1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ yêu quỷ nhãn vương phi - Y Hinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 24: Đấu trí. Đùa chết người ( hai)



      Sở Hạo nghe thấy vậy mày lần nữa nhíu chặt lại, “Ngươi tốt nhất là ràng cho ta, nếu . . . . . .” Trong mắt của lập tức xuất sát khí.

      “Ha ha, Vương gia đừng kích động, đừng kích động. Ta, ta chẳng qua là cảm thấy ở phía dưới của Vương gia giống với lúc trước” nàng trịnh trọng gật đầu, xong còn nhìn bắt đầu đánh giá từ xuống dưới, trong lòng cũng tên nghiệt thối này đẹp trai như vậy dễ làm người khác phải chết mà!

      “Như thế nào được bình thường?”

      “Ta cảm thấy mặt của ngươi càng lúc càng lớn, nhất định là phía dưới đầu mút dây thần kinh của ngươi bị hoại tử làm cho bên bị nghẹn” nàng chuyển động tầm mắt lên xuống vài lần, cuối cùng đưa ra phán đoán.

      Sở Hạo nghe vậy sắc mặt đổi hỏi: “Phía dưới có rất nhiều vị trí, ngươi muốn chỗ nào?” nhíu mày hỏi.

      “Dưới rốn, gần chỗ đùi” nàng cười hắc hắc , ý tứ của nàng chỉ đúng chỗ đũng quần.

      Sở Hạo nghe thấy vậy, trong mắt lên tia quỉ quyệt “À, ý của ngươi là nơi đó được thường dùng cho nên. . . . . . đem mặt hỏng rồi?” bước tới gần giọng của nàng hỏi.

      “Ha ha, đúng vậy, đúng vậy, cho nên Vương gia ngài buổi tối đừng có ra ngoài, nên trở về chăm sóc thân thể của chính mình cho tốt” nàng bên lui về sau bên nịnh hót . Hừ, nàng cũng phải người rảnh rỗi, tên nghiệt này buổi tối lại chạy tới chạy lui phá hỏng rất nhiều kế hoạch của nàng, phải biết rằng, nàng phải lên kế hoạch chi tiết để cứu Tiểu Hương để cùng nhau lưu lạc chốn giang hồ!

      Sở Hạo bước tới nắm lấy cằm của nàng, giọng đứng đắn như vậy, ái phi là muốn giúp bổn vương giải quyết đúng ?”

      Mộng Ngữ Diên cười “Ha ha, tuy rằng. . . . . . Tuy rằng ta có vẻ cao quý, nhưng Vương gia còn cao quý hơn, nên. . . . . . chú ý chút ” .

      Sở Hạo chán ghét : “Nữ nhân ngông cuồng, ngươi cũng nhìn lại chính mình là thứ mặt hàng gì, ngươi ngạo mạn. Đủ, bổn vương cũng muốn nhìn thấy ngươi chút nào” xong, khinh thường buông nàng ra.

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng lửa giận lập tức bốc lên. Cái gì? Ghét bỏ nàng, nàng còn có ghét bỏ , có phải bị bệnh , hừ, đùa cái gì? Quên , nên nhịn chút, việc nhịn được hoàn thành được việc lớn, nàng bình tĩnh đè lại cơn tức, bây giờ phải là thời điểm tức giận, nhẫn nhịn chút!

      Sở Hạo thấy sắc mặt nàng thay đổi nhanh chóng khỏi cười : “Về sau ngươi phải biết thông minh đúng lúc, đừng nghĩ rằng bộ dạng xinh đẹp là có thể hấp dẫn được bổn vương, ngươi xem lại bộ dạng của ngươi chút, ngươi cũng xứng sao?” xong, lập tức quăng tay áo liền hướng ngoài cửa đến.

      Giọng khinh thường của như thế khiến cho Mộng Ngữ Diên khỏi thầm thề “Ta thề, từ nay về sau, ngươi cho dù có cởi hết quần áo quỳ gối trước cửa, bổn tiểu thư cũng thèm liếc mắt nhìn, ta khinh!” thề xong, nàng tức giận xoay người chuẩn bị vào bên trong phòng.

      “Mộng Ngữ Diên” Sở Hạo đột nhiên hô lên.

      “Gì!” nàng theo thói quen bật thốt lên mà đáp lại, xong, mới phát ra tên nghiệt này phải rồi sao? Nghĩ đến đây, nàng vội xoay người nhìn lại, thấy sắc mặt của lạnh như băng từng bước tới gần nàng.

      Mộng Ngữ Diên ngây ra lúc, thấy sát khí của nặng như thế, bèn lui về sau, này. . . . . . Cuối cùng sao lại thế này? Nàng lúc này căn bản biết lời thề nàng vừa vô cùng đó chữ cũng thoát khỏi lỗ tai .

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 25: Kinh ngạc



      “Nàng vừa mới cái gì?” Sở Hạo sắc mặt trầm bước từng bước tới gần nàng, Mộng Ngữ Diên thấy giọng của có thiện ý liền bước lui về phía sau, nịnh nọt cười : “Vương gia. . . . . . Thiếp có gì a. . . . . . Người nghe lầm rồi” xong, lưng của nàng muốn dựa vào tường còn đường lui rồi, hắc hắc cười.

      Hai mắt của Sở Hạo tản ra vẻ lạnh lùng, tay bị khống chế nắm chặt lấy cằm của nàng, hận thể bóp chết được nàng, “Vừa mới vừa rồi là ai ở đây thề, sau này bổn vương có cởi hết quần áo, người nào đó cũng thèm nhìn đến lần?” lạnh lùng chất vấn.

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng ‘ đông ’ tiếng thầm kêu tốt, a , người này lỗ tai cũng quá thính chứ?

      “Nếu Vương Phi để ý như thế, như vậy hôm nay bổn vương khiến cho nàng được như ý chẳng phải rất tốt?” xong, tay độ mạnh yếu gia tăng thêm rất nhiều, Mộng Ngữ Diên lập tức truyền ra từng trận khóc thét.

      “Đau. . . . . . Vương gia. . . . . . Người nghe. . . . . . Sai lầm rồi. . . . . . Sai lầm rồi” nàng đau đớn hét lên, tay tự giác nắm chặt lại, kỳ nàng rất muốn cho quyền, tuy trong lòng của nàng tự với chính mình rằng nghiệt này đơn giản, nếu tùy tiện chạy thoát nhất định chạy được, quan trọng là nàng còn có tìm được điểm yếu của .

      “Hừ” Sở Hạo khinh thường buông tay ra lạnh giọng : “ to gan, sai lầm sao, còn dám dối à. Quả nhiên người lớn mà tốt sao con cái có thể tốt được ”

      Á? Nàng tốt, tại sao lại đến cha mẹ nàng như thế? Người nam nhân này như thế nào mọn như vậy? Ngữ Diên trong lòng vô cùng bất mãn nghĩ, hơn nữa động chút là thích nắm lấy cằm của người khác, phải là cảm thấy cằm nàng có vẻ thơm ngon mà muốn thừa cơ ăn? Ừ, nhất định là!

      “Vương gia, người vừa mới nghe lầm rồi ” nàng nịnh hót .

      “A? Như thế nào lại nghe lầm rồi? Vậy nàng đem cái câu kia giải thích lần

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy trong lòng kêu thầm người nam nhân này như thế nào mà lại so đo như vậy, quả thực so với nữ nhân còn hơn nữ nhân, so với bà tám còn hơn bà tám! Điển hình của phụ nữ!

      “Vương gia, thiếp vừa mới là, Vương gia nếu cởi hết đưa tới cửa mà thiếp cũng nhìn liếc mắt cái, thiếp phục chính mình” nàng đánh chết cũng thừa nhận .

      Sở Hạo nghe vậy trong mắt tràn đầy ý cười bất quá trong chớp mắt, tới gần nàng hỏi: “ như thế sao? Nhưng là lời bổn vương vừa mới nghe thấy nghe sao cũng giống như thế, hình như là rất khác nhau” tiếp tục nhíu mày.

      A, tên thối nghiệt có muốn chết hay đây? Quả đấm của nàng càng lúc nắm càng chặt. Trời ạ, nàng sắp nhịn được, trong óc của nàng lúc này khuôn mặt, ánh mắt bi tráng của Tiểu Hương, tiểu thư cố chống đỡ nha, còn ở Thanh Sơn sợ củi đốt a. . . . . .

      Được rồi, nhẫn nhịn chút,hừ, bọn ta sắp thành Ninja rùa rồi!

      Tất nhiên vẻ mặt của nàng cùng nắm tay giống nhau có qua được mắt của . cảm thấy nàng dường như vẫn có chút nhẫn nại, cũng muốn nhìn xem nàng còn dối đến mức nào.

      Thở ra hơi sâu, nàng đột nhiên nghiêm túc quát lớn”Ai, ai to gan dám như vậy? Quả thực kỳ cục rồi, rất có hàm lượng nguyên tố trong quặng rồi, Vương gia là nam nhân vĩ đại như thế đốt đèn lồng cũng tìm thấy a” giờ phút này nàng hướng lên trời bi ai, ông trời, dối chắc là bị sét đánh chứ!

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 26: Địch nhân tập kích (1)



      Ánh trăng mở to hai mắt vui cười nhìn vào trong phủ vì hai người. Khi vì Sở Hạo lạnh lùng mà trốn vào trong áng mây mặt, khi vì nàng đáng mà nhô đầu ra

      Sở Hạo trong mắt vẫn che dấu suy nghĩ làm cho người ta thấy được vẻ châm biếm của mình “Nếu Vương phi giải thích như vậy mà bổn vương còn so đo với nàng chẳng phải có phong độ quân tử?”

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy vội vàng gật đầu, nghĩ rằng, ngươi mà có thể nghĩ như thế là tốt, dám mong ước hơn!

      “Vậy bổn vương quấy rầy Vương phi nghỉ ngơi” xong, vung tay áo trực tiếp rời khỏi nơi này, làm cho Mộng Ngữ Diên ngây ra lúc, ý gì đây? đến là đến ?

      Nàng vẫn đứng nguyên chỗ nhìn biến mất ở cuối hành lang mới thả lỏng người, vào trong phòng.

      Nhưng mà, nàng cũng biết rằng Sở Hạo bây giờ đối với thân phận của nàng có phần hoài nghi. Có lẽ, nên điều tra xem nàng có đúng là thiên kim Mộng tiểu thư của Mộng phủ?

      Hôm sau

      Mộng Ngữ Diên bởi vì việc tối hôm qua càng nghĩ càng tức giận dẫn đến mất ngủ nghiêm trọng, mãi cho đến trời tờ mờ sáng nàng mới vào giấc ngủ.

      “Cốc cốc cốc” sáng sớm của nàng a ……..

      “Ai a, ầm ỹ muốn chết” Mộng Ngữ Diên đem chăn trùm lên đầu, để ý đến người đáng ghét đập cửa.

      “Tiểu thư là nô tỳ,Vân Sa” Vân Sa ở bên ngoài dùng sức .

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy hét lớn tiếng, “Lăn vào đây”

      Vân Sa ngây ra lúc nhưng vẫn ngoan ngoãn mở cửa vào bên trong, Mộng Ngữ Diên nghe thấy tiếng rốt cục cũng ngồi dậy nhìn chằm chằm vào Vân Sa.

      người có mùi hôi đâu, sớm như vậy tới làm cái gì?” Nàng hơi có chút bất mãn . là, uyển này như thế nào mà gần đây lại ầm ỹ như vậy.

      Vân Sa nghe thấy vậy liền nịnh hót “Nô tỳ tới là muốn báo cho tiểu thư biết chuyện ” xong còn lộ ra nụ cười gian trá.

      Ngữ Diên nghe vậy ngây ra lúc, khóe miệng gợi lên vẻ tươi cười : “A? Chuyện gì?” Vừa vừa từ giường xuống.

      “Tối hôm qua Vương gia đến chỗ tiểu thư, chuyện đấy truyền ra ngoài. Bên kia chủ tử Hương Uyển nổi giận, còn có Tình nhi tiểu thư mà bình thường Vương gia vẫn thích , nàng nghe thấy cũng vui. Nô tỳ nghe được là các nàng muốn thừa dịp Vương gia buổi chiều làm việc ghé thăm người chút” Vân Sa vuốt mông ngựa , phải biết rằng, nàng lần trước lặng lẽ ra chút chuyện ngày đó, ai mà biết rằng nàng ta chịu nổi. Điều này khôngkhỏi làm cho nàng tin nàng ta biết thuật.

      Ngữ Diên cười cười “ ? Ghé thăm ta? Hay lắm, bản thân ta cũng muốn trông thấy nữ nhân của nghiệt đến cuối cùng có bộ dáng như thế nào”

      “Tiểu thư a, người phải cẩn thận nha, nhất là nữ nhân rất được Vương gia thích. Tuy người mới chính là Vương Phi, nhưng tất cả mọi người đều cho rằng nàng ta mới chính là Vương Phi, các nàng nhất định là sợ tiểu thư Đông Sơn tái khởi” Vân Sa gấp.

      Mộng Ngữ Diên cười : “Ta chưa bao giờ qua Đông Sơn, tại sao lại tái khởi?” Bất quá trong lòng của nàng có chủ ý, hừ, bổn tiểu thư quyết định, tại nàng muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về mình! Đến chỉnh nàng cái, phải biết rằng nàng lâu còn là tiểu thư nhu nhược rồi





      Chương 27: Địch nhân tập kích (2)



      “Tiểu thư a, người cũng phải cẩn thận nha” Vân Sa nịnh nọt , nàng tại cũng dám đắc tội với nữ này.

      Ngữ Diên lạnh giọng cười cười, ngại hỏi: “Tiểu Hương có khỏe ?”

      Vân Sa ngây ra lúc, nàng nghĩ tới nàng ta đột nhiên hỏi đến chuyện của Tiểu Hương vội gấp: “Tốt lắm, Vân Sa chút cũng có làm khó Tiểu Hương, nô tỳ tại ăn cái gì Tiểu Hương liền ăn cái đấy” nàng biết Tiểu Hương tại được nữ này thích, nàng cũng dám động đến sợi lông của nàng ta.

      “Được rồi, ngươi , ba ngày sau tới đây bắt đầu uống giải dược lần đầu tiên” nàng hạ lệnh trục khách, đối với nữ nhân này, nàng đến có đến nửa điểm thích.

      Vân Sa thấy thế đành phải vội cúi người cáo lui.

      Ngữ Diên thấy nàng vừa liền duỗi cái lưng mệt mỏi, nàng muốn xuống giường rửa mặt chải đầu. Mặc dù là Vương Phi thất sủng nhưng thức ăn cũng phải động tới, ít ra mỗi ngày đều có ngươi đưa tới. Sau lát, nàng tùy tiện ăn chút rồi lại nằm ở giường nghỉ ngơi.

      “Tỷ tỷ có ở đây ?”

      Cũng biết ngủ bao lâu, đột nhiên bên ngoài truyền đến rất nhiều tiếng ồn ào, nàng xốc màng lên, liền từ giường xuống, ra mở cửa, nàng nhìn thấy ngoài cửa có rất nhiều nữ nhân, mà trước mặt nàng là ba nữ nhân đều mang theo nụ cười nhợt nhạt , nhan sắc so với nàng kém gấp trăm lần .

      màu lam, hồng nhạt, lục sắc, ba nữ nhân này bộ dạng cũng xấu, lam cùng lục có chút khoa trương bởi vậy có vẻphi thường tục khí (*) về phần nữ nhân mặc màu hồng nhạt đứng giữa so với hai người này đẹp hơn rất nhiều, mặt trái xoan, mảnh khảnh eo rất giống với Lâm Đại Ngọc khuôn mặt lại mất thanh lịch, sai, nữ nhân này có mặt hàng, chính là trong mắt nàng ta nhìn nàng có tia khinh thường nhưng làm cho hình ảnh của nàng giảm sút.

      * tục khí: có khí chất

      “Bọn muội muội hôm nay cố ý sang đây xem tỷ tỷ ” Tình nhi ôn nhu .

      “Tuyết ngọc cũng tới nhìn xem tỷ tỷ sống như thế nào?” Lục y nữ tử che miệng cười .

      “Kiều Kiều nghe nha hoàn của tỷ tỷ bị điều rồi, đáng thương nha” áo lam vẻ mặt tươi cười , chút cũng nhìn ra vẻ khổ sở.

      Ngữ Diên cười nhạt liền từ trong phòng đến, ” Tỷ tỷ ở chỗ này có gì để tiếp đón các ngươi, đều ngồi ở đây ” nàng chỉ vào chiếc bàn duy nhất ở trong phòng đối các nàng ,sau đó liền ngồi xuống trước .

      Tuyết Ngọc thấy thế chu miệng : “Tỷ tỷ, làm sao tỷ tỷ có thể ngồi trước, Tình nhi tỷ tỷ còn có ngồi đâu?”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy nhíu mày nhìn về phía nàng, “Như thế nào? Ta đủ tư cách ngồi trước?”

      Tình Nhi thấy thế cười đắc ý, liền : “Đều ngồi xuống xong, hai sườn phi hướng nàng liếc mắt cái, đều ngồi xuống, Mộng Ngữ Diên trong lòng cười lạnh, Tình Nhi phải ? Quả nhiên quá phô trương nha!

      Tình Nhi cười nhìn bọn nha hoàn : “Đóng cửa lại, các ngươi đều xuống ” nàng muốn cho nàng ta biết ai mới là Vương Phi.

      “Dạ” bọn nha hoàn nghe vậy liền đóng cửa lại, đều đứng ở bên ngoài chờ sai sử.

      Cửa vừa đóng lại cái, Bảy Đêm duỗi cái lưng mệt mỏi bên trong máu Linh treo người nàng chui ra, tiếp theo liền ngồi ở cái ghế bên cạnh nàng, hà hơi cái quay đầu nhìn về phía ba vị khách mời mà đến.

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 28: Biết cũng biết


      *Từ chương này ta đổi Bảy Đêm-> Thất Dạ, máu linh đan -> huyết linh đan. Các chương trước ta chỉnh lại trong thời gian sớm nhất

      “Tỷ tỷ, tại nơi này có người ngoài, có lời gì, chúng ta cứ trực tiếp mà ” mới vừa rồi còn ôn nhu như nước đột nhiên Tình Nhi hung hãn , trong mắt sắc bén hận thể đem diện mạo hay khuôn mặt của nàng phá hủy.

      Ngữ Diên thản nhiên cười cười, “Bọn muội có lời gì cứ thẳng

      “Tốt lắm, nếu tỷ tỷ như vậy. Như vậy muội muội cũng quanh co, lúc trước tỷ tỷ có nửa năm sau làm cho Vương gia đưa tỷ tỷ hưu thư , nếu tỷ làm được điều ấy, mạng của Tiểu Hương . . . . . .” xong, nàng cười cách quỷ dị.

      Thông minh như nàng lập tức hiểu được ý của nàng ta, nữ nhân này dám lấy Tiểu Hương ra uy hiếp tính thiện lương của Mộng Ngữ Diên a!

      “A? Tỷ thế sao? Bọn muội muội chẳng lẽ biết tỷ tỷ mất ký ức sao?” Nàng vô tội trừng lớn hai mắt chu miệng .

      “Tình Nhi tỷ tỷ, nàng nhất định là giả bộ , người nào mà chẳng biết Vương gia tuấn cỡ nào, nàng sao lại động tâm?” Tuyết Ngọc gấp.

      “Muội thấy nàng ta tưởng có thể cướp vương vị Vương Phi của Tỷ tỷ ” Kiều Kiều cũng phụ họa.

      Thất Dạ hà hơi “Vu bà, muốn hỗ trợ hay ?”

      Ngữ Diên ném cho cái nhìn, dù cho thấy chuyện bất bình cũng đừng nhiều chuyện, thấy thế, Thất Dạ thở dài cái hướng giường đến, trực tiếp nằm ở giường nhắm mắt nghỉ ngơi.

      Ngữ Diên nghe vậy đứng dậy cười cười, “Kỳ lâu rồi, tỷ đối vương vị Vương Phi có hứng thú, nếu muội là nữ nhân của Vương gia, ngay cả chút việc cũng biết?” Nàng nhíu mày nhìn về phía Tình Nhi khinh miệt .

      Tình Nhi lạnh như băng : “Biết cái gì?”

      “Vương gia ra lưu luyến ai nha” Ngữ Diên cười .

      “Muội biết, tất nhiên là lưu luyến muội, trong phủ người nào cũng biết ” Tình Nhi nhíu mày đắc ý .

      Ngữ Diên vội xua tay : “Sai lầm rồi, sai lầm rồi, tỷ biết, muội biết”



      “Tỷ biết cái gì?” Tình Nhi theo bản năng truy vấn.

      “Tỷ biết, muội biết, tỷ biết” nàng tiếp tục .

      “Tỷ ra là biết cái gì?” Tình Nhi tại cảm thấy choáng váng nghĩ, nàng rốt cuộc biết cái gì?

      “Tỷ a? Tự nhiên là biết muội biết a, à đúng rồi, tỷ còn biết, muội biết tỷ biết”

      “Cái gì mà biết biết, tỷ rốt cuộc muốn cái gì?” Tình Nhi nhanh chóng ồn ào, cái gì mà biết biết, ra là chuyện gì?

      Ngữ Diên thấy nàng bắt đầu sốt ruột, khỏi cười cười lại : “Tỷ biết muội biết chuyện nha”

      “Vậy tỷ biết chuyện gì mà muội biết?” Tình Nhi giận dữ hỏi.

      “Tỷ biết, muội biết rất nhiều chuyện?”

      “Hừ, tỷ lừa ai đó, tỷ nếu biết cái gì tỷ ra” Tình Nhi sốt ruột la lên, mặt khác hai nữ nhân kia hoàn toàn mơ hồ, cái gì là có biết hay , cái gì lại biết biết?

      Ngữ Diên lại đắc ý nhíu mày, “Nếu là ra, phải mọi người đều biết rồi? Phải biết rằng, chuyện này có ai biết ”

      “Tỷ tỷ a, nàng có bệnh sao, cái gì mà biết biết ” Tuyết Ngọc mơ hồ .

      “Tỷ thấy, đầu nàng ta bị cháy hỏng rồi, cái gì biết, cái gì biết, tỷ thấy hồ đồ” Kiều Kiều cũng gấp.

      Tình Nhi cũng nghi hoặc nhìn nàng.

      Tuyết Ngọc giọng “Tỷ tỷ a, chúng ta nhanh lên , nơi này cách Lãnh Uyển rất gần, muội thấy nàng ta tám phần là bị quỷ ám ” lời của nàng làm cho Tình Nhi cùng Kiều Kiều run run chút.

      “Các muội cái gì a, phải là muốn biết tỷ biết chuyện gì mà các muội biết?”

      ” Tình Nhi cũng cảm giác nơi này u, nhìn Ngữ Diên chút cũng bình thường tay áo vung lên vội ra khỏi phòng.

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 29: Tham

      Thất Dạ thấy bọn dong chi tục phấn kia ly khai, khó hiểu hỏi: “Ta còn tưởng ngươi hung hăng giáo huấn các nàng, nghĩ tới chỉ bị ngươi vài câu hồ đồ rồi, giống với phong cách của ngươi nha” ngồi ở giường hỏi.

      Ngữ Diên nhíu mày cười lạnh, “Ngươi sai lầm rồi, ngươi cho là ta buông tha bọn họ sao? Ngươi phải biết rằng, biện pháp đối phó với các nàng có rất nhiều, bất quá, bây giờ thể manh động, nếu khi bại lộ chính mình quá sớm, ngươi cho rằng Uyển còn có an bình sao? Chờ ta chiếm được những gì mình muốn, khi đó đám xú nữ nhân kia, ta nhất định phải làm cho các nàng thảm vô cùng, thực thảm” xong, nàng còn làm hình dáng nắm chặt nắm tay biểu ra ý chí chiến đấu tư thái hiên ngang.

      Thất Dạ thấy thế ngây ra lúc, tiếp theo khóe miệng treo lên tia tuấn đến mê người tươi cười, “Ai, kỳ quái, ngươi lại thông minh lên nha, chẳng lẽ người xuyên qua, chỉ số thông minh lại được tăng thêm?”

      Ngữ Diên nghe vậy hướng đầu dùng sức cốc xuống, “Ngu ngốc, ngươi mới ngốc nhất, trước kia ta phát ra ngươi chỉ số thông minh cao, tại ngược lại càng ngu xuẩn” xong, nàng thèm để ý tới mà vào bên trong rương tìm quần áo của gia đinh.

      “Vu bà, ngươi muốn làm gì? Ngươi lấy y phục này ở đâu ra ?” Thất Dạ khó hiểu hỏi.

      “Này a, là hôm trước Tiểu Hương chuẩn bị cho ta, hắc hắc, Vương gia phải ở ngoài sao, ta tại do thám tình hình kinh tế của Vương Phủ” xong, nàng cầm quần áo vào trong thay đồ , lúc sau ra, là bộ dạng của gia đinh quét dọn vệ sinh

      “Ngươi tính cuỗm đồ mà chạy?” Thất Dạ hỏi.

      “Là ta quyết định thế này, ta trước nhìn xem tình trạng Vương Phủ…, sau đó lại mang theo Tiểu Hương” xong, nàng sửa sang lại hết thảy, cầm Linh đối với : “, mang ngươi dạo Vương Phủ ”

      Quẹo trái quẹo phải , Ngữ Diên cũng biết chính mình tới đâu nữa, nha , Vương Phủ này cũng quá lớn, gian phòng nào mới là tiền trang nha? Nàng đứng ở trong hoa viên khổng lồ cũng biết gian phòng nào mới là.., người đến người nha hoàn gia đinh đều bận rộn, giờ phút này, chỉ có mình nàng nhàn rỗi đứng ở trong hoa viên , cầm trong tay cái chổi, bên quét bên len lén ngắm xem, lúc này, Linh của nàng phát ra tiếng vang rất .

      “Đừng cãi, ta lạc đường” Mộng Ngữ Diên than thở câu.

      Đúng lúc này, nam nhân trung niên thoạt nhìn có vẻ phú quý tới, nhìn Ngữ Diên : “Ai, nơi này đều quét qua, ngươi còn muốn quét cái gì? Nhàn hạ à? Chạy nhanh đến ‘ Phúc Lộc Thọ ’ quét tước ở chỗ đó”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy, Phúc Lộc Thọ chỗ nào? Phúc Lộc Thọ, là thần tiên ai, chẳng lẽ đó là tòa nhà ở sao?

      “Thất thần làm cái gì?” nam nhân trung niên bất mãn hỏi.

      Ngữ Diên cười cười, “Việc này, nha hoàn biết Phúc, Lộc, Thọ ở chỗ nào?”

      “Ngươi mới tới a? Như thế nào mà ngốc như vậy, hướng mặt trước thẳng quẹo phải chính là nơi đấy, ngươi phải cẩn thận mà quét dọn, nếu mà có sai lầm ngươi giữ được mạng đâu” xong vung tay áo lên lại tiếp với hạ nhân khác.

      Ngoan ngoãn, hơi có sai lầm mất cái mạng , có phải hay bên trong đều là Kim Sơn mỏ bạc? Nghĩ đến đây, Ngữ Diên hưng phấn hẳn lên, ta, ta muốn, ta muốn ngươi, ta muốn tiền của ngươi, a nha nha!

      Chương 30: Tòa nhà kỳ quái

      Ngữ Diên ngẩng đầu nhìn ngoài tòa viện to lớn có ba chữ“Phúc Lộc Thọ”, trong lòng khỏi thầm cảm khái, tòa nhà có tiền chính là giống với nơi này, nơi này giống với tiểu viện keo kiệt của nàng, vả lại ra là ai có thể ở tại tòa nhà lớn như vậy?

      Ở ngoài viện bất bình hừ hừ vài tiếng sau, nàng cầm cái chổi vào, Gì? Kỳ quái chính là, trong hoa viên khổng lồ lại có người?

      “Xin hỏi có ai ở đây ?” Nàng ở trong hoa viên la lên vài tiếng, nhưng là nghe được tiếng hồi , tiếp theo nàng liền vào bên trong , thể nào, sân lớn như thế này ai ở? Quá lãng phí !

      À, nơi đó có cái cửa rất rất lớn, uhm, xem ra hẳn là phòng ngủ, vì thế, nàng nhìn xung quanh, xác định có ai ở đây, liền trực tiếp đẩy cửa tiến vào bên trong.

      Vừa tiến vào bên trong, nàng liền lắc lắc Huyết Linh , Thất Dạ lắc mình cái liền ra, “Gì, nơi này là?”

      “Phòng ở keo kiệt” Ngữ Diên trực tiếp đáp, giây sau, hướng cái chổi quăng xuống phòng thứ nhất bắt đầu lục tung , “Đây là nơi nào, bên ngoài thoạt nhìn lớn như vậy, bên trong đồ vật đáng tiền đều có, Sở phủ rất keo kiệt ”

      Thất Dạ đưa tay đấm đấm lưng : “Đại khái mọi thứ đáng giá đều ở phòng ngủ của Vương gia

      Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu, xác định vững chắc là nghiệt đem mọi thứ tốt nhất giấu ở trong phòng của mình, nếu là nàng cũng làm như vậy , bất quá, nếu đến đây, tự nhiên thể tay trở về, vì thế, nàng lục tung bắt đầu tìm kiếm , “Thất Dạ ngươi đừng thất thần chạy nữa giúp ta tìm xem”

      “Vu bà, đây là bảo bối” đột nhiên Thất Dạ , Ngữ Diên nghe thấy xoay người chạy qua xem, đó là bình sứ thanh hoa phi thường đẹp, bất quá miệng bình thiếu miếng, lúc này đặt chính cái kệ bằng, Ngữ Diên tới sờ sờ.

      “Tốt. cái bình sứ thanh hoa, quả nhiên đẹp” Ngữ Diên hề keo kiệt , tuy rằng thiếu miếng, nhưng ảnh hưởng đến tổng thể, dù sao vật này cũng là vật quý hiếm nha, vì thế, nàng xem xem chung quanh cũng còn cái gì đáng tiền, trực tiếp đem bình hoa bị hư ôm vào trong lòng.

      “Vu bà, ngươi nghĩ mình làm cái gì?” Bảy Đêm thấy thế khó hiểu hỏi.

      “Nếu đến đây, cũng thể tay về” xong, nàng đắc ý cười, hắc hắc hắc, đem bảo bối ôm vào trong ngực cảm giác sảng khoái nga!

      Thất Dạ gì liếc mắt cái, “Làm ơn , ngươi tính mang cái bình hoa này như thế nào, còn có, ngươi muốn trộm cũng trộm văn kiện nha, ngươi trộm vật lớn như vậy, rất nhanh bị bắt được , còn nữa ngươi cũng thể ôm vật này mà nha?”

      Ngữ Diên than thở câu, “Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi tưởng cứ như vậy mà sao? Còn phải vì nơi này nghèo quá chỉ có duy nhất bảo bối này thôi” là, đến đây cũng thể hai tay trống trơn về!

      Thất Dạ thấy thế hỏi: “Vậy ngươi tính ôm vật này ra ngoài?”

      Ngữ Diên giảo hoạt cười, “Ngươi cho ta ngu ngốc a, hừ, ta muốn đem cái bình hoa chôn ở vườn hoa, buổi tối ta mới tới lấy , chôn ở trong hoa viên của mình đợi ngày nào đó ta muốn ly khai, liền đào lên mang , hắc hắc hắc, ta quá thông minh” nàng là bội phục trí thông minh của mình.

      “Lớn mật tiểu mao tặc(*), còn buông tay ra?” Đột nhiên, cửa vang lên thanh xa lạ hùng hậu, điều này làm cho Mộng Ngữ Diên nhất thời giật mình bình hoa trong tay‘ đông ’ tiếng rơi vụn mặt đất.

      (*)mao tặc: ăn trộm

      Chương 31: Lão nhân kỳ quái

      “Ngươi. . . . . . Ngươi ngươi! Dám đến phòng của ta trộm đồ” lão nhân chỉ về phía nàng bắt đầu quát lớn .

      “Ta. . . . . .” Mộng Ngữ Diên nghĩ tới ngoài cửa đột nhiên xuất lão nhân, hơn nữa, lại là lão nhân béo nha, nàng nhất thời nghẹn lời biết cái gì.

      “Ngươi cái gì ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . .” Lão nhân ngây ra lúc, thoáng nhìn về phía sau nàng, Thất Dạ dừng tay lại, bị ánh mắt của nhìn nhúc nhích được, phải có thể nhìn thấy mình chứ? giây sau, lão đầu này lại bắt đầu tiếp tục quát nàng , “Ngươi là thủ hạ của quản gia nào, như thế nào lại biết quy củ?”

      Thất Dạ thở dài nhõm hơi, rồi, chỉ có người thiếu đạo đức mới có thể nhìn thấy , tỷ như vu bà cũng rất thiếu đạo đức a!

      “Ta. . . . . .”

      “Đừng tưởng rằng dài hơn, gầy hơn so với ta, ta liền bỏ qua cho ngươi, ta cho ngươi biết, ta ” lão nhân tiếp tục .

      “Ta. . . . . .”

      “Ngươi cái gì ngươi, ai sai ngươi, tuy rằng ta phải có chút danh tiếng , nhưng ngươi cũng thể tùy tiện vào phòng của người ta, như vậy ngươi xâm phạm nhân quyền của ta.” Lão nhân oán hận .

      “Ta. . . . . .”

      “Ngươi. . . . . . Chớ cùng ta lôi kéo làm quen, hơn nữa, ngươi nên bày ra bộ dáng đáng thương, ta cho ngươi biết, ta thương hại tên tiểu mao tặc. Hừ”. lão nhân lớn tiếng quát, hoàn toàn, từ đầu tới cuối cho nàng cơ hội mở miệng.

      “Đủ rồi” Mộng Ngữ Diên lớn tiếng quát lại, “Béo lão nhân ngươi có biết hay , mắt nào của ngươi nhìn thấy ta trộm đồ của ngươi, ngươi có chứng cớ là ta trộm sao?”

      Lão nhân bị nàng quát lớn cũng thất thần, giây sau, reo lên: “Ngươi vừa rồi ràng muốn ôm bình hoa của ta chuẩn bị chạy nha”

      “Hừ, phải ở nhà của ngươi ôm bình hoa của ngươi sao? Như thế có thể chứng minh cái gì? Ta cho ngươi biết, ta chỉ là ở đây lau bình hoa cho ngươi, ngươi đột nhiên xuất làm ta giật mình, mới buông tay , ta rồi, ta còn kiện ngươi bồi thường phí tinh thần của ta bị tổn thất đâu” nàng vạch ra lý do , hơn nữa còn đến mặt đỏ tai đổi màu .

      “Ngươi ngươi như thế nào lại như vậy a?” Lão nhân bị nàng được gì

      “Như thế nào? Ta chính là như vậy, tính cái rồi, ta xem bộ dạng của ngươi cùng với Chu Bá Thông có điểm giống nhau nha, ta liền so đo với ngươi ” xong, nhấc chân định , ai ngờ, lão nhân đột nhiên tới cửa trước, lúc nàng chuẩn bị rời lấy ra khối ngọc Kim Ngân trong sáng đặt ở trước mặt của nàng quơ quơ.

      Mộng Ngữ Diên chân phải lập tức dừng ở trung, ách. . . . . . Nàng tự giác nuốt ngụm nước bọt, khối ngọc này. . . . . . Phiếm màu xanh biếc quang mang, trong suốt trong sáng, châu tròn ngọc sáng, hoàn mỹ tỳ vết, a, quá đẹp!

      “Muốn sao?” Béo lão nhân giảo hoạt cười.

      Mộng Ngữ Diên hề nghĩ ngợi trực tiếp đưa tay lấy, hơn nữa còn tự với mình, ta chỉ là muốn nhìn xem mà thôi, muốn giật đồ trong tay , ! Mọi người nhất định phải tin tưởng ta, ta cam đoan!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :