1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chị nông hạnh phúc - Mê Lộ Đích Ban Ban (31)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 61. Xây nhà trấn

      Edit: Trạch Mỗ

      Song lần này nhà họ Đỗ nhất định tính sai rồi, Hồ Lão Đồ là người khôn khéo, Hồ Quốc Đống cũng phải người ngu, người ta ràng coi bọn họ là kẻ coi tiền như rác để thét giá, bọn họ lại như thế nào có thể ngu ngốc mắc mưu chứ.

      Chẳng qua bởi vậy kế hoạch của nhà họ Hồ vốn đầu xuân xây nhà chỉ có thể gác lại. có chỗ nào thích hợp, nếu thái độ Đỗ Đồng Hải cũng thể kiên quyết như vậy. Mấy năm nay mặc dù trong thôn xây nhà mới cũng ít, nhưng nhà hai tầng này đúng là có, xây ở đâu cũng là chuyện phiền toái. Chung quy nhà ai cũng thể khoan nhượng cái nhà hai tầng to đùng của che ở trước nhà chắn ánh sáng của nhà người ta. là hạc trong bầy gà, nhưng người ta cũng muốn làm gà mà.

      Sau đó Hồ Hạnh Nhi vất vả lắm mới rút ra thời gian rảnh về nhà cũng nghe việc này bèn cho cha chị ý kiến, tại trấn có đất trống, hơn nữa tự xây nhà tầng cũng ít, cha chị đại khái có thể trấn xây chỗ. ra có ý tưởng này Hồ Hạnh Nhi cũng có chút lòng riêng, nhà chị cũng chuẩn bị xây nhà tầng, hai đứa nhà chị đều . Đến lúc đó cùng nhà mẹ đẻ chị xây gần chút, về sau chăm sóc lẫn nhau cũng tiện.

      Lý do của Hồ Hạnh Nhi rất đầy đủ, sau này mấy đứa muốn trấn học, chỗ ở phải có chuẩn bị. Còn nữa có nhà ở trấn sau này hai đứa Hồ Kiệt tìm vợ cũng rất dễ dàng.

      Hai đứa cháu trai chính là xương sườn mềm của hai cụ Hồ Lão Đồ, nhắc tới cái này, Lý Quế Lan đầu tiên đồng ý vài phần rồi. Nhưng Hồ Lão Đồ lại đồng ý, ông có cả sạp hàng lớn đều ở trong thôn đó, trại chăn lợn ông cũng xây ở trong thôn, bảo ông đến trấn ở ông cũng chịu nổi. Có điều nghĩ đến hai đứa cháu trai trong nhà, ông lại hơi rối rắm.

      "Cha, ngài năm nay bảy mươi rồi, về sau còn có thể làm mấy ngày, chỉ tại, bình thường ngài ở trong trại chăn lợn cũng chỉ là bộ hai vòng, ít việc nặng cũng đều là Quốc Đống bọn họ làm. như vậy cho dù ngài ở trấn cũng có gì, cũng khỏi phải ngài cả ngày chạy lên trấn ." Hồ Hạnh Nhi bây giờ là người làm ăn, đoán ý qua lời và sắc mặt là lợi hại nhất, nhìn sắc mặt Hồ Lão Đồ chị bèn : "Cha đó, ngài thể nhìn vấn đề bằng ánh mắt cũ của ngài, chỉ tới cửa hàng thịt kho và trại chăn lợn của chúng ta bây giờ đều phải lấy ánh mắt phát triển để nhìn, toàn dựa vào tự ngài làm, cho dù là cả ngày ăn uống cũng làm xong. Chúng ta bây giờ có hơn năm mươi đầu lợn, cửa hàng thịt kho, về sau nếu như là trăm đầu lợn hai cửa hàng thậm chí nhiều hơn nữa. Ngài phải dần dần buông tay ra, về sau chỉ làm tổng chỉ huy là được, hoàn toàn cần nhìn chằm chằm cả ngày như vậy." ra nếu phải biết Hồ Lão Đồ chịu thừa nhận mình già, Hồ Hạnh Nhi còn muốn thẳng ngài trực tiếp ở nhà dưỡng già giao cho Quốc Đống làm là được.

      "Mày học ở đâu nhiều cong cong vòng vòng như vậy, " Hồ Lão Đồ hiển nhiên cũng động tâm, mấy năm nay ông cũng có phần lực bất tòng tâm rồi, việc nặng gần như đều giao cho con trai, cho dù là làm việc nặng hơi bận rộn chút ông cũng bị mệt . Dù sao cũng là cao tuổi, cho dù là chịu thừa nhận mình già cũng được.

      Từ năm ngoái trại chăn lợn của bọn họ mời người đến hỗ trợ, nếu quả theo cách của con Hai, chỉ sợ ông càng có tinh lực như vậy. Có điều có phải muốn làm cửa hàng lớn như vậy hay , còn phải thương lượng với con trai chút. Dù sao sau này chính là vũ đài của con trai rồi. thể là tuổi tác bỏ lỡ Hồ Lão Đồ, nếu ông trẻ hơn mười mấy tuổi, chỉ sợ căn bản có nhiều do dự như vậy.

      Nghe cha chị như vậy, Hồ Hạnh Nhi gẩy gẩy lọn tóc uốn xoăn to của mình : "Xem ngài kìa, mấy năm nay con cũng học tập ít, cả ngày ôm sách đọc đó, dĩ nhiên học được tốt bằng Hồng Nhi. Ngài hỏi thử Hồng Nhi xem sách có phải như vậy hay ." dã tâm của Hồ Hạnh Nhi cũng , chẳng qua chị cũng biết cân lượng của mình, chỉ chút kiến thức trong bụng chị kia ngay cả Triệu Cường cũng bằng, bởi vậy mấy năm nay chị cũng bổ sung cho mình ít. Cho dù là ban ngày mệt chân cũng bước nổi, buổi tối cũng phải đọc sách lúc.

      Uầy, bạn khoan hãy đọc lâu như vậy đúng là
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 62. Hai đầu bận

      Edit: Trạch Mỗ

      Thấy Đỗ Đồng Hải như chó đuổi phía sau, Lý Quế Lan hướng về phía bóng lưng ta thầm mắng hai tiếng cho hả giận, sau đó tâm tình rất tốt hát í ửn.

      Nha Nha thấy bà nội bé đột nhiên hát hai câu, ngẩng đầu lên đôi mắt to nhấp nháy ngừng, giống như khó hiểu vì sao bà cao hứng như vậy.

      "Ai yo, cháu của bà, chơi ngoan nha, hôm nay bà nội làm thịt thịt ăn ngon cho Nha Nha của chúng ta." Thấy khuôn mặt nhắn tràn đầu nghi hoặc của Nha Nha gần như là cái khuôn đúc ra với con Hai nhà mình, Lý Quế Lan liền cười . Tuy rằng bà cả ngày mắng Hồ Hạnh Nhi để cho người khác bớt lo, nhưng đứa càng là để cho người khác bớt lo mới càng được người thích đấy. Trong năm con bà chiều nhất cũng chính là Hồ Hạnh Nhi, Nha Nha bất kể phương diện nào cũng giống Hồ Hạnh Nhi, cho nên Lý Quế Lan cũng rất thương .

      Nha Nha cái khác nghe hiểu, nhưng đối với thịt thịt lại rất nhạy cảm. Thấy bà nội như vậy, bé có chút vui vẻ xác định : "Thịt thịt?"

      "Đúng rồi, thịt thịt." Đừng nhìn Nha Nha , nhưng cũng là đứa thịt vui. Y như hai thằng ."Con bé này vừa nhìn chính là người nhà lão Hồ chúng ta." Lý Quế Lan cười , người nhà Hồ đều là thịt vui điển hình. Tương đối mà khẩu vị của Ngô Hồng Nhi hơn chút, có điều mấy đứa hiển nhiên đều giống Hồ Quốc Đống, đứa giống mẹ nó.

      Tâm trạng tốt của Lý Quế Lan kéo dài đến tận buổi tối, cha con nhà họ Hồ cùng Ngô Hồng Nhi đều trở lại, Lý Quế Lan vẫn hát í ửn ngừng. Hồ Lão Đồ thấy kỳ quái thôi: "Bà đây là cao hứng cái nỗi gì?"

      "Còn có thể cao hứng cái gì, tôi cho ông biết, sáng hôm nay thằng nhà họ Đỗ kia đến hỏi thăm chúng ta chuyện nền nhà, lúc trước có hảo tâm, bây giờ hối hận rồi . Mới bắt đầu tôi là hận thể đánh nó ra ngoài. Sau lại suy nghĩ chút như vậy chưa hả giận, tôi dứt khoát mặt mày tươi cười với nó, còn cho thằng này xấu hổ, chạy còn nhanh hơn thỏ đấy." Lý Quế Lan vỗ đùi , có thể thấy được là hãnh diện vô cùng.

      "Bà đó, vì chút chuyện này cũng có thể cao hứng đến như vậy." tại Hồ Hạnh Nhi tiếp nhận chuyện trong nhà, cả người Hồ Lão Đồ đều nhõm ít, chẳng qua con người ông là nhàn hạ nổi, thấy con dâu quản lý trại lợn rất tốt, cửa hàng thịt kho cũng phải ngày nào cũng phải qua, trừ chợ bán thịt cả ngày trông ở chỗ nhà xây. Tuy rằng cháu, con rể cũng để cho ông ra tay hỗ trợ, nhưng ông cũng chịu ngồi yên cả ngày loanh quanh lung tung.

      "Sao, thằng này chả phải thứ tốt, tại hối hận tôi còn thể cao hứng hai cái à. Tôi với ông ông chính là quá dễ chuyện, cứ phải giống như tôi mới được cơ." Lý Quế Lan . Con người Hồ Lão Đồ chỗ nào cũng tốt, chỉ là quá coi trọng mặt mũi, trắng ra chính là chủ nghĩa đàn ông quấy phá.

      "Được được được, bà đúng, bà đúng." Cả đời Hồ Lão Đồ đều chưa từng được bà vợ này, tại đương nhiên cũng được.

      "Nhà chúng ta xây thế nào rồi? tới lâu như vậy tôi còn chưa qua chỗ đó lần nào đâu." Lý Quế Lan . Xây nhà là chuyện lớn như vậy, tận mắt chứng kiến vài lần trong lòng Lý Quế Lan đúng là yên lòng. Trước đây hồi xây căn nhà này bà đúng là theo từ đầu tới đuôi. Nhà cửa là việc lớn, nếu chú ý nhìn chằm chằm, rất dễ dàng xây tốt ở số chỗ nào đó. Có điều làm cho người ta may mắn là bây giờ còn chưa có xuất ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu cùng với công trình bã đậu như đời sau. Nhưng trong nhà ba đứa lớn nhất cũng mới bảy tuổi, cho dù là sốt ruột hơn nữa Lý Quế Lan cũng được trường.

      "Bà yên tâm, tuy rằng mời là đội thầu trấn , nhưng làm việc bên dưới đều là người của chính chúng ta. Hơn nữa chủ thầu kia cùng với thằng Cường có quan hệ tồi, tôi thấy căn nhà đó xây rất tỉ mỉ." Hồ Lão Đồ biết bà vợ nhà mình hay bận tâm lo nghĩ bèn .

      ra xây nhà là phải giám sát kỹ chút, nếu công nhân hơi ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu chút cũng rất dễ xảy ra vấn đề, chẳng hạn như chít trát đồng đều…,
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 63. Thay đổi

      Edit: Trạch Mỗ

      Chẳng qua bây giờ Ngô Hồng Nhi cũng có ý định trực tiếp với Hồ Lão Đồ, thứ nhất còn trẻ, thứ hai tiếp nhận công việc trại nuôi lợn cũng chưa được vài ngày, nếu tùy tiện nêu ra ý kiến, chỉ sợ chỉ công nhân viên trong trại nuôi lợn, ngay cả Hồ Lão Đồ cũng cảm thấy chững chạc. tại giống như là đời sau, nhân tình có đôi khi còn quan trọng hơn cả tiền tài.

      Có điều nếu tiếp nhận trại lợn, Ngô Hồng Nhi đương nhiên là muốn cố gắng hết sức làm tốt nó. Mấy năm trước có lẽ vẫn còn để ý như vậy, nhưng cùng với con trẻ lớn lên, người già già , thể coi thường. Trước đây hai vợ chồng bọn họ còn có thể dựa vào hai cụ nhà họ Hồ, nhưng bây giờ phải gánh vác gánh nặng sinh hoạt rồi.

      Độ tuổi ba mươi là thời điểm tốt nhất của đời người, song cái tuổi này cũng là thời điểm vất vả nhất, có cha mẹ lớn tuổi phải phụng dưỡng, dưới có con gào khóc đòi ăn, làm cố gắng, phải ấm ức con cái là người già chịu tội.

      Nông thôn vì sao luôn có nhiều mâu thuẫn như vậy, nhất là giữa em ruột thịt, vì vấn đề dưỡng lão cho cha mẹ già, chuyện thường xuyên óc lợn đánh thành óc chó càng là gặp nhiều nên thấy lạ. trắng ra còn phải cái nghèo gây ra, nếu tiền đủ có lẽ mâu thuẫn giảm bớt rất nhiều.

      Người khác , chỉ ba em nhà mẹ đẻ Ngô Hồng Nhi, trước đây khi ba em nhà họ Ngô chưa kết hôn quan hệ cực kỳ tốt, cho dù là chỉ có miếng ăn, ba em cũng phải chia ra cùng ăn. Cho dù là ba em kết hôn cả rồi, còn thường xuyên ăn cơm cùng nhau cơ. Nhưng mấy năm nay cùng với tuổi tác hai cụ nhà họ Ngô tăng thêm, giữa ba em cũng dần dần có chút ma sát .

      Mấy năm trước hòa bình của ba em là thành lập trụ cột hai cụ nhà họ Ngô còn làm việc được, cần mấy đứa con cho tiền dưỡng già. Mấy năm nay hai cụ nhà họ Ngô tuy rằng còn làm việc được, nhưng mà lại thể so với trước đây, thi thoảng cũng đau đầu nhức óc. Bởi vậy tại hàng năm mấy em cũng bắt đầu cho cha mẹ lương thực và tiền tiêu vặt. Thậm chí là đậu hủ, dầu, cải thảo, thịt lợn ăn tết hết thảy đều phải cho, trong chuyện này liền có vấn đề nhà ai chiếm lợi nhà ai thua thiệt.

      Quan trọng nhất là con cái nhà ba em đều rồi, cần phải lên tiểu học cần phải lên cấp hai, đây cũng là tiền cả. Ở nông thôn con trai đến mười bảy mười tám nếu còn chưa xây nhà giữ lại cho nó lúc cưới vợ dùng có thể muộn. Bởi vậy tuy rằng con cái nhà ba em nhà họ Ngô còn xa xa chưa tới tuổi cưới vợ, nhưng ba con dâu nhà họ Ngô lại cũng bắt đầu tích cóp vốn cưới vợ cho con rồi.

      Tiền ở nông thôn hầu như tất cả đều là kiếm từ trong đất, căn bản có mấy người có thể làm nghề phụ. Ba em nhà họ Ngô cũng ngoại lệ, tất cả đều là kiếm ăn trong ruộng đất. Thiếu phụ nông thôn bình thường xu tiền cũng hận thể bẻ thành hai nửa mà tiêu, cắt chút thịt lợn cũng phải tính toán lại tính toán. Như vậy vấn đề dưỡng lão nổi lên ma sát mới là lạ.

      Có điều cũng may ma sát cứ ma sát, ba em nhà họ Ngô cũng đều nhớ tình nghĩa em, bình thường nhà ai có việc gì cũng đều vặn thành sợi dây thừng. Tuyệt đối chưa xảy ra loại chuyện đánh thành đoàn như nhà người khác. Chẳng qua khi gặp phải vấn đề tiền nong, giữa mấy chị em dâu lại chung đụng vui vẻ bằng mấy năm trước, nhất là chị dâu Ba của Ngô Hồng Nhi lại là người giỏi về gây lộn hiếu thắng.

      em trong nhà quan hệ tốt như vậy còn có thể xuất loại chuyện này, cũng cho Ngô Hồng Nhi đạo lý, tiền quan trọng, nhưng cũng phải quan trọng như vậy. Có đôi khi có tiền rất nhiều vấn đề đều giải quyết rất dễ dàng. Nếu trong nhà giàu có, nhất định chỉ bởi vì mấy cân đậu hủ, miếng thịt lợn mà cãi cọ thoải mái.

      Dĩ nhiên nhà họ Hồ cũng chỉ có con trai, xuất loại chuyện em ruột vì dưỡng già cho cha mẹ mà đánh thành đoàn. Nhưng Ngô Hồng Nhi lại có ba đứa con, tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới muốn làm phú ông lớn gì, nhưng mà lại cũng thể tha thứ mấy đứa nhà mình sau này vì chút tài sản cha mẹ để lại, vì ai dưỡng già cho cha mẹ mà đánh đầu rơi máu chảy.

      Con người Ngô Hồng Nhi ra rất mâu thuẫn, mặt quả là mang chí lớn. Chỉ cần có ăn có uống cuộc sống thoải mái là thấy đủ. Nhưng về mặt khác tự tôn của
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 64. Đưa tiền

      Edit: Trạch Mỗ

      nghĩ thông suốt, tối hôm nay Ngô Hồng Nhi cuối cùng cũng ngủ giấc ngon, sáng sớm ngày hôm sau, sau mấy ngày mệt mỏi cũng có vài phần thần thái sáng láng. Hồ Quốc Đống tuy rằng biết hai câu vô ý thức đêm qua của mình làm cho nghĩ thông suốt, nhưng trong lòng cũng buông lỏng vài phần, vội vàng ăn sáng xong ai làm việc người ấy.

      Có lẽ là nguyên nhân tâm trạng khác biệt, hôm nay xử lý những việc lặt vặt trong trại nuôi lợn, Ngô Hồng Nhi cảm thấy vất vả bao nhiêu, càng là lo lắng ngược lại khơi dậy mấy phần ý chí chiến đấu của . Đối mặt với những người đưa cỏ lung ta lung tung, Ngô Hồng Nhi cũng có thể cho mấy khuôn mặt tươi cười.

      tại giống như là đời sau có đủ loại thức ăn chăn nuôi, Hồ Lão Đồ bọn họ đều là dùng đủ loại lương thực cộng thêm cỏ cắt từ bờ ruộng tới cho lợn ăn. Có điều bằng vỏn vẹn mấy người nhà họ Hồ kia cho dù là ăn uống cũng đủ cho lợn ăn, bởi vậy bình thường nhà họ Hồ cũng thu ít từ trong thôn.

      Nhưng loại vật cỏ này mọc khắp nơi đều có, bởi vậy giá tiền nhà họ Hồ thu cao, cắt ngày đại khái cũng có thể đổi được mấy hào. Chẳng qua người nông thôn đều chịu được khổ, cho dù là chút tiền này cũng rất tính toán. Dù sao tại xu có thể mua que kem, hơn đồng có thể mua cân thịt lợn. Tay chân nhanh nhẹn làm hai ngày cũng có thể kiếm đủ tiền cân thịt lợn. Ngoài ra bọn trẻ con choai choai vì đổi tiền tiêu vặt cũng thường xuyên cắt cỏ đổi tiền, bởi vậy trại lợn tuy rằng tính là quy mô gì lớn lắm, nhưng bình thường đủ loại chuyện tiền qua tiền lại đúng là ít.

      Trước đây đều là hai cha con nhà họ Hồ trả tiền, bọn họ tuy rằng khôn khéo, nhưng đàn ông ấy à, đối với ít tiền trinh cũng để ý, vốn nên là trả chín hào nếu như có tiền lẻ chừng trả luôn đồng. Mấy xu cũng trả thành hào. Nhưng Ngô Hồng Nhi như vậy, trải qua mấy ngày cò kè mặc cả cùng cánh phụ nữ nông thôn, Ngô Hồng Nhi cảm thấy miệng mình cũng lưu loát hơn ít.

      Hơn mười ngày nháy mắt trôi qua, căn nhà hai tầng của nhà họ Hồ cũng xây được hơn nửa, kết cấu của cả tầng ra, tiếp đó chính là làm khung cửa, lắp cửa sổ, trát xi măng.... Bất kể như thế nào, cuối cùng Hồ Quốc Đống cũng có thể thở ra hơi rồi.

      Sau khi lên xà nhà xong, Hồ Quốc Đống cùng mọi người thương lượng nghỉ mấy ngày; dù sao làm liên tục thời gian dài như vậy, ai cũng phải là làm bằng sắt. Ngay cả cường tráng như Hồ Quốc Đống cũng đều gầy vài vòng. Lại nhà cũng cần hong khô chút. Cũng chính vì như thế, từ trong bận rộn Hồ Hạnh Nhi cũng thoát thân trở về nhà mẹ đẻ chuyến.

      Hai nhà xây nhà tuy rằng đều phải là mời người ngoài, nhưng Hồ Hạnh Nhi dù sao cũng là con gả ra ngoài, xây nhà cũng là nhà của nhà lão Triệu bọn họ, lại trong những người này còn có trai nhà mẹ đẻ Ngô Hồng Nhi đó, người ta xây nhà cho nhà em em rể người ta còn được, nhưng nhà chị chồng em cũng xây cho được rồi. Bởi vậy tuy rằng cơm trưa đều là Hồ Hạnh Nhi lo liệu, nhưng chị vẫn về nhà mẹ đẻ để xem có cần cho chút tiền công hay , chung quy làm thời gian dài như vậy. Nhất là nhà chồng chị cả chị, trừ thằng Ba còn học, ba cha con đều hỗ trợ.

      Bình thường so biết, vừa làm cái, Hồ Hạnh Nhi phát người nhà chồng chị đừng nhìn bình thường giống người như ai, nhưng đến lúc dùng tới họ cả đám chuồn nhanh hơn cả thỏ. Phải đáng tin vẫn là người nhà mẹ đẻ. Bởi vậy trong lòng Hồ Hạnh Nhi cũng buồn bực, nhà mẹ đẻ tôi giúp nhân tình xây nhà cho nhà lão Triệu các người rồi, làm sao cũng thể để cho người ta làm cho chứ.

      Lý Quế Lan cùng Hồ Lão Đồ nghe con vừa ý về nhà để thương lượng chuyện này, hai người cũng rơi vào trầm mặc. Lý Quế Lan suy nghĩ chút : " cần đâu, trong thôn mình xây nhà nhà ai phải phụ trách bữa cơm trưa sau đó cho hộp thuốc lá là được. Lại
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      chương 65. Nhà họ Triệu

      Edit: Trạch Mỗ

      Nghe Hồ Quốc Đống vậy, Hồ Hạnh Nhi cười : "Vợ cậu còn rất có lòng. Vừa khéo, chị cũng định tìm chỗ học chút đó, chờ qua đợt bận này, chị tìm thử sau đó hai người bọn chị cùng nhau học." Hồ Hạnh Nhi cười . Chị luôn vô cùng coi trọng việc học tập, chẳng qua bây giờ chỉ dựa vào đọc sách thể thỏa mãn cầu của chị, bởi vậy chị cũng vẫn tính toán chuyện tìm chỗ học tập. nghĩ tới Hồng Nhi lại có cùng suy nghĩ với chị.

      Hồ Quốc Đống nghe Hồ Hạnh Nhi như vậy bèn cười : "Được chị Hai, vậy em liền giao cho chị nhé." Hồ Quốc Đống tuy rằng cảm thấy vợ nhà mình cùng chị Hai thuần túy là có việc gì tìm việc làm, nhưng thấy bộ dáng tin tưởng tràn đầy của hai người, rốt cuộc là đành lòng đả kích hai người. Ngô Hồng Nhi còn trẻ thôi. Nhưng Hồ Hạnh Nhi bây giờ sắp bốn mươi còn cả ngày giày vò như thế, là tinh lực dư thừa. Như chị cả là Hồ Đào Nhi cũng chỉ lớn hơn Hồ Hạnh Nhi hai ba tuổi, nhưng bây giờ bắt đầu cuống cuồng vội vàng tìm vợ cho con trai, bắt đầu làm chuẩn bị bế cháu rồi.

      "Được, giao cho chị . Nhưng mà cũng phải chờ chút, tại chị là bận rộn đến mức bó tay rồi." Hồ Hạnh Nhi cười . tại cũng như đời sau đầy đường đều là đủ loại các lớp đào tạo, bây giờ muốn tìm chỗ học tập còn phải nhờ cửa, tại nhà mới xây được nửa, Hồ Hạnh Nhi nào có tâm tình làm việc này.

      "Được, cho dù bây giờ chị tìm được Hồng Nhi cũng chưa rảnh tay được, Nha Nha còn chưa rời được mẹ nó đâu. Con bé đó ban ngày mẹ trông còn được, buổi tối phải Hồng Nhi trông, nếu có thể khóc đến đau đầu ghê gớm." Hồ Quốc Đống có vẻ bất đắc dĩ . Con bé Nha Nha kia là đứa út lại là con , Hồ Quốc Đống cũng là chiều chuộng vô cùng, con nhóc bé tí vỏn vẹn mới cao bằng hai đầu người, tính tình lớn lối vô cùng.

      Nha Nha và Hồ Hạnh Nhi trông như cùng khuôn đúc ra, hơn nữa nhà Hồ Hạnh Nhi cũng chỉ có hai thằng nhóc nghịch ngợm, bởi vậy Hồ Hạnh Nhi đối với cháu này còn thân thiết hơn cả đối với hai thằng nhà mình bèn : "Ờ phải, Nha Nha mới bao lớn chứ. ra nếu phải chúng ta vội vàng xây nhà, để cho Hồng Nhi ở nhà trông Nha Nha đến ba bốn tuổi mới được. Hồng Nhi vừa bận rộn như vậy Nha Nha lại phải chịu ấm ức rồi."

      Giọng điệu này của Hồ Hạnh Nhi, biết còn tưởng rằng tại trông đứa trẻ phải là bà nội ruột của nó mà là mẹ kế đấy. May mà Lý Quế Lan nghe thấy những lời này, bằng thế nào cũng phải cho con nhà mình hai cái vả mới được. Ngữ khí ghét bỏ trắng trợn này là thế nào, phải biết sáu chị em Hồ Hạnh Nhi bọn họ đều là Lý Quế Lan bà tay cứt tay nước đái trông lớn. Sao đến bây giờ trông cháu ruột nhà mình lại trở thành để cho đứa chịu ấm ức rồi.

      "Được rồi, trời cũng còn sớm, cậu mau về . Chị nhớ chuyện này rồi." Hai người hàn huyên lát, thấy trời còn sớm, Hồ Hạnh Nhi bèn đuổi Hồ Quốc Đống trở về. Trở về trễ người trong nhà cũng lo lắng.

      Hồ Hạnh Nhi chậm rãi về đến nhà, hôm nay hai cụ nhà họ Triệu ở nhà con , trong nhà chỉ có Triệu Cường. Triệu Cường cũng làm việc khác, rất tự đắc vui vẻ xem TV. Thấy Hồ Hạnh Nhi về bèn chào hỏi: "Về rồi? Việc xong xuôi rồi?"

      Triệu Cường ra bây giờ còn tính là có công việc, suy cho cùng làm ở xã mua bán sắp hai mươi năm rồi, có điều trong xã mua bán kia vắng như chùa bà Đanh, cũng vô dụng, cũng chỉ là đám người ngồi chỗ chuyện phiếm uống nước trà. Sở dĩ bây giờ còn kiên trì mỗi ngày chấm công, chẳng qua là vì khoản tiền bồi thường duy nhất sau này khi xã mua bán đóng cửa kia mà thôi.

      Năm nay Triệu Cường mới bốn mươi tuổi, đợi đến lúc về hưu còn có hai mươi năm, cho dù là có thể kiên trì hai mươi năm, xã mua bán kia cũng kiên trì nổi, bởi vậy cũng chờ chút tiền bảo hiểm lao động và tiền hưu kia nữa. Dứt khoát mỗi ngày làm việc ở cửa hàng thịt kho. ra đám trẻ tuổi trong xã mua bán bọn họ đều sớm bắt đầu tự tìm lối thoát rồi, cũng chỉ là mấy người lớn tuổi còn kiên trì, chuẩn bị kiên trì đến về hưu.

      Tuy rằng công việc cần thể lực Triệu Cường là cặn bã, mấy ngày
      [​IMG]
      Christhuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :