Chị, không cần dụ dỗ em - Aine (Update C11) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      :031::031::031::031: phải chứ!!!!!!!!!!!
      @2709hangda có biết như vậy nà thất đức nhắm hok hở :011::011: . Lỡ đọc rồi. đành theo thôi. nhưng mà cũng nàm ebook nha, tải về để dành. :034::034::034:

    2. cucai_yunnie

      cucai_yunnie New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      12
      thế là có nhà làm tiếp bộ này, mình là mừng quá mất
      quyết định đặt gạch tại đây để hóng ^^
      vẫn còn ấn tượng 1 Thẩm Đạc trẻ con nhưng rất đàn ông và 1 Liễu Giai rất cá tính, bá đạo trong từng lời .Đặc biệt là si tình thôi rồi và thê nô của bạn Thẩm.
      cảm ơn bạn Hằng Dạ edit bộ này nhé!!!
      2709hangda thích bài này.

    3. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      @cucai_yunnie bạn biết , mình chờ bộ này bên nhà kia từ năm 2012 đến giờ, chờ mãi chờ mãi, rồi cuối cùng quyết định edit luôn, đây là bộ đầu tiên mình edit, có thể dở hơn bên nhà của sis kia, nếu có dở bỏ qua nhé :)
      quỳnhpinky, cucai_yunnieNhược Vân thích bài này.

    4. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chị, cần dụ dỗ em! - Aine
      Chương 5
      Edit & beta : Hằng Dạ

      tập quân này này nọ...... đúng là như tội nhân bị đày ải, đợt tập đó nghĩ lại thấy mà ớn, tôi kể lại cho mọi người về thảm hoả tập quân đó đâu.

      Đào Hảo dễ thương đúng là con búp bê thông minh, luôn có thể viết giấy xin phép nghỉ học cùng với các loại lý do trời dưới đất. Bằng tôi rất khó tưởng tượng tôi làm thế nào có thể vững vàng chạy dưới sân thể dục.

      Tôi vốn phải người có da trắng nõn nà, chỉ có thể xem như người có làn da bình thường, chỉ có tội cho nàng Đào Hảo trắng trẻo của tôi.

      Kết quả là mua các loại mắt nạ trắng da, tôi thuận tay lấy vài cái, tuy rằng trắng đến mức giống như Đào Hảo, nhưng nếu có được làn da trắng sáng đó là ao ước của các bạn nữ mà.

      Tôi ở nhà nhàn nhã dán mặt nạ.

      Di động ô ô rung lên, tôi cầm lấy đến vừa thấy, cư nhiên là Liễu Hân. Đứa này phải họp lớp rồi sao?

      “A lô?”

      “Xin chào, xin hỏi là chị Liễu Hân phải ?”

      Bên ống loa truyền đến giọng nam tính êm tai, mê hoặc lòng người.

      Tôi nhất thời cảm xúc nhộn nhạo, : “Là tôi, cậu là ai?”

      Người bên kia nghe thấy tôi vậy, dường như thở dài nhõm hơi, : “Tôi là bạn học của Liễu Hân, lớp liên hoan, bạn ấy có uống vài ly, có chút say say. Chị vui lòng đến đây rước bạn ấy về được ?”

      Trong lòng nghĩ em này quả nhiên làm tôi mất thể diện, vội vàng đem trưng mặt dày ra, : “Được được, các cậu tại ở nơi nào?”

      Cậu nhóc đó địa điểm cho tôi. Tôi nho than chút, cách nhà của tôi bao xa!

      Ba mẹ cũng ở nhà, quả thực đúng là bi kịch.

      Treo điện thoại tôi vào buồng vệ sinh rửa sạch mặt, sau đó mặc quần áo liền ra ngoài.

      Ban đêm ở miền Nam có chút ẩm ướt nhưng lại se se lạnh, thêm nữa là tôi thực thích khí của dòng sông Giang Nam này. giờ cảm thấy thập phần thoải mái vì mình là bình thường suy nghĩ, nhưng đôi khi lại có nhiều cảm xúc phức tạp.

      Đến cửa nhà hàng, tôi liếc mắt tìm Liễu Hân, nhìn nhìn nó dựa vào thằng nhóc kia, trong lòng cuối cùng là hiểu được. Liễu Hân đây là rượu say mà do mình tự say......

      Xem ra người làm chị này đến là đúng.

      Quả nhiên, ý niệm này trong đầu tôi vừa lên, Liễu Hân liền nhìn tôi lè lưỡi. Tôi liếc nó cái, tối như thế này còn hành tôi!

      Thằng nhóc kia nhìn đến thấy tôi, ràng sửng sốt chút, bọn họ xoay lưng lại, tôi xem ràng nó làm ra bộ dáng gì. tới gần, tôi nhịn được thở ra hơi.

      Thằng nhóc đó vừa rồi còn mặt nhăn mày, bay giờ lại đối với tôi cười cười:“Là chị à.”

      Tôi gật gật đầu: “Liễu Hân lại làm phiền cậu rồi, thực xin lỗi.”

      Thẩm Đạc tay đỡ bả vai Liễu Hân, tay nâng cánh tay Liễu Hân. Tư thế đó vẫn là phân quan hệ, có chút lợi dụng nào.

      sao đâu, tại tụi kia cứ thách thức, bằng Liễu Hân cũng uống nhiều.”

      Tôi qua làm bộ thập phần quan tâm Liễu Hân: “Hân Hân, say đến mức nào rồi?”

      Liễu Hân cũng rất phối hợp với tôi, mở hờ hờ con mắt bày ra mê ly, xèo xèo ô ô cái gì.

      Nếu tôi bản lĩnh thâm sâu, lúc này chỉ sợ sớm cười, nhưng Liễu Hân con bé này là ghê gớm…. Nó diễn xuất say rượu tệ, xuất thần nhập hóa. Người bình thường sợ là biết được.

      Tôi bất đắc dĩ nhìn Thẩm Đạc :“Ai...... Con này. Cậu xem......”

      Cậu chớp chớp lông mi, tựa hồ chờ đợi câu tiếp theo. Trong lòng tôi biểu tình cả kinh, theo bản năng tôi cảm thấy tôi cùng Liễu Hân hình như diễn kịch.

      Tôi đứng hình lời nào, chỉ cảm thấy có lẽ màn kịch này cậu ấy thấy cả rồi.

      Ánh mắt cậu ấy lướt qua, thản nhiên : “Bạn ấy say thành cái dạng này, chị mình cũng khó chống đỡ. Em đưa hai người trở về.”

      Cuối cùng cũng ra, lòng tôi thở phào nhõm, ngoài miệng đáp: “ cám ơn cậu!.”

      Cậu ấy chuyện, phía trước tôi. Tôi yên lặng theo, thẳng cảm thán tên nhóc này trong mạnh mẽ, cho dù tôi lớn hơn ba tuổi, cậu cũng như vậy to lớn mạnh mẽ.

      Ai......

      Cậu ấy đưa tôi đến bãi đỗ xe, lấy ra cái cái chìa khóa.

      Tôi xem cách đó xa có xe đèn sáng chút.

      Trời ơi! Audi A8!

      “Xe này là của cậu sao?”

      nhìn tôi liếc mắt cái, thản nhiên :“ phải, là em mượn.”

      Sau lại tôi mới biết được, loại xe cao cấp này chỉ để cậu ấy cho là tầm thường thôi. Cũng chỉ có tôi là dân thường mới có thể bị chiếc xe làm cho kinh ngạc, choáng váng.

      Tôi đem Liễu Hân đến xe, dựa vào tôi ngồi ở phía sau.

      Cố gắng là mấy ngày hôm trước tập quân quá mệt mỏi, lại có lẽ là Thẩm Đạc rất trầm mặc. Mà “say” của Liễu Hân lại có cách nào nhiều được, cho nên tại đây đều lặng im, tôi dần dần chìm vào giấc ngủ.

      Chợt tỉnh dậy, tôi lấy điện thoại di động ra.

      “Ôi, trễ đến thế sao!”

      “Dậy rồi?”

      Giọng vang lên bất ngờ, làm tôi giật cả mình. ra ở chỗ tay lái phía trước vẫn còn người. Tôi nhìn qua.

      “Thẩm Đạc?”

      Cậu trả lời lại: “ ra chị vẫn còn nhớ em.”

      Lời này biết vì cái gì tôi tự dưng luống cuống tay chân, vì thế cười cười : “Đúng vậy, Liễu Hân luôn nhắc đến cậu. Hôm nay là phiền toái cậu, tôi nên ......”

      “Đợi chút nữa......” Cậu xoay người thân thủ chặn chân của tôi lại.

      Tôi ngẩng đầu trừng lớn hai mắt nhìn cậu.

      Thẩm Đạc cười khổ chút: “Liễu Giai, em có ý gì hết. Chị xem, em còn là học sinh cấp ba, làm sao có thể bắt chị được? Chị cần sợ em như hổ báo ăn thịt người đâu.”

      Tôi cúi đầu ngoạn ngón tay, suy nghĩ nửa ngày mới nghẹn ra câu: “Tôi cũng có......”

      “Cũng cần né tránh em.”

      Lúc này tôi hoàn toàn né tránh, Liễu Hân đại khái bị đỡ lên lầu. Trong xe chỉ có hai người chúng tôi, gần, tôi thậm chí có thể ngửi mùi thơm cơ thể của cậu ấy, đàn ông đích thực. Mê hoặc lòng người, từ trước chỉ biết con có thể xinh đẹp. Nguyên lai khi đàn ông quyến rũ, cũng có thể khiến người ta tình nguyện mà sập bẫy.

      Các bạn cũng đừng chê cười tôi mê trai, các bạn chưa thấy qua bộ dáng này của cậu ấy đâu, nếu là cậu nghiêm trang đứng lên, rất ít có nhiều người bị khuất phục.

      Cậu mở
      cửa xe :“Em đưa chị lên lầu.”

      cần......”

      nhìn chằm chằm tôi, câu cũng . Tôi xụi dưới ánh mắt đó, nhận lời : “Được rồi, cám ơn cậu.”

      Hết chương 5
      Last edited: 23/8/14
      linhdiep17, quỳnhpinky, Chris8 others thích bài này.

    5. tieu dao

      tieu dao Active Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      121
      thank:3<3 hay wa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :