Chương thứ ba : Rung động trong hồi tưởng
“Đây là cái gì?”
“Mười hai viên ngọc tượng trưng cho mười hai vị thần Olympus.”
“Tượng trưng chúng ta?” Nữ thần ánh trăng Artemis nhíu đôi mày đẹp,“Sau đó?”
“Truyền thuyến rằng người tìm đủ chúng có thể được hạnh phúc.”
“Truyền thuyết này khờ……”
Người chuyện vì thế trong nháy mắt tim đập mạnh và loạn nhịp,“Đúng vậy, khờ…… Cho dù bản thân mình là thần, cũng nhất định có thể hạnh phúc, huống chi là người ……”
ngóng nhìn phương xa, trong mắt có nỗi tuyệt vọng nên lời. Cây nguyệt quế sinh trưởng mặt đất kia, còn có cái tên kiều là –
Daphne.
________________________________
Khi Sriranda về đến nhà trời tối.
tóc tai bù xù từ xe ngựa xuống, làm cho người nữ bộc ra cửa đón hoảng sợ hỏi : “Nhị tiểu thư, ngài làm sao vậy?”
“ có việc gì.” đem áo choàng cởi ra đưa cho nữ bộc, vội vàng vào phòng trong. qua cửa đại sảnh, trong căn phòng to lớn chỉ có mấy ngọn đèn leo lét, ánh sáng có vẻ ảm đạm, lại thấy những người khác.“Sao lại thế này?”
Nữ bộc vẻ mặt buồn sầu trả lời : “Trong khoảng thời gian nhị tiểu thư ra ngoài, tiên sinh gọi mọi người chúng tôi vào đại sảnh, tuyên bố ngài phá sản , bởi vậy còn cần chúng tôi. Tiên sinh phân phát cho mỗi người chút phí sinh hoạt, ngoài tôi cùng Johann đại thúc phụ trách làm cơm còn đợi đến ngày cuối cùng, những người khác cũng đều thu thập đồ đạt về nhà .”
Cửa sổ nửa mở, ánh trăng sáng trắng cùng ít ỏi ngọn đèn làm mọi thứ in bóng vách tường, Sriranda nhìn căn phòng lạnh lùng thanh thanh, tự giễu mà khinh miệt nở nụ cười.
Cỡ nào thất bại.
Cỡ nào quằn quại.
Cỡ nào …… Bất đắc dĩ.
Nghĩ là mình có thể làm chút cái gì, nghĩ là mình đủ kiên cường, kết quả, kết quả là lại phát cái gì cũng có thay đổi.
Nếu , khuyết điểm của mẹ là ích kỉ, Nicole là hư vinh, như vậy , chính là rất tự cho là đúng.
đánh giá sai chỉ số thông minh cùng máu lạnh của Isaac, bởi vậy sau khi gây ra hồi khôi hài cuối cùng chỉ biết trốn, chạy trối chết cho xong việc, là có việc gì mất mặt cùng xấu hổ như chuyện này, nhưng mà từ đầu cũng nghĩ tới lấy bộ mặt hám tiến xuất trước mặt người khác.
Sriranda che mặt mình, nhịn được thở ra tiếng dài.
“Nhị tiểu thư, ngài…… tham gia vũ hội sao?” Nữ bộc ở bên cẩn thận hỏi.
run tẩy chút.
“Phu nhân cùng đại tiểu thư đều …… Các ngài ấy bảo tôi vừa thấy ngài trở về liền phải thúc giục ngài qua đó, các ngài ấy ở đó chờ ngài.”
Mẹ đánh bàn tính gì sao lại biết, nếu lúc trước bà chờ đợi con có thể trở thành vị hôn thê của vương tử, bất quá chỉ là loại hư vinh dệt hoa gấm mà thôi, mà nay, điều này trở thành ngọn cỏ cứu mạng của các .
Hơn nữa từ sau khi Haera vương tử mời nhảy điệu đầu tiên, mẹ lại nhận định , trừ bỏ thần bí bên ngoài kia là người có hi vọng được chọn làm Vương phi nhất.
Nhưng mẹ lại biết, cái thần bí kia chính là Cinderella, bà lại càng biết, kỳ vương tử vô tình với kết hôn mà ham muốn tự do.
“Cùng ta chu du thế giới được chứ?”
Đề nghị của Haera trở nên cực kì ràng.
Kỳ …… theo ta rời khỏi nơi này chu du thế giới, cũng tệ? Như vậy, đầu tiên là cái gì cũng cần nghĩ, cái gì cũng cần quản, mặc kệ nhà Nicole thất vọng và nghèo túng thế nào cũng đều có quan hệ gì với .
Sriranda đem cả người mai nhập vào trong sô pha, ngóng nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, ánh mắt dần dần trở nên lãnh khốc mà tang thương.
Hoàn toàn có thể làm như vậy , phải sao? Dù sao luôn luôn khinh thường mẹ tư lợi, chị hai nông cạn mù quáng, còn cả Cinderella nhát gan nữa…… Qua nhiều năm như vậy, đều tuân thủ nguyên tắc đó là : Vì lợi ích của mình, kiên quyết tranh thủ, những gì cùng mình quan hệ , tuyệt để ý tới.
Như vậy, phải chỉ cần mình sống tốt, là có thể sao?
Làm gì phải quản những người khác làm chi?
Dù sao, căn bản cũng phải là người tốt gì, phải sao?
ràng nghĩ như vậy, thôi miên mình như vậy, nhưng vì sao tầm mắt lại bắt đầu trở nên mơ hồ?
Con người là động vật kì quái, đầu óc nghĩ cùng phản ứng thân thể lại có thể hoàn toàn bất đồng.
Nhưng, mặc kệ vì nguyên nhân gì cũng rơi lệ.
, Sriranda • Cameron, từ sau khi cha qua đời phát thệ là bao giờ rơi lệ , bởi vậy ngay cả khi bi thương như vậy, ngay cả khi căm hận như vậy, cũng thể khóc.
bên nữ bộc hỏi : “Nhị tiểu thư, ngài chuẩn bị khi nào xuất phát? Muốn tôi giúp ngài chải đầu ?”
Sriranda mệt mỏi phất phất tay,“Đợi lát nữa sau, trước hãy để cho ta yên lặng mình chút.”
“Úc…… Kia, được rồi. Tôi ở ngay căn phòng cách vách kia, có chuyện gì có thể kêu tôi.”
Tiếng bước chân rời , cửa phòng nhàng đóng lại, gian lại lần nữa trở về yên tĩnh.
Ánh trăng và ánh đèn cùng xuất , đem vẻ mặt của phân cách làm hai, nửa là ngưng đọng, nửa là lạnh lùng.
nhắm mắt lại, lông mi dài.
Bất chợt trong hoa viên truyền đến ít tiếng vang.
Lông mi của run lên.
Động tĩnh này bình thường khó có thể nghe được , nhưng đêm nay nhà Nicole quá mức im lặng, khiến cho thanh rất kia lại nghe rất ràng.
Sriranda đột nhiên đứng lên xông ra ngoài.
Dưới ánh trăng, hoa viên là mảng sáng trắng, vừa chạy đến dưới cây nguyệt quế liền thấy chiếc xe ngựa bốn bánh cực kỳ hoa lệ chạy vòng vo vài cái liền biến mất ở góc sau.
Tuy chỉ là kinh ngạc thoáng nhìn, nhưng đỉnh xe hình cung giống như từ bí ngô tạo thành vẫn để lại cho ấn tượng rất sâu. Ngay cả xe ngựa cũng giống người thường, cần phải người ngồi bên trong kia khẳng định là Cinderella.
Sriranda giật mình đứng tại chỗ, buồn bã, sau đó lại vì chính hành động vừa rồi của mình cảm thấy buồn cười. sớm biết Cinderella là nhờ thần điểu giúp mới có thể đẹp đẽ quý giá như vậy tham gia vũ hội , phải sao? Như vậy cớ gì còn vội vàng chạy đến, chẳng lẽ là vì muốn nhìn thấy bộ dáng của ta trước khi rời sao?
đúng là…… Nhàm chán.
ra bản thân mình lại có thể trở nên nhàm chán như vậy.
hít sâu hơi, xoay người, chuẩn bị trở lại phòng.
Lại đột nhiên chạm phải tầm mắt.
Đó là đôi mắt linh động đến thể tin được, giống như chứa mọi trí tuệ thế gian — mà lại sinh trưởng mình con chim.
Thân chim chỉ lớn bằng nắm tay, lông màu tuyết trắng, hai hàng màu tím cuộn sóng từ cổ kéo dài đến cuối cánh, mang theo khí phách siêu trần thoát tục, cao quý tao nhã.
Nó đứng ở nhánh cây nguyệt quế, nghiêng đầu, nháy mắt nhìn .
người chim cứ yên lặng nhìn nhau trong khoảng thời gian rất dài như vậy.
Ban đêm gió mát lạnh, ánh trăng thê lương, toàn bộ gian dường như cũng chỉ còn lại cùng nó.
Cuối cùng vẫn là Sriranda hạ lông mi, tự chuyển tầm mắt trước, vén theo làn váy tiếp tục .
Con chim kia bỗng nhiên mở miệng gọi : “Sriranda.”
ra nó biết tên của …… Nhưng mà cũng đúng, có gì mà nó biết ?
Sriranda dừng bước, quay đầu thản nhiên nhìn nó.
Thanh của thần điểu trầm thấp dễ nghe, nhìn , hơi hơi cười : “Cẩn thận, ma quỷ tới gần , lung lay tâm môn (cánh cửa tâm hồn) của .”
Sriranda nhíu mi, có ý gì? Nó là chỉ ý niệm ích kỷ muốn bỏ lại mọi người cùng vương tử du lịch thoáng lần trong đầu kia sao? Ngay cả ý tưởng trong đầu của con người mà nó cũng có thể biết sao? Như vậy phải thực đáng sợ?
nhướng mày, sắc mặt lãnh đạm : “ thế nào? Cho dù ma quỷ đến đây thế nào?”
Thần điểu nhìn chăm chú vào , lâu, mới trả lời : “Cùng ma quỷ làm bạn, vĩnh viễn chiếm được hạnh phúc.”
Hạnh phúc? cười nhạo ra tiếng,“Như vậy, mời ngươi cho ta biết, cái gì lại là hạnh phúc?”
Cái gì là hạnh phúc? Cùng chung hoạn nạn với các , luôn mặc niệm cái gọi “Cốt nhục chí thân” tựa như thể thiếu khí, chính là cái gọi là hạnh phúc sao? Tiếp tục chịu được những người xung quanh mình ngu xuẩn ti tiện keo kiệt, trải qua những ngày chết lặng chính là hạnh phúc sao?
“Hạnh phúc chính là khi cảm thấy rét lạnh cảm nhận được ấm áp. Khi cảm thấy độc cảm nhận được tình bạn. Khi phẫn nộ cảm nhận được bình tĩnh. Khi ủy khuất cảm nhận được thỏa mãn. Khi nhàm chán cảm nhận được vui vẻ. Khi sợ hãi cảm nhận được chỗ dựa……” Thần điểu ngừng chút, nhìn chăm chú vào ánh mắt của , chậm rãi ,“ trắng ra, chính là khi học được như thế nào người khác, mà người khác cũng .”
Cả người Sriranda chấn động mạnh.
“Đây cũng chính là điểm khác nhau lớn nhất giữa và Cinderella.”
Huyết sắc mặt nhanh chóng thối lui, khuôn mặt của dưới ánh trăng càng trở nên tái nhợt.
“Ta biết vẫn khinh thường Cinderella, cảm thấy ấy là yếu đuối ngốc nghếch, bởi vậy vẫn thủy chung vì cái gì mà ta giúp ấy, cho rằng việc này chẳng qua là chỉ là cái tiết mục thêm vào cuộc sống mà thôi.”
Đúng vậy, chính là cho rằng như vậy. Chẳng lẽ…… phải sao?
“Nhưng, lại xem Cinderella là giàu tình . ấy nhiệt tình thương mọi thứ thế giới này, còn có . ấy thương cha mình, cho dù ông ta càng thương nhóm người các . ấy mẹ kế của mình, cho dù mẹ luôn đối với ấy tốt. ấy còn các chị của mình, cho dù các thường xuyên làm khó dễ ấy…… Tất cả hết thảy, ấy đều yên lặng chịu đựng, có nửa câu oán hận. Ở trong suy nghĩ của rất nhiều người như vậy thực ngốc. Nhưng theo suy nghĩ của ta vĩ đại. nhân loại có thể vô tư thiện lương như vậy là đáng quý . Cũng bởi vì có người như ấy tồn tại, thế giới này vẫn tốt đẹp.”
Sriranda cắn môi, trầm mặc.
“Bởi vậy, thượng đế bạc đãi những tốt như ấy. ấy trả giá vì tình , cuối cùng được người khác hồi báo. Nhưng…… sao?”
Gió thổi lên, mái tóc dài của Sriranda bắt đầu bay tán loạn, mà vẫn đứng nhúc nhích, tùy ý chúng nó rối loạn.
“ hiểu cái gì là , thế giới này, thương bất luận kẻ nào, cũng có người thương . Bởi vậy vô luận phát sinh chuyện gì, chỉ biết suy nghĩ, đối mặt cho chính mình. Khi phát thể đối mặt bắt đầu trốn tránh. Sriranda, ma quỷ thích nhất người như vậy, bởi vì tâm của bọn họ luôn yếu ớt, rất dễ dàng bị ăn mòn.”
Thanh của nó như có năng lực mê hoặc lòng người, ánh mắt Sriranda có khoảnh khắc hoảng hốt, nhưng ngay sau đó lại lần nữa trở lại thanh minh.
thở sâu, giương mắt,“Ngươi xong rồi?”
Thần điểu cười cười, ý cười ràng ấm áp lại ngả ngớn,“Ta biết những lời này nghe vào…… Xem như ta nhiều chuyện .”
“Đúng vậy, ngươi nhiều chuyện .” Thanh của Sriranda bình tĩnh, từng từ ràng,“Mong ngươi nhớ kỹ, ngươi là thần thủ hộ của Cinderella, phải của ta. Bởi vậy, ngươi chỉ cần quản tốt chuyện của ta là được , ta như thế nào cần ngươi quan tâm.”
Cánh của Thần điểu khẽ giương chút, mở ra lại khép lại.
“Về phần ngươi cái gì ma quỷ, vậy ngươi có thể yên tâm, bởi vì –” Sriranda nhàng loan môi dưới, ánh mắt như hắc trân châu lòe lòe tỏa sáng, kiên định, cương nghị, và vô tình,“Ma quỷ còn chưa xứng trở thành tín ngưỡng của ta.”
Đúng vậy, ma quỷ còn xứng trở thành tín ngưỡng của .
Mà cũng tin thượng đế.
thế giới này, chân chính có thể trông cậy vào , chỉ có chính mình.
Và cũng như thế, chân chính có thể , cũng chỉ có chính mình.
Bởi vì, chỉ có chính mình vứt bỏ bản thân, chỉ có chính mình lừa gạt bản thân, và cũng chỉ có chính mình thương tổn bản thân.
– có chính là đủ.
Sriranda giang rộng bước chân, lúc này đây bước thoải mái , còn quay đầu lại.
Ánh trăng chiếu lên tấm lưng của , chiếc lưng thẳng tắp từng bước rời khỏi tầm mắt của thần điểu.
Qua lâu, thần điểu mới thu hồi ánh mắt của mình, nhàng cười, thấp giọng thào : “Ma quỷ còn xứng trở thành tín ngưỡng của …… sao?”
Đôi cánh mở rộng ra, ràng là tím trắng minh diễm, trong nháy mắt lại thay đổi.
Biến thành đôi cánh màu đen tuyền huyền bí.
Tuy rằng cần con chim kia xen vào việc của người khác, nhưng thể thừa nhận, cùng nó chuyện hồi lại khiến tâm thần luôn yên tâm của đột nhiên trở nên thực bình tĩnh.
biết mình nên làm thế nào, nên đem vở cuối cùng của trò khôi hài này diễn ra sao.
Bởi vậy, khi Sriranda sửa lại tóc, đổi quần áo rồi ngồi lên xe ngựa thuê đến hoàng cung là mười giờ tối, vũ hội tiến hành hơn phân nửa, xa xa có thể thấy được đèn đuốc sáng trưng, bóng người sung động trong cung điện.
đem giấy mời đưa cho thủ vệ xem xong liền vào, người thị vệ bộ dáng trẻ tuổi bỗng nhiên xuất , cúi chào với rồi : “Xin hỏi ngài là Sriranda tiểu thư sao?”
Sau khi nhận được câu trả lời thuyết phục ta còn : “Tôi gọi là Ryan, là hộ vệ trưởng của vương tử. Vương tử phân phó tôi ở đây chờ ngài, khi thấy ngài xuất liền mang ngài gặp ngài ấy. Bởi vậy, xin theo tôi.”
Haera lại muốn làm gì?
Trong lòng Sriranda mặc dù còn nghi hoặc, nhưng mặt nửa điểm kinh ngạc cũng có, mỉm cười : “Làm phiền .”
Nhưng mà, nơi Ryan mang cũng phải là hội trường vũ hội, mà là căn phòng yên lặng thoạt nhìn như là thư phòng.
“Mời ngài ngồi ở đây chờ lúc, tôi thông tri với vương tử là ngài tới.” Ryan xong câu đó liền ra ngoài, cửa phòng khép lại, toàn bộ thư phòng cũng chỉ còn lại người là .
đánh giá thư phòng của Haera vương tử cùng thư phòng bình thường cũng khác nhau là mấy, có vẻ có rất nhiều sách, tường treo đầy tranh, mặt dều ký tên ta, xem ra đều là do vương tử tự mình vẽ . bàn học còn bày cái bản đồ thế giới to, gần sát Maia đại lục là Oka Biscay đại lục, ở thủ đô Florence của đại lục dùng cây bút mực màu vẽ vòng tròn.
Chẳng lẽ là nơi vương tử muốn ?
Cơn gió mềm thổi vào, cửa sổ thư phòng mở rộng, Sriranda đến bên cửa sổ nhìn xuống, vừa lúc nhìn thấy phía sau hoa viên, dưới bức tượng nữ thần trong hồ nước, mặt nước nhộn nhạo, ánh trăng chói lọi đem hai người bên suối phun chiếu ràng.
– Haera, cùng Cinderella.
Hai người đều có mái tóc vàng xinh đẹp, thân hình tinh tế mà tao nhã, đứng chung chỗ đúng là xứng đôi nên lời.
Tâm Sriranda cách chút.
Trong nháy mắt này nhớ tới Haera ôn nhu.
: “Ta thủy chung cho rằng, những người tùy ý lăng nhục song thân người khác đều đáng nhận được trừng phạt.”
thể thừa nhận, lúc ấy trái tim của đập nhanh, như là cánh cửa trong tâm luôn luôn đóng chặt bất chợt bị mở ra, làm cho những lời ái muội đó cẩn thận thẩm thấu tiến vào.
Mà giờ phút này cầm lấy bệ cửa sổ, nhìn hai người kia ở dưới đêm trăng tản bộ, tâm tình trở nên thực vi diệu.
hy vọng Cinderella có thể thành công, như vậy nguy cơ trước mắt có thể được giải quyết. Nhưng nếu Cinderella thành công , có lẽ ngược lại cảm thấy khó chịu.
Ánh trăng giữa bầu trời, bóng đêm say lòng người, ngẫu nhiên Cinderella ngẩng đầu lên cùng Haera cái gì đó, tư thế có vẻ vô cùng thân thiết.
Bọn họ tiến triển đến bước nào?
Lưỡng tình tương duyệt sao?
Sau đó Ryan xuất đến chỗ Haera, sau khi Haera nghe ta xong liền chút gì với Cinderella rồi mình trở về , Ryan cùng Cinderella mấy câu lại biến thành ta cùng với ấy tiếp tục bước chậm bên hồ suối phun.
Đợi vài phút nữa, cửa thư phòng mở ra, Haera vội vàng vào.
“Thực xin lỗi, để cho đợi lâu.”
Sriranda có xoay người lại mà tiếp tục nhìn hai người kia, Haera quả nhiên tò mò tiến lại hỏi : “ nhìn cái gì?” Khi ánh mắt rơi xuống người Cinderella nhàng mà a tiếng.
“ ấy rất đẹp, phải sao?” Sriranda làm cho thanh thả chậm, thừa nhận là thử.
Nhưng mà, Haera lại từ chối cho ý kiến cười cười,“Chắc vậy. Bất quá, so với việc thảo luận mỹ mạo của người khác, tại ta có việc quan trọng cần với .”
Sriranda nhướn nhướn lông mi lên.
“Là như vầy, buổi sáng ta quá mức vội vàng, rất nhiều chuyện còn chưa có , sau đó ta nghĩ kĩ chút, xác thực đột nhiên mời cùng ta là rất đường đột . Bởi vậy tối nay ta vẫn chờ đợi đến, thừa dịp cơ hội này giải thích với .” Haera từ trong ngăn tủ lấy ra cái hộp để lên bàn học, sau đó mở nắp hộp ra cho xem.
Bên trong bày ba viên ngọc kích thước giống nhau nhưng màu sắc khác nhau.
viên sắc hồng tựa mặt trời lóa mắt; viên màu tím tao nhã đẹp đẽ quý giá; Còn viên còn lại như mặt nước xanh thẳm, bên trong có hoa văn màu trắng, giống từ chính giữa mở tung , nhưng mặt ngoài lại bóng loáng hoàn hảo như trước.
“ có biết đây là cái gì ?”
“Ngọc sáp.” [ * Trong hoàng thất Châu Âu cổ đại xem ngọc sáp như trân bảo rất quý trọng_tác giả.]
“Đáp án đúng. Nhưng chúng nó phải viên ngọc sáp bình thường, nhìn kĩ lại.”
Sriranda thấy thận trọng, liền lấy viên trong đó ra, cẩn thận quan sát lâu, biểu tình từ ban đầu chút để ý, dần dần chuyển thành khiếp sợ : “Là…… Trong mười hai vị thần Olympus truyền thuyết?”
Haera vui mừng gật đầu : “Đúng vậy. Ba viên này phân biệt là Apollo, Athena cùng Poseidon — ta đoán đúng, quả nhiên nhận ra chúng nó.”
“Ta chỉ đọc qua ở trong thư phòng, bộ ngọc sáp này là do vị quốc vương Caesar ( Xê – da) cửu thế nổi danh nhất thế kỉ trước đoạt được từ bộ lạc Vire thần bí , ông đưa nó cho tình nhân của mình là Luis phu nhân, khiến cho Hoàng hậu ghen tị, do đó cũng mở màng cho cuộc chiến chia li gần mười năm của mười hai thần Olympus ( mười hai viên ngọc sáp tượng trưng) . Và sau đó, từ khi ông ta bệnh chết, quốc gia của ông ta cũng tiêu vong , mười hai viên ngọc sáp này cũng theo chiến tranh mà tản mạn khắp nơi, từ nay về sau còn người nào gặp qua nó.” Sriranda nghĩ nghĩ, lại thêm,“Truyền thuyết nó có thể cho chủ nhân của nó lực lượng cường đại cùng tình hoàn mỹ, nhưng tôi cảm thấy thực vớ vẩn. Nếu đúng như vậy, Luis phu nhân cũng bị Hoàng hậu đưa lên đoạn đầu đài, mà Caesar đại đế cũng bệnh chết.”
Haera nở nụ cười,“Truyền thuyết tự nhiên thể tin, nhưng bộ ngọc sáp này là kỳ trân ngàn năm hiếm thấy, điểm ấy thừa nhận chứ?”
“Ừm.” Tầm mắt của chuyển tới tấm bản đồ nằm bàn kia, bỗng nhiên hiểu được dụng ý của ,“Ngài muốn sưu tập chín viên còn lại?”
“Ngày 15 tháng 5 hàng năm, ở Florence đều tổ chức thương hội quy mô rất lớn, tất cả các phú hào, người buôn bán, người buôn lậu, đều xuất ở đấy, tiến hành những cuộc giao dịch trị giá bạc triệu. Ta có được tin tức rằng có thương nhân giữ số viên ngọc sáp còn lại tiến hành bán đấu giá.” Ngón ta Haera chỉ vào vòng hồng tâm bản đồ,“Bởi vậy, mục tiêu trạm thứ nhất của ta, chính là Florence.”
“Như vậy…… Vì cái gì muốn tôi cùng ?”
Haera đứng trước mặt , ánh mắt kiên định lại ôn nhu ,“Đừng giả ngu, Sriranda. Ta rất ràng tài hoa của .”
Lông mi của Sriranda như cánh bướm run rẩy.
“ tinh thông tất cả các ngôn ngữ của bốn đại lục, đối với con người, lịch sử của từng quốc gia đều như lòng bàn tay, đồng thời, vẫn là chuyên gia kinh nghiệm vô cùng phong phú về việc xem xét châu báu…… Nếu ta muốn vừa du lịch vừa tìm kiếm mười hai viên ngọc sáp này, còn người nào so với thích hợp làm bạn đồng hành với ta hơn?”
“Ngài điều tra qua ta?”
Haera trực tiếp thừa nhận , gật đầu : “Ta biết, những tri thức có ích của là lấy từ tàng thư Vienna Caesar; Ta còn biết, rất biết giấu mình, triển lãm tài hoa của mình ra trước mặt người ngoài; Nhưng, tất cả thương nhân sưu tập châu báu ở Maya đều ghen tị với , bởi vì có thể vơ vét đến thứ mà bọn họ thể vơ vét đến, hoặc có phát là thứ tốt…… Là vàng sáng lên , Sriranda, có số thứ muốn giấu nhưng cũng thể giấu được .”
rốt cục hiểu được vì cái gì khi lần đầu Haera biết tên của , mặt lại có biểu tình kinh ngạc –“ ra, chính là Sriranda”.
Vị vương tử này sớm quyết tâm muốn ra ngoài mạo hiểm, khẳng định luôn luôn tìm kiếm đồng bạn thích hợp nhất, sau đó từ trong miệng các thương nhân châu báu nghe đến tên của .
Ánh mắt của Sriranda dần dần sáng lên, suy nghĩ nhanh, lập tức đưa ra quyết định : “Tôi có thể cùng với ngài.”
Haera vui vẻ : “ ? đồng ý ?!”
“Nhưng, tôi cần thân phận, thân phận hợp lí.”
Haera từ vui sướng chuyển sang hoang mang, sau đó lại biến thành giật mình, cuối cùng lại nhếch môi chế nhạo nở nụ cười : “ muốn danh phận? muốn gả cho ta sao? Sriranda.”
Mặt Sriranda nhất thời biến đen, người này, ta nghĩ đến cái gì?
“Đương nhiên phải!” vội vàng phủ nhận,“Ý tứ của ta là – giữa chúng ta là quan hệ thuê mướn.”
“Thuê?”
“Đúng. Ngài cam kết tôi và ngài cùng nhau tham gia thương hội Florence, cũng cùng nhau tìm kiếm mười hai vị thần Olympus thần bí, tôi cung cấp cho ngài học thức, kinh nghiệm cùng thời gian, ngang nhau , ngài cho tôi thù lao.” Khóe môi của giơ lên nụ cười có vẻ lãnh khốc, nhưng ánh mắt ánh mắt đen tuyền lại lòe lòe tỏa sáng, đẹp có chút mê hoặc,“Tôi chưa bao giờ quản chuyện người khác, trừ phi, có thể có lợi.”
Haera nháy mắt nhìn , cùng với là giật mình chẳng là càng thêm cảm thấy hứng thú,“Aha, quả nhiên là người rất thú vị……ok, điều kiện thành lập.”
đến bên cạnh bàn, lấy bút ra viết tấm chi phiếu, sau đó đưa cho : “Đây là tiền đặt cọc. Tất cả phí dụng đường đều do ta gánh vác, hơn nữa, sau khi thu thập xong mười hai thần Olympus, ta lại cho thêm 1 triệu Farrell thù lao. Bảng giá này vừa lòng chưa ?”
Sriranda tiếp nhận chi phiếu, mặt ghi con số đầu tiên là 5, phía sau là 6 số 0.
Năm trăm vạn.
trùng hợp.
từng có ý đồ lấy tiền từ người Isaac, cuối cùng lại từ chỗ Haera lấy được .
hiểu là nên trời tuyệt đường người tốt, hay là thế khó liệu.
Sriranda áp chế rung động mạnh mẽ trong lòng, trôi qua để cho nó trôi qua , cần nhắc lại, trước mắt là bắt đầu mới.
“Như vậy, hợp tác vui vẻ.” vươn tay về phía .
Haera mang theo biểu tình thú vị ,mỉm cười nhìn , đưa tay qua.
Hai người nắm tay chút, tỏ vẻ hiệp nghị thành lập.
Đến khi nghĩ rút tay về lại nắm chặt thả.
nâng ánh mắt lên, phát tươi cười mặt biến mất, còn lại , là loại thưởng thức tự đáy lòng.
“Sriranda.” gọi tên của , ánh mắt ôn nhu tựa như ánh trăng giờ phút này.
bởi vậy nhìn .
“Ta nghĩ…… Ta dường như có chút bị mê hoặc .”
Trong buổi tối ánh trăng ôn nhu, Haera như vậy.
“Ta nghĩ…… Ta dường như có chút bị mê hoặc.”
Ở xe ngựa về nhà, những lời này luôn xuất trong đầu Sriranda , lâu tiêu tán.
Thân xe xóc nảy, che ngực mình, cảm thấy trái tim của mình, chút chút, đập có chút nhanh.
Vì thế khỏi có chút bi ai : ra đối với ôn nhu của Haera, mình có năng lực chống cự.
Như vậy, cái này có thể trở thành khúc mở đầu cho chuyện xưa hay ?
Cinderella thể bắt lấy tâm của vương tử, mà , lại vô tâm sáp liễu liễu thành ấm …… [ hữu tâm tài hoa hoa bất khai, vô tâm sáp liễu liễu thành ấm : cố ý chăm hoa hoa chẳng nở, vô tâm tưới liễu liễu xanh um, chỉ việc cố tình dốc hết tâm sức lại thành, mà việc chỉ vô tình lại có thành tựu]
Tốc độ xe ngựa chậm lại, bên ngoài xe vang lên thanh sàn sạt, thuận miệng hỏi : “Làm sao vậy?”
Xa phu ở phía trước trả lời : “Tiểu thư, trời mưa .”
“Như vậy, mong ông mau chút.” Hy vọng trước khi mưa lớn có thể về đến nhà, đường mà gặp nước mưa nhất định trở nên lầy lội, chạy con đường thế này quả thực là chịu tội. May mắn, còn cách nhà cũng quá xa .
Người đánh xe tăng tốc độ nhanh hơn, ước chừng qua được bao lâu ông lại thả chậm tốc độ, : “Tiểu thư, trước cửa nhà ngài có chiếc xe dừng chặn đường vào rồi.”
Hả? Lúc này vũ hội còn chưa kết thúc, mẹ cùng chị hẳn là còn ở trong hoàng cung, trước cửa nhà sao lại có xe của họ?
mở cửa kính xe ra thăm dò bên ngoài, liền bất ngờ –
Chống lại ánh mắt của Isaac.
Tháng tư, cơn mưa kéo dài, tuy rằng lớn nhưng đủ để làm người ướt nhẹp.
Mái tóc Isaac ướt sũng dính vào trán, áo khoác cũng ẩm ướt dính sát vào người, màu sắc từ nhạt sang đậm, nhưng lại nửa ý tứ muốn trốn mưa cũng có. dựa vào vách tường xe, hai tay áp sau đầu, chân kê lên, ở trong màn mưa có loại cảm giác tịch khó nên lời.
Tầm mắt hai người ở trong trung gặp nhau, cả hai đều im lặng.
Người đánh xe ở bên nhắc nhở : “Tiểu thư, đến”, Sriranda thế này mới dời mắt, nâng váy xuống xe.
thanh toán tiền xe, nhìn chớp mắt về phía cửa nhà, khi qua cũng dừng lại giây.
Môi Isaac mấp máy vài cái, cũng lên tiếng, theo lên bậc thềm.
lấy chìa khóa mở cửa ra vào, muốn đóng lại bị tay chặn, liếc mắt nhìn cánh tay giữ cửa cái, buông ra, để cho vào.
đem cánh cửa nhàng đóng lại.
thắp đèn, đem áo choàng cởi ra treo lên giá áo gần lò sưởi. cũng cởi áo khoác ẩm ướt đặt ở gần áo choàng.