1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chỉ muốn cùng em, chính là tốt nhất - Đông Bôn Tây Cố (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 33: Lịch sử kiến trúc

      Sau đó y tá trực ban rốt cục cũng đến, nhưng Kiều Dụ vẫn buông tay .

      Từ lúc y tá bắt đầu khử trùng mu bàn tay Kiều Dụ, Kỷ Tư Tuyền bắt đầu khẩn trương, nhìn chằm chằm vào động tác của y tá, tay bị Kiều Dụ nắm tự giác nắm chặt, chặt đến mức Kiều Dụ cũng cảm thấy đau.

      Kiều Dụ quay đầu có chút cười bất đắc dĩ, bất lực mở miệng: "Sợ đừng nhìn, rốt cuộc là em bị đâm hay bị đâm đây?"

      Lực chú ý của Kỷ Tư Tuyền đều ở cây kim, ràng sợ đến muốn chết vẫn muốn nhìn, mở tròn mắt nhìn chằm chằm vào cây kim chậm rãi nhập vào mạch máu, nhắm mạnh mắt lại, hít hơi sâu, chậm rãi thở ra.

      Y tá dán miếng băng dính cuối cùng cố định kim, ngẩng đầu nhìn thấy phản ứng hoàn toàn trái ngược của hai người, người bị châm ngược lại an ủi người đứng bên cạnh, thực ý tứ.

      Kỷ Tư Tuyền cũng chỉ hơi choáng chút lát sau liền có viêc gì, thời gian cũng muộn, trong phòng truyền dịch còn người, sinh bệnh cũng im lặng, lời nào, chỉ thả lỏng đôi mắt suy nghĩ, nhàng nắm bàn tay , biết nhìn cái gì, biết suy nghĩ cái gì.

      biết vì cái gì, trong lòng Kỷ Tư Tuyền bỗng nhiên dao động đến rối tinh rối mù.

      nhìn lát thấy lông mi của dao động lên xuống, mở miệng hỏi: "Khó chịu sao?"

      tựa như cũng xuất thần, rất nhanh nhìn về phía miễn cưỡng nở nụ cười chút: "vẫn tốt"

      Kỷ Tư Tuyền mím môi: "Đều nên lung tung!"

      Kiều Dụ biết là chỉ mình buổi chiều thuận miệng lên câu kia, hơi cau mày, tựa hồ cũng ý thức được trong giọng của mình có chút hờn dỗi, trong lòng ấm áp: "Làm sao liền đúng như vậy? Chẳng qua là trùng hợp thôi, nếu lời có ích. . . . . "

      Mấy chữ phía sau vốn là , đến nửa bỗng nhiên dừng lại, nhìn thấy ánh mắt của lại mở miệng: " muốn uống nước"

      Kỷ Tư Tuyền cũng để ý lúc trước muốn cái gì, thò tay vào trong túi tìm ví tiền: "Tôi mua cho , ở đây chờ tôi"

      Chờ ra khỏi phòng truyền dịch, Kiều Dụ nhìn thấy cửa đóng mới giọng mở miệng: "Nếu lời đúng như vậy, nhiều năm trôi qua như thế, sợ sớm ra mấy ngàn vạn lần, hình như rất lâu rồi gặp Kỷ Tư Tuyền"

      Khi Kỷ Tư Tuyền trở về Kiều Dụ ngủ rồi, d.đ.lê.quý.đôn, chỉ là tựa hồ ngủ ngon, trán lẫm đẫm mồ hôi.

      tay chân ngồi xuống, vừa cúi đầu nhìn thấy đôi tay của Kiều Dụ.

      Bàn tay rất đẹp, mười ngón tay thon dài khớp xương ràng, năm đó khi học cầm bút vẽ trông rất đẹp mắt, sau lại nắm chuột máy tính bộ dáng cũng đẹp mắt, cho dù là tại bị cắm kim tiêm nhàng khoát lên tay cầm của ghế dựa như trước lại đẹp mắt tưởng tượng được.

      biết nhìn bao lâu, vừa ngẩng mặt lên liền nhìn thấy tỉnh, lẳng lặng nhìn .

      Bốn mắt nhìn nhau, Kỷ Tư Tuyền nghe được tiếng tim của chính mình đập mạnh, tựa như lúc trước cách lớp thủy tinh lần đầu tiên nhìn thấy .D.đ.L.Q.Đ. ràng quen biết từ lâu, ràng xa nhau từ lâu, ràng chính bản thân cũng có thât tha thứ cho người đàn ông này, nhưng vẫn là thể khống chế được tiếng tim đập như sấm.

      Kiều Dụ phát từ khi trở về, dường như chưa từng nhìn kỹ. Dung mạo của , khuôn mặt của , tựa hồ năm tháng lấy của chút nào, vẫn tươi sáng như lúc ban đầu, còn có ngượng ngùng ràng như trước buộc mình phải cùng phải dối diện quật cường như vậy.

      cũng là, lấy của chút biện pháp cũng có, cái gì cũng dùng làm, cái gì cũng dùng , chỉ là ngồi ở chỗ kia nhìn , cũng chỉ có cách nộp vũ khí đầu hàng lựa chọn cách này.

      chớp chớp mắt, ý thức như trước mê man.

      "Tư Tuyền?"

      "Ừm"

      "Nếu em gọi y tá rút kim, bị chảy máu"

      Kỷ Tư Tuyền lập tức hoàn hồn, ngẩng đầu nhìn thấy bình dịch truyền sớm hết, lập tức chạy ra ngoài.

      Kiều Dụ cả người mệt mỏi, lại nhịn được cười rộ lên.

      Kiều Dụ truyền dịch cũng thấy hiệu quả, Kỷ Tư Tuyền bên lái xe bên liếc nhìn : "Trở về có người chăm sóc , hay gọi Duẫn Hòa Sướng đến chăm sóc , hoặc là tôi đưa quay về nhà cha mẹ ?"

      Kiều Dụ ngẩng đầu xoa huyệt thái dương: " cần, trở về ngủ giấc là tốt thôi"

      Kỷ Tư Tuyền đưa Kiều Dụ trở về, dìu vào cửa, lại đun chút nước nóng rót vào ly đặt trước mặt Kiều Dụ: "Tôi trước đây"

      Kiều Dụ ngồi ghế sô pha gật đầu: "Được, tiễn em, em lái xe về "

      Kỷ Tư Tuyền gật gật đầu, đến gần cửa vẫn là lo lắng, lại quay trở lại, ràng đành lòng nhưng lại ra, hết nhìn đông lại nhìn tây chỉ là nhìn , ra vẻ mặt ghét bỏ mở miệng: " ngủ , chờ ngủ tôi "

      Kiều Dụ chống sô pha đứng lên: " tắm rửa, em cứ tự nhiên xem , điều khiển TV từ xa ở đàng kia, bên kia là thư phòng, muốn xem TV có thể vào đọc sách, trong tủ lạnh có đồ uống"

      Kỷ Tư Tuyền thúc giục tắm rửa, Kiều Dụ rất nhanh vào phòng ngủ. mình ở trong phòng khách to như vậy vòng vo vài vòng, màu đen trắng kinh điển làm cơ sở, đem những thứ khác thu dấu lại bên trong, trong khí lại lộ ra điểm ấm áp, quả nhiên là phong cách của Kiều Dụ.

      Rất nhanh trong nhà tắm của phòng ngủ truyền đến thanh của nước chảy, Kỷ Tư Tuyền liền đứng ở trước của phòng ngủ lắng nghe, thẳng đến khi tiếng nước chấm dứt.

      Kỷ Tư Tuyền ngồi ở sô pha đối diện giường ngủ, giống như hoàn thành nhiệm vụ đưa mắt nhìn chằm chằm Kiều Dụ chớp mắt: " ngủ "

      Kiều Dụ muốn cái gì đó, há miệng thở dài lại nhắm mắt, rất nhanh nhắm mắt, nhưng chưa nhắm được mười giây lại nhịn được mở mắt ra, có chút bất đắc dĩ: "Em nhìn , ngủ được"

      Kỷ Tư Tuyền tựa hồ cũng có ý thức được chính mình theo dõi như vậy được tự nhiên, rất nhanh đứng lên: "À, vậy. . . . tôi phòng khác xem, mau ngủ , đợi lát nữa tôi trở lại thấy ngủ, tôi "

      từ phòng bếp rồi đến thư phòng, từ thư phòng lại ra phòng khách, hết thảy nơi lớn như vậy, lúc lúc lại trở về thư phòng.

      Giá sách trong thư phòng chiếm hết bên tường, ở bày đầy sách, Kỷ Tư Tuyền đảo mắt qua lượt, sau đó đem cây thang ở bên cạnh bàn lại, chân trần trèo lên, ở tầng gần nhất thấy mấy quyển sách quen mắt.

      tùy ý rút ra quyển, là giáo trình chuyên ngành năm đó học, tiện tay mở ra, hai chữ Kiều Dụ được viết cẩn thận ở trang đầu tiên, d.đ. lê.quý.đôn, lại lật đến mấy trang tiếp theo, trừ bút ký của Kiều Dụ ở ngoài, còn lại là ít tranh biếm họa do cố ý vẽ lung tung.

      xem nghe thấy tiếng Kiều Dụ: "Tư Tuyền, em về rồi sao?"

      "!". Kỷ Tư Tuyền lên tiếng, từ thang trèo xuống trong tay vẫn cầm quyển sách chân dép chạy tới: "Tại sao còn chưa ngủ?"

      "Có thể buổi tối ngủ nhiều, bây giờ buồn ngủ". Kiều Dụ xong thoáng nhìn qua chân của : "Trời lạnh, đừng chân trần đứng mặt đất"

      Kỷ Tư Tuyền cúi đầu nhìn, sau đó lại nhìn trái phải tìm tìm, ngẩng đầu hỏi: "Dép của tôi đâu?"

      Kiều Dụ cảm thấy được Kỷ Tư Tuyền hiếm khi có điểm ngốc ngốc đáng , rất nhanh cười rộ lên: "Ngồi giường !"

      Kỷ Tư Tuyền chần chờ lúc: "Tôi chưa tắm rửa chưa thay quần áo, vừa rồi còn ở trong bệnh viện đợi nửa ngày"

      Kiều Dụ tựa vào đầu giường nhìn lúc lâu, bỗng nhiên đem gối đầu ném tới mặt đất, bộ dáng đương nhiên: "Vậy em ngồi đất "

      Giây tiếp theo Kỷ Tư Tuyền an vị ở giường , vẻ mặt hung hãn điêu ngoa: "Dựa vào cái gì mà tôi phải ngồi đất! Tôi ngồi giường!"

      Khóe môi Kiều Dụ mỉm cười, Kỷ Tư Tuyền xong mới biết mình trúng kế, tiếp tục hung tợn nhìn : " mau ngủ ! Tôi còn phải nhanh chóng về nhà!"

      Kiều Dụ ngáp cái: "Đây là đúng sao, hay em đọc sách cho nghe , chừng nghe lát liền buồn ngủ, đọc luôn quyển này !"

      "Quyển này?" kỷ Tư Tuyền cúi đầu nhìn bìa sách "Lịch sử kiến trúc?"

      Kiều Dụ nằm gối, nhắm mắt lại: "Ừm, bắt đầu đọc !"

      Kỷ Tư Tuyền bĩu môi, cầm sách giáo khoa bắt đầu đọc từng chữ từng chữ : "Chương thứ nhất bài số 1, đặc thù kiến trúc Trung Quốc. Kiến trúc bắt đầu. . . . . . ."

      Kỷ Tư Tuyền cảm thấy được Kiều Dụ chính là biến thái, người khác nghe nhạc là nghe chuyện xưa, ngủ được mà lại muốn nghe lịch sử kiến trúc.

      Kiều DỤ rất nhanh mở miệng cắt ngang: "Đừng đọc từ trang thứ nhất"

      Kỷ Tư Tuyền phục: "Đây phải trang thứ nhất, trang thứ nhất là số thứ tự, tôi đọc chính là phần mở đầu!"

      Kiều Dụ nhắm mắt đưa ra cầu trọng điểm: "Lật ra sau, tùy tiện tìm trang"

      Kỷ Tư Tuyền vẻ mặt tình nguyện, động tác lật quyển sách rất mạnh, chỉ còn kém đem sách xé thành hai mảnh, tìm được trang ở giữa đầu đuôi bắt đầu đọc: "Bốn phía Cố Cung lấy tường dày bao quanh, viết Tử Cấm Thành. Thành phía đông tây khoảng bảy trăm sáu mươi mét, nam bắc khoảng chín trăm chín mươi mét. . . . . . "

      Kiều Dụ bỗng mở miệng: "Chín trăm sáu mươi mét"

      Kỷ Tư Tuyền nhìn kỹ lại: "Nam bắc khoảng chín trăm sáu mươi mét. . . . . . "

      Kiều Dụ hơi hơi mở mắt nhìn cái, giọng thầm: " trách được lúc trước báo sai nguyện vọng. . . . . "

      Kỷ Tư Tuyền đem sách ném sang bên, hít hơi sâu: " đọc! Tự đọc !"

      Kiều Dụ giơ tay đầu hàng: "Được được được, em bao nhiêu mét chính là bấy nhiêu mét, đọc "

      Kỷ Tư Tuyền như dỗi mang quyển sách trở lại: "Nam bắc khoảng chín trăm chín mươi mét, mặt phía nam càng vươn ra dài khoảng sáu trăm mét, đỉnh phía trước rộng khoảng trăm ba mươi mét . . . . . ."

      Sau khi Kỷ Tư Tuyền đọc hai trang liền ngáp mấy cái liền, lúc này mới ý thức được Kiều Dụ lựa chọn có bao nhiêu chính xác, sách nhàm chán như vậy quả nhiên trị mất ngủ.

      Khi lật đến trang vừa đúng là bản đồ toàn bộ Cố Cung, chỗ trống bên cạnh bản đồ Cố Cung, những đường nét màu đen đơn giản miêu tả hai bé, trai, .

      Bên cạnh bé vẽ khung đối thoại: "Kiều Dụ, đợi đến khi tuyết rơi chúng ta đến Cố Cung ngắm tuyết nhé?"

      Bé trai đáp lại: "Được"

      Đó là bức tranh của Kỷ Tư Tuyền, ràng là mình tự hỏi tự đáp.

      cười cười, lại nhìn thấy góc bên phải có mấy chữ .

      Ngày x tháng x năm xxxx, hôm nay Bắc Kinh tuyết rơi rất lớn, đến Cố Cung ngắm tuyết, nhưng em cũng ở đó.

      Bút tích ràng phải là của người vẽ tranh, hơn nữa xem mức độ cũ mới của nét bút giống như là mấy chữ này được bổ sung sau.

      Đến tận bây giờ vẫn chưa có xem qua tuyết lớn bao trùm sau yên tĩnh trang nghiêm của Tư Cấm Thành, quên chuyện này từ lâu, có lẽ căn bản muốn nhớ lại.

      Kỷ Tư Tuyền im lặng lâu, lúc ngẩng đầu Kiều Dụ ngủ.

      tay để ở cạnh đầu, hô hấp nhàng đều đều. mu bàn tay có mảnh xanh tím, có thể thấy lỗ kim.

      Kỷ Tư Tuyền vươn tay suy nghĩ muốn sờ khuôn mặt kia chút, cuối cùng chỉ là giúp kéo chăn lên, mang sách đặt lại vào thư phòng, xoay người rời .

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Ôi ! Cứ tưởng truyện bị drop rồi chứ,may quá. Cám ơn nàng nhé :)

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      chương 34: Phơi cá khô

      Vào mùa hè khi ấy, hạng mục làng du lịch rốt cuộc cũng khánh thành.

      Lễ khánh thành Kỷ Tư Tuyền tham dự, mà ký hợp đồng với Kiều Diệp, chẳng qua là. . . . .

      Kỷ Tư Tuyền nhìn thấy chữ ký tên góc bên phải, ngập ngừng hỏi: "Thấm Nhẫn? Đây là. . . . . .?"

      Kiều Diệp dối sắc mặt cũng đỏ: "À, đây là tên bạn tôi, Kỷ tiểu thư ngại chứ?"

      Kỷ Tư Tuyền đương nhiên ngại: " ngại, sớm gửi chi phí cho tôi viết tên ai cũng sao cả"

      Kỷ Tư Tuyền ký hợp đồng trở về nhà, liền nhìn thấy Lý Giai cầm chậu hoa vẻ mặt kích động nhìn chằm chằm .

      "Tuyền hoàng! Tuyền hoàng! Vừa rồi tôi chớp để ý, Đại Miêu nhà vừa túm vừa cắn cây bạc hà của Kiều bộ, tại chỉ còn cái chậu đất, làm sao bây giờ? Có cần mua chậu mới trả lại hay ?"

      Kỷ Tư tuyền cúi đầu nhìn thoáng qua, ban đầu vốn là chậu bạc hà cây lá tốt tươi lúc này chỉ có thể gọi là thê thảm: "À, dạo này trời nóng quá, ăn chút bạc hà mới có lợi. Đúng rồi, mèo có thể ăn bạc hà ?"

      Kỷ Tư Tuyền cúi đầu lấy di động ra bắt đầu lên mạng: "Tôi cần kiểm tra chút, thể ăn tôi phải túm nó khám bác sỹ. . . ."

      vừ vừa xa, bỏ lại Lý Giai ôm chậu hoa đầu đầy vạch đen: "Tuyền hoàng! Cái này xử lý như thế nào?''

      Kỷ Tư Tuyền đầu cũng quay lại: "Cầm đến cho Kiều bộ nhìn cái, chết phải nhìn thấy thi thể thôi!"

      Nghe Kiều bộ từ lúc từ lễ khánh thành trở về nhìn thấy chậu bạc hà kia, chỉ "À" tiếng biểu thị mình biết rồi, sau đó gì thêm.

      Cuộc chiến giữa Tuyền hoàng và "Bạc hà" vẫn còn tiếp tục.

      Trước cuộc họp, Tạ Trữ Thuần bỗng nhiên chỉ vào logo góc dưới của đoạn phim hỏi: "Kỷ công à, DFP là nghĩa gì vậy?"

      Kỷ Tư Tuyền liếc nhìn ta cái sau đó cúi đầu để ý lật giở tài liệu trong tay của mình: " có nghĩa gì, tên công ty viết tắt, so với tên viết tắt của là NC là giống nhau"

      "Phốc. . . . . " . Mấy giây sau những người trong phòng họp lại chấn động.

      Tên viết tắt của Tạ Trữ Thuần là "Não tàn" khiến mọi người ở hội nghị mặt đầy vạch đen.

      Kiều Dụ bởi vì bận việc nên tham gia hội nghị,d.đ.lê.quý.đôn, Tạ Trữ Thuần muốn tố cáo có cửa, chỉ có thể ngồi ở chỗ kia sinh hờn dỗi.

      Từ Bỉnh Quân cảm thấy được quan hệ với bên đầu tư khiến cho bế tắc tóm lại được tốt lắm, sau đó thăm dò thái độ Kỷ Tư Tuyền chút, nhìn cái là có thể biết có thể hòa giải được hay .

      hỏi thẳng vào vấn đề: " thích thư ký Tạ?"

      Kỷ Tư Tuyền cúi đầu vào máy tính vẽ, đầu cũng ngẩng lên, chỉ ừ tiếng.

      Từ Bỉnh Quân cảm thấy Kỷ Tư Tuyền phải loại người kiêu ngạo ương ngạnh: "Tại sao vậy?"

      Kỷ Tư Tuyền đương nhiên hận nhà họ quạ đen , tránh nặng tìm trả lời: " thích họ của ấy"

      Từ Bỉnh Quân hiểu ra sao: "Họ của ấy làm sao? Tạ, có cái gì kỳ quái sao?"

      Kỷ Tư Tuyền ngẩng đầu mỉm cười hướng dẫn từng bước: " tách ra đọc lượt"

      Từ Bỉnh Quân bất tri bất giác liền làm theo: "Tạ, tách ra . . . . ngôn xạ?"
      (Tạ 谢 trong tiếng trung được ghép bởi hai chữ ngôn 言 và xạ 射, xạ ở đây nghĩa là bắn)

      Kỷ Tư Tuyền nhướn mày: "Đúng vậy, bắn!"

      Văn phòng đóng cửa, bên ngoài muốn cười điên rồi, D.Đ.LQĐ, Vi Hãn cách tấm thủy tinh giơ ngón tay cái với Kỷ Tư Tuyền, Từ Bỉnh Quân chịu nổi : " có thể có chút đứng đắn hay ?"

      Kỷ Tư Tuyền vẻ mặt vô tội: "Tôi rất đứng đắn, tôi thế này là người rất đứng đắn, sao có thể dễ dàng tha thứ cho thành phần hoàng bạo này trà trộn vào trong tổ hạng mục, tuy rằng ấy che dấu rất kỹ, nhưng tôi có hỏa nhãn kim tinh"

      Từ Binh Quân bực bội bỏ .

      Bên này thể thực được, Từ Bỉnh Quân lai ép Vi Han qua bên kia giảng hòa, ai ngờ lại quên Vi Hãn cũng là người thể nhờ cậy.

      Vi Hãn ngồi ghế sô pha đối diện với Tạ Trữ Thuần uống trà, cười đến cả người lẫn vật vô hại, rất có ý tứ giảng hòa, chẳng qua. . . . .

      "Thư ký Tạ, thực ra con người Tuyền Hoàng ấy mà, rất đặc biệt. Bên ngoài nhìn qua ấy thích phản ứng của , thậm chí còn nhằm vào ở khắp nơi, kỳ . . . . ."

      ta tới đây bỗng nhiên dừng lại, gợi lên tò mò của Tạ Trữ Thuần: "Kỳ cái gì?"

      Vi Hãn buông ly trà, mặt lộ vẻ tươi cười như trước: "Kỳ , cần nghĩ nhiều, ấy chỉ là chán ghét , có ý khác, chỉ là như vậy"

      Khuôn mặt Tạ Trữ Thuần từ hồng chuyển thành xanh, cuối cùng mang Vi Hãn đuổi ra ngoài.

      Vi Hãn đứng ở cửa đóng chặt, hiểu ra sao: "Tôi cái gì sai sao. . . .. ."

      Đại Miêu làm tiểu trợ thủ còn khinh thường chế nhạo "Kinh hỷ"

      Hôm đó Kỷ Tư Tuyền ở văn phòng Kiều Dụ cùng bàn bạc công việc, Kiều Dụ cúi đầu xem tài liệu, khi ngẩng đầu lên, màn hình máy tính lộ ra đôi mắt mèo, Đại Miêu đứng ở sau màn hình máy tính nhìn .

      Kiều Dụ đưa tay sờ sờ đầu nó: "Ngươi đến rồi, lâu gặp ngươi"

      Đại Miêu bỗng nhiên từ bàn nhảy xuống, chạy vài bước nhảy lên người Kiều Dụ, lui đến cánh tay của , đầu chui vào sâu dưới cánh tay của .

      Kỷ Tư Tuyền trợn mắt há mồm nhìn tất cả: "Đại Miêu, ngươi làm gì vậy?"

      Rất nhanh có người trả lời , Lý Giai vội vàng chạy tới khách khí: "Tuyền hoàng, Tuyền hoàng! Đại Miêu nhà thừa dịp văn phòng có ai, đem cá vàng của Bạc tổng nuôi ra đặt ở ban công phơi thành cá khô rồi!

      Kỷ Tư Tuyền nhìn thấy tai họa nhưng vẫn tìm cách che chở cho mèo tinh, nhàng bâng quơ trả lời: " sao, ướp chút muối sao? Nhất định là Thẩm thái hậu bình thường nấu ăn rất mặn, nó muốn thay đổi chút"

      ". . . . . ." Lý Giai lại được.

      Sau khi Lý Giai rời , Kỷ Tư Tuyền nhìn Kiều Dụ, Kiều Dụ ngẩng đầu hiểu nên cùng đối diện.

      Kỷ Tư Tuyền nhìn nhíu mày, lời nào.

      Kiều Dụ gì: "Em muốn để cái gì? Chẳng lẽ em muốn hoài nghi em, chỉ huy con mèo tu luyện thành tinh phá hoại sao?"

      Kỷ Tư Tuyền đối với đáp án này có chút vừa lòng, gãi cằm Đại Miêu mở miệng cảm thán, để ý kỹ nghe ra lo lắng ngược lại hàm chứa chút hưng phấn: "Xem ra. . . . . .Cùng Bạc tổng nảy sinh quan hệ”

      Kỷ Tư Tuyền trở lại văn phòng lâu, liền có người tìm tới cửa. Chỉ là Bạc Quý Thi xuất , nhưng lại nghênh đón Tạ Trữ Thuần nổi giận đùng đùng.

      "Kỷ Tư Tuyền! có ý gì?!"

      Kỷ Tư Tuyền thấy con cá khô vung ở trước mặt , vẻ mặt lạnh nhạt: "À, mèo của tôi làm, tôi bồi thường"

      Tạ Trữ Thuần nhìn thấy thái độ của mặn nhạt quanh co bực bội: "Đây là chuyện bồi thường được sao?! chính là cố ý! Chị họ tôi rộng lượng cùng so đo, như vậy liền khi dễ chị ấy!"

      Kỷ Tư Tuyền rốt cuộc ngẩng đầu liếc nhìn ta cái: "Tại sao biết tôi cố ý?"

      Tạ Trữ Thuần nổi cáu: "Cho dù phải cố ý, nhưng làm mang theo mèo định làm việc thế nào?"

      Kỷ Tư Tuyền liếc ta mở miệng có thâm ý khác: "Bạc tổng làm có thể mang theo heo, tôi sao thể mang theo mèo?"

      Tạ Trữ Thuần nghe ra ý tứ trong lời của : "Chị họ tôi mang theo heo làm lúc nào?"

      Kỷ Tư Tuyền hất cằm lên ý bảo ta, Tạ Trữ Thuần giây tiếp theo mới phản ứng kịp, tức giận đến giậm chân: " mới là heo!"

      "Câm miệng!". Giọng của Bạc Quý Thi bỗng nhiên từ ngoài cửa truyền tới, ta rất nhanh vào, cười giải thích với Kỷ Tư Tuyền: "Ngại quá, ấy tuổi còn hiểu chuyện, trở về tôi mắng ấy"

      Tạ Trữ Thuần phục kêu: "Chị họ!"

      Bạc Quý Thi cau mày nhìn ta: " ở nơi nào? Bạc gia hay Tạ gia? chút quy củ đều có! Còn như vậy cần theo tôi nữa!"

      Tạ Trữ Thuần liếc nhìn Kỷ Tư Tuyền cái, buồn bực cúi đầu.

      Kỷ Tư Tuyền chăm chú nhìn Kiều Dụ ngang ngoài cửa, tựa hồ nhìn trong chốc lát, cũng đơn giản gì, lại ôm hai tay xem hai chị em họ diễn trò.

      Trò vui này diễn ra có ý mới, đơn giản là tiểu thư khuê các đoan trang hào phóng ngăn cản trận đấu ác liệt, d.đ.lqđ, Bạc Quý Thi cười lời hay, Kỷ Tư Tuyền mỉm cười chấp nhận tất cả.

      Chờ lúc nhìn ra ngoài cửa lần nữa, Kiều Dụ rời .

      Sau khi Bạc Quý Thi và Tạ Trữ Thuần rời , Vi Hãn ở cách vách gõ vào lớp thủy tinh, vui sướng trêu trọc người gặp họa: "Tuyền hoàng, nhìn xem nhà người ta sắp xếp sẵn, tiểu thư khuê các có tri thức hiểu lễ nghĩa, có trí tuệ có khí độ, còn ngài, chỉ là nha đầu tùy hứng để ý đến kết quả, đuối lý còn càn quấy, gặp được cao thủ rồi!"

      Kỷ Tư Tuyền lườm cái" Nhiều chyện!"

      Vi Hãn càng càng hưng phấn: " , Bạc tứ tiểu thư này đẳng cấp rất cao, chưa được bao lâu, xem cả tổ hạng mục, chỗ nào là khen ta? Cái gì là đoan trang, rộng lượng, hiểu chuyện, dịu dàng, tôi nghe đến nỗi chai cả cái lỗ tai rồi"

      Kỷ Tư Tuyền tựa vào vách ngăn híp mắt nhìn chăm chú : "Vi tước gia phải luôn thích mỹ nữ sao, tại sao lại muốn gặp Bạc tổng?"

      Vi Hãn sờ cằm: " ta cũng phải giốn giả tạo, chỉ là ánh mắt thỉnh thoảng có chút kỳ quái, cho dù lừa được mắt mờ của lão già Từ Bỉnh Quân, nhưng lại trốn được con mắt của tôi! khi biết ấy giả tạo, cảm thấy con người này đáng sợ, nhìn thấy Kiều bộ nhìn được, đường trả vé chạy lấy người sao"

      Kỷ Tư Tuyền theo bản năng hướng ra ngoài cửa nhìn lướt qua, miệng đằng tâm nghĩ nẻo: " sao, để ý"

      Vi Hãn nhịn được tán thưởng: "Tôi chính là cảm thấy Bạc Quý Thi cố ý dẫn Kiều Dụ tới, chẳng qua Kiều bộ đối với là có tình có nghĩa, cái loại tình huống ấy, mặc cho ai nhìn thấy đều phải nghiêng về phía Bạc Quý Thi, nhưng ta dám làm như cái gì cũng thấy, xoay người bước "

      Kỷ Tư Tuyền nhìn ta cái, bỗng nhiên cảm thấy những phiền muộn trong lòng mình dịu xuống, xách cá khô bàn lên hỏi Vi Hãn: "Này, có biết đây là loại gì ?"

      Vi Hãn nhìn cá khô bộ mặt hoàn toàn thay đổi, co rút khóe miệng: " vẫn nên hỏi người bán cá "

      Trước khi tan sở Kiều Dụ đến gõ cửa: "Cùng ? Mời em ăn cơm, cám ơn em hôm đó vứt bỏ mà còn chiếu cố hơn nửa buổi tối"

      Kỷ Tư Tuyền ôn hòa nhìn cái, cực kỳ ngắn gọn trả lời: " rảnh, đói bụng, trước "

      Kiều Dụ dứt khoát thẳng đến ngồi đối diện : "Lại tức giận sao?"

      Kỷ Tư Tuyền ngồi trước máy tính nhìn thấy cái gì, thi thoảng nháy chuột, yên lòng trả lời: " có"

      Kiều Dụ thẳng vòng vo: "Bởi vì buổi chiều vào giúp em?"

      Kỷ Tư Tuyền cảm thấy buồn cười: "Tôi cần sao?"

      Kiều Dụ tỏ vẻ đồng ý: " cũng biết em cần, cho nên vào, tránh ảnh hưởng cho em phát huy"

      Kỷ Tư Tuyền bỗng nhiên cười nhìn : "Chẳng lẽ phải do Kiều bộ ở giữa nên ai cũng muốn làm mất lòng, nên làm như thấy sao?"

      Kiều Dụ bỗng nhiên an tĩnh lại, cứ như vậy nhìn , đáy mắt thăm thẳm , lúc lâu mới mở miệng: " ở trong lòng em chính là loại người như thế sao?"

      Kỷ Tư Tuyền hạ mắt nhìn , lành lạnh mở miệng: "À, nhiều năm gặp, biết Kiều bộ tại rốt cuộc là loại người nào, chẳng qua tuổi trẻ như vậy ở vị trí cao, nên phải lương thiện gì"

      Xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh lại, Kỷ Tư Tuyền cúi đầu nghe thấy hơi thở bên tai có chút áp lực, sau đó là tiếng bước chân rời .

      luôn hết sức kìm nén, lần này ràng nổi cáu rồi.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Doi mai moi thay 1 chuong,thanks nang nhe

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Biết chừng nào 2 người mới làm lành đây

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :