1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chặt đứt đường đào hoa - Tứ Nguyệt (10c, Cao H)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9
      Khả Na hiểu, Đông Lôi muốn dùng cách nam tôn nữ ti ( quan niệm phong kiến lạc hậu cho đàn ông là đáng trọng, đàn bà là đáng khinh.) này để tổn thương , hề dùng cách trìu mến muốn nữa, mà muốn ép làm kỹ nữ, coi như công cụ phát tiết.

      lắc đầu cái.

      muốn? Có phải cảm thấy làm như vậy xứng với hình tượng cao ngạo của em?” cắn răng nghiến lợi : “Hay là em hôn những người đàn ông khác, cho nên thích ?”

      “Chẳng lẽ phải làm như vậy, mới có thể chứng minh trong sạch của em?” lạnh lùng .

      ! nghĩ muốn chiếm lấy tất cả người , cho phép người đàn ông khác nhúng chàm.

      cũng hy vọng cưỡng bách hôn , loại thú vui này cần tình nguyện của phụ nữ, nghĩ như vậy, cho nên mới cầu ra vẻ cảm tâm tình nguyện, chứng minh , đến mức nguyện vì từ bỏ tất cả.

      Đối mặt với nam tính dục vọng gần mình như vậy, Khả Na cảm thấy xấu hổ, nghĩ mình hôn , ngày nào đó.

      Nếu như nghĩ như vậy mới chứng minh , chứng minh vẫn thuộc về , làm, quỳ gối trước mặt người đàn ông , thuần phục cái thứ kiên cường của .

      Bàn tay bé trắng noãn của chậm rãi nắm lấy thứ kiên đĩnh kia, lòng bàn tay nóng rực làm kinh hãi, nhưng dừng động tác.

      đụng chạm làm thiếu chút nữa nhịn được rên rỉ ra tiếng, cho là phản kháng.

      luôn thích làm trái ý , luôn thích hành hạ , phải sao?

      Nhưng bây giờ quỳ gối giữa hai chân , tóc dài xoã vai trắng như tuyết của , bàn tay nho vuốt ve dục vọng của , giống như tưởng tượng trong mộng.

      “Hừ! Em cũng làm như vậy với tên kia sao? Nếu tại sao kỹ thuật tốt như vậy?” ăn ở hai lòng . thực tế, non nớt liếc mắt cái cũng nhìn ra, tuyệt lợi hại, là quá khát vọng .

      Khả Na nghe ra đằng nẻo, đột nhiên cảm thấy còn tức giận.

      Xem ra rất , mới có thể ghen kinh khủng như vậy.

      Nếu thích ăn dấm, vậy cho ăn đủ ! Sau đó mới có thể thưởng thức tình ngọt ngào.

      với ta ai tốt hơn?”

      Người đàn ông này ngoài để ý trong lòng mình có mấy phân lượng, còn để ý cây gậy của mình với những đàn ông khác, để ý những người đàn ông khác mạnh mẽ hơn .

      “Em chưa từng hôn , em biết.”

      Đông Lôi kịp phản ứng, cảm thấy đỉnh dục vọng của mình bị thứ gì đó mềm mại bao vây, sau đó liếm xuống, khoái cảm như điện giật truyền tới tâm trí .

      Đầu lưỡi nho phấn hồng của lượn quanh vòng đỉnh, sau đó ngậm từng chút vào miệng, để cho mình thích ứng với vật khổng lồ của , chậm rãi di chuyển đầu, bắt đầu hôn chày sắt của người .

      nhịn được hai mắt nhắm lại, hưởng thụ phục vụ, cảm thấy mình giống như ở thiên đường trần gian, dục tiên dục tử.

      Khi khát vọng càng thêm mãnh liệt bàn tay to của giữ lấy khuôn mặt nhắn của , sau đó nhàng di chuyển hông mình, đem phần vui thú kia đẩy tới cực hạn.

      Nước miếng của dính đầy lên dục vọng của , tản ra ánh sáng tình dục, mà nhìn dục vọng của mình trong cái miệng hồng nộn của vào vào ra ra, càng khiến thân thể đàn ông thêm cuồng dã ảo tưởng.

      … A!” Đông Lôi nhịn được, hưng phấn gầm tiếng, nắm lấy hai bả vai , muốn rút ra nhưng kịp.

      Hông của tê rần, phun tất cả dục vọng ra, đưa tới hồi khoái cảm nhanh chóng.

      Khả Na cảm thấy trong miệng nóng, để ý nên nuốt ít, vội vã khạc dục vọng trong miệng ra, ho khan mấy tiếng. Mà chưa bắn hết, ít dính lên mặt .

      Đông Lôi nhìn khuôn mặt dính bạch dịch của mình, cảm thấy là người phụ nữ gợi cảm nhất thế giới, khiến hưng phấn thôi.

      “Như thế nào? Mùi vị của so với ta tốt hơn ?”

      ấy tốt hơn.” cố ý khơi lên lửa ghen của , thích xem mà tức giận.

      Dù sao trước kia mê luyến, đè nén, muốn lại thể , dám , tại vương tử cao cao tại thượng có lẽ nên hạ tôn nghiêm xuống, làm no lệ tình nhún nhường.

      “Người phụ nữ sắt đá này.” tức giận điên cuống hét lên, sau đó nhào về phía , trừng mắt nhìn giống như muốn ăn tươi nuốt sống vậy.

      “Chứng minh cho em thấy so với những người đàn ông khác đáng giá để em , có thể cho em nếu em muốn.” bình tĩnh ưu nhã , đôi mắt lộ vẻ sợ hãi, chỉ có mị hoặc cùng khát vọng.

      sai! quyến rũ , dẫn dụ , bởi vì lúc hôn , dục vọng của cũng bị gợi lên rồi.

      muốn .

      thành vấn đề.”

      cơ hồ như tức giận tiến vào thân thể , tràn đầy sức lực như vậy, đói khát như vậy, cuồng dã, khơi dậy khát vọng của .

      “A…” nhắm chặt hai mắt, thừa nhận cuồng phong như mưa to đoạt lấy, mỗi lần di chuyển có lực như vậy, khiến cơ hồ nhanh chóng sắp đến.

      Cự kì tức giận chứng tỏ quan tâm , chứng tỏ ghen, đói khát muốn hung hăng đâm thủng , hung hăng đoạt lấy, giống như như vậy mới mất .

      Chính như vậy, cảm nhận thấy khẩn cấp, muốn rất quan tâm , khát vọng đến mức thể buông , thể .

      chỉ thân thể , cũng dùng thân thể mình trói chặt , làm mồi cho , sau đó khiến từ từ nghiện, cuối cùng thể rời khỏi mình.

      “A.......A….. Đông Lôi….. Lại dùng sức…….”

      Tiếng kêu mất hồn làm điên cuồng, đột nhiên phát hình như mình bị gài bẫy, ràng vừa rồi còn chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ trở thành đối tượng khiến vui vẻ?

      nhục nhã như vậy, chẳng lẽ tức giận sao?

      Tại sao còn dùng đôi tay mảnh khảnh ôm lấy vai , lắc lư thân thể kiều mỵ nghênh hợp trừng phạt mạnh mẽ của ?

      “Đông Lôi, phải muốn em sao?” kiều hổn hển rên rỉ, thanh của Khả Na buồn bã bên tai .

      Nhìn da thịt trắng nõn của có những hạt mồ hôi, khuôn mặt đỏ hồng lộ ra sắc thái kích tình, tóc rối loạn, sóng mắt dịu dàng, cái miệng nhắn hồng nộn ướt át, tràn đầy xấu hổ lại mê người.

      làm sao có thể cần ! Nếu quả cần, cần gì phải tức giận? Cần gì phải chịu hết hành hạ?

      “Em là của , là của .”

      Bá đạo tuyên thệ, cuồng dã đưa hai người lên đỉnh dục vọng, bên kai thiên đường…

      Hô hấp gấp gáp, chảy ra mồ hôi, hai thân thể quan lấy nhau, kích tình qua cũng tách ra.

      em, hận thể nuốt em vào bụng, như vậy mới yên tâm, mới lo lắng có người cướp em khỏi .” Trong giọng của lộ ra tuyệt vọng.

      trầm mặc .

      “Diêu Khả Na, nếu như em để em, hận em, hận chết em, hận chết em.”

      Khả Na lẳng lặng nằm trong ngực , dục vọng của vẫn còn trong người , cảm thấy vẫn còn nóng bỏng, lửa tình trong người cũng vơi , nhưng lòng vì lời của mà trở nên lạnh.

      Là như vậy sao? cho hận sao? Tại sao có thể bá đạo như vậy?

      Vậy… nêu như có ngày cho , cũng hận sao?

      Nếu như tình cảm của có thể đơn giản chia làm hai, hận, có lẽ cũng thống khổ như vậy.

      cũng muốn hỏi , nhưng thấy người đàn ông này mệt mỏi ngủ thiếp người .

      nhắm lại hai mắt ôm chặt , trong lòng biết nếu như có ngày cho , thể hận .

      Bởi vì khi có tình của , cũng tự nhiên có đau lòng có thể .

      ********

      Đây là phòng thờ nhà Tư Mã, có trăm năm lịch sử. Phòng được giữ gìn rất tốt, cho nên mỗi lần Khả Na bước vào đều cảm thấy mình giống như qua cánh cửa lớn ngày xưa.

      Đứng trước mặt ông Tư Mã, mặc dù bề ngoài của xem như bình thường, nhưng tâm hồn của vẫn là được cứu giúp kia.

      Cho tới nay, sợ nhất là gặp mặt ông Tư Mã, mặc dù tình cảm của em cùng ông Tư Mã như là ông cháu, nhưng mà đối với , trước mắt là ân nhân, phải tôn trọng, biết ơn, thể lỗ mãng.

      “Na Na, cháu đừng quá câu nệ, thả lỏng chút.” Ông Tư Mã cười .

      “Vâng.”

      Nghe thấy cung kính trả lời, ông Tư Mã khỏi bất đặc dĩ cười cười.

      Ông trải qua nhiều năm mưa gió, cũng biết rất nhiều người, nhưng chưa từng thấy nào u buồn như vậy, sợ cầu có được quan tâm cùng tình thương.

      Lần đầu tiên ông nhìn thấy là như vậy, xem ra những năm gần đây, tên tiểu thử thối kia vẫn đền bù được điều này, làm cái gì.

      “Ta biết cháu và A Lôi quen nhau.”

      Khả Na vốn trầm tĩnh khoan thai nhưng lúc này nổi lên chút gợn sóng, phản ứng này lộ ra tất cả suy nghĩ của .

      Ông Tư Mã hơn nửa cuộc đời, cho nên khó hiểu.

      “Cháu cũng biết tên tiểu tử thối kia muốn gì có cái đó, cơ hồ chưa từng gặp qua bất lợi, nhất là phụ nữ.”

      Khả Na trầm mặc, bày tỏ đồng ý.

      “Vốn tưởng rằng số mạng của cháu có thể chặt đứt số đào hoa của nó, nên có thể bị nó cám dỗ, nhưng người trẻ tuổi, tình cảm rất phong phú.”

      “Ông à, cháu với thiếu gia…… chỉ là……”

      “Đừng với ta các cháu chỉ là vui đùa chút, cháu là biết nặng , dùng tình cảm của mình đùa giỡn.”

      là cháu có.”

      như vậy cháu nghiêm túc sao?”

      Khả Na ngẩng đầu lên nhìn ông Tư Mã, hiểu ông tìm tuyệt đối đơn thuần muốn hỏi về chuyện tình cảm, dĩ nhiên có liền quan đến cháu nội bảo bối của ông.

      Nhưng mà chẳng lẽ giống như vào ngày hôm đó của năm năm trước, tàn nhẫn nhắc nhở thân phận của sao?

      Nhưng khi đó bị tình làm hôn mê, yếu ớt biết làm gì, giống với tại.

      “Cháu nghiêm túc.”

      “A? Xác định chưa?”

      trả lời, ngầm thừa nhận.

      “Cháu biết ? Tên tiểu thử thối kia cư nhiên kích động chạy đến với ta, ông nội, có muốn ôm chắt nội ?”

      “Cháu có mang thai.”

      “Nó mặc kệ cháu có hay , dụng ý của nó chính là muốn lấy cháu, chỉ có tiểu kết tinh do hai cháu sinh ra mới là chắt nội của ta.”

      “Cháu biết chuyện này.” vốn cho là đùa, nhưng nghĩ rằng lại với ông Tư Mã.

      Ông Tư Mã ngẩng đầu lên, nhìn lá cây trong vườn rơi xuống, tiếng chuông gió kêu thanh thuý hành lang, có cảm giác ưu nhàn sau giữa trưa.

      “Tiểu tử thối kia làm ta thất vọng, trừ cá tính có chút hư hỏng, nhưng thương trường nó biểu ta rất hài lòng, chỉ là mặt tình cảm ta rất lo lắng, nó đối với cháu rất bá đạo, đạo lý, chỉ cần có chuyện liên quan đến cháu, nó thể tỉnh táo, điều này làm ta cảm thấy hình như hợp khi lúc đầu hi vọng cháu có thể làm trợ thủ của nó.”

      Khả Na càng thêm trầm mặc.

      “Ngộ nhỡ nó chỉ là nhất thời muốn chinh phục cháu mà thôi, cũng lòng cháu, nếu như hai cháu sau khi kết hôn còn có con nó mới phát điều này, vậy rất phiền toái.”

      “Cháu tin là ấy cháu.” đánh cược chính bản thân mình.

      Trong mắt ông Tư Mã loé ra tia sáng người ta thể đoán, sau đó chậm rãi hít khí, “Nếu như vậy, ta tin cháu cũng sợ khảo nghiệm lần tình cảm này chứ?”

      “Ông hi vọng cháu làm gì ạ?” Khả Na tỉnh táo .

      “Ta muốn cháu rời khỏi nó.”

      ***********

      Nhìn bóng lưng Khả Na rời , ông Tư Mã nhịn được mỉm cười, ông như thấy người vợ mất sớm của ông đứng dưới tàng cây hoa đào mỉm cười với ông.

      “Bà à, tôi biết bà rất thích cháu dâu này, tôi cũng rất thích. Dĩ nhiên, con bé có thể khắc số đào hoa của tên tiểu tử thối A Lôi kia cũng là lí do, quan trọng là con bé có đôi mắt xinh đẹp giống y bà. Khiến tôi lần đầu nhìn thấy đôi mắt đó tôi biết ngay con bé cùng tiểu tử thối kia định là ở cùng nhau, giống như tôi với bà vậy.”

      Ông Tư Mã thâm tình khẩn thiết nhìn dung nhan xinh đẹp của vợ, “Đúng vậy, tôi cũng rất nhớ bà, nếu như phải còn yên tâm tên tiểu tử thối đó, tôi sớm tìm bà. Chờ chút ! Có lẽ còn lâu đâu.”

      Ông Tư mã cảm nhận thấy làn gió nhàng giống như bàn tay của người vợ quá cố khẽ vuốt ve ông, giống như với ông cần nóng lòng, khi nào đến lúc gặp nhau tự nhiên gặp nhau.

      “Tôi hiểu, tôi còn rất nhiều việc cần phải làm.” Để cho mình có nhiều thời gian hơn cùng vợ ngắm hoa đào, ồng cần nhanh chóng chuẩn bị hôn lễ, hôn lễ lớn.

      Hôn lễ của người thừa kế nhà Tư Mã, dĩ nhiên thể tuỳ tiện, tuyệt đối là hôn lễ thế kỉ —— điều kiện tiên quyết là ông muốn khảo nghiệm tên tiểu tử thối núi lửa bộc phát kia.

      Càng để ý Khả Na, ngọn núi lửa kia phun lửa càng lớn. Ai! Ông già như vậy rồi mà còn phải mạo hiểm lớn như thế này, là mệnh khổ.

      Nhưng lại đổi được chắt nội bảo bối…

      Ừ! Đáng giá.

      *********

      thị trấn ở phía Nam, trong căn phòng màu trắng , bận rộn ở ban công.

      Hôm nay thời tiết đẹp, rất thích hợp giặt quần áo, phơi đồ.

      “Na Na, cháu có nhà ?”

      “Cháu giặt quần áo.”

      Ném quần áo vào trong máy giặt, sau đó ấn nút để nó tự động giặt, Khả Na lập tức vọt tới cửa, vừa mở cửa ra, nhìn thấy vẻ mặt cười meo meo.

      “Bà Lý, có chuyện gì ?” Khả Na khách khí lễ phép hỏi.

      Khả Na đơn giản mặc áo ngủ mà bà đưa cho. (câu này ta chém =.:)

      Mặc dù mới đến nơi xa lạ này, trấn tới tháng, nhưng có thể cảm nhận ràng nhiệt tình của thôn dân nơi đây.

      Mặc dù điều này làm cho tình cảm luôn luôn giấu kín của có chút khó thừa nhận, nhưng mà người đàn ông hoàn hảo bá đạo kia cho trải nghiệm, rất nhanh, có thể thích ứng…

      Ai! được nghĩ nữa.

      Để vượt qua khảo nghiệm của ông Tư Mã, phải nhẫn nại hơn.

      “Hôm nay bái tế thần linh ạ?”

      phải.”

      “Chẳng lẽ có người đền ơn thần linh?”

      “Cũng phải.”

      “Vậy tại sao muốn mời mọi người ăn cơm ạ?” Khả Na hiểu hỏi, đột nhiên sau đó bừng tỉnh hiểu ra, “Chẳng lẽ có người trúng xổ số, cho nên mới mời toàn bộ thôn đến ăn?”

      “Cũng phải.”

      Đều phải? Vậy tại sao lại mời khách?

      “Chờ chút cháu biết.”

      Khả Na bị bà Lý kéo đến ngồi trước bàn, phát có đoàn ca nhạc, xem ra tốn rất nhiều tiền.

      Nhưng tại lại ngồi đưa lưng về phía sân khấu, nếu như lát nữa tiết mục bắt đầu, muốn nhìn phải xoay người lại mới nhìn được.

      Vừa nghĩ tới phải nhìn trẻ tuổi trước mặt mình lay động…

      vẫn ngoan ngoãn ăn cái gì đó có lẽ tốt hơn.

      bao lâu, thức ăn được mang lên.

      Vừa mới bắt đầu mọi người còn có thể khách khí lịch thiệp, sau đó lúc “ăn cơm vua” ra sức tranh nhau giành lấy.

      Khả Na tuyệt lo lắng chút nào, vì bà Lý thay gắp rất nhiều thức ăn, hại biết làm sao để ăn hết.

      “Cảm ơn bà, đủ rồi…”

      Vừa lúc đó, nghe được người dẫn chương trình hâm nóng khí, khiến mọi người ăn càng thêm vui vẻ.

      “Hôm nay mọi người có thể ăn vui vẻ như vậy, tất cả đều nhờ công của chàng trai si tình muốn cảm tạ mọi người nhiệt tình chăm sóc bạn của ấy, cho nên hào phóng mở trăm bàn tiệc để mọi người có thể ăn vui vẻ, mà hôm nay cũng là thời gian quan trọng của ấy, vì ấy muốn cho bạn thấy ấy làm chuyện vĩ đại.”

      Vừa xong, mọi người vỗ tay trầm trồ khen ngợi.

      “Tin chắc mọi người cũng đoán ra là chuyện vĩ đại gì rồi!” Người dẫn chương trình cười .

      Khả Na mỉm cười, nghĩ thầm, làm sao mọi người có thể biết.

      Nào ngờ đâu đoán sai, bình thường những người lao công này cố gắng tạo ra kỳ tích kinh tế Đài Loan, về nhà coi TV như bảo bối, cho nên khi xem TV, bọn họ sớm biết chuyện vĩ đại kia là gì.

      “Càu hôn, cầu hôn, cầu hôn.”

      Mọi người giống như hô khẩu hiệu, bà Lý ngồi cạnh cũng cười đến mức mắt thấy được, càng khiến Khả Na cảm thấy đúng, tất cả mọi người đều rất hâm mộ, khuôn mặt tươi cười nhìn chăm chú như phải gả con .

      Trong lòng có dự cảm xấu, tỉnh táo suy nghĩ chút, nếu như là người khác biết, nhưng nếu là lời của người đàn ông kia, có thể xin mở tiệc ở nơi rộng như thế này, là có thể.

      tại hãy để cho vai nam chính của chúng ta ra sân khấu.” Người dẫn chương trình dùng thanh cao quãng tám xin vai nam chính ra sân.

      Nhạc dạo đầu vừa vang lên, biểu tình Khả Na lập tức thay đổi.

      Quá quen thuộc, căn bản đây chính là ca khúc "tủ" của người kia.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10
      “Cháu có chút việc…”

      Khả Na lập tức đứng lên muốn rời khỏi, lại bị bà Lý giữ lại, sau đó vui vẻ kéo lên sân khấu, “Đây là nam nữ hợp ca, đúng lúc cháu có thể hát.”

      “Cháu…” căn bản muốn hát, vì bài hát này hát đến thuộc lòng rồi.

      vừa mới nghĩ như vậy, trong nháy mắt đối mắt với Đông Lôi rồi.

      “Diêu Khả Na!”

      Lời kêu gọi tức giận của Đông Lôi xuyên qua microphone, nhưng Khả Na tuyệt sợ, vì luôn thích với bằng giọng điệu đó, sớm miễn dịch.

      “Em hại thiếu chút nữa phạm phải tội giết người, khi biết hoá ra lão già kia giật dây muốn em bỏ muốn điên rồi.”

      Nhìn thấy , khiến Khả Na nhịn được xúc động muốn khóc. bao giờ nghĩ mình nhớ như vậy, mặc dù xem ra vẫn tuấn tiêu sái, nhưng có thể cảm thấy ràng gầy rất nhiều.

      Chẳng lẽ sống cũng dễ chịu sao?

      “Ông chỉ là hi vọng chúng ta chia tay, ông ấy sợ nghiêm túc.” Khả Na giọng .

      hươu vượn, ai nghiêm túc chứ? so với ngọc trai còn hơn.” Mặt nghiêm chỉnh .

      Đây là cách so sánh gì vậy? Nhưng là tổng giám đốc của tập đoàn Xuyên Quốc Gia, ngộ nhỡ những người thương trường nghe lời này của , nhất định chịu nổi tự sát.

      Nhưng Đông Lôi chỉ gặp phải người có tính tình ngay thẳng như vậy, chính là khắc tinh của , người nhất định chặt đứt được tất cả đào hoa của , chiếm lấy sủng ái của dành cho 3000 người phụ nữ.

      Đó chính là Khả Na.

      Nhưng Khả Na biết, nếu như muốn thứ gì, tuyệt đối thể chiếm được.

      “Em cảm thấy ông rất có lý, em nguyện ý cho thời gian suy nghĩ.”

      quyết định, muốn em, cho nên tới tìm em, lần này tuyệt đối để em bỏ .”

      Người đàn ông này còn dùng microphone lớn như vậy! Khả Na cần soi gương, cũng biết mặt mình đỏ như mông khỉ rồi.

      “Em…..”

      “Em đừng gì cả, trừ phi em , nếu tuyệt đối nghe,” bá đạo .

      Nào có người như vậy? Thế nhưng đây là tính cách của , phải sao?

      Vậy bây giờ muốn gì? Hát sao? Khả Na nghĩ đùa, lại bao giờ nghĩ rằng đoán đúng.

      muốn hát bài để chứng tỏ em.” thâm tình khẩn thiết nhìn .

      muốn hát?” Nét mặt của giống như sắp đến ngày tận thế, nhưng những người khác biết sắp có chuyện đáng sợ gì xảy ra.

      “Dĩ nhiên.”

      Người dẫn chương trình chen miệng vào, dù sao chưa bao giờ gặp vương tử tuấn mỹ khí chất lại trẻ tuổi như vậy, hơn nữa còn tuổi trẻ tài cao gia tài bạc vạn, nhịn được xúc động muốn làm người mai mối.

      “Đúng vậy đúng vậy! Hát tình ca là cách biểu đạt tình cảm lãng mạn nhất bây giờ, tiểu thư, rất may mắn, có thể lấy được ông xã như vậy, phải giữ chặt nha!”

      Khả Na có chút dở khóc dở cười. Tại sao đám đông bên cạnh cũng muốn đẩy cho người đàn ông này? Chẳng lẽ đời này trừ , còn cơ hội lựa chọn khác sao?

      Đương nhiên là có, nhưng có mày muốn lựa chọn. Trong lòng giọng nho với như vậy.

      Khả Na nhìn mặt Đông Lôi tiều tuỵ lại càng tăng thêm xung động khiến người ta muốn ôm, thương , như cậu bé khát vọng người ta rồi lại sợ bị cự tuyệt, nhưng biết phải cậu bé, mà là người đàn ông bá đạo.

      Vậy mà lại thể tự kiềm chế người đàn ông này.

      Nếu như trước kia biết, mấy ngày trải qua tương tư khổ sở như vậy, cũng đủ làm cho hiểu.

      Mặc dù ban đầu ông Tư Mã muốn rời khỏi nhà thời gian, là hy vọng cho Đông Lôi thời gian để tỉnh táo, suy nghĩ lần nữa, xác định có , lại đồng thời để xác định trái tim mình.

      Nhạc mở đầu vừa vang lên cũng được lúc, người xem dưới sân khấu cũng phát có gì đó đúng lắm, toàn bộ ánh mắt đều nhìn đôi nam nữ sân khấu.

      “Nếu như em đồng ý lời cầu hôn của , hát bài này mãi, đến khi em đồng ý mới thôi.” Đông Lôi phách lối .

      Nghe vậy, ánh mắt Khả Na khẽ trợn to, vẻ mặt co rúm lại bất an, “ thể làm thế.”

      muốn như vậy.”

      biết như vậy có hậu quả gì ?” Khả Na khẩn trương hỏi.

      “Mặc kệ, muốn làm như vậy.”

      “Hát , hát .”

      Những người dưới sân khấu hô hào cổ vũ.

      Khả Na nuốt ngụm nước miếng, biết nên làm sao mới phải đây?

      lúc chần chờ, tất cả còn kịp rồi.

      Tiếng hát như giết gà nhưng giết chết khiến rất nhiều người phun ra thức ăn trong miệng, mặc kệ là rượu hay cơm, có thể phun đều phun hết.

      “Trời ạ! Ma truyền não a!” :sofunny:

      “Là chàng đó hát sao?”

      “Ai tới cứu tôi?”

      Tất cả mọi người bịt hết tai lại, nhưng người đàn ông sân khấu cầm microphone cố ý hát tiếp.

      Trời ạ! Ông trời quả nhiên rất công bằng, khiến toàn bộ đàn ông thế giới hâm mộ , phụ nữ thích gương mặt tuấn tú của , nhưng lại cho tiếng hát kinh khủng nhất thế giới. (cái này làm ta nhớ đến Chaien a! :)2 )

      Nhưng bây giờ có thể cần công bằng , có thể ngăn cản tất cả tai nạn a!

      Người dẫn chương trình thống khổ nằm mặt đất, giãy giụa vươn tay kéo kéo váy Khả Na, dùng giọng tốt cầu khẩn, “Cầu xin đồng ý lời cầu hôn của ta ! Để ta đừng hát nữa.”

      Giống như muốn làm khó Khả Na, Đông Lôi hát càng hăng say, còn đập vỡ ly rượu bàn, doạ vài đứa trẻ con khóc lóc.

      Tại chỗ tiệc vui vẻ lại trở thành nơi ma truyền não đáng sợ, tiếng kêu than dậy khắp trời đất, thê thảm nỡ nhìn.

      “Tiểu thư…. Cầu xin …. Mau đồng ý …..”

      Mọi người đau khổ gào khóc, bộ dáng giãy giụa khó chịu làm người ta đành lòng.

      “Được rồi!” Khả Na rốt cuộc mở miệng.

      Quả nhiên, tiếng hát lập tức dừng lại, đôi mắt xinh đẹp của người đàn ông cầm microphone kia loé ra tia cảm động, bước bước dài ôm chặt lấy , chặt đến mức làm thiếu chút nữa thể thở.

      “Em……” Ngay cả cũng thể .

      tốt quá, biết ngay là em muốn , vẫn . Nếu như em lo lắng vì em thay lòng làm tổn thương tên kia gặp báo ứng, giúp em gánh vác, dù sao vì chọn mới có thể bị báo ứng.”

      “Báo ứng gì?”

      “Phải làm tuyệt tình là quyết địn khó xử, chẳng những lo lắng ánh mắt người khác hiểu lầm, còn lo lắng gặp trả thù nhục nhã.”

      có báo ứng.” Khả Na ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhắn nghiêm túc nhìn , đáy mắt tràn ngập ánh sáng, thâm tình khẩn thiết : “Trước kia em cảm kích tấm lòng ấy dành cho em, nhưng em thể đón nhận, ấy quá đau lòng mới quyết định nước ngoài. Về nước nhìn thấy em và nhau, trong lúc nhất nhất thời cho là em lừa ấy. Vì em từng với ấy em cự tuyệt ấy phải vì .”

      “Nhưng ra là vì , phải ?”

      Người đàn ông này nhìn rất phơi phới làm gì chứ?

      “Sau đó em tìm ấy, phải là muốn bù đắp cái gì, chẳng qua là cảm thấy phải chuyện với vợ ấy chút.” ra mục đích hôm đó.

      “Cho nên khi đó phải em tìm người cũ, mà là chuyện với vợ tên bột mì kia…” Thấy ánh mắt cảnh cáo của người , Đông Lôi vội vàng sửa lại, “Vợ học trưởng?”

      gật đầu cái.

      “Cho nên phải em lo lắng bị báo ứng?”

      phải.” nghiêm mặt, vì nhớ tới trước kia bắt nạt , hiểu lầm , cảm thấy rất giận.

      vui vẻ ôm xoay vòng , xoay mấy vòng đột nhiên dừng lại, cau mày đe doạ nhìn , “Đợi chút, tên kia có phải có ý đồ bất lương với em ?”

      biết, nhưng ấy nếu đối với em tốt, bất cứ lúc nào ấy cũng giành lại em.” Giống như quan tâm em vậy. Khả Na những lời này ra, vì phải cho người đàn ông này có cảm giác bị uy hiếp chút.

      Đông Lôi xụ mặt xuống. như vậy, phải muốn chiến đấu cả đời sao?

      Ừ! nên nghiêm túc suy nghĩ, có cần làm tên học trưởng kia bốc hơi khỏi Trái Đất

      Nhìn thấy mặt biến hoá liên tục, Khả Na biết lại nghĩ lung tung cái gì, vì vậy đẩy .

      đừng làm bậy.”

      “Em muốn làm gì? cho phép em lại bỏ , tìm em lâu, tìm mệt muốn chết.” Vừa xong, lại ôm chặt hơn.

      “Nếu như muốn mệt như vậy, hoặc là sợ hãi, vậy buông tha ! Bây giờ còn kịp.”

      hươu vượn, bản thiếu gia làm sao có thể buông tha, căn bản cảm thấy mình tuyệt đối vì muốn thay mặt tên đàn ông hoa tâm thối nát kia mà sống.” như chuyện đương nhiên.

      sao?” quay nhìn .

      về sau trong thế giới của em chỉ có mình .” bá đạo .

      “Đừng quên nếu như muốn em, về sau bông hoa nào đâu.”

      sao.” Dù sao còn bông hoa nào nhiều năm rồi.

      “Bông hoa xinh đẹp có, ngay cả bông hoa bình thường cũng có.” lại tốt bụng nhắc nhở.

      sao.”

      “Ngay cả đoá hoa cũng có….”

      Môi của dán lên môi , lẩm bẩm : “ chỉ muốn em, em muốn chém bao nhiêu hoa đào chém bấy nhiêu, quan tâm, chỉ cần đường tình của chúng ta có trắc trở là được rồi.”

      Khả Na chậm rãi vươn tay ôm lấy cổ , cảm thấy thể xác lẫn linh hồn mình lại lâng lâng khi thâm tình ôm hôn triền miên, lâu thể tự kiềm chế.

      Dưới sân khấu đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay rộn rã, gọi hai người về tại, lúc này Khả Na mới phát ra bọn họ cư nhiên ở sân khấu biểu diễn cảnh tình cảm, quá mất mặt đó!

      Quả nhiên khiến người ta thành kẻ điên, nhưng mà những người xem dưới sân khấu cũng khờ, nhìn thấy như vậy lại vui vẻ.

      xấu hổ rúc vào ngực Đông Lôi, cứ tưởng rằng cũng cảm thấy ngượng ngùng, nào biết người này lại càng vui hơn.

      “Cảm ơn tất cả mọi người, nếu tất cả mọi người ủng hộ tôi như vậy, khích lệ tôi như vậy, tôi hát bài nữa để báo đáp mọi người.”

      Vừa xong, Khả Na cảm thấy hình như có trận gió thổi qua, sau đó bốn phía yên tĩnh. ngẩng đầu lên nhìn, lại giật mình, chỉ thấy ở dưới sân khấu bà con, các chàng trai đều thấy.

      Để lại chén bát hỗn độn đầy bàn, dưới đất đầy vỏ chai rượu cùng rác, còn có con chó đen vui vẻ cắn đùi gà.

      trường căn bản thấy nửa bóng người nào.

      hát đáng sợ vậy sao?” Đông Lôi có chút nổi cáu.

      Khả Na nhìn , sau đó đưa ra bàn tay bé trắng noãn vỗ ngực , an ủi : “ sao, chúng ta về nhà, em hát cũng cũng được mà!”

      “Na Na, em tốt nhất.” Đông Lôi lại ôm chặt vào trong ngực.

      ôm như vậy, em thể thở.”

      “Mặc kệ, muốn ôm em như vậy, ai bảo em thơm như vậy, mềm như vậy, ôm sướng.”

      Được lắm, toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên đầu , người đàn ông này là bị làm hư rồi.

      Nhưng phát mình càng ngày càng thích cách độc chiếm như vậy, cho dù sắp thở nổi, cũng cam tâm tiếp nhận.

      Bở vì việc này chứng tỏ cỡ nào, cần cỡ nào.

      Có lẽ vừa bắt đầu cảm nhận được tình của , lần đầu tiên mình bị đôi tay có lực của ôm lấy, sắp thể thở, trong nháy mắt, lòng cũng thay đổi.

      Có lẽ khi xuất trước mặt , tràn ngập khí khái lớn tiến chặt đứt đường đào hoa của , bộ dáng thiên hạ vô song phách lối có hai, cũng bắt được lòng rồi.

      “Na Na, em ở điểm nào?”

      Khả Na cười tiếng, “Đều a!”

      tuyệt đối thừa nhận thích bề ngoài tuấn mỹ của , tuyệt đối .

      ~ Toàn văn bản ~

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :