Chị, không cần dụ dỗ em - Aine (Update C11) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      @2709hangda Ta thấy chương 2 rồi nha, vẫn chưa đọc đâu. tiếp tục đợi ~~~ing.
      2709hangda thích bài này.

    2. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chương 3
      Edit & beta: Hằng Dạ

      Ngày khai giảng hôm đó có chút hoành tráng, tôi là dân tỉnh, nên cũng đem theo đồ đạc gì. Đến trường báo danh rồi nhìn xung quanh, ôi là......cảm giác như tôi nghĩ lúc trước.

      Tóm lại cảm giác như là ở trường đại học, mà là đứng trước nhà ga......

      Đào Hảo ở bên cạnh : “Trung Quốc này nghèo giàu chênh lệch cũng quá lớn, vừa mới đến còn thấy chiếc BMW đậu trước cổng. Bây giờ còn có nông dân mang giày rơm đến nữa......”

      đến Đào Hảo, tôi muốn giới thiệu thân mật chút về người bạn cùng phòng này.

      Tôi và Đào Hảo là bạn thân chí cốt từ thời còn cởi chuồng tắm mưa, đến trường nhiều năm như vậy cho tới bây giờ vẫn bao giờ tách nhau. Thân đến mức chỉ cần liếc mắt cái thôi là Đào Hảo biết tôi suy nghĩ cái gì, mà Đào Hảo chỉ cần chớp mắt thôi là tôi cũng biết bước tiếp theo muốn làm cái gì. Người khác đều tôi tính tình tốt, đó là do các người chưa thấy Đào Hảo thôi.

      ấy tính tình tốt mới đúng, nhưng người bạn này có đặc điểm, đa sầu đa cảm, đọc rất nhiều truyện, dạng người ngoài cứng trong mềm, đừng nhìn bình thường ấy ồn ào nhốn nháo mà cho là như vậy, kỳ tâm tư của so với tôi tinh tế hơn. Đào Hảo là người dạ cả tin, tâm cũng tốt, giống tôi, tôi tuy rằng là tính tình tốt, nhưng lại ngang ngược, chuyện này Đào Hảo với tôi rất nhiều lần.

      Tiếp tục trước mắt.

      Tôi cùng Đào Hảo đứng xếp hàng theo số báo danh, đứng hồi chán liền xoay qua chuyện phiếm

      “Ai ai ai! Liễu Giai bà mau nhìn kìa, cái kia...... Con bà nó sao đẹp trai thế!!!”

      Tôi nhìn qua...... Hắc, đúng là hết chỗ .

      sớm nghe ở trường đại học này sinh viên nam rất nhiều, nghĩ tới chẳng những nhiều mà còn chất lượng nữa.” Tôi cùng Đào Hảo ngồi tám chuyện, để ý đến hình tượng của mình.

      nghĩ tới tôi cùng Đào Hảo lại được học trưởng đẹp trai hỏi thăm, thấy hai chúng tôi quần áo đơn giản cũng đem hành lý gì, sau đó cười cười : “ có hành lý à?”

      Tôi : “. Hôm nay phải chỉ điểm danh thôi sao? Chính thức khai giảng tụi em đem lên đây.”

      Học trưởng đẹp trai gật gật đầu: “Các em là được sắp ở phòng nào? đưa hai em đến đó.”

      Đào Hảo dễ thương đưa ra tờ giấy báo nhập học :“Là ở khu I đó .”

      gật gật đầu: “À trường ít sinh viên nữ. Đa số đều xếp ở khu đó. thôi.”

      Tôi nhắm mắt sau theo đuôi .

      dẫn chúng tôi đến trước cửa phòng kí túc xá, sau đó kêu sư huynh nào đó ở phòng đối diện: “Thưa , đây là hai tân sinh viên, ở lầu . chỉ giúp cho hai bé này ở phòng nào ạ.”

      đứng nhìn tờ giấy nhập học của Đào Hảo, : “Quẹo phải, mỗi phòng đều có ghi thông tin, được dán trước cửa.”

      Hai chúng tôi nhận lấy chìa khóa: “Cám ơn .”

      Học trưởng đẹp trai đứng kế tụi tôi, trán có vài giọt mồ hôi, tôi ngượng ngùng : “ làm phiền học trưởng.”

      “Em đừng nghĩ thế, vừa mới giúp em sinh viên kia xách hành lý lên lầu...... Trời ạ, còn tưởng ấy mang theo quản gia tới đây nữa.”

      Tôi cùng Đào Hảo nhịn được cười ha hả.

      Học trưởng rất phong độ nhìn hai tôi cười xong mới : “Vậy bây giờ hai em vào phòng chào hỏi mọi người , còn phải tiếp tục giúp những tân sinh viên khác nữa.”

      Đào Hảo vẫy tay: “Cám ơn học trưởng, còn lại là chuyện tụi em giải quyết được, .”

      xong vẫy tay lên, tờ giấy báo nhập học rơi xuống đất, con gì đâu...... Tôi làm hơi quá rồi, lúc nào cũng hời hợt như vậy.

      Học trưởng xoay người giúp chúng tôi nhặt lên, thuận tiện nhìn nhìn tên của chúng tôi :“Đào Hảo, Liễu Giai...... Tên của hai em dễ nghe.”

      Tôi nghe thấy liền :“Lễ thượng vãng lai*, cho em hỏi tên được ?” (lễ thượng vãng lai: có qua có lại)

      cười cười, trông đẹp.

      “Được chứ, tên là Đỗ Bân. học trước tụi em năm, về sau có chuyện gì, đều có thể tìm . Chỉ cần giúp được giúp.”

      Tôi cùng Đào Hảo cũng phải người ngốc, đương nhiên nghe được hẳn biết là người khách sáo, vì thế mới vui vẻ giúp đỡ. Xã giao xong liền rời .

      phòng có bốn người, mở cửa phòng ngủ mới phát hai tôi tới trễ nhất, mặt khác hai người kia ở trong phòng từ lâu. Tính cách Đào Hảo rất hoà đồng, hi hi ha ha chào mọi người: “Chào hai người, chúng ta có duyên!”

      Hai người kia cởi mở như Đào Hảo, chỉ hơi gật đầu rồi câu: “Chào hai bạn.”

      Đào Hảo thêm: “Em là Đào Hảo, đây là Liễu Giai. Hai chị ở đâu? Tên gì vậy?”

      tóc dài : “Tôi là Hồ Quả Nhi.”

      Tóc ngắn : “Tôi là Kim Đồng Đồng.”

      Khi chuyện tôi chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, Kim Đồng Đồng bộ dạng đúng là xinh đẹp, mắt to, mũi cao, cái miệng nhắn, mặt nhọn. Toàn bộ chính là nhất đại mỹ nhân đây!

      Tôi cùng Đào Hảo trao nhau những ánh mắt, trao đổi tin tức. Tôi chỉ biết, cũng khẳng định Kim Đồng Đồng xinh đẹp.

      Hai tôi liền nhận chỗ ngủ của mình, dù sao hành lý cái gì cũng đều mang đến. Ở phòng ngủ hơn khoảng mười hai giờ rưỡi rồi , vừa vặn liền thấy Đỗ Bân ở cửa. cầm trong tay cái gì đó, như là đợi người. Gặp thoáng qua thấy cúi đầu nhìn di động, phát hai tôi.

      Trường học ở đây là khu hẻo lánh nên rất khó kêu xe, tôi cùng Đào Hảo ngồi chờ chờ chờ.

      “Ai ai...... Giai Giai, mau nhìn a!” Đào Hảo dùng sức túm túm của tôi quần áo.

      “Cái gì...... Trời ạ!” Tôi vốn muốn “Cái gì vậy”, nhưng là chưa kịp "vậy''. Tự nhiên bị nghẹn lời lại. Tôi nghĩ tôi cùng Đào Hảo tại biểu tình khẳng định là khiếp sợ. Gặp bao nhiêu sóng to gió lớn cũng bị cảnh trước mắt này màn sợ ngây người.

      Qua nửa ngày, hai người kia đều xa, Đào Hảo mới lay người tôi: “Hắc, bạn, hoàn hồn.”

      Tôi vỗ vỗ ngực: “Bà làm tôi hết hồn!”

      “Con bà nó, là bất ngờ. Nhìn ra đến Kim Đồng Đồng kia lại như vậy...... Giai Giai, như mình nghĩ.”

      “Những tài sắc đều như vậy, có gì đâu mà phải nghĩ.”

      Đào Hảo bĩu môi: “Tôi chính là buồn bực...... Bà nhìn thanh thuần như vậy, ngày đầu tiên khai giảng liền hẹn hò với Đỗ Bân?”

      “Thôi bà.” Tôi liền “Kim Đồng Đồng xinh đẹp như hoa, đừng là Đỗ Bân, là tổng thống Mĩ nhìn, chỉ sợ cũng là mười hồn đánh mất mười phách.”

      Vừa mới đến đây chiếc xe taxi, Đào Hảo vẫy tay đón xe. Hai chúng tôi liền ngồi vào xe.

      xe Đào Hảo trầm tư, qua nửa ngày mới : “Đỗ Bân người này...... Nhìn ra sao lại nông cạn như vậy?”

      “Nông cạn?”

      “Đúng rồi.” Đào Hảo gật gật đầu: “Mới khai giảng vài ngày, liền cùng Kim Đồng Đồng hẹn hò. Hiểu là tìm bạn xinh đẹp. Bà xem, Kim Đồng Đồng này, chúng ta ai cũng biết ây là tốt hay là xấu, phải tiếp xúc thời gian rồi mới hẹn hò chứ.”

      Tôi hiểu.

      “Đào Hảo, bà cũng đúng. Đỗ Bân hẳn là phải tiếp xúc cùng Kim Đồng Đồng thời gian , đầu tiên nhìn xem Kim Đồng Đồng tính cách có phù hợp với hay , phải xem Kim Đồng Đồng này có tính trăng hoa . Sau đó mới xác định quan hệ đương?”

      Đào Hảo gật gật đầu: “Những người nhau lúc nào cũng như vậy. Những người đó lúc nào cũng vội vã nhau!”

      “Dù sao là chuyện của người ta......”

      Đào Hảo đồng lòng : “ cho bà nè Giai Giai, chúng ta là bạn cùng phòng ấy, khẳng định có thái bình đâu.”

      có đâu......”

      nhún nhún vai: “Chờ xem.”

      chứng minh, Đào Hảo đọc sách nhiều, trong lời luôn có lí.

      Hết chương 3
      linhdiep17, quỳnhpinky, Chris5 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Oa nhanh thế. tiếp tục , tiếp tục!!!! :xitmau::xitmau::xitmau::xitmau:
      linhdiep17 thích bài này.

    4. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Ôi đọc 2 chương liên tiếp càng thấy truyện dễ xương quá. Iu truyện mất rùi<3<3:-*. Thanks bạn hằng dạ nhé. Mong chap mới tóa cơ

    5. 2709hangda

      2709hangda Well-Known Member

      Bài viết:
      140
      Được thích:
      388
      Chi, cần câu dẫn em! - Aine
      ============
      Chương 4
      Edit & beta : Hằng Dạ

      Tôi muốn thề với trời rằng, tôi cho tới bây giờ nghĩ tới cùng Đỗ Bân có chuyện gì. phải tôi cao thượng, mà là nhập học lại thấy cảnh kia, trong lòng liền nhận định ấy là người có chủ. Chẳng những có chủ, hơn nữa chủ này còn là thập phần xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành.

      Sau lại Đào Hảo cũng qua: “Con bà nó, quả nhiên thế vô thường, như thế nào bà lại có thể cùng Đỗ Bân dính líu với nhau.”

      Kỳ chuyện này ngoài ý muốn của tôi...... Rất nhiều năm sau, vào đêm tân hôn, tôi cùng Đào Hảo trắng đêm chuyện phiếm. Mà toàn là chuyện liên quan đến Đỗ Bân.

      Tôi nhớ Đào Hảo câu: “Bà ràng mục đích đơn thuần.”

      Xem ra, vẫn là Đào Hảo hiểu ý tôi. Tôi thừa nhận, tôi chính là mục đích đơn thuần. Đầu tiên, tôi cảm thấy phiền phức về chuyện của Thẩm Đạc. Tôi vì muốn thoát khỏi Thẩm Đạc nên rất may Đỗ Bân xuất .

      Còn có chút, kỳ có vẻ khờ khạo...... Nhưng năm đó tôi nuốt dưới cái cảnh lúc đó...... Tôi quen nhìn bộ dáng kia của Kim Đồng Đồng. Vì thế liền lợi dụng Đỗ Bân.

      Nghĩ đến chuyện này, tôi là cẩn thận suy nghĩ, Đỗ Bân nhất định cũng biết, nhưng ngày chia tay, lặng im lâu : “Em chưa bao giờ ......”

      Tôi chỉ biết...... nguyên lai cái gì cũng thể giấu mãi được. Đỗ Bân thông minh như vậy, cái gì đều nhìn thấu, cho nên nhất định biết.

      Lần thứ hai bỗng nhiên gặp Đỗ Bân, ngày khai giảng chính thức đó tôi cùng Đào Hảo mang theo hành lý lặn lội đường xa, xe hết tám tiếng đồng hồ. là nóng người chết.

      Đem mọi việc giải quyết xong xuôi, toàn thân ướt đẫm đều là mồ hôi. Phòng vệ sinh chưa dọn sạch , vừa mới nhập học nên có thu thập. Vì thế hai chúng tôi cũng thể quản nhiều như vậy ,trực tiếp lấy quần áo đến phòng tắm công cộng.

      Phòng tắm công cộng cũng ít người tới, các bạn sinh viên nam cũng ít khi tắm ở đây, cho nên đại đa số vì muốn tốn thời gian nên đến, hôm nay là khó chịu, vẫn là còn có Đào Hảo làm bạn.

      Chúng tôi vọt vào hai phòng khoái khoái tắm rửa, vài sợi tóc còn đọng lại vài giọt nước, nhìn lẫn nhau cái, nhịn cười được.

      Tiếng dép lê bắt đầu vang lên, hướng phòng ngủ .

      Đến cửa phòng ngủ, Đỗ Bân vẫn tư thế ngày hôm qua, đứng trước ở nơi đó. Biểu tình có hơi chút kiên nhẫn, hiếm thấy...... Ấn tượng của tôi đối với vẫn chỉ là chàng trai ôn nhuận như ngọc.

      “Haha” Đào Hảo buồn cười, có điểm khinh bỉ : “Đúng là người bạn trai có hiếu nha.”

      Tôi nhún nhún vai: “Bà nghĩ hai người bọn họ có cần lỗ liễu như vậy ?’’

      “Có trời mới biết. Muốn làm cái gì làm chắc, ở giữa ban ngày ban mặt, biến trường học thành nơi để đương.”

      Đào Hảo luôn luôn sắc bén, tôi thể bội phục.

      Vừa mới đến cửa phòng ngủ, Đỗ Bân thấy hai chúng tôi mặc đồ như vầy có chút kinh ngạc, chắc chừng nghĩ đến sinh viên nữ lại mang dép lê mặc đồ bộ trong trường.

      Thấy chào hỏi tốt lắm, tôi cùng Đào Hảo vẫy tay chào.

      cười cười : “Mỗi lần thấy hai người đều là như vậy......”

      Đỗ Bân nghĩ nghĩ, giống như rất khó tìm từ.

      Đào Hảo phỏng chừng là đối với là người bạn trai ‘có hiếu’, vì thế bĩu môi : “Tổng cộng chỉ mới có hai lần gặp mặt, mà vội vã đánh giá.”

      Lời này thực làm người ta cứng họng......

      Đỗ Bân đại khái cũng nghe được trong lời Đào Hảo là xem thường mình, vì thế cười cười: “Xin lỗi, là tôi hấp tấp quá.”

      Lời vừa ra đối với người bình thường nên nhẫn nhịn chút cho bản thân...... Đối với Đào Hảo tôi quá hiểu , nha đầu này tuyệt đối biết “giúp mọi người làm điều tốt” là gì.

      muốn thấy Đỗ Bân nữa, trực tiếp đẩy cửa phòng ngủ ra, lơ đãng : “Để tôi trở về giúp kêu Kim Đồng Đồng, kêu ra nhanh lên.”

      Đỗ Bân cũng nghĩ tới Đào Hảo như vậy, sửng sốt chút : “Cám ơn.”

      Đào Hảo xoay người nhìn : “ đừng cám ơn tôi, tôi cảm thấy đứng ở trước cửa phòng ngủ nữ an toàn chút nào. chừng lát sau lại có vài mê trai xuất đó.”

      Lòng tôi vỗ tay hoan hô Đào Hảo, tuy rằng Đào Hảo hay móc, nhưng nhiều năm qua, vô luận Đào Hảo đúng hay sai, tôi đều rất thích những câu đó.

      Trở về phòng ngủ Kim Đồng Đồng còn ngồi ở chỗ kia, Đào Hảo nhíu mày :“Kim Đồng Đồng à, ngươi bạn trai ở bên ngoài chờ bạn kìa, bạn gặp hay gặp, như thế nào cũng phải với người ta tiếng. Bằng người đàn ông mạng mẽ như ấy, lại thành cây cột điện lớn. Doạ những người bên ngoài đó!”

      đoán được Kim Đồng Đồng chưa thấy người nào có thể sốc như vậy, sửng sốt trong chốc lát mới gật gật đầu: “Ừ, mình biết rồi.”

      Tuy nhiên xong, vẫn là thấy ngồi ở chỗ kia.

      Chậc chậc...... Người sáng suốt đều nhìn ra được Kim Đồng Đồng là cố ý .

      Làm cho Đỗ Bân mĩ nam đứng chờ bên ngoài, các bạn nữ qua lại như thế nào cũng đều biết Đỗ Bân chờ đợi người đẹp...... Mà người đẹp này là ai chứ~~~.

      Người người truyền tai nhau. Làm như vậy hiệu quả.

      Đúng là tâm kế......

      Sau lại tôi mới biết được, nguyên lai phải là tâm kế của , căn bản nghĩ khoe ra cái gì, chính là muốn Đỗ Bân đợi lâu. boăn khoăn, bởi vì biết Đỗ Bân cũng . Cho nên Kim Đồng Đồng vội vàng dùng việc này đến lừa gạt chính mình, lừa gạt người khác.

      Kỳ cẩn thận ngẫm lại, Kim Đồng Đồng đúng là có làm gì chọc tới tôi. này tính cách có điểm kỳ quái, cũng phải vì xinh đẹp mà thể ở chung. Nhiều lúc cũng hiền hoà, có thể bỏ qua mọi chuyện nhưng mỗi chuyện này lại ko bỏ được, đó là chuyện tình cảm của .

      Là Đỗ Bân.

      Từ khi bắt đầu đồng ý hẹn hò với Đỗ Bân, Kim Đồng Đồng liền nhanh chóng thay đổi.

      Hành tẩu giang hồ nhiều như vậy năm, tôi cùng Đào Hảo nhất trí cho Kim Đồng Đồng vào sổ đặc biệt. sắc bén của Đào Hảo, cũng có quật cường như tôi. Nếu so sánh với các nữ sinh viên khác, rất ư là thục nữ. Có nhiều lúc chuyện, biết là lạnh lùng hay là thẹn thùng. Rất ít khi tranh cãi, hay lớn tiếng. chung là tốt. Mọi người đều cảm thấy người hiền lành tốt bụng. Thậm chí ngay cả tôi cùng Đào Hảo, rất nhìn thấu, bản chất của hư hỏng. Chính vì mà mũ quáng. Đỗ Bân, chịu nỗi bất cứ ai làm phiền.

      Tôi chỉ nhớ chúng tôi tốt nghiệp năm ấy, rất nhiều người khóc. Có nam có nữ, có người tốt có người lầy.

      Duy chỉ có Kim Đồng Đồng, lặng im ngồi ở chỗ kia, an ủi Hồ Quả Nhi, nhưng trong ánh mắt vẫn là trấn tĩnh, chút cũng có xúc động. Giống nhau sớm chờ đợi chia tay này.

      người Kim Đồng Đồng, mặt khác có loại trí tuệ, có thể nhìn thấu rất nhiều việc này nọ, hoặc là rất ít thể cảm xúc. Đây chính là sáng suốt của .

      Tôi chút nghi ngờ, nếu thế giới này người là Đỗ Bân tồn tại, người Kim Đồng Đồng nhất, nhất định chính là bản thân .

      Hết chương 4
      linhdiep17, quỳnhpinky, Chris7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :