1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ yêu quỷ nhãn vương phi - Y Hinh

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 96: Điểm quan trọng (1)



      Hôm sau

      Sở Hạo sáng sớm vào Hoàng cung, chân trước của vừa mới trong cung lão thái giám Tào công công ở sau lưng bước chân vào Sở phủ, nhìn thấy Ngữ Diên đầu tiên là làm cái đại lễ, tiếp theo vung tay lên, lũ tiểu tử phía sau mang theo cái thùng tới.

      Ngữ Diên nhìn màn kỳ quái này, đây là ý gì, Tiểu Hương cũng nghi hoặc nhíu mày, đây là ý gì? Bên trong rương phải đều là thịt bò cùng trứng tôm chứ? Chẳng lẽ phải làm thành N lần viên bò tiểu chứ? !

      Kia. . . . . . Tiểu thư chẳng phải là mệt chết được? !

      “Cung Vương Phi, cái này là vạn lượng hoàng kim, hoàng thượng ngài muốn mời mọi người đến tất nhiên rất vất vả, những thứ này là kinh phí, chỗ còn lại chính là để cho người dùng” xong, Tào công công cười cười, ý bảo bọn họ mở rương ra.

      Rương được mở ta, ánh vàng hoàng kim rực rỡ đều bộc lộ ra, hai mắt Ngữ Diên trong nháy mắt mở to, giây sau, xông đến nắm hoàng kim lên nhìn trái xem nhìn phải xem, tựa hồ cảm thấy phải , vì thế lại cắn cái, way, ai!

      “Ý của ngươi là, hoàng kim này chỉ dùng để chuẩn bị thức ăn ngon, còn lại đều là của ta?” Nàng cười cười hỏi.

      “Đúng vậy” Tào công công liền trả lời, đối với nàng sớm sùng bái thôi, có thể làm cho Hoàng thượng mở miệng vàng, nàng đúng là thần nữ.

      Nghe thấy vậy, nàng tâm tình ban đầu được tốt lắm, lúc này lại trở nên thoải mái rồi, đó chính là dùng hết tiền, số còn lại đều là của nàng, nàng trong đầu vừa chuyển giảo hoạt cười cười, số tiền này đến vừa vặn, chừng khi nào mà Phượng Ly Ca tới đón nàng , nếu cùng người phân tiền cũng rất là kỳ cục, mà cái thứ này đến đúng thời điểm.

      “Đúng rồi, Hoàng thượng còn , nếu người có thể làm cho mọi người ăn đồ ăn giống nhau như vậy, ngài tất nhiên phần đại lễ tặng cho người” Tào công công liền đem lời Hoàng thượng ra.

      Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười, đại lễ, cái gọi là cần núi mà nhìn núi cao hơn, núi này đối với nàng mà cũng rất có lực hấp dẫn rồi, hay là trước mắt đem núi vàng này xử lý cho tốt, vì thế đứng dậy đối với Tào công công cười cười ôn nhu : “Nếu như vậy, phiền toái Tào công công đem những hoàng kim này đều đổi thành ngân phiếu

      “A? Đổi thành ngân phiếu?” Tào công công ngây ra lúc, tại sao muốn làm như vậy a?

      Ngữ diên lại để ý tới vẻ ngạc nhiên của , thẳng: “ vậy Hoàng thượng cùng các phi tử đều muốn nghĩ đến cuộc yến hội khó quên phải , nếu tất cả đều để ta làm, cho nên, ta cái gì, các ngươi nghe theo là được, đem vạn lượng hoàng kim này toàn bộ đổi thành ngân phiếu” nàng nhe răng cười, để cho mọi người phản bác.

      Tào công công cho dù khó hiểu, nhưng cũng dám hỏi lại, như vậy, nàng làm thế nhất định là có nguyên nhân .

      Tiễn bước Tào công công, Tiểu Hương liền khó hiểu nhìn hướng nàng: “Tiểu thư người đây là?”

      Ngữ Diên cười cười, “Bí mật, đúng rồi, Gia gia trở lại phải ?”

      Tiểu Hương ngây ra lúc : “ đâu, nghe ngày mai mới trở về mà, cái này làm sao bây giờ, Vương gia bảo buổi tối hôm nay đem tất cả đầu bếp nghỉ, gia gia lại ở đây, cũng có người giúp cho chúng ta, chúng ta ngày mai làm thế nào để tiếp đón nhiều người như vậy?” Tiểu Hương buồn bực thôi, cái này ràng là phải muốn mệt chết tiểu thư sao?

      Ngữ Diên nghe vậy cười cười : “Trời tuyệt đường người, muốn chơi ta? Còn chưa đủ tư cách”

      Tiểu Hương nhìn về phía nụ cười giảo hoạt của nàng, trong lòng khỏi sợ hãi, tiểu thư tựa hồ có ý gì rồi, kia. . . . . . Vương gia có thể tức giận hay ?

      , ta còn có chuyện giao cho ngươi” nàng chút liền hướng Kim Uyển đến, Tiểu Hương liền theo qua.

      lúc sau

      Tiểu Hương nghi hoặc nhìn nàng cầm bút mực ở tờ giấy trắng vẽ vẽ, nhưng cái này đến tột cùng là trò đùa gì nàng căn bản xem hiểu, nhưng nhìn thấy tiểu thư vẽ cẩn thận như thế, vậy vật này nhất định rất quan trọng ?

      “Uh, bức tranh tốt lắm, Tiểu Hương ngươi đem cái này đến tiệm sắt lớn nhất kinh thành để tạo ra cái giống như đúc cái này, phải làm ra năm mươi cái, muốn đêm nay giờ Dậu đưa đến Sở phủ, thời điểm ngươi báo danh xưng là Cung Thân Vương, bảo bọn họ làm xong đến đây lấy tiền”

      Tiểu Hương nhìn nhìn cái gì đó bản vẽ, ồ lên tiếng liền ra ngoài.

      Tiểu Hương rời , nàng cũng có rảnh rỗi, xuất ra Huyết Linh lắc lắc, đem ba quỷ nhi ngủ hô lên.

      “Vu bà ngươi làm cái gì a, ban ngày ban mặt cho người khác ngủ?” Thất Dạ vừa đến liền ngồi ở băng ghế ngáp cái .

      Hiền cũng ngồi ở ghế, híp mắt ghé vào mặt bàn buồn ngủ, mà Xinh Đẹp hưng phấn nhất, chỉ cần vừa thấy được Ngữ Diên, nàng vui vẻ thôi rồi .

      “Được rồi, biết ban ngày quấy rầy các ngươi là chuyện vô cùng tốt, ta cũng vậy biết các ngươi đều hoạt động buổi tối, nhưng hôm nay có việc các ngươi nhất định phải giúp ta, đặc biệt ngươi ——” nàng quỷ dị cười nhìn về phía Thất Dạ.

      Thất Dạ đột nhiên bị nàng dùng ngón tay chỉ, vẻ mặt sợ hãi nhìn hướng nàng, “Ngươi. . . . . . Ngươi nghĩ làm gì? Ánh mắt của ngươi là khủng khiếp nha?”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy đến trước mặt của xoay người cười cười : “Thất Dạ, phiền toái ngươi viết ra danh sách

      Lời của nàng vừa xong, Hiền lại ngước mắt nhìn nàng cái, “Danh sách?” Khó hiểu.

      “Thất Dạ đem bí phương tổ truyền của ngươi viết ra, ta muốn đối chiếu, ngày mai phải dùng” nàng quanh co lòng vòng mà thẳng ra.

      Thất Dạ nghi hoặc nhìn hướng nàng, “Ngươi muốn cái kia làm cái gì? Nó có tác dụng gì? Ngươi phải lại muốn ăn lẩu chứ?”

      , lần này làm lẩu, ngươi đem nước tương tổ truyền của ngươi viết ra dự đoán luôn nguyên liệu viết ra cho ta, sau đó ngươi đưa cho ta cân xứng là được rồi, nhớ là phải chia rất nhiều, hai người các ngươi đều phải hỗ trợ, hiểu chưa?” Nàng bày ra tư thế lão đại .

      “Được” Xinh Đẹp là người đầu tiên cười .

      Thất Dạ cùng Hiền thấy thế bất đắc dĩ cười cười, Xinh Đẹp vốn là như vậy, mỹ nữ đẹp đẽ cư nhiên thích nữ nhân, còn có luyến sư tình như vậy!

      Lúc xế chiều, Ngữ Diên vẫn bề bộn nhiều việc, chuyện thứ nhất muốn tìm phương pháp điều chế đồ ăn ngon của gia tộc Thất Dạ cùng với nguyên liệu, chuyện này giao cho lão quản gia làm, ở kinh thành nhiều năm như vậy, tự nhiên biết chỗ nào bán nguyên liệu là tốt nhất, nàng lại đưa ra rất nhiều tờ danh sách, rau dưa, thịt để ăn vân vân, mấy thứ này, lại làm cho Tiểu Hương cùng nhiều nhóm người hầu mua đồ.

      Đuổi mọi người xuống phía dưới, nàng liền hạ lệnh cho bất luận kẻ nào tới gần Kim Uyển, bởi vì phối hợp bí phương phải tốn rất nhiều công sức, nhiều người ngược lại tốt, có ba quỷ cùng hổ trợ với nàng, tình tiến triển coi như thuận lợi.

      “Wow, tương ăn ngon ngọt nha” Xinh Đẹp nhịn được nếm thử miếng khen dứt miệng.

      Hiền thấy thế cũng tao nhã dùng chiếc đũa nếm tương bên cạnh, qua lúc thấy có phản ứng gì, vài giây sau, “Wow, quá cay, nước nước nước”

      Xinh Đẹp liền đem nước trà bàn đưa cho , Hiền liền càu nhàu uống vào mấy ngụm, cuối cùng màu đỏ mặt hòa hoãn xuống dưới, “Thất Dạ, tương ớt này của nhà ngươi có vẻ quá mức”

      Thất Dạ bận rộn ngẩng đầu, “ có biện pháp, đây là tổ truyền trong nhà, ai, các ngươi cũng biết ta khổ nhiều như nào đâu, từ khi vu bà biết ta có chiêu thức đó, tương trong nhà đều là do ta làm, ai, nghĩ tới soái ca như ta thế nào mà lại luân lạc tới đây làm tương ?”

      ‘Binh’ Ngữ Diên chưởng liền bổ tới, “Vô nghĩa nhiều lời, nắm chặt làm nhanh cho ta, còn thời gian”.

      Thất Dạ thấy thế vội cúi đầu tiếp tục làm trêu ghẹo nữa, Xinh Đẹp cùng Hiền cũng theo phía sau bắt đầu công việc lu bù lên.

      Thanh Uyển, trong hoa viên

      tình điều tra thế nào rồi?” Trong hoa viên Tình Nhi uống ngụm nước trà đối với Kiều Kiều hỏi.

      “Tỷ tỷ nghe ngày mai Hoàng thượng cùng rất nhiều đại thần còn có Hoàng hậu tới Đây” Kiều Kiều liền báo cáo .

      Tình Nhi híp mắt nhìn nàng cái, “Chuyện này còn cần ngươi hỏi thăm sao? Ta hỏi là nàng làm cái gì đặc biệt ” thanh của nàng đề cao lên rất nhiều.

      Kiều Kiều nghe thấy vậy liền quỳ gối xuống, “Thực xin lỗi, ta. . . . . . Ta nghe được, chỉ biết là nàng cho người ta mua rất nhiều rau dưa cùng thịt, hơn nữa cho người khác tới gần Kim Uyển” nàng vội cúi đầu .

      Tình Nhi nghe thấy vậy liền đứng dậy, đến cạnh nàng, cúi người nâng mặt của nàng lên, ‘ba’ cái tát vang dội liền quất tới.

      Bị đánh Kiều Kiều vội vàng quỳ xuống đất khóc lóc cầu xin tha thứ, Tuyết Ngọc thấy thế cũng quỳ gối xuống, “Tỷ tỷ bớt giận, tỷ tỷ bớt giận a” nàng ngừng cầu tình.

      Tình Nhi cười lạnh tiếng, “Hai đứa phế vật, ta có bản lĩnh cho các ngươi tiến vào Sở phủ cũng có bản lĩnh cho các ngươi cút

      Hai người nghe thấy vậy liền dám nức nở, cúi đầu nghe lời dạy bảo của nàng.

      “Bản thân ta muốn nhìn nàng có thể làm ra cái dạng gì, có ta ở đây, nàng ta đừng mơ tưởng có ngày yên lành, ở trong này, Vương Phi cũng chỉ có mình ta, nàng ta vĩnh viễn cũng đủ tư cách này” Tình Nhi hung ác .

      Tuyết Ngọc cùng Kiều Kiều thấy thế cũng dám , nhìn Tình nhi ôn nhu nhưng thực tế tàn nhẫn muốn chết, chính nàng vẫn hoài được đứa , nhưng chỉ cần Vương gia sủng hạnh nữ nhân nào, nàng luôn làm cho các nàng thầm hạ độc, chính là phòng ngừa các nàng mang thai.

      Kỳ , các nàng cũng biết vì sao gần đây tính tình của nàng ta lại xấu như thế, chủ yếu cũng là bởi vì thời gian qua Vương gia có tới xem nàng ta, các nàng biết chuyện gì xảy ra, nhưng có thể biết, nàng ta nếu là tốt, hai người các nàng tất nhiên gặp tai ương.

      Tình Nhi hung ác nhìn hướng xa xa, Mộng Ngữ Diên ngươi cứ sống mấy ngày sung sướng , ta tuyệt đối cho ngươi cái gì chỉ thuộc về nàng, thuộc về bất kỳ nữ nhân nào!

    2. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 97: Điểm quan trọng (2)



      chút sắc đỏ sẫm của ánh trời chiều chiếu vào bầu trời, màn đêm giống như lưới cá, từ phía trời rơi xuống dưới, làm cho thế gian này hết thảy đều có vẻ là xinh đẹp diễm lệ như vậy.

      Ngữ Diên duỗi cái lưng mệt mỏi nhìn nhìn về phía tương ớt cùng với các loại đồ gia vị chồng chất bàn, nàng cuối cùng nhe răng cười, Thất Dạ ghé vào mặt bàn mệt đến muốn chết rồi, Xinh Đẹp vẫn giúp đấm lưng.

      “Có thể nghỉ sao? Ta muốn ngủ” Hiền rốt cục đánh vỡ trầm mặc mở miệng hỏi, trời ạ, những chuyện lặt vặt này quả thực so với thành quỷ dọa người còn mệt hơn.

      Ngữ Diên cười cười “Uh, các ngươi đều có những tiêu chuẩn nhất định, đều tới phòng ngủ , ngày mai lại qua, ta nhất định cho mỗi người các người cái đại lễ” nàng thần bí cười cười.

      Thất Dạ mệt đến nỗi muốn hỏi là đại lễ gì, tại nhớ…quá muốn trở lại bên trong Linh nghỉ ngơi chút, sau khi nàng đồng ý tam quỷ mỏi mệt ngáp cái cúi người tiến nhập vào trong Huyết Linh .

      “Tiểu thư tiểu thư” Tiểu Hương đột nhiên ở ngoài cửa la lên .

      Ngữ Diên đẩy cửa ra xem bộ dạng kinh hoàng của nàng khỏi hỏi: “Làm sao vậy?”

      “Tiểu thư a, tám tiểu thiếp cũng chờ ngài ăn cơm chiều” Tiểu Hương thở hổn hển .

      “Chờ ta?” Ngữ Siên ngây ra lúc, ngày hôm qua phải còn có chín đấy sao, hôm nay tám, hay là. . . . . .”Vương gia đem cái gì Nguyệt Nguyệt kia hưu rồi?”

      “Đúng vậy a, Vương gia còn chưa có trở lại, nhưng là vương gia hôm nay lúc để cho Kiếm báo lại cho quản gia, về sau ăn cơm người cũng phải , cách khác, tiểu thư qua, các nàng mới có thể ăn cơm” Tiểu Hương cao hứng phấn chấn , giống như nàng tại cùng với mặt than là tương thân tương ái cỡ nào .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy trong lòng đột nhiên có chút bất an, Sở nghiệt này đến tột cùng muốn làm cái gì, mục đích của làm như vậy nhất định đơn giản, hưu thiếp, lại khiến cho nàng nâng lên địa vị này, tên biến thái này trong lòng đến tột cùng có chủ ý gì?

      “Tiểu thư chúng ta có ?” Tiểu Hương thấy nàng mày nhíu lại, nghĩ rằng nàng muốn .

      Ngữ Diên nhìn thoáng qua Tiểu Hương, trong lòng tính toán chút, đó chính là độc nhất là lòng dạ đàn bà, như vậy Sở nghiệt kia nhất định là muốn lợi dụng điểm nay, nhưng việc gì, nàng là người thế nào, há lại bị khi dễ như vậy ? Cùng nàng chơi đùa, nàng nhất định phải đem các nàng toàn bộ đùa chết!

      , vì sao lại chứ, nha đúng rồi, giao cho ngươi chuẩn bị toàn bộ nguyên liệu chuẩn bị xong chưa?”

      “Yên tâm , toàn bộ này nọ đều dựa theo cầu của ngài đặt ở bên trong sương phòng ở Kim Uyển” Tiểu Hương gấp, nhưng đột nhiên nghĩ đến cái gì liền hỏi, “Tiểu thư a, tại vì sao để trong phòng bếp?”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy cười cười đáp lời, để trong phòng bếp? Đây chẳng phải là chờ cho nhóm tiểu thiếp này hạ độc sao? Đêm nay nàng dặn dò Xinh đẹp, phải luôn luôn quan sát có người tiến vào Kim Uyển hay , các nàng tìm nàng ăn cơm, chừng, nhân cơ hội này hại nàng, nàng há có thể khinh thường? !

      bao lâu nàng liền tới đại sảnh, hôm nay Sở Hạo ở đây, nơi này thuần sắc là mỹ nữ giai nhân, các nàng vừa thấy được nàng đến, liền đứng dậy ngọt ngào kêu lên: “Vương Phi tỷ tỷ khỏe ”

      Ngữ Diên cười cười, trực tiếp ngồi ở bên người Tình Nhi, “Các vị muội muội ăn

      “Dạ” lời của nàng vừa xong, toàn bộ nhóm tiểu thiếp liền động chiếc đũa lên.

      “Tỷ tỷ, nghe ngày mai Hoàng thượng cùng Hoàng hậu đến đây?” Tuyết Ngọc thấy thế liền dâng nụ cười dối trá hỏi.

      Ngữ Diên liếc mắt nàng cái vẫn chưa trả lời, mà là nhìn về phía Tình Nhi, cái miệng nhắn của nàng ta ăn cơm, tựa hồ đem các nàng xem làm khí, rất giống với Lâm Đại Ngọc, Ngữ Diên cười cười : “Như thế nào? Chẳng lẽ bọn muội muội cũng biết tỷ tỷ ta là thần nữ sao?”

      Nghe thấy vậy, nhóm tiểu thiếp liền nịnh hót là dạ dạ, lúc sau, Tình Nhi đặt chiếc đũa xuống nhìn về phía nàng hỏi: “Vương Phi tỷ tỷ là lợi hại, tại bên trong kinh thành đều là truyền thuyết của người rồi, vậy, ngày mai tỷ tỷ nhất định biểu diễn cái gì đó đặc biệt đúng ?”

      Ngữ Diên ăn chút đồ ăn, dừng lại nhìn về phía nàng ta lấy lòng, cười : “ nên xem là xem, nên , nên nghe là nghe, nên nghĩ là nghĩ, cái đó là thưởng thức cơ bản nhất, muội muội ngươi chẳng lẽ biết sao?” Lời của Ngữ Diên sắc bén vừa ra, Tiểu Hương hít vào hơi, tiểu thư làm sao có thể như vậy a, này. . . cái này phải muốn cho Tình Nhi chủ tử phát hỏa sao?

      Song có lẽ, Ngữ Diên lại cho là như vậy, bởi nàng vẫn luôn là như vậy, Thất Dạ hiểu nàng nhất, đối với nữ nhân, nàng là người đầu tiên có hảo cảm gì, đặc biệt là nữ nhân khoác da dê hư hỏng, nàng lại càng chán ghét muốn chết, bởi vậy, nàng biết Tình Nhi nịnh hót, nhưng nàng cũng nguyện ý nhận, bởi vì nàng biết, nàng ta căn bản là phải tâm, nếu như vậy tại sao phải nghe lời nàng ta ? Cái kia nàng mất mặt?

      Tình Nhi nghe như vậy, sắc mặt đột nhiên tái chút nhưng lại rất nhanh chóng khôi phục lại, “Ta nghĩ tỷ tỷ đa nghi quá, bọn muội muội chẳng qua là quan tâm đến người chút mà thôi, phải biết rằng, Vương gia bình thường cũng quan tâm tới người, chúng ta làm muội muội phải thay thế quan tâm người, đây có gì là đúng?”

      Mọi người ràng cảm giác được mùi thuốc súng mười phần, nhưng ai cũng dám lên tiếng ngăn cản, càng có người khuyên hòa, tựa hồ người là nữ nhân Vương gia thích, người là danh hiệu chính, hai vị này cũng phải dễ chọc, các nàng muốn chuyền hồn thủy này, tự nhiên đều trầm mặc thôi.

      Ngữ Diên tất nhiên biết ý tứ của nàng, ý tứ của nàng đúng là, Vương gia tuy rằng cho ngươi cái danh hiệu nhưng cũng sủng hạnh ngươi, nàng được Vương gia sủng hạnh từ lâu, nữ nhân này tự nhiên có quyền lợi thay thế Vương gia đến quan tâm nàng, Ngữ Diên trong lòng cười lạnh thôi, vì thế, : “Nha, muội muội nếu có thể thay thế Vương gia quan tâm đến ta? Như vậy, thân phận của ngươi là gì?”

      “Ngươi. . . . . . Ta. . . . . . Ta chỉ là quan tâm đến ngươi mà thôi, tỷ tỷ như vậy chẳng phải là có điểm quá mức?” Tình Nhi bị nàng như vậy, đúng là biết nên như thế nào, Vương Phi sao? Tất nhiên phải, sườn phi? Nếu là sườn phi tất nhiên có quyền qua hỏi chuyện của Vương Phi.

      Nhóm tiểu thiếp thấy thế liền đứng dậy hoà giải, “Vương Phi tỷ tỷ, Tình Nhi tỷ tỷ cũng phải ý tứ này ”

      Ngữ Diên nhìn chút sắc mặt mọi người phản cảm thôi, “Ta cho các ngươi biết, chớ có ở trước mặt ta giả vờ các ngươi sống rất hạnh phúc, nếu là như vậy, tất yếu cần phải đến nịnh hót ta, cho nên, các ngươi về sau chớ ở trước mặt ta mưu tính kế, biết ?” xong hướng chiếc đũa quăng bàn, ánh mắt hung hăng trợn mắt nhìn các nàng liếc mắt cái, tay áo vung lên, hất đầu, tiêu sái rời .

      Mọi người đều sửng sốt, các nàng căn bản là biết vì sao Vương Phi này lại có biến hóa lớn như vậy, chuyện rét lạnh như thế? !

      “Wow, tiểu thư người là lợi hại nha, các nàng đều bị người dọa cho sợ” Tiểu Hương theo phía sau nàng chậc lưỡi .

      Ngữ Diên cười cười, “Tiệm sắt đưa cái đó tới chưa?”

      “Đến rồi, màn trướng cũng làm xong, tất cả đều ở bên trong Kim Uyển”

      Ngữ Diên gật đầu tỏ vẻ vừa lòng, “Ngươi nên sớm nghỉ ngơi chút , ngày mai có rất nhiều chuyện phải làm, Tiểu Hương nghe thấy vậy gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được, sau liền rời .

      Ngữ Diên mình ngồi ở ghế dài ở hành lang, nhìn ánh trăng trời, trong lòng mất mát thôi, Phượng Ly Ca ngươi đến tột cùng ở nơi nào, khi nào mang ta rời đột nhiên, nàng bi thương hát ca khúc, “Ngươi mau trở lại, mình ta ngoạn đứng dậy, ngươi mau trở lại, sinh mệnh nhân ngươi mà phấn khích, ngươi mau trở lại, đem ta cùng vàng cùng nhau mang a. . . . . .” Nàng mình rống lên hồi, đột nhiên đứng dậy thần thần bí bí nhanh trở về, đúng vậy, ngân phiếu, phải đem ngân phiếu toàn bộ đặt ở người, như vậy, nàng mới có cảm giác an toàn.

      Hôm sau

      Sáng sớm hôm sau, Ngữ Diên sai mọi người đem toàn bộ đồ vật bày tại bên trong Kim Uyển, đồ nướng nha, thịt nha, cánh gà nha, còn có nữ nhi hồng vân vân, mọi người tuy đều khó hiểu đây là vì sao, nhưng Hoàng thượng đến nơi này, tất nhiên mỗi người đều rất hưng phấn .

      “Diên nhi, Diên nhi, ngươi ở đây việc cái gì nha” Béo lão nhân chơi hai ngày rốt cục trở lại, vừa tiến vào Kim Uyển liền bị những vật ly kỳ cổ quái ở đây hấp dẫn.

      Ngữ Diên nhìn về phía vô cùng bất mãn chỉ trích: “Thời điểm ta có việc, ngài ở đây, ta tại đem mọi chuyện chuẩn bị cho tốt rồi, ngài trở lại rồi, ngài cũng cùng bạn tâm giao đạt đến trình độ nào đó rồi chứ?” Nàng liếc mắt nhìn .

      Béo lão nhân nghe thấy vậy hắc hắc cười cười, “Ta đây phải tụ hội nha, ngươi xú nha đầu này còn theo ta so đo cái gì”

      “. . . . . . ? !” Trừng mắt .

      “Được rồi được rồi, cùng lắm cho ngươi cái này” từ trong túi quần lấy ra cái vòng tay hoàng kim, thoạt nhìn rất vô giá, Ngữ Diên thấy thế liền trừng lớn hai mắt, “Cho ta?”

      “Đúng vậy a, bằng hữu đưa, ta liền tặng cho ngươi tốt lắm, ngươi đừng trách Gia gia” Béo lão nhân ha ha , phải biết rằng, còn trông cậy cùng theo nàng cùng nhau bắt quỷ.

      Ngữ Diên nghe thấy vậy liền lôi kéo cánh tay của : “Gia gia, ngài có mệt hay , Tiểu Hương chạy nhanh lấy chén nước cho gia gia” dặn dò Tiểu Hương xong, nàng liền lôi kéo quan sát vật ly kỳ cổ quái này, “Gia gia, Diên nhi làm sao có thể trách được ngài đâu, Diên nhi giỏi nhất kính già trẻ, cái này kêu bếp nướng, đợi lát nữa Diên nhi nhất định mời ngài nếm thử đầu tiên”

      Béo lão nhân nghe thấy vậy đầu hắc tuyến cây rớt xuống, nha đầu kia, cũng thay đổi nhanh quá chứ? Đổ mồ hôi !

      “Gia gia ngài nên nghỉ ngơi chút , chút nữa còn cho ngài xem trò hay” nàng thần bí cười cười, Béo lão nhân nhìn cái giá này còn có than đầu khỏi nghi hoặc, mấy thứ này có thể nấu cơm? Hay là nấu ăn? Vật này có thể làm ra đồ ăn ngon gì đây?

      Đúng lúc này, Tào công công mang theo năm mươi đầu bếp tới, những thứ này là nàng chỉ tên muốn, “Vương Phi, người muốn năm mươi đầu bếp, bọn họ liền giao cho người, Vương gia cùng Hoàng thượng đều đường, hồi nữa đến đây” Tào công công liền cười , phía sau thái giám nhìn thấy nàng vội khom lưng hành lễ, đem nàng giống như Bồ Tát sống .

      Ngữ Diên nghe thấy vậy giảo hoạt cười, cầm cái nồi sắt giơ lên, đối với mọi người hô: “Các vị nam nhân, nữ nhân, cùng thái giám, các vị đều vất vả rồi, hôm nay là ngày làm cho người ta kích động, chúng ta phải nghênh đón cấp của chúng ta, Hoàng thượng đại nhân, cho nên, mọi người phải biểu tốt nha, Yes Sir —— các vị nghe ta chỉ huy, khởi công” nàng hét lớn tiếng, khí thế hiên ngang.

    3. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 98: Hậu quả chọc giận nghiệt (1)



      Kinh thành bên ngoài đồ sộ vô cùng, bên trong Sở phủ lại náo nhiệt dị thường, chỉ qua vài lần Ngữ Diên chỉ dẫn, nhóm đầu bếp rất nhanh hiểu được nội dung cần làm, nướng ra được này nọ cũng càng ngày càng tốt.

      Ngữ Diên cười cười, đầu bếp quả nhiên là đầu bếp, nhàng chỉ điểm chút, mọi người hiểu được nội dung chính rất nhanh, xem ra, việc còn lại nàng cần mệt nhọc như thế, Sở nghiệt, ngươi muốn làm ta mệt chết, bổn tiểu thư há lại có thể như ngươi mong muốn đâu? !

      Sau nửa canh giờ

      “Hoàng thượng giá lâm” tiếng động phi thường cao vút, mọi người trong Sở phủ mong Hoàng thượng đại nhân đúng hẹn tới, mọi người liền quỳ xuống thăm viếng.

      Sở Thiên cười cười : “Chúng ái khanh bình thân, hôm nay đến nơi này của ngự đệ để vui chơi, mọi người cũng đừng có câu thúc lễ tiết nhiều lắm. A, đây là hương vị gì mà lại có mùi thơm ngon như thế?”

      Ngữ Diên thấy như vậy rồi, liền đứng dậy đối với nhóm đầu bếp : “Mọi người chạy nhanh làm việc

      Mọi người nghe thấy vậy toàn bộ đứng dậy bắt đầu bận rộn, bọn hạ nhân ngừng kêu gọi các vị đại thần cùng với Hoàng thượng, Ngữ Diên can đảm liếc mắt chút, ngày hôm nay Hoàng thượng mang người đến cũng nhiều, nữ cũng chỉ có ba người, trong đó có người mặc quần áo hoa lệ mang theo mũ phượng như thế, chắc là Hoàng hậu rồi, còn diện mạo của nàng như thế nào, thực bình thường, song có lẽ có mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, nhưng cũng làm cho người ta cảm giác có khí chất cao quý bẩm sinh, vậy cũng là xuất phát từ nhà quan lớn, mặt khác phía sau có hai nữ nhân, nàng ở bên trong Hoàng cung gặp qua, người là Lệ phi người tên là Mai Phi.

      “Hoàng thượng, các đại thần hoan nghênh các vị hôm nay tới ngoại thành dạo chơi, hôm nay vì mọi người chuẩn bị là món nướng, cái này là, có cay, cũng có cái cay, tùy theo khẩu vị của các vị, còn có a, món nướng này nhất định phải xứng với rượu ngon mới có thể ra thích ý chi từ, cho nên, hôm nay bên này vì mọi người cũng chuẩn bị rất nhiều rượu ngon, mọi người hãy tận tình hưởng thụ xong, vội vàng cười đưa cho Sở Thiên có vẻ đắc ý so với đầu bếp nơi đó.

      “Hoàng thượng người nếm thử ?” Ngữ Diên cười .

      Sở Thiên nhìn thấy cách làm cái này ngạc nhiên cổ quái khỏi mày chau lên, vật này có thể ăn sao?

      “Hoàng thượng để cho nô tì thay người nếm thử trước xem, mấy thứ này nô tì rất ngạc nhiên? !” Hoàng hậu mặc hoa lệ đầu đội mũ phượng hướng Ngữ Diên cười cười, Ngữ Diên biết, là ăn thử còn phải sợ nàng hạ độc, mục đích làm như vậy, cũng chính là làm cho Hoàng đế càng thêm thích nàng mà thôi, nữ nhân a, cũng nhiều tâm tư như vậy.

      Sau khi Sở Thiên đồng ý, Hoàng hậu thuận tiện trước mặt của mọi người cầm cái xiên thịt dê, nàng xem xem xâu thịt bị than nướng này mày có chút trói chặt, nhưng cần thể mình, làm sao có thể nếm thử đây, vì thế, nàng chậm rãi đem xiên thịt dê bỏ vào miệng nhấm nuốt.

      Ngữ Diên nhìn động tác của nàng chậm như thế, trong lòng tự giác thở dài hơi, ai, nữ nhân cổ đại là phiền toái, ăn này nọ còn chậm như vậy, nữ nhân ở thế kỷ 21, ăn món nướng, cái mà được kêu là sảng khoái đâu rồi, dựa theo tốc độ như vậy mà ăn, đồ ăn toàn bộ đều nguội lạnh rồi còn đâu!

      “Ách. . . . . .” Nàng thoáng nhíu mày.

      “Hoàng hậu như thế nào?” Sở Thiên khẩn cấp hỏi.

      Hoàng hậu liền dùng khăn lau miệng, cười : “Hoàng thượng, cái này thơm quá a, nô tì thể nghĩ được rằng xiên thịt dê thực như thế lại có thể giữ vững được hương vị như ban đầu, càng ăn càng làm cho người ta muốn ăn” Hoàng hậu chút nào keo kiệt ca ngợi .

      Ngữ Diên nghe vậy cười vui vẻ thôi, bên Sở Hạo lại giơ lên vẻ tươi cười ngoài ý muốn, Ngữ Diên nhìn hiểu, nụ cười này của là có ý gì, mà nàng cũng còn tâm tình để quản lý , phải biết rằng, nàng hôm nay là cực kì bận bận rộn đây này!

      Sở Thiên thấy thế liền đối mọi người : “Mọi người tùy ý , muốn ăn cái gì ăn ” xong, cũng cầm lấy xiên, mọi người thấy thế liền cầm cái đĩa Ngữ Diên chuẩn bị tốt kệ than nướng, thấy cái gì để lại ở trong bát, trăm người tiếp theo vào trước bàn uống rượu hưởng thụ thức ăn ngon.

      “Diên nhi. . . . . .” tiếng thân thiết kêu lên, làm cho Ngữ Diên ngây ra lúc, phóng mắt nhìn lại, nguyên lai là cha của nàng đến đây, mà bên cạnh cha nàng đứng là vị nữ nhân trung niên cơ hồ giống với mình như đúc, nàng hiền lành cười cười, cần nghĩ, vậy đây chính là mẫu thân của nàng ?

      “Cha, nương” nàng liền chạy tới.

      “Vương. . . . . . Vương gia. . . . . .” Đột nhiên, nàng chờ đợi tiếng nữ nhi ngoan la lên, phải là tiếng ‘ Vương gia ’ nghi hoặc nàng liền quay đầu nhìn sang, Sở nghiệt cũng biết khi nào bên cạnh nàng.

      “Nhạc phụ đại nhân cần đa lễ, hôm nay hãy tận tình hưởng thụ , ta cùng Diên nhi chiếu cố mọi người cho tốt ” xong, tay trư của thông đồng đặt bả vai nàng.

      chỉ là nàng, mà Mộng tướng quân cùng với Mộng phu nhân cũng ngây ra lúc, nghi hoặc nhìn hướng Ngữ Diên, trong mắt lộ ra rất nhiều dấu chấm hỏi, chẳng lẽ, Vương gia thích Diên nhi? Hay là Diên nhi khổ tẫn cam lai (*) rồi?

      (*) khổ tẫn cam lai: thời kỳ đau khổ qua

      Ngữ Diên liền vặn vẹo bả vai chút, chỉ muốn thoát khỏi kìm cố của , nhưng tay của giống như bạch tuộc gỡ cũng ra, này nha, muốn tức giận nhưng cha mẹ đều ở đây, đúng lúc này, tám tiểu thiếp lại lóe sang tới, ở đằng trước đó là Tình Nhi, Ngữ Diên thấy thế liền cười quỷ dị, các ngươi phải thích chơi đùa sao? Bổn tiểu thư hôm nay theo các ngươi chơi đùa!

      Vì thế, nàng ôm chặt Sở Hạo, đem thân mình tới gần trong ngực của , “Cha mẹ, Hạo đối với ta khá tốt, chúng ta bây giờ thực ân ái, các người cũng đừng thay nữ nhi lo lắng nữa, đúng , tướng công” nàng liền ngước mắt đối với cười cười.

      Mộng tướng quân cùng phu nhân nghe thấy vậy liền nở nụ cười toe tóet, đây chính là chuyện tốt a, Diên nhi rốt cục cũng hầm ra đầu, hai người thấy bọn họ ân ái như thế, liền cười cười vào bên trong lúc rời , còn hướng nàng giơ ngón tay cái lên.

      “Nàng làm gì thế?” Sở Hạo sắc mặt hồng nhuận có chút xấu hổ hỏi.

      “Làm gì? Biểu a, Vương gia phải thích diễn trò như vậy sao, như vậy, thiếp thân đành phải cùng ngài đóng kịch,ơ —— tướng công ngài nơi này bị ngứa a? Là nơi này ư, nơi này? Vẫn là nơi này sao?” Nàng vẻ mặt vô tội trừng lớn hai mắt, bàn tay ở người khắp nơi sờ tới sờ lui, còn thuận tiện nhéo nhéo, ngoan ngoãn, cơ bắp này là tiêu chuẩn nhất định nha !

      “Vương gia. . . . . .” Đúng lúc này, Tình Nhi liếc mắt cái liền thấy được bọn họ, bảy tiểu thiếp phía sau cũng toàn bộ ngây ngẩn cả người, các nàng nhìn là cái gì, Vương Phi thản nhiên ở người sờ tới sờ lui? !

      Sở Hạo khiếp sợ đứng tại chỗ thể nhúc nhích, đúng là xú nữ nhân này muốn chết, tự nhiên cầm móng vuốt của nàng ở người tùy ý chạy loạn? !

    4. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 99: Hậu quả chọc giận nghiệt (2)



      Bên trong Sở phủ náo nhiệt vô cùng mọi người cũng bắt đầu khởi động, ai cũng có toan tính, nhưng ở nơi này mấy người sắc mặt đều bối rối.

      “Vương gia. . . . . . Các ngươi đây là?” Tình Nhi tới, trong mắt chứa đựng nước mắt đáng thương nhìn bọn .

      “Này. . . . . .”

      “Vương gia, người làm sao vậy, còn ngứa ư, a, hay là dời ? Đến mặt sau rồi?” xong, cũng để ý đến nhóm tiểu thiếp giật mình, nàng ôm lấy Sở Hạo, hai tay vòng qua phía sau sờ sờ, “Vương gia là nơi này sao? Nơi này? Hay là nơi này?” Nàng gắt gao ôm lấy , hai tay tự nhiên còn chạy đến vị trí mông của , thấy thế, nàng ngước mắt hướng tặc tặc cười cười, ngay tại lúc Sở Hạo nghi ngờ hai tay của nàng gắt gao nắm lấy mông của

      “Nàng. . . . . .”

      “A, đúng. . . . . . Thực xin lỗi Vương gia, ta chạm vào sai chỗ rồi, thực xin lỗi ” xong, còn giả ý nức nở chút, nàng quay mặt nhìn sắc mặt buồn như đất chết của Tình Nhi chút mà khỏi cười cười, như thế nào, ta dám nắm vào mông con hổ đấy, các ngươi dám sao? ! Theo ta đấu, các ngươi tính toán cái rắm a!

      Sở Hạo giờ phút này hình dáng muốn thành dại ra rồi, nữ nhân chết tiệt này có biết nàng nhích tới nhích lui, nam nhân đều có phản ứng hay ? Xem bộ dáng cùng vẻ mặt ngu ngốc của nàng, chỉ biết, chỗ của từ lâu có phản ứng.

      “Vương gia, thiếp thân thoải mái về trước” Tình Nhi chảy nước mắt đành lòng nhìn xuống, màn này quả thực rất nhìn được rồi, vì thế xoay người ly khai, còn lại vài người nhìn nhìn bọn họ, liền hướng bên cạnh đến.

      Ngữ Diên thấy thế liền đứng thẳng người nhìn cười cười, “Tiểu áo bông của người tức giận rồi, người còn ?”

      Sở Hạo nghẹn đỏ khuôn mặt cả giận : “Nàng cảm thấy thẹn, là nam nhân nàng cũng có thể vuốt ve sao?” mặc dù biết là tướng công của nàng, quan hệ tầm thường, nhưng biết chắc nàng đây là diễn trò, nếu diễn trò nàng vì sao lại làm rất như thế, chẳng lẽ vì diễn trò, nàng cũng có thể ôm nam nhân khác sao? Nghĩ đến đây, cũng biết cơn giận của mình đến tột cùng từ đâu mà đến?

      “A, thiếp biết a, dù sao thiếp cũng chưa ôm qua. A, đúng rồi, thiếp trước kia có nuôi con chó Nhật, nó nha, người thường xuyên có con rận, thiếp liền thích ôm nó giống như người vậy rồi gãi gãi cho nó, cho nên, đại khái là bởi vì có thói quen ôm chó, cho nên ôm người cũng giống như thói quen , ai, Vương gia hãy khoan , cảm xúc của người còn rất giống” xong, đợi sắc mặt của càng ngày càng đen rồi phát hỏa, nàng liền nhanh chân chạy.

      Chết tiệt xú nữ nhân, Sở Hạo oán hận nắm chặt nắm tay!

      Trong bữa tiệc, Sở Thiên muốn cùng nàng mình chuyện, Ngữ Diên nghe vậy liền hấp tấp theo qua, ao hoa sen ở Kim Uyển là nơi đẹp nhất, cũng là phong cảnh buổi tối rất mê người, chẳng qua là tại có người nào dám thưởng thức hoa sen, bởi vì, hoa sen trong đình, ngồi đúng là Hoàng thượng đại nhân, có mệnh lệnh của , tự nhiên người nào dám tới gần.

      Song có lẽ, mọi người vẫn còn tò mò Hoàng thượng đến tột cùng ở cùng Vương Phi cái gì, cho nên ánh mắt của mọi người luôn tự giác liếc qua, ngay cả Sở Hạo cũng đều như thế.

      Ngữ Diên ngồi ở đối diện với cười cười, đình này xây vừa vặn ở giữa ao hoa sen, cho nên ngồi ở trong đình viện giữa hồ mà hương hoa sen đập vào mặt, làm cho người ta say mê thôi.

      “Ngươi tại sao phải đặc biệt như thế?” Sở Thiên lộ ra vẻ tươi cười hỏi.

      Ngữ Diên nhìn soái ca cùng diện mạo với Sở Hạo, trong lòng lại có phản cảm ngày trước, vì Hoàng đế thực ôn nhu, ít nhất so với ôn nhu rất nhiều lần.

      “Thần? có a” Ngữ Diên nghe thấy vậy ngượng ngùng cười cười.

      “Trẫm thể tưởng được nữ nhi thiên kim của Mộng tướng quân có thể tài hoa như thế, trẫm lúc trước như thế nào biết ngươi trước!” nhìn về phía nàng cười cười.

      Ngữ Diên nghe thấy như vậy lập tức đỏ bừng mặt, đây là ý gì? Chẳng lẽ Hoàng thượng cũng chung tình với nàng a? Vì thế liền ngước mắt nhìn nhìn , thấy nhìn mình, mặt của nàng lại đỏ mảnh, hôm nay nàng như thế nào lại cảm thấy vị Hoàng đế này đẹp trai như vậy đâu?

      “Có thể cho trẫm vì sao muốn hưu Cung Thân Vương ?” Nhìn bộ dạng xấu hổ của nàng, Sở Thiên khỏi cười cười hỏi vấn đề mà vẫn luôn hoang mang.

      Ngữ Diên nghe vậy việc lại ngước mắt khẳng định nhìn , “Bởi vì thần muốn làm chim hoàng yến, thần muốn chạy ra ngoài giang hồ”

      Đáp án như vậy, thực làm cho Sở Thiên thất thần rồi, muốn làm chim hoàng yến mà muốn làm nữ hiệp, từ xưa đến nay có bao nhiêu thiếu nữ chen chúc đến vỡ đầu muốn vĩnh viễn được làm chim hoàng yến thậm chí là Phượng Hoàng, nàng lại ngược lại, nhưng chút cũng có gì lạ, nữ tử kỳ lạ như vậy, là làm cho người ta muốn nghiên cứu tìm tòi, muốn biết, nàng đến tột cùng còn có bao nhiêu chủ ý.

      “Hoàng thượng a, ngài đại lễ có phải là đồng ý cho thần hưu phu hay ?” Nàng mong đợi hỏi, nếu là như vậy, nàng nhất định đại biểu quốc gia đại biểu chính phủ cảm tạ .

      “Này. . . . . . Sợ rằng còn cần ngươi cùng hoàng đệ thương lượng tốt chút rồi, nhưng, trẫm có thể cho ngươi cái đặc biệt này, tin tưởng, ngươi ngày sau nhất định dùng đến, ít nhất là đối với việc ngươi chạy ra ngoài giang hồ có trợ giúp ”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy ngây ra lúc, tự giác hỏi: “Làm sao ngài biết thần muốn rời ?” Những lời này vừa mới ra khỏi miệng, nàng liền lấy tay bịt lại, ai nha, miệng rộng này, là!

      Sở Thiên thấy thế khỏi sang sảng cười ha ha, bộ dáng của nàng là rất có thú vị, vì thế đem đồ vật móc ra đưa cho nàng, “Bảo vệ tánh mạng kim bài miễn tử ”

      Ngữ Diên nghe thấy vậy hai mắt trừng lớn, run run tiếp nhận kim bài hỏi: “Thoát. . . . . . kim bài miễn tử?”

      “Đúng vậy a, thích ?” Sở Thiên thấy bộ dáng của nàng khỏi cười cười.

      “Này. . . . . . cái này quá quý trọng ” Ngữ Diên liền đứng dậy khiêm tốn , song tới lui, này nọ cũng bị nhét vào trong túi quần.

      Sở Thiên thấy thế cười cười : “Đúng vậy a, mặc kệ ngươi muốn làm gì, tánh mạng cần phải cho trẫm bảo vệ, bởi vì trẫm còn hi vọng ăn được ngày càng nhiều đồ ăn ngon”

      Ngữ Diên thấy thế cảm động hấp hấp cái mũi, đột nhiên cầm lấy tay : “Hoàng thượng, ngài tốt quá, thần quá người, người là vĩ đại, sao sao sao” nàng học tập tiểu ong mật còn sao sao sao, hành vi như vậy làm cho Sở Thiên kinh sợ, sau đó, lên tiếng cười ha ha.

      Ngữ Diên thấy thế liền biết mình thất lễ, vội vàng theo phía sau hắc hắc hắc cười ngây ngô, xa xa Sở Hạo nhìn thấy màn này, sắc mặt càng ngày càng khó coi, nữ nhân này cứ như vậy biết liêm sỉ sao? !

    5. Bebj91

      Bebj91 Well-Known Member

      Bài viết:
      3,524
      Được thích:
      409
      Chương 100: Hậu quả chọc giận nghiệt (3)



      ngày hôm nay, Ngữ Diên đều bị vây trong hưng phấn, phụ mẫu nàng cũng đều như thế, bọn họ nhìn thấy con của mình cùng Vương gia ân ái như thế, lại thấy nữ nhi được Hoàng thượng thưởng thức, hai người bọn họ cuối cùng có thể yên tâm.

      Bất quá, có câu như thế này , , có người vui mừng dĩ nhiên là có người lo lắng. . . . . .

      Sở Hạo hôm nay ngày đều là buồn bực, bởi vì nàng cả ngày hôm này đều ở bên người Hoàng thượng còn có có cười, hoàn toàn đem tướng công này bỏ qua rồi, trong mắt Hoàng hậu thần thái cũng có nghiềm ngẫm, có ai biết nàng đến tột cùng suy nghĩ gì, chỉ có điều là, nàng đối với Ngữ Diên từ đầu đến cuối đều là cười , đối với Ngữ Diên vô cùng ôn nhu, quả nhiên có phong thái chi mẫu của nước, nhưng ra Lệ phi cùng Mai Phi đại lượng như vậy rồi, nữ nhân nha, mặc kệ ngươi lập gia đình hay , chỉ cần ngươi có thể hấp dẫn mọi người như trước là tai họa, mà nàng hấp dẫn đó là Hoàng thượng đại nhân, tự nhiên thành đại họa trong mắt các nàng.

      Mà đương phải biết đạo lý này, nhưng mà nàng khinh thường, có Hoàng thượng che chở, lại có kim bài miễn tử, còn có cái gì mà chơi đùa được nàng, nàng là nhân loại hơn nghìn năm tiên tiến, vẫn còn so sánh hơn cái lão già khọm này sao? Vậy cũng là chê cười!

      Khi màn đêm buông xuống, Hoàng thượng cuối cùng cũng vui chơi mệt mỏi, liền dẫn đầu rời , trước khi rời , Hoàng hậu lôi kéo Ngữ Diên : “Muội muội khác biệt như thế khiến tỷ tỷ giật mình thôi, nếu là muội muội có rảnh, lần khác đến Hoàng cung bồi Bổn cung như thế nào?” Nàng cười .

      Ngữ Diên nhìn đôi mắt cười của nàng như ánh trăng cong cong giống nhau, tuy rằng đoán ra nàng đến tột cùng suy nghĩ gì, nhưng nếu nàng ta như vậy, nàng cũng thể trực tiếp phủ định , vì thế cười cười : “Tốt, muội muội cũng rất thích tỷ tỷ, ngày khác muội muội nhất định cùng tỷ tỷ hảo hảo tâm

      Nghe thấy vậy, Hoàng hậu cười vui vẻ thôi, cùng nàng gật gật đầu liền rời .

      Ngữ Diên nhìn mọi người sai biệt lắm, nàng cũng duỗi cái lưng mệt mỏi, lúc này, Mộng tướng quân cùng phu nhân đến bên người lôi kéo tay nàng : “Diên nhi a, con cuối cùng cũng hết khổ rồi ” Mộng tướng quân chua xót .

      Ngữ Diên cười cười, cũng trả lời, hết khổ rồi? Chỉ sợ phải như vậy ?

      “Diên nhi a, nương như thế nào lại biết con có thể biết nhiều thứ này nọ như vậy ?” Mộng phu nhân kỳ quái hỏi, cái này chưa bao giờ thấy nàng bày qua nha.

      Ngữ Diên cười cười lôi kéo tay nàng làm nũng, “Nương, Diên nhi là di truyền của người cùng phụ thân mới học, mấy thứ này cần học tập biết, nên quên mọi người đều gọi con là thần nữ nha”

      Mộng phu nhân nghe thấy vậy cười cười cũng còn truy cứu thêm nữa, mà là ở bên tai nàng , “Diên nhi, con đa tài tất nhiên là chuyện tốt, nhưng mà con cũng phải cẩn thận, Vương Phủ cũng kém so với Hoàng cung đâu, làm việc nhất định phải cẩn thận, để tránh đưa tới bất trắc”

      Từ có mẫu thân Ngữ Diên nghe thấy vậy hấp hấp cái mũi : “Nương, người yên tâm được rồi, Diên nhi biết, Diên nhi còn muốn kéo dài mạng đến trăm tuổi còn hầu hạ các người nha”

      Hai già nghe thấy vậy vui mừng gật đầu, bảo nàng nghỉ ngơi cho tốt, gia đinh theo sau cũng theo rời , Ngữ Diên tiễn bước cha mẹ, liền chạy về Kim Uyển, lúc này bên trong Sở phủ còn có chút người vẫn ở lại phía sau, nhưng nàng cũng rảnh bận tâm đến những thứ này, bởi vì nàng quá mệt mỏi.

      “Mệt mỏi quá” đẩy cửa ra ngồi ở giường nàng mệt mỏi phát cánh tay cùng chân , nàng nhớ ra được bao lâu mệt mỏi như vậy, nhưng trở lại, tuy hôm nay hơi mệt chút, nhưng lại được nhiều tiền như vậy cùng kim bài miễn tử, chuyện xui xẻo này vẫn tương đối có lời !

      “Mệt lắm ?” Đột ngột , trong phòng truyền ra thanh vô cùng ôn nhu, Ngữ Diên ngây ra lúc liền ngoái đầu nhìn lại nhìn lại, “Phượng. . . . . . Phượng. . . . . . Phượng Ly Ca?” Nàng giật mình đứng dậy, rốt cuộc tới sao?

      Phượng Ly Ca từ bên trong ra, đối với nàng cười cười, “Xem ra, ngươi bề bộn nhiều việc a”

      Ngữ Diên thấy thế nén hết mệt nhọc, lập tức vào bên cạnh cầm lấy tay cười : “Ngươi rốt cuộc tới, ta chờ ngươi lâu rồi, ngươi xem chút” xong, liền lôi kéo vào bên giường, nàng từ bên trong giường xuất ra cái bao.

      “Đây là?” Phượng Ly Ca nghi hoặc nhìn hướng cái bao phình nặng ra lại nhìn nàng chút.

      Ngữ Diên hắc hắc cười cười, liền mở bao ra, ngân phiếu bên trong lập tức ra, “Đương đương đương đương, ha ha, ngân phiếu của ta, đồng dạng, mang theo ta giàu to rồi” nàng tự kỷ cười cười.

      Phượng Ly Ca thấy thế cũng cười cười, “Ngươi đánh cướp của Sở phủ?”

      Ngữ Diên bĩu môi : “Mới cần, những thứ này là Hoàng thượng ban cho cho ta, bản nữ hiệp làm sao có thể trộm cướp đồ đạc của chứ, hơn nữa bản nữ hiệp cũng nhen nha” xong, lại chạy tới thùng bên kia.

      “Ngươi tới đây cũng là muốn làm cái gì?” Nhìn nàng lục tung, Phượng Ly Ca lại phát ra dấu chấm hỏi.

      Khi hỏi nàng mở cái thùng ra, “Xem, trang phục và đạo cụ của ta” nàng xuất ra bộ quần áo màu trắng gạo mà chính mình chế tác hỏi , “Ngươi là màu trắng, ta là màu trắng gạo, trang phục và đạo cụ như vậy vừa thấy cũng biết là huynh đệ giống nhau sai ?”

      Phượng Ly Ca nghe thấy vậy đột nhiên cười cười, nàng luôn so với nữ hài tử khác thú vị hơn, phong cách làm việc cũng luôn làm cho người ta giật mình, chạy ra ngoài giang hồ còn cần chuẩn bị nhiều ngân phiếu như vậy sao? Nàng nghĩ du lịch sao?

      Vài giây sau, nàng đem tất cả vác tại lưng, trong tay lôi quần áo ra nhìn cười : “Lên đường

      “Ơ, chỉ mình ngươi, mang theo nha hoàn của ngươi sao?” trêu ghẹo hỏi.

      “Ta dàn xếp cho chính mình tốt trước rồi tới đón nàng, ngươi yên tâm , ta bỏ lại nàng đâu, tốt lắm, đừng nữa, chúng ta nhanh lên , cái tên nghiệt kia bây giờ có việc, chúng ta mới có thời gian chuồn ” nàng gấp, nguyện vọng khẩn cấp chạy ra ngoài giang hồ kia được thực , nghĩ đến đây, hưng phấn thôi.

      Phượng Ly Ca thấy thế sắc mặt đột nhiên thay đổi trầm xuống, giây sau, bất đắc dĩ nhún nhún vai, ngữ khí rất có điểm bất đắc dĩ, “Chỉ sợ hôm nay ta thể mang ngươi rồi”

      Ngữ Diên nghe vậy ngây ra lúc, khó hiểu rừng lớn hai mắt hỏi: “Vì sao a?”

      “Bởi vì bổn vương ở đây” đột ngột bên ngoài cửa phòng của nàng truyền đến thanh lạnh như băng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :