1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chỉ muốn làm ông xã của em - Kim Tinh (3.1)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2.3


      Editor : Cua Rang Me


      Sóc Phong vội vàng gãi gãi tóc của mình, nghĩ ra, quấy rầy mình như thế, còn giữ ở chỗ này làm gì sao? Trực tiếp đuổi ấy thôi, đây là nhà của , có cái quyền lợi này, nhưng . . . . . . haiz . . . . . . Chính cũng biết mình xảy ra chuyện gì, thế nhưng trong lòng hạ quyết tâm được.


      có tâm tình để viết nữa rồi, rời khỏi phòng sách lên lầu hai, lầu hai có nửa là phòng ở, có nửa là ban công, bây giờ rất sáng sủa, ngồi cái ghế gỗ ở ban công, sững sờ nhìn trung.


      "Người thích nhìn chằm chằm bầu trời, muốn được đơn, muốn được nhớ nhung người . . . . . ." đoạn nhạc nhàng khoan khoái truyền tới, đảo mắt, bóng người đứng đối diện với .


      " đơn? Ừ, xem ra giống, ở đây nhớ nhung người như vậy?" Kiều Y Y phát triển tinh thần truy cứu tới cùng, kiên nhẫn, "A, có lẽ là . . . . ."


      làm ra vẻ hiểu, nhưng trong lòng có chút cảm giác rất thoải mái, lắc đầu cái, bỏ qua loại cảm giác đó, tiếp tục nghiên cứu , "Có phải muốn hợp tác với phụ nữ ?"


      Ánh mắt Sóc Phong nhìn bầu trời chậm rãi chuyển sang mặt Kiều Y Y, nhìn gương mặt tỏa sáng của , nghi ngờ có phải là mình để cho ăn tốt quá? Nên trước tiên phải bỏ đói , áp chế lòng hăng hái của , để cho dám làm càn ở trước mặt như vậy.


      "Còn có khả năng, tôi chỉ ngẩn người."


      "Cái gì?" Cuối cùng cũng chuyện với rồi, bỗng chốc kịp phản ứng, đợi khi hiểu , "Ha ha . . . . . . khôi hài . . . . . ."


      phải đơn, phải nhớ nhung, mà là ngẩn người, chịu thua thiệt mà ra được, cười thôi.


      " đồng ý hợp tác với tôi chứ?"


      " sợ lỗ lã, dù sao cũng , để ở chỗ nào cũng là đồ nát, ràng là cho tôi tốt hơn, còn có thể kiếm tiền!" như con buôn.


      "Được!" thay đổi thái độ, gật đầu đồng ý với .


      "Còn có thể . . . . . . Cái gì?" Bỗng chốc kịp phản ứng.


      "Được."


      Kiều Y Y ngu ngơ lâu, " đồng ý? Tại sao?"


      Bởi vì sắp bị làm phiền đến chết rồi, mỗi ngày đều đến
      [​IMG]
      Trâu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3.1


      Editor : Cua Rang Me


      "Được rồi, đến nhà!" Nhâm Viễn dừng xe dưới tòa cao ốc ở, đẩy mấy cái, "Đừng ngủ nữa"


      Kiều Y Y mở to mắt, sửng sốt lâu, mới từ từ lấy lại tinh thần, chỗ này phải ở núi, về Đài Bắc.


      "Bị thất tình phải ? Hửm?" Nhâm Viễn nhéo mặt của , thân mật .


      "Xì! có!" Kiều Y Y đẩy ra, khó chịu đánh mấy cái.


      "Này, rất đau đấy!" Nhâm Viễn giả vờ bị đau : "Người ta còn chịu thiệt đưa về nhà . . . . . ."


      "Câm miệng lại! Ồn chết tôi rồi . . . . . . . . ." biết có phải là bởi vì ở cùng với Sóc Phong hay , Kiều Y Y phát ra đàn ông ở bên cạnh đều giống như gà mẹ, rất nhiều lời.


      Nhâm Viễn chủ động giơ tay đầu hàng, thêm gì nữa.


      " đến rồi, tôi đây!" Kiều Y Y xuống xe, vừa đứng vững, xe chậm rãi rời , xe vừa khuất bóng. Kiều Y Y mới chú ý ở góc phố có người đứng nhìn rất quen mắt.


      nhìn đứng ở xa, lấy tay dụi mắt, gần đây bị cận thị nặng hơn sao? người đàn ông xuống núi, thế nào lại xuất ở trước mắt của đây?


      Kiều Y Y tới giống như nằm mơ, đứng ở trước mặt người đàn ông, chắc chắn hỏi: "Sóc Phong?"


      "Hi . . . . . ." chào hỏi .


      "Tại sao lại ở chỗ này?" kinh ngạc .


      cười cười, "Chẳng qua ngang qua mà thôi, cho nên . . . . . ." ghi địa chỉ lên giấy, dán ở tủ lạnh, kéo xuống rồi vứt , địa chỉ như dấu ấn in sâu ở trong đầu của ta.


      "Nhân tiện ghé qua chỗ tôi chút?" tiếp.


      "Ừ."


      "Muốn lên ngồi chút ?"
      [​IMG]

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :