1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ yêu quỷ nhãn vương phi - Y Hinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 161: Mỗi người ngả (2)



      Ngữ Diên sờ sờ ngực, may mắn vết thương phía sau lưng chưa chạm vào đến tim, giây sau, nàng liền nhìn về phía bọn , công lực của mấy người cũng thấp, nhưng mà quỷ quái này giống như con kiến liên tục ngừng tuôn ra, tuy rằng bọn họ đạo hạnh rất cao, nhưng lại thể ngăn cản nhiều quái như vậy, bao lâu, bọn họ bị đánh lén nhiều lần, mấy người đều cùng bị thương.

      Lúc này, Dịch Hiên đột nhiên từ phía dưới lên, vừa nhìn thấy Ngữ Diên liền hỏi: “Ngươi thế nào?”

      “Ta sao, nhưng mà bọn họ…” Ngữ Diên nhìn về phía mọi người bị bao phủ, trong lòng lo lắng thôi, xem ra, đại khái bọn họ giết rất nhiều quỷ quái, bởi vậy đám quỷ quái này vô cùng buồn bực, cho nên toàn bộ dũng mãnh hướng về phía về bọn , mà nàng nơi này con cũng có.

      “Ta hỗ trợ!” Dịch Hiên thấy thế liền muốn qua, Ngữ Diên kéo lại, “ được, quỷ quái này nhiều lắm, giết xong!” xong, lại lo lắng nhìn hướng về phía người kia đầu bắt đầu khởi động.

      Dịch Hiên nhìn về phía nàng hỏi “Vậy phải làm sao bây giờ? Cũng thể trơ mắt nhìn bọn họ chết ?”

      “Làm sao có thể, ta so với ngươi còn sốt ruột hơn” Ngữ Diên gấp.

      “Vậy làm sao bây giờ?” Dịch Hiên lại hỏi.

      Ngữ Diên suy nghĩ chút, liền nhớ đến những lời mà người áo đen kia …, tứ kiếm xác nhập, toàn bộ quỷ quái đều biến mất, vì thế nàng gấp: “Dịch Hiên, ngươi nghe ta, đợi khi chúng ta cùng nhau hành động, nhớ kỹ, thời điểm chúng ta tiến lên, ngươi đem Thất Dạ xuống phía dưới, hiểu chưa?”

      “Ngươi đây là ý gì? Ta Dịch Hiên há lại là hạng người ham sống sợ chết?” Đối với quyết định của nàng như vậy, Dịch Hiên hiển nhiên là thể nhận .

      “Dịch Hiên!” Ngữ Diên thấy kích động như thế liền hét lớn tiếng : “Chúng ta bốn người là người nối nghiệp thần kiếm ngươi phải biết, chỉ cần tứ kiếm của chúng ta xác nhập, nơi quỷ quái nơi này chết thể nghi ngờ, nhưng Thất Dạ phải người, thể ở này, nếu hồn phi phách tán, ngươi đem xuống phía dưới, còn lại liền giao cho chúng ta, ngươi yên tâm, chúng ta chết!” Ngữ Diên gấp.

      Dịch Hiên nghe thấy vậy ngây ra lúc, tiếp theo vội vàng gật đầu đáp ứng, Ngữ Diên thấy thế kêu lên hai ba, hai người liền vọt tới.

      !” Dịch Hiên lập tức thấy được Thất Dạ liền lôi kéo ra khỏi quần thể.

      “Ngươi làm cái gì? thấy được bọn họ gặp nguy hiểm sao?” Tuy chưa từng chính thức gặp qua , nhưng mà dựa vào thanh vẫn còn có chút ấn tượng.

      “Cũng bởi vì nguy hiểm mới mang ngươi .” Dịch Hiên gấp, căn bản dám làm chậm trễ thời gian của bọn họ.

      Thất Dạ nghe thấy vậy liền bỏ cánh tay lôi của ra, “Cho dù là chết, ta cũng rời khỏi nàng!” ánh mắt của là kiên định.

      Dịch Hiên nghe vậy đều muốn đổ mồ hôi, gấp: “Ngươi nếu lưu lại, mới là chân chính hại nàng, ngươi phải biết rằng, trong tay bọn họ đó là tứ kiếm trừ ma, nếu tứ kiếm xác nhập, ma quỷ nơi này đều thể sống sót, cho nên, chỉ cần có ngươi ở nơi này, Ngữ Diên căn bản thể thi triển khu ma thuật như vậy, ngươi nhẫn tâm nhìn nàng chết sao?”

      Thất Dạ ngây ra lúc, ngoái đầu lại nhìn nhìn bốn người, đúng lúc này, thanh của Ngữ Diên xuyên thấu qua cơ thể đám quỷ truyền tới, “Thất Dạ mau —–”

      thôi, nếu còn , bọn họ xong đời!” Dịch Hiên sốt ruột , lãng phí ít thời gian bọn họ lại nguy hiểm thêm chút, Thất Dạ thấy thế vội vàng gật đầu theo Dịch Hiên rời .

      Lúc này, Ngữ Diên liền lớn tiếng kêu lên, “Bọn họ đều rồi, có thể bắt đầu!”

      Sở Hạo nghe vậy gấp: “Mọi người nghe, tứ kiếm xác nhập, thần khí khu ma, dùng ý niệm mở ra khu ma thần!”

      Nghe thấy vậy, ba người liền nhắm nghiền hai mắt lại, trong khoảnh khắc, chung quanh bọn họ ra tầng vòng bảo hộ, bọn quỷ quái ngừng hướng nơi này đánh tới, nhưng bọn họ vô luận đánh như thế nào cũng phản ứng chút nào, nơi này vòng bảo hộ chắc chắn giống như áo giáp thép, đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến ‘ầm vang’ tiếng vang lớn, nóc nhà tầng bảy nháy mắt bị nổ tung, bọn quỷ quái đột nhiên thấy được ánh trăng mờ mịt đều hưng phấn thôi, thân thể mỗi người cũng bắt đầu bay, ai cũng muốn bị nhốt tại nơi này, ai cũng muốn ra ngoài, thế giới bên ngoài tốt đẹp cỡ nào a, ai nguyện ý bị giam giống như chim ?

      Nhưng thời điểm chờ bọn vừa lên tới nửa, bầu trời chợt đột nhiên lại ‘ầm vang’ tiếng, ánh trăng mờ mịt kia trong khoảnh khắc vô ảnh vô tung biến mất, thay vào đó tia chớp kia loé ra như máu, bọn quỷ quái nhìn thấy tia chớp đều bị hù doạ đứng yên mặt đất, bọn họ sợ sấm đánh, sợ hãi nhìn thấy tia chớp.

      Nhưng mà làm cho bọn họ khủng hoảng còn dừng lại ở điểm này, đúng lúc này, ở giữa tia chớp lướt xuống con rồng toàn thân màu xanh, mà theo phía sau nó đó là Phượng Hoàng màu đỏ cùng với Bạch Hổ còn có thần rùa kia, bọn họ cứ như vậy ở bên trong ngạc nhiên của bọn quỷ quái, toàn bộ theo mái nhà cấp tốc chạy tới.

      “A a a ——”

      Nhất thời, bên trong tầng bảy đục ngầu chịu nổi, tốc độ gió giống như rồng cuốn, các loại tiếng kêu thê thảm quả thực muốn phá màng tai của bốn người, bao lâu, gió ngừng thổi, mưa cũng ngừng, bọn họ từ trung toàn bộ ngã xuống mặt đất

      Mấy người dịu vài giây, đều chậm rãi khởi động thân mình nhìn chung quanh, nhưng mà nhìn tới nhìn lui trừ bọn họ ra cũng nhìn ra bất kỳ vật gì.

      “Tứ kiếm xác nhập quả nhiên lợi hại!” Sở Hạo nhìn về phía chung quanh .

      “Nhưng tứ kiếm xác nhập cũng tiêu hao đại bộ phận tinh khí của chúng ta, xem ra, thân thể này dưỡng mười ngày nửa tháng là ít.” Phượng Ly Ca chậm rãi đứng dậy .

      “Nương tử. . . . . .” Rất xa Nhất Phân chạy tới lập tức ôm lấy Ngữ Diên, Ngữ Diên thấy thế hơi hơi cười cười vỗ vỗ phía sau lưng của , “Ngoan!”

      “Đều bị tiêu diệt?” Quỷ Tịch kinh ngạc nhìn tầng thứ bảy trống rỗng.

      “Trời ạ. . . . . .” Thất Dạ cũng cảm giác khó thể tin được

      Dịch Hiên đỡ Ngữ Diên đứng lên, Ngữ Diên thấy thế hỏi vội: “Mọi người có khoẻ ?”

      Mấy người toàn bộ gật gật đầu, lúc này, hắc y nhân cầm lấy kiếm Chu Tước liền từ bên người bọn họ qua.

      hùng chờ chút!” mấy người trăm miệng lời , mọi người đều biết, nếu , chỉ sợ, hôm nay bọn họ sớm quy thiên chứ!

      Hắc y nhân nhìn bọn họ liếc mắt cái, vẫn chưa chuyện, trực tiếp làm động tác, “Muốn lập tức rời khỏi Quỷ Vực sao?”

      “Ngươi có biện pháp?” Trừ bỏ Ngữ Diên có mở miệng, mấy người bọn đều là cùng nhau hỏi, Ngữ Diên phủi bọn họ liếc mắt cái, bọn họ đều có thể biết ngôn ngữ câm sao? Nhưng người đàn ông này ràng có thể tại sao lại muốn dùng tay ra hiệu đâu?

      “Cùng !” Sở Hạo liền lôi kéo tay Ngữ Diên bật nhảy cái rồi rời khỏi nơi này, mọi người cũng đều giống nhau theo.

      có thể mang bọn ta ra ngoài?” Ngữ Diên giật mình , rời khỏi tháp Tỏa Hồn, Ngữ Diên liền tới bên người Thất Dạ hỏi cái gì, sau đó lấy được đáp án cũng là làm nàng giật mình, có thể ra ngoài? phải phải đợi tháng sao?

      theo là tốt rồi, chỗ này ngươi còn muốn lưu luyến cái gì?” Quỷ Tịch chua xót cười cười .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy trừng lớn hai mắt, “Chờ chút, ta còn có thứ chưa lấy, chờ ta với!” giây sau, nàng liền hướng cung điện chạy, mấy người đều theo qua, ở trong hoàn cảnh Quỷ Tịch quen thuộc, bọn họ né qua thị vệ rất nhanh liền tới phòng ngủ Quỷ Vương, may mắn, thích có người hầu hạ ngủ, cho nên, cái nhà này có hạ nhân.

      Mấy người đẩy cửa phòng vào, chăn đều là ngăn nắp, xem ra, cũng trở về, hay là bị thương ở nửa đường té xỉu rồi? Lúc này, Ngữ Diên xác định Quỷ Vương ở đây, liền ngượng ngùng cười cười : “Cái kia. . . . . . Ta có thứ đồ ở trong này, các ngươi có thuận tiện xem, đặc biệt là nam nhân, các ngươi, các ngươi nên hiểu được!” nàng gấp, tiếp theo chỉ chỉ ngoài cửa, “Các ngươi ở bên ngoài chờ ta được ?”

      Mấy người cảm thấy có điều nghi hoặc, nhưng cũng thể cùng nữ nhân so đo, vì thế, toàn bộ ra ngoài cửa, Ngữ Diên thấy thế liền vào bên cạnh giá sách mở ra mật thất vào, vừa , nàng bên khẩn cầu, làm ơn, Tuyết Liên đen nhất định phải ở đây, trăm ngàn nên bị cầm , vài bước, nàng liền thấy được cuối đường, quả nhiên, Tuyết Liên đen vẫn ở chỗ này, Ngữ Diên thấy thế liền vui mừng cười cười, tốt, xem ra, Quỷ Vương còn chưa có trở lại, hoặc là chết ở nửa đường rồi, như vậy tốt nhất, miễn phí nhiều phiền toái, vì thế, nàng liền đem Tuyết Liên đen này hái xuống dưới, nàng quan sát chút Tuyết Liên đen này, trừ bỏ cùng rau cải trắng có điểm giống nhau, còn lại là cái gì cũng chưa nhìn ra.

      tán thưởng vài cái, nàng liền chuồn ra khỏi mật thất, được, vật này rất ràng, nhất định phải lấy cái gì đó bao trùm mới được, vì thế, nàng bắt đầu tìm này nọ, đúng lúc này, nàng thoáng nhìn thấy cái khăn vuông bao gối, đúng rồi hay dùng cái này, vì thế liền cầm lấy bao gối đem Tuyết Liên bao vây lại, cũng may khăn vuông này màu sắc là màu đen , cho nên căn bản là nhìn ra đồ vật bên trong, đúng lúc này, nàng lại thấy gối đầu này cong lên , ách. . . . . . Chẳng lẽ phía dưới có bảo bối?

      Nghĩ đến đây, nàng liền xốc gối đầu lên, mà thời điểm cặp mắt của nàng nhìn thấy bảo vật lập tức trừng lớn, bảo bối này là Huyết Linh nàng vẫn đau khổ tìm kiếm, trời ạ, là trời giúp nàng vậy. Vì thế đem Linh hướng trong lồng ngực từng bước ra ngoài.

      Mọi người nhìn thấy nàng đột nhiên cầm cái bao có chút kỳ quái, ý niệm trong đầu vừa chuyển, nữ hài tử luôn luôn có chút bí mật, vì thế mọi người lần thứ hai theo hắc y nhân rẽ trái rẽ phải ở bên trong Quỷ Vực, ai cũng thể nghĩ đến chính là rẽ trái rẽ phải như vậy , bọn họ liền ra khỏi Quỷ Vực.

      “Trời ạ, chúng ta ra rồi?” Quỷ Tịch vẫn còn có chút quá xác định.

      “Cám ơn hùng nhiều lần giúp đỡ!” Sở Hạo ôm quyền , mấy nam nhân thấy thế cũng đồng thời ôm quyền cảm tạ, hắc y nhân nhìn về phía bọn họ giơ ngón tay cái lên tỏ vẻ bọn họ cũng rất tuyệt, giây sau, chờ bọn họ chuyện, cứ như vậy bật nhảy giẫm phải nhánh cây ‘đát đát đát’ vài cái liền tiêu thất.

      Ở chỗ sâu trong rừng cây có chiếc xe ngựa đậu ở chỗ này, bên trong xe ngựa có bóng người ngừng tới lui, tựa hồ rất là sốt ruột, đúng lúc này, ‘bá’ tiếng, hắc y nhân liền dừng ở mặt trước của xe ngựa, giây sau, chậm rãi tháo khăn che mặt xuống, bóng người thấy thế liền sợ hãi than, “Ai, Hoàng thượng, ngài cuối cùng trở lại, ngài muốn hù chết nô tài!” lão thái giám trung thành và tận tâm .

      (lana: ta cũng đoán là nì nhưng nghĩ cao siêu thế.hắc hắc)

      “Trẫm đây phải vẫn tốt đấy sao?” Sở Thiên đem trang phục hắc y quăng mặt đất, quần áo xa hoa bên trong liền ra.

      “Hoàng thượng, nếu ngài muốn biết thân phận cùng mục đích của Cung Vương Phi, nô tài đem nàng vào trong cung để hỏi rang.” gấp.

      cần, chúng ta trở về , nàng rất nhanh tự mình tìm đến trẫm.” Sở Thiên khóe miệng treo lên vẻ tươi cười, duỗi cái lưng mệt mỏi, lập tức tiến vào bên trong xe, Mộng Ngữ Diên đến tột cùng thân phận ngươi là gì, chiếm được Tuyết Liên đen, mục tiêu kế tiếp của ngươi là Bối Xác tím sao? Mục đích của ngươi là muốn có được giang sơn của trẫm, hay còn mục đích khác? !

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 162: Mỗi người ngả (3)



      Hắc y nhân thần bí rời , làm cho bọn họ yên tĩnh vài giây, đúng lúc này, phía trước đột nhiên xuất đoàn sương khói, mấy người lẫn nhau nhìn giây, trong lòng linh cảm mãnh liệt, chẳng lẽ lại gặp gỡ tai tinh rồi? Bọn họ đen đủi như vậy ? Tiếp theo mấy người bọn họ liền đề phòng.

      đoàn sương khói màu đen cứ như vậy chậm rãi dựa lại đây, mấy người cầm kiếm trong tay cảnh giác nhìn hướng sương khói quỷ dị này, đúng lúc này sương khói màu đen chậm rãi tán , từ trong sương mù ‘người’ xuất ở trước mặt bọn họ, mấy người kinh ngạc nhìn hướng lẫn nhau, đứng ở trước mặt bọn họ đúng là quỷ sai Địa phủ.

      Quỷ sai cầm đầu nhìn về phía Nhất Phân : “Mộc Lâm Nhân cha ngươi nương ngươi cầu phúc, canh giờ của ngươi đến theo chúng ta trở về đầu thai !” mà từ đầu tới đuôi này quỷ sai cũng nhìn về phía Thất Dạ cùng Quỷ Tịch.

      Nhất Phân nghe thấy vậy nhìn về phía Ngữ Diên, Ngữ Diên cũng là giật mình nhìn , mấy người toàn bộ trầm mặc, ai chuyện, bởi vì bọn họ căn bản biết nên cái gì, thời cơ đến phải đầu thai.

      “Nhất Phân. . . . . .” Ngữ Diên luyến tiếc, luyến tiếc , tuy ở chung ngày lâu, nhưng có bọn họ làm bạn nàng sớm thành thói quen, lúc này đột nhiên muốn chia lìa, trong lòng nàng có chút luyến tiếc rồi, nhưng nàng có năng lực cái gì đó sao?

      “Nương tử. . . . . .” Vẻ mặt Nhất Phân cầu xin nhìn về phía nàng, Ngữ Diên nghe thấy vậy liền đứng ở trước mặt , Nhất Phân thấy thế chạy nhanh ôm cổ nàng, Ngữ Diên cũng nhàng ôm lấy phía sau lưng của , thiên ngôn vạn ngữ thể nào lên.

      “Nương tử, Nhất Phân muốn cùng nương tử tách ra. . . . . . muốn a!” giọng của Nhất Phân có chút nghẹn ngào lên.

      “Nhất Phân. . . . . .” Ngữ Diên nghe thấy vậy tâm muốn nát, nhưng mà nàng có thể làm gì? Nàng còn có thể ích kỷ sao? Hiền, Mỹ Diệm đều là ví dụ phải sao? Nàng chính là tai tinh, Thất Dạ theo nàng xuyên qua hay ho, Hiền cùng Mỹ Diệm đều hồn phi phách tán, nàng còn có thể lựa chọn sao? Cương quyết lưu lại? Nhưng khi cơ hội đầu thai bỏ qua, đó chính là chờ đợi có điểm cuối, có lẽ đời này ở cũng có khả năng đầu thai rồi, còn như vậy, cả đời làm hồn dã quỷ sao?!

      “Nương tử. . . . . . Nhất Phân muốn , ngươi lưu ta lại được , Nhất Phân muốn rời . . . . . .” Nhất Phân ôm lấy nàng bắt đầu khóc thút thít, nước mắt theo gương mặt rơi đọng ở tại sau cổ của Ngữ Diên.

      Ngữ Diên tâm đau lòng theo nước mắt của , nàng kéo qua Nhất Phân nhìn nhìn khóc, liền lấy ra khăn tay thay lau nước mắt : “Nhất Phân, ta cũng vậy luyến tiếc ngươi, nhưng mà ta hi vọng ngươi có thể lần nữa bắt đầu, cha ngươi nương ngươi tích đức như thế, ngươi nên đầu thai, bỏ qua cơ hội này, có lẽ đời này ngươi cũng có cơ hội đầu thai.”

      Nhất Phân nghe thấy vậy nức nở : “Nhưng là ta luyến tiếc ngươi, ta nguyện ý cả đời đầu thai, chỉ cần bồi ở bên cạnh nương tử , ô ô. . . . .”

      Hài tử ngốc, ta cũng vậy luyến tiếc nha, nhưng mà, nhưng mà theo nàng, nàng căn bản thể cam đoan an toàn của , nàng phải Ma Sư đủ tư cách, có hai Quỷ Hồn chết ở trong tay nàng, nàng có quyền lựa chọn, càng có quyền ích kỷ.

      “Nhất Phân nghe lời ta, chỉ cần ngươi đầu thai trở thành người, tỷ tỷ mới có thể gả cho ngươi a, dù sao ngươi bây giờ là quỷ a, tỷ tỷ lại là người, người làm sao có thể gả cho quỷ đâu rồi, nha, ngươi nghe lời chỉ cần ngươi đầu thai, tỷ tỷ đáp ứng chờ ngươi được ? Ngươi xem a, tỷ tỷ còn trẻ như vậy, ngươi sớm đầu thai mà …, tỷ tỷ còn đến mức hoa tàn ít bướm, đến lúc đó Nhất Phân có thể mang cỗ kiệu đến thú ta nha!” nàng vừa lau nước mắt chảy ra vừa lời khuyên bảo .

      “Ngươi gạt ta, chỉ cần. . . . . . Chỉ cần đầu thai ta vốn có nhớ!” Nhất Phân nghe thấy vậy khóc lại càng thương tâm, tựa hồ nàng như vậy là muốn vứt bỏ .

      Ngữ Diên thấy thế liền đem ôm vào ở trong lòng, “Nhất Ohân, tỷ tỷ lừa ngươi, chỉ cần trong tâm ngươi có tỷ tỷ mà …, là có cái gì có thể cách trở cắt đứt, trừ phi trong lòng của ngươi có tỷ tỷ!” nàng giả vờ chu miệng .

      “Có, trong long Nhất Phân có nương tử đây” Nhất Phân ôm nàng chặt gấp, giống như sợ nàng biết.

      Ngữ Diên nghe vậy chua xót cười cười, “Tốt lắm, nếu như trong lòng có tỷ tỷ rồi, như vậy, ngươi liền chạy nhanh đầu thai, tỷ tỷ chờ ngươi được ?” Nàng nhàng vỗ phía sau lưng của an ủi, ông trời, ngươi đây là cái gì, cho nàng nhiều bằng hữu như vậy lại muốn cho bọn họ nhất nhất rời sao? Hay là do thân nàng thuộc thế giới này, nên có được bằng hữu?

      Nhất Phân nức nở hồi ngước mắt nhìn về phía nàng : “Ngươi gạt ta?”

      lừa ngươi!” Ngữ Diên lại thay lau nước mắt .

      Nhất Phân nhìn nhìn nàng, lại nhìn mọi người chút vì thế vào trước mặt Sở Hạo chỉ vào : “Này, ngươi đừng chiếm lấy mẹ của con ta, chờ ta đầu thai sau ta tìm đến nàng!” liền tuyên thệ .

      Sở Hạo nhìn về phía cười cười gật gật đầu, “Tiểu quỷ, vậy ngươi phải nhanh lớn lên, nếu , ta sợ chính mình cầm giữ được!”

      Nhất Phân vội vàng gật đầu, “Ta , ta rất nhanh lớn lên, ta nâng tám kiệu lớn đến lấy nàng!” xong, nhìn nhìn nam tử còn lại : “Các ngươi cũng là thế nha, nương tử là của ta!”

      Mọi người toàn bộ mỉm cười gật đầu.

      phần thấy thế cuối cùng cười cười, vì thế liền vào bên người Ngữ Diên lôi kéo tay nàng : “Nương tử ngươi phải chờ ta nha, nhất định nha!”

      Ngữ Diên nhàng thổi mạnh mũi : “Vậy ngươi phải nhanh lên chút a, ta chờ ngươi.”

      Dưới cổ vũ của mọi người, rốt cục Nhất Phân đưa tay cho quỷ sai dắt , trước mặt bọn họ lại nổi lên đoàn sương khói, quỷ sai lôi kéo tay Nhất Phân trong tầm mắt của mọi người tiến nhập vào sương khói, trong lúc Nhất Phân ngoái đầu nhìn lại nhìn thoáng qua Ngữ Diên, trong mắt của muốn cùng lưu luyến, nhưng mà biết, nàng chờ , cho nên, muốn chạy nhanh đầu thai, chạy nhanh lớn lên, tin tưởng mình nhất định quên nàng, đây chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

      Nhất Phân rời làm cho tâm tình của mọi người có chút thương cảm, lúc này, Phượng Ly Ca nhìn về phía bọn họ : “Ta cũng vậy muốn cùng mọi người cáo biệt, ta còn có chuyện phải xử lý.”

      Ngữ Diên nhìn về phía : “Ngươi cũng muốn rời ?”

      Phượng Ly Ca vào bên người nàng cười cười, “Cái tốt nào cũng có kết thúc, chúng ta còn có thể gặp lại, còn nữa, ta cùng với kẻ thù tại biết tung tích, chúng ta chắc chắn lần nữa gặp lại chính tay đâm !” xong, nhìn nhìn Sở Hạo có thâm ý cười cười.

      Quỷ Tịch thấy thế liền đối với Phượng Ly Ca : “Ai, Phượng đại sư, ta với ngươi Di Hoa Cung , thương thế của ta muốn ở Di Hoa Cung của các ngươi từ từ an dưỡng tiếp, ta nghĩ hiệu quả tốt hơn nhiều, thuận tiện còn muốn thỉnh giáo ngươi ít tri thức đây!” Quỷ Tịch trêu ghẹo .

      Phượng Ly Ca gật đầu, “Tốt, cùng !” Quỷ Tịch nghe thấy vậy gật đầu ngoái đầu lại nhìn Ngữ Diên làm động tác thân thiết, tỏ vẻ, ngươi là nương tử của ta ngươi cần phải nhớ kỹ, tiếp theo, liền cùng Phượng Ly Ca rời .

      Lúc này, nơi này cũng chỉ còn lại Sở Hạo, Ngữ Diên Thất Dạ cùng với Dịch Hiên.

      “Các ngươi có tính toán gì ?” Dịch Hiên nhìn về phía bọn họ hỏi.

      Ngữ Diên nhìn về phía vạn phần áy náy : “Thực xin lỗi Dịch Hiên, ta nghĩ ta thể cùng ngươi đồng hành rồi, ta phải trở lại kinh thành, ta có việc phải xử lý!” đúng vậy a, còn có chuyện rất quan trọng phải xử lý.

      Dịch Hiên nhìn về phía nàng cười cười : “Chuyện này có gì, bất quá thể đồng hành xác thực có chút tiếc hận, dù sao ở cùng các ngươi chỗ luôn gặp chút chuyện tình thú vị!” cười cười.

      “Thú vị? Trời ạ, vài lần chúng ta đều thiếu chút nữa đời nhà ma a!” Ngữ Diên liền kinh hô , người này làm sao có thể dùng từ thú vị đến nhàng bâng quơ đâu?!

      “Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, nhưng ta tình nguyện chết kiểu đặc biệt này, dù sao phải người nào cũng có thể may mắn gặp được!” ra đem chuyện này ngẫu nhiên gặp trở thành tai nạn, ngược lại cảm thấy là trăm năm mới gặp, cái gọi là là kỳ tích trong kỳ tích.

      Ngữ Diên nghe vậy chỉ có thể bất đắc dĩ cười cười, vì thế : “Như thế được rồi, ngươi trước , chờ ngươi trở lại kinh thành tới tìm ta, a , chừng ta xử lý xong chuyện tình vẫn Tây Thiên, đến lúc đó chúng ta chắc chắn gặp nhau lần nữa!” nàng trở lại kinh thành cũng chính là muốn lấy Bối Xác tím mà thôi, giả như lấy được rồi, nàng còn phải tiếp tục tìm lại bảo bối còn lại đâu!

      Dịch Hiên nghe thế vội vàng gật đầu, “Tốt lắm, chờ ta lấy được Huyết Bồ Đề, ta chắc chắn tới tìm các ngươi, ta đúng là kỳ ngộ về sau tràn ngập chờ mong, ta nhất định lại cùng các ngươi bước hành trình thần bí!” xong, ôm quyền tái kiến, cũng biến mất.

      tại nơi này chỉ còn lại có hai người bọn họ cộng thêm Quỷ Hồn, Ngữ Diên nhìn về phía Thất Dạ xuất ra Huyết Linh : “Thất Dạ ngươi vào !”

      Thất Dạ gật đầu chui vào, mệt mỏi lâu như vậy, nên nghỉ ngơi tốt thôi, tại đây, khí làm cho tựa hồ có chút ổn đây!

      Đêm rất yên tĩnh rất yên tĩnh, ánh trăng mông lung chiếu vào trong rừng rậm, rừng rậm này tràn ngập sắc thái thần bí, tựa hồ còn có chút lãng mạn, chẳng qua là khí lập tức có chút xấu hổ, dù sao tình trạng của hai người có chút ràng, điều này làm cho bọn họ tại đối mặt lẫn nhau có chút xấu hổ.

      “Khụ khụ” Sở Hạo ho tiếng hóa giải xấu hổ như vậy.

      “Này. . . . . . Ngươi phải về nhà sao?” Dừng hạ xuống, Sở Hạo vẫn hỏi.

      Ngữ Diên nhìn về phía : “Về nhà, chúng ta. . . . . . Về nhà!” đúng vậy a, bất kể như thế nào, kinh thành ít nhất còn có nhà mình, mà nàng phải trở về tìm kiếm Bối Xác tím, chỉ cần những thứ này đủ, nàng có thể trở về nhà.

      Sở Hạo nghe thấy vậy vui sướng thôi, nàng cuối cùng cũng nguyện ý về nhà, chính là, có thể nhìn thấu lòng mình sao, có thể lưu nàng lại sao?

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 163: Mỗi người ngả (4)



      Đối với chuyện bọn đột nhiên trở về, thực làm cho Béo lão nhân cùng Tiểu Hương hưng phấn thôi, Sở phủ cao thấp đều đắm chìm ở trong khí vui sướng, tất cả mọi người vui vẻ thôi, Vương gia trở lại, điều này làm cho Sở phủ yên tĩnh trở nên hề yên tĩnh rồi, điều này cũng làm cho Béo lão nhân cao hứng ăn vài chén cơm hơn nữa còn uống thêm chút ít rượu.

      Trong lúc, Béo lão nhân đem toàn bộ hạ nhân phái ra ngoài, liền quấn quít lấy bọn họ hỏi lung tung này kia, Ngữ Diên thấy cao hứng như thế liền đem tất cả mọi việc trải qua đều cho , bất quá Tuyết Liên đen cùng với Thiền gia gia nàng , chuyện này có thể càng ít người biết đến càng tốt hơn.

      Béo lão nhân nghe màn tình tiết đặc sắc như vậy, rượu kia ngừng rót, trong lòng dị thường hưng phấn cũng dị thường hối hận, lúc đó nếu tham gia tốt biết bao, tuy rằng rất nguy hiểm hơn nữa hy sinh Hiền cùng Mỹ Diệm, nhưng mà màn kích thích hưng phấn như thế cũng phải bình thường có thể gặp được đến, nếu mạng nên tuyệt, cũng oán hối hận dù sao cũng được chứng kiến.

      Ngữ Diên trái lại cười cười, chuyện này còn đáng giá chờ mong sao? Nàng cả đời này cũng mong lại gặp chuyện như vậy

      Béo lão nhân gặp hai người vừa vừa cười trong lòng vui vẻ thôi, Ngữ Diên cũng vui vẻ cười, lúc này đây trở về nghiễm nhiên có phản cảm như lần trước rồi, “Cái kia. . . . . . . nhóm tiểu thiếp của ngươi đâu?” Ngữ Diên nhìn về phía nghĩ nghĩ vẫn nên hỏi.

      Sở Hạo ăn chút đồ ăn nhìn về phía nàng : “Trừ bỏ Tình nhi tất cả tiểu thiếp đều hưu.”

      “Tình nhi? Nàng còn ở lại?” Ngữ Diên theo bản năng hỏi, mà nàng biết mày của mình cư nhiên trong lúc vô tình nhăn lại.

      “Nàng dù sao cũng theo ta nhiều năm rồi, ngay cả khi nàng có muôn vàn sai, nhưng ở kinh thành nàng có chỗ nào để về, cho nên, ta liền để nàng tiến vào Uyển.” Sở Hạo nhàng ra.

      Uyển?” Cái nhà này phải nàng trước kia ở đấy sao? nghĩ tới nàng lại cùng nàng ta đổi vị trí, tục ngữ , ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, lời này sai, chẳng qua nàng xem như cảm nhận được, gần vua như gần cọp là đạo lý nghìn năm qua, làm bạn Vương gia này cũng giống như vậy.

      Sau đó, nàng liền hề nhắc tới các nàng, mặc dù trong lòng , nàng cũng muốn nhắc tới các nàng, nhưng nghe được thời điểm hưu mọi người, nàng vẫn còn có chút vui vẻ, nhưng khi nhắc tới Tình nhi còn ở lại, lòng của nàng cũng có chút buồn bực, cho nên đơn giản ở thảo luận cái đề tài này.

      lúc sau, bữa tối cuối cùng cũng kết thúc, mọi người chỉ có ăn rất no mà hơn nữa còn khoái trá, Ngữ Diên bảo mình mệt nhọc, vì thế liền dưới dẫn dắt của Tiểu Hương trở về phòng, nguyên bản thời gian dài có nhìn thấy Ngữ Diên, Tiểu Hương có bụng lời muốn cùng nàng tán gẫu, chuyện này Ngữ Diên cũng nhìn ra, chỉ là nàng còn có chuyện phải làm, vì thế cho Tiểu Hương mình mấy ngày nay có ngủ rồi, cho nên muốn nghỉ ngơi tốt, ngày mai mới từ từ tâm .

      Tiểu Hương nghe thấy vậy liền đau lòng cho nàng chuẩn bị chăn và nước tắm.

      Ngữ Diên hết thảy rửa mặt chải đầu xong, người hầu đem chậu nước toàn bộ bưng , Tiểu Hương liền đem chăn nhàng phủ lên cho nàng, sau đó nhàng đóng cửa rời .

      Nhưng mà chân nàng vừa mới bước , sau lưng Ngữ Diên liền từ giường trượt xuống dưới, mở tủ bát lấy ra chiếc túi màu đen, tiếp theo lắc lắc Linh , Thất Dạ liền ra.

      “Di? Đây là cái gì?” Ra tới Thất Dạ nhìn về phía cái túi tròn tròn này tò mò hỏi.

      Ánh mắt Ngữ Diên nhìn về phía băng ghế ý bảo ngồi xuống, Thất Dạ ngồi xuống, Ngữ Diên cũng ngồi xuống, “Thất Dạ. . . . . . Ngươi muốn về nhà ?”

      “Về nhà?” Thất Dạ khó hiểu nhìn nàng, lời này là có ý gì? Về nhà? Đây phải là trở về sao?

      “Đúng, về nhà, quay về thế kỷ 21.” Ngữ Diên nhìn về phía vạn phần nghiêm túc .

      Nghe thấy vậy, Thất Dạ sợ hãi trừng lớn hai mắt khó hiểu nhìn nàng, “Vu bà, ngươi đùa giỡn cái gì? Ngươi cho rằng ngươi còn có thể xuyên việt về hay sao?” cũng muốn trở về, dù sao, nơi đó mới là nhà của , bất quá, chỉ cần có thể theo nàng, nơi nào, cũng quan trọng.

      “Ta giỡn, ngươi xem này.” xong, nàng liền mở túi ra, Tuyết Liên đen kia lập tức ra.

      “Đây là cái gì?” Thất Dạ khó hiểu nhìn (cải trắng) màu đen này.

      Ngữ Diên nghe thấy vậy liền đem chân tướng ra lần, nàng rất ràng, tự nhiên, toàn bộ Thất Dạ có thể nghe hiểu.

      canh giờ sau

      “Ngươi là tập hợp đủ tứ thứ này là có thể trở về?” Thất Dạ nghe vậy mặt khó có thể giấu được sung sướng lộ ra.

      “Đúng, cho nên, ta mới hỏi ngươi muốn trở về hay , Thất Dạ, thời gian chúng ta tới đây cũng ngắn rồi, quanh quẩn lại cửu tử nhất sinh (chín phần chết phần sống), cũng bởi vì ta mất hai Quỷ Hồn, cuối cùng cũng chỉ còn mình ngươi theo giúp ta, bởi vậy, việc này càng thêm khẳng định nơi này thích hợp với ta, cũng thuộc về ta!” Ngữ Diên sâu kín .

      “Nhưng là. . . . . . Nhưng là ngươi bỏ được bọn họ sao? Đều ở chung lâu như vậy!” Thất Dạ .

      Ngữ Diên nghe vậy ngây ra lúc, vài giây sau nhìn về phía : “Thất Dạ, nơi này thuộc về chúng ta, nhà của chúng ta ở thế kỷ 21, trước kia nữ chủ phải là muốn trở về mà là có cách nào trở về, mà ta khác nhau, ta có cơ hội trở về, cho nên. . . . . . Ta nghĩ buông tha cho!”

      Thất Dạ nghe thế gật đầu : “Ta cũng vậy muốn trở về, biết Nhất Dạ, Nhất Phân bọn họ đến tột cùng như thế nào?”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy nhàng cười cười, “Đúng vậy a, ta muốn là trở về a, nên tra tấn bọn họ!”

      Thất Dạ nghe vậy cũng cười cười, đây là chủ đề chung của bọn , bởi vì nhà của bọn họ ở đấy

      “Được, nếu ý kiến thống nhất, như vậy, ta phải nắm chặt cơ hội tập hợp đủ ba thứ còn lại, thời giờ của ta có hạn, Thất Dạ, vì về nhà ta nhất định cố gắng!” nàng thề , Thất Dạ thấy thế gật gật đầu, tiếp theo liền lại tiến nhập vào bên trong Linh .

      Trong phòng lại chỉ còn lại có mình Ngữ Diên, nàng kinh ngạc nhìn Tuyết Liên đen, thứ này đến tột cùng có năng lực gì? Đúng lúc này, nàng đột nhiên thoáng nhìn lá cây bên cạnh Tuyết Liên đen tựa hồ hơi khô khô, “chuyện này đúng nha” nàng ràng nhớ thời điểm cầm về là tiên diễm, đây tột cùng là sao lại thế này?

      Suy nghĩ vài giây, Ngữ Diên trừng lớn hai mắt trong lòng thầm nghĩ, trời ạ, cái này phải dùng máu để nuôi chứ?! Tuy rằng nàng biết kết quả, nhưng là là bên cạnh bắt đầu khô vàng, nếu tiếp tục như vậy Tuyết Liên đen này phải chết chứ? Nhưng. . . . . . nhưng nàng còn trông cậy vào Tuyết Liên đen này mang nàng trở về đâu?

      Trong lòng mâu thuẫn vài giây, nàng rốt cục bất đắc dĩ vươn ngón tay, nhịn đau cắt ngón tay, trong khoảnh khắc máu tươi liền từ miệng vết thương của nàng từng giọt từng giọt rơi vào mặt của Tuyết Liên đen, đúng lúc này, kỳ tích xuất , lá vàng khô kia ngay tại thời gian ngắn ngủi như thế khôi phục, Ngữ Diên chỉ có thể trừng lớn hai mắt nhìn màn kỳ quái này, trời ạ, này phải Tuyết Liên đen a, ràng chính là ma cà rồng thôi!

      Để cho máu chảy hồi, lá khô vàng của Tuyết Liên đen muốn khôi phục lại, nàng liền đem vết thương ở ngón tay lên miệng liếm liếm, tiếp theo xuất ra băng gạc băng kín lại, mà Tuyết Liên đen được tưới nước giờ phút này nhìn qua vô cùng có sức sống.

      Ngữ Diên chu miệng nhìn về phía cái này khỏi : “Ngươi đúng là khó nuôi a, ngươi quả thực chính là kẻ hút máu mà!” sau khi hi sinh hồi, Tuyết Liên đen như trước nhúc nhích, Ngữ Diên khỏi cười cười, “Mộng Ngữ Diên ngươi ở đây làm cái gì, ngươi đứa ngốc này, ngươi còn trông cậy vào Tuyết Liên này có nhân tính có thể nghe hiểu a!” cứ thế trào phúng vài cái, nàng bưng Tuyết Liên đen tới trong tủ quầy, chỉ là lúc này đây miếng vải đen vây quanh vô dụng, mà là đem miếng vải đen lót ở dưới, làm cho Tuyết Liên đen hấp thu khí, như vậy có thể đỡ..

      Vài giây sau, nàng nhàng đem tủ quầy đóng lại cũng khóa lại, kỳ ở trong này từng cái ngăn tủ đều có khóa, nhưng mà rất ít có người khóa, mà nàng lại đem ngăn tủ khóa lại, kỳ như vậy cũng an toàn, vạn nhất bị người mở ra ngăn tủ cũng xong đời, vì thế, nàng quyết định ngày mai chuẩn bị cái búa lại đây ở cuối giường tường đập bốn phía thành cái hòm, vét sạch bên trong, như vậy, Tuyết Liên đen là có thể đặt ở bên trong, bên ngoài dùng gạch niêm phong may ra giấu được, như vậy kho bí mật liền ra đời!

      Nghĩ đến chiêu tuyệt diệu như thế, Ngữ Diên khỏi chọn cao mày cười cười, giây sau, nàng duỗi cái lưng mệt mỏi liền nằm ở giường đưa tay đắp chăn lên bắt đầu suy ngẫm, cái kho này chuẩn bị xong, tại còn ít đồ dinh dưỡng, xem ra, nàng ngày mai phải chuẩn bị ít máu gà rồi, chính là biết máu gà này có hữu dụng hay ? !

      Ai, bất kể, sống ở đâu yên ở đấy , vì tránh cho phiền toái, nàng chuẩn bị sớm chút vào cung gặp Hoàng thượng, vì thế, nghĩ kỹ tất cả, nàng liền nhắm mắt lại bắt đầu vào giấc ngủ, vài giây, nàng liền tiến vào mộng đẹp.

      Đêm rất yên tĩnh rất yên tĩnh, chỉ có gió thổi vung lá cây phát ra thanh xào sạc, Sở phủ cao thấp đều đắm chìm ở bên trong yên tĩnh, ngay cả con sâu chim đều tiến nhập mộng đẹp.

      Chính là, giờ Tý vừa mới thoáng qua cái, trong tủ quầy của nàng liền phát ra tiếng vang tầm thường, chỉ tiếc Ngữ Diên quá mệt mỏi, cho nên căn bản cũng có nghe được, bất quá cũng bình thường, có ai có việc gì chú ý thứ gì đó trong tủ quầy đâu? Ai chú ý tới Tuyết Liên đen trong tủ quầy nếu như kỳ tích bắt đầu động đâu? !

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 164: Cung tâm kế (1)


      Hôm sau

      lúc Ngữ Diên rối rắm nên dùng cái cớ gì vào Hoàng cung cũng là lúc, trong cung thái giám đến báo là Hoàng hậu cho mời Cung Vương Phi ngắm hoa, tin tức này thực làm cho Ngữ Diên giật mình thôi, nàng cùng Hoàng hậu phải rất quen thuộc, chỉ nhớ nàng trước khi rời qua muốn cùng nàng chuyện, thôi thôi, có cơ hội Hoàng cung, như vậy, gặp Hoàng thượng đích thị là tương đối dễ dàng a.

      “Ngươi nha đầu kia là người bận rộn!” Béo lão nhân chu miệng có chút vui, vốn là muốn tạo cơ hội cho ngoại tôn nhưng chưa có biện pháp phải rời khỏi, ngươi xem , cơ hội này cũng cho rồi, còn muốn lôi kéo nàng từ từ tâm , ai ngờ Hoàng hậu sớm như vậy lại muốn thấy nàng.

      Ngữ Diên thấy thế cười cười : “Ông ngoại, người chờ ta về là tốt rồi, đến lúc đó cùng người dạo!” nàng liền dỗ .

      Nghe thấy vậy, Béo lão nhân chu miệng : “Ai bảo ngươi theo giúp ta, ta cũng phải tự mình được, hừ!” xong vung cánh tay liền hướng nơi khác đến, còn chưa đến cuối, đột nhiên quay đầu : “Diên nhi, chờ ngươi trở về a, đừng quá lâu!” xong, liền rời

      Ngữ Diên thấy thế khỏi cười cười, mọi người thường người già trẻ lại lời này sai, đều hơn tám mươi còn tính trẻ con như thế, bất quá, nàng thích, bởi vì nhà có già như có bảo khố thôi!

      Vì thế, nàng cùng Tiểu Hương cưỡi xe ngựa hướng Hoàng cung .

      “Tiểu Hương ngươi có gặp Vương gia ?” Ngữ Diên sáng sớm nhìn thấy có chút quen, thời gian chung ở bên ngoài cũng đủ dài rồi, mỗi ngày đều có thể gặp được vài lần, mà mỗi ngày chuyện đầu tiên đó là tới hỏi thăm, lúc này đến đột nhiên thay đổi, quả thực làm nàng có chút quen.

      “Tiểu thư a, Vương gia sáng sớm liền vào triều rồi, phải biết rằng Vương gia cùng người ra ngoài du ngoạn nhưng mà lại xin Hoàng thượng nghỉ, lần này tiểu thư trở lại, Vương gia tất nhiên phải báo cáo với Hoàng thượng.” Tiểu Hương vội vàng cười , tại đây nàng xem, tại tiểu thư cùng Vương gia cùng trước kia giống nhau, biết Vương gia có phải tiểu thư hay ? Nếu như vậy, tốt quá, thực gọi là trai tài sắc nha!

      “Ngươi ngây ngô cười cái gì?” Ngữ Diên thấy Tiểu Hương ngồi ở trong xe ngây ngô cười khỏi buồn cười hỏi.

      Tiểu Hương bị la lên chút liền ngượng ngùng cười cười, “ có việc gì, ha ha!”

      Ngữ Diên thấy thế cũng hỏi nhiều, vài giây sau đưa tay xốc lên rèm cửa xe ngựa, xem ra sai biệt lắm hẳn là sắp tới Hoàng cung rồi, nghĩ nghĩ nàng than tiếng : “Tiểu Hương, sáng mai chúng ta trở về nhìn cha mẹ !”

      “Vâng!” Tiểu Hương vội vàng gật đầu.

      Ngữ Diên buông cửa xe ngựa bắt đầu như vào cõi thần tiên Thái Hư, giả như nàng trở về, chỉ sợ cái thân thể này chỉ là cỗ thi thể thôi? Ai, cái xác tốt a, nếu có thể mang về tốt rồi! Ngay tại lúc nàng miên man suy nghĩ hết sức, xe ngựa tới Hoàng cung, bởi vì ngồi phía trước là thái giám trong Hoàng cung bên cạnh Hoàng hậu, mà xe ngựa lại là Sở phủ , tất nhiên nhiều hỏi liền tiến vào Hoàng cung.

      “Cung Vương Phi mời!” thái giám mực cung kính .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười cùng Tiểu Hương theo thái giám tới trước Ngự hoa viên, nghe Hoàng hậu ngay tại Ngự hoa viên ngắm hoa, ai, những người này a, là ăn no có chuyện gì, hoa này có gì đẹp chứ?!

      chưa tới bao lâu, liền nhìn đến bọn nha hoàn đứng ở bên, hầu hạ vị nữ tử mặc hoa lệ, cần nghĩ cũng biết đó là Hoàng hậu, từ phía sau cũng có thể thấy được ăn mặc của nàng cùng với vàng bạc châu báu đội đầu.

      “Hoàng hậu nương nương, Cung Vương Phi đến đây.” thái giám tới bên cạnh Hoàng hậu .

      Hoàng hậu nghe thấy vậy cười xoay người nhìn về phía Ngữ Diên, Ngữ Diên vội cúi người thỉnh an: “Hoàng hậu nương nương cát tường!” Tiểu Hương cũng giống nhau, đây phải Vương Phủ, đây là Hoàng cung, bên trong Hoàng cung tất nhiên là nhiều quy củ.

      Hoàng hậu thấy thế liền tới nâng Ngữ Diên dậy nàng bĩu môi : “Muội muội ngươi làm cái gì vậy, tỷ muội chúng ta trong lúc đó cần như vậy, nhanh đứng lên .”

      Ngữ Diên nghe vậy lièn mỉm cười gật đầu đứng dậy, làm chạm đến chỗ bên cạnh nàng cùng tiểu hài tử bộ dáng tương tự là lúc, nàng khỏi ngây ngẩn cả người, “Vương Hậu nương nương đây là tiểu hoàng tử?” Trời ạ, bộ dạng giống như hoàng thượng nga!

      Hoàng hậu thấy thế gấp: “Đây là tam hoàng tử, năm nay mới ba tuổi, Diệu nhi chạy nhanh kêu tỷ tỷ a!” Hoàng hậu cười vuốt ve đầu của mặt hiển thị tình mẫu tử.

      Tam hoàng tử thân thể nho từ từ đến trước mặt của nàng ngại ngùng cười, “Tỷ tỷ hảo!”

      Ngữ Diên nghe , trong lòng như mở nhạc khai hoa liền ngồi xổm xuống vuốt đầu của cười cười, “Tam hoàng tử là đẹp mắt”

      Hoàng hậu thấy thế khỏi cười cười, tiếp theo đối với ma ma bên : “Lý sao sao mang tam hoàng tử xuống chơi

      Lý ma ma thấy thế vội vàng gật đầu ôm tam hoàng tử xuống, ánh mắt Ngữ Diên vẫn theo thân ảnh của mọi người đến tận xa, cha mẹ này gien tốt đẹp chỉ là nghĩ tới tiểu hài tử này cư sinh ra lại khả ái tuấn như thế.

      “Muội muội ngươi làm sao vậy?” Hoàng hậu thấy nàng vẫn nhìn về phía các nàng khỏi cười .

      Ngữ Diên nghe vậy liền phục hồi tinh thần lại ngượng ngùng cười cười, “Hoàng hậu nương nương, tam hoàng tử này là đẹp mắt, hơn nữa lại tuấn còn hiểu lễ phép, là đáng vui mừng đây!” nàng hề keo ca ngợi .

      Nghe vậy, Hoàng hậu cười vô cùng đẹp mắt, “Muội muội hãy kêu ta là tỷ tỷ , đừng mở miệng tiếng Hoàng hậu nhiều như vậy nghe xa lại, đúng rồi, muội muội đều gả cho Vương gia thời gian rồi, ngươi tính khi nào cho Vương gia thêm tiểu bối lặc đâu?”

      “A. . . . . . Này a, ách. . . . . . Cái này sao, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.” Ngữ Diên vội vàng cười .

      Hoàng hậu nghe thấy vậy nhìn về phía nàng thấm thía : “Muội muội, tỷ tỷ đối với ngươi nhất kiến như cố, đừng trách tỷ tỷ lắm miệng, chúng ta gả cho cũng phải người thường, áp lực này tự nhiên cũng phải người thường có thể thấy được, ngươi xem tỷ tỷ mặc dù là Hoàng hậu, chi mẫu của nước, có thể tưởng tượng gặp Hoàng thượng cũng phải chuyện dễ dàng, tam cung lục viện bảy mươi hai phi tần này, toàn bộ đều là nữ nhân của Hoàng thượng, ai, vì Hoàng thượng suy nghĩ cũng nên vì chính mình suy nghĩ ngươi có phải , giả như Hoàng thượng ở bên người đứa , cũng tịch mịch nha, cho nên muội muội ngươi phải nỗ lực.”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy nhìn về phía nàng ngượng ngùng cười cười, “Nếu có thể ta tình nguyện làm người bình thường, tâm nguyện của muội muội rất đơn giản, đó chính là đời thế đôi nhân.” nàng rất là thành khẩn, bởi vì tư tưởng đại của nàng tuyệt đối cho phép chồng nhiều vợ.

      “Hay câu đời thế đôi nhân, chỉ tiếc, chúng ta có lựa chọn khác phải sao?” Nàng lại thương cảm .

      Ngữ Diên nhìn về phía nàng hơi hơi cười : “Tỷ tỷ ngươi đừng nghĩ nhiều, ngươi bây giờ có tam hoàng tử, Hoàng thượng nhất định vô cùng sủng ái của ngươi!” thấy nàng có chút thương cảm, nàng liền chuyển hướng đề tài .

      Hoàng hậu nghe thấy vậy liền cười : “Đúng vậy a, cho dù Hoàng thượng đến, tỷ tỷ có tam hoàng tử làm bạn, tỷ tỷ cũng rất thỏa mãn, ngươi phải biết rằng tam hoàng tử này là đứa con thứ ba của tỷ tỷ”

      “A? Tỷ tỷ còn có hai người sao? Là hoàng tử hay là công chúa?” Nàng liền hưng phấn hỏi, nếu là công chúa nhất định vô cùng xinh đẹp.

      Hoàng hậu nghe vậy hướng phía trước để , trong đó còn thán vài tiếng, Ngữ Diên thấy thế trong lòng tựa hồ đoán được có chút dấu hiệu tốt, quả nhiên, Hoàng hậu vài bước là lúc, ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía nàng, trong mắt lộ vẻ thương cảm, “Ai. . . . . . hai hài tử trước tất cả đều chết non!” xong, mày nhàng chau lên vẻ mặt thương cảm.

      “Tỷ tỷ. . . . . .” Nàng biết nên an ủi nàng ta như thế nào

      Hoàng hậu lúc này xoay người lần nữa nhìn về phía nàng lôi kéo tay nàng : “Muội muội ngươi có từng nghe vừa đạo lý sâu sa vừa vào Hoàng cung?” xong, nàng than tiếng vẫn chưa hết, Ngữ Diên là người hiểu chuyện, cần nghĩ, đứa này đích thị là bị người làm hại, từ xưa đến nay hoàng cung chính là nơi đen tối!

      Đúng lúc này, thái giám mà Hoàng thượng sủng nhất Tào công công liền chạy tới.

      “Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”

      “Miễn lễ .” Hoàng hậu mỉm cười xua tay .

      “Hoàng hậu nương nương, Hoàng thượng nghe cung Vương Phi đến Hoàng cung rồi, đặc biệt để cho lão nô thỉnh cung Vương Phi qua chuyến, Cung Vương gia ở đấy!” gấp.

      Hoàng hậu nghe thấy vậy vội vàng gật đầu nhìn về phía Ngữ Diên : “Muội muội ngươi nhanh qua !”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy liền mỉm cười nhìn hướng Hoàng hậu : “Tỷ tỷ vậy muội muội trước hết cáo lui, lần khác trở lại thăm người, thuận tiện đến xem tam hoàng tử, là rất đáng đây!”

      Hoàng hậu nghe thấy vậy vội vàng gật đầu mỉm cười vẻ mặt luyến tiếc, Ngữ Diên dưới thúc giục của Tào công công, liền cùng rời .

      Chỉ là các nàng vừa mới rời , nha hoàn Bạc Chi bên người Hoàng hậu liền tới đến cạnh nàng giọng : “Nương nương, Cung Vương gia tại nửa canh giờ trước rời Hoàng cung.”

      Hoàng hậu nghe thấy vậy khóe miệng lập tức treo lên tia cười lạnh cùng dung nhan của nàng tương xứng, “Bổn cung tự nhiên biết!”

      “Nương nương, nếu nàng thành thân vẫn còn an ổn như thế, bằng chúng ta làm nàng, miễn cho nàng câu dẫn tâm của Hoàng thượng!” trong mắt Bạc Chi xuất sát ý.

      cần, bây giờ là nước chảy cố ý hoa rơi vô ý, Bổn cung xem nàng còn ngu ngốc hồ đồ, xem ra cũng ra hồn, còn nữa, nàng còn có giá trị lợi dụng, Bổn cung có thể mượn tay nàng trừ bỏ phiền toái này.” xong, khóe miệng nàng giơ lên tia cười lạnh lẽo, Mộng Ngữ Diên ngươi nếu ngoan chút mà …, Bổn cung có lẽ thả ngươi con đường sống! Nếu , cho dù ngươi là Vương phi Bổn cung như trước vẫn đối với ngươi giết tha!

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 165: Cung tâm kế (2)



      Ngữ Diên dưới dẫn dắt của Tào công công rất nhanh tới Tàng Thư Các, Ngữ Diên lần này ngước mắt vô cùng cẩn thận nhìn ba chữ to xanh vàng rực rỡ, trong lòng đột nhiên nhớ tới câu, trong sách có Hoàng Kim Ốc, trong sách đều có Nhan Như Ngọc, xem ra, đúng là như thế, nếu , tiêu đề này cũng đến mức khoe khoang như vậy!

      “Vương Phi, Hoàng thượng ở bên trong rồi, ngài vào thôi, lão nô liền đứng ở ngoài cửa.” xong, liền đứng vững gì nữa, Ngữ Diên nhìn tinh thần nghề nghiệp như thế khỏi giơ ngón tay cái lên khen ngợi, quả nhiên rất lợi hại.

      “Vương Phi Hoàng thượng ở bên trong!” Tào công công thấy nàng nhìn chằm chằm vào chính mình cũng có ý tứ vào, vì thế lại nhắc nhở .

      Ngữ Diên nghe vậy vội vàng gật đầu cười cười, “ biết!” tiếp theo, liền vào, nơi này là lần thứ hai nàng vào, bất quá lần đầu tiên nàng căn bản cũng có tâm tư thưởng thức, bởi vì nàng lúc ấy lòng dạ muốn hưu điệu Sở Hạo, tất nhiên rảnh bận tâm nơi này, bất quá trở lại lúc này đây chỉ sợ cũng cơ hội thưởng thức, Tào công công này phải rồi sao, Vương gia này ở đây?! Xem ra, lúc này đây nàng chuyện nhất định phải cẩn thận chút, trăm ngàn thể cho bắt được nhược điểm rồi!

      Vì thế, nàng liền vào bên trong , “Wow. . . . . .” Xuất ở trước mặt nàng là giá sách mênh mông vô bờ cùng bộ sách chi chít, chuyện này làm nàng khỏi ngây ngẩn cả người, lần trước vội vã lại đây cũng chưa nhìn kỹ, nguyên lai, nơi này to lớn như thế a! Quả thực so với Đồ Thư Quán của Bắc Kinh còn lớn hơn nhiều, ai, người này thể vậy, nếu còn bị tức chết a!

      Dừng chút, nàng mới nhớ tới, Hoàng thượng cùng Vương gia phải ở trong này sao? Nhưng mà bọn họ đâu?!

      “Hoàng thượng?” thấy , nàng chỉ có thể nhàng la lên chút tiếp tục vào bên trong .

      “Hoàng thượng. . . . . .” Lại la lên vài cái như trước có thanh trả lời, ơ, Hoàng thượng này nơi nào rồi?! Chẳng lẽ bị Nhan Như Ngọc trong sách câu dẫn rồi?!

      tìm trẫm?” Đột ngột phía sau của nàng truyền đến thanh của Sở Thiên, sửng sốt làm Ngữ Diên bị hù dọa ‘a’ tiếng, kinh thiên động địa.

      Sở Thiên thấy thế cười nhìn nàng, “Như thế nào? Trẫm giống như dọa người?”

      Ngữ Diên lặng vài giây, liền vỗ vỗ chỗ bị thương cẩn thận ngượng ngùng cười cười, “ phải a, ta. . . . . . Ta chỉ là vừa rồi thấy được Hoàng thượng mới có thể bị dọa nhảy dựng, ngài tuấn như thế lại nhiều tiền như vậy, làm sao có thể dọa người đâu rồi, ha ha ha ha!” nàng liền cười , trong lòng cũng khinh bỉ, kháo, ngươi dọa ai a ngươi, nếu xem ngươi là Hoàng thượng, ta sớm quyền vung qua!

      “Hôm nay làm sao ngươi rảnh gặp Hoàng hậu?” Sở Thiên tùy tay cầm lấy quyển sách khỏi lật qua lại thuận miệng hỏi.

      Ngữ Diên nghe thấy vậy ngây ra lúc : “Ách. . . . . . Bởi vì lần trước Hoàng hậu nương nương có việc gì muốn kêu ta đến Hoàng cung chơi đùa, nga, đúng rồi, ta gặp Tam hoàng tử rồi, đáng rất đẹp trai nha!” nàng liền nghiêm túc cười , tiếp theo tựa hồ nghĩ tới điều gì lại bổ sung câu, ” Cùng hoàng thượng tuấn giống nhau, hắc hắc hắc!” nàng tiếp tục cười cười, thực cái gọi là, nhân tại giang hồ thân do bất kỷ, đánh rắm là điều cần thiết!

      Sở Thiên nghe thấy vậy ngây ra lúc khỏi sang sảng cười cười, “Ngươi đúng là có thể , làm sao thấy được Diệu nhi?”

      Ngữ Diên vội vàng gật đầu, “Đúng vậy a, bởi vì cái gọi là cha nào con nấy, Hoàng thượng ngài tuấn mê người như thế, vậy tất nhiên Tam hoàng tử về sau đích thị là vạn người mê a!” nịnh hót, tiếp tục nịnh hót, đầu năm nay nịnh hót chính là quy tắc ngầm, ai bảo nàng sinh hoạt tại niên đại dối trá này đâu, rồi, khoác lác lại cần nộp thuế, nàng cũng thiếu ít thịt, bởi vì cái gọi là cái nguyện đánh cái nguyện ai!

      Sở Thiên dựa theo lời của nàng khóe miệng vẫn lộ vẻ tươi cười, tựa hồ rất là hưởng thụ.

      Ngữ Diên tuỳ thời liền cẩn thận hỏi: “Hoàng thượng. . . . . . Cái kia. . . . . . Cái kia Vương gia cũng ở nơi đây ư, như thế nào. . . . . . Như thế nào thấy đâu?” xong, ánh mắt của nàng ở xung quanh tìm kiếm, người này nha chẳng lẽ trốn như con mèo thành thói quen , lúc này cũng nguyện ý ra?

      Sở Thiên khép lại sách vở nhìn về phía nàng cười cười, “Như thế nào? Mới gặp hồi liền nghĩ gặp hoàng đệ như vậy?”

      “A? đúng đúng, ta chỉ là chính là. . . . . . .”

      Sở Thiên thấy bộ dáng nàng sốt ruột biện giải khỏi cười ha ha, “Ngươi tới muộn, lúc trước khi ngươi tới trở về.” xong, khóe miệng như trước chứa đựng mỉm cười, kỳ vẫn chưa cho Sở Hạo nàng ở trong này.

      trở về?” Ngữ Diên lẩm bẩm ba chữ bất tri bất giác ý cười khóe miệng càng ngày càng ràng.

      Sở Thiên thấy thế cũng khó giấu tươi cười hỏi: “Nghe ngươi cùng hoàng đệ chạy ra giang hồ? Lần này giang hồ có thể có thu hoạch gì?”

      “A? Thu hoạch a?” Ngữ Diên trong lòng thầm nghĩ, thu hoạch khá lớn, đây chính là vào trong giang hồ lấy được Tuyết Liên đen, nhưng mà lời này thể ra khỏi miệng, vì thế nàng liền cười cười, “Ách. . . . . . Giang hồ chơi rất vui nhưng lại nguy hiểm, bất quá còn rất kích thích!” xong, liền ngượng ngùng cười cười.

      Sở Thiên nghe vậy cũng cái gì, chỉ nhìn về phía nàng hỏi: “Trẫm nhớ trước kia còn thiếu ngươi điều kiện, ngươi cần phải nghĩ kỹ muốn cái gì?” rất có ý tứ hàm xúc nhìn hướng nàng cười .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy trong lòng câu đầu tiên muốn chính là, vậy ngươi đem Bối Xác tím cho ta , bất quá, nghĩ cũng chỉ là nghĩ, nhưng nàng biết vật này dù sao rất trân quý, lúc này đột nhiên ra chỉ sợ có chút ổn, nhưng nàng đích xác muốn vật này.

      “Làm sao vậy? Chẳng lẽ còn chưa nghĩ kỹ đúng ?” Sở Thiên hỏi.

      “Ách. . . . . . Ách. . . . . . Ta nghĩ cái gì đó chỉ sợ thực trân quý. . . . . .” Nghĩ nghĩ nàng vẫn là muốn buông tha cho cơ hội này, chính là nàng nhất định phải tìm được lý do vô cùng uyển chuyển, lý do này tốt nhất là để cho đoán được.

      “Nha? Đến tột cùng có bao nhiêu trân quý, trẫm ra muốn nghe xem!” Sở Thiên nhìn về phía nàng cười , thực tế sớm biết nàng muốn cái gì, mà cũng cố ý hỏi ra như vậy, bất quá, muốn biết nhất là nàng đến tột cùng có mục đích gì, mà sau lưng nàng mưu gì?!

      “Ách. . . . . . Vật kia là màu tím . . . . . . Thực trân quý.” nàng dừng chút .

      “Da chồn tía?” giả ý hỏi.

      “Da chồn tía?” Ngữ Diên ngây ra lúc, lại còn có lông chồn màu tím ? Chẳng lẽ cổ đại cũng thích nhuộm màu như vậy?!

      “Như thế nào? Chẳng lẽ đúng?” đơn giản tỏ giật mình hỏi.

      “Ách. . . . . . Này này. . . . . .” cái này đến tột cùng nên như thế nào đâu?! Nếu nàng nhớ lầm Sở Hạo qua, Hoàng thượng thực quý trọng vật này, dù sao cũng là thánh vật, vậy đích thị là lấy nó trở thành bảo bối mà đối đãi, nàng nên lấy cái cớ gì để cầu đây?!

      quan hệ, trẫm có cả đống thời gian chờ, ngươi nghĩ kỹ rồi hãy !” Sở Thiên đem thư đặt ở giá sách .

      Ngữ Diên nghe vậy có chút mất mát, nhưng lại biết nên cái gì, trong lòng phiền chán là lúc cũng chỉ có thể tùy tay cầm lấy quyển sách tùy ý mở ra xem chút, sách này nhìn còn khá, ai biết nàng cúi đầu thấy hình ảnh đúng là Tuyết Liên đen, vì thế nàng liền gập lại xem tiêu đề mặt sách, ánh vào mắt nàng đó là bốn chữ to“tiên vật tứ bảo” này, vì thế nàng lại mở bộ sách ra, phía này chỉ có hình ảnh còn có chữ viết giới thiệu, vừa mở ra bộ sách ánh mắt nàng đó là giới thiệu về bốn linh vật này cùng với ít tri thức cùng với truyền thuyết xa xưa.

      “Sách này đẹp ?” Sở Thiên nhìn nàng si mê nhìn quyển sách tay khỏi cười cười, trong lòng lại có chút khác thường, đây cũng quá trùng hợp , nhiều bộ sách như vậy nàng lấy mà lại có thể lấy đến quyển sách này, hay là, muốn nhờ lực lượng của nàng tập hợp bốn thánh vật này?!

      Ngữ Diên liền ngước mắt nhìn về phía : “Hoàng thượng. . . . . . sách này có thể cho ta mượn xem ?” Tuy nàng biết tứ vật này là thứ tốt, nhưng đối với tứ vật này hiểu biết quá ít! Có được quyển sách này có lẽ nàng có thể hiểu hơn ít tri thức cùng với truyền thuyết, có lẽ, nàng có thể càng hiểu biết thêm vật này để giúp cho mình sớm ngày về nhà.

      “Như thế nào? Ngươi đối với truyền thuyết trong bộ sách này cảm thấy hứng thú?” Sở Thiên nhìn về phía nàng hỏi.

      Ngữ Diên nghe vậy vội vàng gật đầu, nhưng mà ánh mắt vẫn như cũ có rời khỏi bộ sách.

      Sở Thiên thấy thế hỏi: “Nếu ngươi có tứ bảo ngươi muốn làm chuyện gì nhất?”

      “Về nhà!” Ngữ Diên theo bản năng , nhưng lời này vừa ra khỏi miệng nàng liền ngây ngẩn cả người, hoảng sợ ngước mắt nhìn về phía Sở Thiên khờ khờ cười cười, “Ách. . . . . . Ta thuận miệng. . . . . . Thuận miệng .” xong, liền cúi đầu che dấu nội tâm kích động của chính mình.

      Sở Thiên nghe thấy vậy như vậy mày nhàng rối rắm thành cái chữ Xuyên (川), về nhà?

      tin tưởng lời theo bản năng nàng nhất định dối, chẳng lẽ nàng phải là nữ nhi của Mộng tướng quân? Khó trách nàng có thể đặc biệt như thế, như vậy, nàng đến tột cùng là ai? Mà nhà của nàng lại làm sao? Còn nữa về nhà cần lực lượng tứ bảo đến giúp sao?! Liên tiếp vấn đề ở trong đầu Sở Thiên chợt lóe lên.

      “Hoàng thượng, ta mượn quyển sách này được ?” Ngữ Diên đánh vỡ trầm tư của .

      Sở Thiên ngây ra lúc : “Ngươi thích lấy xem .”

      Ngữ Diên nghe vậy liền hướng cười ngọt ngào, “Đa tạ hoàng thượng!”

      Sở Thiên thấy thế cũng chỉ là hơi hơi cười cười, trong lòng vẫn suy nghĩ, có lẽ nàng có thể giúp tập hợp đủ tứ bảo này! Mà cũng muốn nhìn xem nàng đến tột cùng muốn làm gì!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :