1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ yêu quỷ nhãn vương phi - Y Hinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 17: Vương gia giá lâm, lừa dối làm chi (1)



      Ngữ Diên nghe vậy ngây người ra lúc, cái tên nghiệt nam kia quả nhiên đến đây?

      giây sau, nàng nhìn Tiểu Hương nháy mắt, ý nàng ta được gì, tất cả đều phải che dấu, Tiểu Hương liền hiểu ý gật đầu, hai người ra ngoài nghênh đón.

      “Vương Phi” Vương gia vừa bước vào hoa viên liền cười “hớ hớ” chào hỏi.

      “Nô tỳ tham kiến Vương gia” Tiểu Hương hành lễ.

      Ngữ Diên nghe thấy vậy vội hỏi: “Ta xin thỉnh an Vương gia ”

      Sở Hạo nghe vậy “uh” tiếng, xua tay ý bảo nàng cần để ý, tiếp theo vào trong phòng cũng bắt đầu nhìn quanh, vài giây sau thấp giọng : “Hôm nay bổn vương gặp người bạn, vừa vặn cùng họ với ngươi” xong, nhìn lên tươi cười trào phúng nhìn về phía nàng.

      Mộng Ngữ Diên yên lặng rồi cười cười : “ vậy chăng? khéo quá, nếu có cơ hội, ta rất muốn được gặp gỡ, chừng đó là người thân của ta!” xong nàng thẹn thùng cười cười, nhưng là trong lòng vẫn suy nghĩ, cứ cười , chờ đến thời điểm lão nương kiếm được đủ tiền cước đá ngươi!

      Sở Hạo ở trong phòng tiếp tục hờ hững ngắm nhìn xung quanh, lúc sau chút để ý hỏi “Nghe khi nãy Vân Sa có gặp ngươi ở đây. Sau khi rời khỏi đây liền biến thành đầu heo? biết việc này có liên quan gì đến Vương Phi?”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy hai mắt trừng lớn, kinh hô: “Phỉ báng, đây tuyệt đối phỉ báng, ta chỉ nữ hài tử rất ngoan hiền, ngay cả con kiến cũng dám giết việc đó sao lại có thể liên quan đến ta?” xong, như để phối hợp với lời của mình, nàng còn vụng trộm hung hăng nhéo cái đùi mình, đau đớn trong nháy mắt làm nước mắt tràn ngập hốc mắt.

      Sở Hạo nghe vậy xoay người nhìn về phía nàng nhìn gương mặt nàng tràn ngập nước mắt khỏi cười cười : “Các nàng đó tại sao lại muốn phỉ báng ngươi?”

      “Hâm mộ ghen tị hận” nàng trả lời như đinh đóng cột.

      Sở Hạo nghe vậy đôi mắt thâm thúy chặt chẽ nhìn chằm chằm vào nàng, như thể nhìn thấy lòng nàng nghĩ gì. Ngữ Diên nhất thời trong lòng tim nhảy lên, nghiệt a, đây tuyệt đối là nghiệt, vì sao lại có thể quyến rũ đến như vậy? giây sau khuôn mặt tuấn của lập tức bị vàng làm cho che lấp, trời, nghiệt này nếu biến thành con vịt …, nhất định bán được giá tốt, nghĩ đến đây, nàng đột nhiên nở nụ cười.

      “Tiểu thư. . . . . .” Tiểu Hương ở bên cạnh nàng kéo y phục của nàng ý bảo Vương gia vẫn còn ở đây?

      “Vương Phi cười gì vậy?” Quả nhiên, tiếng cười của nàng làm cho rất bất mãn, đột nhiên trở nên nghiêm túc, ánh mắt sắc bén hung hăng nhìn nàng chằm chằm, nếu nàng dám sai chữ phải chết!

      Mộng Ngữ Diên bị ánh mắt hung ác của nhìn đến ngây ngẩn cả người, liền nức nở : “Ta đây phải cười, đây là bi ai tự giễu” ánh mắt trừng lớn như vậy, phải muốn hù chết người à, quên , trước tiên phải lừa …, đợi khi tìm được cơ hội tốt trừng trị .

      “À? Như thế nào mà lại bi ai tự giễu?” nhíu mày hỏi, tiếp theo hai tay ôm hai cánh tay nhìn rất tuấn nhìn nàng.

      Nhìn bộ dạng như thế, trong lòng của nàng lập tức ghê tởm trả lời, kháo, thiếu ở già. Nương trước mặt túm cùng nhị ngũ tám vạn dường như, dọn xong giả bộ vịt! Bất quá. . . . . . (câu in đậm này mình và gau5555 biết nên edit như thế nào nên nếu bạn nào có thể giúp được mình xin cám ơn ^.^)













      Chương 18: Vương gia giá lâm, lừa dối làm chi (2)


      Bất quá, lời này cũng chỉ có thể để ở trong lòng, quên . . . . . .

      Nàng bây giờ còn chưa có đủ thực lực để ……, nhưng nàng biết, nàng đợi đến ngày nào đó , đến lúc đó, nàng nhất định phải giải thoát cho chính mình. Đem vớ ở chân cởi ra. Vớ, đúng, quan trọng là phải đem vớ tháng chưa giặt, sau đó hung hăng ném vào mặt của cho biết, gây với lão nương chỉ có con đường chết!

      “Vương Phi tại sao chuyện?” thấy nàng lại bắt đầu ‘ảo tưởng’, khỏi nhắc nhở.

      Ngữ Diên phục hồi tinh thần lại cười cười: “Ha ha, kỳ chuyện là … ai, như thế nào đây, mọi người đều , nữ tử tài đó là đức. Nhưng ai cũng biết ta cầm kỳ thư họa mọi thứ đều tinh thông, thông thông . Mấu chốt lợi hại ở chỗ ta vẫn còn. . . . . . Ai, tại sao lại bị người ta hâm mộ, ghen tị, hận” nàng xong còn lắc đầu tỏ vẻ chính mình thực bất đắc dĩ.

      Lời của nàng chỉ làm cho người khác nghe có cảm giác khoe khoang, hoàn toàn có nghe được cảm giác bi ai!

      Sở Hạo cười lạnh kiêu ngạo : “A, như vậy, cũng là vì bộ dạng này của ngươi, khuôn mặt này của ngươi làm nên lỗi sao? Như vậy, bổn vương giúp ngươi phá hủy, ngươi bị người khác hâm mộ, ghen tị, hận”, chậm rãi tới gần nàng.

      “A, cần a, ta. . . . . . Ta dù gì cũng là vương phi của ngươi, nếu có hoạt động gì cần cùng nhau ta ra ngoài chẳng phải làm mất mặt Sở Phủ sao” nàng gấp, phải biết rằng, nàng còn muốn dựa vào gương mặt này để kiếm cơm nha ~

      Sở Hạo nghe thấy vậy thoáng chút đăm chiêu nghĩ nghĩ lúc rồi : “Bổn vương nghe Vương Phi thực thích yên tĩnh?”

      phải” nàng phủ định, yên tĩnh? Kháo, nàng mới thích yên tĩnh, nơi này chim cũng ỉa phân, nhàm chán muốn chết.

      “A? Chẳng lẽ người nhà ngươi láo?” nhìn chằm chằm vào nàng giọng có chút rét lạnh hỏi.

      Á? Ngây ra lúc, nàng kịp phản ứng, trời, Mộng Ngữ Diên này đến cuối cùng là người như thế nào, thích im lặng? Nàng cho là mình là ni a? Quên , chính mình bây giờ tốt xấu gì cũng chiếm thân thể của nàng, ít nhất thể để cho người nhà của nàng chết lềnh bà lềnh bềnh chứ? Vì thế, “Vương gia, ta còn. . . . . . Còn. . . . . . Chưa xong, phải mới là lạ, ha ha” nàng cười trái lương tâm.

      “Uhm, như vậy tốt lắm” đột nhiên khích lệ , Ngữ Diên hoàn toàn hiểu ý tứ của , cái gì gọi là ‘tốt lắm’.

      “Bổn vương quấy rầy ngươi nghỉ ngơi, Tiểu Hương theo ta xong liền hướng bên ngoài .

      “Ai, chờ chút” Mộng Ngữ Diên nghe vậy liền ra ngoài cười : “Vương gia, Tiểu Hương là nha hoàn của ta ”

      như thế nào, bước chân vào Sở phủ tất cả mọi người đều là người của ta, ngươi phải ngươi thích yên tĩnh sao? Người nào cũng biết Tiểu Hương rất nhiều, như vậy chẳng phải làm phiền ngươi nghỉ ngơi? Còn nữa …, Vân Sa cũng cần người chiếu cố ngươi có đúng ?” mỉm cười hỏi lại.

      “Ngươi. . . . . .” Ngữ Diên bị lời của làm cho tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại tiện phát tác.

      Tiểu Hương thấy thế liền nháy mắt với nàng, tiểu thư vững vàng nha, còn ở Thanh Sơn sợ có củi đốt, ngươi nhất định thể để bại lộ thân phận của mình, Tiểu Hương nhất định ở trong quân Tào nhưng lòng vẫn hướng về Hán!

      Nhìn ánh mắt bi tráng của Tiểu Hương, nàng nháy mắt trả lời, Tiểu Hương ngươi cố gắng chịu đựng, chịu đựng nha, tiểu thư ta dù phải đánh bại cả quỷ nhất định cũng phải cứu ngươi. Ngươi phải chờ ta, chờ ta a.

      Sở Hạo liếc mắt cái xem các nàng dùng ánh mắt ‘bi thương trao đổi’, mắt của khỏi lên mỉm cười, xem ra, Sở phủ còn im lặng nữa rồi.


    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 19: Chiêu binh mãi mã



      Nhìn theo bóng lưng của bọn họ rời , Mộng Ngữ Diên tức đến nghiến răng nghiến lợi, nàng vung tay áo, đem cửa đóng mạnh.

      “Hừ, cái gì vì tốt cho ta quả thực là tức chết ta” nàng qua lại trong phòng, nhìn căn phòng trống rỗng, tâm tình nàng càng thêm uể oải, bưng chén nước đến trước giường hề để ý đến hình tượng ngửa đầu lên uống, tiếp theo ném cái chén lên giường, giây sau, nàng buồn bực ngồi ở giường, tức chết nàng. Đúng lúc này, đột nhiên nàng nghĩ tới điều gì đó tay nắm lấy Linh người dùng sức vung, Bảy Đêm hề đề phòng ngã xuống mặt đất với tư thế ngã gục xuống

      “Wow. . . . . . Đau đau đau ai” Bảy Đêm cố sức xoay người lại, thống khổ cố gắng từ mặt đất đứng lên, ngồi ở ghế tay chỉa về phía nàng bất mãn reo lên: “ lương tâm, vu bà, xương của ta đều vì ngươi mà rã rời ” xong, nhe răng trợn mắt bất mãn tru lên.

      Ngữ Diên hướng liếc mắt cái, thở phì phì : “Tức chết , ngươi biết , địa phương này đến cứt chim cũng khó có được Tiểu Hương ở cùng ta, tại hay rồi Tiểu Hương cũng bị mang , ràng là bắt ta làm ni để nuôi”

      “Bi ai” nghe thấy vậy, Bảy Đêm bi thương .

      , ngươi cũng thấy bi ai phải , ta là bi ai tới cực điểm” nàng bất mãn tục.

      “Vu bà ngươi nghĩ nhiều rồi, ta là thay mình cảm thấy bi ai, ngươi nghĩ xem, ngươi thích dối, vất vả mới có người tin tưởng ngươi , ta tự nhiên cũng được thư thái, tại tốt lắm nàng rồi, tai của ta còn được thanh tịnh nữa, bi ai, cực độ bi ai” xong hai tay của giơ lên đầu reo lên “Thần a, ta thề, ta phải là Ngộ , ngài vội vàng đem Đường Tăng này thu hồi thôi, Amen”

      Mộng Ngữ Diên nghe thấy vậy hai mắt híp lại, sắc mặt rét mà lạnh, khóe miệng co giật, giây sau, tay phải nàng cầm lấy cái chén giường chút nào thương tiếc ném tới, có gì bất ngờ xảy ra , phía dưới liền nghe được tiếng kêu cực kỳ bi thảm .

      Mấy phút sau, Bảy Đêm ngoan ngoãn ngồi ở ghế, mà trán của thấy xuất bóng bàn lớn thường thường run rẩy . Vì thế, chỉ có thể câu hề oán hận nghe nàng càu nhàu, “Dạ dạ, ngươi có lý”

      “Đêm nay hành động” Ngữ Diên đứng dậy nghiêm túc .

      “Hả? Hành động? Ngươi định làm cái gì?”

      “Đêm nay bản nữ hiệp chơi trò chơi mèo vờn chuột ” nàng hưng phấn .

      “Ai là mèo? Ai là chuột?”

      “Ngươi là heo à, đương nhiên ta là mèo, ta cho ngươi biết, Tiểu Hương bên trong Sở phủ có Lãnh Uyển, nghe nơi đó là cấm địa, nguyên nhân là do có chuyện ma quái ” cũng biết vì sao, vừa nghe đến quỷ, là nàng hưng phấn lên rồi!

      “Sau đó sao?”

      “Sau đó, ta cảm thấy ở Sở phủ mình hành động tất nhiên bị thiệt thòi, nên ta nghĩ nên triệu tập ít thuộc hạ” nàng tự tin .

      Bảy Đêm gì liếc mắt cái “Vu bà, ngươi ở thế kỷ 21 muốn ép khô chúng ta rồi, mà tại đến cổ đại còn muốn theo nghiệp cũ ?” Bi ai thay, thay các bạn thân mến của mình cảm thấy vô cùng bi ai, các ngươi nên chạy trốn , trăm ngàn nên để cho nàng bắt lấy nha!

      Ngữ Diên lười nghe càu nhàu, hắc hắc hắc, đêm nay bản nữ hiệp chiêu binh mãi mã ở bốn phía!

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 20: Đóng vai nhân vật



      Ánh trăng khẽ cong lên giống như từ những cánh ve trong suốt từ trong áng mây chậm rãi chui ra, lóe lên màu bạc, đêm im lặng cực kỳ. Đương nhiên, an tĩnh như vậy cũng chỉ có Uyển mới có, dù sao nơi này cũng chỉ có mình nàng!

      Người nào đó nắm chặt những đạo cụ được chuẩn bị tốt, chính là kiếm gỗ đào, ít vết máu nàng vẽ tự phù, còn có là đồng tiền, những đồng tiền này lần trước từ kỹ viện trở về ở đường mua, nàng những đồng tiền này cũng phải là đồng tiền bình thường, bởi vì nàng có thể ngửi được bên trong có mùi máu tươi, thế cho nên máu Linh phát ra tiếng vang rất , về phần kiếm gỗ đào đó chính là nàng nhánh đào nàng bẻ ở trong vườn hoa đào

      Bảy Đêm thở dài “Vu bà, ngươi mặc màu áo trắng đến cuối cùng là bắt quỷ, hay là dọa quỷ?”

      Mộng Ngữ Diên cũng thèm để ý tới , mà đem tóc mình thả xuống,vuốt vuốt, tiếp theo nàng đem đạo cụ cất vào trong túi áo, sửa sang lại chút cái váy màu trắng người mình, cảm thấy rất hài lòng xoay vòng tròn.

      “Ngươi muốn đóng vai nhân vật gì? Ngươi hôm nay có phải lại muốn đóng vai Trinh Tử?” Bảy Đêm gặp nàng với bộ dáng này quả thực so với quỷ còn khủng khiếp hơn, khỏi .

      Mộng Ngữ Diên nghe thấy vậy nhìn liếc mắt cái, tiếp theo lại tiếp tục sửa sang lại trang phục và đạo cụ của mình.

      Bảy Đêm thấy thế còn thêm: “Ai, ngươi cũng đừng cho ta biết ngươi muốn đóng vai Bạch nương tử?” Mỗi lần bọn dùng chiêu này, luôn hoài nghi, nàng có phải biến thái , mà nàng lại thích nhất đóng vai Bạch nương tử mê hoặc Quỷ Tâm, kỳ , vẫn muốn cho nàng biết, ngươi đóng vai Bạch nương tử quá xấu!

      Chỉ tiếc, nàng rất bạo lực, chỉ có thể nhịn!

      “Ngu ngốc, ta đây ràng là Lâm Đại Ngọc, thế nào lại là Trinh Tử, ánh mắt ngươi có vấn đề à?” Nàng trừng mắt liếc cái, là càng ngày càng ngu ngốc.

      Bảy Đêm nghe vậy khóe miệng run rẩy mãnh liệt, có ai có thể cho nàng biết, hơn nửa đêm mặc áo trắng, tóc xõa xuống, ngoài miệng son đỏ như máu, như thế. . . . . . Cũng có thể tên là Lâm Đại Ngọc? Hừ, người nào làm đạo diễn ? Dù là kiếm tiền cũng cần chụp ảnh khoa trương như vậy được !

      Mộng Ngữ Diên cũng để ý tới vẻ ngạc nhiên của , cứ thế trêu chọc tóc, lau son bằng bột nước, cứ như vậy hài lòng cười cười, “Ai, là tươi mát thoát tục, vốn xinh đẹp, tại xuyên qua càng thêm đẹp, ta, Mộng Ngữ Diên phải là xinh đẹp nhất khu Ma Nhân” nàng tự tin .

      Khu Ma Nhân? ràng là lôi kéo đám ma quỷ buông tay, còn khu ma ở đâu? Bảy Đêm trong lòng vô hạn bi ai.

      “Ngươi đừng có vẻ mặt như thế là được rồi, ta đây cũng là vì muốn tốt cho ngươi, sợ ngươi tịch mịch, cho nên tìm cho ngươi mấy người bạn chơi đùa, cho ngươi làm lãnh đạo,thế này chẳng phải là thực thích” nàng giảo hoạt cười cười, xong, nàng lại : “Đêm nay ta đóng vai nhân vật này ngươi hãy chờ mong ?” nàng trầm cười cười, tiếp theo mở cửa ra ngoài.

      Bảy Đêm rất muốn lớn tiếng cho nàng biết, , ta cần, chút cũng cần, bởi vì, ngươi mỗi lần đóng vai nhân vật đều thực đáng sợ!

      Đáng tiếc, lúc đứng lên nàng xa, cũng dám ra, quá vài giây, bên ngoài thanh Linh liền kêu đem đến.

      *Mấy chương trước mình edit “Khu ma nhân” là “đạo trưởng” nhưng theo chương này mình thấy để “Khu ma nhân” có vẻ hay hơn

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 21: Đánh lén như thế nào



      Ánh trăng chiếu sáng trong đêm tối, thân ảnh nhắn thoăn thoắt trong màn đêm đen, máu Linh cùng Bảy Đêm dưới trợ giúp của nàng rất nhanh tìm được Lãnh Uyển.

      Đứng ở trước cửa tòa nhà hoang tàn vắng vẻ, nơi này bởi vì bị phong bế, khóa cửa đều ố vàng gỉ sét, con nhện ở cửa cũng giăng đầy mạng nhện.

      “Vu bà, trong này khí rất nặng” Bảy Đêm liền chau mày .

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy gật gật đầu “Hay lắm, càng khó khăn bổn tiểu thư càng thích khiêu chiến” xong, nàng cười quỷ dị, nhàng nhảy vọt qua tường. Trước đây nàng đặc biệt thích cùng Đại Quân ca ca học tập quyền đạo. Cuối cùng, sau vài năm luyện tập , nàng liên tục năm năm giành huy chương vàng nhưng vẫn đánh ngã được Đại quân ca ca.

      Bất kể là võ công gì, bọn ta đều thích học tập cùng nhóm quỷ hơn, bay trời có khả năng, nhưng khi ở dưới mặt đất, miễn cưỡng miễn cưỡng.

      Mộng Ngữ Diên đứng ở trong viện, liếc mắt nhìn xung quanh thấy cỏ dại mọc đầy sân. Lúc này Bảy Đêm xuất ở cạnh nàng, chau mày cái “Có sát khí”

      ‘Linh linh linh ’ máu Linh người trong lúc này đột nhiên phát ra thúy linh giống như tiếng vang. Mộng Ngữ Diên thấy thế khóe miệng lên tia tươi cười khinh thường, cạnh nàng bắt đầu có gió thổi tới, trận gió rét lạnh vô cùng.

      “Vu bà cẩn thận” Bảy Đêm hô to tiếng, Mộng Ngữ Diên nhảy dựng lên nhảy ra xa chuẩn bị hình công kích. giây sau, vật thể chậm rãi thân, chỉ thấy nàng mặc cái yếm màu đỏ cùng cái váy rất ngắn xuất trung. Khuôn mặt xinh đẹp hồng sắc biến hóa vạn phần trầm, trong tay còn cầm cây quạt của kỹ nữ, xin tha thứ cho việc nàng xưng hô như vậy, bởi vì, kỹ nữ đều cầm loại quạt tròn tròn này.

      Mộng Ngữ Diên nhìn thấy bộ dạng này của nàng ta, nàng cười lạnh tiếng, hóa ra là Phong quỷ a!

      Bảy Đêm nhìn vẻ mặt tự tin của vu bà khỏi thở dài hơi. Giờ phút này, cầu xin, nương, ngươi vẫn là nên chạy !

      to gan, dám xâm phạm lãnh địa của ta” nữ quỷ phát ra thanh lạnh lùng chất vấn. Tuy nhiên, khi nàng nhìn thấy Bảy Đêm nhất thời trong mắt nhanh chóng lên tia nghi hoặc. Đúng vậy, là quỷ, quỷ như thế nào lại ở cùng nàng ta chỗ?

      “Ngươi can đảm lắm, xem ra lá gan của ngươi cũng lớn” nàng cười .

      Nữ quỷ nghe thấy vậy lớn tiếng cười cười “Muốn chết phải ?”. giây sau, đột nhiên hai mắt nàng lồi ra, đầu lưỡi mạnh mẽ phun ra vô cùng dài, móng tay cũng trở nên rất dài. Nàng muốn xé nát nàng ta, vì thế, nàng ý thức lao đến.

      “Chờ chút” khi nàng còn cách đối phương vài cm, nàng vươn tay làm tư thế ngăn cản.

      “. . . . . . ?” Nữ quỷ thấy thế ngây ra lúc.

      “Chúng ta tỷ thí chút . Ai đánh trúng được đối phương trước, liền thắng. Ta thắng, ngươi phải nghe mệnh lệnh của ta, ngươi thắng, ta trở thành thức ăn cho ngươi ăn luôn, như thế nào?” Nàng cười hỏi.

      Nữ quỷ nghe vậy cười ha ha “Thử sức với ta, biết lượng sức”

      “Ba ” tiếng kinh thiên động địa, giống như sét đánh.

      “. . . . . . ? ?”

      khí yên lặng, Mộng Ngữ Diên trong tay nắm lấy kiếm gỗ đào đánh lên đầu nữ quỷ. Đúng vậy, nữ quỷ vừa mới cười xong trong nháy mắt nàng liền rút ra kiếm gỗ đào hung hăng hướng lên đầu nàng ta đâm tới.

      “Đô. . . . . .” tiếng, nữ quỷ cảm giác đỉnh đầu mình lập tức xuất cái u rất lớn. “Ngươi. . . . . . Ngươi dám đánh lén” Nàng lớn tiếng thét chói tai, thân hình ngăn được run rẩy, nhìn rất buồn cười.

      Mộng Ngữ Diên nhíu mày cười “Đánh lén như thế nào? Tóm lại ta thắng”

      Bảy Đêm nhìn nữ quỷ thét chói tai, rồi nhìn vu bà, trán của mồ hôi lạnh cũng tuôn ra. Đúng vậy, chỉ cần gặp đối phương là nữ, thủ đoạn của nàng rất ác độc!

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 22: Khế ước dưới thẻ tre

      Nữ quỷ sau trận kêu rên, Mộng Ngữ Diên chút thay đổi đem máu Linh đặt ở trước mặt của nữ quỷ “Này, đem máu của ngươi lên để làm bằng chứng, về sau ngươi chính là người của ta. Sau này ta chỉ cần phe phẩy nó gọi tên của ngươi ngươi phải xuất , nếu , hậu quả rất nghiêm trọng” nàng .

      “Vì sao? Ta phục, ngươi đùa giỡn ta” nữ quỷ giữ hình tượng la lên.

      Mộng Ngữ Diên nghe vậy chau mày lên “Ngươi còn muốn ăn Đào Mộc sao? Ta cho ngươi biết, từ nay về sau ta chính là sư phụ của ngươi. Ngươi theo ta, ta lo cho ngươi nếu ngươi cứ đợi đến lúc bị ta tiêu diệt ” nàng nhe răng cười quỉ dị, phải biết rằng nàng đối với nữ quỷ tay.

      Nụ cười quỷ dị của nàng làm cho nữ quỷ ngây ngẩn cả người. Sau đó run run hỏi “Ngươi. . . . . . Ngươi ra là ai? Vì sao. . . . . . Vì sao có thể thấy ta?” Giờ này phút này nàng mới phát ra vấn đề quan trọng này. Nàng là quỷ, còn nàng ta là người nha !

      Bảy Đêm nghe thấy thế nhất thời cảm thấy xấu hổ, vì sao mỗi lần gặp quỷ nhi đều phải hỏi như vậy?

      Quả nhiên. . . . . . khi nghe nữ quỷ này chất vấn hỏi, Mộng Ngữ Diên khóe miệng cong lên nụ tươi cười quỷ dị trầm, tiếp theo lông mày nhíu lại rồi nàng tự giới thiệu “Ngươi thành tâm thành ý hỏi, ta liền có lòng từ bi cho ngươi biết, vì phòng ngừa thế giới bị tiêu diệt, vì giữ gìn hòa bình của thế giới, đề phòng nhân gây ra tội ác. Ta chính là nhân vật chính phái đáng và mê người, Lâm Đại Ngọc” xong, còn xuất ra khăn tay làm tư thế.

      Bảy Đêm thấy thế khóe miệng ngăn được run run. Đúng vậy, muốn ói. Lúc này nàng so với khi diễn Bạch nương tử còn kinh khủng gấp mấy chục lần!

      Nữ quỷ nghe thấy nàng thao thao bất tuyệt (*) xong, cả người đều hóa đá, lúc sau yếu ớt hỏi: “Ngươi vừa mới cái gì?”

      ‘Phốc’ tiếng Bảy Đêm nhịn được bật cười, vu bà này nghĩ đây là đại sao?

      Mộng Ngữ Diên thấy nàng vừa hỏi như thế, sắc mặt lập tức xấu hổ, nàng ho tiếng : “Ta tên là Mộng Ngữ Diên, là người xinh đẹp nhất khu Ma Nhân. Trước mắt còn có thân phận khác đó là Vương Phi của Sở phủ” giải thích như vậy, nàng hiểu chứ?

      “Vương. . . . . . Vương Phi?” Nữ quỷ nghe vậy trừng lớn hai mắt, lại hỏi: “Ngưoi là chánh phi của Sở Hạo Vương gia ?”

      “Trước mắt đúng vậy, như thế nào mà ngươi biết cái tên nghiệt kia?”

      Nữ quỷ nghe vậy bối rối : “. . . . . . là Vương gia, ta lại ở tại chỗ này nên tự nhiên nghe qua” ra cuối cùng là sao lại thế này? Chẳng lẽ hai vợ chồng cũng có thể nhìn thấy quỷ?

      “Tốt lắm, còn chần chừ cái gì?” Mộng Ngữ Diên thấy nàng mè nheo nên mất hứng, phen kéo ngón tay của nàng qua Bảy Đêm : “Cắn ”

      “Cái gì? Ngươi muốn gì? Muốn ta. . . . . . Cắn?” Bảy Đêm nghe vậy hét lớn đến chói tai. sao lại có thể làm tổn hại nữ nhân này chứ? Dù sao cũng là soái ca trong các cực phẩm, làm sao có thể hạ thấp bản thân để làm việc này?

      Nữ quỷ thấy thế gấp: “A a a, ngươi đừng tới gần ta, ta ghét nhất là nam nhân…” xong, vì phòng ngừa Bảy Đêm tới gần, nàng hề do dự cắn cái, máu liền chảy ra, dựa theo chỉ dẫn nàng đem giọt máu vào mặt của Linh .

      Ngữ Diên cùng Bảy Đêm nhất thời xấu hổ chút, Phong quỷ này ra thích nam nhân?

      “Ngươi tên gì?” nàng tới hỏi nàng ta.

      “Xinh đẹp”

      “Tốt, từ nay về sau ngươi là sư muội của Bảy Đêm, ta chính là sư phụ của ngươi” nàng xong liền vuốt tóc đắc ý.

      “Sư phụ?”

      “Ừ” nàng đắc ý cười, tên nghiệt kia, xem ta về sau như thế nào trừng phạt ngươi!

      Chương 23: Đấu trí. Đùa chết người ()

      Ngữ Diên sửa sang lại đầu tóc rối bời chút hỏi: “Bên trong còn có quỷ nhi ?”

      “Còn, rất nhiều” Xinh Đẹp vội .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười, sai, đêm nay may mắn, nàng sửa sang lại chút làn váy. Nàng chuẩn bị vào bên trong, đột nhiên lại bị Bảy Đêm kéo lại.

      “Làm sao vậy?” Ngữ Diên ngoái đầu nhìn lại, nhíu mày .

      Bảy Đêm mày nhăn lại “ tốt, có người vào Uyển”

      Ngữ Diên ngây ra lúc sau đó xoay người với “Nhanh về”. Chết tiệt, là ai lại đến Uyển vào buổi tối. May mắn nàng thông minh lúc ở bên ngoài Uyển tạo ra cái cây kéo qua sợi chỉ, đầu cột lấy Linh . Đương nhiên đối với thính giác vô cùng nhạy của Bảy Đêm là vấn đề.

      “Sư phụ ngươi chừng nào lại đến đây” Xinh Đẹp nhìn nàng mong đợi hỏi.

      “Vi sư mấy ngày nữa tới thăm ngươi” xong, Ngữ Diên nhảy qua tường ra khỏi nơi này, Bảy Đêm cũng tiến vào bên trong máu Linh của nàng.

      Ngay khi chân nàng vừa bước ra Uyển, thân ảnh cao lớn lại đây.

      hai ba bốn hai hai ba bốn ba hai ba bốn” Ngữ Diên đưa hai tay lên bắt đầu tập thể dục theo đài.

      “Vương Phi trễ như vậy sao ngủ mà lại làm cái gì?” Sở Hạo có cảm giác có điều gì đó bất thường, cho nên có ý định sang đây kiểm tra, nghĩ đến vừa tiến vào sân liền nhìn thấy nàng làm động tác giống quỷ.

      “Vương gia ngài khỏe chứ, ta rèn luyện thân thể” xong lại bắt đầu làm động tác .

      “Xem ra ngươi ở nơi này cuộc sống rất dễ chịu?” châm biếm , nữ nhân này ra là suy nghĩ cái gì?

      Ngữ Diên nghe thấy vậy dừng động tác lại : ” Vận động những rèn luyện được thân thể còn có thể mở mang chỉ số thông minh ” nàng .

      “A? Như thế nào lại là trí thông minh?” lười nhác hỏi.

      “Kia, ta hỏi câu rồi bỏ lửng ngươi tới đoán, hai ba bốn năm sáu bảy” nàng cười .

      Sở Hạo bị nàng đến ngây ngẩn cả người, “Cái gì?”

      “Vương ( quên ) tám ” xong nàng cười lên ha hả, Sở Hạo nghe xong sắc mặt lập tức đen lại.

      “Có đại ca có nhị ca phía dưới là cái gì?” Nàng tiếp tục hỏi.

      Càng nghe sắc mặt Sở Hạo càng khó nhìn, Ngữ Diên biết sống chết : “Ngươi tính vai vế” sau đó nàng tiếp “Ba năm rửa miệng là cái gì? Hé ra miệng thúi ” nàng đắc ý nhíu mày .

      “Ngươi đây là móc, mắng chửi người sao?” đột nhiên lên trước, tay nắm lấy người của nàng rất khó chịu .

      có, có, oan uổng, ta. . . . . . Ta chỉ biết vài câu này mà thôi” tổn hại đến ngươi, bổn nương rất vui, mắt thấy giống như vẫn hoài nghi nhìn mình chằm chằm, nàng gấp: “Kia. . . . . . Ta đây chỉ ăn ngay

      Sở Hạo nghe vậy buông lỏng tay ra “ cái gì?”

      “Vương gia, ta xem ngài gần đây nhất định rất mệt nhọc?”

      “Xin chỉ dạy cho?”

      “Bởi vì ta phát đầu của ngươi rất lớn , nhất định là phía dưới bị nghẹn a” nàng hết sức nghiêm túc .

      ————-

      (*) thao thao bất tuyệt: lời lẽ trôi chảy, hùng hồn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :