1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chỉ Phúc Vi Hôn: Vương Phi Bốn Ngón - Đan Thanh Mộng (103) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: Tra hung thủ

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Mặt của Long Phụng Ngọc trầm, là dọa người. Trong ánh mắt, mang theo đau thương thể nơi lên lời! Sau đau thương là ánh mắt muốn giết người.

      Vinh Lệ Nhi nhìn lên tiếng, nàng cũng lên tiếng. Nàng biết, bây giờ, Long Phụng Ngọc đánh mất lý trí. Ai cẩn thận đụng phải , chắc chắn bị xé rách thành từng mảnh. Vinh Lệ Nhi nàng ngốc, tất nhiên rước họa vào thân. tại nàng chỉ cần làm việc duy nhất chính là yên lặng xem kịch hay, làm ngư ông đắc lợi.

      Long Phụng Ngọc, Vinh Lệ Nhi và Với thị vệ Với Thuận Phong vừa vào Ngưng Hương các, liền nghe thấy tiếng khóc tê tâm liệc phế của Âu Dương Phi. Thanh bi thương kia, khiến người ta khỏi cảm thấy đau buồn và đồng cảm.

      “Con của ta, ngươi chết thê thảm! Số ta khổ mà, sao ngươi có thể để lại mẫu thân mà mình! Ngươi phải mang mẫu thân cùng!” Bất kỳ người mẹ nào khi mất con đều khóc bi ai như vậy, Âu Dương Phi dĩ nhiên cũng ngoại lệ.

      vào phòng của Âu Dương Phi trong Ngưng Hương các, Long Phụng Ngọc bị màn trước mắt làm chấn động.

      Âu Dương Phi đầu tóc bù xù, ngồi mặt đất, tiếng khóc bi thương muốn chết. Trong lòng của nàng, ôm đứa bé mới sinh ngày. Mặt mũi hài tử rất dữ tợn, thất khiếu ( là hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) ra máu thê thảm nỡ nhìn. Bất luận ai cũng có thể nhìn ra, đứa này là bị trúng độc mà chết!

      Vinh Lệ Nhi liếc mắt nhìn cũng muốn nhìn nữa, nàng sợ nếu nàng cứ nhìn cái hài tử chết thât khiếu đều chảy máu kia, buổi tối gặp ác mộng! Nàng quay mặt chỗ khác, thầm khẩn cầu: “Hài tử, chớ có trách ta ngoan độc, nếu có trách, chỉ có thể trách ngươi đầu thai nhầm mẫu thân. Nếu ngươi là hài tử của ta, ta thương ngươi còn kịp, sao có thể hại ngươi?”

      “Vương gia, con của chúng ta chết, chết thê thảm!” Âu Dương Phi vừa nhìn thấy Long Phụng Ngọc tới lại càng bi thương hơn, “Vương gia, đều là ta tốt, ta quan tâm hài tử, là mẫu thân vô trách nhiệm, mới để cho kẻ xấu có cơ hội hãm hại . Vương gia, ngươi giết ta ! Để ta cùng với hài tử, đường xuống hoàng tuyền, hai mẹ con ta có thể bầu bạn với nhau.”

      Long Phụng Ngọc ôm Âu Dương Phi và hài tử vào ngực, mặt lộ ra bi thương sâu sắc, trong bi thương còn mang theo áy náy, “Phi Nhi, đều là ta tốt, ta xin lỗi ngươi, xin lỗi hài tử! Nếu phải ta sơ xuất, hài tử cũng bị người hạ độc thủ! Phi Nhi, ta thề với ngươi và hài tử, nhất định tra ra hung thủ, đền mạng cho hài tử của chúng ta.”

      nguy hiểm trần ngập trong đôi mắt đầy tia máu kia của Long Phụng Ngọc.

      “Với thị vệ, cẩn thận điều tra kỹ chuyện này cho ta. Chỉ cần tra ra hung thủ, giết tha!” Long Phụng Ngọc thế nào cũng nghĩ tới, trong Ngọc Vương phủ của , lại có người to gan lớn mật dám làm chuyện xằng bậy. Kẻ rắp tâm hại người, dám hạ độc nhi tử của Long Phụng Ngọc ? Kẻ dám hại nhi tử của Long Phụng Ngọc , Long Phụng Ngọc nhất định chu di cửu tộc kẻ đó.

      Vinh Lệ Nhi liếc nhìn ánh mắt hung ác của Long Phụng Ngọc, nghe thấy thanh lạnh lùng kia của , thân thể của nàng, nhịn được rùng mình cái. Nàng tự trấn tĩnh suy nghĩ rối loạn của bản thân, tiếp tục quan sát tiết mục trình diễn này.

      “Thuộc hạ tuân mệnh.” Với Thuận Phong khom người đáp tiếng, rồi ra ngoài. cuộc điều tra hung thủ sau tấm màn che, chắc chắn phải kéo dài.


      Chương 32: Tra hung thủ 2

      Edit: Bướm Giang Hồ

      Trong Ngưng Hương các, loạt người đứng.

      Những người này, đều là những người hôm nay tới Ngưng Hương các. cách khác, những người này bị tình nghi cao. mặt mỗi người, đều mang theo sợ hãi. Người nào cũng sợ hãi, sợ bản thân bị liên lụy vào chuyện này. Hung thủ sát hại Tiểu Vương Gia? Ai có thể gánh được cái tội danh này đây! Nếu bị liên lụy vào chuyện này, chỉ còn đường chết!

      Long Phụng Ngọc ngồi ghế tựa ở đại sảnh, Với Thuận Phong đứng ở bên. Vinh Lệ Nhi ngồi bên cạnh người Long Phụng Ngọc, Lam ma ma đứng bên cạnh nàng.

      “Buổi sáng hôm nay, phàm là người tiếp xúc với Tiểu Vương Gia, tất cả đứng ra đây.” Lời Với Thuận Phong vừa dứt, ba nữ nhân liền đứng ra! Ba nữ nhân này, có hai người là nô tì, bà vú em. Với Thuận Phong nhìn ba nữ nhân này, ánh mắt đặc biệt sắc bén: “Trình bày , buổi sáng hôm nay các ngươi làm gì?”

      “Khởi bẩm vương gia, Với thị vệ, ta là bà vú, chỉ phụ trách cho Tiểu Vương Gia uống sữa. Cái khác, ta cái gì cũng có làm!” Bà vú chưa dứt lời, liền khóc lên. Tuy nhiên mới vừa cho Tiểu Vương Gia ăn sữa ngày, nàng vậy mà có cảm tình với đứa này. Tiểu Vương Gia chết bất đắc kỳ tử, khiến nàng rất yên tâm. Nàng càng sợ hãi mình bị liên lụy. Trong nhà nàng còn có tiểu nhi chưa đầy tháng, nếu nàng bị liên lụy, hài tử của nàng phải làm sao bây giờ!

      “Ngươi?” Với Thuận Phong vừa thấy vẻ mặt bà vú, liền biết chuyện này phải nàng làm. Lại chỉ vào hai người nha hoàn, tiếp tục hỏi.

      “Vương gia, Với thị vệ, buổi sáng hôm nay, ta thay tã cho Tiểu Vương Gia hai lần, cái khác, ta cái gì cũng có làm!” Tiểu nha đầu , sợ tới mức toàn thân run run. Với Thuận Phong quay sang, nhìn về phía nha hoàn kia.

      “Ta, ta phụ trách cho Tiểu Vương Gia ăn và uống nước. Buổi sáng hôm nay, ta cho Tiểu Vương Gia uống nước hai lần!” Tiểu nha hoàn này, răng răng dưới đánh nhau. chuyện bắt đầu cà lăm.

      “Mang đồ đựng nước, bưng ra đây.” Với Thuận Phong vừa nghe, trong lòng bỗng chốc lộp độp. Nha đầu này, chỉ sợ có liên quan đến cái chết của Tiểu Vương Gia. Bà vú có khả năng hạ độc trong sữa của chính mình, nha hoàn thay tã cũng có khả năng hạ độc trong tã. Chỉ có cái nha đầu cho uống nước này là có cơ hội hạ độc.

      Tiểu nha hoàn phụ trách cho uống nước, nghiêng ngã lảo đảo chạy vào trong gian phòng. lúc sau, mang ra cái ly chứa nước, đặt ở trước mặt Với Thuận Phong.

      “Trắc vương phi, xin người đem ngân trâm, cho thuộc hạ mượn dùng chút.” Với Thuận Phong đến trước mặt Vinh Lệ Nhi, khom người thi lễ. Vinh Lệ Nhi vội vàng lấy ngân trâm từ đầu xuống, đưa cho Với Thuận Phong. Với Thuận Phong bỏ ngân trâm vào ly đựng nước. Ngân trâm nháy mắt trở thành đen tuyền.

      “Khởi bẩm Vương gia, trong nước có kịch độc.” Với Thuận Phong lấy ra ngân trâm bị biến thành màu đen kia, để Long Phụng Ngọc quan sát. Sắc mặt Long Phụng Ngọc hồi u ám. phất tay ý bảo Với Thuận Phong tiếp tục thẩm tra án!

      “Tiểu nha hoàn, ngươi vì cái gì muốn hạ độc giết chết Tiểu Vương Gia?” Với Thuận Phong thầm nghĩ, tiểu nha hoàn, làm sao có gan hạ độc Tiểu Vương Gia? Sau lưng của nàng, nhất định có kẻ khác. sở dĩ muốn hù dọa nha hoàn này, để nàng ăn ngay . Mới tra ra được thủ phạm, mới có thể báo thù cho Tiểu Vương Gia!

      Tiểu nha hoàn vừa nghe, hai chân mềm nhũn, quỳ ở mặt đất!

      “Với thị vệ, cho ta trăm cái lá gan, ta cũng , dám độc hại Tiểu Vương Gia! Ta cả ngày ra khỏi Ngọc Vương phủ đại, đại môn, sao có thể có cái gì kịch, kịch độc? Vương gia, người ngàn vạn lần thể oan, oan uổng ta a!” Tiểu nha hoàn quỳ mặt đất, ngừng khấu đầu. Cái trán của nàng, rất nhanh liền chảy ra máu.
      Last edited by a moderator: 14/6/15

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 33: Tra hung thủ 3

      Edit: Bướm Giang Hồ


      Với Thuận Phong hỏi tiếp, "Ngươi cho Tiểu Vương Gia uống nước, là ai đưa tới?" Tiểu nha hoàn vừa nghe, cảm thấy có hi vọng sống sót. Nàng quỳ mặt đất, lắp bắp. "Là Hầu Tam, Hầu Tam ở trù phòng (phòng bếp)."

      "Hầu Tam, ngươi ra đây." Với Thuận Phong xuống, trong đám người, nam nhân ba mươi tuổi đứng ra."Tiểu nhân ở đây."

      Hầu Tam này, tên là Trương Tam. Bởi vì bộ dáng xấu xí, nên được mọi người gọi là Hầu Tam. là tạp dịch trong phòng bếp, phụ trách chân chạy đưa nước đưa cơm đến mỗi viện. Tên này ham bài bạc, lại rất ít thắng tiền bạc. Sổ nợ của còn nhiều hơn người trong viện này!

      Hầu Tam vừa đáp ứng đứng ra, bên hồi tưởng chuyện tình sáng sớm.

      Sáng sớm, đến Phượng Nghi uyển đưa nước. Đụng phải Lam ma ma, bà vú của Trắc Vương Phi, Lam ma ma cười hề hề chào hỏi ."Hầu Tam, đêm qua phát tài sao?"

      "Lam ma ma, ta nào có mệnh phát tài? Đêm qua, lại thua hết sạch. Az, ngươi xem, sao mệnh ta lại khổ như vậy?" Vẻ mặt cầu xin của hầu tam, đưa nước cho Lam ma ma. chuẩn bị , mà lại bị Lam ma ma ngăn cản.

      "Hầu Tam, tại có cơ hội phát tài. biết, ngươi có thể làm được hay ?" Lam ma ma hạ giọng, giọng .

      "Lam ma ma, chỉ cần ta có thể phát tài. Ngươi bắt ta lên núi đao, xuống chảo dầu, ta đều chút nhíu mày." Mỗi ngày bị chủ nợ đuổi theo đòi nợ, rất khổ sở. Nếu Hầu Tam phát tài, cũng có thể thuận lợi làm người lần phải sao?

      "Đây là trăm lượng bạc, đây là nhất gói thuốc xổ. Ngươi xử lý việc này tốt, Vinh Vương phi nhất định thưởng thêm cho ngươi trăm lượng." Lam ma ma bày ra trăm lượng bạc, cho Hầu Tam xem. Sở dĩ nàng gói đoạn trường tán (đứt ruột đứt gan) thành thuốc xổ, là sợ hãi Hầu Tam lâm trận lùi bước.

      "Lam ma ma, người cho ta biết làm như thế nào là được rồi." Hầu Tam nhìn trăm lượng bạc, mắt trợn trắng nhìn. Trời ạ, nhiều bạc như vậy! nằm mơ, cũng nghĩ đến có được nhiều bạc như vậy! phải chỉ là thuốc xổ thôi sao? Cho vào đồ ăn, ăn cũng chết!

      Lam ma ma ghé vào bên tai , thầm vài câu. Hầu Tam nhận bạc và thuốc, hoàn thành nhiệm vụ Lam ma ma kêu làm.

      Hầu Tam cho rằng, Tiểu Vương Gia uống thuốc này, chỉ bị tiêu chảy thôi, cũng có chuyện gì xảy ra. nghĩ tới, thuốc xổ lại là kịch độc. Tiểu Vương Gia uống thuốc này, lại đời nhà ma.

      Sớm biết rằng như vậy, Lam ma ma có cho ngàn lượng bạc, cũng dám làm! Hầu Tam nhìn nhìn Trắc Vương Phi Vinh Lệ Nhi bên cạnh vương gia, lại nhìn Lam ma ma đứng bên cạnh Trắc vương phi. Trong lòng, lúc sợ hãi, lúc lại bàng hoàng do dự!

      tại Vinh Lệ Nhi, tuy là Trắc Vương phi. Nhưng lại được Vương gia sủng ái, hơn bất cứ nữ nhân nào. Huống chi, Vinh Lệ Nhi lại là thiên kim tiểu thư phủ Thừa Tướng. Thế lực gia đình khổng lồ, người bình dân, sao dám đụng vào nàng!

      Nếu , Vương gia tin sao? Nếu Vương gia nỡ thương tổn nữ nhân này, mang Hầu Tam ra đương đầu chịu tội thay làm sao bây giờ?

      "Ngọc vương phi, xin lỗi rồi. phải Hầu Tam ta muốn hại ngươi, ta cũng là bất đắc dĩ!" Hầu Tam biết, mọi việc đến mức độ này, sợ cũng làm được gì. chỉ có kiên trì, nghe Lam ma ma phân phó, vu oan cho Lê Thải Nhi.

      Chương 34: Tra hung thủ 4

      Edit: Bướm Giang Hồ


      Với Thuận Phong vừa thấy bộ dáng kia của Hầu Tam, liền cảm thấy có chút tình nghi . phải trông mặt mà bắt hình dong, mà là mắt tên Hầu tam kia cứ xoay tròn như mày gian mắt chuột, làm cho càng thêm nghi ngờ."Hầu Tam, thuốc độc này là ngươi đưa đến Ngưng Nương các sao?"

      "Khởi bẩm Với thị vệ, thuốc độc, là ta đưa. Ta cũng biết, nó lại là thuốc độc?" Hầu Tam nhìn Lam ma ma, thấp giọng hồi bẩm.

      "Vương gia, thuộc hạ nghĩ đến phòng Hầu Tam điều tra chút, nhất định có thể tra ra manh mối gì đó." Với Thuận Phong có dự cảm mãnh liệt, chuyện này, nhất định có liên quan đến Hầu Tam. Cho nên, mới bẩm báo Long Phụng Ngọc, điều tra Hầu Tam.

      Long Phụng Ngọc gật đầu, ý bảo cứ làm theo ý mình.

      Với Thuận Phong mang theo mấy cái thủ hạ lâu, liền quay trở lại. Long Phụng Ngọc dùng ánh mắt hỏi, nhìn Với Thuận Phong. Cho tới nay, Long Phụng Ngọc đều rất tin tưởng thuộc hạ này. Thời điểm bi thương vạn lần, chuyện này chỉ có thể để cho Với Thuận Phong xử lý.

      Với Thuận Phong lắc đầu với Long Phụng Ngọc, ý bảo có phát gì. Trong phòng Hầu Tam, chích phát những lá bài. Trừ những thứ đó ra, có phát thứ gì khác!"Hầu tam, ngươi cẩn thận hồi tưởng lại chút, lúc ngươi đun nước nóng, đến lúc ngươi đưa đến Ngưng Hương các, đường người nào động vào ly nước đó. Nếu ngươi tìm thấy người, ngươi thoát khỏi tội danh hại chết Tiểu Vương Gia."


      Hầu Tam cau mày, giống như bộ dáng cực lực hồi tưởng. Hồi lâu, vỗ đùi, câu."Ta nhớ ra rồi. Thời điểm ta đun nước, nha hoàn của Ngọc Vương phi, Yến nhi nương tới lấy nước ấm. Nàng muốn mang nước vừa đun xong , ta để cho. Bởi vì Ngưng Hương các truyền đến, Tiểu Vương Gia khát, chờ uống nước này. Cái khác, ta nhớ ra nữa."

      Vinh Lệ Nhi vừa nghe Hầu Tam , trong lòng mừng thầm. Nếu lửa đốt tới Long Phượng Hiên. Là đến lúc nàng thêm dầu vào lửa rồi. Chỉ cần nàng thổi thêm vào, bảo đảm lửa càng cháy càng mạnh!

      Vinh Lệ Nhi ghé vào bên tai Long Phụng Ngọc, lặng lẽ : "Vương gia, vương phi cố ý về lại mặt. Có thể hay , có liên quan đến cái chết của Tiểu Vương gia..."

      Long Phụng Ngọc nghe xong Vinh Lệ Nhi , trong lòng cũng đánh lên cổ! Kẻ nào oán hận , Âu Dương Phi và hài tử? Người nào lớn mật dám hạ độc nhi tử của Long Phụng Ngọc ? Tất cả người trong Ngọc Vương Phủ, chỉ sợ chỉ có cái nha đầu xấu xí kia thôi! Nữ nhân này, nhất định là sợ hãi Âu Dương Phi mẹ vinh nhờ con, đoạt mất địa vị Ngọc Vương phi của nàng, mới oán hận đứa như vậy!

      Thảo nào muốn về lại mặt? Nguyên lai, nàng là có kế hoạch! Buồn cười nhất chính là còn tưởng rằng nàng sợ khó xử? Trời ạ, là nữ nhân lòng dạ rắn rết! Người ta , độc nhất là lòng dạ phụ nữ. Lời này áp dụng người Lê Thải Nhi, sai.

      "Với Thuận Phong, chúng ta Long Phượng Hiên điều tra chút, xem có thể tìm ra manh mối gì hay . Nhớ cẩn thận chút, buông tha bất luận dấu vết gì!" Giờ phút này Lê Thải Nhi đứng trước mặt Long phụng Ngọc, nếu ở đây, nhất định kiếm giết chết nàng!

      "Vương gia, thuộc hạ tuân mệnh." Với Thuận Phong nghĩ tới, lửa lại đốt tới người Ngọc Vương phi. Trực giác cho Với Thuận Phong, chuyện này, tuyệt đối thể là Lê Thải Nhi làm. Nhưng Vương gia phân phó, lại thể tuân mệnh.

      Chương 35: Tra hung thủ 5

      Edit: Bướm Giang Hồ


      Với Thuận Phong liếc nhìn Hầu Tam và tiểu nha hoàn, phân phó thuộc hạ, "Người tới, mang hai người bị tình nghi này, nhốt vào trong địa lao.

      Hai binh sĩ tới, áp giải tiểu nha hoàn và Hầu Tam. Tiểu nha hoàn khóc lóc van xin, vang vọng toàn bộ Ngưng Hương các."Vương gia, ta bị oan. Phu nhân, giúp ta cầu xin !"

      Hầu Tam nhìn vinh Lệ Nhi, lớn tiếng cầu cứu: "Vương gia, ta cũng là oan uổng. Vương phi, người giúp ta câu ! Bằng , ta mất mạng!" Ý là nếu Vinh Lệ Nhi giúp cầu xin, hết mọi chuyện ra.

      Hầu Tam và tiểu nha hoàn bị coi như có, dẫn . Phòng ngủ trong Ngưng Hương các, truyền đến tiếng ca thương cảm của Âu Dương Phi, "Bảo Bảo, Bảo Bảo ngủ ngon, vi nương ca hát cho ngươi nghe. Tiếng ca của mẫu thân cho dù tuyệt diệu, Bảo Bảo trong mộng vui vẻ vui tươi nha."

      Tiếng ca kia, để cho trong lòng mọi người đau xót.

      Hai hàng nước mắt, theo khuôn mặt tuấn tú của Long Phụng Ngọc rơi xuống.Ở trong lòng thầm thề, nhất định phải báo thù cho Bảo Bảo, nhất định phải cho Âu Dương Phi cái công đạo. dẫn mọi người, thẳng đến Long Phượng Hiên.

      Chưa tiến vào cửa Long Phượng hiên, liền nghe đến trận tiếng đàn thương cảm.

      Tiếng đàn kia, như oán như tố. Tiếng đàn ai oán thê lương kia, cho thấy lòng người đánh đàn nhiều lắt léo. Long Phụng Ngọc vào biệt viện Long Phượng hiên, liền thấy Lê Thải Nhi xấu xí. Nàng ngồi ngay ngắn gảy đàn tranh, đánh đàn quên mình. Hai mắt nàng nhắm nghiền, vẻ mặt nghiêm túc!

      Vũ nuôi của Thải Nhi, như pho tượng Quan , yên lặng tụng kinh cầu phúc. Trong miệng nàng, niệm niệm thần chú."Quan Bồ Tát, thanh tịnh trang nghiêm. Hồng phúc bao la, xua tan mọi điều tốt lành. Lan tỏa điều tốt lành. Ngàn lần khẩn cầu ngàn lần đáp lại! Nam mô a di đà phật, phổ độ chúng sinh đại từ đại bi Quan Thế Bồ Tát, nam mô Quan Thế Bồ Tát. Nam mô Thích Ca Mô Ni Phật, Nam Mô A Di Đà Phật!"

      Long Phụng Ngọc thấy tình cảnh này của Long Phượng Hiên, nhịn được ngầm suy tư: Long Phượng hiên này, đánh đàn đánh đàn, cầu nguyện cầu nguyện. Chẳng lẽ , là các nàng mưu hại hài tử số khổ. Bởi vì nội tâm có thẹn, mới siêu độ vong hồn hài tử.

      "Khởi bẩm Ngọc vương phi, Tiểu Vương Gia trúng độc qua đời, tra hung thủ. Tất cả biệt viện, đều điều tra hoàn tất. Chỉ còn lại có nơi này của vương phi, chưa điều tra. Vương phi, thuộc hạ vô lễ rồi." Với Thuận Phong khom người thi lễ, khởi bẩm Lê Thải Nhi. sở dĩ như vậy, là muốn để cho Lê Thải Nhi có chuẩn bị tâm lý, hai là muốn để cho trong lòng Lê Thải Nhi cân bằng chút. Nếu nàng biết, chỉ điều tra mỗi biệt viện của nàng, trong lòng càng thêm khổ sở.

      Dây đàn phịch tiếng bị đứt, tiếng đàn im bặt!

      Lê Thải Nhi gảy đàn, chậm rãi mở to mắt. Nàng thấy Long Phụng Ngọc đôi mắt lửa giận kia, cũng thấy được cặp mắt vui sướng của Vinh Lệ Nhi. Tâm nàng khỏi nổi sóng mãnh liệt, càng thêm bình tĩnh."Với thị vệ, cần bận tâm ta, xin cứ tự nhiên điều tra!"

      Nên tới, nhất định tới! Muốn tránh, chỉ sợ cũng né tránh được! Giờ phút này, trong lòng Lê Thải Nhi tuy bốn bề sóng dậy, nhưng mặt ngoài vẫn trấn định tự nhiên. Bởi vì nàng tin tưởng vững chắc: Cuộc đời làm việc trái với lương tâm, sợ nửa đêm quỷ gõ cửa!

      Vinh Lệ Nhi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lê Thải Nhi, nhìn lại đàn cổ bị đứt kia, trong lòng vậy mà trận cảm thán."Cái nha đầu xấu xí này, đúng là thể khinh thường. Bốn ngón tay, vẫn có thể gảy ra khúc động lòng người như vậy. tồi, nha đầu bộ dáng xấu xí này! Nếu nha đầu này dung mạo thanh tú thêm chút nữa, Vinh Lệ Nhi nàng nhất định thua trong tay nữ nhân này."

      Chương 36: Soát người (1)

      Edit: Bướm Giang Hồ


      Các binh sĩ, xuyên qua biệt viện của Long Phương hiên. Mỗi nơi, đều điều tra lần. Lục tung, quần áo rơi khắp nơi đất. Cả căn phòng, mảnh bừa bãi!

      "Khởi bẩm Vương gia, lục soát có bất luận chứng cớ gì."

      "Khởi bẩm Vương gia, có tìm thấy bất luận chứng cớ gì." Các binh sĩ, đám trở về bẩm báo. Trong ánh mắt Long Phụng Ngọc, tràn ngập hoài nghi. mắt hoài nghi kia, kích thích sâu Lê Thải Nhi.

      Với Thuận Phong, nhịn được thở dài nhõm hơi.

      Lê Thải Nhi nhìn mặt đất bừa bãi, chậm rãi đứng lên. Lê Thải Nhi nàng chưa bao giờ làm chuyện tình trái với lương tâm, cũng tuyệt cho phép người khác vũ nhục nàng như vậy! Nàng nhìn Long Phụng Ngọc, lại nhìn Vinh Lệ Nhi bên, "Vương gia, nếu cảm thấy hoài nghi. Liền phái người tín nhiệm nhất, đến trong phòng của ta tìm kiếm. Nếu lục soát ra chứng cớ gì , ta cũng thoát khỏi bị hoài nghi."

      Sở dĩ Long Phụng Ngọc thích nàng, khả dĩ vắng vẻ nàng. nên nghe lời Vinh Lệ Nhi , vũ nhục nhân cách của nàng như vậy. Xem thần sắc Vinh Lệ Nhi, hài tử của Âu Dương Phi, tám phần chết trong tay nữ nhân này. Lê Thải Nhi nàng lại sống chung với nữ nhân lòng dạ rắn rết như vậy. cách khác, biết bao giờ nàng rơi vào bẫy của nàng ta.

      "Lê Thải Nhi, đây chính là ngươi ! Lệ Nhi, ngươi vào sương phòng (nhà bên), xem xét Lê ma ma và Yến nhi. Lê Thải Nhi, ngươi theo ta tiến vào!" Long Phụng Ngọc vẻ mặt lạnh lùng, phân phó hoàn tất, xoay người vào phòng ngủ, Lê Thải Nhi cũng chỉ có thể vào theo.

      Cửa phòng ngủ, đóng lại từ bên ngoài.

      Phòng ngủ, chỉ còn lại có hai người Long Phụng Ngọc và Lê Thải Nhi. Hai người bọn họ, khoảng cách rất gần. Gần đến, có thể nghe thấy hô hấp của nhau.

      "Chính ngươi cởi ra, hay để ta giúp ngươi cởi ra." Sắc mặt Long Phụng Ngọc trầm tới cực điểm.

      Nước mắt Lê Thải Nhi, cẩn thận rơi xuống. Nam nhân này, lại lần nữ khiến nàng nhớ đến khi đó đưa nàng tiến vào trong tân phòng này, cũng có quay lại. Hôm nay đến đây, lại là vì kiểm tra thân thể của nàng. Suy nghĩ chút, liền cảm thấy thương tâm, suy nghĩ chút cảm thấy được xấu hổ vô cùng, xấu hổ muốn chết!

      "Ngươi muốn kiểm tra ta?" Trong ánh mắt của nàng, có loại thần sắc thể tin.

      "Soát người, đây chính là ngươi !" căn bản tính toán soát người của nàng, là thái độ hung hãn kia của nàng, kích thích nàng. Có lẽ, nữ nhân này nghĩ dám soát nàng, cố ý giấu chứng cớ phạm tội ở thân thể nàng. Nếu nàng nghĩ muốn như vậy, liền quá xem Long Phụng Ngọc rồi !

      "Muốn soát của ta thân, đổi nữ nhân tới." Nàng sợ soát người, nhưng cách nào lõa thể trước mặt . Nàng tuy là thê tử của , nhưng vẫn là khuê nữ chưa biết mùi đời. Lần đầu tiên thoát áo tháo dây, lại là tình cảnh như vậy. Chuyện này truyền ra ngoài, nàng sao mà chịu nổi?

      Đổi nữ nhân? Có tất yếu sao? Nàng xấu xí như vậy, để cho nhìn cũng khinh thường! Nếu phải vì soát người, cũng chẳng thèm xem nàng cỡi quần áo a?

      "Ngươi cần giả bộ? cho soát, có phải hay trong lòng có tật? Tuy ngươi xấu xí, cũng là nữ nhân của Long Phụng Ngọc ta. Nữ nhân của ta, sao có thể để cho người khác tùy tiện xem?" Trong ánh mắt Long Phụng Ngọc, tràn đầy châm chọc và khinh thường. thân thủ bắt lấy vạt áo của nàng, dùng lực lôi kéo. trận thanh lụa bị xé, nàng là trần như nhộng rồi!
      Last edited by a moderator: 19/10/16

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 37: Soát người (2)


      Edit: Bướm Giang Hồ



      khối trắng nõn trơn bóng, lại còn như băng nữ thể, ra trước mặt Long Phụng Ngọc. Thon dài, thắt lưng đầy nắm tay. Cánh tay ngọc kia trắng hơn tuyết, non mềm hơn ngó sen, bao lấy hai gò bồng đứng thẳng kia. Toàn thân tỳ vết như ngọc, nhưng khuôn mặt lại làm cho người ta sợ hãi.



      Long Phục Ngọc nhịn được há hốc miệng!



      Làm sao có thể? gương mặt tối đen như thế, làm sao có thể xứng đôi với thân thể và làn da hoàn mỹ như vậy? Ai, là tạo vật trêu người! Nếu da thịt mặt có như vậy, rất mê người a!



      Long Phụng Ngọc từ mặt đất nhặt lên bộ y phục, choàng vai Lê Thải Nhi. Bên tai nàng tiếng xin lỗi, xoay người ra khỏi phòng.



      Nếu quả nữ nhân này hại chết hài tử, nhất định tìm được dấu vết để lại. Vì sao, lại thu hoạch được gì? Chẳng lẽ, tìm lầm người? Chẳng lẽ, nghi oan nữ nhân này?



      Long Phụng Ngọc ra khỏi cửa phòng, Với Thuận Phong liền chạy tới bẩm báo.



      “Khỏi bẩm Vương gia, ở góc tường trong bụi cỏ, tìm được cái bọc giấy. Bên trong đúng là đoạn trường tán.” Với Thuận Phong cũng ngờ, trong Long Phượng hiên, tìm được dược hại chết Tiểu Vương Gia. muốn che chở Lê Thải Nhi, cũng dám lừa dối phát trọng đại này!



      Sắc mặt Long Phụng Ngọc, nháy mắt đen lại. Chứng cớ tìm được, xem nữ nhân này còn có lời gì để ?



      “Lê Thải Nhi, cái tiểu tiện nhân, ngươi ra cho ta.” Thanh Long Phụng Ngọc, vừa mới ra. Lê Thải Nhi ăn mặt chỉnh tề, liền ra. Vẻ mặt nàng bình tĩnh, bộ thấy chết sờn!



      “Tiểu tiện nhân, ngươi còn có lời gì để ?” Long Phụng Ngọc quẳng bọc giấy rơi xuống trước người Lê Thải Nhi, nổi giận đùng đùng chất vấn, “ hài tử vừa sinh ra, ngươi cũng buông tha. Tâm ngươi, đến cùng có phải bằng máu thịt hay ?”



      “Long Phụng Ngọc, Lê Thải Nhi kham được, cũng nhớ kỹ Tứ thư ngũ kinh mà lớn lên. Cũng hiểu được đạo lý nhân riêng thân này thân, riêng tử này rử. Ngươi phải ta mưu hại Tiểu Vương Gia, ta cần gì nhiều tốn nước miếng?”



      “Nếu phải ngươi, đoạn trường tán làm sao có thể tìm thấy ở chỗ ngươi? Lê Thải Nhi, hôm nay ta muốn moi tim ngươi, nhìn xem nó là màu gì?” tình đến mức độ này, nàng vậy mà vẫn sạo! cái gì Tứ thư ngũ kinh? là vũ nhục đạo lý thánh hiền! Long Phụng Ngọc bắt lấy bội kiếm của Với Thuận Phong, hướng Lê Thải Nhi đâm tới!



      “Vương gia, vụ án chưa tra ra manh mối, người sao có thể cho rằng vương phi là hung thủ?” Với Thuận Phong che ở trước người Lê Thải Nhi, đẩy ra thanh kiếm của Long Phụng Ngọc.



      “Với thị vệ, ngươi cần ngăn cảng . Mặc kệ muốn chém giết, muốn róc thịt, Lê Thải Nhi ta đều nhận hết! Bị vũ nhục như vậy, sống có khác gì chết!” Ánh măt Lê Thải Nhi vừa đóng, yên lặng chờ đợi Long Phụng Ngọc kiếm giết nàng. Suy nghĩ màn kia, nàng liền cảm thấy bị lăng nhục muốn chết. Nếu có thể chêt sớm chút, coi như là giải thoát rồi.



      Lê ma ma vừa thấy tình thế tốt, vội vàng quỳ rạp xuống trước mặt Long Phụng Ngọc. “Vương gia minh xét! Hôm nay, ba người chủ tớ chúng ta căn bản có ra khỏi cửa Long Phượng hiên, làm sao có thể mưu hại Tiểu Vương Gia? Vương gia, ngàn vạn lần được nghĩ oan vương phi a!”



      Yến Nhi cũng quỳ ở mặt đất. Cùng Lê ma ma cầu xin Vương gia minh xét thị phi!



      “Lê ma ma, Yến Nhi, cần cầu xin . Lê Thải Nhi ta thẹn với lương tâm, nếu chết, cũng chết có cốt khí. Tham sống sợ chết, bôi nhọ đời danh của cha ta!” Lê Thải Nhi quật cường, hy vọng Lê ma ma và Yến Nhi cầu xin tha thứ. Lê Thải Nhi nàng nếu có chết cũng phải chết cách lừng lẫy.
      Last edited by a moderator: 19/10/16

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 38 : Hoàng hậu giá lâm

      Nha đầu chết tiệc này, chứng cớ trước mặt, còn dám chống chế!

      “Muốn chết, ta thành toàn ngươi” Kiếm Long Phụng Ngọc lần thứ hai đam tới. Với Thuận Phong kịp chặn lại, chỉ có thể lấy thân mình chống đỡ. Bảo kiếm, đâm vào cánh tay Với Thuận Phong. Máu, theo thân kiếm chảy ra.

      ở thời điểm ồn ào, bên ngoài Long Phượng hiên, truyền đến thanh thái giám bẩm báo “Hoàng hậu nương nương giá lâm!” Người ở đây, đều vội vàng quỳ xuống tới đón tiếp! “Tham kiến Hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế!”

      “Hãy bình thân!” Hoàng hậu nhìn lướt mọi người ở đây, thần thái uy nghiêm mà hiền lành. Vinh Lệ Nhi vừa thấy Hoàng hậu, biết tính toán của chính mình thất bại rồi. Nàng ở mặt ngoài mỉm cười, trong lòng lại thầm oán hận “Mụ già đáng ghét, sớm tới, muộn tới, lại cứ tại đúng lúc mấu chốt này!”

      Lê Thải Nhi biết, kiếm Long Phụng Ngọc đâm xuống, Với Thuận Phong nhất định bị thương . Nàng vội vàng đứng lên, hướng Với Thuận Phong “Với thị vệ, ngươi bị thương như thế nào?”

      Với Thuận Phong vì nàng mà bị thương, trong lòng Lê Thải Nhi rất nhẫn tâm. Nước mắt, theo gương mặt nàng chảy xuống. Nàng bất chấp nam nữ phân biệt, bắt lấy cánh tay Với Thuận Phong. bên kiểm tra thương thế của , bên phân phó Lê ma ma “Lê ma ma, tìm chút Kim sang dược, để băng bó miệng vết thương cho Với thị vệ”

      “Vương phi cần phiền toái. Vết thương này, là gì?” Với Thuận Phong nhìn xem vẻ mặt lo lắng của Lê Thải Nhi, lại nhìn vẻ mặt trầm của Long Phụng Ngọc. Vì phòng tránh, gây thêm phiền toái cho Lê Thải Nhi, vội vàng tránh thoát chế ngự của Lê Thải Nhi.

      “Trần thái y, ngươi băng bó cho Với thị vệ !” Hoàng hậu nhìn Với Thuận Phong hơi nhíu mày, phân phó Trần thái y vì khám và chữa bệnh “Ngọc nhi, Thải Nhi, các người cùng ai gia vào trong nhà”

      Long Phụng Ngọc và Lê Thải Nhi theo sau hoàng hậu, vào trong phòng bên trong Long Phượng hiên.

      Hoàng hậu nhìn trong phòng bừa bãi, nhịn được nhíu nhíu đầu mày. Nàng ở cái ghế ngồi xuống, uy nghiêm hỏi, “Ngọc nhi, tới cùng là chuyện gì xảy ra? Hài tử, đích thực là bị người hạ độc chết? Ngươi xác định, là Lê Thải Nhi làm?”

      Long Phụng Ngọc đem chân tướng việc, đại khái cho Hoàng hậu nghe” Hài tử là trúng đoạn trường tán mà chết, bên trong Long Phượng hiên, lại có loại độc dược này. Mẫu hậu, nếu là người, người nghĩ như thế nào?”

      “Thải Nhi, ngươi như thế nào?” Hoàng hậu nương nương nhìn vẻ mặt buồn bã của Lê Thải Nhi, trong lòng minh bạch nàng là bị oan uổng rồi.

      “Mậu hậu, nhi thần muốn . Nhi thần cầu gì khác, chỉ xin được chết cách minh bạch.” Trong lòng Lê Thải Nhi tuyệt vọng đến đỉnh điểm. Nàng muốn vì chính mình biện giải gì, cũng muốn vì chính mình tẩy thoát tội danh gì? Nếu để cho nàng lựa chọn giữa khuất nhục và chết thống khoái, nàng tình nguyện lựa chọn cái sau.

      “Thải Nhi, ngươi cần chết. Mễu hậu có biện pháp, giúp ngươi tẩy thoát tội danh” Hoàng hậu nương nương vỗ vỗ bả vai Lê Thải Nhi, an ủi nàng. Rồi sau đó, xoay người đối Long Phụng Ngọc ”Ngọc nhi, đầu óc ngươi phân biệt được rồi. Đoạn trường tán, thể chứng minh Thải nhi là hung thủ. Ngươi ngẫm lại, người khác gây ra, cũng có khả năng đem dược ném vào bên trong Long Phượng hiên giá họa cho nàng! Ai gia cam đoan với ngươi trong vòng 3 ngày bắt được hung thủ, thay Tôn Tử của ai gia báo thù, cũng thay Thải Nhi tẩy sạch tội danh!”

      Hoàng hậu vẫy tay, ý bảo bọn hai người qua đây. Lê Thải Nhi và Long Phụng Ngọc liếc nhau, đến bên người Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu hạ giọng, cùng hai người thầm phen!


      Chương 39: Địa lao.

      gã thái giàm, đứng ở bên trong biệt viện Long Phượng Hiên, cao giọng tuyên đọc khẩu dụ hoàng hậu.

      “Mọi người Ngọc vương phủ, quỳ nghe khẩu dụ của hoàng hậu” Thái giám lời còn chưa dứt, mọi người hô lạp lạp quỳ đất “Thái hậu có lệnh, đoạn trường tán, khó có thể chứng minh hung thủ là ai! Tối hôm nay, thái hậu muốn đích thân thẩm vấn nghi phạm”

      “Mọi người tản . Ai về chỗ của người ấy, làm việc của mình. Ví như hoàng hậu gọi đến, bất cứ lúc nào cũng phải có mặt” Với Thuận Phong sơ tán mọi người ở Long Phượng hiên, rồi sau đó chờ nghi phạm chui đầu vô lưới.

      Trong địa lao, u lại ẩm ướt, còn tản ra mùi hôi thối khó chịu.

      Với Thuận Phong dẫn theo đồ ăn “đặc chế”, tới cửa địa lao. Người trông cừa, thấy là thống lĩnh thị vệ trong Vương Gia Phủ, vội vàng cho .

      Hầu Tam ngồi ở góc địa lao, thần sắc hơi chút u ám.

      càng nghĩ càng hận chính mình lỗ mãng, cáng nghĩ càng hối hận chính mình tham tiền. Vì trăm lượng bạc, cần phải đem chính mạng của mình ra đánh cược. Vương gia lục soát Long Phượng hiên ra ném “chứng cớ” ở trong bụi cỏ, chỉ sợ trở thành nghi phạm hại chết Tiểu vương gia. chết là việc , liên lụy người nhà bị tru vi cửu tộc mới là thảm. Nếu vương gia tìm thấy “chứng cớ”, Ngọc vương phi liền muốn bị vu oan. NGọc vương phi rồi, phỏng chừng mạng cũng khó giữ được. người biết bí mật của trắc vương phi, bị diệt khẩu sao?

      “Hầu tam, ăn cơm rồi” Thời điểm Hầu tam miên man suy nghĩ, Với Thuận Phong mang theo đồ ăn vào.

      “Đồ ăn, là có ý tứ gì?” Hầu Tam trông thấy trong cặp lồng có ba món ăn, sợ tới mức mặt như bụi đất. Ba món ăn, đó là đồ ăn của phạm nhân trước khi bị chém đầu! Chẳng lẽ, cũng bị chém sao?

      “Cho ngươi cơm, còn có thể có ý tứ gì?” Với Thuận Phong ném thức ăn xuống trước mặt Hầu tam, cười :” Lam ma ma Phượng Nghi uyển, thương cảm ngươi bị oan uổng, cố ý để ta mang hộ đồ ăn tới cho ngươi”

      Vừa nghe là Lam ma ma mang đồ ăn, mặt Hầu Tam lại càng có huyết sắc. Mụ già độc ác kia, lợi dụng hại chết Tiểu vương gia. tại, lợi dụng Với thị vệ tới hạ độc . nhìn đồ ăn mặt đất, tưởng tượng thấy tình cảnh chính mình thất khiếu chảy máu ngã xuống đất mà chết.

      “Hầu Tam, như thế nào ăn? Chẳng lẽ, ngươi sợ có độc hay sao?” Với Thuận Phong đùa, thực tế là đe dọa Hầu Tam. Với Thuận Phong sở dĩ mang theo thương tổn đến xem Hầu Tam, là muốn trả lại cho Lê Thải Nhi công đạo. sợ hãi, đêm hoàng hậu thẩm phán, xét xử có lợi cho Lê Thải Nhi.

      Ánh mắt Hầu Tam mở giống như chuông đồng lớn vậy, bên trong tràn ngập sợ hãi. kinh hoảng sợ hãi, càng chứng tỏ suy đoán của Với Thuận Phong là đúng!

      nên có tâm hại người, mà có tâm phòng bị người! Nhận việc, vẫn nên cẩn thận chút cho thỏa đáng. Với Thuận Phong, người ngươi có bạc ?” Hầu Tam muốn dùng bạc thử đồ ăn, tới cùng có độc hay . Đáng tiếc, trăm lượng bạc kia, cho chủ nợ muốn muốn, thua thua, vào lúc ban đêm liền trống trơn rồi. có biện pháp, mới xin Với Thuận Phong giúp đỡ. Chỉ cần trong đồ ăn có độc, khai ra toàn bộ việc làm của Lam ma ma.

      “Đương nhiên là có” Với Thuận Phong lấy ra khối bạc vụn, ném vào bên trong đồ ăn đặc chế kia. Bạc, nháy mắt biến thành màu đen.

      Hầu Tam vừa thấy, lập tức thay đổi sắc mặt. Mụ già độc ác, nàng vậy mà bịt miệng Hầu Tam . Nếu nàng bất nhân, đừng trách bất nghĩa. “Với Thị vệ, Tiểu Vương gia chết, ta biết là ai làm”
      Last edited by a moderator: 16/6/15

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      CHỈ PHÚC VI HÔN 40 & 41

      Chương 40: Địa lao (2)

      Edid: Bướm Giang Hồ


      Với Thuận Phong lấy được chữ ký khẩu cung của Hầu Tam, trong mắt lộ ra hài lòng mỉm cười. Cùng lúc đó, hai chủ tớ trong Phương Nghi uyển, cũng nghĩ ra đối sách bí mật!

      Vinh Lệ Nhi như kiến bò chảo nóng, qua lại. Đêm nay hoàng hậu thẩm án? Hầu Tam có thể giữ mồm giữ miệng được ? Nếu khai ra Lam ma ma, Vinh Lệ Nhi nàng có thể thoát được liên quan sao?

      “Tiểu thư, người cần loanh quanh nữa. Người cứ loanh quanh như vậy, đầu ta cũng choáng váng hết lên rồi.” Vinh Lệ Nhi nôn nóng, khiến cho Lam ma ma vô cùng khó chịu. Muốn thành đại , sao có thể mất kiên nhẫn như vậy!

      “Lam ma ma, phải ta thiếu kiên nhẫn. Nếu Hầu Tam khai ra chúng ta, liệu chúng ta còn có con đường sống sao?”

      Vinh Lệ Nhi nhớ tới Long Phụng Ngọc đâm Lê Thải Nhi, trong lòng vẫn còn sợ hãi. Nếu biết Vinh Lệ Nhi nàng mới chính là hung thủ, cũng đối xử như vậy với nàng sao?

      “Nhận tội, phải là người sống, nhưng nếu người chết, xem nhận tội như thế nào?” Lam ma ma hạ quyết tâm, quyết định giết người diệt khẩu. Chỉ có giết Hầu Tam, mới có thể cắt đứt triệt để manh mối.

      “Ý tứ ma ma là…” Vinh Lệ Nhi minh bạch ý tứ của Lam ma ma, lo lắng : “Địa lao đề phòng nghiêm ngặt, có thể vào được sao?”

      “Tiểu thư, toàn bộ hãy cứ để ta lo liệu.” Lam ma ma vỗ vào bả vai Vinh Lệ Nhi, vẻ mặt xúc động : “Tiểu thư đối ma ma tốt như vậy, ma ma vì tiểu thư, nhất định màng sống chết. Nếu có chuyện bất trắc xảy ra, ma ma tuyệt liên lụy tiểu thư.”

      “Ma ma” Vinh Lệ Nhi ôm Lam ma ma, nghẹn ngào.

      “Tiểu thư được buồn. Nếu muốn đứng vững trong hậu cung, liền nhất định phải tâm ngoan thủ lạt (thủ đoạn độc ác). Có tranh đấu, có hy sinh. Chỉ cần ma ma có thể giúp ngươi diệt trừ kẻ địch, xuống hoàng tuyền cũng mỉm cười!” Lam ma ma tuy là bà vú của Vinh Lệ Nhi, lại rất thương vị tiểu thư xinh đẹp này. Có lẽ, từ lâu nàng như mẫu thân thân sinh ra Vinh Lệ Nhi vậy! Nữ nhân gặp nạn, nàng đương nhiên thể ngồi xem!

      Lam ma ma cầm rượu đặc chế, tới cửa địa lao. thỏi bạc, quản ngục liền cho nàng vào địa lao. Lam ma ma thấy Hầu Tam, vẻ mặt tươi cười.

      “Hầu Tam, Lam ma ma cảm ơn ngươi. Tới đây, uống chén rượu !” Nàng bên gọi Hầu Tam, bên gọi nam nhân bên cạnh . Nam nhân kia, mặt mang theo cái mặt nạ. nhìn lắm dung mạo của , chỉ có thể nhìn thấy ánh mắt oán hận: “Đại huynh đệ, ngươi cũng uống chén !”

      Lam ma ma rót chén rượu, đưa cho Hầu Tam, Hầu Tam biết trong rượu có độc, nhưng vẫn uống. Tiểu Vương Gia vì mà chết, sớm muộn gì cũng thoát khỏi cái chết! Chém đầu, bằng để mình toàn thây!

      Lam ma ma lại rót chén, đưa cho nam nhân mang mặt nạ. Nam nhân kia, giơ cái chén lên bên miệng, bị Hầu Tam ngăn cản: “Huynh đệ, cần uống, bên trong có độc.”

      Nam nhân mang mặt nạ, được quản ngục đưa vào. Hầu Tam biết phạm vào tội gì, cũng biết hắnvì sao mang mặt nạ. chỉ biết, và nam nhân này oán cừu, thể để cho nam nhân này chết oan trong tay Lam ma ma!

      “A...?” Nam nhân mang mặt nạ ngừng uống rượu, vẻ mặt nghi vấn.

      “Hầu Tam ngươi bậy bạ gì đó! Lam ma ma cảm tạ ngươi, mới chuẩn bị rượu tạ ơn! Ngươi làm sao có thể hoài nghi, trong rượu có độc a?” Lam ma ma vừa thấy tình bại lộ, vội vàng tỏ vẻ tức giận. bên oán hận : “Chó cắn Lã Động Tân ( phân biệt tốt xấu), thấy được người có tâm. Ngươi muốn uống, ta cũng cho ngươi uống!”

      Chương 41: Thẩm vấn ban đêm

      Edit: Bướm Giang Hồ.

      Hầu Tam nhận tội, cũng cần cố kị gì Lam ma ma.

      “Lam ma ma, ngươi cho ta thuốc xổ, tại sao biến thành đoạn trường tán? Người nếu là người tốt, sao lại hại chết Tiểu Vương Gia giá học cho Ngọc vương phi?” Hầu Tamthầm hận chính mình tham tiền, mới có thể ngồi con thuyền với Lam ma ma.

      Nam nhân mang mặt nạ, rang run rẩy phen! cố gắng chịu đựng lửa giận của chính mình, tiếp tục nghe hai người kia tranh luận!

      “Hầu Tam, ngươi được bậy ngậm máu phun người a! Ta khi nào đưa cho ngươi thuốc xổ? Ta khi nào hạ độc Tiểu Vương Gia giá học cho Ngọc vương phihả?”Lam ma ma vừa thấy Hầu Tam thay đổi, cũng hiểu được đại ổn. Nàng vẫn tiếp tục xạo, liều chết thừa nhận! Chỉ cần phát độc mà chết, liền chết vô đối chứng rồi!

      “Lam ma ma, tính toán của ngươi, cũng tốt quá ! Độc chết Tiểu Vương Gia, giá học Ngọc vương phi. Rồi sau đó, lại giết ta diệt khẩu.” Miệng Hầu Tam bắt đầu chảy máu: “Người nữ nhân này, rất hiểm rất độc ác hèn hạ!”

      “Đáng tiếc, người biết cũng quá muộn rồi.” mặt Lam ma ma, lộ ra tia hung dữ tươi cười! “Ngươi những lời này, Vương gia và hoàng hậu cũng có cơ hội nghe rồi.”

      Từ trong lồng ngực Lam ma ma, vụng trộm lấy ra thanh chủy thủ. Hướng nam nhân đeo mặt nạ, nhấc tay liền đâm. Nam nhân này, cũng thể lưu lại. Nếu ra những gì nhìn thấy, nàng chắc chắn thoát khỏi liên quan.

      Tay nàng, bị nam nhân bắt được. Chủy thủ bị đánh bay. mặt của nàng, bị tát mạnh, thanh quen thuộc, vang lên bên tai nàng: “Lam ma ma, người quá làm càn rồi.”

      Lam ma ma tập trung nhìn vào, lập tức mở to hai mắt nhìn. Làm sao có thể là Vương gia? Vương gia làm sao có thể ở trong địa lao? làm sao có thể biến thành bộ dạng này?

      Hoàng hậu ngôi ngay ngắn trong đại sảnh Long Phượng hiên, Long Phụng Ngọc và Lê Thải Nhi an vị hai bên của nàng. Với Thuận Phong đứng ở bên cạnh người Long Phụng Ngọc. Dưới đại sảnh, là vú nuôi của Vinh Lệ NhiLam ma ma quỳ.

      “Trắc vương phi đến.” Thanh của gã thái giám, ở ngoài cửa vang lên. Ngay sau đó, Vinh Lệ Nhi thất kinh đến. Nàng vừa nghe hoàng hậu gọi đến, liền biết đại ổn. Lại thấy Lam ma ma quỳ ở đại đường, lại càng minh bạch đại bại! Nàng quỳ mặt đất, dập đầu bái kiến “Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế, nô tỳ thỉnh an người.”

      “Vinh Lệ Nhi, hãy bình thân! Hung thủ sát hại hoàng tôn bắt được. Hầu Tam trước khi chết, viết xong bản cung. Lam ma ma, cũng thú nhận bởi vì nàng là ma ma của ngươi, cho nên mới mời ngươi tới nghe thẩm án” Hoàng hậu minh bạch, cái lão ma ma làm sao có thể có lá gan sát hại hoàng tôn. Chủ mưu sau lưng, nhất định là kinh thành đệ nhất mỹ nhân Vinh Lệ Nhi. Sát hại hoàng tôn, giá họa vương phi, rất độc ác kế hòn đá ném hai chim!

      “Lam ma ma sát hại hoàng tôn?”Vinh Lệ Nhi cố làm ra vẻ cái gì cũng biết, quay sang chất vấn Lam ma ma: “Ma ma, tiểu hoàng tôn là ngươi hại chết?”

      “Tiểu thư, Lam ma ma sở dĩ làm như vậy, đều là vì ngươi nha! Ngươi thân là kinh thành đệ nhất mỹ nhân, lại là thiên kim tiểu thư Thừa tướng. Trong Ngọc vương phủ, làm cái thị thiếp, là ủy khuất ngươi! có Ngọc Vương phi áp chết, dưới có Tiểu Vương Gia uy hiếp. Ngươi chừng nào mới có thể hết khổ? Lam ma ma chỉ muốn giúp ngươi, lại nghĩ rằng hại ngươi nha!” Lam ma ma tự biết khó thoát khỏi cái chết, đơn giản liền đem toàn bộ nhận hết. Nàng chân tình, Vinh Lệ Nhinghe được lệ rơi đầy mặt. Chủ tớ hai ngươi, ở trước mặt mọi người trình diễn màn tình cảm chủ nô.







      Chương 48: Thái Tử Phi ngang ngược.



      Edit: Bướm Giang Hồ



      Long Phụng Thần lo cớ để lưu lại, hoàng hậu nương nương giữ lại, để có lý do lưu lại. Trong lòng vui vẻ, vội khom người thi lễ. Nhi thần tuân lệnh mẫu hậu.”



      Cao lương mỹ vị, sơn hào hải vị. Đối mặt bàn đồ ăn tỉ mỉ chế biến, vậy mà Lê Thải Nhi chút khẩu vị. Nàng băn khoăn bất an ngồi bên cạnh bàn ăn, biết là hay là ở.



      Nàng chưa từng có kinh nghiệm ăn cơm với nam tử. Ở trong phủ tướng quân có, trong Ngọc Vương phủ cũng có. Nàng tuy có dám nhìn Long Phụng Thần, nhưng cũng có thể cảm giác được, luôn luôn nhìn trộm nàng, loại cảm gaics bị nhìn trộm này, khiến nàng cực kỳ được tự nhiên. Bởi vì được tự nhiên, dẫn đến nàng có khẩu vị.



      “Thải Nhi, ăn nhiều chút.” Hoàng hậu từ ái, ngừng gắp thức ăn cho Lê Thải Nhi. Đồ ăn trước mặt nàng, thức ăn chồng chất như đồi núi . Lê Thải Nhi nhìn đống mỹ vị kia, trong lòng lại dở khóc dở cười.



      “Mẫu hậu, có thể là trời quá nóng. Nhi thần trong lòng phiền não, chút khẩu vị cũng có. Mẫu hậu và thái tử ca ca từ từ dùng, Thải Nhi xin được cáo lui trước.” Lê Thải Nhi vén áo thi lễ với hoàng hậu, đứng dậy rời ghế. Nàng liếc mắt nhìn lướt Long Phụng Thần cái. Trong mắt , xuất thần sắc đơn.



      Bữa cơm này, Long Phụng Thần cũng ăn biết ngon.



      Sau khi ăn xong, ở lại Khôn Ninh cung lúc, liền cáo biệt mẫu hậu, về Đông cung của ! Vừa vào Đông cung, liền nghe thấy con sư tử Thái tử phi Mộ Dung Doanh. Ngay sau đó, là tiếng vang chén bát vỡ.



      “Các ngươi nơi, Thái tử gia nơi nào? trể thế này, vì cái gì vẫn chưa trở lại? Có phải hay bị con hồ ly tinh kia dẫn dụ rồi? khẫn trương giao ra Thái tử gia, ta liền giết đám nô tài các ngươi! “ Thanh Mộ Dung Doanh, bá đạo mà ngang ngược, tràn ngập thượng quốc công chúa tôn quý và điêu ngoa.



      Long Phụng Thần lắc đầu, bắt đắc dĩ thở dài.



      Như vậy, cũng phải là lần đầu tiên! Có lẽ, số cả đời này, nhất định nằm gọn trong tay nữ nhân này. Nữ nhân này, luôn đề phòng bị cướp, đề phòng lui tới với những nữ nhân khác. liếc mắt nữ nhân khác cái, nàng nhất quyết tha. Cả ngày bị nàng cưỡi ở đầu, làm mưa làm gió. Trước mặt nàng, chỉ thái tử tôn quý, liền ngay cả nam nhân tôm nghiêm, đều bị nàng cướp đoạt được còn mảnh.



      Có đôi khi, muốn cùng này nữ nhân đại náo lần. Vạch mặt, từ nàng! Nhưng biết thể làm như vậy. có thể từ Mộ Dung Doanh, Long Vũ vương triều lại đắc tội nổi thế lực hùng hậu của Mộ Dung quốc!



      Ai, muốn bỏ xuống vị trí thái tử, bỏ xuống tất cả giang sơn, làm người dân bình thường. Như vậy, cần vì giang sơn xã tắc Long Vũ vương triều mà suy nghĩ rồi! Tìm nữ nhân thương, sống cuộc sống hạnh phúc cả đời. Sống như vậy, mới đúng điều Long Phụng Thần muốn!



      “Thái tử gia, người trở lại. Ngươi muốn trở lại nữa, chúng ta nhất định thẩm rồi!” Bóng dáng Long Phụng Thần vauwf xuất tại Đông cung, nô tài trong cung giống như thấy được cứu tinh.



      “Doanh nhi, ngươi làm cái gì vậy? Ta chẳng qua là đến Khôn Ninh cung thỉnh an mẫu hậu, tùy ý dùng bữa tối tại Khôn Ninh cung mà thôi.”



      Chương 49: Đại náo Khôn Ninh cung



      Edit: Bướm Giang Hồ



      Mộ Dung Doanh lau mồ hôi mặt, hướng Long Phụng Thần quát, “Mặc kệ nơi nào, đều phải báo cáo ta mới có thể . Ta đồng ý, ngươi được .”



      Trong lòng Long Phụng Thần rất giận, cũng dám phát tác. “Doanh nhi, ta thảnh an mẫu hậu, cũng phải được ngươi phê chuẩn?”



      “Ta là Thái tử phi của ngươi, có quyền lợi biết ngươi đâu về đâu. Ngươi gạt ta ra ngoài, khẳng định là phải chuyện tốt gì. cho ta biết, có phải hay ngươi thông đồng cùng cái nha hoàn trong Khôn Ninh cung kia rồi hả?” Mộ Dung Doanh nhất quyết tha thẩm vấn. Lời của nàng, lại khiến cho Long Phụng Thần kinh hãi.



      Trước mắt , ra giọng và dáng điệu nụ cười của Lê Thải Nhi. Ánh mắt ôn nhu kia, khí chất nhã nhặn lịch kia, cử chỉ tao nhã kia, dung mạo tuyệt mỹ kia. Nếu có thể có được mỹ nhân như vậy làm bạn, nguyện ý dung giang sơn đánh đổi.



      “Doanh nhi, ngươi bậy bạ gì đó.” Long Phụng Thần giả bộ tức giận, hề để ý tới Mộ Dung Doanh. mình ra chính điện, vào trong đình nghỉ mát hóng mát. Sau lưng là thanh chất vấn của Mộ Dung Doanh, cũng để ý! Ngay cả chén bát bị đập, cũng ngăn được cước bộ của .



      tiếng tiêu thương cảm, bay vào trong lôc tai Long Phụng Thần. Tinh thần , khỏi vì vậy rung lên. “Tiếng tiêu hay!”



      kìm lòng được đứng lên, theo tiếng tiêu. chỉ cố chuyên chú nghe tiếng tiêu, nhưng có phát , Mộ Dung Doanh mang theo nha hoàn theo cách đó xa.



      Tiếng tiêu, càng ngày càng gần.



      Long Phụng Thần này mới phát giác, đứng ở đại môn Khôn Ninh cung. Mới từ Khôn Ninh cung ời , lại có lý do gì vào đại môn Khôn Ninh cung. chỉ có thể thầm phỏng đoán, tiếng tiêu này đến từ người nào?



      Chẳng lẽ, là Lê Thải Nhi?



      Hẳn là ! Người Khôn Ninh cung, Long Phụng Thần đều khá quen thuộc. mỗi ngày đến Khôn Ninh cung, cũng phát người nào có thể thổi tiêu. Lê Thải Nhi vừa tới, liền có tiếng tiêu tuyệt mỹ như vậy. Trừ nàng, còn có thể là người phương nào?



      “Long Phụng Thần, ngươi lại còn dám thông đồng với kẻ khác? theo người thông đồng, hơn nữa đêm chạy đến bên ngoài Khôn Ninh cung nghe tiếng tiêu cái gì?” Mộ Dung Doanh cho Long Phụng Thần bạt tai, liền xong vào đại môn Khôn Ninh cung. Nàng muốn nhìn, con hồ ly tinh nữa đêm thổi tiêu, câu dẫn nam nhân của Mộ Dung Doanh nàng là ai?



      “Thái tử phi giá lâm!” Thái giám vừa thấy Thái tử phi hùng hổ giá lâm, biết phải là chuyện tốt gì. Vội vàng nâng cao thanh , thông báo.



      Mộ Dung Doanh để ý tới thái giám truyền bẩm, trực tiếp vào nơi phát ra tiếng tiêu – thiên điện Khôn Ninh cung. Dưới ánh đèn, mỹ nhân dựa vào cửa sổ thổi tiêu.



      Mỹ nhân kia, dung mạo xinh đẹp hiếm thấy. Lông mi cong, mắt hạnh, mặt ửng hồng. Tóc dài kéo đất, dáng điệu uyển chuyển. Tiêu đặt bờ môi, ngón tay tung bay, tiếng tiêu liền tràn tới.



      “Hồ ly tinh, cũng dám câu dẫn nam nhân Mộ Dung Doanh ta, ta xem ngươi chán sống rồi.” Mộ Dung Doanh đến trước mặt Lê Thải Nhi, cho nàng hai bạt tai.



      Trong mắt Thải Nhi, nổi lên tầng lệ sương!



      Nàng chẳng qua mới đến Khôn Ninh cung ngày, như thế nào có thể có thể câu dẫn người a? Nam nhân của nữ tử này là ai, nàng làm sao biết? Trong cung này, trừ bỏ hoàng thượng và thái tử, còn có nam nhân nào a? Chẳng lẽ, nàng là thê tử Long Phụng Thần? Là Thái tử phi hung hãn trong lời đồn hay sao?
      Last edited by a moderator: 16/6/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :