng ta cho bế cái, sang năm để cho con cũng thêm thằng cu mập."

      Lời này đến trong lỗ tai Thôi Vinh Mai rồi, "Lời này Hương Chi đúng, chờ lát nữa con lấy bộ đồ bé con mặc trước đầy tháng cho Hồng Nhi mang về, chờ Hồng Nhi về rồi để ở dưới gối, cái này cũng rất linh nghiệm đấy, bảo đảm sang năm thêm thằng cu mập mạp." tại mấy con trai đều cưới vợ sinh con trai, bây giờ Thôi Vinh Mai lo nghĩ duy nhất chính là con sớm ngày sinh thằng cu, cuộc sống này của bà cũng viên mãn rồi.

      Ngô Hồng Nhi đỏ bừng mặt, lúc này mới là ngày thứ ba kết hôn, sao mẹ nhắc tới cái này."Mẹ, xem mẹ kìa?" Thấy Hồ Quốc Đống chuyện sôi nổi với mấy em nhà họ Ngô ở bên dưới, hiển nhiên chú ý đến chỗ bọn họ bên này, Ngô Hồng Nhi mới thở phào nhõm.
      Last edited by a moderator: 11/6/16
      Christhuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, chương 26. Tiếp tế

      "Cái này có cái gì khó ." Thôi Vinh Mai , nhưng là rốt cuộc cố kỵ con mình da mặt mỏng, tiếp tục thêm gì nữa.

      Mọi người ăn uống tiệc tùng, làm con rể mới, Hồ Quốc Đống bị bốn cha con nhà họ Ngô chuốc cho say mèm, nằm ở giường gạch đến dậy nổi. Cha con nhà họ Ngô uống cũng ít, ăn cơm xong tất cả về nhà nằm. Ngay cả Ngô Xuyên Tử cũng uống say.

      Thôi Vinh Mai mắng vài tiếng, rồi để cho mấy con dâu tự thu xếp đàn ông nhà mình. Về phần Ngô Xuyên Tử và Hồ Quốc Đống được thu xếp nằm ở giường gạch, bà dẫn Ngô Hồng Nhi phòng của Ngô Hồng Nhi trước khi lập gia đình chuyện thầm.

      vài lời trước khi Ngô Hồng Nhi chưa lập gia đình dễ , nhưng là sau khi lập gia đình là phải dặn dò tốt. Đạo giữa vợ chồng, đạo giữa mẹ chồng nàng dâu đều là môn học vấn, bao nhiêu năm như vậy Thôi Vinh Mai dám mình học thông, nhưng là chút kinh nghiệm cho con nghe vẫn là có thể. Ít nhất có thể để cho con bé bớt ít đường vòng.

      Ba bốn giờ chiều, Hồ Quốc Đống mới miễn cưỡng tỉnh rượu, bên ngoài trời cũng tốt, bông tuyết tuy rằng rơi lớn, nhưng là chưa từng dừng lại, mặt đất cũng rơi xuống tầng mỏng manh. Vì muốn sờ soạng tối, hai người thừa dịp trời vẫn sáng luôn, sủi cảo cũng chưa ăn được, tuy rằng tối hôm qua Thôi Vinh Mai trộn nhân bánh xong rồi.

      Lại mặt xong, Ngô Hồng Nhi và Hồ Quốc Đống cũng tính là xong tất cả thủ tục kết hôn. Bọn họ lại mặt xong chính là hai mươi chín tháng chạp, vị Tết là càng ngày càng đậm. Bởi vì hai người mới kết hôn, đồ Tết phải chuẩn bị gần như có, chỉ là quét tước vệ sinh trong nhà chút, lại chuẩn bị bữa cơm tất niên là được.

      Thậm chí là cơm tất niên cũng cần Ngô Hồng Nhi làm, xuống bếp là Hồ Lão Đồ, Ngô Hồng Nhi cũng chỉ là theo ở phía sau giúp tay, tới cái Tết đầu tiên gả đến nhà chồng còn thoải mái hơn ăn Tết ở nhà. Trước đây trong nhà nấu cơm làm sủi cảo cũng đều phải tới làm phần chính.

      Sáng sớm Ngô Hồng Nhi cùng Lý Quế Lan băm nhân sủi cảo ở nhà chính, căn cứ vào tập tục, đêm ba mươi phải ăn sủi cảo, trong tháng giêng thân thích tới trong nhà cũng phải ăn sủi cảo, cho dù là thân thích cũng có, mùng năm, mùng mười cũng phải ăn, năm con nhà họ Ngô, mùng hai đều dắt cả nhà về nên ăn ít sủi cảo đâu, đám nhân sủi cảo này đều phải băm ra trước, thể đây là công trình vô cùng vĩ đại.

      Trong tháng giêng thông thường mọi người đều là ăn sủi cảo nhân cải thảo thịt lợn, thịt lợn quý giá, ai cũng nỡ bỏ vào nhiều, chỉ có thể bỏ thêm chút cải thảo cho xong việc. Chẳng qua cho dù là như vậy mọi người cũng thích ghê gớm, dù sao bình thường ngay cả chút bột mì kia cũng nỡ ăn đâu.

      Hồ Lão Đồ và Hồ Quốc Đống đều tới đại đội rồi, đến Tết trong thôn chia tiền, còn được chia chút thịt lợn. Đội sản xuất nuôi mấy chục đầu đấy, trước khi Ngô Hồng Nhi và Hồ Quốc Đống kết hôn mổ rồi, trừ chỗ nhất định phải nộp lên, người cũng có thể được chia hơn cân, năm nay nhà họ Hồ hẳn là có thể được chia ba bốn cân. Dĩ nhiên sang năm có lẽ nhiều hơn chút, bởi vì sang năm trong nhà thêm người là Ngô Hồng Nhi. Nếu vận khí tốt còn có thể thêm đứa .

      Lương thực của đội sản xuất tuy rằng sớm phát rồi, nhưng là cuối năm mới có thể kết sổ cuối cùng. Gia đình kiếm được ít công điểm chừng chỉ phát tiền, còn phải đền tiền vào. Nhưng cho dù là như vậy mọi người cũng tình nguyện đền vào, dù sao chút tiền phát kia cũng mua được lương thực ngang hàng ở bên ngoài.

      Nhà họ Hồ tuy rằng ít người, nhưng cha con nhà họ Hồ bình thường đều là gánh hai phần công, hơn nữa trong nhà Lý Quế Lan trái lại vừa được phát trăm đồng, về phần miếng thịt lợn
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :