1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ sô ́ nóng bỏng 100 % - Xuân Thu ( 11 chương )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyen_phuc

      nguyen_phuc Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      108
      Chương 5.3
      Vừa vào phòng, Ôn Dị lập tức buông cánh tay ôm vòng eo nhắn của Hài Lòng ra, sau đó khóa cửa lại, lúc này mới sải bước hướng đến vách tường ngăn cách hai phòng.
      " tùy ý tìm chỗ ngồi ." vừa vừa lấy thứ đồ giấu bên trong quần áo ra, rồi dễ dàng lấy ra, sau đó nửa ngồi ở mép giường lớn, bắt đầu cài đặt từng thứ.
      "Vâng, Ôn Đại." Hài Lòng gật đầu cái, định bước , vừa ngẩng đầu, đối diện chính là bức tranh lớn vẽ những hình ảnh khiêu khích, khéo léo để cho người vào thể liếc nhìn cái vào cảnh tượng phía sau giường lớn, có thể kích thích trêu đùa thị giác, có thể thôi thúc tạo nên khí đầy sắc dục, nhưng --
      chỉ đóng giả làm bạn của Ôn Đại, cho nên bức tranh Xuân Cung Đồ* treo ngay chỗ này khiến lúng túng đỏ bừng mặt, vội e lệ cúi đầu, vội vàng nhìn về bộ ghế sa lon cách đó xa, nhưng ánh mắt dám nhìn lung tung nữa, người tự nhiên cũng dám nhúc nhích chỉ ngoan ngoãn ngồi đó. (*: tranh khiêu dâm)
      Thời gian từng giây từng phút trôi qua, hai người vì chờ đợi mà hành động gì. Cho nên vẫn giữ yên lặng, trong phòng yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy . . . . .
      Đột nhiên, tiếng kêu ùng ục ùng ục vang lên, Ôn Dị sửng sốt chút, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hài Lòng.
      Chân Hài Lòng chưa bao giờ muốn đập đầu chết như lúc này. ăn ba bữa cơm rất đúng giờ đúng giấc, vừa tan ca liền bị Đại Hổ năn nỉ đến giúp đỡ, bởi vì rất căng thẳng và lo lắng, cũng quên mất việc phải mua chút thức ăn để lót dạ dày, thế cho nên dạ dày kiên nhẫn đói khát lớn tiếng kháng nghị.
      "Hài Lòng, Đại Hổ dẫn dùng cơm trước sao?" Sắc mặt Ôn Dị trầm xuống
      đến giai đoạn món điểm tâm ngọt của buổi tối được đưa lên, theo dự đoán của , phải hơn mười phút nữa, hai người đó 'làm việc', nhưng mà cũng chỉ khi bọn họ 'làm việc', mới có thể gọi điện thoại cho người ủy thác, đến đồn cảnh sát lập hồ sơ, sau đó cùng bắt gian với cảnh sát, cho nên bây giờ vừa khéo là đến giai đoạn quan trọng nhất.
      " có, xin, xin, xin lỗi. Ôn Đại, có phải tôi gây ồn ào làm ảnh hưởng đến . . . . . ." Hài Lòng thẹn đến mức muốn chui xuống đất. Khao khát mặt đất có thể nhanh chóng nứt ra thành lỗ lớn, để cho có thể chôn cả người vào, bởi vì trước mặt là người đàn ông mà thầm , thế nhưng thế nhưng , hu hu, muốn sống nữa!
      " làm ảnh hưởng đến tôi, nhưng bây giờ tôi cũng thể giúp gọi nhân viên phục vụ được." Ôn Dị tức giận đến mức muốn giết người, tên Đại Hổ chết tiệt này, chờ bệnh viêm ruột thừa của khá hơn chút. Tôi làm cho chết rất khó coi.
      ", sao, tôi có thể nhịn được. . . . . ." Nhưng vừa xong, tiếng ùng ục lại phát ra từ bụng thể khống chế được, khiến cho , chủ nhân của tiếng kêu đó, bay hơi ngay tại chỗ, hại khuôn mặt đỏ bừng của đỏ nay lại còn đỏ hơn. Hu hu, muốn sống nữa. . . . . .
      "Ha ha. . . . . ." Ôn Dị kìm được cười khẽ tiếng, xem ra bụng của còn trung thực hơn cả , chỉ là giờ phút này nhịn cũng được.
      "Xin, xin lỗi. . . . . ." Hài Lòng muốn chết. Xấu hổ đến mức ngóc đầu lên được.
      " chân thành lời xin lỗi, chỉ là, đói bụng cũng thể trách . . . . ." Ôn Dị bất đắc dĩ lắc đầu, khóe mắt vô tình liếc thấy vật.
      "Hài Lòng, bàn bên kia có giỏ hoa quả, và chút điểm tâm, ăn lót dạ trước, đợi lát nữa xong việc, tôi dẫn ăn cơm."
      "Vâng, Ôn Đại, cám ơn ." Hài Lòng xấu hổ đứng lên, bụng đói đến mức thể chịu đựng nổi, thể đến bàn trà theo như lời . Vừa đến cạnh bàn, chỉ thấy bàn đúng như lời , có giỏ trái cây nhập khẩu, có loại táo bậc nhất thế giới, còn có sơn trà, thanh long, loại quả hiếm lạ . . . . . Khoan , mà ở bên cạnh giỏ trái cây lại có khay điểm tâm tinh xảo, cùng với chocolate mà thích nhất.
      "Ôn Đại, những vật bàn tôi đều có thể ăn sao?" nhịn được nuốt nước miếng, ánh mắt căn bản thể rời khỏi những viên chocolate tinh khiết hình trái tim kia.
      "Ừ, những thứ đó đều là đồ tặng, ăn cũng chỉ làm lợi cho khách sạn mà thôi." Ôn Dị liếc trộm cái, vẻ mặt là muốn ăn nhưng lại dám ăn, giống như chú mèo con thèm ăn, chiếm được cảm tình của . nghĩ tới trong mắt người con này, Hài Lòng luôn luôn vô cùng đoan trang, thế nhưng cũng có vẻ mặt đáng như vậy, đặc biệt là cách ăn mặc trang điểm hôm nay của , những làm cảm thấy bất ngờ, mà còn tương đối kinh ngạc.
      "Ôn Đại, vậy tôi khách sáo." rất đói, mà lời này của quả như loại thánh chỉ, khiến cho do dự nữa. Cầm viên chocolate lên rồi vội đưa vào trong miệng. Giây tiếp theo. Hỗn hợp sữa tươi hòa lẫn với mùi rượu nguyên chất, lập tức tan ra đầu lưỡi. . . . . . Woa! là ngon! kinh ngạc nhìn những viên chocolate, chưa từng ăn loại chocolate nào ngon như vậy, rốt cuộc là chúng được làm từ loại nguyên liệu gì? kìm được lại cầm lấy viên, từ từ thưởng thức, cố gắng dùng vị giác để tìm ra tất cả các loại nguyên liệu để làm ra loại chocolate này.
      À, có rượu Brandy, sữa Hokkaido, nước trái cây. . . . . Ừhm, còn vị gì thế nhỉ?
      Tiếc là chocolate đưa vào miệng tan rất nhanh, làm cho kịp suy nghĩ, kìm được lại lấy thêm viên, từ từ thưởng thức, cố gắng muốn nếm ra loại nguyên liệu đặc biệt này là thứ nguyên liệu gì --
      Bỗng nhiên, luồng cảm giác nóng ran khó hiểu, từ dạ dày lan ra toàn thân. bỗng cảm thấy lưỡi khô, cuống quít cầm lấy......... chai nước suối đặt ở bàn trà, mở ra rồi ngửa đầu uống, nhưng mùi vị ngọt ngào này rất đặc biệt, trong nháy mắt cảm giác khô nóng khó hiểu lại chạy khắp cơ thể, cũng khiến cho vừa uống ngụm liền nghiện. . . . . .
      "Woa, nước suối này uống ngon ." kìm được khen ngợi ra tiếng.
      Khách sạn sáu sao đúng là tầm thường, tặng điểm tâm cho khách, dù là chocolate hay nước suối, thức ăn đều ngon đến nỗi khiến cho ăn rồi lại muốn ăn thêm nữa.
      Nước suối?
      Ôn Dị chấn động, nhớ đồ mà khách sạn Ôn Lam đưa tặng phải nước suối, mà là thứ thuốc trợ dục để cho trai tới đây hoan ái uống, thực tế loại sản phẩm tương tự như thế chỉ có nước suối, mà còn có hộp chocolate bỏ thêm mị dược --
      Oh! Chẳng lẽ ấy cũng ăn rồi?
      vội vàng khẩn trương xoay đầu lại, "Hài Lòng, ngàn vạn lần đừng ăn ~~" đúng lúc đó liền nhìn thấy Hài Lòng bỏ chocolate vào trong miệng, trong nháy mắt ba chữ chocolate bị tiêu biến, cả người cũng ngây ngốc chết đứng ngay tại chỗ.
      "Ôn, Ôn Đại. . . . . . . . . . . cái gì. . . . . . Hì hì. . . . . . Chocolate này là ngon
      Hài Lòng khẽ cười rộ lên, cảm thấy đầu óc mơ màng, cơ thể phiêu diêu, toàn thân lại nóng như ở trong lò thiêu, mà người đàn ông thầm mếm. Chẳng biết tại sao, bỗng nhiên lại biến thành ba, bốn người --
      Tiếng cười yếu đuối nũng nịu này, khiến lòng Ôn Dị trầm xuống, biết như thế nên mệt mỏi nhắm mắt lại, sau đó lại mở mắt ra, hi vọng tình huống này nghiêm trọng như tưởng tượng, hi vọng chỉ uống ngụm nước và ăn viên chocolate, nếu --- cái nào cũng nghiêm trọng!
      " ăn mấy viên chocolate?"
      nhìn chằm chằm, phát khuôn mặt vốn dịu dàng của , trong nháy mắt trở nên đỏ bừng đầy mị. Ngay cả đôi mắt trong veo kia, giờ phút này cũng phủ lên tầng sắc thái của dục vọng. ". . . . . . Ưmh. . . . . . Ba, ba. . . . . . , là, là. . . . . . Là bốn. . . . . . bốn viên . . . . . ." Hài Lòng cố gắng suy nghĩ để trả lời , nhưng đầu óc của càng lúc càng cảm thấy choáng váng, thân thể lại càng lúc càng yếu, cũng càng lúc càng , giống như giống như có thể bay vút lên trời cao, khiến cho khỏi cảm thấy vui vẻ. . . . . .
      "Bốn viên ?" Ôn Dị gầm tiếng, thể tin được mà lại ăn hết bốn viên chocolate có chứa mị dược, nên biết rằng ăn viên chocolate trợ hứng, hai viên đủ sức lực, ba viên mãnh liệt điên cuồng, 4 viên quả thực là liều mạng, chứ đừng lại uống hết ít nhất nửa bình nước suối có chứa xuân dược. . .
      Tim run lên, lượng thuốc như vậy, đủ khiến cho người con đứng đắn trong trắng trở thành người đàn bà dâm đãng phóng túng, nhất định phải nhanh chóng đưa đến bệnh viện, nếu thể lường trước được hậu quả.
      "Ôn. . . . . . Ôn Đại. . . . . . Tôi nóng quá. . . . . . Điều, điều hòa hỏng rồi sao. . . . . ." vô lực đứng lên, bởi vì nháy mắt trong cơ thể giống như có lò lửa cháy bừng bừng, nóng đến mức bắt đầu lấy tay quạt quạt ngừng.
      " phải." Ôn Dị thầm than trong lòng.
      Lúc này, máy nghe trộm truyền đến thanh khác thường, cho thấy con mồi cuối cùng cũng sập bẫy, vội cầm điện thoại lên gọi cho người ủy thác.
      "Điều hòa bị hỏng. . . . . . Nếu sao tôi lại nóng như vậy. . . . . ." nóng quá nóng quá, chút hiệu quả tạo gió của đôi tay cũng có, chiếc váy mặc người giống như biến thành áo bông dày cộm nặng nề, càng khiến cho nóng đến mức thể chịu đựng nổi, vì thế đưa tay ra sau lưng, muốn kéo khóa váy xuống--
      " được cởi!" Ôn Dị tinh mắt phát động tác của , vội xông lên ngăn lại
      Last edited: 18/10/14

    2. nguyen_phuc

      nguyen_phuc Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      108
      Chương 6.1:
      "Người ta nóng quá nóng quá. . . . . . tránh ra. . . . . . Em muốn cởi quần áo. . . . . . Đáng ghét. . . . . Buông em ra. . . . . ."
      Hài Lòng hờn dỗi giãy giụa, vui muốn hất tay ra rồi tóm lấy khóa kéo, quả thực sắp nóng đến chết rồi..., tại sao phải tàn nhẫn như vậy?
      Đáng ghét!
      Đầu Ôn Dị như muốn nổ tung, nhưng cũng nghe thấy những lời này, chứng minh thần trí của hoàn toàn bị mê loạn, nếu luôn luôn lén lút thầm mến , cá tính bảo thủ lại hướng nội, căn bản dám dùng cái loại giọng điệu tán tỉnh nũng nịu này chuyện với .
      "Nóng quá. . . . . . Nóng quá. . . . . . Hu hu. . . . . ." khẽ khóc nức nỡ, bị nguồn nhiệt trong cơ thể thiêu đốt, cảm thấy bỏng rát sắp phát cuồng.
      Ôn Dị mềm lòng, bắt lấy cánh tay định kéo khóa xuống của , thiếu chút nữa vì giọng hút hồn quyến rũ của mà thả tay ra, hít sâu cái, " rất nóng sao?" ngờ giọng của lại kiều mê người như vậy.
      "Ừhm. . . . . . Nóng quá. . . . . . Nóng quá. . . . . ." giãy khỏi tay được, nóng đến mức đổi lại nắm tay , lại phát tay man mát lành lạnh. Khiến thân thể nóng rực của cảm thấy mát hơn chút, nhất thời kìm lòng được bắt đầu cọ xát, " thoải mái. . . . . . Uhm. . . . . ."
      Ôn Dị giật nảy mình. Theo phản xạ rút tay về, đúng lúc này, tay lập tức kéo khóa váy xuống, lộ ra tấm lưng trần bóng loáng ửng hồng --
      "Chết tiệt!" lấy lại tinh thần, khẽ nguyền rủa tiếng, vội vươn tay ngăn kéo váy lại.
      Nhưng dù làm thế, nịt ngực cotton bao bọc lấy bộ ngực đầy đặn của , và quần lót tam giác chất liệu cotton, cũng hoàn toàn hiển ngay trước mắt .
      "Ừhm. . . . . . Nóng nóng. . . . . . Nóng. . . . . ." Cơ thể chỉ hơi mát chút, vì bị ngăn cản mà cơ thể lại nóng rực lên lần nữa, sau khi cơ thể cảm nhận được cảm giác mát mẻ, đối với lần thứ hai này lại càng nóng rực hơn tưởng chừng như thể chịu đựng nổi, vùng vẫy giãy giụa dữ dội, muốn thoát khỏi tay , nhưng cũng kìm được mà dán vào người bắt đầu cọ xát.
      "Chết tiệt. . . . . ." Ôn Dị định kéo cơ thể đột nhiên dính sát của trở lại, nhưng điện thoại lại đột nhiên được kết nối, truyền đến giọng của người phụ nữ.
      "Ai vậy?"
      "Lâm phu nhân phải ? Tôi là Ôn Dị thám viên của Vụ Sở, bây giờ lập tức đến đồn cảnh sát tố giác, sau đó dẫn cảnh sát đến khách sạn Ôn Lam số phòng XXX. Chồng lên giường với người tình, muốn bắt gian động tác phải nhanh. . . . . . A!"
      đến nửa, thình lình cánh tay nhắn, thừa dịp lúc cố giải thích ra chỉ thị, kéo mạnh áo sơ mi của , nhanh chóng luồng vào trong. Sau đó chút khách khí mò mẫm sờ tới sờ lui.
      " xảy ra chuyện gì?" Lâm phu nhân ở đầu dây bên kia, bị tiếng hút khí của dọa đến phát sợ.
      ‘ Ừhm ừhm. . . . . . thoải mái. . . . . . Em muốn. . . . . ." Hài Lòng phát ra nhiều tiếng thở dốc rên rĩ.
      "Tiếng gì vậy?" Lâm phu đầu ở dây bên kia sửng sốt chút, dường như nghe thấy tiếng rên rĩ làm nũng như mấy con đào trong phim con heo, nhưng mời thám viên, tuyệt đối có khả năng người giúp mình bắt gian thân mật với phụ nữ, người phát ra thanh này là ai, câu trả lời lập tức được công bố.
      "Ờ. . . . . ." Chết tiệt, đầu Ôn Dị sắp nổ tung, nếu để cho khách hàng biết được. Trong lúc hai người theo dõi, thám viên ăn nhầm đồ ăn kích dục mà khách sạn biếu tặng cho khách. Chắc chắn gây tổn hại rất lớn đến hình ảnh của Vụ Sở .
      "Cái con hồ ly tinh chết tiệt, có phải ta bắt đầu "rang cơm" với chồng tôi!" Gầm rống, Lâm phu nhân phát điên rồi. Nhưng nếu hai người đó bắt đầu "rang cơm". Lâm phu nhân cũng đừng nghĩ bắt gian tại giường.
      "Đúng, mau mau dẫn cảnh sát tới đây, rề rà tôi sợ đến kịp." Ôn Dị cười khổ trả lời, chưa từng cảm thấy chật vật như thế này. Chỉ vì hai tay đều nắm lấy tay , khiến cho chỉ có thể dùng cơ thể của mình, áp chế ép chặt lấy .
      Cơ thể an phận giãy dụa, cứ lệch tư thế như vậy, khiến cho cả người cũng bắt đầu nóng lên, đặc biệt là nửa thân dưới.
      là chết tiệt.
      "Ừhm. . . . . . thoải mái. . . . . . Em muốn. . . . . ." bị thân thể cường tráng của áp chặt gắt gao, chỉ cảm thấy thân thể man mát lành lạnh, khiến cho vặn vẹo giãy giụa cơ thể mãnh liệt hơn, muốn dùng mát lạnh của để gạt nóng bức của . . . . . .
      "Em rất khó chịu. . . . . . Cho em. . . . . . Hu hu. . . . . ." Tiếc rằng sức mạnh của khác xa .
      Khiến cho thể động đậy, cả thể xác lẫn tinh thần cũng thể chịu đựng nổi sức nóng thiêu đốt trong cơ thể, Hài Lòng nhất thời nức nở nghẹn ngào cầu khẩn
      Last edited: 18/10/14

    3. nguyen_phuc

      nguyen_phuc Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      108
      Chương 6.2
      Tim Ôn Dị run lên, thân dưới ép chặt lên thân thể mềm mại, ngừng truyền đến hương thơm nhàn nhạt của quả quýt, và tiếng thở gấp đầy quyến rũ của , lại ngừng thở nhè vào lỗ tai , khiến cho sống lưng của dâng lên nỗi tê dại, cả người thiếu chút nữa chìm đắm trong giọng êm ái thầm của , hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.
      "Khó chịu cái gì? Cái con hồ ly tinh chết tiệt biết xấu hổ! Tiên sinh, chờ tôi chút, tôi lập tức dẫn cảnh sát đến, nhà tôi rất gần khách sạn Ôn Lam, chưa đầy mười phút, tôi khiến cho con ả khó chịu hơn gấp bội."
      Lâm phu nhân xong, cho Ôn Dị có cơ hội đáp lời, liền nổi giận đùng đùng cúp máy.
      Tiếng khóc này giống y như tiếng mèo kêu meo meo, khiến cho Ôn Dị mềm lòng, nhìn thấy người con ở phía dưới mình ngân ngấn nước mắt, thể gọi là dịu dàng thuần khiết nữa, mà thay vào đó dáng vẻ là kiều diễm xinh đẹp quyến rũ, nước mắt ngừng tuôn ra, càng khiến cho đôi mắt vốn ngây thơ trở nên rưng rưng nước mắt, cực kỳ điềm đạm đáng .
      "Hài Lòng, đừng khóc. . . . . ." đau lòng dùng tay lau nước mắt cho , chỉ vì trở nên như vậy, tất cả đều là lỗi của , biết đây là lần đầu tiên tới khách sạn Ôn Lam, vả lại tính cách của lại bảo thủ, sống theo quy luật, chắc chắn hiểu cái gọi là thuốc kích thích, kết quả lại sơ sót.
      ". . . . . . Em rất khó chịu. . . . . . Hu. . . . . . Em nóng quá. . . . . . Em muốn. . . . . ." kêu khóc, hai chân vừa đau đớn chống chọi vừa đá đạp lung tung, muốn lạnh lẽo của , muốn. . . . . ."Cho em cho em. . . . . . Tại sao lại cho em. . . . . . Em rất khó chịu. . . . . ."
      Ôn Dị cười gượng nhắm mắt lại. là thư ký của , cũng là nhân viên mà hài lòng nhất, khi cho thứ mà nghĩ là mình muốn, như vậy làm xáo trộn mối quan hệ bình thường giữa bọn họ, bởi vì hề thích , nếu như phải là trinh nữ, có lẽ thể nào làm thỏa mãn được , nhưng nhưng--
      "Ừhm ừhm. . . . . . Em rất khó chịu. . . . . . Quỷ tha ma bắt , cho em cho em. . . . . ." phát cuồng vặn vẹo cơ thể.
      Sao có thể độc ác thấy chết mà cứu? chỉ muốn lạnh lẽo của , vì cái gì mà lại keo kiệt chịu cho ?
      "Hài Lòng. Tôi dẫn em đến phòng tắm để giội nước cho mát, như vậy có thể làm dịu chút, chờ tôi giải quyết xong chuyện mà khách hàng nhờ. Tôi đưa em bệnh viện." Ôn Dị đau lòng lại càng tự trách mình.
      "Ừhm. . . . . . phù. . . . . . thoải mái. . . . . ." Được ôm vào lòng, cơ thể hai người bởi vì động chạm này mà cũng lập tức khuấy động bốc cháy.
      "A. . . . . . A. . . . . . thoải mái. . . . . . Ừhm. . . . . . thoải mái. . . . . ." Vì cơ thể được cọ xát mà sảng khoái hứng khởi, khiến cho làm lơ , thậm chí cả gan cọ xát khắp người .
      Chết tiệt!
      "Đừng như vậy. . . . . ." Hô hấp của Ôn Dị càng thêm dồn dập, trước ngực được bộ ngực đầy đặn mềm mại của cọ xát mạnh, quả làm cho suýt đè nén được dục vọng.
      "Aha. . . . . . A. . . . . ." Hài Lòng hoàn toàn đắm chìm trong khuôn ngực mạnh mẽ của mà cọ xát tới lui nhanh rồi chậm. Toàn bộ lý trí bị cảm giác khoan khoái phấn khởi này ăn mòn, ngừng thở hổn hển.
      Mà lúc này, Ôn Dị bởi vì phải ôm đến phòng tắm, đôi tay thể khống chế được , cho nên hai tay cũng được trả tự do, liền an phận vừa ôm lấy cổ , vừa kéo chiếc áo sơ mi vẫn mặc người, dán chặt đôi môi vào cổ , còn ngừng gặm cắn liếm vành tai của . . . . . .
      Ông trời. Người đàn ông nào có thể chống đỡ mê hoặc gấp bội như vậy, trừ phi là Liễu Hạ Huệ --
      "Hài lòng, đừng như vậy. . . . . ." thở hổn hển, cố gắng chống lại mơn trớn khiêu khích của , làm cho đôi chân như sắp nhũn ra, kiên cường chống đỡ, ánh mắt hướng đến nơi cần đến.
      Hơi thở hỗn loạn của ngừng phả ra ở nơi mẫn cảm nhất của cổ . Cơ thể bị ảnh hưởng cách nghiêm trọng, ràng cách phòng tắm xa, nhưng lại khiến cho có cảm giác 'ở gần ngay trước mắt mà như xa cách tận chân trời', sải bước càng lúc càng thấy căng thẳng khó chịu.
      . . . . . Chết tiệt, thể nhanh được,
      ngờ Hài Lòng cái người sau khi dùng thuốc kích thích, lại từ ngoan ngoãn biến thành tiểu tinh mê người, càng nghĩ tới là, mà lại bị nàng đáng ghét này khơi lên dục vọng mãnh liệt, hết lần này đến lần khác lại khiến cho bất ngờ, cũng là người mà thể đụng chạm --
      " thoải mái. . . . . . Aha. . . . . ." Người nào đó ở trong ngực đâu có để ý đến , đôi môi ẩm ướt nóng hổi di chuyển dọc theo vành tai , gặm cắn liếm mời gọi đôi môi . Thậm chí kích động điên cuồng duỗi lưỡi ra mút lấy .
      "Đừng như vậy. . . . . . Ưm. . . . . ." Ôn Dị muốn né tránh khuôn miệng của , nhưng bị hai tay ôm lấy nên thể nhanh nhẹn né tránh xâm lược của , cuối cùng vẫn bị tập kích thành công.
      Nhưng khi môi lưỡi của hai người quyện vào nhau, dục vọng mãnh liệt mà cố gắng đè nén nhất thời bùng nổ như con hổ xổng chuồng, mạnh mẽ đến mức gì có thể chống lại được, chuyển từ thế bị động sang chủ động, cuồng dã hôn --
      Hai người đứng trước phòng tắm, hôn nhau mãnh liệt hăng say, cho đến khi thể hít thở được rủ xuống xụi lơ trong lòng , mới phát hít thở khi hôn!
      "Chết tiệt, sao tôi lại hôn hít cuồng nhiệt với em?" thở hổn hển, ảo não nhìn chằm chằm vào người con xụi lơ trong ngực .
      Cho dù nụ hôn của có tư vị ngọt ngào như thế nào, cũng nên choáng váng.
      Bất đắc dĩ hít sâu vài lần, vội vàng sải bước, ôm cơ thể tạm thời ngất vì thiếu dưỡng khí của vào phòng tắm, nhàng đặt lên sàn nhà cẩm thạch sáng bóng đến mức có thể soi bóng người, sau đó mở vòi nước của bồn tắm uyên ương cỡ lớn, mặc cho nước lạnh ào ào chảy xuống.
      Cho đến khi nước dâng lên khoảng nửa bồn tắm, mới tắt , sau đó chậm rãi quay đầu, nhìn chăm chú vào người nào đó vẫn còn mê man.
      Nhìn thấy bởi vì hôn cuồng nhiệt mãnh liệt mà đỏ bừng cả khuôn mặt, đôi môi bởi vì hô hấp mà khẽ hé ra, cái lưỡi ngọt ngào màu hồng phấn kia, nháy mắt khiến nhớ lại nụ hôn nóng bỏng của mấy giây trước, hô hấp vốn ổn định, lần nữa lại rối loạn.
      định di dời tầm mắt, nhưng giống như bị nữ trong rừng rậm mê hoặc, hoàn toàn thể khống chế được, nửa ngồi bên cạnh , đưa tay chạm đôi môi bị hôn hít mạnh bạo. Đôi môi đầy đặn đỏ hồng đầy mê hoặc, biết được tư vị của ngọt ngào đến mức thể tưởng tượng nổi như thế, kìm được cúi đầu xuống --
      "Ừhm." khẽ rên tiếng, chậm rãi mở mắt, đập vào mắt chính là khuôn mặt của người đàn ông mà say đắm nhất, theo bản năng vươn tay. Giống như 8 ngón chân rùa ôm lấy gáy , sau đó quấn quít duy trì nụ hôn, nụ hôn này khiến cho cả người nhũn ra.
      "Phù. .phù . . . ." phải đẩy ra. nên lại hôn cuồng nhiệt, nhưng đôi môi của lại mềm mại như thế, tư vị của lại ngọt ngào như thế, khiến cho căn bản nỡ đẩy ra, hai tay thậm chí thể khống chế được mà vuốt ve nơi mềm mại của dù bị nịt ngực ngăn cách, vuốt ve vuốt ve. . . . . . Nhưng vì thỏa mãn, thoải mái mà vặn vẹo thân thể --
      "Em ngâm trong nước trước , như thế thoải mái hơn chút." Chết tiệt, ngay cả cũng phải ngâm nước lạnh rồi, chỉ tiếc thể. Bởi vì tính toán thời gian cái người ủy thác kia cũng ở trước cửa phòng chờ rồi.
      "Ngoan, em đừng nhúc nhích." vỗ về vội ôm lấy , đặt vào trong bồn tắm lớn --
      "Oh ~~" thỏa mãn khẽ kêu tiếng, "Rất thoải mái nha. . . . . ."
      Ôn Dị nghe thấy thế chỉ có thể cười khổ, bây giờ rất thoải mái, nhưng lại thoải mái chút nào, thậm chí còn có việc quan trọng phải làm.
      Nhưng, để mình ở trong này, an toàn ?
      "Hài Lòng, em ngoan ngoãn chờ ở đây, ngâm nước lạnh, tôi mau chóng trở về." nhịn được dặn dò. Nghi rằng thần trí bị xuân dược khống chế của , ngoan ngoãn nghe theo lời dặn dò của .
      " thoải mái. . . . . . Ừhm. . . . . ." Ngọn lửa trong cơ thể tạm thời bị nước lạnh dập tắt, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, vui sướng nhắm mắt lại, lẩm bẩm .
      Ôn Dị thấy thế, khỏi cười khổ lắc đầu. Ít nhất nóng đến mức bật khóc, tin rằng cơ thể tạm thời được thỏa mãn, hẳn rời khỏi nơi khiến cho cảm thấy thoải mái, cho nên hãy cứ nhanh chóng ra bên ngoài gặp người ủy thác, nếu rề rà chậm chạp làm tổn hại đến danh dự của Vụ Sở.
      Nghĩ đến đây, vội xoay người rời khỏi phòng tắm.
      Last edited: 18/10/14

    4. nguyen_phuc

      nguyen_phuc Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      108
      Chương 6.3
      Ôn Dị chỉnh lại diện mạo, cầm lấy thiết bị dùng để lục soát tìm chứng cứ, lúc này mới mở cửa phòng.
      "Lâm phu nhân, bây giờ muốn vào sao?"
      "Đợi chút, bạn tôi còn chưa --"
      Quả nhiên, người ủy thác đến, nhưng sau khi nhìn thấy xuất của , cuộc đối thoại lập tức bị bỏ dở. Tất cả mọi người hành lang đều quay đầu nhìn .
      Chỉ thấy người phụ nữ có khuôn mặt đầy vẻ giận dữ, mặc người chiếc váy Chanel, đứng ở trước cửa phòng số XXX hành lang, bên cạnh là hai cảnh sát khu vực, nhưng ở phía sau cảnh sát, là quản lý khách sạn Ôn Lam.
      "Cậu. . . . . ." Quản lý thầm kêu than, vội vã khẩn trương muốn chạy đến trước mặt Ôn Dị, chuẩn bị giải thích tình hình này với .
      cứ tưởng rằng có người dẫn cảnh sát đến khách sạn bắt gian, hẳn kinh động đến phòng của cậu chủ, ai ngờ --
      sai rồi!
      "Lâm phu nhân, xin lỗi, để cho chờ lâu." Ôn Dị để ý tới , trực tiếp đến trước mặt Lâm phu nhân và cảnh sát, lạnh nhạt gật đầu.
      "À. có phải là trinh thám Ôn Đại gì đó ? Vừa rồi chính gọi điện thoại cho tôi sao?"
      Lâm phu nhân nhận ra , khuôn mặt giận dữ nháy mắt biến thành khuôn mặt tươi cười, khiến cho hai người cảnh sát và người quản lý đứng bên cạnh thấy mà choáng mắt.
      Vừa rồi khuôn mặt còn đáng ghét xấu xa như mẹ kế, ngờ người đàn ông tuấn xuất chúng vừa xuất , ta lập tức dùng khuôn mặt tươi cười nghênh đón, là. . . . . .
      "Ừhm." Ôn Dị gật đầu.
      thể nào! Quản lý cứng lưỡi ngây ngốc nhìn cậu chủ khách sạn nhà mình, ra cái người phụ nữ dẫn cảnh sát tới cửa phòng bắt gian, rốt cuộc là --
      "Trời ạ, tôi vinh hạnh, có thể khiến cho trinh thám Ôn Đại đích thân ra tay." Lâm phu nhân hăng hái tới trước mặt Ôn Dị, tiếng tăm của Ôn Dị đúng là như sấm bên tai*. (*: là lời ca tụng khi mới gặp người nổi tiếng)
      Những lời này lại khiến cho hai người cảnh sát và người quản lý trố mắt đứng nhìn.
      Có lầm hay , loại chuyện bắt gian như thế này, được coi như là chuyện xấu trong nhà, ta lại còn vinh hạnh nữa chứ!
      " khách sáo quá rồi, chỉ là đúng lúc tôi rảnh rỗi. Lâm phu nhân, chuẩn bị xong chưa, muốn vào ?" Ôn Dị trả lời lạnh nhạt, cả trái tim đều nghĩ đến Hài Lòng người vẫn ngâm mình trong bồn tắm lớn. Hơn nữa, chưa khóa cửa phòng, nếu lén chạy ra, hậu quả thể tưởng tượng nổi.
      "Tôi chuẩn bị xong rồi, cái con hồ ly tinh biết xấu hổ, tôi muốn ta phải trả giá đắt ngay lập tức." Lâm phu nhân nổi cáu gật đầu, những trở thành khuôn mặt mẹ kế lúc trước đó, mà còn có thêm ngọn lửa lớn cháy phừng phực.
      Hai người cảnh sát và người quản lý khách sạn đứng ngay bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, lập tức có chung nhận thức --
      Phụ nữ đúng là động vật hay thay đổi nhất, hơn nữa tốc độ biến đổi sắc mặt còn nhanh hơn so với việc lật sách.
      " cảnh sát, phiền hai , có thể gõ cửa rồi." Ôn Dị lãng phí thời gian quay đầu nhìn về phía cảnh sát Ất đứng gần cửa phòng nhất .
      "Vâng." cảnh sát Ất tự chủ được cung kính trả lời, sau đó đưa tay gõ mạnh vào cửa phòng, gõ liên tục cho đến khi người trong phòng trả lời mới dừng tay.
      "Ai vậy?" giọng nam hơi nghi ngờ vang lên phía sau cửa.
      "Mở cửa. Cảnh sát kiểm tra." cảnh sát Giáp nghiêm túc trả lời.
      "Cái gì? Khách sạn Ôn Lam cũng bị kiểm tra?" Tiếng kêu sợ hãi của người đàn ông lại vang lên phía sau cửa.
      "Mở cửa nhanh." Cảnh sát Giáp vui thúc giục.
      "Vâng Vâng. . . . . ." Người đàn ông vội vàng mở hé cửa, còn chưa kịp phản ứng, cảnh sát đứng sau lưng Ôn Dị lập tức bước lên dùng sức đẩy cửa ra, người đàn ông ở sau cánh cửa bất ngờ kịp đề phòng, bị đẩy lui về phía sau vài bước.
      "A!" Người phụ nữ ngồi ở giường thấy thế sợ đến mức ngừng thét chói tai.
      Ôn Dị bước nhanh vào phòng, hai lời liền cầm lấy máy chụp hình, vội vàng hướng về phía đôi nam nữ quấn khăn tắm điên cuồng chụp hồi --
      "A! Đừng chụp, đừng chụp!" Đôi nam nữ cảm thấy đại ổn kinh hãi thay phiên nhau kêu la.
      Ôn Dị căn bản để ý tới, chụp xong đôi nam nữ, lập tức quay lại chụp mớ hỗn độn giường lớn, sau khi chụp xong hết, lấy mội cái....bao tay nhựa từ túi sơ mi ra rồi đeo vào, người liền về phía thùng rác bên cạnh giường lớn, vừa vừa lục tìm những thứ rải rác mặt đất, sau đó nhét toàn bộ vào thùng rác, tiếp đó cầm túi lên đóng lại.
      Ngay sau đó lại vọt vào phòng tắm, giống như làm phép, hễ là thứ mà đôi nam nữ kia từng sử dụng, nhặt lên tất cả chúng rồi nhét vào túi rác trong phòng tắm, sau đó cầm lên gói lại rồi mới đến bên cạnh Lâm phu nhân người trố mắt nhìn đến sững sờ.
      thực tế, chỉ mình ta sững sờ đứng ngay tại chỗ. Mà ngay cả hai người cảnh sát và người quản lý khách sạn cũng đều trố mắt nhìn, chỉ vì những động tác liên tiếp này của , từ đầu đến cuối chưa tới ba phút mà xong việc.
      " cảnh sát, tất cả cái này đều là chứng cứ thông dâm mà hai người bọn họ sử dụng qua, phiền các cất kỹ." lấy hai túi nhựa lớn, vừa vừa đưa cho hai người cảnh sát khu vực, hai người họ nhìn đến mức đần ra.
      "Ờ, đúng rồi." Cảnh sát Giáp lúc này mới lấy lại tinh thần, bội phục nhận lấy.
      Báo án để bắt gian, gặp qua rất nhiều lần rồi. Nhưng có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà hoàn thành việc chụp hình lẫn lục soát chứng, đây là lần đầu tiên nhìn thấy, khiến cho người ta thể giơ ngón tay cái lên với ta.
      "Lâm phu nhân, những tấm hình này, vật phẩm và được cảnh sát làm chứng, có thể yên tâm đến đồn cảnh sát ghi nhận lại, nhân tiện liên lạc với luật sư của đến gặp bên kia."
      "Đồ đàn bà thúi. to gan, dám tìm người điều tra tôi!" Người đàn ông đứng bên cạnh, rốt cuộc cũng hiểu được xảy ra chuyện gì, nhất thời tức giận vọt tới bên cạnh vợ mình, sắp giáng bạt tay--
      "A!" Lâm phu nhân sợ hãi cúi đầu.
      Ôn Dị tinh mắt kịp thời bắt được cánh tay của người đàn ông đó, nhàng vặn lại phía sau.
      "Ây da da. . . . . . Đau chết tôi rồi. . . . . ." Người đàn ông đau đến nhe răng nhe miệng, ngừng kêu đau.
      " cảnh sát, tôi thấy thường ngày ông Lâm có thể có khuynh hướng bạo lực gia đình hoặc làm tổn hại đến Lâm phu nhân, phiền hai làm chứng cho hành vi vừa rồi của ta, nhân tiện ghi chú chút." Ôn Dị lạnh lùng , còn muốn đứng trước mặt mà gây thương tổn cho người ủy thác, chán sống mà.
      "Được, thành vấn đề." Cảnh sát Ất có chút xấu hổ gật mạnh đầu. Nếu ta nhanh tay lẹ mắt, cái Lâm phu nhân bị đánh, mà bọn họ thân là người bảo vệ nhân dân, phản ứng cũng nhanh như ta.
      "Lâm phu nhân, đừng lo lắng ta thể gây thương tổn cho nữa, yên tâm theo cảnh sát thôi."
      "Ừ, cám ơn , trinh thám Ôn Đại, nếu phải , tôi có thể . . . . . . Hu hu. . . . . ." Lâm phu nhân buồn bã khổ sở rơi nước mắt.
      Đàn ông ở ngoài bắt cá hai tay, là việc thể chịu nổi, bây giờ lại thẹn quá hóa giận muốn đánh , thử nghĩ sao lại có thể đau lòng, khổ sở?
      "Đừng như vậy, đây là việc tôi phải làm. Quản lý, việc này phiền ông xử lý." Ôn Dị lắc đầu, ấy là người ủy thác của Vụ Sở bọn họ. đương nhiên có nghĩa vụ vì ấy mà giải quyết vấn đề.
      "Vâng. Cậu chủ." Bị điểm tên, quản lý lúc này mới cung kính bước lại.
      Nhìn thấy Ôn Dị xoay người rồi định chạy lấy người, Lâm phu nhân sửng sốt chút, liên tục ngừng gọi lại: "Trinh thám Ôn Đại, cùng tôi đến đồn cảnh sát để ghi chép lại sao?"
      " được, tôi tiện lắm, huống chi những việc sau đó đều giao cho luật sư chuyên nghiệp xử lý, cũng có thể giúp giành được nhiều quyền lợi hơn." Ôn Dị lắc đầu, Vụ Sở chủ yếu chỉ giúp người ủy thác lục soát tìm kiếm chứng cứ thôi.
      "Ờ, được rồi, vậy tôi đây liền gọi điện thoại cho luật sư."
      "Vậy tôi trước bước, cảnh sát, vậy Lâm phu nhân phiền các bảo vệ." Ôn Dị xong, liền xoay người rời cũng quay đầu lại.
      "Được rồi." Cảnh sát Ất gật đầu cái.
      " cảnh sát, tôi chỉ là quá tức giận, tôi cũng có khuynh hướng bạo lực gia đình hoặc gây thương tổn đến vợ tôi. . . . . ." Ông Lâm hoảng hốt muốn giải thích.
      "Ông Lâm, ông có gì muốn đến đồn cảnh sát rồi hãy ." Cảnh sát Giáp nghiêm túc .
      "Hu hu. . . . . . Làm thế nào bây giờ?" Người phụ nữ ngoại tình sợ hãi hoảng sợ khóc.
      "Được rồi, mọi người cùng tôi đến đồn cảnh sát để làm bảng tường trình."
      Cứ như vậy, đoàn người rời khỏi khách sạn Ôn Lam, chỉ còn người quản lí ở lại khắc phục hậu quả.
      Last edited: 18/10/14

    5. nguyen_phuc

      nguyen_phuc Active Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      108
      Chương 7.1: 18+
      Nóng. . . . . .
      nóng quá. . . . . .
      Hài Lòng ngâm mình trong bồn tắm, lúc bắt đầu, đúng là cảm thấy rất thoải mái, rất mát mẻ, nhưng bao lâu, lại bắt đầu dần dần nóng ran, đặc biệt là áo ngực và quần lót mặc người ướt đẫm dính chặt lên da, làm cho cực kỳ thoải mái.
      Vì vậy, đứng lên, bước ra khỏi bồn tắm mát xa cỡ lớn, cởi áo ngực và quần lót ẩm ướt dính chặt vào người, những thứ khiến cho cảm thấy nóng bức khó chịu, sau đó ném xuống dưới đất, ai ngờ cái động tác rất tự nhiên này, lại làm cho đôi tay vô tình sượt qua chạm phải bộ ngực, dòng khoái cảm nóng bỏng nhất thời mãnh mẽ xông thẳng lên ót--
      "A. . . . . . thoải mái nha. . . . . ." kìm được phát ra tiếng thở gấp trầm thấp, hiểu đây là loại cảm giác gì, mà lại khiến cho cảm thấy thoải mái dễ chịu như vậy.
      nhịn được lại muốn thể nghiệm khoái cảm mãnh liệt này thêm lần nữa, cho nên lần nữa đưa ra sức vuốt ve bộ ngực đầy đặn của mình, luồng khoái cảm nóng rát này, quả nhiên lần nữa xông thẳng lên ót, khiến cho thân thể cảm thấy có luồng khoái cảm rung động mạnh mẽ . . . . .
      Oh. rất thoải mái.
      càng say sưa ra sức vuốt ve, khoái cảm càng mãnh liệt xông thẳng ót, làm cho cả người nhất thời đứng vững, vô lực xụi lơ nền đá cẩm thạch, nhưng nhiệt độ lạnh lẽo của nền gạch lập tức mang đến cho loại cảm giác khoan khoái dễ chịu toàn thân, khiến cho kìm được duỗi thẳng cơ thể.
      Nhưng mà, cảm giác thư thái thoải mái như vậy cũng chỉ duy trì được mấy giây, cảm giác nóng ran khó chịu, lần nữa lại sôi trào mãnh liệt cuốn lấy toàn thân, đặc biệt ngay chỗ riêng tư của , lại càng ngứa ngáy khác thường giống như có mấy con sâu bò, chui vào rất khó chịu, khiến cho đôi tay vốn vỗ về chơi đùa vuốt ve bộ ngực, cũng nhịn được nữa mà dời xuống, muốn lấy những con sâu chui vào chỗ tư mật ra.
      ngờ, đầu ngón tay vừa mới chạm vào chỗ riêng tư ấy, dòng khoái cảm càng cay nóng hơn so với vuốt ve bộ ngực, trong nháy mắt giống như dời núi lấp biển, đánh úp về phía thân thể, khiến cho cảm thấy rùng mình vui sướng khôn xiết, loại cảm giác trước nay chưa từng có --
      "Ừhm. . . . . . A.. a. . . . . . thoải mái. . . . . . Ừhm. . . . . ."
      thỏa mãn nhắm mắt lại. Ngón tay bắt đầu vuốt ve nhanh hơn, phát , đầu ngón tay kéo ra đưa vào càng nhanh, thân thể càng vui thích mãnh liệt. . . . . .
      hơn 10' trôi qua. Khi Ôn Dị mở cửa phòng tắm ra, đập vào mắt chính là cảnh tượng này, cả người nghẹn họng nhìn trân trối chấn động đứng nguyên tại chỗ,
      Chỉ thấy Hài Lòng mở rộng hai chân, tay vuốt ve bộ ngực đầy đặn kiêu ngạo, tay vỗ về chơi đùa nơi riêng tư, trong miệng ngừng phát ra tiếng kêu dâm lãng . . .
      ". . . . . . A. . . . . . Ừhm. . . . . . thoải mái. . . . . ."
      Ông Trời Ơi!
      kìm được miệng đắng lưỡi khô, hô hấp dồn dập, nhìn thấy phụ nữ trong những tư thế này, cũng nghe thấy tiếng rên rỉ đầy nữ tính, dù ở trong phim A, hay là trong thực tế. Cũng chưa từng khiến cho tinh thần và thể xác của rung động kích thích mãnh liệt như vậy. Ham muốn đến vừa nhanh vừa mạnh lại vừa cấp bách, khiến cho trong nháy mắt đáy quần bắt đầu cương cứng, đồng thời giật mình phát , vậy mà lại muốn bất chấp tất cả xông lên phía trước muốn --
      ! thể muốn , khi muốn , cuộc đời của bị hủy hoại!
      Bởi vì , bởi vì tháng sau phải đính hôn với Lâm Uyển Nhi, bởi vì ngây thơ thuần khiết, cho nên phải nhanh chóng đưa đến bệnh viện điều trị, thể nhân lúc bị thuốc khống chế mà hèn hạ vô sỉ cướp trong trắng của . . . . . .
      "Ừhm ừhm. . . . . . thoải mái. . . . . ."
      Từng tiếng từng tiếng kêu dâm đãng của , ngừng xông vào lỗ tai , thanh kia quả như ác ma gọi hồn, ngừng muốn chinh phục suy nghĩ, lý trí và các giác quan của , khiến cho muốn bất chấp tất cả liều lĩnh chiếm lấy hồn nhiên trong sáng ngọt ngào của --
      " ĐƯỢC!" gầm tiếng, cố gắng phớt lờ thân dưới, cự tuyệt bị tiếng kêu dâm đãng quyến rũ của dần làm cho mê hoặc tâm trí.
      "Ừhm. . . . . ."
      Tiếng kêu dâm đãng đầy thỏa mãn, tiếng thở dốc dồn dập sắp đạt đến cao trào, cùng với dáng vẻ ngừng vuốt ve bộ ngực và chỗ riêng tư của , liên tục mê hoặc quyến rũ thính giác và thị giác của --
      " được!"
      lại cố gắng phớt lờ thân dưới, cắn răng cái, bước nhanh lên phía trước bước, để cho ánh mắt dừng lại thân thể kiều diễm ửng hồng tuyệt đẹp của .
      "Chết tiệt! Hài Lòng vậy mà lại trở nên quyến rũ xinh đẹp như thế này." khó mà tin được, đưa tay cầm lấy khăn lông ở bên cạnh lên, quấn thân thể nóng bỏng gợi cảm đầy nữ tính này lại, suýt tí nữa cầm giữ được, nhưng ruột gan vẫn quặn xoắn đau đớn như cũ.
      ". . . . . . muốn muốn. . . . . ." Chỉ còn giây nữa là sắp được thỏa mãn, ai ngờ lại phá hỏng tất cả, khiến cho khóc lóc khó chịu bội phần, kêu la, điên cuồng muốn lấy khăn lông che ở người ra.
      "Hài Lòng, tỉnh táo lại chút , Hài Lòng." Ôn Dị cười bất đắc dĩ nâng cao giọng, đồng thời đưa tay ngăn lại.
      giãy giụa khiến cho khăn lông lớn tuột ra, lộ ra bộ ngực trắng nõn đầy đặn đẫy đà, khiến cho miệng mồm của trở nên khô khốc
      . Cứ tưởng rằng cả người cả lẫn dưới, căn bản chỗ nào có thể hấp dẫn nơi ấy của , trừ năng lực làm việc và tay nghề tuyệt vời của , ai ngờ
      -- sai hoàn toàn!
      Last edited: 18/10/14

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :