1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chị nông hạnh phúc - Mê Lộ Đích Ban Ban (31)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 81. Bọn

      Edit: Trạch Mỗ

      Sao Ngô Hồng Nhi có thể biết lời này cũng chính là Lý Quế Lan với . Miếng thịt rơi xuống từ người mình sao có thể mặc kệ là mặc kệ. Người khác đều Lý Quế Lan có phúc khí, chồng có bản lĩnh, trai càng là đứa lợi hại hơn đứa, mấu chốt nhất là còn đều hiếu thảo, hay biết bà vì mấy chị con này lo lắng cũng ít.

      Trong nhà con nhiều, phiền toái cũng là nhiều. Nếu là con trai ư, làm sao cũng bị thua thiệt nhiều, nhưng con này nhất định rồi, chung quy phải dưới mí mắt, chỉ sợ chú ý cái con bị ấm ức. Cùng với lớn lên của Nha Nha, lòng Ngô Hồng Nhi càng ngày càng ưu tư. Tuy rằng con mới lên nhà trẻ, Ngô Hồng Nhi cảm thấy bận tâm vượt xa hai cậu con trai rồi.

      tới nơi này con đều là nợ, mấy năm nay hơi thoải mái chút, Lý Quế Lan còn có lòng khuyên nhủ Ngô Hồng Nhi sinh thêm đứa, tuy rằng trong nhà có ba đứa, nhưng nhà họ Hồ chung quy ít nhân khẩu, lại phải trả nổi chút tiền phạt ấy. Trong mắt thế hệ trước, con cháu nhiều mới là phúc khí cơ. Nhưng Ngô Hồng Nhi lại có ý định sinh thêm, trong nhà ba đứa này làm cho bận tâm thôi rồi. Chỉ mình thằng nhóc Đản Đản kia đủ cho nhức đầu rồi.

      "Đúng rồi, tối qua Đản Đản với mẹ, giáo gọi phụ huynh đấy, ngày hôm qua nó thấy con sắc mặt cũng tốt lắm nên dám cho con, ngờ len lén với mẹ. Hôm nay con dành thời gian chút. tới lần này trách Đản Đản của chúng ta, là người khác chọc nó trước. Con cũng đừng mắng nó suốt, xem làm cho nó sợ tới mức cũng dám với con." Ngô Hồng Nhi vừa nghĩ tới đây, lại nghe Lý Quế Lan .

      Được, lại đòi nợ nữa rồi. tới Đản Đản chính là quỷ gây , tuần gọi phụ huynh lần nó sống yên được."Mẹ, ngài đừng nghe nó giả bộ đáng thương với ngài, lần nào ở nhà nó cũng trách nó, nhưng đều phải. Bây giờ con cũng sắp còn mặt mũi nào gặp chủ nhiệm lớp chúng nó rồi." Ngô Hồng Nhi cười khổ . Đứa Đản Đản này cũng biết giống ai, từ thích đánh nhau, vấn đề có thể cần dùng nắm đấm để giải quyết, nó vẫn cứ thích dùng nắm đấm để giải quyết.

      Ngô Hồng Nhi thậm chí từng hỏi riêng người cùng thôn, hồi Hồ Quốc Đống còn tuy rằng cũng đánh nhau, nhưng mà lại là đứa vững chắc thỏa đáng, người khác chọc , động thủ, bộ dáng thế này của thằng nhóc này đúng là biết giống ai. Sau đó vẫn là thế hệ trước , chừng là giống ông nội nó, hồi Hồ Lão Đồ còn trẻ chính là người hiếu chiến. Trước đây ông còn từng cùng mấy thanh niên trong thôn chụp bao tải vào bọn giặc ngoại xâm nữa đấy, lá gan phải lớn bình thường.

      "Đây có cái gì, nếu con ngại cứ đưa mẹ qua, mẹ còn phải với chủ nhiệm lớp chúng nó nữa đấy, sao đám học sinh kia cứ đánh nhau với đứa nhà chúng ta. Tiểu Kiệt và Tiểu Trác nhà chúng ta đều là đứa bé ngoan. Con xem năm nào được hạng nhất đây." Lý Quế Lan bởi thế mà cảm thấy vinh hạnh. Hai cháu trai đúng là làm cho bà vô cùng kiêu ngạo, hai đứa này hàng năm đều là hạng nhất, đừng nhìn Đản Đản nghịch ngợm gây , nhưng đầu óc cũng rất thông minh, thuộc về loại hình làm cho giáo viên vừa vừa hận.

      "Thôi để con tự mình , mấy ngày nay sức khỏe cha con cũng tốt lắm, trong nhà nào có rời được ngài đây." Ngô Hồng Nhi cũng dám để cho Lý Quế Lan cùng, bà nội cưng chiều cháu trai này chừng với giáo viên người ta cái gì nữa đấy.

      Mẹ chồng nàng dâu hai người chuyện, cả nhà cũng đều thức dậy, thấy mọi người dậy cả rồi, mẹ chồng nàng dâu hai người cũng thôi gọi mọi người mau ăn cơm. Nhớ tới cuộc chuyện đêm qua, Ngô Hồng Nhi nhìn thấy bộ dáng còn buồn ngủ của Hồ Quốc Đống, vậy mà còn có chút ngượng ngùng, hai vợ chồng kết hôn mười năm rồi, ngượng ngùng này đúng là hiếm thấy. Cũng may Ngô Hồng Nhi nhân cơ hội gọi mọi người ăn cơm che dấu qua.

      Sau khi xơi cơm cho mấy đứa xong, Ngô Hồng Nhi đưa cho Hồ Quốc Đống quả trứng gà, hai vợ chồng nhìn nhau cười, trái lại thân mật hơn bình thường vài phần.

      Nhưng ngọt ngào của đôi vợ chồng trẻ lại làm cho Nha Nha bất mãn, vội ăn cơm mà. Tuy rằng bốn tuổi có thể tự mình ăn cơm, nhưng bé vẫn ăn dính đầy người đầy bàn, bởi vậy buổi sáng phần lớn thời gian vẫn là Ngô Hồng Nhi bón cơm, bởi vì lát nữa
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 82. Hợp tác

      Edit: Trạch Mỗ

      Đứa Hồ Trác này hoàn toàn giống Hồ Kiệt, phảng phất như mưu trí của cả nhà đều mọc người nhóc, từ tinh quái, tương đối mà hai đứa Hồ Kiệt cùng Nha Nha là kém hơn chút. Hai đứa kia đều là người lòng dạ ngay thẳng lại còn thờ phụng lấy nắm đấm phục người, là làm cho Ngô Hồng Nhi đau đầu ghê gớm. Hồ Kiệt còn thôi, con nhóc như Nha Nha cũng như vậy, là bó tay. Theo Ngô Hồng Nhi bé nên tính cách dịu dàng chút tốt hơn, nhưng đứa này bất kể là tướng mạo hay là tính tình đều giống Hai của con bé.

      Sau khi từ trường học ra, Ngô Hồng Nhi thở dài, tới con cái là gánh nặng làm cho người ta ngọt ngào, bất kể là mấy chị chồng hay là các chị dâu nhà mẹ đẻ, ai cũng vì con cái bận tâm ít. Có điều cho dù là gánh nặng bọn họ cũng đều vui vẻ chịu đựng.

      Ngô Hồng Nhi ngẫm lại hôm nay có chuyện gì nữa bèn định bớt chút thời gian về nhà mẹ đẻ chuyến. tới cháu trai cả nhà mẹ đẻ năm nay cũng mười tám rồi, chính là tuổi học cấp ba sắp thi đại học, nhưng thằng nhóc này gần đây ở trong nhà làm cách mạng với cha mẹ cậu ta cơ đấy, năm ngoái lúc lên cấp ba thằng nhóc này lại muốn học nữa, nhất định đòi Thâm Quyến tự mình làm thuê, bị Ngô Tân Quốc đánh cho trận ép xuống, nhưng cấp ba mặc dù là học, nhưng vẫn cả ngày nghĩ tới ra ngoài.

      Cuối thập niên tám mươi cùng đầu thập niên chín mươi quả là thời kỳ dễ gây dựng nghiệp nhất, rất nhiều người đều ra ngoài làm thuê hi vọng có thể đêm phất giàu, vừa ai con cái nhà ai ra ngoài làm việc, người khác đều rất hâm mộ, cũng chính vì như thế rất nhiều thanh niên trẻ tuổi mới dồn hết sức lực muốn ra ngoài xông xáo ra phen thiên địa.

      ra nào có vẻ vang như ngoài mặt đâu, bất cứ việc gì thành công biết phải chịu bao nhiêu đau khổ. Hơn nữa gây dựng nghiệp cũng phải dễ dàng như vậy, chung quy nhà bọn họ coi như là điển hình gây dựng nghiệp thành công rồi. Chỉ Triệu Cường, đừng xem ta cả ngày gọn gàng đẹp đẽ, nhưng ta từng uống đến xuất huyết dạ dày ở bàn rượu.

      Ngô Hồng Nhi biết , có tri thức cho dù là may mắn buôn bán lời tí tiền, nhưng vẫn phải là kế lâu dài. Bởi vậy đối với chính sách gậy thêm gộc của cả mình trái lại rất tán đồng, mười tám tuổi thực ra cũng có quá nhiều năng lực suy xét, cho dù cháu muốn học, cũng phải học cấp ba xong, rồi mới suy xét cái khác.

      Bởi vậy lần này Ngô Hồng Nhi muốn trở về xem thử, nếu có thể mà khuyên nhủ đứa này. Mấy đứa lớn Ngô Đông bọn họ đều là Ngô Hồng Nhi tay chăm bẵm. Đối với lời của người này là vẫn nghe vào. trắng ra đứa này tại đứng ở thời kỳ phản nghịch vô cùng nổi tiếng ở đời sau, cậu nhóc có lẽ hoàn toàn biết mình làm cái gì, chỉ là người ta sao mình cũng vậy mà thôi.

      Bữa trưa của Nha Nha là ăn ở trường mầm non, hai bé trai buổi trưa cũng cần đưa, trường tiểu học cách nhà họ Ngô cũng xa lắm, hai đứa chúng nó buổi sáng thuần túy là được nhờ từ Nha Nha, bằng Ngô Hồng Nhi cũng đưa chúng nó. Bé phải nuông chiều, bé trai nuôi thả là được rồi.

      Về nhà với Lý Quế Lan tiếng, Ngô Hồng Nhi liền về nhà mẹ đẻ. sớm về sớm còn có thể kịp đón Nha Nha tan học.

      tại cái nhà của nhà họ Ngô cũng đập xây mới lại. Tuy rằng phải nhà hai tầng, nhưng cũng là phòng bộ lưu hành nhất bấy giờ, hơn nữa sân lớn rộng rãi, nhìn kém nhà của Ngô Hồng Nhi bọn họ ở trấn .

      Thấy Ngô Hồng Nhi trở về, Thôi Vinh Mai vội vàng ra đón : “Sao hôm nay có thời gian qua đây?" Thấy trong tay xách túi lớn túi , Thôi Vinh Mai liền : " phải với mày rồi sao, cần mỗi lần tới đều mua nhiều đồ như vậy, mẹ cũng chả thiếu cái gì, mấy trai mày hiếu thuận lắm đấy." Thôi Vinh Mai bây giờ cũng già rồi, tóc bạc quá nửa. Nhưng bởi vì mấy con trai bây giờ đều trôi qua tệ, đối với hai vợ chồng già bọn họ cũng đều hiếu thuận, bởi vậy bà trái lại còn béo hơn cả trước đây.

      Thôi Vinh Mai cho cùng tuổi hơn Lý Quế Lan bọn họ, tuy rằng cũng sắp bảy mươi rồi, nhưng đứng lại vẫn vô cùng nhanh nhẹn, nhận lấy đồ Ngô Hồng Nhi xách trong tay, hề cảm thấy cố sức, vẫn hết sức vững vàng.

      "Cũng có mua gì, chỉ mua chút sữa bột gì đó, ngài và cha con giữ lại uống dần." Ngô Hồng Nhi cười : "Mấy chị dâu con đều ở nhà sao?"

      " ở nhà, Ba mày phải là bận rộn sao, chị Ba mày cũng nghỉ ngơi được, hôm nay vất vả lắm mới nghỉ ngơi ngày về nhà mẹ đẻ rồi, hai đứa cũng cần mẹ lo, tan học về thẳng nhà bà ngoại chúng nó. Hôm nay mày đến đúng là khéo, nếu biết mày
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 83. Từ chối

      Edit: Trạch Mỗ

      Ngô Hồng Nhi nghe thấy Vương Lan như vậy, cả người đều là ngẩn ra, Vương Lan làm ăn ở bên ngoài làm được có bao lớn biết, nhưng nhìn khí thế của ấy bây giờ là biết nhất định được. Bây giờ ấy là thời điểm trẻ tuổi, có khả năng, biết vì sao muốn trở về.

      Theo Ngô Hồng Nhi, chỗ bọn họ ra cũng phải là địa phương gây dựng nghiệp tốt lắm, tuy rằng thuộc về tỉnh lị, nhưng nội trong hai mươi ba mươi năm sau vẫn chỉ là thành thị tuyến hai tuyến ba, tiềm lực , nhưng so với địa phương trước kia ấy ở vẫn kém xa.

      Vẻ nghi ngờ mặt Ngô Hồng Nhi rất ràng, Vương Lan rất dễ dàng nhìn ra ngay."Ở bên ngoài nhiều năm như vậy, muốn phiêu bạt nữa, muốn ở gần cha mẹ tôi hơn, bọn họ cũng lớn tuổi rồi, ở gần bên tận hiếu chút." Vương Lan nhàn nhạt cười , nhưng nụ cười đó lại có chút lạnh còn có chút châm chọc.

      " rể cũng về sao?" Ngô Hồng Nhi cười hỏi.

      ", ấy trở lại. Hai người chúng tôi ly thân rồi, bây giờ ly hôn tốt với con cái, chờ đứa lên đại học tụi tôi lại cân nhắc vấn đề này." Vương Lan hời hợt . Tựa hồ nhân vật chính căn bản phải là .

      ra bắt đầu từ năm ngoái có suy nghĩ tách ra rồi, nhưng rốt cuộc băn khoăn đứa còn , nhưng năm nay đứa đầy mười tuổi, miễn cưỡng xem như người lớn. chuyện thâu đêm với con trai lần, Vương Lan mới chính thức đề xuất tách ra với Đỗ Quân. Có điều mang danh tiếng cha mẹ ly hôn, suy cho cùng ảnh hưởng tốt đối với con cái. Bởi vậy hai người thương lượng chờ sau khi con lên đại học mới ly hôn. Cha mẹ lớn tuổi rồi, nếu biết ly hôn nhất định lo lắng thôi, bởi vậy Vương Lan đề xuất hoãn lại vài năm cũng là sợ cha mẹ lo lắng. Ở trong thôn con nhà ai ly hôn, cả nhà đều bị người bàn tán mãi.

      Thấy Ngô Hồng Nhi vẻ kinh ngạc lại biết nên như thế nào, Vương Lan liền cười : "Bà làm gì làm ra dáng vẻ này, là tôi ra, cũng phải là như bà nghĩ." Thấy bộ dáng đó của Ngô Hồng Nhi, Vương Lan biết ngay ấy nghĩ sai, có lẽ rất nhiều người đều cho rằng Đỗ Quân là sinh viên đại học, người phụ nữ nông thôn chẳng là cái thá gì như , cho dù ly hôn cũng phải là Đỗ Quân ra, khóc hai nháo ba thắt cổ đồng ý mà thôi. ra nào chứ, tại nhà họ Đỗ chỉ mong vĩnh vĩnh viễn viễn là con dâu nhà họ Đỗ thôi, nhưng ai có thể nghĩ tới chứ, lúc trước vì kết hôn với Đỗ Quân mà tuyệt thực ăn uống, tại lại chướng mắt Đỗ Quân.

      Ly hôn là ra, ngay từ đầu Đỗ Quân còn đồng ý. Nhưng sau khi nhà ba khẩu bọn họ thẳng thắn chuyện với nhau, ta mới đồng ý quyết định này. Nhưng hai người cũng chỉ là tạm thời tách ra, ly hôn còn phải đợi thêm mấy năm nữa. Cái tên Đỗ Quân này lấy từ ý quân tử đoan chính, tuy rằng ở số phương diện biết như thế nào, nhưng Đỗ Quân quả thực chưa từng có ý vứt bỏ người vợ cám bã này là như người khác, coi như là phù hợp với cái tên này.

      Mấy năm nay ở bên ngoài cũng nghe ít chuyện giữa thanh niên trí thức và con nông thôn, kết quả có được bây giờ rất tốt rồi. Còn có người bị vứt bỏ ở trong thôn vẫn có tin tức đấy.

      Ngô Hồng Nhi có chút mơ hồ, trong lúc nhất thời biết nên cái gì cho phải. nghĩ tới giữa Đỗ Quân và Vương Lan có lẽ có vấn đề, nhưng nghĩ tới đến nông nỗi sắp ly hôn rồi.

      "Được rồi, vấn đề này chúng ta sau này tiếp, tại trước tiên chút về chuyện hợp tác, mấy năm nay tôi ở bên ngoài cũng kiếm được ít, mấy năm gần đây tôi ở bên ngoài là làm bất động sản, bây giờ vẫn muốn tiếp tục làm cái này, thế nào, nhà bà có ý nghĩ này hay , nếu chúng ta có thể hợp tác là còn gì tốt hơn rồi." Vương Lan . Cuộc hôn nhân
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 84. Hai việc vui

      Edit: Trạch Mỗ

      Buổi tối sau khi trở về nhà, Ngô Hồng Nhi chút với Hồ Quốc Đống, quả nhiên Hồ Quốc Đống và Ngô Hồng Nhi quyết định giống nhau, đối với tiến quân vào ngành bất động sản cũng có bao nhiêu ý tưởng. Bọn họ tại quy mô , nhân lực các mặt cũng đều có chút đủ, chen bừa vào ngành nghề khác, trái lại quan trọng bằng làm tốt công việc trước mắt.

      Về phần chỗ Triệu Cường thế nào; Hồ Quốc Đống cũng gọi điện thoại cho ta, bảo ta suy xét chút. tới tiền trong tay Triệu Cường ít, ở vùng này cũng coi như có chút nhân mạch. Nhưng rốt cuộc muốn làm hay còn phải suy tính phen. tới bọn họ sở dĩ thận trọng như vậy cũng là bởi vì cái nghề bất động sản này tiền kỳ đầu tư vốn , tính phiêu lưu cũng quá lớn. tới vẫn là bọn họ làm cái này vững chắc nhất.

      Quả nhiên sau khi Triệu Cường nhận điện thoại, cũng có lập tức cho câu trả lời, bảo là muốn suy xét chút. Điều này cũng ngoài dự đoán của Hồ Quốc Đống, xong chuyện này bọn họ cũng bỏ xuống.

      xong chuyện đứng đắn, Ngô Hồng Nhi lại nhắc đến với Hồ Quốc Đống tình trạng bây giờ của Vương Lan, khỏi có chút thổn thức. Vương Lan năm đó oanh oanh liệt liệt, tại kết thúc cũng nhanh chóng. tới Vương Lan quả người vô cùng quyết đoán. Có điều đầu năm nay, có thể để cho người phụ nữ quyết định ly hôn, có thể thấy được ấy cũng là thực nhịn nổi nữa. Vương Lan nhất định chịu ít khổ.

      Đầu năm nay phổ biến ly hôn, làm cho Ngô Hồng Nhi khắc sâu ấn tượng nhất là vụ việc xảy ra ở trang An Bình năm trước. Mấy năm nay chính sách quốc gia rộng rãi rồi, rất nhiều người đều nghĩ biện pháp kiếm tiền, nhà họ Hồ kiếm được ít, nhưng cũng chỉ là nhà họ Hồ kiếm được tiền. Trong thôn ai can đảm cẩn trọng, cho dù là kiếm được nhiều tiền, kiếm chút tiền trinh lại là rất dễ dàng.

      Nhân vật chính của câu chuyện là gia đình họ Vương trong thôn, tới còn là bổn gia cùng nhà chồng Hồ Đào Nhi. Người đàn ông chủ nhà này bởi vì tay nghề tệ, mấy năm trước mở quán cơm ở trấn , việc làm ăn cũng coi như náo nhiệt, mấy năm nay cũng kiếm được ít tiền. Nhưng cộng khổ dễ dàng, đồng cam lại khó khăn. Có tiền tầm mắt cũng mở rộng ra, nam chủ nhân nhà này lại tìm người ở bên ngoài, dần dần thậm chí ngay cả nhà cũng trở về nữa.

      Người đàn ông chủ gia đình có ngoại tâm, ngay cả tiền cũng cầm về nhà, ba đứa trong nhà toàn dựa vào mình chị dâu nhà họ Vương nuôi nấng. Bình thường hai vợ chồng người đánh cũng đánh ầm ĩ cũng ầm ĩ, hồi đó Hồ Đào Nhi còn khuyên nhủ giúp, nhưng vẫn có hiệu quả gì. Chị dâu nhà họ Vương tức tới mức sinh bệnh nặng trận, suýt chút nữa gắng gượng lại được.

      Nhưng dù là như vậy, chị dâu nhà họ Vương cũng muốn ly hôn. Dùng lời của chị ta để , nếu chị ta ly hôn, bọn còn có chỗ dựa vào, nhưng nếu chị ta ly hôn, bọn có thể chịu khổ. Đúng vậy, cho dù là ly hôn, nhà họ Vương cũng để cho chị ta mang con , lại cho dù để cho chị ta mang con , người phụ nữ như chị ta cũng có năng lực nuôi ba đứa . Chị ta bây giờ tính là lớn tuổi lắm, nếu như thân mình có lẽ còn có thể tái giá, nhưng nếu mang theo ba đứa , chỉ sợ tái giá cũng khó khăn. Nhưng nếu để con lại ở nhà họ Vương, mình chị ta , có người cha đáng tin như vậy, chỉ sợ ba đứa đáng thương.

      Bởi vậy tuy rằng muôn vàn khó khăn, nhưng chị dâu Vương vẫn ly hôn, trong nhà có đất, bình thường chị ta tìm thêm việc làm, tốt xấu gì bọn còn có thể ăn được miếng cơm nóng. Lần trước lúc Ngô Hồng Nhi về thôn An Bình gặp chị ta lần, người trước kia còn rất mượt mà, tại gầy thành bộ xương rồi. Nhìn lại làm cho lòng người chua xót. Hồ Đào Nhi thương tình chị ta, thấy chị ta cũng có thể làm, liền để cho chị ta giúp việc ở trong trại nuôi lợn, có số tiền này tốt xấu gì có thể cung cấp được cho bọn học.

      Ngẫm lại những chuyện này, Ngô Hồng Nhi liền khỏi có chút may mắn, vẫn là ánh mắt của tốt, liếc mắt cái là vừa ý luôn chàng Hồ Quốc Đống cao to đen hôi này, bằng cuộc sống bây giờ nào có tự tại như vậy. Nếu năm đó giống như Vương Lan, gả cho thanh niên trí thức, chỉ sợ tại phải ngâm mình trong thuốc nước đắng rồi. So sánh với Vương Lan, Ngô Hồng Nhi rốt cuộc là dịu dàng hơn chút, thiếu chút mạnh dạn đầu. Nếu như gặp phải
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 85. Ngoại truyện ba

      Edit: Trạch Mỗ

      Rất nhiều năm sau Vương Lan nhớ lại cả đời này của mình vẫn cảm thấy có rất nhiều cảm xúc, là đứa trẻ nông thôn, nhưng những việc trải qua lại yên bình như đứa trẻ nông thôn bình thường. Là bắt đầu từ khi nào đây, Vương Lan có đôi khi nghĩ, có lẽ chính là từ khi gả cho Đỗ Quân, bắt đầu từ năm ta thi lên đại học đó.

      Năm Đỗ Quân thi đỗ đại học đối với Vương Lan mà việc vui vô cùng to lớn, khi đó cảm thấy thậm chí còn vui vẻ hơn cả lúc hai người bọn họ kết hôn năm đó. Lúc hai người bọn họ kết hôn, là do nhà họ Vương làm, bởi vì đường xá xa xôi cùng với các loại nguyên nhân khác, người nhà Đỗ Quân chỉ thể đến tham gia hôn lễ thậm chí ngay cả tiền lễ hỏi cũng bỏ ra, người nhà họ Vương tức giận dứt khoát lấy tình thế chiêu con rể tới nhà làm hôn lễ, Đỗ Quân mặc dù đối với hôn lễ nông thôn hiểu lắm, nhưng cũng loáng thoáng cảm giác được cái gì, bởi vậy đoạn thời gian đó ta cũng là được tự nhiên.

      Đỗ Quân khó chịu, lại thêm người nhà họ Vương tức giận, Vương Lan bị kẹp ở giữa có thể là trong ngoài được lòng người. Bởi vậy lúc kết hôn vui mừng có, nhưng khó chịu cũng có.

      Sau này Vương Lan nhịn được bắt đầu hồi tưởng, có lẽ cuộc hôn nhân này của và Đỗ Quân ngay từ ban đầu tiên đoán được kết thúc. Nhưng khi đó ngây thơ mà, cảm thấy dầu gì còn có tình , cho dù là khổ hơn nữa mệt mỏi hơn nữa cũng có thể qua.

      Đỗ Quân học đại học năm thứ nhất, Vương Lan và ta suốt cả năm có gặp mặt, khi đó đứa là quá , căn bản rời được . Hơn nữa còn phải ra đồng kiếm công điểm, là hận thể mọc thêm hai cái tay. Khi đó thời khắc hạnh phúc nhất chính là lúc Đỗ Quân gửi thư về, mặc dù là hai tờ giấy mỏng manh, nhưng Vương Lan vẫn cảm thấy ngọt ngào. Lúc này bọn họ quá khó khăn, thậm chí ngay cả bưu phí cũng là tiết kiệm từ trong kẽ răng ra. Đỗ Quân tuy rằng thi đỗ đại học, nhưng tháng cũng chỉ có chút trợ cấp đó, vỏn vẹn đủ cho mình ăn cơm mà thôi. Về phần Vương Lan càng là cái gì cũng phải dựa vào chính mình.

      ra Vương Lan phải oán trách, lẽ ra bọn họ khó khăn như vậy, trong nhà Đỗ Quân như thế nào cũng phải trợ cấp bọn họ chút. Nhưng vì Đỗ Quân cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

      Thực làm cho Vương Lan cảm thấy đau lòng là vào lễ mừng năm mới, vốn hai người hơn nửa năm gặp rồi, lại đứa tại cũng biết bò, nhưng còn chưa từng gặp bố đâu, vốn hai người đều thương lượng xong rồi, Tết năm nay Đỗ Quân về nhà họ Vương, nhưng cha mẹ chồng chẳng biết mặt của lấy lý do nhiều năm ăn tết cùng con trai giữ con trai lại.

      Sau đó lại là năm, nghỉ hè năm nay Đỗ Quân trở lại lần, lúc này con của bọn họ cũng bắt đầu tập tễnh học . Tính ra hai người có trọn cả năm gặp rồi. Vương Lan cảm thấy chỉ là con trai, ngay cả mình nhìn Đỗ Quân cũng có chút xa lạ. Nghe ta những lời mình nghe hiểu, nghe ta những người mình quen biết, Vương Lan vô cùng hoảng hốt, sợ hai người từ đấy xa lạ thêm nữa.

      Lúc này có chuyện con nông thôn bị thanh niên trí thức vứt bỏ xảy ra rồi, tuy rằng vẫn biểu rất bình thường, nhưng Vương Lan vẫn hoảng hốt từng cơn từng cơn. Cũng chính là vì phần hoảng hốt này, làm cho Vương Lan nhịn được ra muốn cùng Đỗ Quân.

      mặt Đỗ Quân lại lần nữa lộ ra vẻ khó xử, tuy rằng là sinh viên, nhưng trong tay ta vẫn dư dả, phòng ở trong nhà vẫn vô cùng chật hẹp, nhất là cùng với em kết hôn sinh con trong nhà lại càng thêm đủ chỗ ở. Tết năm ngoái về nhà ở, đoạn thời gian đó, phòng khách xếp mấy cái giường mới miễn cưỡng ở đủ. ta cũng muốn vợ con bầu bạn bên cạnh, nhưng có cách nào. Bây giờ gian giữa trong nhà là cha mẹ ta mang theo hai đứa cháu trai cùng nhau ở, ta đón Vương Lan về cũng thể để cho và cha mẹ ta ngủ cùng nhau ở gian giữa nhỉ.

      Bởi vậy Đỗ Quân chỉ có thể trấn an Vương Lan : "Lan lan, em đợi thêm chút nữa, rất nhanh tốt nghiệp rồi, đến lúc đó kiếm được tiền nhất định đón hai mẹ con em qua, bây giờ trong nhà là quá khó khăn."

      Thấy Đỗ Quân khó xử như vậy, trong lòng Vương Lan tuy rằng khó chịu, nhưng mà lại cũng có cách gì. Tình huống trong nhà Đỗ Quân cũng biết.

      Lần nghỉ hè này Đỗ Quân ở nửa tháng rồi , Vương Lan và con trai vẫn ở lại trong nhà. Tuy rằng tâm tình vẫn tốt, nhưng lúc này trái tim Vương Lan là yên ổn, tuy rằng Đỗ Quân thay đổi, nhưng
      [​IMG]
      thuytChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :