Chi, cần câu dẫn em! - Aine
============
Chương 4
Edit & beta : Hằng Dạ
Tôi muốn thề với trời rằng, tôi cho tới bây giờ nghĩ tới cùng Đỗ Bân có chuyện gì. phải tôi cao thượng, mà là nhập học lại thấy cảnh kia, trong lòng liền nhận định ấy là người có chủ. Chẳng những có chủ, hơn nữa chủ này còn là thập phần xinh đẹp, khuynh quốc khuynh thành.
Sau lại Đào Hảo cũng qua: “Con bà nó, quả nhiên thế vô thường, như thế nào bà lại có thể cùng Đỗ Bân dính líu với nhau.”
Kỳ chuyện này ngoài ý muốn của tôi...... Rất nhiều năm sau, vào đêm tân hôn, tôi cùng Đào Hảo trắng đêm chuyện phiếm. Mà toàn là chuyện liên quan đến Đỗ Bân.
Tôi nhớ Đào Hảo câu: “Bà ràng mục đích đơn thuần.”
Xem ra, vẫn là Đào Hảo hiểu ý tôi. Tôi thừa nhận, tôi chính là mục đích đơn thuần. Đầu tiên, tôi cảm thấy phiền phức về chuyện của Thẩm Đạc. Tôi vì muốn thoát khỏi Thẩm Đạc nên rất may Đỗ Bân xuất .
Còn có chút, kỳ có vẻ khờ khạo...... Nhưng năm đó tôi nuốt dưới cái cảnh lúc đó...... Tôi quen nhìn bộ dáng kia của Kim Đồng Đồng. Vì thế liền lợi dụng Đỗ Bân.
Nghĩ đến chuyện này, tôi là cẩn thận suy nghĩ, Đỗ Bân nhất định cũng biết, nhưng ngày chia tay, lặng im lâu : “Em chưa bao giờ ......”
Tôi chỉ biết...... nguyên lai cái gì cũng thể giấu mãi được. Đỗ Bân thông minh như vậy, cái gì đều nhìn thấu, cho nên nhất định biết.
Lần thứ hai bỗng nhiên gặp Đỗ Bân, ngày khai giảng chính thức đó tôi cùng Đào Hảo mang theo hành lý lặn lội đường xa, xe hết tám tiếng đồng hồ. là nóng người chết.
Đem mọi việc giải quyết xong xuôi, toàn thân ướt đẫm đều là mồ hôi. Phòng vệ sinh chưa dọn sạch , vừa mới nhập học nên có thu thập. Vì thế hai chúng tôi cũng thể quản nhiều như vậy ,trực tiếp lấy quần áo đến phòng tắm công cộng.
Phòng tắm công cộng cũng ít người tới, các bạn sinh viên nam cũng ít khi tắm ở đây, cho nên đại đa số vì muốn tốn thời gian nên đến, hôm nay là khó chịu, vẫn là còn có Đào Hảo làm bạn.
Chúng tôi vọt vào hai phòng khoái khoái tắm rửa, vài sợi tóc còn đọng lại vài giọt nước, nhìn lẫn nhau cái, nhịn cười được.
Tiếng dép lê bắt đầu vang lên, hướng phòng ngủ .
Đến cửa phòng ngủ, Đỗ Bân vẫn tư thế ngày hôm qua, đứng trước ở nơi đó. Biểu tình có hơi chút kiên nhẫn, hiếm thấy...... Ấn tượng của tôi đối với vẫn chỉ là chàng trai ôn nhuận như ngọc.
“Haha” Đào Hảo buồn cười, có điểm khinh bỉ : “Đúng là người bạn trai có hiếu nha.”
Tôi nhún nhún vai: “Bà nghĩ hai người bọn họ có cần lỗ liễu như vậy ?’’
“Có trời mới biết. Muốn làm cái gì làm chắc, ở giữa ban ngày ban mặt, biến trường học thành nơi để đương.”
Đào Hảo luôn luôn sắc bén, tôi thể bội phục.
Vừa mới đến cửa phòng ngủ, Đỗ Bân thấy hai chúng tôi mặc đồ như vầy có chút kinh ngạc, chắc chừng nghĩ đến sinh viên nữ lại mang dép lê mặc đồ bộ trong trường.
Thấy chào hỏi tốt lắm, tôi cùng Đào Hảo vẫy tay chào.
cười cười : “Mỗi lần thấy hai người đều là như vậy......”
Đỗ Bân nghĩ nghĩ, giống như rất khó tìm từ.
Đào Hảo phỏng chừng là đối với là người bạn trai ‘có hiếu’, vì thế bĩu môi : “Tổng cộng chỉ mới có hai lần gặp mặt, mà vội vã đánh giá.”
Lời này thực làm người ta cứng họng......
Đỗ Bân đại khái cũng nghe được trong lời Đào Hảo là xem thường mình, vì thế cười cười: “Xin lỗi, là tôi hấp tấp quá.”
Lời vừa ra đối với người bình thường nên nhẫn nhịn chút cho bản thân...... Đối với Đào Hảo tôi quá hiểu , nha đầu này tuyệt đối biết “giúp mọi người làm điều tốt” là gì.
muốn thấy Đỗ Bân nữa, trực tiếp đẩy cửa phòng ngủ ra, lơ đãng : “Để tôi trở về giúp kêu Kim Đồng Đồng, kêu ra nhanh lên.”
Đỗ Bân cũng nghĩ tới Đào Hảo như vậy, sửng sốt chút : “Cám ơn.”
Đào Hảo xoay người nhìn : “ đừng cám ơn tôi, tôi cảm thấy đứng ở trước cửa phòng ngủ nữ an toàn chút nào. chừng lát sau lại có vài mê trai xuất đó.”
Lòng tôi vỗ tay hoan hô Đào Hảo, tuy rằng Đào Hảo hay móc, nhưng nhiều năm qua, vô luận Đào Hảo đúng hay sai, tôi đều rất thích những câu đó.
Trở về phòng ngủ Kim Đồng Đồng còn ngồi ở chỗ kia, Đào Hảo nhíu mày :“Kim Đồng Đồng à, ngươi bạn trai ở bên ngoài chờ bạn kìa, bạn gặp hay gặp, như thế nào cũng phải với người ta tiếng. Bằng người đàn ông mạng mẽ như ấy, lại thành cây cột điện lớn. Doạ những người bên ngoài đó!”
đoán được Kim Đồng Đồng chưa thấy người nào có thể sốc như vậy, sửng sốt trong chốc lát mới gật gật đầu: “Ừ, mình biết rồi.”
Tuy nhiên xong, vẫn là thấy ngồi ở chỗ kia.
Chậc chậc...... Người sáng suốt đều nhìn ra được Kim Đồng Đồng là cố ý .
Làm cho Đỗ Bân mĩ nam đứng chờ bên ngoài, các bạn nữ qua lại như thế nào cũng đều biết Đỗ Bân chờ đợi người đẹp...... Mà người đẹp này là ai chứ~~~.
Người người truyền tai nhau. Làm như vậy hiệu quả.
Đúng là tâm kế......
Sau lại tôi mới biết được, nguyên lai phải là tâm kế của , căn bản nghĩ khoe ra cái gì, chính là muốn Đỗ Bân đợi lâu. boăn khoăn, bởi vì biết Đỗ Bân cũng . Cho nên Kim Đồng Đồng vội vàng dùng việc này đến lừa gạt chính mình, lừa gạt người khác.
Kỳ cẩn thận ngẫm lại, Kim Đồng Đồng đúng là có làm gì chọc tới tôi. này tính cách có điểm kỳ quái, cũng phải vì xinh đẹp mà thể ở chung. Nhiều lúc cũng hiền hoà, có thể bỏ qua mọi chuyện nhưng mỗi chuyện này lại ko bỏ được, đó là chuyện tình cảm của .
Là Đỗ Bân.
Từ khi bắt đầu đồng ý hẹn hò với Đỗ Bân, Kim Đồng Đồng liền nhanh chóng thay đổi.
Hành tẩu giang hồ nhiều như vậy năm, tôi cùng Đào Hảo nhất trí cho Kim Đồng Đồng vào sổ đặc biệt. có sắc bén của Đào Hảo, cũng có quật cường như tôi. Nếu so sánh với các nữ sinh viên khác, rất ư là thục nữ. Có nhiều lúc chuyện, biết là lạnh lùng hay là thẹn thùng. Rất ít khi tranh cãi, hay lớn tiếng. chung là tốt. Mọi người đều cảm thấy là người hiền lành tốt bụng. Thậm chí ngay cả tôi cùng Đào Hảo, rất nhìn thấu, bản chất của hư hỏng. Chính vì mà mũ quáng. Đỗ Bân, chịu nỗi bất cứ ai làm phiền.
Tôi chỉ nhớ chúng tôi tốt nghiệp năm ấy, rất nhiều người khóc. Có nam có nữ, có người tốt có người lầy.
Duy chỉ có Kim Đồng Đồng, lặng im ngồi ở chỗ kia, an ủi Hồ Quả Nhi, nhưng trong ánh mắt vẫn là trấn tĩnh, chút cũng có xúc động. Giống nhau sớm chờ đợi chia tay này.
Ở người Kim Đồng Đồng, mặt khác có loại trí tuệ, có thể nhìn thấu rất nhiều việc này nọ, hoặc là rất ít thể cảm xúc. Đây chính là sáng suốt của .
Tôi chút nghi ngờ, nếu thế giới này có người là Đỗ Bân tồn tại, người Kim Đồng Đồng nhất, nhất định chính là bản thân .
Hết chương 4