1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ yêu quỷ nhãn vương phi - Y Hinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 40: Ta là người tốt



      Nghe thấy vậy, đột nhiên cười nhạt hỏi: “Ngươi ở đây trộm đồ?”

      Ngữ Diên nghe vậy nhìn về phía , khóe miệng liền run rẩy vài cái, xấu hổ : “Ta. . . . . . Ta nào có trộm đồ, ta. . . . . . Cướp của người giàu chia cho người nghèo, ta là người tốt, ta là điển hình của người tốt” nàng liền giải thích.

      “Nha? như vậy, ngươi là nữ hiệp sao?” Khóe miệng treo lên vẻ tươi cười .

      “Đúng vậy , đúng vậy , ai nha, coi như số ngươi gặp may a, bản nữ hiệp nhưng là rất dễ tức giận, hôm nay ngươi. . . . . . Ngươi nếu gặp người khác. . . . . . Phỏng chừng bị bắt, xem ra chúng ta có duyên gặp nhau ta liền tha cho ngươi cái mạng ” nàng khẳng khái .

      xong nhìn nàng cúi đầu cứ thế xem vật ở trong túi, khỏi cười cười, “Ngươi rất thích mấy thứ này?”

      “Vô nghĩa, có ai thích bảo bối a” nàng cúi đầu trả lời.

      Câu trả lời của nàng khiến cho ngây ngẩn cả người, xem nàng có khuôn mặt trắng nõn, da thịt ôn nhu tinh tế. Hai hàng lông mày thon dài như vẽ, hai tròng mắt lóe ra như sao, dưới sống mũi có trương cái miệng nho , môi mỏng mỏng , khóe môi hơi cong lên , toàn bộ khuôn mặt cẩn thận thanh lệ, như thế thoát tục, quả thực mang theo chút khói lửa của nhân gian (ý là khen Diên tỷ thanh lệ thoát tục a) .

      Xem bộ dạng nàng giống như là cung nữ, “Làm nữ hiệp tại sao muốn mặc như thế ?”

      Vấn đề của khiến nàng ngây ra lúc, giây sau, nàng hốt ha hốt hoảng lấy ra trong túi quần chiếc khăn tay tiếp theo cột vào sau đầu, ân, như vậy hẳn là cũng bị nhận ra rồi, ai nha, là, nhìn đến bảo bối, ta liền quên luôn việc muốn che giấu tung tích (lana: beta đoạn này mà ta phun cả nc vô màn hình a ^^ – LuckyAngel: Chị cũng cùng chung cảnh ngộ với em. Bó tay nàng này luôn a)

      Nhìn động tác của nàng đột nhiên cảm thấy có chút buồn cười.

      “Ai, ngươi đừng như vậy xem ta a, ta. . . . . . Ta cho ngươi biết a, ngươi đừng nghĩ đây là khuôn mặt của ta, ta. . . . . . Ta đây là mặt nạ biết ? Đây đích thực là mặt người khác, ngươi cũng nên tố giác nga, bởi vì ngươi nếu tố giác chính là vu hãm người khác, làm sát thủ cũng thể lạm sát kẻ vô tội đúng hay ” nàng liền giải thích, nhưng là nàng biết rằng chính mình ràng ‘ giấu đầu lòi đuôi’.

      cười cười, hỏi: “Ngươi tên là gì?”

      “Làm sao? Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ ta dối sao?” Nàng hét lên.

      dối?” lẩm bẩm hai chữ này.

      “Được rồi được rồi, xem ra ngươi đẹp trai như vậy , ta cho ngươi cái ngọc trâm này coi như ta tặng cho ngươi đồ cưới , về sau cưới nương tử sống tốt, đừng làm sát thủ, nghề nghiệp này có tiền đồ nga” xong, nhẫn tâm đem đồ vật hướng trong lồng ngực của quăng, rồi lén lén lút lút hướng bên cạnh .

      “Ngươi muốn đâu?” đột nhiên lên tiếng hỏi.

      “Chúng ta sau này còn gặp lại, nga, , vĩnh viễn đều cần gặp lại, cáo từ” xong, ánh mắt nàng trào dâng nhìn chút , học nữ hiệp làm tư thế cáo từ, tiếp theo tiêu sái xông về phía trước, nghĩ tới lại đụng ngay cánh cửa, “Ai nha” ngã xuống mặt đất nàng liền đứng dậy, bất chấp đau đớn người, xám xịt chạy mất.

      Nhìn nàng kích động rời , đột nhiên cười cười, nàng nhất định phải người thường, đối với Ngự Lâm quân cùng đại nội thị vệ , phi thường tin tưởng , có thân phận cho dù là con ruồi cũng vào được , tại ra tò mò, đến tột cùng nàng là ai?

      bao lâu, lão thái giám đến, nhìn thấy liền quỳ gối cúi người : “Hoàng thượng ngài nên tắm rửa thay quần áo” Hoàng thượng vừa mới luyện kiếm ra nên tắm cái tham gia yến tiệc .

      Nghe vậy, gật gật đầu thanh kiếm đặt ở trong phòng, xoay người hướng ra phía ngoài đến, nghĩ tới trong lúc vô tình ngang phòng luyện chữ lại gặp nữ tử thú vị như vậy.

      Chạy hồi, mắt thấy bốn bề vắng lặng, nàng mới dừng lại, đặt mông ngồi ở cỏ, dọa người, rất mất mặt, vốn định phơi bày ít phong cách nữ hiệp, kết quả ngã cái, quá thất bại rồi, Mộng Ngữ Diên cắn khăn tay, duỗi ra ngón tay chỉ lên trời reo lên: “Hừ, ngươi ràng ghen tị với vẻ đẹp của ta”

      “Hồng nhan bạc mệnh a!” Đột ngột , phía sau của nàng lại vang lên thanh .



      Chương 41: Bồi tán gẫu phi



      Phía sau vang lên thanh của nam nhưng ra làm nàng giật mình, mấy ngày nay liên tục bị dọa sợ, cũng quen rồi, kết quả là, nàng cũng thèm quay đầu lại .

      Namtử thấy thế khỏi khẽ cười, đến trước mặt của nàng, “ nương là cung nữ hay là nương nương?” ngồi xổm trước mặt của nàng, vừa thấy nàng , nhất thời ngây ngẩn cả người, nàng. . . . . . giống như tiên nữ tươi mát thoát tục.

      Mộng Ngữ Diên nhìn nhìn , ách, rất phong nhã , chính là cách ăn mặc cùng với nam nhân ở đây có điểm giống nhau, rất giống với bộ dạng của Dương Khang bất quá, lại còn rất tuấn, nhìn bộ dạng của nhất định là người có thân phận.

      nương tại sao chuyện? Xem ra hẳn là tiểu thư khuê các, ta thấy các nương nương mặc giống như ngươi” người nam nhân này tựa hồ rất hứng thú đến gần nàng .

      Mộng Ngữ Diên cứ thế xoa bóp tay, xoa bóp chân, hoàn toàn,từ đầu tới cuối xem khí, ngẫm lại cái màn kia, lòng của nàng liền tan nát, thế nào còn có tâm tư chuyện? Hình tượng hoàn mỹ của nàng toàn bộ đều bị hủy, là làm cho người ta buồn bực.

      nương vì sao mặt mày co cáu thế ? Ngươi là tiểu thư nhà ai ?” Soái ca tiếp tục hỏi.

      Mộng Ngữ Diên trừng mắt liếc cái, đem đôi tay nhắn đưa ra phía trước, hơn nữa còn làm dấu hiệu những con số.

      “. . . . . . Đây là?” nhíu mày khó hiểu đây là ý gì?

      “Phí chuyện,…. muốn chuyện với ta, trước cấp phí xong quay đầu nơi khác.

      Nam tử hiển nhiên bị nàng làm cho tức cười, liền lấy trong túi quần ra rất nhiều ngân lượng đặt tay nàng, đột nhiên cảm giác tay có cái gì, Ngữ Diên liền ngoái đầu nhìn lại nhìn lại, “Wow, ngân lượng” giây sau, nàng đặt ở bên miệng cắn cắn, phát cắn được là đồ , nàng liền đem đồ vật bỏ vào trong túi quần, ngược lại thay đổi thái độ hé ra khuôn mặt tươi cười.

      tại có thể chuyện sao?”Namtử ngồi ở bên cạnh nàng hỏi.

      Mộng Ngữ Diên cười cười, “Thứ nhất, cho phép hỏi ta là ai, thứ hai, cho phép hỏi tuổi, thứ ba, cho phép hỏi ta là tiểu thư nhà ai, đó là điều kiện ngươi có thể có ý kiến?”

      Namtử thấy thế vội vàng cười lắc đầu.

      “Tốt lắm, ngươi là ai, ngươi bao nhiêu tuổi, con cái nhà ai ?” Mộng Ngữ Diên hỏi vội.

      Namtử ngây ra lúc cười : “Ngươi phải thể hỏi như vậy sao?”

      Mộng Ngữ Diên nhíu lông mày lại : “Ta ngươi thể hỏi, nhưng ta lại ta thể hỏi, đúng ?”

      Namtử thấy thế đột nhiên nở nụ cười ha ha, thú vị.

      “Ngươi ở nơi này làm cái gì?”

      “Trúng gió a”

      “Đêm nay có kiện ngươi biết sao?”

      “Biết a”

      “Vậy ngươi sao?”

      thấy được bổn tiểu thư bị trúng gió sao? Đợi lát nữa lại , cũng phải Ngọc Hoàng đại đế đến đây, có cái gì đâu chứ ” nàng khinh bỉ nhìn liếc mắt cái.

      Namtử bị nàng lắc đầu cười cười : “Vậy cũng được , nhưng ta cho rằng Ngọc Hoàng đại đế trọng yếu như vậy”

      Nghe vậy, Mộng Ngữ Diên ngây ra lúc, liền nhìn về phía , mày dần dần chau lên, “Ngươi. . . . . . Ngươi là?” Lại nhìn nhìn bộ dạng của , dáng vẻ của cùng với Vương gia các đại thần nơi này chút cũng giống nhau, bất quá, vẫn là tốt lắm, giây sau, nàng đứng dậy : “Nga nga ngươi là người Thổ Phiên ? Hay ngươi là thái tử?”

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 42: Phải phạt ngươi như thế nào?



      Đối với nàng việc nhất định đoán đúng, cười cho ca ngợi, “Ngươi, thực thông minh”

      Mộng Ngữ Diên lật ra cái liếc mắt, “Là ta cũng biết ta thông minh, cần ngươi nhắc nhở”

      “Ngươi là tiểu thư nhà ai?” lại hỏi.

      Mộng Ngữ Diên nhìn nhìn : “Như thế nào? chẳng lẽ ngươi với câu hỏi ta là tiểu thư nhà ai nhất kiến chung tình?”

      Namtử nghe vậy cười cười, “Đúng vậy a, tiểu thư đối với ngươi cảm giác như thế nào? bằng ta giống hoàng đế cũng phạt ngươi?”

      Mộng Ngữ Diên cười cười, “Ngươi rất tuấn tú, thực phù hợp khẩu vị của ta, chẳng qua, bản thiên kim lập gia đình , ai, ngươi định tính sao” xong làm ra hình dáng thở dài .

      “Ngươi thành thân rồi?”Namtử ngây ra lúc.

      Mộng Ngữ Diên vừa vừa : “Đúng vậy a, thành thân ”

      Namtử thấy thế cười cười, “Xem ra, ngươi cũng thích tướng công của ngươi, ta xem ngươi đến đến tại sao chút hạnh phúc nào đâu?”

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy dừng lại chút việc xoay người nhìn về phía , “Ô ô u nhìn ra ngươi còn có thể nhìn ra nha, bất quá, bổn tiểu thư thèm để ý, ta định hưu điệu cái kia nghiệt tướng công kia” xong, đắc ý nhíu mày.

      “Nha? Hưu điệu , từ xưa đến nay đều là nam nhân từ bỏ nữ nhân, làm gì có đạo lý nữ từ bỏ nam nhân?” tò mò hỏi.

      Mộng Ngữ Diên nghe thấy như vậy lập tức mất hứng, “Cái gì gọi là có đạo lý này, ta cho ngươi biết, những điều này là do đàn ông các ngươi tự cho là đúng coi ai ra gì, nghĩ đến bỏ nữ nhân thê sống được ah, ta cho ngươi biết, phải như thế, chỉ là các ngươi ảo tưởng mà thôi, ta muốn là có thể thuận lợi hưu điệu cái tên biến thái kia, sau đó ta nhất định sống so với tại trôi qua còn tiêu dao gấp vạn lần”

      “Ngươi thèm để ý đến ánh mắt thế tục ?” truy vấn.

      “Cắt, cách ngôn của ta là, im lặng để cho người khác thôi, mồm dài ở người khác người, ta còn có thể ngăn cản bất thành, mê tốt lắm, bà tám ta thấy hơn ” nàng thèm để ý .

      Lời của nàng, làm cho ngây ngẩn cả người, thể tưởng được nơi này còn có nữ tử đặc biệt như thế, vì thế, cười cười : “Nga, như vậy ta chẳng phải là có cơ hội rồi?” cười hỏi.

      Mộng Ngữ Diên nhìn hừ tiếng, “Ta mới cần vừa hưu điệu tên nghiệt kia liền gả cho người đây, ta muốn du sơn ngoạn thủy còn muốn. . . . . .” Còn muốn nghĩ biện pháp xem có thể hay trở về, thời đại của nàng …, nàng chút cũng mất hứng, có Computer, TV, có KFC tựu liên đại di mụ đến đây còn có băng vệ sinh, rất lạc hậu, nàng chút cũng muốn ở chỗ này!

      “Còn muốn làm cái gì?” Thấy nàng chưa xong, hỏi tới.

      “Còn muốn a, còn muốn. . . . . . Bao nhị gia , ta muốn nuôi rất nhiều rất nhiều soái ca làm tướng công, nga đúng rồi, đàn ông các ngươi phải thích ba vợ bốn nàng hầu sao? Ta đây lúc năm chồng sủng , ngươi tốt ?” Nàng vui đùa .

      nghe vậy đột nhiên ha ha cười cười.

      Đúng lúc này, rất nhiều nguời ăn mặc giống như tới, nhìn thấy khom người : “Thái tử, yến tiệc muốn bắt đầu, chạy nhanh qua

      Namtử cười cười, nhìn Ngữ Diên : “Cùng

      Mộng Ngữ Diên gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, cầu mà còn được , phải biết rằng, nàng tại lạc đường, cũng biết mình ở chỗ nào đâu!





      Chương 43: Khủng hoảng



      theo thái tử Thổ Phiên bọn họ rất nhanh liền tới nơi tổ chức yến tiệc, kết quả là, thời điểm sắp đến nơi, Mộng Ngữ Diên thả chậm cước bộ bắt đầu chậm rãi hành tẩu.

      Thổ Phiên thái tử ngoái đầu lại nhìn nàng cái cười : “Làm sao vậy?”

      “Ngươi. . . . . . Ngươi vào trước , ta theo sau vào” tuy rằng nàng cần người khác như thế nào, nhưng nàng lại thể bôi đen mặt cha nàng, nếu nàng theo cùng nhau tiến vào trong khiến cho mọi người ngờ vực vô căn cứ!

      Thổ Phiên thái tử cười gật gật đầu, liền dẫn đầu vào, khi bọn bước vào kia khắc, Mộng Ngữ Diên ràng nghe được bên trong liền truyền đến liên tiếp những lời ân cần hỏi thăm tiếp theo nàng vội lặng lẽ tiêu sái vào, thừa dịp thời điểm tất cả mọi người hỏi han , nàng theo bên cạnh từ từ đến gần bên cha nàng.

      “Diên nhi, ngươi vừa đâu?” Mộng tướng quân thấy thế hỏi vội.

      Ngữ Diên nghe vậy ngượng ngùng cười cười, “Cha, nữ nhi lạc đường, phải đến nơi rồi sao?”

      Mộng tướng quân than tiếng, cái này cũng khó trách, nàng cũng lâu tới Hoàng cung, sau hôn , Sở vương gia coi nàng vì sinh bệnh , cự tuyệt mang nàng vào cung, ai, nữ nhi đáng thương!

      “Diên nhi a, Vương gia bên kia kìa” Mộng tướng quân gặp Hoàng thượng muốn nhắc nhở nàng chú ý lễ tiết.

      Mộng Mgữ Diên vội vàng gật đầu”Cha, nữ nhi biết rồi” xong từ từ đến bên người nghiệt, mà lại thủy chung đều liếc nhìn nàng cái.

      Tình Nhi thấy thế cười cười, “Tỷ tỷ vừa mới đâu vậy? Muội muội còn lo lắng tỷ tỷ mất tích đâu”

      Ngữ Diên hừ lạnh tiếng, “Muội muội đúng là quan tâm tỷ tỷ nha!”

      Tình Nhi cười cười, “Tỷ tỷ sao lại thế, muội muội quan tâm tỷ tỷ là tự nhiên mà ” Tình Nhi làm bộ dạng như hiền lương thục đức .

      “Hoàng thượng giá lâm” Đột nhiên, tiếng cao la lên, mọi người thấy thế toàn bộ quỳ xuống, Ngữ Diên cũng quỳ xuống, tiếp theo bên tai nàng liền vang lên : “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”

      lúc sau, phỏng chừng là hoàng thượng ngồi ngai vàng, bởi vì nàng nghe được câu thản nhiên “Bình thân” .

      “Tạ hoàng thượng”

      Mọi người hành lễ xong, toàn bộ đứng dậy, Mộng Ngữ Diên liền tò mò ngước mắt muốn nhìn chút vị hoàng đế này đến tột cùng trông như thế nào, nhưng khi nàng nhìn lên Hoàng thượng cũng là lúc nụ cười của nàng lập tức đông lại , tiếp theo khóe miệng mãnh liệt run rẩy, chân bắt đầu nhũn ra, Tình Nhi thấy thế liền ‘ hảo tâm ’ đỡ nàng, “Tỷ tỷ ngươi làm sao? Chưa từng tới Hoàng cung cũng tất yếu phải giật mình như thế ?” Nàng thấp giọng .

      bảo tọa nam nhân kia khóe miệng ràng chứa đựng ý cười, quét nàng liếc mắt cái.

      Mộng Ngữ Diên bắt đầu mạnh mẽ nuốt nước miếng, “Muội. . . . . . Muội muội, nếu. . . . . . Nếu đoạt cái gì đó của Hoàng đế , như vậy kết cục ra sao?” Nàng run run hỏi.

      “Mất đầu , nga, có lẽ còn có thể tru di cửu tộc nha, vấn đề đơn giản như vậy, tỷ tỷ phải biết chứ?” Tình Nhi châm chọc .

      Nghe vậy, nàng cả người trong trạng thái hốt hoảng, vì thần mã? Vì thần mã nàng hội xui xẻo như vậy a? Giờ phút này nàng nhớ lại ca khúc, thần a, cứu cứu ta , ta còn muốn chết a. . . . . .

      mình cúi đầu bi thương hồi lâu, bên truyền đến thanh của lão thái giám “Hoàng thượng thịnh ân vì nghênh đón Thổ Phiên thái tử, bởi vậy, ở trong này thịnh yến khoản đãi, các vị các đại thần nữ nhi cùng các vị nương nương, kế tiếp là ca hát nếu được mọi người tán thưởng, có thể được hoàng thượng ban cho tòa phủ cùng với vạn lượng hoàng kim ”

      Mọi người nghe vậy toàn bộ phát ra tiếng kinh hô, này. . . . . . Cũng quá hấp dẫn !

      “Nếu cần cái đó, có thể đổi thành cầu khác ?” Chợt đột nhiên, thanh của Mộng Ngữ Diên vang lên.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 44: Trận đấu ca múa


      Lời của nàng vừa ra lập tức làm cho đại điện mảng tĩnh lặng, ánh mắt của toàn bộ mọi người ‘ sưu sưu sưu ’ hướng về phía nàng, Mộng tướng quân thấy thế liền chảy mồ hôi đứng dậy cúi người : “Hoàng thượng, tiểu nữ lần đầu tiên tới Hoàng cung hiểu quy củ, mong rằng Hoàng thượng khai ân”

      Sở Thiên khóe miệng chứa đựng ý cười khoát tay : “Mộng tướng quân cần câu nệ, trẫm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đệ muội, ý kiến của nàng cũng sai, nếu là được mọi người tán thưởng, điều kiện lại hợp lý, trẫm liền đồng ý ”

      Mộng tướng quân thấy thế vội vàng quỳ xuống đất cúi đầu: “Tạ Hoàng thượng khai ân”

      Sở Hạo nghe được lời của nàng vẫn trầm mặc, khỏi nghi hoặc nhíu mày, nàng đến cuối cùng muốn làm cái gì?

      “Ái khanh câu nệ, tất cả mọi người ngồi xuống ” Sở Thiên , sau đó các đại thần cùng đám sứ giả của Thổ Phiên toàn bộ ngồi xuống bắt đầu uống rượu thưởng thức mỹ thực.

      Các thiên kim thành thân ngoan ngoãn ngồi ở phía dưới nhìn trận đấu, có người lập tức chạy tới hậu trường bên kia, nơi đó là nơi các nhóm chuẩn bị để dự thi, Cây Hoa Cúc thấy thế liền chạy chậm tới lôi kéo nàng cười : “Mộng tỷ tỷ ngươi cũng muốn tham gia sao?”

      Ngữ Diên chua xót gật gật đầu, nàng nghĩ a, nhưng là đắc tội Hoàng thượng thể có biện pháp gì, hơn nữa, chỉ có thể thành công thể thất bại, nếu , hậu quả thực nghiêm trọng.

      Lúc này, tiếng đàn duyên dáng bắt đầu vang lên, hoa lệ đài cũng biết là thiên kim nhà ai, nàng vũ đạo múa động lòng người hơn nữa giọng hát lại dễ nghe, ánh mắt của mọi người đều bị hấp dẫn.

      Tình Nhi nhìn nhìn biểu diễn, cười cười phe phẩy cây quạt tới, “Tỷ tỷ cũng tham gia trận đấu? Ha ha, ta khuyên tỷ tỷ biết lượng sức mình, người nào cũng biết hoàng thượng có Mai Phi là khiêu vũ giỏi nhất, mà Lệ phi còn lại dựa vào Linh giống như tiếng chinh phục hoàng thượng, ha ha, ta khuyên tỷ tỷ đừng làm choVương gia mất thể diện”

      “Uy, làm sao ngươi có thể như thế, Mộng tỷ tỷ hề kém cỏi ” Cây Hoa Cúc nhịn được gấp.

      “Ta chỉ là ăn ngay mà thôi, linh tinh cho dù, hừ” xong, đợi các nàng mở miệng, nàng liền phe phẩy cây quạt ly khai.

      “Tỷ tỷ, nàng ta rất quá đáng a” Cây Hoa Cúc bất mãn .

      Mộng Ngữ Diên giờ phút này cũng có tâm tư nhìn xem Tình nhi, nàng nhìn nàng hỏi: “Cây Hoa Cúc cũng muốn tham gia sao?”

      “Đúng vậy a, ta tùy tiện nhảy nhót xem sao, ca múa ta phải thuần thục, chủ yếu là muốn cho Hoàng thượng ấn tượng mà thôi, bất quá đêm nay đều là cao thủ nga, rất nhiều thiên kim đều muốn mượn cơ hội này để Hoàng thượng biết đến các nàng, nghe a, Mai Phi cùng Lệ phi cũng tham gia rồi, hừ, là, các nàng tại sao phải làm cho náo nhiệt a” nàng chu miệng bất mãn .

      Ngữ Diên nhìn nhìn nàng bất đắc dĩ lắc đầu, nhiều thiên kim như vật đều muốn để lại ấn tượng tốt nhất với Hoàng thượng, trong hậu cung nữ nhân tự nhiên càng muốn bộc lộ tài năng, ai cũng muốn buộc lại tâm của hoàng đế , chính là, nàng vô ý tham dự lần này , nhưng bây giờ thân bất do kỷ.

      “Tỷ tỷ a, ta trước đây, sắp tới ta, ngươi nhanh chút a” xong, Cây hoa cúc liền chạy .

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy, chậm rãi hướng nơi đó tới, mày của nàng vẫn là rối rắm , nơi này nhiều cao thủ như vậy, muốn thắng nhất định phải đặc thù, muốn độc nhất vô nhị, cái dạng gì mới tính độc nhất vô nhị? Vì thế, nàng đến bên góc kia nắm tay lại hát: “Thẻ mao (*) thẻ mao cho ta cảm giác nha nha” hát vài giây, nàng đột nhiên trừng lớn hai mắt quỷ dị cười cười, “Có!”

      (*) mao: lông

      Thất Dạ nghe vậy trực tiếp ở bên trong Linh liếc mắt cái, có thể hay muốn Lôi Nhân như vậy. Bất quá, lần này coi như tốt rồi, ít nhất lần này phải sắm vai nghỉ ngơi ngồi dưới đất đối đầu với bức tranh quyển quyển, nếu liền dọa người ném được rồi, kết quả là, trở mình tiếp tục ngủ.








      Chương 45: Chuẩn bị



      Nghĩ được phương pháp nàng nhanh chóng vào trong hậu trường, đêm nay yến tiệc phi thường lớn , đối với việc biểu diễn của thiên kim các nàng mà , muốn cái gì cho cái đấy, nơi này thái giám bọn nha hoàn cũng dám đắc tội bất luận kẻ nào, phải biết rằng, có thể tới tham gia yến tiệc đều phải kẻ đầu đường xó chợ.

      Mộng Ngữ Diên tìm vài thái giám huyên thuyên hồi, mấy người nghi hoặc nhìn hướng nàng, bọn họ , nàng tại sao muốn như vậy ‘ vật đó ’ cùng khiêu vũ ca hát có quan hệ gì?

      Mộng Ngữ Diên thấy bọn họ thất thần bất động, khỏi căm tức hỏi: “ chuyện có nghe hay , ta là Vương Phi duy nhất ở kinh thành? Đệ muội của Hoàng thượng , các ngươi có hiểu hay ?”

      Mấy người thấy thế vội vàng gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

      “Nhanh chút ” Ngữ Diên nhắc nhở .

      Mấy người nghe vậy vội vàng gật đầu tiêu thất (*).

      (*) tiêu thất: rời chuẩn bị

      Đạo cụ xong, như vậy còn lại là chuẩn bị cho mình, vào hậu trường, nhóm thiên kim muốn tham gia chọn phi mỗi người đều tỉ mỉ chuẩn bị.

      “Tỷ tỷ làm sao lại xếp hạng cuối cùng a?” Cây Hoa Cúc biết được nàng xếp hạng cuối cùng , liền chạy lại bất mãn than thở.

      “Làm sao vậy? Xếp hạng cuối cùng tốt sao?” Nàng khó hiểu.

      “Đương nhiên rồi, đến cuối cùng, phía dưới xem đều mỏi mệt, ai còn nhìn ngươi biểu diễn a, nếu , hay ngươi ra mình là Vương Phi để cùng người khác thay đổi?” Nàng đề nghị .

      Mộng Ngữ Diên cười cười, “Ngươi chạy nhanh chuẩn bị , ta sao, ngươi cũng đừng lo lắng”

      Cây Hoa Cúc thấy thế vội chu miệng, đành phải gật gật đầu chuẩn bị lên sàn .

      Cuối cùng có cái gì tốt? Cuối cùng nhất định đều là áp lực , xem mỏi mệt? Kia rất tốt, phong cách của nàng rất khác nhất định làm cho mọi người nhìn với cặp mắt khác xưa, cho nên, tất cả mọi người chờ bị nàng tiêu diệt !

      Mấy vòng sau khi diễn xong, nàng liền tổng kết cái, thời điểm ban đầu tất cả mọi người có vẻ phấn khởi, sau khi, Mai Phi cùng Lệ phi lên sân khấu biểu diễn.Mai Phi cùng Lệ phi đều từ thái giám tương tự như người chủ trì báo danh nàng mới biết được, mà theo sau biểu diễn, phía dưới các đại thần cũng bắt đầu uống rượu chuyện phiếm, cũng có xem ca múa biểu diễn phía , bọn thái giám cũng lười liếc mắt nhìn, hiển nhiên phía còn lực hấp dẫn .

      Bất quá, nàng luôn có biện pháp hấp dẫn bọn họ , hắc hắc hắc,Chucông đều gặp quỷ thôi!

      Cây Hoa Cúc nhìn Mộng Ngữ Diên giả dạng khỏi nghi hoặc nhíu mày, “Tỷ tỷ làm sao ngươi lại mặc y phục này? Như vậy ngươi có thể hay . . . . . .” Nhìn nàng cởi bỏ chân mãi cho đến đầu gối , hơn nữa cư nhiên mặc cái yếm thành váy? Này cái yếm như thế nào dài như vậy a?

      Nhìn Cây Hoa Cúc giật mình, nàng khỏi cười : “Đây có cái gì, kỳ nơi này thực bảo thủ rồi, ngươi thấy được chỉ lộ ra đầu gối thôi a, nếu sợ bọn họ tiếp nhận được, ta nhất định lộ đến bắp đùi, còn có a, mặt này gọi là cái yếm, cái này chính là đai đeo váy, rất đẹp ” nàng cười đắc ý , may mắn chính nàng cũng làm cho mình cái quần an toàn, tránh để cho bay lượn lộ ra những cảnh nên, càng may mắn bên trong hoàng cung muốn cái gì có cái đó.

      “ Xem cái váy màu trắng này là tốt, chính là có thể hay hù đến mọi người” Cây Hoa Cúc yếu ớt .

      “Dự đoán được đầu tiên nhất định phải kinh diễm, để cho người xem của ta tốt lắm” xong, lão thái giám la lên, “Cuối cùng là ái nữ của Mộng tướng quân cũng chính là Sở vương gia Vương Phi, vì mọi người mang đến màn ca múa”

      Lời của Lão thái giám vừa xong, mười mấy thái giám ‘ ” í é í é” ” í é í é” ’ đặt lên cái đạo cụ to, mọi người toàn bộ đều ngây ngẩn cả người, có chút tò mò đứng lên, đây là muốn làm cái gì?

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 46: Toàn trường khiếp sợ



      ra các đại thần toàn bộ đều bị chấn kinh rồi, làm cái gì vậy nha? Tại sao phải nâng cái cây khô đến? Hơn nữa, dưới cành cây bị cố định bởi cái bàn đánh bóng bàn, làm cái gì vậy? Giết heo sao? Cổ đại giết heo thích đem trư bắt cành cây, phía dưới là bàn đánh bóng. Bàn rất nặng do sợ trư quá nặng đè mình, chính là trận đấu ca múa này, cùng vật này có quan hệ sao?

      Tình huống như vậy làm mọi người thể hiểu nổi, Mộng Ngữ Diên thả tóc xuống tiếp theo chân trần lên. Bóng dáng nàng ra làm mọi người sợ bóng sợ gió thôi, làm cái gì vậy?

      Nàng làm sao có thể chân trần?

      Nàng làm sao có thể lộ đôi chân?

      Nàng làm sao có thể lộ bả vai?

      Nàng làm sao có thể mê người như vậy?

      Mọi người như bị gây mê khi nhìn đến nàng thời khắc này, tất cả đều nhìn nàng chớp mắt, Mộng tướng quân lúc này giọt mồ hôi trán ngừng giọt, nha đầu kia làm cái gì nha!

      Sở Hạo sắc mặt đen như mực nước, bên Tình Nhi cũng là ý vị thâm trườn cười, nàng , nàng có thể khiêu vũ cái gì? Nàng ta trong cái dạng này, so với nàng ban đầu ở kỹ viện còn điên cuồng hơn! Hôm nay sợ rằng muốn đem mặt mũi Vương gia mất hết, như vậy tốt nhất, nàng có thể rất nhanh đến với địa vị Vương Phi rồi .

      Sở Thiên nhìn nàng cười cười, trong mắt làm cho người ta nhìn thấu biểu tình, mà Thổ Phiên thái tử còn lại chờ mong thôi, dưới Lưu Hằng lôi kéo Tô Dật : “Wow, nhìn ra Mộng thiên kim dũng cảm như thế a”

      Mà Tô Dật mày chau lên, nàng như thế nào lại quen thuộc như vậy? Có phải hay gặp qua ỏ đâu?

      Bên dưới thiên kim và các phi tử đều phát ra tiếng kinh hô, đây là muốn làm cái gì?

      Mộng Ngữ Diên cười cười : “Hôm nay cấp mọi người ca khúc tên là, chỉ có ngươi” xong, nàng tao nhã cười cười, hát tiếp ca khúc của mình. . . . . .

      Nha — lý — a, có thể cho ta rất nhiều tiền

      Nha — lý — a, có thể làm cho ta tự do ~

      Nha— lý — a, có thể bảo hộ ta ~

      Thổ phỉ cùng lưu manh thể khi dễ ta ~

      Ngươi bản lĩnh lớn nhất ~

      Chính là, nha — lý — a ~

      Nha ~ nha — lý — a ~

      Chớ trách ta thầm ~

      Làm Hôi Thái Lang ~

      Đừng sợ chết đừng run run ~

      Chịu tiếng xấu thay cho người khác ngươi tới, chịu chết ngươi ~

      Hợp lại toàn lực cho ta ~

      Hy sinh cũng đáng được ~

      Nammô a di đà Phật ~

      Hoàng đế nghe ca từ như vậy khỏi cười ra tiếng, Thổ Phiên thái tử cũng khỏi cười ra tiếng, nàng rất đặc biệt, luôn có thể mang đến cho người khác sung sướng cùng kinh hỉ.

      Mộng Ngữ Diên hát xong ca khúc, vươn tay ý bảo phía dưới phóng nhạc, tiếp theo đối với người bên dưới nháy mắt cái. Mắt, trọng điểmđúng là Hoàng thượng mỵ tình. Mắt, điện giật chết ngươi, điện giật chết ngươi, để ngươi có biện pháp trị tội ta.

      Đan xen tiếng nhạc du dương, nàng vươn cái chân trắng , dẫn theo xoay váy vòng tròn, chậm rãi tới thân cây bên cạnh, tiếp theo tay trảo làm, đầu ngưỡng cao cao , cái mông cũng kiều cao cao , chợt đột nhiên cúi đầu, thân thủ theo bước chân mò tới ngực. Bộ, trọng điểm là phối hợp luật động hình chữ S, tiếp theo vung tóc, khẽ cắn môi, đôi mắt híp lại, động tác xinh đẹp đến cực điểm, thả phi thường liêu nhân (ầy da kiểu như múa cột ý).

      Mọi người phát ra tiếng thán phục, ít người nuốt ngụm nước bọt, đây cũng quá phác thảo. Hồn ? Đại đa số nam nhân loại chỗ lại còn có phản ứng, a, đẹp!

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 47: cần mê luyến muội


      Mộng Ngữ Diên nhân cơ hội nhìn nhìn vẻ mặt của mọi người, tiếp theo nàng thân thủ uốn éo, bắt đầu nhàng vặn vẹo tay chân, phía dưới các nam nhân cũng bắt đầu ngồi yên, nước miếng mãnh liệt nuốt.

      Hắc hắc, màn này, kỳ tên là múa cột, ân, cổ đại có ống tuýp, tạm thời đành dùng thân cây thay thế, bất quá, hoàn hảo thân cây đúng cầu của nàng, hơn nữa mặt phi thường bóng loáng, như vậy càng tiện cho việc khiêu vũ.

      Nàng cười cười, thân thủ cầm lấy thân cây rồi hai vòng, đột nhiên bay lượn lên, tóc đen tung bay, làn váy bay lượn, động tác tuyệt đẹp nhiếp hồn, lúc này cả người vi khuynh vòng chậm rãi trượt xuống , giống như tiên tử hạ phàm, nhất thời làm các nam nhân dưới đài chết nấc tiếng.

      khúc xong, mọi người nhiệt tình tăng vọt, cảm thấy còn chưa đủ tất cả đều la lên nàng nhảy lại, nhìn đến chính mình được hoan nghênh như thế, nàng cầm lấy dùi trống to dưới đài gõ, tóc mãnh liệt bay, dĩ nhiên giống như vũ mỵ, nhưng chính là hình thức phong cách khác

      “Thống khoái tự tại nhiệt huyết mênh mông, đừng hỏi tồn tại Tinh có thể hái, đầu ngẩng lên đến sướng thích thoải mái. Thiên nhai bất quá ta và ngươi cùng mang, ngươi là huynh đệ đến từ tứ hải, tâm ngay cả đứng lên cho ngươi hoan hô, thanh xuân là ca khúc, đón quang cho chúng ta cùng nhau hát. . . . . .” Nàng bên hát bên đánh trống, mọi người toàn bộ bị điều động gật đầu đong đưa theo.

      Ngữ Diên thấy thế liền đối với các đại thần phiá dưới reo lên: “Người xem phía dưới giơ chiếc đũa của mình lên, cùng đứng lên”

      Phía dưới các đại thần nghe vậy toàn bộ đứng dậy, giơ tay lên cầm theo chiếc đũa theo động tác của nàng, tả hữu lắc lư, Sở Thiên cười càng thêm ý vị thâm trường, nàng tựa hồ rất thú vị, khí nặng nề lập tức tan thành mây khói, mọi người cười càng vui mừng, phía dưới các thiên kim cũng đều đứng dậy lắc lư , Tình Nhi thấy thế tức giận nghiến răng nghiến lợi, ngón tay tự giác siết chặt, hận thể lập tức bóp chết nàng.

      Sở Hạo trong mắt chứa đựng ý tứ làm cho người ta xem hiểu, khóe miệng giương lên tia trào phúng, nàng là Mộng thiên kim? A, có lẽ, nên lần nữa tìm hiểu nàng.

      Hai bài hát xong, nàng xuống đài thay quần áo, toàn bộ mọi người bắt đầu thảo luận cái này gọi là vũ đạo gì, cái này gọi là ca khúc gì, như thế nào hấp dẫn như vậy!

      Thay quần áo xong Ngữ Diên theo thiên kim cũng các phi tử biểu diễn đứng ở đài, chờ kết quả cuối cùng.

      Kết quả, tự nhiên là để cho nàng uổng phí khí lực, nàng cuối cùng là người thắng.

      Lão thái giám : “Còn tạ ơn?”

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy liền kích động : “Ta. . . . . . Ta thực kích động, đầu tiên, ta nghĩ cảm tạ Hoàng thượng, cảm tạ Thổ Phiên thái tử, cảm tạ ban tổ chức , cảm tạ các fans của ta, cùng với thái giám, còn có thân cây này, còn có nô tài trong cung làm bố trí phường, ta mê hoặc càng thêm cố gắng làm chính mình, làm chuyện trái pháp luật, tham lam, ăn trộm tài, tranh giành làm con dâu tốt”

      Lão thái giám xấu hổ thôi, muốn nàng quỳ ân, nàng cái gì nha? Nhìn nàng hùng hồn như thế, Hoàng thượng cũng tỏ vẻ tức giận, cũng chỉ có thể nghe nàng tiếp tục lải nhải.

      “Tốt lắm, vô nghĩa cũng muốn nhiều, cuối cùng ta muốn cảm tạ người quan trọng nhất đối với ta”

      Mọi người nghe vậy toàn bộ nhìn về phía Sở Hạo, bọn họ nghĩ đến nàng , nhưng ai biết. . . . . .

      “Chính là cha của ta, mẹ của ta, nếu có bọn họ cũng có người vĩ đại như ta đây, đừng mê luyến ta, ta chỉ là truyền thuyết, bất quá. . . . . . Các ngươi nếu phi thường thích ta, ta cũng thể ngăn cản tư tưởng của các ngươi, đúng , kỳ . . . . . . Ta nghĩ , ta cũng thích chính mình” xong, nàng sờ sờ mặt mình say mê cười cười.






      Chương 48: cầu



      Mộng Ngữ Diên sờ sờ hai má mình say mê thôi, phía dưới các đại thần cũng vô vàn xấu hổ, nàng phải bình thường, nàng vô cùng tự kỷ a. . . . . .

      Lúc này, Hoàng thượng chuyện “Ngươi cần phủ, cần hoàng kim vạn lượng, như vậy, cầu của ngươi là cái gì?” biết còn cố hỏi, trong mắt chứa đựng mỉm cười.

      Đơn giản chỉ là câu hỏi, mọi người toàn bộ ngưng hô hấp lại, đều chờ đợi nàng như thế muốn ra cầu đến tột cùng là cái gì?

      Mộng Ngữ Diên nhìn nhìn mọi người, trong lòng thầm kêu tốt, nàng cũng thể trước mặt nhiều người như vậy mình trộm đồ, làm cho hoàng đế cắt mất đầu , như vậy, cha nàng thể diện toàn bộ mất hết nha.

      Lão thái giám thấy nàng trầm tư trả lời, liền nhắc nhở: “Hoàng thượng hỏi Vương phi đấy”

      Mộng Ngữ Diên trừng mắt liếc cái, ai cần ngươi nhắc nhở? Nàng cũng phải kẻ điếc! Vì thế, nàng cười cười : “À. . . . . . Hoàng thượng, biết ở nơi này người biết có tội phải ?” Nàng yếu ớt hỏi.

      thể thực được” nhiều lời trực tiếp trả lời.

      thể thực được. . . . . .

      Ngươi cũng bị mất đầu . . . . . .

      Trong óc của nàng xoay quanh mấy câu đó, được, nàng còn có mỹ nam, còn chưa có kiếm nhiều tiền, cho nên thể chết được, cũng tuyệt đối thể tìm cái chết nha!

      “Hoàng thượng. . . . . . Ngữ Diên có thể mình ? A. . . . . . Đầu ta đột nhiên choáng váng nha. . . . . .” xong liền run rẩy như sắp ngã xuống, nàng cố ý hướng Cây Hoa Cúc ngã xuống, Cây Hoa Cúc thấy thế vội đỡ nàng, “Mộng tỷ tỷ ngươi làm sao vậy?”

      “Cho mượn bả vai ngươi dựa chút” nàng .

      Cây Hoa Cúc thất thần , cái gì? Nàng giả bộ? Trời ạ, ở trước mặt hoàng thượng giả bộ bất tỉnh ngã đó là muốn cắt đầu ah, Mộng tỷ tỷ đến tột cùng suy nghĩ gì?

      Lúc này, Sở Hạo tiêu sái lên, kéo Mộng Ngữ Diên vai Cây Hoa Cúc khiến nàng tựa vào trong ngực mình, Mộng Ngữ Diên đột nhiên bị người nào đó túm trong lòng, cái mũi lập tức đụng phải ngực của làm cơ mặt đau nàng nhe răng trợn mắt.

      “Vương Phi nếu như thoải mái, Bổn vương liền mang ngươi trở về ” xong, đột nhiên ôm lấy nàng, Mộng Ngữ Diên hoảng sợ, vội vươn tay ra “Hoàng thượng. . . . . .”

      Sở Thiên cười cười, đứng dậy hỏi: “Như thế nào? thoải mái lại còn có lời muốn sao?”

      “Ngữ Diên. . . . . . Có. . . . . . Rất trọng yếu rất trọng yếu cần . . . . . .” phải nàng muốn , mà là phải .

      Sở Hạo lạnh lùng nhìn nàng, hỏi: “Vương Phi phải thoải mái sao? Như thế nào bây giờ còn có khí lực cùng Hoàng thượng chuyện?”

      “Vương. . . . . . Vương gia. . . . . . Ta phải thoải mái, ngài. . . . . . Ngài thấy được ta chuyện sao?. . . . . Ta có lời rất trọng yếu muốn . . . . . .” Nha , ngươi chạy tới làm cái gì? Nguyên tưởng rằng nàng giả bộ bất tỉnh ngã hoàng đế soái ca lập tức gọi ngự y tới, tiếp theo đem nàng dẫn vào hậu cung, tiếp theo mình ở chung, khắp nơi tiếp theo, nàng thừa nhận sai lầm, cuối cùng, khoan hồng độ lượng buông tha nàng, hơn nữa ca ngợi nàng rất cường đại, ban cho hoàng kim vạn lượng, ách. . . . . . Nội dung vở kịch phải như vậy phát triển lên sao?

      Sở Thiên cười cười đối với các đại thần phiá dưới : “Ái khanh cứ tự nhiên ” tiếp theo đối Sở Hạo : “Đem nàng mang xong, ở phía trước.

      Người nào đó cứ như vậy hoảng hốt bị ôm , mọi người đồng thời “Cung tiễn hoàng thượng”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :